Trở lại với lịch sử VN chút, các bác vào thảo luận cho nó máu. Cái này nói cũng nhiều rồi, nhưng vẫn thích nói đi nói lại.
Thời TS là một trong những thời đại biến động lớn của VN, với các tập đoàn quân sự chia nhau chiếm giữ lãnh thổ. Nhà TS với sức mạnh quân sự của mình, đã thực hiện một loạt những cuộc tấn công chiến lược nhằm thống nhất đất nước :
- Hoà hoãn với nhà Trịnh và đánh vào Gia Định của nhà Nguyễn, nhiều lần đánh tan quân đội của nhà Nguyễn, sau khi tiêu diệt quân Xiêm ở Rạch Gầm - Xoài Mút, về cơ bản đã bình định được Gia Định
- Tổ chức đánh nhà Trịnh, với danh nghĩa phò Lê diệt Trịnh, Nguyễn Huệ đã đưa quân ra Bắc, nhanh chóng đánh tan quân nhà Trịnh. Sau khi NH rút quân về, nhà Trịnh lại một lần nữa nổi dậy, sự kiện này dẫn đến việc ra đời của một kiêu tướng Nguyễn Hữu Chỉnh.
- Lại một lần nữa, nhà TS tiến đánh Thăng Long tiêu diệt Nguyễn Hữu Chỉnh. Sau đó lại rút quân về, để lại một...kiêu tướng khác là Vũ Văn Nhậm.
- Lần thứ ba, Nguyễn Huệ đưa quân ra tiêu diệt Nhậm, lần này đã thiết lập lại hệ thống cai trị trước khi quay về (?)
- Trong thời gian biến động ở phía Bắc, nội bộ TS bắt đầu lục đục, Nguyễn Ánh nhân cơ hội tập hợp lực lượng, đánh chiếm lại miền Nam.
- Vua Lê mượn lực lượng của nhà Thanh, đánh vào Thăng Long. Nguyễn Huệ bằng vào tài năng của mình, đã đánh tan đội quân TQ này, nhờ vào đó đã thiết lập được bang giao với nhà Thanh.
- Chuẩn bị tiến đánh Nguyễn Ánh một lần nữa, thì Nguyễn Huệ mất. Nhà TS từ đó bắt đầu phân rã và bị nhà Nguyễn tiêu diệt vào năm 1802.
Căn cứ vào các cột mốc thời gian trên, có thể thấy nhà TS tuy có tiềm lực quân sự mạnh nhất, nhưng do bị cuốn vào những cuộc chiến tranh liên miên khắp đất nước, dần dần bị suy yếu dẫn đến thất bại.
Nguyễn Huệ, với tầm nhìn chiến lược của mình, đã thiết lập được quan hệ với Xiêm La và Trung Quốc, chứng tỏ về mặt ngoai giao ông biết kết hợp mềm và rắn, giữ được toàn vẹn lãnh thổ cho đất nước.
Thế nhưng, về đối nội, Nguyễn Huệ lại tỏ ra khá mềm lòng, nhiều lần nhường nhịn Nguyễn Nhạc, thay đổi sách lược quân sự của mình, khiến ông lâm vào tình cảnh "có đao mà không chém được".
Tham vọng của NH phải nói là rất lớn, ông ta một mặt ủng hộ Thiên Địa hội làm loạn nhà Thanh, một mặt dựa vào chiến thắng của mình, nửa xin nửa đòi nhà Thanh vùng đất Quảng Châu và Quảng Đông.
Thế nhưng ông lại bỏ qua mối nguy sau lưng mình là miền Nam, nhiều lần bình định miền Nam rồi lại rút về, rồi lại tiến quân thảo phạt, dẫn đến việc hao tổn binh lực rất lớn.
Sau khi tiến vào Thăng Long dưới danh nghĩa phò Lê, và ...kéo dài cuộc chiến ở phía Bắc thêm mấy chục năm nữa, trong khi có thể dứt điểm rất nhanh ngay lần đầu tiên. Trong thời gian Bắc phạt, lại lục đục với Nguyễn Nhạc, và ...kéo quân vào vây đánh anh mình ở miền Trung.
Vì sao Nguyễn Huệ lại sa lầy vào những trận chiến liên miên đó ?
Trong khi ông ta có thể bình định hoàn toàn miền Nam và miền Trung, từ từ tiêu diệt nhà Trịnh, vì sao phải căn vào cái danh hão phò Lê để Bắc tiến, trong khi Nguyễn Ánh vẫn chực chờ sau lưng (?)
Sau khi Bắc phạt, lại rút quân về và lục đục nội bộ (?), trong khi hoàn toàn có thể áp đặt một bộ máy cai trị lên miền Bắc, dưới danh nghĩa nhà Lê hoặc không. Để đến khi hai mặt Nam Bắc đều bị tấn công, lực lượng càng lúc càng yếu đi.
Ôm mộng Bắc phạt TQ khi trong nước còn đầy dẫy rối ren (?)
Được biết, theo tài liệu nghiên cứu của Georges Dutton, phó giáo sư UCLA thì chính sách quân sự của nhà TS cực kỳ hà khắc, trong những năm chiến loạn, ruộng đất bị bỏ hoang rất nhiều vì nông dân bị bắt lính, còn những người khác bị quy tập về xây dựng lại cơ sở thành trì đã bị chính quân TS đốt (!).
Chính vì thế, ấn tượng của nông dân với nhà TS, từ một "anh hùng áo vải" đã biến thành một tập đoàn quân phiệt, nhất là dân chúng miền Bắc, luôn mang tư tưởng nhà TS cướp nước vua Lê (!)
Và cách dùng người sai lầm của Nguyễn Huệ, ông đã sử dụng một loạt võ tướng mang mầm mống phản loạn như Nguyễn Hữu Chỉnh và Vũ Văn Nhậm. Góp phần chia xẻ lực lượng Tây Sơn.
Ông cãi lệnh của Nguyễn Nhạc, mâu thuẩn đến mức hai anh em trở giáo đánh nhau, nhưng chỉ vì tình cảm lại rút quân, nhận sắc phong và tiếp tục bị...kềm chế trong chiến lược (?)
Những chính sách sai lầm đó, tin chắc Nguyễn Huệ cũng thấy được, vì sao với tài năng của mình, ông vẫn bỏ qua tất cả để tiến hành chiến tranh thay vì củng cố địa bàn của mình ở miền Bắc hoặc miền Nam (?)
Vậy Nguyễn Huệ là một chiến lược gia tài năng hay một võ tướng "máu chiến" ?