TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 10 của 25 Đầu tiênĐầu tiên ... 8910111220 ... CuốiCuối
Kết quả 46 đến 50 của 121

Chủ đề: [Vô hạn] Một Trăm Phần Trăm

  1. #46
    Ngày tham gia
    Aug 2012
    Đang ở
    ...Tịch Mịch
    Bài viết
    1,886
    Xu
    952

    Mặc định

    100%


    Quyển IV :The Rebel - Dòng Máu Anh Hùng .



    Chương 14 : "Bản Năng " Thức Tỉnh .



    Hoài My đang được Thắm bế trên lưng cũng không chịu ngồi yên , ngẩng đầu lên nháy mắt nhìn gã nói :

    - Đội trưởng , cẩn thận đấy .


    Thúy căng mắt nhìn ra ngoài rừng , ánh mắt không giấu nổi vẻ bất ngờ . Cô biết , đó là những người dưới trướng cha mình , biết tin căn cứ địa bị bại lộ kéo tới trợ giúp .Lúc này hơn bốn trăm lính Ngụy theo lệnh Sỹ đã tản hết ra , mạnh ai nấy bắn trả , coi lời của gã như gió thổi bên tai . Sỹ giận tím mặt , gọi hai tên đội phó tới dặn mấy câu rồi cho người trói nốt Hoài My lại giải đi . Xong đâu đấy , hắn quay sang nhìn Thúy cười lạnh :

    - Thế nào , cô Thúy , cam kết giữa chúng ta vẫn còn hiệu lực đấy chứ ?

    Thúy từ lúc bước tới đây thì đã bị hơn bốn mươi tên lính Ngụy bao vây bốn phía , biết không thể chạy thoát khỏi rừng súng ống đen ngòm đang nhắm vào mình nên đành để cho người của Sỹ trói tay lại dẫn đi . Cách đó không xa , đôi bên vẫn đang giằng co rất khốc liệt , nhưng do tương quan lực lượng quá chênh lệch , quân Ngụy sau mấy phút đầu bất ngờ đã dần dần lấy lại được thế trận , từng bước lấn áp viện quân của Đề Cảnh tới gây rối .

    Sỹ gật gù nhìn Thúy bị lính của mình giải đi với vẻ thỏa mãn . Bất quá sắc mặt của gã rất nhanh chuyển sang cứng ngắc , khi tình cờ quét mắt sang chỗ mấy kẻ chủ mưu trong cuộc bạo loạn ở mỏ than vừa bị mình bắt giữ .

    Hai đứa nữa chạy đi đằng nào mất rồi ?

    Cùng lúc đó , một bóng đen chạy vụt qua mặt Sỹ . Gã giật mình quay phắt lại , miệng hét lớn :

    - AI ?

    Sỹ nghi hoặc quay đầu lại nhìn kỹ một lượt , trán nổi gân xanh . Con nhãi Thúy vừa ở trước mặt mình giờ cũng không thấy đâu nữa cả .. rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ?

    - Ngài sĩ quan , nhìn đi đâu vậy ?

    Nghe giọng nói phát ra từ sau lưng , Sỹ giật mình quay đầu lại . Mấy chục tên lính đứng đây thấy chỉ huy hoảng hốt như vậy thì đồng loạt lên đạn , giơ súng lên ngắm về gã thanh niên đang ôm một cô gái trên vai đứng cách đó hơn hai chục mét vẻ khẩn trương , chỉ chờ lệnh trên ban xuống là bắn gã nát như tương .

    - Mày ..

    Sỹ trợn mắt nhìn Hoàng vẻ kinh ngạc . Thằng này vừa bị mình chặt đứt một tay , lại ăn thêm một nhát chí mạng vào ngực , vừa nãy còn nằm hấp hối dưới đất chờ chết , vậy mà giờ lại đứng đây như không có chuyện gì . Thế là thế nào ?

    Hoàng nhìn Sỹ lạnh lùng nói :

    - Chờ tao một lát .

    Nói rồi quay lưng ôm Thúy đi về phía sau , nơi có Phúc và Hiệp đang đứng chờ sẵn , bên cạnh là Hoài My , Lập và Hồng Thắm . Sỹ thấy hắn tự ý ôm người của mình bỏ đi như vậy thì cười rộ lên .

    - Mày định đi đâu ?

    Gã vừa dứt lời thì liền tung người lao tới . Phúc đứng đằng sau thấy Sỹ không biết liêm sỉ , ra tay đánh lén thì hét lớn :

    - Hoàng , đằng sau !

    Sỹ cười gằn đưa tay ra tóm cổ áo Hoàng kéo lại , nhưng hụt tới hai lần liền . Sắc mặt của gã lập tức trở nên nghiêm túc , tốc độ ra tay cũng được đẩy cao hơn rất nhiều , song thủy chung vẫn không chạm tới được chéo áo của người thanh niên trước mặt .

    - Chết tiệt !

    Sỹ nổi giận xáp lại gần vung tay đấm mạnh vào gáy Hoàng . Thế nhưng mặc cho hắn cố gắng đến mấy , vẫn không có một cú đấm nào trúng đích . Mấy người Phúc đứng đằng sau thấy thế thì há hốc mồm ngạc nhiên , họ hoàn toàn không hiểu , làm cách nào mà Hoàng trong lúc đứng xoay lưng về phía Sỹ lại vẫn có thể tránh được những đòn tập kích liên tu bất tận của gã , chẳng lẽ ..hắn có mắt đằng sau lưng ?

    Sỹ lúc này đã gấp đến phát điên , hai mắt đỏ ngầu lên vì giận . Gã lấy tay quệt mép rồi rút thanh gươm đeo trên lưng xuống , song khi nhìn lại thì đã chẳng thấy Hoàng đâu nữa .

    Thúy vừa từ trên lưng Hoàng đáp xuống đất thì đỏ mặt nhìn gã nói :

    - Cảm ơn anh ...

    - Mọi người đi giúp đỡ người của Thúy một tay đi , chuyện ở đây để tôi lo .

    Hoàng đỡ Thúy xuống , giao cho Phúc rồi nhẹ giọng nói . Hiệp thấy gã lúc này cụt mất một bên tay phải , cả người đầy máu , duy chỉ có hai con mắt là sáng rực lên đầy vẻ tỉnh táo thì cẩn thận hỏi :

    - Hoàng , Vết thương của anh ... thế nào rồi ? Trong người có thấy gì không ổn không ?

    Hoàng cười cười nhìn hắn lắc đầu rồi quay đi . Phúc thấy giọng điệu của gã tràn ngập vẻ tự tin , biết mình có ở đây cũng không giúp được gì thì hai mắt lóe lên , gật đầu nói :

    - Chỗ này nhờ cậu vậy .

    Hoài My đang được Thắm bế trên lưng cũng không chịu ngồi yên , ngẩng đầu lên nháy mắt nhìn gã nói :

    - Đội trưởng , cẩn thận đấy .

    Hoàng nghe vậy thì giật mình nhìn Hoài My , thấy cô nàng dù đang đau tới tái mặt song vẫn cố giơ ngón cái lên với mình thì phì cười , giơ nắm đấm lên tỏ ý quyết thắng rồi quay đi . Hắn hít một hơi dài , chân phải khẽ giậm một phát , cả người như một mũi tên lao đi , nhoáng cái đã xuất hiện trước mặt Sỹ .

    Sỹ thấy Hoàng đang đứng cách đấy hơn hai chục mét , vụt một cái đã xuất hiện ngay trước mặt thì giật mình lùi lại , kinh sợ nhìn gã .

    - Để mày phải chờ lâu rồi , chúng ta tiếp tục chứ ?

    Hoàng đưa tay trái ra phía trước làm tư thế mời khách , miệng nở nụ cười hòa nhã . Thế nhưng trong mắt Sỹ lúc này thì nụ cười đó ngoài châm chọc ra thì chẳng có lấy một chút hảo ý nào , gã sầm mặt nhìn Hoàng nói :

    - Được lắm .. Đã lâu lắm rồi thằng Sỹ này mới gặp được một người có thể đánh ngang tay , đừng làm tao thất vọng quá sớm !

    - Hy vọng là thế .

    Hoàng đưa tay trái ra ngoắc ngoắc , tỏ ý sẵn sàng tiếp chiến . Sỹ thấy thế thì liền chớp thời cơ vung gươm chặt vào tay gã. Hoàng vừa lắc mình né tránh vừa lùi lại , chỉ thủ không công . Sỹ vẫn không ngừng tấn công , chiêu thức cũng liên tục biến đổi , từ chém , đâm , bổ tới phạt ngang , cứa , chặt ... Hoàng tuy là đối thủ song cũng phải thầm khâm phục , Sỹ không những giỏi võ mà kiếm thuật cũng rất tinh thâm , xét cả kinh nghiệm lẫn kỹ năng chiến đấu đều hơn hắn rất nhiều . Nếu đem hai người ra so sánh với nhau thì chẳng khác gì một thằng bé đang múa may trước mặt người lớn vậy .

    Nhưng các bạn đừng lầm , " thằng bé múa may " ở đây không phải Hoàng , mà là Sỹ . Trong con mắt của Hoàng bây giờ , động tác của Sỹ dù có nhanh gấp đôi đi nữa thì cũng vẫn còn chậm lắm , chẳng hơn trẻ con múa may là bao cả .

    Bây giờ Hoàng mới hiểu tường tận thứ sức mạnh mà Hằng và Tùng từng sở hữu đó là như thế nào ... Nó toàn diện và hơn xa cái gọi là " bản năng sinh tồn " mà hắn vẫn nhầm tưởng trong tâm trí từ trước đến nay .

    - Cẩn thận !

    Sỹ vừa mới nghe Hoàng nói loáng thoáng gì đó bên tai thì cằm đã trúng một cú đấm móc nhanh như điện của gã , tiếp đến là mấy chục cú đấm táng thẳng vào giữa ngực . Hoàng tiện tay tước vũ khí của gã , rồi như một con báo hùng hổ lao vào phản công . Sỹ mặc dù đã luyện tới mức cơ nhục khắp cơ thể " Cứng rắn vô bì , kim cương bất hoại " song lãnh một lúc mấy chục đòn , cú nào cũng nặng hơn trăm cân thì cũng thấy miệng lưỡi đắng chát , ngực như bị vỡ tung ra , lảo đảo lùi lại hơn chục bước rồi ngã ngồi ra đất .



    Mấy tên lính Nguỵ thủ hạ trung thành của Sỹ đứng gần đó thấy sếp thất thế thì liền chĩa súng vào Hoàng , liên tục xả đạn. Hoàng vừa né tránh vừa lại gần chúng , nháy mắt đã đánh gục được hơn chục tên . Hắn đứng giữa đám đông , giơ tay trái lên ngang mặt rồi mỉm cười khó hiểu . Số còn lại chứng kiến cảnh từng đầu đạn một rơi từ tay của người thanh niên nọ xuống mặt đất thì há hốc mồm kinh ngạc , không tự chủ mà đều lùi lại một bước .

    Sỹ chống tay đứng dậy rồi ra hiệu cho quân mình ngưng bắn . Hoàng vừa nãy đã toàn lực ra tay , song thấy Sỹ vẫn đứng dậy được thì cau mày hỏi :

    - Mày luyện được thứ võ công " Kim Cương Bất Hoại " đó ở đâu thế ? Sao lợi hại quá vậy ?

    Sỹ lấy tay quệt chút máu rỉ ra trên khoé miệng , nhìn Hoàng chăm chú một hồi lâu rồi gằn giọng :

    - Hoá ra nãy giờ mày vẫn còn giấu nghề à ?

    Hoàng giơ thanh kiếm vừa đoạt được của Sỹ lên ngắm nghía một hồi rồi lắc đầu đáp :

    - Không phải , cái này ... thôi , tao có nói mày cũng chẳng hiểu đâu .

    Sỹ khẽ liếc mắt ra hiệu với tên lính đứng cạnh rồi lùi lại hơn chục mét , xong đâu đó mới quay sang nhìn Hoàng hạ giọng :

    - Chú em được đấy . Có muốn đổi đời không ?

    Hoàng nhíu mày nhìn gã hỏi :

    - Ý mày là gì ?

    Sỹ cười nhẹ rồi nhìn gã chậm rãi nói , hai mắt sáng rực :

    - Đổi đời , đơn giản vậy thôi ! Chỉ cần chú em đồng ý đi theo thằng Sỹ này , hai anh em ta có phúc cùng hưởng , có nạn cùng chia . Tới lúc đó , quyền lực , địa vị , tiền bạc , gái đẹp ... anh có thứ gì thì chú cũng có thứ nấy . Thế có phải sướng hơn việc phải nằm gai nếm mật , cơm ăn không no , áo mặc chẳng đủ ấm , lúc nào cũng lo sợ bị sờ gáy như từ trước tới giờ không ?

    Hoàng nghe thế thì hứng thú nheo mắt nhìn gã , nói lấp lửng :

    - Nghe cũng hay đấy chứ nhỉ ..

    Sỹ thấy hắn có vẻ " chịu đèn " thì vội nói :

    - Thế nào ? Chỉ cần hôm nay chú hỗ trợ anh dẹp loạn , bắt hai cha con Đề Cảnh giải về Sài Gòn , anh cam kết sẽ giấu nhẹm chuyện chú từng tham gia nổi loạn ở mỏ than , trái lại còn nhiệt liệt biểu dương công lao của chú với cấp trên nữa . Còn nữa , anh sau đó lên chức ,cái ghế đặc vụ cũng sẽ để lại cho chú !

    Hoàng cười nhạt nói tiếp :

    - ... Đúng là rất thú vị ..thế nhưng tao không muốn làm đồng loại với một con chó săn như mày !

    - Mày ..

    Sỹ nghe vậy thì sầm mặt xuống , nhe răng cười lạnh . Hoàng thấy nụ cười của gã có vẻ cổ quái thì hơi ngờ ngợ , vội để tâm quan sát tình hình chung quanh . Hắn phát hiện chiếc Renault của gã đang chạy lại gần đây thì tròn mắt , thấy có gì đó không đúng lắm nhưng nhất thời chưa nghĩ ra được .

    - Ầm ! Ầm ! Ầm ! ....

    Gần hai chục khẩu súng cối cùng lúc khai hỏa , sức mạnh đó lập tức đem một vùng bán kính hơn mười mét san làm bình địa . Sỹ quay phắt lại , ôm Thư Lệ bị trói cứng đằng sau nhảy lên xe . Chiếc Renault rồ ga phóng vút đi , chỉ để lại một làn khói đen dày đặc .

    - Tạm biệt ! Nếu đổi ý thì nhớ lên Sài Gòn tìm thằng Sỹ này nhé !


    ..o0o ..










    Thư Lệ bị Sỹ vác lên vai ôm vào trong xe . Chiếc Renault rú lên từng chặp rồi cứ thế lao đi mất hút . Thư Lệ sợ tới phát khóc , muốn kêu cứu nhưng không được vì bị nhét một chiếc giẻ to tướng vào miệng , chỉ có thể vừa ú ớ vừa liên tục giãy dụa . Sỹ bực mình giơ tay tát một cái rất mạnh vào mặt cô , miệng rít lên :

    - Mày có im đi không ?

    Ăn một cái tát như búa bổ của gã , Thư Lệ cả người mềm nhũn , gục đầu xuống thành xe bất tỉnh . Mặc dù đã yên vị ngồi ở trong xe nhưng quả tim trong ngực Sỹ vẫn cứ đập bình bình . Đã rất lâu rồi gã chưa gặp được đối thủ .. bao lâu nhỉ ? mười hai , mười ba năm ... gã cũng chẳng tài nào nhớ nổi nữa . Nếu là Sỹ của mấy năm về trước , chắc chắn gã sẽ bỏ qua tất cả mọi chuyện mà lao vào đánh một trận thật đã với thằng nhãi kia , đánh đến chết thì thôi , dù biết chẳng địch lại người ta . Thế nhưng bây giờ , khi đã đeo lon sĩ quan trên người , gã có rất nhiều việc phải lo , làm bất cứ việc gì cũng phải suy trước tính sau , đặt lợi ích và hiệu quả lên hàng đầu , không thể tùy hứng như trước kia được nữa...

    Sỹ cúi xuống nhìn hai bàn tay chai sạn của mình , nhớ tới những ngày tháng cắm đầu luyện võ , ước mong mai kia được nổi danh với đời ... giờ nghĩ lại sao mà nhạt nhòa đến thế . Sỹ giật mình nhận ra , từ lúc bước chân vào vòng xoáy tranh đoạt địa vị , gã đã bảy năm liền dậm chân tại chỗ rồi ...

    Bảy năm nay , ta đã làm được những gì ?

    Bảy năm nay , người Pháp đã cho ta những gì ?

    " Cạch !"

    Nghe thấy tiếng động phát ra từ phía đuôi xe , Sỹ giật mình tỉnh cơn mê , nhanh như cắt quay đầu lại . Gã nhìn Đề Cảnh và Thư Lệ lúc này đều đang bất tỉnh ngồi ở ghế sau , hơi do dự một giây rồi tóm lấy Thư Lệ , nhảy từ buồng lái lên trên nóc .

    Hoàng lúc này cũng đã bò lên tới nóc xe , thấy Sỹ một tay cầm súng dí vào đầu Thư Lệ , một tay giơ ra thủ thế trước ngực thì méo mặt nói :

    - Mày đó , muốn đi thì trước hết cũng phải để người lại đã chứ ?

    Sỹ đặt tay còn lại lên bụng Thư Lệ , khi đã chắc chắn mười phần mới nhe răng cười nói :

    - Chú em , dù sao hai ta cũng là người luyện võ , không giúp được gì thì thôi , ít ra vuốt mặt cũng phải nể mũi chứ ? Thôi thì hôm nay ta đem trả đứa bạn này lại cho chú , đổi lại chú phải để cho anh yên ổn dẫn Đề Cảnh về Sài Gòn , được không hả ?

    Hoàng lúc này tuy vẫn giữ được trạng thái khai mở bản năng sinh tồn song do thương thế quá nặng , nãy lại tốn quá nhiều sức lực để đuổi theo Sỹ , theo số liệu mà " bản năng " đưa vào trong óc hắn hiện giờ : chiến đấu lực giảm 32 % , mất máu quá nhiều ,cơ thể không chịu được việc phải hoạt động quá sức trong thời gian dài ..vv.. ngẫm chắc chẳng duy trì được bao lâu nữa , thấy Sỹ nói vậy thì gật gù :

    - Được , nhưng mày phải thả người trước đã .

    Sỹ nghe vậy thì lắc đầu :

    - Chú nghĩ anh là thằng ngốc chắc ? Nếu chú đồng ý giao dịch thì lập tức nhảy xuống xe ngay bây giờ , anh đi được một đoạn , thấy an toàn rồi sẽ thả nó ra . Đồng ý chứ ?

    Hoàng nheo mắt nhìn gã nói :

    - Tao làm sao tin được mày bây giờ ?

    Sỹ hừ một tiếng , tay phải siết mạnh cò súng rồi cười lạnh :

    - Không tin cũng phải tin . Cùng lắm thì giờ tao tiễn con bạn của mày đi trước rồi liều một trận , muốn ra sao thì ra , thế nào ? Mày nghĩ tao không dám xuống tay à ?

    Thư Lệ lúc này đã lờ mờ tỉnh lại , vừa mở mắt ra thì đã thấy Hoàng đứng ngay trước mặt . Ngọn lửa hy vọng lại một lần nữa bùng lên mãnh liệt , cô nhìn gã nghẹn giọng :

    - Anh Hoàng , cứu em .. !

    Hoàng thấy ánh mắt đầy vẻ sợ hãi của Thư Lệ thì lòng nhất thời trầm hẳn lại , do dự một hồi rồi thở dài nói :

    - Được rồi , tao đồng ý .

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    NHỮNG COMMENT/THANKS CỦA CÁC BẠN LÀ ĐỘNG LỰC DUY NHẤT ĐỂ TÁC GIẢ TIẾP TỤC..RA CHƯƠNG MỚI
    Lần sửa cuối bởi shevaanh, ngày 04-04-2014 lúc 08:12.
    ---QC---

    MỆT


  2. Bài viết được 19 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    abc84p,backchii,ngocnghechvn,Reply,
  3. #47
    Ngày tham gia
    Aug 2012
    Đang ở
    ...Tịch Mịch
    Bài viết
    1,886
    Xu
    952

    Mặc định

    100%


    Quyển IV :The Rebel - Dòng Máu Anh Hùng .



    Chương 15: Đồng đội mới !(1).



    - Mày đồng ý ?

    Sỹ nghi hoặc hỏi lại . Thư Lệ trong tay gã thì khẽ thở phào , hai má hồng lên nhìn Hoàng không chớp mắt . Chiếc Renault tuy vẫn chạy nhưng tốc độ đã thuyên giảm không ít , cầm lái là tay tài xế thân cận nhất của Sỹ .

    - Vậy thì còn đứng đây làm gì nữa ? Nhảy xuống !

    Hoàng cúi đầu nhìn xuống mặt đất , ngẫm nghĩ một lúc rồi cầm thanh kiếm trong tay giơ về phía Sỹ .

    - Trả cho mày này !

    Thế nhưng nói một đằng làm một nẻo , hắn vừa dứt lời đã ném mạnh thanh kiếm trong tay xuống vệ đường rồi gần như biến mất tại chỗ . Sỹ thấy thanh bảo kiếm gã mất bao nhiêu công sức cùng tiền bạc ra mới sở hữu được , trước giờ vẫn xem như báu vật bị ném đi ngay trước mắt thì sắc mặt lộ vẻ thảng thốt , tay phải để trên bụng Thư Lệ cũng vô thức lỏng đi đôi chút .

    " Cơ hội !"

    Hoàng chỉ chờ có thế . Tận dụng một khắc mất tập trung của Sỹ , hắn dùng hết tốc độ có thể lao vụt tới . Lúc này , cái cảm giác không khí như một bức tường đặc quánh cản trở việc di chuyển lại ập tới , làm hai tai Hoàng ù đặc , da mặt thâm tím hết cả lại . Hoàng nhắm hờ hai mắt , cúi người lại nhằm giảm tối đa diện tích tiếp xúc rồi dùng sức lao đi . Bây giờ hắn cứ như là đang ở trong một bộ phim quay chậm vậy , từ cử động của Sỹ trước mặt cho tới chiếc lá bay phất phơ trên không , tất cả đều vô cùng chậm chạp .

    Hoàng nhìn rõ , Sỹ lúc này đang co tay lại bóp cò súng , sắc mặt lộ vẻ điên cuồng . Hắn nghiến răng gầm lên một tiếng .

    " Đoàng "

    Thư Lệ là người ngoài duy nhất ở đây chứng kiến mọi chuyện từ đầu tới cuối , song cô hoàn toàn không hiểu nổi việc gì đã xảy ra trong 1/10 giây ngắn ngủi ấy . Thư Lệ chỉ vừa chớp mắt một cái , lúc mở ra thì đã thấy mình bị Hoàng ôm lấy , còn Sỹ thì không hiểu đã biến đi đâu mất hút .

    - Ổn rồi .

    Hoàng buông Thư Lệ ra , vất khẩu côn của Sỹ lúc này đã bị bóp méo đến biến dạng trong tay mình đi rồi ngồi xuống thở hồng hộc . Thư Lệ thấy vậy thì định lại gần hỏi thăm , song đột nhiên bị một cánh tay từ dưới gầm xe thò lên lôi tuột xuống .

    - Chết tiệt !

    Hoàng giật mình , tóm lấy tay trái của Thư Lệ kéo lại . " Xoẹt " một tiếng , kết quả của trận giằng co này là cánh tay trái của Thư Lệ bị Hoàng xé đứt , nằm lủng lẳng trong tay gã .

    - AAA ...

    Thư Lệ gào lên một tiếng rồi ngất lịm . Sỹ mặc kệ , lấy tay túm tóc cô giơ lên nhìn theo chiếc xe hét lớn :

    - Quay lại đây , thằng khốn !

    Chiếc Renault dừng lại , quay đầu rồi từ từ chạy tới . Hoàng sau khi đánh gục nốt tên tài xế ngồi trong xe thì nhảy xuống , hậm hực nhìn Sỹ .

    - Nhóc ,mày khá lắm ,nhưng thằng Sỹ này không mắc lừa hai lần bao giờ đâu .

    Sỹ nhe răng cười hung ác , vừa ôm Thư Lệ lùi lại vừa nói . Hoàng thở dài nhìn gã nói :

    - Phải làm sao thì mày mới chịu thả người ?

    Sỹ gằn giọng :

    - Tao đã nói rồi , trừ phi mày ngay lập tức biến khỏi đây , nếu không thì quên hai chữ " thương lượng "ấy đi .

    Hoàng cau mày nhìn gã chằm chằm rồi lắc đầu nói :

    - Sỹ , mày làm tao thất vọng quá .

    Thấy Sỹ vẫn im như hến , Hoàng đành mở miệng nói tiếp :

    - Lúc đầu tao vẫn tưởng mày tuy là chó săn của quân Pháp song vẫn còn chút tự tôn của người luyện võ , không ngờ ..

    Sỹ nghe vậy thì sắc mặt hơi cứng lại , nhếch miệng cười nhạt :

    - Tự tôn ? Cái thứ ấy bán bao nhiêu tiền một cân ? Đừng nói vớ vẩn nữa , bây giờ tao cho mày hai đường để chọn : một là con này , lão già ngồi trong xe kia và tao nữa , ba mạng ôm nhau chết ngay tại đây , hai là mày chấp nhận quay về cùng với con bé này , để tao và Đề Cảnh một con đường thoát .

    Hoàng nhíu mày hỏi :

    - Ba người ? Ý mày là ...

    Sỹ gật đầu nói tiếp :

    - Đúng vậy , lão già kia cũng đã bị tao chuốc thuốc rồi , mày không để ý rằng lão ấy từ nãy tới giờ vẫn rất ngoan ngoãn ngủ trong xe à ? Trong vòng hai tiếng đồng hồ nữa , nếu không có biệt dược trong tay tao thì lão ấy chầu trời là cái chắc , thánh cũng chẳng cứu nổi .

    Hoàng lắc đầu cười khó coi . Hắn mặc dù chưa tin lời Sỹ nói cho lắm song cũng không dám mạo hiểm đánh cược . Phúc từng nói nhất định phải giữ cho bộ phim đi đúng quỹ đạo của nó , ít ra thì Đề Cảnh bằng mọi giá cũng không được chết thì bọn hắn mới có cơ hội trở về . Tình hình này thì ..

    - Thế nào ? Tao không đủ nhẫn nại để đứng đây tán dóc với mày nữa đâu ! Giờ tao sẽ đếm từ một tới mười , tới lúc đó mà mày vẫn còn đứng đây thì đừng trách ..

    - Một ..

    - Hai ...

    - Ba ...






    " Đau ... ..."

    Thư Lệ mơ hồ từ trong cơn đau tỉnh lại . Lúc này cô chỉ thấy toàn thân mỏi rã rời , đầu váng mắt hoa , nếu không bị Sỹ ôm chặt lấy thì chắc đã ngã phịch ra đất rồi .

    " Mình vẫn chưa chết sao ? Chuyện gì vừa ... xảy ra thế nhỉ ? "

    Tình cờ nhìn xuống một bên vai trái đầy máu của mình , sắc mặt Thư Lệ ngay lập tức chuyển sang màu trắng bệch . Cô không nhịn nổi mà nôn oẹ , song nôn mãi cũng chỉ ra được một ít mật xanh mật vàng , cả người lả đi dựa vào Sỹ . Số cực nhọc mà Thư Lệ phải chịu đựng trong hai tuần qua , kể từ khi bước vào cái thế giới quỷ quái này còn hơn cả hai mươi ba năm trước nay của cô cộng dồn hết cả lại .

    Tại sao .. tại sao mình lại là người bị " chủ thần " chọn lựa , ném vào cái địa ngục trần gian này cơ chứ ? Có biết bao nhiêu người tài giỏi hơn trên đời mà sao ông không chọn , cứ một mực chọn tôi là vì cớ gì ? Tại sao ?

    Mình thì hơn người khác ở điểm nào cơ chứ ?

    .....






    - Bốn ..

    - Năm ..



    Sỹ cảm thấy thân thể cô gái trẻ trước ngực mình tự dưng nóng bừng hết cả lên thì nghi hoặc nhìn xuống . Song chỉ vừa nhìn qua đôi mắt đang nửa nhắm nửa mở kia thì hắn đã cảm thấy rùng mình ớn lạnh , cả người không tự chủ mà run lên bần bật . Có thứ gì đó vừa len lỏi vào trong người gã , đi vào từng mạch máu trong cơ thể gã , giờ đang không ngừng sôi lên sùng sục .

    Hưng phấn ! Sỹ lúc này chỉ cảm thấy cả người cực kỳ hưng phấn . Mặc dù ruột gan của gã lúc này đang sôi lên như bị nhúng trong dầu nóng , song thân thể thì trái lại , không những chẳng đau đớn mà còn vô cùng thư thái . Trước sự tình kỳ lạ từ trước đến nay chỉ gặp có một này , Sỹ không kềm được mà rên lên một tiếng đầy thoải mái .

    Hoàng thấy Sỹ tự dưng nhắm nghiền hai mắt , buông Thư Lệ ra thì liền chớp thời cơ lao vào tống một đá vào giữa ngực gã , ôm Thư Lệ nhảy ra ngoài . Hắn thấy cô ta hai mắt nhắm tịt , cả người nóng như viên than hồng thì giật mình đặt tay lên ngực trái tập trung nghe ngóng , thấy hơi thở tuy yếu ớt song vẫn còn thì mới thở phào một cái .

    Rồi thân nhiệt của Thư Lệ cũng dần dần bình thường trở lại . Hoàng nhìn nhìn tay mình , ánh mắt đọng lại trên ngực Thư Lệ một lát rồi quay sang chỗ Sỹ , lúc này đang ôm đầu lăn lộn dưới đất chẳng hiểu bệnh tật gì . Hắn lấy tay vỗ nhẹ vào má Thư Lệ , thấy da mặt cô không những vừa mềm vừa mịn , lại còn trắng như da em bé thì không kìm được mà vuốt nhẹ hai cái , thầm nghĩ : " Chắc tốn nhiều tiền đi dưỡng da lắm đây , không trách được , không trách được .. "

    Cũng không biết có phải dị ứng với cánh tay đang vuốt qua vuốt lại trên má mình hay không , Thư Lệ khẽ mở mắt tỉnh lại , phản ứng đầu tiên là giật bắn người lên khi phát hiện có một gã đàn ông đang cúi sát vào mặt mình .

    - Anh... Anh Hoàng đấy à ? Sao em lại ..

    Hoàng đặt cô xuống đất rồi đưa tay lên gãi đầu nói :

    - Ổn rồi , đừng lo . Cô .. có tự đi lại được không ?

    Thư Lệ có vẻ đã quên mất tiêu vết thương trên tay và tình trạng suy yếu của mình hiện giờ , cô gật đầu nhìn gã nói :

    - Cám ơn anh , em đi được ..

    Thế nhưng Hoàng chỉ vừa mới bỏ tay ra thì cô đã loạng choạng chực ngã . Hắn thấy thế thì lắc đầu , một tay quàng lên vai trái Thư Lệ , tay còn lại ôm eo cô chậm rãi đi về chiếc Renault đậu đằng trước . Thư Lệ thấy vậy thì khuôn mặt hơi đỏ lên , song cũng không nói câu nào , ngấm ngầm đồng ý để gã dìu đi .

    Hoàng đặt Thư Lệ vào ghế sau , đóng cửa xe rồi quay sang nhìn Đề Cảnh đang ngồi ở ghế trên . Hắn thấy ông từ đầu tới giờ vẫn bất tỉnh nhân sự , sắc mặt kém hẳn thì trong lòng trầm hẳn xuống , đối với mấy câu Sỹ nói ban nãy cũng tin đến bảy , tám phần .

    - Thế nào ? Tao nói không sai chứ hả ?

    Hoàng nghe tiếng Sỹ phát ra từ sau lưng thì giật mình quay lại , song còn chưa kịp làm gì thì đã bị một cánh tay cứng như thép túm tóc đập vào cửa xe . " Rầm " một tiếng đanh gọn , cánh cửa làm bằng thép hợp kim dày gần 15mm bị thô bạo giật tung ra , mặt ngoài thủng một lỗ lớn .

    Thư Lệ thấy Sỹ đột nhiên xuất hiện trước mặt mình thì sợ hãi ôm mặt hét lên một tiếng chói tai . Nếu cô biết chính mình ban nãy đã vô tình tiếp tay cho tên quái vật này thì chẳng hiểu sẽ hối hận đến mức nào nữa .

    Sỹ nheo mắt nhìn Thư Lệ , nở một nụ cười trông còn khó coi hơn cả khóc . Da mặt hắn bây giờ nhìn giống hệt da cá , từ muôn vàn cái vảy nhỏ hợp lại mà thành. Cánh tay của gã còn ghê hơn , chỗ nào cũng có các vết nám màu đỏ lồi lên tựa mụn đậu mùa , giống hệt người bị bệnh vẩy nến vậy . Đấy là chưa kể tới những phần da thịt không thể nhìn thấy được che lấp bởi quần áo trên người gã , chắc cũng chẳng khác là bao .

    Sỹ nắm tóc Hoàng lôi lên ném mạnh đi . Hoàng bị Sỹ ném ra xa hơn chục mét , va phải một gốc cây lớn mới dừng lại được . Cây bàng lớn phần thân phải ba người ôm mới đủ không chịu nổi áp lực gãy đôi rồi đổ gục , cành lá đổ ập xuống bao phủ hết cả người Hoàng bên dưới .

    - Đừng .. đừng làm hại tôi ..

    Thư Lệ thấy Sỹ chui vào trong xe cầm tay mình thì run giọng van xin . Sỹ lấy một cái còng tay trong cốp ra khoá chặt tay Thư Lệ với thành xe rồi hài lòng bước ra ngoài . Hắn thong thả đi tới gốc cây nơi Hoàng đang nằm , lạnh nhạt nói :

    - Đừng nằm đó ăn vạ nữa , đứng dậy đi .

    Từ dưới đám cây lá rậm rạp , Hoàng lồm cồm bò dậy . Gạt đi lớp lá rụng mắc đầy trên áo , lắc lắc đầu mấy cái cho tỉnh táo , hắn vừa bẻ ngón tay vừa chăm chú nhìn Sỹ , hai mắt vẫn sáng rực như hai ngọn đèn pha không bao giở tắt .

    - Ung thư da thời kỳ cuối à ?

    Hoàng nhếch miệng cười nhạo báng .

    Sỹ lấy tay vén áo , cúi xuống nhìn cơ thể đã bị vảy hoá hết một lượt từ trên xuống dưới của mình lắc đầu nói :

    - Tao cũng không biết nữa .

    Gã dừng lại hồi lâu rồi liếm mép , vẻ hưng phấn hiện rõ trên gương mặt .

    - Tao chỉ biết ... bây giờ tao đã đủ sức để đập cho mày một trận , thế là đủ rồi .

    Hoàng trừng mắt nhìn gã cười lạnh :

    - Thật vậy sao ?

    - Mày sẽ biết ngay thôi .

    Sỹ gồng lên rồi khum mình đứng tấn , từng lớp vảy trên người dần chuyển sang màu đỏ thẫm , gằn giọng .

    .....








    Cách đó khoảng hơn 3km , trận chiến giữa hai phe nghĩa quân và lính Nguỵ vẫn diễn ra hết sức ác liệt . Hai bên giành giật với nhau từng miếng đất , tiếng súng nổ liên tục vang lên đì đoàng không dứt . Quân Nguỵ có ưu thế về số đông , viện quân của Thuý nếu đem số lượng ra so với bọn chúng thì chỉ bằng một phần ba , đa số lại toàn là người từ nơi khác kéo đến nên còn chưa nắm vững được địa hình , song tinh thần chiến đấu rất cao nên tới giờ vẫn đánh ngang tay được với địch . Nhìn ra điểm này , Phúc lập tức bảo Thuý cho người tìm cách lại gần hướng dẫn đường đi nước bước cho bọn họ , một mặt chính mình cùng Hiệp dẫn hơn hai mươi chiến sĩ đi vòng ra sau tìm cơ hội đánh úp .

    Được độ nửa giờ sau , nội bộ quân Nguỵ bỗng nháo nhác hết cả lên , là do Thuý tung tin sĩ quan chỉ huy của bọn chúng đã rút chạy , bỏ mặc toàn quân ở lại chịu trận . Lại thêm sự xuất hiện của mấy người mặc áo nâu được đồn đại là " quái vật " ," súng bắn không chết " liều mạng tập kích nữa , quân Nguỵ chống cự được thêm một lát rồi đại loạn , mạnh ai nấy rút .

    Song cũng phải mất gần hai tiếng đồng hồ sau , trận chiến mới hoàn toàn kết thúc . Sau khi thấy tình hình cơ bản đã tạm ổn , Phúc cùng Hiệp lần theo dấu vết của Hoàng , để Hồng Thắm ở lại chăm sóc cho Lập và Hoài My . Chẳng cần Phúc phải mở lời nhờ cậy , Thuý lập tức cho người tản ra truy lùng tung tích của cha mình và Sỹ , tất nhiên là có cả Hoàng và Thư Lệ trong đó nữa . Mãi tới ba giờ chiều tức một tiếng sau , họ mới nhận được tin có một chiếc Renault đậu ở trên đường rừng , có Đề Cảnh và một cô gái bị còng tay ngồi bên trong . Mấy người Phúc , Hiệp , Thuý , Cường nhận được tin cái là chạy vội tới ngay . Đúng như bọn họ dự đoán , cô gái bị còng tay trong xe là Thư Lệ .

    - Hoàng đâu ?

    Phúc vừa thấy Thư Lệ đã hỏi luôn .

    - Không biết .. anh ta đánh nhau ... với Sỹ một trận ở đây , sau đó cả hai .. cùng dời đi nơi khác ... tôi cũng chẳng biết họ đi đâu nữa.

    Thư Lệ bị mất máu quá nhiều , sắc mặt trắng bệch như tàu lá , khó nhọc lắm mới nói hết một câu . Hiệp vội lấy bông băng băng bó tạm thời cho nàng ta . Cũng may cho Thư Lệ , nếu mấy người Phúc đến chậm thêm mấy tiếng nữa thì chắc cô sẽ chẳng thể nào sống nổi .

    Phúc nhăn mặt nhìn Thuý lúc này đang đỡ Đề Cảnh ra khỏi xe lầm bầm :

    - Thằng điên này ...không biết có nhớ duy trì khoảng cách 5km với mục tiêu bám theo lần này không nữa .. thật đúng là ..

    Hiệp nói :

    - Chắc không sao đâu , mọi người không thấy đó sao ? Sỹ đâu phải là đối thủ của anh Hoàng ? Anh ấy sẽ quay lại ngay ấy mà .

    Phúc căng mắt nhìn ra xa trầm giọng :

    -Hy vọng là thế .

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Link Thảo Luận - Góp Ý : http://bachngocsach.com/forum/showthread.php?t=1685

    NHỮNG COMMENT/THANKS CỦA CÁC BẠN LÀ ĐỘNG LỰC DUY NHẤT ĐỂ TÁC GIẢ TIẾP TỤC..RA CHƯƠNG MỚI
    Lần sửa cuối bởi shevaanh, ngày 04-04-2014 lúc 08:13.

    MỆT

  4. Bài viết được 16 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    abc84p,backchii,ngocnghechvn,Reply,
  5. #48
    Ngày tham gia
    Aug 2012
    Đang ở
    ...Tịch Mịch
    Bài viết
    1,886
    Xu
    952

    Mặc định

    100%


    Quyển IV :The Rebel - Dòng Máu Anh Hùng .



    Chương 16 ( hết quyển IV):Đồng đội mới!(2).



    Cách đó gần hai kilomet về phía Đông Nam , trận chiến giữa Hoàng và Sỹ , hai kẻ đã vượt quá phạm trù nhân loại đã bước sang hiệp thứ bốn mươi tám . Từ lúc Hoàng tống thẳng một đạp vào giữa mặt Sỹ thay cho tiếng còi khai cuộc tới bây giờ , cả hai đều không tài nào đếm nổi số lần lao bổ vào nhau và lượng vết thương đang mang trên người nữa .


    Giữa bãi đất trống tan hoang , Hoàng lúc này đang dùng một tay nắm đầu Sỹ dí mạnh xuống đất . "Rầm " , mặt đất dưới chân gã sụt xuống một lỗ to bằng quả bóng . Hai mắt Hoàng lúc này tuy vẫn toả ra ánh sáng lấp loé song đã dại đi ít nhiều , tay trái không ngừng lặp đi lặp lại động tác túm tóc Sỹ lên rồi đập mạnh xuống .

    Tới lần thứ mười bảy , Sỹ vùng lên thoi một phát vào mặt gã . Choáng váng vì đòn phản công quá mức bất ngờ , Hoàng lảo đảo lùi lại , trước khi ăn thêm một cú húc như đạn pháo của gã vào bụng .

    - Gừ....

    Sỹ nghiến răng rít lên , tay trái cầm cổ tay Hoàng , nâng gã lên như nâng một con gà vậy . Gã đảo mắt nhìn quanh , tới khi phát hiện một gốc cây bị đốn dở do trận chiến của hai người , chỉ còn độc phần gốc đâm lên nhọn hoắt ở gần đó thì chạy tới , ném mạnh Hoàng trên tay mình xuống .

    Trong khoảnh khắc sinh tử , cả người Hoàng rướn lên , chân phải quật chéo một phát vào má Sỹ . Nhờ vậy , phần lưng của hắn chuyển hướng đập mạnh xuống đất , tuy vẫn đau tới tái mặt song ít nhất cũng tránh được việc phải mất mạng .

    Hoàng vừa tiếp đất là đã nghiến răng vùng dậy , tay trái nắm lại thoi thẳng vào mặt Sỹ . Trong cơn giận dữ , hắn như con thú điên cuồng lao vào đập cho gã một trận tối tăm mặt mũi , kết thúc là một cú xông phi vào ngực trái khiến hắn bay ra xa hơn chục mét , đầu và lưng đập mạnh vào tảng đá xanh gần đó .

    - Hừ !

    Hoàng nhổ một ngụm nước bọt xuống đất , đưa tay lên chùi mấy vệt máu khô trên mặt , bất quá lại càng làm chúng lan ra nhiều hơn . Hắn đứng tại chỗ thở hồng hộc hồi lâu rồi chậm rãi bước về phía Sỹ , lúc này đang nhắm mắt nằm ngửa trên đống đá vụn .

    - Keng !

    Hoàng tiện tay rút thanh kiếm của Sỹ cắm cạnh đó lên rồi cúi xuống nhìn gã , nhếch mép cười nói :

    - Mày bảo đây là hàng tốt phải không ? Để tao thử xem sao nhé !

    Hồi chiều , hai người quần nhau được hơn nửa tiếng thì Sỹ chợt nhớ tới “ báu vật “ của mình bị Hoàng ném xuống đường khi trước , trong lòng tiếc hùi hụi nên mới tìm cách dụ Hoàng chuyển “ Địa điểm chiến đấu “ qua bên đó . Hoàng tuy đã sớm đoán ra ý đồ của Sỹ song cũng chẳng coi ra gì , thậm chí còn ngầm ngầm phối hợp tạo cơ hội cho gã tìm vũ khí nữa .

    Quả thực , Sỹ sau đó mặc dù có ưu thế về mặt vũ khí song cũng chẳng thay đổi được tình hình . Mặc dù sức mạnh của hắn không biết lý do gì mà đã tăng lên rất nhiều , song tốc độ thì lại vẫn như xưa , thế nên chẳng mấy chốc đã bị Hoàng đánh cho tối tăm mặt mũi . Song càng sa lầy vào trận chiến , Hoàng lại càng thấy rúng động trong lòng . Sỹ trước mặt gã cứ như là một pháo đài bất khả xâm phạm , cho dù có bị Hoàng hạ đo ván thêm bao nhiêu lần nữa thì vẫn có thể đứng dậy được , trên người chẳng lưu lại chút thương tích gì đáng kể .

    Gặp chuyện lạ đời như vậy , có ai là không bực mình cơ chứ ?

    Sỹ nghe gã nói định đưa mình ra để thử kiếm thì vội vàng gượng dậy . Hoàng nhìn chằm chằm hắn một hồi rồi vứt thanh kiếm trong tay xuống đất , chép miệng :

    - Nói thực .. cả đời tao chưa từng gặp thằng nào lì đòn như mày ! Đồ ... quái vật .

    Sỹ bây giờ ruột gan trong bụng đã sớm lộn tùng phèo hết cả lên , đau đến buốt tim nhức óc , chân đứng không vững , song ngoài mặt vẫn cố làm ra vẻ không có chuyện gì , nhạt giọng :

    - Không định thử kiếm nữa à ?

    Hoàng giơ tay lên xoay mấy vòng rồi cười phá lên :

    - Tao đổi ý rồi . Nói thực , tao không tin một tay lại không xử lý được mày .

    Sỹ khẽ hừm một tiếng trong cổ họng rồi đột nhiên nhếch mép cười theo , ánh mắt nhìn Hoàng có vài phần khác lạ :

    - Tài thường đi đôi với tật . Người có tài theo thời gian thường khó tránh khỏi việc nảy sinh thói kiêu ngạo , điểm này chú rất giống anh . Hay , hay lắm ! Sao chúng ta không gặp nhau sớm hơn vài năm nhỉ ? Nếu thế thì chuyện hôm nay chắc sẽ chẳng đến nước này ..

    Hoàng lắc đầu nhìn Sỹ đầy ẩn ý :

    - Không phải kiêu ngạo , mà là tự tin . Hai thứ đó khác nhau hoàn toàn , mày có hiểu không ?

    Vừa dứt lời gã đã giậm chân lao tới , thúc một đầu gối vào bụng Sỹ . Sỹ trợn tròn hai mắt , lấy tay ôm bụng , máu tươi từ tai , mũi , miệng không ngừng trào ra , chảy ràn rụa xuống mặt đất .

    Mặc dù không muốn thừa nhận , song Sỹ biết , sức chịu đựng của gã thực sự đã tới cực hạn rồi .

    - Trận này , tao thắng .

    Hoàng dùng tay trái xách cổ Sỹ lên , cụng đầu mạnh vào trán gã , gằn giọng . Hắn còn đang do dự chưa biết có nên ngay lập tức kết liễu tính mạng của gã hay không thì Sỹ trước mặt bỗng nở nụ cười kỳ lạ , tay phải giơ lên hất mạnh một nắm bụi trắng vào mặt gã .

    - A!

    Hoàng lấy tay ôm mặt lùi ra sau , chân phải vướng vào một rễ cây trồi lên , ngã ngồi ra mặt đất . Sỹ một tay ôm ngực nhìn Hoàng , sắc mặt lúc xanh lúc trắng , lớp vảy trên người giờ đã lặn hết không còn chút dấu vết . Hắn đứng một lúc cho hồi sức rồi cúi người nhặt thanh kiếm nằm lăn lóc trên mặt đất lên , bước lại gần chỗ gã .

    - Tập sống chung với bóng tối ít nhất là một tuần đi , thằng nhãi .

    Sỹ vừa vung kiếm chém vài nhát vào không khí vừa nói . Hoàng ôm mặt ngồi im một chỗ , thấy hồi lâu vẫn không có động tĩnh gì thì kỳ quái hỏi :

    - Sao mày còn chưa hạ thủ ?

    Không có tiếng trả lời . Hoàng nghi hoặc mở mắt nhìn thì thấy Sỹ đang quay lưng lại với mình , thanh kiếm đen xì trong tay chúi xuống mặt đất , đứng bất động như tượng gỗ vậy .

    - Cút đi , hôm nay tao không có hứng giết người .

    Sỹ không quay đầu lại , chầm chậm nói .

    - Mày nói vậy là có ý gì ?

    Hoàng tròn mắt hỏi lại .

    - ...

    - Một tuần sau , đúng ngày này một tuần sau , tao chờ mày ở đây .. chúng ta sẽ đánh một trận nữa . Tất nhiên , nếu mày muốn biến mất vĩnh viễn khỏi cõi đời này ngay bây giờ thì tao cũng sẵn sàng chiều ý .

    Hoàng há hốc miệng vì ngạc nhiên , lắp bắp :

    - Vậy còn .. Đề Cảnh thì sao ?

    - Không liên quan đến tao .

    Hoàng còn đang thẫn thờ thì Sỹ đã cắm đầu đi thẳng , chẳng nói thêm câu nào nữa . Hắn thấy thế thì không giả bộ nữa , chạy tới chắn trước mặt gã .

    - Mày ..định làm gì ?

    Sỹ thấy thần sắc của Hoàng vẫn bình thường , thị giác dường như cũng không có vấn đề gì thì chột dạ , giơ gươm lên trước ngực thủ thế .

    - Tất nhiên là .. có chuyện muốn nói với mày rồi .

    Hoàng đặt tay trái lên vai gã , mỉm cười nói .'


    ..o0o..













    " Thông Báo : Bộ Phim Hoàn Thành , Tất Cả Các Thành Viên Còn Sống Sót Sẽ Được Dịch Chuyển Trở Về Nội Trong Vòng Mười Phút Nữa ."

    - Tới rồi .

    Phúc cúi xuống nhìn chiếc đồng hồ nhiệm vụ đeo trên tay , lúc này cũng đang hiện lên thông báo của " chủ thần " , nhẹ giọng nói .

    - Cuối cùng cũng kết thúc rồi sao ?

    Hoài My đắp chăn nằm trên giường khẽ thở dài , cất giọng cảm thán . Sau mấy tiếng đồng hồ tìm kiếm không có kết quả , Phúc và Hiệp cuối cùng cũng phải quay về , đặt toàn bộ hy vọng vào người của Thuý .

    - Trở về .. tức là trở về nhà có đúng không ? Thế có phải là ..tất cả mọi chuyện sẽ chấm dứt hẳn ở đây , vĩnh viễn chấm dứt ở đây , chúng ta cũng không bao giờ gặp lại nhau nữa, có phải vậy không ?
    Thư Lệ nuốt “ ực “ một ngụm nước bọt vào trong cổ họng , run giọng hỏi .

    Thắm cắn môi nói xen vào :

    - Không phải , em không biết sao ? Theo như lời mấy anh ấy nói với chị hôm trước thì sau bộ phim này , chúng ta sẽ còn phải tham gia rất nhiều bộ phim khác nữa . Nói cho dễ hiểu thì .. đây chỉ là quãng thời gian nghỉ giải lao mà thôi .

    Thư Lệ nghe Thắm nói vậy thì mới nhớ tới những lời Hoài My kể với mình , sắc mặt không giấu nổi vẻ thất vọng . Thắm nói xong thì cúi đầu nhìn Lập đang ngủ li bì trên giường , sắc mặt rạng rỡ hẳn lên . Phúc đã nói , chỉ cần còn thở trở về "không gian chủ thần " thì cho dù thương tích có nặng tới cỡ nào đi chăng nữa cũng sẽ ngay lập tức bình phục lại như thường , không để lại chút di chứng nào cả . Thắm đã trúng " tiếng sét ái tình " với Lập ngay từ những ngày đầu tiên gặp mặt , mấy tuần qua lúc nào cũng quấn chặt lấy gã , nghe Phúc nói vậy thì trong lòng cũng yên tâm hơn hẳn .

    Thực sự mà nói , tình yêu là thứ khó hiểu nhất trên đời này ! Chẳng quản bạn già hay trẻ , nam hay nữ , là les hay là gay , nó có thể tới với bạn bất cứ nơi đâu , bất cứ lúc nào , mặc kệ bạn có sẵn sàng đón nhận hay là không . Tất nhiên , để tình yêu thực sự bền vững và đơm hoa kết quả thì còn một chặng đường rất dài ở phía trước . Cũng không thể không nhắc đến , có những mối tình ngay từ đầu đã chẳng thể nào “ kết quả “ nổi ..

    …….










    - !@#$$^^&*( ..

    Vẫn như những bộ phim trước , khi thời khắc dịch chuyển đến , mấy người Phúc đều lập tức rơi vào trạng thái bồng bềnh không trọng lượng , tới khi mở mắt ra thì đã trở về khoảng không gian màu trắng trải dài vô tận khi trước .

    - Hoàng !

    Hiệp là kẻ đầu tiên kêu lên , và Thư Lệ là người thứ hai cất tiếng hét .

    - Á !

    Thư Lệ vừa nhìn thấy bóng Sỹ thì đã sợ tới mất mật , chạy vội tới núp sau lưng Phúc . Hoàng lúc này đang bắt tay Sỹ , vẻ mặt ngơ ngác , mãi một lúc sau mới phát hiện ra mình đã quay về không gian chủ thần . Gã bỏ tay Sỹ ra , mỉm cười với mấy người Phúc thay lời chào hỏi , trước khi giật thót mình quay mặt lại .

    Lập và Hoài My cũng đã hồi phục lại như thường , đang dùng con mắt kinh ngạc nhìn Sỹ , cứ như nhìn người ngoài hành tinh vậy .

    - Thế này ..là sao ?

    Lập tròn mắt chỉ tay về phía Sỹ , miệng há to đủ để nhét một quả trứng gà . Sỹ nhíu mày phủi quần áo đứng dậy , cúi đầu nhìn xuống người mình hết một lượt . Gã sau khi phát hiện mọi thương tích trên người đã biến mất không còn chút dấu vết , lại thấy mấy tên đồng bọn của Hoàng cũng có mặt ở đây thì nhìn gã hỏi :

    - Chuyện gì thế này ? Đây là đâu ?

    Hoàng lúc này còn kinh ngạc hơn cả gã , miệng há ra nãy giờ vẫn chưa ngậm lại được . Hắn thấy mấy người Phúc cứ nhìn mình chằm chằm , như để hỏi rõ đầu đuôi câu chuyện thì vội giơ hai tay lên , lắc đầu quầy quậy :

    - Đừng nhìn tôi như thế ! Tôi cũng đang chẳng hiểu việc quỷ quái gì đang xảy ra đây này !

    Phúc cẩn thận lùi lại nhìn Hoàng hỏi :

    - Cậu ở bên phe nào vậy ?

    Hoàng bực mình chạy xồng xộc tới chỗ gã , miệng gắt :

    - Nói vớ vẩn gì vậy ?

    Thấy sáu cặp mắt đầy nghi ngờ chiếu thẳng vào mình , Hoàng đành đem mọi chuyện xảy ra từ khi hắn đuổi theo chiếc Renault của Sỹ tới giờ kể lại hết một lượt . Sau khi choảng nhau một trận thừa sống thiếu chết , Sỹ đã cởi lòng với gã rất nhiều . Nghe Sỹ khẳng định rằng sắp tới sẽ rời Sài Gòn , bỏ tất cả lại sau lưng để theo đuổi nghiệp võ , lại rất hứng thú với " thực lực " của mình , Hoàng đã không kìm được mà kể cho gã nghe về cái "thế giới thứ hai " mà hắn đang sống và giãy dụa hàng ngày hàng giờ để sinh tồn - cái thế giới đã cho hắn sức mạnh như ngày hôm nay .


    - " Sức mạnh " hiện giờ của mày là từ đó mà ra ?

    - " Đúng vậy ."

    - "Mày nghĩ tao khùng hay sao mà tin vào mấy chuyện hoang đường đó ? Vắt óc bịa cái gì hợp lý hơn đi ."

    - "Mày không tin cũng chẳng sao , nhưng đó là sự thật . Trước lúc tới đây , tao cũng không tin rằng trên đời này lại có một thằng biến thái như mày đâu . "

    Phải rất lâu sau Sỹ mới đột ngột mở miệng , giọng nói có phần kích động .

    - " Mày không đùa thật chứ ?"

    - "Tao không đùa ."

    Hoàng nghiêm nghị gật đầu .

    ....


    " Chuyện thật như đùa ! " Lập tròn mắt nhìn Sỹ , lúc này đang cho tay vào túi đứng phía xa không ngừng nhìn ngó xung quanh , chép miệng cảm thán : " Vậy thì hắn ta về đây bằng cách nào ?"

    - Chỉ có vậy thôi sao ? Phúc hỏi lại với vẻ nghi ngờ .

    - Chỉ có vậy thôi .

    Hoàng nhún vai nói tiếp :

    - Tôi cũng đang chẳng hiểu vì sao hắn lại được "chủ thần " dịch chuyển về đây cùng với chúng ta , có nhầm lẫn gì chăng ?

    - Lúc dịch chuyển xảy ra , cậu có thấy gì lạ không ? Phúc hỏi .

    - Không .

    Hoàng lắc đầu đáp .

    - Hắn tới kìa !

    Thư Lệ nhỏ giọng cảnh báo . Sáu con mắt ở đây không hẹn mà lại cùng nhìn về phía Sỹ , lúc này đang chậm rãi đi về phía bên này .

    - Đây là cái " Thế giới " mà mày nói tới à ?

    Sỹ lấy thuốc ra hút rồi nhìn Hoàng hỏi , không quan tâm tới những cặp mắt bài xích đang tập trung vào người mình .

    - Đúng vậy , bây giờ thì mày tin rồi chứ ?

    Hoàng gật đầu đáp .

    - Vậy ..tao phải làm gì để mạnh được như mày ?

    Sỹ hỏi tiếp , giọng nói không giấu được vẻ kích động .

    Hoàng đang không biết phải trả lời gã ra sao thì một giọng nói vô cảm bỗng vang lên trong đầu .

    "Hoàn Thành Nhiệm Vụ , Mỗi Thành Viên Trong Đội Được 1000 Điểm Thưởng Cố Định . Hoàn Thành Nhiệm Vụ Ẩn , Mỗi Thành Viên Tham Gia Được 5000 Điểm Thưởng Không Cố Định , 2(%) Kích Hoạt Miễn Phí Giới Hạn Cơ Thế ."

    Tất cả mọi người nghe xong thì đều vội vàng nhắm mắt lại liên lạc với "chủ thần ". Sau bộ phim lần này , Hoàng nhận được tất cả là 6000 điểm thưởng , 2% kích hoạt giới hạn cơ thể miễn phí . Tổng số điểm mà hắn đang có trong tay hiện giờ là 6500 , giới hạn (%) cơ thể đã kích hoạt là 23,07 % , một kết quả không tồi .

    Điều quan trọng nhất là , sau bộ phim này hắn đã chính thức sở hữu được " Bản Năng Sinh Tồn " , có thể đem ra sử dụng bất kỳ lúc nào chứ không phải trông chờ vào vận may như trước nữa .

    Nghĩ tới đây , Hoàng không kìm nổi niềm hưng phấn trong lòng mà đem ra dùng thử . Hai mắt hắn đột ngột sáng rực lên , cả người gần như biến mất tại chỗ . Lúc mấy người Lập phát hiện ra thì hắn đã đứng cách đó hơn hai chục mét rồi .

    Vụt một cái , Hoàng lắc mình quay lại . Hoài My thấy hắn biểu diễn một màn giống hệt như lúc đánh nhau với Sỹ thì hai mắt sáng bừng lên , kích động hỏi :

    - Đó là " Bản Năng Sinh Tồn " của chị Hằng khi xưa đó hả anh Hoàng ! Ôi , hay quá ! Thích thật đấy .

    Hoàng gãi đầu cười nói :

    - Em cũng đã kích hoạt được 16% giới hạn cơ thể , thêm 2% từ nhiệm vụ ẩn nữa là 18% , sắp cán mốc 20% rồi còn gì nữa ! Cứ bình tĩnh , cùng lắm là mất thêm một hay hai bộ phim nữa là cùng chứ gì ..

    Lập dẫn Thắm và Hiệp đi vòng ra sau bục nhận chúc phúc của thần linh . Hồng Thắm lên đầu tiên , kế đó là Hiệp . Song gã vừa mới đặt chân vào vòng tròn chúc phúc thì bên cạnh bỗng có tiếng người xen vào hỏi :

    - Chúng mày đang làm trò gì vậy ?

    Sỹ đút một tay trong túi áo , tay còn lại cầm điếu thuốc rít mạnh một hơi , hất mặt nhìn Lập hỏi .

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    NHỮNG COMMENT/THANKS CỦA CÁC BẠN LÀ ĐỘNG LỰC DUY NHẤT ĐỂ TÁC GIẢ TIẾP TỤC..RA CHƯƠNG MỚI
    Lần sửa cuối bởi shevaanh, ngày 04-04-2014 lúc 08:13.

    MỆT

  6. Bài viết được 18 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    abc84p,backchii,jinling,ngocnghechvn,Reply,
  7. #49
    Ngày tham gia
    Aug 2012
    Đang ở
    ...Tịch Mịch
    Bài viết
    1,886
    Xu
    952

    Mặc định

    100%

    Quyển V : Kungfu Hustle ( Tuyệt Đỉnh Kungfu ).



    Chương 1 :Chương 1 : Gặp lại Catherine .





    Sỹ thấy Hồng Thắm sau khi đáp xuống từ cột sáng kia chẳng những không bị làm sao , trái lại còn khoẻ khoắn phấn chấn hơn rất nhiều thì hai mắt sáng rỡ . Gã chờ cho Hiệp đứng yên vị , cột sáng tiếp thep do Lập điều khiển tiếp tục chiếu xuống thì nhảy lên đẩy hắn xuống .

    - ..anh ..

    Hiệp vẫn còn tương đối e sợ Sỹ nên dù rất bất mãn song cũng không dám biểu hiện ra mặt . Lập đứng sau bục điều khiển thấy thế thì nhìn Sỹ với vẻ bực bội , mãi một lúc lâu sau mới lẩm bẩm trong cổ họng :

    - Lượng (%) đã kích hoạt :16,27 %. Quá trình chúc phúc thất bại .

    Sỹ nhìn lại cơ thể mình hết một lượt , thấy chẳng có thay đổi gì thì bực bội bước xuống . Hiệp lúc này mới dám chửi thầm một tiếng sau lưng gã . Cách đó không xa , Phúc kéo Hoàng ra một góc rồi nhẹ giọng hỏi :

    - Lúc đó có cơ hội , tại sao cậu không giết gã đi luôn thể ? Thế nào chẳng vớ được một món bẫm . Tôi thật chẳng hiểu cậu nghĩ gì trong đầu nữa .

    Hoàng nhún vai đáp :

    - Đâu cần đến mức ấy ..tôi thấy gã tuy có hơi bất chấp thủ đoạn để đạt được mục đích thật , song cũng chưa hẳn là người xấu . Nếu bắt buộc phải giết gã mới có thể hoàn thành được nhiệm vụ thì lại là chuyện khác . Anh không thấy bây giờ chúng ta đều đã trở về hết cả rồi hay sao ?

    Phúc nghe vậy thì cũng chỉ đành ngậm miệng , nhìn Hoàng lắc đầu thở dài mấy cái . Trước lúc dịch chuyển , gã vẫn tưởng nếu Hoàng giết được Sỹ thì khả năng các thành viên trong đội cũng được thưởng điểm là rất lớn ... tương tự như nhiệm vụ "ám sát Triệu Đà " mà hắn nghe Tùng kể lại trong " Mị Châu -Trọng Thuỷ "vậy . Nên biết điểm số là thứ vô cùng khan hiếm trong thế giới phim kinh dị , cứ nhìn " Dòng Máu Anh Hùng " thì biết , nếu không tình cờ hoàn thành được nhiệm vụ ẩn thì thứ họ nhận được khi hoàn thành bộ phim chỉ có vỏn vẹn một ngàn điểm , thực không đáng một chút nào .

    Do ấn tượng về Sỹ vẫn chưa "phai nhạt " trong lòng mọi người nên chẳng một ai nguyện ý đứng gần hay bắt chuyện với gã cả . Hoàng đành phải cố hết sức giảng sơ qua cho hắn về " thế giới thứ hai " này , giới thiệu hệ thống vật phẩm và khái niệm "%" kích hoạt giới hạn cơ thể cho gã ... Sỹ tỏ ra vô cùng hứng thú về khái niệm (%) và các kỹ năng chiến đấu có thể dùng điểm số để đổi được ở " khu trao đổi của thần linh " , chỉ nội việc giải thích và trả lời các câu hỏi của gã đã tiêu tốn của Hoàng hơn hai tiếng đồng hồ rồi .

    - Mọi người đừng tự tiện sử dụng điểm thưởng của mình vội , để lần sau có thời gian chúng ta sẽ lên kế hoạch , bàn bạc kỹ rồi tính sau . Tất cả hiểu tôi nói chứ ?

    Sau khi nhận được cái gật đầu đồng ý của tất cả mọi người , Phúc mới yên tâm tiếp tục chúi đầu vào chiếc máy tính xách tay trước mặt . Đây là thứ hắn dùng 50 điểm đổi ở " khu trao đổi của thần linh " , chỉ có chức năng lưu trữ dữ liệu về " không gian chủ thần " , tất nhiên là không được nối mạng rồi . Ngoài thứ này ra , " khu trao đổi của thần linh " còn cho phép người tham gia dùng điểm số đổi lấy một số vật phẩm khác nữa , chủ yếu là các trang thiết bị trợ giúp cho việc sinh tồn .

    Ba tiếng đồng hồ trôi qua rất nhanh . Trước khi bị tự động dịch chuyển về thế giới hiện thực , Hoài My còn cố ngoái lại nhìn mọi người , tay chỉ về phía Sỹ hỏi :

    - Còn hắn thì sao ?

    - Ai mà biết .

    Lập lắc đầu , nhún vai đáp .





    *******

    Sau buổi tối đi xem ca nhạc với hai vợ chồng Thắng , Hoàng vừa về tới nhà đã lăn ra giường ngủ say như chết . Mãi tới mười một giờ sáng hôm sau hắn mới miễn cưỡng tỉnh dậy , tứ chi bải hoải như vừa mới ốm dậy vậy .

    - Hoàng , con có điện thoại này .

    Hoàng uể oải nhận di động từ tay bố , song khi vừa thấy qua tên người gọi hiển thị trên màn hình thì sắc mặt liền thay đổi hẳn .

    - Được rồi . .chờ anh một lúc , ra ngay đây !

    Hắn nhảy vội xuống giường , đánh răng rửa mặt thay đồ , khoác chiếc áo gió vào cho đỡ lạnh rồi dắt xe ra cổng , không quên ngoảnh đầu lại nói lớn :

    - Bố , mẹ , con ra ngoài có chút việc ! Mẹ làm thêm chút thức ăn đi , nhà mình hôm nay có khách đấy .

    Phóng một mạch lên Cầu Diễn , Hoàng còn đang ngơ ngác nhìn trước ngó sau thì một giọng nói quen thuộc đã truyền vào trong tai :

    - Anh Hoàng , em đứng bên này nè !!!!

    Hoàng vội quay đầu lại , khi thấy một cô gái nhỏ nhắn đội mũ len , đi giày cao gót đang đứng vẫy tay với mình ở phía bên kia đường thì vội dắt xe chạy sang .

    - Cath !

    Đứng trước mặt Hoàng lúc này là một cô bé mắt xanh tóc vàng thấp hơn gã một cái đầu , hai má hồng lên vì lạnh , đang mở to mắt quan sát hắn từ trên xuống dưới hết một lượt . Đó là Catherine Adean , cô bạn thân từ thuở nhỏ mà Hoàng vẫn coi như là em gái ruột của mình . Cath là tên gọi thân mật mà hắn vẫn dùng để gọi cô bé từ trước tới giờ .

    Hoàng ôm chặt Cath , vỗ nhẹ vào lưng cô mấy cái cười nói :

    - Trông em giờ lớn quá , lại xinh hơn trước nhiều , làm anh suýt nữa thì không nhận ra nổi đấy ! Sao về mà không báo trước một tiếng để anh ra sân bay đón , hả ?

    Catherine đưa tay lên kéo chiếc mũ len đội trên đầu xuống , nhún vai không đáp . Hoàng hỏi tiếp :

    - Dì Maria đâu ?

    - Dì vẫn ở bên đó , em lần này về Việt Nam một mình thôi .

    Hoàng nổ máy rồi quay lại nhìn cô bé nói :

    - Đi nào ! Về rồi nói sau . Đứng ngoài này lâu dễ cảm lạnh lắm .

    Catherine quay lại xách mấy túi đồ mang theo , một cái để ở giỏ xe , một cái để trước tay lái , hai cái cầm tay rồi leo lên ngồi sau gã . Hoàng thấy vậy thì nhíu mày trách : " Em mua gì mà lắm thế , nhà anh có thiếu cái gì đâu ? "

    Cathrine bĩu môi đáp :

    - Em mua tặng hai bác chứ có phải là cho anh đâu , ngồi đấy mà mơ nhé !

    Ngập ngừng một lát , cô hỏi :

    - Anh chuyển nhà lúc nào mà em không biết ?

    Hoàng vừa lái xe vừa nói :

    - Cũng được mấy năm rồi , từ cái hồi em cùng dì Maria về đây chơi ấy . Sao , mấy năm nay thế nào rồi ? Vẫn tốt chứ ? Sao không về chơi lần nào nữa vậy , hai ông cụ nhà anh cứ nhắc đến em mãi đấy .

    Catherine khẽ thở dài :

    - Mấy năm nay em thực sự không có lúc nào rảnh cả ... Tới lễ cưới của anh cũng không thu xếp về dự được .. Nhiều lúc em cũng thấy áy náy lắm .

    Hoàng mỉm cười lảng sang chuyện khác :

    - Vậy lần này em định ở lại đây bao lâu ?

    - Chiều nay em về , vé máy bay cũng đã đặt rồi .

    Hoàng thấy cô bé chỉ ở lại chơi được có nửa ngày thì không khỏi cụt hứng , chép miệng nói :

    - Phải về gấp vậy sao ?

    Cathrine khẽ gật đầu , lặng thinh không nói . Lúc hai người về tới nhà Hoàng thì đã hơn mười một giờ trưa . Ông Châu , bố của Hoàng vừa thấy cô bé ở cửa thì đã mừng ra mặt , vội chạy ra đón vào tận nhà , không ngừng hỏi han đủ thứ chuyện . Trưa hôm đó , cả nhà năm người làm một bữa lẩu tại gia , ăn mừng cô bé Catherine từ nước ngoài về chơi sau gần sáu năm dài đằng đẵng .

    - Ôi , bé Kỳ đây phải không anh , đáng yêu quá .

    Cathrine ôm thằng bé vào trong lòng nựng nịu , thuận miệng hỏi :

    - Chị không có ở nhà hả anh ?

    Hoàng lắc đầu , nói sang chuyện khác :

    - Bọn mình đi ra ngoài dạo một chút đi .

    Catherine gật đầu đồng ý . Hoàng nổi hứng đèo cô tới thăm nhà mấy đứa bạn cũ ngày xưa , lúc về còn tấp vào một quán cafe ngồi tám thêm gần tiếng đồng hồ nữa .






    *****


    - Dừng lại ,dừng lại đi .

    Hoàng tuy không hiểu vì sao song vẫn dừng xe lại , quay đầu nhìn Cath ngồi sau hỏi :

    - Có chuyện gì vậy ?

    Catherine xuống xe , tìm một phiến đá tương đối sạch sẽ phủi qua rồi ngồi xuống , chỉ tay về cái ao lớn trước mặt hỏi :

    - Anh còn nhớ chỗ này không ?

    Hoàng hơi sững người lại rồi dựng xe ngồi xổm xuống , nghiêm giọng :

    - Tất nhiên là nhớ rồi , nhớ khi xưa có người đã ngốc lại còn hay khóc nhè , chiều nào cũng ra đây ngồi ngẩn ngơ cả nửa ngày không chịu về . E hèm , giờ nhớ lại mấy thấy ngố ơi là ngố ...

    Catherine xì một tiếng , quay mặt đi chỗ khác bụm miệng cười :

    - Điêu chưa ! chẳng biết ai ngố hơn ai đâu , lại còn chuyên đi vặt trộm trái cây nhà người ta rồi trốn sang bên này nữa , xấu hổ thế không biết !

    Hoàng bật cười , bứt một cọng cỏ lên ngắm nhìn hồi lâu rồi chép miệng :

    - Nghĩ lại cũng thấy hoài niệm phết .

    Hắn dừng lại một hồi lâu rồi đột nhiên hỏi :

    - Có tâm sự gì à ?

    Catherine lắc đầu đáp :

    - Đâu có .

    Hoàng lấy tay cốc nhẹ vào trán cô bé , cười nói :

    - Đừng có chối , tôi chỉ nhìn thoáng qua mặt cô là biết rồi .

    Catherine cúi đầu lặng thinh không đáp , mãi sau mới vươn vai đứng lên rồi bất chợt quay lại hỏi :

    - Anh có biết mình so với ngày xưa khác nhiều lắm không ?

    Hoàng sững người , lắc đầu đáp :

    - Em nói gì anh không hiểu ?

    - ....

    - 46x35 bằng bao nhiêu ?

    -1610.

    - 78x124=?

    -9672

    - 16605 /45 = ?

    - 369.

    Catherine nheo mắt giơ ngón tay cái lên cười với gã . Hoàng cũng thấy giật mình trước khả năng tính toán " xuất thần " của mình , đưa tay gãi đầu nói :

    - Chuyện này ...thế này là ..

    - Con người là sinh vật phát triển nhất trên hành tinh này , sở hữu sức mạnh vô cùng vô tận ... Em và anh , cả hơn sáu tỷ người đang sinh sống trên trái đất này nữa .. đều chưa có ai phát huy được hết 100% giới hạn của bản thân mình cả . Anh nghĩ ma quỷ , thần thánh có thật hay không ? Em thì tin là có đấy .


    Hoàng lấy tay vuốt mũi , lắc đầu nói :

    - Em nói gì kỳ vậy ?

    Catherine ngẩng đầu lên , nhìn thẳng vào mặt gã hỏi :

    - Anh không tin ? Vậy nếu như có cơ hội để kiểm chứng thì anh có dám thử hay không ?

    Hoàng nghiêm mặt nhìn cô nói :

    - Em hôm nay làm sao vậy ? Sao toàn nói chuyện ở đâu đâu thế ?

    Catherine đứng lên đi đi lại lại mấy vòng trước mặt gã rồi thở dài nói :

    - Thôi , dù em có nói gì đi nữa thì chắc anh cũng chẳng tin đâu . Bây giờ anh chỉ nghe và nhớ kỹ những điều em sắp nói sau đây là được . Không cần hiểu tại sao , chỉ cần thuộc lòng nó là được . Với trí nhớ hiện giờ của anh thì em nghĩ đó không phải là việc khó , đồng ý chứ ?

    Hoàng rút thuốc lá ra hút , thở một hơi rồi nhíu mày nhìn cô bé . Hắn thấy biểu tình của Cath rất nghiêm túc , không hề có ý đùa cợt thì khẽ gật đầu :

    - Em nói đi .

    - Một là : Dù trong bất cứ trường hợp nào cũng không được cường hóa hai loại huyết thống trở lên .

    - Hai là : Hạn chế việc thu nhận người mới , trừ những cá nhân thực sự nổi bật , có khả năng đóng góp cho tập thể , trong trường hợp bắt buộc phải đối kháng với các đoàn đội khác thì phương án tốt nhất là bỏ mặc hoặc nhốt họ lại một nơi nào đó rồi tính sau .

    - Ba là : Ngoại trừ những trường hợp bất khả kháng , còn thì không nên quá lạm dụng "Bản Năng Sinh Tồn " , để tránh những tác dụng phụ về sau .

    - Bốn là : Trong các bộ phim , hay truyện cổ liên quan đến yếu tố lịch sử thì nhất định không được xen vào nội dung hoặc có hành động khiến tình tiết thay đổi .

    - Năm là : Do quy định của " chủ thần " , bất cứ đoàn đội nào có trên mười một người vượt qua hai bộ phim trở lên đều bắt buộc phải chọn lựa : Một là chấp nhận tham gia những bộ phim có độ khó cao , hai là được " chủ thần " ngẫu nhiên tách ra tham gia song song hai bộ phim cùng một lúc . Do độ khó cao nhất chỉ là 17* , nên số lượng thành viên của một đội cũng nên có sự điều chỉnh , hợp lý nhất là mười một người . Trong đó các thành viên có tinh thần lực và cảm ứng lực là những người cần được ưu tiên hàng đầu , bởi sự góp mặt của họ có quyết định tới việc sống còn của cả đội khi đoàn chiến .

    - Sáu là : Khi mở khóa được trên 30% giới hạn cơ thể thì hãy nhớ yêu cầu nhân viên hướng dẫn của IOC đưa thẳng tới tới nhập đội với em , Tiểu Đội " The Hope " - Mã số :2345MIS , nếu người ta có hỏi thì cứ đưa chiếc vòng cổ này ra là được .



    Thấy Hoàng há hốc miệng vẻ sững sờ , Catherine đành phải đem tất cả những điều vừa nói lặp lại thêm lần nữa . Xong đâu đấy , cô tháo từ trên cổ mình một chiếc dây chuyền bằng bạc , phần mặt có khảm nạm một viên đá màu xanh biếc không hiểu làm từ chất liệu gì , trên có khắc một cái mặt người bé xíu đưa cho gã .

    - Gì vậy ?

    Hoàng nhăn mặt khi thấy Catherine cầm sợi dây chuyền trịnh trọng đặt vào tay mình . Catherine nhìn chằm chằm gã hồi lâu , hai má hồng lên vì lạnh , nghiêm túc nói :

    - Anh đã nhớ hết những điều em vừa nói chưa ?

    Hoàng khẽ gật đầu , đang định mở miệng hỏi thì bị cô chặn lại :

    - Anh không cần phải thắc mắc , cứ nhớ như in những điều em nói ban nãy trong đầu là được . Chiếc vòng cổ này , anh cũng không được tháo ra dù với bất cứ lý do nào , coi như là nể mặt em đi , được không ?

    Hoàng cầm chiếc dây chuyền lên ngắm nhìn một hồi rồi méo mặt nói :

    - Em định bắt anh đeo dây chuyền nữ thật đấy à ?

    Catherine phùng môi trợn mắt giật lấy chiếc dây chuyền rồi đeo vào cổ gã , khóe miệng nhếch lên có phần đắc ý .

    - Xong rồi , để xem anh có tháo được nó ra không .

    Hoàng khẽ lắc đầu , cúi xuống nhìn đồng hồ đeo tay rồi cất tiếng nhắc :

    - Giờ đã là hai giờ chiều rồi , chúng mình về đi , mấy giờ em bay ?

    Catherine lấy tay phủi qua mép váy rồi đứng dậy , nhìn gã nói :

    - Bốn giờ , anh đèo em ra sân bay luôn bây giờ được không ?

    Hoàng đèo Catherine ra đầu phố rồi gọi taxi cho cô . Lúc này trời vừa lạnh lại còn có mưa phùn nữa , ngồi trong taxi tất nhiên là dễ chịu hơn rất nhiều rồi . Catherine hơi do dự rồi trừng mắt nhìn gã trách :

    - Em không muốn đi taxi , anh không đèo em đi được à ?

    Hoàng chỉ tay lên trời , lúc này đang mưa phùn lất phất nhẹ giọng khuyên :

    - Em xem , thời tiết như vậy ngồi xe máy để cảm lạnh à ? Anh không muốn sáng ngày mai tỉnh dậy đã bị dì Maria gọi điện về mắng cho một trận đâu !

    Catherine thấy vẻ mặt của hắn rất nghiêm túc thì biết đây chẳng phải chuyện đùa . Cô tức đến nỗi hai má đỏ hồng , cả người khẽ run lên .

    Tên ngốc này .... chẳng hiểu tâm lý con gái gì cả !

    - Được rồi , vì thời tiết chứ gì ?

    Catherine ngẩng đầu nhìn mưa phùn lất phất lẩm bẩm , hai mắt nhất thời sáng rực lên trong chiều đông lạnh giá .

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile




    @@

    Kungfu Hustle : http://vi.wikipedia.org/wiki/Tuy%E1%...BB%89nh_Kungfu

    NHỮNG COMMENT/THANKS CỦA CÁC BẠN LÀ ĐỘNG LỰC DUY NHẤT ĐỂ TÁC GIẢ TIẾP TỤC..RA CHƯƠNG MỚI
    Lần sửa cuối bởi shevaanh, ngày 04-04-2014 lúc 08:14.

    MỆT

  8. Bài viết được 18 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    abc84p,backchii,ngocnghechvn,Reply,
  9. #50
    Ngày tham gia
    Aug 2012
    Đang ở
    ...Tịch Mịch
    Bài viết
    1,886
    Xu
    952

    Mặc định

    100%


    Quyển V : Kungfu Hustle ( Tuyệt Đỉnh Kungfu ).



    Chương 2 : Lời Khiêu Chiến Từ Nước Pháp .





    - Cath!

    Hoàng thấy Cath đứng quay lưng lại với mình hồi lâu không động tĩnh gì thì bước lại gần ,đặt một tay lên vai cô nhắc .

    - Ok , mình đi thôi .

    Catherine quay đầu lại , khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng , tay phải chỉ lên trời cười tươi nhìn gã nói . Hoàng vô thức nhìn theo cánh tay của cô , thấy trời lúc này đã ngừng mưa , mây đen cũng trôi đi đâu mất hết, không khí ấm áp hẳn lên thì không khỏi sững sờ .

    - Thế này ..

    - Là ..đi thôi chứ còn sao nữa ?

    Catherine xua tay ra hiệu cho ông tài xế đang đậu taxi ở bên kia đường , vứt chùm chìa khoá xe máy về phía hắn cười nói .




    ..o0o..



    - Nhất định phải nhớ kỹ đấy nhé ! Nhớ chưa hả ?...

    ....

    Mặc dù đã hơn hai chục ngày kể từ ngày Cath về nước , Hoàng cũng đã bay vào trong Vũng Tàu để tiếp tục công việc của mình , song mấy lời dặn dò khó hiểu của cô bé vẫn cứ lởn vởn trong đầu óc gã .Mặc dù sau đó hắn đã cố gặng hỏi nhưng lúc nào Cath cũng chỉ cười nhẹ rồi lảng sang chuyện khác , kèm theo câu nói không bao giờ đổi :" Rồi anh sẽ hiểu ."

    "Chủ thần " "phim ảnh " ? Rốt cuộc nó là cái quái quỷ gì vậy ? Một trò chơi trực tuyến nhiều người chơi trên internet ? Hình như không phải . Chẳng lẽ Catherine muốn thông qua đó để ám chỉ một điều gì đó với gã ? Sao không nói thẳng ra cho dễ hiểu , úp úp mở mở như vậy thì được gì cơ chứ ?

    " Mọi người chú ý , trực thăng sẽ đáp xuống giàn MSP-5 trong vòng năm phút nữa..."

    Chiếc trực thăng chở tổ công tác trong đó có Hoàng tới để thay ca từ từ hạ cánh xuống sân thượng giàn MSP-5 . Đây là một trong số mười lăm giàn cố định của mỏ Bạch Hổ , mỏ cung cấp dầu lớn nhất cho Việt Nam hiện nay , hoạt động 24/24 để khai thác " Vàng thô " về cho tổ quốc .

    - A ! Anh Hoàng , lâu lắm mới gặp ! Thế nào , dạo này vẫn khoẻ chứ ?

    Hoàng tháo găng tay và mũ bảo hộ ra để lên giá , gật đầu hỏi :

    - Công việc đến đâu rồi ?

    - Cũng không có gì nặng nề cả , ca của anh chắc chỉ gọi dòng giếng 67 và 94 là hết việc . À quên , còn một chuyện nữa ..

    Hoàng đưa chén nước trà trước mặt lên nhấp một ngụm rồi nhìn gã đàn ông to béo trước mặt hỏi :

    - Chuyện gì ?

    - Có mấy đứa sinh viên trường Mỏ ngoài bắc ra thực tập , anh nhớ để ý chúng nó nhé . À , trong số chúng nó có một đứa con gái ,em đã xếp riêng cho nó một phòng rồi .

    - Con gái ? Hoàng nghe tới đây thì sắc mặt lộ vẻ hứng thú . Nên biết , do đặc thù công việc chỉ tuyển toàn nam giới nên hầu hết các giàn ở đây đều chẳng có một bóng hồng nào , ngoại trừ một , hai cô thuộc dạng "khủng long " làm bên đời sống , chuyên lo việc hậu cần . Hoàng đã làm đốc công ở đây hơn chục năm , tuy năm nào cũng tiếp năm , sáu lượt sinh viên vào thực tập song đều chưa gặp trường hợp nào như vậy cả .

    - Chắc là con ông nào ở trên chứ gì ? Bọn nó thì cần gì phải đi biển cho nhọc , tốt nghiệp ra trường xong là vào bờ làm quản lý là cái chắc .

    Hoàng đứng dậy đội nón bảo hộ , đi giày rồi mở cửa ra ngoài , nói vọng vào trong :

    - Tôi ra ngoài Bloc công nghệ một lát nhé .

    Quét mắt nhìn bốn phía , thấy chỗ nào cũng là biển rộng vô bờ, Hoàng khẽ thở dài ngao ngán . Hôm nay mới chỉ là ngày đầu tiên , hắn còn mười bốn ngày phải sống hoàn toàn cách ly với thế giới bên ngoài nữa .

    Vừa tới Bloc công nghệ , Hoàng đã thấy năm , sáu người mặc đồ bảo hộ đang chăm chú quan sát cần cẩu làm việc , trông mặt mũi đứa nào cũng non choẹt , nhìn qua cũng biết là bọn sinh viên tới thực tập ở ca mình .

    Lúc này ở tầng trên , công nhân đang dùng cần cẩu chuyển một thùng sắt lớn chứa đầy linh kiện xuống dưới . Chiếc thùng sắt này nặng ít nhất cũng hơn ba trăm cân , tiếng dây thừng kêu cọt kẹt làm Hoàng giật nẩy mình , đờ người ra một lát rồi mở miệng hét lớn :

    - Dừng lại , dây móc có vấn đề ! Dừng lại để kiểm tra cái đã !

    Song đã muộn , hắn chỉ vừa dứt lời thì sợi dây thừng đã không còn chịu đựng được thêm nữa , cót két thêm hai tiếng rồi đứt phựt . Chiếc thùng bằng sắt kêu ầm ầm rồi lao thẳng xuống dưới với vận tốc chóng mặt .

    Nhìn ánh mắt tuyệt vọng của gã thanh niên trẻ tuổi đứng dưới , máu trong người Hoàng như đông đặc hết cả lại . Gã vô thức co người lại rồi như một mũi tên xé gió lao tới .

    " ẦM , ẦM , ẦM "

    - Trời ơi ..

    - Có tai nạn ..

    Chiếc thùng sắt nặng nề rơi xuống làm mặt sàn bẹp dí , tiếng động lớn đến nỗi khiến cho hơn bốn chục công nhân gần đó phải bu lại hết xem có chuyện gì .

    ..o0o..







    - Không sao rồi , may mắn cho đời cậu là tôi có mặt ở đây đấy ..

    Hoàng vừa ôm chặt chàng trai nằm bên dưới vừa nói . Thế nhưng hắn rất nhanh nhận ra , kẻ nằm dưới người mình bây giờ là ..một cô gái .

    - Anh ..

    Thư Lệ mặt đỏ tía tai nhìn gã gắt lên . Hoàng giật mình nhổm dậy , đưa mắt nhìn quanh , miệng bỗng nở một nụ cười còn khó coi hơn cả mếu .

    - ******* , Sao nhanh vậy , mới được hơn nửa tháng mà ?

    Lập lớn tiếng càu nhàu . Lúc này gã đang cởi trần , trên người chỉ mặc độc một cái quần đùi , tóc đầy bọt xà bông , nhìn qua cũng biết là mới đi vào phòng tắm chưa lâu .

    - Này !

    Hoàng đang chưng hửng vì đột nhiên bị "chủ thần " kéo vào làm nhiệm vụ thì vai phải bỗng bị ai đó kéo giật lại . Hắn bực mình quay lại , khi thấy chủ nhân cánh tay đó là Sỹ thì sắc mặt mới hoà hoãn đi đôi chút , nhíu mày hỏi :

    - Chuyện gì ?

    Sỹ sầm mặt nhìn gã gằn giọng :

    - Chỗ này rốt cuộc là nơi quái quỉ gì , tới một con ruồi cũng không có . Tao phải làm sao để rời khỏi chỗ này , hả ?

    Hoàng đứng dậy , phủi qua tay áo nhếch mép cười nhạt :

    - Mày nên vứt cái ý niệm đó ra khỏi đầu đi . Mà cũng không cần phải sốt ruột nữa làm gì , sắp tới có thể mày sẽ có cơ hội đạt được ước nguyện đấy . Khi đó mày sẽ được rời khỏi chỗ này , song đích đến lại là âm tào địa phủ . Sao , chọn cái nào hả ?

    Sỹ nhíu mày nhìn gã nói :

    - Tao không hiểu .

    Hoàng lúc này cũng chẳng có tâm trạng đâu mà đôi co với gã , nhún vai một cái rồi quay đi . Hắn lại gần chiếc bục lớn ở giữa phòng lấy ba lô của mình , tiện thể nhìn quanh xem lần này "chủ thần " đưa bao nhiêu người mới đến tham gia bộ phim sắp tới .

    Lần này ngoài bọn hắn ra thì " chủ thần " còn đưa tới thêm hai người mới nữa - một nam và một nữ . Nữ là một cô gái mặc áo đeo kính mặc áo sơ mi , trông cũng khá trẻ , đáng chú ý nhất là cặp mắt đen láy sâu thẳm rất cuốn hút người đối diện . Kẻ còn lại là một gã đàn ông béo ục béo ịch , trông chẳng khác trái bóng di động là bao .

    - Nhiệm vụ sắp tới có độ khó mười người hả ? Vậy thì chắc sẽ dễ thở hơn "The Rebel " một chút rồi ..

    Hoài My bước ra từ phòng thay đồ , vừa chỉnh lại bộ Vie Suit trên người vừa nói . Lúc tới đây cô mặc nguyên bộ cảnh phục trên người , chắc đang trong giờ làm việc thì bị "chủ thần " kéo đến . Nói đến đây mới nhớ , ở đây có một phòng thay đồ do mấy người Tùng dùng điểm số đổi ở " khu trao đổi của thần linh " để lại . Đến đây hẳn sẽ có người thắc mắc rằng thế còn nhà vệ sinh , nhà ăn ... thì sao ? Nhân đây cũng xin nhắc lại một lần nữa , trong không gian chủ thần , mọi nhu cầu về mặt sinh lý như ăn uống ngủ nghỉ , tiết niệu của con người đều được triệt tiêu hoàn toàn . Dù bọn có đem nổ một quả bom nguyên tử ngay ở đây đi chăng nữa thì cũng chẳng có chuyện gì xảy ra cả , trên lý thuyết là như vậy .


    - Bằng nhau mới đúng chứ . Trong "The Rebel " chúng ta cũng chỉ có tất cả mười người thôi mà , chắc cô tính nhầm cả Tùng vào nữa chứ gì ?

    Lập căn vặn . Hoài My lấy tay vỗ trán , song trông sắc mặt vẫn chẳng có vẻ gì là lo lắng cả . Chắc tại bộ phim trước - "The Rebel " hoàn thành khá dễ dàng nên nảy sinh tâm lý chủ quan .

    - Mọi người nhìn xem , đó là ..cái gì vậy ?

    Một giọng nói trong trẻo dễ nghe vang lên , là của Thư Lệ . Đúng là người của công chúng nhìn bao giờ cũng khác hẳn , Thư Lệ hôm nay mặc một bộ váy liền áo màu xanh nhạt trông rất kiểu cách , khuôn mặt trang điểm tương đối kỹ càng , làm mấy gã đàn ông ở đây nhất thời nhìn chằm chằm không chớp mắt .

    - Cái gì thế ? Cầu truyền hình à ?

    Lúc này ở "khu trao đổi của thần linh " đằng sau chiếc bục lớn làm bằng cẩm thạch ở giữa phòng bỗng xuất hiện một màn hình tinh thể cực lớn , trông như có người dùng một cái máy chiếu khổng lồ chiếu lên không khí vậy . Trên màn hình lớn lúc này xuất hiện hai người , một gã đàn ông cao to mặc áo thun , cằm lẹm , hai mắt ti hí và một cô gái mặc áo măng tô màu xám , đang vừa nhai thứ gì đó trong miệng vừa cười cười chỉ tay về phía bên này . Gã đàn ông ngồi trên một cái ghế sô pha cực lớn , đang vừa giơ ngón cái lên với cô gái bên cạnh vừa cười ngặt nghẽo .

    - Ai vậy ?

    Trong lúc mấy người Hoàng bên này còn đang không hiểu chuyện gì đang xảy ra thì cô gái trong màn hình kia bỗng đứng dậy , chậm rãi tiến về phía bọn họ rồi cúi xuống .

    "AGAINST !"

    Một từ tiếng Anh màu đỏ cực lớn bỗng xuất hiện choán hết cả màn hình . Cô gái nọ sau khi cúi xuống chiếc bục lớn làm gì đó thì đứng lên mỉm cười nhìn bọn họ , gửi một nụ hôn gió rồi đi ra khỏi phạm vi thu hình . Gã đàn ông kia thì chúi đầu vào chiếc máy tính xách tay để cạnh đấy , một lát sau cũng đứng dậy ôm máy đi mất .

    - Chuyện gì thế nhỉ ?

    Hoàng đảo mắt nhìn quanh tìm Phúc , thấy gã đang nhắm nghiền hai mắt , vẻ mặt hết sức tập trung , chắc là đang liên lạc với chủ thần thì cũng nhắm mắt làm theo . Song vừa phát tín hiệu liên lạc với chủ thần , một bảng thông báo dài dằng dặc đã ngay lập tức ùa vào trong đầu gã .

    " Quy định khi đoàn chiến :

    - Để việc hoàn thành nhiệm vụ trong thế giới phim kinh dị được dễ dàng hơn , các đoàn đội có thể hợp tác với nhau thông qua chế độ đoàn chiến tập thể , được sự sắp xếp và phân cặp ngẫu nhiên từ phía "Chủ thần " , dựa trên đánh giá khách quan về trình độ cùng năng lực của từng đội . Tất cả các đoàn đội của mọi quốc gia đều có quyền và nghĩa vụ phải tham gia đoàn chiến . Điều kiện tham gia : thoả mãn một trong bốn điều kiện sau đây :

    + Có ít nhất ba thành viên đã kích hoạt giới hạn cơ thể từ 20% trở lên .

    + Có một thành viên đã kích hoạt giới hạn cơ thể từ 40% trở lên .

    + Có ít nhất ba thành viên đã sống sót qua bốn nhiệm vụ .

    + Chấp nhận lời thách đấu đến từ các đoàn đội khác .

    - Số lượng các đoàn đội tham gia : Ít nhất là hai đội , nhiều nhất là năm đội .

    - Trong khi đoàn chiến , các đoàn đội có thể hợp tác với nhau để hoàn thành nhiệm vụ , điểm thưởng sẽ được " chủ thần " dựa trên kết quả thu được mà tính riêng cho từng đội . Độ khó của nhiệm vụ lúc đó sẽ không còn tính bằng số lượng thành viên tham gia khi làm nhiệm vụ đơn lẻ nữa , mà được "chủ thần " tính toán rồi gửi số liệu về từng đội .

    Cơ chế về điểm thưởng khi tham gia đoàn chiến tập thể : Một thành viên bị chết , tất cả những người còn lại bị trừ 1000 điểm .

    - Hạ một thành viên đã kích hoạt giới hạn cơ thể từ 0-20% của đối phương : Thưởng 500 điểm .

    - Hạ một thành viên đã khai mở Bản Năng Sinh Tồn của đối phương : thưởng 3000 điểm .

    - Hạ một thành viên đã khai mở Bản Năng Thích Nghi của đối phương : Thưởng 10000 điểm .

    - Hạ một thành viên đã khai mở Bản Năng Tiến Hoá của đối phương : Thưởng 30000 điểm .

    - Hạ một thành viên đã kích hoạt 100% giới hạn bản thân của đối phương : Thưởng 100000 điểm .

    + Nếu một trong hai đội lựa chọn hình thức chiến đấu "AGAINST " ( Chỉ áp dụng trong bộ phim / nhiệm vụ có hai đội tham gia đoàn chiến tập thể ) thì mọi cơ chế thưởng điểm đều được nhân lên gấp đôi , độ khó của phim được mặc định nâng lên 2* .

    + Bất kỳ thành viên nào có số điểm thu được khi hoàn thành nhiệm vụ thấp hơn số điểm bị trừ thì sẽ phải nhận mạt sát từ phía chủ thần .





    Đọc hết một lượt , Hoàng thấy cổ họng đắng nghét . Hắn nhìn quanh thì thấy Hoài My , Lập , Hiệp và Thư Lệ cũng đang nhắm nghiền hai mắt , chỉ có Phúc và Hồng Thắm là nhìn chằm chằm chiếc màn hình tinh thể lỏng trước mắt , vẻ lo lắng hiện rõ trên gương mặt .

    - Đó ..chính là đối thủ của chúng ta trong bộ phim lần này ? Một đoàn đội khác ư ? Hoàng nhìn Phúc hỏi .

    - Xem tình hiện giờ thì đúng là như vậy .

    Gã gật đầu đáp .

    - Dù gì thì đối phương cũng chỉ có hai tên thôi mà , mọi người cần gì phải lo lắng . Chúng ta đông như vậy , chẳng lẽ lại thua được sao ?

    Hiệp cười nói . Phúc không thèm để ý tới gã , quay sang nhìn Hoàng hỏi :

    - Cậu , Lập và Hoài My là ba người có thâm niên nhất ở đây , các cậu đều đã sống sót qua bốn bộ phim rồi à ?

    Hoàng lắc đầu đáp :

    - Không, chỉ có tôi thôi . Hai người bọn họ vào sau tôi một nhiêm vụ , tới nay cũng mới chỉ hoàn thành ba bộ phim thôi .

    - Vậy thì lạ thật , cả bốn điều kiện để tham gia đoàn chiến chúng ta đều không thoả mãn , tại sao đùng một cái lại xảy ra chuyện này nhỉ ?

    Phúc nhíu mày nhìn Hoàng , sau khi thấy cái gật đầu đầy vẻ chắc chắn của gã thì đưa tay lên bóp trán , khẽ lẩm bẩm .

    Lúc này Hoài My , Lập , Thư Lệ và Hiệp cũng đã mở mắt , nghe gã nói vậy thì cũng thấy khó hiểu , song ngẫm nghĩ mãi vẫn chẳng hiểu lý do tại sao . Lập đưa tay lên vò đầu rồi lớn tiếng nói , tay phải không hiểu vô tình hay cố ý mà chỉ về phía Sỹ .

    - Sao mà phải sợ ! Cùng lắm là đánh một trận chứ gì ? Bây giờ dùng hết điểm thưởng để cường hoá ! Tôi không tin bảy .. à tám người chúng ta lại không làm gì nổi hai đứa ấy !

    Phúc liếc mắt nhìn Sỹ , lúc này đang đứng cách đó không xa lắc đầu nói :

    - Lý do tại sao tên đó lại tới được đây chúng ta còn chưa rõ , ai biết được sắp tới hắn có được dịch chuyển vào bộ phim tiếp theo hay là không ? Mà nói đi cũng phải nói lại , các cậu nghĩ gã sẽ chịu giúp đỡ chúng ta chắc ? Thực tế một chút đi , hắn không ở đằng sau đâm cho chúng ta một dao là đã phúc tổ mấy mươi đời rồi ấy chứ . Các cậu chắc đều đã đọc kỹ về cái chế độ "AGAINST " đó rồi đấy chứ , đó đơn giản là một lời khiêu chiến , một lời khiêu chiến trắng trợn !

    " Cần quái gì nó , mình tôi cân tất .. " Lập khẽ lầm bầm trong miệng . Phúc bước lại gần chiếc bục lớn ở giữa phòng , đặt tay phải lên bàn điều khiển khẽ gật gù .

    - Hoá ra cái nút đỏ này có tác dụng như vậy .. Làm mình trước giờ vẫn thắc mắc mãi...

    " AGAINST "

    Bảy chữ cái khổng lồ đỏ như máu lại một lần nữa choán hết cả màn hình .

    - Lời khiêu chiến này ... chúng ta chấp nhận !


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile




    NHỮNG COMMENT/THANKS CỦA CÁC BẠN LÀ ĐỘNG LỰC DUY NHẤT ĐỂ TÁC GIẢ TIẾP TỤC..RA CHƯƠNG MỚI

    @@
    Lần sửa cuối bởi shevaanh, ngày 04-04-2014 lúc 08:14.

    MỆT

    ---QC---


  10. Bài viết được 18 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    abc84p,backchii,ngocnghechvn,Reply,
Trang 10 của 25 Đầu tiênĐầu tiên ... 8910111220 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status