TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 2 của 14 Đầu tiênĐầu tiên 123412 ... CuốiCuối
Kết quả 6 đến 10 của 70

Chủ đề: Tinh Giới - Tác giả: Không Thần - Quyển 1, chương 72

  1. #6
    Ngày tham gia
    Dec 2007
    Đang ở
    Nông Lâm tự
    Bài viết
    1,853
    Xu
    3,351

    Mặc định

    Quyển 1
    Chương 6: Đi đến thủ đô
    Dịch: lamsonquaikhach
    Nhóm dịch: Phong Lưu Bang
    Nguồn: Tàng Thư Viện


    “Vị này là?” Độ nổi tiếng của Lâm Thiên không cao, bọn Nam Cung Uyển Nhi cũng chẳng nhận ra, bèn hỏi Ngụy Phong. “Đây là bạn cùng phòng của ta, Lâm Thiên.” Ngụy Phong giới thiệu. “Ta nhớ rồi, hôm qua ta còn thấy các ngươi cùng ăn cơm mà! Các ngươi bốn người cùng nhau đi Bắc Kinh?” Nam Cung Uyển Nhi nói.

    Ngụy Phong gật gật đầu, cùng Lâm Thiên đánh giá ba mĩ nữ còn lại. Vẻ ngoài không cần nói nhiều, có thể tiến vào bảng người đẹp của đại học Hải Thiên, tự nhiên phải là tuyệt sắc nhân gian, về mặt khí chất, Mộ Dung Tuyết tạo cho người ta cảm giác lạnh, đứng cách ba mét, Lâm Thiên đã cảm thấy hơi lạnh từ trên người Mộ Dung Tuyết tỏa ra, chẳng qua cùng với lạnh, Mộ Dung Tuyết lại tạo cho người ta một cảm giác băng thanh ngọc khiết, tựa như băng sơn tuyết liên. Mà Chu Dao tựa như một đóa u lan trong hang núi, điềm tĩnh, có một vẻ đẹp cổ điển, lại có vài phần tương tự với Vương Ngữ Yên trong thế giới Thiên Long Bát Bộ. Tần Kha thì như đại gia nhuận tú, vâng dạ thoải mái, khi bọn Lâm Thiên nhìn về phía cô hơi gật gật đầu.

    “Hai người này là ai vậy, bọn Tần Kha hình như ở đây chờ họ!” Trong đám người lao xao bàn tán.

    “Người thân hình cao lớn là Ngụy Phong, là kẻ trâu bò đấy, khi học quân sự một tay quân thể quyền khiến sĩ quan huấn luyện của bọn họ đều tự thẹn không bằng! Tiểu tử còn lại không biết, bất quá nhìn đồ hắn mặc, hẳn không có lai lịch gì!”

    “Lâm Thiên! Thằng đó là Lâm Thiên!” Trong đám người bỗng có một giọng nói vang lên. Lại có một giọng nói tiếp: “Lâm Thiên, ngươi có tư cách gì đứng cùng các vị hoa khôi của trường?!” Có người dẫn đầu, những người khác liền ầm ĩ lên, danh tiếng Ngụy Phong không nhỏ bọn hắn không dám đụng tới, tuyệt đại bộ phận mũi nhọn đều chĩa lên người Lâm Thiên!

    Mắt Lâm Thiên nhìn chăm chú vào trong đám người, hai người cầm đầu khiến mọi người nhao nhao lên bị hắn nhận ra, hai người đó hôm qua hắn mới vừa gặp, chính là hai đàn em đi theo Vương Hạo!

    “Cần gì phải thế?” Lâm Thiên nghĩ bụng, hắn rất xác định mình không đụng tới Vương Hạo, chẳng lẽ chỉ vì mình là bạn cùng phòng với đám Tả Vân Phi mà trở thành mục tiêu đả kích của chúng?!

    Bụng dạ như vậy, không làm được chuyện gì lớn, tuy tạm thời không đụng vào Vương Hạo được, nhưng Lâm Thiên cũng không coi hắn ra gì!

    Mọi người ồn ào, Lâm Thiên chỉ coi như không nghe, thậm chí còn nhắm mắt dưỡng thần. Động tác như vậy làm bọn Nam Cung Uyển Nhi đánh giá hắn cao hơn chút, đồng thời cũng khiến những người vây quanh phẫn nộ, đây là coi thường, coi thường trần trụi!

    “Lâm Thiên, ta phải quyết đấu với ngươi!” Một tên thể hình coi như cường tráng nhảy ra nói.

    “Vị bạn học này, ta mạnh mẽ kiến nghị ngươi đi gặp bác sĩ tâm lý, bây giờ là thời đại nào rồi, còn quyết đấu!” Giọng uể oải của Tả Vân Phi từ ngoài đám người vang lên.

    “Truy phong S10, ảo ảnh K6!” Nhìn hai chiếc xe không một tiếng động chạy tới bên ngoài đám đông, một số người có kiến thức lập tức kinh hô lên, hai loạt xe Truy Phong và Ảo Ảnh bất quá mới đưa ra thị trường được ba năm, nhưng đã chiếm được tuyệt đại bộ phận thị trường xe hơi cao cấp trong nước, mà Truy Phong S10, Ảo Ảnh K6, lại là hai chiếc rất đẹp trong loạt đó, nghe đồn tổng cộng chỉ sản xuất có mấy chiếc!

    “Các vị mĩ nữ, chúng ta lên xe nhanh chút đi, cảm giác bị người ta nhìn ngó như khỉ hoàn toàn không tốt lắm!” Ngụy Phong nói.

    Bọn Nam Cung Uyển Nhi đều gật gật đầu, tuy quen được người vây xem, nhưng nói thật, bọn họ cũng hoàn toàn không thích loại cảm giác này. Nam Cung Uyển Nhi dẫn đầu mở cửa xe của Tả Vân Phi, ngồi vào ghế phụ lái. Tần Kha hơi mỉm cười, ngồi vào ghế phụ lái xe Tiêu Bạch. “Mộ Dung tỉ tỉ, tỉ ngồi cùng xe với Tần tỉ tỉ, để muội ngồi cùng xe với Uyển Nhi!” Chu Dao nói, giọng nói mềm mại, cực kì dễ nghe. Mộ Dung Tuyết cũng không nói gì, gật gật đầu mở cửa xe Tiêu Bạch ngồi vào, còn Chu Dao tự nhiên là ngồi vào trong xe của Tả Vân Phi.

    “Lão Ngụy, ngươi ngồi xe của tiểu Bạch đi, ta sợ cóng!” Lâm Thiên nhẹ giọng nói, đi về phía xe của Tả Vân Phi. “Móa! Tiểu tử ngươi!” Ngụy Phong âm thầm giơ ngón giữa lên với Lâm Thiên.

    Mở cửa xe, ngồi cùng một chỗ với Chu Dao, Lâm Thiên cảm thấy nhịp tim của mình cũng nhanh hơn rất nhiều, ngồi đây không dám động đậy dù chỉ một chút, làm bộ nhắm mắt dưỡng thần! “Chủ nhân, nhịp tim của ngài đạt tới 120 lần một phút! Hì hì!” Giọng của Tiểu Linh vang lên trong đầu Lâm Thiên.

    “Tiểu Linh, ngươi nối mạng không dây được không?” Lâm Thiên di chuyển sức chú ý của mình. “Được, chủ nhân, ngài muốn ta tải tư liệu về kinh Dịch sao?” Tiểu Linh hỏi “Tải ngay đi, ngoài ra, giới lực được mấy duy? Có đủ dùng bảo vệ bộ não để cài kinh Dịch không?”

    “Bây giờ chủ nhân ngài có bảy duy giới lực, để tránh tổn thương thần kinh khi cài dữ liệu vào, cần tốn năm duy giới lực để bảo vệ bộ não chủ nhân ngài!” Tiểu Linh nói “Đã tìm xong tư liệu về kinh Dịch, có cài vào không?”

    “Cài vào!”

    Lâm Thiên cảm thấy trong đầu giống như có một bong bóng đang được bơm căng lên, tin tức phức tạp không ngừng xung kích thần kinh đại não của hắn, nếu không có giới lực bảo vệ, Lâm Thiên biết thần kinh đại não mình khẳng định sẽ bị thương, nhưng dưới tác dụng của từng dòng chảy ấm áp, não bộ của Lâm Thiên lại được bảo vệ không chịu chút tổn hại nào. Một phút sau, tin tức cài vào xong. “Chủ nhân, có một tin vui, tinh thần lực của ngài đạt tới 74 duy, tăng 1 điểm 5 duy!” (1)

    (1): Tới đây có thể thấy 1 điểm bằng 10 duy. Vậy lúc trước Lâm Thiên dùng 21 duy giới lực tăng tinh thần lực từ 62 lên 72,5, bây giờ tăng lên 74 là tăng 1,5 điểm.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    “Một điểm năm duy, ài, kiến dù nhỏ cũng là thịt!” Lâm Thiên cảm khái trong lòng, trong đầu lập tức tìm kiếm tư liệu liên quan tới kinh Dịch.

    “Kinh Dịch bao gồm hai bộ phận là “Kinh” và “Truyện”. Kinh phân thành “Thượng kinh” và “Hạ kinh”. Thượng kinh 30 quẻ, hạ kinh 34 quẻ, tổng cộng 64 quẻ. 64 quẻ này do tám quẻ Càn, Khảm, Cấn, Chấn, Tốn, Ly, Khôn, Đoài chồng lên nhau mà ra, mỗi một quẻ do Quải Họa (hình quẻ), Tiêu đề, Quái từ, Hào từ tạo thành. Mỗi một hình quẻ đều có sáu hào. Hào lại phân thành hào âm và hào dương. Dương gọi là “cửu”, âm gọi là “lục”, từ dưới lên trên xếp thành sáu hàng, theo thứ tự gọi là sơ, nhị, tam, tứ, ngũ, thượng. Sáu mươi bốn hình quẻ tổng cộng có 384 hào. Nội dung của Tiêu đề và Quái từ, Hào từ có liên quan với nhau. Quái từ ở trước hào từ, thường có tác dụng nói nghĩa của tiêu đề; hào từ là bộ phận chủ yếu của nội dung mỗi quẻ, nội dung liên quan xếp theo thứ tự của sáu hào. Truyện tổng cộng có bảy loại mười thiên, phân thành “Thoán” thượng hạ thiên, “Tượng” thượng hạ thiên, “Văn ngôn” thượng hạ thiên, “Hệ từ” thượng hạ thiên, “Thuyết quải”, “Tạp quải” và “Tự quải”…”

    Lâm Thiên cho rằng tư liệu liên quan tới kinh Dịch không bao nhiêu, không ngờ những tư liệu này có thể nói là như biển, nếu chỉ vẻn vẹn là một bản kinh Dịch, tự nhiên không lấy gì làm nhiều, nhưng kinh Dịch được khen là “quần kinh chi chủ, đại đạo chi nguyên” (đứng đầu các kinh, nguồn của đại đạo), những lý giải khác nhau của người sau nhiều biết chừng nào, lần này Tiểu Linh tải xuống, là tải xuống tất cả những gì liên quan tới kinh Dịch!

    Đại não Lâm Thiên vận chuyển nhanh chóng, nhưng muốn trong một tiếng đồng hồ hoàn toàn hiểu được biển tư liệu đó là chuyện hoàn toàn không thể nào! “Xem ra chỉ có thể đi từng bước, người ta đọc hiểu kinh Dịch là cả đời, mình mất mấy ngày để hiểu xong là quá lắm rồi, Lăng Ba Vi Bộ hẳn chỉ yêu cầu hiểu một bộ phận nhỏ của kinh Dịch thôi, cũng không cần phải hiểu hết toàn bộ, cứ như vậy, hai ba ngày sau hẳn có thể thực sự bắt đầu học tập Lăng Ba Vi Bộ rồi!” Lâm Thiên nghĩ bụng. Bộ não vận chuyển nhanh một hồi xong, sức chú ý di chuyển đi, nhịp tim của Lâm Thiên cũng hạ xuống.

    Nhịp tim hắn nhanh lên cũng chẳng phải là nhất kiến chung tình gì, chỉ là bình thường quá ít ở gần con gái, càng huống chi hạng tuyệt sắc nhân gian như Chu Dao, có thể dời sức chú ý đi đã là hiếm có rồi!

    “Lão tứ (2), một đại mĩ nữ ở bên cạnh, ngươi còn có thể giả làm khúc gỗ sao?” Tả Vân Phi cười ha ha. Lâm Thiên không vui nói: “Ngươi lo lái xe của ngươi đi, bây giờ xe đã chạy tới 150 rồi, coi chừng không cẩn thận lại lao ra khỏi đường cao tốc, chừng đó ngươi ngã thì không sao, hai vị mĩ nữ ngã thì trách nhiệm của ngươi mới lớn!”

    (2): Chỗ này có lẽ tác giả nhầm, vốn Lâm Thiên xếp thứ ba trong phòng, Tả Vân Phi mới xếp thứ bốn.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    “Với trình độ của ta chuyện như vậy không thể xảy ra!” Tả Vân Phi nói, hắn cũng không nói ngoa, người học võ, phản ứng nhanh hơn người thường, chỉ trừ trường hợp hai tay hai chân đều bị chuột rút cùng một lúc, tỉ lệ xảy ra sự cố hoàn toàn không cao! “Chu Dao, sao các ngươi lại đi cùng nhau?”

    “Bốn người bọn ta đã quen nhau từ sớm rồi!” Chu Dao nói. Tả Vân Phi gật gật đầu, cũng không thấy lạ, bất kể là Tần Kha, Mộ Dung Tuyết hay Chu Dao, Nam Cung Uyển Nhi, gia thế cũng đều không đơn giản, nếu đời trước đã có giao tình, đời sau quen biết kết bạn cũng là chuyện thường. Bản thân Tả Vân Phi gia thế cũng không đơn giản, hắn cũng không kết nhiều bạn bè cùng lứa, chỉ khi tới đại học, mới coi như kết bạn với Ngụy Phong, Tiêu Bạch và Lâm Thiên, đương nhiên, trong đó Lâm Thiên chỉ là người bình thường thôi!

    “Lần quốc khánh này, không biết có mấy tên hề nhảy ra làm mưa làm gió không nữa!” Nam Cung Uyển Nhi cau mày nói “Không thiếu được, nhưng nhà nước hẳn phải khống chế!” Tả Vân Phi nói “Các loại bộ đội phản ứng nhanh mới thành lập không phải trước kia có thể so sánh được, hơn nữa, nhà nước nắm giữ không ít lực lượng bí mật!” Những lực lượng bí mật này là gì thì Tả Vân Phi không nói, Nam Cung Uyển Nhi và Chu Dao cũng có thể đoán được chút chút, Lâm Thiên thì không biết gì, hắn tuy có được Tinh Giới, nhưng mới được có hai ngày, với thân phận một người bình thường, tự nhiên không cách gì biết quá nhiều chuyện bí mật!

    Xe bọn Tả Vân Phi chạy rất nhanh, hơn ba tiếng đồng hồ một chút đã tới được Bắc Kinh, sắp tới quốc khánh, các loại kiểm tra cực kì nghiêm ngặt, chẳng qua lúc hai giờ chiều mọi chuyện cũng ổn thỏa lại.

    “Gia chủ, bọn tiểu thư đã tới Bắc Kinh rồi, ở trong khách sạn thuộc Tả gia.” Bọn Tả Vân Phi vừa vào ở, một chiếc xe màu đen lao tới dừng trên đường lớn trước khách sạn. “Nếu Uyển Nhi ra ngoài thì đi theo, nếu ở trong khách sạn thì các ngươi ở ngoài bảo vệ là được rồi, bọn họ mấy người vào ở khách sạn, Tả gia sớm đã bảo vệ nghiêm ngặt rồi!” Trong điện thoại vệ tinh truyền ra giọng nói uy nghiêm. “Vâng, gia chủ!”

    Đồng thời, vài thế lực khác cũng đến các nơi bên ngoài khách sạn, gần như cũng báo cáo những tin tức giống vậy, mà kết quả nhận được cũng chẳng khác mấy.

    Không có ai ở phòng riêng, bốn người Lâm Thiên ở chung trong một phòng lớn, bốn cô gái Nam Cung Uyển Nhi cũng như vậy, đây cũng không phải là do tiết kiệm, mà do như vậy náo nhiệt hơn, còn có một nguyên nhân khác, tụ tập một chỗ, dễ bảo vệ hơn một chút, đương nhiên, với thực lực của bọn Tả Vân Phi, muốn đối phó bọn họ cũng hoàn toàn không phải chuyện đơn giản, còn mấy cô gái, Tần Kha và Chu Dao Lâm Thiên còn chưa biết, nhưng Nam Cung Uyển Nhi so với Tả Vân Phi còn lợi hại hơn, còn như Mộ Dung Tuyết, Lâm Thiên suy đoán hẳn là luyện tập một loại công pháp thuộc tính hàn nào đó, nếu không không thể có khí chất lạnh băng như vậy!

    “Oa, mệt chết ta rồi, một lần chạy xe hơn bốn tiếng đồng hồ!” Tả Vân Phi quăng mình lên sofa, khoa trương kêu lớn “Lão tam, ngươi thật không nắm chắc cơ hội, một đại mĩ nữ như vậy ngồi cạnh, không ngờ ngươi lại như khúc gỗ!”

    Lâm Thiên rót cho mình một cốc nước, uống rồi lạnh nhạt nói: “Ta biết mình là dạng nhân vật gì, ta kém Chu Dao quá xa, ít ra trước mắt là vậy. Trong mắt Chu Dao, ta chỉ là một người qua đường, dẫu có nói nhiều cũng không kéo gần được khoảng cách đôi bên, có lẽ còn tạo cho người ta một ấn tượng cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga cũng nên!” Bây giờ Lâm Thiên hoàn toàn không muốn dính tới tình cảm, có Tinh Giới trong tay, tranh thủ thời gian nâng cao thực lực của mình mới là con đường đúng đắn, không có thực lực, tất cả chỉ là nói suông!

    Tả Vân Phi vỗ vỗ vai Lâm Thiên, không nói thêm gì nữa, đâu phải hắn không biết chênh lệch giữa Lâm Thiên và Chu Dao? Chỉ là nghe Lâm Thiên nói như vậy, trong lòng hắn có một loại cảm giác buồn bực.

    “Lão tam…”

    Lâm Thiên xua xua tay, nói: “Đừng nói nhiều làm gì, ta chỉ nói trước mắt không có tư cách, chuyện tương lai, ai dám nói chắc?!” Có Tinh Giới trong tay, Lâm Thiên cũng có nắm chắc trong lòng. Bọn Tả Vân Phi, Tiêu Bạch, Ngụy Phong biết rõ gia thế của Chu Dao hơn, tuy trong lòng cảm thấy Lâm Thiên và Chu Dao là không có khả năng, chẳng qua họ đương nhiên sẽ không nói ra để đả kích Lâm Thiên. “Được, lão tam có chí khí, tương lai lo gì đại nghiệp không thành? Cho dù tương lai không kiếm được Chu Dao, nhưng thiên hạ này mĩ nữ hàng ngàn hàng vạn, luôn sẽ có một người thuộc về lão tam!” Ngụy Phong cười lớn nói.

    “Ha ha, lão Ngụy, ngươi ngồi cùng một chỗ với Mộ Dung Tuyết, có cọ ra đốm lửa nào không?” Tả Vân Phi chăm chú nhìn Ngụy Phong hỏi. “Đừng nói cọ ra lửa, ta sắp đóng thành băng đây này, trên đường, cô ta không nói một câu nào!” Ngụy Phong buồn bực nói, trừng mắt nhìn Lâm Thiên, trong mắt không ít oán niệm! Lâm Thiên không thèm nhìn ánh mắt đầy oán niệm đó: “Lão Ngụy, ngươi phải làm ngọn núi lửa nhiệt tình, đi đun chảy khối băng Mộ Dung Tuyết! Cô gái lạnh như vậy, nếu có thể nấu chảy thành công, sợ còn nhiệt tình hơn cả lửa!”

    “Lão tam, ngươi học thói hư tật xấu của lão tứ rồi, lại dám phân công cho ta!” Ngụy Phong nói “Tiểu Bạch, ngươi nói sao?”

    “Ta cũng tán thành ngươi đi đun chảy núi băng!” Tiêu Bạch quẳng lại một câu, xoay người đi về phòng của hắn. Ngụy Phong: “…”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Mình đã thêm chú thích vào các chương trước, các bạn có thể xem lại nếu muốn.

    Góp ý cho Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102247
    Thảo luận về Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102248
    Đăng ký dịch Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102249
    ---QC---
    Hỏa hồng Nhật Tảo oanh thiên địa

    Kiếm bạt Kim Biên khốc quỷ thần


  2. Bài viết được 68 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    banoihuong,BaTuocQuy,Bảo Diệp Tường,bopday2004,chl10808,codon.trai,cucaiduong,Darkpinces,del_name,dohongnhung,dong_ta,ducvietvtv,dungkhocnhaem,enbosiro,freejack,gautrucbeo,hac am,haihaigio,hardy_boy,heo_voi,hoanglan87,htluu,huyhao,interfol,jinling,Kazack,kier,kikochi,Longinus,longthan9919,MaLongy,malum,michoutk,Misugi,nam_god,Nại Hà,nguphoha,nguyenduy1k,niemdc1,noobpro,nsguyenan,paita999,romolus82,ronkute,rukuru,sai1000,sakai,sauhon,Sở Phong,sony21in,thanhvt,thannhan,ThậpTamThiênSứ,thefriend1122,thunreigu,tieubao01,tieudaosi,trunghoc198919891989,Trường Minh,tungd,Ui_da,umedaboy,uranos,vampireheart,vipboy247,whyttt,x_chien,Đình Tống,
  3. #7
    Ngày tham gia
    Dec 2007
    Đang ở
    Nông Lâm tự
    Bài viết
    1,853
    Xu
    3,351

    Mặc định Chương 7:Vàng cũng không dễ lượm!

    Quyển 1
    Chương 7: Vàng cũng không dễ lượm!
    Dịch: lamsonquaikhach
    Nhóm dịch: Phong Lưu Bang
    Nguồn: Tàng Thư Viện


    Bên trong một phòng khác “Dao tỉ, sao muội thấy tỉ hơi chú ý đến tên Lâm Thiên gì đó vậy? Hắn chẳng qua chỉ là một người bình thường thôi!” Nam Cung Uyển Nhi hiếu kì nói. Chu Dao cúi đâu suy nghĩ một hồi, nói: “Ta luôn cảm thấy hắn không đơn giản như biểu hiện bên ngoài vậy, Uyển Nhi, muội nói nếu một người bình thường ở cùng một chỗ với đám Tả Vân Phi như vậy liệu sẽ có cảm giác tự ti hay không? Nhưng Lâm Thiên hoàn toàn không có biểu hiện gì là tự ti cả, mà thấy chúng ta, biểu hiện của hắn cũng tương đối trấn định!” Nam Cung Uyển Nhi gật gật đầu: “Tỉ nói vậy, muội cũng cảm thấy hơi kì quái, hì hì, Dao tỉ, tỉ có nghe một câu nói, khi một cô gái nổi lòng hiếu kì đối với một chàng trai, thì đó cũng là lúc bắt đầu rơi vào tay giặc rồi, Dao tỉ thật sự rơi vào rồi nha!”

    Trong mắt Chu Dao lộ ra một chút mơ màng: “Uyển Nhi, tỉ không so được với muội, muội là viên ngọc trên tay Nam Cung gia, Nam Cung gia gia rất yêu thương muội, chuyện hôn sự của mình muội ít nhất cũng có quyền tự chủ nhất định. Còn tỉ, đã định sẵn là vật hi sinh cho liên hôn của gia tộc!”

    “Dao muội, đừng bi quan như vậy, cho dù trong con nhà thế gia, cũng có đối tượng hết sức không tệ!” Tần Kha an ủi.

    “Mộ Dung tỉ, tỉ thì sao? Tỉ có dự tính gì cho tương lai?” Nam Cung Uyển Nhi hỏi Mộ Dung Tuyết, họ là bạn bè lâu năm với nhau, trước mặt đám Nam Cung Uyển Nhi, Mộ Dung Tuyết cũng không lạnh lùng như thế: “Ta chỉ có một yêu cầu, đó là phu quân tương lai của ta phải đánh thắng được ta, nếu không cho dù gia tộc có bức bách, ta cũng không cưới!”

    Nam Cung Uyển Nhi le le lưỡi: “Mộ Dung tỉ, yêu cầu này của tỉ làm khó người ta quá rồi? Muội tự nhận thực lực cũng tính là không tệ, nhưng trước giờ tỉ thí với tỉ đều chưa bao giờ chịu đựng được hơn mười chiêu, như bọn Tả Vân Phi và Tiêu Bạch, con cháu nhà thế gia, cũng đã cực kì xuất chúng rồi, nhưng thực lực của họ hẳn sẽ không khác muội là mấy, yêu cầu của tỉ cao như vậy, cẩn thận coi chừng tương lai không lấy được ai đấy!”

    “Nếu như vậy thật, ta nguyên đời này làm bạn với kiếm!” Mộ Dung Tuyết lạnh nhạt nói.

    Tần Kha nói: “Được rồi được rồi, không nói chuyện này nữa, nghỉ ngơi vài tiếng trước đã, buổi tối chắc bọn Tả Vân Phi sẽ có bố trí hoạt động đó.”

    “Tuân mệnh, Tần tỉ!” Nam Cung Uyển Nhi làm bộ hành một lễ rồi đi vào phòng.

    Bên phía bọn Lâm Thiên, bốn người đều tự về phòng nghỉ ngơi, trong phòng có máy tính nối mạng, Lâm Thiên tải bộ truyện Thiên Long Bát Bộ xuống, tìm đọc đoạn miêu tả Lăng Ba Vi Bộ.

    “ ‘Trên quyển trục có hình vẽ ghi rõ bộ pháp, lại chú giải cẩn thận phương vị liên quan tới 64 quẻ’, chắc là Lăng Ba Vi Bộ có liên quan với 64 quẻ, ừm, lại vẽ những huyệt như Thiện Trung, Quan Nguyên, Trung Cực, các quẻ Dịch Đồng Nhân, Đại Hữu, Quy Muội, Vị Tế!” Lâm Thiên tìm kiếm tư liệu trong đầu, có 64 quẻ, quẻ Dịch cũng ở trong đó, chỉ là những huyệt đạo gì đó thì không có!

    “Mạo xưng thầy thuốc, cũng mạo xưng là người trong võ lâm, nếu cả tri thức cơ bản về huyệt đạo cũng không biết thì làm người ta hết nói nổi!” Lâm Thiên nhỏ giọng nói một mình, vội vàng bảo Tiểu Linh tải tư liệu liên quan tới huyệt đạo truyền vào trong não mình, lần này có hắn đặc biệt quan tâm theo dõi, Tiểu Linh cũng không quẳng nguyên một đống tư liệu vào đầu hắn.

    “Có Tiểu Linh cũng tiện, nếu không, để nhận ra những huyệt đạo li chi lít chít này chẳng biết phải mất bao lâu!” Cảm nhận tư liệu trong đầu, Lâm Thiên cảm khái nói. Tư liệu không nhiều, Lâm Thiên tốn mười phút đã hoàn toàn chuyển những tri thức liên quan tới huyệt đạo thành một bộ phận của tri thức của hắn, nhưng biết là một chuyện, vận dụng một cách cụ thể lại là một chuyện khác. Nhận huyệt, điểm huyệt đều không phải là chuyện đơn giản, có một số huyệt, chỉ chiếm có một chỗ nhỏ xíu, cũng có một số huyệt, mười cái tám cái chen chúc một chỗ, không cẩn thận, mình muốn điểm huyệt này lại điểm trúng huyệt kia, còn chưa nói một số ẩn huyệt gì đó nữa!

    “Được rồi, chuyện này cũng không gấp được, trước mắt biết vậy là được rồi, ít nhất có người hỏi cũng không tới nỗi không biết gì!” Lâm Thiên suy nghĩ cũng thoáng, lập tức không dây dưa với chuyện này nữa “Tiểu Linh, bây giờ ta có bao nhiêu giới lực?”

    “Chủ nhân, trước mắt ngài có 4 duy giới lực!” Tiểu Linh nói.

    Lâm Thiên cau cau mày: “Giới lực này thật không đủ dùng, gia tăng thể chất cần dùng, gia tăng tinh thần lực cũng cần dùng, trị bệnh cho thằng nhóc Đoàn Vân đó cũng cần dùng, lấy đồ từ trong Tinh Giới ra cũng cần dùng nốt!” “Chủ nhân, giới lực là thứ rất quý giá, mỗi ngày có mười duy, đã là rất không tệ rồi!”

    “Ta biết!” Lâm Thiên đương nhiên biết rõ sự quý giá của giới lực, như muốn trị khỏi bệnh tim bẩm sinh phát triển không tốt của Đoàn Vân cũng chỉ tốn 30 duy giới lực, một ngày mười duy, đã là nhiều lắm rồi! “Được rồi, từ từ thôi, ăn một ngụm cũng không thành kẻ béo được!”

    Có bốn duy giới lực, trị liệu cho Đoàn Vân cũng không được bao lâu, Lâm Thiên cũng không muốn tiến vào thế giới Thiên Long Bát Bộ. “Tiểu Linh, có một vấn đề hết sức nghiêm túc, chủ nhân của ngươi bây giờ cực kì nghèo, làm sao đây?” Lâm Thiên lên tiếng hỏi.

    “Chủ nhân, trong thế giới của ngài, các loại vàng bạc kim cương hết sức quý giá, nhưng có nhũng nền văn minh, vàng cũng chỉ là thứ hết sức bình thường, còn kim cương, cũng chỉ là thứ đá hơi hiếm có một chút thôi!” Tiểu Linh cười nói “Chủ nhân chỉ cần tiến vào thế giới như vậy, rất dễ dàng kiếm được một lượng lớn vàng hoặc kim cương, chẳng qua để mang chúng ra khỏi Tinh Giới cần tốn giới lực!”

    Lâm Thiên trước là mừng rỡ, tiếp đó lại cau mày: “Tiểu Linh, mang đồ vật ra cần tiêu hao bao nhiêu giới lực vậy?” Nếu tiêu hao giới lực quá nhiều, Lâm Thiên sẽ suy nghĩ làm như vậy có đáng giá không!

    “Mang 1kg vàng ra cần tiêu hao 1 duy giới lực, cùng mức giới lực đó cũng có thể mang một viên kim cương to bằng nắm tay, tính giá trị, mang kim cương ra có lợi hơn, nhưng tính đến chuyện viên kim cương to cỡ đó sẽ dẫn đến chấn động quá lớn, rất có thể sẽ khiến chủ nhân gặp nguy hiểm, Tiểu Linh đề nghị chủ nhân mang vàng ra, vàng thông qua giao dịch ngầm, cũng có thể mang lại cho chủ nhân không ít tiền của, hơn nữa, cẩn thận một chút cũng không bị lộ thân phận!” Tiểu Linh nói. Lâm Thiên gật gật đầu: “Một duy, vẫn có thể chịu được, Tiểu Linh, lập tức tìm một thế giới như vậy, chủ nhân ta đi đến đó lượm vàng!”

    “Được chủ nhân, Tiểu Linh tìm cho ngài một nền văn minh tu luyện thân thể, nền văn minh đó có tài nguyên khoáng sản cực kì giàu có, hơn nữa có một số khoáng sản hàm lượng cực cao, căn bản không cần phải tinh luyện gì cả, chẳng qua chủ nhân cần phải cẩn thận ở chỗ, người ở đó tuy tướng mạo không khác chủ nhân là mấy, nhưng về thực lực, cho dù là hắc thiết chiến sĩ cấp thấp nhất, cũng lợi hại hơn chủ nhân ngài nhiều!”

    Lâm Thiên tập trung tinh thần lực lên trên Tinh Giới, thân thể liền tiến vào trong Tinh Giới: “Bắt đầu đi Tiểu Linh, ta sẽ cẩn thận, tuy bây giờ có ba cơ hội sống lại, nhưng lãng phí là chuyện đáng xấu hổ!”

    “Chủ nhân, bắt đầu truyền tống, có thể có khó chịu trong chốc lát, đó là hiện tượng bình thường!” Tiểu Linh nói, ánh sáng trắng bao trùm lên người Lâm Thiên, chỉ trong khoảnh khắc, Lâm Thiên đã xuất hiện trong một thế giới xa lạ!

    Người mặc một bộ đồ bằng vải thô, ở eo mang một cây kiếm dài bằng sắt đen (hắc thiết), chính là hình tượng của Lâm Thiên lúc này, còn như quần áo vốn có của hắn thì đã rơi lại trong Tinh Giới rồi, cũng có nghĩa là hắn khỏa thân xuyên việt, chỉ là không biết Tiểu Linh dùng thủ đoạn nào mà kiếm cho hắn một bộ đồ bằng vải thô, còn như giày, xin lỗi, Lâm Thiên bây giờ đang đi chân không!

    “Cảm giác rất kì quái, rõ ràng là Tiểu Linh mới cài ngôn ngữ vào, nhưng sử dụng lại đơn giản như tiếng Trung vậy!” Trong miệng Lâm Thiên nói không phải tiếng Trung, mà là ngôn ngữ thông dụng ở nền văn minh mà hắn đang ở!

    “Tiểu Linh, sao không thấy vàng đâu?” Lâm Thiên hỏi thầm trong đầu.

    Tiểu Linh nói: “Chủ nhân, nền văn minh này tuy rất nhiều quặng vàng, nhưng hoàn toàn không phải chỗ nào cũng có, chủ nhân cẩn thận tìm một lúc, hẳn sẽ tìm được!” Lâm Thiên gật gật đầu, cất bước đi lên một sườn núi nhỏ cách đó không xa, đứng trên sườn núi, cảnh sắc xung quanh đều có thể thấy rõ ràng, nếu chỗ nào có quặng vàng hẳn không chạy thoát khỏi mắt hắn, vàng, đó là thứ đồ chơi phản chiếu ánh sáng!

    Sườn núi cách chỗ hiện tại của Lâm Thiên hoàn toàn không xa, cũng chỉ khoảng ba trăm mét, tốn chừng bốn năm phút, Lâm Thiên đã leo lên sườn núi đó, nhìn ra xung quanh, Lâm Thiên quả nhiên thấy một cục phản xạ ánh vàng rực rỡ: “Vàng, ở đó hẳn là có vàng!” Trong lòng Lâm Thiên bỗng nóng lên, rất có vài phần hưng phấn sau khi tìm được kho báu, chỉ là kho báu bình thường đều chôn sâu dưới đất, mà quặng vàng này thì rơi lung tung trên mặt đất!

    “Xem ra cách khoảng bốn năm cây số!” Lâm Thiên nhìn nhìn đôi chân trần của mình mà nhíu mày, trên mặt đất khắp nơi đều là khoáng vật, có một số khoáng vật hết sức bén nhọn, đi chân trần trên những khoáng vật đó bốn năm cây số, đúng là không phải chuyện để con người làm nha!

    “Tiểu Linh, không có giày sao?” Lâm Thiên hỏi trong đầu.

    “Xin lỗi chủ nhân, có một số thế giới lão chủ nhân đã quy định sẵn, giống như thế giới này, khi bắt đầu tiến vào, chỉ có một bộ đồ vải thô và một thanh đao (1) bằng sắt thôi!” Tiểu Linh nói. Lâm Thiên bất lực thở dài, chủ nhân trước của Tinh Giới thần thông quảng đại, không ngờ còn có thú vui ác như vậy!

    (1): Ở trên nói là Lâm Thiên mang kiếm, nhưng ở đây và ở dưới lại nói là đao, chắc là tác giả nhầm

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    “Mẹ nó, chết thì chết! Không phải đi chân không bốn năm cây số sao? Vừa rồi đã đi được ba trăm mét rồi, vì để từ giã tầng lớp nghèo khổ tiến vào tầng lớp trung lưu, liều!” Lâm Thiên nghiến răng, cất chân đi về phía trước, đương nhiên, đặt chân xuống phải tương đối nhẹ, hơn nữa phải nhìn nơi đặt chân xuống, một số cục đá nhìn như con nhím, Lâm Thiên kiên quyết không đi thử độ cứng của nó!

    Cây số đầu tiên, còn đỡ, tuy đau chút, nhưng không chảy máu, có thể chịu được!

    Cây số thứ hai, hai chân đều bị cạnh đá sắc nhọn cắt một đường, máu nhuộm đỏ bàn chân, Lâm Thiên nghiến răng kiên trì!

    Cây số thứ ba, bàn chân bị các loại đá bén nhọn đâm cho máu thịt mơ hồ, Lâm Thiên mồ hôi như mưa, lúc này, hắn đã không vì có được số vàng đó, mà là khiêu chiến bản thân, hắn không tin, chỉ một đoạn đường mà mình cũng không đi nổi!

    Cây số thứ tư, Lâm Thiên dùng đao thay gậy chống để đi.

    Tới hai trăm mét cuối cùng, chân Lâm Thiên đã bị thương tới mức đi không được nữa, chỉ có thể bò, chẳng qua, tốn hai mươi phút, Lâm Thiên cũng bò tới nơi! Nằm sấp trên đất thở gấp, Lâm Thiên cất giọng cười to: “Mẹ nó, đau chết lão tử rồi, chẳng qua chút khó khăn này mà muốn ngăn lão tử, đừng mơ!”

    Mất không ít máu, mặt Lâm Thiên cũng hơi trắng bệch. “Tiểu Linh, khối nào khoảng chừng một kí?” “Khối bên tay phải ngài khoảng chừng đó!” Tiểu Linh nói “Chủ nhân, ngài mất khá nhiều máu rồi, cần phải lập tức trở về trong Tinh Giới để được chữa trị!”

    Lâm Thiên nắm lấy cục vàng bên tay phải mình, nói: “Mau đưa ta về đi, tổn thất nhiều vì khối vàng này rồi, đau muốn chết không nói, xem ra phải tốn không ít giới lực để trị vết thương ở chân ta nữa!”

    Ánh sáng trắng chớp lên, Lâm Thiên biến mất khỏi chỗ cũ.

    Ở trong Tinh Giới. “Chủ nhân, trị khỏi vết thương trên người ngài cần tốn hai duy giới lực, sau này ngài còn hai duy giới lực!” “Ơ, không phải có bốn duy giới lực sao? Lấy một cục vàng ra dùng hết một duy, trị vết thương ở chân tốn hai duy không phải là còn một duy sao?”

    “Chủ nhân, trong đoạn thời gian ngài ở trong Tinh Giới này, Tinh Giới lại hấp thu được một duy giới lực!” Tiểu Linh nói “Có lập tức trị vết thương ở chân ngài không?”

    “Lập tức!”

    Ánh sáng trắng trùm lên hai chân và những chỗ bị thương khác trên người Lâm Thiên. “Thoải mái rồi, thế giới tu luyện thân thể chết tiệt ấy, sau này không phải vạn bất đắc dĩ không vào nữa, chịu khổ không nói, còn hại ta tổn thất thảm trọng!” Lấy một cục vàng ra chỉ tốn một duy, nhưng chữa trị hai chân bị thương lại tốn hết hai duy! Đây là sự tiêu tốn giới lực mà Lâm Thiên không chịu nổi, so với tổn thất giới lực, chút đau khổ mà hắn phải chịu chỉ là thứ yếu!

    Mười phút sau, vết thương ở chân và những vết thương khác trên người hắn đã biến mất không thấy nữa, máu mất đi dường như cũng được bổ sung một chút, chí ít Lâm Thiên không còn cảm giác choáng váng khi mất máu nữa. “Tiểu Linh, ta đi ra! Vàng để lại trong không gian này.” Lâm Thiên nói.

    Nháy mắt sau Lâm Thiên đã xuất hiện trong phòng, đã ba tiếng đồng hồ trôi qua, vừa khéo lúc này từ cửa phòng vang lên: “Lão tam, ngủ dậy chưa? Cùng đi ra đi!” Tả Vân Phi la lớn ngoài cửa.

    Lâm Thiên duỗi mình, cảm thấy khắp người tất cả đều bình thường, vội vàng tới mở cửa phòng ra. Tiêu Bạch và Ngụy Phong lúc này cũng đã nghỉ ngơi xong. “Lão tứ, buổi tối rốt cuộc có hoạt động gì vậy?”

    “Không có hoạt động gì đặc biệt, cùng mĩ nữ đi dạo phố, đãi ngộ này, không phải người bình thường có thể gặp được!” Tả Vân Phi cười hè hè.

    Lâm Thiên cau mày: “Lão tứ, ngươi có lộn không, cái này xem ra không phải hưởng thụ mà là hành hạ, bọn họ mỗi người đều đẹp như tiên trên trời, đi ra đường cái, không phải cả đống người vây xem sao, nếu còn có một số động tay chân bậy bạ, tỉ lệ xảy ra rắc rối đạt tới 99%!”

    “Sai, không phải 99%, mà là 100%!” Ngụy Phong không vui nói. “Nếu xảy ra tình trạng đó, lão tứ ngươi một mình gánh vác đi!”

    Tả Vân Phi cười he he: “Với bản lĩnh của họ, làm gì tới lượt bọn ta dộng thủ, bọn họ không nặng tay, người khác đã phải thắp nhang rồi!”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý cho Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102247
    Thảo luận về Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102248
    Đăng ký dịch Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102249
    Lần sửa cuối bởi lamsonquaikhach, ngày 14-12-2013 lúc 15:04. Lý do: thêm chú thích
    Hỏa hồng Nhật Tảo oanh thiên địa

    Kiếm bạt Kim Biên khốc quỷ thần

  4. Bài viết được 63 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    banoihuong,Bảo Diệp Tường,bopday2004,chl10808,codon.trai,cucaiduong,Darkpinces,del_name,dohongnhung,ducvietvtv,dungkhocnhaem,enbosiro,freejack,gautrucbeo,hac am,haihaigio,hardy_boy,heo_voi,hoanglan87,htluu,huyhao,interfol,jinling,Kazack,kier,kikochi,kkk3k,Longinus,longthan9919,malum,michoutk,Misugi,nam_god,Nại Hà,nguphoha,nguyenduy1k,noobpro,nsguyenan,paita999,romolus82,ronkute,rukuru,sai1000,sakai,sony21in,thanhvt,ThậpTamThiênSứ,thefriend1122,thunreigu,tieubao01,tieudaosi,trunghoc198919891989,Trường Minh,tungd,tungscorp,Ui_da,umedaboy,uranos,vampireheart,vietthuan,vipboy247,whyttt,Đình Tống,
  5. #8
    Ngày tham gia
    Dec 2007
    Đang ở
    Nông Lâm tự
    Bài viết
    1,853
    Xu
    3,351

    Mặc định Chương 8: Cứu người đẹp, trúng đạn!

    Quyển 1
    Chương 8: Cứu người đẹp, trúng đạn!
    Dịch: lamsonquaikhach
    Nhóm dịch: Phong Lưu Bang
    Nguồn: Tàng Thư Viện

    “Lão tứ, giờ này đi ra dạo phố, thật không phải là một quyết định anh minh!” Sắp tới quốc khánh, khắp Bắc Kinh đầy nghẹt người, Lâm Thiên lầm bầm với Tả Vân Phi ở bên cạnh. Tả Vân Phi cười khổ: “Lão tam, ngươi hãy cảm nhận sự nhiệt tình của Bắc Kinh trước đi đã, đến ngày mai, có lẽ ngươi càng hiểu rõ hơn về cái gì gọi là núi người biển người!”

    Đám Tả Vân Phi đi ra đã làm khổ những người đang âm thầm bảo vệ bọn hắn, chẳng qua bọn họ cũng là cao thủ, không lo bị mất dấu. “Ông chủ, người đi đường quá nhiều, bọn họ ở cách quá xa rất khó bảo vệ có hiệu quả!” Cao thủ bí mật đi theo của Tả gia báo cáo lên trên.

    “Đi theo đằng xa là được rồi, thực lực bọn Tả Vân Phi không tệ, cho dù có phiền phức, cầm cự một đoạn thời gian cũng không có vấn đề gì! Trong dịp quốc khánh, không ai dám dùng súng lung tung đâu!” Dùng súng ngoài đường trong thời điểm mẫn cảm này, tức là hoàn toàn không coi bộ máy nhà nước ra gì, hậu quả của chuyện đó, cho dù là thế lực to lớn như Tả gia cũng không chịu nổi! “Hiểu rồi, ông chủ!”

    “Chủ nhân, đằng sau có mấy người đi theo chúng ta!” Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên. “Đừng quản họ, bọn họ hẳn là bảo vệ của Tả Vân Phi, Tiểu Linh, nếu có người có sát ý mạnh mẽ đối với chúng ta, ngươi có phát giác ra không?!” Lâm Thiên hỏi.

    “Có thể, chủ nhân, chẳng qua phạm vi chỉ trong vòng hai cây số, ngoài hai cây số, Tiểu Linh không làm gì được! Tiểu Linh tuy là quang não đỉnh cấp, chẳng qua hoàn toàn không thiên về quét hình, chỉ có công năng quét hình đơn giản thôi!”

    Lâm Thiên hơi gật đầu, hai cây số tuy hơi ngắn, chẳng qua cũng tạm được, đại đa số súng ống có tầm bắn hữu hiệu đều không vượt quá hai cây số, một số súng bắn tỉa có tầm bắn hữu hiệu hơn hai cây số, nhưng người dùng súng tuyệt đại bộ phận không chọn khoảng cách xa như vậy, ở gần một chút, hi vọng trúng cũng lớn hơn một chút! “Tiểu Linh, nếu phát hiện địch ý mạnh mẽ, lập tức báo cho ta biết!” Lâm Thiên dặn dò, cùng đi với đám Tả Vân Phi, Lâm Thiên quả thật có cảm giác không an toàn, nếu có sự cố bất ngờ xảy ra, bọn Tả Vân Phi thực lực cao có thể tránh khỏi, nhưng hắn cũng chỉ mạnh hơn người thường chút xíu, tỉ lệ rủi ro cao hơn một chút!

    “Thứ 28!” Lâm Thiên đếm thầm trong lòng, bọn họ đi ra chẳng qua mới nửa tiếng dồng hồ, nhưng số tên bị Nam Cung Uyển Nhi đá bay đã đạt tới con số 28! Thân thủ lợi hại, thủ đoạn không chút lưu tình đó làm Lâm Thiên nhìn mà tán thán không thôi, trong lòng âm thầm suy đoán cho dù mình lên, chắc cũng sẽ bị Nam Cung Uyển Nhi đá bay. “Thực lực, phải mau chóng nâng cao một chút, nếu không thì bị đả kích quá!” Lâm Thiên lầm bầm trong lòng, đưa ánh mắt thương hại về phía tên vừa bị đá bay – người anh em, ngươi an tâm nằm trên mặt đất năm phút đi, chẳng qua ở đây nhiều người, cẩn thận coi chừng bị đạp dẹp đấy…

    “Lão tam, ta nói đúng chưa, căn bản không cần chúng ta ra tay!” Tả Vân Phi ghé sát Lâm Thiên cười hè hè. “Cẩn thận coi chừng Nam Cung Uyển Nhi nghe thấy, cô ấy có thể cho rằng ngươi nói cô ấy bạo lực!” Lâm Thiên không khách khí nói, Tả Vân Phi hơi biến sắc mặt: “Không thể nào, có thể hiểu như vậy sao?”

    “Người phi thường có cách hiểu phi thường!” Câu này Lâm Thiên hoàn toàn không nói ra miệng, hắn cũng không muốn làm kẻ xúi quẩy chọc tới Nam Cung Uyển Nhi.

    Trên một tòa cao ốc cách đó không xa. “Sơn Bản quân! Nếu chấp hành nhiệm vụ, ta sẽ không thể chạy thoát!” Một người trung niên ốm nhách mặc bộ đồ đen nói vào tai nghe, trước mặt hắn là một cây súng bắn tỉa đã lắp ráp xong! “Tay của Tả gia, Chu gia, Tần gia, Tiêu gia đều thò quá dài, lợi ích của tổ chức đã bị xâm hại, giết mấy đệ tử gia tộc bọn chúng chẳng qua chỉ để cảnh cáo bọn chúng một chút thôi, ngoài ra, cũng coi như cho chính phủ Trung Quốc một chút kinh hỉ nhỏ, hừ, lúc này mà xảy ra sự kiện đổ máu trên đường, nhất định sẽ rất náo nhiệt đây! Tổ chức sẽ chiếu cố cho người nhà của ngươi!”

    “Tuyệt!”

    Súng bắn tỉa thò ra khỏi cửa sổ, mũi súng chĩa xuống chỗ bọn Lâm Thiên. “Chủ nhân, thăm dò được địch ý mạnh mẽ ở tòa cao ốc bên trái, đối phương sử dụng súng bắn tỉa, mục tiêu ngắm vào là Chu Dao!” Tiểu Linh gấp gáp nói trong đầu Lâm Thiên. Lâm Thiên biến sắc mặt, hắn đã bảo Tiểu Linh kiểm tra thực lực của Chu Dao, Mộ Dung Tuyết, Tần Kha. Theo số liệu cho thấy, thực lực Tần Kha không khác Tiêu Bạch là mấy, lợi hại hơn Tả Vân Phi, Nam Cung Uyển Nhi một chút, còn Mộ Dung Tuyết, cường độ tế bào tới gần 700, sức sống tế bào năm trăm mấy, tinh thần lực cũng gần bốn trăm, thực lực cao hơn Tiêu Bạch, Tần Kha một khoảng lớn, còn Chu Dao, ngoài dự liệu của Lâm Thiên, cô chẳng qua chỉ là người bình thường, chỉ có một đặc điểm là tinh thần lực của cô hơn 100, cao hơn không ít so với mức 50 của người bình thường, chẳng qua so với bọn Tần Kha, Tinh thần lực cũng yếu hơn nhiều lắm!

    Nếu súng bắn tỉa nhắm vào đám Mộ Dung Tuyết, Lâm Thiên lại không lo lắng, nhờ bản năng của người luyện võ bọn họ hẳn có thể cảm ứng khi có súng nhắm vào mình, chỉ cần có cảm ứng, với thực lực của họ cho dù không hoàn toàn né được, tránh khỏi chỗ yếu hại hoàn toàn không thành vấn đề, nhưng bây giờ người bị ngắm lại là Chu Dao, với một người bình thường như cô, muốn tránh khỏi đạn súng bắn tỉa căn bản là không thể!

    “Chủ nhân, địch ý của đối phương nâng cao, sắp nổ súng!” Nói nhiều vậy, thật ra chỉ trong chớp mắt thôi, Lâm Thiên thậm chí còn không có thời gian cảnh báo!

    “Chu Dao, tránh ra!” Lâm Thiên la lớn một tiếng, vội vàng xô Chu Dao đang ở cách khoảng hai mét phía trước bên phải hắn ngã sấp xuống đất. “Phụp!” Lâm Thiên biết mình trúng đạn, đạn bắn vào lưng hắn. “Chủ nhân, dùng hết 2 duy giới lực xây dựng phòng ngự cục bộ, uy lực của đạn giảm 80%!” Giọng của Tiểu Linh vang lên trong đầu Lâm Thiên.

    “Lão tam!” Tả Vân Phi nhìn thấy Lâm Thiên trúng đạn, điên cuồng gào lên, vội vàng nhào tới. Tiêu Bạch, Ngụy Phong đã đi lên trước một chút, khi nghe Lâm Thiên kêu Chu Dao tránh ra bọn hắn quay đầu lại, lúc này cũng vừa khéo thấy cảnh Lâm Thiên trúng đạn, sắc mặt hai người đều điên cuồng biến đổi, lúc này cũng không đếm xỉa gì tới chuyện ẩn giấu hay không, thân hình nhoáng lên chặn đường đạn bay tới, cánh tay phải Tiêu Bạch được bao phủ bởi một tầng ánh sáng lấp lánh trong chớp mắt, cả cánh tay giống như bạch ngọc, đây là hiện tượng khi Bạch Ngọc Thủ mà hắn luyện toàn lực phát động.

    Tinh khí thần toàn thân đều tập trung lại, bỗng nhiên, cánh tay phải Tiêu Bạch hóa thành ngàn vạn ảo ảnh vung ra như chớp, một tiếng nổ bị kìm hãm vang lên trên tay Tiêu Bạch, Tiêu Bạch như bị sét đánh, sắc mặt trắng bệch trong chớp mắt, lui lại một bước, vài tia máu thấm ra từ trong tay phải đang nắm chặt. Không ngờ hắn dùng tay trần bắt môt viên đạn súng bắn tỉa!

    Mấy nhóm người âm thầm đi theo bọn Lâm Thiên không xa thấy bọn Lâm Thiên bị tập kích thì liền biến sắc mặt, một số người vội vã chạy tới bên này, một số người phóng tới tòa lầu nơi đạn bắn ra!

    Viên đạn thứ ba cũng bắn ra, nhưng bị thanh nhuyễn kiếm Mộ Dung Tuyết rút ra từ eo gạt bay lên không trung! Gạt bay viên đạn cũng làm cô hơi biến sắc mặt, chẳng qua thực lực cô cao hơn Tiêu Bạch không ít, cũng không có bị thương! Võ công cao tới mức gạt bay đạn, khiến những người đang khủng hoảng xung quanh kinh hãi không thôi.

    Ba viên đạn bắn ra rồi, cũng không còn viên nào bắn tới nữa, hiển nhiên tay súng bắn tỉa kia đã bó tay chịu trói hoặc thấy việc không thành đã quả quyết tự sát đi tới chỗ thượng đế lão nhân gia rồi!

    “Xe cấp cứu!” Tả Vân Phi gấp gáp nói, điểm khóa mấy huyệt đạo của Lâm Thiên, nội lực không hề tiết kiệm trút vào thân thể Lâm Thiên.

    Rất nhanh, Lâm Thiên được đưa lên xe cứu thương chở tới bệnh viện, bọn Tả Vân Phi tự nhiên cũng theo tới bệnh viện, còn như tình huống ở hiện trường, vậy không cần bọn họ xử lý, tóm lại tuy sự kiện nổ súng đã xảy ra, nhưng sau đó Lâm Thiên không thấy một tin tức, bài báo nào nói tới sự kiện này cả.

    Tả gia, phụ thân Tả Quốc Cường của Tả Vân Phi nổi giận đùng đùng. “Tra ra là thế lực nào không?”

    “Ông chủ, không ra. Tay súng đó tự sát rồi, trên người không có thứ gì cho biết thân phận, súng bắn tỉa sử dụng cũng là thứ thông dụng trên quốc tế!” Bên cạnh Tả Quốc Cường, một người đàn ông mặc bộ đồ tây màu đen cung kính nói.

    “Có thể tra ra thân phận hắn không?”

    “Hắn tự sát bằng cách chích thuốc ăn mòn hiệu quả cao, khi người của bọn ta chạy đến thì thi thể đã gần như bị ăn mòn hết, không cách nào xác định tướng mạo, bây giờ đang tìm kiếm tin tức từ kho tư liệu gien của quốc tế, chẳng qua tỉ lệ tìm thấy tin lức liên quan hẳn sẽ không lớn!”

    Tả Quốc Cường gật gật đầu, ông cũng biết những tay súng như vậy đi lại trong bóng tối, khả năng gien được đưa vào kho dữ liệu gien quốc tế là rất nhỏ. “Khiếu Thiên, thằng nhóc bị bắn trúng đó sao rồi? Lần này may mà có nó, nếu không lửa giận của Chu gia cũng không dễ chịu đựng, dẫu sao nhân viên bảo vệ chủ yếu vẫn là từ Tả gia chúng ta!” Sắc mặt Tả Quốc Cường hòa hoãn lại chút ít.

    “Đứa nhỏ đó.” Lệ Khiếu Thiên cau cau mày lại “Ông chủ, đứa nhỏ đó hoàn toàn không bị thương trí mạng, chẳng qua rất kì quái, dựa vào uy lực của súng bắn tỉa, đừng nói bắn xuyên qua một người, cho dù bắn xuyên qua hai người cũng không thành vấn đề, nhưng chỉ bắn xuyên vào lưng thằng nhỏ đó chừng hai thốn (1), với lại, nó chỉ là người bình thường, làm sao phát hiện Chu Dao tiểu thư bị súng bắn tỉa ngắm trúng trước bọn thiếu gia chứ?”

    (1): Thốn: đơn vị đo độ dài của Trung Quốc, bằng 1/10 xích. 3 xích bằng 1 mét, 2 thốn bằng khoảng 6,67 cm.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Tả Quốc Cường hơi mỉm cười: “Khiếu Thiên, chẳng lẽ bây giờ ngươi còn cho rằng thằng nhỏ này là người bình thường sao? Đại lục Trung Hoa nhiều kì sĩ, có lẽ nó cũng có một chút bản lĩnh đặc thù!”

    “Ông chủ, vậy có cần quản chế nó không?”

    Tả Quốc Cường lắc lắc đầu: “Không cần thiết, lần này coi như nó giúp chúng ta rất nhiều, nếu làm như vậy hơi có vẻ lấy oán trả ơn, với lại, nó có thể phát hiện ra sự uy hiếp của súng bắn tỉa ở ngoài một cây số, ngươi cho rằng nó không phát hiện ra các ngươi âm thầm quản chế sao?! Quan hệ giữa Vân Phi và nó không tệ, có nó ở đó, Vân Phi cũng an toàn hơn nhiều!”

    ……

    Viên đạn được lấy ra khỏi thân thể Lâm Thiên rất nhanh, cũng may không có nhiễm độc gì lớn, nếu không Lâm Thiên phải xui rồi! Còn như tay của Tiêu Bạch, chỉ bị thương chút chút, băng bó chút thuốc là xong, hắn có nội công trong người, chút thương vặt đó chỉ cần hai ngày là có thể khỏi hoàn toàn rồi!

    “Lão tam, ngươi dọa chết ta rồi, đó là súng bắn tỉa đấy, không phải súng nhỏ bình thường đâu, sao ngươi lại ngốc như vậy?!” Tả Vân Phi ngồi cạnh giường nhìn Lâm Thiên nằm sấp nói với giọng vẫn còn sợ sệt. “Lúc đó tình hình quá gấp, đâu có nghĩ nhiều được như vậy!” Lâm Thiên cười khổ một cái, nếu không phải Tiểu Linh khẩn cấp dùng 2 duy giới lực cuối cùng hình thành một tầng phòng ngự cục bộ, bây giờ hắn cũng không phải nằm trên giường, mà là nằm trong nhà xác rồi! Tuy bây giờ Tinh Giới có ba cơ hội sống lại, nhưng chỉ tính khi Lâm Thiên ở trong Tinh Giới thôi, trong thế giới hiện thực, chết là toi đời luôn!

    “Lâm Thiên, cảm ơn ngươi!” Chu Dao vừa gọt bom vừa dịu dàng nói, trong mắt cô, mơ hồ có thể thấy vài phần tình ý.

    “Cơ hội anh hùng cứu mĩ nhân thật tốt, lại khiến tiểu tử ngươi gặp phải. Lão tam, làm sao ngươi biết súng bắn tỉa ngắm vào Chu Dao vậy? Còn nữa, đạn súng bắn tỉa lại chỉ bắn vào thân thể ngươi có hai thốn, chậc chậc!” Tả Vân Phi cười hè hè. Lâm Thiên nói: “Đây là trực giác, giác quan thứ sáu có biết không? Da ta dày, súng bắn tỉa bắn không vào!”

    Tả Vân Phi bĩu môi: “Còn có giác quan thứ sáu hả?”

    Tiêu Bạch bỗng nhiên nói: “Lão tam, có phải ngươi luyện công pháp có tính phòng ngự, bây giờ bị phá mất rồi không?” Tiêu Bạch cảm thấy trong thân thể Lâm Thiên hiện giờ không có lực lượng gì, những cơ bắp mềm đó, đừng nói súng bắn tỉa, cho dù một viên đá bén nhọn một chút cũng có thể chui vào được. “Coi là vậy đi, chẳng qua cho ta chút thời gian, vẫn có thể hồi phục lại được!” Lâm Thiên hơi gật gật đầu.

    Trong lòng Lâm Thiên lại đang nhỏ máu, vốn chỉ còn vẻn vẹn 2 duy giới lực, không ngờ bây giờ lại dốc sạch rồi, không có giới lực, tới vết thương cũng không trị nổi!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý cho Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102247
    Thảo luận về Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102248
    Đăng ký dịch Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102249
    Lần sửa cuối bởi lamsonquaikhach, ngày 14-12-2013 lúc 15:51.
    Hỏa hồng Nhật Tảo oanh thiên địa

    Kiếm bạt Kim Biên khốc quỷ thần

  6. Bài viết được 63 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    banoihuong,Bảo Diệp Tường,bopday2004,chl10808,codon.trai,crazyboy74,cucaiduong,Darkpinces,del_name,dohongnhung,ducvietvtv,dungkhocnhaem,enbosiro,freejack,gautrucbeo,hac am,haihaigio,hardy_boy,heo_voi,hoanglan87,htluu,huyhao,interfol,jinling,Kazack,kier,kkk3k,Longinus,longthan9919,luankc131,malum,michoutk,Misugi,nam_god,Nại Hà,nguphoha,nguyenduy1k,noobpro,nsguyenan,paita999,romolus82,ronkute,rukuru,sai1000,sakai,thanhvt,ThậpTamThiênSứ,thefriend1122,thunreigu,tieubao01,tieudaosi,trunghoc198919891989,Trường Minh,tungd,Ui_da,umedaboy,uranos,vampireheart,vietthuan,vietZX123,vipboy247,whyttt,Đình Tống,
  7. #9
    Ngày tham gia
    Dec 2007
    Đang ở
    Nông Lâm tự
    Bài viết
    1,853
    Xu
    3,351

    Mặc định Chương 9: Lăng Ba Vi Bộ!

    Quyển 1
    Chương 9: Lăng Ba Vi Bộ!
    Dịch: lamsonquaikhach
    Nhóm dịch: Phong Lưu Bang
    Nguồn: Tàng Thư Viện


    “Xem ra trong phòng 306 chúng ta chỉ có ta là yếu nhất, đến lão tam còn chống được đạn súng bắn tỉa, ta còn xa mới so được nha, công phu mèo què ở hai tay ta, đối phó một vài tên lưu manh còn được, gặp phải súng bắn tỉa, tấm thân này của ta tuyệt đối là một súng hai lỗ!” Ngụy Phong cảm khái nói. “Lão Ngụy, bây giờ ta tuyệt đối yếu hơn ngươi rất nhiều lần, đừng nói súng bắn tỉa, một tên lưu manh cũng có thể đánh ta nằm dài!” Lâm Thiên buồn bực nói, không có giới lực, làm sao đi thế giới Thiên Long Bát Bộ cứu Đoàn Vân chứ, còn nữa, lễ hội ngày mai, không phải hắn không thể tới hiện trường xem sao?!

    “Được rồi, chúng ta ra ngoài trước đã, để Lâm Thiên dưỡng thương cho tốt!” Tần Kha nói. Tiêu Bạch lấy ra một bình sứ nhỏ, trút ra một viên thuốc màu ngọc to cỡ hạt đậu nành đưa cho Lâm Thiên nói: “Đây là Bạch Ngọc Hoàn, có công hiệu thần kì đối với việc trị liệu vết thương, hơn nữa còn có tác dụng khôi phục nguyên khí nhất định!”

    Mộ Dung Tuyết nghe tới tên Bạch Ngọc Hoàn, mắt liền sáng lên, lạnh nhạt nói: “Không ngờ Tiêu Bạch ngươi lại bỏ ra được.” Hiển nhiên, Bạch Ngọc Hoàn này hoàn toàn không phải thứ gì bình thường. Lâm Thiên cự tuyệt: “Tiểu Bạch, thứ này hẳn phải quý giá vô cùng, vết thương này của ta chẳng bao lâu nữa sẽ khỏi, không cần lãng phí!”

    “Lâm Thiên, ngươi nhận lấy đi, công dụng lớn nhất của Bạch Ngọc Hoàn không phải là khôi phục vết thương, uống Bạch Ngọc Hoàn, công lực của ngươi sẽ khôi phục nhanh hơn!” Tần Kha nói.

    Nếu còn từ chối thì cũng không coi Tiêu Bạch là anh em, Lâm Thiên gật gật đầu: “Vậy thì ta nhận!” Tiêu Bạch hơi gật đầu, thu lọ thuốc lại xoay người đi ra cửa. Chớp mắt sau, ngoại trừ Chu Dao, mọi người đều đã đi ra ngoài, Lâm Thiên cau cau mày nói: “Chu Dao, ngươi cũng đi nghỉ đi, ta chỉ bị thương nhẹ thôi, không sao đâu!”

    “Ta gọt bom cho ngươi, gọt xong sẽ đi!” Chu Dao ngẩng đầu nhìn Lâm Thiên một cái, nghiêm túc gọt vỏ bom, nhất thời hai người đều im lặng, trong phòng đầy không khí ám muội “Có được một người đẹp gọt bom cho, cũng coi như là một loại hạnh phúc, đáng tiếc, ta hiện giờ căn bản không xứng với người ta!” Lâm Thiên nhắm mắt lại, hung hăng chèn ép những gợn sóng đang nổi lên trong lòng.

    “Đây!” Rất lâu sau, Chu Dao cuối cùng cũng gọt xong, thò tay đưa cho Lâm Thiên, cổ tay trắng như ngọc cực kì hấp dẫn người ta, xém chút nữa lại làm lòng Lâm Thiên nổi sóng. “Cảm ơn!” Lâm Thiên nhận lấy, nhẹ nhàng nói.

    Chu Dao đứng dậy đi ra cửa, chần chừ một chút, xoay người lại: “Lâm Thiên, ta không đáng để cho ngươi làm vậy đâu!” Nói xong, Chu Dao mở cửa phóng ra ngoài như bay. “Không đáng? Có nghĩa là cho dù ta cứu cô ấy, cũng không thể cùng cô ấy ở một chỗ?” Lâm Thiên cắn một miếng bom, chỉ cảm thấy không nếm được mùi vị gì “Được rồi, nghĩ mấy chuyện đó chi cho phiền phức, nâng cao thực lực mới là quan trọng, nếu không, lần sau có thể sẽ không may như vậy nữa!”

    “Chủ nhân, Bạch Ngọc Hoàn có chỗ tốt nhất định đối với thân thể ngài, có thể giúp lành vết thương, ngoài ra, đại khái có thể tăng năm duy sức sống tế bào và năm duy cường độ tế bào. Hai ngày sau khi uống, cường độ tế bào của ngài sẽ đạt tới 90, còn sức sống tế bào sẽ đạt tới 88.” (1)

    (1): Lúc trước tác giả đã nói 10 duy mới bằng một điểm, ở đây có lẽ là tác giả nhầm, hẳn Bạch Ngọc Hoàn có thể tăng 5 điểm chứ không phải năm duy.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Lâm Thiên đánh giá viên thuốc nhỏ trong tay: “Có thể nâng cao một phần mười cường độ thân thể và sức sống tế bào, đúng là thứ hết sức không tệ!” Nói xong, Lâm Thiên ném Bạch Ngọc Hoàn đó vào miệng. “Ừm, rất ngọt, rất dễ ăn!”

    Không có giới lực, Lâm Thiên cũng không muốn chạy tới thế giới Thiên Long Bát Bộ lúc này, ăn bom xong lại nhắm mắt tìm hiểu tư liệu liên quan tới kinh Dịch trong đầu.

    Đêm đen lặng lẽ trôi qua, thời gian đã tới ngày 1 tháng 10 năm 2019! Lễ quốc khánh cử hành trước **. “Bọn họ hẳn đã đến trước ** rồi!” (2) Nằm trên giường bệnh, Lâm Thiên nghĩ thầm, vốn bọn Tả Vân Phi định ở lại đây cùng hắn coi truyền hình trực tiếp, nhưng bị Lâm Thiên đuổi thẳng.

    Trong nguyên văn cũng có dấu *, chắc là có chữ bị lọc tự động.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    “Tiểu Linh, giới lực được bao nhiêu?” Lâm Thiên hỏi thầm trong đầu.

    “Chủ nhân, đã có năm duy rồi!”

    “Năm duy, ta đã một ngày một đêm không vào thế giới Thiên Long Bát Bộ rồi, cũng có nghĩa là đã bế quan một ngày một đêm rồi, xem ra phải vào một chuyến, nếu không Đoàn Dự sẽ lo lắng! Lễ quốc khánh này, sau này xem phát lại cũng được!” Lâm Thiên lầm bầm, khi ở trong thế giới Thiên Long Bát Bộ, Lâm Thiên gọi Đoàn Dự là tam ca, nhưng ở bên ngoài, hắn gọi thẳng tên luôn.

    Ý niệm vừa động, linh hồn Lâm Thiên đã tiến vào trong Tinh Giới, sau đó lại tiến vào trong mật thất Lăng Anh phủ trong thế giới Thiên Long Bát Bộ. “Còn may, tuy thân thể bị thương, nhưng thể linh hồn hoàn toàn không bị sao!” Lâm Thiên duỗi mình, cảm thấy tất cả bình thường, vui mừng nói.

    Mở mật thất ra, hai a hoàn chờ ngoài cửa mật thất, thấy Lâm Thiên đi ra, vội vàng hành lễ: “Đại nhân, ngài xuất quan à, hoàng thượng đã đến Lăng Anh phủ mấy lần, vừa rồi còn tới đây, bây giờ hẳn còn ở trong phủ.” Một a hoàn trong đó nói.

    “Mang ta đi gặp tam ca!” Lâm Thiên lạnh nhạt nói.

    “Vâng, đại nhân!”

    Rất nhanh, Lâm Thiên đã tới trong đại sảnh. “Ha ha, tứ đệ, còn cho rằng lần này ta lại phí công chứ!” Đoàn Dự thấy Lâm Thiên đi ra liền cười lớn.

    “Năng lượng trị liệu hồi phục quá chậm, kéo dài thời gian hơn một chút, tam ca, Đoàn Vân vẫn khỏe chứ?” Lâm Thiên nói. Đoàn Dự gật gật đầu: “Khỏe, khỏe lắm, bình thường một ngày nó phát bệnh một lần, có lúc thậm chí hai lần, nhưng hôm nay chưa phát bệnh lần nào, tứ đệ, không thể không nói thủ đoạn trị liệu của đệ thật thần kì!”

    Lâm Thiên nói: “Có tác dụng là tốt rồi, tam ca, Đoàn Vân đâu, bây giờ đệ trị liệu cho nó một chút!”

    “Bây giờ muộn rồi, Ngữ Yên mang Đoàn Vân hẳn đã đi ngủ rồi, theo tứ đệ ngươi nói, trong thời gian ngắn Đoàn Vân hẳn sẽ không phát bệnh phải không? Nếu vậy để mai trị cũng được, tứ đệ, kinh Dịch đệ đã ôn tập kha khá rồi chứ? Không bằng bây giờ ta dạy ngươi bộ pháp Lăng Ba Vi Bộ đi!” Đoàn Dự nói.

    “Trong vòng mười ngày sẽ không bệnh, vậy thì để mai trị, bên ngoài trăng rất sáng, tắm dưới trăng học tập bộ pháp hẳn sẽ rất thơ mộng!” Lâm Thiên nói, trong lòng lại rất kích động, Lăng Ba Vi Bộ nha, thứ này năm đó hắn coi Thiên Long Bát Bộ đã nhớ rồi, không ngờ hôm nay lại có cơ hội học tập!

    Đoàn Dự cười nói: “Tứ đệ ngươi lại cũng là người tao nhã!”

    Hai người đi ra khỏi đại sảnh tới trong viện. “Tứ đệ, Lăng Ba Vi Bộ có hơn ngàn bước chân, rất phức tạp, từ bước này tới bước kia có lúc thậm chí quái dị, vi huynh đi trước một lần, tứ đệ xem cho kĩ!” Đoàn Dự nói xong, dùng bộ pháp đi vào trong viện, hắn sợ Lâm Thiên nhìn không rõ, từ bước này tới bước kia không đi nhanh, mười phút trôi qua, hơn ngàn bước đã đi xong toàn bộ. “Tứ đệ, thế nào? Nhớ được mấy bước?” Đoàn Dự đi xong một lần, bình thản hỏi.

    “Tam ca, đệ nhớ hết rồi!” Lâm Thiên hỏi Tiểu Linh trong đầu, sau khi biết Tiểu Linh đã ghi lại hết liền nói. “Nhớ hết toàn bộ?” Đoàn Dự kinh hãi hỏi. “Tứ đệ, chuyện này không thể nào, bộ pháp này phức tạp như vậy, làm sao nhớ hết toàn bộ được? Chẳng lẽ trước đây tứ đệ đã thấy qua bộ pháp như vậy rồi?”

    Lâm Thiên gật gật đầu rồi lại lắc lắc đầu: “Đệ nhớ hết rồi, trước đây hoàn toàn chưa từng thấy!”

    “Tứ đệ, xem ra đệ đúng là thiên tài, tứ đệ, có một chuyện ta muốn hỏi đệ, đệ đã có năng lượng y thuật, có thể học tập nội công nữa không?” Đoàn Dự hỏi, trong đầu Lâm Thiên nghĩ tới một chuyện, gật gật đầu nói: “Có thể, tổ tiên từng có cao thủ võ công tuyệt đỉnh, nhưng hậu bối đệ vô dụng, đến công pháp tổ tông truyền xuống cũng bị mất rồi!” Cái gì kêu là bịa chuyện không chớp mắt, nhìn lâm thiên lúc này là biết!

    “Tứ đệ, đã như vậy, ta quyết định lại truyền cho đệ một môn thần công, vốn nếu đệ chỉ cứu Đoàn Vân, ta cũng chỉ truyền đệ môn bộ pháp Lăng Ba Vi Bộ thôi, tuy trước khi có thể lĩnh ngộ toàn bộ không thể thi triển liên tục, nếu không sẽ có nguy cơ kinh mạch thác loạn, chẳng qua bây giờ chúng ta đã kết thành anh em, tam ca ta cũng không giấu nghề nữa, Bắc Minh thần công cũng ngẫu nhiên mà có, vậy truyền cho đệ đi, một môn tuyệt học nữa của ta là Lục Mạch Thần Kiếm thuộc về một mạch họ Đoàn, tam ca không thể truyền thụ, tứ đệ thông cảm.” Đoàn Dự nói.

    Lâm Thiên trong lòng mừng rỡ, Lăng Ba Vi Bộ và Bắc Minh thần công mới là thứ hắn muốn có nhất, còn như Lục Mạch Thần Kiếm, cũng không hơn được súng laser trong văn minh công nghệ cao! Thứ hắn thiếu bây giờ là giới lực, Bắc Minh thần công có thể hấp thu nội lực của người khác chuyển thành giới lực, học được Bắc Minh thần công, có lẽ sẽ giảm bớt sự thiếu hụt giới lực! “Bắc Minh thần công nổi tiếng thiên hạ, có thể học được đã là phúc khí bằng trời của Lâm Thiên! Đa tạ tam ca!” Lâm Thiên cảm ơn.

    “Đã là anh em, cần gì phải khách khí!? Đây cũng là để tứ đệ có thêm một thủ đoạn giữ mạng khi hành tẩu giang hồ, Lăng Ba Vi Bộ tuy tinh diệu, nhưng nếu không có nội lực chống đỡ, cuối cùng cũng không thể vận dụng trong thời gian dài, mà nếu so ra, chậm hơn nhiều so với không ít khinh công, gặp nhân vật võ lâm bình thường còn có thể ứng phó, gặp phải cao thủ thì rất nguy hiểm!” Đoàn Dự nói. Lâm Thiên gật gật đầu, chuyện này hắn cũng biết, bộ pháp có tinh diệu tới đâu, không có nội lực cường đại chống đỡ, cuối cùng cũng chỉ coi như lầu gác trong không trung!

    “Trong “Tiêu Dao Du” của Trang Tử có nói: ‘Tận cùng phía bắc có biển Minh Hải, cũng gọi là Thiên Trì. Ở đó có giống cá, rộng mấy ngàn dặm, không biết dài bao nhiêu.’ Lại nói ‘Nếu nước không đủ sâu, không có sức chở được thuyền lớn. Đổ một ly nước xuống chỗ lõm trong sân, thì có thể dùng cọng cỏ làm thuyền, để cái ly vào đó thì bị mắc kẹt, vì nước cạn mà thuyền lớn.’ Bắc Minh thần công coi tích cóp nội lực là chuyện quan trọng hàng đầu. Nội công đã dày, võ công trong thiên hạ không có gì ta không dùng được, giống như Minh Hải phía bắc, thuyền lớn thuyền nhỏ đều chở được, cá lớn cá nhỏ đều chứa được. Tứ đệ, không biết đệ có quen thuộc các huyệt đạo trên thân thể người không?”

    Lâm Thiên gật gật đầu: “Có chứ, đệ làm nghề y, những tri thức về kinh mạch này tự nhiên cũng phải hiểu!” Đoàn Dự nói: “Luyện Bắc Minh thần công, yêu cầu toàn thân đều phải không có nội lực, năng lượng trị liệu của đệ không thuộc về là nội lực, có thể luyện được, ta sẽ dùng nội lực dẫn đường cho đệ luyện một lần, tứ đệ ngươi thiên phú dị bẩm, một lần hẳn là nhớ được rồi!” Hai người bèn ngồi ngay xuống trên phiến đá trong viện, hai tay áp vào nhau, nội lực hùng hậu của Đoàn Dự cuồn cuộn truyền vào thân thể Lâm Thiên.

    “Tứ đệ, dụng tâm ghi nhớ, ta dùng nội lực dẫn ngươi đi theo mạch Nhâm và Thủ Thái Dương Phế Kinh!” Đoàn Dự nói “Đây là Thủ Thái Dương Phế Kinh, ‘Thiếu Thương’ ‘Ngư Tế’, ‘Đại Uyên’, ‘Kinh Cừ’, ‘Liệt Khuyết’, ‘Khổng Tối’, ‘Xích Trạch’, ‘Hiệp Bạch’, ‘Thiên Phủ’, ‘Trung Phủ’, ‘Vân Môn’, đi đến mạch Nhâm, ‘Đoạn Cơ’ … ‘Thạch Môn’, ‘Quan Nguyên’, ‘Trung Cực’, ‘Khúc Cốt’, ‘Hội Âm”.”

    Lâm Thiên chưa từng luyện võ công, nhưng đã từng được giới lực gia trì, đại bộ phận kinh mạch toàn thân đều thông thoáng, Đoàn Dự đỡ phải đả thông kinh mạch cho hắn. Đoàn Dự dùng nội lực dẫn Lâm Thiên đi một vòng từ Thủ Thái Dương Phế Kinh và mạch Nhâm, thấy Lâm Thiên gật gật đầu, cuối cùng buông tay ra, để những nội lực đã truyền vào thân thể Lâm Thiên cứ di chuyển như vậy. “Tứ đệ, khống chế chân khí tụ tâp về Thiện Trung Khí Hải!”

    Lời của Đoàn Dự tự nhiên Lâm Thiên nghe, nhưng nói dễ làm khó, hắn chưa từng có kinh nghiệm khống chế chân khí, với lại chân khí này cũng không phải của hắn, muốn khống chế được ngay, khó nha! “Tứ đệ, đừng gấp, từ từ cảm nhận sự tồn tại của chân khí, sau đó thử dùng ý điều động nó!”

    Lâm Thiên hơi gật gật đầu, bình tĩnh lại thử dùng ý thức khống chế chân khí còn ở Hội Âm, hắn không dám sơ sảy chút nào, huyệt Hội Âm, đó là chỗ nào chứ, nếu chân khí xảy ra bạo động ở đó, ảnh hưởng to lớn lắm nha, tuy bây giờ hắn chỉ là thể ý thức, nhưng có trời mới biết có ảnh hưởng gì đến thân thể trong hiện thực không, lỡ có chuyện gì, Đông Phương Bất Bại phiên bản hiện đại liền xuất hiện, nếu là như vậy, Bắc Minh thần công hắn cũng không cần luyện, trực tiếp đi luyện Quỳ Hoa Bảo Điển đi!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile




    Góp ý cho Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102247
    Thảo luận về Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102248
    Đăng ký dịch Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102249
    Hỏa hồng Nhật Tảo oanh thiên địa

    Kiếm bạt Kim Biên khốc quỷ thần

  8. Bài viết được 56 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    banoihuong,bopday2004,chl10808,codon.trai,crazyboy74,cucaiduong,Darkpinces,del_name,dohongnhung,dungkhocnhaem,enbosiro,freejack,gautrucbeo,hac am,haihaigio,hardy_boy,heo_voi,hoanglan87,htluu,huyhao,interfol,jinling,Kazack,kkk3k,Longinus,longthan9919,luankc131,malum,michoutk,Misugi,nguphoha,nguyenduy1k,noobpro,nsguyenan,paita999,romolus82,ronkute,rukuru,sai1000,sakai,thanhvt,thannhan,thefriend1122,thunreigu,tieubao01,tieudaosi,trunghoc198919891989,tungd,Ui_da,umedaboy,uranos,vampireheart,vietthuan,vietZX123,vipboy247,whyttt,
  9. #10
    Ngày tham gia
    Dec 2007
    Đang ở
    Nông Lâm tự
    Bài viết
    1,853
    Xu
    3,351

    Mặc định Chương 10: Tu vi tám năm nội lực!

    Quyển 1
    Chương 10: Tu vi tám năm nội lực!
    Dịch: lamsonquaikhach
    Nhóm dịch: Phong Lưu Bang
    Nguồn: Tàng Thư Viện


    Dăm ba phút trôi qua, cuối cùng Lâm Thiên cũng có được liên hệ sơ bộ với chân khí ở huyệt Hội Âm, dưới sự khống chế của hắn, chân khí cũng hơi động đậy một chút. Trong lòng Lâm Thiên hơi mừng, nhưng cũng không mừng lắm, tiếp tục nỗ lực khống chế chân khí ở huyệt Hội Âm men theo mạch Nhâm từ từ đi lên, qua Khúc Cốt, Quan Nguyên, Trung Cực, Vân Môn… cuối cùng đến trong huyệt Thiện Trung nằm giữa hai vú.

    “Đừng buông ra, tiếp tục nghĩ đến chân khí, củng cố liên hệ với chân khí, kiên trì nửa giờ!” Đoàn Dự nói. Lâm Thiên không biết gì cả, tự nhiên là Đoàn Dự nói sao hắn làm y như vậy, nửa giờ trôi qua, hắn đã cảm thấy rất dễ dàng không chế chân khí trong đan điền (huyệt Thiện Trung còn gọi là Trung Đan Điền).

    Đoàn Dự nói tiếp: “Trong Thủ Thái Âm Phế Kinh và mạch Nhâm còn sót lại một bộ phận chân khí, tập họp lại từ Thiếu Thương, hút chân khí theo kinh mạch về huyệt Thiện Trung, lại tập họp từ Đoạn Cơ, theo mạch Nhâm thẳng tới Hội Âm rồi lại về Thiện Trung!” Chân khí trong kinh mạch chính là Đoàn Dự cố ý lưu lại, để giúp Lâm Thiên có thể củng cố đường vận hành của chân khí! Những đường vận hành này Lâm Thiên hết sức rõ ràng, không, nói chính xác là Tiểu Linh hết sức rõ ràng, dưới sự chỉ điểm không ngừng của Tiểu Linh, Lâm Thiên hữu kinh vô hiểm hoàn thành lần tự tu luyện một mình đầu tiên của hắn!

    Lâm Thiên mở mắt ra, hai mắt dường như sáng hơn trước không ít: “Tam ca, huynh lưu chân khí lại trong cơ thể đệ, tu vi của huynh sẽ giảm xuống!” Đoàn Dự không để ý cười: “Ta chẳng qua chỉ lưu trong cơ thể đệ bảy tám năm nội lực, đối với bản thân gần trăm năm nội lực của ta, chút nội lực đó còn chưa tới một phần mười, bây giờ ta rất ít đi vào giang hồ, cơ hội động thủ cũng ít đi! Lại nói, cho dù tổn thất chút nội lực đó, người trên giang hồ này có thể đánh ăn ta cũng không nhiều, ừm, nhị ca tính là một người, chẳng qua nếu ta chạy trốn, cho dù là nhị ca cũng không thể giữ ta lại!”

    Lâm Thiên gật gật đầu, hắn cũng đồng ý với lời Đoàn Dự, thân có ba tuyệt học Lăng Ba Vi Bộ, Bắc Minh thần công, Lục Mạch Thần Kiếm, trong thiên hạ này người có thể làm đối thủ của hắn thật không nhiều! Bỗng nhiên, Đoàn Dự nghiêm túc nói: “Tứ đệ, Bắc Minh thần công có thể hút nội lực của người khác, nếu hút của người ác thì cũng bình thường, coi như trừng ác dương thiện, nhưng ngươi không thể dùng Bắc Minh thần công làm nhiễu loạn giang hồ, nếu không, tam ca ta sẽ xấu hổ với người đời!”

    “Tam ca, huynh yên tâm đi, đệ tự biết phân tấc!” Lâm Thiên nói.

    Đoàn Dự thở phào, cười nói: “Nói thật thân phận của đệ là thầy thuốc, có một tấm lòng lương thiện, tự nhiên sẽ không làm ác, ta đã lo vớ vẩn rồi!”

    Lâm Thiên nói: “Tam ca, bộ pháp của Lăng Ba Vi Bộ đệ đã ghi nhớ, nhưng sợ thi triển ra sẽ có sai lệch, không bằng đệ đi một lần còn huynh ở bên cạnh chỉ điểm!” Tốn hết 2 duy giới lực, Tiểu Linh đã ghi hết hình ảnh của hơn 1000 bước Lăng Ba Vi Bộ vào trong đầu Lâm Thiên!

    Đoàn Dự gật đầu nói: “Cũng tốt, ta cũng muốn biết đệ có nhớ hết thật không, năm đó ta cũng phải mất thời gian khá dài mới học hết toàn bộ!”

    Trước mặt Đoàn Dự, lâm thiên dùng Lăng Ba Vi Bộ lần đầu tiên, có mấy bộ pháp cực kì quái dị, chẳng qua thân thể đã có giới lực gia trì qua, lại có nội lực của Đoàn Dự trút vào, Lâm Thiên có điều kiện thân thể không tệ vẫn làm được những động tác này, Đoàn Dự giảm tốc độ lại đi mất khoảng năm sáu phút là xong, còn Lâm Thiên dùng hết toàn lực mất nửa tiếng mới đi xong toàn bộ khoảng ngàn bước, cho dù như vậy hắn đã được Đoàn Dự khen là thiên tài rồi. “Tứ đệ, xem ra đệ là kì tài trời sinh để luyện võ, năm đó ta luyện lần đầu tiên cũng đi được chừng trăm bước, hơn nữa còn là đi một bước lại dừng lại suy nghĩ một chút, so với đệ, tam ca xấu hổ không biết trốn đi đâu đấy!”

    Lâm Thiên thở dốc: “Tam ca, là huynh dạy giỏi, không biết đệ có đi sai bước nào không?” “Bước 367 và 732 có sai về hình dáng, ngoài ra coi như được, tốn nhiều thời gian luyện tập hơn một chút, tự nhiên là thuần thục ngay!”

    “Bước 367 và 732?” Lâm Thiên cúi đầu nhớ lại, vừa nhớ ra, quả nhiên là vậy, động tác hai bước đó tương đối quái dị, khi hắn bước đi do lười biếng đã lén không đi đúng vị trí! Lâm Thiên ngẩng đầu lên nói: “Tam ca, đệ đi lại lần nữa!”

    Đi xong lần thứ hai, Lâm Thiên tốn 20 phút, nâng cao hơn so với lần thứ nhất hẳn 10 phút! Đoàn Dự vỗ tay cười: “Tứ đệ, ta có một loại dự cảm, tương lai đệ ngoại trừ trở thành một y thánh nổi danh thiên hạ, còn trở thành một cao thủ tuyệt đỉnh thiên hạ!”

    Lâm Thiên mỉm cười: “Tam ca, huynh đừng khen đệ nữa, khen nữa đệ bay lên mất!”

    “Ha ha, tứ đệ, đêm khuya rồi, ta về trước đây, đệ nghỉ ngơi cho tốt đi, mai lại qua xem cho tiểu Vân!” Đoàn Dự nói xong đi ra ngoài phủ, tự nhiên là phía sau có một đám người đi theo.

    Không trở về phòng, Lâm Thiên lại một lần nữa trở về trong mật thất, nếu về phòng, khi hắn trở về hiện thực trong phòng sẽ không có ai rất dễ có người nhận ra, còn trong mật thất thì không phải vậy, đóng cửa lại, quỷ mới biết bên trong có người hay không!

    “Tiểu Linh, nội lực ta có nếu chuyển hết thành giới lực thì được bao nhiêu?” Đóng cửa mật thất lại, Lâm Thiên hỏi Tiểu Linh trong đầu. “Chuyển thành giới lực được 200 duy!” Tiểu Linh đáp bằng giọng trong vắt.

    Lâm Thiên hết sức kinh ngạc: “Nhiều vậy?”

    “Chủ nhân, Đoàn Dự truyền cho ngài tám năm nội lực, đã không tính là ít, như bọn Tiêu Bạch và Tả Vân Phi, đã ăn một số thiên tài địa bảo, chẳng qua cũng chỉ có tu vi hai mươi mấy năm nội lực thôi, tám năm nội lực, đã tương đương một phần ba bọn họ rồi, do chuyển hóa hao mất một nửa, cho nên mới chỉ có 200 duy giới lực, nếu không sẽ nhiều hơn một chút!” Tiểu Linh giải thích. “Chủ nhân, ngài có muốn chuyển toàn bộ nội lực thành giới lực không?”

    Lâm Thiên lắc đầu: “Không, chuyển đổi 20 duy giới lực đi, còn lại lưu lại.” Sở dĩ quyết định như vậy là vì Lâm Thiên nghĩ tới một vấn đề, nếu Bắc Minh thần công hút nội lực của người khác, không phải tình huống đặc thù thì chỉ có thể hấp thu người có tu vi nội lực thấp hơn mình, chuyển hóa hết toàn bộ nội lực đi, vậy thì làm được cái lông gì nữa! Hai mươi duy giới lực, lại thêm bản thân bây giờ có một ít giới lực, miễn cưỡng ứng phó trước đã, tới lúc thiếu giới lực lại chuyển nội lực thành giới lực cũng không muộn! “Đúng rồi, Tiểu Linh, nếu thể linh hồn của ta rời khỏi thế giới này, vậy làm sao giữ lại nội lực trong cơ thể ta được?”

    “Những nội lực đó do Tinh Giới tạm thời hút vào, mỗi lần chủ nhân tiến vào trong Tinh Giới sẽ tự động trút vào cơ thể ngài! Đây là do lão chủ nhân quy định!” Tiểu Linh nói “Chủ nhân, bên ngoài có người gõ cửa, ngài muốn ra không?”

    Lâm Thiên nói: “Đúng vậy!”

    Mười giây trôi qua, Lâm Thiên lại xuất hiện trong Tinh Giới, tiếp đó ý thức trở về trong thân thể. Cảm nhận đau đớn trên lưng, Lâm Thiên nhẹ giọng lầm bầm một tiếng: “Đi Tinh Giới một chuyến, xém chút nữa quên mình đang là thương binh!”

    “Lão tứ (1), ngươi không xem lễ quốc khánh sao?” Bọn Tả Vân Phi từng người đi vào, Lâm Thiên hơi mỉm cười nói: “Nằm như vầy không tiện xem, để sau xem phát lại đi, lễ quốc khánh thế nào? Duyệt binh hẳn rất dễ coi chứ?!” Nói tới đây, Lâm Thiên nhớ lại lần quốc khánh 10 năm trước, lúc đó cha mẹ hắn vẫn còn sống, cả lễ duyệt binh tuy đã bị cắt ráp lung tung, nhưng hắn vẫn xem rất vui vẻ, còn bây giờ… nghĩ tới đây, Lâm Thiên chỉ cảm thấy trong lòng đắng chát từng cơn.

    (1): Chỗ này và lời Tả Vân Phi nói dưới đây gọi Lâm Thiên là lão tứ, có lẽ do tác giả nhầm.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    “Hay lắm, hay lắm! Ngoại trừ một điều là người hơi chen chúc ra còn lại đều hết sức không tệ, lần này lão tứ ngươi không đi thật đáng tiếc!” Tả Vân Phi cười nói. “Không đi thì không đi, tới lúc ta xem phát lại trên mạng cũng vậy thôi!” Trong lòng thương cảm, Lâm Thiên không hứng thú mấy, nhẹ giọng nói.

    Ngụy Phong nói: “Vốn định ở Bắc Kinh chơi mấy ngày, nhưng gặp phải vụ bắn tỉa, bọn ta dự định trở về Hải Thiên, đối phương không biết có còn hành động nào nữa không, ở Bắc Kinh tạo thành ảnh hưởng quá lớn!”

    Lâm Thiên bỗng nghĩ tới một vấn đề, có thể nói là mình đã phá hỏng hành động của đối phương, sợ là không tránh khỏi phiền phức! Hơi cau mày lại, chẳng qua Lâm Thiên cũng không sợ hãi gì, có Tinh Giới trong tay, mình tuyệt đối có thể thành cường giả ngạo thị thiên hạ, con đường của cường giả luôn không bằng phẳng, để những phiền phức đó tới mãnh liệt hơn chút đi! Trong lòng Lâm Thiên bỗng nổi lên hào tình vạn trượng, hào tình này quét sạch cảm giác mất mác vừa rồi!

    “Thương thế của ta đã tốt hơn quá nửa, hẳn có thể đi đường được rồi!” Lâm Thiên nói, sức sống tế bào của hắn cao hơn người thường không ít, lại uống Bạch Ngọc Hoàn của Tiêu Bạch cho, hắn lại vừa bảo Tiểu Linh dùng một duy năng lượng chữa trị, vết thương chỉ hai thốn đã được may lại sau lưng cũng gần như khỏi rồi! Nói xong, Lâm Thiên cũng xoay mình ngồi dậy.

    “Bậy bạ, vết thương sâu như vậy làm sao khỏi ngay được!” Chu Dao vội nói, muốn đi qua đè Lâm Thiên nằm xuống giường lại. Chu Dao không biết võ nghệ, Lâm Thiên nhẹ nhàng đưa tay đã ngăn được Chu Dao, mỉm cười nói: “Chu Dao, không phải ta khoe khoang, chút thương vặt này, có Bạch Ngọc Hoàn của tiểu Bạch, thật sự đã gần khỏi rồi!”

    Tiêu Bạch bước lên, đưa tay bắt mạch cho Lâm Thiên, một lúc sau, hơi gật đầu nói: “Lão tam nói không sai, hắn thật sự đã gần khỏi rồi. Lão tam, năng lực khôi phục của ngươi còn mạnh hơn ta tưởng tượng nhiều. Bạch Ngọc Hoàn tuy không tệ, chẳng qua tuyệt đối không có công hiệu mạnh như vậy.”

    Lâm Thiên dẫu sao cũng không thể nói hắn dùng giới lực để trị liệu nên mới khỏi nhanh như vậy, cũng mặc nhận cách nói năng lực khôi phục của thân thể mạnh của Tiêu Bạch. “Cũng tốt, như vậy tương lai bị thương rồi dùng giới lực trị cũng không cần tìm cớ gì!”

    “Lão tam, nói như vậy, vết thương trên cánh tay ngươi hẳn cũng gần khỏi rồi nhỉ!” Tả Vân Phi nói. “Hẳn là khỏi rồi!” Lâm Thiên nói, tay phải mở vải băng trên cánh tay trái ra, quả nhiên vết dao đã khỏi rồi, chỉ lưu lại một vết sẹo nhàn nhạt.

    “Chậc chậc, sức khôi phục mạnh tới biến thái nha! Lão tam, ngươi rất có điều kiện làm anh hùng cứu mĩ nhân!” Tả Vân Phi cười hè hè, Lâm Thiên cười nhạt không đáp, tuy hắn không sợ bị thương, nhưng nếu có thể không bị thương, tự nhiên sẽ không để bị thương, anh hùng cứu mĩ nhân? Làm không khéo sẽ đánh mất tính mạng! Như lần bắn tỉa đó, nếu tầng phòng ngự do giới lực hình thành yếu hơn một chút, vị trí trúng đạn lại lệch một chút, vậy cho dù có Tinh Giới, hắn cũng ra đi rồi!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý cho Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102247
    Thảo luận về Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102248
    Đăng ký dịch Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102249
    Hỏa hồng Nhật Tảo oanh thiên địa

    Kiếm bạt Kim Biên khốc quỷ thần

    ---QC---


  10. Bài viết được 55 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    banoihuong,bopday2004,BTT,chl10808,codon.trai,cucaiduong,Darkpinces,del_name,dohongnhung,dungkhocnhaem,enbosiro,freejack,gautrucbeo,hac am,haihaigio,hardy_boy,heo_voi,hoanglan87,htluu,huyhao,interfol,jinling,Kazack,kkk3k,Longinus,longthan9919,luankc131,malum,Misugi,nam_god,nguyenduy1k,noobpro,nsguyenan,paita999,romolus82,ronkute,rukuru,sai1000,sakai,thanhvt,thannhan,thefriend1122,thunreigu,tieubao01,tieudaosi,trunghoc198919891989,tungd,Ui_da,umedaboy,uranos,vampireheart,vietthuan,vietZX123,vipboy247,whyttt,
Trang 2 của 14 Đầu tiênĐầu tiên 123412 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status