TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng

Bình chọn: truyện @@

Trang 1 của 13 12311 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 5 của 61

Chủ đề: Trò chơi!? - Chương 48

  1. #1
    Ngày tham gia
    Feb 2014
    Đang ở
    Nơi mà chả ai biết
    Bài viết
    1,343
    Xu
    223

    Mặc định Trò chơi!? - Chương 48

    Trò chơi!?
    Tác giả: Tử tiêu

    Thể loại truyện : Đồng nhân , Tống mạn xuyên không
    Chương 1 : Game mới ?
    Mình lần đầu viết truyện có gì các bạn góp ý nhé

    một sinh viên năm nhất của trường đại học ở Hà nội , một thanh niên suốt ngày chỉ game và tiểu thuyết bất chợt bị gọi vào một game bí ẩn ? game đó là gì và như thế nào ? mọi người đón đọc nhé ( chắc khỏi cần đọc cũng rõ nó là gì )

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Link góp ý nè : http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=104342
    sắp tới nvc sẽ có hệ thống để đổi năng lực nên mình lập danh sách giải thích năng lực

    danh sách là :
    nhân vật thích khách :
    video : http://www.youtube.com/watch?v=I6q3N3nMALw
    Trang bị : găng tay lam tuyền
    http://www.youtube.com/watch?v=Ywf_UvzmeKU
    Virus : Blacklight trong prototype ( dự là dùng ở phần 2 )

    không có gì để nói nhiều về virus này nếu ai chơi qua prototype , nếu nhiễm phải virus này hên xui thành siêu nhân còn lại thành zombie
    Người nhiễm phải có khả năng có năng lực giống alex mercer : super streng , super speed , tay biến đổi thành các loại vũ khí như claw ... sẽ giới thiệu sau
    *Renewal Taekwondo trong GOH:
    -Bo-Bup (Way of Walking): xuất hiện ngay bên cạnh đối thủ trong khoảng cách gần
    Hoe Grab: dùng một chân để giữ tay đối thủ , chân còn lại đá vào phía bên kia của đầu đối thủ
    Hoe Hook (Guard Breaker): : hoe grab nhưng để phá thủ
    Leg Hook: làm ngã đối thủ bằng cách đá thẳng xuống vai đối thủ
    Spinning Top Kick : đá vào mặt đối thủ trong khi xoay 360 độ



    *Skill ăn trộm kỹ năng khác của Phantom trong maplestory ( tùy theo sức mạnh của nvc mà phát triển ! giống với cấp độ trong maple) :

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Chương 1: Game mới?
    " Quang ơi, sáu rưỡi rồi xuống ăn cơm đi con ".

    " Đây, đợi con tí!"

    Thoát ra khỏi game "Bá vương", ấn tắt màn hình máy tính, hắn đứng dậy vươn vai hoạt động mấy cái, ngồi chơi game suốt từ một giờ chiều đến bây giờ khiến hắn có cảm giác hơi choáng váng. Mở cửa đi xuống tầng một, hắn vừa đi vừa lẩm bẩm: "Chậc, dạo này sức khỏe giảm sút thế không biết, trước ngồi chơi cả ngày có làm sao đâu."

    Hắn năm nay hai mươi tuổi, hiện đang là sinh viên của trường đại học X ở Y. Hắn thân cao có 1m68, hơi lùn, dung mạo bình thường, mắt cận nặng vì chơi game từ bé, hơi mập. Người ngoài nhìn hắn sẽ đánh giá ngay đây là một "game thủ chính hiệu" hoặc "con mọt sách" tại vì cái kính 8,5 đi ốp và sẽ dễ dàng quên ngay hình dạng của hắn nếu vứt hắn vào đám đông.

    Xuống tầng một, lười quay đầu lại, hắn nói vọng vào bếp:

    "Mẹ ơi, bố đâu?"

    "Bố mày ở trên gác chứ đâu? Mắt mũi để đâu mà không nhìn thấy hả? Thôi vào xếp mâm đi rồi sang gọi em Hưng về để ăn cơm" Giọng mẹ vọng ra từ trong bếp.

    "Đây con đang vào đây." Hắn đáp lại.

    Chỉ chốc lát sau, cả nhà hắn đều quây quần bên bàn ăn ngoài phòng khách.

    "Quang, đưa điều khiển ti vi cho bố, bật thời sự đi, suốt ngày xem hoạt hình." Một người đang ông trung niên dáng vẻ hơi gầy yếu ngồi cạnh hắn nói với hắn.

    "Khổ quá bố ơi, sắp hết rồi đang đoạn hay!" Hắn trả lời.

    " Không nói nhiều nữa! Đưa điều khiển đây!" Bố hắng giọng, hơi giận mắng.

    " Đây bố này." Hắn đành ngậm ngùi đưa điều khiển cho bố.

    " Quang à, con năm nay đã hai mươi tuổi đầu rồi, chơi game ít thôi, hoạt hình vừa thôi, lo mà học đi còn phải giúp đỡ bố mẹ chứ. Nhà mình đâu có khá giả gì nên không có điều kiện như con nhà người ta mà cho con đi học lại được đâu . Nên con phải cố gắng mà học đi, chơi ít thôi, game nó chỉ là phụ thôi, giờ có thêm em Hưng rồi nên con phải cố lên đi." Ngồi đối diện hắn là một người phụ nữ trung niên dáng mệt mỏi đang cho một đứa bé tầm ba, bốn tuổi ăn cơm, nói với hắn.

    "Vâng, con biết rồi." Hắn cúi đầu vừa ăn vừa trả lời.

    "Suốt ngày vâng với dạ, có bao giờ nghe đâu, tối qua làm gì mà một giờ sáng chưa ngủ? Lấy sức đâu mà học? Cứ kiểu này thì tao phải lấy cái máy tính xuống cho đỡ suốt ngày chơi điện tử." Bố hắn nói.

    Hắn im lặng không nói, ăn nhanh xong bữa cơm hắn liền đứng dậy đi lên gác, vì hắn quá hiểu dù có nói lại cũng chỉ bị ăn mắng nhiều hơn mà thôi, im đi cho nó lành. Vào phòng khóa cửa lại, hắn lại ngồi vào trước cái máy tính rồi nhẹ nhàng thở dài một cái, tuy hắn không nói gì nhưng thật ra hắn rất khó chịu.

    "Đâu cần suốt ngày nói cơ chứ, mình đâu có phải ngu đâu mà không hiểu..." Hắn nghĩ thầm.

    Ngẫm nghĩ một chút, hắn lại lên mạng đọc tiểu thuyết, đây là một sở thích khác của hắn ngoài game ra. Thực ra hắn mới bắt đầu đọc tiểu thuyết từ năm lớp mười một, ngay từ khi bắt đầu đọc hắn đã bị cuốn hút bởi những thế giới đầy mầu sắc và tình tiết của truyện và gần như chìm đắm trong đó. Bốn năm đọc tiểu thuyết đã làm hắn sớm mất đi hứng thú ban đầu, hiện tại hắn đọc chỉ là một loại thói quen hay nói thật ra là cho "đỡ nghiện" thôi.

    "Mười hai giờ rồi!?" Giật mình nhìn đồng hồ, hắn đang chuẩn bị tắt máy tính để đi ngủ sớm, ngày mai lúc năm giờ rưỡi còn phải bò dậy đi học. Bỗng nhiên hắn thấy ngoài trang truyện hắn đang đọc còn ra thì vẫn còn một trang nữa đã mở ra từ bao giờ.

    "Mình đâu có bật cái gì đâu nhỉ? Chẳng lẽ là game mới nào đó mà mình vừa mở?" Hắn tò mò nên nhấn vào trang mới đó xem sao.

    Một cửa sổ mới hiện ra, web chỉ toàn một màu đen, giữa màn hình có dòng chữ màu trắng: "Bạn đã đọc nhiều tiểu thuyết? Chơi nhiều game? Bạn thấy chán với những game bình thường rồi? Xin chúc mừng bạn, bạn là người duy nhất trên thế giới này có cơ hội tham gia vào game mới của chúng tôi, xin hãy điền ngày tháng năm sinh dưới đây để tham gia ngay vào game này."

    Bên dưới là ô trống đề ngày tháng năm sinh để điền vào.

    Tò mò nên hắn liền điền ngay thông tin vào dòng đấy. Một cửa sổ khác hiện ra có tiêu đề là "điều khoản sử dụng", lười đọc nên hắn ấn ngay nút "xác nhận".

    Một thông báo khác lại hiện ra: "Bạn đã đọc kỹ điều khoản sử dụng và thực sự xác nhận?"

    Hắn liền nhấp vào nút "OK".

    Lại một thông báo khác hiện ra: "Bạn chắc chắn chứ?"

    Mất kiên nhẫn hắn lại ấn ngay vào "OK".

    Lại một thông báo khác hiện tiếp ra: "Bạn thực sự chắc chắn xác nhận?"

    "Mợ nó." Tức mình hắn chửi tục một cái rồi ấn tiếp vào "OK".

    Một thông báo khác tiếp tục hiện ra: "Nếu bạn thực sự chắc chắn xác nhận, mọi việc sẽ không thay đổi được sau khi xác nhận. Bạn thực sự chấp nhận?"

    Lẩm nhẩm hỏi thăm tổ tiên người làm ra cái game này, hắn nghiến răng ấn vào nút "OK".

    Ngay sau khi hắn vừa ấn vào nút "OK", ngón tay trỏ của hắn bất chợt đau nhói một cái, hắn liền rụt tay lại như phản xạ và đưa lên xen, kỳ lạ không thấy gì khác thường cả. Hắn đâu biết là lúc ngón tay hắn bị đau, một giọt máu từ tay hắn tự nhiên chảy ra rồi biến mất vào hư không, hiện tại đang tối nên hắn không để ý. Hắn lại đưa mắt lên màn hình máy tính, chỉ thấy màn hình tối đen, chẳng lẽ máy tính tự tắt ư!?

    Lấy làm lạ nhưng hắn kệ, mai rồi tính. Nghĩ vậy nên hắn lên giường nằm ngủ, hẹn đồng hồ báo thức là năm giờ ba mươi phút sáng, sau đó hắn từ từ chìm vào giấc ngủ.

    Khi hắn đang ngủ say, một giọng nói điện tử vang lên trong đầu hắn mà hắn không hay biết: "Xác nhận hoàn tất, trò chơi bắt đầu!?

    Tiếp sau đó thân hình hắn bị một đoàn ánh sáng trắng vây quanh rồi từ từ biến mất.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Tử Tiêu, ngày 24-08-2017 lúc 22:20.
    ---QC---


  2. Bài viết được 33 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    953116098,a0904743589,auni445,bagggggggg,Clone ThanChet,crazyboy74,hbk_123,HoangHenry,hongtrantieudao,jinling,Lan Thi,long17111995,Miên Lý Tàng Châm,Miêu Công Công,miinhhuy,momo123,phantom244,powerpow,qag001,ronkute,shava1993,spchjken,stinkbug9999,thanaret25,tienlavoke,tranthuthao,trouble,tuanpa811,tuantreu,v4nk13p,voccatymer,Wezneither,Độc Nhãn,
  3. #2
    Ngày tham gia
    Feb 2014
    Đang ở
    Nơi mà chả ai biết
    Bài viết
    1,343
    Xu
    223

    Mặc định

    Chương 2 : Rừng rậm ?


    " Sao nóng thế nhỉ ? Khoan đã !? nóng ? thời tiết này đang 11-12 độ C thì nóng thế nào được ? " . Hắn giật mình mở mắt dậy

    Đập vào mắt hắn là khung cảnh cực kỳ hoành tráng , toàn cây là cây ( ="= ) , càng giật mình hơn là xung quanh người hắn đang được bao bởi 1 đoàn ánh sáng màu trắng và hắn đang lơ lửng so với mặt đất 10cm .

    Một giọng nói điện tử không chút tình cảm vang lên trong đầu hắn : " Chủ thể đã có ý thức , kết thúc 1 lần duy nhất tự bảo vệ trong 5 , 4 , 3 , 2 , 1 , 0 , kết thúc ! ".

    Khi tiếng " kết thúc" vừa nói xong , đoàn sáng xung quanh người hắn đột ngột biến mất .

    " Uych " . Cơ thể hắn được tiếp xúc thân mật với đất mẹ thân yêu nhưng lúc này hắn không có cảm giác đâu đớn gì cả , mặt hắn đần ra đến hơn 10 phút , hắn ngơ ngác nhìn xung quanh .

    Mãi đến khi giọng nói điện tử lại vang lên : " Nhiệm vụ chính hiện tại : Sống sót 8 tháng trong khu rừng này . Xét chủ thể là người chơi mới và có huyết mạch đặc biệt, cấp cho dao quân dụng đặc biệt và thuốc thức tỉnh huyết mạch 10% . Nhiệm vụ hoàn thành : thưởng 10000 điểm , nhiệm vụ thất bại : tử vong " .

    Há mồm nhìn 1 con dao màu đen và 1 viên thuốc màu đỏ từ trong hư không tự nhiên xuất hiện trên tay mình , hắn tiếp tục mất thêm 10 phút nữa để từ từ tỉnh táo .

    " Chẳng lẽ đang nằm mơ ? ngồi chơi game nhiều quá cũng mơ ? sau này phải chơi ít đi mới được " . Hắn lẩm bẩm

    Ngồi dậy , phủi qua quần áo, hắn tự véo mình một cái . " Đau ?? đây không phải mơ ? " . Hắn hét to lên

    Cố gắng đè nén nỗi sợ hãi , hắn tự suy nghĩ xem là chuyện gì đang xảy ra , không có đáp án , hắn chợt nhớ ra giọng nói điện tử trong đầu mình .

    Như tóm được cọng rơm cứu mạng , hắn liên tục gào lên : " Ê này này , alo , có ai ở đây không , mợ nó , có ai không , cái giọng nói chết tiệt đâu rồi , ê alo alo ..." .
    Gào khản cổ , hắn lại tiếp tục gào trong đầu hắn , hình như là cái chủ nhân giọng nói kia cũng mất kiên nhẫn với hắn nên nói một câu : " Chủ thể hiện tại không có quyền hỏi , phải hoàn thành ít nhất 1 nhiệm vụ mới có quyền đưa ra câu hỏi ! " .

    Nghe xong , hắn im lặng , hắn không phải là đứa thiếu suy nghĩ , có kinh nghiệm cầy tiểu thuyết hơn 4 năm ( =)) ) hắn tự nhiên hiểu rõ là mình vừa nhờ 1 nguyên nhân chết bầm nào đó mà bị vướng phải chuyện này .

    Không rảnh phân tích nguyên nhân xảy ra , phương châm của hắn là " Việc đã qua cho qua luôn " . Nên hắn kệ không thèm nghĩ đến tại sao lại ở đây nữa , nhưng dù vậy hắn vẫn liên tục hỏi thăm tổ tiên tên nào làm mình bị vướng vào chuyện này .

    Cầm lên con dao quân dụng đặc biệt , cảm giác đầu tiên của hắn là lạnh và hơi nặng , làm động tác đâm vài nhát trong không khí , hắn đứng dậy , đi lại gần 1 gốc cây bên cạnh hắn .

    " Phập " . Lưỡi dao không chút trở ngại đâm hết vào thân cây to , hắn giật mình sau đó mừng như điên vì khi đâm , hắn hoàn toàn không thấy có một chút cản trở nào cảm giác giống như đâm vào bãi cát vậy ! .

    " Dao tốt , dao tốt ! " . Hắn lẩm bẩm nhưng sau đó hắn lại suy nghĩ : " Khoan đã , lúc nãy hình như có nói con dao này đặc biệt ? nó đặc biệt ở đâu nhỉ ? " .

    Vừa nghĩ xong , con dao lóe sáng 1 cái rồi biến thành 1 chiếc nhẫn màu đen nằm trong tay hắn .

    Kinh ngạc nhìn cái nhẫn màu đen trong tay , hắn ngẫm nghĩ một chút rồi , nhìn vào chiếc nhẫn . Chỉ thấy chiếc nhẫn lúc biến thành dao , lúc biến thành nhẫn , biến đi biến lại liên tục . Nghịch chán hắn đeo chiếc nhẫn lên ngón trỏ tay phải rồi cầm viên thuốc lên xem .

    2 đồ vật này cực kỳ quan trọng với hắn vì đây là vật duy nhất có thể cứu mạng hắn và giúp hắn sống qua 8 tháng ở khu rừng này .

    Chỉ thấy viên thuốc này màu đỏ , không có mùi hương hay gì đặc trưng cả , nhìn nửa ngày không thấy viên thuốc có gì khác lạ , hắn liền bỏ viên thuốc vào túi .

    Hắn chả ngu gì ăn ngay viên thuốc đó cả , thứ nhất chưa biết tác dụng rõ ràng của nó , thứ 2 là không biết sau khi ăn xong có tác dụng phụ gì hay không nên hắn lựa chọn cất đi đã rồi tính sau .

    Đánh giá tình hình xung quanh , đây là một khu vực cực kỳ âm u , ánh sáng mặt trời hầu như không thể chiếu qua những tán cây to của khu rừng được nên không khí ở đây khá là ẩm , ở đây hầu như không tồn tại đường đi , khắp nơi toàn là cây cỏ đan xen lẫn nhau mà chính khu vực của hắn đang đứng cũng là một bãi thực vật mà hắn không biết tên .

    Hít sâu một hơi , cố gắng đàn áp các cảm xúc tiêu cực , việc cần làm của hắn bây giờ là phải bình tĩnh , lạc quan và quan trọng nhất là phải đi tìm nước , một người có thể sống 3 tuần nếu không có thức ăn nhưng không thể sống quá 3 ngày nếu không có nước , hắn biết đc điều này nhờ xem các chương trình sống ngoài hoang dã ở kênh truyền hình discovery .

    Bước đi được vài bước , hắn nhận ra một điều là ..... hắn không có bất kỳ một đôi giầy hay đôi dép nào để đi cả , do hôm qua hắn đi ngủ mà =.=" chả có ai đi ngủ mà đi theo giầy hoặc dép mà phải không , việc này khá quan trọng , chân hắn có thể bị thương và bị nhiễm trùng máu .

    Hơi nhíu mày nhưng hắn mặc kệ , tiếp tục hít vào một hơi , hắn bắt đầu cuộc sống trong khu rừng này .

    " Mình cần phải sống ! " Hắn mặc niệm trong lòng.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Tử Tiêu, ngày 27-02-2014 lúc 10:30.

  4. Bài viết được 28 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    953116098,a0904743589,bagggggggg,chienmc88,Clone ThanChet,crazyboy74,hbk_123,HoangHenry,hongtrantieudao,jinling,Lan Thi,long17111995,Miên Lý Tàng Châm,miinhhuy,phamquangdung,powerpow,ronkute,shava1993,spchjken,stinkbug9999,tienlavoke,tranthuthao,tuanpa811,tuantreu,uyennhi1011,v4nk13p,voccatymer,Độc Nhãn,
  5. #3
    Ngày tham gia
    Feb 2014
    Đang ở
    Nơi mà chả ai biết
    Bài viết
    1,343
    Xu
    223

    Mặc định

    Chương 3 : Nhiệm vụ đầu tiên ( thượng )


    " Nói thì dễ còn làm mới khó " . Hắn vừa nói vừa thở dài , đặt mông ngồi xuống một tảng đá lớn , hắn cởi bó cái áo khoác thể thao đã ướt sũng mồ hôi ra , nhìn lên bầu trời đã sắp tắt nắng , hắn trầm mặc .

    Đôi mắt trước vẫn còn kiên định nhưng không thể nào tránh khỏi xuất hiện một tia hoang mang và xen lẫn tuyệt vọng . Hắn hoàn toàn hiểu rõ hoàn cảnh của mình , thể lực của hắn hoàn toàn không tốt chút nào thậm chí còn kém hơn so với độ tuổi vì hắn lười hoạt động , hắn không có một chút kinh nghiệm sống ngoài nơi hoang dã hay thậm chí kinh nghiệm quan hệ xã hội nào . Nói chung ngay tại đây tỷ lệ sống của hắn dưới 1 phần , có thể nói hắn hoàn toàn vô dụng trong hoàn cảnh này .

    Hắn vẫn hiểu điều đó nhưng hắn cố tình không nghĩ đến , nếu bây giờ mất đi sự lạc quan thì hắn chết chắc rồi đến 1 phần sống còn lại cũng không còn .

    Nhìn xung quanh , hắn không khỏi cảm thấy nghi hoặc , thực vật nơi này nhìn rất kỳ lạ . Không thể nói là do kiến thức về sinh vật của hắn hạn hẹp , mấy năm học đại học của hắn không phải bỏ không nhưng cả ngày hôm nay đi lại trong khu rừng này , hắn không thể phân biệt nổi 1 loại cây nào cả .

    Và còn điều nữa , từ khi ở đây , hắn vẫn chưa thấy bất kỳ một động vật sống nào , cái này không biết là bất hạnh hay may mắn nữa đây .

    Lắc lắc đầu cố gắng xua đi mấy ý nghĩ linh tinh , hắn đứng dậy tiếp tục đi về phía trước , trời sắp tối rồi , hắn phải tìm chỗ nghỉ chân .

    Chỗ nghỉ chân phải là những nơi khô ráo , cách mặt đất càng xa càng tốt , để tránh các loại côn trùng sâu bọ và quan trọng nhất là tránh thú dữ , tuy là cả ngày hôm nay hắn chưa gặp bất kỳ một sinh vật sống nào nhưng đề phòng vẫn tốt hơn , kiến thức từ discovery mà hắn nhớ lại phát huy tác dụng .

    Vừa đi hắn tự nhiên nhớ lại một câu nói : " Những lúc gặp khó khăn , những kiến thức bạn biết được sẽ trở thành kỹ năng giúp bạn vượt qua khó khăn đấy " .

    Màn đêm buông xuống , vạn vật chìm trong bóng tối , Đêm đến làm cho khu rừng càng thêm quỷ dị .

    Trên một cành cây to có một thân hình đang nửa nằm nửa ngồi , người này đang rất mệt mỏi nhưng con mắt lại cố gắng mở to ra , đầu nhìn sang bốn phía , tay cầm chắc một con dao quân dụng màu đen .

    Lúc trời sắp tối hắn đã tìm được một cành cây khá hiếm có trong khu rừng này , tại đây hắn có thể quan sát mọi phía và còn có thể ẩn núp nếu có điều gì xảy ra .

    Hắn lúc đầu định chợp mắt một lúc cho đỡ mệt , cả ngày đi lại trong khu rừng , không có chút thức ăn hay nước uống nào làm cho người vốn lười hoạt động như hắn gần như kiệt sức .

    Nhưng một tiếng hú đã làm hắn lập tức bỏ qua ý định này , đây là tiếng hú của một con sói .

    Hắn còn nhớ khoảnh khắc hắn nghe thấy tiếng hú đó thì cả người hắn cứng lại đến hơn 1 phút , một phần là vì giật mình , phần lớn là vì sợ hãi .

    Điều này chứng thực cho suy nghĩ của hắn , cả ngày hôm nay hắn đi lại ở đây mà không gặp bất kỳ con thú dữ nào là cực kỳ may mắn .

    Hắn vẫn ngồi bất động trên cành cây cho đến tận sáng hôm sau . Nhìn thấy cảnh vật ngày một rõ ràng , cảm nhận từng tia nắng ấm áp hiếm hoi trên người hắn thì hắn mới đứng dậy nhìn xung quanh một lượt cho chắc chắn rồi mới tụt xuống đất .

    Khi hai chân hắn chạm đất thì cảm giác vô lực mới hiện ra . Hắn quỳ gối dưới đất , hai tay chống trên mặt đất mà thở gấp .

    Đau đớn về thể xác , mệt mỏi về tinh thần làm hắn gần như sụp đổ . Một giọt nước mắt bất chợt lăn trên má hắn , hắn sững sờ đưa tay hứng lấy giọt nước mắt đấy .

    Rồi hắn nghiến răng , hai tay đấm liên tục trên mặt đất đến mức tê dại nhưng hắn không để ý , đầu óc hắn một mảnh hỗn loạn , tương lai quá mờ mịt làm hắn bối rối . Hắn nghiến răng chửi : " Ta $!@%^ tên nào kéo ta vào đây , ta ₫%@$ tên nào làm ra cái chết bầm này , ngươi muốn giết ta thì giết luôn đi , cần gì phải hành hạ người ta khổ sở như vậy ... Ta ... " .

    Sau đó hắn ôm đầu , ngửa mặt lên trời gào to lên :" AAAAAAAAAAAAAAAAAAA.... " . Rồi hắn lăn ra đất nằm ngửa mặt lên nhìn trời

    Tiếng hít thở dần dần trở lại bình thường , đôi mắt đã có lại sự bình tĩnh , cảm nhận sự đau đớn đến từ đôi bàn tay hắn nhếch miệng cười khổ .

    Sau một hồi điên cuồng phát tiết vừa rồi , ít nhất trong lòng hắn đã giải tỏa được một số ức chế khiến hắn đã thoải mái hơn .

    Dù mới qua một ngày một đêm sống trong khu rừng này , hắn cũng có một cảm giác mơ hồ là trưởng thành hơn một chút . " Xa vòng tay của bố mẹ lần đầu tiên như thế này quả thật là khó sống " . Hắn nghĩ thầm

    Nhìn những đám mây trên trời , hắn đột nhiên có một ước muốn , hắn tự nhiên muốn trở thành mây , mây tụ tán vô thường , mây vô hình vô tướng , sống như thế thật là thoải mái , ít nhất không phải lo ngại nhiều vấn đề như hắn trong lúc này .

    Lấy lại một chút sức lực , mơ mộng cũng đã đủ , hắn từ từ đứng dậy , lượm cái áo khoác đang nằm ở dưới đất lên , hắn lại tiếp tục tiến về phía trước .

    . . .

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Tử Tiêu, ngày 27-02-2014 lúc 10:30.

  6. Bài viết được 25 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    953116098,a0904743589,bagggggggg,chienmc88,Clone ThanChet,crazyboy74,hbk_123,HoangHenry,hongtrantieudao,jinling,Lan Thi,long17111995,Miên Lý Tàng Châm,miinhhuy,powerpow,ronkute,shava1993,spchjken,stinkbug9999,tienlavoke,tranthuthao,tuantreu,uyennhi1011,voccatymer,Độc Nhãn,
  7. #4
    Ngày tham gia
    Feb 2014
    Đang ở
    Nơi mà chả ai biết
    Bài viết
    1,343
    Xu
    223

    Mặc định

    Chương 3 : Nhiệm vụ đầu tiên ( hạ )


    Nhìn mặt trời lại một lần nữa sắp biến mất nơi chân trời , cảm giác bất lực hiện ra trong lòng hắn , hình dáng của hắn lúc này cực kỳ thê thảm có thể nói lúc này trên thân hắn không chỗ nào lành lặn , quần áo đi có một hồi mà đã bị cành cây xé cho tàn tạ , ánh mắt hắn cũng toát lên sự mỏi mệt rõ rệt .

    Lúc hắn gần như từ bỏ hy vọng ngày hôm nay tìm được nguồn nước uống , thì hắn nghe thấy một âm thanh , âm thanh này làm hắn mừng như điên , nếu hắn đoán không lầm thì đây là tiếng do một thác nước gây nên .

    Cắm đầu chạy về hướng âm thanh kia , những tiếng " ầm ầm " ngày một rõ ràng rồi trở nên đinh tai nhức óc nhưng hắn không thèm quan tâm . Khi cảm giác đã gần đến nơi thì hắn đột ngột dừng lại , ngẫm nghĩ một chút rồi leo lên một cái cây to nhìn về phía có tiếng động kia .

    Khoảnh khắc hắn nhìn về hướng đó , mắt hắn hiện lên sự vui mừng , hắn đã đoán đúng , phía đằng trước đúng là có một thác nước .

    Xác nhận chính xác là không có động vật nguy hiểm nào khác , hắn tụt xuống rồi chạy như điên về hướng thác nước .

    Chạy đến nơi , hắn ngẩn ra nhìn cảnh tượng trước mắt . Với một tên suốt ngày " tự kỷ" ở nhà Fa trên mạng như hắn , thì cảnh tượng này quả thực quá là hùng vĩ và mới lạ rồi . Trước mắt hắn là một ngọn thác cao gần trăm trượng , thác nước tạo ra bên dưới nó một con suối chảy cuồn cuộn , dưới ánh mặt trời trên ngọn thác xuất hiện một cái cầu vồng khiến người ta cảm giác nó giống như một dòng sông đổ từ trên trời xuống , đập vào một tảng đá lớn màu đen tạo thành vô số bọt nước bắn lên không trung , sau đó những giọt nước giống như mưa , rơi xuống cái đầm nước trong vắt , trước cái đầm có một khoảng đất trống rộng chừng ba mươi trượng , ngoại trừ một chút rêu xanh ở bên nước thì còn lại hết sức sạch sẽ .

    Ngẩn ra một lúc lâu , hắn lấy lại ý thức , rồi hắn chạy như điên lao xuống cái đầm nước đó . Cảm nhận những dòng nước mát lạnh đang bao bọc lấy người hắn , hắn không nhịn được rên rỉ một tiếng , đã 2 ngày rồi hắn không có chút nước nào chứ đừng nói đến tắm , cảm giác này quả thực quá hạnh phúc rồi , hắn cứ lặn ở dưới nước mãi đến khi không chịu nổi nữa mới ngoi đầu lên thở .

    " Hít... hà " . Thở mạnh từng ngụm không khí , hắn trong đầu sung sướng , thành công trước mắt khiến hắn có thêm tự tin về cuộc sống sau này ở đây , ít nhất hắn đã có nước rồi , còn thức ăn ..... lúc lặn dưới nước hắn thấy ở đầm này có cá .

    Hắn đứng dậy , nước ở đầm này khá nông , nước chỉ đến bụng hắn , hắn theo thói quen lại đưa tay lên đẩy đẩy sống kính , đây là một thói quen của hắn khi hắn đang suy nghĩ một vấn đề nào đó .

    Trước khi làm một cái gì đó hắn thường có thói quen suy nghĩ hoặc tìm hiểu trước đó gần như một loại bản năng rồi , cơ bản .. hắn lười làm đi làm lại nhiều lần , quan niệm của hắn là đã làm một lần thì thành công còn hơn làm nhiều lần mà vẫn thất bại , chẳng thà mất thời gian tìm hiểu kỹ , trước khi lao đầu vào làm khiến tốn thời gian gấp đôi mà chẳng được cái gì .

    " Ách xỳyyy .. " . Cơn hắt hơi làm hắn tỉnh lại khỏi suy nghĩ , trời đang dần tối , ngâm mình ở nước lạnh thế này không phải ý hay . Hắn ngẫm nghĩ một lát rồi đi lên bờ .

    Một lát sau , trên một tảng đá lớn , có một người đang nửa đứng nửa ngồi nhìn chằm chằm xuống mặt đầm . Người này có bộ dạng hơi buồn cười , " nude " toàn thân mà bên ngoài chỉ khoác một cái áo thể thao , tay cầm một cây gậy làm từ cành cây khô mà đầu cây gậy lại buộc một con dao màu đen . Không cần phải nói người này chính là hắn ... . Một phần nguyên nhân hắn có hình dạng này vì quần áo vừa rồi của hắn đã ướt sạch nên hắn phải đem đi phơi ở một tảng đá to khác , xung quanh lại không có ai nên hắn mặc kệ . Còn cây gậy này .. à thôi gọi là cây giáo đi , hắn dùng cành cây khô và lấy dây quần buộc với con dao quân dụng tạo nên , có thể khá phổ thông nhưng hắn nghĩ sẽ giúp hắn bắt được cá .

    Hắn lúc này có vẻ mất kiên nhẫn tại vì mấy lần trước hắn đâm toàn trượt , dù mấy con cá có to nhìn có " ngon " có cảm tưởng nó chậm chạp dễ bắt đến đâu thì lúc hắn đâm , thì con cá như có linh tính trước mà tránh đi đúng 1s trước khi trúng làm hắn tức điên lên mà càng tức hơn nữa là nó cứ ngoe nguẩy bơi lội tung tăng trước mắt hăn như trọc tức hắn .

    Hắn đột nhiên thở dài một hơi , trán đang nhăn lại vì khẩn trương cũng dần dần dãn ra , hắn đột nhiên mở miệng ... hát . Mỗi khi làm một việc gì đó mà thất bại nhiều lần hoặc cần sự tập trung cao độ , hắn toàn nghe nhạc khi đang làm , gọi là lấy " cảm hứng " làm việc đi .

    Hiện tại không có nhạc nên hắn đành hát để tạo ra nhạc vậy . Giọng hắn không gọi là hay lắm nhưng cũng trầm trầm dễ nghe đi - đây là hắn tự nhận xét .

    " Giải phóng điện biên bộ đội ta ... bắt cua về xào , giữa mùa hoa nở bộ đội ta vác xoong chảo RAA ... " . Chữ " ra" vừa hết là lúc hắn đưa tay đâm mạnh về hướng con cá trước mặt hắn .

    " Ha ha ha ... ông đây nhằm vào mày lâu lắm rồi con ạ , mày tránh tiếp đi ... quá tang ba bận nhé .. phát này lên chảo nha con hahaha .. " . Hắn nhìn con cá đã nằm ngay đơ dưới đất mà cười lên như điên .

    Bỗng dưng hắn im bặt lại không cười nữa . Hình như hắn quên mất 2 điều cực kỳ quan trọng , hắn không biết làm cá và hắn không có lửa . Không có lửa thì nấu kiểu gì đây bây giờ .

    " Chẳng lẽ ăn sống ? nếu bị dính sán thì toi đời " . Hắn suy nghĩ , nhìn nhìn đống quần áo phơi trên tảng đá , chắc khô rồi , hắn đi đến mặc lại quần áo lên người , một vật từ trên cái áo khoác của hắn rớt xuống tảng đá kêu đến "cạch" một cái . Hắn nhìn xuống chỗ gây ra tiếng động .

    " Ủa ? đây hình như là .. cái bật lửa của bố thì phải ? " . Hắn trừng mắt nhìn cái bật lửa quen thuộc dưới đất , cái này .. thực sự quá may mắn đi , hắn không thể tin được đưa tay lượm cái bật lửa dưới đất lên nhìn một lượt , đúng rồi , đây chính xác là cái bật lửa của bố hắn hay dùng mà . Nguyên nhân của việc này phải kể đến , hắn với bố hắn có cỡ người giống nhau , kích cỡ cũng tương tự gần gần giống nhau mà kiểu dáng cũng giống nhau nốt , tại quần áo của hắn và bố hắn do mẹ hắn mua hết một lượt , bố hắn thì không phải nói còn hắn , thì hắn không có khái niệm làm đẹp , mặc quần áo lấy rộng rãi thoải mái là được nên nhiều khi 2 bố con hay mặc nhầm quần áo của nhau mà cái áo khoác thể thao này cũng là của bố hắn nốt . Do tối hôm đó ăn cơm xong hắn cầm lên mặc nhầm vào mà bố hắn thì nghiện thuốc lá nặng nên trong túi lúc nào cũng có cái bật lửa .

    " Haha.. đúng là trời không phụ lòng người lượng thiện , mình đây đúng là ở hiền gặp lành , chưa làm gì ác trên đời nên được trời báo đây mà hahaha " . Hắn cười như điên nói , thực ra hắn Fa tự kỷ ở nhà thì có làm gì ác được đâu .

    Việc còn lại khá đơn giản , hắn cũng loay hoay một lúc mới đánh xong vẩy cá , lột hết ruột ... nói chung là làm cá xong rồi kiếm ít củi khô đem lên đốt rồi nướng cá .

    " chậc ... hình như hơi quá lửa .. " . Nhìn cái mang hình dạng con cá màu đen thui trước mặt mình , hắn tậc lưỡi thôi kệ có mà ăn là tốt rồi . Hắn ăn ngấu nghiến để thỏa mãn cơn đói đã 2 ngày nay . " cảm giác được ăn thật sung sướng ... tuy nhiên hơi đắng thì phải .. " . Hắn vừa ăn vừa nghĩ

    Ăn uống no nê xong , hắn nằm ngửa đầu nhìn trời sao ban đêm, cạnh người hắn là đống lửa ấm áp , hắn mặc niệm : " sống thế này chắc qua được 8 tháng đây ... thôi đến đâu tính đến đó " . Hắn ngủ thiếp đi lúc nào không hay biết

    Âm thanh điện tử một lần nữa lại xuất hiện trong đầu hắn : " Nhiệm vụ quá trình phát sinh : Sơ ngộ ma thú . Nhiệm vụ : đánh chết đầu phong ảnh lang trước mặt , nhiệm vụ thành công thưởng 1000 điểm , nhiệm vụ thất bại : tử vong . " . Hắn giật mình tỉnh dậy

    Không còn có thể quan tâm đến cái âm thanh chết bầm kia nói gì , vì hắn đang chết đứng người , nhìn một con quái thú giống con chó .. à quên con sói to lớn đang từ từ tiến về phía hắn .

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Tử Tiêu, ngày 27-02-2014 lúc 10:31.

  8. Bài viết được 23 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    953116098,a0904743589,bagggggggg,chienmc88,crazyboy74,hbk_123,HoangHenry,hongtrantieudao,jinling,Lan Thi,long17111995,Miên Lý Tàng Châm,powerpow,shava1993,spchjken,stinkbug9999,thanchet9x41,tienlavoke,tranthuthao,tuantreu,v4nk13p,voccatymer,Độc Nhãn,
  9. #5
    Ngày tham gia
    Feb 2014
    Đang ở
    Nơi mà chả ai biết
    Bài viết
    1,343
    Xu
    223

    Mặc định

    Chương 4 : Liều (thượng)


    Nếu một người bình thường nhìn thấy một con thú to lớn hung dữ với mồm đầy răng nhọn , chân toàn vuốt sắc thì phản ứng đầu tiên sẽ là gì ? , vâng là cắm đầu chạy thục mạng và nhân vật chính của chúng ta cũng là một người hoàn toàn bình thường nên việc hắn đang làm bây giờ là chạy trối chết , chạy như chưa bao giờ được chạy .

    Tiềm năng cơ thể con người đúng là vô hạn , những khi nguy hiểm sẽ kích phát một phần sức mạnh tiềm ẩn của cơ thể mà nhiều khi trong trạng thái bình thường chúng ta không thể biết được và điều này chứng thực ở hắn .

    Hắn cắm đầu cắm cổ chạy trốn mà không thấy mệt , trong khi nếu bắt hắn chạy từ đầu ngõ ra cuối ngõ , lúc trước thì hắn đã phải thở dốc rồi . Lấy hết sức bình sinh từ thời bú mẹ ra , hắn vừa chạy vừa chửi : " Mợ nó cái hệ thống chết tiệt , đang yên đang lành tự dưng vác con thú à quên con ma thú ra làm gì cơ chứ , có muốn để người ta sống không đây hả ... . Ý ? ma thú , chẳng lẽ ta không ở trái đất mà ta đang ở một thế giới khác ? ... dị giới ? .. " . Trong hoàn cảnh như thế này rồi mà hắn vẫn còn thời gian nghĩ lung tung được thì cũng đến chịu hắn

    Nếu lúc này hệ thống biết suy nghĩ thì chắc chắn sẽ hết sức khinh bỉ hắn , việc này là do hắn chứ có phải do nó đâu . Có 2 nguyên nhân dẫn đến con phong ảnh lang tìm đến hắn .

    Thứ nhất là máu , máu của cá , đúng vậy máu từ con cá mà hắn đã ăn lúc tối , do sau khi làm cá xong hắn không chịu rửa qua chỗ đó dẫn đến mùi máu nồng lên cộng với không khí ẩm thấp của rừng rậm càng làm mùi này bay ra xa hơn .

    Thứ hai là lửa , lửa có thể hữu dụng xua đuổi động vật nguy hiểm ở địa cầu , thế nhưng ở dị giới thì ngược lại , ma thú ít con sợ lửa bình thường , chỉ những cường giả hoặc đoàn đội mới giám đốt lửa mà thôi nếu không sẽ dẫn đến ma thú tò mò mà đến .

    Hắn sức trói gà còn không chặt , đốt lửa lên chả khác nào " lậy ông con ở bụi này " hoặc nói theo ngôn ngữ ma thú là ê bọn mày , tao yếu lắm , tao ngu lắm , tao " ngon" lắm lại mà ăn đi .

    Nếu hắn có kiến thức về ma thú thì có thể thấy hắn hết sức " may mắn " đụng phải đầu phong ảnh lang chưa hoàn toàn trưởng thành , thân cao có 1m5 , màu lông mới là màu xám chưa phải màu bạc nhưng thế đã là quá đủ để làm gỏi hắn rồi .

    Ma thú dù là cấp 1 đi chăng nữa nhưng đã có một chút linh tính rồi , con phong ảnh lang này hình như mang tâm lý " mèo vờn chuột " với hắn , định đùa giỡn hắn một lúc rồi mới "đợp" nên nó đuổi theo hắn hết sức thong thả , thỉnh thoảng mới cho hắn vài phát cào nhẹ hoặc vượt lên trước dọa hắn chạy hướng khác mà thôi nếu không chắc hắn đã " tèo" ngay từ đầu rồi chứ đừng nói đến chạy như thế này .

    Hắn không phải thằng ngu mà không nhận ra điều đó , có điều hắn không rảnh để nghĩ xem tại sao con sói khốn nạn kia - biệt danh hắn đặt cho con phong ảnh lang , lại thích đùa với hắn . Hắn đang suy nghĩ xem phải làm thế nào đánh chết được nó , chạy trốn là điều không thể , hy vọng duy nhất của hắn là yếu tố bất ngờ và khinh địch của con sói .

    Khoảng 10 phút sau , hình dạng của hắn đã hết sức thê thảm , toàn thân đầy vết cào , có một số vết sâu đến đáng sợ , hắn nhìn như một huyết nhân , toàn thân quần áo thấm đẫm máu tươi , nhưng hắn vẫn nghiến răng mặc kệ , hắn đang chờ , chờ con sói một lần cuối .

    Con phong ảnh lang này dường như đã mất kiên nhẫn , nó muốn kết thúc cuộc rượt đuổi này nên hai chân sau nó nhún lấy đà nhẩy vọt lên phía trước , nó định một ngụm cắn nát đầu hắn .

    Luôn quan sát động tĩnh của con sói khốn nạn kia , hắn thấy rõ ràng hành động của con sói , đồng tử hắn co rút lại , hắn biết cơ hội là lúc này và chỉ có một lần duy nhất , nếu thành công thì hắn sống , thất bại thì hắn sẽ chết .

    Hắn đột ngột dừng lại, xoay người .. lao thẳng về phía con sói , tay phải hắn lóe lên một cái đã cầm lấy dao quân dụng , tay trái ấn lên tay phải lấy đà , tay phải khép vào ngực tạo thế đâm thẳng ra ... mục tiêu chính là cổ họng con sói .

    Tìm đường sống trong chỗ chết chính là như vậy , nếu hắn đâm chúng thì không nói làm gì , con sói khốn nạn kia chắc chắn sẽ " vẹo " còn đâm trượt thì ... hắn thành bữa tối cho con sói .

    Phong ảnh lang dù gì cũng là ma thú cấp một nên có sơ lược trí tuệ , ánh mắt nó hiện lên nét kinh hoàng , con mồi ngon trong mắt nó tự dưng lại có móng vuốt làm nó hơi hoảng . Dù gì nó cũng là ma thú nên chỉ thấy đột nhiên tốc độ của nó tăng vọt lên và ngoài dự tính của hắn mà lao lên phía trước tránh được một nhát dao chí mạng nhưng phải trả giá không nhẹ , chân sau của nó đã bị con dao của hắn đâm một nhát , rạch từ đùi xuống đến tận chân khiến máu tươi chảy ra lênh láng .

    Nó tức giận , nó thực sự rất tức giận , con mồi mà nó tưởng rằng chắc chắn sẽ nằm trong bụng mình mà đã làm nó suýt chết và bị thương , nó phải nhai sống tên này để trả thù . Chỉ thấy hai mắt của phong ảnh lang trở nên đỏ rực , miệng hú lên một cái rồi gầm gừ với Quang . Tuy nghĩ vậy nhưng nó đã bắt đầu kiêng kỵ hắn , đúng ra là hơi ngại con dao màu đen trong tay hắn .

    Hắn lúc này đang ngồi dưới đất thở dốc , hai mắt chăm chú nhìn con sói khốn nạn , tay phải nắm chặt dao quân dụng , hắn cười khổ lẩm bẩm : " không khéo hôm nay tạch thật ở đây rồi .... " . Hắn đã mất đi cơ hội duy nhất giết con sói khốn nạn kia , giờ nó sẽ đề phòng hắn , cơ hội hắn giết đc con sói này dưới 1% .

    Lợi thế duy nhất của hắn là đã làm bị thương chân sau của nó , có thể tốc độ của nó sẽ giảm đi một chút nhưng thế là chưa đủ với hắn , nói trắng ra con soi này đơn giản đè hắn một cái là hắn cũng toi chứ đừng nói bị cào hoặc bị cắn .

    Hắn thở dài một cái rồi lẩm bẩm : " Ài .. Sắp tạch rồi ... nếu có cái gì ăn thì tốt .. như kẹo socola chẳng hạn ài .... Ủa ? kẹo ? " . Hắn đột nhiên nhớ ra một thứ mà hệ thống kia cho hắn cùng với con dao quân dụng này , đó là Thuốc cái gì huyết mạch 10% mà hắn đã không dám liều lĩnh uống lúc trước .

    Đằng nào mà chả chết , ăn hay không cũng chết , ít nhất chết vì thuốc còn hơn chết vì bị sói nó gặm thịt , hắn ngay lập tức lấy viên thuốc trong túi áo ra bỏ vào miệng nuốt .

    Viên thuốc vào miệng hắn thì ngay lập tức hóa thành một luồng khí lạnh từ miệng hắn qua cổ họng , lồng ngực xuống dạ dày rồi lan ra toàn thân .

    Rồi hắn cảm thấy cơ thể hắn ngày càng nóng , nóng đến phát điên lên được mà còn ngứa nữa chứ , nếu hắn để ý thì những vết thương trên người hắn đang lấy tốc độ mắt thường có thể thấy khép lại , lên da non rồi trở lại hoàn toàn bình thường ! .

    Hắn cảm thấy cơ thể sắp nổ tung , cảm giác máu trong cơ thể như sắp phát điên mà sôi lên sùng sục , hắn cảm thấy sức mạnh vô tận từ cơ thể , một cảm giác mà trước nay hắn chưa bao giờ có nhưng hắn biết nếu tiếp tục như vậy , hắn sẽ nổ tung mà chết mất , hắn cần phát tiết , hắn cần làm gì đó ngay bây giờ .

    Hai mắt hắn đỏ rực nhìn con sói khốn nạn đằng trước , hắn há miệng gầm lên nói : " Con sói khốn nạn kia , nếu hôm nay không phải mày chết thì là tao vong ... " . Rồi hắn cầm dao , nghiến răng ken két lao vào con sói .

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Tử Tiêu, ngày 27-02-2014 lúc 10:31.

    ---QC---


  10. Bài viết được 22 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    953116098,a0904743589,bagggggggg,Biển Truyện,Chuột con,hbk_123,HoangHenry,hongtrantieudao,jinling,Lan Thi,long17111995,Miên Lý Tàng Châm,powerpow,shava1993,spchjken,stinkbug9999,tienlavoke,tranthuthao,tuantreu,v4nk13p,voccatymer,Độc Nhãn,
Trang 1 của 13 12311 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status