Xiềng xích 2 :
XIềng xích nó làm bạn tệ đi nó cùm chân bạn nó biến bạn thành một con cừu biết vâng lời trở thành một con cá vàng quên đi giá trị vốn có của bạn .Nó khiến bạn đau khổ vì bạn không thể thoát khỏi xiềng xích mà cuộc sống và chính mình đã gông lại không cho mình đi chờ tới lúc để thấu hiểu ,giác ngộ nhưng khi thời điểm đó đến bạn lại trở nên lạc lõng và trần trừ trước thế gian này .Dường như có một cảm giác rằng bạn bị chi phối bởi một thứ gì đó to lớn giáng xuống cuộc đời của bạn .
Và rồi bạn quên, đau khổ sinh ra từ đây bạn quên đi chính con người cũ của mình cái con người mà bạn hết mực trân trọng giữ gìn hay là những lý do để bạn bước tiếp .
Bạn quên đi khoảng khắc của đau đớn của ước mơ hồi còn bé không lí giải nó cũng chẳng muốn thấu hiểu nó vì bạn nghĩ đó chỉ là điều trẻ con thay vì tiếp tục bạn lại thấy nó thật hư ảo nhàm chán .Quá trình ấy vẫn lặp lại đến khi ước mơ của bạn hồi còn thiếu niên đến khi trưởng thành lập gia đình rồi đến một lúc nào đó bạn không còn mơ nữa , bạn chỉ sống để tồn tại để nuôi gia đình mình để đắm chìm trong chính nỗi đau của riêng mình mà không thể nhìn thấy rằng mình chỉ đang tồn tại .
Xiềng xích nó có thật mỗi khi bạn sợ hãi mà bạn đâu biết rằng mình sợ hãi đâu .Nỗi sợ hãi to lớn đến nỗi nó không còn là sợ hãi nữa mà là một thứ gì nó lớn hơn là bản chất của bạn chăng ?
Một bản chất chạy chốn đã được lựa chọn khi cứ đối mặt mà không đám tiến lên .
Bạn sẽ không gọi đó là chạy chốn là nhu nhược mà bạn lại cố gắng tìm kiếm hàng trăm nghìn lí do khác và bạn biết điều tệ nhất khi chúng ta không dám đối mặt với điều mình muốn làm , với giá trị của thứ đã cứu rỗi chính bản thân bạn trong tất cả lần khốn đốn nguy nan của cuộc đời này không ?
Cho dù điều đó không được gọi là ước mơ chỉ là một điều không có to lớn gì hết .
Hậu quả là bạn biến thành một con người mà bạn sẽ ghét , một con người bất lực nhưng lại không cho mình là bất lực thật nghịch lí nhỉ chỉ đơn giản bạn đang từ từ chấp nhận nó mà thôi .
Đau đớn ở đó , nó giết chết con người thật mà chúng ta truy cầu hay những điều tốt đẹp nhất chúng ta muốn làm .
Nó thay đổi con người thật thật sự của chúng ta và đồng hóa chúng ta thành một sợi xiềng xích mang cái vỏ bọc là con người .
Hạnh phúc rồi sẽ ra đi .
Niềm vui cũng vậy .
Đau đớn cũng thế .
CHúng ta biến thành một cái xiềng xích mà không nhận ra không nghĩ tới mà lại đổ lỗi cho cuộc đời .
Chúng ta chỉ biết ai oán thay vì hành động nỗ lực và tập chung cho dù tất cả mọi sức lực bỏ ra chỉ được 1 phần trăm trong tất cả giới hạn mà bạn thật sự cảm thấy thế cho dù mình có làm có nỗ lực ra sao thì vẫn thật nhỏ bé chẳng cải thiện gì .
Đó là 2 lựa chọn và chúng ta đã lựa chọn phần nhu nhược cho chính bản thân mình .
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile