TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng

Xem kết quả Bình chọn: Bạn cảm thấy tác phẩm này

Người bình chọn
113. Bình chọn này đã đóng
  • hay nên viết tiếp

    83 73.45%
  • bình thường kiếm xem đỡ

    19 16.81%
  • dở tệ dẹp

    11 9.73%
Trang 1 của 36 12311 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 5 của 179

Chủ đề: Vô hạn khủng bố: Loạn - Quyển 17

  1. #1
    Ngày tham gia
    Dec 2012
    Bài viết
    2,535
    Xu
    666

    Mặc định Vô hạn khủng bố: Loạn - Quyển 17

    Thấy lão Antkyg ở bên 4vn qua đây post truyện ta cũng qua post cho zui. Truyện này lấy thể loại là Vô hạn khủng bố đồng nhân có người xuyên qua Vô hạn khủng bố. Tất nhiên cốt truyện sẽ thay đổi hoàn toàn, không YY, không não tàn. Nhân vật chính có tình có nghĩa rất mạnh nhưng vẫn có thể die như thương. Tuy vậy nhân vật chính sống khá tình cảm. Truyện này sẽ có thêm chút cảnh XXX để cho người đọc hiểu thêm tình cảm cũng như cách đối xử của nhân vật chính với mấy nhân vật nữ. Thế nên anh em có đoạn nào XXX cố gắng lờ qua đi đừng báo cáo với mod nhé

    Tình tiết có chút rắc rối. ngoài ra mấy chương đầu sẽ cảm giác nhiều lỗi chính tả và convert(cái này do đọc nhiều phrase quá) chương sau sẽ ít dần. Nhân vật chính chí ít sẽ không có một nữ nhân. Thể loại hậu cung, một số nam nhân vật khác thì chung tình. Nếu như các bạn cảm giác được phản cảm xin không cần đọc.

    Cảm ơn vì đã theo dõi truyện!!!!
    Lần sửa cuối bởi dantelucifer, ngày 20-11-2013 lúc 21:04.
    ---QC---


  2. Bài viết được 37 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    21302766,bachhongb,bachkimkysi,cuhanh1887,Darkzergling,dragonlord474,duccowboy,grabon,khacvu,leductho,lily2301,lolalo321,lonelydrgon,miinhhuy,momo123,motsach1710,nam2504,ngocnghechvn,nguyenchidung9,NguyenHoang,nhocvui,OMG,QuânMạcTà,Sneaky,ssadfgh,stinkbug9999,talavip241,thatsattinh,Thạch Anh,thientu5007,thtrung211,ToBe_or_NotToBe,vinhnato,yuumie,zeldahai,
  3. #2
    Ngày tham gia
    Dec 2012
    Bài viết
    2,535
    Xu
    666

    Mặc định

    Quyển 1: Resident Evil 1

    Lý Sơn một sinh viên đại học năm cuối của một trường đại học của Việt Nam. Hắn năm nay 24 tuổi rồi mà vẫn là một trạch nam. Thân thể yếu đuối gầy gò thấp bé. Nói chung là ngoài ngoại hình chả có gì đáng nói, nhiều người nhìn vào còn tưởng hắn bị suy dinh dưỡng lặng. Trông hắn còi cọc chỉ cao hơn 1m6, tính ra ở Việt Nam như vậy thì thời gian này là người lùn chính xác biệt danh của hắn là mẩu hay là lùn. May ra hắn còn ở một gia đình khá giả nếu không sợ là hắn sau này kiếm vợ cũng khó.

    Tháng trước hắn vừa tốt nghiệp ra trường. Cầm chiếc bằng trong tay, Lý Sơn thở dài một hơi. Hắn ngẫm lại cuộc đời của hắn sao quá tẻ nhạt. Lúc này lý do sống duy nhất của hắn là báo đáp ơn dưỡng dục của cha mẹ. Với hắn cuộc sống này chỉ có sống để sống mà thôi không có ý nghĩa gì khác. Chính xác hơn là hắn không tìm được cho mình lý do để cho mình sống một cách vui vẻ. Thời gian này hắn chỉ có lên mạng vùng với mấy trờ chơi giúp hắn cảm giác khây khỏa mà thôi!.

    Hôm nay, hắn đã kết thúc việc học đại học. Lúc này hắn đang ngồi trên giường trong một căn phòng khách sạn loại trung. Do hắn kết thúc việc học, cha mẹ hắn cùng cả gia đình tổ chức một du ngoạn Bắc Kinh. Còn hắn lúc này trốn trong phòng chơi game. Cả nhà đã đi ra ngoài thăm quan. Mẹ hắn là một người cực kỳ mê tín cực thích mấy loại bói toán hay đi chùa lễ phật cùng với cầu thánh. Hắn cũng là một người súng đạo bất quá không mê tín như mẹ hắn.

    Lý Sơn lúc này đang ngồi lướt web thì bất chợt một tin nhắn gửi cho hắn. Trên đó xuất hiện một đoạn chữ, hắn lẩm bẩm đọc: “Muốn hiểu ý nghĩa của sinh mệnh ư? Muốn thật sự....sống... không?”

    Lý Sơn thầm nhủ: tên quái nào lại hâm hâm dở dở nhại theo “Vô hạn khủng bố” thế nhỉ? Nghĩ thầm trong đầu. Hắn không ngần ngại nhấn nút “X” trên cửa sổ hộp thư thoại. Nhưng hắn ấn rất nhiều lần để tắt nó mà hộp thư thoại đều hiện trở lại. Hắn lắc đầu thở dài, hắn nghĩ rất có thể là hacker hoặc trang web nào đó quảng cáo. Hắn biết đây rất có khả năng là mấy loại thư rác ấn Yes hoặc No đều có thể xuất hiện tải Virus hay mở lên trang Web quảng cáo. Bất quá hắn trong máy có cài Kaspersky lên hắn không bao giờ lo lắng mình sẽ dính virus tuy phần mềm diệt virus chỉ là tương đối. Hắn không ngần ngại ấn vào nút Yes trên màn hình. Dù sao hắn cũng muốn xem chuyện gì sẽ xảy ra.

    Khi nhấn vào nút “Yes” Lý Sơn đột nhiên cảm giác mất đi chi giác. Hắn cảm giác hai mắt tối sầm rồi không biết gì nữa...

    Lý Sơn lúc này đôi mắt lim dim. Hắn cảm giác được thân thể mình lắc lư. Trung quanh mình đầy là mùi sắt thép cùng dầu khí. Cảm giác lạnh lẽo của nền sắt cùng với thành sắt làm cho hắn cảm giác tỉnh táo hơn. Hắn thấp thoang mở ra đôi mắt. Hắn quan sát xung quanh có sáu người đang ngồi đó nói chuyện. Lý Sơn nghe thấy họ đang nói chuyện bằng tiếng Trung Quốc bất quá khi họ nói trong có hắn lại vang lê, nói chính xác chúng được dịch ra tiếng Việt Nam. Hắn quan sát có ba nam và ba nữ. Ba nữ nhân một người vóc người khá cao mặc một bộ đồ bó sát, thiếu nữ cao khoảng hơn 1m7, dáng người tuyệt mỹ đôi môi đỏ mọng đang lạnh lùng đứng đó nghe mọi người nói. Lý Sơn có lẽ là người tỉnh lại muộn nhất so với tất cả mọi người. Trong đó hai nữ nhân thì một người mặc một bộ váy màu đen công sở đeo lên chiếc kính với bộ ngực khá lớn, trông nữ tử này cũng khá xinh đẹp. Còn một nữ tử khác lại là một người khá bình thường không có gì đặc biệt.

    Lý Sơn lại quan sát một chút các nam nhân. Một người khá điển trai ăn mặc một bộ áo sơ mi trắng nếu như hắn đoán không nhầm người này có thể là một nhân viên văn chức. Kế đến là một trung niên đại thúc, cả người khá rắn rỏi, có vẻ như là người luyện võ. Lý Sơn đoán thế hắn cũng không chắc chắn. Bên cạnh đó là một nam tử đại hán, Lý Sơn nheo mắt nhìn người này. Chính xác đây là đông bắc đại hán đáng tiếc người này hình như đang bị tương rất nặng không biết là vì sao.

    Đại thúc trung niên cùng với mấy người kia đang nói chuyện thì tiến đến gần Lý Sơn lên tiếng: “Cậu trai trẻ người Việt Nam không biết cậu có nghe hiểu tiếng Trung Quốc phổ thông không vậy?”

    Lý Sơn gật đầu nhìn đại thúc có vẻ hòa ái lên tiếng nói: “Chào đại thúc tôi tên là Lý Sơn. Người Việt Nam, tuy tôi không biết Trung Quốc nhưng có thể nghe hiểu các vị nói chuyện. Không biết các vị có nghe hiểu được những gì tôi nói không?”

    “Nga” mọi người mới lúc này ngơ ngác giật mình. Đại hán lúc này quay ra nữ nhân mặc váy đen công sở lên tiếng: “Sở cô nương nói không sai rất có thể là chúng ta đã tiến vào trò chơi. Không ngờ người Việt Nam khi nói tiếng của họ chúng ta nghe trong đầu lại được dịch ra. Chẳng lẽ thật sự chúng ta đã tiến vào một trờ chơi do thần tạo ra?”

    “Tôi không biết nữa...” Nữ nhân mặc quần đen công sở lên tiếng suy ngẫm. Nữ nhân bắt đầu nói về suy đoán của mình. Kế tiếp là người phụ nữ trung niên nhân đề kỳ mọi người nhìn về phía đồng hồ. Theo như những gì họ hiểu rất có thể họ tiến vào một trờ chơi. Theo như Lý Sơn hiêu biết thì có vẻ tất cả là tân nhân. Còn người đông bắc đại hạn kia không ngờ ý định giở thói côn đồ với người thiếu nữ xinh đẹp mặc một bộ đồ bó sát kia thì kết quả bị nàng đánh cho thành như vậy. May mắn là vẫn còn chưa chết.

    Lý Sơn xem xét trên đó thông số ghi chép hàng loạt các thông tin: James "One" Shade 100m, Giết 10 con zombie được thưởng 1 điểm, 1 con Licker được thưởng 100 điểm, giết lính mới được thưởng... 1000 điểm. Lý Sơn suy nghĩ một chút đến “Vô hạn khủng bố”, hắn thử đọc lên James "One" Shade thì người da đen phía trước đang cầm súng đi lại lóe sáng. Lý Sơn choáng váng suy nghĩ: “không lẽ thực là Vô hạn khủng bố nhưng điều này sao có thể cơ chứ?” Đúng lúc này màn hào quang bao chúng quanh họ biến mất. Chiếc xe lửa đã dừng lại, đoàn người đã tiến về phía trước.

    Lý Sơn nhớ Bên dưới lòng thành phố Racoon, tập đoàn khổng lồ Umbrella đã cho xây dựng một trung tâm nghiên cứu bí mật để chế tạo ra virus T, loại vũ khí hóa sinh cực kỳ nguy hiểm. Virus T có thể tiêu diệt các nạn nhân ngay lập tức và biến họ thành những thây ma ăn thịt người... Một loạt những tai nạn bất ngờ ập đến đã giết chết gần như toàn bộ nhân viên của Umbrella. Alice may mắn thoát chết, nhưng cô lại mất đi toàn bộ ký ức của mình. Cô quyết định cùng những người sống sót quay trở lại trung tâm để tìm hiểu nguyên nhân. Khi đang tìm cách vô hiệu hóa máy tính trung ương mang tên Red Queen, đội tìm kiếm của Alice đã bị chính Red Queen giăng bẫy. Họ rơi vào ngay sào huyệt của những thây ma và lần lượt từng người trong số họ đều bị nhiễm virus T... Đến cuối cùng thì mọi việc rõ ràng tất cả là do Spence bày ra vì muốn ăn cắp thông tin và virus bán cho người ngoài.

    Lý Sơn lúc này khi xuống xe hắn quan sát một chút xung quanh. Hắn quan sát thấy một chiếc túi đen. Hắn cảm giác mình đã tìm đúng thứ cần tìm. Hắn nhân lúc mọi người không chú ý tiếp tục di chuyển về phía trước hắn nhanh chóng cố gắng lôi kéo cái túi đen về một phía của một góc nhỏ rồi dùng mấy thùng nhựa, túi nhựa che lại. Sau đó nhanh chóng đuổi theo đám người trung niên đại thúc.

    Trung niên đại thúc vỗ vỗ vai Lý Sơn lên tiếng: “A, a, ta thật không hiểu có vẻ như người Việt Nam nào cũng nhỏ bé như cậu sao?” Nghe thấy mấy lời này Lý Sơn cũng chỉ cười trừ gãi gãi đầu. Hắn quan sát mấy người kia có vẻ không thích hắn lắm. Dù sao giữa người Việt Nam với Trung Quốc cũng có chút xích mích Lý Sơn cũng không thèm tính. Lý Sơn suy ngẫm một chút hắn cũng không phải là dạng người bảo thủ hắn biết ở bất kỳ đâu thì người cũng có người tốt người xấu. Lý Sơn lên tiếng: “Xin lỗi tôi còn chưa biết tên đại thúc?”

    Trung niên đại hán mỉm cười: “Ta tên Tần Tấn là một võ sư...” Nói đến đây trung niên nhân thở dài một hơi: “ta vốn là một cổ võ sư của một võ quán bất quá bây giờ... Ài...” Trung niên đại thúc thở dài. Lý Sơn cũng hiểu trong đó có uẩn khúc hắn cũng không có hỏi. Nhưng lúc đó lại một âm thanh lớn vang lên.

    “Oanh”

    Một tiếng nổ lớn. Thiếu nữ họ Sở thì hét lớn ôm lây đôi tai. Mặt tái xanh tái mét quay lại hướng đó. Lý Sơn cũng giật mình. Cả đám lính đánh thuê cũng kinh ngạc quay đầu lại, một linh đánh thuê nghi hoặc quay lại hỏi: “Có chuyện gì vậy?”

    Nử tử mặc bộ đồ văn phòng lên tiếng: “Các ngươi không nghe thấy tiếng nổ sao. Tiếng nổ rất lớn tại howngs kia” Nói đến đây nàng chỉ về hướng toa xe.

    Một lính đanh thuê nhíu nhíu mày lên tiếng: “Các ngươi không nghe nhầm đấy chứ?”

    Lúc này đội trưởng da đen quay lại hỏi: “Có chuyện gì vậy?”

    Lính đánh thuê lên tiếng: “Cô ấy nói phía đằng kia có một tiếng nổ rất lớn nhưng là tất cả chúng ta đều không nghe được?”

    Thiếu nữ lúc này lên tiếng: “Nhưng ta rõ ràng...”

    James lúc này hời nhíu mày ngắt lời: “Các ngươi đừng làm mất thời gian nữa chúng ta còn phải tiến vào Hive nữa?” James không thèm để ý đám người Lý Sơn tiếp tục tiến về phía trước. Lý Sơn cũng nhanh chóng đuổi theo.

    Theo sau đám người thiếu nữ mặc bộ y váy đen công sở lên tiếng, mặt giờ vẫn còn xanh: “nhưng ta rõ ràng nghe dược....”

    Lúc này thanh niên bạch lĩnh tiến đến an ủi vỗ vai nàng. So sánh với Lý Sơn và hắn thì đúng là một trời một vực. Lý Sơn nhìn lại thân hình mình 1m6, bình thường trong bình thường. Bạch linh nam tử dáng người khỏe mạnh cao dáo điển trai sov với hắn Lý Sơn cách là một trời một vức nói chung là Lý Sơn chỉ xứng đáng đi đánh giầy cho hắn. Lý Sơn cảm giác trong lòng có chút ghen tị bất quá ghen tị nhưng không có nghĩa là hắn đánh mất lý trí trong hoàn cảnh này. Hắn cũng hiểu mình bây giờ chẳng là cái gì rát có thể là chết trong bộ phim này cũng lên. Hắn muốn đánh liều một cuộc, hắn muốn tìm hiểu xem tại sao mình ở đây và vì cái gì.

    Lúc này mọi người tiến đến một cái cánh của có dấu hiệu của công ty Umbrella. Lý Sơn lúc này quan sát thấy ba người đi theo không ăn mặc theo kiểu lính đánh thuê. Lý Sơn quan sát thấy nữ nhân này rất đẹp mặc một bộ váy dài màu đỏ, hắn khoong nhầm thì người này là Alice nhân vạt chính trong bộ phim này. Bộ phim mà hắn phải tham gia “Resident Evil 1”. Một người khác là một anh tràng khá điển trai Lý Sơn nhận ra đây là Spence Parks, kẻ ăn cắp vi khuẩn của công ty Umbrella. Lý Sơn trầm ngâm một chút như suy nghĩ gì đó thì Alice tiến về phía đổi trưởng lên tiếng: “Này, hãy nói các anh là ai... Và đã xảy ra chuyện gì?” Thấy da đen đổi trưởng giữ im lặng, Alice huých mạnh vào vai đội trưởng da đen nói lớn: “Nói đi!”

    Người đội trưởng da đen James quay đầu lại lên tiếng: “Tôi và cô là cùng một ông chủ. Ta cùng làm việc ở tập đoàn Umbrella. Biệt thự bên trên chúng ta là nối vào khẩn cấp vào “Hive” Hai người là nhân viên an ninh ở đây để canh gác lối vào đó.”

    Alice sờ sờ trong tay chiếc nhẫn rút nó ra lên tiếng: “Còn cái này?”

    James nhìn một chút rồi lên tiếng: “Đây là hôn nhân giả. Chỉ là một phần ngụy tạo để bảo vệ bí mạt của Hive”

    Alice nghi hoặc chỉ về phía đám người Lý Sơn lên tiếng: “Còn bọn họ?”

    James nhìn đám người Lý Sơn. Lý Sơn cảm giác được mấy người xung quanh mình cũng có chút run rẩy. James lúc này lên tiếng: “Theo như ông ty ghi chép lại, họ cũng là người ở đây nhưng trừ hai người tôi thấy ra là hợp cách an ninh còn toàn bộ... có cả người dưới tiêu chuẩn nữa. Không hiểu tại sao công ty lại chọn người như vậy” James nhìn về phía Lý Sơn. Lý Sơn hiểu hắn là người đang được nói đến. Đại hán lúc này vỗ vỗ vai an ủi hắn.

    Một thanh niên lên tiếng: “Hive là gì?”

    James thấy vậy lên tiếng với một lính đánh thuê: “Cho họ xem!”

    Lý Sơn không nhầm thì đây là anh chàng Kaplan chuyên viên về máy tính. Kaplan lúc này đánh những ngón tay trên bàn phím trông vô cùng chuyên nghiệp. Kaplan lên tiếng: “Sơ đồ Hive” sau đó quay màn hình về phía mọi người. Một sơ đồ hình 3D được lập lên, cùng theo đó là lời giới thiệu “Thành phố Raccon trung tâm đô thị gần nhất. Biệt thự nơi chúng tôi tim ra hai người... và từ đó đến xe lửa... dúng chúng ta đến Hive. Hive ở dưới mặt đất... dưới những đường phố của thành phố Raccon. Một cơ sở nghiên cứu tối mật thuộc sở hữu và điều hành của công ty Umbrella. Hive là nơi hơn 500 kỹ thuật viên, bác học và nhân viên làm việc. Họ sống và làm việc dưới nóng đất. Công trình nghiên cứu của họ hết sức quan trọng và nội dung là tuyệt mật. Vị trí chúng ta trên sơ đồ được ghi bằng cảm ứng nhiệt”

    Sau cuộc nói chuyện, một người trong đó cầm một chiếc hàn bắt đầu thâm nhập vào cánh cửa của Hive. Thanh niên Spence lên tiếng: “Tại sao tôi không nhớ gì cả?”

    Người da đen đội trưởng đáp lời: “Hive có những cơ cấu phòng vệ riêng tất cả đều do vi tính điều hành. Một chất khí được thả ra trong biệt thự. Tác dụng đầu tiên của khí là bất tỉnh kéo dài bốn giờ. Tác dụng phụ cũng đa dạng, nhưng có thể gồm mất trí nhớ nặng.”

    Spence nghi hoặc hỏi: “Trong bao lâu?”

    “Cũng tùy. Một giờ, một ngày, cả tuần” đội trưởng James trả lời.

    “Anh bảo chỗ này đã bị tấn công?” một thanh niên điển trai khác lên tiếng. Lý Sơn không nhầm thì người này là Matthew Addison. Lý Sơn nhớ tại Resident Evil 2 anh ta trở thành nemesis, một loại vũ khí hình người do biến đổi gen của công ty Umbrella chế tạo. Nhưng hết phim đợt hai anh ta cũng vì Alice mà chết. Chính xác là anh ta hy sinh vì Alice

    James gật đầu đáp lời: “Hình như mọi việc rắc rối hơn thế”

    Người phụ nữ da ngăm Rain lúc này lên tiếng: “Sếp ta đã vào trong Hive” Cảnh cửa bật lên mọi nguowiuf bắt đầu tiến vào. Ở trong đấy khá tối. Nhưng Lý Sơn biết lúc này không có gì nguy hiểm. Hắn quay sang nhìn về phía đám người thì thấy bạch lĩnh đang an ủi Sở thiếu nữ còn hai người nữ tử vẫn lạnh lùng. Trung niên nhân thì vẫn bộ dang im lặng quan sát.

    Người da đen đội trưởng James lên tiếng: “JD”

    JD nghe thấy thế khẽ gật đầu đeo lên kính hồng ngoại bắt đầu tiến vào bên trong.

    “Được rồi đi thôi!”

    JD lúc này bật đèn lên xuất hiện trước mặt họ là một cái dem. Sau chiếc dèm sáng lên là một khung cảnh bầu trời với các tòa nhà. Chính xác là một khung cảnh nhân tạo. Mọi người bắt đầu tiến vào. Y vụ binh lúc này cầm trong tay một cái máy đo đạt lên tiếng: “Chất Halon đã tan”. Đám người Lý Sơn cũng cùng nhau tiến vào. Người thanh niên Matthew nhìn khung cảnh cửa sổ lên tiếng lên tiếng: “Tạo cảm giác tời xanh thế này dễ làm việc dưới đất hơn...”

    Bạch lĩnh thanh niên lúc này tiến tới lên tiếng đưa tay về phía thanh niên Matthew: “Chào anh tôi là Tôn Diệu, có lẽ là cũng là một nhân viên bảo an ở đây!”

    Thanh niên lúc này gật đầu lên tiếng: “Nghe họ nói thì tên tôi là Matthew, tên họ đầy đủ là Matthew Addison. Còn cái gì khác cũng không nhớ... Còn bắt tay thì xin lỗi tay tôi đang bị khóa!”

    “A” bạch lĩnh thanh niên hơi ngẩn người. Lúc này đám người JD đang cố gắng mở ră chiếc cửa thang máy đang đóng. James dơ sứng nhìn vào thì thấy một mảnh tối đen. Một người lính lấy ra phao sáng bật lên vứt vào bên trong. Sau khi quan sát có vẻ như chiếc thang máy đã bị phá hỏng. Người lính quay lại lên tiếng: “Có lẽ phải đi thang bộ thôi!”

    James nghe thấy vậy thì gật đầu. Hắn quay về phía mọi người phân phó: “trong vòng 10 phút chúng ta phải xuống được Hive”

    Do tiếng nổ lúc trước cảnh tỉnh mọi người nên không ai dám chậm chân bắt đầu duổi theo. Hơn nữa có vẻ như người mới sau khi dậy chắc được dẫn đạo giả nhắc nhở lên họ cũng biết một chút ít về nguyên tắc chủ thần không gian hoặc chủ thần không gian tự đề kỳ trong lúc Lý Sơn ngủ mê mang, hoặc thông qua phương thức nào đó mà để cho tân nhân biết chỉ đáng tiếc Lý Sơn dậy quá muộn mà thôi. Thế nên có vẻ như hắn không được cái gọi là chủ thần coi trọng. Lý Sơn tạm gọi người điều khiển trờ chơi này là chủ thần vì lúc này hoàn cảnh hắn rất giống vô hạn khủng bố lên hắn cũng không biết có phải là chủ thần không nữa. Đây là hắn dựa vào Vô hạn khủng bố mà suy luận thôi.

    Lý Sơn lúc này rới lại. Mỹ nhân tóc đen mặc bộ đồ bó kia thì vô cùng nhanh nhẹn đang đuổi theo. Theo sau là bạch lĩnh nam tử. Kế tời là trung niên phụ nhân. Nàng có vẻ như cũng khá tốt về sức khỏe. Kế đến là trung niên nhân võ sư Tần Tấn đang giúp sức một tay thiếu nữ họ Sở. Lý Sơn nhìn thàng lầu dài thườn thượt. Hắn cắn răng ngồi lên thang lầu chơi trò cầu tuột. Tuy có mất mặt nhưng hắn không thèm quản giờ không phải là lúc hắn để ý đến nhiều điều. Mặt mũi và tính mạng hắn coi trọng tính mạng hơn cả.

    Đến cuối thang lầu.

    “Tình trạng thế nào!”

    “RedQueen đang nhắm vào chúng ta” Kaplan trả lời: “Nó biết chúng ta ở đây!”

    Alice nghi hoặc lên tiếng: “RedQueen là ai?”

    Đội trưởng da đen lên tiếng: “Trí thông minh nhân tạo cao cấp. Nó là máy vi tính quản lý cả Hive”.

    Mọi người bắt đầu đi vào trong Hive bắt đầu quan sát. Lý Sơn nhìn chút mấy cái xác lơ lửng trong nước. Mấy cái xác này không khỏi làm cho hắn có chút nôn mửa. Đúng lúc đó Kaplan lên tiếng: “Điều này sẽ khiến chúng ta chậm lại. Còn đường dẫn đến RedQueen sẽ đưa chúng ta qua các phòng thí nghiệm”

    James da đen đội trưởng lên tiếng: “Rain, JD, xem tình hình ngập nước thế nào” sau đó quay về phía Kaplan lên tiếng: “Kaplan, tìm lối khác xem sao!” James lại quay về phía đám người Lý Sơn lên tiếng: “Còn các ngươi ở lại đây”

    Mọi người lúc này bắt đầu đứng ở một khoàng cánh nói nhỏ với nhau. Lý Sơn lên tiếng: “Các vị có thể giới thiệu một chút về mình không!? Tôi là Lý Sơn một sinh viên vừa tốt nghiệp. Người Việt Nam đến Bắc Kinh du lịch không ngờ lại đến nơi này...”

    Thấy hắn hỏi vài lần một số người đều không trả lời. Mỹ nữ tóc đén mặc bộ đồ bó sát thì im lặng, còn người thanh niên đẹp trai thì đang tán tỉnh an ủi nữ tử văn phòng. Trung niên thiếu phụ đáng định lên tiếng thì trung niên hán tử tiến đến: “A, a cậu đừng để ý họ.” Trung niên hán tử Tần Tấn hướng Lý Sơn giới thiệu. Người trung niên thiếu phụ là một vận động viên về hưu tên Hoài Hương. Bạch lĩnh nam tử tên là Tôn Diệu thì là một chủ quản ông ty có tiền có quyền. Cô gái xinh đẹp văn phòng thì là Sở Sở là con gái một giám đốc lớn. Còn mỹ nhân mặc bộ bó sát người màu đen kia thì là Triệu Vô Lệ, theo như cô ta nói thì là một sát thủ hay thích khách gì đó.

    Theo như đội trưởng da đen lên tiếng thì năm giờ trước đây, RedQueen trở thành sát thủ. Đóng kín Hive và giết tất cả mọi người ở đây. Lý Sơn hiểu là do anh chàng Spence làm lan tràn T-virus, để tránh cho virus phát tán ra ngoài lên RedQueen mới làm vậy. Chính vì vậy khí biết được việc này Umbrella công ty đã cử đám lính đáng thuê James "One" Shade đi đến Hive.

    Đúng lúc này thì thanh niên Matthew giật mình vị khối zombie nữ trong đó tiến lại gần. Anh chàng hét lên: “Chúa ơi”

    Spence thấy Alice có vẻ sợ hãi hắn lên tiếng: “Này có sao không?” Lý Sơn biết anh chàng này rất coi trọng Alice, rất yêu cô bất quá tình yêu của anh ta dành cho Alice lại không lớn bằng ham muốn tiền và quyền của anh ta mà thôi. Chính vì thế đoạn cuối phim Spence nhớ lại tất cả mới muốn cùng Alice cùng rời đi với hắn ta nhưng Alice không đồng ý. Alice nghe thế hơi gật đầu cảm tạ với hành động vừa rồi của Spene. Spence tiến đến cới chiếc áo đưa cho Alice.

    KapLan lúc này quay ra lại lên tiếng: “Có lối đi khác. Nhưng chúng ta phải trở lại và đi ngang qua nhà ăn B rồi từ đó đi tiếp”

    Rain trở lại trả lời: “Đội trưởng không được! Cả tầng bị ngập nước rồi”

    James lúc này gật đầu: “Thôi được! Trễ quá rồi...” Hắn quay về phía đám người Lý Sơn lên tiếng: “Tất cả các ngươi cũng chuẩn bị đi!” sau đó quay về phía tất mọi người lên tiếng: “Đi nhanh lên”

    Bạch lĩnh thanh niên cũng có vẻ khá am hiểu về bộ phim này hắn nói với mọi người: “Các ngươi cẩn thận, ta xem phim này nhớ chỉ cần bị zombie cắn trong vòng 30 phút sẽ biến thành chúng. Muốn thoát phải tiếm vắc-xin trong vòng 10 phút. Nhớ cẩn thận! Đặc biệt là ngươi...” Bạch lĩnh nam tử Tôn Diệu bắt đầu hướng Lý Sơn cảnh báo. Lý Sơn cảm giác mình có chút lạc lõng duy chỉ có trung niên nam tử Tần Tấn không quá để ý đến hay là coi rẻ hắn là người Việt Nam. Lý Sơn cảm giác được hắn bị bạch lĩnh và nữ tử Sở Sở có vẻ chút coi thường mình. Còn người thiếu nữ mỹ nhân tóc đen Tiệu Vô Lệ thì không ngược nhìn hắn một lần. Trung niên hán tử chỉ thở dài. Thiếu phụ thì không có bất kỳ hành động gì không nóng cũng không lạnh. Kể từ thang lầu hắn dã ướt sẫm mồ hôi cả lưng. Lý Sơn hơi cán răng một chút. Hắn liều, giờ chết hắn cũng muốn thử một lần.

    Lý Sơn cùng với đám người tiến vào phòng ăn B lúc này chứa đầy trong các thùng chứa là Licker. Lý Sơn hơi nhòm vào thấy một con quái vật đang bị đônglạnh với đầy đống dây dợ cắm vào người. Hắn cảm giác muốn nôn ọe. Trên đât thì một lớp khí tắng trong đó dây dợ thì chằng chịt như những rễ cây.

    KapLan lúc này nhìn chút trên tay lên tiếng: “Nhà ăn B. Trên sơ đồ ghi là như vậy mà!”

    James lúc này chạy đến lên tiếng: “Có thể anh nhìn lầm đó!”

    Anh chàng Matthew lúc này lên tiếng: “Có khi tập đoàn dấu vài bí mật dưới này. Một điều mà chúng ta không biết”

    Đội trưởng da đen lên tiếng: “JD, cậu và Rain canh gác người này ở đây và canh gác lối ra” James quay lại đám người Lý Sơn lên tiếng: “Các ngươi cũng ở lại đây cho ta”

    Y vụ binh lúc này lên tiếng: “Khí Halon trong này đã tan rồi!” Matthew chạy đến nhìn về phía ghi chép dữ liệu trong chiếc máy đang cầm trên tay y vụ binh, y vụ binh lại tiếp tục nói: “Chắc hẹ thống vi tính hỏng”

    Nghe thấy thế James gật đầu nói: “Ừ. Có thể còn người còn sống sót!” Nghe thấy điều này Lý Sơn lạnh cả người. Còn người sống sót sao, có thể nhưng là mấy mỹ nhân zombie thì có, ngoài ra còn có nào là zombie cerberus (chó zombie), còn có Licker. Nếu may mắn còn có thể gặp Tyrant ở dưới tầng lầu cũng lên. James lúc này tiếp tục nói: “Lục soát đi nhưng nhớ đi gần nhau”

    Lúc này mọi người đã đi đến khu vực RedQueen chamber. Lý Sơn cảm giác chỗ này vô cùng quen thuộc. Nếu như hắn không nhầm thì đây là kích quang lối đi. Kaplan lúc này đang ngồi ở giữa với một chiếc máy vi tính. Y vụ binh lúc này thấy anh chàng hoạt động quá lâu, y vụ binh lên tiếng: “Sao lâu thế?”

    Kaplan lúc này tiếp tục tập trung vào màn hình không thèm ngoái đầu lại lên tiếng: “RedQueen đang phòng vệ nó gây khó khăn đủ kiểu.”

    Lúc này cửa đã mở ra. Lý Sơn biết mình sắp đến lúc hành động. Hắn nắm chặt hai nắm bàn tay. Cở thể hắn run lên. Hắn không biết rằng trong lúc mình run lên Triệu Vô Lệ hơi chú ý đến hắn. James lúc này đứng trước kích quang lối đi. Bên cạnh hắn là Alice. Hắn lúc này lên tiếng hướng về phía Alice: “Cô ở đây!”

    Đội trưởng da đen James tiến vào lúc này đột nhiên đèn sáng lên trong khu vự hành lang James đang đi. Kaplan lên tiếng: “Đèn tự động đừng lo” Lý Sơn trong lòng ói một tiếng nước miếng. Rõ ràng là kích quang lối đi với laze chết người lại nói rằng là đèn tự động. C.mẹ nó điều này cũng quá... Lý Sơn tặc lưỡi. Hắn muốn hành động tiếp theo bất quá trong lòng hắn cũng cực kỳ mâu thuẫn hắn cực kỳ sợ. Hắn đơn giản là một tên nhut hát sợ chết.

    Kaplan lúc này mừng rỡ: “Chiếu tưởng” trông bộ mặt của Kaplan vô cùng mừng rỡ có vẻ như hắn đã thành công việc khóa lại RedQueen. Lý Sơn biết hắn chưa hacker được vào đơn giản bị RedQueen lừa mà thôi.

    Alice lúc này ngước nhin hỏi: “Gì vậy?”

    Kaplan trả lời: “Đó là cách ngưng RedQueen. Chuyền một nguồn điện cực mạnh khiến nó bị treo và buộc phải khởi động lại...”

    Thấy mọi người bắt đầu đi vào, Lý Sơn cắn răng dục trong lòng: “Lý Sơn cố lên, cố lên, mày làm được mà, mày làm được mà! Chẳng lẽ mày yếu kém đến như vậy sao?”

    “Nhanh lên!” đội trưởng da đen James vẫy tay về phía họ. Đám người lính đánh thuê muốn bắt đầu tiến về phía trước. Lý Sơn cứn răng làm da một quyết định. Hắn lên tiếng: “Các ngươi chờ đã. Ta nghĩ RedQueen là một trí năng cao cấp. Sao nó có thể để các ngươi dễ dàng tiến vào như vậy! Các ngươi lên kiểm tra lại đi!”

    Bạch lĩnh nam tử lúc này nói nhỏ giọng: “ngu ngốc!”

    James lúc này hơi nhíu mày quay sang Kaplan lên tiếng: “Kaplan người chắc chắn đã không chế được RedQueen?”

    KapLan lại thử mấy lần mở ra mở vào cánh của, hắn quay sang hướng James lên tiếng: “Nếu như thế này còn không gọi là không chế được RedQueen thì tôi xin về học lại sơ cấp tin học cho xong!”

    James nhíu nhíu mày chỉ hướng Lý Sơn lên tiếng: “Được rồi Lý Sơn ngươi cùng chúng ta theo vào!”

    Lý Sơn run run đôi chân. Hắn chân không đứng vững. Hắn cắn một phát rất mạnh vào lưỡi mình lấy lại tỉnh táo. Hắn nhanh chóng bước vào phía bên trong. Đúng lúc này cửa hai bên đóng lại. James lên tiếng: “Kaplan, Kaplan...”

    Kaplan đáp lời: “Một cơ cấu phòng vệ ẩn gì đó. Khi có quá nhiều người tiến vào nó sẽ được khởi động.”

    James lên tiếng: “Vậy thì tắt nó đi!”

    Kaplan đáp lời: “Đang làm đây!”

    Lý Sơn lúc này tập trung toàn bộ tinh thần nhìn về phía trước. Hắn nâng kính lên. James lúc này quay về phía mọi người ra lệnh: “Giữ vị trí. Tất cả bình tĩnh”. Lý Sơn loáng thoáng nghe thấy được âm thanh cảnh báo như hệ thống đèn laze bắt đầu hoạt động hắn tập trung về phía laze rồi ngước nhìn về phía y vụ binh một cái. Lúc này chiếc đén đã tối hắn cắn răng chờ đợi.

    Khi một binh lính đánh thuê lên tiếng: “Cái gì vậy?”. Hắn nhanh chóng kéo cổ y vụ binh ngã xuống. Hắn biết được mình phản ứng chậm hơn người khác hơn nữa sức khỏe lại kém lên chỉ có thể háng động trước. Hắn chỉ có thể đánh cược vào vận mệnh cho ông trời. Hắn cầu mong sao mình có chút vận khí của kẻ xuyên việt hay chuyển kiếp gì đó.
    “Coi chừng” Cùng lức đó James túm hai tên lính đánh thuê nhào xuống thoát được một kiếp. Hắn lúc này lóp ngóp bọ dầy. Cặp kính của hắn bị lệch sang một bên. Y vụ binh nghi hoặc hỏi: “Chuyện gì vậy?” Bất quá khi nàng nhìn lại thời điểm khá kinh hoàng khi mọi chuyện xảy ra trước mắt. Không ngờ là một lính đánh thuê đã bị cắt mất mấy ngón tay. James lúc nỳ thì đang hét lên: “Cứu thương đâu, cứu thương đâu”

    Y vụ binh lên tiếng: “Có chuyện gì vậy?”

    Lý Sơn lúc này cũng trở mình lại. Mọi việc đang hỗn loạn. Hết người này nói lại đến người khác nói. Lý Sơn lúc này nghe thấy một lính đánh thuê nằm trên đất hét lên: “Đội trưởng nó trở lại”

    Lý Sơn nhớ lại cảnh này. Hắn lúc nào cũng theo sau hai người, lúc nỳ y vụ binh cũng đứng cùng hắn. Một người thì ở phía trước đang lùi lại. Sau đó là James kế tiếp là hắn và y vụ binh. Nếu hắn không nhầm thì sau khi người này cố gắng nhảy lên thì laze sẽ đổi hướng từ phía dưới chân cắt ngang hông người này kế đến James sẽ làm một cú ngoạn mục thoát chết trên không bằng cách bám vào thanh sà ngang trên đỉnh trần. Lý Sơn ngước nhìn y vụ binh hắn chỉ cứu giúp lần trước còn lần này nàng có lẽ phải tự lo lấy mình vì hắn cũng chỉ có thể giúp đến thế mà thôi. Theo sau James. Lý Sơn khi thấy người kia nhảy lên. Lý Sơn cắn răng nàm xuống. Hắn chỉ cầu trời cho RedQueen chú ý đến James nếu không hắn toi là cái chắc.

    Y vụ binh thấy vậy lúc này cũng làm theo Lý Sơn nằm xuống. James làm một cú ngoạn múc đánh đu trên sà ngàng. Thanh dao nhỏ dắt bên hông James bị cắt đứt. Nó rơi xuống sàn phát ra tiếng leng keng. Lý Sơn nhìn mà rùng mình. Hắn trong tâm trạng không muốn chết. Hắn cảm giác cả người lạnh nhưng dưới quần mình lại thấy ấm ấm nhưng giờ hắn không để ý đến. Hắn nhanh chóng bật dậy chạy đến nối cửa ra. Hắn ngoái đầu lại không ngờ y vụ binh cùng với James đều sống sót Lý Sơn hét lớn: “Tin tôi đi chỉ một lần thôi. Cái thứ ba sắp đến rồi!” Hắn điên cuồng hướng mọi người gào lên.

    James lúc này hơi ngoảnh lại nhìn sau đó vẫn chú ý về phía trước. Y vụ binh ngước nhìn Lý Sơn một cái rồi lại nhìn James. Nàng cắn rang chạy về phía Lý Sơn lên tiếng: “Lý Sơn, ta tin ngươi, ta muốn đánh cược vào ngươi một lần”

    James lúc này thấy vậy hắn nhìn trong mắt Lý Sơn sự cầu khẩn. James cắn răng một cái. Hắn lao về phía chỗ Lý Sơn. James hét lên: “Được, ta đánh cược với ngươi một lần!” Khi đó laze đã tạo thành lười tản mát về phía. James chỉ hét lên một tiếng: “Mẹ...” May mắn là Kaplan lúc đó tắt đúng lúc. Không ngờ lần này hắn lại thoát chết. May mắn là chố này cửa kịp đủ chỗ ba người. Lý Sơn thở dài một hơi. Khi cánh cửa mở đôi chân hắn bủn rủn ngã xuống đất. May mắn là hắn nghe được thanh âm dội vào tai hắn làm hắn trấn tĩnh một chút.

    “Hoàn thành chi tiết cấp B, thưởng 5000 điểm.”

    “Hoàn thành cứu vớt y vụ binh đạt được chi tiết cấp C, thưởng 3000 điểm”

    Lý Sơn lúc này nhún ra. James tiến đến võ vỗ bả vi hắn cảm ơn bất quá James lúc này lại hơi nhíu mày vì dưới quần hắn đã ướt đẫm một mảnh. Chính xác mà nói hắn đãi ra quần. Mấy người thấy thế lắc lắc đầu. Lý Sơn thở phào một hơi. Hắn đột nhiên nhìn vào đồng hồ thấy trên đó James “One” Shade cùng với 100m đã hết. Hắn nhớ gì đó lên tiếng: “Đội trưởng có thể cho tôi một khẩu súng và một con dao để phòng thân không.”Ly Sơn hơi hơi gãi đầu, gióng nói run run: “Tuy trí nhớ tôi chưa khôi phục nhưng tôi cảm thấy chỗ này có chỗ không ổn, có thể chó tôi một khẩu súng và một con dao để phòng thân không?” Nghe thấy thế James hơi nhíu mày lên tiếng, Lý Sơn lên tiếng: “Chỉ là ổn định tâm lý thôi. Yên tâm đi tôi không nổ súng bậy bạ đâu...” Lý Sơn cố nặn ra một nụ cười.

    Hắn ngước nhìn về phía mấy người trung Quốc. Ném cho hắn chỉ là những cái nhìn lạnh lẽo, hơn nữa con mang chút ý vị của sự khinh bỉ. Hắn cảm giác được họ như là đanh nói: “Đáng đời đồ không tự lượng sức mình”

    James gật đầu đưa cho hắn một con dao và một khẩu súng lên tiếng: “Được rồi dùng cẩn thận ta không muốn trong lúc thực thi nhiệm vụ mà ăn phải đạn lạc của đồng đội phía sau đâu!” Lý Sơn thở dài một hơi gật đầu đám ứng. Có vẻ như hắn cứu y vụ binh và đội trưởng da đen lên mấy người họ đã coi hắn là một thành viên trong nhóm. Lý Sơn cầm lên khẩu súng và con dao hắn quay sang về phía James nói: “Đội trưởng tôi có thể ra ngoài một chút được không? Quả thực không khí ở đây...” Lý Sơn chỉ về phía kích quang lối đi lên tiếng: “Nó làm cho tôi có cảm giác sợ hãi. Đến bây giờ tôi vẫn còn sợ...”

    James lúc này cùng mọi người thở dài gật đầu. Lý Sơn lúc này run rẩy bước ra. Chân hắn vẫn con run không đứng vững. Lần này hắn cắn chặt răng vào lưỡi của mình làm cho mình cảm giác đau. Hắn cùng lúc đó là nhéo mạnh vào hai chân của mình để cho mình tỉnh táo hơn. Lý Sơn bước về phía nhà ăn B. Hắn nhanh chóng tìm được Matthew đang vắt vẻo ngồi trên đó. JD thì đang nói chuyện với Rain. Thấy Lý Sơn đi đến thì mọi người nghi hoặc hỏi: “Lý Sơn ngươi đến đây làm gì?”

    Lý Sơn lúc này ngồi huỵch xuống đất. Hắn bắt đầu kể truyện xảy ra. JD lúc này tiến đến vỗ vai an ủi hắn. Đúng lúc này tiếng động phát ra, Lý Sơn lên tiếng: “Có chuyện gì vậy?”

    Rain lúc này lên tiếng: “Có tiếng động đằng kia! Ta lại xem sao các người ở lại đây trông chừng nạn nhân!”

    Lý Sơn lúc này lên tiếng nói: “Có thể cho tôi theo được không?”

    Rain trầm ngâm một chút rồi lên tiếng: “Được rồi nhưng cách ta xa ra một chút. Ta không muốn đi cạnh một cái thùng phân bốc đầy mùi nước tiểu đâu!”

    Lý Sơn hơi gật đầu. Hắn cầm trong tay cây súng lục. May mắn là súng đã được nắp đặt, nếu nói thì khéo hắn còn hông biết nắp đạn vào cây sung lúc thế nào cũng nên. Hắn nhẹ nhàng dơ súng lên chân tay hắn run run đi theo Rain. Rain lúc này quay về phía hắn nhìn lắc đầu thở dài. Có vẻ như nữ binh lính đánh thuê khá khinh thường trước sự sợ sệt với đôi chân run như cầy sấy kia của hắn.

    Lúc này hai người tiến đến. Phát hiện một nữ nhân mặc bạch y đang nằm dưới đất. Lý Sơn biết đây là một zombie nữ. Đèn trong các hộp chứa thì đã đỏ. Hắn chỉ cầu mong không đụng độ licker không hắn sớm toi mất. Lúc này nữ binh hướng về phía sau lên tiếng: “JD ở đây có một người còn sống sót.”

    Lý Sơn lúc này chắn trước người Rain, Rain nghi hoặc hỏi: “Lý Sơn ngươi làm gì vậy?”

    Lý Sơn lúc này run run chỉ vào người nữ nhân mặc áo trắng nằm dưới đất ngước đầu quay về phía Rain: “Chúng ta nên cẩn thận để tôi thử kiểm tra xem...”

    Lý Sơn lúc này rón rén đi tới. Hắn hét lớn để cho zombie nữ nghe thấy: “ê, cô còn sống không. Có nghe thấy tôi nói được không?” Hắn rón rén đi tới gần sau đó liên tục phát ra tiếng: “Ê, ê...” rất là to. Rain theo sau có chút bực mình. Nàng tưởng tên này có vấn đề về đầu óc.

    Lúc này hai người tiến đến bất ngờ zombie nữ đứng bật dậy công về phía Lý Sơn. Hắn theo bản năng liên tục nổ súng: “bang, bang...”

    Rain lúc này hét ầm lên: “Lý Sơn, khốn kiếp ngươi làm gì vậy”.

    Xác zombie nữ lúc này ngã ngửa về phía sau nhưng ngay lập tức nó đứng dậy với bước đi cà khịa. Lý Sơn hét lên: “Rain cô nhìn xem xem nó có là người nưa không kìa....” giọng nói hắn run rẩy. Hắn may mắn là đã tè dầm một bãi nếu không hắn có thể làm thêm bãi thứ hai nếu như trong người hắn còn nước. Lý Sơn bắt đầu nôn ọe.

    Rain lúc này dơ súng lên quát lớn: “Đứng lại nếu không tôi nổ súng”

    Lý Sơn nghe thế túc giận sắc cả nước mũi nước miếng hét lến: “Nhìn xem nó có phải là người nữa không, mau nổ súng đi, Ọe....” Nói đến đây Lý Sơn lại tiếp tụ nôn ọe. Hắn cắn răng nhìn về phía Rain đang khai súng. Thấy mấy phát không trúng Lý Sơn gào lên: “Thử, thử bắn vào đầu nó xem nào, ọe, ọe...” Lý Sơn lại tiếp tục nôn mửa, nước mắt nước mũi hắn bắt đầu chảy ra ngoài.

    “Hoàn thành cứu vớt Rain đạt được chi tiết cấp C, thưởng 3000 điểm”

    “Bang, bang...” Rain lúc này nghe thấy thế hướng thẳng zombie nữ nổ súng thẳng đầu nó. Lý Sơn lúc này hắn cố dựa vào cái thúng các tông thở ra hồng hộc. James lúc này cùng với đoàn người Tần Tấn chạy đến, James lúc này mở miệng: “Rain, Lý Sơn, JD ở đây có chuyện gì vậy?”. JD lúc đó cũng cùng chạy đến.

    Rain lúc này thở ra một hơi: “Đội trưởng, đột nhiên nữ nhân này tấn công về phía chúng ta nên ta và Lý Sơn mới nổ súng. Cô ta nhưng là điên rồi, không ngờ bắn bao nhiêu cũng không chết đến khi ta bắn vào đầu nàng mới chết. Không biết cô ta là cái gì nữa?”

    Lý Sơn lúc này thấy James tiến đến quan sát, Lý Sơn cũng vậy hắn lấy con dao găm phòng thân ra chỉ chỉ về phía mồm của zombie hiển nhiên nó đã chết. Con dao của Lý Sơn lúc này đã dính chút dịch và máu của zombie. Lý Sơn biết T-virus sống rất dai. Có lẽ nó sống được về đến chủ thần không gian. Hắn chỉ cầu mong nó không bị chủ thần mạt sát.

    Quan sát dầu vỡ nát của xác zombie nữ, đội trưởng da đẹn lạnh cả người hắn lên tiếng: “Tất cả theo lệnh nhanh chóng rút khỏi Hive”

    Rain lúc này nghi hoặc hỏi: “Đội trưởng không phải chúng ta được lệnh cố thủ tại đây chờ cứu viện sao?”

    James cười khổ lắc đầu: “Không có tiếp viện nữa, lập tức rời khỏi Hive!”

    Lý Sơn lúc này lóp ngóp bò về phía mấy người Tần Tấn. Bạch lĩnh nam tử túm lấy cổ áo Lý Sơn lên tiếng: “Ngươi không lên sủa đôi câu chuyện. Nếu không sẽ nguy hại chúng ta. Nếu như chúng ta có bề gì ta không ngại thay mặt mọi người đưa ngươi xuống hoàng tuyền đâu, đồ con khỉ man di...”

    Lý Sơn lúc này run run giọng: “Xin lỗi thật xin lỗi, nhưng là ta không đành lòng nhìn họ chết!” Mặc dù Lý Sơn lúc này là nói dối nhưng lúc này hắn run run giọng không ai nhìn được hắn đang nói dối chỉ riêng ánh mắt của Triệu Vô Lệ hơi lóe sáng.

    Lý Sơn lúc này quyết định theo đám người JD.. Hắn cách xa mấy người Trung Quốc, trung niên hán tử Tần Tấn thấy vậy chỉ thở dài Đúng lúc đó, có tiếng kim loại ma sát vang lên, Rain và JD tiến về hướng có tiếng động, không bao lâu, một người đàn ông mặc đồ nghiên cứu xuất hiện, lôi theo một cái búa tạ, đằng sau còn vài" người" lắc lư tiếp bước.. JD lên đạn quát lớn hướng về phía zombie nam tử: “Đứng lại, nếu không tôi nổ súng.”

    Lý Sơn chặc lưỡi. Hắn đâu còn là người. Lý Sơn biết đám này là zombie chứ người đâu mà ngươi. Hắn quát lên: “JD ngắm thẳng đầu hắn mà bắn. Người này giống hệt như người trước ta dám cá với anh 100 dollar là hắn không phải là người!”

    Matthew nghe thấy thế nhắm hướng súng ngay đầu hắn. Lúc này mọt đám đông xông ra. Lý Sơn nhìn cảnh này đôi chân hắn run lên. Hấn cố cắn lưỡi dùng một tay còn lại véo mạnh lên đôi chân đang run rẩy của mình. Lý Sơn lên tiếng: “Đội trưởng tình hình này không ổn theo tôi thấy thì...” Lý Sơn hướng về phía Matthew lên tiếng: “có lẽ nên thả hắn ta, có thêm người thêm một phần sức. Tôi nghĩ trong trường hợp này hắn cũng không dám làm gì đâu...”

    Matthew nghe thế gật đầu đồng ý hướng Rain lên tiếng: “Rain mở còng khóa cho hắn!”

    Rain lúc này gật đầu. Matthew thấy vậy hướng Lý Sơn lên tiếng: “Cảm ơn!”

    “Hoàn chi tiết kịch tình được chi tiết cấp D, thưởng 1500 điểm”

    “Không có gì đâu!” Lý Sơn cười đáp lại với bộ mặt khó nhìn vì bao chung quanh lúc này toàn người là người. Một đàn zombie đang bu chung quanh họ. Mọi người liên tục nổ súng. Lý Sơn lúc này mới nhìn ra không ngờ Tiệu Vô Lệ thân thủ lại mạnh mẽ như vậy. Lý Sơn nhìn nàng rất đẹp nhưng so với hắn giờ này hắn không khác gì một tên có ghẻ còn nàng là một con thiên nga cao quý. Ly Sơn cũng không thèm để ý. Hắn giờ đã có chi tiết kịch tình và điểm. Hắn chỉ trờ đến khi mình trở về hắn sẽ đổi mạnh hơn. Thứ nào cũng là hắn dùng mạng đổi cả. Có thể hắn kế tiếp không phải là vãi đái nữa mà có thể là vãi c*t cũng nên nhưng hắn không quan tâm. Hắn biết lần này rất có thể mình sẽ đổi mạnh chỉ cần trở về. Hắn đã xem qua Vô hạn khủng bố. Trần đầu với bảy người này là dễ dàng nhất. Theo như tính toán khả năng đây là tám chín phần giống như vô hạn khủng bố.

    James lúc này lên tiếng quay về phía JD và Kaplan: “JD, Kaplan hai người mau đi tìm cửa...”

    Lý Sơn cắn chặt lưỡi, tinh thần bạc nhược của hắn đã quá tải. Hắn bây giờ rất sợ. Trong lòng hai mâu thuẫn, một giọng nói vang lên: “Ngươi đã kiếm đủ điểm rồi không nên đưa mình vào nguy hiểm nữa nếu không ngươi sẽ chết đấy!”, một giọng khác nói: “Vô hạn khủng bố lúc nào mà trả có nguy hiểm nếu như không muốn chết tận lúc kiếm điểm lần này đi nếu không lần sau ngươi rất có thể sẽ chết!”. Lý Sơn cắn cắn môi lên tiếng: “Đội trưởng để ta theo giúp họ...”

    “Được rồi nhớ cẩn thận!” Do nhiều lần Lý Sơn đã cứu những thành viên của linh đánh thuê mà hắn giờ được tin tưởng. Lý Sơn dùng một tay véo mạnh vào hai chân của mình để lấy lại chi giác. Mọi người có thể thấy hắn đang run rẩy. Nhưng mấy người James lại nghĩ đến hắn có lòng tốt mà thôi. Bạch lĩnh lam tử lúc này cũng vô cùng hoảng sợ lúp sau lưng cũng không dám lên tiếng. Ánh mắt hắn oán độc nhìn về phía Lý Sơn.

    Thiếu nữ xinh đẹp Triệu Vô Lệ lúc này lên tiếng: “Đội trưởng để ta đi giúp hắn một tay!”

    James trầm ngâm một chút ròi gật đầu: “Được rồi nhớ cẩn thần” Sau đó đội trưởng da đen ném về phía thiếu nữ khẩu súng nói: “Ngươi cầm đi!”

    Thiếu nữ suy nghĩ một chút rồi gật đầu một cái: “Cảm ơn!”

    Nàng đuổi theo Lý Sơn. Lúc này JD và Kaplan đang đang kết nối với mấy con mã số để mở đại môn. Lý Sơn chỉ chờ họ song kéo hắn một chút để hắn thoát cảnh này. Lý Sơn biết được nhất định mình có thể kiếm được điểm tưởng thưởng. JD và Kaplan đang tập trung mở ra đại môn. Lúc này JD đang định tiến vào thì Lý sơn hét lớn: “Cẩn thận” cùng theo đó hắn dùng mọt bàn tay kéo người này lại. Bất quá một bàn tay nhanh hơn lại kéo JD lại. Bàn tay này không ai khác là Triệu Vô Lệ.

    Không ngờ người cứu JD không phải là hắn mà lại là nàng. Lúc này tràn ra là một đám zombi. Kaplan cùng với JD cả kinh, hai người hướng tới phía đó liên tục nổ súng. Triệu Vô Lệ cũng hướng bọn họ nổ súng. Lý Sơn quan sát đôi mắt của nàng. Một đôi mắt với con người mà làm hắn ngạc nhiên là nàng lại tạo ra áp lực cực lớn cho hắn. Lý Sơn há hốc mồm trong lòng thầm nghĩ: “Chẳng lẽ nàng mở ra cơ nhân tỏa.”

    James lúc này hét lớn: “Tất cả trở lại RedQueen”

    Lý Sơn lúc này cúng lóp ngóp tăng tốc độ về phái đuổi theo lính đánh thuê. Lý Sơn lúc này cả người căng cứng. Thần kinh cực kỳ mệt mỏi. Lúc này hắn cung với đám người lính đánh thuê đã trở lại trung tâm RedQueen, hắn không thể tưởng được là mình lúc này còn sống sót. Hắn cũng không nghĩ đến tại sao mình nết được về phía Hive. Lý Sơn đôi nhân nặng trĩu huỵch vào một chiếc ghế. Trung niên nam tử tiến đến vỗ vỗ vai hắn an ủi. Triệu Vô Lệ thì nhìn hắn một cách ky quặc. Giờ hắn mới để ý một người là trung niên đại mụ không ngờ nàng vẫn còn sống sót hơn nữa trong tâm trí của hắn không ngờ trung niên đại mũ này lại vẫn còn sống sót.

    “Mở cửa, mau mở cửa!”

    Một âm thanh cắt đi sự suy nghĩ của Lý Sơn. Lúc này hai người lính tiến đến mở cửa thì ra là Alice. James vội vàng hỏi Alice: “bên ngoài thế nào, con đường vừa rồi còn đi được không”

    Alice lắc đầu lên tiếng: “Bên ngào toàn quái vật, chúng đang ở đó chờ, không đi được nữa đâu.”

    Đám binh lính đánh thuê lúc này thở ra một hơi phiền muộn, Kaplan ôm đầu kêu lên: “Xong rồi, chúng ta kết thúc rồi, phòng máy chính không còn cửa nào cả.”

    Spence lúc này nghi hoặc hỏi: “Tại sao chúng ta không ở lại đây, bên ngoài phát hiện sẽ phái tiếp viện đến, tôi không muốn tiếp tục đối diện cái thứ quỷ quái đó.” Thấy đám lính đánh thuê mặt như đưa đám, Spence lên tiếng: “Sao vậy, tôi nói sai cái gì à?”

    Kaplan ho khan ra mấy tiếng: “Có lẽ không có tiếp viện đâu.”

    Spence lúc này mặt trắng dã túm lấy cổ áo của Kaplan hét lớn: “Tại sao lại như vậy? Tại sao không có tiếp viện?”

    James nhìn mọi người thở dài: “Chúng tôi nhận mệnh lệnh mang Main của Red Queen về, sau đó đóng chặt Hive lại, cắt đứt hoàn toàn liên hệ. các người còn nhớ cánh cửa lớn dẫn đến Hive không, trong 3 tiếng mà chưa đạt đến đó, cánh cửa sẽ triệt để đóng lại. Đám lãnh đạo công ty chết tiệt, bây giờ tôi mới hiểu rõ cái mệnh lệnh đó, hóa ra trong này đầy những thứ quỷ quái...”

    Spence lúc này giọng run lên: “Họ không thể làm như vậy được. Chúng ta nhưng vẫn còn sống a!”

    Rain lúc này thở ra một hơi: “Đó là cách bảo mật tốt nhất, chúng ta đều chết thì không ai tiết lộ bí mật nghiên cứu nữa.”

    Mọi người tất cả lúc này trầm mặc, lúc này Spence mặt tái xanh tái mét cáu kỉnh quát lên: “Tại sao đến giờ các ngươi mới nói, ở dưới lòng đất nửa dặm này mới nói. ( dặm anh = 1,6 km)”

    Đám binh lính đánh thuê đều cúi đầu chán nản, Alice lên tiếng: “Đừng tranh cãi nữa, bây giờ quan trọng là tìm đường rời khỏi đây.” Nói xong nàng xách theo một chiếc tui có chứa main RedQueen. Lý Sơn trầm ngâm một chút. Nàng nhưng là siêu trí tuệ computer. Hắn tính xem có trở lại đây bắt lấy nàng không. Nếu như kinh khủng phiến có thể trở lại hắn nhất định muốn thứ này.

    James lúc này kêu lên: “Cô muốn làm gì vậy?”

    “Khởi động lại máy tính” Alice bình thản trả lời.

    Lý Sơn biết đây chẳng qua là tiền mua giấy vàng mã. Hắn biết dù họ có thoát khỏi Hive cũng khó lòng thoát khỏi được bàn tay của Umbrella công ty. Lý Sơn có chút trầm ngâm. Hắn suy tính bước tiếp theo. Hắn lúc này cùng đám người Triệu Vô Lệ, Tần Tấn, Sở Sở, Tôn Diệu cùng Hoài Hương tiến về phía sau ngồi nghỉ.

    Lý Sơn lúc này lên tiếng: “Mọi người khỏe!?”

    Sở Sở thiếu nữ lúc này đang khóc thút thít. Bạch lĩnh nam tử nhân cơ hội đến an ủi nàng. Tần Tấn thấy thế gật đầu hơi đáp lại. Lúc này mọi người không khí trầm mặc. Lý Sơn lên tiếng: “Giờ sắp đến cuối phim, tho như tôi phỏng đoán thì...” Lý Sơn nhìn về phía đồng hồ: “Theo thờn gian con số này khi hết nhất định sẽ trở lại được...” Lý Sơn trầm ngầm: “Có thể về nơi chúng ta đã xuất phát đại loạn là thế...”

    Sở Sở lúc này khinh bỉ nhìn về phía hắn: “Sao ngươi biết sau khi hết thời gian chúng ta có thể trở về được chứ?”

    “Đúng vậy!” Bạch lĩnh nam tử Tôn Diệu lên tiếng.

    Lý Sơn lắc lắc đầu: “Ta đoán thôi...” Lý Sơn bình tĩnh chỉ vào đồng hồ: “Nó đề kỳ thời gian chúng ta sống sót hơn nữa các ngươi nhó đông bắc đại hán ở trên tàu chứ hắn nhưng là cách xa James nên mới bị mạt sát. Theo như ta đoán thì thời gian này hết chúng ta rất có thể được trở về nhà hoặc trở về nơi xuất phát...”

    Triệu Vô Lệ đôt mắt hơi lóe ra tinh quang: “Có vẻ như ngươi rất rõ về nơi này thì phải!”

    Lý Sơn thở dài: “Các ngươi có thể nhìn ra ta là một tên nghiện Net đi. Có mấy loại trò chơi rất giống như phương thức chúng ta tham gia. Thế nên các ngươi không cần phải quá lạ lẫm đâu. Mấy loại tiểu thuyết huyền huyễn các loại người như nhân viên văn phòng các ngươi cũng ít đọc nên không biết đấy thôi!” Lý Sơn thở dài: “Ta chỉ đoán thế bất quá giờ chúng ta có hai con đường để lựa chọn!”

    Tần Tấn lúc này lên tiếng: “Cậu trai trẻ Việt Nam tôi tin tưởng cậu. Cậu mau nói đi, hai con đường chúng ta ở đây là sao?”

    Lý Sơn thở dài: “Theo như tôi đoán thì rất có thể hết thời gian chúng ta có thể trở về. Mà tốt nhất các ngươi đừng nghĩ đến chết là có thể trở về cơ thể nhé. Tôi nhớ có một thí nghiệm thế này. Bịt mắt một người làm cho người đó không nhìn thấy gì cả rồi dùng con dao cùn rạch nên tay nạn nhân sau đó dùng nước đổ lên vết thương rồi nói với nạn nhân là ‘máu đang chảy không ngừng’... ” Lý Sơn trầm ngâm: “Hắc, sau hơn ba giờ người này bị chết vì sốc mặc dù trên người không có vết thương...”

    Sở Sở nghe thấy thế thì càng khóc lớn. Tần Tấn thở dài: “Đủ rồi Lý Sơn cậu nói ra hai con đường mà chúng ta phải chọn đi!”

    Lý Sơn trầm ngầm: “Một là chúng ta ở lại đây chờ đến hết giờ, đặt cược vào may mắn. Hai là theo lính đánh rời khỏi đây, tất nhiên sẽ phải đối mặt zombie cerberus cùng với licker hai đại quái vật rồi...”

    “Ô, ô... ta không muốn đi, ta không muốn đi!” Sở Sở lúc này khóc lớn. Bạch lĩnh nam tử lại tiến đến an ủi.

    Tần Tấn lúc này lên tiếng: “Lý Sơn vậy cậu chọn là gì?”

    Lý Sơn thở dài: “Theo như thời gian biểu rất có thể sau dó RedQueen bị tắt bất quá ta mong là mấy chiếc cửa sắt đủ ngăn cản licker hoặc nói chung là RedQueen không bị đóng. Đây là con đường mà ta lựa chọn...” Lý Sơn thở dài nhìn lại thân thể mình lên tiếng: “Thân thể ta quá yếu ớt nếu như đi theo lính đánh thuê rất có thể ta sẽ chết...” Nói đến đây Lý Sơn nhìn về phía Tần Tần và Triệu Vô Lệ: “hai người các ngươi lên đi theo họ như vậy các ngươi rất có thể kiếm được cái gọi là điểm thưởng kia...”

    Triệu Vô Lệ đắn đo suy nghĩ rồi lên tiếng: “Ta không muốn đặt sinh mạng mình vào cái gọi là may mắn nên ta sẽ theo họ rời đi!”

    Lý Sơn lúc này quay về phía ba người Sở Sở lên tiếng: “Còn các ngươi?”

    Hoài Hưởng lên tiếng: “Ta không có ý kiến tùy theo các ngươi”

    Sở Sở lúc này thút thít: “Ô,ô, ta không muốn đối mặt với chúng ta còn là ở lại đây!”

    Bạch lĩnh nam tử Tôn Diệu lúc này cũng cắn răng nói: “Ta còn là ở đây!”

    Tần Tấn lúc này thở dài nhìn ba người họ xoay ra hướng Triệu Vô Lẹ lên tiếng: “Họ cũng ở lại đây, có lẽ ta cũng ở lại. Với thân thể họ cần người bảo vệ...” Triệu Vô Lệ nghe thấy thế thì gật đầu.

    James lúc này tiến đến, đám người Lý Sơn mới hướng đến James nói về ý kiến của mình. James cau gắt nói: “Tôi không có thời gin đùa với các người đâu!”

    Lý Sơn thở ra hổn hển lên tiếng nói: “Đội trưởng tôi không có nói đùa tôi nói là năm người chúng tôi sẽ ở lại đây. Triệu Vô Lệ sẽ theo các vị rời đi...”

    James gắt gao lên tiếng nói: “Không được ai cũng có thể được nhưng cậu đã cứu mạng tôi, y vụ binh, còn cả Rain. Chúng tôi không cho phép cậu ở lại. Nhớ cậu là đồng bạn của tôi. Tôi sẽ bảo vệ cậu rời khỏi đây” James trầm ngâm một lúc chỉ vào đám người Sở Sở: “Cả bọn họ nữa! Được rồi mọi người tất cả nghe mệnh lệnh rời đi!”

    Lý Sơn lắc đầu thở dài: “Đội trưởng cảm ơn đã vì tôi mà lo lắng quan tâm. Bất quá ngài hẳn nên xem lại thân thể của tôi. Với thân thể tôi cùng với họ đi cùng các vị sẽ chỉ làm vướng chân vướng tay mà thôi. Nếu mang theo chúng tôi thay bằng tăng nên gánh nặng cho các vị thì hãy để chúng tôi ở lại đây chẳng phải sẽ tăng sự sống sót của tất cả mọi người sao... Các vị rời đi có thể kêu người đến giúp chúng tôi mà!”

    James trầm ngâm một lúc lâu, chậm rãi nói:” Tôi hiểu rồi... Kaplan, mở lại hệ thống phòng ngự và hành lang laser... Mấy người ở lại trong phòng máy chủ.. chỗ này an toàn nhất, nếu còn sống sót, chúng tôi sẽ báo cáo về mấy người, cố mà sống sót nhé.”

    Lý Sơn đột nhiên hướng về James lên tiếng: “Có thể cho chúng tôi mấy khẩu súng phòng thân được không?”

    James nghe thấy thế gật đầu: “JD”

    Sau khi nhận được mấy băng đạn và khẩu súng. Lý Sơn cùng với bốn người còn lại tiến vào phòng máy chủ. Hắn ngồi phịch xuống. Hắn ngước nhìn về phía ánh mắt họ trong đó thấy được sự hổ thẹn tiếc nuối cùng thương tiếc. Lý Sơn lúc này đưa mấy khẩu súng về phía bạch lĩnh cùng với Tần Tấn, hắn mở miệng nói: “Các vị hi vọng ta cùng mọi người cùng sống sót” Lý Sơn trầm ngâm: “Sở Sở cô nương nếu cần có thể cầm lấy một khẩu...”

    Sở Sở lúc này run run cầm trong tay khẩu súng. Lý Sơn thở dài: “Chú ý một chút cẩn thận cướp cò...” Sở Sở không thèm ngước lại nhìn hắn một chút. Thiếu nữ cầm súng núp vào trong góc.

    Lý Sơn lúc này tiến đến về phía RedQueen, hắn mỉm cười lên tiếng: “RedQueen ta biết giờ licker đã thoát khỏi mấy thùng chứa. Nhưng tôi hy vọng nó không tìm được chúng tôi ít nhất là” Lý Sơn nhìn về phía đồng hồ lúc này còn 15 phút: “15 phút cô làm được không?”

    Giọng bé gái trầm ngâm phiến khắc vang lên: “Tôi muốn hỏi, các người đã chọn ở lại đây, sao còn cố sống xuống, không phải các người đã lựa chọn tự hy sinh rồi sao?”

    Lý Sơn lên tiếng: “Tôi biết nhiệm vụ của cô là không để cho chúng tôi phát tán virus. Bất quá cô chỉ kéo *** giúp chúng tôi sống sót hơi tàn không được sao. A, a, nếu cô nghĩ xem tôi nếu như tôi nổ súng phá tan cô ra thì sao nhỉ?”

    Bạch lĩnh nam tử lúc này hét lên : “Lý Sơn ngươi điên rồi! Nếu như ngươi làm vậy nhất định chúng ta sẽ bị licker ăn sống!”

    Tần Tấn lúc này hét lên: “Đủ rồi ta tin Lý Sơn. Tôn Diệu tốt nhất ngươi không xen vào truyện của hắn. Ta tin hắn không làm hại chúng ta...”

    “Hừ” Tôn Diệu hừ lạnh một tiếng.

    Lý Sơn lúc này mỉm cười: “Nếu như cô để bất kỳ con zombie hay licker nào tiếp cận chúng tôi thì tôi đảm bảo tôi sẽ phá tan cô trước khi chúng tiếp cận được tôi, cô tin không?”

    Giọng bé gái ngập ngừng: “Đã hiểu rõ, Licker và zombie không thể vượt được qua hệ thống phòng ngự.”

    Lý Sơn lại tiếp tục nói: “Dùng âm thanh của cô dẫn dụ chúng cách xa nơi này như vậy được chứ?”

    Bé gái tiếp tục đáp lời: “Đã hiểu!”

    Lý Sơn lúc này thở dài. Hắn lóp ngóp bước về phía đám người Tần Tấn. Lý Sơn lên tiếng: “Ta làm vậy chỉ mong muốn an toàn cho tất cả mọi người thôi! Mong mọi người thông cảm cho hành động vừa rồi của ta!”

    Tần Tấn lúc này vỗ vỗ vào bả vai của hắn: “Được rồi chúng ta hiểu... Ta biết tiểu tử ngươi không tầm thường mà!”

    Bạch lĩnh nam tử thấy vậy thì hừ lạnh một tiếng: “Hừ có giỏi giang gì chứ chẳng qua chỉ là một tên man di mà thôi!”

    Lý Sơn thở dài: “Được rồi! Ta là man di cũng được nhưng ngươi hiểu ta làm vậy cũng là sự an toàn cho mọi người mà thôi!”

    “Hừ, vì an toàn mọi người?” Bạch lĩnh Tôn Diệu nhếch miệng cười: “Nếu như không phải người thay đổi kịch tình phim làm chúng ta suýt chết sao?”

    Lý Sơn lên tiếng: “Nếu như ta không liều chết giúp họ trong kích quang lối đi làm sao lấy được họ tin tưởng. Làm sao mà lấy được súng cho các ngươi bảo vệ. Hơn nữa ngươi đã trải qua nguy hiểm chưa?”

    “Câm miệng con khỉ man di kia!” Tôn Diệu tiến đến túm lấy áo cảu Lý Sơn. Bất quá tần Tấn còn đứng ra ngăn cản: “Đủ rồi Tôn Diệu nếu như ngươi động vào Lý Sơn thì đừng trách ta...”

    “Tần đại thúc đây là thế nào...” Tôn Diệu lúc này nghi hoặc nhìn về phía Tần Tấn: “Sao đại thúc lại bênh vực hắn, hắn nhưng là người Việt nam, một tên man di không hơn không kém...”

    Tần Tấn lúc này lên tiếng: “Đủ rồi, ta không bênh vực ai cả. Lý Sơn hắn nói đúng. Nếu như không có hắn chúng ta không thể sống sót được...”

    “Hừ” bạch lĩnh nam tử lúc này ném Lý Sơn ra một bên. Mặc kệ hắn lúc này đang ho khan. Bất quá rất nhanh mọi người nghe thấy âm thanh rột roạt ngoài đại môn. Lý Sơn cả kinh tiến về phía RedQueen hét lên: “RedQueen đây là chuyện gì xảy ra?”

    Giọng cô bé lúc này vang lên: “Một con licker đang tấn công về phía cửa ra vào. Hệ thống hành lang laze bị lỗi không thể hoạt động... tính toán licker sau 1 phút 30 giây phá song đại môn” Không thể nào nói khác được Triệu Vô Lệ nhưng là đi để ngăn cản Kaplan tắt RedQueen bất quá không ngờ chủ thần vẫn chơi hiểm làm cho mọi người muốn sống xuống dưới cũng khó.

    Lý Sơn cáu gắt lên tiếng: “không phải cô đã dùng âm thanh hấp dẫn chúng đi rồi sao?”

    Giọng cô bé nhàn nhạt trả lời: “Licker sau khi tiến hóa xuất hiện khả năng suy nghĩ nó dựa theo mùi người sống để tìm được đến đây!”

    Bạch lĩnh lúc này hướng súng về phía Lý Sơn hét lớn: “Giờ các ngươi cứ tin tưởng hắn đi không phải bây giờ chúng ta sắp bị licker tấn công rồi ư?”

    “Ô, ô, ta không muốn chết, ô...” Sở Sở thiếu nữ lúc này khóc lớn.

    Lý Sơn run run. Hắn rất sợ bạch lĩnh nam tử Tôn Diệu sẽ nổ súng. Hắn lên tiếng: “nếu như... ngươi.. chỉ súng vào ta... sao không giữ đạn đối phó licker... nhỉ?”

    Tần Tấn lúc này đưa tay ra ngăn cản: “Lý Sơn nói đúng chúng ta lên giữ lấy đạn để đối phó licker...”

    Bạch lĩnh nam tử nghe thấy thế thì hừ lạnh. Lý Sơ cẳn răng xem đồng hồ. Nếu tính khoảng thời gian licker phá cửa vào thì còn 30 giây để hết thời gian. Lúc đó licker sẽ tấn công họ trong 30 giây. Lý Sơn lúc này cả đám người lùi về phía sau. Lúc này cả đoàn người lùi về phía sau. Xuất hiện trước mặt bọn họ là một sinh vật trần trụi. Sở Sở lúc này hét lớn: “A,a....” có vẻ cực kỳ sợ hãi.

    Lý Sơn lúc này cũng run sợ. May mắn lúc này tinh thần hắn khá hơn còn không có đái ra quần. Nhưng chân hắn đã mềm nhũn. Licker từ từ bước đến về phía Sở Sở. Sở Sở lúc này liên tục ô ô khóc: “Không muốn, đừng đến đây, cút đi đồ quái vật, ô, ô...”

    Lý Sơn lúc này có chút bực tức về sự ngu ngốc của nữ nhân nhưng giờ tinh thần hắn cực kỳ căng thẳng và mệt mỏi. Mọi người lúc này tách ra khỏi Sở Sở. Sở Sở lúc này cực kỳ hoang hốt hét lên: “Nam nhân đều là lũ khốn kiếp! Tôn Diệu không phải ngươi đã nói bảo vệ ta sao, người chạy đi đâu vậy...”

    Lý Sơn nhìn nàng có chút thương hai. Hắn cầm lấy súng bắt đầu điền cuồng nổ súng về phía licker. Licker lúc này nhảy trốn thoát. Lý Sơn lúc này đột ngột thấy một cái miệng lớn xuất hiện trước mặt hắn đây là ký ức cuổi cùng của hắn tại bộ phim kinh khủng phiến này. Đột nhiên đầu óc của Lý Sơn tối sầm lại.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  4. Bài viết được 65 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    21302766,953116098,alientuskarr,bachhongb,bachkimkysi,bagggggggg,cuhanh1887,Darkzergling,doccolaonhan1987,dragonlord474,dtthanh4321,duccowboy,dunganh2712,duong06,grabon,hellgate,inlove,Julietle,k147601276,khacvu,leductho,Lee Haulus,lolalo321,lonelydrgon,mama1232,miinhhuy,minhsbv,mochiru,mogemthathu,momo123,motsach1710,nam2504,ngocnghechvn,ngocphuoc84hcm,nguoilatao,NguyenHoang,nguyenkhang1982,nhathuy92cr,nhocvui,polonezvn,QuânMạcTà,qwertyuiop1989,rod,shava1993,shevaanh,Sneaky,ssadfgh,stinkbug9999,tai_pt,talavip241,thatsattinh,thedeath1989,ToBe_or_NotToBe,tuantreu,uyennhi1011,vinhnato,vuphong5182,yuumie,zeldahai,
  5. #3
    Ngày tham gia
    Dec 2012
    Bài viết
    2,535
    Xu
    666

    Mặc định

    Quyển 1: Trở lại Hive

    Lý Sơn lúc này xuất hiện trước mặt mọi người. Lần này không ngờ có tất cả người còn sống sót. Trên người Triệu Vô Lệ không ngờ lại xuất hiện nhiều vết thưởng lớn như vậy. Lý Sơn thẻo bản năng hét lớn: “Chủ thần cho cô ấy chữa trị điểm do chính ngươi nhìn trừ...” Lý Sơn lắc đầu thở dài. Hắn lúc này mới nhìn lại thì ra lúc này hắn đứng dưới quang đoàn của một mặt trời nhỏ sáng rọi. Trong tay hắn vẫn cây súng và một chiếc dao gắm đeo về phía bên hông. Lý Sơn nhìn lại Triệu Vô Lệ, không ngờ một luồng sáng chiếu về phía nàng.

    Đúng lúc này hiện lên trong óc của Lý Sơn là thông tin giản đơn về chủ thần không gian. Nếu như Lý Sơn đoán không nhầm thì đây toàn bộ là tân nhân nên mới có việc này. Ở chủ thần không gian có 20 căn phòng, chỉ cần tưởng tưởng là có thể thiết kế ra được theo ý mình thích. Ngoài ra còn có thông tin về sử dụng điểm tưởng thưởng. Điểm tưởng thưởng đơn giản là dùng đổi đồ chữa thương cùng với huyết thống... Chính xác được chủ thần giản lược...

    Sở Sở lúc này khóc ô, ô lên tiếng: “không phải là sau khi kết thúc phim sẽ trở về nhà sao? Tại sao chúng ta lại về nơi này. Nơi này là nơi nào a?” Bạch lĩnh nam tử lại tiến đến an ủi bất quá không như hắn nguyện ý, Sở Sở lúc này gằn giọng nói: “Ngươi cút đi, lúc đó sao nguowqi không bảo vệ ta...”

    Bạch lĩnh nam tử Tôn Diệu hừ lạnh một câu nhìn mọi người. Hắn cũng không muốn làm gì quá đáng nhưng ở đây còn có ba người khác là Lý Sơn, Tần Tấn, Triệu Vô Lệ còn đang trong quá trình chữa thương.

    Lý Sơn không thèm tính toán với kiểu cách vị tiểu thư này. Tần Tấn lúc này bước đến tiến về phía Lý Sơn lên tiếng nói: “Lý Sơn cậu nghĩ sao về chuyện này...”

    Lý Sơn thở dài: “Rất có thể chúng ta tiến vào một thần ma trờ chơi. Tôi sẽ nghiên cứu thử xem. Mong đại thúc không quá chán nản...” Lý Sởn thở dài: “Mong rằng tôi sẽ tìm được cách thoát khỏi đây!”

    Tần Tấn vỗ vỗ vào bả vai Lý Sơn ra vẻ hiểu. Nói đến đây Tần Tấn tiến về một căn phòng. Lý Sơn cũng lười quản việc này. Hắn bắt đầu liên lạc với chủ thần. Lúc này bạch lĩnh nam tử cũng tiến về phía cửa tìm một nơi nghỉ ngơi để Sở Sở khóc trên quảng trường. Có vẻ như bạch lĩnh nam tử bắt đầu có chút khó chịu với tính cách của cô ta. Lý Sơn xem xét nhận xét cuối cùng về Sở Sở đại tiểu thư, nàng có vẻ có chút thông minh bất quá khi gặp nguy hiểm thì có vẻ như bộc lỗ ra hoàn toàn yếu đuối. Lý Sơn lúc này tập tring vào chủ thần không gian. Hắn lên tiếng: “Chủ thần nhóm ra tư chất thân thể của ta”

    Lý Sơn xem xét cơ thể của mình trí lực 137, tinh thần lực 132, tế bào hoạt lực 71, phản xạ thần kinh 87, sức mạnh cơ băp 72, miễn dịch lực 71. Lý Sơn nhìn vào chỉ số này mà không khỏi thở dài. Hắn liên lạc với chủ thần nói: “Chủ thần nhóm ra chi tiết và điểm tưởng thưởng mà ta đã đạt được trong bộ phim lần này!”

    “Hoàn thành chi tiết cấp B, thưởng 5000 điểm”

    “Hoàn thành cứu cới y vụ binh đạt được chi tiết cấp C, thưởng 3000 điểm”

    “Hoàn thành cứu cới Rain đạt được chi tiết cấp C, thưởng 3000 điểm”

    “Hoàn thành chi tiết cấp D, thưởng 1500 điểm”

    “Đột phá tinh thần giới hạn đạt được 500 điểm thưởng”

    “Giết chết 13 zombie đạt được 1 điểm thưởng”

    “Hoàn thành kinh khủng phiến nhận được 1000 điểm thưởng”

    “Tổng cổng 1chi tiết cấp B, 2 chi tiết cấp C, 1 chi tiết cấp D, 14001 điểm thưởng”

    Lý Sơn thở dài một chút. Bất chợt hắn nghe thấy một tiếng “Cảm ơn” một thiếu nữ xinh đẹp với bộ y phục rách rưới đang tiến về phía căn phòng. Mái tóc dài đen, đôi môi đỏ mọng xinh xắn, thân hình ma quỷ, bộ ngực kia... Lý Sơn trong nòng có chút phát hỏa. Lý Sơn bắt đầu tìm hiểu về huyết thống và cách tạo người. Theo như đề kỳ lần đầu thì tạo người miễn phí. Lần sau mỗi lần tạo người sẽ tốn 500 điểm. Lý Sơn lại tiếp tụ tìm hiểu về huyết thống:

    “ADN biến dị Spiderman, đánh giá 83 điểm, thích hợp với những bộ phim cần có độ linh hoạt cao, kỹ năng phun tơ nhện thích hợp với mọi tình huống, cần chi tiết cấp B và 2000 điểm.”

    “Cường hóa khí công cao cấp, đánh giá 87 điểm, thích hợp những bộ phim cận chiến, cường hóa đường vận công cao cấp, tăng một lượng lớn nội công, nâng cực cao toàn diện tố chất cơ thể trong một thời gian ngắn, cần 1 chi tiết cấp B và 2500 điểm và cường hóa khí công trung cấp...”

    “Huyết thống Werewolf ( người sói) biến dị cao cấp, đánh giá 88 điểm, thích hợp với hầu hết các bộ phim kinh dị, có khả năng hóa sói biến dị, trong thời gian ngắn nâng rất cao các hạng tố chất cơ thể, tăng cường độ cứng cơ thể và khả năng khôi phục, do đã biến dị nên người nhận huyết thống không bị bản năng chó sói chi phối, cần 1 chi tiết cấp B, 2700 điểm và cường hóa huyết thống người sói sơ cấp.”

    “Huyết thống Vampire ( ma cà rồng) cao cấp, đánh giá 90 điểm, thích hợp cho hầu hết các bộ phim kinh dị, kỹ năng của huyết tộc có thể dùng hầu hết các kỹ năng, đạt đến cấp bậc bá tước sẽ tăng mạnh sức sống, chỉ cần đầu não và tim không bị hủy sẽ không ngừng khôi phục, do là huyết thống biến dị nên không sợ ánh sáng, bạc, thánh giá..v.v, cần 1 Chi tiết cấp B, 3000 điểm, huyết thống tử tước ma cà rồng.”

    “ADN biến dị bức xạ cao...”

    Lý Sơn sau khi thoáng lướt qua mấy huyết thống. Có hai huyết thống mà hắn tìm được mà hắn thích nhất đó là huyết thống Saiyan và huyết thống quỷ Sparda. Huyết thống Saiyan là huyết thống trong bộ truyện tranh bảy viên ngọc rồng. Nói chung là theo như tác phẩm này thì người luyện thành cấp bậc cao nhất đó là Super Saiyan có thể một chưởng sang bằng cả một tinh cầu. Hơn nữa huyết thống này sau khi bị thương khôi phục lại thân thể tăng mạnh các hạng mục. Bất quá Lý Sơn hiểu chủ thần mỗi huyết thống đều để chữ biến dị. Lý Sơn chắ đến 99% là chủ thần thiến rớt làm đại phúc độ nó giảm xuống. Lý Sơn biết trước điều này hắn giám khẳng định 100% chủ thần sẽ không để bug này thế nên hắn suy nghĩ đến huyết thống Sparda.

    Huyết thống Sparda là huyết thống lấy tên một bộ game hay tác phẩm truyện có tên Devil May Cry. Ngươi mang huyết thống này có khả năng của quỷ. Có khả năng bất tử, đạn bắn xuyên đầu hay xuyên trái tim cũng không chết, nhưng bắn nhiều quá hao hết sinh mệnh lực cũng chết. Người mang huyết thống Sparda có khả năng hóa thân từ người thành hình dáng quỷ từ đó mà đề cao thân thể tử chất cũng như sức mạnh khả năng hồi phục... Theo như cốt truyện của Devil May Cry. Quỷ Sparda đã sui khiến quỷ vương Mundus tấn công đánh chiếm loài người cùng với thiên giời. Với sức lực yếu ớt của loài người Mundus đã gần như thống trị cả thế giới loài người. Ngay cả thiên giới cũng không thoát khỏi việc này. Nhưng lúc này đúng lúc đó thì Sparda lại phản bội Mundus để đến với loài người. Ông đứng về phía loài người chống lại quỷ vương Mundus. Vì Sparda đã hiểu được thứ gọi là tình cảm của loài người mà loài quỷ không có. Ông quyết định đứng về phía loài người chiến đấu loài quỷ. Với sức mạnh đệ nhất chiến giả của ma giới, Sparda đã thành công phong ấn con đường giao giữa hai giới Ma giới và Nhân gian. Theo như một số người nhận xét thì Sparda hoàn toàn có khả năng tiêu diệt ma giới nhưng ông không làm vậy vò đơn giản ông cũng là một người trong đó. Cuối đời ông sống với một người phụ nữ loài người sinh ra hai người con là Dante và Vergil. Sau đó không ngờ lỗ hổng ma giời và nhân gian lại mở ra, Sparda lên đường từ giã gia đình đi lên chiến tuyến. Đúng thời gian đó thì bi kịch xảy ra với gia đình của Sparda, vợ của Sparda là Eva bị quỷ sát hại cùng với đó là hai người con của Sparda cũng bị thất lạc, kế tiến tới Sparda cũng bỏ mình trong trận chiến để hoàn thành phong ấn con đường thông giữa Ma giới và Nhân gian.

    Lý Sơn xem một chút huyết thống này thì huyết thống này cường hóa đến cấp S, cấp tháp nhất là cấp C cấp. Theo như cấp thấp hắn chưa có khả năng hóa quỷ chỉ cần

    “Huyết thống quỷ Sparda biến dị sơ cấp, đánh giá 68 điểm, thích hợp với hầu hết các bộ phim kinh dị, kỹ năng của quỷ có thể dùng hầu hết các loại vũ khí và kỹ năng phong cách(style), không có khả năng hóa quỷ, trong thời gian ngắn nâng rất cao các hạng tố chất cơ thể, tăng cường độ cứng cơ thể và khả năng khôi phục, do đã biến dị nên người nhận huyết thống không bị bản năng quỷ chi phối, chỉ cần đầu não và tim không bị hủy sẽ không ngừng khôi phục, do là huyết thống biến dị nên không sợ ánh sáng, bạc, thánh giá..v.v cần 1 chi tiết cấp C, 1500 điểm.”

    Lý Sơn lại nhớ đến phần tạo người. Hắn muốn đánh liều một phen. Giờ hắn rất yếu dù có cương hóa kiểu gì cũng không mạnh hóa lên được. Chính xác giải thích đơn giản là giao cho một đứa trẻ ba tuổi một khẩu súng. Nếu dùng thời gian đi rèn luyện cũng có thể bất quá hắn tự đi rèn luyện sao, cũng tăng không được bao nhiêu. Lý Sơn căn răng một chút suy nghí, hắn hỏi chủ thần: “Chủ thần ta có thể tạo người từ trong truyện tranh, game... kèm theo đó là giữ vững ký ức và kỹ năng hay không?”

    “Có thể, tùy theo ký ức và kỹ năng người tạo ra mà tiêu tốn chi tuyến kịch tình tương đương”

    Lý Sơn cắn răng nói: “Ta muốn tạo ra Vergirl trong Devil May Cry mang theo toàn bộ ký ức và kỹ năng thiết kế tuổi 15 tuổi, đẩy các thuộc tính lên cao nhất 200 điểm cùng với đó là tuyệt đối vì lợi ích của ta. Cường hóa thêm cho hắn huyết thống Sparda sơ cấp không biết tiêu tốn bao nhiêu chi tiết cùng điểm thưởng?”

    “Nhân vật Vergirl trong Devil May Cry 3 muốn tạo ra mang theo tất cả chỉ nhớ và kỹ năng cần 1 chi tiết cấp B 3000 điểm thưởng. Cường hóa huyết thống Sparda sơ cấp cần 1 chi tiết cấp C 1500 điểm thưởng. Tổng cộng 1 chi tiết cấp B, 1 chi tiết cấp C, 4500 điểm thưởng.”

    Một nam tử tóc bạc điển trai xuất hiện trước mặt của Lý Sơn. Hắn lên tiếng: “Sao ta lại xuất hiện tại nơi này thế này?” Hắn nhìn về phía Lý Sơn: lên tiếng: “Trong ký ức của ta thì ngươi là chủ nhân của ta, ta phải tuyệt đối vì lợi ích của ngươi. Đây là chuyện gì xảy ra thế này?”

    “A” Lý Sơn hởi ngẩn người. Hắn bắt đầu cùng với Vergirl nói chuyện. Vergil lạnh lùng gật đầu một cái: “Thì ra là vậy. Ngươi muốn ta dạy ngươi kiếm thuật?”

    “Vâng” Lý Sơn gật đầu.

    Sau một hồi nói chuyện. Lý Sơn muốn đánh liều một phen. Hắn đổi cho Vergil một thanh katakana với chuôi đao làm bằng kim cường cùng với mình một chuôi đao như vậy. Lý Sơn bắt đầu tìm hiểu. Hắn không thể ngờ rằng chỉ cần tiêu tốn một chi tiết cấp D là mở ra Resident Evil tiến vào. Lý Sơn đánh cuộc một cái. Hơn nữa hắn còn phát hiện các loại bí kíp rẻ hơn nhiều so với cường hóa. Lý Sơn cắn răng nhìn về phía con dao gắm đang chứa T-virus. Lý Sơn liên lạc với chủ thần: “Chủ thần ta có thể biến đổi thân thể trở lại 6 tuổi được không?” Nếu nghe lời này chắc nhiều người hắn nghĩ Lý Sơn là một kẻ điên. Nhưng hắn muốn đánh cuộc nếu như thắng ván này hắn nhất định thắng một vố lớn. Tất cả hắn đặt cược vào Vô hạn khủng bố, cái tác phẩm chết tiệt này.

    “Có thể điều chỉnh thân thể con người về 6 tuổi thời kỳ vẫn giữ lại được nguyên vẹn trí như. Luân hồi đội viên khi đó cần tiêu tốn 1000 điểm thưởng. Các hạng mục sẽ tụt xuống đúng mức đổ tuổi. Ngoài ra tuổi thọ tiêu hao giảm xuống còn 50%”

    Lý Sơn bực tức trong lòng. Nếu giờ hắn dảm tuổi thọ còn 50% chẳng phải nói hắn chết sớm bất quá hắn biết sau khi cường hóa huyết thống tuổi thọ sẽ tăng lên mãnh liệt. Lý Sơn xem lại chút điểm thưởng của mình giờ hắn còn 1C, 1D và 9301 do tiêu hết 4500 vào Vergil và 200 cho hai thanh Katakana. Kế tới hắn lại mua thêm 2 Deasert Eangle vô hạn đạn dược hết 200 nữa vị chi là 9101.Vergirl thì nói với Lý Sơn hắn không cần súng. Lý Sơn hiểu ý gật đầu. Nói đến trở về sáu tuổi, lúc này Lý Sơn cắn răng chấp nhận điều này. Giờ lúc này hắn còn 8101 điểm 1C và 1D

    Một đạo hào quang chiếu xuống, Lý Sơn cảm giác cực kỳ đau đớn, cả người hắn rút nhỏ lại, con dao cùng súng rơi leng keng trên nền. Lý Sơn thống khổ chịu đựng. Hắn tính toán muốn trở thành cường giả muốn tìm hiểu lý do tại sao mình ở đây. Như thế hắn nhất định phải vượt qua đau đớn về thể xác. Sau hơn một giờ Lý Sơn xuất hiện trước mặt Vergil là một tiểu hài đồng 6 tuổi. Lý Sơn quan sát thân thể của mình. Hắn ngơ ngác nhìn tiểu bảo bối của mình giờ đã khá là bé. Lý Sơn thở dài một hơi. Hắn điều tra thuộc tính của mình thì thấy: trí lực 87, tinh thần lực 56, tế bào hoạt lực 79, phản xạ thần kinh 45, sức mạnh cơ băp 32, miễn dịch lực 51.

    Lý Sơn cắn răng cầm lấy một con dao nhỏ. Đầu của hắn đã đầy mồ hôi. Hắn muốn dơ dao lên đâm vào tay. Lý Sơn hơi run run. Vergil lắc đầu thở dài tiến đến cầm con dao nhỏ rạch nhẹ phần đó về phía tay Lý Sơn. Hắn chỉ thoáng thấy đau một chút. Mở mắt ra thì thấy trên cánh tay mình đã bị rạch ra một vết khá lớn. Lý Sơn dùng một tay bịt máu chảy. Hắn giao phó Vergirl bằng giọng trẻ con, hắn tiếp tục chờ đợi cho virus phát tác. Chỉ cần chưa đầy mười phút hắn cả người nứt nẻ, vết thương bắt đầu lở loét, virus đang ăn dần thân thể hắn. Lúc này Lý Sơn bắt đâu hôn mê bất quá khi hắn mở mắt ra thấy Vergil đang khoanh tay nhìn hắn, Vergil lên tiếng: “Ý chí lực không tệ!”

    Lý Sơn lúc này nghe thấy chủ thần đề kỳ: “Phát hiện T-virus có hãy không tiến hành dung hợp hoặc loại bỏ?”

    Lý Sơn lên tiếng: “Chủ thần ta có thể để sau chữa trị được không?”

    “Hoàn toàn có thể chỉ cần luân hồi đội viên giữ lại được ý thức củ mình”

    Lý Sơn lạy tiếp tục chờ đợi, tất cả hắn chịu đựng đành giao cho Vergil ddamrnhieemj chỉ cần hắn tinh thần không chịu được thì Vergirl sẽ giúp hắn tại chủ thần chữa trị. Lý Sơn mất tổng cộng liên tục tám lần chữa trị mời có thể dung hợp hoàn toàn T-virus, tổng cộng hắn tiêu hao 3657 điểm để dung hợp hoàn toàn. Lúc này Lý Sơn đã không cần phải đeo kính. Hắn kiểm tra lại thuộc tính của mình thì thấy: trí lực 157, tinh thần lực 356, tế bào hoạt lực 149, phản xạ thần kinh 143, sức mạnh cơ băp 121, miễn dịch lực 241. Tuy các hạng mục sức mạnh không tăng nhưng tinh thần lực lại cực cao giờ hắn còn mạnh hơn một chút người thường. Thử tính xem 6 tuổi mạnh hơn một người lớn trưởng thành. Lý Sơn nghi hoặc hỏi: “Chủ thần đây là chuyện gì?”

    “Điều tra cần 500 điểm thưởng”

    Lý Sơn căm tức nhìn chủ thần: “Con mẹ chủ thần ngươi đúng là đò gian thương. Đồng ý...”

    “Luân hồi đội viên Lý Sơn sau khi kết hợp với T-vius gấy ra biến dị tinh thần lực. Có khả năng sử dụng niệm động lực cùng với đó là mở ra cơ nhân tỏa tầng 1”

    Lý Sơn trầm tư một chút thảo nào ánh sáng cuối cùng lại là màu xanh. Hao tốn tám lần hơn 3000 điểm, giờ còn là 3944 điểm. Lý Sơn nhìn điểm số của mình có chút đau lòng. Lý Sơn cắn răng liên lạc với chủ thần, hắn muốn cường hóa huyết thống quỷ Sparda sơ cấp. Lúc này cả người hắn bay lên, các hạt sáng rơi khắp người hắn làm hắn cảm giác vô cùng dễ chịu. Lý Sơn cả người cảm giác được từng trận từng trận cảm giác ấm áp du tẩu khắp toàn thân. Khuôn mắt hắn bắt đầu thay đổi trở nên Âu hóa chính xác lai giữa Âu-Á cùng với đó là mái tóc bắt đầu biến thành màu bạc. Lý Sơn đau long giờ hắn còn 1 D và 2444 điểm.

    “Thiết” Lý Sơn thở ra một hơi hắn đỏi bốn viên thể rắn thức ăn và nước uốc cố định. Hắn và Vergil mỗi người một viên. Giờ hắn quá mệt mỏi hắn bước về phía gian phòng của mình. Một gian phòng xuất hiện quen thuộc trước mắt hắn. Lý Sơn lúc nào không biết đã ngã xuống giường. Vergil lúc này thở dài kéo lên người hắn chiếc chăn. Lý Sơn không biết lúc nào đã chìm vào giấc ngủ.

    Bất chi bất giác đã qua một ngày, Lý Sơn bị người lay dậy. Lý Sơn ngơ ngác nhìn người nam tử điển trai tóc trăng này đang trong căn phòng quên thuộc của mình. Lý Sơn mở to đôi mắt: “Vergil, đúng rồi đây không phải là mơ” Hắn nhớ lại toàn bộ ngày hôm qua, Lý Sơn lên tiếng: “Vergil đại ca có chuyện gì vậy?”

    Vergil lạnh lùng lên tiếng: “Có người gọi ngươi”

    “Luân hồi đội viên Tần Tấn muốn tiến vào phòng bạn”

    Lý Sơn lúc này ra mở cửa, hắn dụi dụi mắt: “Tần đại thúc có chuyện gì mà sáng sớm đã gọi ta vậy?”

    “A” Tần Tấn lúc này giật mình vì không ngờ người xuất hiện trước mặt hắn là một hài tử sáu tuổi tóc bạch kim, Tần Tần lên tiếng: “ngươi là ai, ngươi là người sống ở đây sao. Ngày hôm qua ta không nhớ là có ngươi ở đây mà. Hơn nữa ta nhớ hình như phòng này là của Lý Sơn mà...”

    “A, a, xin lỗi Tần đại thúc, ta Lý Sơn đây mà có vẻ như Lý đại thúc không nhận ra ta không sao. Chốc nữa ta sẽ giải thích” Lý Sơn lúc này cảm giác tinh thần lực cực tốt: “Đúng rồi có chuyện gì không Tần đại thúc, mọi người hình như tập trung hầu hết ở ngoài quảng trường thì phải...”

    “Ngươi thật là Lý Sơn, đây... đây là chuyện gì ?” Tần Tấn nhìn về phía Lý Sơn hỏi.

    Lý Sơn lắc đầu thở dài: “Được rồi Tần đại thúc nói gì thì để sau. Đúng rồi mọi người tập trung ở quảng trường có chuyện gì không?”

    Tần Tấn lúc này gãi gãi đầu mỉm cười: “A, Tôn Diệu nói là phát hiện được khá nhiều thứ muốn nói với chúng ta, ta nhớ đến ngươi lên gọi ra...”

    Lý Sơn gật đầu, hắn nhìn lại bản thần thấy mình trần truồng may mắn đây còn là nam tử không biết cô gái thì thế nào: “Tần đại thúc chờ chút ta thay bộ quần áo...”

    Tần Tần cười gật đầu đáp ứng. Sau khi mặc xong bộ quần ao Lý Sơn cùng với Vergil bắt đầu đi ra ngoài. Mọi người bắt đầu nghi hoặc hỏi Lý Sơn đầu. Tần Tấn lúc này đầu đầy mồ hôi. Lý Sơn lúc này bắt đầu giải thích việc biến đổi thành trẻ con dùng hoa hết 1000 điểm. Lúc này mọi người chỉ vào Vergil lên tiếng: “Còn hắn là ai?”

    Vergil lạnh lùng đáp: “Ta là Vergil người mà Lý Sơn tạo người cũng là sư phụ của hắn.”

    Lúc này cò mắt của Triệu Vô Lệ hơi lóe sáng. Lúc này nàng ăn mặc khá đơn giản, nhưng với Lý Sơn không quá quan tâm dù sao ở chủ thần hoa hết 500 điểm muốn tạo người có hình dáng tiên nữ cũng được nhưng điều đáng nói ở đây Lý Sơn lại đổi về 6 tuổi đây mới là vấn để, dù hắn có muốn giờ cũng là bất lực. Lý Sơn nhìn mọi người, hắn nhìn trong mắt mọi người đều nhìn về phía hắn một cách kỳ quặc.

    Bạch lĩnh Tôn Diệu lúc này lên tiếng: “Ta tìm được mấy thứ nhất về nơi này gọi là chủ thần không gian. Chính xác nơi này có thể tạo ra thần với các loại huyết thống. Ngày hôm qua ta thử hoa chút điểm mua kim cương không ngờ một chút điểm lại được nhiều kim cương như vậy” Nói đến đây từ trong áo Tôn Diệu lấy ra một túm kim cương

    Thiếu nữ Sở Sở mắt sáng lên nói: “Có thể đổi được kim cương sao. Nếu như có thể đem được đống kim cương này về nhất định chúng ta sẽ trở thành tỷ phú” nhó đến đây Sở Sở lại buồn bã: “đáng tiếc chúng ta lại không biết cách trở về”

    “A, a...” Tôn Diệu lúc này cười một cách vui vẻ: “Các ngươi đừng lo chỉ cần đạ đủ 50000 điểm thưởng là chúng ta có thể về nhà. Hơn nữa ta hỏi chủ thần ở chỗ đó còn rất nhiều thứ như huyết thống các loại, các ngươi thành thần cũng có thể. Sau khi trở về còn mang theo mọi thứ ở chủ thần...”

    “Thật vậy sao?” đôi mắt của Sở Sở sáng lên.

    Lý Sơn thở dài: “Được rồi nếu như các vị đến chỉ vì nói những chuyện này thì ta được xin phép...”

    “Man di kia ngươi nói gì, nếu ngươi không muốn nghe ta nói thì mau cút khỏi đây chúng ta không ai muốn chứa chấp ngươi” Bạch lĩnh nam tử hét lớn bất quá ngay sau đó là một lưỡi kiếm kim cương kề sát cổ hắn. Nam tử thấy vậy run lên: “A, a, đừng nha...”

    Lý Sơn thở dài: “Đủ rồi, Vergil chúng ta trở về đi đây không phải là chỗ của chúng ta!”

    Vergil lúc này thu kiếm thu vào trong vỏ kiếm. Hặn lạnh lùng bước theo chân Lý Sơn trở lại phòng. Lý Sơn cũng không muốn chấp nhất với một số người này. Tần Tấn nhìn thấy vậy thì thở dài một hơi. Theo như Lý Sơn có thể tiếp xúc khá chút là Tần Tấn rồi kế đến là Tiêu Vô Lệ dù thiếu nữ này lạnh lùng với hắn nhưng cũng không tỏ ra thái độ khinh bỉ hắn. Nhắc đến mới nhớ người tên Hoài Hương có vẻ như hắn luôn quên người này. Chính xác thiếu phụ này quá mờ nhạt. Lý Sơn cũng không thèm quản. Hiện tại hắn dư 1D và 2440 điểm, cái này đủ để hắn quay lại Resident Evil 1 đánh một vố nữa. Dù không được gì hắn cũng là rèn luyện bản thân bất quá khí hắn đánh cược nếu không được gì cũng không sao vì đơn giản trận sau cũng không khó lắm chỉ cần có Vergil ở tại thì trận sau hắn cũng dễ dàng qua mặc dù không biết trận sau sẽ là gì.

    Theo như tính cách của Dante và Vergil thì Lý Sơn thích tính cách điên cuồng của Dante hơn sơ với tính cách lạnh lùng của Vergil bất quá hắn thích cách đánh chuyên của Vergil hơn. Vergil cách đánh chỉ mang theo ba thứ một là thanh kiếm yamato một thanh kiếm kiểu kiếm nhật, kế tới là thanh Force Edge thiết kế như kiếm bình thường của Trung Quốc, cùng với một bộ giáp tấn công tầm gần gồm hai tay và hai chân với cái tên Beowulf màu bạch kim. Sức sắc bén và sát thương của mỗi chiêu thức Vergil tung ra mạnh hơn Dante rất nhiều mặc dù chiêu thức Dante rất hoa mỹ, chiêu thức và vũ khí Dante dùng cũng rất nhiều bất quá tính lại không chuyên mặc dù với bất cứ vũ khí nào Dante cũng đánh ra đều phát huy được tinh hoa của chiêu thức và vũ khí một cách hoàn hảo. Nhưng Lý Sơn chỉ cần hai thứ một là thanh katana kiếm nhật (yamato) cùng với đánh áp sát Beowulf và kỹ năng triệu hồi kiếm linh (Crystal Sword- kiếm do Vergil triệu hồi ra giống như một thanh kiếm tạo bằng pha lê vậy nhưng Lý Sơn thích gọi nó với cái tên Kiếm Linh) của Vergil mà thôi. Lý Sơn cần là chuyên không phải là đa.

    Lúc này thời gian đã về chiều tối Lý Sơn cùng Vergil bước ra quảng trường. Lý Sơn lúc này mặc một bộ quần áo được thiết kế theo áo bào xanh giống như của Vergil bất quá màu sắc và họa tiết của hắn có hơi khác. Thay vì Vergil màu xanh thì Lý Sơn thích màu đen. Mái tóc bạch kim lúc này của hắn quả thực với bộ áo đen làm cho hắn trở nên nổi bật. Lý Sơn lúc này bước ra thấy Triệu Vô Lệ đang đứng dưới quang cầu như có điều suy tư. Bất quá khi nàng thấy Lý Sơn, Triệu Vô Lệ khẽ cau mày. Lý Sơn thấy vậy hơi gật đầu biểu thị mình cào hỏi.

    Lý Sơn bắt đầu liên lạc với chủ thần. Lần này hắn giữ lại 10 điểm còn tất cả điểm để mua một quả bom hẹn giờ, sách hướng dẫn sử dụng bom hẹn giờ loại này, một chiếc máy vi tinh có thể kết nối sóng internet trong môi trường giống như dưới lòng đất tại trung tâm Hive, một chiếc camera, một ít thức ăn nước uống cùng với cùng với phún vụ tề, đặc biệt hắn còn tốn 300 điểm cho việc học ba ngôn ngữ Anh, Trung Quốc và Nhật.

    Triệu Vô Lệ lúc này nghi hoặc hỏi: “Ngươi đang chuẩn bị đi đâu sao?”

    Lý Sơn quay đầu lại hơi nhíu mày. Lúc này hắn để ý Triệu Vô Lệ đang mặc một bộ y phục với chiếc váy màu đỏ, trông lúc này nàng không khác gì một người phụ nữ bình thường cả, đôi môi đỏ mọng làn da trắng hồng ngũ quan tinh xảo, bộ ngực đầy đặn, dáng người thon thả ma quỷ cùng với mái tóc xõa ngang quả là một vưu vật nhân gian. Lý Sơn nhìn nàng lên tiếng: “Hôm nay cô rất đẹp...”

    Triệu Vô Lệ nghe thấy câu này hơi nhíu mày, khuôn mặt hơi hồng lên. Lý Sơn lúc này không thèm để ý, hắn bọc một đống vào một cái túi balo lớn sau đó liên lạc vơi chu thần: “Chủ thần trở lại Resident Evil 1 thời gian và địa điểm ta vừa rời đi phòng máy chủ 1 giờ, hạn định 12 giờ...” Lý Sơn chọn thời gian như vậy vì hắn còn muốn tham gia Resident Evil 2.

    “Mở ra kinh khủng phiến Resident Evil 1 tiêu hao một chi tiết cấp D, thời gian 12 giờ tiêu hao 10 điểm tưởng thưởng”

    Lý Sơn đột nhiên cùng Vergil biến mất trên quảng trường. Lý Sơn lúc này xuất hiện trước phòng máy chủ RedQueen, cách gần đó là một con licker, không ngờ licker vẫn còn ở đây. Vergil lúc này lao đến chém ra một nhát kiếm thẳng cổ của nó. Nó chỉ vừa mới nhận ra thì ngay lập tức đã mất mạng. Lúc này một giọng cô bé vang lên: “Các ngươi là ai? Tại sao lại xuất hiện ở nơi này?”

    Lý Sơn lên tiếng: “RedQueen ta biết cô là trí năng nhân tạo đã bắt đầu nảy sinh tình cảm. Chuyện tại sao chúng ta xuất hiện ở đây cô không cần quan tâm. Cô nên quan tâm là chúng ta có thể thực hiện ước mơ của cô, để cho cô trở thành một con người.” Lý Sơn trầm ngâm lên tiếng. Hắn đang nhìn vào RedQueen, hắn quan sát thấy cô bé đang cúi đầu như đang suy nghĩ điều gì.

    RedQueen ngẩng đầu lên, lên tiếng: “Ta không thể tin các ngươi, các ngươi không thể lấy ra được thứ gì để chứng minh được các ngươi có thể cho ta trở thành con người cả!”

    Lý Sơn thấy cô bé lắc đầu. Lý Sơn trầm ngâm một chút. Hắn suy nghĩ thế nào để thuyết phục RedQueen đây. Lý Sơn nhớ đến việc gì đó lên tiếng: “Ta không thế nói với ngươi quá nhiêu nhưng ngươi lên hiểu thứ nhất chúng ta xuất hiện tại chố này người không phát hiện chúng ta thế nào vào đi! Ngoài ra...” Lý Sơn từ trên tay cầm một khẩu súng bạc Deasert Eangle lên tiếng: “Có có thể phân tích nó bắn ra bao nhiêu viên đạn được chứ?”

    RedQueen lúc này bắt đầu tập trung quét cây súng: “Dựa vào các ngươi nói có khả năng tin tưởng 70% ta quyết định tin tưởng các ngươi”

    Vergil lúc này liên tục quơ kiếm, hắn traamf ngâm một chút lên tiếng: “Thực lực chân chính không bằng một phần mười trước đây!”

    Lý Sơn nghe thấy câu này cũng thở dài. Thực lực trước kia của Vergil tại Devil May Cry ít nhất cũng có thể nói là cấp 3 cơ nhân tỏa, có khi là cấp 4 cũng nên. Lý Sơn không biết thế nào an ủi. Hắn lúc này quan sát RedQueen, vì hắn muốn lấy một thứ, hắn biết nhất định thứ này có thể khiến hắn nhận được kha khá điểm tương thưởng. Lý Sơn lúc này lấy ra một chiếc máy vi tính cùng với một chiếc camera, hắn liên tục đi ghi hình các loại. RedQueen lúc này lên tiếng: “Ngươi muốn đem thông tin ở đây ra ngoài?”

    Lý Sơn không thèm quay đầu nhìn nàng lên tiếng: “Đúng vậy không sai! Bất quá trước lúc rời khỏi đây ta sẽ mang ngươi đi!”

    Sau hơn một giờ làm việc kết thúc Lý Sơn lúc này mới nghe được đề kỳ của chủ thần vang lên: “Thành công truyền thông tin về sự nghiêm trọng của T-virus ra khỏi Hive đạt được một D cấp, 500 điểm thưởng” Lý Sơn thở dài. Làm mệt như vậy mới lấy được có 500 điểm và một D cái này chủ thần cũng quá keo kiệt đi. Lý Sơn lắc đầu trầm ngâm. Hắn suy tinh một chút bước kế tiếp nên làm thế nào bỗng nhiên một âm thanh cắt đứt liên lạc của hắn.

    “Ta chưa từng thấy công nghệ này bao giờ. Nó có thể tránh được sự nhiễu loạn sóng mà truyền được tin tức ra ngoài” Giọng cô bé vang lên: “Tại Hive có nắp đặt thiết bị chống truyền tin ra ngoài không ngờ máy vi tính của ngươi vẫn có thể truyền thông tin ra ngoài!”

    Lý Sơn thở dài trong lòng thầm nghĩ: “Đúng là hàng made in chủ thần có khác” Lý Sơn nhún nhún vai hơi nhếch miệng cười với cô bé.

    Lý Sơn ngâm một chút. Lúc này Vergil đang đứng bên cạnh nhắm mắt dựa vào tường nghỉ ngơi. Lý Sơn quay sang hỏi RedQueen: “RedQueen người biết chỗ dấu của chiếc rương có chứa T-virus mà Spence đã đánh cắp vẫn còn tại chỗ đó chứ!”

    “Theo như ta iết thì hiện nay chiếc rương vẫn tại...” RedQueen lên tiếng.

    “Được rồi người có thể chỉ đường cho ta được không!” Lý Sơn nhìn lại RedQueen một chút.

    “Có thể” RedQueen trầm ngâm một chút. Sau đó lên tiếng: “Nhưng các ngươi một người phải ở đây, ta không tin tưởng các ngươi.”

    “Cái này...” Lý Sơn gãi gãi mũi. Lý Sơn thở dài: “Được rồi ngươi để hắn đi, ta sẽ ở đây” Lý Sơn chỉ vào Vergil, sau đó hắn lên tiếng: “Bất quá cô có thể đảm bảo an toàn tuyệt đối của ta tại khu vực này được không?”

    “Không vấn đề gì!” Tiếng cô bé vang lên.

    Lý Sơn thở dài. Hắn đành để cho Vergil một người đi lấy T-virus. Với thực lực của Vergil thì licker không là vấn đề dù có gặp Tyrant dù không đánh được Vergil cũng dễ dàng tránh thoát. Nhìn bóng dáng Vergil rời đi. Lý Sơn nhìn lại bản thân mình. Hắn biết bây giờ quá yếu. Hắn đành để Vergil làm việc này. Lý Sơn lúc này dở cuốn cách nặp đặt mìn hẹn giờ. Lúc này nhờ T-virus cải tạo thân thể mà hắn dễ dàng học được nhiều thứ, trí nhở và khả năng học hỏi của hắn tốt vô cùng.

    “Nhận được T-virus đem trở lại chủ thần không gian hoàn thành đạt được một chi tiết cấp D, 500 điểm thưởng”

    “Nhận được T-vắc xin đem trở lại chủ thần không gian hoàn thành đạt được hai chi tiết cấp D, 1000 điểm thưởng”

    Lý Sơn trầm ngâm một chút nếu như tính thời gian lần đầu tiên vào luân hồi khinh khủng phiến thường chi tiết kịch tình và điểm thưởng phải cao gấp đôi so với bình thường đạt được. Sau hơn một canh giờ Lý Sơn lại tiếp tục chở đời lại nghe thấy tiếng đề kỳ của chủ thần không gian: “Hoàn thành tiêu diệt toàn bộ điều tra viên của Umbrella cử đến Hive đạt được một chi tiết cấp C 2000 điểm thưởng” Sau đó là hàng loạt thông báo của chủ thần về giết licker và zombie, cerberus(chó zombie). Lý Sơn có chút lo lắng.

    Sau hơn một anh giờ nữa một thân đầy máu của Vergil. Lý Sơn nhìn có chút đau lòng. Lý Sơn lại nhìn lại bản thần mình. Hắn quá yếu đuối chỉ có thể dựa vào người nhân tạo để sống sót. Lý Sơn lên tiếng: “Xin lỗi!”

    “Không cần, cậu bé ngốc nghếch!” Vergil không chút lạnh lùng trả lời: “Nếu cậu theo đuổi con đường vươn tới sức mạnh thf việc trả giá là luôn cần thiết!”

    Lý Sơn hơi cúi đầu suy tư rồi hắn gật đầu một cái. Hắn bắt đầu tại Hive làm quen với việc giết zombie để cảm nhận tăng trưởng của bản thần. Hơn nửa hắn cần tập trung luyện tập niệm động lực. Hiện giờ mà nói niệm động lức của hắn mới là sơ kỳ chính thức giá nhỏ yếu chỉ đủ di động mấy vật nhỏ hơn nữa còn vô cùng không chính xác. Lúc này thời gian đã đến, hắn lên tiếng bảo RedQueen lấy ra main cùng phần cứng của mình. Lý Sơn lúc này nhìn đồng hồ còn 10 phút. Lý Sơn lấy ra một quả bom hẹn giờ hắn cài đặt giờ gian 11 phút để bom nổ.

    Lý Sơn lúc này xuất hiện tại chủ thần không gian. Lý Sơn hét lên: “Chủ thần cho hắn và ta chữa trị toàn thân, điểm nhìn ngươi trừ!” Lý Sơn cáu gắt. Hắn không ngờ là mấy phút cuối nghỉ ngơi không ngờ một đám licker lại tấn công họ. Đây rõ ràng là chủ thần ra tay vì hắn cố kiếm điểm mà không gặp nguy hiểm gì lên chủ thần tại thời gian cuối sau khi đặt bom xuất hiện một đám licker công về phía hắn. May mà redQueen main và hard disk vẫn giữ được. Lý Sơn lúc này tràn ngập trong dòng suối của ánh sáng hắn cả người cảm giác được ấm áp.

    :úc này hạ xuống. Triệu Vô Lệ lên tiếng: “Có thể trở lại Resident Evil sao?”

    “Ách” Lý Sơn vừa xuống đã nghe thấy nhưng lời nỳ. Lý Sơn nhíu nhíu mày: “Có huyện gì sao?”

    “Không có” Triệu Vô Lệ lên tiếng: “Nếu như lần sau ngươi muốn trở lại nhớ dẫn ta đi!” Nàng trầm ngâm suy nghĩ một chút: “Có vẻ như ngươi rất rõ về nơi này ta có thể hỏi ngươi một chút về cường hóa được không?”

    “Nga” Lý Sơn hơi kinh ngạc: “Được rồi!” Lý Sơn thở ra một hơi: “Cô muốn làm sao đây! Ta cũng là tân nhân như cô mà thôi! Phương hướng của ta cường hóa chưa chắc đã thích hợp với cô. Đúng rồi cô có bao nhiều tưởng thưởng”

    Triệu Vô Lệ không ngần ngại mà lên tiếng: “một chi tiết câp A, một chi tiết cấp B và 15034 điểm tưởng thưởng” Nàng không ngần ngại đáp lời. Với thực lực của nàng lúc này còn sợ ai cướp điểm của nàng ư. Lý Sơn lắc đầu chặc lười. Triệu Vô Lệ lên tiếng: “Trong đó có một chi tiết cấp C và 3000 điểm tưởng thưởng do cứu JD mà ta lấy được của ngươi. Nếu như cần thiết ta sẽ trả lại cho ngươi!”

    LÝ Sơn thở dài: “Thôi đi! Không cần đâu!” Lý Sơn phất phất tay. Hắn biết điểm và chi tiết kịch tình tại đây lúc nào cũng thiếu bất quá nàng kiếm được còn là của nàng đi. Hắn cũng không quá tính toán. Vì giờ thực lực hắn cùng với điểm số cũng là đủ rồi. Lý Sơn lên tiếng nói: “Cô là thích khách thế gia?” Nghe thấy thế Triệu Vô Lệ hơi gật đầu. Lý Sơn thấy thế buột miệng hỏi: “Cô là cũng họ triệu hả? Không biết cô có biết người nào tên là Triệu Anh không à Triệu Chuế không không?”

    Nghe thấy những lời này Triệu Vô Lệ khuôn mặt biến đổi: “ngươi là ai, tại sao biết gia tộc chúng ta có hai người này?” Triệu Vô Lệ đang định ấn công chế trụ Lý Sơn thì ngay lập tức một bóng ảnh công kích nàng, một lưỡi kiếm kim cương chắng trước người nàng với Lý Sơn.

    Lý Sơn lúc này đang hơi choáng váng. Tại sao lại trùng hợp như vậy, tại sao lại có thể như vậy. Nơi này sao lại tồn tại hai người này chứ. Lý Sơn lắc lắc đầu. Hắn quyết định sau này phải đi điều tra chuyện này xem sao. Lý Sơn cau mày nhìn về phía Triệu Vô Lệ đang chằm chằm quan sát Vergil, hắn lên tiếng: “Triệu gia gia tộc tích khách các ngươi ai mà không biết ó hai đại thiên tài Triệu Anh Không và Triệu Chuế Không cơ chứ? Chỉ tra một chút là ra!” Lý Sơn nhún nhún vai...

    Thấy Triệu Vô Lệ một bộ dạng không tin Lý Sơn cũng lười quản. Hắn lên tiếng: “Nếu cô là thích khách có thể xem một chút mấy loại huyết thống như Hắc ám tinh linh, nhẫn giả của Nhật Bản, vampire dòng chuyên ẩn núp có tài thiện nghệ về ám sát, lang nhân huyết thống, Thiểm Linh huyết thống... ngoài ra có thể cường hóa nối công với các bộ pháp khinh công nó giúp rất nhiều cho cô đấy...” Lý Sơn gãi gãi mũi không thèm để ý hướng chủ thần lên tiếng: “Giờ ta muốn mua vài thứ cô đừng làm phiền ta”

    “Chủ thần nhóm ra điểm tưởng thưởng của ta lần này!”Lý Sơn lên tiếng

    “Thành công truyền thông tin về sự nghiêm trọng của T-virus ra khỏi Hive đạt được một D cấp, 500 điểm thưởng”

    “Diệt sát toàn bộ điều tra viên của Hive đạt được một chi tiết cấp C 2000 điểm thưởng”

    “Giết 32 người điều tra viên đạt được 3200 điểm thưởng”

    “Nhận được T-virus đem trở lại chủ thần không gian hoàn thành đạt được 1 chi tiết cấp D, 500 điểm thưởng”

    “Nhận được T-vắc xin đem trở lại chủ thần không gian hoàn thành đạt được 2 chi tiết cấp D, 1000 điểm thưởng”

    “Giết chết 1345 zombie đạt được 134 điểm thưởng”

    “Giết chết 75 chó zombie đạt được 1500 điểm thưởng”

    “Giết chết 45 licker đạt được 2250 điểm thưởng”

    “Giết chết 3 tyrant đạt được 1 chi tiết cấp C, 3000 điểm thưởng”

    “Phá hủy hoàn toàn Hive đạt được 1 chi tiết cấp B, 5000 điểm thưởng”

    “Chữa trị toàn thân tiêu hao 1134 điểm tưởng thưởng”

    “Tổng cộng 2 chi tiết cấp B, 17950 điểm thưởng”

    “Chủ thần giúp ta chữa trị main RedQueen và Hard disk”Lý Sơn lên tiếng

    “Chữa trị main RedQueen và Hard disk cần 1142 điểm thưởng”

    Lý Sơn lại tiếp tục chữa trị hai thứ này. Giờ hắn còn dư lại 16808. Lý Sơn suy nghĩ một chút. Lần này hắn nhưng là muốn đầu tư lớn một vố nữa. Hắn tiêu 1000 điểm để chuyển main RedQueen thành não người, sau đó dùng 500 điểm thưởng tạo người nhân tạo ở độ tuổi 15 tuổi, lấy hình thể là con lai giữa châu Âu và châu Á, hắn để chủ thần đẩy cực hạn lên thẩm mỹ, cộng thêm cường hóa cho nàng huyết thống tinh linh nữ vương sơ cấp hết 1 chi tiết cấp C 1200 điểm. Thiết kế nàng tất cả vì lợi ích của hắn lớn nhất đồng thời xóa đi sự trung thành củ nàng về Umbrella thêm vào đó thiệt lập nàng là vợ của Vergil. Sau khi thiết kế ra tạm đặt tên nàng là Tiểu Hồng. Vergil sau đó hơi nhíu mày nhưng cũng không phản đối. Lý Sơn ũng lười quản việc này. Giờ hắn nhưng là một tiểu hài tử sáu bảy tuổi thì làm ăn được gì mà gái với gú cơ chứ.

    Kế tiếp hao hơn 3000 điểm mua trang thiết bị cho nàng. Sau đó hắn đổi thêm sự hiểu biết về kinh mạch con người, cách luyện sơ cấp nối lực cùng với bí kíp Vạn Kiếm quy tông. Vạn Kiếm quy tông là bí kíp thành danh của Vô Danh trong tác phẩm kinh điển của Phong Vân trong tiểu thuyết võ hiệp của Trung Quốc. Muốn luyện Vạn Kiếm Quy Tông phải là ngươi chưa luyện một loại nội công tâm pháp nào hoặc phải tự phế võ công. Loại vô công này yêu cầu khắt khe như Bắc Minh Thần công của phái Tiêu Dao. Phát Tiêu Dao được nhắc đến khá nhiều trong tiểu thuyết võ hiệp của Kim Dung. Lý Sơn tại sao lại chọn loại này thay vì Bắc Minh thần công đơn giản vì nó liên quan tới kiếm khí ngoài ra khả năng hút nội lực của nó còn mạnh hơn cả Bắc Minh thần công. Vậy là Lý Sơn lại tiêu hao một khoản C cấp và 3000 điểm cho bi kíp nội công, 800 điểm cho Vergil về hiểu biết kinh mạch con người và cách luyện ra nội công sơ cấp. Sau đó hắn lại tiêu tốn 3000 điểm thưởng và 2 chi tiết cấp D để đổi lấy hai thanh kiếm kiểu katana kiếm nhật thay thanh kiếm kim cương kia. Kiếm này mạnh hơn ở chỗ có thể giết chết loại quỷ quái. Hắn lại đổi thêm các bí tịch về cường hóa thân thể và nội tạng thông qua luyện tập và vận dụng chân khí. Loại bí kíp này tiêu hao hết 1 chi tiết cấp C 2000 điểm. Giờ hắn chỉ còn lại 3308 điểm 2C và 1D.

    Lý Sơn lại tiêu hao dùng một D chi tiết mở ra tính năng đổi thời gian trong phòng tập của bản thân. Ở đây hắn dùng 2000 điểm để đổi 200 ngày luyện tập trong phòng. Giờ hắn đọc lại Vô hạn khủng bố mới thấy mình thiếu điểm nặng nề từ hơn 17000 điểm thưởng giờ hắn chỉ còn 2 chi tiết cấp C và hơn 1000 điểm. Điều đáng nói là hắn quên mất không thêm mấy trăm điểm để cho Tiểu Hồng biết nấu ăn ai ngờ hắn lại phải tự thân mình đi nấu ăn. Đây là điều Lý Sơn khá là đau đầu bất quá giờ hắn còn có hơn 1000 điểm thì lấy đâu ra mà dùng nữa. Nói chung là hắn thấy lòng đau sót khi mà phải dùng số điểm như thế. Lý Sơn có chút đau lòng. Điểm số hắn giờ chỉ còn 1000 điểm. Hắn còn có kế hoạch cần tiến tới.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  6. Bài viết được 51 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    21302766,953116098,bachkimkysi,bagggggggg,cuhanh1887,Darkzergling,doccolaonhan1987,dragonlord474,dtthanh4321,duccowboy,duong06,grabon,hellgate,Julietle,k147601276,leductho,lolalo321,lonelydrgon,mama1232,miinhhuy,mochiru,momo123,motsach1710,nam2504,ngocnghechvn,ngocphuoc84hcm,NguyenHoang,nhocvui,polonezvn,QuânMạcTà,qwertyuiop1989,rod,shava1993,Sneaky,ssadfgh,stinkbug9999,tai_pt,talavip241,thatsattinh,thedeath1989,ToBe_or_NotToBe,tuantreu,tumumu,vinhnato,vuphong5182,yuumie,zeldahai,
  7. #4
    Ngày tham gia
    Dec 2012
    Bài viết
    2,535
    Xu
    666

    Mặc định

    Quyển 1: Resident Evil 2

    Ngày thứ ba Lý Sơn bước ra quảng trường lúc này một số người đã đều ở lại đây. Lý SƠn cũng lười quản. Lần này có vẻ như tụ tập khá đông có đầy đủ hết mọi người. Tần tấn lúc này lên tiếng: “Lý Sơn!”

    Lý Sơn hơi cúi đầu chào: “Tần đại thúc” hắn hơi cúi đầu chào sau đó lại tiếp tục hướng quang đoàn.

    Bất quá một giọng nói vang lên: “A, a không ngờ ngươi cũng có thầm mỹ ghê a. Mỹ nhân kia hẳn là người tạo ra đi. Bất quá không biết với một tiểu hài tử sáu bảy tuổi thì...” Lý Sơn ngoảnh đầu lại thì thấy Tôn Diệu đang cười một cách châm chọc. Bất quá khi thấy Vergil lạnh lùng nhìn hắn mọt cái thì tên này lại trở nên im lặng không dám mở miệng. Lý Sơn bắt đầu quan sát mọi người thì khong thấy Vô Lệ có ở đây chỉ thấy mấy người ở đây có Tần Tấn, Hoài Hương thiếu phụ, Sở Sở mỹ nữ tiểu thư, Tôn Diệu bạch lĩnh. Lý Sơn thở dài lắc đầu.

    Lý Sơn lên tiếng liên lạc chủ thần: “Chủ thần ta có thể mở một không gian tại ngay dồng hồ đeo tay không?”

    “Mở ra 5 thước vuồng cần 1 chi tiết cấp D. Sau mỗi lần thăng cấp cần yêu cầu 1 chi tiết kịch tình cùng với điểm tưởng thưởng”

    Lý Sơn nhìn về phía Tần Tấn thở dài một cái. Hắn lại chuyển một chi tiết cấp D cho Tần Tấn coi như cảm ơn Tần Tấn tại bộ Resident Evil 1 đã giúp hắn. Tần Tấn lúc này hơi ngơ ngác sau đó lên tiếng: “Lý Sơn cảm ơn cậu”

    “Có chuyện gì vậy” một người trong đám người đó lên tiếng. Họ nghi hoặc nhìn về phía Lý Sưn và Tần Tấn.

    Tần Tấn nhìn về phía mõi người lắc lắc đầu lên tiếng: “không có gì...” Tần Tấn thấy thế thở dài. Hắn đang định nói ra chuyện Lý Sơn chuyển cho hắn chi tiết kịch tình bất quá hắn vẫn là không muốn nói ra vì tình hình căng thẳng giữa Lý Sơn và toàn viên trong mấy người không có thuyên giảm. Lý Sơn cũng lười tính toán với họ. Hắn tiếp tục cố hắng kiếm điểm hắn mặc kệ bộ phim tiếp theo khó khăn như thế nào mọi người chết thì với hắn thì hắn cũng chả thèm quan tâm. Lý Sơn cầm trong tay một cái rương nhỏ. Hắn trong tay biến mất chiếc rương. Thấy thế mọi người ngạc nhiên, Sở Sở lúc này lên tiếng: “Cái nay có phải không giản giới chỉ?” Mọi người đều thèm khát về phía Lý Sơn bất quá không có ai dám lên cướp đoạt vì đơn giản mọi người còn kiêng kỵ Vergil hơn nữa mấy tháng nay Lý Sơn cũng tu luyện được một lượng chân khí kha khá và cách sử dụng niệm động lực. Bất cứ ai ở đây đều không phải là đối thủ của hắn. Hắn còn lười tính toán.

    Lý Sơn biết rất có thể mình lọt vào Vô hạn khủng bố nhưng là thời gian nào hắn còn không biết. Bất quá bây giờ nhiệm vụ chủ yếu của hắn là tăng nhanh thực lực. May mắn là đến bây giờ mọi việc đều trong tầm khống chế của Lý Sơn nếu không chắc chắn là hắn đã sơm chết. Lý Sơn liên lạc với chủ thần, hắn đổi toàn bộ các thứ đạn dược súng ống cùng với bom mìn, thức ăn các loại chỉ để dư lại 20 điểm. Sau đó dùng thời gian dư trở lại Resident Evil thời gian và địa điểm...

    “Luân hồi đội viên tham gia kinh khủng phiến trước, độ khó đẩy lên cao nhất, điểm thưởng và chi tiết kịch tình tăng lên gấp đôi. Sau khi kịch tình kết thúc cưỡng chế trở về chủ thần không gian”

    Lý Sơn lại nhìn vào biểu đồ trên tay: “Xúc tuyến nhiệm vụ tìm kiếm được con gái tiến sĩ, mang theo cô bé chạy thoát khỏi trạm kiểm tra trong thành phố Raccoon. Thưởng cho toàn đội mỗi thành viên hai chi tiết kịch tình cấp C, 6000 điểm nhiệm vụ thất bại mạt sát” Lý Sơn nhìn đồng hồ trên tay mỉm cười:”Chà tốt thật đấy hừm...!” Bất quá lần này nhưng chỉ có mỗi mình hắn đi. Hắn lại không mang theo bắt kỳ ai với Triệu Vô Lệ ư? Lý Sơn cũng không thèm quan tâm nếu như nàng muốn thì hãy đi một mình hắn giờ chỉ muốn nhanh chóng tăng lên thực lực của mình thôi.

    Resident Evil 2 là phần tiếp theo của Resident Evil 1. 13h sau khi trụ sở Umbrella dưới lòng đất bị đóng cửa, những tưởng mọi chuyện đã chấm dứt. Tập đoàn Umbrella quyết định khám phá và điều tra. Chuyên viên được phái xuống lòng đất để làm nhiệm vụ nhưng ngờ đâu, làn sóng người chết đã ập lên thành phố Raccoon. Alicee, một trong số hai người sống còn và đang mang giữ một căn bệnh dịch sinh hoá từ phần trước thì lần này cô lại tham gia vào một nhiệm vụ bất đắc dĩ để giải thoát cô bé Angela và cố gắng thoát khỏi thành phố chết người này. Tham gia cùng với Alice có Jill Valentine là một thành viên của tổ chức Umbrella Corp’s Elite Special Tactics and Rescue Services (S.T.A.R.S), Terri Morales , Carlos Oliviera , L.J., và Nicholai.

    Lý Sơn quan sát một chút hắn cùng với Vergil và Tiểu Hồng đang đứng trên đoạn cầu sắt lớn dẫn ra trung tâm thành phố. Lúc này cả một mảnh nhốn nhào. Tất cả mọi người vẻ mặt hoảng hốt. Lý Sơn cũng không quá để ý, hắn lắc lắc đầu nếu như hắn không nhầm thì đây là khu vực cầu sắt chính xác là khu vực “Raven Gate Bridge” khu vực bắt đầu xảy ra sự kiện Resident Evil 2. Lý Sơn lúc này quay lại nhìn Vergil và Tiểu Hồng thấy Vergil khẽ gật đầu còn Tiểu Hồng cầm trong tay hai khẩu súng vô hạn đạn dược có vẻ không thích thú lắm đơn giản mà nói có lẽ do nàng cường hóa huyết thống Tinh linh nữ vương. Lý Sơn chọn huyết thống này vì nó sống lâu hơn nữa hắn nghĩ là các cô gái thì đều thích đẹp nhưng có vẻ như hắn chọn không quá chuẩn xác vì đơn giản là tinh linh là loài ưa hòa bình ghét chiến tranh.

    Lý Sơn hắn ngó chung quanh. Lúc này một tiếng hét vang lên một người đàn ông đổ vật xuống liên tục dãy dụa. Một nữ hài tử tóc vàng lúc này hoảng hốt ôm lấy người đàn ông trung niên tóc vàng này hét lên: “Ông ấy bị yếu tim đó”

    “Này tránh xa ông ấy ra!” Một người lính mặc bộ cảnh vệ màu đen lên tiếng nhắc nhở. Lý Sơn tiếp tục quan sát thì thấy một người da đen và một mỹ nhân da trắng. Lý Sơn lúc này dù đã trở thành tiểu hài tử bất quá hắn vẫn là một người nam nhân. Mỹ nữ này mặc một chiếc áo màu xanh để lộ ra những đường cong của ngực và cánh tay trông vô cùng hấp dẫn, cùng với chiếc váy ngăn tới đầu gối. Nhìn chiếc chân thon thả trắng trẻo cùng với bộ mặt xinh đẹp kia, mái tóc đen cắt đến ngang vai nếu Lý Sơn không nhầm thì hai người này là Payton và Jill Valentine.

    Theo như tình tiết tiếp theo của bộ phim thì hẳn người da đen Paython sẽ bị người đàn ông trung niên kia biến thành zombie cắn và bị lây virus. Nếu như Lý Sơn không nhầm cứu tên ngu ngốc này thể nào hắn cũng nhận được điểm tưởng thưởng. Lý Sơn lúc này tiếp tục cùng với hai người cùng quan sát. Sắc mặt Tiểu Hồng lúc này hơi khó chịu. Dù nàng đã tiếp xúc nhiều với T-virus bất quá với trường hợp này quả thực với nàng thì Tiểu Hồng vẫn có chút khó chịu. Nếu có thể lần sau Lý Sơn sẽ tẩy cho nàng đổi cho nàng một huyết thống khác. Lý Sơn đã kiểm tra một số thứ tại chủ thần chỉ cần có điểm là có thể tẩy đi những thứ mà mình đã cường hóa.

    Khi công ty Umbrella bắt đầu ra lệnh ddongs lại cánh cửa. Lý Sơn tặc lưỡi nhìn về phía đó. Jill vác theo Paython cùng một nữ phóng viến bắt đầu đi khỏi khu vực bảo an. Đám người Lý Sơn bắt lấy thời cơ tiến tới. Lý Sơn đi hướng về phía Jill lên tiếng: “Chào!”

    “Xúc tuyến nhiệm vụ bảo vệ đám người Jill an toàn rời khỏi Raccon, mỗi người sống nhận được một chi tiết cấp D 1500 điểm, toàn viên sống sót nhận được một chi tiết cấp B 5000 điểm thưởng, mỗi người chết khấu trừ một chi tiết cấp D 2000 điểm thưởng” Lý Sơn nghe thấy vậy hơi tính toán cả ba người sống sót toàn bộ vậy là được 5000 điểm thường và một D nếu chết một người là âm một D và 2000 tính ra cũng không lỗ. Nếu tính đợt này hắn có thể kiếm lớn.

    Đám người Jill nhìn những người Lý Sơn ăn mặc hết sức kỳ lạ. Lý Sơn mặc một bộ đồ giống Vergil một bộ áo cánh dài đến thân nhưng Vergil thì màu xanh lam còn Lý Sơn thì màu đen duy chỉ có Tiểu Hồng là bình thường. Thấy đám người Lý Sơn tiến đến đám người Jill một bộ mặt nghi hoặc, người da đen Paython không khỏi lên tiếng: “Các ngươi là ai?”

    Lý Sơn lên tiếng: “A, ha, anh ta bị cắn nếu như tôi không nhầm nếu như không có thuốc giải thì trong vòng 30 phút anh ta sẽ biến thành zombie” Lý Sơn nhún nhún vai mỉm cười nhìn đám người Jill như chờ câu trả lời.

    Jill thấy hành động kỳ lạ của đám người thì dơ súng lên hướng đám người Lý Sơn lên tiếng: “Các ngươi là ai có mục đích gì!”

    Lý Sơn thở dài mỉm cười nhìn Jill lên tiếng: “Tôi là Lý Sơn đội trưởng trong ba người này...” Lý Sơn chỉ về phía hai người Vergil rồi lên tiếng: “Đây là Vergil còn đây là vợ của anh ta Tiểu Hồng!” Mọi người nghi hoặc nhìn về phía Lý Sơn. Vergil thấy được Lý Sơn nói vậy cũng không phản bác chỉ có Tiểu Hồng là hơi đỏ mặt.

    Paython lúc này bực tức vì bị cản đường lên tiếng: “Chúng tôi không rảnh rỗi để đùa với các ngươi. Để cho một đứa trẻ làm lãnh đạo ư? Hừ... xin hãy tránh đường chúng tôi cần phải trở lại đây!”

    “A, a,...” Lý Sơn mỉm cười: “nếu như các vị để cho chúng tôi đi theo thì tôi có thể giúp anh ta thế nào” hắn hướng về phía chân người da đen Paython nhếch cắm lên.

    “ngươi, người có thể làm được ư...” người da đen hơi ngơ ngác lên tiếng: “người có vắc xin?”

    Lý Sơn hơi gật đầu lên tiếng: “Lần này chúng tôi chỉ muốn thoát khỏi cái thành phố Raccon đáng chết tiệt này thôi! Mà chúng tôi cần sức mạnh của các vị thế nào?”

    Jill quay sang nhìn về phía người da đen và nữ phóng viên. Thấy hai người hơi gật đầu. Jill lúc này lên tiếng: “Chúng tôi đồng ý!”

    Nữ phóng viên hướng về phia Vergil đưa tay nói: “Chào anh tôi là Terri Morales, phóng viên của đài truyền hình Racccon 7. Không biết anh đã xem chương trình của tôi chưa?”

    Vergil lạnh lùng bất quá lúc này Jill định dơ súng lên vì có một con zombie tấn công về phía họ. Vergi chỉ chém ra một kiếm ba con zombie đều đầu rơi xuống đớt. Hắn hướng nữ phóng viên Terri lạnh lùng nói: “Vergil, Vergil Sparda”

    Lúc này cả đám mới hồi lại tinh thần. Lý Sơn mỉm cười hướng mọi người, Hắn nhìn chung quanh thì một đống zombie đang bu chung quanh họ. Nữ phóng viên Terri và Jill đồng thời hô lên: “Chúa ơi” Jill hét lớn: “Chúng ta phải rời khỏi đây ngay!” Nói xong nàng nắp lên khẩu súng bắt đầu hướng zombie bắn súng mở đường.

    Lý Sơn lúc này nhìn Vergil mỉm cười. Vergil hơi gật đầu. Dù sao với Lý Sơn thì Vergil cũng là một người thầy của hắn. Hắn cũng nên có chút lễ phép. Lý Sơn lúc này lao lên. Mấy con zombie thấy có người lao về phía chúng gầm thét tấn công về phía Vergil. Jill hoảng hốt hô lên: “Chúa ôi, cậu đang làm gì thế?” bất quá khí đó Vergil kéo Jill lại. Nữ nhân này quay đầu lại thì thấy Vergil một bộ mặt lạnh lùng không hướng nàng nhìn lại mà đang hướng Lý Sơn chạy về phía zombie.

    Lý Sơn rút ra thanh katana kiếm nhật chém mạnh về phía zombie. Đây là lần thứ hai kể từ Resident Evil 1 hắn đối mặt trực tiếp với zombie loại này. Lý Sơn vung kiếm lên một lần là một cái đầu lăn lông lốc xuống dưới đât. Có những cái đầu chỉ mất một nữa có những cái xác thì bị Lý Sơn chém đứt đôi một vạch dài từ đầu xuống ngực. Đám người Jill há hốc nhìn về phía trước lên tiếng: “Các người là siêu nhân ư?”

    Vergil được Lý Sơn dặn dò sẵn lên tiếng: “Chỉ là một số kiếm kỹ Nhật Bản phối hợp với một chút công phu Trung Quốc mà thôi!”

    Da đen Paython không khỏi ngưỡng mộ lên tiếng: “Có, có thể dạy tôi được không. Tôi nhưng là đã hâm mộ Trung Quốc công phu đã lâu. Tôi cũng không ngờ công phu Trung Quốc lại thần kỳ như vậy!”

    Lý Sơn ở đằng xa nghe thấy điều này cũng tặc lưỡi. Hắn quả thực có chút ghét Trung Quốc bất quá vẫn phải nói cái phần cường hóa của chủ thần về nội công này đúng là hữu dụng. Lý Sơn lúc này đã dọn dẹp xong hắn vẩy thanh kiếm nhật tạo ra dưới đất một vệt máu. Lý Sơn đút kiếm vào trong vỏ. Hắn khẽ vuốt lên mái tóc hướng mấy người mỉm cười nói: “Đi thôi!”

    Đám người lúc này mới tỉnh lại bắt đầu đi về phía Lý Sơn. Lý Sơn lúc này lên tiếng hướng đám người Jill hỏi: “Các vị có chỗ nào cho chúng ta tạm lánh không?”

    Jill hơi ngẩn người trả lời: “Gần đây có một nhà thờ mọi theo tôi!”

    Lý Sơn lúc này lấy ra một ống giải dược T-virus cho người da đen khi hắn dùng giải dược không ngờ chủ thần đề kỳ nhận được một chi tiết cấp D và 1500 điểm. Sau đó Jill nghi hoặc hỏi đám người Lý Sơn. Bất quá Lý Sơn không quan tâm chỉ là hàm hồ trả lời qua loa. Jill biết ý cũng không có hỏi tiếp. Dù sao ai cũng có bí mật riêng, Jill cũng hiểu lên cũng không đi tìm hiểu sâu vấn đề này may mắn là bạn nàng Paython thoát khỏi bị hóa thành zombie là tốt rồi

    Sau khi đi được vài phút thì xuất hiện trước mắt Lý Sơn thì xuất hiện trước mặt hắn là một căn nhà thờ cổ kính bất qus khí mọi người bắt đầu bước vè phía đám nhà thờ thì hai con licker đột nhiên từ trên mái nhà lao thẳng xuống đám người Lý Sơn. Jill hét lên một tiếng: “Coi chừng!”

    Lúc này hai người Vergil và Lý Sơn lao lên. Hai người dùng hai thanh katana chém mạnh về phía quái vật. Vergil rất nhanh chỉ một nhát kiếm có thể xử lý gọn ghẽ một con zombie bất quá Lý Sơn lại khá là bối rối trong việc đánh nhau với con Licker này. Một người trong đám Jill nghi hoặc nói: “Anh không lên giúp cậu bé sao?” Vergil vẫn lạnh lùng không đáp lời.

    “Chúng là thứ quái quỷ gì thế?” da đen Paython lên tiếng.

    Tiểu Hồng lúc này lên tiếng: “Nó là Licker một dạng vũ khí sinh hóa của công ty Umbrella. Chúng có thể nhìn trong đêm và có thính giác và khứu giác lẫn vị giác khá nhạy bén. Licker có một cái lưỡi dài cực mạnh có thể đâm xuyên cơ thể người và đôi khi chúng còn dùng nó để cắt đứt đầu con mồi. Chính xác có thể coi nó là một loại động vật săn mồi nguy hiểm nhất?”

    “Cô ấy nói cái quỷ gì vậy?” Ngươi da đen nghi hoặc lên tiếng: “Chuyện này là sao?”

    Jill lên tiếng: “Cô nói chuyện này là do công ty Umbrella gây ra” Nữ phóng viên Terri bắt đầu đặt máy quay phim.

    Tiểu Hồng lạnh lùng nhìn về phía mọi người: “Chúng ta trước hết lên vào nhà thờ đã có lẽ ở lại đây không phải là một ý tưởng tốt” Tiểu Hồng lúc này cực kỳ nhân tinh hóa hướng đằng sau nhìn. Thì ra một đám zombie đang hướng đằng sau họ đi tới.

    Licker lao lên ngoạm về phía Lý Sơn bất quá hắn may mắn tránh thoát. Vận dụng nội lực Vạn Kiếm Quy Tông vào hai chân tốc độ Lý Sơn trở lên nhanh hơn. Hắn dùng tinh thần niệm lực công kích vào não của con Licker nhờ thế mà Licker có chút choàng váng động tác hơi ngừng lại. Lý Sơn nhân cơ hội này dùng kiếm một bổ đôi đầu con Licker. Lúc này thân thể hắn vẫn là tiểu hài tử chỉ mời gần 7 tuổi. Lý Sơn lúc này thở ra hổn hển. Lý Sơn mỉm cười nhìn về phía mấy người Jill. Không ngờ lúc này mấy nữ tử lại nổi lên lòng mẫu tử làm Lý Sơn có chút chán nản.

    Ở trong này tòa nhà này là một giáo đường cổ. Vẫn kiểu cách cũ một hàng ghế dài và trước đó là hình ảnh chúa với cây thánh giá. Bất quá ngay lập tức co một khẩu súng chĩa vào Lý Sơn bất quá ngay sau đó là một thanh kiếm đã kề sát cổ anh chàng người da trắng tóc vàng này đang chĩa súng vào Lý Sơn. Hắn đột nhiên dơ hai tay lên để rơi súng lên tiếng: “Đừng, đừng giết tôi! Tôi chỉ muốn trốn ở đây mà thôi!”

    Jill lúc này mở miệng: “Chúng tôi chỉ muốn vào trong này trốn mà thôi!”

    Người thanh niên tóc vàng lên tiếng: “Đây là chỗ của tôi! Chỗ này tôi tìm ra trước...”

    Terri cau mày chống hông lên tiếng phản bác: “Chỗ này đủ cho tất cả mọi người mà!”

    Lý Sơn lắc lắc đầu: “Được rồi Vergil đại ca tha cho anh ta đi” Hắn phẩy phẩy tay về phía Vergil. Vergil gật đầu lúc này mới thu kiếm.

    Vergil hướng nhìn anh chàng tóc vàng lên tiếng: “Ngươi nên biết người ngươi hướng súng vào là ai! Hãy cần thận với cái mạng của mình... Hừ” Vergil lạnh lùng nhìn về phía ành chàng tóc vàng này.

    Jill lúc này khuyên can, hai tay hướng xuống với mọi người, nữ nhân này lên tiếng nói: “Tất cả bình tĩnh lại nào”

    Lý Sơn quan sát một chút hắn cảm nhận chúng quanh đây có tất cả 5 đầu licker. Trong phim đáng lẽ chỉ có ba con. Theo như Lý Sơn giết hai con ở ngoài cổng nhà thờ thì có tổng cộng là bảy con tất cả. Hắn chửi thầm tron lòng: “Chủ thần c.mẹ ngươi tang lên độ khó. Cũng tốt đủ để rèn luyện...” Hắn lại chú ý đến anh chàng tóc vàng rất có thể anh chàng sẽ chết nếu có thể cứu rất có thể kiếm được chút kịch tình. Lúc này 5 con licker còn đang lấp tại một góc phía nhà, chúng đang chờ đợi thời cơ tấn công. Chính xác thì có vẻ như chúng có chút trí khôn, chúng đang tìm cách đánh lén thì đúng hơn.

    Lúc này cô phóng viên Terri đang cố gắng bắt chuyện với nữ cảnh sát Vanlentine. Lý Sơn lúc này quan sát một chút mọi người. Vergil cũng đang cảnh giác. Thực lực của Vergil do lưu trữ lại toàn bộ trí nhớ uy thực lực cường hóa chỉ là huyết thống Sparda yếu nhất bất quá Vergil vẫn có thể phát huy thực lực rất mạnh đây là điều mà Lý Sơn chắc chắn. So với người thầy Vergil và cậu học trò Lý Sơn thì có vẻ Lý Sơn khá là yếu.

    Nữ phóng viên Terri bắt đầu ùng một chiếc máy quay về phía mọi người. Cô nàng bắt đầu phỏng vấn anh chàng người da đen cảnh sát Peython. Điều này làm anh chngf cảnh sát có chút khó chịu cau mày. Đúng lúc này một mục sư bước ra. Hắn bắt đầu đọc lên kinh thánh: “The Lord’s judgment. Behold, I will bring evil upon this people...for they have not hearkened unto my words, nor my law but have rejected it. Awake, ye that dwell in dust. The dead shall walk amongts the living and bring damnation unto them”

    (Sự phán xét của chúa trời. Này, ta sẽ mang lại tai họa cho các ngươi những người mà đã không nghe lời của ta hay từ chối những luật lệ mà ta đề ra. Hãy tỉnh lại, những con người sống trong phàm trần. Những người đã chết sẽ đi lại giữa đám đông và mang lại cho các ngươi sự nguyền rủa)

    Jill hướng về phía mục sư lên tiếng: “một bài thuyết rất khá”

    Nữ phóng viên mỉm cười chìa tay đồng ý: “Quả thật rât tuyệt”

    Lý Sơn mim cười: “Không tệ!”. Lý Sơn vừa nói ra câu này thì một âm thanh vang lên, khuôn mặt của vị mục sư có vẻ hốt hoảng Lý Sơn hơi cau mày. Nếu hắn nhớ không nhầm thì đây là âm thanh mà em gái của vị mục sư phát ra. Khuôn mặt vị mục sư đang trở lên trầm mặc hơn bao giờ hết. Lý Sơn suy nghĩ không biết có nên cứu lão mục sư này không, rất có thể cứu lão là có điểm tưởng thưởng bất quá hắn ngước lại nhìn mấy người này. Lý Sơn có chút lo lắng. Hiện nay mạnh nhất là Vergil. Tiểu Hồng mấy tháng nay đều tập trung nghiên cứu mặc dù Lý Sơn có lệnh nàng cũng phải luyện công bất quá không quá khả quan như hắn nghĩ. Lý Sơn so với nàng nội lực của Vạn Kiếm Quy tông có khá hơn chút đỉnh. Chính xác là mạnh hơn đơn giản vì hắn tu luyện tuổi rất nhỏ thời gian bỏ ra nhiều hơn. Thực lực lại được Vergil chui luyện nếu như hắn không mạnh hơn Tiểu Hồng thì quả là vô lý. Bất quá nàng vẫn có thực lực để phòng thân. Ngày ngày Lý Sơn khi ngồi tu luyện nội lực đều mở cơ nhân tỏa, hắn muốn ép thân thể của mình trở nên quen thuộc hơn. Bất quá thực lực hắn cũng không có tăng mạnh như hắn tưởng. Nếu như không có Vergil hắn thiết lập vì ích lợi của hắn lớn nhất có lẽ hắn lười nhác không luyện cũng nên. Hắn cũng biết mình là một tên lười nên mới thiết kế Vergil như vậy.

    Da đen Paython bộ mặt nghi hoặc hỏi: “Cái gì vậy?”

    Mục sư bộ mặt sốt sắng lên tiếng: “Không có gì!”

    Thấy thế da đen Paython đánh ánh mắt về phía Jill. Jill hiểu ý gật đầu. Lý Sơn bám theo lên tiếng: “Cần tôi bảo hộ chứ?”

    “Nhìn tôi giống như cần một đứa bé bảy tám tuổi bảo vệ sao?” Jill nghi hoặc nhìn về phía LÝ Sơn.

    Lý Sơn mở miệng cười: “Vậy cô có thể đối phó với mấy con quái vật như lúc trước nếu như chúng xuất hiện sao?”

    Jill nghe thấy thế cả người chết lặng. Nàng cả người có chút run lên. Paython lúc này túm lấy người mục sư. Lý Sơn lúc này bám theo Jill. Hắn vừa đi vừa cầm kiếm thủ sẵn trong tay. Hắn cảnh giác nhìn xung quanh. Lý Sơn quan sát bốn phía. Hắn biết mấy con licker đang theo dõi mình. Chính xác tại chỗ Vergil tồn khoảng ba con còn theo hắn là hai con. Lý Sơn trước khi đi cũng ngầm đánh ánh mắt về phía anh chàng tóc vàng hãy hảo bảo vệ anh ta cùng mọi người. Vergil và Tiểu Hồng hiểu ý gật đầu.

    Qua một hành lang rộng rãi và tối đen. Lý Sơn cùng với Jill đi sát nhau. Lý Sơn lúc này được Vergil dạy cách dùng giác quan mới của mình. Một loại gần giống như mắt mộng, nó cảm giác xung quanh bao quát mọi thứ giống như con mắt mà người từ trên cao nhìn xuống bản thân mình vậy. Ái này khá giống vơi tinh thần quét xem nhưng lại khác hoàn toàn. Nó tập trung bằng sự cảm nhận tồn tại của mọi vật từ không khí đến mọi vật chất. Trong phạm vi 10m không có gì qua được mắt của Lý Sơn. Bất quá 10m mà nói đúng là vấn đề so với tinh thần lực quét xem thì quả thực chẳng là gì. Nhưng phải nói mắt mộng lại không có bị cản trở như tinh thần lực quét xem. Chính xác như camera nhìn từ trên xuống dưới vậy. Chính xác là hai chiếc camera nhìn ở hai hướng khác nhau tập trung ở hai phía. Cái này Lý Sơn mới luyện được tuy trong tác phẩm Devil May Cry không có nhắc đến không ngờ hai anh em Vergil lại có thảo nào dù bị tấn công hướng nào họ cũng nhận ra được.

    Lý Sơn lên tiếng hỏi Jill: “Sợ lắm sao?”

    Nghe tiếng này Jill không trả lời chỉ lo lắng nhìn về phía xung quanh. Lúc này Jill mở cửa ra thì một con quái vật tấn công về phía Jill. Lý Sơn hét lên: “Cẩn thận!”

    Jill lúc này hoảng hốt nghiêng người tránh né. Con quái vật lao thẳng về phía Lý Sơn. Lý Sơn rút ra thanh katana chém mạnh về phía con quái vật cả người không mảnh ra mặc một bộ đồ màu cũ kỹ của một người đàn bà. Con quái vật bị chém mất một mảnh thịt trên bả vai nhưng nó cũng tránh thoát được một kiếm trí mạng.

    Lão mục sư lúc này đứng từ xa nhìn thấy vậy hét lên: “Ôi chúa ơi! Em...” Lời chưa nói dứt ngay một con quái vật đánh về phía lão. Lần này là một con khác cả mình mảy đều là thít cơ không có mảnh da nào. Não nhanh chóng bị con quái vật cắn xé. Đây rõ ràng kịch tình sửa đổi. Lý Sơn muốn kiếm điểm tưởng thưởng không dễ chút nào.

    Jill liên tục đưa súng lên bắn. Vì trong bóng tối lên Jill nhìn không rõ, nữ cảnh sát lúc này thốt lên: “Nó là thứ gì vậy?”

    “Hừ, một dạng có vẻ là thứ chúng ta vừa gặp ngoài nhà thờ” Lý Sơn lạnh lùng lên tiếng. Lần này hắn phát hiện ra ba con. Hai con thay vì ba con. Chủ thần cũng quá là ưu đái mình đi. Lý Sơn chửi trong lòng. Đôi mắt Lý Sơn bắt đầu mông lung. Hắn mở ra cơ nhân tỏa. Lý Sơn chỉ về hướng phía sau mình quay sang nữ cảnh sát Valentine lên tiếng: “Tôi giao đàng đó cho cô!”

    Mặc cho nàng có hay không đồng ý, Lý Sơn rút ra thanh katana lao thẳng về hướng Licker, hắn vung lên làm một cú Rapid Slash. Rapid Slash một tuyệt chiêu lao thẳng về phía trước hoặc ngang hông địch nhân cùng với tung ra liên hoàn chém trong lúc di chuyển đơn giản là một cú chém liên hoàn cùng với di chuyển ở tốc độ cao. Tuyệt chiêu này chú trọng ở chữ nhanh, chuẩn và sắc bén. Lý Sơn chú nội lục vào phía trong thanh katana lao nhanh đến phía licker. Licker cũng theo bản năng lao thẳng về phía Lý Sơn, nó nhanh chóng lè cái lưỡi nhằm thẳng đầu Lý Sơn bắn đi. Nhưng ngay lập tức cái lưỡi bị thanh katana chém đứt rơi xuống cùng với đó là một bonhs ảnh lướt qua người nó. Một cánh tay cùng với chân bị chém đứt. Con vật hống lên một tiếng khó chịu nó ngã xuống đất nhưng chửa chết.

    Lý Sơn lúc này lao đến để cho nó một đòn kết thúc thì một cái bóng khác lao thẳng về phía Jill đang đánh với con Licker khác. Con này thì ra là em gái của mục sư. Nó lẽ lưỡi nhằm thẳng tim của Jill. Lý Sơn hét lên một tiếng lao nhanh về phía Jill. Hắn đầy Jill sang một phía. Bất quá cái lưỡi đã ghim lên vai trái của Lý Sơn. Lý Sơn lúc này thổng khổ hắn cắn răng dơ lên kiếm chém mạnh về phía chiếc lưỡi của Licker. Licker bị đứt mất lưỡi nó rú lên đau đớn. Lý SƠn vừa kịp gỡ cái lưỡi ra thì con Licker vừa rồi lao lên ahs miiengj về phía Lý Sơn cùng lúc đó một con khác lao về phía Lý Sơn. Lần này nhưng hắn phải đối mặt hai con Licker. Con Licker đang tấn công Jill thì lập tức bỏ qua lao về phía Lý Sơn.

    Trước mặt hai đầu thụ địch Lý Sơn chỉ cầu thầm may mắn có thể thi triển chiêu này thành công. Hắn cắn răng chọn con ngay đầu phía trước mặt mình tấn công đồng thời thao túng ma lực về phía sau tụ một lưỡi kiếm. Hắn muốn sử dụng Spiral Sword (Kiếm linh) triệu hồi ra một thanh kiếm ngưng tụ bằng ma lực bắn thẳng về phía sau. Điều này cần thao tác cực kỳ tinh chuẩn. Hắn lúc này chỉ có đánh cuộc.

    “Xoẹt” thanh kiếm sắc bén chém đứt đầu con Licker phía trước mặt Lý Sơn. Đồng thời con khác cũng bị Lý Sơn dùng kiếm linh may mắn xuyên trúng đầu. Bất quá không như hắn ý nguyện hai con Licker vẫn theo đà tốc độ lao về phía Lý Sơn. “Rầm!” một âm thanh to lớn phát ra.

    “Lý” Jill phát hoảng hét lên.

    Khi hai cái xác trôi ra may mắn là cả người Lý Sơn lúc này chỉ bị cào trấy một chút cùng với vết thuowg ngoài ra. QUả thực lúc đó hắn xử lý chưa được tốt. Kinh nghiệm hắn còn quá kém. May mắn tất cả đều nhờ bản năng chiến đấu của hắn. Thực ra trận này Lý Sơn có thể dễ dàng ùng ống phóng rocket các loại tấn công bất quá hắn nhưng không có dùng. Hắn muốn trở thành mạnh mẽ nếu như quá phụ thuộc mấy thứ ấy hắn sẽ trở lên yếu đuối. Không ái nói thế có nghĩa là hắn khinh thường súng ống khoa học công nghệ cả. Đơn giản là Lý Sơn theo đuổi kiếm đạo. Hắn muốn trở thành người có thân thể ngưu bức thông qua rèn luyện, muốn để cho bản thân mình tu luyện hai loại kiếm thuật và quyền cước áp sát, dùng kiếm linh (một thanh kiếm màu xanh tụ bằng ma lực có sức sát thương rất lớn kể cả với linh hồn, có thể phóng ra xa) cho việc tấn công từ xa. Hơn nữa hắn xinh ra tuy hắn được trời ban cho tinh thần lực giả hắn có thể rèn luyện nó bất quá tinh thần lực thực chất có liên quan khá lớn tới summoned sword (triệu hồi kiếm linh) vì vậy hắn chỉ muốn luyện tinh thần lực như một loại phụ trợ.

    Lý Sơn thở ra một hơi ngồi quỵ xuống đất. Hắn còn chưa có nghe nói đề kỳ của chủ thần. Mà hắn cũng thấy lạ có vẻ như ba con Licker này mạnh hơn nhiều so với Licker tại Hive nhiều. Lý Sơn thở ra phì phì nhìn về phía Jill. Đồi tay của Lý Sơn lúc này run lên. Quả thực khi hắn đối mặt với hai con này hắn vẫn còn rất sợ, quả thực rất sợ. Tinh thần hắn lúc này cao hơn hẳn. Nói đơn giản là tinh thần hắn khá cao giúp hắn không bị đái ra quần...

    Lý Sơn tìm cách cho mình bớt đi sợ hãi. Jill lúc này cũng tiến đến nhặt súng bước về phía hắn. Lý Sơn lên tiếng: “A, a, có vẻ trường hợp của tôi rất giống một đại anh hùng cứu một đại mỹ nhân đây. Không biết có được mỹ nhân lấy thân báo đáp không đây...?”

    Jill nghe thấy thế lúc này khuôn mặt mỉm cười nhìn về phía hắn: “Cậu không phải là một đại anh hùng...”

    Lý Sơn cau có: “Không phải?”

    Jill thấy thế sờ sờ bộ mặt vẫn còn non nớt của Lý Sơn lên tiếng. Lúc này nàng mỉm cười nhìn Lý Sơn, bất quá Lý Sơn vẫn còn là tiểu thí hài gần bảy tuổi. Hắn có vẻ sau khi cường hóa luyện tập thì như một tiểu thí hài bảy tám tuổi bất quá hắn nhưng không có tuyến hoocmon lên chịu chết, không có cảm xúc gì lắm. Valentine lên tiếng: “Cậu là một tiểu anh hùng. Nhưng tôi cũng không thể dùng thân mình để báo đáp được!”

    Lý Sơn nghi hoặc hỏi: “Tại sao!”

    Jill mỉm cười xoa xoa đầu Lý Sơn coi hắn như một đứa trẻ: “Cậu còn quá nhỏ. Có vẻ như còn chưa phát dục...” Nữ cảnh sát lúc này không ngần ngại mà túm lấy tiểu oa nhi của hắn làm hắn cứng cả người. Quả thực tuổi tác của hắn có muốn cũng chịu chết ai bảo hắn nhưng lại đổi về sáu tuổi bộ dạng. Valentine lúc này kéo Lý Sơn dậy lên tiếng: “Cậu bé, cậu còn đi lại được không. Chúng ta phải đến xem đám người Paython. Rât có thể họ cũng gặp phải tình cảnh như chúng ta...”

    Nghe thấy thế Lý Sơn hơi gạt đầu. Lúc này hắn lấy ra một bình sịt sịt vào làm máu ngưng chảy. Jill nghi hoặc muốn lên tiếng thì Lý Sơn cũng không muốn quá dài dòng, hắn mở miệng: “Một loại công nghệ cầm máu cao cấp mới sản suất hàng chưa tung ra thị trường...”

    “Nhưng vết thương của cậu. Cậu còn vắc xin chứ?” Valentine bộ mặt lo lắng nhìn về phía Lý Sơn

    Lý Sơn mỉm cười: “Đừng lo lắng!” Bất quá cùng lúc đó là đề kỳ chủ thần vang lên trong đầu Lý Sơn. Lý Sơn lúc này hoảng hốt lên tiếng: “Mấy người Vergil gặp nguy hiểm chúng ta cần quay lại...”

    Hai người Lý Sơn và Valentine bắt đầu tăng tốc chạy về hướng trung tâm thánh đường. Hắn lúc này chạy nhanh về hướng đó. Lúc này có vẻ như mọi người còn sống sót. Lý Sơn thở phào ra một tiếng. Bất quá vẻ mặt mọi người cũng cực kỳ sợ hãi. Lý Sơn lên tiếng hỏi: “Có chuyện gì vậy?”

    Nghe thấy vậy Tiểu Hồng bắt đầu giải thích. Theo như Tiểu Hồng giải thích thì sau khi Lý Sơn cùng Valentine rời khỏi có bốn con Licker tất cả tấn công bọn họ. Ba con bị Vergil giải quyết còn hai con còn lại do Tiểu Hồng cùng Paython giải quyết. Thật ra thì con này cũng là do Vergil giải quyết. Vergil dựa vào Summoned Sword (triệu hồi kiếm linh) để giải quyết cắt đứt một chân và tay của con Licker nhờ đó hai người mới giải quyết được nhưng cả người Vergil lúc này vô lực. Người anh hàng Sotland tóc vàng kia Vergil cũng không cứu được... Đám người Paython nghi hoặc nhìn về phía đám người Lý Sơn. Valentine lên tiếng: “Các ngươi là ai?”

    “Choang” một chiếc xe máy mang theo một người mà Lý Sơn quen biết. “Phanh, két...” Nữ nhân lúc này xuống xe tháo ra chiếc mũ lên tiếng: “Chào!”

    Valentine lúc này lên tiếng: “Cô là ai vậy?”

    Lý Sơn nhún nhún vai mỉm cười: “A, a, ra là cô. Alice, huh!?”

    Valentine lên tiếng: “Các ngươi quen biết?”

    Alice lúc này tiến đến mở miệng: “Không! Chúng tôi không quen!” Alice lúc này tiến về phía Lý SƠn nghi hoặc: “Cậu là ai? Chúng ta quen biết nhau sao?”

    Lý Sơn nhún nhún vai: “Cô quen biết Lý Sơn người bảo vệ trước của công ty Umbrella tại Hive chứ?”

    “Cậu là...” Alice ngờ hoặc nhìn về phía Lý Sơn. Lý Sơn có chút quen mặt bất quá giờ hắn trong hình dạng một tiểu thí hài hơn nữa còn mái tóc bạc. Điều này làm Alice khá nghi hoặc.

    Lý Sơn cắt đứt lời: “Tôi là Lý Sơn. Sau khi trúng T-virus. Tôi không có biến thành mấy con quái vật kia. Bất quá giờ tôi thành thế này đây!” Lý Sơn nhún nhún vai gãi gãi mũi. Hắn trông vẻ mặt Alice có vẻ như còn chưa tin. Lý Sơn lúc này thở dài lên tiếng: “Kích quang lối đi... kẻ tè dầm...”

    Alice trợn tròn con mắt lên tiếng: “Lý Sơn đúng là cầu rồi! Tại sao cậu lại thành bộ dạng này! Vậy còn mấy người Tần, họ vẫn còn an toàn chứ?” Alice nhíu nhíu mày chỉ và đám người Paython: “Đúng rồi còn bọn họ là ai?”

    Lý Sơn đầu đầy mồ hôi. Hắn chẳng nói ra nguyên nhân hắn thành trẻ con rồi sao. Chẳng lẽ hắn phải nói thật là do chủ thần sao. Lý Sơn lúc này lên tiếng: “Yên tâm họ đều an toàn. Còn họ...” Lý Sơn giới thiệu từng người một. Nữ phóng viên Terri khá hào hứng vào cú ngoạn mực từ cửa sổ phi vào của Alice nên nàng muốn phỏng vấn Alice. Lý Sơn hỏi đám người James thì tất cả đều gặp vận rủi. Sau khi họ thoát lên tàu thì mấy con licker tìm đến chỉ duy nhất James cùng Matthew, JD cùng với Alice trốn thoát nhưng họ đều bị công ty Umbrella bắt

    Lý Sơn lúc này từ trong túi lấy ra nào là lừu đạn, đạn dược, súng phóng rocket... Tuy không được nhiều nhưng đám người Alice cũng chố mắt ra nhìn. Alice mở to đôi mắt lên tiếng: “Lý Sơn cậu lấy chúng từ đâu? Hơn nữa từ trong hư không cậu lấy chúng ra. Rốt, rốt cuộc các người là ai” Alice chỉ về phía LÝ Sơn, Vergil và Tiểu Hồng.


    Lý Sơn nhún nhún vai cười: “Đừng hỏi quá nhiều, mỗi người có một bí mật riêng bất quá có món quà cho cô đây!” Lý Sơn từ trong tay xuất hiện hai thanh kiếm katana làm bằng kim cườn nguyên chất. Lưỡi kiếm vô cùng sắc bén. Alice lúc này từ trong vỏ tuốt ra chuôi kiếm. Nàng ngắm nhìn có chút say mê.

    Terri lúc này đôi mắt có chút tham lam, nữ phóng viên mở miệng: “Chúng làm từ kim cương...?”

    Alice đôi mắt nghi hoặc nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng: “Lý cái này quá quý trọng ta không thể nhận. Cái này nhưng là đáng giá cả triệu dollar...”

    Lý Sơn lắc lắc đầu. Thấy bộ mặt Alice còn là một bộ dạng nghiêm túc hóa. Lý Sơn mỉm cười: “Không cần thiết cái này với ta giờ đã vô dụng. Cô cứ cầm lấy nó đi...” Nói đến đây Lý SƠn bắt đầu phân phát cho mọi người. Paython thì được một ống phóng rocket, bất quá đó là loại ống phóng cớ nhỏ cầm tay. Mỗi người đều có phần.

    Valentine nghi hoặc nhìn về phía Lý Sơn và Vergil lên tiếng: “Các ngươi không cần vũ khí sao?”

    Vergil lạnh lùng nhìn nữ cảnh sát mở miệng: “Ta có một cây kiếm là được rồi. Từ trước đến nay ta không quen sử dụng súng!”

    Lý Sơn nhún nhún vai: “Đừng để ý anh ta, chúng ta tiếp tục...”

    Sau khi phân phát xong mọi thứ. Lý Sơn lên tiếng: “Theo như thông tin nhận được thì có thể chúng ta sẽ được thưởng thức năm tấn bom nguyên tử của công ty Umbrella đánhvào thành phố này...” Nghe thấy thế mọi người khuôn mặt trắng dã, Lý Sơn mỉm cười lên tiếng: “Chúng ta có khoảng thời gian là hơn 12 giờ đồng hồ cho việc rời khỏi đây! Vì vậy mau nhanh chóng rời khỏi chỗ này... ” Thấy mọi người còn hỏi gì Lý Sơn lên tiếng: “!00% tin chính xác, mọi người có gì hỏi nữa không?”

    Terri lúc này hoảng hốt lên tiếng: “Chúng ta có thể dùng xe của cô ấy để ra khỏi đây không?”


    Alice lúc này nhìn về phía chiếc xe nói: “Xe cùng lắm chỉ trở được thêm hai người. Với nhân số chúng ta cần kiếm một chiếc xe ô tô. Nếu không không cách nào đủ.”

    Nghe thấy thế mọi người đêu gật đầu đồng ý. Mọi người lúc này ra khỏi nhà thwof đi lối sau. Lý Sơn lúc này đi đến một đống nghĩa trang. Nếu như hắn không nhầm thì chỗ này mấy cái xác quả không dễ chịu gì. Lý Sơn hướng mọi người lên tiếng: “Xác chết và T-virus”

    Valentine ngờ hoặc lên tiếng: “Là sao?”

    Alice lúc này mở miệng: “T-virus sẽ xâm nhập vào cơ thể những cái xác và làm chúng sống lại. Rất có thể chúng ta lần này phải đối mặt với một đống zombie...”

    Terri lúc này bộ mặt vô cùng khó coi: “Vậy chúng ta tại sao lại đi qua đây?”

    Alice bộ mặt nghiêm túc quay lại nhìn về phía Terri. Khuôn mặt Alice có chút khó chịu làm cho Terri có vẻ sợ , nữ phóng viên lùi về phía sau. Alice lên tiếng: “Con đường này là chúng ta bắt bược phải đi qua. Hơn thế nữa đối mặt với mấy zombie còn hơn phải dối mặt với mấy loại như Licker và chó zombie. Các người ở đây chưa biết đến sự đáng sợ của chúng...”

    Lý Sơn nhún nhún vai: “A, a, vừa rồi chúng tôi nhưng là gặp đến cả chục con thì phải!”

    “Các người đã gặp chúng rồi sao?” Alice bộ mặt nghi hoặc hỏi.

    Lúc này mọi người nhớ đến mấy con Licker mà cả người toát cả mồ hôi. Đúng lúc này thì một con zombie từ trong đất chui lên cắn vào chân của nữ phóng viên. Nữ phóng viên hoảng sợ hét lớn lên. Nàng nhưng đánh rơi chiếc máy camera. Alice ngay lúc đó dơ súng nổ thẳng hướng đầu của zombie. Thoát chết, nữ phóng viên ôm lấy cổ chân của mình. Lý SƠn phân phó: “Tiểu Hồng giao cho cô Terri. Phần còn lại để tôi và Vergil”

    Lý Sơn rút ra thanh katana lao thẳng về phía đám zombie. Vergil cũng vậy. Alice nhìn thấy hai người lao thẳng lên như vậy thì hơi nhếch miệng lên tiếng: “Một cách tiết kiệm đạn hữu ích...” Alice ngay lập tức cất khẩu súng lại ngang hông. Nàng lấy ra hai thanh katana làm bằng kim cương. Alice xoay hai thanh katana trên tay cũng lao thẳng về phía đám người zombie.

    Terri nhìn trước cảnh trên lên tiếng: “Họ là người hay là quái vật vậy?”

    Paython lúc này lên tiếng: “Ai biết!? Hỏi chúa!?”

    Giải quyết xong đám zombie. Lý Sơn nhìn về phía mọi người, hắn đút kiếm khẽ vuốt lên mái tóc của mình ngược veef phía sau. Hắn nhìn về phía mọi người lên tiếng: “Chúng ta đi thôi chứ”

    Vào một hẻm nhỏ, Terri bắt đầu cầm lấy cái chân đang bị cắn của mình. Alice lúc này hướng súng về phía Terri. Jill lúc này lên tiếng: “Cô làm gì vậy?”

    Alice thấy vậy thì bình tĩnh trả lời: “Cô ta bị cắn. Trong vòng 10 phút không tiếm thuốc giải cô ta sẽ trở thành như chúng”

    Jill quay về phía Lý Sơn hỏi: “Còn thuốc giải không?”

    Lý Sơn nhún nhún vai: “Còn hai cái để đảm bảo an toan f cho mọi người... nếu như cô ấy dùng các người hẳn chỉ con một cái lúc đấy tốt nhất là không bị cắn. Được chứ?”

    Alice nghi hoặc hỏi: “Lý, từ đâu cậu có?”

    Lý Sơn thở dài mở miệng: “Sau khi rời đi Hive, tôi lấy được một cái rương bất quá trong đó chỉ có 6 cái” Sau đó Lý Sơn chỉ vào người da đen lên tiếng: “Anh ta dùng một hơn nữa còn mấy cái bị hỏng giờ còn có hai cái” Lý Sơn mỉm cười lấy ra T-virus, hắn tiếp tục nói: “Tổ chức của tôi đang cố gắng tìm ra loại vắc xin có thể làm cho con người miễn dịch với T-virus nhưng lần này có vẻ tôi mang T-vắc xin hơi ít thì phải....”

    “Họ là đồng nghiệp của cậu?” Alice chỉ về phía Vergil và Tiểu Hồng. Lý Sơn nghe thấy thế cũng hơi gật đầu. Hắn chỉ trả lời qua loa về tổ chức của mình tham gia. Cụ thẻ là một tổ chức được lập ra nhằm duy trì sự hòa bình của thế giới.

    Lúc này mọi người đi đến một khu vực khá rộng lớn. Một tòa nhà với mấy buồng gọi điện thoại. Lý Sơn có thể nhớ, nếu như hắn nhớ không nhầm thì rất nhanh sẽ có một cuộc điện thoại diễn ra từ chính tiến sĩ Charles Ashford. Hắn vừa nghĩ đến thì một âm thanh từ buồng điện thoại reo lên. Lý Sơn nghe thấy thế có chút giật mình. Alice mở miệng: “Đi tiếp đi trước khi nó thu hút một cái gì đó!”

    Thấy tiếng điện thoại liên tục vang lên. Lý Sơn nhíu mày hỏi: “Có lẽ chúng ta lên nghe xem điện thoại. Không vô cớ khí nó reo đúng lúc chúng ta ở đây đâu”

    Alice nghe thấy vậy thì gật đầu. Lúc này nàng tiến đến nâng lên chiếc điện thoại: “Alo?” (Trong tiếng Anh là Hello)

    Lý Sơn sau khi cường hóa hắn nghe rất rõ đầu kia trả lời: “Chúa ơi tôi nghĩ không bao giờ cô trả lời chứ”

    “Ai vậy?” Alice ngơ ngác nhìn xung quanh. Jill chỉ về phía camera đang hoạt động. Alice hiểu ý hơi gật đầu

    “Tôi có thể giúp cô và họ ra khỏi đó” Tiến sĩ Ashford lên tiếng: “Cả bảy người các vị... Nhưng trước hết chúng ta phải có dàn sếp cái đã. Sẵn sàng thỏa thuận chưa”

    Alice lên tiếng: “Có vẻ như chúng tôi không có lựa chọn nào khác.”

    Điện thoại lúc này phát ra âm thanh: “Có vẻ như cô thông minh hơn tôi tưởng...” Đúng theo Lý Sơn nghĩ sau đó họ nhận được nhiệm vụ cứu đi con gái của tiến sĩ. Lý Sơn cũng không có quá ngạc nhiên.

    Mọi người lúc này ngồi lên chiếc xe bus. Alice lúc này lên tiếng: “Tên ông ấy là Ashford và ông ta điều hành công trình nghiên cứu virus và gens của Umbrella”

    “Ông ta muốn gì?” Jill lúc này thở ra một đạo khói thuốc. Lý Sơn lúc này ho ra tiếng. Hắn chưa bao giờ quen với khói thuốc cả. Hắn chưa bao giờ hút thuốc. Alice lúc này lên tiếng: “Cô nên tắt thuốc đi ở đây còn có trẻ nhỏ...”

    Lý Sơn há hốc miệng phản bác: “Nhưng tôi đã 24 tuổi rồi!”

    “Được rồi 24 tuổi trong hình hài một đứa bé” Alice dơ lên hai tay, tiếp tục nói: “Chúng ta tiếp tục với việc của ông ta. Ông ta muốn chúng ta cứu con gái của ông, tên cô bé là Angela bị kẹt trong thành phố. Umnrella di tản cô bé nhưng không thành công. Cô bé trốn đâu đó ngoài trường học. Chúng ta tìm cô bé và ông ta sẽ giúp chúng tôi thoát”

    Da đen Paython quay về phía Lý Sơn nghi hoặc hỏi: “Tổ chức của cậu không đưa ra trợ giúp gì sao?”

    Lý Sơn nhún nhún vai: “Sau khi họ nhận được thứ họ muốn và ba người chúng tôi mắc kẹt ở đây!?” Lý Sơn làm bộ cười khổ gãi mũi.

    “Lý nói đúng đấy. Tình hình bây giờ không ai có thể kiểm soát được!” Alice mở miệng: “Vì thế chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi đây trước khi sáng mai cả thành phố Raccon bị san bằng bằng một đầu đạn hạt nhân 5 kilo tấn”

    Lý Sơn cười khổ: “Một cú và diệt sạch zombie, sự lây bệnh và tất cả bằng chứng về nó...”

    Da đen Paython hét lên: “Chết tiệt. Họ sẽ không thể nào trốn tránh được việc này đâu. Sẽ không bịt miệng ai được đâu. Còn tin để che lấp cái gì!?”

    Lý Sơn nhún nhún vai: “Mấy giờ trước tôi đã đem thông tin lên mạng. Bất quá vô ích. Họ nói thông tin đó chỉ là tin vịt không quá nhiều người để ý đến nó...”

    Jill lên tiếng: “Cậu là người đã đưa thông tin công ty Umbrella lên internet” Nghe thấy thế Lý Sơn gật đầu.

    Alice lúc này thở dài: “Họ có thể kiếm quá nhiều lý do để biện bạch cho hành động của mình. Ví dụ như đó chỉ là một bộ phim hay cho lần này một vụ rò rỉ hạt nhân chẳng hạn. Một tai nạn thảm khốc... và Umbrella cũng bất lực để biện bạch cho lần này chẳng hạn”

    Paython gằn lên từng giọng: “Chết tiệt... Và giờ chúng ta làm gì đây”

    Lý Sơn nhìn Vergil một chút rồi lên tiếng: “Chúng ta giờ cần tìm Angela và thoát khỏi đây trước bình minh.”
    ...
    Mọi người lúc này đi đến một chiếc cầu. Lý Sơn cùng Alice lúc này bắt đầu cảnh giác. Jill thì liên tục mở miệng nói về tiến sĩ như kẻ bệnh hoạn lúc nào cũng rình coi họ bằng những chiếc camera đến khi Alice phải lên tiếng cô nàng này mới dừng lại. Lý Sơn lúc này lên tiếng: “Huh, nếu như tôi không nhầm thì là nemesis thì phải!?”

    “Nemesis?”

    “A, a, một dạng vũ khí mới của công ty Umbrella nghiên cứu ra” Lý Sơn mỉm cười: “trong lúc đó chúng ta hãy chạy thật nhành được chứ?”

    Lý Sơn vừa dứt lời thì hàng loạt đạn bắn về phía họ. Lý Sơn hừ lạnh một tiếng cùng Vergil lao về phía dưới. Vergil cũng hiểu ý phối hợp nhảy xuống theo. Lý Sơn mở ra cơ nhân tỏa rõi theo đường đạn. Xuất hiện trước mặt Lý Sơn là một con quái vật hình người cao hơn hai mét đang mặc một bộ đồ màu đen với vũ khí hạng nặng. Lý Sơn hắn hét lên: “Các người chạy mau chúng tôi ở lại ngăn cản. Tôi sẽ đuổi theo hai người sớm thôi!”

    “hãy cẩn thận!” giọng Alice vang lên.

    Đứng trước Lý Sơn lúc này là một con quái vật với vũ khí hạng nặng. Lý Sơn có chút run rẩy. Quái vật điên cuồng nã súng, lòng súng quay tít thò lò hàng loạt đạn bắn về phía Lý Sơn. Vergil lúc này đứng trước người Lý Sơn. Hắn vung kiếm lên xoáy tròn tạo thành một màn chắn bảo vệ. Đúng lcú đó một quả tên lửa bắn về phía nemesis. Nemesis thấy vậy lấy ra ống phóng tên lửa của mình ngắm thẳng vào quả tên lửa đang bay về phía mình nổ súng. Hai quả tên lửa va vào nhau tạo thanh một tiếng vang. Lý Sơn nghi hoặc hỏi: “Như vậy cũng được sao?”

    Hắn cảm giác đây là thời cơ nhanh chóng chạy tới chém mạnh về phía tay của nemesis đang cầm lấy ống phóng rocket. Một cánh tay bị chém đứt xuống nhưng ngay sau đó Lý Sơn cảm thấy nghi hiểm. Bên hông súng máy của nemesis tiếp tục mở ra. Lý Sơn lăn mình tránh né. Hắn thầm chửi trong lòng: “Súng má có thể tự nhả đạn sao?” Nấp vào một góc Lý Sơn sơ chút bụng mình. Hắn cảm giác có chút đau đớn. Thì ra hắn đã nhận được ba phát đạn.

    Vergil lúc này đã tránh đi. Hắn quan sát Lý Sơn chiến đấu. Vergil biết lúc nào mình tránh đi là tốt nhất. Lý Sơn lúc này lấp sau cây cột sắt. Bất chợt hắn cảm giác được nguy hiểm. Lý Sơn lao ra khỏi đó hướng một bên bay đi. “Oành” tiếng vang thật lớn. Trong tay còn lại của nemesis dang cầm một ống phóng rocket còn đang ra khói. Hắn liên tục dùng súng máy nã đạn về phía mấy người Alice đang ẩn núp đánh lén nemesis.

    Lý Sớn cắn răng nhìn, hắn thầm chửi: “Con mẹ chủ thần đây không phải là vô hạn đạn sao. Bao giờ mới hết đạn đây.Sao còn nhiều đạn như vậy... khốn kiếp!”

    Nhờ có mọi người bắn yểm hộ. Lý Sơn nhanh chóng áp sát nemesis. Hắn tung ra một nhat chém ngang hông. Nemesis quay người lại cùng lúc đó vết chém làm đứt một vết giáp lớn cùng phá hỏng chiếc súng máy. Nemesis phản ứng nhanh chóng xuất ra bên hông một thanh kiếm chém về phía Lý Sơn. Lý Sơ theo bản năng đưa kiếm lên đớ. Hai thanh kiếm va vào nhau làm cho tay hắn có cảm giác tê dại. Không ngờ nemesis có sức mạnh lớn như vậy. Nemesis tung ra cú chém ngang thắt lưng. Lý Sơn lúc này không ngốc nghếch chutsnaof hắn biết rất khó tránh dùng kiếm chắn ngay ngang bên hông cùng thuận đã bay đi một khoảng cách.. Nemesis dơ súng phóng rocket về phía Lý Sơn nổ súng.

    Lý Sơn lắn mình tránh thoát. Bất quá dư trấn nổ vẫn làm cho Lý Sơn hắn ăn chút đau khổ. Lúc này đạn đã hết, Nemesis bỏ lại ống đồng rú ra thanh kiếm lao về phía Lý Sơn. Tốc độ vô cùng nhanh. Cái này còn là thiên lý không, không phải nemesis rất chậm sao. Lý Sơn thầm chửi trong lòng. Hai người lúc này lao vào nhau. Do khoảng cách hai người gần lên đám người Alice không dám nổ súng.

    “Xoẹt” Lý Sơn bị đâm chúng ngực bù lại hắn cũng làm cho nemesis ăn một vết kiếm khá xấu hằn vào xương tủy tại ngang ngực. Hai người lúc này tránh nhau ra. Lý Sơn vết thương đang nhanh chóng liên lại. Hắn thầm chửi cả mười tám đời tổ tông Umbrella. Sao con nemesis này lại ngưu bức như vậy. So về tốc độ Lý Sơn hơn hẳn một bậc bất quá bộ giáp trâu kia hắn khá là đau đầu. Kiếm hắn cũng khá sắc bén nhực để đột phá tầng lớp bảo vệ giáp kia cũng cả là vấn đề.

    Nemesis không phải là ngu ngốc. Nó điên cuồng lao về phía Lý Sơn. Nếu như hắn không làm vậy hẳn là sẽ ăn đạn rocket của đám người Alice. Lý Sơn cẳn răng chịu đựng. Giờ hắn thiếu là kinh nghiệm đối địch. Hắn muốn chiến, nếu như hắn không vượt qua lỗi sợ hãi này hắn sẽ không bao giờ trở thành cường giả. Không bao giờ trở về được. Sau khi hỏi chủ thần hắn xác nhận được 100% mình không phải là người thế giới này. Việc hắn chưa trở về thực tế thế giới là có lý do. Bất quá rất nhanh thôi hắn sẽ cần phải trở về đó. Lý Sơn không phải là người tốt bất quá hắn cũng không phải là người thấy chết không cứu.

    “Keng” thanh kiếm katana bị nemesis đánh bật ra. Lý Sơn căn răng vận dụng cực hạn của cơ bắp túm lấy katana truyền vào đầu chuôi của katana. Hắn làm một cú huých đầu chuôi kiếm cực mạnh vào bụng nemesis cùng với đó là dùng kiếm đớ lên thanh kiếm mà nemesis đang chém về phía hắn. Lý Sơn lùi đến tận sáu bước trong khi nemesis mới lùi có một chút.

    Lý Sơn trong lòng hận hận nghiến rắng: “Ta yếu như vậy sao!” Lý Sơn ngước nhìn về phía Vergil thấy hắn vẫn lạnh lùng nhìn về phía mình. Lý Sơn cắn răng. Lúc này cả người hắn bê bết là máu. Đám người Alice đang lo lắng nhìn về phía Lý Sơn. Họ nhưng chưa có rời đi. Lý Sơn cầm lấy thanh katana dồn hết phần lớn nột lực dọc theo lưỡi kiếm. Một phần nhỏ vận dụng vào đôi chân. Hắn khoắng sạch nội lực trong đan điền. Lý SƠn lao lên nhảy lên chém mạnh về phía đầu nemesis. Nemesis không ngần ngại đưa đầu lên đỡ. Bất quá không như nó nghĩ nemesis ngăn được kiếm của Lý Sơn nhưng nó không ngăn cản được kiếm khí đánh thăng lên đầu nó.

    Lý Sơn lúc này mệt mỏi nhắm lại đôi mắt. Cả người hắn thương tích. Trước khi nhắm mắt hẵn cũng đã nhìn thấy nemesis nằm xuống trước. Lý Sơn hơi nở ra nụ cười.

    Khi hắn tỉnh lại đã nằm tron một cái xe ô tô. Ôt này có sáu chỗ ngồi nhưng lần này có vẻ hơi trật thì phải. Hắn lim dim mở ra đôi mắt. Bên cạnh hắn là Alice đang ôm hắn. Lý Sơn lên tiếng: “Cảm ơn Alice, cso vẻ như tôi còn chưa chết!”

    Người da đen đội một chiếc mũ ở trên ghế trên ngoảnh xuống chìa tay với Lý Sơn nói: “Chào cậu bé tôi là Loyd Jefferson Wade. Cậu có thể gọi tôi là L.J theo cách thân mật” Lý Sơn run nhẹ bàn tay cầm lấy tay của hắn. L.J lúc này lên tiếng: “Tôi đã nghe họ kể về cậu rồi! Ban đầu tôi cò không tin đây. Mà làm sao cậu làm được vậy?”

    Lý Sơn run run đáp lới: “Công phu nội công Trung Quốc kết hợp với kiếm thuật Nhật Bản”

    Da đen L.J lên tiếng: “Cậu biết công phu Trung Quốc sao. Tôi hâm mộ nó từ lâu cậu có thể dạy cho tôi được không? Tôi rất muốn học!”

    Lý SƠn thở dài: “Nếu như ông dưới 16 tuổi có thể bất quá...” Lý Sơn nhún nhún vai. Bất quá khi hắn nhún vai vết thương bắt đầu phát tác hắn không khỏi run lên một cái. Lúc này hắn mở miệng hỏi: “mọi người chúng ta đi đâu vậy?”

    Jill đang lái xe lúc này quay đầu lên tiếng: “Junior School 400 Ivy Steet” (* Trung học cơ sở tại đường 400 Ivy) Nghe thấy vậy Lý Sơn hơi gật đầu.

    Xuất hiện trước mặt mọi người là một trường khá lớn. Lý Sơn hắn ước gì trường của mình cũng được thế này thì tốt. Lý Sơn nhìn xung quanh thì thấy một chiếc xe cảnh sát đỗ gần đó. “Raccon Police Department K-9 unit”

    Lý Sơn bắt đầu bước ra xe. Vết thương của hắn lúc này vẫn còn có chút đau. Alice lúc này đỡ hắn lên tiếng: “Cậu đi lại được chứ?”

    Lý Sơn lúc này lê từng bước một hắn bây giờ bắt đầu có chút đau. Cả người hắn cảm giác được ê ẩm. Lý Sơn phẩy phẩy tay lên tiếng: “Không vấn đề gì!?” Cả đám người Lý Sơn, Vergil cùng với Tiểu Hồng bắt đầu cùng đám người Alice đi vào bên trong. Ngay lúc này đây phóng viên Terri nhờ thuốc cầm máu cũng bắt đầu có thể dễ dàng đi lại.

    Ào trong khu vực Jill lên tiếng: “Chúng ta cần tản ra để tìm kiếm khu vực này!”

    Terri lên tiếng: “Quên đi. Quên đi! Tôi sẽ không đi đâu một mình đâu!”

    Da đen L.J lên tiếng: “Tôi có thể đi cùng cô!”

    Lý Sơn thở ra một hơi mở miệng nói: “Tôi cùng Tiểu Hồng cùng với Vergil và hai người họ sẽ đi tầng hai” Lý Sơn lên tiếng chỉ về phía đám hai người Terri và L.J sau đó lại tiếp tục nói: “Cô và Paython hãy quan sát tầng hầm còn Alice sẽ lo tầng một được chứ”

    “Vì sao để cho cô ấy đi một mình” Paython lên tiếng chỉ vào Alice.

    “Vì cô ấy cũng giống tôi” Lý Sơn nhếch miệng: “Điều này có nói anh không hiểu đâu!”

    “Được rồi tôi sẽ lo tầng một” Alice gật đầu bắt đầu di chuyển.

    Lý Sơn lúc này vứt cho Alice cùng với hai người Paython và Jill mỗi người một phún máu vụ tề. Lý Sơn lên tiếng: “Các người cầm lấy tôi sẽ cảm thấy yên tâm hơn”

    Lý Sơn lúc này cùng đám người Alice bắt đầu bước về phía tầng hai. Mọi người đi vào một căn phòng thấy một bé gái đang ngồi đó. Lý Sơn cảm nhận một chút. Terri lúc này muốn tiến lên, Lý Sơn đưa tay ngăn cản: “Cẩn thận một chút cô nghĩ gì khi đây là một trường học và có nạn dịch huh?”

    “Grao” một âm thanh vang lên. Đứa bé lao lên cắn Terri nhưng Vergil nhanh nhất rút kiếm ra chỉ một kiếm nhẹ nhàng chiếc đầu đã rời khỏi cổ của zombie tiểu nữ hài. Lúc này từ trong góc xung quanh xuất hiện rất nhiều zombie. L.J kêu lên: “cái khỉ gì thế này” Hắn liên tục nổ súng về phía mấy tiểu zombie. Tiểu Hồng nhờ thanh vô hạn đạn dược mà không lo bắt đầu thỏa mái nổ súng. Tiểu Hồng dù sao cũng là tư chất toàn bộ 200, sau khi cường hóa tinh linh huyết thống nữ vương, nàng có chán ghét súng ống bất quá giữ mạng cùng với mệnh lệnh tuyết đối vì lợi ích của Lý Sơn nàng vẫn dùng súng ống nổ.

    Lý Sơn phủi phủi đám máu bẩn ùng thịt vụn dính trên bộ đồ của mình lên tiếng: “không tệ ra đây đi cô bé”

    Từ trong góc một tiểu nữ hài cũng bằng tuổi của Lý Sơn mái tóc màu nâu nhạt khuôn mặt xinh xắn. Thiếu nữ từ trong bóng tối bước ra nói: “Các người là ai. Các người là cha tối phái tới sao?”

    Terri thở ra một hơi. Sau một khung cảnh chém giết nữ phóng viên sắc mặt tái nhợt. Với số lượng này nữ phóng viên có chút phát hoảng, nữ phóng viên hướng về Angela lên tiếng : “Cháu có phải tên là Angela”

    “Phải”

    Nữ nhân Terri lúc này thở phào ra một hơi: “Chúng ta là do cha cháu tiến sĩ Ashford sai đến đưa cháu rời khỏi chỗ này”

    “Chúng ta phải nhanh lên trước khi chúng quay lại!” Angela mở miệng ngước nhìn về phía cửa sổ có chút lo lắng.

    “Yên tâm đi cô bé chúng tôi đã tiêu diệt hết lũ zombie rồi!” L.J lúc này lên tiếng.

    “không cháu không nói đến lũ zombie mà là lũ quái vật không có da, chúng bò dưới đất có những móng vuốt sắc bén cùng với hàm răng nhọn và bộ não to” Khuôn mặt Angela bắt đầu trở lên lo lắng.

    Terri thấy vậy tiến đến ôm lấy Angela: “Được rồi có chúng ta ở đây chúng ta sẽ bảo vệ cháu”

    “Có chuyện gì vậy” lúc này Paython cùng với Jill chạy đến. Bộ mặt của hai người có chút lo lắng. Lý Sơn thở phào một cái may mắn là hai người không có vấn đề gì. Cả hai đều là điểm cả. Hắn nhưng không muốn bị trừ điểm.

    Lý Sơn thở ra một hơi: “Các người đến chậm”

    Mọi người lúc này bước về phía cửa xuống tầng một. Mở cửa ra một đám người cùng với đám zombie. Một người quân nhân đang cầm súng liên tục nổ súng về phía đám chó zombie cùng với người zombie.

    Lý Sơn mỉm cười nhìn về phía Vergil. Vết thương đã khá ổn. Vergil thấy vậy gật đầu. Jill, Paython cùng L.J bắt đầu nổ súng về phía đám người zombie. Lý Sơn thấy vậy mỉm cười quay về phía Jill lên tiếng: “Để đám này cho tôi!” Lý Sơn lao lên liên tục chém về phía mấy con zombie. Một đám zombie đều bị cắt gọt một cách nhẹ nhàng.

    Angela lúc này lên tiếng: “Cậu ta cũng giống như cháu”

    “Giống như cháu?” Paython lên tiếng.

    “Trong người cậu ấy cũng có T-virus như cháu!” Angela lên tiếng.

    Tiểu Hồng mở miệng: “Yên tâm đi cậu ta dù bị nhiễm virus nhưng không có biến thành zombie đâu mà mọi người lo”

    Angela nhìn kỹ Tiểu Hồng lúc này lên tiếng: “Chị, chị thật là xinh đẹp!”

    Nghe những lời này Tiểu Hồng có chút đỏ mặt. Nàng khẽ xoa đầu Angela , Tiểu Hồng mỉm cười: “Cảm ơn em!”

    Zombie thật là nhiều đặc biệt là mấy con chó zombie tốc độ chúng khá là nhanh. Điều này làm thân thể của Lý Sơn có chút ê ẩm. Hầu như tất cả mọi con zombie đều bị súng của Jill nổ còn lại là đám zombie do Vergil xử lý. Đây rõ ràng là chênh lệch thực lực thật lớn. So về mọi thứ tuy Vergil chưa có mở ra cơ nhân tỏa bất quá về kinh nghiệm và khả năng học tập về nội lực của Vergil cao hơn Lý Sơn cả về chất lẫn lượng.

    Thanh niên tóc vàng mặc bộ quân phục đưa tay về phía đám người Jill lên tiếng: “Cám ơn tôi là Nicholai Gennovev”

    Jill lúc này lên tiếng: “Jill Valentine, cảnh sát. Còn đây là...” Jill bắt đầu giới thiệu từng người trong nhóm. Sau đó Jill lúc này lên tiếng: “Đúng rồi, anh làm cho công ty Umbrella”

    Nicholai Genovev trả lời: “Đã từng thế cho đến khi họ bỏ mặc chúng tôi chết ở đây. Giờ tôi là dân tự do”

    Lúc này mở cửa ra, theo vào là một thanh niên. Jill dơ súng về phía thanh niên. Nicholai gạt súng Jill lại lên tiếng: “Tôi biết anh ta. Anh ta là bạn tôi. Anh ta là Carlos Oliviera”

    Alice lúc này đi theo sau lên tiếng: “Có vẻ như mọi người đã tìm được cô bé.”

    Lý Sơn lắc đầu cất kiếm lại vào trong vỏ: “Alice cô lại một lần nữa đến chậm”

    “Ui” Nicholai đang cầm vết tay bị thương. Angela lên tiếng nói: “Chú ấy bị cắn rồi cần phải tiếm vắc xin nếu không chú ấy sẽ biến thành như chúng...”

    Lý Sơn biết thời cơ kiếm điểm đã đến. Hắn không ngần ngại lấy ra một T-vắc xin cho Nicholai. Angela lên tiếng: “Vì sao cậu lại có vắc xin?”

    Lý Sơn mỉm cười: “Tôi đã từng làm cho Umbrella. Khi đó tôi 24 tuổi và sau khi trúng T-vius không chết tôi thành thế này đây!” Mọi người mặt bắt đầu bất khả tự nghi nhìn về phía hắn. Lý Sơn quệt mũi của mình không quan tâm lắm đến sự nghi vấn của mọi người. Lý Sơn bắt đầu cùng mọi người bước ra khỏi tòa nhà. Alice bắt đầu nói chuyện với tiến sĩ Ashford. Ashford sau khi nói chuyện với con gái mình là Angela thì thông báo cho họ địa điểm của máy bay đang chờ..

    Lý Sơn nhìn quang cảnh trước mặt có chút khiếp đám một đàn Licker đang tiến về phía họ. Lý Sơn thầm chửi chú thần chó má sao không xuât hiện thêm dạng đời ba đời bốn nữa đi. Hắn cắn răng hướng về phía Vergil, Vergil hơi gật đầu. Lý Sơn quay về phía Alice lên tiếng: “Alice, L.J, Terri... các người đi trước chúng tôi đoạn hậu!” Lý Sơn quay về phía Paython lên tiếng: “Paython dùng rocket mở đường cho họ rời khỏi đây!” Mặc dù Lý Sơn

    “Cái gì thế này” Carlos lên tiếng. Alice lúc này ôm lấy cô bé Angela, cô bé đang sắc mặt xanh xám. Alice vỗ vỗ đầu Angela an ủi chấn an.

    “Hừ” Lý Sơn hừ lạnh một tiếng hắn không quan tâm mấy người này lắm dù sao hai tên quân nhân này Lý Sơn nhưng không có kiếm điểm cơ hội nữa dù sao chủ thần không đề kỳ họ chết sẽ trừ điểm chết với Lý Sơn đều không phải là vấn đề.

    LÝ Sơn lao vào đám Licker. Hắn bây giờ đã có kinh nghiệm chém giết. Dù sao hắn biết Vergil vẫn là dõi theo hắn đảm bảo hắn an toàn chính xác là đảm bảo hắn không chết chỉ có như vậy mà thôi còn đối mặt với tử vong thì hắn vẫn phải đối mặt. Vergil chỉ quyết định mức tử vong đến mức nào Lý Sơn có thể tiếp cận. Mặc dù Licker khá nhiều nhưng với Lý Sơn mà nói bây giờ đều không phải vấn đề. Hắn nhận ra mấy con licker này tuy số lượng không đều nhưng không so được mấy con trong nhà thờ. Nhà thờ là loại Licker biến dị.

    Carlos và Nicholai không khỏi há hốc mồm: “Họ còn là người sao?”

    Paython lúc này điên cuồng mở ra súng rocket bắn về phía Licker. Nhưng đáng tiếc đạn thì có hạn. Vứt tung ống đồng xuống đất. Paython cầm mấy quả mìn gài quanh thắt lưng ném mạnh về phía mấy con Licker ở bên ngoài. May mắn là bọn Licker chỉ tập trung vào đám người Lý SƠn gồm Lý Sơn và Vergil. Chúng không quá quan tâm đến người khác lắm nên họ dễ dàng tránh thoát.

    Lý Sơn cả người đầy những vết xước còn Vergil thì cả người đầy máu. Thấy đám người đã ngồi lên xe. Hai người mau chóng chạy đuổi theo. Hắn cả người lúc này ê âm. Dứt ra một quả lựu đan ném xuống. Lý Sơn cơ nhân tỏa sắp hét thời gian sử dụng. Hắn cắn răng dùng đến chút sức lực cuối cùng. Hắn thực sự quá quốc đổi đều là loại vũ khí có tính phá rộng rãi nhưng dùng trong tình cảnh này quả là vấn đề lớn. Lý Sơn lúc này cảm nhận được một bàn tay nắm lấy vai hắn nhảy thẳng lên lóc xe rồi dùng thân thể che chắn cho hắn. Đây là ký ức cuối cùng mà Lý Sơn cảm nhận được sau lần đụng độ này.

    Hắn từ từ mở mắt ra thấy một người đang cõng hắn. Người này không nhầm thi là Carlos. Lý Sơn hoảng hốt lên tiếng: “Vergil đại ca, Vergil đại ca...”

    Carlos lúc nỳ nghe thấy thế thì ngoảnh đầu lại mở miệng: “Yên tâm Vergil cậu ta bây giờ có chút thương tích nhưng không nguy hiểm”

    Lý Sơn quay đầu lại thì thấy theo sau là đầy đủ tất cả mọi người. Vergil lúc này đang được Tiểu Hồng dịu trên lưng có một vết thương khá là xâu đang liền lại, có lẽ đây là do tác dungjcuar huyết thống Sparda và T-virus. Dù sao trong lần trước Resident Evil 1 nhưng là Vergil cũng bị trúng loại virus này.Lúc này đã đến nơi cần đến tại một tòa nhà khá lớn. Lý Sơn lúc này lên tiếng: “Đã đến nơi!?”

    “Suỵt” Alice khẽ lên tiếng đưa chiếc ống nhòm cho Jill Valentine: “Có khá nhiều người. Có vẻ như chúng ta bị công ty Umbrella để mắt!” Alice quay lại hướng Lý Sơn lên tiếng: “Lý cậu và Vergil hãy nghỉ ngơi việc này hãy để cho chúng tôi!”

    Lý Sơn thở ra một hơi: “Chắc không?”

    “Chúng tôi tự có kế hoạch của riêng mình” Alice lên tiếng chỉ vào phía Tiểu Hồng: “Cô đi với chúng tôi hãy để L.J và Terri chắm sóc cho họ”

    Tiểu Hồng ngước nhìn về phía Vergil thấy hắn mở miệng nói nhỏ: “Hãy cẩn thận!”Nghe những lời này Tiểu Hồng hơi gật đầu. Tất cả mọi người nhưng không ai bị thương nhiều duy chỉ có Lý Sơn và Vergil là hai người đáng thương đến thảm hại. Lý Sơn biết mình cần dưỡng sức nếu như hắn không nhầm thì Alice sẽ không chết được bất quá lần này boss cuối hắn nhưng đoán được là ai. Lý Sơn ngồi khoanh chân lại bắt đầu khôi phục chút nội lực ít ỏi của mình.

    “Lý Sơn” Một giọng nói cắt đứt lấy hắn đang tu luyện. Hắn mở hai mắt ra thì thấy lúc này Vergil cũng mở mắt. Người gọi hắn là da đen đội mũ L.J. Hắn nhìn chung quanh thì thấy một đám người mặc quân phục đang đưa súng về phía tất cả mọi người. Một người áo đen bước ra lên tiếng: “Dẫn họ đi!”

    Lý Sơn lần này nhưng là hợp tác với Umbrella công ty. Mặc dù tay mình bị còng, Vergil hắn nhìn về phía Lý Sơn, Lý Sơn cũng hiểu. Lúc này đây hai người thể lực cạn kiệt có vẻ như nếu Lý Sơn không nhầm thì Vergil là mở ra cơ nhân tỏa. Thường lý sơn nhớ không nhầm thì mỗi đoàn đội có ba người trở lên mở ra cơ nhân tỏa sẽ đối mặt với đoàn chiến bất quá nếu như hộ vệ của mình mở ra cơ nhân tỏa thì lại không tính vào vì chủ thần đích xác nói lên là luân hồi đội viên điều này Lý Sơn đã hỏi rõ chủ thần nhiều. Chiến lực Vergil chưa mở ra cơ nhân tỏa đã rất cao nếu như mở ra cơ nhân tỏa thì chiến lực tăng lên rất mạnh. Lý Sơn phải nhờ T-virus mở ra cơ nhân tỏa còn Vergil nhưng là tự mình mở ra cơ nhân tỏa hai cái này khác nhau hoàn toàn. Lý SƠn cũng không dự định từ đầu theo con đường cơ nhân tỏa vì hắn rất sợ chết.

    Theo đám người bị túm lcus này mọi người đều bị còng tay có cả Alice cùng với Tiểu Hồng, Angela cũng vậy. Một thanh niên tọc vàng bước xuống máy bay lên tiếng: “Chào cậu bé, Tôi có thể hân hạnh biết tên của cậu không nhỉ?” Nói đến đây thanh niên tóc vang đưa tay về phía Lý Sơn một cách lịch sự.

    Lý Sơn hừ lạnh một tiếng, hắ nhưng là đang cố gắng điều tức phụ hồi chút nội lực. Bây giờ nội lực có khá hơn một chút nhưng chuyến này quả là hung hiểm thật không dễ ăn điểm của chủ thần. Kinh nghiệm yếu kém. Thực lực còn cả vấn đề. Lý Sơn liếm liếm môi lên tiếng: “Không cần quá dài dòng như vậy sao mọi người không vào thẳng vấn đề đi nhỉ!?”

    “A, a,...” thanh niên lạnh lùng cười: “Không tệ chẳng qua chúng tôi chỉ muốn mời hai người vào công ty chúng tôi mà thôi!”

    Lý Sơn nhếch miệng: “Có phải các người đã nhìn thấy lúc chúng tôi chiến đấu với Nemesis!? Vào Umbrella công ty ư!? Giống như một vật thí nghiệm chẳng?”

    Thanh niên thấy thế thì ánh mắt hắn xẹt qua một tia hàn băng. Hắn lạnh lùng nói: “Một thí nghiệm sống bao giờ cũng tốt hơn một cái xác rồi”

    “A, a, vậy có phải rõ ràng hơn không!”Lý Sơn lạnh lùng mỉm cười. Giờ hắn rất sợ chết bất quá lúc này hắn tỉnh táo hơn bao giờ hết. Hắn biết sắp phải đối mặt với cái gì. Hắn biết rằng lúc này mình sợ cũng vô dụng. Bất quá cả người hắn vẫn có chút run rẩy. Hắn tự nói cho mình không được sợ. Đây là điều mà hắn cố thuyết phục bản thân. Nhưng lần này hai con Nemesis xuất hiện, thanh niên lạnh lùng nói: “Tôi muốn biết sức mạnh của cả hai người. Hai người đều không phải từ Umbrella nhưng lại có sức mạnh hơn cả vũ khí chúng tôi nghiên cứu ra và điều này làm chúng tôi chú ý đến!”

    Thanh niên hướng về phía hai Nemesis lên tiếng: “Bỏ vũ khí xuống!” Hai con Nemesis ngoãn ngoãn làm theo lời hắn.

    Lý Sơn ngước nhìn Vergil rồi quay sang hai con Nemesis sau đó lên tiếng: “Có vẻ như chúng tôi không có lựa chọn nào khác bất quá chúng tôi có thể dùng kiếm như vũ khí của mình không?”

    Thanh niên mỉm cười: “tất nhiên là không!”

    Lý Sơn cắn chặt hàm răng nhìn về phía thanh niên hắn lúc này đã bị tước đoạt đi. Lý Sơn hận hận trong lòng chửi: “C.mẹ nhà ngươi chủ thần cái này cũng quá mức rồi đấy!” Lý Sơn đấm hai tay về phía nhau. Hắn mới được Vergil dạy về kỹ thuật cơ bản nhất của quyền cước. Mặc dù huyết thống Sparda giúp hắn luyện tập rất nhanh bất quá đó là vấn đề cực kỳ to tát giữa luyện tập mức sơ đẳng và chuyên ra như Vergil. Hai người giờ ma lực và nội lực đều cạn sách nếu không ít ra hắn còn có khí lực đánh một trận.

    Cắn cắn răng nhìn về phía hai con Nemesis. Lý Sơn lao về phía con Nemesis thứ nhất tung ra một cú đá nhưng hắn lại bị lẩy ra vì thần hình quá nhỏ bé của mình. Vergil nội lực truyền vào hai chân tung ra cú đá thẳng giữa ngực con Nemesis thứ hai nhưng là lực mạnh hơ kỹ thuật cũng tốt hơn Lý Sơn nhiều. Lý Sơn quên mất về vụ đánh áp sát sao hắn không tốn ít điểm thưởng mua một bộ tay và chân kim cương đeo vào nhỉ. Lý Sơn hận hận nghiến răng nhìn về phía con Nemesis đang tiến về phía mình. Lý Sơn lao lên tung một cú đấm nhỏ bé về phía con Nemesis đồng thời hắn lại tiếp tục mở ra cơ nhân tỏa. Liên tục mở ra cơ nhân tỏa làm cho Lý Sơn có chút trật vật thống khổ. Hắn cố nhịn đau lao về phía Nemesis liên tục đấm vào cơ thể Nemesis bất quá thực lực hai người chênh lệch quá lớn. Nếu như hắn còn kiếm cùng với sức mạnh lục trước thì không có vấn đề gì nhưng là lần này là quyền cước giữa hai cơ thể chênh lệch về sức mạnh là cả vấn đề.

    Nemesis chỉ tung ra một cú hất tay làm cho Lý Sơn bắn về một phía lê sạt lên trên mặt đất. Alice hét lên: “ngươi làm sao có thể đối sử với một đứa bé như vậy?”

    “Đứa trẻ ư? Một đứa trẻ giết được Nemesis nó cũng là một đứa trẻ bình thương ư?” Thanh niên lạnh lùng đáp lời. Hắn ngước nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng: “Tốc độ, sức mạnh, khả năng phục hồi... Đúng hơn là một tiểu quái vật a! Ta nhưng nhìn được trong con người nó là một con tiểu quái vật!”

    Lý Sơn lau vệt máu trên miệng mình tiếp tục lao về phía Nemesis tấn công. Vergil đang đánh với Nemesis thứ hai nhưng có vẻ tốt hơn so với Lý Sơn nhiều. Vergil so về với Nemesis thứ hai còn hơi chiếm thế thượng phong. Lý Sơn cắn rắng hắn cần mượng lực đả lực. Lý Sơn chạy lại sát tường. Nemesis lúc này bắt đầu đuổi theo. Tung người lên tường lộn người lại Lý Sơn tung một cước thẳng đầu Nemesis. Quả này có làm chó Nemesis đau đơn. Hắn tung một cú đấm thẳng eo của Nemesis nhưng không như hắn mong đơi Nemesis đã túm được tay hắn hất mạnh hắn vào một cái lan can bằng sắt.

    “Huỵch” Lý Sơn phun ra một búng máu. Nemesis lúc này đi sát về phía Lý Sơn. Trên đường thấy một thanh sắt Nemesis lúc này cầm hai tay bẻ gãy thanh sắt làm vũ khí. Lý Sơn mạnh miệng trong lòng chửi thầm: “C.mẹ chủ thần nhà ngươi. Ta nhưng là không muốn chết a! Ngươi có phải chơi ta đến mức này không hả.” Lý Sơn đột nhiên nhớ đến điều gì đó hắn cắn răng sử dụng tình thần lực đánh về phía đầu óc của Nemesis. Nemesis lúc này ôm lấy đầu thống khổ rên rỉ.

    Lý Sơn chớp thời cơ liên tục đá hắn về phía cột sắt mặc dù thân thể hắn cảm giác vô cùng vô lực bất quá hắn lúc này còn dư lại ít nội lực cùng ma lực. Hắn nhớ đến một điều. Lý Sơn cắn răng chịu đựng cho hai loại va chạm với nhau. Hắn chỉ cảm thấy cả người trở lên sức mạnh tràn trề bất quá hai loại va chạm làm cho kinh mạch các loại của hắn có chút đau đớn. Lý Sơn cắn răng chịu đựng liên tục đá về phía Nemesis làm cho nó lùi về phía cái cọc.

    “Bụp” Cái cọc nhưng là đâm xuyên cơ thể Nemesis lần này nhưng là ký ức cuối cùng hắn nhớ tại bộ phim này. Lý Sơn từ từ nhắm mắt lại.

    Khi hắn mở ra con mắt thì thấy mình đang đứng dưới một quang cầu. Mọi người đang nhìn về phía mình. Trên người Vergil ánh sáng bắt đầu chuyền thành màu xanh lá cây. Lý Sơn đoán không sai lần này nhưng đại phát a. Không những kiếm được điểm thưởng còn làm cho Vergil mở ra cơ nhân tỏa. Lý Sơn cả người cũng chiếu ánh sáng màu xanh nhưng chỉ một chút liền tắt, hắn hiểu mình không có mở ra cơ nhân tỏa tuy thế Lý Sơn không buồn vì hắn không dự định theo con đường này. Tần Tấn lúc này lo lắng lên tiếng: “Lý Sơn cậu không sao chứ?”

    Lý Sơn lúc này hạ xuống mỉm cười hướng về đại thúc Tần Tấn: “ta không sao cảm ơn đại thúc đã quan tâm”

    Nghe thấy thế tần Tấn cũng gật đầu. Đám người nhìn về phía Lý Sơn với con mắt nghi hoặc. Tần Tấn lên tiếng: “Tại sao cậu vừa biến mất một giây nhưng khi trở về cả ba người đều bị thương?”

    Lý Sơn nhún nhún vai: “A, a, tôi tiêu hao một chút điểm thưởng trở về Resident Evil 1 luyện tập mà thôi! Chủ yếu là giết zombie để rèn luyện tinh thần cho trận chiến lần sau”

    Tôn Diệu thấy vậy lên tiếng: “Đồ thần kinh. Đồ điên không ngờ lại đi muốn đối mặt với mấy thứ ấy!”

    Lý Sơn nhún nhún vai gãi gãi mũi cười nhưng không để ý đến bọn hỏ. Sở Sở lúc này trầm tư ngồi suy nghĩ gì đó. Lý Sơn không để ý còn là tiếp tục liên lạc với chủ thần. ắn mở miệng: “Chủ thần nhóm ra điểm tưởng thưởng của ta lần này!”

    “Giết chết 1861 zombie đạt được 93 điểm thưởng”

    “Giết chết 23 chó zombie đạt được 230 điểm thưởng”

    “Giết chết 45 Licker đạt được 2250 điểm thưởng”

    “Giết chết 7 biến dị licker đạt được hai chi tiết cấp C, một chi tiết cấp D, 7000 điểm thưởng”

    “Giết chết 3 Nemesis đạt được một chi tiết cấp A, 15000 điểm thưởng”

    “Hoàn thành cứu thoát Paython thoát khỏi biến thành zombie đạt được một chi tiết cấp D 1500 điểm”

    “Hoàn thành cứu với Nicholai hai chi tiết cấp D 2000 điểm thưởng”

    “Hoàn thành hộ tống đoàn người Jill đến khu vực an toàn, toàn bộ mọi người không chết đạt được hai chi tiết cấp B 10000 điểm thưởng”

    “Hoàn thành chi tiết cứu vớt tiến sĩ Ashford đạt được một chi tiết cấp C 3000 điểm thưởng”

    “Phá hủy Raccon đạt được một chi tiết cấp A 15000 điểm thưởng.”

    “Hoàn thành chi tiết kịch tình đạt được hai chi tiết cấp C, 6000 điểm”

    “Tổng cộng đạt được một chi tiết cấp S, một chi tiết cấp B, một chi tiết cấp C, một chi tiết cấp D, 59687 điểm, ”

    Lý Sơn xem lại một chút bản thần nếu như chủ thần nói phải được 62073 điểm thưởng. Lý Sơn trầm ngâm một chút. Đúng rồi là do chữa trương cho Vergil và hắn. Điều này không có gì lạ cả. Nhưng hắn nhớ đến hai điều vô lý hộ tống đám người Jill sao lại được hai chi tiết câp B không phải là một B sao. Còn vụ phá hủy thành phố Raccon là sao? Lý Sơn nghi hoặc hỏi chủ thần: “Xin hỏi tại sao ta hộ tống đám người Jill lại tăng thêm một B và 5000 điểm thưởng. Còn nữa khi nào thì ta phá hủy Raccon”

    “Luân hồi đội viên khi xúc tiến nhiệm vụ hộ tống đám người Jill rời khỏi thành phố Raccon một cách an toàn. Vì có sự tham gia của ba người Alice, Carlos và Nicholai nên độ khó đề tăng gấp đôi cùng vơi nhân đôi phần thưởng.”

    “Khi sắp kết thúc chi tiết kịch tình gười nhân tạo Tiểu Hồng của luân hồi đội viên Lý Sơn đã kích hoạt đầu đạn hạt nhân phá hủy thành phố Raccon”

    “Ách” Lý Sơn đầu đồ đầy mồ hôi. Không ngờ Tiểu Hồng làm thế nào mà lại làm như vậy. Lý Sơn chặc lưỡi, hắn cũng cmar thán Tiểu Hồng càng ngày càng giống người càng ngày càng thông minh. Bất quá hắn thiết kế vì lời ích tối đa cho hắn làm ch Tiểu Hồng bắt đầu tự tung tự tác. Lý Sơn thở ra một hơi. Nếu như hắn không nhầm thì Tiểu Hồng đã trực tiếp hack vào hệ thống công ty Umbrella để nắm quyền kiểm soát đầu đạn hạt nhân nhưng không biết nàng làm cách nào. Lý Sơn không ngờ lần này hiểm hiểm cầu sinh nhưng lại thu vào được lớn như vậy.

    Lý Sơn lúc này mừng rỡ ha ha cười như điên. Tôn Diệu lúc này không khỏi lên tiếng: “Đồ điên!” Nhưng ngay sau đó là một ánh mắt lạnh như băng nhìn về phí hắn làm hắn im bặt.

    “ngươi lần này đi nhưng không gọi ta” một âm thanh vang lên.

    Lý Sơn nhìn về phía âm thanh phát ra thì ra là Triệu Vô Lệ. Lý Sơn nhún nhún vai mở miệng: “Xin lỗi lần này nhưng là quá qnguy hiểm ta nhưng là suýt chết mới trở về a!”

    “Lần này người kiếm được không ít” Triệu Vô Lệ một thân quần áo màu trắng lả lướt tà áo. Nhưng lần này nàng ăn mặc theo kiểu tà áo bà ba truyền thống của người Việt Nam.

    Lý Sơn nhíu mày hỏi: “Cô thích trang phục truyền thống của người Việt Nam sao?”

    “ừ chúng cũng không tệ lắm” Triệu Vô Lệ lên tiếng sau đó hơi nâng đầu nhìn về phía LÝ Sơn hỏi:”Vậy ngươi lần này kiếm được bao nhiều điểm tưởng thưởng!”

    “Không tệ!” Lý Sơn gãi gãi mũi hếch mặt về phía nàng mỉm cười: “A, a, không phải cô là lolicon đấy chứ?” (*lolicon kẻ thích trẻ em)

    “Hừ ta còn không phải là người như vậy!” Triệu Vô Lệ hừ lạnh một tiếng quay lại cửa phóng đóng lại. Lý Sơn thấy vậy thì chỉ hơi nhếch miệng vì hắn biết cảm xúc của Triệu Vô Lệ có chút thay đổi. Lý Sơn ngước nhìn về phía mọi người. Lúc này mọi người bắt đầu có con mắt kỳ lạ nhìn về phía hắn hắn chỉ nhếch miệng cười bắt đầu liên lạc với chủ thần.

    Đột nhiên linh quang chợt lóe, Lý Sơn lên tiếng: “Chủ thần xin hỏi có chức năng nói chuyện hay giao dịch với các đội ngũ khác không vậy”

    “Chức năng trực tuyến giao dịch hai chi tiết cấp A, 20000 điểm thưởng. Khi luân hồi đội viên mở ra có thể kết nối nói truyện với các thành viên trong các đội luân hồi tại các khu vực khác nhau. Luân hồi đội viên cùng với người tạo đều có thể dùng chức năng này nếu như luân hồi đội viên giao cho họ quyền. Mỗi lân chuyền đổi vật phẩm tiêu hao 500 điểm thưởng, điểm tưởng thưởng không tính vào”

    “Ách” Lý Sơn đầu to như cái đâu: “Hai chi tiết cấp A 20000 điểm thưởng”. Lý Sơn nghĩ đến gì đó hỏi tiếp: “Chủ thần xin hỏi có đảm bảo giao dịch giữa hai người hay không?”

    “Giao dịch là hoàn toàn tự do giữa các đội viên. Chủ thần sẽ không đứng ra đảm bảo trách nhiệm giao dịch giữa các đội viên. Giao dịch là do hai bên hoàn toàn tự nguyện!”

    “Sặc c.mẹ chủ thần” Lý Sơn thầm nghĩ thảo nào đây là lý do mà chức năng này có vậy àm không ai sử dựng. Lý Sơn suy nghĩ có rất nhiều lý do mà họ không dùng chúng. Thứ nhất điểm và chi tiết kịch tình dùng để mở ra quá đắt. Thứ hai mỗi lần chuyển nhưng là mất 500 điểm tưởng thưởng. Thứ ba giao dịch không đảm bảo nếu như bên kia cuỗm luôn thì một bên kia chịu chết không làm gì được. Thứ tư nếu như có đồ cũng chỉ đủ dùng lấy đâu ra mà bán hơn nữa còn không đảm bảo đối thủ của mình sẽ đêm tiền trả lại cho mình. Thứ năm không ai muốn đoàn đội khác trở lên mạnh hơn cả vì đoàn chiến sẽ đam lại cho họ bất lợi. Nhưng là Lý Sơn cắn chặt hàm răng nói: “Trả!”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  8. Bài viết được 43 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    21302766,bachkimkysi,bagggggggg,cuhanh1887,Darkzergling,dieoff,dragonlord474,dtthanh4321,duccowboy,duong06,grabon,hellgate,Julietle,k147601276,leductho,lolalo321,mama1232,miinhhuy,momo123,motsach1710,nam2504,ngocnghechvn,NguyenHoang,nhocvui,polonezvn,QuânMạcTà,qwertyuiop1989,rod,shava1993,Sneaky,ssadfgh,stinkbug9999,talavip241,thedeath1989,ToBe_or_NotToBe,tumumu,vuphong5182,yuumie,zeldahai,
  9. #5
    Ngày tham gia
    Dec 2012
    Bài viết
    2,535
    Xu
    666

    Mặc định

    Quyển 1: Trở lại thực tế

    Sau khi trả lại 20000 hai chi tiết cấp A cho chức năng giao dịch, Lý Sơn còn dư một chi tiết cấp A, một chi tiết cấp B, một chi tiết cấp C, một chi tiết cấp D và 39687.Lần này hắn muốn dùng 10000 điểm tưởng thưởng đổi 1000 ngày luyện tập trong phòng, dùng một chi tiết cấp C và 3000 điểm thưởng cho bi tịch phi hành, một D cấp và 1000 điểm để có thể đổi chức năng tăng trọng lực phòng. Trọng lực phòng điểu chỉnh tối đa được 30 lần muốn tăng lên thì bỏ thêm tiền. Dùng tiếp B chi tiết và 5000 điêm thưởng đổi lấy bí tịch toàn tri mô thức của tinh thần lực giả trong đó có tinh thần ám hiệu, tinh thần ống khóa... mấy cái này nói chung là với Lý Sơn xem rất khó hiểu. Về phần nội công còn có Vergil giúp đỡ bất quá về phần này không có ai giúp hắn. Kế tiếp tiêu hao 6687 điểm thưởng cho Tiểu Hồng mua tài liệu nghiên cứu về các loại vũ khí và linh loại đạn. Hắn muốn thử dùng mấy loại khu ma đạn cùng phá ma đạn xem bản phỏng chế uy lực so với linh loại đạn ra sao. Sau đó dùng B chi tiết và 5000 điểm thưởng để mở ra 100 mét vuông trên cổ tay. Hắn chỉ dư lại 9000 điểm thưởng hai chi tiết cấp B

    Lý Sơn lúc này bước ra khỏi phòng. Hắn cả người trở lên lớn hơn chững chạc hơn. Hắn cầm trong tay một chiếc rương khá lớn. Theo sau cũng là đám người Vergil và Tiểu Hồng. Lý Sơn hương chủ thần không giản lên tiếng: “Chủ thần cho ta liên kết nói chuyện với các thành viên trong các đội trong luân hồi không gian”

    “Trong luân hồi không giản gồm có 17 tiểu đội luân hồi tất cả bao gồm Trung Châu đội, Tiểu đội Thiên Thần, Tiểu đội Ác Ma, Ấn Châu đội, Nam Viêm đội, Sâm Lâm đội, Bắc Băng đội, Đông Mỹ đội, Tây Hải đội, Đông Hải đội... Luân hồi đội viên có thể lựa chọn liên lạc với các đội này. Ngoài ra khi liên lạc luân hồi đội viên cần chú ý khi liên lạc với các luân hồi tiểu đội khác sẽ có hai phương thức liên lạc. Cách thứ nhất liên lạc với toàn đội viên thông qua đội trưởng. Cách thứ hai liên lạc từng người giựa vào số phòng của người đó.”

    Lý Sơn liên lạc đầu tiên là với Đông Mỹ đội. Hắn nhưng muốn xem ở đó có tên Triệu Chuế Không không. Hay hắn đã vào chưa. Lý Sơn cũng đề ra mấy điều kiện khi bán vật phẩm cho các luân hồi đội viên khác.

    Thứ nhất sau khi chuyển vật phẩm cho đội khác. Luân hồi đó phải có trách nhiệm hoàn trả điểm tưởng thưởng và chi tiết kịch tình theo giá của công ty đề ra cùng với chi phí là 500 điểm tưởng thưởng.
    Thứ hai nếu như người mua không trả tiền thì tạm ngưng hai kỳ giao dịch. Nếu như lần thứ hai tạm thời giao dịch công ty có thể vĩnh viễn sẽ không giao dịch với đội đó tùy theo công ty quyết định. Đội đó sẽ được công ty tiếp tục bán cho nếu như công ty xác định toàn bộ luân hồi viên của đồi đó được thay mới hoàn toàn.
    Thứ ba công ty có thể sửa đồi và bổ sung các điều lệ và nếu như công ty cảm giác luân hồi đội trong khi giao dịch không đáng tin cậy công ty có thể không cung cấp cho luân hồi đội.
    ...
    “Hài” bán được 50 cái T-virus thì có 30 thằng ăn quịt may mắn là 20 thằng trả đầy đủ, lần này nhưng là hắn lãi được 7500 điểm và hai chi tiết cấp B và hai chi tiết cấp D. Tổng cộng hiện nay hắn có một chi tiết cấp A, một chi tiết cấp B, hai chi tiết cấp D và 16500 điểm.

    Thứ hai hắn lần này hắn lại biết Lý Sơn đã được sao chép đến ác ma đội. Lần này nhưng là một bọn ngu muốn nuôi chuồng lợn hơn nữa còn muốn cưỡng bức Tiểu Hồng. Lý Sơn lúc này hắn có chút tức giận bất quá hắn cùng Vergil vào phòng đổi ra 50000 điểm thưởng thành thời gian luyện tập trong phòng. Sau đó ác ma Lý Sơn bước ra xử đẹp cả lũ. Giờ hắn lại trở thành ông hủ nuôi heo. Bất quá ác ma Lý Sơn không có rảnh rỗi như vậy hắn trực tiếp giơ ngón tay giữa về phía Lý Sơn phát ra tiếng F*ck. Lý Sơn chỉ nhún nhún vai gãi gãi mũi cười trừ. May mắn là Tiểu Hồng không bị cưỡng bức nếu không Lý Sơn hắn cũng hết cách...

    Lý Sơn liên lạc với chủ thần: “Chủ thần người quét được trí nhớ của ta đi!”

    “Đúng vậy!”

    “nếu ta muốn thanh đổi cuộc đời cô ấy liệu có được không?”

    “Luân hồi đội viên hoàn toàn có thẻ thay đổi lịch sử nếu như muốn. Sự xuất hiện luân hồi đội viên Lý Sơn ở đây đã xuất hiện hiệu ứng con bướm. Cảnh báo luân hồi khi thay đổi lịch sử sẽ dẫn đến một loạt biến động không biết và kéo theo một hệ nhân quả xảy đến trên người luân hồi đội viên”

    “A, a, ta dù sao cũng muốn làm một con bướm nhỏ nhoi thay đổi đi. Nếu như cuộc sống này mà không có thách thức sao cuộc sống có thể trở lên thú vị chứ huh?” Lý Sơn mỉm cười: “Xin tra quét nới xảy ra hung án, ta muốn đi đến trước hai năm xảy ra hung án”

    “Cần trả 5000 điểm tưởng thưởng để điều tra” nghe thấy điều này Lý Sơn tức giân trong lòng mắng: “C.mẹ chủ thần gian thương vãi c*t”


    “Thời gian xx tại Bắc Kinh, địa điểm XX-XX-XX”

    “Ta có thể lấy toàn bộ thông tin và hình ảnh ủa cô ấy từ trước thời gian XX được không” Lý Sơn lên tiếng.

    “Cần trả 1000 điểm tưởng thưởng” Chủ thần thanh âm vang lên.

    “Đ.mẹ ngươi” Lý Sơn rất bực tức nhưng hắn vãn là trả. Xuất hiện trong đầu Lý Sơn là một thân mình tuyệt mỹ da dẻ trắng mọng đôi môi đỏ mọng, một mí tóc dài ngang hông. Lý Sơn mỉm cười: “Well quả là một vưu vật của nhân gian bất quá vẫn không so với Tiểu Hồng được. Tính, vậy lần này coi như minh làm phúc đi!”

    Lý Sơn sau đó tra một chút đan dược. Lần này hắn nhưng tiêu hao một chi tiết cấp B và 5000 điểm tưởng thưởng cho một viên đan dược gọi là cải tao tiên thiên linh thể đan. Đan dược này tiêu hao làm cho Lý Sơn có chút đau sót mặc dù đan dược này nghe tên rất hoành tráng nhưng là một khúc xương vô cùng cứng rắn nó làm cho người tẩy kinh phạt tủy hơn nữa sẽ đạt được một thân thể tuyệt vời để tu chân và tu ma bất quá nó yêu cầu người chưa cường hóa bất kỳ huyết thống nào. Đây rõ ràng là muốn chết ai có nhiều điểm tưởng thưởng cùng chi tiết kịch tình mà hao phí vô vị như vậy tăng không được bao nhiêu thực lực so với Trúc cơ đan còn xương xẩu hơn bất quá vẫn là hiệu quả tốt hơn trúc cơ đan nhiều.

    “Giúp ta trở lại hai năm trước thời gian XX vị trí Bắc Kinh địa điểm AA-XX-ZZ” Lý Sơn lắc đầu. Hắn không muốn lịch sử cũ lại lập ra bất quá coi như làm một việc tốt. Lý Sơn đột nhiên nhớ đến điều gì: “Chờ đã...”. Hắn lại đổi lấy một cái màng thủy tinh công nghệ cao khi đeo vào mắt người mù sẽ làm cho họ trông giống như mắt người thường bất quá không có hiệu quả gì cái này cũng chỉ tốn 10 điểm tưởng thưởng.

    “Được rồi tiếp tục truyền tống thời gian hạn định là 100 ngày”

    “Mở ra thực tế thế giới cần một chi tiết cấp D thời gian 100 ngày cần 5000 điểm thưởng” Lý Sơn nhìn điểm tưởng thưởng của mình có chút đau lòng vậy là hắn chỉ còn dư một chi tiết cấp A và 390 điểm thưởng. Lần này trở về thực tế thế giới hắn chỉ mang theo ít tiền mà thôi khoảng mấy triệu dollar vậy. Lý Sơn chặc lưỡi thở dài: “Có lẽ mấy lần nữa trở lại Resident Evil đánh bom nguyên tử xem sao!”

    Lý Sơn lúc này cùng với Tiểu Hồng và Vergil xuất hiện tại một khu vực khá rộng rãi. Hắn đứng dưới một chiếc đèn, Lý Sơn nhìn chút thời gian 13h40, Lý Sơn ngước nhìn thì thấy Tiểu Hồng lấy trong ba lô một chiếc máy vi tính. Nàng rất nhanh nhập dược thông tin: “Minh Yên Vi tuổi 22 tuổi sinh viên năm cuối của trường đại học XX, đạt giải á quân trong cuộc thi toàn quốc về cung thủ...”

    Lý Sơn mỉm cười nhìn về phía Vergil và Tiểu Hồng: “Tiểu Hồng giúp ta tìm thêm một người tên Chu Văn khá nổi tiếng trong nghề bói có con mắt nhìn thấy trước cái chết...”

    Tiểu Hồng gật đầu bắt đầu tiến hành đánh máy vi tính: “Chu Văn có rất nhiều bài báo viết về Chu Văn. Chu Văn ngụ tại quận XX...”

    Lý Sơn khoanh tay một chút nhìn về phía phương xa lên tiếng: “Được rồi đi thôi!”

    “A, a, đại ca ở đây có một mỹ nhân này!” một âm thanh cắt ngang dòng Lý Sơn suy nghĩ.

    “Tiểu Cẩu con mắt nhìn không tệ” đại hán vỗ vỗ vào lưng thanh niên vừa phát ra âm thanh. Đại hắn mặt sẹo lúc này chỉ về phía hai người Lý Sơn và Vergil lên tiếng: “hai tiểu tử để lại cô ta rồi không hồn cút mau nếu không đừng trách ta không khách khí!”

    “Hừ” Vergil lạnh lùng nâng lên thanh katana bất quá Lý Sơn vỗ vỗ vai.

    “Ộc, ộc...” cả người đại hán bắt đầu miệng mũi mắt bắt đầu chảy ra máu. Mấy người thanh niên lúc này hoảng hốt kêu lên: “Quỷ, quỷ...” sau đó bỏ chạy.

    Lý Sơn ghét nhất là mấy loại người ỷ mạnh hiếp yếu bất quá hắn cũng không gọi là chính nhân quân tử gì nếu như hắn có điều kiện tự lo cho mình cùng với có sức mạnh thì ra tay một chút gọi là dạy bảo không phải là vấn đề gì quá khó khắn. Tên đại hạn chỉ bị phá hủy một chút dây thân kinh dẫn đến khùng điên mà thôi. Ba người Lý Sơn lúc này khởi hành đi về hướng đông.

    Đứng trên sân nhà của một toàn nhà Lý Sơn nhìn xuống thì thấy một sinh viên nữ mặc một bộ sinh viên đang sách túi dảo bước dưới con đường đi cạnh song song nàng là một nam sinh mặt trắng búng ra sữa. Lý Sơn khinh thường loại nam nhân này dù hắn không có sức cũng không biết vừa chạy vừa hô hào người cứu sao hoặc kéo nàng một thanh cùng chạy vậy. Nếu là hắn yếu đuối như Lý SƠn hắn vẫn keo nang một thanh cùng hô hào người cứu hoặc gọi cảnh sát.

    “Vi” Thanh niên lên tiếng

    “Hằng người về cẩn thần” mỹ nữ sinh viên lên tiếng. Nghe thấy thế nam sinh gật đầu một cái.

    Lý Sơn đứng trên tầng thường của một tòa nhà tung tung trong tay một chiếc lọ chai. Hắn nhìn về phía nữ sinh kia. Cả ngày hôm nay nhưng là hắn đã theo dõi cô nàng. Hắn sắp phải diễn một cảnh yêu rấu xanh. Điều này làm Lý Sơn có chút đau đầu. Hắn nhưng là chưa sờ qua cơ thể phụ nữ a. Nếu như hắn không nhầm thì đây là lần đầu mà Lý Sơn sờ vào cơ thể phụ nữ. Nghĩ đến điều này làm hắn có chút kích thích nhưng với cái thân thể hơn 10 tuổi này tư có cho cũng không làm được gì. Mặc dù lúc này thân thể hắn phát triển chả khác gì một người thiếu niên 14 tuổi cả. Chiều cao hắn giờ hơn 1m6, chiều cao vẫn đang ra tăng một cách nhanh chóng nhưng với cái mặt non choẹt của hắn thì nhìn được ra ngay còn là hắn rất trẻ.

    Tiểu Hồng và Vergil đã cùng nha đi tìm một người tên là Chu Văn giờ này mấy người đã trở lại. Lý Sơn lên tiếng: “Tìm được?” nghe thế hai người gật đầu.

    Tiểu Hồng lên tiếng: “Chu Văn rất nổi tiếng trong nghề coi bói sư vì vậy mà chúng tôi rất nhanh tìm được.”

    Lý Sơn lúc này thấy khuôn mặt Vergil có chút khó chịu lên tiếng: “Vergil đại ca sao vậy?”

    “A, a” Tiểu Hồng lúc này cười duyên làm cho Lý Sơn cũng có chút ngây ngốc chẳng lẽ lần này hắn cũng cần về tạo thêm một người sao. Tiểu Hồng lên tiếng: “Chẳng qua lúc nãy ta gặp một đám du côn nhưng là Vergil đại ca có ra tay hơi nặng!”

    “hài” Lý Sơn thở ra một hơi. Hắn nhìn về phía căn nhà biệt thự mà Minh Yên vi đang ở không ngờ nhà nàng lại giàu như vậy. Lý Sơn nhìn hướng lên trời nói nhỏ: “nhà ư?”

    Đêm tối phủ xuống. Lý Sơn quan sát thấy đèn đường đã khá khuất. Lúc này một thiếu nữ ngồi ngáp bên cửa xổ. Nàng hướng lên đó nhìn trời. Thiếu nữ giật mình lên tiếng:”Ai?”

    Từ trong góc phòng xuất hiện một thiếu niên nàm hài tầm 12-13 tuổi đang đứng ở góc lên tiếng: “Cô là Minh Yên Vi, người mà đaoạt giải á quân cung thủ...”

    “Cậu là ai, tại sao cậu lại vào được đây” Nhìn tuấn mỹ nam tử tóc bạch kim xuất hiện trước mặt Lý Sơn. Minh Yên Vi có chút giật mình bất quá nàng nhanh chóng lấy lại tinh thầ vì người nam nhân (tiểu thí hài) xuât hiện trước mặt nàng làm cho nàng cảm giác được hắn sẽ mang đến cho nàng cảm giác vô cùng an toàn đây là giác quan thứ sáu nói cho nàng biết.

    Lý Sơn rút thanh katana kề vào cổ của thiếu nữ lên tiếng: “Nếu như người không nghe ta, ta nhất định sẽ giết ngươi!”

    Mình Yên Vi cả người run lên nhưng nàng dựa vào cảm giác thứ sáu nó lại nói cho nàng biết người này chắc chắn sẽ không giết nàng. Minh Yên Vi cắn răng nói: “ngươi, ngươi sẽ không giết ta?”

    “Huh?” Lý Sơn ngạc nhiên ngước nhìn nàng. Hăn mở miệng: “Sao cô biết ta sẽ không giết cô?”

    “Ta biết người sẽ không giết ta. Ta có khả năng biết trước một số việc. Đây là khả năng đặc biệt của ta” Minh Yên Vi lên tiếng nhìn thẳng vào Lý Sơn.

    “Tốt” Lý Sơn thu kiếm vào vỏ. Hắn nhìn chằm chằm vào Minh Yên Vi: “Bất quá nếu như ta không nhầm thì người có một bạn trai tên là Trương Hằng thì phải huh!?”

    “Ngươi, ngươi muốn làm gì hắn” Mình Yên Vi lên tiếng, giọng bắt đầu run lên.
    “A Ha”Lý Sơn mỉm cười: “Nếu như cô không nghe tôi thì cô cảm giác được tôi sẽ làm gì vứi hắn ư? Giác quan đặc biệt kia không nói cho cô ư!? A, a đừng nói với ta là ta không có khả năng này hay là cô muốn báo cảnh sát nhé! Giác quan thứ sáu có nói với cô cảnh sát có hữu ích trong việc này không?”

    Cả người Minh Yên Vi bắt đầu run lên. Nàng nhưng nghe song điều này biết hắn tiểu thí hài trược mặt sẽ không nói dồi. Lần này nhưng chỉ có mình một người ở nhà. Nàng nhưng không biết cầu cứu ai. Đôii môi nàng bắt đầu run lên. Lý Sơn mở miệng lên tiếng: “Cởi hết quần áo ra!”

    “Ngươi’ Minh Yên Vi bắt đầu cắn cắn môi nhìn về phía tiểu mỹ thiếu niên tóc bạch kim, nàng run giọng: “ngươi, nguoi muốn làm gì?”

    “Huh, không cởi ư!? Tốt thôi!” Lý Sơn nhún nhún vai gãi gãi múi: “Có vẻ như ta phải đi tìm Trương Hằng bạn trai người một chút!”

    “Không dừng lại ta cởi!” Minh Yên Vi rất nhanh kêu lên. Thanh niên lạ lùng này làm cho nàng cảm giác hết sức nguy hiểm cũng hết sức an toàn. Khi ở gần hắn nàng cảm giác có cảm giác an toàn. Nhưng nếu như nàng trái lời hắn thì nàng đột nhiên cảm giác hắn cả người có khí đè nặng lên nàng làm nàng run rẩy. Hơn nửa nếu như giác quan đặc biệt nói cho nàng biết nếu như nàng trái lời hắn chắc chắn hắn sẽ có điều nguy hiểm với trương Hằng bạn trai nàng.

    Mình yên Vi bắt đầu từ từ cởi ra bộ quần áo ngủ trên người nàng. Mnh Yên Vi bắt đầu bẽn lẽn dùng hai tay che lấy hai phần bộ phần quý giá nhất của người con gái. Lý Sơn lên tiếng: “Còn nốt hai thử cởi nốt ra!’

    Minh Yên Vi cả người run lên. Nàng bắt đầu nhẹ nhàng cởi laayshai món cuối cùng trên cơ thể nàng. Hai món màu trắng tinh khiết làm cho Lý Sơn có chút nóng người bất quá hắn giờ vẫn là tiểu thí hài nên chịu chết muốn ba ba Minh Yên Vi ư? Chờ vài năm nữa đi. Minh yên Vi quay lưng về phía hắn bắt đầu lột bó những mảnh vải cuối cùng trên cơ thể thiếu nữ. Thiễu nữ lúc này quay lại dùng hai tay che lấy bộ phận quý giá người phụ nữ.

    Lý Sơn nhìn thấy tay nàng đã che một bộ vị mà hắn nhìn có chút nóng người. Khu vực thần bí với một bộ ngực khá lớn, hai đầu hột vẫn còn hồng hào. Hơn nữa khu vực tam giác tuyệt với kia đang tỏa ra một mùi hương làm cho Lý Sơn có chút kích thích, chỗ đó là một khu vực đen nhanh. Lý Sơn cố nén dục hỏa. Trước con mắt tham lam của Lý Sơn Minh Yên Vi mặt đỏ bừng bất quá cảm giác kia lại nói cho nàng nàng hết sức an toàn. Tiểu thí hài có muốn ăn Minh yên Vi cũng chả được sao mà không thấy an toàn.

    “Uống nó vào” Lý Sơn lấy ra một bình ngọc. Hắn dùng để chừa viên thuốc đáng giá một chi tiết cấp B và 5000 điểm thưởng. Lý Sơn lấy ra, khi khuôn mặt thoáng qua một chút tiếc nuối điều này làm Minh yên Vi để ý đến.

    “Nó là thứ gì vậy?” Minh Yên Vi nghi hoặc cầm lấy cái trai.

    “Xuân dược” Lý Sơn nhếch miệng lên cười cợt.

    “Hừ, tiểu đệ đệ đừng lừa tỷ tỷ nha! Ta biết chắc chắn đay không phải là xuân dược” Minh Yên Vi tuy lúc này vô cùng xấu hổ nhưng vẫn giữ được bình tình.

    Lý Sơn cắn răng lên tiếng: “Uống, uống mau!” Lý Sơn quay lưng đi: “nếu như người không uống ta sẽ ngay lập tức đi giết Trương Hằng bạn trai người”

    “ta uống” Minh Yên Vi cả người run lên, cắn cắn môi bỏ viên thuốc vào miệng. Khi Viên thuốc được nuốt xuống cả người nàng bắt đầu nóng bừng. Đôi mắt nàng bắt đầu chìm xuống muốn rơi vào giấc ngủ. Lý Sơn nhìn chiếc bình ngọc có chút đau lòng.

    Nhẹ nhàng bế Minh yên Vi lên giường. Lý Sơn nhìn chằm chằm vào thân thể không mảnh vải che thân của nàng. Lý Sơn trong lòng tử nhủ: “So với chủ thần không kém là bao”. Lý Sơn tặc lưỡi bất quá hắn biết chủ thàn xuất phẩm vẫn là hơn hẳn người thường. Chỉ cần ngươi có thẩm mỹ đến mức cực cao ngươi muốn tạo người thế nào trả được. Lý Sơn cố nén dục hỏa thở ra một hơi. Hắn vận khở Vạn Kiếm Quy Tông bắt đầu dùng đôi tay vuốt ve khắp toàn thân Minh Yên Vi.

    Lý Sơn không hiểu sao có chút biến thái hắn rất thích vuốt ve hai bộ phận là bộ ngực phong mãn và vùng đọng huyền tiên của Minh Yên Vi. Mà mỗi lần hắn vuốt ve hai bộ vị này Minh Yên Vi lại phát ra một tiếng rên rỉ nhẹ làm cả người hắn bốc cháy. Lý Sơn lúc này không nhịn được hắn muốn vục miệng lên bắt đầu bú mút hai hạt đỏ hồng trên ngực Minh Tên Vi chẳng khác gì một đứa trẻ đang khát sữa mẹ vây.

    “A, ư, ưm...” Minh yên Vi bắt đầu phát ra âm thành rên rỉ như thống khổ như sung sướng. Lý Sơn mút mút mãi nhưng càng mút hắn càng thấy nóng người nhưng tiểu oa nhi của hắn máu nóng dồn lên nhưng vẫn không thể cương cứng lên được. Hắn nhưng là vẫn là tiểu hài tử 10 tuổi không có khả năng ba ba nàng a.

    “Chậc! Coi như là nghiên cứu cớ thể phụ nữ để tăng thêm hiểu biết đi!” Lý Sơn bắt đầu lấy một lý do hoàn toàn chính đáng để tự thuyết cho hành động bỉ ỏi vô sỉ của mình. Hắn bắt đầu đào đến khu vực thần bí kí. Khu vực lúc này là cả một khu vực đầm lầy lội. Lý Sơn lúc này thử miệng liếm lên dịch thủy chảy ra từ đó. Hắn chép chép miệng: “vị dâu tây, hoa quả, đu đủ, táo...”

    Một mùi vị tràn ngập trong miệng Lý Sơn. Hắn có vẻ cực kỳ thích mùi vị này. Hắn bắt dầu dùng cả miệng ôm lấy khu vực thần bí rồi dùng cái lưỡi đẩy sâu vào bên trong khoắng động. Ai ngờ khi cái lưỡi của hắn đi vào thì cả người Minh yên Vi run lên. Đặc biệt khu vực nóng ẩm bên trong động tiên đang co bóp rất mạnh. Lý Sơn cảm thấy thế, nước càng ngày càng nhiều, khu vực càng nóng lên đặc biệt quanh khu vực thần bí này máu bắt đầu dồn lên khu vực có chút đỏ hồng.

    “Một cách tăng tuần hoàn máu nhanh chóng tăng sự hấp thu của thuốc. Cách này xem ra hữu ích” Da ngoài Minh yên Vi bắt đầu tiết ra những cặn bã. Nhưng bây giờ Lý Sơn không để ý quá nhiều hắn đang nghiên cứu cái động thần bí này khu vực mà hắn chỉ quan sát được trên phim JAV. Chiếc lưỡi tham lam của Lý Sơn đang nghịch ngợm một khu khá cừng và gồ gề trong động tiên của Minh Yên Vi. Mà mỗi lần hắn kích thích vào khu vực này Minh yên Vi bắt đầu run lên và phát ra những âm thanh khó hiểu. Đặc biệt khu vực động co bóp trở lên mạnh hơn và tiết nhiều nước hơn.

    “Mùi vị không tệ lắm”Lý Sơn chẹp miếng. Hắn nhìn cơ thể Minh yên Vi bắt đầu tiết ra chất xú khí màu đen. Lý Sơn lúc này dừng lại tâm trạng hứng thú tiếp tục tìm hiểu về thân thể phụ nữ. Cả người Minh yên Vi bắt đầu tiết ra tạp chất bám vào cơ thể của nàng. Lý Sơn không quan tâm bắt đầu ngồi ở bên đả tọa.

    “A” một tiếng hét làm cho Lý Sơn từ trong đả tọa mở ra đôi mắt. Hắn ngước nhìn về phía âm thanh phát ra. Thì ra Minh yên Vi đã tỉnh lại xấu hổ lấy chăn che lấy thân thể của nàng. Hơn nữa phần dưới nệm còn chứa một khu vực ẩm ướt nhỏ. Minh yên Vi run lên: “ngươi, ngươi đã làm gì ta!”

    Lý Sơn nhún nhún vai: “Ta làm gì cô, cô phải tự biết chứ? Hơn nữa ta có muốn ba ba cô thì cô nghĩ một tiểu thí hài như ta có được năng lực như thế không. Nếu ta có được năng lực như thế đã ba ba cô 300 lần cho thỏa mái rồi!”
    Minh Yên Vi nhìn về phía hắn nhỏ giọng nói: “Tiểu dâm tặc! ” Nhưng là nàng kiểm tra lại thì thấy mình hoàn toàn không có mất mát gì chẳng qua cơ thể dính một đám chất xú thì ngoài ra khu vực đó rất đang lầy lội và ẩm ướt. Trong khi ngủ nàng rõ ràng cảm thẩy một thứ gì đó chọc vào trong cơ thể của mình làm ch mình rất thoải mái nhưng nàng biết nàng chưa có bị thất thân.

    Lý Sơn mỉm cười nhìn thiếu nữ lên tiếng: “Cô nên đi tắm đi” nói song Lý Sơn bắt đầu ngồi đả tọa. Mặc cho nàng nói cái gì mà không được nhìn trộm. Hắn tĩnh tâm ngội lại suy nghĩ một chút chuyện. Có vẻ như hắn bắt đầu có cảm giác với thiếu nữ này. Vấn đề này có chút rắc rối. Lý Sơn thực chất đang ngồi đả tọa hắn cố dùng nội lực ép dục hỏa chết tiệt xuống.

    Lý Sơn nhớ đến điều gì đó hắn dùng chân khí làm sạch tấm ga đệm. Lúc này sau khi tắm xong Minh yên Vi chỉ dùng một mảnh vải che thần. Minh Yê Vi tiến tới lên tiếng: “ta muốn thay quần áo!”

    Lý Sơn suy nghĩ gì đó hắn nhẹ nhành túm lấy táy của Minh Yên Vi kéo xuống giường lên tiếng: “rắc rối!’

    “A, ngươi muốn làm gì” Minh yên Vi kếu lên. Nàng có chút sợ nhưng với Lý SƠn hắn không quan tâm.

    Lý Sơn lên tiếng: “Từ nay bất kể thứ gì cô cũng phải nghe tâ nếu không ta không đảm bảo cho an toàn bạn trai cô đâu”

    Minh yê Vi hận hận cắn răng muốn đẩy hắn ra: “gươi, ngươi...”

    Lý Sơn hai tay ôm chặt nàng vục mặt vào ngực Minh yên Vi đây là điều hắn muốn làm này giờ. Lý Sơn lúc này lên tiếng: “ngủ đi! Ta buồn ngủ rồi. Ngươi nghĩ một tiểu thí hài như ta có thể làm gì người chứ. Quả thật ta không phủ nhận muốn ba ba người nhưng người thử nghĩ xem ta một tiểu thí hài có thể ba ba người sao người yên tâm đi sau ba tháng ta sẽ rời đi không làm phiền người và hắn nữa” Lý Sơn bắt đầu dùng hai chân hai tawy quắp lấy Minh yên Vi mặc nàng muốn dãy dụa đẩy hắn ra. Mặc cho nàng lên tiếng kêu la hắn cũng không thả ra. Lý Sơn vẫn oomg chặt không buông nhưng hắn vẫn tỉnh tảo hắn dùng tinh thần lực tạo một màng chắn giữa hai người không cho âm thanh truyền ra ngoài. Sau một lú cố gắng dãy dụa Minh Yên Vi khuôn mặt đỏ bừng xấu hổ bắt đầu mệt mỏi chìm vào giấc ngủ.

    “Reng, reng” chuông điện thoại nàng bắt đâu rung lên.

    Minh yên Vi mở mắt cầm lấy điện thoại ở dầu giường nàng lấy tay ân vào lên tiếng: “Alo”

    “Vi, Vi ta là trương Hằng đây! Sao hôm nay người không đi học!” một âm thanh nam giới từ đầu kia của điện thoại.

    “Ta” Minh Yên Vi giật mình tỉnh dây. Nàng nhìn về mọi phía chỉ thấy một tờ giaays viết: “Ta sẽ trở lại”

    “Vi ngươi có nghe ta nói không. Hôm nay ta mấy lần ấn chuông nhưng không có ai ở nhà! Ta mấy lần gọi điện thoại nhưng không có ai nghe máy. Ta rất lo lắng không biết ngươi có làm sao không” giọng nam nhân cực kỳ lo lắng.

    “ta không có sao!” Mình Yên Vi lúc này này trong lòng bao nhiêu cảm xúc bề bộn, nàng không biết nó là tư vị gì.

    Lý Sơn đứng trên nóc nhà mở miệng sau lưng lên tiếng: “Hai người theo bảo vệ cô ấy giúp ta. Ta đi tim Chu Văn...” Lý Sơn bắt đầu tung mình lên không hắn lách mình quá những ngõ nhỏ. Hắn nhưng không thể dùng phi hành ở ban ngày được. Trong tay hắn cầm một chiếc hộp nhỏ.

    Lần này nhưng Lý Sơn khá đổi xử không công bằng chỉ là đanh ngất Chu văn rồi dùng trực tiếp chân khí đả thông kinh mạch cho nàng làm cho Chu Văn một trận thống khổ. Lý Sơn lúc này dùng phương thức sửa đổi trí nhớ thêm vào cho nàng bộ công pháp cùng với hiểu biết kinh mạch con người hắn cũng để lại khá nhiều tiền đặt Chu văn ở tại nhà nàng trong phòng. Nghĩ đến giữa hai người con gái có chút phân biệt đối xử bất quá Lý Sơn cũng chịu chết. Hắn nhưng là cạn điểm tưởng thưởng rồi.

    Đêm tối một nữ nhân ngồi trong bàn học đang cầm lên cây bút của mình ddang ghi chép thứ gì đó. Lý Sơn nhún nhún vai lơ lửng xuất hiện trước mặt nàng: “Yahoo”

    “A” Thiếu nữ giật mình hét lên một cách hoảng hốt. Nàng vỗ vỗ ngực lên tiếng: “là ngươi!”

    Lý Sơn dang hai tay mỉm cười: “không chào mừng ta sao?”

    “không phải” Minh yên Vi lên tiếng bất quá trong lòng nàng hận không thể đuổi hắn đi ngay lúc này. Một tiểu thí hài không biết từ đâu đến bắt nàng uống thuốc sau đó òn bắt nàng làm theo những điều mà hắn yêu cầu ở đâu có cái lý đó. Nhưng giác quan thứ sáu nói cho nàng biết người nam nhân này trước mặt nàng đang rất quan tâm đến nàng muốn bảo hộ nàng làm cho nàng có cảm giác an toàn. Từ trước đến nay giác quan này chưa bao giờ nói cho nàng sai. Nàng thấy làm khs hiểu tại sao lại là như vậy.

    Lý Sơn lúc này bước vào phòng, hắn phủi phủi bụi trên bộ quàn áo của mình. Lý Sơn lên tiếng: “Được rồi lần này ta sẽ dạy cô một môn nếu như cô không thể đáp ứng điều kiện mà tôi đề ra tôi sẽ nột một món đồ của cô. Nếu như đến cuối cùng không đạt được tiêu chuẩn tôi sẽ để cô trần trường thị chúng!”

    “ngươi đồ ác ma” Minh yên Vi nghiến răng nhìn về phía Lý Sơn.

    “Được rồi! Được rồi ta không muốn nói nhiều với cô!” Lý Sơn bắt đầu quan sát xung quanh. Một cái bảng lớn xuất hiện trước mặt Minh Yên Vi cùng theo đó là tranh ảnh về phía thân thể con người và kinh mạch tân nhiên là một thân thể phụ nữ lõa thể.

    “ngươi làm sao mà làm được vậy!” Minh yên Vi lên tiếng nghi hoặc hỏi.

    Lý Sơn lúc này có chút khó chịu: “Phụ nữ các cô nhiều lức có quá nhiều vấn đề đề hỏi. Quản thế nào tôi lấy ra chỉ cần chăm chỉ học tập là được!”

    “Nhưng là ta vẫn chữa làm song bài tập!” Minh yên Vi lên tiếng.

    “Đừng có nói dối tôi thấy cô đã xong lâu rồi” Lye Sơn lên tiếng.

    “ngươi theo dõi ta ư?” Minh yên Vi bộ mặt ngờ hoặc nhìn.

    “Vậy cô có học không thì bảo?” Lý Sơn bắt đầu khó chịu gắt gỏng. Hắn sợ nhất là dạy cho phụ nữ. Người ta nói một ngày người phụ nữ nói gâp ba lần đàn ông đúng là không ngoa. Hôm này hắn đầu óc khá là căng thẳng vì dùng chân khí đả thông kích thích huyệt vị kinh mạch cho thân thể yếu đuối của Chu Văn quả là vấn đề nhỏ như con voi.

    “Được rồi! Ta học ngươi không phải gắt lên như thế” Minh yên Vi có chút khó chịu. Nàng giớ bắt đầu tin hắn không có ý xấu. Hơn nữa không biết hắn dạy cái gì nhưng chắc chắn nàng biết cái này hữu ích cho mình.

    Sau một hồi giảng rất nhiều về kinh mạch huyệt vị các loại. Lý Sơn cảm giác đầu có chút đau. Hắn có thể dùng cách cưỡng ép trí nhở dùng tinh thần lực nhưng cách này tiêu hao cực kỳ lớn tinh thần lực. Lý SƠn lúc này ngã vào giường của Minh yên Vi trước khi nàng muốn nói gì đó hắn chỉ kịp nói: “Ta buồn ngủ quá rồi có gì sáng mai nói tiếp nhé!”

    “ngươi, người này nhưng đó là giường của ta mà” Minh yên Vi bắt đầu nay động hắn. Nàng hận hận nghiến răng nhìn Lý Sơn: “khốn kiếp tên dâm tặc tên sắc lang!’

    Mặc cho Minh Yên Vi bắt đầu chửi bới Lý Sơn rơi vào giấc ngủ hắn thực cũng không hiểu sao Minh yên Vi lại có gan tới mực chửi rủa hắn như vậy. Hắn chìm vào giấc ngủ lúc nào không biết. Ban ngày Lý Sơn đều theo dõi Minh yên Vi bảo vệ cho nàng mấy tháng nay Minh Yên Vi bắt ddaaauf học tập nội công. Quả không hổ là tinh phẩm của chủ thần không gian a Lý Sơn nhưng là tốn hết một chi tiết cấp B và 5000 điểm tưởng thưởng. Mỗi khi Trương Hằng đến tìm Minh Yên Vi, Lý Sơn hắn đều trốn đi. Cả phụ mẫu của nàng hắn cũng không tiếp xúc chỉ có buổi tối hắn đêu lẻn vào phòng thiếu nữ ôm nàng ngủ. Ban đầu minh Yên Vi đều hận đến nghiến rắng nghiến lợi nhưng Lý Sơn cũng chỉ chiếm chút tiện nghi không làm quá đáng nên nàng bắt đầu trở nên khuất phục. Lý Sơn biết mặt ngoài Minh Yên Vi nhu mỳ thùy mị nhưng ẩn sâu bên trong là sự mạnh mẽ cứng rắn Trương Hằng không được nhìn thấy nhưng Lý Sơn đối mắt với nang chính là phần mạnh mẽ này. Hắn cũng không quá coi trọng việc nàng khó chịu. Nếu như nàng tức giận hắn lại lấy cái cớ giết trương Hằng ra uy hiếp nàng.

    Hơn 90 ngày đã qua, tình cảm Lý Sơn với Minh Yên Vi cảm giác ngày càng sau đậm. Lý Sơn có chút khó chịu khi mooixlaanf nàng đi với Trương Hắng. Lý Sơn lúc này đang ôm chặt Minh Yên Vi ngủ trên giường. Lý Sơn lúc này lên tiếng: “Tiểu Vi, Tiểu Vi”

    “Hừ tiểu thí hài ta lớn tuổi hơn người nhiều ngươi không được gọi ta là Tiểu Vi mà phải gọi ta là Vi ty tỷ tỷ nghe rõ chữa” Minh Yên Vi lên tiếng.

    “Nga” Lý Sơn hơi ngạc nhiên. Lý Sơn lúc này thở dài

    Minh Yên Vi thấy hắn có tâm sư nàng chút mất mác nhưng tình cảm giữa nàng với hắn không thể sâu bằng tình cảm nàng dành cho người ạn thanh mai trúc mã trương Hằng được. Minh Yên Vi lên tiếng: “Lý Sơn người sắp phải rời đi sao?”

    Lý Sơn khẽ gật đầu ôm nàng vào trong lòng: “Vi, Vi ta nói thật mấy ngày nay ở gần ngươi ta biết được một điều ta bắt đầu thích ngươi. Ta không biết cảm xúc này là gì. Mỗi lần thấy ngươi đi với hắn ta rất đau. Trái tim ta nó rất đau ta không muốn ngươi đi với hắn” Lý SƠn trầm ngâm một chút rồi lên tiếng: “Tiểu Vi ngươi muốn đi với ta không. Nơi ta ở rất nguy hiểm bất quá kỳ ngộ cũng rất nhiều. Hãy đi cùng ta ta sẽ bảo vệ ngươi!”

    “Nhưng còn cha mẹ ta” Minh Yên Vi lên tiếng.

    Lý Sơn mỉm cười: “Chỉ cần ngươi đồng ý ta sẽ có cách ngươi yên tâm đi!”

    “Nhưng ta...” Minh Yên Vi trợt nhớ đến cái gì đó rồi lên tiếng. Trong lòng nàng lúc này rất băn khoăn rất lo lắng nếu như đi với hắn còn Trương Hằng thì sao, nàng chẳng lẽ cùng thích cả hai, nàng biết điều này không có thể nào: “Xin lỗi, Lý Sơn ta không thể đi cùng ngươi!”

    Lý Sơn lúc này trái tim hắn chợt trở lên nhói đau. Hắn cảm giác trái tim như thắt lại, rất đau rất đâu. Lý Sơn cắn chặt hàm răng, hắn cắn cắn môi nhìn về phía Minh Yên Vi lên tiếng: “Tốt ta đã biết lựa chọn của người” Nói đến đây Lý Sơn điểm trúng huyệt ngủ của nàng làm cho Minh Yên Vi ngất đi.

    Khi nàng tỉnh lại thì thấy cả người sảng khoái. Nguồn chân khí cuồn cuồn chảy trong cơ thể nàng. Minh yên Vi nhin thấy Lý Sơn đang suy yếu nằm dưới nệm khuôn mặt hắn tái nhợt, cả người vô lực. Nàng ngu ngốc cũng biết chuyện gì xảy ra. Minh Yên Vi lúc này ôm lấy Lý Sơn lo lắng: “Lý Sơn tại sao người phải làm vậy!”

    “A, a” Lý Sơn nhỏ giọng cười, hắn bắt đầu nói dối: “Tại trong một nơi ta tìm được người con gái mà ta yêu mến. Ngay lúc đầu tiên ta nhìn thấy ngươi ta đã yêu ngươi. Bất quá trước đó ta không biết cảm giác này là gì! Ta vốn không phải là người thế giới này khi ta rời đi nơi này ta thật sự không an tâm về ngươi. Coi như là món quà cuối cùng chia tay được không?”

    “Lý Sơn ngươi nói gì vậy!?” Minh Yên Vi lúc này có chút lo lắng vì nàng cảm giác được có thể hắn sẽ rời đi mà nàng có thể sẽ suốt đời không gặp lại hắn.

    “Vi người đừng chống cự được chứ?” Lý Sơn ôm lấy Minh Yên Vi nhẹ nhàng kề miệng vào cổ của nàng cắn mạnh nên làm Minh yên Vi có cút đau đơn. Nàng lúc này cả người run rẩy vì đau đớn.

    Minh Yên Vi trên cổ chảy đầy màu. Minh Yên Vi đau đớn lên tiếng: “Lý Sơn người làm gì vậy?”

    Lý Sơn suy yếu mở miệng: “Ta muốn người nhớ rõ về ta bất quá ta lại muốn ngươi quên ta đi để có được cuộc sống hạnh phúc. Ta ngu quá phải không?”

    “ngươi nói gì vậy? Lý Sơn ta không hiểu gì cả!” Minh Yên Vi lúc này dùng tay che vết cắn trên cổ mình.

    Lý Sơn suy yếu đặt tay lên mặt Minh Yên Vi: “Ta sẽ phong ấn trí nhớ của ngươi về ta vĩnh viễn chỉ lưu lại những công pháp mà ngươi đã học từ chỗ ta mà thôi! Được chứ?” Nói ra điều này Lý Sơn đôi mặt hơi ẩm ướt.

    Nghe thấy điều này cả người Minh Yên Vi run lên: “không muốn Lý Sơn hãy để ta nhớ về người được không?”

    “A, a, nếu như ngươi muốn sống hạnh phúc với Trương Hằng hãy quên ta đi được không nó sẽ tốt cho cả hai” Lý Sơn mỉm cười nhìn nàng. Lý Sơn trước khi trí nhớ nàng bị phong ấn, hắn mở miệng mỉm cười từ trong khóe mắt hắn nhỏ giọt xuống: “A, a, ta nhưng là lòng tự trọng cao lắm nga. Sau này không cho phép ngươi hối hận vì đã không chọn ta nga! Chúc ngươi hạnh phúc Vi…”

    “Dừng lại đi Sơn! ngươi làm gì vậy?” Minh Yên Vi cảm nhận được trí nhớ từ mình bắt đầu trôi đi. Nhưng nàng không biết cách nào ngăn cản. Tinh thần lực Lý Sơn quá mạnh mẽ đang áp đảo dần sự trống cự của nàng. Minh Yên Vi khóe mắt nhỏ ra một giọt lệ, nàng không hiểu vì sao mình chọn Trương Hằng rồi nhưng vẫn cảm giác được mình sẽ đánh mất đi cái gì đó rất lớn,.

    So với người nam nhân này trước Trương Hằng quả thật hắn hớn trương Hằng rất nhiều. Minh yên Vi còn cảm giác được hắn có thể vì nàng mà làm tất cả. Người này đáng để cho nàng gửi gắm cả đời bất quá tình cảm giữa nàng và trương Hằng quá sâu đậm cái cảm giác mà nàng dành cho hắn chỉ là thích cùng với tò mò nếu nói là yêu thì cũng chưa hắn. Lý Sơn lúc này đặt lên đầu nàng một bàn tay Minh yên Vi lúc này hét lên: “Lý Sơn đừng!”

    “Minh yên Vi ta yêu ngươi, tạm biệt tình yêu đầu của ta” Lý Sơn mỉm cười nhìn về phía Minh Yên Vi đang từ từ nhắm mặt lại giống như một dạng buồn ngủ.

    Trước khi nàng chìm vào giấc ngủ, Minh Yên Vi nhẹ nhàng sờ lên khuôn mặt của Lý Sơn.

    Nói thể nào nhỉ Lý Sơn là một người hết sức mâu thuẫn. Hắn không muốn Minh Yên Vi gặp nguy hiểm nhưng lại muốn ở cạnh nàng quan tâm chăm sóc cho nàng muốn nàng sống hạnh phúc. Hắn biết nếu hắn theo đuổi tiếp tục có thể qua một hai năm Minh Yên Vi sẽ thay đổi tâm hướng hắn nhưng hắn có nhiều thời gian vậy sao hơn nữa hắn biết hắn muốn Minh Yên Vi được sống hạnh phúc cũng muốn Minh Yên Vi phải nhớ rõ hắn. Nhưng nhớ hắn tương đương với việc nàng khó có được hạnh phúc. Một việc khá là mâu thuẫn trong con người hắn, hắn không biết lần này mình hành động là đúng hay sai. Lý Sơn khẽ lau dòng máu trên khóe miệng mình và dòng nước mắt trên mắt hắn. Hắn biết tình cảm mà Minh Yên Vi dành cho Trương Hằng quá lớn, hắn muốn thay đổi bây giờ là không thể. Lần này coi như làm một việc tốt đi. Hắn tự nhủ trong lòng nhưng sao hắn cảm giác tim hắn đau quá. Hắn lại nhớ đến những lần bắt ép nàng ngủ, những lần hắn bắt ép nàng đi ra ngoài ngắm sao với hắn, đến ép nàng phải nghe những truyện cười vô vị mà hắn đọc ở trên mạng… Lý Sơn hơi cúi đầu xuống bàn tay nắm chặt để lên khóe mắt đầu hơi cúi xuống, hắn nhẹ nhàng vuốt tóc vểnh ngước ra sau thở ra một hơi: “Huh”, hắn tung mình vào màn đêm và biến mất.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


  10. Bài viết được 45 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    21302766,bachkimkysi,bagggggggg,cuhanh1887,Darkzergling,dianguc8966,doccolaonhan1987,dragonlord474,dtthanh4321,duccowboy,duong06,grabon,haclauma,hellgate,inlove,Julietle,k147601276,leductho,lolalo321,mama1232,miinhhuy,momo123,motsach1710,ngocnghechvn,ngocphuoc84hcm,nguoilatao,NguyenHoang,nhocvui,QuânMạcTà,rod,shava1993,Sneaky,ssadfgh,stinkbug9999,talavip241,thedeath1989,ToBe_or_NotToBe,tumumu,vinhnato,vuphong5182,yuumie,zeldahai,
Trang 1 của 36 12311 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status