TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 1 của 14 12311 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 5 của 70

Chủ đề: Tinh Giới - Tác giả: Không Thần - Quyển 1, chương 72

  1. #1
    Ngày tham gia
    Dec 2007
    Đang ở
    Nông Lâm tự
    Bài viết
    1,853
    Xu
    3,351

    Mặc định Tinh Giới - Tác giả: Không Thần - Quyển 1, chương 72

    Tinh Giới
    Tác giả: Không Thần
    Người dịch: lamsonquaikhach
    Nhóm dịch: Phong Lưu Bang
    Nguồn: Tàng Thư Viện



    Giới thiệu truyện:

    Lâm Thiên vốn là một người bình thường, nhưng kể từ khi hắn có được một chiếc nhẫn – “Tinh Giới”, hắn liền trở nên không bình thường nữa. Trong Tinh Giới cất giữ hơn một trăm ngàn thế giới, Lâm Thiên có năng lực tiến vào những thế giới đó và mang vật phẩm ra! Văn minh võ hiệp, văn minh ma pháp huyền ảo, văn minh tu chân, văn minh thẻ, văn minh linh hồn… vô tận thế giới, vô tận năng lực, tất cả đều có trong “Tinh Giới”!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Quyển 1
    Chương 1: Mới kiếm được tinh giới


    Nửa tiếng đồng hồ, Lâm Thiên ngã trên đất không động đậy suốt nửa tiếng đồng hồ. Nếu là ở trên đường cái, hắn đã sớm được người đi đường gọi xe cứu thương đưa vào bệnh viện rồi, nhưng bây giờ không có ai làm vậy, tuy từ hành lang bên ngoài phòng ngủ truyền vào từng tràng tiếng huyên náo, nhưng trong phòng trừ hắn ra thì chẳng còn ai nữa!

    “Không ngờ chẳng phải nằm mơ, xem ra ta cũng có ngày gặp may!” Lâm Thiên mở mắt ra, không để ý đến cảm giác đau đớn do đầu đập vào sàn, vội vàng giơ tay trái lên nhìn, chiếc nhẫn lấp lóe ánh sáng màu bạc trên ngón giữa tay trái làm hắn mới đầu hơi ngẩn ra, liền đó trong lòng lại mừng như điên. “Chiếc nhẫn thay đổi rồi, hẳn là nhận chủ rồi ha?”

    Rất lâu sau đó, tâm tình của Lâm Thiên mới từ từ bình tĩnh lại, tuy hắn đã xác định tất cả đều chân thật, nhưng hắn vẫn còn một cảm giác như đang nằm mơ!

    Lâm Thiên là một sinh viên mới nhập học của đại học Hải Thiên, tướng mạo bình thường, thuộc loại hàng vất vào giữa đống người là tìm không ra nổi, mười chín năm nay, chỗ rực rỡ nhất là khi thi đại học, vận may bùng phát, không ngờ đậu vào trường đại học trọng điểm Hải Thiên số một số hai trong nước, vốn dĩ, cả đời hắn cũng sẽ trôi qua một cách bình thường nhạt nhẽo như vậy, nhưng ba ngày trước chẳng biết ma xui quỷ khiến thế nào hắn lại bỏ ra mười đồng tiền mua một “bảo vật gia truyền” của người ta, lại khiến hắn có muốn bình thường cũng không bình thường nổi nữa!

    Ba ngày trước, Lâm Thiên đã mua chiếc nhẫn đó, nhưng sau khi mua về, Lâm Thiên bỏ nó vào ngăn kéo, chiếc nhẫn này đen thui thùi lùi, mang trên tay chỉ tổ mất mặt. Nếu không phải hôm nay thò tay vào ngăn kéo lấy đồ làm chiếc nhẫn dính phải máu tươi trên tay, có trời mới biết nó còn bị vùi trong ngăn kéo đó bao lâu nữa!

    “Vương Hạo, ngươi bảo ta phải cảm ơn ngươi hay phải hận ngươi đây?!” Lâm Thiên nằm lăn ra giường, vuốt ve chiếc nhẫn nhẹ giọng nói, trong đầu bất giác nhớ lại từng hình ảnh thần kì khi máu tươi của hắn dính vào chiếc nhẫn rồi ngã ra đất.

    

    “Người có duyên, chúc mừng ngươi, có được Tinh Giới mà ta lưu lại, đúng rồi, vừa rồi, quét qua kí ức của ngươi một lượt, tin rằng ngươi sẽ không để bụng chứ?” Ý thức của Lâm Thiên xuất hiện trong một không gian rộng lớn vô biên, trước mặt hắn là một quả cầu đường kính khoảng một mét, trên quả cầu lập lòe ánh sáng như mộng ảo làm hắn căn bản không thể nhìn rõ bên trong nó là gì.

    Trong nhất thời đầu óc Lâm Thiên vẫn còn mơ hồ, hắn không sao hiểu được vì sao bỗng chốc lại từ phòng ngủ tới cái chỗ quỷ quái này. “Người có duyên, đây là không gian bên trong Tinh Giới, ngươi bây giờ là ý thức thể, mà ta, ừm, ngươi gọi ta là Vô Danh tiền bối đi, ta chỉ là một tia tàn thức của bản tôn lưu lại mà thôi!” Một lão già mặc đồ đen bên trái Lâm Thiên dường như biết được suy nghĩ trong đầu hắn lạnh nhạt nói.

    “Vô Danh tiền bối, vì sao con lại ở đây, mà Tinh Giới là cái gì?” Lâm Thiên tỉnh táo lại, cung kính vái lão già kia một cái rồi hỏi.

    Giọng của lão già kia trở nên mờ ảo như có như không: “Năm tỉ mấy trăm triệu năm trước, lực lượng của ta đã đạt tới cực hạn có thể đạt tới của vị diện này. Ba trăm năm trước, bản tôn của ta rời khỏi vị diện này. Vượt qua vị diện, không mang theo được bất cứ thứ gì, ta cũng chẳng có bao nhiêu đồ, vật phẩm duy nhất chính là Tinh Giới này. Trong Tinh Giới này, cất giữ những nền văn minh thú vị của ta bao nhiêu năm nay, đại khái cỡ chừng một trăm ngàn nền, bây giờ, Tinh Giới này thuộc về ngươi rồi, vì muốn chuyển giao một ít thứ, nên ngươi mới xuất hiện ở đây! Ngươi còn chỗ nào không hiểu thì tranh thủ hỏi lẹ đi, sau này ta sẽ triệt để biến mất khỏi vị diện này rồi!”

    Năm tỉ mấy trăm triệu năm, cất giữ văn minh, Lâm Thiên bị những lời nói của lão già áo đen làm cho ngẩn ngơ! “Vô Danh tiền bối, ngài nói đây chính là Tinh Giới? Nhưng những văn minh ấy?” Lâm Thiên ngập ngừng hỏi, ngoại trừ quả cầu trước mặt ra, xung quanh trống rỗng chẳng có thứ gì, làm gì có văn minh nào chứ!

    Lão già áo đen ấy mỉm cười, chỉ vào quả cầu trước mặt nói: “Ở trong này có hơn một trăm ngàn nền văn minh, hơn một trăm ngàn nền văn minh đặt chung trên một thiên hà khổng lồ, kích thước của nó không nhỏ hơn hệ Ngân Hà mà ngươi đang ở bao nhiêu đâu.”

    “Trong này chứa một thiên hà?” Lâm Thiên ngạc nhiên. “Chút trò vặt thôi. Ta có sở thích sưu tập văn minh, cho nên mới làm ra cái Tinh Giới này!” Lão già áo đen lạnh nhạt nói. “Tuy bây giờ Tinh Giới đã nhận ngươi làm chủ, nhưng không có nghĩa ngươi là chủ của hàng chục triệu tỉ sinh mệnh trong hơn một trăm ngàn nền văn minh đó, chỗ này ngươi phải hiểu rõ!”

    “Cái này, Vô Danh tiền bối, Tinh Giới nhận chủ, con có được lợi ích gì?” Lâm Thiên không chút ngại ngùng, hỏi thẳng chuyện lợi ích.

    Lão già áo đen không hề để tâm sự thẳng thừng của Lâm Thiên: “Tinh Giới nhận chủ, ngươi có thể thông qua tinh giới tùy ý tiến vào hơn một trăm ngàn nền văn mình mà ta cất giữ, hơn nữa mỗi một tuần trong thực tế ngươi sẽ có được một lần cơ hội sống lại trong Tinh Giới, vả lại cơ hội sống lại này có thể tích lũy! Trong thế giới của Tinh Giới, ngươi có thể học tập một số thứ, cũng có thể mang ra một số thứ!”

    “Mang được đồ vật ra? Có hạn chế không?” Lâm Thiên sáng mắt lên “Đương nhiên, mang đồ vật trong Tinh Giới ra cần phải tiêu hao năng lượng, đồ vật khác nhau, cần giới lực khác nhau!”

    “Giới lực? Thứ đó làm sao kiếm được?” Lâm Thiên cau mày hỏi.

    “Tinh Giới một ngày có thể hấp thu mười duy giới lực, giới lực có thể dùng để mang đồ vật từ thế giới trong tinh giới ra ngoài, cũng có thể trực tiếp dùng cường hóa bản thân, còn rốt cuộc dùng thế nào thì phụ thuộc vào ngươi!” Lão già áo đen nói “Còn có một số thứ, tới lúc ngươi cứ hỏi Tiểu Linh đi, nó là một quang não(1) đỉnh cấp của một đế quốc văn minh cấp 12, bây giờ cũng coi như một bộ phận của tinh giới, Tinh Giới nhận ngươi làm chủ, nó cũng nhận ngươi làm chủ! Tiểu Linh, ra gặp mặt chủ nhân mới của ngươi đi!” Lão già áo đen nhìn vào trong hư không nói.

    (1): Quang não: từ ngữ thường thấy trong các tiểu thuyết khoa ảo của Tàu. Vốn trong tiếng Tàu, máy vi tính (computer) được gọi là điện não. Quang não là phiên bản cao hơn của điện não, không dùng mạch điện mà dùng mạch quang, nguyên lí cũng khác hơn nhiều.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Ánh sáng trắng lóe lên trước mặt Lâm Thiên, một thiên sứ nhỏ vỗ vỗ cánh xuất hiện trước mắt hắn.

    “Chủ nhân, tôi là Tiểu Linh!” Thiên sứ nhỏ đó nói với Lâm Thiên bằng giọng trong vắt.

    “Tiểu Linh, ở với chủ nhân mới của ngươi cho tốt. Người có duyên, sứ mệnh của ta đã hoàn thành, cũng tới lúc tiêu tán rồi!” Lão già áo đen nhìn Lâm Thiên và thiên sứ nhỏ một lần cuối, từ từ hóa thành hư vô biến mất trước mặt Lâm Thiên!

    

    Trong phòng ngủ số 306.

    “Đúng rồi! Làm sao mới có thể tiến vào trong Tinh Giới nhỉ?” Lâm Thiên nằm trên giường lầm bầm. “Chủ nhân, người tập trung tinh thần lên trên bề mặt Tinh Giới, liền có thể lựa chọn ý thức tiến vào Tinh Giới hay thân thể tiến vào Tinh Giới.” Giọng Tiểu Linh vang lên trong đầu Lâm Thiên.

    “Tiểu Linh, chúng ta có thể giao lưu trực tiếp bằng ý niệm?” Lâm Thiên không mở miệng hỏi, mà nghĩ trong đầu như vậy. “Đúng vậy, chủ nhân, thứ gì người muốn Tiểu Linh biết Tiểu Linh sẽ biết, như câu vừa rồi, nhưng thứ gì chủ nhân không muốn Tiểu Linh biết Tiểu Linh sẽ không thể biết!”

    Lâm Thiên âm thầm gật đầu, tinh thần tập trung tới Tinh Giới trên tay trái, quả nhiên rất dễ dàng phát hiện hai lựa chọn, một là ý thức tiến vào Tinh Giới, một là thân thể tiến vào Tinh Giới. Nhân lúc phòng ngủ không có ai, Lâm Thiên lựa chọn thân thể tiến vào Tinh Giới. Ý niệm vừa động, trên giường đã không còn bóng dáng Lâm Thiên.

    “Tiểu Linh, sao chỗ này trở nên nhỏ vậy?” Lâm Thiên xuất hiện trong một gian phòng hình lập phương cỡ 4m, phòng không có cửa, vách tường tản ra ánh sáng trắng nhàn nhạt, ở giữa phòng là quả cầu đường kính khoảng một mét ấy, Tiểu Linh vỗ cánh ở khoảng không trên quả cầu ấy.

    “Chủ nhân, kích thước không gian này là do tinh thần lực của ngài quyết định, tinh thần lực trước mắt của ngài chỉ có thể chống đỡ cho một chỗ cỡ này thôi!” Tiểu Linh nói. “Tiểu Linh, không gian này hẳn có thể dùng làm không gian trữ vật được chứ? Tinh thần lực làm sao tăng lên?” Lâm Thiên hỏi.

    “Đúng vậy chủ nhân, không gian này có thể dùng làm không gian trữ vật. Để gia tăng tinh thần lực có rất nhiều cách, như có thể thông qua tu luyện, hay có thể thông qua thuốc gien, ngoài ra cũng có thể tiêu hao giới lực vĩnh viễn để gia tăng giới hạn trên của tinh thần lực chủ nhân ngài!” Tiểu Linh nói. “Chủ nhân, tố chất thân thể trước mắt của người quá kém, đề nghị trước tiên tiêu hao giới lực nâng cao tố chất thân thể, nếu không rất dễ gặp phải nguy hiểm!”

    “Tiểu Linh, Tinh Giới đang có bao nhiêu duy giới lực?” Lâm Thiên hỏi.

    “101 duy, trong đó 100 là lão chủ nhân lưu lại cho chủ nhân ngài, 1 duy kia là Tinh Giới sau khi nhận chủ bắt đầu hấp thu giới lực!”

    “Tiểu Linh, có thể kiểm tra thân thể giúp ta được không?” Lâm Thiên hỏi. “Tiểu Linh đã kiểm tra giúp chủ nhân rồi, chủ nhân có muốn xem kết quả không?” Tiểu Linh nói. Lâm Thiên gật gật đầu: “Hiển thị ra đi!”

    Một bức màn ánh sáng xuất hiện trước mặt Lâm Thiên.

    Cường độ tế bào: 45. Người bình thường trung bình: 50. Chiến sĩ bình thường trung bình: 100. Chiến sĩ đặc chủng trung bình: 200.

    Sức sống tế bào: 43. Người bình thường trung bình: 50. Chiến sĩ bình thường trung bình: 100. Chiến sĩ đặc chủng trung bình: 200.

    Tinh thần lực: 62. Người bình thường trung bình: 50.

    Lâm Thiên toát mồ hôi hột, ngoại trừ tinh thần lực hơi cao hơn mức trung bình của người bình thường một chút, cường độ tế bào và sức sống tế bào không ngờ đều dưới mức trung bình. “Tiểu Linh, cường độ tế bào, sức sống tế bào này là gì?” Lâm Thiên hỏi.

    “Mỗi tế bào chứa càng nhiều năng lượng, cường độ tế bào càng lớn, biểu hiện bên ngoài là các mặt như sức mạnh càng lớn, tốc độ càng nhanh, sức chịu đòn càng mạnh chẳng hạn. Sức sống tế bào càng mạnh, tức là sức đề kháng với trạng thái khác thường càng mạnh, chẳng hạn như trúng độc như nhau, thì người có sức sống tế bào càng mạnh càng có khả năng kháng độc tính mạnh. Chủ nhân, người có tiêu hao giới lực để tăng cường thể chất không?”

    “Một duy tăng được bao nhiêu?” Lâm Thiên hỏi. “Một duy có thể tăng được một điểm cường độ tế bào hoặc một điểm sức sống tế bào, hoặc 0,5 điểm tinh thần lực.”

    Lâm Thiên trầm tư một lúc: “Tăng cường độ tế bào và sức sống tế bào cho ta 40 điểm, 21 điểm còn lại tăng tinh thần lực.” Vốn dĩ, Lâm Thiên không định gia tăng tinh thần lực, nhưng đột nhiên hắn nghĩ đến một vấn đề, nếu tinh thần lực quá thấp, sợ không điều khiển nổi thân thể đột nhiên mạnh lên!

    “Được rồi chủ nhân!” Tiểu Linh nói. Ánh sáng trắng bao phủ lên thân thể Lâm Thiên, sau khoảng mười phút, ánh sáng biến mất “Chủ nhân, đã hoàn thành rồi!” Lâm Thiên nắm tay lại, cảm giác sức mạnh tràn trề đó khiến hắn mê say không thôi, tinh thần lực tăng lên làm hắn cảm thấy đầu óc linh hoạt hơn không ít.

    “Chủ nhân, ngoài phòng ngủ ngài có người đập cửa!” Tiểu Linh nói.

    “Đưa ta ra ngay, Tinh Giới có thể ẩn hình chứ, ẩn hình đi!” Lâm Thiên nói xong, phút chốc đã xuất hiện ở trên giường, mắt liếc về phía tay trái, quả nhiên không thấy Tinh Giới nữa, không chỉ đơn giản là ẩn hình, hắn cảm thấy Tinh Giới đã dung nhập vào trong máu thịt hắn! “Chủ nhân, Tinh Giới đã nhận chủ, có thể dung nhập vào trong thân thể!” Thanh âm của Tiểu Linh vang lên trong đầu Lâm Thiên.

    Binh! Binh! Binh! “Lão tam! Ban ngày ban mặt, ngươi đóng cửa làm gì! Không phải đang nghiên cứu hành vi nghệ thuật của đảo quốc phía đông (2) gì đó bên trong đấy chứ?!” Giọng nói đầy “dâm đãng” của Tả Vân Phi từ ngoài cửa phòng ngủ truyền vào. Lâm Thiên từ giường đứng dậy, trong lòng cười khổ, giọng Tả Vân Phi không nhỏ, sợ rằng cả tầng lầu đều nghe rõ rồi.

    (2): Đảo quốc phía đông Trung Quốc tức là Nhật Bản. Hành vi nghệ thuật cửa đảo quốc phía đông ở đây là chỉ JAV.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Bước tới mở cửa, dưới sự khống chế mạnh mẽ của tinh thần lực, lại rất dễ khống chế lực lượng của mình, hoàn toàn không có chuyện mỗi bước đi đều giẫm ra dấu chân gì đó. Cho dù bảo hắn dùng sức giẫm, hắn cũng không có bản lĩnh đó, cường độ tế bào 85 điểm, cao hơn người bình thường không bao nhiêu, còn chưa bằng mức một chiến sĩ bình thường!

    Mở cửa ra, Tả Vân Phi, Ngụy Phong, Tiêu Bạch lần lượt bước vào. Phòng kí túc xá đại học Hải Thiên là dạng ở bốn người, học quân sự đã xong, một tháng thời gian, bốn người Lâm Thiên ở chung cũng không tệ, dẫu sao mọi người đều là thanh niên, lại phải ở chung suốt bốn năm đại học!

    “Lão tam, ai làm vậy?” Ba người Tả Vân Phi đều dán mắt lên cánh tay trái của Lâm Thiên, ở đó có một vết dao hẹp dài. Vốn Lâm Thiên có thể trực tiếp dùng giới lực làm vết đao đó biến mất, chẳng qua như vậy dễ làm người ta nghi ngờ quá. Vết thương không nhỏ, làm sao bình phục nhanh như vậy được?! Hơn nữa, tiêu hao giới lực như vậy cũng rất không ít, cho nên Lâm Thiên mới không để Tiểu Linh làm vết dao đó biến mất. Chút đau đớn đó, bằng vào tinh thần lực 83 điểm (3) của hắn hiện tại vẫn chịu được!

    (3): Ở trên nói một duy giới lực tương đương nửa điểm tinh thần lực, nhưng ở dưới lại nói tinh thần lực 83 điểm, tức tăng 21 điểm so với 62 điểm. Có lẽ tác giả nhầm.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    “Không có gì, tự ta không cẩn thận cắt phải thôi.” Lâm Thiên lắc lắc đầu nói.

    “Lão tam, ngươi không coi bọn ta là anh em phải không? Bà nội nó, thằng khốn nào dám đụng tới người phòng 306 bọn ta!” Trong mắt Tả Vân Phi lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, đừng thấy hắn bình thường mặt mày thô tục, thật ra, hắn cũng không phải nhân vật đơn giản, Lâm Thiên vẫn luôn rõ ràng, trong phòng này, ngoại trừ hắn ra, ba người còn lại đều rất có lai lịch, cũng chẳng biết nhà trường sắp xếp thế nào, không ngờ lại xếp một người bình thường hắn vào phòng bọn Tả Vân Phi. Lúc trước, tuy bọn Tả Vân Phi không nói gì, nhưng nói thật, trong lòng Lâm Thiên cũng có chút tự ti, chẳng qua bây giờ, chút tự ti đó chẳng biết chạy đi đâu rồi, có được Tinh Giới, Lâm Thiên tin chắc tương lai mình sẽ không kém hơn bất cứ kẻ nào!

    “Lão tam, ai động đến ngươi, nói ra đi, người phòng 306 chúng ta không phải để người khác khi dễ!” Ngụy Phong khổ người lớn nhất, thân cao hơn 1m85, trầm giọng nói “Vết thương trên cánh tay ngươi là do dao găm gây ra, điều này ta không thể nhìn nhầm, lão tam ngươi bình thường không có thói quen chơi dao găm!”

    “Là Vương Hạo?” Tiêu Bạch lạnh lùng hỏi. Lâm Thiên nhẹ nhàng gật gật đầu: “Không phải hắn tự thân ra tay, nhưng người chủ mưu lá hắn.”

    “Lão tam, là bọn ta có lỗi với ngươi, tiểu tử Vương Hạo đó không ngờ lại không có gan như vậy, không trêu được bọn ta lại ra tay với ngươi!” Ngụy Phong hung hăng đấm một đấm lên thang giường, sức lực mạnh mẽ khiến cho ống thép của bậc thang cong lại!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Góp ý cho Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102247
    Thảo luận về Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102248
    Đăng ký dịch Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102249
    Lần sửa cuối bởi lamsonquaikhach, ngày 24-01-2014 lúc 11:36. Lý do: Cập nhật số chương
    ---QC---
    Hỏa hồng Nhật Tảo oanh thiên địa

    Kiếm bạt Kim Biên khốc quỷ thần


  2. Bài viết được 87 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    banoihuong,BaTuocQuy,BíchHuyếtTẩyNgânThương,bekhung83,binhso1988,bomnocham,bopday2004,chl10808,cjcmb,codon.trai,crazyboy74,cucaiduong,Darkpinces,del_name,diangucmauden,dohongnhung,dong_ta,ducvietvtv,dungkhocnhaem,enbosiro,freejack,froge123,hac am,haihaigio,hardy_boy,hecman,heo_voi,hoanglan87,holyushi,htluu,huyhao,hynhchi,interfol,jinling,Kazack,kier,LBV1992,lindatran,linhhien789,longhang,Longinus,longthan9919,MaLongy,malum,michoutk,microlabtung,Misugi,nangvangtrenmoiem,Nại Hà,nguphoha,nguyenduy1k,nhiduonggia,nhockenk,niemdc1,noobpro,nsguyenan,paita999,romolus82,ronkute,rukuru,sai1000,sakai,sashimi,sauhon,Sở Phong,sony21in,thanhvt,thannhan,ThậpTamThiênSứ,thefriend1122,thunreigu,tieubao01,tobano,trunghoc198919891989,Trường Minh,tungd,TuuKiemTien,Ui_da,umedaboy,uranos,vampireheart,vietthuan,vietZX123,vipboy247,windylonely,x_chien,Đình Tống,
  3. #2
    Ngày tham gia
    Dec 2007
    Đang ở
    Nông Lâm tự
    Bài viết
    1,853
    Xu
    3,351

    Mặc định Chương 2: Đều là cao thủ

    Quyển 1
    Chương 2: Đều là cao thủ
    Dịch: lamsonquaikhach
    Nhóm dịch: Phong Lưu Bang
    Nguồn: Tàng Thư Viện


    “Chuyện này để ta tự giải quyết!” Lâm Thiên từ chối ý tốt muốn dạy dỗ Vương Hạo của bọn Tả Vân Phi, hắn biết với khả năng của bọn Tả Vân Phi, muốn dạy dỗ Vương Hạo một trận là chuyện hết sức đơn giản, chuyện này cứ nhìn sau khi xung đột trong tháng quân sự, Vương Hạo gặp bọn hắn phải đi đường vòng là hiểu.

    Tiêu Bạch hơi cau mày: “Vậy ngươi tự mình cẩn thận, Vương Hạo cũng không phải người bình thường, lại tâm ngoan thủ lạt.” Tiêu Bạch trước nay không nói nhiều, lần này nói nhiều như vậy đã là rất hiếm có rồi, Lâm Thiên gật gật đầu.

    “Được rồi được rồi, không nhắc tới thằng cha mất hứng đó nữa, vết thương này của lão tam mau băng bó lại đi!” Tả Vân Phi đổi đề tài, Lâm Thiên chỉ chỉ những thuốc men trên bàn vi tính: “Ta đang chuẩn bị xức thuốc đây.” Trên bàn vi tính của hắn hoàn toàn không có máy vi tính, từ nhỏ ba mẹ hắn đã qua đời, vẫn luôn tự mình làm công kiếm tiền sinh sống, trả đủ được một năm học phí ở đại học Hải Thiên đã coi như không tệ rồi, máy vi tính, cái đó hắn trước nay chưa từng dám mơ đến! Còn trên bàn của Ngụy Phong, Tiêu Bạch, Tả Vân Phi đều có kê cao một chiếc laptop.

    “Lão tam, ngươi ăn cơm trưa chưa?” Ngụy Phong hỏi “Nếu chưa chúng ta cùng ra ngoài ăn đi, một tháng học quân sự không được ra khỏi trường, trong miệng đã nhạt lắm rồi!” Bọn Ngụy Phong biết hoàn cảnh nhà Lâm Thiên không tốt, ba ngày nay thường rủ Lâm Thiên ra ngoài cải thiện khẩu vị, nhưng Lâm Thiên trừ lần đầu tiên đồng ý ra ngoài còn những lần khác đều không chịu, hắn biết nếu đi ra bọn Ngụy Phong nhất định không để hắn trả tiền, mà mỗi lần đều ăn ké bọn họ, với tự tôn của mình, Lâm Thiên lại không chịu được! Chẳng qua bây giờ có được Tinh Giới, Lâm Thiên đã có thể bỏ qua. Có Tinh Giới, kiếm một ít tiền tài tuyệt đối không phải chuyện khó!

    “Chưa ăn đâu, để ta băng bó vết thương xong rồi đi.” Lâm Thiên trả lời.

    Năm phút sau, Lâm Thiên đã băng bó vết thương xong, thân là một cô nhi, mấy năm nay chuyện bị thương không ít, đã rất thành thạo chuyện tự băng bó cho mình.

    “Ha ha, đi, tới lúc đó giới thiệu cho các ngươi một chút thứ tốt!” Trên mặt Tả Vân Phi đầy nụ cười dâm đãng.

    Đi ra khỏi phòng ngủ, mười phút sau bốn người bọn Lâm Thiên đã đến một quán ăn nhỏ bên ngoài trường học. Quán ăn nhỏ loại này cạnh trường học Hải Thiên ít nhất cũng phải hai ba chục nhà, sở dĩ chọn quán này, ngoài việc thức ăn đúng là không tệ ra, chuyện sạch sẽ cũng là một nguyên nhân quan trọng.

    “Đã một tháng rồi, dưới sự nỗ lực của mấy đứa bên câu lạc bộ “tám”, cuối cùng cũng chọn ra hai mươi ứng cử viên hoa hậu trường học, xếp hạng cụ thể chưa có, bọn ta ăn nhanh chút, chín giờ bắt đầu bầu chọn trên mạng rồi!” Chọn món ăn xong, Tả Vân Phi cười he he nói.

    Trong trường đại học, những thằng rảnh rỗi đến mức nông nổi tuyệt đối không ít, hàng loạt câu lạc bộ, tổ chức loạn xà cào cứ thế sinh ra, câu lạc bộ “tám” là một trong số đó. Mỗi năm khi sinh viên mới vào trường là đoạn thời gian bận rộn nhất của câu lạc bộ tám, các chị năm tư ra trường, các em năm nhất vào trường, bảng người đẹp trong trường phải sắp xếp lại, xếp bảng người đẹp trong trường là một trong những công tác quan trọng nhất trong năm của câu lạc bộ tám.

    “Chất lượng mĩ nữ trong tân sinh năm nay cao hơn trước đây không ít, Tưởng Cầm khoa ngoại ngữ, Mộ Dung Tuyết khoa nghệ thuật, Nam Cung Uyển Nhi khoa tài chính, còn có Chu Dao khoa thông tin bọn ta, đều là những ứng cử viên có sức cạnh tranh trên bảng người đẹp của trường nha!” Tả Vân Phi lớn giọng nói “Tưởng Cầm thuộc loại mĩ nữ dịu dàng. Mộ Dung Tuyết, người cũng như tên, cách xa lắc ngươi đã cảm nhận được hơi lạnh từ người cô ta tỏa ra, Chu Dao thuộc loại hình mĩ nữ cổ điển, trên người có một loại khí tức điềm tĩnh. Nam Cung Uyển Nhi, anh em sau này có gặp thì né ra xa chút, đó là nhân vật cấp ma nữ, mới từ khi vào học tới nay, người bị cô ta “chỉnh” đã không dưới hai chục người, trong đó còn có cả sĩ quan huấn luyện lớp cô ta nữa!”

    Lâm Thiên, Tiêu Bạch, Ngụy Phong đồng loạt nhìn về phía sau lưng Tả Vân Phi.

    “Các anh em, sao rồi?” Trong lòng Tả Vân Phi nổi lên một dự cảm bất an.

    “Tả Vân Phi, ai là ma nữ?” Giọng nói đầy ắp sát khí từ sau lưng Tả Vân Phi vang lên. Tả Vân Phi, Tiêu Bạch, Ngụy Phong ba người đều cũng là tân sinh mới vào học một tháng như Lâm Thiên, nhưng không phải không có tiếng tăm gì như hắn, ba người bọn họ có danh tiếng nhất định trong đại học Hải Thiên, cho nên bị người ta nhận ra cũng không có gì lạ cả.

    Sắc mặt Tả Vân Phi liền biến đổi, giọng này hắn quen nha, Nam Cung Uyển Nhi khoa tài chính, hồi học quân sự hắn đã chạy tới khu huấn luyện của khoa tài chính xem qua rồi!

    Ba người bọn Lâm Thiên làm như chẳng liên quan gì tới mình, đưa mắt nhìn chỗ khác, nhưng khóe mắt đương nhiên vẫn chú ý đến tình hình đang diễn ra.

    “Ma nữ? Ai nói ma nữ chứ, bạn học này nhất định nghe lầm rồi!” Tả Vân Phi cứng đầu nói. Nếu là mĩ nữ khác, hắn còn có thể mở miệng trêu chọc chút ít, nhưng Nam Cung Uyển Nhi thì khác, mười mấy thằng cha nằm viện trong phòng y tế trường chính là tấm gương!

    “Tiểu Linh, có thể kiểm tra thực lực bọn họ không?” Lâm Thiên hỏi trong đầu. Nam Cung Uyển Nhi chỉ liếc hắn một cái, đã tạo cho hắn một sức ép hết sức mạnh mẽ. “Chờ chút, chủ nhân.” Tiểu Linh nói “Tả Vân Phi cường độ tế bào 425, sức sống tế bào 310, tinh thần lực 263, cường độ tế bào tay trái cao hơn mức bình quân toàn thân. Tiêu Bạch cường độ tế bào 513, sức sống tế bào 467, tinh thần lực 295. Ngụy Phong cường độ tế bào 214, sức sống tế bào 152, tinh thần lực 143. Nam Cung Uyển Nhi cường độ tế bào 452, sức sống tế bào 469, tinh thần lực 303.”

    Lâm Thiên âm thầm hít một hơi khí lạnh, tuy hắn biết những bạn cùng phòng mình không phải người thường, nhưng không ngờ mỗi người đều biến thái như vậy! Chẳng qua Lâm Thiên bình tĩnh lại rất nhanh, có Tinh Giới trên tay, đạt đến trình độ đó thậm chí vượt qua cũng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.

    “Không ngờ Nam Cung Uyển Nhi lợi hại như vậy, chẳng trách có thể đánh nhiều người vào phòng y tế như thế, theo số liệu xem ra, Tả Vân Phi còn yếu hơn cô một bậc, chẳng trách lại sợ như thế.” Lâm Thiên nghĩ bụng.

    “Thật sao, vậy chắc ta nghe lầm.” Nam Cung Uyển Nhi nói xong câu này lại xoay người rời đi.

    Tả Vân Phi mặt mày bi thảm: “Thảm rồi thảm rồi, bị Nam Cung đại tiểu thư nhớ đến rồi, những ngày vui vẻ của ta cũng hết rồi.” Lâm Thiên lấy làm lạ: “Chẳng phải cô ta không nói gì sao?” “Lão tam ngươi không biết, Nam Cung Uyển Nhi càng như vậy, chứng tỏ tương lai ta càng xui xẻo, ngược lại ta hi vọng cô ta đánh ta một trận ngay tại đây!”

    “Lão tứ, ngươi kiềm chế bi thương đi!” Ngụy Phong nghiêm trang nói.

    “Tiểu Bạch, không, nhị ca, ngươi sẽ không trơ mắt nhìn anh em gặp nạn phải không? Với thực lực của nhị ca, nếu ra tay không phải có thể giải quyết một Nam Cung Uyển Nhi nhỏ bé kia dễ dàng sao?” Tả Vân Phi ra vẻ đáng thương nhìn Tiêu Bạch.

    “Trời tạo nghiệt có thể tha, tự tạo nghiệt không thể sống!” Trên mặt Tiêu Bạch lộ ra một nụ cười, lạnh nhạt nói.

    “Ba cái miệng ăn các ngươi, thấy chết không chịu cứu!” Tả Vân Phi oán hận.

    Thức ăn mang lên, Tả Vân Phi nhanh chóng càn quét, hóa bực bội thành sức ăn.

    “Hạo ca, chính mắt em trông thấy Nam Cung Uyển Nhi tiến vào tiệm này.” Ngoài cửa đột nhiên truyền lại một đợt tiếng ồn, rất nhanh đã có bảy tám người chen vào đại sảnh, người dẫn đầu trong đó chính là người đã âm thầm sai người chém một dao lên tay Lâm Thiên, Vương Hạo! Bọn Lâm Thiên hoàn toàn không vào ăn trong phòng riêng, cho nên khi bọn Vương Hạo vừa vào thì Lâm Thiên ngồi nhìn ra cửa đã thấy ngay, trong mắt lóe lên một tia sáng lạnh, liền đó cúi đầu xuống, với thực lực của hắn lúc này còn chưa đủ chống lại Vương Hạo, quân tử trả thù mười năm chưa muộn!

    “Vương Hạo, ngươi giỏi lắm!” Ngụy Phong hừ lạnh.

    Thấy Tiêu Bạch, Ngụy Phong, Tả Vân Phi ở đây, Vương Hạo cũng tê cả da đầu, trong thời gian học quân sự hắn đã có mâu thuẫn với ba người Tiêu Bạch, kết quả tự nhiên là hắn chịu chút thua thiệt, cười gượng chào hỏi: “Tiêu thiếu, Ngụy thiếu, Tả thiếu cũng ăn cơm ở đây à!”

    “Vương đại thiếu gia thật uy phong nha, ra đường đều có sáu bảy đàn em đi theo!” Tả Vân Phi châm chọc. Ánh mắt Lâm Thiên lúc này lại nhìn vào một người trong đám tay sai đi phía sau Vương Hạo, vết dao trên tay hắn là do người này lưu lại!

    “Lão tam, là hắn?” Tiêu Bạch chú ý đến ánh mắt của Lâm Thiên dò hỏi. Lâm Thiên nhẹ nhàng gật gật đầu, phủ nhận cũng vô dụng, với ánh mắt của Tiêu Bạch dễ dàng nhận ra điều này.

    Sát cơ mạnh mẽ của Tiêu Bạch, Ngụy Phong, Tả Vân Phi liền bao trùm lấy tên kia, hắn chỉ là người bình thường, làm sao chịu nổi khí thế của ba người Tiêu Bạch, trong nháy mắt sắc mặt trắng bệch, chân nhũn ra quỳ xuống đất, Vương Hạo biến sắc, mặt mày âm trầm: “Tiêu thiếu, Ngụy Thiếu, Tả thiếu, chuyện này quá đáng rồi đấy?!”

    “Hừ, nếu không phải lão tam không cho, hôm nay ta khiến ngươi đi đứng về nằm rồi, ở đại học Hải Thiên này người Tả Vân Phi ta trêu chọc không nổi cũng không ít, nhưng trong đó tuyệt đối không có ngươi!” Tả Vân Phi cười lạnh nói.

    “Đi!” Vương Hạo căm hận liếc Lâm Thiên một cái, xoay người đi ra ngoài.

    “Mẹ nó, gặp phải thằng khốn này, thật con mẹ nó mất hứng!” Tả Vân Phi lầm bầm.

    Ăn cơm uống rượu, mãi tới tám giờ rưỡi, bữa cơm này mới coi như kết thúc, tiền cơm Tả Vân Phi trả, mấy trăm đồng bất kể là đối với Tả Vân Phi, hay Tiêu Bạch, Ngụy Phong đều chỉ là chút ít, nhưng đối với Lâm Thiên lúc này, bữa cơm này tương đương một tháng tiền sinh hoạt của hắn.

    “Xem ra phải nghĩ cách kiếm chút tiền, ngoài ra nâng cao thực lực nhanh hơn chút nữa!” Trên đường về phòng Lâm Thiên nghĩ bụng, vừa rồi hắn bảo Tiểu Linh kiểm tra thực lực Vương Hạo, không ngờ Vương Hạo cũng mạnh hơn hắn hiện tại nhiều, cường độ tế bào 233, sức sống tế bào 214, tinh thần lực 120, còn mạnh hơn binh sĩ đặc chủng bình thường một cấp!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý cho Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102247
    Thảo luận về Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102248
    Đăng ký dịch Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102249
    Lần sửa cuối bởi lamsonquaikhach, ngày 12-12-2013 lúc 17:16.
    Hỏa hồng Nhật Tảo oanh thiên địa

    Kiếm bạt Kim Biên khốc quỷ thần

  4. Bài viết được 80 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    banoihuong,BaTuocQuy,bekhung83,bopday2004,BTT,chl10808,cjcmb,codon.trai,crazyboy74,cucaiduong,Darkpinces,del_name,diangucmauden,dohongnhung,dong_ta,ducvietvtv,dungkhocnhaem,freejack,froge123,hac am,haihaigio,hardy_boy,heo_voi,hoanglan87,holyushi,htluu,huyhao,interfol,jinling,Kazack,kier,kikochi,kkk3k,LBV1992,lindatran,linhhien789,Longinus,longthan9919,MaLongy,malum,michoutk,Misugi,Nại Hà,nguphoha,nguyenduy1k,nhd712193,nhockenk,niemdc1,noobpro,nsguyenan,paita999,romolus82,ronkute,rukuru,sai1000,sakai,sauhon,Sở Phong,sony21in,thanhvt,thannhan,ThậpTamThiênSứ,thefriend1122,thunreigu,tieubao01,trunghoc198919891989,Trường Minh,tulienhoa,tungd,Ui_da,umedaboy,uranos,vietthuan,vietZX123,vipboy247,whyttt,windylonely,x_chien,Đình Tống,Đờ Lờ Quy,
  5. #3
    Ngày tham gia
    Dec 2007
    Đang ở
    Nông Lâm tự
    Bài viết
    1,853
    Xu
    3,351

    Mặc định

    Quyển 1
    Chương 3: Thế giới Thiên Long Bát Bộ
    Dịch: lamsonquaikhach
    Nhóm dịch: Phong Lưu Bang
    Nguồn: Tàng Thư Viện


    “Nhanh nhanh nhanh, mau mở máy tính, đã 8:50 rồi, còn mười phút nữa là chín giờ, bầu chọn hoa hậu giảng đường trực tuyến sắp bắt đầu rồi!” Tả Vân Phi vừa vào phòng đã kêu gào, vừa nói vừa chạy tới bàn vi tính, mở chiếc laptop vỏ ngoài màu bạc của hắn ra.

    Mở máy, mở mạng, đăng nhập diễn đàn đại học Hải Thiên, một topic tên “Bầu chọn trực tuyến cho hoa hậu khóa mới của đại học Hải Thiên” nằm ngay trên đầu! “Ha ha! Quả nhiên có, mấy tên ở câu lạc bộ tám cũng thật có tài, không ngờ đẩy được topic kiểu này lên đầu!” Tả Vân Phi cười hè hè, liên tục click vào, vui vẻ thưởng thức.

    Nghe từng tràng tiếng sói tru từ các phòng ở khắp tòa lầu vang ra, Lâm Thiên không nhịn được cảm thán, sức hấp dẫn của mĩ nữ quả nhiên to lớn! “Lão tam, đừng ra vẻ thanh cao ở đó, mau qua đây xem nè, hai mươi ứng cử viên chọn ra đây cho dù không phải hai mươi người đẹp nhất trường ta hẳn cũng không khác lắm, có thể có được bất cứ người nào trong đó cũng khá có cảm giác thành tựu nha!” Tả Vân Phi không hề quay đầu lại, kêu gọi Lâm Thiên.

    Lâm Thiên là đàn ông bình thường, cho nên mĩ nữ cũng có sức hấp dẫn mạnh mẽ với hắn, vội vàng bước qua. Ngụy Phong và Tiêu Bạch lúc này cũng lười mở máy tính, đều xúm lại. “Mười, chín… ba, hai, một! Chín giờ rồi, tiến hành bầu được rồi!” Tả Vân Phi nhìn đồng hồ nói.

    “Lão tứ, một phiếu quý giá của ngươi bầu cho ai?” Ngụy Phong vỗ vai Tả Vân Phi hỏi.

    “Không dễ quyết định nha, Liễu Thi năm ba, Tần Kha năm hai, Chu Dao, Mộ Dung Tuyết năm nhất bọn ta đều có tư cách cạnh tranh số một trên bảng!” Tả Vân Phi khó xử nói “Được rồi, ta bầu Chu Dao đi! Dẫu sao cũng cùng khóa với chúng ta, Mộ Dung Tuyết quá lạnh rồi!”

    Hai mươi ứng cử viên, năm nhất có sáu người, Tưởng Cầm, Mộ Dung Tuyết, Nam Cung Uyển Nhi, Chu Dao mà Tả Vân Phi nói lúc trước đều có trong đó.

    Theo thời gian trôi qua, số phiếu của mỗi ứng cử viên nhanh chóng tăng lên. Kì bầu chọn này chỉ có học sinh của đại học Hải Thiên mới có thể tham dự, hơn nữa mỗi người đều chỉ có một cơ hội bỏ phiếu. Đại học Hải Thiên có gần bốn mươi ngàn sinh viên, trong nửa giờ, số phiếu bầu cho hai mươi ứng cử viên đã hơn mười ngàn!

    “Tiểu Bạch, lão Ngụy, lão tam, các ngươi không bầu?” Tả Vân Phi quay đầu lại hỏi, bọn Lâm Thiên đều lắc lắc đầu. “Xem ra đứng đầu bảng người đẹp của trường là Tần Kha rồi, Chu Dao thật ra không kém cô ta, chẳng qua dẫu sao cũng là người mới, cơ sở quần chúng không tốt như Tần Kha!” Nhìn số liệu đó, Tả Vân Phi cảm khái “Thứ hạng của Liễu Thi thấp hơn năm ngoái, xem ra tin đồn cô có bạn trai là thật rồi!”

    “Lão tứ các ngươi từ từ nghiên cứu, ta hơi không được khỏe, đi ngủ trước!” Lâm Thiên chào một câu. Bọn Tả Vân Phi đều gật gật đầu, bây giờ Lâm Thiên cũng coi như là người bị thương, ngủ sớm một chút dưỡng thương cũng tốt.

    Lâm Thiên đương nhiên không muốn ngủ sớm như thế, vừa nằm lên giường, ý thức của hắn đã tiến vào trong Tinh Giới.

    “Tiểu Linh, giới thiệu kĩ hơn về Tinh Giới cho ta coi!” Lâm Thiên nói với Tiểu Linh xuất hiện trước mặt hắn.

    “Được, chủ nhân!” Tiểu Linh vỗ vỗ cánh, gật gật đầu nói “Tinh Giới là lão chủ nhân dùng để sưu tập văn minh, tổng cộng sưu tập 108800 nền văn minh, tuy cùng để trong một thiên hà, nhưng các nền văn minh không thể liên hệ trao đổi với nhau, khi có sức mạnh của chủ nhân trước đây, tất cả văn minh đều ở trong tình trạng thời gian dừng lại, nhưng kể từ hôm qua khi một tia tàn thức cuối cùng của chủ nhân rời đi, trạng thái thời gian dừng lại đã giải trừ, bây giờ thời gian trong cả Tinh Giới đều đang trôi đi bình thường, khi tinh thần lực của chủ nhân ngài vượt qua 100, có thể chỉnh tốc độ thời gian của Tinh Giới nhanh lên gấp đôi hoặc chậm xuống gấp đôi. Khi tiến vào Tinh Giới chủ nhân ngài cũng có thể chọn thể linh hồn tiến vào hay thân thể tiến vào, phương thức tiến vào khác nhau cũng có chỗ khác nhau, nếu thể linh hồn tiến vào, chỉ có thể tiến vào văn minh loại linh thể, mà thân thể tiến vào có thể tiến vào loại văn minh vật chất, lão chủ nhân từng nói, bằng vào sức mạnh của Tinh Giới, chủ nhân hiện nay mỗi một tuần có một lần cơ hội sống lại trong Tinh Giới, cơ hội này không phân biệt là thể linh hồn hay thân thể, chẳng qua chủ nhân ngài phải chú ý, trong mỗi một nền văn minh, nếu ngài đã chết một lần, vậy không thể tiến vào lần nữa, ví dụ nếu ngài đã chết trong nền văn minh a, vậy không thể tiến vào thế giới a lần nữa.”

    “Tiểu Linh, trong Tinh Giới, ta có thể lựa chọn lui khỏi Tinh Giới bất cứ lúc nào, đúng không?” Lâm Thiên hỏi.

    “Lui khỏi Tinh Giới cần chờ mười giây.”

    “Nếu ta dùng thể linh hồn tiến vào Tinh Giới, mà trong hiện thực có người gọi ta thì sao?”

    Tiểu Linh nói: “Tiểu Linh sẽ tự động phán đoán xem có gọi chủ nhân không, điều này chủ nhân không cần lo lắng!”

    Lâm Thiên gật gật đầu: “Được rồi, tạm thời là vậy đi. Tiểu Linh, bây giờ có cơ hội sống lại không, ta muốn tiến vào trong Tinh Giới.” Tiểu Linh nói: “Lão chủ nhân để lại ba lần cơ hội sống lại, sau này cứ cách một tuần lại tăng thêm một lần cơ hội sống lại, chủ nhân ngài muốn tiến vào kiểu thế giới nào?”

    “Có những loại thế giới nào vậy?” Lâm Thiên hỏi.

    “Lão chủ nhân sưu tầm 108800 nền văn minh hết sức toàn diện, căn bản mỗi loại hình văn minh đều có, như văn minh võ hiệp, văn minh tu chân, văn minh hiện đại, văn minh công nghệ cao, văn minh ma pháp huyền ảo, văn minh thẻ, văn minh linh hồn v.v… Bất kể chủ nhân chọn văn minh nào, khi tiến vào Tiểu Linh đều có thể cài ngôn ngữ của văn minh đó vào trong não chủ nhân, cho nên chủ nhân không cần phải lo lắng vấn đề không hiểu ngôn ngữ.”

    Lâm Thiên nhanh chóng suy nghĩ trong đầu. Văn minh tu chân, tu chân là thứ tốt, nhưng với chút thực lực hiện nay của hắn, sợ rằng vừa tiến vào đã bị một yêu quái ở đâu đó thò ra nuốt vào bụng mất rồi, văn minh hiện đại, cái này, hắn đang sống ở hiện đại rồi, tạm thời không nghĩ tới, văn minh công nghệ cao, hắn tiến vào đó cần thực lực không có thực lực, cần tri thức không có tri thức, muốn kiếm thứ gì tốt, khó! Còn lại văn minh võ hiệp, văn minh ma pháp huyền ảo, văn minh thẻ, văn minh linh hồn, Lâm Thiên suy nghĩ một phen, cuối cùng chọn văn minh võ hiệp, trong lòng mỗi người đàn ông đều có giấc mộng võ hiệp, Lâm Thiên tự nhiên cũng không ngoại lệ!

    “Tiểu Linh, ta chọn văn minh võ hiệp, có thế giới dạng như Thiên Long Bát Bộ không?” Lâm Thiên hỏi.

    “Thế giới Thiên Long Bát Bộ? Chủ nhân, trong Tinh Giới có một thế giới võ hiệp Thiên Long Bát Bộ, nó mới được sưu tập vào ** trăm năm trước, lúc đó chủ nhân vừa khéo du lịch tới dải Ngân Hà, văn minh Thiên Long Bát Bộ là một văn minh hư cấu, chủ nhân ngài có thể dùng thể linh hồn tiến vào!” Tiểu Linh nói.

    “Có thế giới Thiên Long Bát Bộ thật sao?” Lâm Thiên hưng phấn “Tiểu Linh, võ công trong đó có học được không?”

    “Được, chủ nhân. Chẳng qua võ công không phải học cái là được.” Tiểu Linh nói.

    “Nhưng cũng có cách học thành công phải không? Như Bắc Minh thần công, có thể hút nội lực của người khác, như Lăng Ba Vi Bộ, học cũng không mất nhiều thời gian.” Lâm Thiên không hề giảm hứng thú, hận không thể lập tức học được một đống tuyệt học kinh người, như cái gì Hàng Long Thập Bát Chưởng nè, Lục Mạch Thần Kiếm nè, Lăng Ba Vi Bộ gì đó!

    Cái khác không nói, Lăng Ba Vi Bộ, Lâm Thiên đã quyết định nhất thiết phải học, học được Lăng Ba Vi Bộ, an toàn tính mạng có thêm một tầng đảm bảo! “Đúng rồi Tiểu Linh, thế giới Thiên Long Bát Bộ là thế giới linh hồn, vậy nếu ta học được Bắc Minh thần công, nội lực hấp thu được trong đó có thể chuyển đến thân thể trong hiện thực không?” Lâm Thiên bỗng hỏi.

    “Nội lực hấp thu được không thể trực tiếp chuyển vào thân thể trong hiện thực được, nhưng có thể chuyển nội lực đó thành giới lực trước, sau đó lại dùng giới lực đó chuyển thành nội lực truyền vào thân thể trong hiện thực, quá trình chuyển đổi này, đại khái sẽ tiêu hao khoảng một nửa nội lực, chẳng qua có thể tiêu trừ tai họa ngầm do nội lực không tinh thuần.” Tiểu Linh giải thích.

    Lâm Thiên cười lớn: “Ha ha, tốt, tuy thiếu mất một nửa, nhưng có thể loại trừ tai họa ngầm do nội lực không tinh thuần cũng coi như bù trừ!”

    “Chủ nhân, ngài tiến vào ngay bây giờ sao?” Tiểu Linh hỏi. “Tiến vào, ta muốn xuất hiện tại gần thành Đại Lý Vân Nam!”

    Trong phòng ngủ, Lâm Thiên nhắm mắt nằm ngủ không chút động đậy, nhưng thể linh hồn của hắn đã xuất hiện bên một con đường lớn bên ngoài thành Đại Lý ở thế giới Thiên Long Bát Bộ trong Tinh Giới rồi. Trước sau trong khoảng ngàn mét trên đường không có người, cũng không lo bị người khác nhìn thấy. Nếu không phải như vậy, ban ngày ban mặt bỗng dưng xuất hiện một người, vậy rất đáng sợ nha! Một bộ cổ trang màu trắng mặc trên người Lâm Thiên lại khiến hắn có vài phần bộ dáng của “người trong giang hồ”!

    “Không khí thật trong lành, Tiểu Linh, ngươi còn nghe được ta nói không?” Lâm Thiên nhìn ngó xung quanh, nhẹ giọng hỏi. “Được, chủ nhân!” Giọng Tiểu Linh vang lên trong đầu Lâm Thiên, nghe được giọng Tiểu Linh, trong lòng Lâm Thiên bình tĩnh lại. Hắn tuy đã đọc qua bộ truyện “Thiên Long Bát Bộ”, nhưng đọc truyện là một chuyện, tự mình đến thế giới trong đó lại là một chuyện khác. Một thế giới xa lạ, luôn khiến người ta có vài phần bất an.

    “Đúng rồi Tiểu Linh, nếu hoạt động ở đây, thân thể trong hiện thực của ta ngày mai có uể oải không?” Lâm Thiên hỏi. “Có chút chút, nhưng không quá nghiêm trọng, linh hồn ngài hoạt động trong thế giới này, giống như nằm mơ trong đêm lúc bình thường, người mơ nhiều tuy giấc ngủ không quá tốt, nhưng ảnh hưởng không lớn, tinh thần lực của chủ nhân cao hơn người thường, ảnh hưởng lại càng nhỏ.” Câu trả lời của Tiểu Linh làm Lâm Thiên an tâm lại. Hắn sợ hoạt động môt ngày ở đây, kết quả ngày mai tỉnh lại liền mệt muốn chết, như vậy người khác sẽ lấy làm lạ, làm gì có chuyện ngủ một đêm lại mệt!

    “Tiểu Linh, thành Đại Lý là phía nào vậy, còn cách bao xa?” Lâm Thiên bỗng nhớ ra một vấn đề hết sức nghiêm trọng, hắn bây giờ không đồng xu dính túi, không có tiền, ở đâu cũng khó đi đứng nha! “Còn muốn thiên hạ vô địch gì chứ, xem ra phải giải quyết vấn đề giữ ấm trước đã, nếu vì chết đói mà mất cơ hội vào lại thế giới Thiên Long Bát Bộ không phải làm người ta hết ý kiến sao?” Lâm Thiên lầm bầm trong bụng.

    “Chủ nhân, ngài đi về phía trước, là đi tới thành Đại Lý, khoảng cách hai mươi dặm!” Tiểu Linh đáp.

    “Chách!” “Chách!”

    Phía sau truyền lại từng đợt tiếng vó ngựa, Lâm Thiên vội vàng né vô lề nhìn lại. Với thực lực hiện nay của Lâm Thiên, xem chừng ngay cả một người dân thường hơi cường tráng một chút trong thế giới Thiên Long Bát Bộ hắn cũng không đánh thắng nổi, chuyện gì cũng cần phải khiêm tốn.

    “Ngữ Yên, con của chúng ta kêu là Đoàn Vân, chuyến này đến Thiên Long tự đã nói cho bác của ta và Khô Vinh đại sư hiểu, tương lai nó sẽ là chủ nhân của nước Đại Lý!” Trên chiếc xe ngựa sang trọng, Đoàn Dự đã hơn ba mươi tuổi nhưng nhìn chưa tới ba mươi nắm tay Vương Ngữ Yên dịu dàng nói.

    “Đoàn Vân, Đoàn Vân, thật muốn con chúng ta sau này sẽ tự do tự tại như mây, nhưng thân ở hoàng gia, chúng ta lại không thể cho nó sự tự do đó, hơn nữa, bệnh của nó…” Vương Ngữ Yên dỗ đứa nhỏ trong lòng nói khe khẽ.

    Lâm Thiên nhìn chiếc xe ngựa có mấy chục hộ vệ cưỡi ngựa, lá cờ thêu một chữ “đoàn” thật lớn bay cao, làm sao không biết trên xe ngựa đó là chủ nhân hiện tại của nước Đại Lý, thân thuộc hàng cao thủ tuyệt đỉnh trong giang hồ, Đoàn Dự! Trong lòng khẽ động, Lâm Thiên bước một bước ra đường cao giọng la: “Xin hỏi có phải vợ chồng Đoàn Dự không, tại hạ gặp nạn ở đây, muốn đi tới thành Đại Lý, không biết có quá giang được không?”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý cho Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102247
    Thảo luận về Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102248
    Đăng ký dịch Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102249
    Lần sửa cuối bởi lamsonquaikhach, ngày 12-12-2013 lúc 17:16.
    Hỏa hồng Nhật Tảo oanh thiên địa

    Kiếm bạt Kim Biên khốc quỷ thần

  6. Bài viết được 78 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    banoihuong,BaTuocQuy,bekhung83,bopday2004,BTT,chl10808,cjcmb,codon.trai,crazyboy74,cucaiduong,Darkpinces,del_name,diangucmauden,dohongnhung,dong_ta,ducvietvtv,dungkhocnhaem,enbosiro,freejack,froge123,hac am,haihaigio,hardy_boy,heo_voi,hoanglan87,holyushi,htluu,huyhao,interfol,jinling,Kazack,kier,kikochi,LBV1992,Longinus,longthan9919,MaLongy,malum,michoutk,Misugi,Nại Hà,nguphoha,nguyenduy1k,nhockenk,niemdc1,noobpro,nsguyenan,paita999,romolus82,ronkute,rukuru,sai1000,sakai,sauhon,Sở Phong,sony21in,thanhvt,thannhan,ThậpTamThiênSứ,thefriend1122,thunreigu,tieubao01,tobano,trunghoc198919891989,Trường Minh,tungd,Ui_da,umedaboy,uranos,vampireheart,vannhan_qng,vietthuan,vietZX123,vipboy247,windylonely,x_chien,Đình Tống,Đờ Lờ Quy,
  7. #4
    Ngày tham gia
    Dec 2007
    Đang ở
    Nông Lâm tự
    Bài viết
    1,853
    Xu
    3,351

    Mặc định

    Quyển 1
    Chương 4: Mạo xưng thầy thuốc một lần!
    Dịch: lamsonquaikhach
    Nhóm dịch: Phong Lưu Bang
    Nguồn: Tàng Thư Viện


    Hành động này của Lâm Thiên có thể nói là cực kì lớn mật, ngăn cản đoàn xe của Đoàn Dự lúc này đã là hoàng đế Đại Lý không nói, còn cao giọng gọi tên húy của Đoàn Dự, nếu xử lý nghiêm, giết hắn cũng không sai! Chẳng qua Lâm Thiên biết tính tình Đoàn Dự, nếu trong xe quả thật là Đoàn Dự thì tuyệt đối không có chuyện giết hắn.

    “To gan, không ngờ dám gọi thẳng tên húy hoàng thượng!” Hai thị vệ lập tức vung roi ngựa về phía Lâm Thiên.

    “Dừng tay!” Tiếng hô của Đoàn Dự kịp thời truyền lại, xe anh ta ngồi tuy còn cách Lâm Thiên một khoảng, nhưng với tu vi của Đoàn Dự, tự nhiên nghe rõ lời Lâm Thiên. “Ngữ Yên, ta ra ngoài xem thử, dường như là một người thú vị, với địa vị của ta hiện nay, dám gọi thẳng tên ta cũng hiếm!” Đoàn Dự bây giờ đã là hoàng đế, người bình thường, tự nhiên sẽ cung cung kính kính gọi hắn là hoàng thượng, còn không thiếu chuyện lạy hắn mấy lạy, mà người trong giang hồ gặp hắn, lớn tuổi có lẽ sẽ gọi hắn là Đoàn thiếu hiệp, ngang lứa thì gọi một tiếng Đoàn huynh, gọi thẳng tên hắn, ít!

    “Tiểu huynh đệ là người nước Tống?” Đoàn Dự từ trên xe nhẹ nhàng cất bước một cái đã ở cách ba mét trước mặt Lâm Thiên, những thị vệ đó lại không có gì căng thẳng, với nhãn lực của bọn họ, có thể thấy Lâm Thiên hoàn toàn không có võ công trong người, hơn nữa, với võ công của Đoàn Dự, trong thiên hạ ngày nay, có thể làm hắn bị thương có được mấy người? Những thị vệ bọn hắn đây, hộ vệ chỉ là chuyện phụ, chủ yếu là để tôn lên uy nghiêm của hoàng gia mà thôi!

    Lâm Thiên hơi gật gật đầu: “Có thể coi là vậy!” Bây giờ hắn coi như cố gắng giả bộ bình tĩnh, hoàng đế một nước, lại là cao thủ tuyệt đỉnh hiếm có trong thiên hạ, trên người Đoàn Dự tự nhiên mang theo một luồng khí thế, Lâm Thiên chưa bị khí thế dọa ngã là quý lắm rồi. Đương nhiên, đây là kết quả do Đoàn Dự cố ý thu liễm, nếu không, cho dù ý chí Lâm Thiên có mạnh hơn, e rằng cũng bị luồng khí thế đó ép ngã lăn ra đất rồi!

    Đoàn Dự thấy Lâm Thiên không kiêu không hèn, trong lòng cũng có vài phần hảo cảm. Một người bình thường có thể làm tới mức này đã là quý hiếm rồi! Chẳng qua trong lòng hắn hiếu kì ở chỗ, rốt cuộc là điều gì lại khiến một người bình thường không có chút võ nghệ nào lại dám nói chuyện bình đẳng với mình như vậy?! “Một kẻ có bí mật!” Đoàn Dự thầm phán đoán trong lòng.

    “Nếu tiểu huynh đệ không chê, gọi ta một tiếng Đoàn đại ca là được, cùng ngồi một xe với ta được chứ?” Đoàn Dự mở miệng nói. Lâm Thiên mừng rỡ trong lòng, hắn không ngờ lại tạo được quan hệ với Đoàn Dự nhanh thế, cười nói: “Đoàn đại ca, là tiểu đệ trèo cao, tiểu đệ họ Lâm, đơn danh một chữ Thiên, nếu tiểu đệ đoán không sai, chị dâu cũng ở trên xe đúng không, tiểu đệ cùng vào sợ không ổn!”

    “Có gì mà không ổn, tuy thân phận ta và Ngữ Yên bây giờ hơi thay đổi, nhưng dẫu sao cũng là người trong giang hồ, không có nhiều lễ nghi phiền phức như vậy!” Đoàn Dự xua xua tay. “Như vậy, tiểu đệ mạo muội rồi!” Lâm Thiên không thoái thác nữa.

    “Ha ha, mời tiểu huynh đệ!” Đoàn Dự đi trước dẫn đường, dẫn Lâm Thiên tới ngay cạnh xe ngựa.

    Xe ngựa to lớn, ngồi mười người cũng chẳng có vấn đề gì, Lâm Thiên và Đoàn Dự lên xe ngồi xuống, trong xe vẫn còn rất rộng rãi!

    “Chị dâu quả nhiên giống như giang hồ đồn đại, đẹp như thiên tiên! Đoàn đại ca quả nhiên có phúc!” Lâm Thiên hơi đánh giá Vương Ngữ Yên ngồi sau xe rồi quay đầu lại mỉm cười. Nói thật, hắn không nhìn rõ lắm, liều mạng đánh giá kĩ vợ người ta, là một hành vi rất không lễ phép.

    “Đúng vậy, có được Ngữ Yên, là việc hạnh phúc nhất đời này của ta!” Trong ánh mắt Đoàn Dự nhìn Vương Ngữ Yên đầy nhu tình. “Tiểu huynh đệ ngươi có cô nương nào theo chưa? Nếu chưa có, nước Đại Lý chúng ta có không ít cô nương dung mạo xinh đẹp!” Sắc mặt Lâm Thiên hơi đỏ, hắn không ngờ Đoàn Dự lại nói kiểu đó, ngượng ngùng cười nói: “Đoàn đại ca, tiểu đệ tuổi còn nhỏ, tạm thời còn chưa nghĩ tới chuyện đó.”

    Lúc này, đứa nhỏ Vương Ngữ Yên đang ẵm đột nhiên khóc lên, hơn nữa khuôn mặt lại biến thành tái mét! “Vân nhi, Vân nhi!” Vương Ngữ Yên hốt hoảng, vội vàng nắm tay Đoàn Vân bắt mạch, nhưng trong lúc vội vàng, nhất thời cô nào bắt được rõ?!

    “Đoàn lang, chàng tới!” Vương Ngữ Yên gọi Đoàn Dự.

    Đoàn Dự lắc mình, đã từ đối diện Lâm Thiên tới bên trái Vương Ngữ Yên ở cuối xe, tay trái thò ra nắm lấy tay Đoàn Vân, tay phải áp lên lưng Đoàn Vân, nội lực không ngừng tuôn vào cơ thể Đoàn Vân. Theo Đoàn Dự không ngừng truyền nội lực, sắc mặt Đoàn Vân cuối cùng cũng tốt hơn một chút, khuôn mặt hồi phục một ít sắc hồng, nhưng trên mặt Đoàn Dự và Vương Ngữ Yên đều đầy buồn rầu.

    “Đoàn đại ca, đây là?” Lâm Thiên do dự hỏi.

    Đoàn Dự hít sâu một hơi: “Tiểu huynh đệ, đây là con ta Đoàn Vân, không biết vì sao, Vân nhi từ sau khi sinh ra thường thường xuất hiện tình trạng như vừa rồi, ngự y trong cung, giang hồ thánh thủ, không biết đã xem qua bao nhiêu lần, nhưng không ai xem được Vân nhi bị bệnh gì! Vì vậy, lần này thậm chí còn đến Thiên Long tự quấy rầy Khô Vinh đại sư, nhưng, ài!”

    “Tiểu Linh, ngươi có thể kiểm tra thân thể Đoàn Vân một cái được không?” Lâm Thiên thầm hỏi Tiểu Linh. “Được, chủ nhân, chẳng qua nếu muốn trị khỏi, cần chủ nhân ngài tiêu hao giới lực!” Giọng trong vắt của Tiểu Linh vang lên trong đầu Lâm Thiên. Lâm Thiên nghe nói mừng rỡ, nếu có thể tìm ra chứng bệnh của Đoàn Vân đồng thời trị khỏi nó…

    “Đoàn đại ca, tiểu đệ từng học qua một ít y thuật, không biết tiểu đệ có giúp đỡ được chút nào không?” Lâm Thiên lên tiếng.

    Đoàn Dự nhìn Lâm Thiên bất quá chỉ khoảng hai mươi tuổi, cho dù có học qua y thuật, nhưng có thể tinh thâm đến đâu? Ngự y trong cung, vô số danh y trong giang hồ đều không tìm ra chứng bệnh, một thằng nhóc thì giúp gì được? Chẳng qua dù sao cũng có một tia hi vọng, lại thêm Lâm Thiên cho hắn một loại cảm giác thần bí, cho nên Đoàn Dự vẫn gật gật đầu ra hiệu đồng ý.

    Lâm Thiên làm bộ đưa hai ngón tay ra bắt mạch cho Đoàn Vân, trong đầu lại giục Tiểu Linh kiểm tra nhanh chút, cũng khoảng mười giây, Tiểu Linh đã có kết quả, nói trong đầu Lâm Thiên: “Chủ nhân, là do quả tim bẩm sinh không hoàn thiện, cho nên mới xuất hiện triệu chứng vừa rồi, loại bệnh này dùng thủ đoạn tầm thường không tra ra được, nhưng Tiểu Linh là quang não đỉnh cấp của đế quốc văn minh cấp 12, tra ra chút vấn đề này vẫn rất dễ dàng, nếu muốn trị khỏi hoàn toàn, cần chủ nhân tiêu hao 30 duy giới lực, chẳng qua hiện nay chủ nhân mới có 2 duy giới lực.”

    Lâm Thiên đưa tay ra, tuy không hi vọng, nhưng Đoàn Dự lại hi vọng hỏi: “Lâm huynh đệ, thế nào rồi?” “Đoàn đại ca, nếu đệ nói đệ tìm ra, huynh nhất định cho rằng đệ nói khoác!” Lâm Thiên cười nhẹ nói “Tuy nhiên đệ phải nói, đệ thật sự đã kiểm tra ra, hơn nữa, về phần trị khỏi đệ cũng có vài phần tự tin nhất định!”

    Cho dù với tâm cảnh của Đoàn Dự, lúc này nghe Lâm Thiên nói trong lòng cũng mừng như điên: “Lâm huynh, ngươi thật sự có thể trị khỏi cho đứa nhỏ?”

    “Ngàn lần chắc chắn, tội khi quân đệ không dám phạm đâu, ha ha!” Lâm Thiên cười nói. “Ơ đây không có vua, chỉ có cha của đứa nhỏ bị bệnh, Lâm huynh đệ, nếu có thể trị khỏi cho Vân nhi, đệ sẽ là vị khách tôn quý nhất của cả Đại Lý!” Đoàn Dự trịnh trọng nói. Có trời làm chứng, vì trị bệnh cho Đoàn Vân hắn đã tốn bao nhiêu tâm tư.

    “Trời cao thương xót!” Vương Ngữ Yên yêu thương vỗ về Đoàn Vân đang ngủ say, nhẹ giọng nói.

    Quãng đường hai mươi dặm nháy mắt đã tới, Lâm Thiên ngồi xe đã tiến vào trong thành Đại Lý, xe ngựa không dừng, đi thẳng tới hoàng cung Đại Lý.

    Xe ngựa dừng lại, Lâm Thiên và Đoàn Dự, Vương Ngữ Yên xuống xe, còn Đoàn Vân, tự nhiên được Vương Ngữ Yên ẵm trong lòng. Không để ý đến những quan viên đến đón tiếp, Đoàn Dự vội vàng bố trí cho Lâm Thiên một phủ đệ, sau đó cùng Vương Ngữ Yên ẵm Đoàn Vân vào trong phủ đệ.

    Sự xa hoa của hoàng gia khiến Lâm Thiên kinh dị không thôi, những cung nữ thị vệ hành lễ với hắn cũng làm hắn rất không quen, chẳng qua Lâm Thiên nỗ lực thích ứng với tất cả những thứ này, đồng thời trong lòng cũng âm thầm cảnh cáo mình, đối với thế giới này mà nói, hắn chẳng qua chỉ là một khách qua đường!

    “Lâm huynh đệ, vẫn xin cho biết Vân nhi rốt cuộc bị bệnh gì?” Đoàn Dự gấp gáp hỏi.

    “Đoàn đại ca, trên thân người có hai cơ quan quan trọng nhất, một là bộ não, hai là quả tim. Bộ não Đoàn Vân phát triển rất tốt, nhưng quả tim thì tiên thiên không tốt, cũng vì như vậy, Đoàn Vân cứ cách một thời gian phát bệnh một lần, nếu đệ đoán không sai, thời gian này càng lúc càng ngắn!” Lâm Thiên nói.

    Đoàn Dự gật gật đầu: “Không sai, thời gian trước đây, Vân nhi cách mười ngày nửa tháng mới bệnh một lần, còn bây giờ đã gần như mỗi ngày bệnh một lần rồi!”

    “Đoàn đại ca, đệ có thể trị khỏi cho Đoàn Vân, nhưng có lẽ phải cần thời gian mười ngày nửa tháng!” Lâm Thiên nói. “Nhanh vậy?” Đoàn Dự kinh ngạc. “Không biết Lâm huynh đệ cần áp dụng thủ đoạn trị liệu nào, có cần ta chuẩn bị một chút không?”

    “Đoàn đại ca chắc thắc mắc vì sao một người bình thường như đệ lại hành tẩu giang hồ đúng không? Đệ cũng có tu luyện, nhưng tu luyện ra không phải nội lực, mà là một loại năng lượng trị liệu, loại năng lượng này có thể trị liệu bệnh tật, nhưng lại không thể làm tổn thương địch nhân!” Lâm Thiên nói xạo.

    “Lâm huynh đệ có bản lĩnh thần kì nhưng lại không có phương pháp chống địch, hành tẩu giang hồ hết sức nguy hiểm nha!” “Tổ tiên Lâm gia truyền dạy, phàm con cháu Lâm gia phải hành y trong thiên hạ, cho dù nguy hiểm, cũng không có cách nào! Trước đây đệ không nói những chuyện này, chẳng qua Đoàn đại ca tự nhiên sẽ không hại đệ, nói thì nói cũng được!” Lâm Thiên nói.

    Đoàn Dự đi qua đi lại vài bước, nói: “Lâm huynh đệ, nếu đệ có thể trị khỏi cho Vân nhi, ta sẽ có một môn bộ pháp thần kì để tặng, tin rằng sau khi ngươi học rồi, sau này hành tẩu giang hồ sẽ an toàn hơn không ít!” Lâm Thiên mừng rỡ trong lòng, nói nhiều như vậy, chẳng phải vì để Đoàn Dự dạy hắn Lăng Ba Vi Bộ sao? Bộ pháp thần kì mà Đoàn Dự nói, tự nhiên là Lăng Ba Vi Bộ không còn nghi ngờ gì nữa!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý cho Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102247
    Thảo luận về Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102248
    Đăng ký dịch Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102249
    Hỏa hồng Nhật Tảo oanh thiên địa

    Kiếm bạt Kim Biên khốc quỷ thần

  8. Bài viết được 79 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    banoihuong,BaTuocQuy,bekhung83,bopday2004,BTT,chl10808,cjcmb,codon.trai,crazyboy74,cucaiduong,Darkpinces,del_name,diangucmauden,dohongnhung,dong_ta,ducvietvtv,dungkhocnhaem,enbosiro,freejack,froge123,hac am,haihaigio,hardy_boy,heo_voi,hoanglan87,holyushi,htluu,huyhao,interfol,jinling,Kazack,kier,kikochi,kkk3k,LBV1992,linhhien789,Longinus,longthan9919,MaLongy,malum,michoutk,Misugi,nam_god,Nại Hà,nguphoha,nguyenduy1k,nhockenk,niemdc1,noobpro,nsguyenan,paita999,romolus82,ronkute,rukuru,sai1000,sakai,sauhon,Sở Phong,sony21in,thanhvt,thannhan,ThậpTamThiênSứ,thefriend1122,thunreigu,tieubao01,tobano,trunghoc198919891989,Trường Minh,tungd,Ui_da,umedaboy,vampireheart,vannhan_qng,vietZX123,vipboy247,windylonely,x_chien,Đình Tống,Đờ Lờ Quy,
  9. #5
    Ngày tham gia
    Dec 2007
    Đang ở
    Nông Lâm tự
    Bài viết
    1,853
    Xu
    3,351

    Mặc định Chương 5: Kết nghĩa kim lan

    Quyển 1
    Chương 5: Kết nghĩa kim lan
    Dịch: lamsonquaikhach
    Nhóm dịch: Phong Lưu Bang
    Nguồn: Tàng Thư Viện


    “Đoàn đại ca, tiểu đệ nhất định sẽ làm hết sức!” Lâm Thiên nói “Chị dâu, không bằng để đệ xem Đoàn Vân một cái, tuy không thể trị hết ngay, nhưng cũng có thể làm bệnh tình ổn định lại.” Vương Ngữ Yên làm gì có lý do gì từ chối, vội vàng giao Đoàn Vân vào tay Lâm Thiên, cô cũng không lo Lâm Thiên làm hại Đoàn Vân, có đại cao thủ Đoàn Dự ở đây, trừ phi Lâm Thiên không cần mạng nữa, nếu không sao lám làm Đoàn Vân bị thương!

    Lâm Thiên nhận lấy Đoàn Vân cẩn thận ẵm bằng tay trái, tay phải nhẹ nhàng đặt lên ngực Đoàn Vân. “Tiểu Linh, đầu tiên trị cho nó chút đã!” Lâm Thiên nói với Tiểu Linh trong đầu, tuy giới lực không nhiều, nhưng để được Đoàn Dự tin tưởng nhiều hơn, hắn chỉ có thể trị liệu trước một chút, cũng may loại bệnh tiên thiên không tốt như Đoàn Vân đây cũng không cần phải trị hết một lần, có thể chia làm nhiều lần, mỗi lần trị một chút cũng được!

    “Được rồi chủ nhân!” Tiểu Linh đáp ứng một tiếng, Lâm Thiên liền cảm thấy một luồng sức nóng chảy tới trên bàn tay phải hắn rồi từ từ thấm vào trong ngực Đoàn Vân. Theo luồng sức nóng chảy vào, Đoàn Vân đang ngủ cũng lộ ra nụ cười vui sướng. Ba phút trôi qua, Lâm Thiên rút tay lại, xấu hổ nói: “Đoàn đại ca, tiểu đệ học nghệ không tinh, năng lượng trị liệu trong cơ thể còn ít ỏi không thể một lần trị khỏi cho Đoàn Vân, chẳng qua có lần trị liệu này, trong mấy ngày hẳn Đoàn Vân sẽ không xảy ra chuyện đau đớn như vậy nữa!”

    Đoàn Dự tiếp lấy Đoàn Vân, vội vàng bắt mạch kiểm tra, rất nhanh, trên mặt Đoàn Dự lộ ra vẻ vui mừng: “Lâm huynh đệ quá khiêm tốn rồi, ta cảm thấy thân thể Vân nhi đã đỡ hơn một chút rồi, năng lực của Lâm huynh đệ thật thần kì, có thể gặp được Lâm huynh đệ ngươi là phúc phận của Đoàn Dự ta, cũng là tạo hóa của Đoàn Vân.”

    Đoàn Dự lại giao Đoàn Vân cho Vương Ngữ Yên đang nôn nóng: “Ngữ Yên, trước tiên nàng mang Vân nhi đi nghỉ đi!” Vương Ngữ Yên nhẹ nhàng gật gật đầu, ôm Đoàn Vân cùng bốn a hoàn rời đi.

    “Lâm huynh đệ, ta may mắn hơn đệ vài tuổi, gọi ngươi một tiếng hiền đệ được chứ?” Đoàn Vân được cứu, trong lòng Đoàn Dự cũng trở nên nhẹ nhõm, mỉm cười nói, hắn vốn là người thích kết giao bằng hữu, Lâm Thiên có bản lĩnh thần kì thế này, lại cứu trợ con hắn, tự nhiên hắn phải tỏ ra thân cận hơn vài phần. Lâm Thiên đương nhiên sẽ không cự tuyệt, vui mừng nói: “Lâm Thiên từ nhỏ không có anh, có thể cùng Đoàn đại ca kết làm anh em khác họ là phúc phận của Lâm Thiên!” “Ha ha, tốt, hoàng thiên tại thượng, hậu thổ tại hạ, hôm nay Đoàn Dự cùng Lâm Thiên kết làm anh em khác họ, cùng phú quý, chung sinh tử!” Đoàn Dự dựng thẳng ngón tay, lớn giọng thề.

    Lâm Thiên kích động nói: “Hoàng thiên tại thượng, hậu thổ tại hạ, hôm nay Lâm Thiên cùng Đoàn Dự kết làm anh em khác họ, cùng phú quý, chung sinh tử!”

    “Đại ca, xin nhận của đệ một lạy!” Lâm Thiên ôm quyền, khom eo thật sâu.

    Đoàn Dự nhận một lễ của Lâm Thiên, nói: “Hiền đệ, lễ ta nhận, nhưng đệ không thể gọi ta là đại ca, ta còn có kết hai nghĩa huynh đệ, một là Tiêu Phong, người còn lại là Hư Trúc. Đệ đã kết nghĩa với ta, tự nhiên có thêm hai ca ca. Nhị ca Hư Trúc của đệ hiện tại chắc là ở trong cung Linh Thứu, còn đại ca Tiêu Phong của đệ…” Nói tới đây, Đoàn Dự lại không nói tiếp được nữa!

    “Vậy, đệ xưng hô huynh là tam ca, tam ca, chuyện của đại ca đệ có nghe qua, đại ca chính là đại anh hùng đỉnh thiên lập địa. Con người ai chẳng chết, cái chết của đại ca nặng hơn Thái Sơn!” Lâm Thiên nói.

    “Nói đúng lắm, trái lại là ta quá đàn bà rồi!” Đoàn Dự nói “Tứ đệ, ngươi có đọc kinh Dịch chưa? Bộ pháp ta định dạy chắc đệ đã biết, chính là Lăng Ba Vi Bộ, học Lăng Ba Vi Bộ, nếu có đọc kinh Dịch, sẽ làm ít hưởng nhiều!”

    Kinh Dịch, người thời xưa học tập hẳn không ít người từng đọc qua, nhưng Lâm Thiên lại là người hiện đại nha, người hiện đại có mấy người từng đọc qua kinh Dịch chứ? “Tiểu Linh, trong kho tư liệu của ngươi có kinh Dịch không? Có thể cài thẳng vào trong đầu ta được không?” Lâm Thiên hỏi thầm trong đầu.

    “Chủ nhân, trong kho tư liệu của Tiểu Linh hoàn toàn không có kinh Dịch. Nhưng sau khi chủ nhân trở về hiện thực Tiểu Linh có thể lên mạng tra cứu, chẳng qua tư liệu có liên quan tới ngôn ngữ đã được lão chủ nhân xử lý rồi, truyền thẳng vào đầu chủ nhân hoàn toàn không làm tổn hại tới chủ nhân, còn những tin tức khác, cài vào sẽ mang tới tổn hại nhất định đối với thần kinh não của chủ nhân, cần phải tiêu hao giới lực để bảo vệ đại não của chủ nhân ngài!” Tiểu Linh đáp, tuy nói không ít, nhưng vì là linh hồn trao đổi trực tiếp, chỉ trong thời gian nháy mắt đã xong.

    “Tam ca, kinh Dịch đệ đã từng đọc qua, nhưng đó đã là chuyện rất lâu trước đây, để nhớ lại sợ cũng cần một chút thời gian!” Lâm Thiên nói. “Nếu đã vậy, vậy tối nay đệ cứ nhớ lại cho tốt đi, để lát ta cho người mang qua một ít sách vở!” Đoàn Dự phân phó a hoàn chăm sóc Lâm Thiên cho tốt, sau đó cáo từ rời đi.

    Không để đám a hoàn giúp đỡ, Lâm Thiên thoải mái tắm nước nóng, tính toán thời gian, trong hiện thực hẳn cũng sắp hết một đêm rồi, lúc này Đoàn Dự cũng phái người mang mấy cuốn sách tới, chính là những sách có liên quan tới kinh Dịch.

    “Ở đây có mật thất dùng để tu hành không?” Lâm Thiên hỏi một a hoàn. “Thưa đại nhân, tòa Lăng Anh phủ này đa phần dùng để chiêu đãi nhân sĩ võ lâm, cho nên có mật thất tu hành, xin đại nhân đi theo nô tì!”

    Mật thất của Lăng Anh phủ lại ở hậu viện, tổng cộng có ba gian, đều là nhà đá. A hoàn dẫn đường nói: “Đại nhân, sau khi mật thất đóng cửa, chỉ có thể mở ra từ bên trong, xin đại nhân cẩn thận tu luyện! Ngoài ra, trong mật thất có chuẩn bị sẵn ba ngày lương khô và nước.”

    “Nếu tam ca có tới, nói với huynh ấy ta phải nghiên cứu kinh Dịch và hồi phục công lực!” Lâm Thiên nói xong, cầm mấy cuốn sách Đoàn Dự phái người mang tới tiến vào một gian mật thất.

    Cửa mật thất vừa đóng lại, Lâm Thiên bỏ sách xuống, bảo Tiểu Linh đưa mình về hiện thực, mười giây thời gian vừa trôi qua, ý thức của Lâm Thiên đã trở về trong thân thể!

    Mở mắt ra, trời chẳng qua cũng chỉ hơi sáng, cảm thấy tinh thần hơi mệt mỏi, Lâm Thiên nhắm mắt lại, ngủ thiếp đi.

    Ngủ được ba tiếng đồng hồ, Lâm Thiên bị Tả Vân Phi kêu dậy. “Lão tứ, hôm nay được nghỉ mà, gọi ta dậy sớm vậy làm gì?” Lâm Thiên lăn qua, hơi oán trách nói. “Đương nhiên là dậy sớm chút để xem tình hình xếp hạng hoa hậu trường rồi! Tối hôm qua mãi tới hai giờ mới lên giường ngủ đấy!” Tả Vân Phi cười hè hè, nhanh nhẹn mở máy tính.

    Đã dậy rồi, Lâm Thiên cũng không muốn ngủ lại. “Lão tứ, ngày mai là kỷ niệm 70 năm quốc khánh, định làm gì?” Lâm Thiên vừa mặc đồ vừa hỏi.

    “Chuyện này còn hỏi? Đương nhiên là đi Bắc Kinh xem lễ quốc khánh rồi, 70 năm quốc khánh, đây là hội lớn khó gặp đấy! Lão tam, đừng nói với ta ngươi không chuẩn bị đi nha!” Tả Vân Phi quay đầu sang nói.

    Lâm Thiên cau cau mày: “Ta cũng muốn đi, nhưng lúc này làm sao mua được vé xe chứ?” “Không cần mua vé xe, thành phố Hải Thiên cũng cách không xa lắm, chúng ta chạy xe tới, mệt thì mệt chút, nhưng thoải mái hơn chen chúc trên xe lửa, máy bay không ít! Tiểu Bạch và lão Ngụy đều đồng ý rồi, là một thành viên của phòng 306, lúc này ngươi không thể tuột xích nha!” Tả Vân Phi nói.

    Lâm Thiên gật gật đầu: “Nếu vậy thì không có vấn đề gì.”

    Lúc này, Tả Vân Phi đã đăng nhập vào diễn đàn đại học Hải Thiên rồi “Quả nhiên không khác lắm so với trong tưởng tượng, Chu Dao, Mộ Dung Tuyết, Nam Cung Uyển Nhi, Tưởng Cầm đều tiến vào top 10, Liễu Thi không ngờ lại rớt xuống thứ chín, đúng là họa do bạn trai gây ra, Tần Kha đứng đầu cũng coi như xứng đáng!” Tả Vân Phi lớn giọng công bố “Chất lượng tân sinh khóa này cao thật nha, không ngờ có bốn người tiến vào top 10!”

    “Lão tam, đừng ở đó bình luận, mau chuẩn bị đi, từ Hải Thiên tới Bắc Kinh đi xe cũng mất ba bốn tiếng đồng hồ, bây giờ sắp chín giờ rồi, chúng ta phải nhanh lên!” Ngụy Phong từ bên ngoài đi vào, trong tay cầm mấy phần đồ ăn sáng. “Ái chà chà, lão Ngụy, ngươi đúng là Lôi Phong (1) của thời đại mới nha!” Tả Vân Phi cười hè hè, chộp ngay một phần đồ ăn.

    (1): Lôi Phong: anh hùng nhân dân của Trung Quốc, giúp người không để lại tên, chỉ… ghi nhật ký. Lôi Phong thường được chính quyền Trung Quốc lấy ra làm gương cho nhân dân học tập. Ai từng coi "Ma thổi đèn" chắc biết.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Mấy người đùa giỡn ăn xong bữa sáng, điện thoại di động của Tả Vân Phi bỗng reo lên. “A lô, ai vậy?” Số lạ, Tả Vân Phi bắt máy lên hỏi. “Tả Vân Phi, đừng nói ngươi không nhận ra giọng của bản tiểu thư nha!” Dù qua điện thoại, Tả Vân Phi cũng cảm thấy sát khí mạnh mẽ “Bạn học, ta không nhận ra ngươi, ta cúp đây!” Tả Vân Phi đương nhiên không phải không nhận ra, mà vì nhận ra rồi, hắn mới vội vàng cúp điện thoại, đầu bên kia điện thoại, không phải ma nữ Nam Cung Uyển Nhi mà hắn nói thì là ai?!

    “Tả Vân Phi, ngươi dám cúp điện thoại của bản tiểu thư thì ngươi chết chắc rồi!” Nam Cung Uyển Nhi nói rất lớn, không tránh khỏi cả đám Lâm Thiên đều nghe thấy, ba người nhìn Tả Vân Phi, lộ ra nụ cười quái dị.

    “Bà cô, ta nhận sai, ta nhận sai được chưa? Lão nhân gia ngài làm phúc, tha cho ta một lần, OK?” Tả Vân Phi buồn bực trong lòng, sao Nam Cung Uyển Nhi lại có số điện thoại của hắn được chứ! “Bây giờ ta không định tìm ngươi làm phiền, giao cho ngươi một chuyện, nếu làm ổn thỏa, chuyện ngày hôm qua coi như bỏ qua!” Nam Cung Uyển Nhi nói “Thật sao?” Tả Vân Phi thật sự không biết Nam Cung Uyển Nhi lại có thể đại phát thiện tâm. “Bản tiểu thư cần phải lừa ngươi sao? Ta, Mộ Dung Tuyết, Chu Dao, còn có Tần Kha muốn tới Bắc Kinh xem hội, chuẩn bị xe, ngoài ra bảo vệ an toàn cho bọn ta trong chuyến đi Bắc Kinh, chuyện ngày hôm qua coi như xong!”

    Tả Vân Phi còn tưởng điều kiện của Nam Cung Uyển Nhi hết sức khó làm, nghe vậy cũng tròn mắt lên, chuyện này chính xác là phục vụ người đẹp nha! “Bạn học Nam Cung, ngươi xác định đầu óc của ngươi đang bình thường đó chứ?” Tả Vân Phi chậm rãi nói. “Khốn nạn, nửa tiếng sau bọn ta tới cổng trường!”

    Cúp điện thoại xong, Tả Vân Phi nghi hoặc nói: “Tiểu Bạch, lão Ngụy, lão tam, các ngươi nghe rõ rồi chứ? Các ngươi nói chuyện này có ngụy dị không?” “Xem ra Nam Cung Uyển Nhi nhìn trúng ngươi!” Ngụy Phong nghiêm trang nói. “Lòng dạ con gái như kim dưới đáy biển!” Tiêu Bạch nói. Lâm Thiên dang hai tay ra: “Lão tứ, ta không có ý kiến.”

    “Mẹ nó, quản hắn làm gì, có bốn đại mĩ nữ cùng đi xem hội tốt hơn so với bốn đại lão gia chúng ta cùng đi chứ!” Tả Vân Phi tự an ủi “Tiểu Bạch, tám người xe của ta chở không hết, ta biết tiểu tử ngươi có xe đậu ở gần đây, mau chạy xe tới đi!”

    Bốn người bận rộn một hồi, đều đã thay quần áo, Tả Vân Phi, Tiêu Bạch, Ngụy Phong đều mặc hàng hiệu khắp người, còn Lâm Thiên, mặc một bộ đồ đi dạo tuy sạch sẽ nhưng còn cách mức “xuất chúng” rất xa.

    “Go, go, go!” Bốn người hăng hái xông ra khỏi kí túc xá, Lâm Thiên và Ngụy Phong đi về phía cổng trường, còn Tả Vân Phi và Tiêu Bạch thì đi lấy xe không biết đậu ở đâu của họ.

    Từ đằng xa, bọn Lâm Thiên đã nhìn thấy một đám người xúm xít ở cổng trường, nhìn qua sợ rằng không dưới hai ba trăm người. “Lão ngụy, giờ chúng ta có chen vào để mọi người chỉ trích không? Hay chờ lão tứ, tiểu Bạch cùng “đồng cam cộng khổ”?” Đến bên ngoài đám người, Lâm Thiên nhẹ giọng hỏi Ngụy Phong bên cạnh. Tình hình trong đám người bọn hắn đã thấy rõ, may nhờ tối qua có nhìn hình, bốn đại mĩ nữ trong đám người hắn đều nhận ra, chính là Nam Cung Uyển Nhi, Tần Kha, Chu Dao còn có cả Mộ Dung Tuyết.

    “Người thật dễ coi hơn ảnh!” Lâm Thiên lầm bầm trong lòng, bốn siêu cấp mĩ nữ dồn chung một chỗ, hấp dẫn bao nhiêu đây người cũng không có gì lạ!

    “Chờ chút, đừng chọc giận công chúng, lão tam, ta cảm thấy ngươi có hơi thay đổi!” Ngụy Phong nói. “Hả? Thay đổi chỗ nào?” Lâm Thiên cười nhẹ. Ngụy Phong suy nghĩ: “Trở nên tự tin nhiều hơn trước đây, ta không biết trên người ngươi xảy ra chuyện gì, nhưng như vầy thật sự rất tốt, bọn ta còn có tiểu Bạch, lão tứ tụ tập một chỗ, đây là duyên phận, sau này thế nào ta không biết, còn bây giờ, chúng ta là bạn học, là anh em!”

    “Lão Ngụy, cảm ơn!” Lâm Thiên gật gật đầu.

    “Ngụy Phong!” Ánh mắt Nam Cung Uyển Nhi rất sắc bén, phát hiện ra ngay Ngụy Phong đang nấp bên ngoài đám người. “Lão tam, đã nói rồi, chúng ta là anh em, cùng tiến vào nào!” Đám người tự động tách ra, Ngụy Phong cười khổ một cái, đi về phía bọn Nam Cung Uyển Nhi. Lâm Thiên nhún nhún vai, cũng đi theo. Dù gì cũng là người từng xưng huynh gọi đệ với dạng nhân vật như Đoàn Dự, đến hoàng cung cũng đã vào rồi, cảnh này không dọa được hắn!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý cho Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102247
    Thảo luận về Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102248
    Đăng ký dịch Tinh Giới: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...wpost&t=102249
    Lần sửa cuối bởi lamsonquaikhach, ngày 13-12-2013 lúc 08:31. Lý do: thêm chú thích
    Hỏa hồng Nhật Tảo oanh thiên địa

    Kiếm bạt Kim Biên khốc quỷ thần

    ---QC---


  10. Bài viết được 74 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    banoihuong,BaTuocQuy,bekhung83,bopday2004,chl10808,codon.trai,cucaiduong,Darkpinces,del_name,dohongnhung,dong_ta,ducvietvtv,dungkhocnhaem,enbosiro,freejack,froge123,hac am,haihaigio,hardy_boy,heo_voi,hoanglan87,holyushi,htluu,huyhao,interfol,jinling,Kazack,kier,kikochi,kkk3k,LBV1992,Longinus,longthan9919,luankc131,MaLongy,malum,michoutk,Misugi,nam_god,Nại Hà,nguphoha,nguyenduy1k,niemdc1,noobpro,nsguyenan,paita999,romolus82,ronkute,rukuru,sai1000,sakai,sauhon,Sở Phong,sony21in,thanhvt,thannhan,ThậpTamThiênSứ,thefriend1122,thunreigu,tieubao01,tobano,trunghoc198919891989,Trường Minh,tulienhoa,tungd,Ui_da,umedaboy,uranos,vietZX123,vipboy247,whyttt,x_chien,Đình Tống,Đờ Lờ Quy,
Trang 1 của 14 12311 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status