Ta thì bây giờ mới đang đọc truyện
Dưng mà khó chịu quá, lên xả chút. Ko biết các nàng có nghĩ vậy ko, ta thấy nữ chính vô liêm sỉ á
Đầu tiên, đc người ta cứu trong sạch mà ko mở miệng cảm ơn lấy một câu, đứng đấy ngẩn người để người khác bảo vệ bản thân thân thể và danh tiết. Đợi đến lúc ân nhân đi, cũng là thằng em trai quỳ xuống tạ ơn, còn chính cô ta thì vội vàng đắc ý và cảm động....
Đoạn kinh doanh hiệu thuốc. Nữc đành là có cứu con tuyết lang 1 lần, nhưng sau đó lại lợi dụng nó đi tìm thuốc cho mình, trả công bằng mấy miếng thịt mà đc lời bao nhiêu thuốc quý. Biết nó có chủ, ko hỏi 1 câu, sai khiến ngang nhiên nó hằng đêm đi kiếm dược. Còn bảo nó đi trộm của chủ một gốc linh chi quý báu duy nhất. Trộm cũng ko lo đường lui cho tuyết lang, đợi mãi ko thấy nó quay lại mới nghĩ chủ nó sẽ tức giận trừng phạt, mới miễn cưỡng "cắn môi" đi lấy thứ gì (ta ko biết, ờ hình như cũng là đồ quý của cô ta đi) gửi đến nhà chủ tuyết lang để xem chuộc tội. Còn kèm theo 20 cân thịt. Và thực sự cô ta nghĩ rằng, nếu người chủ ko tha thứ ( vì món đồ của cô ta ko đủ giá trị so với cây cỏ linh chi?) thì ít ra con tuyết lang cũng đc chết khi no bụng, là một cái "ăn no tử sói"!!!!
Tội nghiệp con dược thú vì thích cô ta mà chui lỗ chó, cam nguyện ăn trộm đồ. Đổi lấy là lạnh nhạt 1 câu ăn no tử sói. Ha!
Đừng nói với ta nữc vì muốn làm việc thiện, muốn cứu đứa bé mà tìm thuốc .... Ta chỉ cảm thấy ghê tởm với cái suy nghĩ của cô ta. Thật khó chịu, nên đọc tiếp ko đây?!!!
Ps. Sorry nàng Rich và các bạn đã khen truyện. Có lẽ đoạn sau sẽ hay lắm, dưng mà ta ....... Con sâu làm rầu nồi canh nha trời đất ơi