TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 4 của 5 Đầu tiênĐầu tiên ... 2345 CuốiCuối
Kết quả 16 đến 20 của 21

Chủ đề: Bá tình hãn tướng - Trọng sinh, hiện đại - Hoàn

  1. #16
    Ngày tham gia
    Mar 2010
    Đang ở
    nơi khỉ ho cò gáy
    Bài viết
    2,413
    Xu
    148

    Mặc định

    Không hiểu vì sao tớ cảm thấy cảnh nữ chính gặp Sở Tư Vũ lần đầu giống như một hạt sạn to đùng. Thứ nhất tớ thật nghi ngờ phương thức giáo dục con cháu của Sở gia, thử nghĩ, đứa nhỏ mới gặp 'khách nhân' lần đầu chửi vào mặt người ta 'hồ ly tinh' (học cái loại từ ngữ này từ đâu??), không cần biết tâm lý cu cậu phức tạp mâu thuẫn đến cỡ nào, đây là một thái độ rất là hỗn xược, thế mà buồn cười là Sở gia một đám người không ai ngăn lại, không ai khuyên răn đứa nhỏ, toàn ngoắc ngoắc xem nữ chính đối ứng (ngộ nhỉ, đã biết nữ chính sẽ đến, thế mà bọn họ chẳng ai đi nói trước với đứa nhỏ, không giúp nó chuẩn bị tâm lý??). Đây chẳng phải vấn đề tân nữ chủ nhân rộng lượng hay không rộng lượng, mà là vấn đề Sở gia đối với con dâu/ cháu dâu tôn trọng hay không, là vấn đề Sở gia nuôi dưỡng con cháu như thế nào. Nếu loại bỏ tính cách thổ phỉ của nữ chính, loại bỏ mục đích hôn nhân, tình huống là Sở Dục tìm được người yêu mang về nhà, cô gái này lại bị đối xử như thế, không tức giận hủy bỏ hôn ước mới là lạ. Chẳng lẽ chỉ vì yêu hắn mà cô gái phải chịu đựng ủy khuất, bị một đứa nhỏ cho rằng mình là tiểu tam, là kẻ đến sau, là kẻ câu dẫn ba nó? Truyền ra ngoài làm sao mà sống?

    Báo ân không phải là đem mọi thứ phủng đến trước mặt đứa nhỏ, mà là dạy dỗ đứa nhỏ thành tài. Nếu đứa nhỏ không có ấn tượng về mẹ mình, đem làm con ruột cũng không sao, nhưng phải dạy cho đứa nhỏ hướng tới 'mẹ tương lai'; nếu đứa nhỏ có ấn tượng về mẹ ruột, nên rõ ràng tuyên bố đứa nhỏ là con nuôi. Cho dù tổn thương nó, nhưng còn đỡ hơn là tổn thương vợ tương lai của Sở Dục. Đối với Sở gia, đứa nhỏ này chẳng có cùng huyết thống, mà vợ của Sở Dục lại là con dâu/ cháu dâu của họ. Sở Dục biết mình sẽ không yêu người khác nên không để tâm con ruột con nuôi, có cưới vợ hay không, nhưng Sở gia chẳng lẽ không hy vọng con/cháu của mình có thể có một cuộc hôn nhân hạnh phúc? Nếu đã hy vọng, thế nào không từng nghĩ đến tình cảnh khó xử của cô dâu mới? Hay bọn họ nghĩ nam chính sẽ độc thân suốt đời? Vả lại, dù sao đứa nhỏ lớn lên cũng sẽ biết mình không phải con ruột, chưa từng cho hy vọng cùng cho nó hy vọng để rồi đập nát, cái nào tàn nhẫn hơn? Một đứa con nuôi nhưng được nhiều người yêu thương, trừ cha nuôi nó, cùng một đứa con ruột luôn canh cánh việc cha nó lạnh nhạt với mình, đứa nào càng không hạnh phúc?

    Thứ hai, tâm lý đứa nhỏ. Đối với nỗi sợ hãi bị bỏ rơi, một đứa nhỏ mẫn cảm không có nhiều ấn tượng về mẹ ruột sẽ đi lấy lòng 'mẹ tương lai' (đừng cười, đứa nhỏ thường có thể sát ngôn quan sắc đấy), một đứa nhỏ có tâm kế và nhớ rõ mẹ ruột sẽ tìm cách ly gián mẹ kế và Sở gia, chỉ có một đứa nhỏ trì độn mới la hét đòi đuổi mẹ kế đi trước mặt mọi người. Nhưng mà, một đứa nhỏ trì độn có thể cảm giác được 'nguy cơ' bị bỏ rơi trong một sinh hoạt đầy đủ quan ái sao?

    Thứ ba, cách Sở Dục cùng Sở gia đối xử với mẹ ruột của đứa nhỏ. Bạn này bị tâm thần từ sau khi cứu Sở Dục, tớ ngạc nhiên khi nam chính tống người ta vô bệnh viện tâm thần mà không làm rõ nguyên nhân, mãi đến khi người ta mất tích rồi trở về mới có bác sĩ chẩn đoán (sặc cái là mất tích tại Châu Úc mà cái cô điên điên ấy lại tìm được đến Trung Quốc Sở gia mới kỳ). Đợi tìm được, lại tra ra cuộc sống của cô kia trong 5 năm vừa qua, nói, lúc này thì tra được mà lúc cô mất tích lại không tra được?? Chẳng lẽ trong 5 năm Sở gia phát triển mạng lưới nhân mạch rõ rệt vậy sao? Ngoài ra thì đã có tiền sử chạy trốn bệnh viện, thế mà còn không tìm người nghiêm khắc canh giữ, để người ta chạy đến lầu 20 tự sát, tớ thật hết nói nổi. Báo ân kiểu này cũng rất là nửa nạc nửa mỡ không đến nơi đến chốn đi? Mỗi lần đều qua loa không triệt để mới sinh ra một đống tệ đoan đến.


    Truyện này lời văn cũng hơi dong dài, nhiều khi quá mức dư thừa, cho tới đoạn tớ đang đọc (1/4) thì âm mưu của bọn phản diện phải nói là nông cạn đến mức... dở hơi và nhảm nhí, và cách nữ chính đối ứng cũng... nhàn nhạt chả có gì đặc biệt.
    Lần sửa cuối bởi lu_hehe, ngày 21-01-2013 lúc 13:44.
    ---QC---
    "ngươi thích tuýp đàn ông như thế nào đâu?"
    "Ta như vậy ."
    "Làm sao bây giờ, ta cũng vậy thích như ngươi vậy , chúng ta bây giờ chẳng phải là tình địch?"


  2. Bài viết được 8 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
  3. #17
    Ngày tham gia
    Jan 2012
    Đang ở
    thành phố Hồ Chí Minh
    Bài viết
    57
    Xu
    62

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi lu_hehe Xem bài viết
    Không hiểu vì sao tớ cảm thấy cảnh nữ chính gặp Sở Tư Vũ lần đầu giống như một hạt sạn to đùng. Thứ nhất tớ thật nghi ngờ phương thức giáo dục con cháu của Sở gia, thử nghĩ, đứa nhỏ mới gặp 'khách nhân' lần đầu chửi vào mặt người ta 'hồ ly tinh' (học cái loại từ ngữ này từ đâu??), không cần biết tâm lý cu cậu phức tạp mâu thuẫn đến cỡ nào, đây là một thái độ rất là hỗn xược, thế mà buồn cười là Sở gia một đám người không ai ngăn lại, không ai khuyên răn đứa nhỏ, toàn ngoắc ngoắc xem nữ chính đối ứng (ngộ nhỉ, đã biết nữ chính sẽ đến, thế mà bọn họ chẳng ai đi nói trước với đứa nhỏ, không giúp nó chuẩn bị tâm lý??). Đây chẳng phải vấn đề tân nữ chủ nhân rộng lượng hay không rộng lượng, mà là vấn đề Sở gia đối với con dâu/ cháu dâu tôn trọng hay không, là vấn đề Sở gia nuôi dưỡng con cháu như thế nào. Nếu loại bỏ tính cách thổ phỉ của nữ chính, loại bỏ mục đích hôn nhân, tình huống là Sở Dục tìm được người yêu mang về nhà, cô gái này lại bị đối xử như thế, không tức giận hủy bỏ hôn ước mới là lạ. Chẳng lẽ chỉ vì yêu hắn mà cô gái phải chịu đựng ủy khuất, bị một đứa nhỏ cho rằng mình là tiểu tam, là kẻ đến sau, là kẻ câu dẫn ba nó? Truyền ra ngoài làm sao mà sống?

    Báo ân không phải là đem mọi thứ phủng đến trước mặt đứa nhỏ, mà là dạy dỗ đứa nhỏ thành tài. Nếu đứa nhỏ không có ấn tượng về mẹ mình, đem làm con ruột cũng không sao, nhưng phải dạy cho đứa nhỏ hướng tới 'mẹ tương lai'; nếu đứa nhỏ có ấn tượng về mẹ ruột, nên rõ ràng tuyên bố đứa nhỏ là con nuôi. Cho dù tổn thương nó, nhưng còn đỡ hơn là tổn thương vợ tương lai của Sở Dục. Đối với Sở gia, đứa nhỏ này chẳng có cùng huyết thống, mà vợ của Sở Dục lại là con dâu/ cháu dâu của họ. Sở Dục biết mình sẽ không yêu người khác nên không để tâm con ruột con nuôi, có cưới vợ hay không, nhưng Sở gia chẳng lẽ không hy vọng con/cháu của mình có thể có một cuộc hôn nhân hạnh phúc? Nếu đã hy vọng, thế nào không từng nghĩ đến tình cảnh khó xử của cô dâu mới? Hay bọn họ nghĩ nam chính sẽ độc thân suốt đời? Vả lại, dù sao đứa nhỏ lớn lên cũng sẽ biết mình không phải con ruột, chưa từng cho hy vọng cùng cho nó hy vọng để rồi đập nát, cái nào tàn nhẫn hơn? Một đứa con nuôi nhưng được nhiều người yêu thương, trừ cha nuôi nó, cùng một đứa con ruột luôn canh cánh việc cha nó lạnh nhạt với mình, đứa nào càng không hạnh phúc?

    Thứ hai, tâm lý đứa nhỏ. Đối với nỗi sợ hãi bị bỏ rơi, một đứa nhỏ mẫn cảm không có nhiều ấn tượng về mẹ ruột sẽ đi lấy lòng 'mẹ tương lai' (đừng cười, đứa nhỏ thường có thể sát ngôn quan sắc đấy), một đứa nhỏ có tâm kế và nhớ rõ mẹ ruột sẽ tìm cách ly gián mẹ kế và Sở gia, chỉ có một đứa nhỏ trì độn mới la hét đòi đuổi mẹ kế đi trước mặt mọi người. Nhưng mà, một đứa nhỏ trì độn có thể cảm giác được 'nguy cơ' bị bỏ rơi trong một sinh hoạt đầy đủ quan ái sao?

    Thứ ba, cách Sở Dục cùng Sở gia đối xử với mẹ ruột của đứa nhỏ. Bạn này bị tâm thần từ sau khi cứu Sở Dục, tớ ngạc nhiên khi nam chính tống người ta vô bệnh viện tâm thần mà không làm rõ nguyên nhân, mãi đến khi người ta mất tích rồi trở về mới có bác sĩ chẩn đoán (sặc cái là mất tích tại Châu Úc mà cái cô điên điên ấy lại tìm được đến Trung Quốc Sở gia mới kỳ). Đợi tìm được, lại tra ra cuộc sống của cô kia trong 5 năm vừa qua, nói, lúc này thì tra được mà lúc cô mất tích lại không tra được?? Chẳng lẽ trong 5 năm Sở gia phát triển mạng lưới nhân mạch rõ rệt vậy sao? Ngoài ra thì đã có tiền sử chạy trốn bệnh viện, thế mà còn không tìm người nghiêm khắc canh giữ, để người ta chạy đến lầu 20 tự sát, tớ thật hết nói nổi. Báo ân kiểu này cũng rất là nửa nạc nửa mỡ không đến nơi đến chốn đi? Mỗi lần đều qua loa không triệt để mới sinh ra một đống tệ đoan đến.


    Truyện này lời văn cũng hơi dong dài, nhiều khi quá mức dư thừa, cho tới đoạn tớ đang đọc (1/4) thì âm mưu của bọn phản diện phải nói là nông cạn đến mức... dở hơi và nhảm nhí, và cách nữ chính đối ứng cũng... nhàn nhạt chả có gì đặc biệt.
    theo mình thì thế này, không phải giáo dưỡng của Sở gia mà có thể mãi thành quen hay một loại thiên vị cố hữu đưa tới việc bàng quan của mọi người.
    thứ 2, mình cũng không chắc lắm là bạn có đọc hết không, nhưng không phải là cuộc sống của đứa trẻ đầy đủ quan ái đâu bạn ạ, sau trong tâm khảm nó vẫn cần một cái gọi là tình thương của cha mẹ mà không ai thay thế được. nó cảm thấy ghen tị - hâm mộ với một bé gái trong nhà đó rằng nó được cha mẹ quan tâm, cái quan tâm này khác quan tâm của ông bà, cô dì chú bác.
    ai cũng nói Sở Dục là cha mình cho nên ước mớ nhỏ nhoi nào đó vẫn là được cha quan tâm, chỉ cần nó tốt thì sẽ được cha để ý( vì vậy mà luôn không ngừng cố gắng). tự dưng nay có một người đến tranh ba ba với nó, phản ứng của đứa bé là hoàn toàn logic bạn ạ!
    còn thứ ba thì mình cũng có chút đồng tình với bạn nhưng bạn nè, truyện và cuộc sống là 2 khái niệm không song song nhưng tương quan không phải hoàn toàn, nếu cứ logic mà phân tích thì đâu phải cuộc sống đúng không?
    khi trong con người ta có một cái gọi là chấp niệm thì nó còn hơn là động lực để vượt qua nhiều thứ. hơn nữa thánh nhân còn có khi nhầm thôi, bảo an cũng là con người mà, có lúc lơi lỏng, trùng hợp để cô gái ấy tự sát thôi?!!
    truyện có hơi dài nhưng khá logic. không phải cái gì đều cẩu huyết đâu, có đôi khi trúng mục tiêu không có nghĩa là nhất định!
    Lần sửa cuối bởi chuoixanh1206, ngày 28-01-2013 lúc 23:45. Lý do: sai chính tả
    Hidden Content "Linh hồn ta còn u uẩn hơn đêm
    Ta chưa thấu nữa là ai thấu rõ"

  4. #18
    Ngày tham gia
    Mar 2010
    Đang ở
    nơi khỉ ho cò gáy
    Bài viết
    2,413
    Xu
    148

    Mặc định

    chậc, tớ đọc xong cả rồi, đồng ý là khúc sau thằng nhỏ cũng dễ thương, nhưng với tớ cái đoạn gặp mặt vẫn rất là gượng ép nên mới không edit lại cái comment đấy. Ngoài ra thì vừa đọc vừa phân tích là thói quen của tớ, nếu quá kỹ tính làm bạn khó chịu thì xin lỗi, tớ đã và đang cố không soi mói mấy truyện được phủng lên trời.
    "ngươi thích tuýp đàn ông như thế nào đâu?"
    "Ta như vậy ."
    "Làm sao bây giờ, ta cũng vậy thích như ngươi vậy , chúng ta bây giờ chẳng phải là tình địch?"

  5. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
  6. #19
    Ngày tham gia
    Jan 2012
    Đang ở
    thành phố Hồ Chí Minh
    Bài viết
    57
    Xu
    62

    Mặc định

    ừ ừ đoạn gặp mặt cũng khá gượng ép. truyện có mấy tình tiết ko hợp lí lắm nhưng trên cơ bản thì vẫn ổn. mình thì ít soi mói truyện lắm tại thực tế và trong truyện khác xa nhau với lại mình cũng qua cái tuổi mộng mơ rùi hì!
    Lần sửa cuối bởi chuoixanh1206, ngày 31-01-2013 lúc 13:51. Lý do: sai chính tả
    Hidden Content "Linh hồn ta còn u uẩn hơn đêm
    Ta chưa thấu nữa là ai thấu rõ"

  7. #20
    Ngày tham gia
    May 2011
    Bài viết
    2,481
    Xu
    0

    Mặc định

    truyện này YY kinh. Đọc được 1/2 truyện do YY quá nên không thấy thực tế gì hết
    Các nhân vật phản diện đúng là dở hơi.
    Nữ 9 mới mười mấy tuổi mà đứng đầu 1 tổ chức mạnh.
    Nói chung vì muốn xem nam 9 làm sao nhận ra nữ 9 kiếp trước nên cố đọc. Đã đọc được đến khúc đó. Đó là đêm tân hôn của 2 người. Nữ 9 xem phim về kiếp trước của mình và nam 9 thấy -> biết sự thật - > mình drop truyện. Hết đọc nổi về độ YY của truyện

    ---QC---


  8. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    duongvyvy,thanh_lam,
Trang 4 của 5 Đầu tiênĐầu tiên ... 2345 CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status