TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 3 của 14 Đầu tiênĐầu tiên 1234513 ... CuốiCuối
Kết quả 11 đến 15 của 70

Chủ đề: Tinh Giới - Tác giả: Không Thần - Quyển 1, chương 72

  1. #11
    Ngày tham gia
    Dec 2007
    Đang ở
    Nông Lâm tự
    Bài viết
    1,853
    Xu
    3,351

    Mặc định Chương 11: Bán vàng!

    Quyển 1
    Chương 11: Bán vàng!
    Dịch: lamsonquaikhach
    Nhóm dịch: Phong Lưu Bang
    Nguồn: Tàng Thư Viện


    Chuyến đi Bắc Kinh, đến vội vàng, đi cũng vội vã, hai chiếc xe bọn Lâm Thiên có hai chiếc xe một trước một sau hộ tống nhanh chóng chạy về thành phố Hải Thiên. Đường về không có gì bất ngờ, sau bốn tiếng đồng hồ đã trở về thành phố, hai chiếc xe hộ tống lẫn vào dòng xe cộ biến mất, bọn Lâm Thiên cũng xuống xe ở gần đại học Hải Thiên.

    “Lâm Thiên, đây là số di động của ta, có chuyện gì thì liên hệ.” Sắp xuống xe, Chu Dao nhét một mảnh giấy nhỏ vào tay Lâm Thiên, nhìn mảnh giấy đó, Lâm Thiên mới cảm thấy mình hình như đến di động cũng chẳng có một cái. “Xem ra phải xử trí cục vàng kia nhanh chút, nếu không, sợ rằng nguy cơ tài chính sẽ lập tức xảy ra!” Lâm Thiên lẩm bẩm trong lòng, trước khi hắn vào đại học vẫn luôn tự mình đi làm nuôi sống bản thân, chẳng qua hiện nay không cần phải làm vậy nữa, Tinh Giới là một kho báu lớn, có vô số bảo vật chờ hắn tới khai thác, nếu hắn còn lãng phí thời gian để kiếm chút tiền, vậy thật có lỗi với lòng yêu thương mà ông trời dành cho hắn!

    Thời gian đã năm giờ chiều, Lâm Thiên thấy mình hiện tại cần phải đi xử lý cục vàng kia, bèn nói với bọn Tả Vân Phi: “Các ngươi về trường trước đi, ta có chút việc phải làm!” “Lão tam, có việc gì bọn ta giúp ngươi làm, bây giờ ngươi là thương binh mà!” Tả Vân Phi nói.

    Lâm Thiên mỉm cười: “Chút thương vặt đó đã sớm khỏi rồi, yên tâm đi, ta cũng không phải đi đánh nhau với người ta!”

    Tiêu Bạch cau mày: “Cẩn thận chút!” Lâm Thiên gật gật đầu, hắn biết ý tứ của Tiêu Bạch, không phải bảo hắn cẩn thận vết thương, mà đề phòng thế lực ngầm đằng sau vụ nổ súng xuất chiêu với hắn.

    Thành phố Hải Thiên có thị trường giao dịch vàng, nhưng Lâm Thiên hoàn toàn không muốn mang cục vàng trong Tinh Giới tới bán ở thị trường giao dịch, lai lịch không dễ giải thích, còn không bằng giao dịch ngầm, tuy như vậy giá sẽ bị đè xuống rất thấp, nhưng Lâm Thiên cũng không để ý điều này, cái hắn cần là an toàn!

    Ở đâu có thể tiến hành giao dịch vàng ngầm, chuyện này tự nhiên Lâm Thiên không biết, chẳng qua có một số tiệm vàng hẳn là có thu mua vàng lai lịch không rõ ràng, cái này thì Lâm Thiên có thể xác định, có thể kiếm lời, tự nhiên sẽ hấp dẫn môt số người tham dự vào, như loại vàng không rõ lai lịch kia, giá thu mua thấp hơn giá vàng bình thường nhiều. Tiệm vàng đương nhiên có thủ đoạn “rửa” vàng!

    Vào liên tiếp hai tiệm vàng, Lâm Thiên dò hỏi, nhưng kết luận rằng hai tiệm vàng kia là tiệm vàng bình thường. “Có lẽ mình quá lộ liễu, hoặc hai tiệm vàng kia quá cẩn thận!” Lâm Thiên nghĩ bụng, sau nửa tiếng đồng hồ, hắn đã đến ngoài cửa một tiệm vàng nhỏ khác. “Kim Chi Gia (1), tên cũng đơn giản dễ nhớ, hi vọng không để ta tìm tới tiệm khác!” Lâm Thiên lầm bầm một tiếng, bước vào bên trong.

    (1): Kim chi gia có nghĩa là nhà của vàng, ở đây là tên riêng của tiệm.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Lúc này đã là bảy giờ tối, trong tiệm hoàn toàn không có người khách nào, chủ tiệm khoảng ba mươi tuổi, khá ốm, hai mắt chăm chú nhìn trên người Lâm Thiên, nhìn cách ăn mặc giản dị của Lâm Thiên, đầu tiên hơi cau mày lại, tiếp đó thấy Lâm Thiên giữ chặt túi áo, trong mắt xuất hiện một luồng ánh sáng hưng phấn.

    “Có hi vọng!” Lâm Thiên đương nhiên cố ý làm vậy để thăm dò phản ứng của chủ tiệm. “Quý khách cần mua gì?” Gã gầy nhiệt tình đón Lâm Thiên, khóe mắt liếc về túi áo đang được Lâm Thiên che lại. “Chỉ mua đồ thôi sao? Ta không mua đồ!” Lâm Thiên nói.

    Tên gầy kia đảo mắt: “Đương nhiên không phải, ta ở đây thỉnh thoảng cũng thu mua một số đồ chơi nhỏ, phía trên có đường, sẽ không có phiền phức gì!” “Tìm được chính chủ rồi!” Lâm Thiên thở phào trong lòng.

    “Nhưng của ta đây không phải là đồ chơi nhỏ, ông chủ có mua không?”

    “Mua, mở cửa làm sinh ý, sao có đạo lý để khách phải uổng công môt chuyến chứ!” Gã gầy nói “Tiểu huynh đệ, không bằng chúng ta vào trong nói chuyện? Ở đây không tiện lắm, tiểu Hoàng, đừng ở đó coi phim nữa, đi ra coi tiệm!” Hắn quát xong, một tên thanh niên khoảng cỡ Lâm Thiên, đầu nhuộm lung tung màu từ trong đi ra.

    Lâm Thiên lặng lẽ gật đầu, theo gã gầy đi vào trong.

    Vừa vào trong, gã gầy đã không kìm được nói: “Tiểu huynh đệ, không biết có cho ta xem chút được không?” Trước khi Lâm Thiên vào cửa đã lấy cục vàng từ trong Tinh Giới ra bỏ vào túi áo, nghe nói bèn lấy cục vàng từ trong túi áo ra đặt lên bàn trà trước mặt gã gầy. Hàm lượng vàng hết sức cao, thật ra 1kg thể tích cũng không lớn, chẳng qua một lần nhìn thấy nhiều vàng như vậy, mắt tên gầy cũng híp lại. “Quy củ của tiểu điếm, không hỏi hàng của khách lấy từ đâu, chẳng qua giá chỉ bằng 60% giá vàng trên thị trường, tiểu huynh đệ có lựa chọn ra tay không, nếu ra tay, ta sẽ kiểm tra độ tinh khiết, độ tinh khiết khác nhau, giá cũng khác nhau, điều này tiểu huynh đệ phải hiểu rõ!”

    “Bán, độ tinh khiết là 99%, chỉ là vàng y thôi, thị trường giá 200 nguyên 1g” Lâm Thiên lạnh nhạt nói. “Xem ra tiểu huynh đệ là người có lòng, chẳng qua ta phải kiểm tra lại, nếu kiểm tra ra vàng ba số chín, tiểu huynh đệ bán cho ta với giá vàng y, chẳng phải sẽ lỗ sao?!” Gã gầy nói. Hàm lượng vàng 99% là vàng y, 99,9% là vàng 3 số 9, cục quặng vàng mà Lâm Thiên lượm có độ tinh khiết 99%, đã là hết sức cao rồi!

    Tiệm vàng tự nhiên phải có thiết bị kiểm nghiệm, rất nhanh, tên gầy đã kiểm nghiệm xong. “Hàm lượng vàng 99,1%, trọng lượng 1003 gam, mỗi gam 120 nguyên, tổng cộng 120360 nguyên, tiểu huynh đệ tính xem có đúng không?” Gã gầy nhanh nhẹn nói.

    Lâm Thiên gật gật đầu: “Trả bằng tiền mặt đi.”

    “Tốt rồi, khoản tiền mặt này tiểu điếm cũng có!” Tên gầy rất nhanh nhẹn mở một két sắt lấy một xấp tiền đưa vào tay Lâm Thiên. “Tiểu huynh đệ đếm lại, ngoài ra kiểm tra tiền thật giả, ra khỏi tiệm rồi là không chịu trách nhiệm nữa đâu, ha ha!”

    “Tiểu Linh!”

    Tiểu Linh tự nhiên biết ý tứ Lâm Thiên, rất nhanh nói: “Chủ nhân, số lượng không sai, cũng đều là tiền thật.”

    “Không cần đếm, tôi tin ông chủ không có tầm nhìn hạn hẹp như vậy!” Lâm Thiên nói, đút xấp giấy bạc đỏ choét vào cái túi đen.

    “Ý của tiểu huynh đệ là?” Gã gầy mừng rỡ trong lòng.

    Lâm Thiên đứng lên, xoay người đi ra ngoài: “Có cơ hội lại tìm ông chủ hợp tác, đừng cho người theo tôi, nếu không tôi sẽ không quay lại!” Lâm Thiên rất nhanh đã ra khỏi tiệm, bỏ lại gã gầy chủ tiệm cúi đầu suy nghĩ ở đó. “Ông chủ, có theo không?” Tên thanh niên có vẻ lưu manh kia hỏi.

    Gã gầy dường như đã hạ quyết định, khoát tay nói: “Không theo, nếu trong tay hắn có một lượng vàng lớn thật, chúng ta theo dõi sẽ tổn thất một mối hàng lớn, ánh mắt Lý gầy ta cũng không tệ, hắn có thể nhận ra sự lừa gạt của chúng ta!”

    Ra khỏi tiệm không bao lâu, nhân lúc không ai chú ý, Lâm Thiên thu cái túi đen đầy tiền vào trong Tinh Giới nhanh như chớp, có Tiểu Linh, Lâm Thiên có thể xác định là không ai theo dõi rất dễ dàng.

    Tiếp đó, tự nhiên là đi mua điện thoại di động cho mình, có tiền, Lâm Thiên tự nhiên sẽ không ép mình mua loại mấy trăm đồng, năm sáu ngàn nguyên đập xuống, một chiếc điện thoại công năng mạnh mẽ, đẹp đẽ thời thượng đã vào tay hắn, gắn sim, mở máy, đầu tiên Lâm Thiên lưu số điện thoại của Chu Dao vào máy, ngoài ra số của Tả Vân Phi, Tiêu Bạch, Ngụy Phong cũng đều lưu vào, ngoài những người này ra Lâm Thiên cũng không còn bạn bè nào khác, nghĩ đi nghĩ lại, hắn bèn gọi điện cho Chu Dao.

    “A lô, xin hỏi ai vậy?” Giọng Chu Dao vẫn mềm mại như thế.

    “Ta là Lâm Thiên, đây là số điện thoại của ta, tạm biệt.” Lâm Thiên nói xong, lập tức ngắt điện thoại, đầu dây bên kia, Chu Dao ngẩn ngơ nhìn điện thoại, rất lâu sau mới phun ra một từ: “Quái nhân!” “Dao tỉ, bị người ta cúp máy sao? Ai mà tàn bạo như vậy, không ngờ đến điện thoại của Dao tỉ mà cũng cúp được!” Nam Cung Uyển Nhi, Mộ Dung Tuyết, Tần Kha tuy không học cùng khoa, và Tần Kha còn là năm hai, nhưng bọn họ ở chung một phòng, không thể không khiến người cảm thán, có lúc quyền lực đúng là thứ tốt!

    “Còn ai nữa, tên Lâm Thiên đó.” Chu Dao lưu số điện thoại vào máy.

    “Hì hì, khai thật đi, Lâm Thiên làm sao có được số điện thoại của Dao tỉ?” Nam Cung Uyển Nhi cười hì hì, lật mình một cái đã từ trên giường cao hai mét nhảy xuống. “Hắn cứu mạng ta, ta cho hắn số điện thoại, hi vọng có thể giúp đỡ hắn chút ít!” Chu Dao yếu ớt nói.

    Tần Kha vốn đang lên mạng, nghe Chu Dao nói vậy, xoay người lại: “Dao muội, tính khí của Lâm Thiên, hai ngày nay muội hẳn đã biết chút ít, muội cho rằng hắn sẽ dễ dàng nhận sự giúp đỡ của muội sao?” Chu Dao lắc lắc đầu, khi nói chuyện với đám Tả Vân Phi, cô đã hiểu được không ít, Lâm Thiên thậm chí còn không muốn nhận sự giúp đỡ của đám Tả Vân Phi, sao có thể chịu để cô giúp đỡ!

    Về phần Lâm Thiên, trở về phòng xong, hắn nói số điện thoại của mình cho bọn Tả Vân Phi. “Chậc chậc, lão tam, ngươi trúng số sao? Còn bỏ tiền mua điện thoại, mấy ngàn nguyên đó!” Tả Vân Phi khoa trương kêu lên. “Đúng vậy, trúng được một ít! Hôm nào cả nhà cùng đi chơi một chuyến!” Lâm Thiên tùy ý nói.

    “Trúng số thật sao?” Tả Vân Phi trợn tròn mắt, thấy Lâm Thiên gật đầu, kêu lớn: “Trời xanh ơi, ta mua năm sáu năm, giải mười đồng đều chưa trúng lấy một lần nha!”

    Ngụy Phong xen vào: “Lão tứ, ngươi nhiều tiền xài không hết, còn mua vé số làm gì?” “Lão ngụy này, ngươi không hiểu rồi, tâm tình kích động sau khi mua vé chờ quay số không thua gì lúc ** đâu!” (2) Tả Vân Phi nhắm mắt lại, cảm thán.

    (2): Trong nguyên văn cũng có dấu *, hẳn là có chữ nào đó bị lọc tự động. Những dấu * trong nguyên văn mình sẽ giữ nguyên (vì có biết đó là chữ nào đâu mà dịch!)

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    “Ta tu luyện!” Tiêu Bạch nói một câu, lên giường khoanh chân ngồi xuống, Tả Vân Phi ngừng cảm khái, không ngờ cũng leo lên giường tu luyện. Trước đây bọn hắn cho rằng Lâm Thiên chỉ là một người bình thường, hoàn toàn không tu luyện trước mặt Lâm Thiên, nhưng trong chuyến đi Bắc Kinh, bọn hắn biết Lâm Thiên dường như cũng không đơn giản, mới không cố kị Lâm Thiên mà tu luyện như vậy.

    Trong mắt Ngụy Phong lóe lên vẻ chán nản, hắn tu luyện ngoại công, tiến cảnh chậm hơn đám Tiêu Bạch, Tả Vân Phi nhiều, Lâm Thiên nhìn thấy, không nói gì, chẳng qua trong lòng đã quyết định có cơ hội phải tìm cho Ngụy Phong một công pháp thích hợp.

    Lên giường nằm, ý thưc của Lâm Thiên tiến vào Tinh Giới, sau đó lại tiến vào trong thế giới Thiên Long Bát Bộ.

    Hiện thực đã là buổi tối, nhưng trong thế giới Thiên Long Bát Bộ thì trái lại, đang là ban ngày, ** giờ sáng, mặt trời ấm áp chiếu xuống. Mở cửa mật thất ra, Lâm Thiên lại thấy Đoàn Dự ở cách đó không xa, cạnh hắn là Vương Ngữ Yên đang ẵm Đoàn Vân, hai người lặng lẽ dựa vào nhau ngắm hoa, hình tượng thật thân mật.

    Tiếng mở cửa mật thất kinh động bọn Đoàn Dự, hai người đều quay đầu lại, Lâm Thiên vỗ tay nói: “Tam ca, chị dâu, hai người thật khiến người ta thèm đấy!”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý cho Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102247
    Thảo luận về Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102248
    Đăng ký dịch Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102249
    ---QC---
    Hỏa hồng Nhật Tảo oanh thiên địa

    Kiếm bạt Kim Biên khốc quỷ thần


  2. Bài viết được 63 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    banoihuong,bopday2004,chl10808,codon.trai,cucaiduong,Darkpinces,del_name,dohongnhung,ducvietvtv,dungkhocnhaem,enbosiro,freejack,froge123,gautrucbeo,hac am,haihaigio,hardy_boy,heo_voi,hoanglan87,htluu,huyhao,interfol,jinling,Kazack,kikochi,kkk3k,Longinus,longthan9919,luankc131,malum,michoutk,nam_god,nguphoha,nguyenduy1k,nhociutruyen,niemdc1,noobpro,nsguyenan,ohio001,paita999,romolus82,ronkute,rukuru,sai1000,sakai,thanhvt,thefriend1122,thienma777,thunreigu,tieubao01,tieudaosi,trunghoc198919891989,Trường Minh,tungd,Ui_da,umedaboy,uranos,vampireheart,vietthuan,vipboy247,whyttt,x_chien,Đờ Lờ Quy,
  3. #12
    Ngày tham gia
    Dec 2007
    Đang ở
    Nông Lâm tự
    Bài viết
    1,853
    Xu
    3,351

    Mặc định Chương 12: Trả thù!

    Quyển 1
    Chương 12: Trả thù!
    Dịch: lamsonquaikhach
    Nhóm dịch: Phong Lưu Bang
    Nguồn: Tàng Thư Viện


    “Tứ đệ, ngươi thật cần cù, dùng mật thất làm phòng ngủ luôn rồi!” Đoàn Dự cười nhẹ nói. Lâm Thiên nói: “Không còn cách nào, đệ mới vừa bắt đầu tiếp xúc với võ học, muộn hơn người học từ nhỏ nhiều như vậy, nếu còn không nỗ lực một chút, sau này hành tẩu giang hồ chẳng phải làm mất mặt tam ca huynh và cả đại ca nhị ca sao?”

    Đoàn Dự nói: “Khi ta bắt đầu tập võ còn lớn tuổi hơn ngươi, không cần phải gấp, về mặt võ học, hấp tấp cũng không được, nếu kinh mạch bị tổn thương, không phải một hai ngày mà khỏi được đâu, đương nhiên, đệ có năng lượng trị liệu, lại tốt hơn người khác nhiều. Tứ đệ, không biết năng lượng trị liệu của đệ khôi phục được bao nhiêu rồi?”

    Lâm Thiên đi tới, gật gật đầu nói: “Đã khôi phục rồi, để đệ trị cho tiểu Vân một lần!” Vương Ngữ Yên nghe vậy, vội vàng giao Đoàn Vân cho Lâm Thiên, Lâm Thiên tay trái ôm Đoàn Vân, tay phải nhẹ nhàng đặt lên ngực nó bảo Tiểu Linh trị cho nó.

    Bây giờ giới lực của hắn đã 28 duy, dùng hết toàn bộ có thể trị khỏi triệt để cho Đoàn Vân, nhưng Lâm Thiên không định trị khỏi cho Đoàn Vân trong lần này, làm như vậy hơi khiến người ta sợ hãi, hơn nữa, một khi dùng hết giới lực, nếu trong hiện thực gặp phải nguy hiểm cũng không dễ ứng phó. Tuy đã học được Lăng Ba Vi Bộ, nhưng học được và thuần thục là hai chuyện khác nhau, vật lộn với một số lưu manh, Lâm Thiên đã có nắm chắc tuyệt đối, nhưng với sự quen thuộc của hắn hiện nay đối với Lăng Ba Vi Bộ, hắn không cho rằng mình đã tránh được đạn bắn, đương nhiên, sau này thuần thục Lăng Ba Vi Bộ hoàn toàn rồi có tránh được đạn bắn không còn cần phải kiểm tra lại!

    Mười duy giới lực trút vào trong cơ thể Đoàn Vân, theo giới lực trút vào, trên mặt Đoàn Vân lộ ra nụ cười ngọt ngào, đôi tay nhỏ không ngừng vung lên, hiển nhiên tương đối thân thiết với Lâm Thiên. “Nhóc con, không lâu nữa ngươi sẽ khỏe mạnh, không làm ba mẹ ngươi lo lắng nữa rồi!” Lâm Thiên vỗ về Đoàn Vân nói, “Tam ca, mấy ngày nay đệ ở lại đây luyện tập Lăng Ba Vi Bộ cho thuần thục đã, chờ trị khỏi cho Đoàn Vân xong, đệ sẽ đi vào giang hồ rèn luyện, cung Linh Thứu của nhị ca đệ phải đi một chuyến, ngoài ra, bên ngoài Nhạn Môn Quan, đệ cũng muốn đi một chuyến, để tế bái đại ca một lần!”

    “Tốt, trên người nhị ca đệ cũng có không ít thứ tốt, đệ đi tới đó cũng không thiếu chỗ tốt!” Đoàn Dự nói “Chẳng qua, cung Linh Thứu của nhị ca là ổ mĩ nhân, ngươi đừng có không nỡ ra nha, ha ha!” “Tướng công đáng chết, lại nói chuyện này với tứ đệ của chàng!” Vương Ngữ Yên liếc Đoàn Dự một cái.

    “Chị dâu, chị ẵm đi, thêm một lần nữa hẳn là có thể trị khỏi cho Đoàn Vân rồi!” Lâm Thiên giao Đoàn Vân cho Vương Ngữ Yên. Nghe Lâm Thiên nói vậy, Đoàn Dự vui mừng nói: “Tứ đệ, thật sao? Nhanh vậy đã gần trị khỏi cho Vân nhi rồi?”

    Lâm Thiên gật gật đầu: “Đúng vậy, sau khi tu tập nội công, đệ cảm thấy năng lượng trị liệu trong người tăng lên khá nhiều, cho nên thêm một lần nữa, hẳn là có thể trị khỏi hoàn toàn cho tiểu Vân!”

    “Ha ha, vậy thì tốt, nội công lại có giúp đỡ cho năng lượng trị liệu của ngươi, thành tựu sau này của ngươi thật là không thể hạn lượng!” Đoàn Dự nói “Tứ đệ, vậy ta và chị dâu ngươi không quấy rầy ngươi tập luyện nữa, bác và Khô Vinh trưởng lão hoàn toàn không biết tin Vân nhi sắp khỏi, ta và chị dâu ngươi chuẩn bị đi Thiên Long tự một chuyến nữa!”

    “Tam ca, chị dâu, đi thong thả!” Lâm Thiên nói.

    Bọn Đoàn Dự đi rồi, Lâm Thiên luyện tập Lăng Ba Vi Bộ trong viện, chỉ cảm thấy bước chân càng lúc càng nhẹ nhàng nhanh nhẹn, tới sau này, không ngờ lại mang theo từng cái ảo ảnh, một ngày luyện tập kết thúc, Lâm Thiên đi hết khoảng ngàn bước bộ pháp chỉ tốn thời gian năm phút, tốc độ này đã tương đương với lần Đoàn Dự dạy hắn rồi, chỉ là Lâm Thiên biết, đó còn xa mới là tốc độ nhanh nhất của Đoàn Dự, với thực lực của Đoàn Dự, đi hết khoảng ngàn bước đó hẳn là mất chưa tới một phút!

    “Lăng Ba Vi Bộ, thật sự có thể cưỡi sóng (1) sao?” Lâm Thiên liếc nhìn cái ao dập dờn nước trong viện, quyết định thử một lần, nhiều nhất là rớt xuống ao bơi một chuyến, chẳng phải chuyện gì lớn! Nhún chân, đi! Bóng dáng Lâm Thiên nhoáng một cái, người đã lên trên mặt ao, đề khí khinh thân, đạp nước mà đi, Lâm Thiên kinh ngạc phát hiện, không ngờ thật sự có thể cưỡi sóng được, chỉ là công phu của hắn chưa tới nơi, đôi giày bị thấm ướt toàn bộ, thân hình lắc lư trên mặt ao, Lâm Thiên kiên trì trọn một phút mới hú dài một tiếng nhảy lên bờ.

    (1): Lăng ba: cưỡi lên trên sóng

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    “Ha ha, cưỡi sóng mà đi, bồng bềnh như tiên, rất tốt rất trâu bò!” Trong lòng Lâm Thiên thật sự hưng phấn dị thường, Lăng Ba Vi Bộ, đó là thứ khi hắn đọc tiểu thuyết thường YY, bây giờ đã có thể miễn cưỡng đạp nước mà đi, Lăng Ba Vi Bộ dù sao cũng coi như được tiểu thành, sự thống khoái trong lòng quả thật không cách nào dùng ngôn ngữ biểu đạt!

    Sắc trời đã tối, trong hiện thực đã gần sáng rồi, Lâm Thiên tắm rửa thay đổi y phục và giày, lại một lần nữa tiến vào mật thất.

    Ý thức trở về thân thể, Lâm Thiên cũng chưa dậy, mà hỏi Tiểu Linh trong lòng: “Tiểu Linh, bây giờ cường độ tế bào và sức sống tế bào của ta thế nào rồi?” “Chủ nhân, cường độ tế bào của ngài là 91, sức sống tế bào là 89, tinh thần lực 75, cường độ tế bào và sức sống tế bào đã gần bằng tố chất thân thể của chiến sĩ bình thường, tinh thần lực còn vượt qua chiến sĩ bình thường một chút.”

    “Ừm!” Lâm Thiên biết, nếu không dùng Lăng Ba Vi Bộ, chỉ dựa vào thân thể, chỉ sợ là tố chất thân thể, sức chiến đấu của hắn đều kém xa một chiến sĩ bình thường, dẫu sao người ta là thông qua khổ luyện luyện lên, còn hắn dùng thủ đoạn mà được, một chiến sĩ có thể phát huy thực lực bản thân trăm phần trăm, còn Lâm Thiên, có thể phát huy ra 80% đã hết sức không tệ rồi!

    “Xem ra phải thực chiến nhiều hơn, nếu không, chỉ số liệu cao thôi cũng vô dụng, tố chất thân thể không bằng với sức chiến đấu!” Lâm Thiên nghĩ thầm trong lòng. Mở mắt ra, Tiêu Bạch, Tả Vân Phi, Ngụy Phong đều đã biến mất không thấy, Lâm Thiên đoán hẳn là bọn họ tiến hành luyện tập buổi sáng rồi, muốn đi xa trên con đường võ học thì không thể lười biếng được. Có lòng muốn thử hiệu dụng của Lăng Ba Vi Bộ trong hiện thực, Lâm Thiên thân hình nhoáng lên, đã từ trên giường nhảy xuống đất “Không tệ, sau này xuống giường tiện hơn rồi, không cần phải leo thang nữa!” Lâm Thiên lầm bầm một câu, đi đánh răng rửa mặt.

    “Boong! Boong! Boong!” Cửa phòng vang lên tiếng gõ có nhịp. “Ai vậy?” Lâm Thiên cau mày lại, từ tiếng gõ cửa, Lâm Thiên biết người đến không phải là Tả Vân Phi, Tiêu Bạch hay Ngụy Phong, Tả Vân Phi dùng nắm tay đập cửa, Ngụy Phong dùng bàn tay vỗ vào cửa, còn Tiêu Bạch, trước giờ chưa từng thấy hắn quên mang chìa khóa!

    Mở cửa, quả nhiên là một khuôn mặt lạ.

    “Ngươi tìm ai?” Lâm Thiên lạnh nhạt hỏi, hắn cho rằng tên đẹp trai đến mức nổi bọt ngoài cửa hẳn phải tìm bọn Tả Vân Phi, bởi vì ngoài bọn Tả Vân Phi ra, Lâm Thiên không có bạn bè nào khác ở đại học Hải Thiên này – Chu Dao hiện nay coi như một nửa, Lâm Thiên bổ sung một câu trong lòng.

    “Ngươi là Lâm Thiên?” Ánh mắt người đó rất cao ngạo, giống như quốc vương cao cao tại thượng, còn Lâm Thiên bất quá chỉ là một tên hề, Lâm Thiên rất phản cảm với loại ánh mắt này, giọng lạnh đi: “Có gì chỉ giáo?”

    “Cách Chu Dao xa một chút, cô ta không phải là người ngươi có thể đụng tới được, cho dù ngươi may mắn cứu cô ta một mạng, chênh lệch giữa ngươi và cô ta, cũng giống như giữa tên ăn mày và công chúa vậy!” Người đó nói. “Nhớ lấy, ta là Lâm Uy, nếu ngươi còn tiếp tục quấn lấy Chu Dao, trên thế giới này mỗi ngày có vô số người biến mất một cách không rõ ràng!”

    “Rầm!” Lâm Thiên đóng sầm cửa lại “Chơi trò gì vậy!”

    Lâm Uy ngoài cửa xém chút nữa bị đập dẹp mũi, nắm chặt nắm tay, hừ lạnh một tiếng xoay người rời đi.

    Lâm Thiên tự nhận mình không quấn lấy Chu Dao, không ngờ còn gặp kẻ tỏ ra ta đây như vậy, thật sự khiến hắn không biết nói sao. “Họ Lâm, cùng họ với ta, chẳng qua cho dù năm trăm năm trước cùng một nhà, nếu chủ động trêu tới ta, cũng đừng trách ta không khách khí!” Lâm Thiên nghĩ bụng.

    Người không phạm ta, ta không phạm người, nếu người phạm ta, ta trả gấp đôi! Đây là quy tắc của Lâm Thiên! “Tiểu Linh, tra ra thế lực đằng sau kẻ bắn vào lưng ta hôm đó chưa?” Lâm Thiên nhẹ giọng hỏi.

    “Tra ra rồi, lúc đó hắn liên lạc với một người tên là Sơn Bản Thái Dương, thuộc vào tổ chức xã hội đen Sơn Khẩu (2) lớn nhất Nhật Bản, Sơn Bản Thái Dương là người phụ trách khu đông bắc của Sơn Khẩu ở Trung Quốc, còn người phụ trách khu phía nam là một phụ nữ, tên là Y Điền Tịch Hương, chẳng qua người khác đều gọi cô ta là Độc Mai Khôi.”

    (2): Sơn Khẩu là phiên âm Hán Việt, phiên âm tiếng Anh là Yamaguchi

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    “Sơn Bản Thái Dương? Cái tên này rất cường đại!” Lâm Thiên cười lạnh “Tổ chức Sơn Khẩu là thế lực xã hội đen lớn nhất Nhật Bản, bây giờ ta không tiện đụng tới, chẳng qua tìm cho các ngươi một chút phiền phức thì cũng được! Tiểu Linh, có thể tìm một số chứng cứ phạm tội của Sơn Bản Thái Dương không?”

    Tiểu Linh cười hì hì: “Đương nhiên có thể, chủ nhân, trong máy tính cá nhân của hắn chứa rất nhiều thứ, ta đã copy những tư liệu đó lại môt bản rồi!”

    Lâm Thiên nói: “Chuyển những tư liệu đó tới tổ chức an ninh quốc gia, chú ý đừng để lại vết tích!”

    “Chủ nhân yên tâm, ta là quang não của đế quốc văn minh cấp 12, cho bọn hắn một ngàn năm cũng không tìm được vết tích của ta!” Tiểu Linh tự hào nói. Lâm Thiên hiếu kì hỏi: “Ta từng nghe ngươi nói văn minh cấp 12 mấy lần, văn minh cấp 12 rất lợi hại sao, địa cầu tính là cấp mấy?”

    Tiểu Linh nói: “Đương nhiên lợi hại, văn minh cấp 12, đó đã là văn minh đỉnh cao trong vũ trụ rồi, chủ nhân, văn minh địa cầu chẳng qua mới cấp 3.” Cấp 3, cấp 12, Lâm Thiên không cần Tiểu Linh nói cũng biết chênh lệch giữa hai bên, văn minh địa cầu trong mắt thành viên văn minh cấp 12 chính là văn minh nguyên thủy!

    Cục An Ninh Quốc Gia.

    “Mấy thứ này ở đâu chui ra?” Cục trưởng Cục Quốc An Lôi Bằng từ ngoài phòng làm việc đi vào, chỉ chỉ mười mấy folder đột nhiên xuất hiện trên desktop hỏi trợ lý tiểu Vương. “Cục trưởng, tôi không rõ, tôi mới vừa chỉnh lý tư liệu liên quan tới vụ nổ súng lần này.” Tiểu Vương thò đầu ra khỏi một đống tài liệu to.

    Lôi Bằng gật gật đầu, ngồi xuống nhẹ nhàng mở một folder. Nội dung bên trong làm hắn xem mà bốc lửa từng trận! “Năm x tháng x ngày x, thanh trừ *** đắc tội tổ chức!” “Năm y tháng y ngày y, *** nhận hối lộ 1 triệu của tổ chức, hoàn thành khống chế sơ bộ!” “Năm z tháng z ngày z, chi cho tổ chức ** mười triệu, tạo ra 3 sự kiện khủng bố, số người chết hơn 100!”

    Mỗi khi mở một folder, mặt Lôi Bằng càng lúc càng đen, càm giác ngột ngạt khiến tiểu Vương đang vùi đầu làm việc cũng ngẩng đầu lên.

    Mở folder sau cùng, bên trong chỉ có 1 file, Lôi Bằng tự nhiên phải mở ra.

    “Tất cả tư liệu lấy từ máy tính cá nhân của Sơn Bản Thái Dương, người phụ trách khu đông bắc Trung Quốc của tổ chức Sơn Khẩu – kí tên: một hacker Trung Quốc có lương tri.”

    “Tiểu Vương, lập tức gọi cho đội trưởng đội hành động đặc biệt Hứa Cường, bảo hắn phái tổ hành động đặc biệt A, bắt Sơn Bản Thái Dương!” Lôi Bằng tức giận nói “Cục trưởng, nếu không có chứng cớ, bắt Sơn Bản Thái Dương sẽ dẫn tới tranh chấp quốc tế!” Thân làm trợ lý cục trưởng Cục An Ninh Quốc Gia, tiểu Vương tự nhiên biết Sơn Bản Thái Dương là ai.

    “Chứng cớ đã đủ, lập tức bảo Hứa Cường hành động!”

    “Vâng, cục trưởng!” Tiểu Vương mừng rỡ, bọn hắn đã bắt Sơn Bản Thái Dương một lần, nhưng do không đủ chứng có mà không thể không thả, bây giờ có cơ hội bắt hắn lại, tự nhiên lòng người phải sảng khoái hơn nhiều. “Nếu phản kháng, giết không cần luận tội!” Lôi Bằng dặn một câu, tiểu Vương sợ hãi, gật gật đầu, lập tức gọi điện thoại.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý cho Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102247
    Thảo luận về Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102248
    Đăng ký dịch Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102249
    Hỏa hồng Nhật Tảo oanh thiên địa

    Kiếm bạt Kim Biên khốc quỷ thần

  4. Bài viết được 64 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    banoihuong,bopday2004,chl10808,codon.trai,crazyboy74,cucaiduong,Darkpinces,del_name,dohongnhung,ducvietvtv,dungkhocnhaem,enbosiro,freejack,froge123,hac am,hardy_boy,heo_voi,hoanglan87,htluu,huyhao,interfol,jinling,Kazack,kikochi,kkk3k,linhhien789,Longinus,longthan9919,luankc131,malum,michoutk,nam_god,nguphoha,nguyenduy1k,nhociutruyen,niemdc1,noobpro,nsguyenan,ohio001,paita999,romolus82,ronkute,rukuru,sai1000,sakai,thanhvt,thefriend1122,thienma777,thunreigu,ThuyLinh8910,tieubao01,tieudaosi,trunghoc198919891989,Trường Minh,tungd,Ui_da,umedaboy,uranos,vampireheart,vietthuan,vipboy247,whyttt,x_chien,Đờ Lờ Quy,
  5. #13
    Ngày tham gia
    Dec 2007
    Đang ở
    Nông Lâm tự
    Bài viết
    1,853
    Xu
    3,351

    Mặc định Chương 13: Mất laptop rồi!

    Quyển 1
    Chương 13: Mất laptop rồi!
    Dịch: lamsonquaikhach
    Nhóm dịch: Phong Lưu Bang
    Nguồn: Tàng Thư Viện


    “Cái gì? Sơn Bản Thái Dương chạy về Nhật Bản rồi?” Lôi Bằng tức giận nói “Các ngươi làm ăn kiểu gì vậy? Cử tổ đặc biệt A ra còn để hắn chạy! Tổ đặc biệt A chẳng phải có mấy thành viên thực lực hết sức không tệ sao?” Hứa Cường đứng trước mặt Lôi Bằng, cười khổ nói: “Cục trưởng, chúng ta xem thường Sơn Bản Thái Dương rồi, hắn ẩn giấu rất sâu, một thân nhẫn thuật sợ là đã đạt tới cảnh giới Thượng Nhẫn rồi, hành động bắt hắn, vốn phải phái Long tổ ra, tuy trong tổ đặc biệt A của tôi có vài người thực lực không tệ, nhưng khoảng cách với Thượng Nhẫn ngài cũng biết đấy, để hắn dễ dàng thoải mái chạy thoát, không tổn thất thành viên đã là may lắm rồi!”

    Lôi Bằng cau mày lại: “Không ngờ Sơn Bản Thái Dương lại là một Thượng Nhẫn, tin này vậy mà chúng ta lại không biết, Hứa Cường, công tác của bộ tình báo phải tăng mạnh hơn.” Lôi Bằng đưa cho Hứa Cường một cái USB “Trong đây có một số tư liệu, một số quan viên trong đó bị tổ chức Sơn Khẩu mua chuộc, ngươi mời bọn hắn tới Cục Quốc An uống trà!”

    Hứa Cường nhận USB rồi đi.

    “Tiểu Vương, gọi ngay mấy người bên khoa thông tin tới, máy tính của ta không ngờ lại bị người ta lặng lẽ xâm nhập, lần này may là kẻ xâm nhập dường như là người Trung Quốc có lương tri, nếu bị thành viên thế lực đối địch xâm nhập vào máy tính của ta, hậu quả ngươi biết đấy, mẹ nó, đã biết máy tính không tin được, nhưng lại không thể không dùng!” Lôi Bằng hít sâu một hơi, điều tiết cảm xúc của mình, Sơn Bản Thái Dương chạy thoát, điều này khiến tâm tình của hắn tương đối không tốt, hắn cầm lấy điện thoại bảo mật nội bộ: “Này, lão Long, là ta, Lôi Bằng, báo cho ngươi một tin, một người phụ trách của tổ chức Sơn Khẩu ở Trung Quốc vốn là một Thượng Nhẫn, người của ta đi bắt hắn, không ngờ hắn chạy về Nhật Bản rồi, hắn phạm rất nhiều tội, nếu có cơ hội, để người Long tổ của ngươi diệt hắn đi!”

    “Thượng Nhẫn? Là Long tổ của ta thất trách rồi, yên tâm, chuyện này ta lo, lão Lôi, hỏa khí của ngươi rất lớn, bớt nóng đi, nhiều tuổi rồi, động can hỏa không tốt cho thân thể!” Trong điện thoại truyền lại một tràng cười sảng khoái. “Gần đây ta đâu có cười nổi, còn may, quốc khánh cuối cùng cũng hữu kinh vô hiểm, chờ một thời gian nữa hẳn có thể thả lỏng rồi, đến lúc đó đi ra ngoài thư giãn, được rồi lão Long, không nói nhiều với ngươi nữa, còn cả đống việc đang chờ ta làm!”

    Ngắt điện thoại, người của khoa thông tin đã tới.

    “Các ngươi tìm đi, xem máy tính của ta có lỗ hổng nào không, ngoài ra, tìm xem có vết tích kẻ xâm nhập vào máy tính của ta lưu lại không?” Lôi Bằng nhường ghế, để mấy người của khoa thông tin làm việc.

    Bận rộn nửa giờ, chủ nhiệm khoa thông tin Phùng Cương cười khổ nói: “Cục trưởng, không tìm được lỗ hổng, manh mối lại càng không có chút nào, những tư liệu đó giống như xuất hiện từ hư không vậy!”

    Xua xua tay “Các ngươi lui ra đi!” Lôi Bằng cũng không phê bình bọn Phùng Cương, trình độ của Phùng Cương hắn biết, bất kể là quốc tế hay trong nước đều là đỉnh cao, hắn cũng không tìm được chút vết tích nào, có nghĩa là trình độ của người xâm nhập đã siêu phàm nhập thánh rồi!

    “Nói tới nước ta có nhân tài vi tính như vậy, ta phải cao hứng mới phải!” Lôi Bằng than nhẹ một tiếng, ngồi xuống lại.

    Trải qua chuyện này, một hồ sơ tài liệu tên là Vô danh được lập trong Cục Quốc An, bên trong ghi rõ sự kiện lần này.

    Phòng 306.

    “Tiểu Linh, Sơn Bản Thái Dương chạy thật rồi sao?” Lâm Thiên không tin hỏi “Với thực lực của Cục Quốc An, bắt một tên Nhật Bản sao lại không thành công?” “Chủ nhân, Sơn Bản Thái Dương không phải là người bình thường, mà là một Thượng Nhẫn, thực lực của Thượng Nhẫn, đại khái tương đương với một cao thủ võ lâm có tu vi 50 năm nội lực!” Tiểu Linh giải thích “Trên căn bản Cục Quốc An chỉ hành động nhằm vào người bình thường, bên trong có một số cao thủ, nhưng thực lực yếu hơn so với Sơn Bản Thái Dương một chút.”

    “Có nghĩa là trên Cục Quốc An còn có thế lực đặc thù hơn?” Lâm Thiên hỏi.

    Tiểu Linh nói: “Đúng vậy, từ máy tính của cục trưởng Cục Quốc An Lôi Bằng biết được phía trên Cục Quốc An còn có Long tổ tồn tại, bên trong đó toàn là cao thủ hoặc là nhân sĩ đặc dị, còn trên Long tổ còn gì nữa không thì Tiểu Linh không biết.”

    “Được rồi, không quản chuyện này nữa, lần này coi như mạng Sơn Bản Thái Dương lớn, chẳng qua cho dù hắn chạy tới Nhật Bản, cũng không có kết quả gì tốt, tiết lộ nhiều tài liệu của Sơn Khẩu như vậy, nếu không bị nghiêm phạt mới là chuyện lạ!” Lâm Thiên nói “Tiểu Linh, còn tên Độc Mai Khôi đó, bây giờ chúng ta ở phía nam, thế lực Sơn Khẩu ở phía nam là do mụ ta phụ trách đó.”

    “Độc Mai Khôi hết sức cẩn thận, Tiểu Linh hoàn toàn không tra ra chứng cứ phạm tội của mụ ta!” Tiểu Linh xấu hổ nói. Lâm Thiên nói: “Không có thì thôi, dẫu sao cho dù trừ được mụ, Sơn Khẩu chẳng phải sẽ phái người khác tới sao?!” Lâm Thiên không nghĩ tới những chuyện lộn xộn này nữa, thay đôi giày đi ra ngoài ăn sáng.

    Đại học Hải Thiên có tổng cộng mười cái nhà ăn, khu vực kí túc xá nam sinh của bọn Lâm Thiên cũng có một cái, chẳng qua không ít nam sinh chạy tuốt qua nhà ăn bên phía kí túc xá nữ ăn, Lâm Thiên đương nhiên sẽ không làm vậy, xuống khỏi kí túc xá tới nhà ăn tùy tiện mua vài thứ ăn vào coi như xong bữa sáng.

    Nghĩ lại, Lâm Thiên đi ra khỏi vườn trường, hắn chuẩn bị đi mua laptop, tiền dễ kiếm, không cần phải quá tiết kiệm, hơn nữa hắn dẫu sao cũng học khoa thông tin, mua máy tính là tất yếu!

    “Ta yêu ngươi, yêu ngươi, như chuột yêu gạo…” Điện thoại của Lâm Thiên đột nhiên reo lên, tiếng chuông đó cũng không phải hắn cài, mà tối qua khi Tả Vân Phi nghịch điện thoại của hắn đã cài vào! Nhìn màn hình điện thoại hiện tên Chu Dao, trong lòng Lâm Thiên đầu tiên hơi mừng, tiếp đó cau mày lại, có mĩ nữ tìm, tự nhiên là chuyện đáng cao hứng, nhưng mĩ nữ cũng đồng thời có nghĩa là phiền phức!

    “A lô!” Giọng Lâm Thiên tương đối lạnh nhạt.

    “Lâm Thiên, có thể cùng ta đi mua đồ được không?” Giọng Chu Dao dịu dàng, trong giọng nói lại có vài phần ý sợ Lâm Thiên cự tuyệt, Lâm Thiên suy nghĩ mất mấy giây, khi Chu Dao sắp không chờ được nữa mới nói: “Ta cũng phải đi ra ngoài mua ít đồ, cùng đi vậy!”

    “Được rồi, ta thay đồ, ngươi tới, tới dưới kí túc xá ta chờ ta được không?” Chu Dao hỏi.

    Chờ ở đó cũng không sao, Lâm Thiên đồng ý, ngắt điện thoại từ từ đi về phía kí túc xá nữ.

    Trường đại học Hải Thiên rất rộng, từ kí túc xá nam tới kí túc xá nữ đi nhanh cũng phải mười phút, Lâm Thiên mười lăm phút mới tới nơi, nhưng khi tới dưới kí túc xá số 15, phát hiện Chu Dao vẫn chưa xuống. “Nữ sinh thay đồ, quả nhiên là chuyện phiền phức!” Lâm Thiên lầm bầm trong lòng.

    Dưới kí túc xá số 15 vẫn còn không ít nam đồng bào giống hắn, có người trong tay thậm chí còn cầm một bó hoa hồng lớn, mỗi người đều áo quần bảnh bao, mặt người dạ thú, ặc, sai rồi sai rồi…

    “Này, anh em, chờ mĩ nữ nào vậy?” Tên đứng bên cạnh Lâm Thiên dường như đã quen tới đây, thấy Lâm Thiên tới gần, xích qua hỏi. “Ngươi cứ chờ là biết.” Lâm Thiên lạnh nhạt nói “Biết, không thể nào, Tiền Nhân ta tuy biết không ít nữ sinh, nhưng không dám đảm bảo nhận ra người của huynh đệ nhà ngươi, chẳng lẽ đó là nhân vật đại mĩ nữ trên bảng hoa khôi của trường, đúng rồi, trong tòa lầu này có bốn vị mĩ nữ xêp top 10 trên bảng hoa khôi của trường, chà chà, ở đây có một số lại không tới chờ người, mà tới xem mĩ nữ, anh em, nói coi, ngươi chờ vị nào? Tần Kha? Mộ Dung Tuyết? Chu Dao? Hay là Nam Cung Uyển Nhi?”

    Lâm Thiên nhắm mắt lại không nói, hắn cho rằng mình không nói, vị nhân huynh bên cạnh sẽ dừng lại vì không còn hứng thú, nhưng hắn thật sự đã coi thường tinh thần kiên nhẫn không lui của nhân huynh Tiền Nhân đây rồi. “Huynh đệ không nói? Vậy được, để ta đoán thử, Mộ Dung Tuyết, hẳn là không thể, quá lạnh rồi, lại gần sẽ bị cảm mạo! Nam Cung Uyển Nhi, ặc, hẳn cũng không khả năng lắm, nhỏ đó tuy đẹp thật đấy, nhưng sự bạo lực của nó cũng tương đương với vẻ đẹp của nó, còn lại là Tần Kha và Chu Dao rồi, huynh đệ, ta thật bội phục ngươi, Tần Kha đứng đầu bảng hoa khôi, tính cách còn rất tốt, chẳng qua tuy vậy, đã một năm đại học cũng chưa từng nghe nói cô ta tiếp xúc nhiều với nam sinh nào. Chu Dao, mĩ nữ cổ điển nha, nhìn thấy cô ta, ta như nhìn thấy một nàng tiên đi về phía ta…” Tần Nhân ngoác miệng ra, không dám tin nhìn Chu Dao đi ra khỏi cửa tòa lầu, lại nhìn Lâm Thiên, nửa buổi sau mới ngớ ngẩn hỏi: “Huynh đệ, ngươi thật sự đợi Chu Dao sao?”

    “Lâm Thiên.” Chu Dao đi qua, dịu dàng nói, thấy Tiền Nhân nói chuyện với Lâm Thiên, cho rằng là bạn của Lâm Thiên, cô hơi gật gật đầu.

    “Đi thôi!” Lâm Thiên nói một tiếng, xoay người đi trước, hôm nay Chu Dao ăn mặc rất đẹp, bộ áo đầm trắng đúng là khiến cô nhìn như nàng tiên, Lâm Thiên cho rằng nếu còn không đi, mình sẽ bị cả đống người xúm lại gây gổ, vì nghĩ tới an toàn tính mạng, đi khỏi chỗ thị phi này trước mới tốt.

    Bọn Lâm Thiên vừa đi, phía sau liền truyền tới một tràng tiếng quỷ khóc sói gào: “Trời ơi! Không ngờ Chu Dao lại đi với một nam sinh! Ta không muốn sống nữa!” “Tiểu tử đó là ai, ta phải khiêu chiến hắn!” Trong đống giọng nói phía sau cũng có tiếng cười lớn của Tiền Nhân truyền tới: “Ha ha, Chu Dao cười với ta!”

    “Chu Dao, ngươi muốn hại chết ta à!” Lâm Thiên trong lòng hơi mừng thầm, nhưng miệng lại buồn bực nói. Chu Dao cười nhẹ một tiếng: “Đại cao thủ ngươi còn sợ họ sao?”

    “Đại cao thủ, ta không phải hạng đó, nếu là cao thủ hôm đó ta đã không xém bị bắn chết!” Nhớ tới lần đó ngăn chặn viên đạn, Lâm Thiên vẫn còn sợ hãi “Ngươi muốn mua thứ gì vậy, sao lại gọi ta đi, ba bạn cùng phòng của ngươi đâu?”

    Chu Dao lắc lắc đầu: “Không biết, sáng sớm bọn họ đã không thấy đâu, ta muốn mua cái laptop, lần này bọn ta đi Bắc Kinh, trở về phát hiện laptop đã không thấy đâu, ta vốn cho rằng tình hình an ninh trong trường không tệ, không ngờ lại như vậy, nếu biết sớm thì phải trang bị két sắt rồi!”

    Lâm Thiên lắc lắc đầu: “Phòng các ngươi có tỉ lệ thu hút trộm cắp cao hơn bình thường nhiều, chẳng qua ngươi mới mất, cũng không cần phải mua cái mới ngay, có lẽ còn tìm lại được.”

    “Sợ là hi vọng không lớn, ta ngày nào cũng dùng máy tính, cho nên, mua một cái bình thường đối phó trước.” Chu Dao nói.

    “Chủ nhân, ngài có thể hỏi tin tức về máy tính của Chu Dao, như nhãn hiệu, model bao nhiêu, desktop hình gì, có lẽ Tiểu Linh có thể tìm giúp!” Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên. Lâm Thiên âm thầm gật gật đầu, hỏi Chu Dao: “Máy tính của ngươi hiệu gì, cấu hình ra sao, trên desktop có đặt gì không?”

    Chu Dao ngạc nhiên nhìn Lâm Thiên một cái, nói: “Là model sản xuất hạn chế của Apple, 4 nhân, ổ cứng 2TB, desktop là một hình thanh sơn lục thủy.” Lâm Thiên không nói, hỏi Tiểu Linh trong đầu: “Tiểu Linh, thế nào, tìm được không?”

    “Tìm được rồi chủ nhân, máy tính của Chu Dao ở trong phòng quản lý dưới tòa lầu của cô ta, đang lên mạng.” Tiểu Linh hưng phấn nói “Sao đây chủ nhân, có muốn hack nó không?”

    “Hack, hack cái đầu ngươi!” Lâm Thiên tức giận mắng một câu.

    Làm sao để Chu Dao biết máy tính của cô ở trong phòng quản lý dưới lầu của cô mà không khiến cô nghi ngờ, đây là vấn đề khiến Lâm Thiên đau đầu, chẳng qua lập tức, Lâm Thiên không nghĩ tới vấn đề này nữa, bởi vì Lâm Uy hôm đó đã xuất hiện trước mặt bọn hắn, lạnh lùng nhìn Lâm Thiên như nhìn một xác chết!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile




    Góp ý cho Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102247
    Thảo luận về Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102248
    Đăng ký dịch Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102249
    Hỏa hồng Nhật Tảo oanh thiên địa

    Kiếm bạt Kim Biên khốc quỷ thần

  6. Bài viết được 63 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    banoihuong,bigzombie,bopday2004,chl10808,codon.trai,crazyboy74,cucaiduong,Darkpinces,del_name,dohongnhung,ducvietvtv,dungkhocnhaem,enbosiro,freejack,froge123,gautrucbeo,hac am,haihaigio,hardy_boy,heo_voi,hoanglan87,htluu,huyhao,interfol,jinling,Kazack,kikochi,kkk3k,Longinus,longthan9919,luankc131,malum,michoutk,nam_god,nguphoha,nguyenduy1k,nhociutruyen,niemdc1,noobpro,nsguyenan,paita999,romolus82,ronkute,rukuru,sai1000,sakai,thanhvt,thefriend1122,thienma777,thunreigu,ThuyLinh8910,tieubao01,tieudaosi,trunghoc198919891989,tulienhoa,tungd,Ui_da,vampireheart,vietthuan,vipboy247,whyttt,x_chien,Đờ Lờ Quy,
  7. #14
    Ngày tham gia
    Dec 2007
    Đang ở
    Nông Lâm tự
    Bài viết
    1,853
    Xu
    3,351

    Mặc định Chương 14: Sóng gió trên diễn đàn

    Quyển 1
    Chương 14: Sóng gió trên diễn đàn
    Dịch: lamsonquaikhach
    Nhóm dịch: Phong Lưu Bang
    Nguồn: Tàng Thư Viện


    “Dao muội, muội tương đối ngây thơ, đừng ở cùng với một số người lung tung, nếu không, bác Chu mà nghe được, sợ bác ấy sẽ không vui!” Lâm Uy nhìn Lâm Thiên bằng ánh mắt khinh thường nói. “Lâm Uy, đừng gọi ta là Dao muội, ta với ngươi không có thân mật như vậy, ngoài ra, Lâm Thiên là bạn ta, không phải người lung tung gì, hai điều này ngươi phải rõ!” Chu Dao cau mày nói.

    Lâm Uy chỉ làm như không nghe Chu Dao nói, hừ lạnh với Lâm Thiên: “Lời ta nói lần trước, xem ra ngươi đã quên rồi, vậy tốt lắm, hết sức tốt, ngày tháng trôi qua quá bình lặng cũng không thú vị, bạn học Lâm Thiên, thế giới này có một mặt sáng, cũng có mặt tối, không biết ngươi có biết không?”

    Lâm Thiên gật gật đầu xác nhận: “Ta biết, ví dụ như ta đại biểu cho mặt sáng của thế giới, còn ngươi đại diện cho mặt tối!” Chu Dao phì cười, cô không ngờ Lâm Thiên lại nói những lời đó với vẻ mặt nghiêm trang như thế. “Xem ra hắn cũng không ngốc như vậy!” Chu Dao nghĩ bụng.

    “Ngươi, hừ, mồm mép có lợi hại cũng vô dụng, muốn được thứ mình muốn, cuối cùng cũng phải dựa vào thực lực!” Lâm Uy cười lạnh nói. Lâm Thiên gật gật đầu: “Câu này là người ta nói, bạn học Lâm Uy chận đường bọn ta là muốn bọn ta biết ngươi cũng có thể nhắc lại lời người ta nói sao? Nếu vậy thì yên tâm, bọn ta nghe rồi đây, bạn học Lâm Uy có thể tránh đường được rồi!” Không biết vì sao, Lâm Thiên hết sức chán ghét Lâm Uy, không chỉ vì cái nhìn bề trên của Lâm Uy, bình thường, Lâm Thiên không phải loại người châm chích người khác không chừa đường lui như vậy, mà bây giờ hắn lại làm vậy, hơn nữa nói xong, trong lòng bỗng có một loại cảm giác sảng khoái!

    Chu Dao lo lắng nhìn Lâm Thiên một cái, cô biết gia tộc họ Lâm của Lâm Uy có thế lực to lớn cỡ nào, tuy Lâm Thiên biết một chút võ công, nhưng cô hoàn toàn không cho rằng Lâm Thiên có thể chống cự một gia tộc to lớn.

    “Vốn ta định sắp xếp cho ngươi một chuyện ngoài ý muốn, nhưng bây giờ ta phát hiện, có lẽ từ từ dằn vặt ngươi tới chết lại là chủ ý hay hơn!” Giọng Lâm Uy vang lên trong tay Lâm Thiên nhưng Lâm Thiên hoàn toàn không thấy miệng Lâm Uy cử động. “Truyền âm nhập mật!” trong lòng Lâm Thiên chớp lên ý này.

    “Tiểu Linh, thăm dò thực lực của hắn!” Lâm Thiên nói trong đầu.

    Rất nhanh, giọng Tiểu Linh vang lên: “Chủ nhân, Lâm Uy cường độ tế bào 503, sức sống tế bào 430, tinh thần lực 231, thực lực hơi yếu hơn Tiêu Bạch một chút.”

    “Quả nhiên có vốn để kiêu ngạo!” Lâm Thiên nghĩ bụng, đồng thời cũng âm thầm cảm khái, cao thủ trên thế giới này cũng hơi bị nhiều quá, trước kia khi chưa có được Tinh Giới sao không phát hiện ra nhiều cao thủ như vậy!

    Thật ra, cao thủ hoàn toàn không nhiều như trong tưởng tượng của Lâm Thiên, chỉ vì đại học Hải Thiên là đại học đỉnh cao trong toàn quốc, mới tụ tập vô số nhân tài tinh anh. Người tập võ, người có tinh thần lực cao hơn bình thường, khả năng ghi nhớ tự nhiên cũng cao hơn người thường, nếu bọn họ đi học thì có thể thi đậu vào loại đại học hàng đầu như Hải Thiên.

    Người ở giai cấp khác nhau cũng có phạm vi giao tiếp khác nhau, lúc trước Lâm Thiên chỉ là người thường, phạm vi giao tiếp của hắn cũng chỉ ở trong người bình thường, mà bây giờ hắn có thể miễn cưỡng coi là siêu nhân, tự nhiên sẽ tiếp xúc với những thứ mà trước giờ hắn chưa từng tiếp xúc.

    Lâm Uy dùng thủ đoạn truyền âm nhập mật nói xong câu uy hiếp đó bèn xoay người rời đi. “Lâm Thiên, có phải Lâm Uy nói gì không?” Chu Dao tương đối nhạy cảm, cảm thấy Lâm Uy căn bản không thể nghe xong mấy câu châm chọc của Lâm Thiên mà im lặng rời đi như vậy, cô sinh ra trong thế gia, tuy do một số nguyên nhân mà không luyện võ, nhưng ít nhiều gì cũng nghe nói qua một số thứ.

    Lâm Thiên lắc lắc đầu: “Không bằng ngươi về phòng đi, máy tính của ngươi để ta tìm cho!”

    “Không, đã đồng ý cùng đi mua đồ, cho dù ngươi có thể giúp ta tìm máy tính, ta cũng phải cùng ngươi đi mua đồ đã.” Chu Dao nói “Lâm Thiên, ngươi muốn mua gì?” “Máy tính xách tay.” Lâm Thiên nói.

    “Hôm qua lúc Tả Vân Phi lên mạng nói ngươi trúng vé số, xem ra là thật rồi!” Chu Dao cười.

    Hai người vừa nói chuyện vừa đi ra phía ngoài trường, trên đường, Lâm Thiên gặp không biết bao nhiêu ánh mắt chứa đầy sát khí, nếu không phải gần đây năng lực chịu đựng tâm lý của hắn mạnh hơn rất nhiều, rất có thể hắn đã vứt bỏ Chu Dao mà chạy rồi. “Nhờ ngươi ban tặng, từ hôm nay Lâm Thiên ta cũng có thể trở thành một danh nhân trong phạm vi trường học nha!” Hắn tin rằng tin tức hôm nay hắn đi cùng Chu Dao chẳng bao lâu sẽ truyền khắp mọi ngóc ngách trong trường.

    “Là vàng thì đi đâu cũng sẽ sáng, cho dù hôm nay ngươi không nổi tiếng, thì sớm muộn gì cũng sẽ nổi tiếng thôi!” Chu Dao che miệng cười “Nếu quá khiêm tốn, một khi không cẩn thận sẽ rơi vào tầm thường!”

    Gần đại học Hải Thiên có khu bán máy tính, không cần bọn Lâm Thiên phải đi quá xa.

    “Chủ nhân, mua đại một cái là được, tôi sẽ ưu hóa máy tính giúp chủ nhân, đảm bảo sẽ không kém hơn chiếc Apple số lượng hạn chế của Chu Dao!” Tiểu Linh cười hì hì trong đầu Lâm Thiên. Lâm Thiên âm thầm gật gật đầu, rất nhanh đã chọn một chiếc laptop bình thường, giá còn chưa tới 4000, còn rẻ hơn điện thoại hắn mua, về cấu hình lại càng thua xa chiếc Apple 4 nhân của Chu Dao!

    Chu Dao cau mày nói: “Lâm Thiên, cái máy này trừ bề ngoài còn coi như được, và bàn phím tương đối dễ dùng, những mặt khác so với máy tính cùng giá đều thua không ít.”

    “Cấu hình thế này, chẳng phải đã đủ dùng rồi sao? Cấu hình đã đủ dùng, vậy thì chọn thứ nhìn đẹp một chút, ngoài ra khi dùng thoải mái hơn một chút!” Lâm Thiên vác cái laptop mới mua đi về phía trước.

    Chu Dao giẫm giẫm chân, nghĩ bụng: “Đủ dùng? Làm sao đủ dùng được! Khi chống hacker xâm nhập, cấu hình càng cao càng chiếm ưu thế, ái chà, quên là hắn không phải hacker, xem ra cũng chỉ dùng máy tính chơi game hay chat QQ, nhưng lúc trước hắn hỏi ta cấu hình máy và hình nền desktop làm gì? Quái nhân, đúng là quái nhân!”

    Khi hai người về trường Lâm Thiên hoàn toàn không đưa Chu Dao tới dưới tòa lầu, mà chia tay trên đường, lúc chia tay, Lâm Thiên nói một câu: “Laptop của ngươi hẳn là ở phòng quản lý dưới lầu ngươi ở, đừng hỏi ta làm sao mà biết.”

    Chu Dao quả nhiên tìm được máy tính của mình ở phòng quản lý, thì ra con của bác gái ở phòng quản lý tới đại học Hải Thiên, lén mẹ lấy chìa khóa phòng bọn Chu Dao mở cửa phòng lấy máy tính của Chu Dao. Sau chuyện này, người ở phòng quản lý được đổi lại.

    “Ha ha, lão tam, trâu bò, tương đối trâu bò, đi dạo với á khôi Chu Dao trong vườn trường, chậc chậc, cảm giác thế nào? Có bị oán niệm mạnh mẽ của đông đảo nam đồng bào ảnh hưởng không?” Lâm Thiên vừa vào phòng, Tả Vân Phi đã cười hè hè. “Lão tứ, ngươi không làm thám tử tư thật quá đáng tiếc!” Lâm Thiên đặt hộp máy tính xuống, bĩu môi nói.

    Tả Vân Phi chỉ lên màn hình máy tính của hắn: “Nhìn coi, đâu cần ta phải điều tra, tin này đã tự động nhảy lên đầu diễn đàn trường mình, comment bên dưới đã mấy trăm bài rồi! Lão tam à, lần này bọn ta không cứu ngươi được, đây là ngươi chọc giận công chúng, sức mạnh của quần chúng nhân dân tương đối lớn nha!”

    Lâm Thiên đến gần nhìn lên màn hình máy tính của Tả Vân Phi, sau đó liền tức giận tới mức suýt đập máy tính của tên này, sau khi suy nghĩ tới thực lực của Tả Vân Phi tương đối mạnh, PK thật hắn sẽ thua chắc, mới mạnh mẽ đè nén ngọn lửa trong lòng!

    Nhìn xem những comment đó: “Ánh mắt của Chu Dao kém thật, không ngờ lại chọn Lâm Thiên cần tiền không có tiền, cần tài không có tài!”

    “Lâm Thiên mà muốn với tới Chu Dao, giống như cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga vậy!”

    “Mẹ nó, lão tử phải chém tên khốn Lâm Thiên, hắn ở cùng một chỗ với Chu Dao, con mẹ nó thiên lý không dung!”

    “Ủng hộ bài trên, chọc hoa cúc của Lâm Thiên!”

    ……

    Đương nhiên, cũng có một số comment không có ý nghĩa, như: “Đi cùng đường!” “Tham quan học tập!” “Không liên quan gì tới ta!”…

    Trong phòng của Chu Dao: “Dao tỉ, lần này tỉ hại Lâm Thiên thảm rồi, nhìn xem, đã hơn 50 người rêu rao muốn quyết đấu với Lâm Thiên rồi!” Nam Cung Uyển Nhi chỉ lên màn hình cười ác ý. Chu Dao cau mày, phản ứng này hình như hơi kịch liệt quá rồi “Để ta coi!” Chu Dao ngồi vào ghế Nam Cung Uyển Nhi, tay nhanh chóng gõ lên bàn phím.

    “Có kẻ dẫn dắt, có một số lời giống nhau tới từ cùng một số người, tuy chúng thay đổi IP, nhưng chút thủ đoạn đó, hừ!” sờ tới bàn phím, Chu Dao liền như biến thành người khác, đến giọng nói cũng không dịu dàng như bình thường nữa “Ta xóa topic!” Chu Dao vừa nói, ngón tay vừa gõ nhanh như chớp một trận, chốc lát sau, topic “Á khôi Chu Dao thân mật đi cùng tiểu tử vô danh Lâm Thiên” biến mất khỏi diễn đàn đại học Hải Thiên.

    “Dao tỉ, chiêu này của tỉ đẹp trai (1) quá rồi, dạy muội đi!” Nam Cung Uyển Nhi lắc tay Chu Dao nói.

    (1): Tiếng Trung chữ đẹp đối với nam và nữ khác nhau, ở đây tác giả dùng chữ đẹp đối với nam, dịch là đẹp thôi thì không rõ nghĩa.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    ……

    “Ồ, topic đâu mất rồi?” Tả Vân Phi bấm refresh, topic vốn nằm tuốt trên đỉnh bỗng biến mất không thấy đâu nữa “Chẳng lẽ admin xóa topic này rồi? Không thể nào nha, topic như vậy hẳn không phạm quy định nào chứ!”

    Rất nhanh sau đó, một thông báo xuất hiện.

    “Diễn đàn gặp công kích, topic “Á khôi Chu Dao thân mật đi cùng tiểu tử vô danh Lâm Thiên” bị xóa, không phải do admin làm, ở đây đặc biệt thông báo cho mọi người rõ.” Thông báo này vừa đưa ra, diễn đàn liền nổ tung, khả năng phòng ngự của diễn đàn đại học Hải Thiên tương đối không tệ, trước giờ chưa từng xuất hiện chuyện topic bị xóa một cách im re như vậy.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý cho Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102247
    Thảo luận về Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102248
    Đăng ký dịch Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102249
    Hỏa hồng Nhật Tảo oanh thiên địa

    Kiếm bạt Kim Biên khốc quỷ thần

  8. Bài viết được 60 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    banoihuong,bopday2004,chl10808,codon.trai,crazyboy74,cucaiduong,Darkpinces,del_name,dohongnhung,dungkhocnhaem,freejack,froge123,gautrucbeo,hac am,haihaigio,hardy_boy,heo_voi,hoanglan87,htluu,huyhao,interfol,jinling,Kazack,kikochi,kkk3k,linhhien789,Longinus,longthan9919,luankc131,malum,michoutk,minhmang83,nam_god,nguphoha,nguyenduy1k,nhociutruyen,niemdc1,noobpro,nsguyenan,paita999,romolus82,ronkute,rukuru,sai1000,sakai,thanhvt,thefriend1122,thienma777,thunreigu,tieubao01,tieudaosi,trunghoc198919891989,tungd,Ui_da,vampireheart,vietthuan,vipboy247,whyttt,x_chien,Đờ Lờ Quy,
  9. #15
    Ngày tham gia
    Dec 2007
    Đang ở
    Nông Lâm tự
    Bài viết
    1,853
    Xu
    3,351

    Mặc định Chương 15: Tiến vào văn minh Mạt Thế

    Quyển 1
    Chương 15: Tiến vào văn minh Mạt Thế
    Dịch: lamsonquaikhach
    Nhóm dịch: Phong Lưu Bang
    Nguồn: Tàng Thư Viện


    “Xóa sạch, điều này là vô nghĩa!” Lâm Thiên đoán topic có thể là bị Chu Dao xóa “Làm vậy chỉ khiến sự tình càng nóng thêm!” Không thể không nói, bên trong đại học Hải Thiên đúng là cao thủ như mây, ừm, cao thủ ở đây không phải cao thủ võ lâm, một số cao thủ vi tính rất nhanh sẽ tìm ra vết tích Chu Dao lưu lại.

    “Ha ha, đánh sập nó mau, xem coi là thần thánh phương nào, không ngờ dám nghênh ngang xóa topic trên diễn đàn như vậy!”

    “Nhìn địa chỉ IP, dường như là phòng nữ đấy!”

    “Ba phút, ba phút sau chúng ta sẽ tóm được nó!”

    Lúc này trên trán Chu Dao cũng xuất hiện những giọt mồ hôi li ti “Sớm biết như vậy thì dùng máy tính của mình!” Cấu hình máy tính của Nam Cung Uyển Nhi thua máy tính của cô xa, hơn nữa bên trong thiếu những phần mềm phòng thủ tấn công mà cô tự viết, hai lí do này khiến cô chỉ chống đỡ năm phút đã bại lui từng chút một, nếu cô nhanh chóng ngắt mạng, người khác có lợi hại tới đâu cũng không thể bắt cô được, chẳng qua cô hoàn toàn không muốn làm vậy, trong lĩnh vực hacker, cô có kiêu ngạo thuộc về mình, phần kiêu ngạo này làm cô không dễ dàng nhận thua!

    “Chủ nhân, Chu Dao đang chiến đấu trên mạng với người ta, trong vòng một phút, cô ta sẽ bị đánh bại!” Giọng của Tiểu Linh vang lên trong đầu Lâm Thiên. “Cô ta bị người ta phát hiện?” Lâm Thiên hỏi “Tiểu Linh, mau giúp cô ấy, tuy cô ta giúp chỉ mang lại hiệu quả ngược, nhưng dẫu sao cũng là giúp!”

    “Được, chủ nhân!”

    “Ha ha, chỉ cần hai mươi giây nữa, hai mươi giây nữa là phá vỡ được rồi, chẳng biết đối thủ của bọn ta là vị mĩ nữ đáng yêu nào, kĩ thuật thật không tệ, chúng ta sáu người liên thủ, phải mất bảy tám phút mới phá vỡ được!” Trước một máy tính nào đó, một nam sinh gầy yếu đeo kính cười lớn, tay gõ bàn phím lách cách lách cách.

    Khi tất cả phòng ngự của Chu Dao đều bị phá vỡ, sắp sửa bị đối phương xâm nhập, một dòng thác mạnh mẽ dị thường đột nhiên tuôn ra, dòng thác số liệu khổng lồ đập thẳng cánh khiến sáu người truy kích cô không biết đi đâu nữa! “Chuyện này tới đây thôi, nếu không hậu quả tự chịu!” Trên màn hình máy tính của sáu người tham gia tấn công Chu Dao hiện lên một cái đầu lâu to đùng, miệng đầu lâu nhép nhép, nói câu vừa rồi! Nói xong, đầu lâu từ từ thu nhỏ lại, trực tiếp biến mất không thấy đâu!

    “Chuyện gì vậy?” Sáu người tự hỏi, Chu Dao cũng kinh ngạc nhìn máy tính trước mắt, loại công kích vừa rồi giống như viễn cổ hung thú đến từ hồng hoang, khí thế to lớn đó dọa cô không nhẹ “Đây mới chân chính là cao thủ nha, miểu sát tất cả, chút thực lực của mình trước mặt người ta quả thật yếu tới mức đáng thương!” Trong lòng Chu Dao có một chút phấn khích, cũng có một chút mất mác.

    “Là ai nhỉ? Ai mà lợi hại như vậy?” Chu Dao bỗng nghĩ tới Lâm Thiên, sau khi suy nghĩ, lại lắc lắc đầu, công kích như vậy, sao có thể đến từ một người cỡ tuổi cô chứ! “Là ai? Ai lại giúp ta?” Chu Dao khổ cực suy nghĩ.

    Nam Cung Uyển Nhi hiếu kì hỏi: “Dao tỉ, vừa rồi xảy ra chuyện gì?”

    “Vừa rồi ta sắp thua rồi, nhưng tới cuối cùng được một người có thực lực mạnh cứu!” Chu Dao nói “Uyển Nhi, vừa rồi ta dùng não quá độ, đi nghỉ một chút đã, vết tích ta lưu lại đã được người cứu ta xóa sạch rồi, ngươi có thể an tâm lên mạng, không cần lo lắng!”

    Chu Dao nói xong, thật sự lên giường nằm nghỉ, cô chỉ là một người bình thường, đối kháng kịch liệt rất dễ hao hết tinh lực của cô!

    Bên phía Lâm Thiên “Chủ nhân, nhiệm vụ hoàn thành, chẳng qua trong diễn đàn lại xuất hiện topic vừa rồi, có xóa không?” Tiểu Linh hỏi “Không cần, để mặc nó, ta chuyên tâm nâng cao thực lực của mình, tới lúc tự nhiên sẽ không sợ gì cả!”

    “Lão tam, topic vừa rồi lại xuất hiện rồi, hồi phục thật nhanh, so với trước đây còn lên nhanh hơn!” Tả Vân Phi nói.

    “Mặc nó, rút dao chém nước nước càng chảy mạnh hơn!”

    Diễn đàn sôi lên sùng sục, nhưng nhân vật chính của sự kiện, Lâm Thiên và Chu Dao đều lên giường nằm ngủ, chẳng qua Chu Dao là ngủ thật, còn Lâm Thiên thì ý thức tiến vào Tinh Giới. “Tiểu Linh, ta muốn rèn luyện năng lực thực chiến, không biết ngươi có đề nghị gì tốt không?”

    “Chủ nhân, ngài có thể tiến vào trong Mạt Thế, văn minh Mạt Thế vốn cũng là văn minh hiện đại như địa cầu, chẳng qua virus Y bùng phát, tuyệt đại đa số loài người bị nhiễm biến thành thây ma, những người sống sót giãy giụa sinh tồn. Khi lão chủ nhân thu văn minh Mạt Thế vào Tinh Giới virus Y đã bùng phát 2 năm rồi!” “Nhưng Tiểu Linh, ta muốn dùng ý thức tiến vào, lúc này thân thể tiến vào không tiện.” Lâm Thiên nói.

    “Hì hì, chủ nhân, ai bảo chủ nhân văn minh Mạt Thế là văn minh vật chất vậy? Văn minh Mạt Thế và văn minh Thiên Long Bát Bộ giống nhau, đều là văn minh hư cấu!” Tiểu Linh vỗ cánh cười. “Vậy thì tốt, chọn nó đi, phim thây ma ta đã xem rồi, không đáng sợ lắm, không biết văn minh Mạt Thế này thế nào?”

    “Chủ nhân, đến lúc đó ngài đừng bị dọa tè ra quần là được!”

    “Tiểu Linh, ngươi coi thường chủ nhân ngươi rồi!” Lâm Thiên nói, trong lòng thì hơi thấp thỏm, nếu bị dọa tè ra quần thật, vậy thì vĩnh viễn không thể ngẩng đầu lên trước mặt Tiểu Linh được, tôn nghiêm của chủ nhân cũng chỉ là phù vân thôi! “Đúng rồi Tiểu Linh, Lăng Ba Vi Bộ có dùng được không?”

    “Được chủ nhân, chẳng qua nội lực chỉ khi ngài tiến vào thế giới Thiên Long Bát Bộ mới có.”

    Lâm Thiên thở ra: “Vậy à, tiến vào đi, đừng quẳng ta vô đống thây ma!”

    “Grào!” “Grào!” Lâm Thiên vừa tiến vào thế giới Mạt Thế, còn chưa kịp nhìn xung quanh, tiếng gào rống khủng bố đã truyền vào tai hắn. “A, Tiểu Linh, ngươi hại ta thảm rồi!” Lâm Thiên la lớn trong đầu, Tiểu Linh quả nhiên làm theo lời hắn không ném hắn vào giữa bầy thây ma, nhưng cao ốc hắn đang ở này lại bị thây ma bao vây tầng tầng lớp lớp, chỗ của Lâm Thiên hiện nay là đỉnh cao ốc, nhìn xuống một cái, thây ma li chi lít chít khiến hắn phát ngứa hai mắt!

    “Đậu phộng! Lũ này sao lại bao vây tòa cao ốc này, chẳng lẽ ở đây còn có mùi thịt?” Thây ma tuy nhiều, nhưng ở xa, trong lòng Lâm Thiên cũng không sợ lắm. “Rầm! Rầm! Rầm!” Cửa sắt thông lên đỉnh cao ốc bị người đập kêu lên từng trận.

    “Mở cửa! Mở cửa!” Bên kia cửa sắt có giọng nữ kêu lên “Lăng Na, tránh ra, trên đó làm sao còn có người, chúng ta dùng súng phá ra, thây ma đáng chết, lần này sợ rằng có mấy vạn vây quanh đây!” một giọng nam thô nặng vang lên. “Nhưng dùng súng bắn nát cửa rồi, thây ma lên làm sao chặn lại? Ngươi không biết thính lực của ta nhạy bén sao? Ta nghe bên trên có tiếng người thở!”

    “Đậu phộng, biến thái, trong mấy vạn thây ma điên cuồng kêu rống còn nghe được tiếng thở!” Lâm Thiên nghĩ bụng, vội vàng chạy về phía cửa sắt “Các ngươi đừng nổ súng, để ta mở cửa ra!”

    Mở cửa ra, bên kia cửa là một cô gái hết sức khỏe đẹp và môt gã da đen cao to, trong tay gã da đen mang một khẩu súng máy hạng nhẹ,vai khoác băng đạn, ở eo giắt hai khẩu súng nòng lớn, trên lưng còn vác một thanh đao bén nhọn dài khoảng hai mét, mỗi tay cô gái kia đều cầm một khẩu súng lục!

    “Hai vị, ta là Lâm Thiên!” Lâm Thiên vẫn còn cảnh giác, chỉ cần đối phương có cử động khác lạ, hắn sẽ phát động Lăng Ba Vi Bộ bỏ chạy. “Ta là Tháp Tùng, cô ấy là Lăng Na, ngươi chỉ có một mình sao? Hơn nữa còn không có vũ khí?” Người da đen, cũng chính là Tháp Tùng cau mày lại, Lăng Na thì tranh thủ khi người da đen nói chuyện đã quan sát khắp nơi một lượt, còn khóa chết cánh cửa sắt vừa mở ra lại.

    Lâm Thiên gật gật đầu, làm ra một tư thế bất lực: “Ta bị thây ma chia cắt khỏi đồng đội, vũ khí cũng rơi mất, chạy tới đây, không ngờ tòa lầu này lại bị mấy vạn thây ma vây chặt rồi, thật là xui tận mạng, các ngươi thì sao, chỉ có hai người à? Vậy cũng tương đối nguy hiểm!”

    “Ai nói không phải chứ? Chỉ có trong thành thị mới có một lượng lớn thức ăn, bọn ta tiến vào thành thị tìm thức ăn, không ngờ chọc đến nhiều thây ma như vậy!” Tháp Tùng hơi uể oải nói.

    “Tháp Tùng, ở đó có một sợi dây thép thông qua tòa lầu đối diện, hẳn là người đi trước lưu lại, có lẽ bọn ta có thể rời đi theo dây thép đó!” Lăng Na nói.

    “Rầm!” “Rầm!” cửa sắt truyền tới từng tràng tiếng va đập “Là thây ma, chúng lên rồi!” Lăng Na biến sắc nói “Chúng ta phải rời đi ngay! Cửa sắt này không ngăn chúng được bao lâu, nhiều người chết ở đây như vậy, trong đó nhất định có Y2, nếu vận may của bọn ta không tốt, nói không chừng còn có Y3, nếu như vậy, bọn ta chết chắc rồi!”

    “Cần người đi qua xem thử tình hình! Thây ma con mẹ nó có trí tuệ nhất định, đừng gặp phải mai phục của chúng!” Tháp Tùng nói, Lâm Thiên tự mình dũng cảm nói “Ta đi dò đường!”

    Tháp Tùng rút từ eo ra một khẩu súng, đưa luôn cả thanh đao trên lưng cho Lâm Thiên: “Cẩn thận, bọn ta hi vọng có thêm một đồng bọn, không hi vọng bọn thây ma lại thêm một kẻ trợ giúp!” Lâm Thiên nhận súng và đao, gật gật đầu nói: “Yên tâm, bọn chúng muốn mạng ta cũng không dễ!”

    Có Lăng Ba Vi Bộ, chỉ cần Lâm Thiên phát huy bình thường, đi trên dây thép không thành vấn đề, nhưng bên dưới lại li chi lít chít thây ma, Lâm Thiên không muốn phát huy thất thường để làm thức ăn cho thây ma, thử sợi dây thép, hết sức bền chắc, tòa lầu của bọn họ hơi cao hơn tòa lầu đối diện, trượt qua không thành vấn đề, không tới nỗi ra tới giữa thì kẹt lại, cột thanh đao vào sau lưng, giắt súng lục vào eo, Lâm Thiên nhặt một sợi dây thép bị gấp khúc móc vào trên sợi dây thép kia.

    “Chúc may mắn!” Tháp Tùng và Lăng Na nói, tiếng thây ma đập cửa sắt càng lúc càng gấp.

    Lâm Thiên gật gật đầu, mỗi tay nắm một đầu dây thép, hai chân đạp một cái, người đã đu lên dây thép trượt sang tòa lầu bên kia! Bên dưới thây ma li chi lít chít, Lâm Thiên chỉ cảm thấy da đầu phát ngứa, hai tay không tự chủ được càng siết chặt hơn!

    “Không sao không sao! Cùng lắm sau khi chết sống lại!” Lâm Thiên liều mạng tự an ủi mình, quả tim đang đập điên cuồng cuối cùng cũng bình phục một chút, mười mấy giây sau, hai chân Lâm Thiên đã đạp lên nóc tòa lầu đối diện. Nhanh chóng nhìn xem xung quanh một lần, sau đó lại đi xuống nhìn xem thang lầu, thấy tất cả dường như bình thường, Lâm Thiên vẫy vẫy tay với Tháp Tùng và Lăng Na ở đối diện!

    Lăng Na đi trước, trượt qua rất nhanh, lại nhanh chóng kiểm tra xung quanh lần nữa, hiển nhiên không hoàn toàn tin tưởng Lâm Thiên, thấy dường như tòa lầu này không hề có thây ma tấn công vào, Lăng Na hơi thở ra một hơi, ra hiệu an toàn với Tháp Tùng ở đối diện.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile




    Góp ý cho Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102247
    Thảo luận về Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102248
    Đăng ký dịch Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102249
    Hỏa hồng Nhật Tảo oanh thiên địa

    Kiếm bạt Kim Biên khốc quỷ thần

    ---QC---


  10. Bài viết được 56 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    banoihuong,bopday2004,BTT,chl10808,codon.trai,cucaiduong,Darkpinces,del_name,dohongnhung,ducvietvtv,dungkhocnhaem,froge123,hac am,haihaigio,hardy_boy,hecman,heo_voi,hoanglan87,htluu,huyhao,interfol,jinling,Kazack,linhhien789,Longinus,longthan9919,malum,michoutk,minhmang83,Misugi,nam_god,nguphoha,nguyenduy1k,nhociutruyen,niemdc1,noobpro,nsguyenan,paita999,romolus82,ronkute,rukuru,sai1000,sakai,thanhvt,thefriend1122,thunreigu,tieubao01,tieudaosi,trunghoc198919891989,tungd,Ui_da,vampireheart,vietthuan,whyttt,x_chien,Đờ Lờ Quy,
Trang 3 của 14 Đầu tiênĐầu tiên 1234513 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status