TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 3 của 7 Đầu tiênĐầu tiên 12345 ... CuốiCuối
Kết quả 11 đến 15 của 35

Chủ đề: Chư Thiên Tế- Thừa Phong Ngự Kiếm (New: quyển 2 Chương 2)

  1. #11
    Ngày tham gia
    Feb 2012
    Đang ở
    Cánh chim không mỏi
    Bài viết
    94
    Xu
    2,400

    Mặc định

    Chương 11:Tới gần.

    Chương 11: Tới gần.

    - Bắt đầu rồi.

    - Người này chính là tân tông chủ của Lâm môn Kiếm tông Long Tấn Vân sao?

    - Quả nhiên tuổi còn rất trẻ. Nghe nói năm đó Thánh Ma điện bị diệt, hoàn toàn là do mưu trí của Long Tấn Vân. Trong thời khắc mấu chốt khi Thánh Ma điện nội chiến đã chủ trương dốc toàn lực, dẫn theo vô số cao thủ của Lâm môn Kiếm tông, tặng cho Thánh Ma điện một kích trí mạng.

    - Lời ấy không giả, Lâm môn Kiếm tông có được huy hoàng ngày hôm nay, công lao của Long Tấn Vân là không thể bỏ qua.

    - Ta chính là đệ tử hạch tâm của Lâm môn Kiếm tông, đối với vài vị phó tông chủ của tông môn. Ngoại trừ Long Tấn Vân sư huynh, những người còn lại ta tuyệt đối không tin phục. Long sư huynh chấp chưởng Lâm môn Kiếm tông, trở thành tông chủ là hoàn toàn xứng đáng.

    Ngay khi Lâm Húc Dương mang theo Long Tấn Vân tiến vào đài cao chuyên dùng cho đại điển truyền ngôi, đủ loại nghị luận rối rít vang lên.

    Lúc này, ánh mắt của toàn bộ mọi người có mặt nơi này đều dõi về phía Long Tấn Vân trên đài cao, từ hôm nay trở đi người nam tử trẻ tuổi này đã trở thành một trong những nhân vật có quyền lực nhất Thánh quang Đế quốc. Từ nay về sau, tuyệt đối không một kẻ nào dám mạo phạm nửa phần

    - Yên lặng!

    Trong lúc đám đông còn đang ồn ã, thanh âm của Lâm Húc Dương dường như mang theo một loại ma lực, đột nhiên đè xuống toàn bộ tiếng ồn ã, quanh quẩn khắp không gian nơi này. Đơn giản 2 từ, đủ để nói lên lực khống chế cường đại cùng thực lực khủng bố của vị tông chủ này.

    - Chỉ sợ Lâm Húc Dương tông chủ đã đạt tới đỉnh phong bán thần cảnh. Lần này trút xuống trọng trách tông chủ của Lâm môn Kiếm tông, dường như là để chuẩn bị trùng kích Thần thoại cảnh.

    Bất hủ chi sơn Đường Chinh Hải cảm khái, sắc mặt hơi ngưng trọng.

    - Chí tôn Thần thoại...

    Mộ Hóa nhìn Lâm Húc Dương trên đài cao, trầm giọng nói.

    - Lâm Húc Dương tông chủ sớm đã có tư cách trùng kích Thần Thoại cảnh, chỉ đáng tiếc tâm cảnh của hắn còn chưa viên mãn. Cho nên tới tận bây giờ, hắn vẫn chưa từng thử qua.

    - Tâm tình không viên mãn?

    Đường Chinh Hải giật mình.

    - Ngươi nói tới trận chiến Thánh Ma điện năm đó?

    Mộ Hóa Khẽ gật đầu.

    - Trận chiến đó?

    Hiển nhiên đối với chi tiết sự việc năm đó Hằng Bách Kiếp không thể nào biết được, sắc mặt hơi có chút nghi hoặc.

    - Chuyện này, nói ra rất dài dòng.

    Mộ Hóa khẽ thở dài.

    Cục diện trước mắt cũng không phù hợp để nói đến việc này.

    Thấy vậy, Hằng Bách Kiếp cũng không hỏi thêm.

    Thấy toàn trường đã yên tĩnh trở lại. Lâm Húc Dương khẽ gật đầu, Hư Linh chân nhân với vai trò người chủ trì đứng ở một bên liền tiến lên, cao giọng hô:

    - Lâm môn Kiếm tông, đại điển truyền ngôi chính thức bắt đầu!

    Nghe được Hư Linh chân nhân tuyên bố, Long Tấn Vân đứng ở một bên, thần sắc hơi khẩn trương, nhưng nhiều hơn là hưng phấn.

    Rốt cuộc!

    Rốt cuộc cũng đến ngày này.

    Cuối cùng hắn cũng trở thành tông chủ của Lâm môn Kiếm tông, trở thành một trong những kẻ có quyền lực nhất Thánh quang Đế quốc!

    - Dương Tiêu chấp sự, ngươi phát hiện ra điều gì?

    Bên ngoài đại điển truyền ngôi Lâm môn Kiếm tông, một người nam tử trung niên tu vi Tiên Thiên đại thừa đi tới.

    - Không, Hạ Nguyên chấp sự!

    Dương Tiêu quay đầu nhìn về phía người nam tử trung niên gật đầu.

    - Khu vực ta phụ trách cũng không phát hiện điều gì dị thường.

    - VẬy là tốt rồi, khu vực bên trong đã có các trưởng lão phụ trách, cũng không cần chúng ta quan tâm. Chúng ta chỉ cần canh giữ tốt khu vực của bản thân là được.

    - Ha Nguyên chấp sự an tâm, mỗi giây phút ta đều mười phần cảnh giác, tuyệt đối không để cho bất kỳ kẻ nào quấy rối, phá hư đại điển truyền ngôi.

    Dương Tiêu nhìn thoáng qua Hạ Nguyên nói.

    - Chỉ là Hạ Nguyên chấp sự, chúng ta điều động lực lượng lớn như vậy chỉ là để bảo vệ 3 dặm xung quanh đại điển truyền ngôi, có phải là chuyện bé xé ra to quá rồi không? Tông môn chúng ta chính là tông môn đệ nhất Thánh quang Đế quốc, chẳng lẽ còn có kẻ đui mù nào dám gây rối loạn trong giây phút then chốt này.

    - Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, cẩn thận chút cũng không sao.

    Thấy Hạ Nguyên nói vậy, Dương Tiêu cũng không nói thêm gì nữa. Dù sao đại điển truyền ngôi cũng phải kéo dài suốt cả một ngày, coi như là đề phong cao độ, cũng chỉ trong vòng 1 ngày 1 đêm mà thôi. Trong lúc 2 vị chấp sự nói chuyện, một người nam tử thoạt nhìn hơi trẻ tuổi nhưng đã có tu vi Tiên Thiên cảnh vội vã chạy tới, sắc mặt bối rối nói.

    - Có phải Dương Tiêu chấp sự, Hạ Nguyên chấp sự không?

    - Hả? Vương Hồn? Ngươi vội vã như vậy là có việc gì?

    - Xảy ra chuyện lớn rồi? Ta phải đi gặp các trưởng lão bẩm báo!

    - Chờ chút, ta nhớ là gần đây ngươi được phái đi tìm Đường Vân chấp sự cơ mà. Chẳng lẽ việc này có liên quanĐường Vân chấp sự?

    Dường như Dương Tiêu nghĩ đến việc gì, vội vã hỏi thăm.

    Vị chấp sự tên Vương Hồn hiển nhiên là nhận chức chưa lâu. Đối mặt với việc bất thình lình, hoàn toàn không có biện pháp xử lý. Nghe được câu hỏi của Dương Tiêu cũng không có giấu diệm.

    - Đường Vân chấp sự đã chết. Ta tìm thấy thi thể của hắn trên ngọn núi nơi các vị tiền bối yên nghỉ, không chỉ có Đường Vân chấp sự, toàn bộ ba vị tông sư bảo vệ núi cùng với đội thị vệ 100 người cũng đã bị giết chết. Hiện trường không hề có dấu vết đánh nhau, giống như là.....

    Nói đến đây, ánh mắt hắn co rụt lại, giọng điệu hơi sợ hãi.

    - Giống như là ba vị trưởng lão Tông sư cảnh cùng 100 vị thị vệ không hề có sức phản kháng đã bị hung thủ dễ dàng mạt sát.

    - Đường Vân chấp sự đã chết?

    - Còn có 3 vị trưởng lão cùng đội thị vệ?

    Nghe được những lời này, không chỉ Dương Tiêu biến sắc, ngay cả Hạ Nguyên mặt mày cũng trắng bệch.

    - Dễ dàng mạt sát 3 vị tông sư cùng 100 thị vệ. Coi như là cường giả cấp đại tông sư cũng không thể làm được... Tám chín phần mười là do cường giả Truyền kỳ cảnh xuất thủ.

    Mặt mày Hạ Nguyên trắng bệch, run run nói.

    - Đã chết 3 vị tông sư, nhưng bây giờ lại là thời khắc mấu chốt của đại điển truyền ngôi, cho dù là trưởng lão, cũng không có biện pháp xử lý. Nhất định phải báo cho các vị sư thúc, sư bá. Đi, ta đi cùng ngươi.

    - Ba vị tông sư!

    - Chẳng phải là Đường Vân chấp sự đi tìm kiếm người thanh niên tên Huyền Thiên Tông trong miệng Nghiễm Hàn Yên hay sao? Nàng đã chết, chẳng lẽ....

    Nhớ đến suy đoán của Nghiễm Hàn Yên lúc đó, rốt cục Dương Tiêu vô pháp duy trì bình tĩnh, mặt mày kinh hoảng nói.

    - Sự tình không có đơn giản như trong tưởng tượng. Nhất định phải báo lại cho tông chủ việc này!


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Hôm nay 4-5 chương bù. Các bác cứ từ từ thưởng thức
    ---QC---


  2. Bài viết được 15 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Bảo Ảnh,freejack,hunterxtn1991,khuccui,kingorchid,lybietcau,namyen,odin,phanminh271,phiêu!,romolus82,rukuru,trumpy,vintram,vungocphi,
  3. #12
    Ngày tham gia
    Feb 2012
    Đang ở
    Cánh chim không mỏi
    Bài viết
    94
    Xu
    2,400

    Mặc định

    Chương 12:Bắt đầu.

    Chương 12: Bắt đầu.

    - Hồi bẩm Phong trưởng lão, thuộc hạ có việc trọng yếu muốn cầu kiến tông chủ. Lâm môn Kiếm tông ta bị địch nhân tập kích!

    Cảm nhận thấy tính nghiêm trọng của sự việc, Dương Tiêu lập tức đi tới trước mặt một vị lão giả có tu vị Tông sư hậu kỳ, sắc mặt lo lắng nói. Lão giả này tên Trương Hồi Phong, là một trong những vị trưởng lão duy trì trật tự của đại điển truyền ngôi. Bản thân có tư cách tiếp xúc trực tiếp với tông chủ Lâm môn Kiếm tông.

    - Cầu kiến tông chủ?

    Trương Hồi Phong nhìn Dương Tiêu lại nhìn về phía đại điển truyền ngôi đã bắt đầu, nhíu mày nói.

    - Lâm môn Kiếm tông ta chính là tông môn đệ nhất Thánh quang Đế quốc, có được Chí tôn Thần Thoại vĩ đại tọa trấn. Kẻ nào không biết tốt xấu lại dám dương oai tác quái tại Lâm môn Kiếm tông?

    - Huyền Thiên Tông! Một thanh niên tên là Huyền Thiên Tông, căn cứ vào suy đoán của chúng thuộc hạ, người tên Huyền Thiên Tông này cho dù không phải là tồn tại đáng sợ cấp bán thần cũng là cường giả Truyền kỳ cảnh. Trước đó thuộc hạ có nhờ Đường Vân chấp sự đi điều tra hắn, nhưng tại tổ sơn, nàng đã bị hắn tàn nhẫn sát hại, đồng thời bị hại còn có ba vị trưởng lão canh giữ tổ sơn!

    - Đường Vân đã chết? Còn cả 3 vị trưởng lão canh giữ tổ sơn? Có thật hay không?

    - Thiên chân vạn xác! Thuộc hạ còn chưa có lá gan dám mang việc này ra đùa!

    Dương Tiêu thề thốt, Trương Hồi Phong lập tức hiểu được tính nghiêm trọng của vấn đề. Hắn nhìn thoáng qua Lâm Húc Dương đang tiến hành đại điển truyền ngôi, nói:

    - Đại điển truyền ngôi đang bước vào giai đoạn then chốt, không thể bị cắt đứt. Ta mang ngươi đi gặp Phù Du kiếm chủ, Bích Đào kiếm tông!

    Nói xong lão mang theo Dương Tiêu hướng về phía bên trong đại điển truyền ngôi đi tới.

    Đại điển truyền ngôi do Hư Linh chân nhân chủ trì, Phù Du kiếm chủ cùng Nghiêm Bích Đào kiếm tông đứng bên dự lễ. Cạnh đó còn có Mộ Hóa thân vương và một số vị cường giả Truyền kỳ cảnh. Cho dù có khả năng xuất hiện một vị cường giả Truyền kỳ, thậm chí Bán thần cảnh mưu toan phá hoại đại điển truyền ngôi, vì đại cục, Trương Hồi Phong cũng không dám lộ ra. Đi tới phía sau lưng Phù Du kiếm chủ, lão chỉ có thể đè thấp thanh âm xuống, nhỏ giọng nói.

    - Phù Du sư bá, có chuyện cần ngài giải quyết!

    - Hả?

    Phù Du kiếm chủ khẽ nhíu mày.

    - Chuyện gì?

    - Trương Hồi Phong nhìn thoáng qua mấy người Hằng Bách Kiếp đứng cạnh đó, do dự trong chốc lát, cuối cùng vẫn nhỏ giọng bẩm báo.

    - Có một người thanh niên tên Huyền Thiên Tông xông vào tông môn, tại tổ sơn đồng đánh chết một vị chấp sự Tiên Thiên cảnh cùng ba vị trưởng lão Tông sư cảnh canh phòng tại đó. Căn cứ vào tin tức mà một vị đệ tử ngoại môn cung cấp. Người tên Huyền Thiên Tông này đến Lâm môn Kiếm tông ta là để trả thù. Chỉ sợ hắn sẽ gây bất lợi đối với đại điển truyền ngôi.

    - Huyền Thiên Tông? Đánh chết ba vị trưởng lão canh giữ tổ sơn?

    Sắc mặt Phù Du kiếm chủ phát lạnh.

    Lại có kẻ không biết tốt xấu, dám tại Lâm môn Kiếm tông bọn họ tạo sát nghiệt?

    - Phù Du kiếm chủ, chuyện gì vậy? Nếu cần trợ giúp, cứ mở miệng, nếu đủ khả năng tại hạ nghĩa bất dung từ!

    Mặc dù Trương Hồi Phong đã tận lực giảm thấp thanh âm của mình, nhưng đám người Hằng Bách Kiếp, Mộ Hóa đều là tồn tại Bán thần, chỉ cần bọn họ nguyện ý triển khai lĩnh vực, trong vòng 10 dặm bất kỳ biến động nhỏ nào đều có thể nghe thấy rõ ràng, huống hồ là đoạn đối thoái giữa Trương Hồi Phong cùng Phù Du kiếm chủ.

    - Không cần, chỉ là một tên tặc tử mà thôi! Ta ra ngoài xử lý, mong rằng sẽ không quấy rầy nhã hứng của chư vị!

    Nghiêm Bích Đào kiếm tông đứng một bên liếc mắt nhìn Phù Du kiếm chủ nói.

    - Nếu đối phương đã dám đến Lâm môn Kiếm tông, ắt hẳn là có chút thủ đoạn. Huyền Thiên Tông, đây không phải là danh hào của một vị Chí tôn Thần thoại, tuy nhiên phỏng chừng cũng sẽ không thấp hơn Truyền kỳ cảnh. Cẩn thận một chút, tốc chiến tốc thắng, không nên gây ra động tĩnh quá lớn, tránh quấy rầy tới đại điển truyền ngôi.

    - Sư huynh yên tâm, ta đi một lát sẽ trở lại!

    Phù Du kiếm chủ nói, đứng lên, dự định từ đám người Dương Tiêu, Nghiễm Hàn Yên tìm hiểu tình hình cụ thể, sau đó tróc nã cuồng đồ tên Huyền Thiên Tông kia. Nhưng đúng lúc này, Dương Tiêu vốn đi cùng Trương Hồi Phong đang cung kính đứng sau lưng hắn, dường như phát hiện ra điều gì trong đám đông đang đứng phía dưới, ánh mắt đột nhiên ngừng lại trên người một thanh niên áo lam.

    - Bộ dáng 26 27, vận áo lam, tóc mai bạc trắng, tay cầm một thanh ma kiếm màu ám hồng....

    Trong đầu hồi tưởng lại miêu tả của Nghiễm Hàn Yên về Huyền Thiên Tông. Dương Tiêu nhìn chòng chọc vào người thanh niên áo lam đứng cách đó năm, sáu chục mét, quên cả hô hấp. Đúng lúc đó, dường như cảm nhận được điều gì đó, người thanh niên này quay đầu lại, nhìn về phía Dương Tiêu chấp sự nở một nụ cười mà không phải cười.

    - Làm sao vậy?

    Trương Hồi Phong là người thứ nhất nhận ra sự dị thường của Dương Tiêu.

    - Ngươi thanh niên kia... hoàn toàn trung khớp với miêu tả của Nghiễm Hàn Yên về Huyền Thiên Tông!

    Trong chớp mắt Dương Tiêu nhìn về phía người thanh niên đó, quả thực hắn bị dọa sợ.

    Sau khi đánh chết một vị chấp sự Tiên Thiên cảnh, 3 vị trưởng lão tông sư cảnh. Hắn còn dám quang minh chánh đại hiên ngang xuất hiện trong đại điển truyền ngôi. Đó là việc cuồng vọng đến bực nào? Quả thực là không coi ai ra gì, hoàn toàn không để Lâm môn Kiếm tông bọn họ vào mắt.

    - Phù Du đại nhân....

    Đương nhiên là Phù Du kiếm chủ cũng nghe được những lời này của Dương Tiêu. Ánh mắt hắn cũng hướng về phía thanh niên áo lam nhìn lại. Cùng lúc đó, người thanh niên này cũng nhìn về phía hắn. Ánh mắt hai người đụng nhau trong hư không, cũng không tạo ra bất kỳ gợn sóng nào.

    Bình tĩnh!

    Bởi vì người thanh niên áo lam kia quá bình tĩnh, hoàn toàn không giống một tên cuồng đồ dám đại khai sát giới ngay tại Lâm môn Kiếm tông bọn họ.

    Bất quá....

    Dưới cái nhìn chăm chú của một vị cường giả bán thần, không ngờ hắn không lộ ra nửa phần dị dạng....

    Phù Du kiếm chủ khẽ nhíu mày sau đó dời bước, rất nhanh đã vượt qua cự ly năm sáu chục mét giữa hai người, đứng ở trước mặt thanh niên áo lam. Phù Du kiếm chủ là nhân vật bực nào, cho dù nhân vật chính của hôm nay là 2 người Lâm Húc Nhật, Long Tấn Vân. Nhưng khi Phù Du kiếm chủ dời bước xuất hiện trước mặt thanh niên áo lam, lập tức hấp dẫn được ánh mắt của không ít người.

    - Các hạ rất lạ mặt, không biết xưng hô như thế nào?

    Thanh niên áo lam nhìn thoáng qua Dương Tiêu đứng sau lưng sau lưng Phù Du kiếm chủ, mỉm cười nói.

    - Chẳng phải là các ngươi đã biết?

    Sắc mặt Phù Du kiếm chủ trầm xuống.

    - Ngươi là Huyền Thiên Tông.

    - Là ta.

    Thấy người thanh niên trả lời sảng khoái như vậy, thần quang trong mắt Phù Du kiếm chủ cứng lại, áp bách tinh thần giống như thực chất tràn ra.

    - Đường Vân chấp sự cùng với ba vị trưởng lão trên tổ sơn là do ngươi giết?

    Dường như thanh niên áo lam hoàn toàn không cảm thấy loại áp bách kia, thần sắc đạm nhiên trước sau như một.. kèm theo chút lạnh lùng.

    - Đương nhiên!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  4. Bài viết được 14 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    apovt89,freejack,hunterxtn1991,khuccui,kingorchid,lybietcau,odin,phanminh271,phiêu!,romolus82,rukuru,trumpy,vintram,vungocphi,
  5. #13
    Ngày tham gia
    Feb 2012
    Đang ở
    Cánh chim không mỏi
    Bài viết
    94
    Xu
    2,400

    Mặc định

    Chương 13:Nội dung vở kịch.


    Chương 13: Nội dung vở kịch.

    - Hả?

    Thấy thanh niên áo lam tên Huyền Thiên Tông này dám thừa nhận mình giết chết 1 vị chấp sự cùng ba vị trưởng lão Tông sư cảnh ngay trước mắt cường giả bán thần cảnh Phù Du kiếm chủ, Dương Tiêu trợn mắt. Ngay cả Trương Hồi Phong, mặt mày cũng cứng ngắc.

    - Tốt! Can đảm lắm!

    Mặt mày Phù Du kiếm chủ lạnh lùng, ánh mắt nhìn về phía Huyền Thiên Tông không chỉ mang theo tinh thần áp bách, kèm theo đó còn là sát khí.

    - Là ngươi tự mình thúc thủ chịu trói, hay là ta phải động thủ?

    Huyền Thiên Tông nhìn Phù Du kiếm chủ, người đàn ông hùng mạnh này mang đến cho y chút cảm giác quen thuộc, khuôn mặt y mang theo chút hồi ức nói,

    - Phù Du kiếm chủ, cần gì phải vội vàng tìm chết như vậy? Bây giờ con chưa tới thời điểm cao trào mà. Theo kế hoạch của ta, đợi cho đến khi Lâm Húc Nhật kết thúc mấy lời nói nhảm này, sau đó chính thức truyền lại chức vị cho Long Tấn Vân. Đúng vào giây phú đó, ta liền đại khai sát giới, động thủ bây giờ có phải là quá sớm hay không? Chờ chút, chờ chút đã!

    - Đại khai sát giới? Tại Lâm môn Kiếm tông chúng ta đại khai sát giới?

    Nói lời này cũng không phải là Phù Du kiếm chủ mà là Nghiêm Bích Đào kiếm tông đứng cách đó không xa.

    Huyền Thiên Tông cũng không có áp chế thanh âm, không chỉ là Phù Du kiếm chủ ngay cả đám người Trương Hồi Phong, Dương tiêu đều nghe thấy rõ ràng. Ngay cả mấy vị cường giả Nghiêm Bích Bích, Hằng Bách Kiếp, Mộ Hóa, Đường Chinh Hải cũng nghe rõ. Đối với những lời cuồng vọng này của Huyền Thiên Tông, ba vị cường giả bán thần không thuộc Lâm môn Kiếm tông khẽ nhíu mày, còn Nghiêm Bích Đào kiếm tông thì không nhịn được hừ lạnh một tiếng, từ từ đứng lênh, ánh mắt như lợi kiếm đâm thẳng về phía Huyền Thiên Tông.

    - Tiểu bối, lời này có phần quá cuồng vọng. Xưng tên đi, dưới kiếm Nghiêm Bích Đào ta không chém kẻ vô danh!

    Huyền Thiên Tông nhìn thoáng qua Nghiêm Bích Đào, trên khuôn mặt vẫn là nụ cười lạnh nhạt. Thế nhưng nụ cười này của y khiến cho người bên cạnh không hề cảm thấy chút ấm áp nào, ngược lại là cảm giác lạnh lẽo giống như là rơi vào trong hầm băng.

    - Quá cuồng vọng? Thân là một đại nhân vật phản diện, một đại ác nhân cần độc địa thì phải độc địa, cần cuồng vọng thì phải cuồng vọng hay sao? Như vậy mới khiến cho các vị ở đây nhận là đứng trên lập trường đại nghĩa lẫm nhiên có được lý do đường hoàng giết chết ta, mà không cảm thấy chút tội lỗi nào. Trên thực tế, ta cảm thấy bản thân còn quá khách khí, ít nhất ta còn không có hung ác xông thẳng vào.

    - Tiểu bối, ngươi muốn chết!

    Nghe được những lời đùa bỡn này của Huyền Thiên Tông, thần quang trong mắt Nghiêm Bích Đào biến thành lăng lệ, 2 đạo kiếm quang thực chất hóa từ trong đôi mắt của hắn bắn ra, hóa thành 2 thanh kiếm ý chém giết tinh thần, chém giết linh hồn, hung hăng đâm về phía Huyền Thiên Tông.

    - Quá dễ dàng thức giận, ta còn có nhiều lời loại chưa kịp nói ra mà!

    Trên khuôn mặt của Huyền Thiên Tông vẫn là nụ cười mỉm, nhưng lúc này dường như ẩn chứa sau nụ cười ấy còn kèm theo cả vẻ châm chọc.

    Bùm!

    Trong lúc nói chuyện, 2 đạo kiếm ý mà Nghiêm Bích Đào kiếm tông bắn tới tiêu tán giữa hư không, đồng thời một tiếng nổ giống như là tiếng sấm vang lên.

    - Hả?

    Thấy kiếm ý của mình bị phá vỡ dễ dàng, vẻ mặt Nghiêm Bích Đào cứng lại. Loại kiếm thuật lấy "thần" làm kiếm này, ngay cả cường giả Bán thần cảnh dưới tình huống không kịp đề phòng, cũng sẽ bị chấn động tâm thần. Cường giả Truyền kỳ cảnh, cho dù có thể ngăn cản loại kiếm thuật này, tinh thần cũng sẽ có chút biến hóa. Nhưng mà người thanh niên đứng trước mặt này, sau khi đánh tan kiếm thuật của hắn lại không hề biến hóa chút nào.

    Tám chín phần mười!

    Ngươi thanh niên tên Huyền Thiên Tông cũng là một tồn tại Bán thần cảnh.

    Trong giây lát, vẻ mặt Nghiêm Bích Đào, Phù Du kiếm chủ đều trở nên ngưng trọng, ngay cả mấy người Mộ Hóa, Hằng Bách Kiếp ngồi cạnh đó cũng âm thần liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được sự ngạc nhiên trong mắt đối phương.

    Khi Nghiêm Bích Đào cường giả đồng cấp với tông chủ Lâm môn Kiếm tông Lâm Húc Dương tự mình xuất thủ, đánh ra một loại kiếm thuật công kích tinh thần, đã kinh động không ít cường giả cạnh đó, phần lớn mọi người đều dời mắt khỏi đại điển truyền ngôi, nhìn về phía 3 người Huyền Thiên Tông, Nghiêm Bích Đào, Phù Du kiếm chủ.

    Mặc dù đại điển truyền ngôi mang ý nghĩa trọng đại, nhưng cũng chỉ mang tính tượng trưng, nghi thức khô khăn. So với đại điển truyền ngôi mà nói, việc có người dám gây chuyện ngay giữa lúc này, đồng thời kinh động khiến cho Nghiêm Bích Đào, Phù Du kiếm chủ tự mình xuất thủ hiển nhiên là hấp dẫn được lực chú ý của mọi người hơn.

    - Chuyện gì?

    Đến lúc này, Lâm Húc Nhật cũng chỉ có thể tạm dừng đại điển truyền ngôi lại, trầm giọng hỏi.

    - Chương môn sư huynh....

    Nghiêm Bích Đào đang muốn mở miệng nói chuyện này mình có thể giải quyết, Huyền Thiên Tông đã cướp lời hơi khoát tay nói.

    - Lâm Húc Dương tông chủ, mời tiếp tục. Nội dung vở kịch còn chưa đến đoạn cao trào như ta mong muốn, không thể bỏ dở, mời tiếp tục.

    - Ừ? Ngươi là người phương nào?

    Lâm Húc Dương nhìn Huyền Thiên Tông, khẽ nhíu mày hỏi.

    Chẳng biết vì sao thanh niên áo lam đứng trước mặt lại mang đến cho lão cảm giác hơi quen thuộc.

    - Ta là ai, cũng không quan trọng... Quan trọng là đại điển truyền ngôi không thể bỏ dở.

    - Tiểu bối, nếu ngươi thực tâm không muốn làm gián đoạn đại điển truyền ngôi. Vậy thì ra ngoài cùng ta, chúng ta lên đỉnh Vấn Kiếm Sơn phân cao thấp.

    Việc đã đến nước này, Nghiêm Bích Đào cũng chỉ có thể tận lực khống chế ảnh hưởng trong phạm vi nhỏ nhất. Bằng không, hai vị cường giả Bán thần cảnh vung tay đánh đấm ngay tại nơi này. Bọn họ thì không sao, thế nhưng không ít khách quý Tiên Thiên cảnh, Tông sư cảnh sẽ khó tránh khỏi không bị vạ lây.

    - Khó mà làm được, sao ta có thể bỏ lỡ thời khắc mấu chốt của đại điển truyền ngôi.

    Huyền Thiên Tông từ chối, lần thứ hai nở cụ cười giễu cợt.

    - Ta còn muốn tận mắt chứng kiến Lâm Húc Nhật tông chủ truyền lại chức vị cho Long Tấn Vân phó tông chủ. Sau đó chứng kiến Long Tấn Vân phó tông chủ đại nghĩa lẫm nhiên tuyên bố tương lai huy hoàng của Lâm môn Kiếm tông ra sao.

    - Hả?

    Long Tấn Vân liếc mắt nhìn Huyền Thiên Tông, hắn mơ hồ cảm thấy mục đích chủ yếu mà người thanh niên tên Huyền Thiên Tông này tới đây là vì bản thân mình. Chỉ là việc này đã không còn trọng yếu, chỉ bằng vào việc hắn dám gây chuyện ngay giữa lúc này, cho dù đám người Lâm Húc Nhật có đồng ý tha cho hắn một mạng, Long Tấn Vân hắn cũng tuyệt đối không để cho kẻ này tiếp tục sống trên đời.

    - Tương lai huy hoàng? Tiểu bối, rốt cuộc ngươi đến Lâm môn Kiếm tông ta với mục đích gì?

    - Chẳng lẽ vị chấp sự này còn chưa nghe rõ? Đầu tiên để cho tân nhiệm tông chủ tuyên bố xong tương lai huy hoàng của Lâm môn Kiếm tông các ngươi, về phần mục đích của ta....

    Dưới cái nhìn chằm chằm của toàn bộ cường giả của Lâm môn Kiếm tông, nụ cười trên khuôn mặt Huyền Thiên Tông vẫn không hề thay đổi.

    - Chờ Long Tấn Vân phó tông chủ tuyên bố xong, ta liền giết sạch Lâm môn Kiếm tông các ngươi, để mọi người trong Lâm môn Kiếm tông hiểu được rằng- hắn đang nói dối!


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Hẹn gặp lại vào ngày mai. Hết

  6. Bài viết được 14 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    apovt89,freejack,hunterxtn1991,khuccui,kingorchid,lybietcau,odin,phanminh271,phiêu!,romolus82,rukuru,trumpy,vintram,vungocphi,
  7. #14
    Ngày tham gia
    Feb 2012
    Đang ở
    Cánh chim không mỏi
    Bài viết
    94
    Xu
    2,400

    Mặc định

    Chương 14:Tuyên án.
    .

    Chương 14: Tuyên án.

    Đại điển truyền ngôi của Lâm môn Kiếm tông, đó là việc trọng đại bực nào.

    Đại điển truyền ngôi bắt đầu tuyệt đối sẽ kinh động tới toàn bộ cường giả trên đại lục. Đừng nói tới bách đại tông môn nằm trong quốc nội Thánh quang Đế quốc, ngay cả những thế lực lớn bên ngoài Thánh quang Đế quốc như Bất hủ chi sơn, Tuyệt Thiên thành đều phái sứ giả tới chúc mừng. Không chỉ có cường giả của nhân loại, ngay cả Mộc linh tộc, Dực Nhân tộc, vũ tộc cũng đều phái sứ giả tới. Có thể nói thịnh hội bực này, thu hút toàn bộ các thế lực, chủng tộc cường đại trên đại lục tới coi xem, nhất cử nhất động của Lâm môn Kiếm tông trong giờ phút này, không lâu sau sẽ truyền đi khắp toàn bộ đại lục.

    Trong hoàn cảnh này, giữa đại điển truyền ngôi thu hút ánh mắt của toàn bộ đại lục, lại có người dám can đảm tuyên bố hủy diệt tông môn đệ nhất Thánh quang Đế quốc. Nếu như Lâm môn Kiếm tông không xử lý thỏa đáng, việc này truyền ra ngoài, tuyệt đối sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ. Mà Lâm môn Kiếm tông cũng đừng mơ tưởng có thể tiếp tục giữ được chỗ đứng trong hàng ngũ tông môn đỉnh cấp trên đại lục.

    - Diệt Lâm môn Kiếm tông ta?

    Nghe được lời này của Huyền Thiên Tông, Lâm Húc Dương còn chưa mở miệng, Hư Linh chân nhân phụ trách đại điển truyền ngôi đã tiến lên, mặt mũi lạnh lùng hỏi. Giờ phút này bất kỳ người nào có mặt tại đây đều cảm nhận được sát khí kinh khủng tản ra từ trên người vị cường giả Bán thần cảnh lâu đời này.

    - Tiểu bối, ngươi vừa mới nói cái gì? Ta không nghe rõ, ngươi lập lại lần nữa.

    - Diệt Lâm môn Kiếm tông các ngươi. Trưởng lão ngài già quá rồi nên có chút nghễnh ngãng hay sao? Uổng cho tu vi của ngài còn là Bán thần cảnh, công phu không tới nơi tới chốn mà. Tuy nhiên cũng không sao, dù sao chỉ ít phút nữa thôi ngài cũng không dùng được nữa.

    Nhìn Huyền Thiên Tông trước sau như một bình tĩnh nói ra những lời này, toàn bộ cường giả tới tham gia đại điển truyền ngôi của Lâm môn Kiếm tông nhìn hắn như một kẻ điên. Nếu như Lâm môn Kiếm tông không phải là chủ nhà, hơn nữa không biết tu vi Huyền Thiên Tông ra sao, bọn họ tuyệt đối sẽ nhảy ra hung hăng dạy dỗ cho tên tiểu tử cuồng vọng này một bài học. Ngay cả mấy người ngoài cuộc như Mộ Hóa, Đường Chinh Hải cũng khẽ chau mày, ánh mắt nhìn về phía Huyền Thiên Tông có chút bất thiện.

    Tên tiểu bối này... quá càn rỡ.

    - Ha ha! Tốt! Tốt! Thật can đảm, tới Lâm môn Kiếm tông chúng ta tuyên bố diệt sạch trên dưới toàn bộ tông môn. Huyền Thiên Tông ngươi chính là người đầu tiên, cho dù năm đó điện chủ Thánh Ma điện cũng không có can đảm này.

    Nghe được những lời này của Huyền Thiên Tông, Hư Linh chân nhân giận quá hóa cười, tiếng cười tràn ngập sát khí. Hiển nhiên đối với kẻ ngay giữa Lâm môn Kiếm tông dám động thủ giết người còn luôn miệng hô hào diệt cả tông môn bọn họ này đã khiến vị cường giả Bán thần cảnh lâu đời phẫn nộ tới cực điểm.

    - Tiểu bối, những lời ngươi nói ra đều sẽ phải trả một cái giá rất đắt!

    - Hư Linh sư tỷ, đối phó với tên tiểu bối này, tỷ cần gì phải tự mình xuất thủ?

    Nghiêm Bích Đào nói, lập tức tuốt kiếm ra khỏi vỏ.

    - Tiểu bối, xuất kiếm!

    - Nhưng mà đại điển truyền ngôi còn chưa đến hồi cao trào, đã muốn chết rồi sao?

    - Câm miệng! Nếu còn không xuất kiếm, đừng trách ta xuất thủ vô tình!

    - Thực tiếc, chỉ là cũng không sao cả, mặc dù mục tiêu đầu tiên là Long Tấn Vấn, không thể chứng minh cho các ngươi thấy y đang nói dối. Nhưng ta cũng không định để cho các ngươi thấy được mặt trời ngày mai!

    Huyền Thiên Tông liếc mắt nhìn đám khách nhân đến xem lễ nói.

    - Chư vị, cần thanh tràng. Lúc ta bắt đầu động thủ, uy lực cực lớn ngay cả ta cũng không khống chế được. Bởi vậy, vì tránh đả thương người vô tội, những người không thuộc Lâm môn Kiếm tông tốt hơn là nên rời đi.

    Những lời này của hắn thông qua thủ pháp đặc thù, truyền đi khắp toàn bộ Lâm môn Kiếm tông. Không chỉ Lâm môn Kiếm tông, ngay cả một ít đệ tử trong phạm vi Vấn Kiếm Sơn cũng nghe thấy rõ ràng. Trong số những người này, có cả Nghiễm Hàn Yên.

    - Thanh âm này.....

    Nghe được thanh âm này, sắc mặt Nghiễm Hàn Yên tái nhợt.

    Trong phút chốc nàng chợt nhớ về cảnh tượng ngày đó, Tư Thất Tinh bị ngọn lửa màu đen bốc ra thanh ma kiếm màu ám hồng kia đốt thành tro bụi. Nghĩ tới đây, mặc dù nàng có cảm tình sâu đậm với Lâm môn Kiếm tông, nhưng vẫn tạm lui ra khỏi phạm vi của Lâm môn Kiếm tông. Trong thời khắc mấu chốt của đại điển truyền ngôi, có thể nói khách nhân tôn quý nhiều không kể xiết, một người đệ tử ngoại môn như nàng rời đi, cũng không có bao nhiêu người chú ý tới. Trái ngược với tiểu nhân vật Nghiễm Hàn Yên, đám cường giả Truyền kỳ, Bán thần đến từ nhiều thế lực trên đại lục thì cười nhạt không thôi.

    - Tiểu tử này tự coi mình là ai? Chí tôn Thần thoại?

    - Chí tôn Thần thoại là thân phận bực nào? Mỗi một vị Chí tôn Thần thoại trên đại lục ta đều biết tới, nhưng mà ta chưa từng nghe qua có nhân vật nào tên Huyền Thiên Tông?

    - Gần đây ta cũng không cảm thấy thiên địa dị biến, nguyên khí bạo động. Có thể thấy rằng cũng không có người nào thăng cấp Thần thoại cảnh. Tiểu tử này cho dù mạnh đến thế nào đi chăng nữa cũng chỉ là bán thần mà thôi. Bán thần, phóng tới địa phương khác, hoàn toàn có thể mở ra một tông môn nhất lưu, tuyệt đối là bá chủ một phương. Nhưng nếu muốn tiêu diệt thế lực đỉnh cấp có được Chí tôn Thần thoại trấn giữ như Lâm môn Kiếm tông? Mười người như hắn cũng không đủ!

    - Chờ xem Lâm môn Kiếm tông dạy cho hắn một bài học!

    Đủ loại nghị luận truyền ra từ trong đám đông đến xem lễ. Một bên là kiếm tông đệ nhất Thánh quang Đế quốc Lâm môn Kiếm tông, một bên là một tiểu nhân vật họ chưa từng nghe nói qua, nếu lựa chọn, bọn họ đương nhiên đều nghĩ Lâm môn Kiếm tông chiếm cứ ưu thế tuyệt đối.

    Bởi vậy, cho dù Huyền Thiên Tông đã "hảo tâm" nhắc nhở, nhưng cũng không có người nào rời đi.

    - Không đi sao? Quả nhiên ta không thích hợp là một nhân vật phản diện mà. Lời nói ra không chút nào hung ác, không dọa được người khác.

    Huyền Thiên Tông nhìn về phía đám đông không ai nhúc nhích. Trên khuôn mặt vẫn là nụ cười mỉm.

    - Đã như vậy, ta coi các ngươi đều là người của Lâm môn Kiếm tông là được!

    - Đối với người của Lâm môn Kiếm tông, tuyên án của ta chỉ có một.

    Bình!

    Trong sát na, tấm vải quấn quanh chuôi kiếm màu ám hồng hóa thành mạt phấn.

    Một thanh bảo kiếm tràn ngập cao quý, thần thánh xuất hiện dưới ánh mắt chúng nhân. Khóe miệng Huyền Thiên Tông nhếch lên, hắn mỉm cười, nụ cười lãnh khốc mà dữ tợn.

    - Giết sạch!










    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  8. Bài viết được 15 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    apovt89,Cường Bé Bỏng,freejack,hunterxtn1991,khuccui,kingorchid,lybietcau,odin,phanminh271,phiêu!,romolus82,rukuru,trumpy,vintram,vungocphi,
  9. #15
    Ngày tham gia
    Feb 2012
    Đang ở
    Cánh chim không mỏi
    Bài viết
    94
    Xu
    2,400

    Mặc định

    Chương 15:Xuất kiếm.
    .

    Chương 15: Xuất kiếm.

    - Rốt cuộc cũng xuất kiếm.

    Nghiêm Bích Đào nhìn thoáng qua thanh bảo kiếm màu ám hồng trong tay Huyền Thiên Tông, bản năng của lão cảnh báo rằng thanh kiếm kia không phải vật phàm, chỉ là lão vẫn có lòng tin rất lớn đối với thanh bội kiếm cấp truyền kỳ của mình, không hề để ý rằng, thời khắc Huyền Thiên Tông rút kiếm, từ trên người y bốc lên một cỗ uy áp cường đại, lão xải bước hướng về phía Huyền Thiên Tông bước tới.

    - Nhớ kỹ, người giết ngươi, chính là ta Nghiêm Bích Đào!

    Nói xong, một luồng kiếm khí màu xanh biếc giống như có thể xé rách hư không mang theo sắc bén có thể đốt cháy nguyên khí, bắn thẳng về phía Huyền Thiên Tông. Luồng kiếm khí này sắc bén kinh khủng, mang theo khí thế không gì không thể đốt cháy, ngay cả những bán thần như Đường Chinh Hải, Mộ Hóa... cũng phải động dung.

    - Đây là thực lực của Nghiêm Bích Đào kiếm tông? Kiếm khí có thể chém giết ma thú sử thi? Thật đáng sợ!

    - Sí diễm Phần thiên! Phần thiên Kiếm quyết! Một trong mười đại kiếm thuật mạnh nhất đại lục! Là môn kiếm thuật tối thượng mà Lâm môn Kiếm tông dựa vào khi diệt Thánh Ma điện.

    - Có thể tận mắt chứng kiến uy năng của Phần thiên Kiếm quyết, chuyến đi này không còn gì nuối tiếc!

    Đủ loại cảm xúc xuất hiện trong lòng ba vị cường giả Bán thần đứng cạnh đó quan sát khiến họ cảm khái không thôi.

    Nhưng mà không đợi ba người thưởng thức xong dư vị mà môn kiếm thuật này mang tới. Đột nhiên một loại khí tức khác biệt từ trên người Huyền Thiên Tông cách đó không xa tràn ra.

    Không hề sợ hãi!

    Không hề kinh hoảng!

    Ngay cả việc cơ bản nhất là đề phòng kiếm khí mà cường giả Bán thần chém ra cũng không hề có.

    Nếu có, vẫn chỉ là nụ cười mỉm lạnh nhạt mà ẩn dấu đằng sau là sự trào phúng đối với lời lẽ hào hùng của ba vị bán thần đã bị tuyên cáo tử hình.

    Chíu!

    Trong nháy mắt, khi kiếm khí của Nghiêm Bích Đào bắn ra áp sát thân thể Huyền Thiên Tông, rốt cuộc y cũng đâm ra một kiếm.

    Kiếm khí nổ tung!

    Chíu chíu!

    Giây phút khi 2 luồng kiếm khí va chạm, giống như là một viên đạn bắn trúng một quả bóng bay, kiếm khí mà Nghiêm Bích Đào kiếm tông bắn ra lập tức tan nát.

    Bẻ gãy nghiền nát!

    Bẻ gãy nghiền nát một cách quá dễ dàng!

    Sắc bén khiến cho người ta phải chấn động!

    Sắc bén có thể xé rách cả linh hồn!

    Sắc bén có thể đâm nát cả hư không!

    Dường như không gì có thể ngăn cản được sự sắc bén này!

    Kiếm khí của Nghiêm Bích Đào? Không được? Bội kiếm truyền kỳ của lão? Không được? Lĩnh vực bán thần? Không được! Ngay cả bản thân lão.....? Cũng không được?

    Trong chớp mắt sau khi phá nát kiếm khí của Nghiêm Bích Đào, đạo kiếm khi kia không hề dừng lại, bẳn thẳng về phía bội kiếm của lão- Thanh Minh.

    Bụp!

    Thanh bội kiếm cấp truyền kỳ của Nghiêm Bích Đào rung lên bần bật, phát, rền vang đầy thống khổ. Nhưng quá trình này chỉ duy trì chưa đến một giây liền tắt ngúm, kéo theo đó thanh bảo kiếm truyền kỳ lão tổn ao vô số tâm huyết luyện chế thành lập tức vỡ vụn.

    Xuyên thủng!

    Xuyên thủng!

    Xuyên thủng!

    Dưới ánh mắt trợn trừng chất chứa đầy nghi hoặc của Nghiêm Bích Đào, luồng kiếm khí kia đâm thủng kiếm khí của lão, đâm thủng bội kiếm của lão, đâm thủng lĩnh vực bán thần, cuối cùng...

    Trong lúc lão còn đang mải mê nghi hoặc, luồng kiếm khí đó xuyên thủng mi tâm của lão, mang theo tiếng rít xé rách hư không đâm thẳng về phía chân trời.

    Bụp!

    Cảm nhận đầu lâu bị kiếm khí xuyên thủng, cả người Nghiêm Bích Đào phát mộng, dưới sự sắc bén chấn động nhân tâm, lão hoàn toàn không kịp làm ra phản ứng.

    Trên thực tế, cũng không cần lão phải phản ứng.

    Trong giây phút luồng kiếm khí đâm thủng thân thể Nghiêm Bích Đào. Toàn thân lão từ trong ra ngoài, từ linh hồn cho tới thân thể đều đã bị ngọn lửa màu đen đốt sạch.

    Trong đám cường giả bán thần có mặt nơi này, Hư Linh chân nhân tu vi cao nhất đột nhiên gầm lê một tiếng đầy bi ai.

    Bùm!

    Trong nháy mắt, thân thể Nghiêm Bích Đào nổ tung, hóa thành khói bụi. Bị chuôi kiếm kiếm màu ám hồng trong tay Huyền Thiên Tông cắn nuột trong nháy mắt.

    Nghiêm Bích Đào!

    Bán thần Lâm môn Kiếm tông!

    Chiến tích từng chém giết ma thú sử thi!

    Tan thành khói bụi!

    Chấn động!

    Chấn động khiến người ta hít thở không thông!

    Mọi người nhìn hư không rỗng tuếch, Nghiêm Bích Đào kiếm tông tan thành khói bụi, cảm thấy trước ngực nặng trĩu giống như trái tim bị bóp chặt, khiến cho bọn họ hít thở không thông. Nghiêm Bích Đào kiếm tông, một mình một kiếm chém giết ma thú sử thi, đó là tồn tại cường hãn, kinh khủng đến bực nào!

    Nhưng chỉ trong nháy mắt đã bị đánh chết, kết cục thi cốt vô tồn.

    Mấy phút trước thôi, bọn họ vẫn còn chờ xem hài kịch, cười nhạo Huyền Thiên Tông không biết tự lượng sức mình. Mấy phút sau, cả đám chết lặng, đọng lại trên khuôn mặt mỗi người vẫn là nụ cười giễu cợt.

    - Không!

    - Sư đệ!

    - Huyền Thiên Tông! Ta muốn đem ngươi bầm thây vạn đoạn!

    Cùng lúc đó Phù Du kiếm chủ cũng nổi giận gầm lên một tiếng đầy thê lương.

    - Tiểu Nguyệt, bắt đầu rồi.

    Huyền Thiên Tông lẩm bẩm.

    Đây cũng là những từ ngữ cuối cùng trong khi hắn còn bĩnh tĩnh.

    Một giây sau, một cỗ sát khí ngập trời, hận ý thao thiên, lửa giận phần thiên tràn ra từ trên người của hắn. Lấy hắn làm trung tâm, một cột khí bắn thẳng lên, phá tan tầng mây trùng trùng điệp điệp trên bầu trời Lâm môn Kiếm tông.

    Thiên địa biến sắc!

    Giết!

    Một tiếng gào thét điên cuồng giống như vang vọng từ một thế giới khác từ trong miệng Huyền Thiên Tông vang lên.

    Cái gì mà bình tĩnh tường hòa!

    Cái gì mà phong khinh vân đạm!

    Cái gì mà mỉm cười tự nhiên!

    Giờ phút này dưới sát ý cuồng bạo cùng sự điên cuồng đến tận cùng, toàn bộ đều vỡ nát.

    Chí tôn Ma kiếm!

    Ma kiếm đệ nhất tam giới!

    Lần đầu tiên chân chính bộc lộ bản chất dữ tợn của nó trong mắt thế nhân.

    - Huyền Thiên Tông, chết đi!

    Phù Du kiếm chủ là người đứng gần y nhất, lập tức bạo phát ra công kích mãnh liệt, kiếm khí phủ khắp bầu trời, hình thành nên lĩnh vực mà bao trùm trong đó là lửa cùng sát ý, toàn bộ lĩnh vực không ngừng sôi trào, giống như là phải luyện hóa hết thảy sinh linh bên trong thành tro tàn.

    Nhưng mà lĩnh vực của lão còn chưa kịp bộc lộ uy năng, luồng kiếm khí kinh khủng kia lần thứ hai bắn tới.

    Trong nháy mắt, lĩnh vực tạo thành từ lửa và sát ý của lão bị xé toạc.

    Sự sắc bén của Chí tôn Ma kiếm, đủ để xuyên thủng vạn vật.

    Phù Du kiếm chủ còn chưa kịp thấy gì, sự sắc bén khiến cho lão cảm thấy giống như linh hồn bị xé rách đã phong tỏa khắp bốn phía xung quanh. Trong thời khắc mấu chốt, dựa vào bản năng có được từ vô số lần sinh tử, lão hơi nghiêng đầu qua một bên.

    Xoẹt!

    Máu tươi phun ra.

    Kiếm khí sắc bén không gì có thể ngăn cản xuyên thủng bả vai lão.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Nói nhiều quá cuối cùng cũng thịt 1 thằng

    ---QC---


  10. Bài viết được 14 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    apovt89,Bảo Ảnh,Cường Bé Bỏng,freejack,hunterxtn1991,kingorchid,lybietcau,odin,phanminh271,phiêu!,romolus82,rukuru,vintram,vungocphi,
Trang 3 của 7 Đầu tiênĐầu tiên 12345 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status