TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 14 của 14 Đầu tiênĐầu tiên ... 4121314
Kết quả 66 đến 70 của 70

Chủ đề: Tinh Giới - Tác giả: Không Thần - Quyển 1, chương 72

  1. #66
    Ngày tham gia
    Dec 2007
    Đang ở
    Nông Lâm tự
    Bài viết
    1,853
    Xu
    3,351

    Mặc định Chương 66: Bạn gái

    Quyển 1
    Chương 66: Bạn gái
    Dịch: lamsonquaikhach
    Nhóm dịch: Phong Lưu Bang
    Nguồn: Tàng Thư Viện


    “Không, Chu Dao, ngươi không thể đáp ứng hắn, ngươi phải ở cùng ta!” Lâm Uy điên cuồng rống lên. Ngụy Phong trợn mắt với Lâm Uy: “Ngươi đánh cược đã thua, điều kiện thứ hai là không thể quấn lấy Chu Dao, điều kiện thứ nhất, hè hè, ngươi lựa chọn gọi Lâm Thiên ba tiếng gia gia hay bồi thường gấp mười giá trị lễ vật Lâm Thiên đưa cho Chu Dao?! Chậc chậc, đôi hoa tai đó tính là hai chục triệu đô la đi, mười lần cũng chỉ hai trăm triệu đô la thôi, đối với Lâm thiếu ngươi mà nói, đó là khoản nhỏ mà, đúng không?!” Hai trăm triệu đô la, còn là khoản nhỏ? Lời của Ngụy Phong khiến mặt Lâm Uy âm trầm muốn chảy nước.

    “Dao muội, hạnh phúc phải tự mình tranh thủ!” Tần Kha nói. Chu Dao nhìn về phía Mộ Dung Tuyết, Mộ Dung Tuyết hơi mỉm cười, truyền âm với Chu Dao: “Dao muội, ngươi muốn mai mối ta với Lâm Thiên sao, chuyện này không thể nào, cuộc đời ta thuộc về kiếm đạo, không muốn hỏi tới thứ khác, lúc trước ta nói chỉ gả cho người mạnh hơn mình, đó chẳng qua chỉ là lời thoái thác thôi. Thêm nữa, Lâm Thiên tính cách lãnh đạm, ta cũng như vậy, hai người ở cùng một chỗ, nửa ngày chưa nói được một câu, làm sao có thể ở chung?! Ngươi mới xứng với Lâm Thiên nhất!”

    Sóng âm thanh Mộ Dung Tuyết truyền tới bị Tiểu Linh tóm được, Lâm Thiên nắm chặt tay, dịu dàng nói: “Dao nhi, đáp ứng ta, để ta chiếu cố ngươi!” Chu Dao xấu hổ gật đầu, mặt đỏ bừng vùi vào ngực Lâm Thiên không dám ngẩng đầu lên.

    “Ngoan, phải cắt bánh rồi!” Lâm Thiên vỗ vỗ lên lưng Chu Dao, Chu Dao đã đáp ứng, Lâm Thiên trong lòng ngọt ngào, đồng thời cũng cảm thấy một phần trách nhiệm.

    Đôi hoa tai đó được cất lại, vẫn để trong cái hộp không bắt mắt đó, chẳng qua bây giờ không ai coi cái hộp đó là rác rưởi nữa. “Lâm Thiên, hai trăm triệu đô la, chờ ta nắm đại quyền Lâm gia, tự nhiên sẽ bồi thường cho ngươi!” Lâm Uy nói xong, xông ra khỏi biệt thự bỏ đi, trong lòng hắn âm thầm thêm một câu: chỉ là, hi vọng ngươi có thể sống tới ngày đó.

    Lâm Uy có bồi thường hai trăm triệu đô la không, Lâm Thiên không hề để ý, có sao đá quý khổng lồ ở đó, tiền tài căn bản dùng không hết, Lâm Uy vừa đi, mấy tên cùng băng với Lâm Uy cũng tiu nghỉu rời đi, trong lòng bọn họ cũng có chủ ý không khác Lâm Uy là mấy, bây giờ Chu Dao đã đáp ứng làm bạn gái Lâm Thiên rồi, ở đây cũng không có ý nghĩa gì nữa, so với ở đây nhìn cảnh khó chịu, không bằng đi trước hay hơn!

    “Oa, bây giờ tốt rồi, mấy tên đó vừa đi, không khí ở đây trong lành hơn nhiều!” Nam Cung Uyển Nhi cười duyên nói “Dao tỉ, đầu tiên đừng lo hạnh phúc với Lâm Thiên nữa, mau cắt bánh đi!” Chu Dao xấu hổ gật đầu, cầm hai con dao cắt bánh đưa cho Lâm Thiên một con nói: “Giúp ta!”

    “Tuân mệnh!” Lâm Thiên nhận dao, cười ha ha nói, hai người rất nhanh chia cái bánh ga tô lớn thành từng khối nhỏ. “Hè hè, Chu Dao, lão tam là anh em của ta, ngươi có phải nên gọi ta một tiếng đại ca không, ha ha!” Ngụy Phong xáp tới cạnh Lâm Thiên và Chu Dao nói.

    “Lão Ngụy, đại ca dễ gọi vậy sao?!” Lâm Thiên cười hè hè “Ta vừa mới đưa lễ vật cho Dao nhi, ngươi miễn miễn cưỡng cưỡng đưa lễ vật đạt tới giá trị cỡ đôi hoa tai đó cho Dao nhi, Dao nhi sẽ gọi ngươi là đại ca!” Ngụy Phong khoa trương gào lớn: “Lão tam, ngươi quá ác rồi, ngươi giết ta bán máu cũng không đổi được hai chục triệu nha!” Lâm Thiên đánh giá trên dưới Ngụy Phong một cái, nhìn tới mức hắn nổi da gà, mới cười nói: “Bán máu bán thịt đương nhiên không được, chẳng qua bán thân, với thể chất của ngươi, miễn miễn cưỡng cưỡng có năng lực kiếm được!”

    Ngụy Phong trợn trắng mắt, không đếm xỉa tới câu này của Lâm Thiên. “Ngụy đại ca, ngươi đừng nghe hắn nói bậy.” Chu Dao lên tiếng, ngón cái và ngón trỏ tay phải ngắt một miếng thịt mềm ở eo Lâm Thiên, vặn nhẹ 900. Lâm Thiên hết sức ngạc nhiên, cô gái như Chu Dao cũng biết tuyệt kĩ Cửu Âm Bạch Cốt Trảo này sao?! Hắn còn cho rằng tuyệt kĩ thế này phỏng chừng chỉ có người như Nam Cung Uyển Nhi mới dùng được chứ! “Hì hì, chủ nhân, nếu Nam Cung Uyển Nhi dùng, sao có thể ôn nhu như vậy, Chu Dao không có nội lực, nhưng Nam Cung Uyển Nhi có, Chu Dao chỉ vặn 90 độ, Nam Cung Uyển Nhi phỏng chừng sẽ vặn 360 độ! Thật ra dữ nhất hẳn phải là Mộ Dung Tuyết, tương lai nếu cô ấy có bạn trai, hậu quả làm cô ấy tức giận, sợ là trực tiếp rút kiếm ra tay, nhìn từ điểm này, cô ấy quyết định mình sẽ không gả cho người yếu hơn cô ấy là rất có đạo lý, người yếu hơn cô ấy, một khi không cẩn thận, phỏng chừng sẽ mất tay cụt chân rồi!” Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên.

    “Ha ha, lão tam, vẫn là em dâu tốt!” Ngụy Phong cười lớn.

    Ăn bánh xong, có lẽ vì chỗ này của Tần Kha không quá thích hợp, cho nên không hề có vũ hội như Lâm Thiên tưởng tượng, tất cả mọi người tụm năm tụm ba nhỏ giọng bàn tán! “Lão Ngụy, ta mang Dao nhi ra ngoài đi dạo, xe ta lái đi, ngươi tự mình đi bộ về nhà đi! Ha ha!” Lâm Thiên kéo Chu Dao, nói với Ngụy Phong.

    Ngụy Phong trợn mắt nói: “Không phải chứ, ngươi kéo cả nhân vật chính đi, còn làm dạ tiệc gì nữa chứ!?” Lâm Thiên bĩu môi: “Bọn họ quan tâm tới chuyện tán gẫu với nhau có thể kéo gần quan hệ tới đâu, mang được bao nhiêu lợi ích về cho gia tộc, Dao nhi có mặt ở đây hay không có gì khác nhau!”

    “Được rồi, coi như ngươi nói có lý, đêm nay có về phòng không?” Ngụy Phong hỏi. Lâm Thiên suy nghĩ, cùng Chu Dao đi chơi một chuyến, sau khi trở về có lẽ còn phải vào thế giới Mạt Thế của bọn Dương Thi (sau này gọi là Mạt Thế đời 2), nếu chờ trong phòng kí túc xá thì không tiện lắm. “Không về, có kiểm tra phòng lão Ngụy ngươi giúp ứng phó một chút.” Lâm Thiên nói. Ngụy Phong cười: “Vậy các ngươi chơi vui vẻ đi, lão tam, chú ý chút, người muốn tìm ngươi gây phiền phức hoặc tìm em dâu gây phiền phức không ít đâu!”

    Lâm Thiên gật gật đầu, mang Chu Dao đi ra ngoài.

    Ra khỏi biệt thự của Tần Kha, lại đi hơn năm chục mét, đến bên ngoài biệt thự của Lâm Thiên. “Tiểu Lâm tử, sao các ngươi lại đậu xe ở đây vậy? Chủ nhân biệt thự trách tội thì làm sao?” Chu Dao cười duyên nói. “Dao nhi, không phải chứ, tiểu Lâm tử, sao lại gọi cái tên này? Nghe có vẻ quái quái!” Lâm Thiên buồn bực nói “Là nha đầu Nam Cung Uyển Nhi bảo ngươi gọi? Tiểu nha đầu đó đầu đầy ý xấu. Yên tâm đi, không có ai tới gây phiền phức đâu, bởi vì ngôi biệt thự này là của lão công ngươi đây!”

    “Ngươi là lão công của ai, không biết xấu hổ!” Chu Dao ngượng ngùng nói. “Đương nhiên là của bảo bối Dao nhi ngươi rồi!” Lâm Thiên ôm Chu Dao, nhẹ nhàng hôn lên đôi môi đỏ mềm của cô, không giống với lần trước, lần này hôn lâu hơn nhiều, cũng thâm nhập sâu hơn, Lâm Thiên có kinh nghiệm hôn, đầu lưỡi công phá phòng tuyến của Chu Dao cướp đoạt u hương trong miệng cô. Lúc bắt đầu, phản ứng của Chu Dao còn rất chậm chạp, chẳng qua từ từ cũng phối hợp với Lâm Thiên, hưởng thụ cảm giác tuyệt vời do hôn môi mang lại!

    Rất lâu, hai đôi môi tách ra. “Tiểu lâm tử, ngươi tới đây mua nhà bao giờ?” Chu Dao hỏi. “Hôm nay đấy, tâm huyết dâng trào, bèn mua nó, không ngờ kế bên lại là nhà của Tần Kha, Dao nhi, ngươi muốn đi tới đó chơi không?” Lâm Thiên hỏi.

    Chu Dao ngẩng đầu chớp mắt nhìn Lâm Thiên: “Ta muốn đi xem một đứa bé, nó rất đáng thương, lúc trước ta nói với nó sinh nhật của ta, không ngờ nó nhớ trong lòng, hôm nay còn gọi điện chúc ta sinh nhật vui vẻ!” Lâm Thiên chỉ chỉ cái hộp thức ăn nhỏ trong tay Chu Dao khi hôn còn chưa bỏ xuống, nói: “Trong này hẳn là đựng một miếng bánh à?!”

    Chu Dao gật đầu: “Đúng vậy, được chứ?”

    “Đương nhiên!” Lâm Thiên xoa đầu Chu Dao, nói “Dao nhi lương thiện thế này, ta rất cao hứng.”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile




    Góp ý cho Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102247
    Thảo luận về Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102248
    Đăng ký dịch Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102249
    ---QC---
    Hỏa hồng Nhật Tảo oanh thiên địa

    Kiếm bạt Kim Biên khốc quỷ thần


  2. Bài viết được 42 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    anhemvankiep,BaTuocQuy,bekhung83,bopday2004,chl10808,codon.trai,daicawin83,Darkpinces,dohongnhung,ducvietvtv,enbosiro,freejack,froge123,gautrucbeo,hoanglan87,huuduc1984,jinling,Kazack,kkk3k,linhhien789,Longinus,malum,manhmo,michoutk,mrkings9x,nguyenduy1k,noobpro,nsguyenan,qami11,ronkute,sai1000,sony21in,tieudaosi,tijikama,trunghoc198919891989,tungd,Ui_da,vipboy247,vonganhieu,whyttt,x_chien,yamotoshogun,
  3. #67
    Ngày tham gia
    Dec 2007
    Đang ở
    Nông Lâm tự
    Bài viết
    1,853
    Xu
    3,351

    Mặc định Chương 67: Tam Vân cô nhi viện

    Quyển 1
    Chương 67: Tam Vân cô nhi viện
    Dịch: lamsonquaikhach
    Nhóm dịch: Phong Lưu Bang
    Nguồn: Tàng Thư Viện


    Tam Vân cô nhi viện chỉ là một cô nhi viện nhỏ xíu, xây dựng nên cô nhi viện này là ba anh em họ Vân, nên cô nhi viện mang tên này. Bây giờ ba anh em họ Vân chỉ có lão tam Vân Hải còn sống, một mình duy trì cả cô nhi viện, bảo đảm sinh hoạt căn bản nhất cho cả mấy chục đứa trẻ trong cô nhi viện.

    Một người lo một cô nhi viện, đây tuyệt đối không phải chuyện dễ, đặc biệt là sau khi công xưởng phá sản không có thu nhập! Lúc bắt đầu, cả cô nhi viện hoàn toàn dựa vào tiền kiếm được từ công xưởng của ba anh em để duy trì, bây giờ công xưởng đóng cửa, chỉ có thể dựa vào một số nhân sĩ từ thiện trong xã hội quyên góp miễn cưỡng qua ngày! Cũng may thế giới này người lòng dạ đen tối không ít, nhưng người có lòng yêu thương đồng dạng cũng không ít, cho nên cô nhi viện mới không bị bức phải giải tán, năm tháng trôi qua, Vân Hải năm xưa hết sức tráng kiện, bây giờ đã trở thành một ông già sáu mươi tuổi, ngày đêm vất vả vì cô nhi viện khiến ông còn già hơn những ông già 60 tuổi khác nhiều!

    Những điều này đều là Chu Dao nói cho Lâm Thiên khi ở trên xe, khi nói, hai mắt đều long lanh ngấn lệ! “Tiểu Lâm tử, ta có thể bán đôi hoa tai ngươi cho ta không?” Chu Dao thấp giọng hỏi. “Bán đi? Ngươi muốn dùng tiền bán hoa tai để giúp đỡ cô nhi viện?” Nói thật, trong lòng Lâm Thiên cũng có một chút bực tức, cũng có một chút cảm động. Chu Dao hơi gật đầu: “Những đứa bé đó rất đáng thương, không có cô nhi viện, chúng không sống nổi!”

    Lâm Thiên lắc lắc đầu: “Thế này đi, ngươi không cần phải bán đôi hoa tai đó, đó là lễ vật đầu tiên ta đưa cho ngươi, rất có ý nghĩa. Chuyện cô nhi viện, ngươi không cần phải lo, ta cũng là cô nhi, tuy không phải lớn lên ở cô nhi viện này, nhưng hoàn toàn hiểu nỗi khổ sở của cô nhi, ta sẽ giúp chúng nó một lần, ừm, chuyện tốt thế này không thể để một mình ta làm, lão Ngụy, tiểu Bạch, lão tứ đến lúc đều sẽ tham gia! Dao nhi, ngươi rất thiếu tiền sao?” Chu Dao lắc lắc đầu: “Ta không thiếu tiền, là cô nhi viện thiếu tiền, tiền của ta đã đủ chi dùng bình thường rồi!”

    “Dao nhi, ngươi biết cô nhi viện này, thời gian hẳn là không dài?” Lâm Thiên hỏi. “Đúng rồi, lần trước tìm được laptop sao rồi?” “Thời gian không dài, ta cũng mới biết trước khi vào học mấy ngày, laptop đó, lại, lại mất rồi.” Chu Dao nói.

    Lâm Thiên mỉm cười: “Dao nhi, ngươi rất không biết nói dối, vừa nói dối mặt đã đỏ lên, laptop đó hẳn là bị ngươi bán rồi à?!” Chu Dao trầm mặc không nói, nếu còn laptop đó, làm sao cô lại đem bán đôi hoa tai Lâm Thiên cho cô?! “Ngươi đó, sao không tìm người khác giúp đỡ? Mấy chị em cùng phòng với ngươi, có ai là thiếu tiền đâu? Ngươi nói bọn họ giúp đỡ cô nhi, bọn họ hẳn sẽ giúp đỡ!” Lâm Thiên lắc lắc đầu nói. “Ta, tiền bán laptop lần trước hẳn còn duy trì được một thời gian, cho nên, ta không tìm tới bọn họ, nếu quả thật cô nhi viện không duy trì được nữa, ta nhất định sẽ tìm.” Chu Dao nói.

    Lâm Thiên đưa qua một cái khăn giấy: “Được rồi được rồi, lau nước mắt đi, sắp tới rồi, để mấy đứa bé đó thấy ngươi khóc thì không tốt, nếu chúng cho rằng ta ăn hiếp ngươi, mấy chục người xông lên ta không cản được!” “Không có chuyện đó, bọn chúng rất đáng yêu!” Chu Dao lau khô nước mắt.

    Tam Vân cô nhi viện nằm ở nơi hẻo lánh, hai ba chục năm trôi qua, cô nhi viện mới toanh năm nào đã đổ nát nhiều, bây giờ đã là chín giờ, trong cô nhi viện chiếu ra ánh sáng màu cam, một bóng người nhỏ bé ngồi ở cửa cô nhi viện, ngẩn ngơ nhìn về phía bọn Lâm Thiên.

    “Là tiểu Song, cô ấy nhất định đang đợi ta.” Chu Dao nói “Mắt nó có bệnh, ta cũng thông qua nó mới biết cô nhi viện nhỏ bé này!”

    Xe dừng lại, Lâm Thiên xuống xe, lại giúp Chu Dao mở cửa xe. “Dao tỉ tỉ, Dao tỉ tỉ, là tỉ sao?!” Đứa bé gọi là tiểu Song đó hưng phấn kêu lên. “Dao tỉ tỉ, muội ngửi được mùi của tỉ rồi, thật thơm!” vừa nói, trên mặt nó vừa nở nụ cười ngọt ngào “Dao tỉ tỉ, muội vào nói cho viện trưởng gia gia!”

    “Tiểu Song, viện trưởng chắc chắn đã biết tỉ tới rồi, không cần muội đi nói đâu!” Chu Dao sợ tiểu Song ngã, vội vàng nắm lấy nó nói.

    Cô nhi viện vốn vắng lặng liền náo nhiệt lên, mỗi gian phòng đều mở đèn, truyền ra tiếng cười vui vẻ của trẻ nhỏ. “Bây giờ đã là chín giờ rồi, thông thường giờ này chúng đều đã lên giường rồi!” trên mặt Chu Dao nở nụ cười ngọt ngào, tới mức Lâm Thiên nhìn hơi ngẩn ngơ!

    “Ngốc tử, nhìn gì mà nhìn, mau vào đi!” Mặt Chu Dao hơi đỏ lên, kéo tiểu Song đi vào. “Được, lại thêm một kiểu xưng hô!” Lâm Thiên cười khổ một cái, đi theo.

    “Chu Dao tiểu thư, thật quá cảm tạ ngươi rồi, nếu không phải lần trước ngươi giúp đỡ, những đứa bé này phải khổ rồi!” Vân Hải nhìn có vẻ già nua, nhưng tinh thần vẫn đầy đủ. “Đứa bé tiểu Song này nói hôm nay ngươi sẽ tới, không ngờ ngươi tới thật. Trễ thế này rồi, ở chỗ này cũng rất hẻo lánh, không an toàn! Chàng trai đó là bạn trai của ngươi sao? Chàng trai rất có tinh thần!” Chu Dao xấu hổ gật đầu: “Viện trưởng, chút tiền nhỏ đó của con, nhiều đứa bé thế này sợ cũng không duy trì được bao lâu, lần này, con tìm tới cho ngài một đại thiện nhân rồi, có hắn giúp đỡ, lũ trẻ nhất định sẽ sống tốt hơn!”

    Vân Hải sắc mặt ngưng trọng nói: “Chu Dao tiểu thư, cô không thể vì cô nhi viện mà vứt bỏ hạnh phúc của mình, nếu không kiểu tiền đó, cô nhi viện chúng ta tuyệt không tiếp nhận!” Chu Dao lắc lắc đầu nói: “Viện trưởng, ông nghĩ đi đâu vậy, vì con thích hắn mới ở cùng hắn, không vì thứ gì khác!”

    Lâm Thiên vốn ở cách một khoản, xem xét đôi mắt của đứa bé gọi là tiểu Song đó, nghe bọn Chu Dao nói tới mình, dịu dáng nói với tiểu Song: “Ta gọi ngươi là tiểu Song nha, lần sau ca ca tới, nhất định trị khỏi mắt cho ngươi có được không?!” Không chờ tiểu Song trả lời, Lâm Thiên đứng lên đi về phía Chu Dao và viện trưởng: “Chào ngài viện trưởng, chuyện của ngài Dao nhi đã nói với con, hết sức tài giỏi, chẳng qua ngài hoài nghi Dao nhi như vậy không đúng, làm sao cô ấy lại làm chuyện ngốc như vậy?!”

    Vân Hải gật gật đầu: “Vị thiếu gia này nói phải, ta không nên hoài nghi ngươi, Chu Dao tiểu thư.” “Viện trưởng, hắn gọi là Lâm Thiên, ngài gọi thẳng tên hắn là được!” Chu Dao nói, Lâm Thiên mỉm cười gật đầu: “Đúng, con không phải thiếu gia gì, cách xưng hô thiếu gia này con không gánh nổi.”

    “Dao tỉ tỉ, chúc tỉ sinh nhật vui vẻ!” Cô bé tiểu Song đó lấy ra một tấm thiệp, từ từ đi tới. Trong mắt Chu Dao thoáng hiện nước mắt, lại gần tấm thiệp đơn giản đó nói: “Tiểu Song thật ngoan, cảm ơn lễ vật của muội, tỉ tỉ rất vui!”

    Vân Hải viện trưởng nói: “Tiểu Song, con biết hôm nay là sinh nhật Chu Dao tiểu thư? Sao không nói sớm?” “Viện trưởng, Dao tỉ tỉ không cho con nói!” Tiểu Song nói. Chu Dao cười nói: “Viện trưởng, ngài đừng trách tiểu Song, là con dặn nó, con không biết có tới được không, cho nên…”

    “Dao tỉ tỉ, sinh nhật vui vẻ!” Những đứa bé khác đồng thanh nói. “Cảm ơn, cảm ơn các ngươi!”. Chu Dao vui vẻ nói. Nhìn Chu Dao mỉm cười, một cụm từ bỗng lóe lên trong đầu Lâm Thiên: thiên sứ!

    “Viện trưởng, chúng ta sang bên đó nói chuyện một lúc! Dao nhi, ngươi cứ chơi với mấy đứa trẻ này trước!” Lâm Thiên nói. Chu Dao và Vân Hải đều gật đầu.

    Cô nhi viện có một cái viện không lớn không nhỏ, trong viện bố trí đơn giản, chẳng qua có được hai cây đèn, Lâm Thiên và Vân Hải tới ngồi cạnh viện. “Vân Hải viện trưởng, cô nhi viện này đã không ít tuổi, lâu năm không tu sửa, sợ rất dễ xảy ra sự cố!” Lâm Thiên nói.

    Trên mặt Vân Hải lộ vẻ bất lực: “Hết cách, kinh phí của cô nhi viện không nhiều, không kiếm ra tiền sửa chữa, càng không nói tới xây mới một cô nhi viện, lần này nếu không có khoản tiền đó của Chu Dao tiểu thư, không nhất định có thể chống đỡ được, ta sợ một ngày lũ trẻ tới chỗ dung thân cũng không có!”

    “Vân Hải viện trưởng, con thấy ông là một người tốt chân chính, giao tiền cho ông, con rất yên tâm, con tin mỗi một phân tiền đều dùng trên người những đứa bé!” Lâm Thiên ngừng một chút rồi nói tiếp “Con định bỏ vốn mười triệu, ngoài ra còn kiếm vài người bạn góp chút tiền, tin rằng đủ để xây dựng một cô nhi viện tốt hơn!”

    Vân Hải ngẩn ra: “Ta, ta không nghe lầm chứ? Mười triệu?!” Bao nhiêu năm nay, quyên mười ngàn hai chục ngàn thì có, đó tuyệt đại bộ phận là từ cô nhi viện này đi ra có chút thành tựu, quyên nhiều nhất chính là Chu Dao, lúc trước đưa cho cô nhi viện ba trăm ngàn, đủ cho cô nhi viện sửa chữa và kiên trì nửa năm! Khoản tiền lớn mười triệu, trước giờ quả thật chưa có ai quyên, khoản tiền như vậy đủ để xây một cô nhi viện hết sức tốt rồi, hơn nữa đến lúc đó còn có thể dung nạp nhiều đứa bé hơn.

    Lâm Thiên cười gật đầu: “Nếu xây lại cô nhi viện, hãy tìm một chỗ tốt, chỗ này quá hẻo lánh, lũ trẻ sinh hoạt không an toàn, Dao nhi cô ấy đi đến cũng không an toàn! Nếu viện trưởng ngài nhìn trúng chỗ nào mà không kiếm được thì nói với con, tin rằng lãnh đạo thành phố Hải Thiên cũng cho con một chút mặt mũi!”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý cho Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102247
    Thảo luận về Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102248
    Đăng ký dịch Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102249
    Hỏa hồng Nhật Tảo oanh thiên địa

    Kiếm bạt Kim Biên khốc quỷ thần

  4. Bài viết được 40 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    anhemvankiep,BaTuocQuy,bekhung83,chl10808,codon.trai,Darkpinces,dohongnhung,ducvietvtv,enbosiro,freejack,froge123,gautrucbeo,hoanglan87,huuduc1984,jinling,Kazack,kkk3k,linhhien789,Longinus,manhmo,michoutk,mrkings9x,Ngan Nguyet,noobpro,nsguyenan,qami11,ronkute,rukuru,sai1000,sony21in,tieudaosi,tijikama,trunghoc198919891989,tung27101990,tungd,Ui_da,vipboy247,vonganhieu,whyttt,x_chien,
  5. #68
    Ngày tham gia
    Dec 2007
    Đang ở
    Nông Lâm tự
    Bài viết
    1,853
    Xu
    3,351

    Mặc định Chương 68: Cảnh sát cấu kết với ăn cướp

    Quyển 1
    Chương 68: Cảnh sát cấu kết với ăn cướp
    Dịch: lamsonquaikhach
    Nhóm dịch: Phong Lưu Bang
    Nguồn: Tàng Thư Viện


    Nghe Lâm Thiên nói như vậy, Vân Hải lại hiếu kì với thân phận của Lâm Thiên, thành phố Hải Thiên không phải thành phố nhỏ gì, có thể khiến các lãnh đạo của thành phố Hải Thiên nể mặt, vậy thân phận không thể nào đơn giản được, chẳng qua nghĩ tới việc Lâm Thiên tiện tay lấy ra mười triệu, có thể khiến lãnh đạo thành phố Hải Thiên nể mặt cũng không phải quá kì quái, dẫu sao, tiền có thể thông thần! “Vậy được rồi, lão hủ thay mấy đứa trẻ này và những đứa trẻ tương lai có thể vào ở trong cô nhi viện mà cảm ơn ngươi trước!” Vân Hải nói “Lâm công tử, theo lão hủ thấy Chu Dao tiểu thư tuy là tiểu thư nhà đại gia, nhưng chẳng qua dường như không nhiều tiền lắm, trước đây cô ấy cũng đưa vài lần tiền tới cho cô nhi viện, chẳng qua số lượng đều không lớn như lần vừa rồi, không biết…”

    Lâm Thiên bất lực lắc đầu: “Cô ấy bán đi một thứ mà mình yêu thích, viện trưởng, điều này ông đừng nói với cô ấy!” Vân Hải gật gật đầu: “Thì ra là vậy, được rồi, tôi nhất định sẽ không nói với cô ấy!” Hai người đều nhìn về phía Chu Dao, Chu Dao cùng chơi một chỗ với mấy chục đứa trẻ, tiếng cười trong trẻo không ngừng vang lên!

    Ở lại cô nhi viện gần một tiếng đồng hồ, mấy đứa trẻ đều phải ngủ, Lâm Thiên và Chu Dao mới rời khỏi cô nhi viện. “Chu Dao, ngươi rất thích chơi với trẻ nhỏ.” Ngồi trong xe, Lâm Thiên mỉm cười nói. Chu Dao hơi gật đầu: “Lũ trẻ đều rất thật, ngươi đối xử tốt với chúng, chúng sẽ đối xử tốt với ngươi, không giống như người lớn, tuy đã thành thục, nhưng cũng học được cách giả bộ, cách ngụy trang. Lâm Thiên, tuy bây giờ chúng ta đã xác định quan hệ, chẳng qua ta không hề biết chút gì về ngươi, sự thần bí của ngươi khiến ta có lúc cảm thấy đáng sợ!”

    “Ta biết chúng ta quá gấp rồi, gấp tới mức không hiểu nổi, chẳng qua đã ở cùng một chỗ, vậy cơ hội tìm hiểu sau này sẽ nhiều. Được rồi, đừng nghĩ nhiều, ta đưa ngươi về.” Lâm Thiên nói xong, khởi động xe. Xe đi chẳng qua mới năm trăm mét, con đường đã bị một khúc gỗ to lớn chận lại!

    Khi Lâm Thiên dừng xe lại, trong những tòa lầu không mở đèn bên cạnh xông ra chừng chục thanh niên côn đồ. “Dao nhi, đừng sợ, cứ chờ trong xe đi!” Lâm Thiên vỗ vỗ lên tay Chu Dao đang tóm lấy cánh tay hắn. Chu Dao hơi gật đầu: “Vậy ngươi cẩn thận một chút, trong tay chúng đều có dao đó!” “Yên tâm đi, chồng ngươi rất lợi hại đó!” Lâm Thiên bông đùa một câu, ra khỏi xe.

    “Ông anh, biết điều chút, lấy ra tám trăm một triệu mãi lộ đi! Nếu không, chiếc xe giá trị không nhỏ của ngươi sợ là sẽ biến thành sắt vụn rồi, ngoài ra, không thiếu được vài cái lỗ xuất hiện trên người ngươi! Hè hè, trong xe còn có một vị đại mĩ nữ nha, ta nghĩ, ngươi nhất định sẽ không muốn nhìn cô ta rên rỉ bên dưới chúng ta!” Người nói cao hơn Lâm Thiên hiện tại một mét tám vài centimet, mặc một bộ đồ đen, trong tay cầm con dao dài hơn một xích, trên mặt có một vết sẹo dao nhàn nhạt, nở nụ cười tàn nhẫn.

    Cảm nhận sát khí nhàn nhạt trên người tên này, Lâm Thiên hơi cau mày: “Ngươi đã từng giết người?!” Tên kia trong lòng nghiêm túc, quát lạnh: “Bớt nói nhảm đi, hai con đường, lập tức chọn một, đừng mơ kéo dài thời gian, lúc này trên đường nửa tiếng đồng hồ cũng không nhất định có một chiếc xe chạy qua, cho dù có, cũng chỉ có thêm một con dê béo thôi!”

    Trong xe, Chu Dao đã báo cảnh sát. “Lão đại, chúng ta hành động nhanh chút, con nhỏ trong xe đó sợ là đã báo cảnh sát rồi!” Một thanh niên mặc jacket nói “Đáng chết, mỗi lần bọn chúng điều động, chúng ta đều phải giao một khoản tiền lớn! Lôi con nhỏ đó ra khỏi xe, chiếc xe này bán đi đủ để bọn ta tiêu pha một khoảng thời gian!”

    Thanh niên mặc jacket kia đáp ứng một tiếng, muốn đi tới mở cửa xe. “Rắc!” một tiếng xương gãy giòn rụm vang lên, cánh tay chuẩn bị mở cửa xe của hắn buông lủng lẳng xuống! “A!” Xương bị bẻ gãy, sự đau đớn đó khiến hắn kêu thảm.

    “Hảo tiểu tử, còn dám phản kháng, lên!”

    Khoảng chục người đồng thời xông tới Lâm Thiên, Lâm Thiên ở trong ngàn vạn cương thi còn dám chém giết, sao có thể sợ những lưu manh bình thường này?! Không dùng tới Lăng Ba Vi Bộ, chỉ mượn tốc độ và sức mạnh hơn xa đối phương, trong khoảng mười giây, những tên xông tới đó đã nằm rạp trên đất toàn bộ, tất cả tay cầm dao đều bị đánh gãy, còn chân đều bị Lâm Thiên đá gãy một cái! “Còn cần ta cho một triệu tiền mãi lộ không?!” Lâm Thiên ngồi xổm xuống, vỗ vỗ lên mặt tên đại ca.

    “Ác ma, ngươi là ác ma!” Tên mặc jacket la lớn, trong giọng nói không giấu được sự sợ hãi! Mỉm cười đánh gãy tay chân mười mấy người, chuyện này người bình thường làm sao có thể làm được!

    “Bí bo bí bo bí bo…” Tiếng còi xe cảnh sát từ xa nhanh chóng lại gần, trên mặt mười mấy tên nằm trên đất không hề có vẻ sợ hãi, trái lại lộ ra nụ cười lạnh, liên tưởng tới câu nói vừa rồi của tên cầm đầu, trong lòng Lâm Thiên đã biết mấy tên này dám trắng trợn cầm dao cướp bóc, sợ là bên trong không thiếu được mánh khóe cấu kết với cảnh sát! Cười lạnh một tiếng, Lâm Thiên không hề gấp lái xe đi, mà đứng đó chờ xe cảnh sát tới!

    Bốn cảnh sát nhanh chóng xuống xe, thấy trên mặt đất toàn thương binh, nhanh chóng rút súng lục chĩa vào Lâm Thiên. “Cảnh sát tiên sinh, là tôi báo cảnh sát, bọn chúng muốn cướp tiền của bọn tôi, kết quả mới bị bạn trai tôi đánh ngã!” Chu Dao chui ra khỏi xe.

    Nhìn thấy dung mạo như thiên tiên của Chu Dao, mắt của hai trong bốn cảnh sát đã bùng lên vẻ thèm muốn! “Bạn trai cô vượt quá giới hạn phòng vệ, khiến nhiều người thương tật, cô và hắn theo chúng tôi về đồn một chuyến đi. Trương Sơn, Lý Tứ, các ngươi lưu lại đây xử lý người trên mặt đất!” Một cảnh sát ú nu trong bốn cảnh sát nói, hắn là một trong hai người có vẻ thèm muốn!

    “Không được, các anh phải bắt chúng lại, cầm dao cướp của, đây là trọng tội!” Chu Dao kêu lên. “Hè hè, tiểu cô nương cũng có tính cách, chẳng qua bạn trai cô đánh người ta thành thế này, cũng là trọng tội, nếu xử nhẹ, phạt chút tiền là được, nếu xử nặng, ngồi tù vài năm cũng rất có thể. Cô và hắn mau theo chúng tôi về đồn đi, tới lúc đó nếu khiến chúng tôi vui vẻ, nói không chừng chúng tôi sẽ nói tốt vài câu giúp các người!” Chữ “vui vẻ” này được nhấn mạnh, Chu Dao ngây thơ nghe không hiểu, nhưng Lâm Thiên làm sao không hiểu? “Các ngươi không xứng mặc đồ cảnh sát!” Lâm Thiên lạnh lùng nói “Gọi cục trưởng các ngươi tới, ta lại muốn coi thử, dưới tay tên cục trưởng khốn kiếp nào mà có loại súc sinh như các ngươi!”

    “Tiểu tử, cùng bọn ta về đồn, ngươi tự nhiên sẽ gặp cục trưởng của bọn ta, cục trưởng bọn ta yêu quý những cô gái thanh niên xinh đẹp, nếu bạn gái ngươi giúp ngươi cầu tình, hè hè!” Tên cảnh sát béo cười nói, vừa nghĩ tới có thể đè cực phẩm mĩ nữ như Chu Dao xuống, ** trong lòng hắn bùng lên cực độ.

    Lâm Thiên chỉ chỉ chiếc xe bên cạnh, cười lạnh nói: “Biết đây là xe gì không? Đây là Ảo Ảnh K6 mới nhất, toàn thế giới không tới mười chiếc!” Series Ảo Ảnh nhìn bề ngoài không khác nhau nhiều, lại thêm trong đêm tối, mấy tên kia làm sao nhận ra xe của Lâm Thiên là Ảo Ảnh K6 chứ. Mồ hôi lạnh của mấy tên cảnh sát kia tuôn ra. Người đi xe Ảo Ảnh bình thường chúng có thể đắc tội, nhưng đi Ảo Ảnh K6, có ai không phải thế lực kinh người, đừng nói là chúng, cho dù là cục trưởng của chúng cũng còn xa không đắc tội nổi!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý cho Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102247
    Thảo luận về Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102248
    Đăng ký dịch Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102249
    Hỏa hồng Nhật Tảo oanh thiên địa

    Kiếm bạt Kim Biên khốc quỷ thần

  6. Bài viết được 40 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    anhemvankiep,BaTuocQuy,bekhung83,chl10808,codon.trai,Darkpinces,dohongnhung,ducvietvtv,enbosiro,freejack,froge123,gautrucbeo,hoanglan87,huuduc1984,jinling,Kazack,kkk3k,linhhien789,Longinus,manhmo,michoutk,mrkings9x,Ngan Nguyet,nolf123,noobpro,nsguyenan,qami11,ronkute,sai1000,sony21in,Thiếu Đan,tieudaosi,tijikama,trunghoc198919891989,tung27101990,tungd,Ui_da,vipboy247,vonganhieu,x_chien,
  7. #69
    Ngày tham gia
    Dec 2007
    Đang ở
    Nông Lâm tự
    Bài viết
    1,853
    Xu
    3,351

    Mặc định Chương 69: Nhạc Chấn Thiên

    Quyển 1
    Chương 69: Nhạc Chấn Thiên
    Dịch: lamsonquaikhach
    Nhóm dịch: Phong Lưu Bang
    Nguồn: Tàng Thư Viện


    “Tạch!” tiếng súng vang lên, đó là tên cảnh sát béo, lại nổ súng với Lâm Thiên! Khoảng cách ngắn như vậy, Lâm Thiên không ngờ đối phương dám nổ súng, cho dù với sự tinh diệu của Lăng Ba Vi Bộ, cũng không thể tránh được đạn của súng lục! Chẳng qua phản ứng của Tiểu Linh hiển nhiên nhanh hơn hắn nhiều, tiêu hao một duy giới lực, bố trí một tầng phòng ngự nhỏ ở chỗ đạn bắn vào, đạn bắn xuyên qua tầng phòng ngự đó, chẳng qua động năng đã không còn lại được bao nhiêu, chỉ khiến Lâm Thiên hơi đau một chút, tay phải Lâm Thiên đưa qua trước ngực nắm lấy viên đạn đó, lạnh giọng nói: “Tốt, tốt lắm!”

    Sợ bọn chúng nổ súng làm tổn thương Chu Dao, thân hình Lâm Thiên lóe lên, mang theo từng cái bóng xông tới bốn tên cảnh sát, súng của bốn cảnh sát đều bị tước trong nháy mắt, còn tên béo nổ súng lại bị Lâm Thiên chém một cạnh bàn tay gãy xương tay phải! Lấy điện thoại ra, Lâm Thiên gọi số 110. “Nối dây cho tôi nói chuyện với sở trưởng Sở Công An thành phố Hải Thiên!” Lâm Thiên nói, trong ống nghe truyền ra giọng nữ: “Tiên sinh, ngài có chuyện gì, có thể nói trực tiếp!” “Lập tức nối máy cho Sở Trưởng, tôi có tình tiết vụ án quan trọng cần bẩm báo, nếu làm lỡ thời gian, sáng sớm mai cô sẽ bị sa thải!”

    “Tiên sinh, chuyện này không hợp quy củ!”

    “Quy củ là chết, người là sống, xin lập tức nối máy!” Lâm Thiên tăng nặng thêm thanh âm. “Được, được rồi, hi vọng tiên sinh ngài thật sự có tình tiết vụ án trọng đại cần bẩm báo, nếu không ngày mai tôi sẽ bị sa thải thật!” Qua nửa phút, giọng nói trong điện thoại đổi thành một giọng nam trầm thấp: “Tôi là Nhạc Chấn Thiên, mời nói!”

    “Nhạc sở trưởng, xin lỗi, đang đêm làm phiền rồi, xin chạy tới cục cảnh sát khu thứ 9 trong vòng nửa giờ, nếu trễ thời gian, sáng mai ngài có thể cởi cảnh phục về quê làm ruộng rồi!” Lời của Lâm Thiên làm Nhạc Chấn Thiên vừa mới lên giường chuẩn bị ngủ toát mồ hôi lạnh khắp người, mà bốn tên cảnh sát, bao gồm cả mười mấy tên lưu manh nằm trên đất đều trợn tròn mắt, giọng điệu này giống như nói với một sở trưởng sao?! Hơn nữa, Nhạc Chấn Thiên nổi tiếng là người cứng rắn, người ta gọi là Nhạc lão hổ, nhân vật hắc đạo thành phố Hải Thiên nghe tới cái tên này trong lòng đều không tự chủ phát lạnh!

    Nhạc Chấn Thiên muốn nói gì đó, nhưng trong điện thoại đã truyền lại tiếng tít tít. “Cưng à, sao rồi?” Vợ Nhạc Chấn Thiên mở đèn bàn lên hỏi. “Bà ngủ đi, tôi ra ngoài một chuyến!” Sau khi suy nghĩ, Nhạc Chấn Thiên nhanh nhẹn dậy mặc đồ, giọng điệu của đối phương hoàn toàn không giống như đang đùa.

    “Muộn thế này rồi còn có chuyện?”

    “Có thể là không có chuyện gì, cũng có thể là có chuyện lớn!” Nhạc Chấn Thiên nói “Được rồi, đừng hỏi nữa, tôi không có thời gian!” Vội vã mặc đồ, Nhạc Chấn Thiên không kịp gọi tài xế, trực tiếp lái xe tới cục cảnh sát khu thứ 9.

    Ở chỗ Lâm Thiên, hai chiếc xe cấp cứu tới chuyển mười mấy thương binh nằm trên đất đi, mà bốn cảnh sát bao gồm cả tên bị Lâm Thiên đánh gãy tay đều ngồi lên xe cảnh sát chạy về cục cảnh sát, Lâm Thiên tự nhiên cũng lái xe theo sau.

    “Tiểu Lâm tử, có phải ngươi ra tay hơi nặng không?” Chu Dao bất nhẫn nói. Lâm Thiên lắc lắc đầu: “Ngươi có biết nếu ta không có võ công, chúng ta hôm nay sẽ có kết cục thế nào không? Chuyện thế này sợ là chúng đã làm nhiều rồi, hơn nữa người trong đó, trên người đều mang một ít sát khí, hiển nhiên đã từng giết người, ta không tin chúng vì nhân dân trừ hại, ở đây cách cô nhi viện rất gần, một khi không cẩn thận, lũ trẻ đó sẽ bị thương trong tay chúng! Chuyện này còn chưa tính xong, đụng đến ta, vậy nhất định phải trả giá, ta sẽ cho Nhạc sở trưởng đuổi tới tra xem, cảnh sát cấu kết với ăn cướp, chuyện này tuy không mới, chẳng qua không phải chuyện nhỏ!”

    “Tiểu Lâm tử, Nhạc sở trưởng đó sẽ tới thật sao? Nhạc sở trưởng Nhạc Chấn Thiên nổi tiếng là nhân vật cứng rắn, ta cũng có nghe chút chút.” Chu Dao lo lắng nói. “Nếu ông ta không qua, chúng ta tới cục cảnh sát, không phải là dê vào miệng cọp sao?”

    Lâm Thiên cười nhẹ một tiếng: “Dao nhi ngươi nghĩ nhiều rồi, cảnh sát trong cục thông đồng làm bậy với cục trưởng khẳng định không thể nhiều, thế giới này tuy có bóng tối, nhưng sức mạnh của ánh sáng cũng không yếu!”

    Khoảng mười phút sau, xe cảnh sát và xe của bọn Lâm Thiên ngừng lại trước tòa nhà cục cảnh sát khu thứ 9 “Tấn công cảnh sát, cướp súng, cho dù Nhạc sở trưởng tới cũng không cứu được ngươi!” Tên cảnh sát béo đó hậm hực nói. Lâm Thiên lạnh lùng liếc hắn một cái: “Còn nói nhảm với ta ta xử bắn ngươi!”

    “Tiểu Lâm tử…”

    Lâm Thiên quay đầu lại, mỉm cười một cái: “Đùa thôi đùa thôi, ta dọa hắn!” Tuy Lâm Thiên thật sự dám nổ súng, nhưng không thể làm trước mặt Chu Dao! Tuy miệng Lâm Thiên nói là đùa, nhưng tên cảnh sát mập không hề dám coi lời Lâm Thiên là nói đùa, bởi vì trong nháy mắt ấy, Lâm Thiên dùng sát khí bao phủ lấy người hắn, lông tóc khắp người hắn vẫn còn dựng đứng lên!

    Trong cục cảnh sát hiển nhiên đã được thông báo, không ít cảnh sát nghiêm trận chờ đợi, ngay cả cục trưởng cục cảnh sát khu 9 Ngô Nghĩa đã bò lên giường tình nhân cũng chạy tới. Bị mấy chục khẩu súng chĩa vào, Lâm Thiên lại không hề đổi sắc mặt, lạnh nhạt nói: “Nhạc Chấn Thiên sở trưởng sẽ lập tức tới, trước tiên các vị đừng khinh cử vọng động mới tốt, nếu không, làm lỡ tiền trình, đừng trách ta không nhắc nhở các vị!”

    “Vị tiên sinh này, chúng tôi nhất định sẽ nghiêm trị những hung đồ đó, không bằng chuyện này tới đây là dừng, thế nào? Muộn thế này rồi, còn nhọc đến Nhạc sở trưởng không tốt!” Ngô Nghĩa lau lau mồ hôi trên trán nói. “Ngô cục trưởng dường như hơi chột dạ sao?” Lâm Thiên nửa cười nửa không nói.

    Ngô Nghĩa cười khan: “Ta làm ngay ngồi thẳng, sao lại chột dạ!” “Rốt cuộc có ngay không, có thẳng không, trong lòng Ngô cục trưởng tự nhiên rõ ràng!” Lâm Thiên lạnh nhạt nói. “Hảo tiểu tử, cho dù là Nhạc Chấn Thiên, không có chứng cứ xác thực, cũng không có bản lĩnh lật đổ ta!” Ngô Nghĩa tiến lên mấy bước, dùng giọng chỉ có Lâm Thiên mới nghe được nói.

    Ngô Nghĩa này có chỗ dựa, điều này Lâm Thiên không hề lấy làm lạ, Ngô Nghĩa đã hành vi bất chính, sở trưởng Nhạc Chấn Thiên không thể không biết, với sự cứng rắn của Nhạc Chấn Thiên, nếu có thể lật đổ Ngô Nghĩa, sợ là đã sớm lật đổ rồi, dây dưa mãi chưa lật đổ, chỉ có thể nói rằng chứng cứ trong tay chưa đủ để cho một kích trí mạng!

    Mọi người cứ đứng đó chờ, với khí thế mà Lâm Thiên biểu hiện ra, những cảnh sát đó cũng không dám khinh dị giải hắn vào cục. Một lúc sau, một chiếc Ảo Ảnh K2 chạy như bay tới ngừng trước cục cảnh sát, Nhạc Chấn Thiên thân hình cao lớn nhanh chóng xuống xe.

    “Rốt cuộc là chuyện gì? Đều bỏ súng xuống!” Nhạc Chấn Thiên quát, những cảnh sát kia chỉ mong hắn nói vậy, giơ súng lâu như vậy, tay mỏi muốn chết rồi! “Nhạc sở trưởng, muộn thế này rồi còn nhọc tới ngài thật xin lỗi!” Ngô Nghĩa mang nụ cười mỉm lên đón.

    Nhạc Chấn Thiên lạnh nhạt gật đầu, hỏi Lâm Thiên: “Vị tiên sinh này, là ngươi gọi Nhạc mỗ tới đây sao?!”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý cho Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102247
    Thảo luận về Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102248
    Đăng ký dịch Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102249
    Hỏa hồng Nhật Tảo oanh thiên địa

    Kiếm bạt Kim Biên khốc quỷ thần

  8. Bài viết được 39 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    anhemvankiep,BaTuocQuy,bekhung83,bopday2004,chl10808,codon.trai,Darkpinces,dohongnhung,ducvietvtv,enbosiro,freejack,froge123,gautrucbeo,hoanglan87,huuduc1984,jinling,Kazack,kkk3k,Ku Rôn,linhhien789,Longinus,manhmo,Ngan Nguyet,noobpro,nsguyenan,qami11,ronkute,sai1000,sony21in,tieudaosi,trunghoc198919891989,tung27101990,tungd,Ui_da,vipboy247,vonganhieu,whyttt,x_chien,yamotoshogun,
  9. #70
    Soujiro_Seita's Avatar
    Soujiro_Seita Đang Ngoại tuyến ๖ۣۜGià
    ๖ۣۜThiên
    ๖ۣۜĐại
    ๖ۣۜĐế
    Phiên Ngữ Cao Cấp
    Ngày tham gia
    May 2008
    Đang ở
    Thúy Vân Phong
    Bài viết
    22,957
    Xu
    0

    Mặc định

    Thông báo: Các chương dịch của bạn yakuza95 tạm thời sẽ được chuyển qua đây.

    http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=112033
    Hidden Content Gửi bởi gautruc01 Hidden Content
    Anh yêu trym, vĩnh con mẹ nó cửu luôn Hidden Content

    ---QC---


  10. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Kazack,
Trang 14 của 14 Đầu tiênĐầu tiên ... 4121314

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status