TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 8 của 8 Đầu tiênĐầu tiên ... 678
Kết quả 36 đến 39 của 39

Chủ đề: Tinh binh - Mộng Cuồng Phong - Chương 38

  1. #36
    Suriken's Avatar
    Suriken Đang Ngoại tuyến Tiếu Ngạo Giang Hồ Chuyển Ngữ xảo thủ
    Ngày tham gia
    Jan 2014
    Đang ở
    Stomp'Chief
    Bài viết
    5,677
    Xu
    1

    Mặc định

    Tinh binh -星兵
    Tác giả: Mộng Cuồng Phong
    Dịch: Suriken

    Chương 35: Phệ Thử Thú Vương




    Lý Phi, Viêm Thiên và tên Phù Chú Sư tên Ngự đều biến sắc. Không kịp liều mạng, Ngự giơ tay về phía trước, ném ra một tấm phù chú màu vàng. Nó lập tức biến thành một tấm phù lớn dài 3m, rộng 2m. Sau đó hắn nhảy lên, hô: "Nhanh lên, không đi là không kịp nữa."

    Sau đó Viêm Thiên, Vương Âm nhảy lên, còn chưa ổn định, tấm phù lớn đã nhanh chóng bay đi.

    Đây là phi thiên độn địa phù của Phù Chú Sư 6 sao.

    Ma Binh của Viêm Thiên đã thu hết vào không gian.

    "Tiểu tử, mi chết chắc rồi. Ha ha ha. . ." Vương Âm đứng trên tấm phù hung ác cười.

    "Phanh. . . xẹttttt!" Một tiếng xé rách vang lên, Vương Âm vốn đang đắc ý lập tức ngã xuống tấm phù, sắc mặt càng thêm trắng.

    Khi tấm phù màu vàng đang bay lên, từ phía sau có một vệt sáng bay tới, sau đó nắm lấy một góc tấm phù làm cho tốc độ của nó chậm lại.

    Dù tấm phù tên là Phi Thiên Độn Địa nhưng thực tế nó chỉ bay cách mặt đất 5m mà thôi, ở độ cao này có rất nhiều, rất nhiều ma vật có thể công kích.

    "Câm miệng. . . Đáng chết, lại có cả Phệ Thử Thú Vương." Ngự mắng to một tiếng. Bàn tay vội vàng đưa về phía vệt sáng, một chữ Phòng từ lòng bàn tay bay ra, ngăn cản đòn công kích tiếp theo của vệt sáng.

    Viêm Thiên cắn răng mở không gian gọi ra 4 con Ma Binh, cho chúng nhảy xuống chặn dường vệt sáng rồi quát: "Nắm chắc cơ hội, đi nhanh. . ."

    Ngự thừa cơ ném xuống một chồng bùa màu vàng, chúng tan ra, bám vào tấm bùa lớn, ngay lập tức, tốc độ của tấm phù nhanh hơn vài lần.

    Về phần Lý Phi, ngay khi Ngự ném quả phù ra, hắn lập tức nằm xuống, A Nhị A Tam A Tứ giả làm đống xương phủ trên người hắn.

    Đám lính thì ngã ngổn ngang xung quanh, ngừng tất cả các hoạt động lại, từ ngoài nhìn vào chỉ thấy một đám hình nhân bằng kim loại mà thôi.

    Từ rất sớm Lý Phi đã hiểu ra một chuyện, cho dù một người có mạnh thế nào cũng không thể cam đoan mình an toàn tuyệt đối, vì vậy hắn đã nghĩ ra biện pháp khi gặp tình huống này, ngay khi nghe tới Phệ Thử Thú, không cần suy nghĩ, hắn lập tức giả chết.

    Giả chết cũng là một kỹ năng, Lý Phi không học được nhưng đám Khô Lâu của hắn biết chiêu này.

    Vấn đề ở chỗ dù có bọn Khô Lâu che giấu, hắn vẫn thiếu tự tin, thân thể yếu đuối của hắn không cho phép hắn bỏ chạy, vì vậy hắn cũng cho đám binh chủng của mình giả chết nốt. Tuy không muốn, nhưng hắn cũng chỉ có thể giả chết mà thôi.

    Có tên võ giả chạy trước hấp dẫn sự chú ý có lẽ hắn sẽ vượt qua nguy cơ lần này. Cũng may, đám Phệ Thử Thú không thèm để ý tới đống vật chết của Lý Phi, bọn chúng chỉ lo đuổi theo tên võ giả và đám Viêm Thiên, chẳng mấy chốc, xung quanh không còn ai.

    Lý Phi không dám xem thường, chờ thêm một lát, thấy xung quanh thật sự an toàn, hắn mới bò dậy, thở ra một hơi.

    Không nghĩ tới lần trở về này lại gặp Phệ Thử Thú, theo hắn biết, khu vực hắn sinh sống từ trước tới nay chưa từng có đàn thú đáng sợ như thế. Hơn nữa, vừa rồi hắn còn loáng thoáng nghe được tên Phú Chú Sư kia hô cái gì Phệ Thử Thú Vương?

    Nghĩ tới đây hắn cảm thấy rất lo lắng, xe ra khu vực mình sinh sống hơn 10 năm đã không còn an toàn. Hắn cần nhanh chóng đón Tiểu Nhu rồi trở lại Độc Long Quật. Chỗ đó mói có thể xem là an toàn chính thức, dựa theo sự phát triển của Lý Phi, chỗ đó sẽ càng ngày càng mạnh.

    Cái ghế dựa bị tên Phù Chú Sư phá hủy cho nên hắn chỉ có thể đi bộ hết đoạn đường còn lại. Lôi kéo cái thân thể yếu kém của hắn di chuyển, hắn từ từ tiến tới.

    Thấy khung cảnh xung quanh, hắn bắt đầu di chuyển nhanh hơn, cuối cùng cũng về tới, chỉ cần qua cái thân núi trước mặt là tới nơi.

    Chỉ một đoạn đường ngắn ngủi, Lý Phi đi hết 2 giờ.

    Lúc này trời đã tới lại.

    Đi qua thân núi, từ xa nhìn lại, có thể thấy một cái cửa động nhỏ.

    Xa xa nhìn lại. Phía trước chỗ. Chính có một cái động khẩu nho nhỏ.

    Chỉ là bên ngoài có không ít xác côn trùng và ma vật rất dễ gây chú ý.

    Thấy cảnh này Lý Phi lập tức căn thẳng, từng bước đi tới, mượn nhờ chút ánh sáng còn lại, hắn quan sát tỉ mỉ xung quanh. Khi thấy 2 Hỏa Diễm Phún Xạ Binh đang thủ hộ cửa động không rời một tất, Lý Phi thở phào nhẹ nhõm.

    Trước giờ hắn chưng từng phát giác tên to con mặc bộ giáp đỏ lại đáng yêu như thế.

    Hắn vội đi lên, sau đó hô: "Tiểu Nhu, ca ca về rồi, Tiểu Nhu. . ."

    Vừa hô xong không lâu, từ trong cái động đá có một cái đầu nhỏ lộ ra, cô bé kia không ai khác chính là Tiểu Như, cô bé cẩn thận từng li từng tí nhìn ra ngoài, khi thấy người tới là Lý Phi cô bé liền cười tươi, vô cùng vui vẻ nói: "Ca ca, em ở chỗ này, Tiểu Nhu ở chỗ này. . ."

    Cô bé vừa hô vừa vung mạnh bàn tay nhỏ bé của mình.

    Thấy Tiểu Nhu không có chuyện gì hắn cũng nhẹ lòng, cảm giác mệt mỏi lập tức ập tới.

    Vội vàng ra lệnh cho 2 tên Hỏa Diễm Phún Xạ Binh tránh ra, hắn lập tức đi vào sao đó bế Tiểu Nhu lên.

    Hắn nhắm ngay khuôn mặt cô bé hôn lấy hôn để.

    "Hì hì. . . Ngứa ngứa." Tiểu Nhu trong lòng Lý Phi vừa cười vừa giẫy giụa.

    Lý Phi hôn một hồi, sau đó đánh giá Tiểu Nhu.

    Nghĩ tới mình vì Gas mà bỏ Tiểu Nhu một mình ở nơi này lâu như thế. Khi trở về lại thấy rất nhiều xác côn trùng, Hỏa Diễm Binh cũng chết 1 tên, điều này làm cho hắn vô cùng hối hận, sợ hãi. Có 4 Trị Liệu Phân Giải Sư, lại có 4 Súng Máy Binh ở phía sau trợ giúp mà còn chết 1 tên Hỏa Diễm Phún Xạ Binh cũng đủ biết tình hình chiến đấu lúc đó nguy hiểm thế nào.

    Lý Phi rất muốn tát mình vài cái, lúc này hắn mới biết cái gì là thứ quý giá nhất của mình, Gas, tài nguyên hay cái gì khác đều đi gặp quỷ hết đi, ôm thân thể yếu ớt của Tiểu Nhu vào lòng, hắn biết đây mới là thứ quý giá nhất của hắn, đây là em gái, là người thân duy nhất của mình.

    Nâng Tiểu Nhu lên, Lý Phi yêu thương nhìn cô bé, nói : "Không có ca ca ở đây Tiểu Nhu sợ lắm phải không, đều do ca ca không tốt."

    Những lời này của Lý Phi như dây dẫn nổ làm cho Tiểu Nhu òa khóc, nữa ngày sau, cô bé mới nói một cách đứt quảng: "Ca ca không có ở đây liền có thật nhiều quái vật muốn ăn thịt Tiểu Nhu. Tiểu Nhu rất sợ, một tên to con bị bọn chúng cắn chết rồi."

    "Đừng sợ, đừng sợ, ca ca về rồi, sau này ca ca không bỏ Tiểu Nhu ở lại một mình nữa, tuyệt đối không." Lý Phi vỗ nhẹ sau lưng cô bé rồi nhỏ giọng an ủi.

    Tiểu Nhu cho dù hiểu chuyện ra sao thì cũng chỉ là cô bé 4 tuổi. Lý Phi cảm thấy mình thật sự là tên khốn, có một số thứ đã mất thì không bao giờ tìm lại được, cũng may là lần này không có xảy ra sai lầm lớn gì, nếu không cho dù hắn có thực lực siêu cường thì đã sao, không có người thân bên cạnh, sống có ý nghĩa gì?

    Tới lúc đó, hối hận cũng muộn rồi!

    Lần đầu tiên Lý Phi biết mình muốn làm chuyện gì, cũng xác định rõ mục tiêu của hắn, đó chính là bảo vệ tốt người thân sau đó vui vẻ sống.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Thảo luận, góp ý truyện
    ---QC---


  2. Bài viết được 16 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Cross360o,daicavit,doivotan15,fdk1979,freejack,kanggu,khuccui,kkk3k,luffie,minhfabregas,Túy Vô Tâm,tearandblood,ThanhHoai,vampireheart,vietstars,Zerulos,
  3. #37
    Suriken's Avatar
    Suriken Đang Ngoại tuyến Tiếu Ngạo Giang Hồ Chuyển Ngữ xảo thủ
    Ngày tham gia
    Jan 2014
    Đang ở
    Stomp'Chief
    Bài viết
    5,677
    Xu
    1

    Mặc định

    Tinh binh -星兵
    Tác giả: Mộng Cuồng Phong
    Dịch: Suriken

    Chương 36: Người phụ nữ thần bí



    Hai anh em thật vất vả mới có thể ổn định cảm xúc lại.

    "Tiểu Nhu, tới đây uống miếng nước, lần này ca ca mang về rất nhiều nước, cứ tùy tùy uống..." Lý Phi lấy một cái bình nước nhỏ trong không gian ra cho Tiểu Nhu.

    Hai mắt Tiểu Nhu sáng lên, cô bé vội vàng giành lấy cành bình trên tay Lý Phi, sau đó vô cùng yêu thích sờ cái bình, nhưng lại không uống nước.

    "Ca ca, cái bình này thật đẹp, ca ca tìm thấy ở đâu vậy, có thể cho Tiểu Nhu được không?"

    "Ừ, cho em, ca ca còn rất nhiều món đồ xin đẹp..." Lý Phi thấy bộ dáng của cô bé liền lấy trong không gian ra 5,6 món đồ chơi tinh xảo. Cuối cùng lấy ra một cái vòng cổ tinh xảo có hình giọt nước ra, mang trên cổ Tiểu Nhu.

    Những thứ này là vật sưu tập Halolis lấy được trong phế tích, cái vòng cổ màu bạc Lý Phi lấy ra trong một cái rương ở cái hang bí mật.

    Đây là một cái vòng cổ do Thất Tinh Thủy Hệ đại Ma Sư tự tay chế tạo, có lai lịch rất lớn, nó tên là "Thủ Hộ Chúc Phúc của Thủy Thần."

    Vòng cổ này có năng lực tự động phòng ngự, hơn nữa có khả năng trị liệu nước, cả 2 đều là những ma pháp quý giá.

    Bởi vì nguyên nhân nào đó làm cho đám Ma Pháp Sư Phong Thủy Hỏa Thổ dần dần chìm nghỉm, không có bao nhiêu người có thể tu luyện tới 6 sao. Tới giờ, Nguyên Tố Ma Pháp Sư địa vị rơi xuống, giờ chỉ có thể phụ trách xây dựng, luyện chế, hỗ trợ, địa vị tốt hơn mấy tên quý tộc một chút mà thôi.

    Một cái vòng cổ chứa 7 sao ma pháp lúc này giống như hàng không còn sản xuất. Ma Pháp thực dụng, ngoại hình lại tinh xảo, nếu đem bán thứ này sẽ khiến vô số người tranh nhau tới vỡ đầu.

    Lý Phi thấy Tiểu Nhu yêu thích thế liền hơi buồn cười. Xem ra phụ nữ từ nhỏ đã có thiên tính yêu cái đẹp, cô gái nhỏ vừa mới có thứ này liền quên sạch mọi thứ.

    Lý Phi đưa tay quơ quơ trước mặt cô bé vài cái, nói:"Cô gái nhỏ, không khát sao mà chơi hoài vậy."

    Tiểu Nhu lúc này mới nhớ tới Lý Phi, cô bé hưng phấn hô má Lý Phi một cái, sau đó chạy vào trong đống cỏ, lấy chai nước ra lắc lắc trước mặt Lý Phi rồi đắc ý nói:"Ca ca nhìn nè, Tiểu Nhu rất ngoan, Tiểu Nhu nghe lời ca ca, mỗi ngày chỉ uống chút nước, bây giờ còn rất nhiều."

    Lý Phi nhận cái chai, nhìn thoáng qua, quả thật là còn không ít, có lẽ sau khi mình đi, Tiểu Nhu liền tiết kiệm nước, một tuần trôi qua mà còn gần một nửa.

    Lý Phi cảm thấy lòng mình rất chua xót.

    Trong đêm, hai anh em nói chuyện rất nhiều, có điều phần lớn là Tiểu Nhu nói, Lý Phi ngồi cạnh nghe, cô bé này nín lâu rồi, giờ ca ca trở về, cô bé cũng không cần sợ quái vật nữa cho nên nói rất nhiều, nói chuyện hơn 2 giờ, mệt mỏi quá cô bé mới ngủ thiếp đi.

    Lý Phi nằm trên đống cỏ, 2 tay đặt sau đầu, hắn không buồn ngủ chút nào.

    Lý Phi không phải là tay mơ như lúc vừa rời động, ký ức trước khi rời động của hắn phần lớn là do mẹ hắn kể.

    Nhưng trải qua kinh nghiệm một tuần vừa rồi Lý Phi thay đổi rất nhiều, cũng ý thức được rất nhiều việc làm hắn cảm thấy rất nghi hoặc. Mama chỉ là một 4 sao Ngụy Đấu Giả bình thường thôi ư, trong hành trình Độc Long Quật hắn biết 4 sao Ngụy Đấu giả là nhân vật ra sao, nhị thủ lĩnh và tam thủ lĩnh chính là 4 sao Ngụy Đấu Giả, thế nhưng, dưới sự công kích của đám binh chủng của hắn 2 tên này căn bản không chịu nổi một kích.

    Trong ký ức của hắn, mẹ hắn mạnh hơn 2 tên này không chỉ chút xíu. Chỉ dựa vào tốc độ, sức mạnh, sự linh hoạt để đối chiếu, Lý Phi lập tức nhìn ra sự chênh lệch của 2 bên.

    Lý Phi tới giờ vẫn nhận định mẹ hắn một đi không trở lại không phải do xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, nhất định là đã xảy ra một ít chuyện kỳ lạ không muốn người khác biết.

    Hơn nữa hắn biết đàn trùng không ngừng công kích cái hang của hắn cũng không phải là một chuyện bình thường.

    Lúc đầu, khi kiến thức ít, hắn cũng không nhận ra điều gì. Nhưng khi giết nhiều côn trùng bên ngoài, hắn cũng phát hiện tình huống có chút kỳ lạ. Đám sâu không phải là không có trí tuệ, bọn chúng cũng cần ăn đồ ăn sống, trừ khi phát hiện ra con mồi cỡ lớn, lúc bình thường, bọn chúng đều chia ra hành động.

    Nhưng lúc này, vì hai anh em hắn mà đàn trùng sử dụng tới cả nghìn, cả vạn con để công kích bọn hắn?

    Phải biết là khi ở bên ngoài, lần gặp đám trùng đông nhất củng chỉ nghìn con mà thôi. Hắn đột nhiên cảm thấy chuyện này không bình thường, giống như có ai đó đang ở phía sau thúc đẩy mọi thứ, cảm giác này làm cho Lý Phi thấy mình chịu áp lực rất lớn.

    Hắn vồn còn định ở lại chờ vài ngày xem có thu được tin tức của mẹ hắn hay không, nhưng lúc này hắn đã quyết định ngày mai sẽ mang em gái lập tức trở về Độc Long Quật.

    Chỉ khi về tới Độc Long Quật hắn và Tiểu Nhu mới thật sự an toàn. Thứ hắn cần là thời gian để từ từ lớn mạnh. Ít nhất thì hắn và Tiểu Nhu phải sống tiếp thì mới có thể điều tra chuyện của mama.

    Tối đêm nay có vẻ đặt biệt yên lặng.

    Ngoài cửa động, ở đống đá vụng cách đó không xa có 2 bóng nữ yên lặng đứng đó, nhìn có vẻ rất quỷ dị, hai người yên lặng nhìn xuyên qua cửa động chăm chú nhìn đám Ma Binh.

    Một lúc sau, một người nói."Hôm nay tên Lý Phi trở về, chúng ta không còn cơ hội nữa."

    "Không sai, tên Lý Phi vốn là phế nhân, không biết từ đâu hắn lại học được cách triệu hồi Ác Ma, còn tìm được một đám Ma Binh thượng cổ, lúc này không thể làm gì nữa." Bóng người khác nói một cách bất đắc dĩ.

    "Có lẽ là do người kia lưu lại, tên Lý Phi kia trước giờ chưa bao giờ ra khỏi động mà..."

    "Ta cũng nghĩ thế, cũng may thân thể của hắn suy nhược, không thể tu luyện võ đạo, nếu không chúng ta căn bản là không có cơ hội."

    "Nhưng hôm nay hắn có lượng lớn Ma Binh, chúng ta cũng không có chút cơ hội nào." Người còn lại trầm ngâm, thở dài, nói.

    Cô gái kia cắn răng, nói: "Đáng hận, hôm nay chúng ta vô cùng mạo hiểm, hi sinh hết mấy chị em mới có thể dẫn đàn thú tới. Ai ngờ lại bị mấy tên kia vô tình dẫn đi, nếu không Lý Phi có nhiều Ma Binh hơn cũng chỉ có đường chết."

    "Chúng ta đi thôi, Lý Phi đã trở về, có lẽ chúng ta không còn cơ hội nữa." Nữ tử phía trước ngẩn đầu, thở dài, nói.

    "Chuyện này, Thiếu Vệ, chúng ta phải từ bỏ sao? Tôi không hiểu nổi, chỉ cần chúng ta triệu tập thêm mấy chị em, chúng ta có thể giết vào. Tôi không tin người kia thật sư như thần, không gì không biết, có thể biết do chúng ta làm..."

    "Không cần nhiều lời, nếu như có thể, từ khi Lý Phi còn là phế vật ta đã giết vào rồi. Mi không biết sự đáng sợ của người kia, đừng nói là tiểu thư, dù là cung chủ..."

    Nói đến đây, người được gọi là Thiếu Vệ quyết định thật nhanh: "Đi thôi, nhiệm vụ của chúng ta đã hoàn thành, bên Thánh Đường cũng không được như ý, người của chúng ta đả hao tổn 7,8 phần, không thể tốn thất nữa. Nếu tiếp tục, coi chừng tiểu thư không còn sức trở lại Thánh Đường, chúng ta phải bỏ nhiệm vụ này thôi."

    "Vâng..." Người còn lại có chút không cam lòng nhìn về hang động của Lý Phi, sau đó trả lời.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Thảo luận, góp ý truyện
    Lần sửa cuối bởi Suriken, ngày 28-05-2015 lúc 12:57.

  4. Bài viết được 17 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Cross360o,daicavit,doivotan15,fdk1979,freejack,handsome,kanggu,khuccui,kkk3k,luffie,minhfabregas,Túy Vô Tâm,tearandblood,ThanhHoai,vampireheart,vietstars,Zerulos,
  5. #38
    Suriken's Avatar
    Suriken Đang Ngoại tuyến Tiếu Ngạo Giang Hồ Chuyển Ngữ xảo thủ
    Ngày tham gia
    Jan 2014
    Đang ở
    Stomp'Chief
    Bài viết
    5,677
    Xu
    1

    Mặc định

    Tinh binh -星兵
    Tác giả: Mộng Cuồng Phong
    Dịch: Suriken

    Chương 37: khu vực thứ ba




    Sắc trời hơi sáng.

    Ngẫu nhiên có một tí ánh sáng từ ngoài chiếu vào trong làm cho hang động tối tăm có thêm chút ánh sáng.

    Tiểu Nhu vẫn say ngủ, trên cái miệng nhỏ nhắn của cô bé còn có nước dãi chảy ra. Lý Phi cười cười, dù sao cũng là con nít, giấc ngủ cũng dài hơn người lớn. Có lẽ do thời gian trước Lý Phi nướng chân côn trùng cho cô bé hàng ngày cho nên cô bé có chút béo lên, khuôn mặt mập mạp của cô bé có chút đáng yêu.

    Giờ phút này, binh chủng trong hang đã có thêm 13 tên. Tối hôm qua Lý Phi tới quân doanh thoáng cái sản xuất 4 Súng Máy Binh và 6 Súng Bắn Tỉa, 3 Trị Liệu Phân Giải Sư. Hắn một hơi sử dụng hết hạn mức sản xuất của Bộ Binh Quân Doanh.

    Tính luôn 2 tên Súng Bắn Tỉa trước đó bây giờ Lý Phi có tới 8, cười lạnh một tiếng, Lý Phi hi vọng đám Vương Âm không quá xui xẻo để hắn có thể gặp lại, lần sau, bọn chúng chết chắc, Ma Binh của Ma Tạo sư phòng ngự rất mạnh, nhưng chủ nhân của chúng lại không phác phế vật bao nhiêu. Lý Phi tin tưởng, dù là tên Phù Chú Chú khi bị 8 tên Súng Bắn Tỉa để ý cũng chịu không nổi.

    Nhược điểm trước mắt của hắn chính là an toàn của bản thân, nhưng vẫn chưa có cách giải quyết, có lẽ đây là nhược điểm chung của Ma Tạo Sư.

    Ông trời rất công bằng.

    Lý Phi lặng lẽ bòn đậy, mang theo một ít Ma Binh đi ra ngoài. Hắn cần một chút tài liệu, thừa dịp còn thời gian phải chuẩn bị một chút. Hắn phải về tới Độc Long Quật trước trời tối, ở Tuyệt Vực mà đi lại ban đêm chỉ có chết.

    Sau gần 2 giờ, Lý Phi đóng xong một cái ghế dựa đơn giản, hơi xấu hổ nhìn bộ dạng chẳng ra sao của cái ghế, chẳng qua chỉ cần rắn chắc, lại có thể ngồi là được, dẹp xấu gì đó không quan trọng.

    Tiểu Nhu đã tỉnh, cô bé đang ăn một cái bánh ngọt, có lẽ đây là lần đầu ăn thứ này nên cô bé ăn rất nhiều, Lý Phi không sao hiểu được tại sao cái bụng nhỏ bé kia lại chứa được nhiều như thế.

    "Được rồi, ăn nhiêu đó thôi, ca ca còn rất nhiều, sau này ăn tiếp, nhìn bụng em kìa."

    Lý Phi nhìn không nổi nữa, cô gái nhỏ này ăn không ngừng giống như ăn bù cho những lần ăn không no trước kia vậy. Nhìn cái bụng tròn trịa của Tiểu Nhu, hắn cười thầm một tiếng rồi ngăn cô bé lại.

    "Ca ca, ăn thật ngon, sau này Tiểu Nhu còn được ăn thứ này ư?" Trong miệng còn cắn nữa cái bánh ngọt, Tiểu Nhu dùng ánh mắt chờ mong nhìn Lý Phi.

    "Đương nhiên, ca ca có gạt em bao giờ chưa."

    Khuyên can mãi mới dỗ được Tiểu Nhu. Nhìn cô bé dùng vải gói cẩn thận cái bánh, giấu trong ngực mình hắn thấy rất buồn cười.

    "Em giữ lại một chút chờ mụ mụ trở về để mụ mụ nếm thử, cái này thật sự rất ngon."

    Lý Phi miễn cưỡng nở nụ cười, tối qua hắn nói gạt Tiểu Nhu là mụ mụ có chuyện quan trọng phải làm, rất lâu mới có thể trở lại, không ngờ cô bé nhớ rõ chuyện này như thế.

    Trịnh trọng cầm quyển công pháp màu vàng trên tay, nhẹ nhàng dùng vải gấm gói lại, Lý Phi bỏ vào không gian. Quyển tâm pháp này do cha hắn lưu lại, khi mẹ hắn ra ngoài đi săn luôn dặn dò hắn phải che giấu cho kỹ.

    Lý Phi không có chút cảm giác nào về cha mình, từ khi sống lại tới nay, hắn căn bản không gặp được người này.

    Lý Phi từng nghĩ công pháp cơ bản rất quý giá, cho nên hắn luôn giấu rất kỹ. Nhưng bây giờ hắn mới biết chuyện này không hề đơn giản. Dùng kiến thức hiện giờ của hắn, hắn biết có lẽ vì quyển công pháp này nên mẹ hắn mới mạnh hơn những tên 4 sao Ngụy Đấu Giả khác nhiều như thế.

    Nhưng vừa rồi khi mở quyển công pháp ra, hắn thấy nó chỉ có Nhất Hoàn. Đúng, chỉ có Nhất Hoàn cho nên hắn mới cảm thấy mình nghĩ nhầm, nhưng thứ này là vật cha mẹ lưu lại cho hắn, hắn phải bảo quản thật tốt.

    Tới lúc trở về rồi...

    Độc Long Quật.

    Trong nháy mắt, đã 3 tháng trôi qua từ khi Lý Phi mang Tiểu Nhu tới Độc Long Quật.

    Trong 3 tháng này, Độc Long Quật được các quản sự lớn nhỏ quản lý gọn ràng ngay ngắn.

    Mặt kệ là thật tình hay giả dối, mọi người từ trên xuống dưới đều thừa nhận Lý Phi là lãnh chúa đại nhân;

    Hiện tại, chuyện Độc Long Quật có chủ nhân mới những thứ lực xung quanh cũng đã biết.

    Trong đó có một số thế lực muốn tới gặp chủ nhân mới của Độc Long Quật, tiếc là bị Lý Phi mượn lý do bế quan từ chối hết.

    Lý Phi có ưu thế chỉ hắn mới có, hắn không cần tốn thời gian lục đục với các thế lực khác, có thời gian rãnh, đi tăng thực lực của bản thân còn tốt hơn.

    Em gái Tiểu Nhu của hắn trong thời gian này sống vô cùng hạnh phúc. Thân thể nhỏ gầy trước kia giờ đã thành tròn trịa, cái bụng thì luôn phình lên. Lần nào Lý Phi thấy đều muốn nhéo cái khuôn mặt mũm mỉm của cô bé vài cái. .

    Cô gái nhỏ này có xu thế biến thành gái mập. Tạo thành tình huống thế này do đầu sỏ lớn nhất là Lạc Ngư tạo ra.

    "... Bảo Bảo, hôm nay chị lại làm một cái bánh ngọt ăn thật ngon, tới đây ăn nhanh." Sau đó, cô bé mập Tiểu Nhu lập tức chạy tới, Tiểu Nhu thích nhất chính là bánh ngọt của Lạc Ngư...

    Lý Phi bất đắc dĩ nhìn Lạc Ngư, lại nhìn Tiểu Nhu đang ăn, hắn định mở miệng mấy lần, nhưng lần nào cũng bị cô nàng này trừng mắt. Trẻ em được ăn đã hạnh phúc lắm rồi. Trước kia đói tới sợ, giờ tất nhiên là phải ăn bù.

    Vì vậy, Lý Phi mặc kệ, Lạc Ngư nói cũng có lý, cứ mặc Tiểu Nhu, dù gì thì vẫn còn nhỏ, chưa tới lúc lập gia đình, béo một chút cũng tốt, khuôn mặt tròn trịa kia cũng rất dễ thương.

    "Đại nhân, đội trưởng Vương Hi ở ngoài muốn gặp..." Ngay vào lúc này, một thị nữ trẻ tuổi xinh đẹp đi tới, nói.

    Bây giờ tầng 3 của Độc Long Quật là chỗ ở của Lý Phi, vì giữ bí mật cái hang thần bí kia, Lý Phi đã liệt nó vào cấm địa của Độc Long Quật.

    Ở trước sau cửa vào tầng 3 hắn xây dựng thêm 2 cái thành lũy sắt thép, bên trong chứa 12 Súng Máy Binh và 4 Hỏa Diễm Phún Xạ Binh.

    Lúc bình thường, ngoại trừ 4 thị nữ, người có thể ra vào tự do chỉ có Lạc Ngư và Tiểu Nhu. Cho dù Vương Hi cũng phải có thị nữ vào thông báo mới có thể đi vào khu vực thứ 3.

    Nếu tùy tiện xông vào, dù là ai cũng sẽ bị 4 cái ụ bắn chết.

    "À, mời hắn vào đi."

    "Lệ nhi tỷ tỷ, em đi chơi đây..." Tiểu Nhu đang ăn bánh ngọt liền vọt ra ngoài.

    Lạc Ngư nhìn Lý Phi, nói. : "Tôi đi theo cô bé..."

    "Ừm!" Lý Phi nhìn Tiểu Nhu một đường chạy đi như thế liền lắc đầu, cười nói : "Lệ nhi, cô cũng ra ngoài đi."

    " Vâng, Lệ nhi cáo lui." Thị nữ trẻ tuổi từ từ lui ra ngoài.



    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Thảo luận, góp ý truyện

  6. Bài viết được 12 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Cross360o,daicavit,doivotan15,fdk1979,handsome,kanggu,khuccui,luffie,minhfabregas,Túy Vô Tâm,vietstars,Zerulos,
  7. #39
    Suriken's Avatar
    Suriken Đang Ngoại tuyến Tiếu Ngạo Giang Hồ Chuyển Ngữ xảo thủ
    Ngày tham gia
    Jan 2014
    Đang ở
    Stomp'Chief
    Bài viết
    5,677
    Xu
    1

    Mặc định

    Tinh binh -星兵
    Tác giả: Mộng Cuồng Phong
    Dịch: Suriken

    Chương 38: đội hộ vệ săn bắn




    Một lát sau

    Vương Hi và tổng quản nội vụ Lâm Hải cùng tới.

    "Ngồi đi 2 vị, dâng trà." Lý Phi vương tay chỉ 2 cái ghế trong phòng.

    Hai người cũng không khách khí, trong lòng cũng rất cảm động, mấy tháng này, mỗi ngày bọn họ đều tới báo cáo, cho nên họ đã sớm quen với tính cách hiền hòa của Lý Phi, có điều, mỗi lần Lý Phi đối tốt với họ, họ vẫn rất cảm động, Lý Phi làm thế là tôn trọng bọn hắn.

    Trong cái Tuyệt Vực mạnh được yếu thua này bọn họ yếu như thế, muốn được lãnh chúa thưởng thức và khẳng định là chuyện gần như không xảy ra.

    Bởi vậy, cách làm của Lý Phi được phần lớn thủ lĩnh trong Độc Long Quật cảm kích, hơn nữa, theo thời gian trôi qua, từ từ bọn hắn mình có lòng trung thành với Độc Long Quật, dù sao thì nơi này từng có mồ hôi, cố gắng của bọn hắn.

    Bình thường Lý Phi không yêu cầu mọi người phải quản lý thế nào, nhưng bọn họ vẫn cố gắng hoàn thành mọi việc .

    Lâm Hải uống một ngụm trà, thưởng thức vài lần liền lộ ra vẻ mặt hưởng thụ làm cho Lý Phi cười thầm, ác ý suy nghĩ tên này mỗi ngày đều báo cáo không phải là vì trà đó chứ.

    Trà thơm này là đặc sản của Độc Long Quật, nó là xa xỉ phẩm có số lượng rất ít, đất trong Độc Long Quật rất ít, phần lớn là dùng để trồng khoai bùn hoặc loại cây khác có thể dùng để ăn, chỉ có một chỗ mới trồng hỗn tạp các loại như trà, hơn nữa thứ này thuộc về sản phẩm không có giá trị, sản lượng lại thấp, cho nên trong Độc Long Quật chỉ có lãnh chúa mới được sử dụng thứ này, dù là đại tổng quản cũng chẳng có.

    Lý Phi không biết thưởng thức trà, với hắn trà ngon có cũng được không có cũng không sao, nếu thứ này có thể thu mua trung thành của thuộc hạ, hắn lấy ra cho thuộc hạ dùng cũng chẳng sao.

    Vương Hi tuy rất hưởng thụ trà thơm nhưng còn chưa tới múc giống Lâm Hải, uống mấy hớp, hắn liền hưng phấn, nói: "Đại nhân, hôm nay đội hộ vệ ra ngoài săn bắn được chiến lợi phẩm nhiều hơn trước, tổng cộng thu được 423 miếng tinh thể 1 sao, 69 miếng 2 sao, 27 miếng 3 sao, 4 sao cũng được 7 miếng, không có thương vong, tất cả tinh thể đều ở đây, phân chia con mồi đã theo sự phân phó của ngày, ngoài phần thưởng cho các thành viên ra, số còn lại đã giao cho tổng quản Lâm Hải thưởng cho một ít thuộc dân tích cực." Nói xong hắn liền trình lên cái bao chứa tinh thể.

    "Được, tốt. . ." Lý Phi nhìn lướt qua rồi cao hứng nói. Sau khi chuyển hóa những tinh thể này sẽ đạt được gần nghìn Tinh Quáng, sao có thể không cao hứng được, nhìn bộ dáng muốn nói lại thôi của Vương Hi, Lý Phi nói: "Vương Hi, có gì muốn nói thì cứ nói đi."

    "Là thế này, đội hộ vệ có Ma Binh của đại nhân gia nhập, đặc biệt là những Ma Binh có thể trị liệu kia thật sự quá mạnh, các huynh đệ đã có thể săn bắn 5 sao ma vật, như vậy sẽ có thể săn bắn được nhiều tinh thể hơn, thậm chí còn có thể đạt được tinh phách, không biết ý của đại nhân thế nào?"

    Sau khi trở về, vì phát triển, Lý Phi chia 240 thành viên của đội hộ vệ thành 2, mỗi tổ lớn 120 người, từ tổ lớn chia thành nhiều tổ nhỏ, mỗi tổ nhỏ 12 người, trong mỗi tổ nhỏ hắn đều nhét thêm vào 4 Súng Máy Binh, Hỏa Diễm Phún Xạ Binh, Gián Điệp Súng Bắn Tỉa, Trị Liệu Phân Giải Sư mỗi loại 2 con. Mỗi ngày một tổ lớn gồm 10 tổ nhỏ chia nhau ra săn bắn ở khu vực xung quanh, 3 tổ nhỏ thu thập nhiều nhất còn được khen thưởng.

    Như vậy, mỗi ngày có thể lấy được không ít tinh thể, lại có thể rèn luyện thực lực đội hộ vệ, còn có thể đề cao tính tích cực, thật sự là một mũi tên trúng nhiều con chim.

    Hiện tại, tính tích cực của mỗi người đều bị Lý Phi kéo lên, ban thưởng cho top 3 không chỉ có vật dụng thực tế mà còn ban thưởng vinh dự, đây là thứ bọn họ khát khao, giờ tốt rồi, bọn họ còn cấp tiến hơn hắn, giờ đã muốn săn 5 sao ma vật, công nhân tốt thế này ở địa cầu chả có.

    Lý Phi âm thầm đắc ý.

    Tuy vậy, hắn lại lắc đầu, nói: "5 sao ma vật trở lên phần lớn đều có thể gọi đồng loại, có quá nhiều ngoài ý muốn, ta không muốn các anh em gặp chuyện, việc này để sau, khi thực lực của mọi người tăng lên hãy nói, ừ, hôm nay đã có bao nhiêu người đạt tiêu chuẩn có thể tu luyện công pháp rồi?"

    "Vâng, việc này để sau, hôm nay, sau khi kiểm tra, lại có 4 người đạt yêu cầu, tổng số người đạt yêu cầu đã lên tới 24." Vương Hi nghe vậy có chút thất vọng, hắn biết rõ lãnh chúa đại nhân của mình rất cần tinh thể, tác dụng cụ thể, chắc là dùng để tạo Ma Binh, hắn rất muốn chứng minh mình, cả đội hộ vệ cũng muốn chứng minh bản thân, tiếc là lại bị từ chối.

    Có điều hắn cũng không oán hận gì, đại nhân không đồng ý là vì sợ bọn họ gặp chuyện, việc này làm hắn rất cảm động, đại nhân thật tốt, ít nhất thì trong lòng hắn cũng nghĩ Lý Phi là người như thế.

    Khi nhắc tới nhân số đạt tiêu chuẩn, Vương Hi lập tức lên tinh thần, hắn tự hào báo cáo.

    "Được, không nghĩ tới mới có mấy tháng lại có nhiều người đạt tiêu chuẩn như thế, sáng mai gọi mọi người tới Luyện Võ Trường, ta sẽ truyền thụ 7 hoàn công pháp cho 24 người này, ta nghĩ bọn họ cũng sốt ruột lắm rồi." Lý Phi cười nói.

    "Vâng, thuộc hạ lập tức trở về chuẩn bị." Vương Hi kích động đứng lên, bản thân hắn đã chuyển qua tu luyện 7 hoàn công pháp, mới hơn hai tháng đã đột phá 3 sao, hiện giờ hắn đã là 4 sao Ngụy Đấu Giả rồi, về phần Lạc Sí, tên này càng biến thái, mới 2 tháng mà từ 2 sao đã nhảy lên 4 sao.

    Ngày mai các huynh đệ có thể học được 7 hoàn công pháp rồi, hắn có thể tưởng tượng chỉ cần 1 năm tới 1 năm rưỡi tu luyện, đội hộ vệ sẽ trở nên vô cùng mạnh mẽ, tiền cảnh sáng sủa này làm cho hắn có chút quên hết mọi thứ.

    Lâm Hải một mực hưởng thụ trà thơm, đợi Vương Hi đi rồi, hắn mới lấy ra một cái rương gỗ rộng nửa mét, đi tới trước mặt Lý Phi, sau đó lấy ra một tờ giấy, cung kính đưa cho Lý Phi: " Mời đại nhân kiểm tra, đây là số lượng nước, khoai bùn và nông sản đã đổi thành tinh thể trong ngày hôm nay."

    Nhìn cái hồm gỗ, Lý Phi một lần nữa cảm thấy hưng phấn, bộ dạng này torng mắt Lâm Hải chẳng khác mấy tên địa chủ tham tiền, vừa thấy tinh thể là cười tới mức hoa cúc nở hoa, có điều hắn cũng biết những tinh thể này với người khác không có tác dụng, nhưng với lãnh chúa đại nhân thì khác, nó có thể dùng để tạo Ma Binh.

    Cho nên từ khi thực hiện chính sách đổi đồ ăn lấy tinh thể ở trước cửa động, Vương Hải luôn xem đây là nhiệm vụ quan trọng nhất, mỗi ngày hắn đều tới cửa động tuần tra mấy lần để đảm bảo nhiệm vụ này được chấp hành thuận lợi.

    Dù sao thì Ma Binh của đại nhân càng nhiều, Độc Long Quật lại càng an toàn, cuộc sống mọi người cũng sẽ tốt hơn.

    "Được, hôm nay có thể đổi được nhiều thế này là công của Lâm Hải ông, hiện giờ còn mấy lượng trà thơm, thưởng cho ông, ha ha ha. . ." Lý Phi nhìn tờ giấy cười ha hả, các loại tinh thể cộng lại không ngờ có thể chuyển đổi được gần 5000 tinh quáng, con số này làm cho hắn rất thoải mái.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Thảo luận, góp ý truyện

    ---QC---


  8. Bài viết được 13 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Con Chuột,Cross360o,daicavit,doivotan15,fdk1979,handsome,kanggu,khuccui,luffie,minhfabregas,Túy Vô Tâm,vietstars,Zerulos,
Trang 8 của 8 Đầu tiênĐầu tiên ... 678

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status