Ta là Tây Môn Xuy Tuyết thê
Tác giả: Dạ Tử Vũ
Không cẩn thận trên mạng đào cái hố to, rơi vào một cái thần!
Cho nên, hết thảy chuyện xưa từ nơi này bắt đầu.
Tôn Tú Thanh: bị đá đến Cổ Long tiểu thuyết trung thế giới nữ chủ! Có khi phúc hắc, có khi lời nói ác độc, có khi trừu điên. ( thích trong đất lăn lộn nữ nhân! )
Tây Môn Xuy Tuyết: Kiếm Thần a! ( liền ba chữ giới thiệu vắn tắt, không có! )
Tây Môn Yến Âu: có phúc hắc tiềm chất tiểu ma tinh, tương lai đại hiệp. ( đại khái có thể là đi! )
Hoa Mãn Lâu: tối tao nhã tối ôn nhu người mù! ( ngươi thật là người mù sao? )
Lục Tiểu Phụng: không hay ho giang hồ đại hiệp! ( bởi vì chuyện phiền toái tổng tìm tới hắn. )
Này hắn diễn chức nhân viên o(╯□╰)o!
Nữ chủ viết: giang hồ ân oán cùng ta gì quan, các ngươi giết các ngươi người, ngoạn các ngươi mưu kế, ta loại của ta hoa dưỡng của ta tương lai đại hiệp!
Đây là nhất thiên khoác võ hiệp ngoại da làm ruộng văn!
Cũng hé ra khoác làm ruộng ngoại da võ hiệp văn!
Băng điệu? Bình thường ! Kịch tình? Tùy thời sửa! Cho nên, không vui chớ nhập!
_____
Thể loại: Đồng nhân, xuyên qua, chủng điền, sủng.
Kì thực là ta chưa đọc bản gốc của Lục Tiểu Phụng đâu, nên cũng không biết truyện có đổi nhiều với nguyên tác không có điều, đọc như một quyển truyện mới thế này cũng hay, đọc qua vài quyển khác nữa, nhưng ưng quyển này nhất nên post :">
Nữ chủ, chậc, tính cách rất phức tạp, với Lục Tiểu Phụng nàng là phúc hắc, với Tư Không Trích Tinh là giảo hoạt, với Hoa Mãn Lâu là thục nữ, với con trai nàng là bá đạo lại sủng nịch, với phu quân Tây Môn Xuy Tuyết hẳn là rùa rụt đầu cơ mà, có một tính cách không bao giờ đổi, là tham tiền, cực kì tham tiền, siêu cấp tham tiền, tham tiền đến hại thân bao lần mà không chừa
Nàng xuyên qua, ù ù cạc cạc đã có một đứa con hơn một tuổi, nàng mất giấc mộng trở thành vợ của đại hiệp, nên nuôi chí tìm sư phụ tốt cho con, trở thành mẹ đại hiệp bé con rất đáng yêu nhé, bình thường ngốc ngốc thế thôi nhưng khi cần thì nịnh đầm kinh khủng
Nam chủ Tây Môn, là tổng hợp của lạnh lùng + phúc hắc, chỉ biết đến kiếm =.=" không hiểu yêu là gì, cũng không cần yêu, trước đây sẵn sàng thú Tôn Yến Thanh vì ân tình, lại không ngần ngại tiễn bước nàng ra đi (tạo cơ hội cho nữ chủ xuyên qua ), nhưng sau này khi yêu nữ chủ rồi thì (nói chung) là sủng nàng theo tính lạnh lùng và bắt nạt nàng theo tính phúc hắc nhiều đoạn ta phải phụt cười a