TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 1 của 39 12311 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 5 của 192

Chủ đề: Truyện ngắn

  1. #1
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    2,420
    Xu
    250

    Mặc định Truyện ngắn

    Thế Giới Khác
    Một hôm hai tên khuất cái rủ nhau ra lề đường ,trú tạm vào trong một ngõ hẻm kín ,nơi mà chúng gọi là nhà .NGõ hẻm được tạo nên từ lưng ba ngôi nằm sát nhau,được giăng trên đầu một tấm bạt thủng lỗ chỗ ,và một chiếc chiếu được đặt trên núi đồ vật mà chúng tha từ bốn phương tám hướng ,những thứ sẽ giúp chúng sống qua ngày.
    Tên khuất cái nọ nói với tên khuất cái kia ,mặt coi vẻ u sầu ,mắt đìu hiu nhìn về đầu ngõ hướng thẳng ra chợ,khuân mặt trẻ thơ 7,8 tuổi thì phải ,nhưng lại hốc hác ,đôi gò má xanh xao, nó nói :
    "-Mày ơi ,sao số phận chúng ta khổ sở thế nhỉ ,những đứa trẻ khác thì được mặc đồng phục đến trường ,nâng niu trong vòng tay của cha mẹ ,cái ăn không lo, vô ưu vô nghĩ.Còn chúng ta thì sao? Phải sống trong sự ruồng dẫy của xã hội ,dành cái ăn của lũ chó hung tàn.Mỗi ngày đi đứng thất tha thất thiểu ,tìm kiếm trong bái rác ,bị bọn trẻ con làng trên đuổi đánh bắt nạn.Tao thì sinh ra chưa được ngửi hơi mẹ ,cha ,may mắn được một lão ăn mày nuôi lớn ,nhưng lão chết rồi.ÔI !ĐÔi khi tao muốn chết lắm mày ạ,để theo hầu lão ấy ,để khỏi phải sống như hiện tại.
    Nhưng ngặt nỗi ,chết tệ lắm .Tao đã từng thử uống hai vỉ thuốc lạ trên lề đường ,khiến tao choáng váng ,khó thở ,ruột quặn thắt ,cổ họng muốn nói mà chỉ có thể bật thốt từng hơi thở nhẹ đứt quãng,cái cảm giác giống như tao đang biến mất vậy.tao không hiểu sao tao sợ điều đó lắm mày ạ,ngay lập tức tao nôn hết ra rồi ngủ một tràng dài hết một -hai ngày ,rồi tao trở lại như bình thường.
    Có phải tao hèn nhát lắm đúng hông? NÓ dương mắt nhìn đồng bạn ,đượm nỗi buồn dính trên mi.
    Tên khuất cái kia ,ngồi khom người ôm đầu gối,ngẫm nghĩ một hồi ,đôi mắt mù hay nhắm của nó bắt đầu chảy lăn tăn từng giọt nước mắt.Nó mấp máy cái môi khô nứt nẻ ,tay mò mẫm cầm lấy tay bạn mình, rồi nó mới bắt đầu nói bằng cái giọng run run,nhỏ nhẹ:
    -Không thắng ạ ,mày không hèn nhát.
    Rồi nó khóc òa lên ,cất cao tiếng ,âm vang hòa với tiếng nói ,tiếng bước chân ,xe máy,tiếng còi , tiếng mắng chửi,tiếng dao chặt thịt ... của dòng người đông đúc ,đang vội vã lao vào cuộc sống ,vì có lẽ họ sợ phải lãng phí thời gian của mình.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi thienlang12, ngày 23-03-2014 lúc 20:57.
    ---QC---


  2. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    meokeu,voma,
  3. #2
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    2,420
    Xu
    250

    Mặc định

    Truyện ngắn :Chết thì hết nghĩ.

    Hắn đi trên đường ,khi ngủ ,lúc làm việc không nơi chốn nào mà hắn không u sầu.
    Sầu bởi phiền não của cuộc đời ,cái nỗi đau trong quá khứ ,dày vò liên tiếp bất tận ở hiện tại .

    -“Cuộc đời sinh ra đã khổ ,nỗi khổ của mình đâu đau bằng nỗi khổ của nhiều người khác ?”
    “Nhưng mình vẫn cảm nhận thấy vẫn trải nghiệm đấy ,chẳng phải sao !”

    Cực kỳ cố gắng và được hoàn cảnh đửa đẩy ,hắn đã tiết chế cảm xúc của mình ,khiến nó trở thành điều gì đó vượt hơn trên những mất mát của thể xác lẫn tinh thần.
    Nếu đặt tên cho nó ,hắn sẽ chả nghĩ được cái tên nào hợp ,bởi vì thứ được hình thành trong gã cướp luôn cảm xúc thường trực của một người bình thường .

    Ấy vậy ,hắn vẫn khổ ,khổ nhiều .
    Người vẫn chìm trong bế tắc ,mà không biết mình đi đâu ,làm gì ,cứ thế lặp cái vòng luẩn quẩn ,suy nghĩ ,suy nghĩ rồi ngủ .
    NGủ ,rồi sợ hãi ,sợ hãi rồi lười biếng.

    Hắn nghĩ làm thế nào để không gặp bế tắc nữa ?
    Hắn quyết địch , quên đi ,quên đi tất cả ,và chọn cho mình một việc ,khiến hắn có thể hăng say tập chung tất cả năng lượng trong cơ thể dồn vào .
    Nhưng đó ,hắn chỉ ngĩ có vậy ,không suy nghĩ ,rồi lại suy nghĩ ,làm lãng phí thời gian ,mà chẳng động chút tay chân nào .

    Đã chục năm sau ,khi hắn sống như thế ,chả có gì thay đổi ,thì hắn vẫn chỉ nghĩ và nghĩ ,than thở:
    “Tại sao ông trời ác độc với mình vậy ? “
    Than xong ,một ngày không xa hắn nhận ra rằng .

    “MÌnh phải làm việc ,để thoát khỏi tình trạng hiện tại !”

    “Nhưng mọi việc quá trễ rồi , mình còn có thể làm gì ? “

    “sức khỏe mất, gia đình mất ,cuộc sống mất tất cả do hoàn cảnh của xã hội “

    “Đúng vậy do hoàn cảnh của xã hội ,mình mới trở thành như vậy “
    “Vận mệnh cho ta sống theo con đường hiện tại ,vậy ta dựa theo con đường mà sống thôi ,việc gì phải mệt ? “
    Hắn tiếp tục làm bạn với cái cảm xúc vinh quang tồn đọng với sự ích kỷ của bản thân ,và lần này có thêm chai bia, chai rượi ,ma túy góp vui .
    Âu cho đến khi hắn chết ,hắn mới có thể thoát ra được những nỗi khổ đau,phiền muộn của những dòng suy nghĩ tại tâm tưởng ám ảnh.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi thienlang12, ngày 09-08-2017 lúc 18:11.

  4. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    meokeu,
  5. #3
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    2,420
    Xu
    250

    Mặc định

    Ông già bên vệ đường.
    Tôi nhìn một ông già cao ,khô gầy, da đen ,quần áo lôi thôi nhếch nhác bụi , mặc áo khoác màu xanh bên trên , phía dưới là chiếc quần đen , bên ống quần bên phải vén lên giữa cổ chân.

    Tay ông cầm gói bách ngọt giá 4000 đồng , tay kia cầm trai nước khoáng , đôi mắt già nua như dưng dưng dừng lại khi nhìn từng tòa nhà , dãy phố , xe cô tấp nập qua lại trong đó có tôi đang đạp tiến lên mà đầu vẫn ngoảnh lại nhìn về phía ông.

    Tôi lướt đến đầu của ông , đó là mái tóc bạc lưa thưa ở giữa , còn lại thì tỏa sang hai bên.
    Điểm làm tôi chú ý nhất là đôi mắt , cái đôi mắt ấy như chứa chan thứ gì đó khiến tôi rung động phần nào đó phút chốc ,mà để lại ấn tượng không thể tả nổi.
    Có chút gì đó buồn buồn , não nề mới tạo nên một đôi mắt đẹp như vậy , như ăn sâu vào trí nhớ.

    Một hình ảnh khó phai ,khiến tôi thầm nghĩ rằng :
    Liệu rằng lúc đó ông đã nhìn thấy điều gì ?

    Quay đầu ,tôi tiếp tục chuyến hành trình về nhà của mình , mọi thứ dường như vẫn như đang diễn ra như dự địch của nó , chẳng biết ông già bên vệ đường ấy còn ở đó không ?

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  6. #4
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    2,420
    Xu
    250

    Mặc định

    Tôi giống hầu hết mọi người ,vào một thời điểm nào đó tôi sẽ yếu đuối trước những gì mình chọn và phó mặc tất cả cho vận mệnh.

    Không còn cái can đảm sửa lại một quá khứ sai lầm và đau đớn , mà chỉ tôi hiểu theo cách của riềng chính mình .

    Đối với ai cũng vậy thôi , Tôi tự nhủ.Rằng mình phải mạnh mẽ hơn , phải khao khát ,phải thật cứng rắn đương đầu , vì tôi biết thế giới ngoài kia còn những thử thách gian nan khó tưởng ,những nỗi đau về cả thể xác lẫn tâm hồn lên đến tột độ , nhưng chả phải có những người trải qua việc đó họ vẫn cố gắng nỗ lực tiến bước lên hay sao !

    Tuy nhiên sức mạnh từ đâu đến để bạn vượt lên nghịch cảnh , khi dòng cảm xúc sáo rỗng ,và bỗng tất cả các ký ức khơi gợi động lực chợt quên bẵng đi mất.
    Một hiện tượng kéo dài trường kỳ bất địch , những lúc nó xuất hiện là lại khiến tôi mệt mỏi nằm lỳ tại chỗ,rồi mong chờ đợi đến một ngày mới hoàn hảo hơn.Sự lựa chọn này của tôi chẳng hề sáng xuất tí nào .

    Bởi vì , mục tiêu của tôi bị chậm lại , cảm giác lười biếng sẽ độc chiếm cùng sự khát khao lẫn niềm tin cháy bỏng sẽ bị hao mòn theo từng giây .Nhưng đáng sợ hơn tất cả là mục tiêu lại kéo ra xa thêm ,khiến tôi cảm nhận sự dậm chân tại chỗ khó có thể tiến tới .

    Vậy thì chả khác gì bạn đang chết nhỉ ,đúng không , chết một cách thầm lặng mà chỉ bạn mới có thể cảm nhận.
    Điều duy nhất có thể níu kéo tất cả , và rút gọn khoảng cách ước mơ chỉ có một ,cắn chặt răng lại , ngồi dậy ,bắt đầu lập kế hoạch mới để thực hiện nó ,để không lãng phí thời gian cùng với vứt đi nỗi dày vò bất tận của tâm can ra một chỗ khác ngay lúc này.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  7. #5
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    2,420
    Xu
    250

    Mặc định

    Sau biết bao nhiêu năm tôi nhìn lại vào hình ảnh bất chợt của một ông già đứng bên vệ đường . Tôi vẫn nhớ như in khoảnh khắc đó .Ông cầm túi bánh ruốc bốn nghìn cùng 1 trai nước khoáng lavi , một bên chân ông vén lên hơi gần đầu gối , một bên chân ông để bình thường .
    Vào 1 buổi trưa tôi đạp xe trên con đường Hoàng Quốc VIệt , tan học , vô thường , bước đi về nhà .
    Tôi vẫn nhớ anh mắt của ông già ấy , cái ánh liếc nhìn lướt qua bên kia đường , xuyên xuất từng dãy nhà cao tầng đẹp đẽ mang điều gì đó khấm khá hơn với ông .
    Lúc đó tôi chú ý hơn vào bộ quần áo ông đang mặc .
    Ông mặc chiếc quần bò cũ đã phai màu , ở trên là áo sơ mi kiểu mà bạn thấy ở các vùng quê nông thôn .
    Tôi sẽ tả lại ánh mắt của ông .
    Cái ánh mắt đó dưng dưng khiến tôi xao xuyến 1 cách kì lạ , như thể nó ẩn chứa điều gì thoáng lướt qua cả 1 cuộc đời đầy trắc trở và nhiều nỗi u hoài .
    Cho đến hiện tại , tôi nhớ lại ánh mắt ấy , đôi mắt hình như đang khóc .Đúng nó khóc .Tôi không biết có thể miêu tả toàn diện sắc thái mông lung đó của nó không .Nhưng nếu có thể dùng một từ để miêu tả thì tôi thấy nó đang khóc .
    Đôi mắt dường như biết nói truyện , và nó nói với tôi bằng không lời nào cả .
    Khoảnh khắc đó khiến tôi trần trừ trong cái được gọi là đẹp .Rốt cuộc đẹp là gì , cảnh đẹp ,vẻ đẹp , hay nhan sắc mặn mà của 1 cô gái cực kì xinh xắn .Và có cho tôi so sánh những điều đẹp nhất tôi từng thấy , kể cả sự mê luyến về vai diễn tiểu long nữ của Lưu Diệp Phi khiến tôi tôn thờ hồi còn nhỏ , thì tất cả mọi thứ bị quật bay hết để lại cho tôi một điều gì đó mang hương vị của cuộc đời .
    Đôi mắt đang “Khóc” của ông lão đứng bên vệ đường luôn khiến tôi nhức nhối , khiến tôi chìm nghỉm .Tại sao ? Tại sao ? Vẻ đẹp nó lại xuất hiện trong cái khung cảnh tấp nập của con phố thành thị , lại không ai nhận ra hay chú ý đến đến .Sinh mạng của con người nhỏ nhoi thế sao ? Con người rồi sẽ cô đơn chơi vơi giữa cuộc đời này sao ?
    Rồi một ngày nào đó tôi sẽ giống như ông già bên vệ đường , liếc nhìn một nơi kỷ niệm nào đó với tất cả sự tiếc nuối và lưu luyến .
    Một mình gánh chịu gánh nặng của cuộc đời đè trên vai, là những bi kịch tầm thường liên quan đến sự tồn tại trong xã hội của đất nước được xây từ máu và được nhớ tới từ máu .Có phải vì thế mà đất nước này lại nặng chĩu đè nặng lên những số phận tầm thường nhỏ nhoi cái áp lực rằng buộc không sao thoát ra được ?

    Nhìn vào đôi mắt ông nhớ lại , có phải chăng là sự huyễn hoặc của bản thân được liên kết với cảm xúc mạnh mẽ ghi nhớ lúc bấy giờ , khiến tôi tôn thờ hay tô vẽ lên .

    Tôi không biết , nhưng khi giờ nhìn lại đôi mắt của ông những thứ như mộng tưởng , hay lí tưởng , hay tất cả triết lý , ước mơ , quan niệm về một cuộc sống đầy vẻ đẹp chợt biến mất .
    Thay vào đó là tất cả mọi thứ thay vào là một đôi mắt và dáng vẻ ám ảnh của ông lão bên vệ đường .ấy.
    Không có ngôn ngữ để miêu tả , đơn thuần chỉ là sự nhớ lại và một cảm xúc mạnh mẽ đến khó tin tới từ một con người xa lạ bên vệ đường .

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Một khoảng khắc mà tất cả mọi vẻ đẹp trên thế giới thu lại trên con mắt của người qua đường và sự rung động ảnh hưởng một cách sâu sắc đến từ một đứa trẻ trong 6 tỉ con người .Dường như câu trả lời về mọi thắc mắc đã được đến với cậu ta bằng thứ hình ảnh được lưu giữ từ một con người xa lạ .Và cậu đã biết , đã biết niềm đam mê là như thế nào , đó là có lẽ cậu có thể buông bỏ tất cả để trỉm nghỉm vào đôi mắt đó .Có lẽ , có lẽ và có lẽ.
    Lần sửa cuối bởi thienlang12, ngày 09-08-2017 lúc 18:16.

    ---QC---


Trang 1 của 39 12311 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 2 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 2 khách)

DMCA.com Protection Status