TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 25 của 25 Đầu tiênĐầu tiên ... 15232425
Kết quả 121 đến 124 của 124

Chủ đề: Long Ngạo Thương Khung - Hoàn Thành Phần 1

  1. #121
    TD20's Avatar
    TD20 Đang Ngoại tuyến Thiên Cơ
    Già Thiên Thánh Địa
    Thông Ngữ thần thủ
    Ngày tham gia
    Sep 2013
    Đang ở
    Đường Môn
    Bài viết
    8,227
    Xu
    1,509

    Mặc định

    Chương 120: Bắt đầu Phá Anh

    Một ngày này, trong đan điền của Du Vân Long Đan đã được bao nọc thành một quả bóng bằng tơ hai màu vàng đỏ, thần hồn của hắn đã ngưng thành thực chất nhưng cặp mắt vẫn đóng chặt, sương mù yêu khí đã co rút cực hạn yêu khí gần chín thành đã mất đi.
    Bỗng nhiên xung quanh lính khí bắt đầu lao nhanh vào cơ thể của hắn, trong thức hải thần hồn đột nhiên biến mất và thình lình trôi nổi trên long đan rồi từ từ đi xuống như muốn dung nhập vào trong đó, thanh phi kiếm trước giờ vẫn vòng quanh long đan tự động mà bay ra phía xa, bề mặt long đan sáu con rồng nổi lên như muốn thoát ra khỏi long đan, phát ra những tia sáng chói mắt.
    Mà giờ phút này Du Vân không biết gì nữa, hắn bỗng nhiên xuất hiện tại một thế giới kỳ lạ, mà chính hắn thì đang ngồi ở trong một cung điện lộng lẫy, tay thì nâng lên ly rượu ngọc mà nhấp. Bỗng nhiên một người ăn mặt một bộ áo giáp, mũ sắt che kín cả khuôn mặt bước vào cung điện mà quỳ xuống.
    "Hoàng Thượng vạn tuế, Hoàng Thượng gọi thần đến đây chẳng hay muốn sai sử điều gì?"
    "Ah??? Hoàng Thượng?"
    Du Vân ngồi ở trên ngai vàng mà sững sờ, tay cầm ly rượu cũng giữ nguyên ở đó, đầu óc hắn mờ mịt, từ này nghe có vẻ quen tai nhưng lại mơ hồ không rõ.
    "Hoàng Thượng có sao không? Có phải thân thể không tốt?"
    Người lính này vẫn quỳ ở nơi đó hỏi Du Vân mang theo vẻ lo lắng.
    "Ah... Ta không sao. Ngươi đứng lên đi!"
    Giọng nói của người này làm Du Vân tỉnh lại suy nghĩ của mình.
    "Hoàng Thượng không sao là tốt rồi, có cần thần gọi vào vài vị mỹ nữ hầu hạ Hoàng Thượng không?"
    "Ah... Cũng tốt, ngươi gọi vào đi..."
    Vài phút sau có bảy tám người con gái mặt mày xinh đẹp mà bước vào cung điện, được sự chỉ dẫn của người lính mà ngồi xuống bên cạnh Du Vân, những cô gái này khuôn mặt không những xinh đẹp mà thân hình cũng nóng bỏng, hương thơm từ trên người các nàng phát ra cùng giọng nói giống như chim hót làm cho Du Vân say mê lạc vào trong đó.
    Theo thời gian trôi qua hắn càng ngày càng sa đọa, quyền lực nơi tay thích làm gì thì làm, mấy vị đại thần của triều đình ra lời can gián thì bị hắn ban cho toàn bộ được chết, hắt bắt đầu ra lệnh tìm kiếm mỹ nữ trong thiên hạ để hưởng lạc, mà người lính lúc trước thì được hắn phong cho làm Nguyên Soái của đất nước.
    "Hoàng Thượng, xin Hoàng Thượng hãy bớt thời gian chăm lo cho việc nước...."
    Một vị đại thần đứng trước mặt Du Vân mà nói ra, nhưng mà lời này làm cho Du Vân nhìn lại với vẻ mặt tức giận, hai bàn tay rời khỏi trên những ngọn núi và thân thể của các cô gái:
    "Hừ, ngươi cũng dám dạy bảo trẫm sao? Người đâu?"
    Du Vân quát lên một tiếng, từ ở bên ngoài đi vào bốn tên thị vệ vẻ mặt dữ tợn.
    "Lôi hắn ra chém đầu cho ta!"
    Bốn tên thị vệ mặt mày dự tợn mà bắt tên đại thần đó lại lôi ra ngoài.
    "Hoàng Thượng hãy tỉnh lại đi.... Như thế sẽ có ngày mất nước."
    Người này không để ý tới mạng sống của mình mà giãy dụa noói ra nhưng Du Vân ngoảnh mặt làm ngơ mà tiếp tục hưởng lạc.
    Thời gian cứ thế mà trôi đi, Du Vân càng ngày càng tiều tụy nhưng không hề hay biết, đất nước loạn lạc khắp nơi, tiền để cứu tế cho dân chúng thì bị gian thần chia sẻ với nhau, mà việc này cũng làm cho dân chúng giận dữ bạo loạn khắp nơi, phía ngoài biên cương địch nhân rục rịch muốn khai chiến.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Thảo Luận - Góp ý
    ---QC---


  2. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Kensin_Kaoru,Kenta Quy,Miên Lý Tàng Châm,
  3. #122
    TD20's Avatar
    TD20 Đang Ngoại tuyến Thiên Cơ
    Già Thiên Thánh Địa
    Thông Ngữ thần thủ
    Ngày tham gia
    Sep 2013
    Đang ở
    Đường Môn
    Bài viết
    8,227
    Xu
    1,509

    Mặc định

    Chương 121: Tâm Ma

    Một ngày này khi mà Du Vân đang thưởng thức tiệc rượu thì bỗng nhiên vô số binh lính tụ tập lại, mặt mày sát khí mà tiến vào chỗ Du Vân đang ngồi, dẫn đầu là một tên mặc áo giáp màu vàng, đầu đội mũ giáp màu vàng che kín cả khuôn mặt.
    Du Vân thấy vậy thì chân mày cau lại:
    "Vân Du, ngươi đang làm cái gì đó?"
    Tên mặt áo giáp vàng được gọi là Vân Du dừng lại, từ trong mũ giáp truyền ra tiếng cười nhạo:
    "Ha ha... Ta đang làm gì sao? Ta đến để giết ngươi... Hắc hắc hắc"
    Du Vân nghe vậy thì sắc mặt biến đổi mà đứng dậy ra sức gọi thị vệ, nhưng trong hoàng cung không có ai đáp lại hắn, có chỉ là tiếng cười nhạo của Vân Du và sắc mặt lãnh lẽo của những tên lính đi sau hắn.
    "Ha ha.... Lục Du Vân ơi là Lục Du Vân... Đến giờ ngươi vẫn cho mình là một Hoàng Thượng sao? Vẫn cho mình là một vua của đất nước sao?"
    Du Vân nghe vậy thì lông mày càng thêm nhăn, nhưng chưa chờ hắn làm ra phản ứng gì thì từng đoạn kí ức tuôn vào trong đầu của hắn.
    Mà chỉ vài phút sau Hắn ngẩng đầu lên, sát khí trên người tràn ra:
    "Ngươi là Tâm Ma?"
    Vân Du chỉ cười hắc hắc mà gỡ bỏ mũ giáp của mình xuống, hiện ra trong mắt Du Vân là một bộ mặt giống y như đúc hắc.
    "Ngươi bây giờ biết thì đã muộn. Ở trong mộng ta đã lấy đi hết quyền lực của ngươi, bây giờ chỉ cần giết chết ngươi mà thôi, ha ha ha"
    Du Vân giờ phút này đã hiểu, hắn đã bị tâm ma dụ dỗ vào quyền lực, mỹ nữ để rồi hắn từng bước từng bước cướp hết quyền chủ động của Du Vân, hắn từng bước mà lui ra phía sau, lấy ra Lưu Tinh Kiếm mà trước giờ vẫn treo ở bên hông, nhưng mà kiếm này bây giờ không phải là trung phẩm linh khí nữa mà chỉ là một thanh kiếm bình thường, Tâm Ma thấy vậy thì khinh thường một tiếng, hắn cũng rút ra một thanh kiếm y hệt Lưu Tinh Kiếm của Du Vân mà lao lên.
    "Keng!"
    Hai thanh kiếm va chạm vào nhau, sau đó hai người bắt đầu chiến đấu kịch liệt.
    Tâm Ma bước lên một bước, thanh kiếm của hắn xoay vòng mà quét ngang về Du Vân, Du Vân thấy vậy thì ngã nửa người ra phía sau, còn tay thì cầm kiếm chống xuống mặt đất.
    Khi Tâm Ma chém xẹt qua Du Vân thì Du Vân nhanh chóng bật dậy, rút Lưu Tinh Kiếm từ dướt đất lên chém mạnh xuống đầu Tâm Ma, mà Tâm Ma thấy vậy thì giơ thanh kiếm mình lên trên đầu đón đỡ một kiếm này.
    "Tranh!"
    Hai người nhanh chóng tách ra sau đó lại lao vào đánh nhau kịch liệt, nhưng mà kỳ quái là mỗi lần Du Vân ra chiêu Tâm Ma đều như biết trước mà đón đỡ.
    "Hắc hắc... Ta là ngươi mà ngươi cũng là ta, nhưng ngươi không thể chétm giết được ta đâu!"
    Tâm Ma ha ha cười một tiếng sau đó không tiếp tục đón đỡ kiếm của Du Vân nữa mà đâm thẳng vào trên đùi Du Vân.
    "Phập!"
    Kì lạ một màn xảy ra, kiếm của Du Vân chém ngang người Tâm Ma nhưng giống như chém vào mặt nước, không có một giọt máu nào cả, còn chỗ đùi của Du Vân đã hiện lên một lỗ máu, máu tươi từ trong đó chảy ra.
    Du Vân lùi lại phía sau mà cau mày, đúng như Tâm Ma đã nói, từ lúc chiến đấu đến giờ hắn không làm gì được Tâm Ma. Bỗng nhiên hắn thò tay vào trong ngực lấy ra một cái bình sứ, mà khi Tâm Ma thấy cái bình sứ này thì sắc mặt biến đổi, dữ tợn mà hét lên với đám lính ở sau myynh:
    "Mau! Mau ngăn hắn lại, không cho hắn dùng thứ kia!"
    quân lính nghe vậy thì cuồng hô mà xông lên, kể cả Tâm Ma sắc mặt dữ tợn cũng chạy đến Du Vân.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Thảo Luận - Góp ý

  4. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Kensin_Kaoru,Miên Lý Tàng Châm,
  5. #123
    TD20's Avatar
    TD20 Đang Ngoại tuyến Thiên Cơ
    Già Thiên Thánh Địa
    Thông Ngữ thần thủ
    Ngày tham gia
    Sep 2013
    Đang ở
    Đường Môn
    Bài viết
    8,227
    Xu
    1,509

    Mặc định

    Chương 122: Chiến Tâm Ma

    Du Vân thấy vậy thì cười một tiếng, trước khi chuẩn bị phá anh hắn đã lấy ra Tĩnh Tâm đan để đề phòng tâm ma, mà khi hắn thấy tâm ma biểu hiện như vậy thì chứng minh bình Tĩnh Tâm đan này tác dụng rất lớn. Nhanh chóng mở nắp ra đổ một viên đan dược vào trong miệng, mà khi hắn nuốt đan dược vào thì Tâm Ma kêu thảm một tiếng, Du Vân thấy vậy tinh thần phấn chấn mà cầm Lưu Tinh Kiếm chiến đấu với binh lính. Bởi vì không thể liên tục sử dụng đan dược nên Du Vân mới làm như thế, nếu không thì Tâm Ma cũng không có cơ hội sống sót.
    "Xẹt!"
    Lưu Tinh Kiếm chém thành một đường vòng cung lướt qua cái cổ tên bính lính chạy tới đầu tiên khiến cho cái đầu hắn bay ra khỏi cổ, máu tươi từ dưới cổ phun ra như suối, Tâm Ma giờ phút này đã hận Du Vân tới đỉnh điểm.
    "Ngươi không thể giết ta được! Mãi mãi không thể!"
    Hắn rống to lên sau đó lao vào mà vung vảy thanh kiếm, nhưng có vẻ do hiệu lực từ Tĩnh Tâm đan, sức chiến đấu của hắn yếu bớt đi rất nhiều và cũng nhờ như thế hắn cũng đẩy lui được Tâm Ma và có thể phân tâm chiến đấu binh lính.
    Cứ cách một đoạn thời gian Du Vân đều nhanh chóng lui ra một khoảng cách mà nuốt vào Tĩnh Tâm Đan, mỗi lần như thế thì sẽ nghe được tiếng kêu thảm thiết trong miệng tâm ma phát ra.
    "Không!!! Ngươi đừng ép ta!"
    Vừa chịu xong đau đớn mà Tĩnh Tâm Đan mang lại, Tâm Ma sắc mặt dữ tợn mà nói ra, quanh thân hắn bắt đầu tràn ra khói đen.
    "Ngươi tưởng bấy lâu nay ta dụ dỗ ngươi chỉ có nhiêu đây thôi sao?"
    Tâm Ma cười gằn nói ra, khói đen tràn ra càng ngày càng nhiều mà binh lính xung quanh kể ca người dân trong đất nước trong mộng của Du Vân thân thể bắt đầu héo rũ như bị cái gì hút đi, mà thân thể Tâm Ma càng biến lớn đi mấy trượng, áp giáp nổ tung lộ ra một thân thể to lớn mà đen sì, khuôn mặt của hắn không còn giống như Du Vân nữa mà đen sì, cặp mắt đỏ chót, ở trên đầu mọc ra hai cái sừng như sừng trâu.
    Tâm Ma cười lớn một tiếng, mà tiếng cười vừa dứt thì trước mặt Du Vân xuất hiện rất nhiều người, nhiều khưon mặt quen thuộc mà trước kia Du Vân đã giết chết.
    Bọn họ dữ tợn mà hú lên lao vào Du Vân. Mà Du Vân thấy một màn này thì sắc mặt biến đổi, nhanh chóng ngậm một viên Tĩnh Tâm Đan sau đó cầm kiếm mà lao vào.
    Một người một kiếm mà diệt những tên đã từng bị Du Vân giết, nhưng mà bọn chúng do Tâm Ma hóa thành nên không biết sợ hãi là gì. Trên người Du Vân hiện lên từng vết thương, có lẽ do lúc trước chiến đấu với Tâm Ma và binh lính và bây giờ còn phải chiến đấu với oan hồn nên thể lực của Du Vân đã tiêu hao hết, tốc độ chaặm chạp dần.
    "Ha ha haha.... Ta đã nói rồi. Ngươi không giết được ta."
    Tâm Ma ở bên ngoài cuộc chiến thấy vậy thì cười lớn lên, bàn tay xòa ra thành chưởng, khói đen nhanh chóng tụ tập từ cánh tay cho đến bàn tay...
    "Đi chết đi!!!"
    Hắn chờ đợi cho Du Vân không còn sức để thở nữa rồi hét lớn lên, bàn tay thành chưởng mà đập vào đầu Du Vân.
    Nhưng vào giờ phút này, trong đan điền của Du Vân, thanh phi kiếm đang đứng cách xa long đan bỗng nhiên lao tới, chui thẳng vào thần hồn đang dần dần mờ nhạt của Du Vân.
    Ở trong mộng.
    Bàn tay của Tâm Ma sắp chụp thẳng vào đầu của Du Vân thì một tiếng kiếm minh vang lên.
    "AAAAA!!!"
    Tâm Ma hét thảm lên đạp đạp về phía sau, mà chưa chờ hắn hểu ra chuyện gì thì một thanh phi kiếm bay ra từ thân thể Du Vân biến lớn thành trăm trượng mà chém mạnh về Tâm Ma.
    "Oành!"
    Một kiếm chém xuống làm cho Tâm Ma hét thảm thiết không ngừng, kiếm khí từ trên thân kiếm tràn ra phá vỡ thân thể của hắn.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Thảo Luận - Góp ý

  6. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    gravityng,Kenta Quy,
  7. #124
    TD20's Avatar
    TD20 Đang Ngoại tuyến Thiên Cơ
    Già Thiên Thánh Địa
    Thông Ngữ thần thủ
    Ngày tham gia
    Sep 2013
    Đang ở
    Đường Môn
    Bài viết
    8,227
    Xu
    1,509

    Mặc định

    Chương 123: Long Anh cảnh

    "AAAAAAA! Tại sao lại như vậy? Ta sẽ trở lại....."
    Thân hình Tâm Ma dần dần nhạt nhòa nhưng trước khi biến mất, hắn vẻ mặt dữ tợn nói ra, mà khi hắn biến mất thì cảnh vật xung quanh vỡ vụn sụp đổ.
    Mà khi Tâm Ma biến mất thì thần hồn của Du Vân cũng đã chui vào trong long đan, mà long đan giờ phút này phập phồng như trái tim đan nhảy, những sợi tơ bao bọc long đan bắt đầu hóa thành nước và đang nhanh chóng rút về long đan, sáu con rồng ở sáu mặt bắt đầu lao ra gào thét.
    Giờ phút này bên ngoài thân thể của hắn yêu khí đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại một tầng sương mù mỏng manh đỏ và vàng, mà ở trước mặt của hắn nổi lơ lửng mười cái hộp ngọc, Du Vâ nhanh chóng dùng tinh thần lực mở ra hộp ngọc và điều khiển Nguyên Anh quả vào trong miệng, mà Nguyên Anh quả vào trong miệng thì hóa thành một đoàn nước ẩn chứa linh khí khổng lồ tiến vào long đan, long đan phập phồng ngày càng mạnh hơn, bề mặt của nó đã hiện ra một ít vết nứt. Tuy vậy, Du Vân vẫn cảm thấy thiếu, lần lượt tửng quả Nguyên Anh tiến vào trong miệng của hắn, mà đến quả thứ tư thì long đan của Du Vân đã chằng chịt vết rạn.
    Sáu con rồng nhỏ bỗng nhiên đồng thời gào rú:
    "NGAOOOOOOO!!!!"
    gào rú xong thì sáu con rồng này lập tức chui vào trong long đan.
    "Oanh!"
    Một tiếng nổ tung trong cơ thể của hắn sau đó mà xung kích ra phía ngoài cơ thể làm cho xung quanh đáy hồ nổi lên từng đợt gợn sóng mà mắt thường không thể thấy được.
    Mà ở trong đan điền Du Vân giờ phút này có một đứa trẻ trần trưồng đáng yêu to bằng nắm đấm, ở phía mông của nó hiện ra một cái đuôi rồng màu vàng đung đưa và có xu hướng cuốn thân thể của Du Vân lại, trên người đứa bé này tràn ra pháp lực vận chuyển toàn thân Du Vân.
    Bỗng nhiên đứa bé này mở đôi mắt ra, cặp mắt màu vàng long lanh như xuyên qua thân thể Du Vân, xuyên qua hồ băng mà nhìn thẳng lên trời, mà cùng lúc đó trên bầu trời mây đen bỗng nhiên xuất hiện tụ tập lại với nhau, sấm chớp đùng đùng quanh quẩn cả một khu vực.
    Mà giờ phút này Du Vân cũng mở mắt ra rồi bốn trạo đạp mạnh trồi lên mặt nước. Mà khi hắn trồi lên mặt nước thì một ia sét to như cột nhà đánh thẳng xuống.
    "Oành!"
    Thân thể Giao Long của hắn bị đánh chìm lại xuống nước, trên người bốc ra từng tia khói mang theo mùi khét, nhưng Du Vân cũng không thèm để ý mà nhanh chóng trồi lên mặt nước rồi bay thẳng lên trên không trung.
    "Oành! Oành!"
    Hai tia chớp to như lúc nãy tiếp tục đánh xuống thân thể Du Vân làm hắn bay xa một đoạn, miệng thì bắt đầu chảy ra máu tươi. Cứ như thế, hắn không hề có phản kháng nào cứ mặc cho từng tia sét thiên kiếp đánh xuống.
    Đến lần thứ tám thì mây đen co rút lại, ngưng tụ thành nột tia sét cả trăm trượng đánh xuống, mà đúng lúc này Du Vân há miệng của mình ra, từ trong miệng bắn thẳng mà ra một thanh phi kiếm nhanh chóng bành trướng cả ngàn trượng mà chém thẳng về tia chớp.
    "Oành! Ầm"
    Tia chớp bị thanh phi kiếm chém mà biến mất tùy theo mây đen cũng tán loạn đi.
    Mà Du Vân thì cơ thể nhanh chóng lột xác, từng mảnh da kèm theo vảy mà bắt đầu rơi xuống, hiện ra là một con Giao Long hoàn toàn khác, không còn là màu vàng nữa mà đã có xen lẫn màu đỏ, mà phía sau hai cái trảo sau thình lình có hai cái cục u như thịt bị dư.
    Mà cũng giờ phút này Du Vân đã bước vào cảnh giới Long Anh và cũng là lúc thay đổi con đường trước đây hắn đã đi. Một con đường chinh chiến khắp nơi.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Thảo Luận - Góp ý
    Hết Phần 1 - Hẹn Gặp Lại ở Phần 2

    ---QC---


  8. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    gravityng,Kenta Quy,Vân Tiên Khách,
Trang 25 của 25 Đầu tiênĐầu tiên ... 15232425

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status