Gửi bởi
Phù Thủy Áo Tím
Đêm nay mình có nhiều tâm sự. Lượt qua những món mình từng làm, hình như đã lâu rồi mình mới lăn vào bếp, cho hết tâm tư vào những món ăn, tuy không đẹp, không ngon, nhưng đó cũng là niềm vui khi mình có thể lăn vào bếp.
Mình nhơ là mình rất thích ăn bánh bò nướng, nhưng bánh ngoài chợ thì ngọt quá mình ăn không được. Cho nên, mình quyết tâm làm cho bằng được mới thôi. Và sau đó, là một hành trình...làm bánh bò nướng.
Mình nhớ mình lần đầu tiên làm là lúc mommy mới làm phỏng nước sôi ở chân. Mommy phải kiêng ăn trứng, nhưng vì mình thèm bánh bò nướng quá, nên ngày nào cũng làm....và kết quả, cái nào cũng chọi chết người cả. Bỏ thì tiếc nên mommy mới...ahem....giải quyết, sau vài tuần thì chân mommy thành hai màu, tăng mấy ký...kết quả, chửi mình một trận vì món bánh bánh bò nướng.
Sau bao lần thử, lúc được lúc không. Mình đã thử bao nhieu công thức, mỗi công thức mình thành công duy nhất được 1 lần, đó là lần đầu làm, lần thứ hai....chai như đá, chọi chết người. Hai cô em gái mình còn nói,"ban đêm đi một mình đem theo bánh của chị làm vũ khí được....chọi chết người."
Nhưng mỗi khi buồn, mình vẫn thức đêm làm bánh bò nướng. Thành công thì mau hết, không thành công thì mình lén cho vào thùng rác, nếu không ba má lại tiếc, để lại ăn, sau đó chửi mình.
Sau bao lần thử món này, thất bại có, thành công có, nhưng thất bại thì nhiều, nhưng mình vẫn thích làm món này. Đúng là, khi mình say mê thứ gì...thì dù có thất bại cả trăm lần cũng vẫn tiếp tục.
Cho nên chị bạn mới nói,"Nếu cưng mê zai như mê nướng bánh bò nướng thì tốt rồi."