TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 1 của 8 123 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 5 của 40

Chủ đề: Nữ phụ đừng coi khinh nữ chủ - Cửu Nguyệt Hy

  1. #1
    Ngày tham gia
    Apr 2013
    Đang ở
    Hà Nội
    Bài viết
    65
    Xu
    0

    Mặc định Nữ phụ đừng coi khinh nữ chủ - Cửu Nguyệt Hy

    Tác giả: Cửu Nguyệt Hy 玖月晞
    Tên gốc: 女配,别小看女主
    Số chương: 48 + 8 PN
    Phương thức chuyển ngữ: Edit từ bản QT
    Nguồn convert: moihongdao aka mhd (tangthuvien)
    Tình trạng: hoàn

    Văn án
    Xuyên qua thành nguyên nữ chủ trong nữ phụ văn, lại còn là nữ chủ là đạo diễn chịu các loại tiềm quy tắc XX , Tần Cảnh có điểm không thể bình tĩnh. Nữ chủ người ta vốn đang tốt đẹp, vì sao nữ phụ liền đột nhiên thành ra vạn năng, tỏa đủ mọi ánh hào quang, mà không chỉ vậy, lại không nói hai lời cho cô là kẻ thù ? Cái tên độc giả xuyên qua thành nữ phụ này, không phải nên cùng nữ chủ bình thường hóa quan hệ sao? Nữ chủ vốn đang bình thường mà vì nữ phụ xuyên qua tới, phải chịu đủ các bi thống, các loại xui xẻo, các loại vấp ngã sai lầm, các loại chịu bị diệt? Ngươi cho rằng nữ chủ là ngây thơ ngốc nghếch ? Nếu thế sao lại làm được nữ chủ? Cho nên, các nàng nữ phụ, đừng ỷ mình là nữ phụ mà khi dễ nữ chính! Chao ôi, nữ chủ cũng không có dễ làm như vậy, nào thì làm ba ba bực mình, đối phó với một biển nam nhân cặn bã, đề phòng nữ phụ, tránh né mấy nam nhân muốn tiềm quy tắc XX mình, mà lại còn phấn đấu đạt ước mơ đạo diễn sự nghiệp vô tận, còn có ai so được với nữ chủ?

    Truyện này mình đã edit xong rồi ạ. Nói chung truyện này không có ngược, cũng không phải nữ phụ văn. Truyện hoàn toàn là hài

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    đây là bản tiền-remake. mình có ý định sẽ re-edit truyện này. vì đây là từ hồi đầu làm nên có nhiều thiếu sót.
    đây là http://dippykun.wordpress.com của mình

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Sứa, ngày 06-05-2014 lúc 20:46.
    ---QC---
    Tóm lại ấy. là chả có vấn đề gì cả


  2. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    ami05,thiphat,
  3. #2
    Ngày tham gia
    Apr 2013
    Đang ở
    Hà Nội
    Bài viết
    65
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 1
    Editor: Sứa
    Từ dippykun.wordpress.com

    Tần Cảnh chuẩn bị tắt máy tính đi ngủ, thì QQ lại “ping” một cái, là Viên Tử.
    Tần Cảnh lập tức kích động mở ngay. Này cũng khó nói, Viên Tử nghỉ đông không có việc gì làm, ngồi viết tiểu thuyết, lại còn lấy tên Tần Cảnh để đặt cho nữ chính.

    Tên mình đặt cho nhân vật nữ chính đương nhiên là tâm lý như vậy, mà hơn nữa, Viên Tử viết truyện còn mượn cả đời sống hàng ngày của Tần Cảnh mà ghép lên nữ chính – một cô gái trẻ xinh đẹp, mơ ước làm đạo diễn. Cô có thể không kích động sao?

    Ở trong khung thoại, quả nhiên là file word đang được chuyển tới. Tên truyện “Minh tinh vùng dậy – nữ phụ muốn báo thù” .(Minh tinh quải đầu tường – nữ phụ muốn báo thù -> bạn nào dịch được tên khác thì bảo mình với)

    Tần Cảnh xem đầu đề, lập tức nhiệt huyết sôi trào, minh tinh a, hơn nữa còn cái gì nữ phụ muốn báo thù, nhất định là đao quang kiếm ảnh, đấu đá sôi nổi!

    Tải về, khung thoại lại nảy lên câu nói :

    “Viên Tử 2013-3-17 22:33:33

    Tần Cảnh, dạo gần đây đang phổ biến nữ phụ văn, nên tớ mới nổi hứng viết một bộ, cậu kì thật đúng là nữ chính, cơ mà, ách, là vốn-là nữ chính, cậu không vừa ý đừng chém tớ, tớ chạy trước! Bái bai~~~”

    Tiếp theo là, cái hình avatar cười ngu ngơ của Viên Tử xám đi luôn.

    Tần Cảnh bình thường không hay xem tiểu thuyết, nên đọc câu này cũng không hiểu, cái gì mà nữ phụ văn? Gì mà nữ chính, lại còn là vốn-là nữ chính?

    Không phải chứ, nữ phụ thì là nữ phụ, nữ chính liền là nữ chính, có cái gì mà loạn vậy?

    Có điều, Tần Cảnh không quản nhiều như vậy, chuyển file word vào điện thoại di động, rồi trùm chăn đọc xem cái tiểu thuyết lấy tên mình làm nữ chính có cái gì.

    Mấy tiếng sau

    Tần Cảnh biết, chính mình bị lừa! Cái gì mà nữ chính, ôi bi kịch!

    Trời ơi, cái tiểu thuyết này quá là nhục văn, đủ các tư thế 3P, rồi NP rồi các loại, các loại khác, tất cả đều quá kinh hồn, quá khủng khiếp, vậy mà tác giả còn tả vô cùng “tinh tế”. Mà Tần Cảnh vốn là con nhà gia giáo, quản nghiêm ngặt, từ vỡ lòng đến sắp tốt nghiệp đại học, gần hai mươi năm chưa từng xem mấy cái như vậy bao giờ, bây giờ đột nhiên được nhồi nhét “phổ cập giáo dục” như thế này, chịu sao nổi, nhưng không thể bỏ không đọc nữa , đành một bên tiếp tục đọc, vừa đọc vừa ói mửa ——

    Chuyện xưa là như vậy —— một phần là tiểu thuyết ban đầu do tác giả hư cấu, cùng phần《 minh tinh quải đầu tường 》 của nữ phụ.

    Trong tiểu thuyết này, nữ chính ban-đầu Tần Cảnh và nữ phụ Tập Vi Lam là chị em trong một gia đình tái hôn.

    Phim thần tượng kết hợp phim kiếm hiệp hơn nữa còn có yếu tố tâm lý xã hội, Tần Cảnh là con riêng của người bố giàu có, có tính cách kiên cường mà lương thiện, ai cũng yêu mến, nhiều người theo đuổi. Vừa là được tu dưỡng, một phần nữa là tài năng, cô trở thành một đạo diễn nổi tiếng.

    Phim thần tượng kết hợp phim kiếm hiệp hơn nữa còn có yếu tố tâm lý xã hội, Tập Vi Lam là con gái của bà mẹ kế tiểu tam, là đứa em gái âm hiểm độc ác, thời thời khắc khắc ghen tị chị gái, cái gì cũng nghĩ kế nghĩ mưu, đi cửa sau bằng đủ loại bán mình, các loại tiềm quy tắc, rồi cũng được nâng đỡ thành đại minh tinh.

    Vai nam chính Doãn Thiên Dã thân phận thần bí, có vẻ là quan nhị đại, trong gia tộc cũng là nhân vật vị quan trọng. Cũng chính là nhờ hắn luôn luôn đứng trong bí mật trợ giúp, Tần Cảnh mới có thể từ trong lưới võng quỷ kế do Tập Vi Lam bày ra mà vẫn có thể trở thành đạo diễn.

    Kết cục cuối cùng của Tập Vi Lam trong tiểu thuyết ban đầu, là mộng tưởng được gả vào nhà giàu có, kết quả trong đám cưới, video sex-scandal của cô ta với N ông chủ tai to mặt lớn bị lộ ra. Chồng giàu không lấy được, ngôi sao cũng không thể làm, cô ta trút hận lên nữ chính Tần Cảnh, muốn đẩy cô xuống lầu, kết quả không may tự mình ngã xuống mà chết.

    Trên đây là câu chuyện ban đầu được tác giả Viên Tử tóm lược trong chương đầu, về sau không nhắc đến nữa.
    Thế nhưng, một độc giả không biết tên gì xuyên qua, thành ra cho Tập Vi Lam sống lại, không những thế còn thề sẽ trả thù những kẻ đã hại chết cô ta một lần – Tần Cảnh và Doãn Thiên Dã. (đến đây Tần Cảnh có điểm khó hiểu, người hại chết cô ta, không phải chính cô ta tìm chết sao?)

    Đầu tiên, cô ta bắt đầu ra sức cải thiện cứu vãn hình tượng với ông bố dượng giàu có, còn cùng với bà mẹ cũng vô cùng thâm độc trù tính kế hoạch, thành công thuyết phục lão ba đem phân nửa cổ phần của công ty phân cho cô ta, thế là cô ta có thể chọn thuê người làm phim để mình diễn, không cần tiềm quy tắc mà leo cao nữa.

    Mặt khác mắt nhìn của cô ta rất chuẩn, đều là đầu tư cho những phim truyền hình nhiều người xem mà doanh thu cao, tiền kiếm được nhiều, danh tiếng khí thế cũng bắt đầu có. (lại khó hiểu, chẳng lẽ có ông bố nào với con riêng của vợ còn thân hơn với con ruột sao?)

    Thứ hai, cô ta đem mình đắp nặn thành hình tượng phụ nữ tự tin thành đạt (ách, có người nào tự tin mà cả ngày chỉ nhớ báo thù?), cùng lúc đó, còn muốn làm tất cả mọi người, bao gồm cả nữ chính, thấy cái bộ mặt lương thiện tốt đẹp của cô ta, khiến ai cũng nghĩ cô ta là người tốt. Như vậy cô ta khiến cho vạn người mê rồi, nam chính bắt đầu thần hồn điên đảo vì cô ta.

    Cô ta rất đường hoàng đùa bỡn nam chính, còn chuẩn bị một tấm hình cùng với video để tố cáo với nữ chính vào thời điểm mấu chốt, khiến cho hai người kia xích mích mà chia tay. Kết quả, nam chính xuất ngoại, nữ chính bị đá, còn làm bộ dạng thân thiết đến khóc lóc kể lể ủy khuất trước mặt nữ phụ muội muội.
    (ách, nữ chính người ta thực là ngây thơ, nhìn không ra ngươi như vậy a?)

    Thứ ba, cô ta chú ý khai quật tài năng đạo diễn của nam phụ An Nham. Nam chính đã đi rồi, tâm trí nữ chính đành đặt cả trên nam phụ, thế là lại có tranh đoạt tình cảm.

    Mà nữ chính khi nam chính đã đi, phát hiện ra nam phụ có bao nhiêu điểm tốt đẹp, đột nhiên nảy nở tình cảm mãnh liệt với nam phụ, không tiếc chịu gia đình ngăn cấm.

    Tại giai đoạn trước khi chuyện được kể, có lẽ để làm nổi bật nữ phụ, nữ chính là người rất có tài mà lại cái gì cũng có, mà với nữ phụ cái gì cũng phải phấn đấu a! Thế là cô ta hấp dẫn nam phụ thành công, xúi giục nam phụ theo mình, để cho nam phụ ở bên cạnh nữ chính ngốc nghếch không hiểu sự tình mà nhân thể giám sát cô, lợi dụng cô, lừa gạt tình cảm cô, mượn tài năng đạo diễn của cô mà bồi dưỡng cho hắn ta.

    Cuối cùng, nam phụ chiếm được tình cảm của nữ chính xong thì đá nữ chính, trở thành người bên cạnh nữ phụ, gắn bó cả trong sinh hoạt và sự nghiệp.

    Mấu chốt là nữ phụ lúc trước đã muốn giành người này về, nhưng nàng không thể làm tiểu tam được a! Thế là, cô ta nói với nam phụ, muốn hắn cùng nữ chính quan hệ tình cảm nhưng là, không công khai. Nữ chính nghĩ, dù sao cũng là người trong tay mình, nên cũng đáp ứng.

    Sau khi nữ chính bị đá, nữ phụ mới tới nói cái gì mà các ngươi trước không công khai, ta không biết chút gì.
    Nữ chính tuy rằng tin tưởng lời nàng nói, nhưng mà không tránh được ghen tị, làm các loại gây khó dễ nữ phụ, kết quả bị công ty răn dạy, giáng cấp đủ loại. Có vẻ tác giả thấy ngược vậy còn chưa đã ghiền, thế là làm cho nữ chính đủ loại bán mình, tiềm quy tắc, dần dần mà ngoi lên.

    Nữ chính còn yêu nam phụ a, bắt đầu chiến đấu tranh đoạt nam phụ, mà thế nào cũng không thể đoạt, nữ phụ lại còn đem kế hoạch câu dẫn nam phụ của cô ra tố cáo. Lại còn ở ngay tại studio. Kết quả, nữ chính tức quá cho cô ta một trận.

    Nữ phụ tạo được khổ nhục kế làm tất cả mọi người đều mạnh mẽ lên án nữ chính, cả công ty sắp làm việc với cô cũng thôi không hợp tác nữa. Nữ chính vì lần nữa làm đạo diễn mà lại một lần nữa bán mình, tiềm quy tắc, hoàn toàn thành tiểu thuyết phiên bản nữ phụ văn.

    (nhưng mà là nguyên nữ chính kia, vốn bền gan vững chí, rất có giáo dục, mà thế nào lại dễ gục như vậy ? Thế nào mà vừa gặp được một chút ngăn trở liền bắt đầu tìm đường mà tiềm quy tắc? Tinh thần bất khuất giữ thân trong sạch đi đâu hết cả rồi?)

    Kết cục là, nữ phụ được sống vui vẻ hạnh phúc, mà nữ chính, ách, trong một hoàn cảnh buông thả dục vọng quá độ đã chết thẳng cẳng.

    Tần Cảnh xem xong, phi thường tức giận, cô thật sự không thể lý giải, vì cái gì mà Tần Cảnh bị đủ các loại đày đọa thế này? Hoàn toàn một chút khí chất của nữ chính cũng không có.

    Nguyên lai đây chính là nữ phụ văn a!

    Cho nên muốn đem nữ chính thành đồi bại, hư hỏng mới hay; cho nên muốn đem nữ chính ngược đến chết, các loại ngược mới tốt. Kỳ thật, đem nguyên nữ chính coi như là nữ phụ mà đọc, thì vẫn là xem hay.

    Chính là, Tần Cảnh trùng tên trùng họ nguyên nữ chính cảm thấy vô cùng ủy khuất . Bằng cái gì mà nữ phụ văn nữ phụ có thể ỷ vào thân phận nữ phụ, liền không kiêng nể gì khinh bỉ đày đọa nữ chính chứ ?

    Trời ơi hai chữ nữ chính này, còn có gì ý nghĩa gì nữa!

    Nói nguyên nữ chính dễ nghe như vậy, kỳ thật chính là nữ phụ, đúng không!

    Mấy người con bà nó xem trong văn chương có nguyên nữ chính nào rẻ rúng như vậy ngu ngốc như vậy não tàn như vậy, mấy người cho rằng tác giả bản ban đầu ngây thơ lắm mới cho người như vậy làm nữ chính?
    Độc giả xuyên qua thành nữ phụ chẳng lẽ không phải đều có quan hệ tốt với nữ chính sao? Độc giả chẳng lẽ không phải lúc nào cũng thích nữ chính sao? Độc giả đi xuyên qua chẳng lẽ không phải thành ra nữ chính với nữ phụ sống hạnh phúc hài hòa sao?

    Ai mà ngay đầu tiên có thể đặt trạng thái chiến đấu với nữ chính như thể coi người ta là cái bia sống để thông ngòi súng máy mà bắn phá!

    Cô này làm nguyên nữ chính mà quả thực chính là so với nữ phụ trong văn thường còn bi thống hơn, còn ngược tâm hơn, chứ còn gì nữa!

    Mấy người nghĩ xem, nữ chính nhà người ta đang vui vẻ như vậy, tốt như vậy, còn vô tội như vậy, chả làm gì đột nhiên liền xuyên qua một nữ phụ tỏa sáng vạn năng, không nói hai lời lôi nữ chính ra báo thù, công lí ở đâu a !

    Hơn nữa, từ sau khi nữ phụ xuyên qua, nguyên nữ chính liền chịu các loại bi thống, mọi chuyện không thuận, không nói xui xẻo vấp váp, ngay nam chủ cũng thành bia đỡ đạn mà quỳ dưới váy nữ phụ rồi bị giết lập tức, là thế nào, nghịch ý trời, chứ còn gì nữa!

    Nam chủ quan trọng là kiên định trung trinh không thể dung hai người a, vì cái gì mà bị nữ phụ nhà ngươi một giây đồng hồ xúi giục theo mình?

    Ngươi, cái nữ phụ xuyên qua tới, không chịu tử tế mà tỉnh ngộ sai lầm của mình, còn bày trò báo thù, mỗi ngày lấy ngược nữ chủ ngược nam chủ làm vui, lấy trêu chọc cướp đoạt những nam nhân bên cạnh nữ chủ làm vui, đây rõ ràng là tâm lý méo mó vẹo vọ hằn thù xã hội a, phải hay không?

    Tần Cảnh lòng căm phẫn tức tối ói mửa xong, bình tĩnh mà xem xét, này bộ tiểu thuyết nếu như không phải nguyên nữ chủ lấy Tần Cảnh để đặt tên, cô vẫn xem thật sự vui vẻ, dù sao, ách, truyện hành hạ người như vậy ai không thích?

    Chính là, người bị hành hạ là trùng tên trùng họ với Tần Cảnh a!

    Tràn lòng bi phẫn, Tần Cảnh gọi điện thoại cho Viên Tử, kết quả, ách, nó chắc là sợ bị mắng, tắt máy. Thế là gửi tin nhắn:

    “Viên Tử, đừng trốn tránh! Lệnh cưỡng chế chỉnh đốn và cải cách, viết lại in nghiêng, nhất định sửa tên nguyên nữ chính! Bằng không, ta liền đem cái thứ văn chương thiếu nhi không nên xem của mi cho bố mẹ mi xem! Ta xem mi dám không!”

    Gửi tin rồi, Tần Cảnh vẫn là oán khí khó tiêu a, lăn qua lăn lại quyết định ngày mai nhất định phải tìm Viên Tử mắng nó một trận, nhân thể cho nó ăn hành.

    Kết quả, cô không nghĩ đến là, thế giới sau khi cô tỉnh lại, biến đổi.

    (quan nhị đại: con cái của quan lại, có quyền nên có tiền
    Tiềm quy tắc: quy tắc ngầm, hay nói cách khác là đi cửa sau, bán thân đạt mục đích
    Từ đây về sau mình sẽ giữ nguyên từ này nhé)

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Sứa, ngày 06-05-2014 lúc 20:56.
    Tóm lại ấy. là chả có vấn đề gì cả

  4. Bài viết được 6 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    bigcat0227,deathKnight,jabokivt,Julietle,lamauvi,nganthuongsatthu,
  5. #3
    Ngày tham gia
    Apr 2013
    Đang ở
    Hà Nội
    Bài viết
    65
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 2
    Editor: Sứa
    Trang: dippykun.wordpress.com

    Tần Cảnh đứng ngắm cảnh trong thang máy, nhìn thang máy đi chậm xuống, có chút nghi ngờ.

    Cô không hiểu thế nào vừa tỉnh ngủ, liền đứng trong thang máy. Cô vẫn không nghĩ ra mình tỉnh lại lúc nào mà đến chỗ này? Thực kì quái, chẳng lẽ hôm qua xem tiểu thuyết lâu quá, ngủ không đủ nên đầu óc không thanh tỉnh?

    Tần Cảnh ngu ngơ gõ gõ đầu, đột nhiên nghe thấy tiếng chuông điện thoại. Cô giật mình, mới phát hiện là tiếng từ trong túi xách của mình phát ra.

    Nhắc tới túi xách, Tần Cảnh lại giật nảy mình lần 2, túi xách Chanel số lượng hạn chế, không phải chứ? Cô không thích cái hãng 2 chữ C này, trước giờ đều không cần Chanel a!

    Cuống quít lấy điện thoại di động ra xem, trên màn hình là hai chữ to: An Nham?

    An Nham? An Nham là ai? Cô chưa từng lưu số này, càng nói là không, hề, quen,….

    Trời đất!!!

    An Nham!

    Này không phải đấy là An Nham nam phụ trong tiểu thuyết ban đầu mà lại biến thành nam chính trong “ minh tinh quải đầu tường “ đấy chứ?

    Hôm nay sao nhiều kích thích vậy, không phải là cô lại xuyên qua đến cái thế giới trong tiểu thuyết đi? Liên hoàn xuyên, nhầm không vậy?

    Không thể! Không thể!

    Tần Cảnh không dám tin tưởng, chỉ là bất luận ra sao cũng nghe điện thoại trước hẵng nói.

    “Tần Cảnh, có cái gì cô cứ nhằm vào tôi, vì sao còn muốn làm hại Vi Lam? Tôi cảnh cáo…” Trong lòng Tần Cảnh cả kinh, phản xạ có điều kiện ngắt điện thoại di động.

    Vi Lam? Lại một nhân vật trong tiểu thuyết.

    Chuyện này là sao? Cô còn chưa kịp phản ứng, lại nghe tiếng người dẫn chương trình trên TV vô cùng ồn ào:
    “Ngôi sao điện ảnh vô cùng nổi tiếng với ngoại hình khả ái Tần Vi Lam từ khi xuất hiện đến nay luôn tích cực tham gia hoạt động từ thiện. Cô chưa hề dính vào vụ scandal tình ái, những nghệ sĩ từng hợp tác với cô, kể cả là những diễn viên mới hay gạo cội, đều khen ngợi tài năng của cô, thậm chí là nhân viên từng công tác với cô đều tự động trở thành fan.

    Một ngôi sao trong sáng thuần khiết như hoa bách hợp, mà lại bị một đồng nghiệp cùng công ty truyền thông tên Tần Cảnh gây khó dễ. Nhiều người trong cuộc cho biết, Tần Cảnh cùng đạo diễn mới của Tinh Nguyệt là An Nham đấu đá thua kém, tức tối muốn hủy hoại danh tiếng của An Nham, lại liên đới đến Tập Vi Lam vô tội, chỉ vì Tập Vi Lam có quan hệ với An Nham…“

    Cái tình tiết này, sao quen thuộc vậy?

    Trong tiểu thuyết hình như có cái này, Tân Cảnh chụp được cảnh Tập Vi Lam với An Nham hôn hít ôm ấp, tức giận tung hình ra giới truyền thông, kết quả, không hại được Tập Vi Lam mà lại hại chính mình.

    Cũng là từ cái sự kiện này, công việc của Tần Cảnh thay đổi đột ngột, lúc trước còn phong sinh thủy khởi, mọi việc thuận lợi, về sau liền chỉ có thời vận không đủ, quyết định sai lầm!

    Nhìn từ trong thang máy lên phía trên, ánh mặt trời yếu ớt xuyên qua lớp pha lê dày, lấp lóa, chiếu trên khuôn mặt đầy kinh ngạc của Tần Cảnh.

    Hình dáng phản chiếu trên pha lê khiến cô không biết phản ứng sao, cô nhìn chòng chọc ảnh của mình hiện lờ mờ trên đó, và nhìn chòng chọc vào cô gái có phần xa lạ đó, không khỏi xuất thần.

    Tóc búi cao kiểu ballet sang trọng, dung nhan tinh xảo, khuôn mặt mĩ lệ, đồ công sở cao cấp Chanel, đây, rõ ràng không phải cô Tần Cảnh bình thường thích mặc đồ năng động, mà là Tần Cảnh nữ chủ của tiểu thuyết a! Cô thực sự đã xuyên qua, thành cái cô nữ chính trùng tên trùng họ chịu ngược chịu bi thương, Tần Cảnh…

    X, thần kì vậy? Chỉ là hôm qua cô bất bình thay nữ chủ, thế là, bây giờ cô xuyên tới, làm cái gì? Làm nguyên nữ chủ chính danh chắc?

    Trời ơi, oan oan tương báo đến khi nào!

    Thang máy ngừng lại trên tầng 12, Tần Cảnh thần sắc có chút ngây ngốc đi ra khỏi thang máy, kết quả bị tất cả nhân viên đồng nghiệp chỉ chỉ trỏ trỏ. Mọi người đều bị quyến rũ thành fan Tập Vi Lam rồi, cô hủy hoại danh tiết nữ thần của các nàng, tự nhiên là bị chỉ trích!

    Trước những ánh mắt chán ghét của mọi người, cô không nói lời nào.

    Hơn nữa cô cũng không biết ai là ai, nhưng bằng vào một chút kí ức về cấp trên của Tần Cảnh, chưa từng có việc gì phải lên phòng làm việc của thanh tra cấp cao mạng lưới truyền thông Công ty điện ảnh và truyền hình Tinh Nguyệt.

    Vừa vào còn chưa kịp đứng, đã nghe thanh tra Dương Tân gào thét:

    “Ngôi sao của công ty chúng ta lại bị bộ phận truyền thông của chính công ty mình gây ra tai tiếng! Tần Cảnh! Não cô ngâm nước đấy phải không?“

    Dương Tân giận không kìm được, rống to, đập cả mấy tập giấy tờ bản thảo lên mặt bàn rồi ném về phía Tần Cảnh.

    “Phách” một tiếng lớn, tập bản thảo đủ màu sắc trên mặt bàn gỗ lim đặt đóng, đồng loạt theo sấm rền mưa tuôn bay lên muốn đập vào mặt Tần Cảnh.

    Quyển bản thảo bị ném đến lệch gáy, rời trang, bùm bùm lạch tạch rơi trên đất, vài tờ rơi trên giày cao gót màu hồng không dính một hạt bụi của Tần Cảnh, thậm chí có tờ bay qua bên tai cô, làm hỗn loạn mái tóc búi tề chỉnh phong cách Pháp của cô.

    Cô gái khuôn mặt tinh tế không tì vết trước mắt, bị mắng mỏ giận dữ như tát nước, cũng không thể hiện một biểu tình gì, quật cường hơi mím môi, bình thản cúi nhìn giày da của Dương Tân.

    Cái tình tiết này cô đã thấy trước, cho nên không kinh ngạc, vả lại, cô không muốn đối nghịch với người này, cô nhớ, người tên Dương Tân này cũng coi như là ân sư của Tần Cảnh.

    Trong thế giới xa lạ này, ông là người đầu tiên mà cô nghĩ sẽ đối tốt với cô, chẳng qua, vừa rồi hung dữ cũng là một bộ tiếc hận rèn sắt không thành thép mà thôi.

    “Tần Cảnh, cô nhìn xem cô đã làm cái trò hay gì đây!” Dương Tân mặt mũi run rẩy, cầm điều khiển từ xa bật cái TV trên tường, thiếu chút tức muốn điên.

    Đoạn video trên mạng này, thực ra không quá bất thường, không có thuyết minh, chỉ là clip ngắn có vài hình ảnh.

    Đoạn video clip đầu là một đoạn phỏng vấn cách đây không lâu của Tập Vi Lam. Bị hỏi về sự kiện nude của diễn viên xinh đẹp Thư Miểu, Vi Lam cười khẽ : “ Tôi không tiện nói gì cả, chỉ là, người của công chúng, quan trọng nhất phải chú trọng hình tượng!”

    Vừa dứt lời, trên màn hình là tấm ảnh, trên đó là Tập Vi Lam. Kỳ thật, cũng không tính là nude hay gì, chỉ là, một tư thế thướt tha váy trắng, mà Tập Vi Lam không chú ý đến trên váy trắng là cặp mông bị hảo bằng hữu hàng tháng (nguyệt sự) nhuộm thành đỏ rực rỡ.

    Bên trái video là dòng chữ đỏ viết :

    „Cướp „hồng“ của chị em tốt, quả là trắng nhất thế giới rồi“ (hồng là ẩn dụ cho sự nổi tiếng :3)

    Đoạn video thứ hai là Tập Vi Lam mấy ngày trước bị hỏi thì e lệ rụt rè trả lời: „Tôi có thể nói thật với mọi người, tôi hiện tại còn không có bạn trai, cũng không có định tính chuyện yêu đương. Tôi là người khá bảo thủ, hơn nữa, đối với nam giới, thực sự tôi không dám tiếp cận gần. Đến bây giờ, ngay cả nụ hôn đầu còn không có.”

    Đoạn video thứ 3 là mấy ngày hôm trước An Nham trả lời phỏng vấn, nội dung cũng giống nhau.

    Âm thanh im bặt, lại là một tấm hình lớn, Tập Vi Lam cùng An Nham thân mật hôn môi, bên phải hàng chữ vàng cực lớn: “Ai tiềm ai?”

    Không biết là ngụ ý An Nham được Tập Vi Lam trợ giúp thăng tiến, hay ý là Tập Vi Lam nhờ An Nham bồi dưỡng thế lực sau này.

    Dương Tân nhắm mắt, đoạn video này cùng lắm một phút, mà ông lần đầu xem suýt chút ngất. Tuy rằng hung hăng phát tiết xong đã thông hỏa khí, nhưng không thể tin, người ổn trọng như Tần Cảnh lại làm ra loại chuyện này!

    Chuyên mục video “Tụ quang” này về ngành giải trí xưa giờ chưa bao giờ làm mấy cái rẻ tiền nên được đánh giá cao, ông còn định mang nó đi tranh cử cho chuyên mục truyền thông mạng của năm, không thể nghĩ đến, thời điểm này Tần Cảnh lại phát cái đoạn video không chất lượng còn “tự giết lẫn nhau” như thế!

    Ông trước giờ không nghi ngờ bản lĩnh nói thẳng thắn, không ngại thế lực, dùng những chiêu thức cứng cỏi quyết đoán của Tần Cảnh. Nhưng có cho trăm ngàn vạn ông cũng không từng nghĩ, con người sắc bén làm đối thủ chưa đánh đã thua như thế lại quay ngược kiếm đâm chính nghệ sĩ của công ty mình.

    Dương Tân có cảm giác như bị người phản bội, giận dễ sợ, lại bắt đầu rống to:

    “An Nham là đạo diễn công ty ta bồi dưỡng, Tập Vi Lam cũng là nghệ sĩ của chính chúng ta, sắp tới cô ấy cũng tranh cử “Nữ diễn viên được yêu thích nhất”. Cô, vô thanh vô tức cho một nhát sau lưng như vậy, còn chọn cái thời điểm này gây vụ bê bối, lại còn là sex scandal? Công ty chúng ta công ty ra thị trường mới chưa được bao lâu, cô muốn người ngoài biết công ty nhân sự không đoàn kết, tự giết lẫn nhau sao?”

    Tần Cảnh thấy ông ấy bốc hỏa như vậy, rất muốn an ủi hắn, nhưng trong lòng lại nhanh chóng hồi tưởng tình tiết tiểu thuyết, đem sự tình ngóc ngách ngọn nguồn phân tích rõ ràng. Cho nên, rất ưu sầu bày bộ mặt poker face ( poker face: :| ), không rên một tiếng, lành lạnh xem đoạn video trên TV, dưới ánh đèn yếu ớt của hầm để xe, trong chiếc xe Audi đen là hai người đang như keo sơn quấn lấy nhau mà K-I-S-S…

    Trong đôi mắt trong suốt mà trống rỗng là một tia oán độc —— cẩu nam nữ!

    Ách, cái tâm trạng này là thân thể Tần Cảnh trong truyện đột nhiên phát tiết sao?

    Cô cũng biết, lần này Tần Cảnh làm ra chuyện này, chính là bởi vì ghen tị, muốn trả đũa Tập Vi Lam.

    Chính là, cái tên An Nham bị nữ nhân đẩy tới đẩy lui xúi giục, cô ta mới không cần! Giành lại á, cô không muốn, mà hiện tại nói cô vì cái tên hèn nhát đấy mất đi quy tắc cảu mình, thực quá xấu mặt!

    Dù gì, tìm lí do thì cũng phải có lí do tốt chút chứ!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Sứa, ngày 06-05-2014 lúc 21:24.
    Tóm lại ấy. là chả có vấn đề gì cả

  6. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    jabokivt,Julietle,nganthuongsatthu,
  7. #4
    Ngày tham gia
    Apr 2013
    Đang ở
    Hà Nội
    Bài viết
    65
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 3
    Editor: Sứa
    Từ dippykun.wordpress.com

    3chapter 3
    Đầu óc cấp tốc lục lọi, có, cô nhớ ra, An Nham chính là làm theo kế hoạch của Tập Vi Lam, dùng Tần Cảnh làm ván cầu, giành được cơ hội thực tập đạo diễn a!
    Chính là Tần Cảnh ngốc nghếch đem tác phẩm của chính mình giao cho An Nham, sau đó chính mình mang tác phẩm của An Nham đi tham gia tranh cử, kết quả, An Nham được cơ hội làm đạo diễn thực tập, Tần Cảnh lại chỉ có thể tiếp tục làm chủ nhiệm chuyên mục mạng.
    “Vì cái gì người được chuyển sang bộ phận điện ảnh truyền hình làm đạo diễn thực tập lại là anh ta!” Tần Cảnh nhìn chòng chọc ông ta, nghĩ đến cái tình tiết này mà cười nhạt, “Dương tổng thanh tra, ông cho rằng, tôi không đủ tư cách làm đạo diễn, An Nham hắn lại có năng lực này sao?”
    Dương Tân cảm thấy không thể tưởng tượng nổi: cô còn cười được?
    “Còn không phải tại cô, không biết thế nào như vậy, làm ra cái tác phẩm căn bản không đúng thực lực của cô!” Ông thuận miệng thở ra, vẻ mặt nghiêm nghị nhìn cô.
    Ông đương nhiên không biết Tần Cảnh trước mặt ông, đã đổi linh hồn. Ông chỉ cho là, cô vẫn là cô bé xuất sắc trong trí nhớ, ngoại hình ưu tú, thiên tư thông minh, chuyện gì so với người khác cũng có thể vui vẻ cho qua vài lần.
    Ông còn nhớ bốn năm trước, cô gái này vừa tốt nghiệp đại học ra, lại có khí chất nhu hòa mà áp đảo người, khiến người khác nhìn không thấu, vững vàng trở thành phóng viên giải trí.
    Lúc nào cũng là một bộ dáng ung dung bình thản, cảm giác như cô chỉ cần một cái phẩy tay tao nhã mà cao ngạo, là đủ giải quyết dễ dàng mọi vấn đề.
    Biết đâu, khí chất của cô, biến hết sạch!
    Ánh mắt cô dần dần lạnh lẽo như băng, dường như bất kể mọi thành công đều trở thành đương nhiên phải có. Chỉ cần là chuyện cô muốn làm, quỷ chắn tru quỷ, thần ngăn sát thần, không thể ngăn được.
    Ông có chút tiếc nuối, nhưng cũng không ghét, dù sao, con người luôn thay đổi.
    Dương Tân có chút bất lực cười, cô bé biến thành loại người máu lạnh, mới thích hợp với giới giải trí hỗn loạn này.
    Dương Tân xoa xoa trán, ngồi vào ghế dựa, liếc nhìn cô một cái, nói: “Đây là quyết định của cấp trên, tôi không thể can dự, cô ở trong cái giới xô bồ này lâu như vậy chẳng lẽ còn khờ dại cho rằng trên đời có công bằng sao?”
    Tần Cảnh đạm đạm cười cười, ở trong đời thực, cô đúng là học đạo diễn, cho nên lúc Viên Tử viết tiểu thuyết, đã mượn chuyện này mà tưởng tượng.
    Khác với Tần Cảnh trong tiểu thuyết là phú nhị đại, con nhà giàu, trong đời thực Tần Cảnh là quan nhị đại, mấy loại chuyện như thế cô đều đã tiếp xúc, nên đương nhiên biết, thế giới này vốn không thể nói là công bằng!
    “Tôi biết năng lực cô so với An Nham hơn rất nhiều, nhưng trải qua vụ việc này, tự tôn của cô cần thu lại!” Dương Tân một lần nữa nhăn mày.
    “Không nói chuyện về công ty, chí ít cô với Tập Vi Lam có chút thân thiết phải không! Các cô không phải bạn tốt sao? Năm trước nếu không phải Tập Vi Lam giới thiệu diễn viên điện ảnh cho cô, cô cho rằng người mới như cô có thể tập trung đạt thành công như vậy hay sao?”
    “Hiện tại thì vui rồi, cô náo một trận như vậy, bao nhiêu cố gắng coi như tan thành mây khói!” Dương Tân nói đến đây, lại không khỏi tức giận, Tần Cảnh rất có tài, xử sự cũng không tệ, tuy thua An Nham, nhưng về sau cơ hội làm đạo diễn cơ hội vẫn còn rất nhiều! Như bây giờ, cô chính là tự hủy tiền đồ a!
    Dương Tân không có dám nói ra ý nghĩ của mình, lại vòng vo khiển trách: “Tập Vi Lam đơn thuần thiện lương như vậy, sao cô lại nhẫn tâm…. Cô ấy cũng là bạn tốt, thế mà cô còn xuống tay được?”
    Ông như cũ không tin nàng là người vì ghen tị mà làm trái nguyên tắc, nếu như là như thế, cô có khác gì người hai mặt?
    Tần Cảnh từ chối cho ý kiến nhẹ nhàng nhướn mày: nga, cô suýt tý nữa quên, bề ngoài, Tập Vi Lam khá tốt.
    Nửa phần trước, hai chị em quan hệ có vẻ thân thiết, tuy rằng mỗi người có tâm tư riêng, nhưng nhìn ngoài cũng duy trì thân thiện. Người ngoài dù không biết hai người là chị em khác cha khác mẹ, cũng cho rằng hai người là bạn bè thân thiết.
    Ngay từ đầu, Tập Vi Lam thầm kín trù hoạch con đường thăng cấp của cô ta, một mặt lừa gạt Tần Cảnh, sau lại còn giả vờ trước mặt người khác đối với Tần Cảnh quan tâm tỉ mỉ chu đáo. Thành ra, mọi người cứ nghĩ Tập Vi Lam tâm địa thiện lương, Tần Cảnh lại vong ân bội nghĩa.
    Tình huống có thể tổng kết như vậy ——
    Ách, ai bảo Tần Cảnh trời sinh chính là bị vu cho vai ác độc?
    Sứ mạng của cô ta, chính là một lần lại một lần dùng quả táo độc đổ cho cô: thế giới này không thể tưởng tượng tâm hồn cô lại trong veo thuần khiết như pha lê như thế!
    Dương Tân hít sâu một hơi, quay người trên ghế dựa, có chút mệt mỏi nói: “Tần Cảnh, tôi cho rằng, cô không phải là người như vậy!”
    Câu nói lại khiến Tần Cảnh tim không báo trước giật một cái, trong đầu đột nhiên hiện ra khuôn mặt người đàn ông trung niên mỏi mệt lười nhác cẩu thả: “Cảnh nhi, con không phải là người như vậy!”
    Người này là ai? Ba ba Tần Cảnh sao? Đúng nha, đến thời điểm này, Tần Cảnh bởi vì An Nham, đã chiến tranh lạnh với bố mình được bốn năm rồi nhỉ? Cũng là thời điểm, Tập Vi Lam thay thế vị trí Tần Cảnh, biến thành con gái ngoan của ông bố.
    Tần Cảnh bắt đầu cảnh giác, cô cư nhiên lại xuyên đến lúc này, nếu như sớm hơn chút có phải tốt hơn bao nhiêu. Cô sẽ không công bố đoạn video bôi xấu Tập Vi Lam, nhất định không!
    Tuy nhiên hiện tại, đối mặt một cái cục diện rắc rối như vậy, trước tình tiết này, Tần Cảnh là vạn sự thuận lợi, nhưng sau, Tần Cảnh chính là vạn sự không thuận, càng lúc càng bi thống.
    Cô không thể như vậy!
    Nhận lỗi! Thành tâm thành ý nhận lỗi!
    Tần Cảnh lập tức chân tâm thật ý nói: “Tổng thanh tra, tôi lần này, thực là tình cảm cá nhân làm cho ngu ngốc, thực xin lỗi, tôi không phải cố ý. Tôi về sau tuyệt đối sẽ không tái phạm, xin ông tha thứ tôi một lần này, được không?”
    Dương Tân ngẩn người, thật sự không nghĩ đến con tiểu quỷ lạnh lùng như băng cao ngạo lại nhận lỗi, ông nhìn cô đủ bảy giây, mới lúng túng nói:
    “Tần Cảnh, cô biết, cô không phải là đạo diễn trong biên chế chính thức lại không có bối cảnh đặc biệt, nên chuyện gì cũng khó. Cho nên cô mới đổ nhiều tâm huyết cho “Tụ quang” như thấy, chính là dùng hành động thuyết phục cấp trên chuyển đến bộ phận điện ảnh và truyền hình. Cho tới giờ, cô làm rất tốt, có thể nói là không có tì vết. Cô cũng biết lần này không có cơ hội thì lần sau cũng không phải không có. Chỉ là, “
    Ông bất lực quay đầu đi chỗ khác, không nhìn cô: “Lần này, cô xong rồi! Chuyện của cô làm đã giao lên cấp trên! Tôi, quản không được! Có thể, không thể giúp được cô!”
    Tần Cảnh 囧 khóc thét, không phải nhận lỗi thì có thể cứu vãn sao? Tiểu thuyết đều là như vậy a! Nữ phụ ngay từ đầu chính là nhờ vậy mà dễ dàng được người khác lượng thứ ủng hộ mà!
    Vì sao đến lượt cô, lại là NO!??
    Tác giả vô lương tâm, lừa người!
    Tần Cảnh nhịn xuống tâm trạng ngột ngạt, xoay người ra ngoài, vừa ra khỏi phòng làm việc, liền nghênh tiếp chỉ trích đổ ập xuống:
    “Thực là, phụ nữ ai không có lúc làm bẩn quần áo? Thế mà cô ta lấy đó làm cớ để trưng lên, thật quá ác! Cái dạng bán thân như Thư Miểu cũng so được với Vi Lam sao?”
    “Cô ta không ác, có thể leo đến địa vị hôm nay? Hại người mới lợi mình thôi! Bất quá, mấy tấm hình hôn hít cũng quá giả, xem một lần là thấy! Các người còn nói cái gì cô ta tuy rằng ác độc, nhưng không phải như vậy không thể biết bản chất. Hừ! Ích lợi trước mặt, còn ngại gì không phá bỏ nguyên tắc!”
    “Thực là nhìn sai cô ta! Chỉ cho là cô ta là tính toán, không nghĩ đến còn âm độc. Uổng công Vi Lam đối tốt với cô ta như vậy, khoét tâm khoét phổi như chị em, cô ta làm vậy, lấy oán trả ơn!”
    Mấy nhân viên nữ xúm nhau nói chuyện, nếu không phải là bất bình cho nữ thần Tập Vi Lam nhà họ, thì cũng là vui sướng khi người gặp họa muốn giẫm đạp Tần Cảnh một cước.
    Trên mặt mỗi người đều là biểu tình phẫn nộ cùng khinh miệt, dường như khinh bỉ Tần Cảnh ác độc, thì có thể làm tăng tình cảm sâu đậm giữa các nàng.
    Tần Cảnh coi như không nghe thấy, không cần biết ai nói thì cũng biết chả phải dễ nghe. Vả lại, đã nhận lỗi rồi mà còn không được, cô cũng lười phí miệng lưỡi giải thích cho mấy người qua đường giáp ất bính đinh để nhận lỗi.
    Tròng mắt nhìn thẳng yên tĩnh, y như người máy trống rỗng quét qua nhóm người, lại quay lại nhìn về phía trước!
    Mấy nhân viên đang cố tình nâng cao âm lượng để cô nghe thấy, bị cô lướt mắt qua, nghĩ đến bộ dạng băng sơn đáng sợ thường ngày, đồng loạt rất không có tiền đồ ngậm miệng, nuốt hơi.
    Có duy nhất một cái hơi chút không sợ cô, tên Lý Hủy, kêu gào: “Nhìn cái gì vậy? Chúng ta không có nói sai!”
    Vừa dứt lời, liền nghe thấy một giọng nữ ôn nhu mà nhã nhặn lịch sự: “Lý Hủy, đừng nói! Tần Cảnh cũng không phải cố ý.”
    Tần Cảnh tim run lên, thu hồi ánh mắt, liền gặp nữ phụ quay lại thành nữ chủ đang đâm đầu đi tới
    Tập Vi Lam.
    Tập Vi Lam ngũ quan tinh xảo, mặt trang điểm nhẹ nhàng vô cùng xinh đẹp, mái tóc dài đen nhánh và dày búi lỏng lẽo, nhìn đơn thuần mà mị hoặc. Trang phục cũng không lộng lẫy, chỉ là khăn quàng cổ vàng nhạt trên áo sơ mi dài lam nhạt in hoa, cùng quần tuýp trắng, mang một hơi thở tươi mát mà không giấu diếm thân hình uyển chuyển.
    Tần Cảnh nhìn cô ta một cái, không nói gì. Đúng a, hiện tại ở trước mặt mọi người, hai người chính là yêu tinh hại người ác độc vong ân VS người bị hại thiện lương đại độ.
    Cô quả thật không cái gì để nói.
    Tiểu thuyết hư cấu ban đầu có nữ phụ Tập Vi Lam không thể nghi ngờ là kiểu người hạ tiện, nhưng tác giả trong chương đầu chỉ có mấy câu nói qua, Tần Cảnh không dám kết luận.
    Mà Tập Vi Lam trong nữ phụ văn tuy rằng có các loại kế sách đối phó Tần Cảnh, nhưng bởi vì cô ta là vai chính, cho nên cũng cảm thấy vui vẻ, không thể chán ghét.
    Bất quá, người như vậy, Tần Cảnh không thể phủ nhận là không thích.
    Đã không thích cũng không chán ghét, thì càng không cái gì để nói.
    Nhưng, Tần Cảnh vẫn hiếu kỳ, cô ta đột nhiên tới giải vây, lại giải thích tấm hình thế nào. Dù sao, xem qua tiểu thuyết rồi Tần Cảnh biết, tấm hình này kỳ thật là từ tay Tập Vi Lam.
    Là Tập Vi Lam cố ý mang tấm hình gửi nặc danh cho Tần Cảnh, gài cô sập bẫy.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Tóm lại ấy. là chả có vấn đề gì cả

  8. Bài viết được 5 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    bigcat0227,deathKnight,jabokivt,Julietle,nganthuongsatthu,
  9. #5
    Ngày tham gia
    Apr 2013
    Đang ở
    Hà Nội
    Bài viết
    65
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 4
    Editor: Sứa
    Trang: dippykun.wordpress.com

    4chapter 4
    Mấy nữ nhân gặp Tập Vi Lam, không khỏi càng oán giận, càng lớn miệng khen ngợi Vi Lam thiện lương đơn thuần, lòng đầy căm phẫn thay cô ta bênh vực kẻ yếu, cũng đồng thanh chê bai Tần Cảnh dụng tâm hiểm ác, hành vi đáng khinh.
    Tập Vi Lam mỉm cười như không có gì, kiên nhẫn nghe xong tất cả nịnh hót cùng phê phán, mới lo lắng nhíu mày, nhẹ lời khuyên nhủ: “Có lẽ là áp lực do nhiệm cấp trên giao cho Tần Cảnh quá nặng, cô ấy cũng là bất đắc dĩ. Mọi người đương nhiên không thể hiểu được áp lực đó đến thế nào đâu!”
    Một câu đơn giản mà gạt hết tội lỗi của Tần Cảnh, Tập Vi Lam quả thật là một đồng nghiệp giỏi lí luận.
    Cô ta cười ấm áp mà thoải mái: “Lại nói, ai cũng biết tấm hình đó là photoshop, chẳng hề ảnh hưởng gì đến tôi, ngược lại có càng nhiều fan lên tiếng ủng hộ tôi, gặp họa mà được phúc!”
    Tần Cảnh đảo mắt, từ chối cho ý kiến.
    Tập Vi Lam như cũ mỉm cười thân thiện, cuối cùng, bổ sung một câu, “Có lẽ, đây là Tần Cảnh nghĩ ra kế sách ‘Tá hắc phản phủng’! Các bạn đừng đoán mò!”
    (Tá hắc phản phủng: kế hoạch tưởng chừng nhằm mục địch gây họa nhưng thực chất là nhằm tạo thuận lợi)
    Mọi người đương nhiên không tin, nhưng người bị hại đã không nói gì, mọi người cũng không thể nhiều lời, nhao nhao thầm than Tập Vi Lam thực là quá lương thiện.
    Tần Cảnh lần này càng không biết nên nói gì với Tập Vi Lam, chỉ có thể miễn cưỡng cười cười, sau đó tự ý xẹt qua vai cô ta, đi hướng thang máy.
    Trong nháy mắt cửa thang máy sắp sửa khép lại, một cánh tay trắng nõn đưa ra ngăn lại, phịch một tiếng mở ra, Tập Vi Lam cười yếu ớt:
    “Em có đồ để quên ở bãi đỗ xe, vừa vặn cũng muốn đi xuống.”
    Cửa thang máy lần nữa khép lại, Tập Vi Lam vẻ mặt chân thành mong đợi nhìn Tần Cảnh, làm cô một trận da đầu run rẩy, cảm giác như con gà con bị chồn nhìn chòng chọc, ánh mắt nửa ngày không chuyển sang người kia, cuối cùng chỉ có thể lúng túng ngắm phong cảnh ngoài cửa sổ thủy tinh.
    Sau một trận trầm mặc quỷ dị,
    Tập Vi Lam mở miệng : “Tần Cảnh, tấm hình này, là từ đâu ra vậy?”
    Lời nói tựa hồ là thăm dò, lại không có chút thấp thỏm, bởi vì, vô luận chân tướng ra sao, tấm hình này chắc như đinh đóng cột là dùng Photoshop để vu cáo hãm hại.
    Tần Cảnh mi tâm run rẩy một cái, lập tức liền không chút kiêng dè trả lời: ” Có người gửi bưu kiện nặc danh!” Vừa nói, Tần Cảnh mắt không chớp nhìn thẳng Tập Vi Lam.
    Nhưng trên mặt cô ta vẫn là đạm đạm mỉm cười như cũ, không có một tia dao động.
    Tần Cảnh không thể không than thầm khả năng giữ bình tĩnh của cô ta, nhất là bộ dáng không thẹn với lương tâm. Nếu cô không biết trước nội dung vở kịch, biết bưu kiện chính là do Tập Vi Lam gửi đến, cô chắc chắn nhìn không ra được khác thường, thế nào cũng sẽ không hoài nghi nàng.
    “Tần Cảnh, em cũng là hôm trước mới nghe nói An Nham chia tay với chị, em không nghĩ đến hai người hóa ra vẫn còn quan hệ, giữ bí mật được như vậy. Em thực không biết, chị nhất định phải tin tưởng em!” Cô ta một mặt khoe khoang mình thắng, một mặt lại còn khờ dại nghĩ tới có thể đảm bảo không để lại ấn tượng xấu trong lòng Tần Cảnh.
    Bất kỳ người nào cảm thấy cô ta không hoàn mỹ, đều khiến cô ta bất an như ngồi trên lửa.
    Tần Cảnh hoàn toàn thông suốt, liếc mắt liền hiểu rõ ý nghĩ thực của Vi Lam, nhưng cũng thật sự là vô pháp lý giải tâm lý kì lạ của cô ta. Cái nhìn của người khác với cô ta, quan trọng vậy ư?
    Nhưng nói sao cũng được, trước kia Tần Cảnh bị cô ta theo cái dạng này mà khống chế thành ngoan ngoãn dễ bảo, mặc dù trở thành đá lót nền kiêm bia đỡ đạn cho cô ta thăng tiến, mà vẫn cảm thấy Vi Lam rất giỏi rất cường đại, mỗi ngày hâm mộ ghen tị hận.
    Hiện tại Tần Cảnh tuy rằng biết ý nghĩ của cô ta, nhưng cũng không muốn bới móc.
    Đã đuổi theo cô đến đây, tốt nhất duy trì mặt ngoài hòa bình…
    “Không sao, dù sao chị cũng đã chán ngấy hắn, đã sớm không thích nữa.” Ngữ khí bình bình đạm đạm, kiên định không thể nghi ngờ.
    Suy cho cùng, cô thật sự là khinh bỉ loại đàn ông dựa vào nữ nhân phát tài cong lại đá người ta, ánh mắt cao ngạo xinh đẹp, xem thường thêm một câu,
    “Lúc trước cảm thấy hắn rất có khí phách tài tử, có năng lực, giờ mới phát hiện, điểu ti vẫn là điểu ti, kém cỏi vẫn là kém cỏi, ăn mày có mặc quần áo mới, cũng không có khí chất hoàng gia! Hắn trời sinh ngoại hình nghèo kiết hủ lậu, dây dưa làm gì cho sốt ruột!”
    (bạn vừa mới tra lại bản gốc và search trên baidu. điểu ti là trái với đẹp trai, giàu. đấy là cách giải thích ngắn nhất, so, cứ hiểu là chị Cảnh đang sỉ nhục Nham nhớ)
    Tập Vi Lam giật mình, làm sao có chuyện, Tần Cảnh rõ ràng yêu An Nham muốn chết, vì hắn mà bất hòa với gia đình, vì hắn mà tình nguyện bán thân xác, vì hắn hi sinh sự nghiệp của chính mình, làm cái gì cũng là vì hắn, cho hắn, làm sao đột nhiên thành ra không yêu?
    Hơn nữa, còn phong đạm vân khinh, vẻ mặt phiền chán nói hắn là điểu ti???
    Điều này đả kích Tập Vi Lam sâu sắc, hóa ra mình đau khổ cay đắng bồi dưỡng, thành ra một tên điểu ti?
    Không, không thể như vậy được!
    Nhất định là Tần Cảnh không ăn được nho liền nói nho còn xanh, nhất định là cô ta vì yêu mà sinh ra ghen tị hận.
    Nghĩ vậy, lòng Tập Vi Lam giãn ra một chút, không tránh được nhìn Tần Cảnh với ánh mắt giả vờ thương xót.
    Cười nói: “Chị nghĩ được như vậy là tốt nhất, chị không giận em, em cũng thanh thản! Chúng ta vẫn là bạn bè tốt đúng không?”
    Tần Cảnh run một cái, a a cười gượng hai tiếng.
    Tập Vi Lam nói dứt lời, hơi hơi híp híp mắt, lần này Tần Cảnh phạm lỗi lớn, nếu như đẩy được cô ta xuống, sắp xếp người của mình ở vị trí đó, hẳn là sau này muốn gió được gió muốn mưa được mưa.
    Cô ta thầm nghĩ, Tần Cảnh tuy rằng lãnh khốc lại ác liệt, nhưng vẫn là chút tài năng, dù từ bốn năm nay xích mích với gia đình, không dựa vào thế lực của ba, nhưng cũng đã gây dựng được một vùng trời đất cho mình cơ đấy.
    Khởi đầu chỉ là một phóng viên giải trí thấp kém, sau làm nhiếp ảnh, bây giờ là đạo diễn chương trình, mà lại còn là đạo diễn chuyên mục đang hot nhất bây giờ trong giới truyền thông, “Tụ quang”.
    Nếu cô ta không vì yêu đến mù mắt, đem chính tác phẩm của mình tặng không cho An Nham tranh cử, thì người hôm nay được điều đến bộ phận điện ảnh truyền hình làm đạo diễn, không ai khác chỉ có thể là Tần Cảnh!
    Nhưng, bất quá, Tần Cảnh từ nay cũng không còn cơ hội!
    (sfx: muah ha ha ha)
    Tập Vi Lam cười nhẹ, ngoài ra, chuyên mục “ Tụ quang “ này đang thu hút dư luận vô cùng, tương lai phát triển cũng thật tươi sáng, Tập Vi Lam này phải tiếp nhận nó!
    Thang máy đã xuống đến hầm để xe, tâm tình Tập Vi Lam càng lúc càng tốt hơn, tuy rằng Tần Cảnh nói An Nham là điểu ti làm cô ta có phiền muộn một chút, nhưng ngoài mặt vẫn rất hòa hảo, bày bộ dạng người trong nhà nói chuyện: “Đúng rồi, mẹ hôm trước còn hỏi, sao chị không đến thăm nhà một buổi. Chị xem thế nào nhé!”
    Cô ta cười đến ôn nhu, ngữ khí nghe ra giống một cô em gái ngoan ngoãn được sủng nịch.
    Chỉ là, không đến thăm nhà một buổi… Ô, cô thực sự cho cô là thiên kim tiểu thư nhà người ta đấy hả?
    Tần Cảnh cười cười: “Chị bận quá, chắc phải một thời gian nữa!”
    Tập Vi Lam càng cười tươi rói, “Cũng được!”
    Nói xong, xoay người khoát tay đi.
    Tần Cảnh không biết xe mình là xe nào hết, chờ đến lúc Tập Vi Lam đi rồi, mới xem lại chút kí ức tìm phương hướng, rồi lấy điều khiển từ xa từ trong túi xách, nhìn qua nhãn hiệu trên đó cô mừng như điên, nhanh chóng ấn nút trên điều khiển.
    “Tin tin”, “Tọa kỵ” kêu từ phía trái của cô.
    Tần Cảnh theo tiếng vọng đi tìm, y như thiếu nữ đói khát nhìn thấy tuyệt thế mỹ nam, mắt sáng rực nước miếng ròng ròng vẻ mặt hâm mộ chạy vội đến trước cái xe, còn đi vòng mấy vòng chiêm ngưỡng vẻ đẹp muôn phần tinh tế.
    Porsche Carrera GT!
    Ôi trời ơi cái xe mà Tần Cảnh vẫn hằng mộng tưởng, nghỉ hè năm kia, Viên Tử khoe cái xe này của bạn trai, làm cả lũ bạn thân hỏng mắt. Phải biết, ngoài đời thực, Tần Cảnh nài nỉ ba mua chiếc Cayenne, ba cô cũng không đời nào mua cho. Không nghĩ đến, xuyên đến tiểu thuyết, cư nhiên có thể đi Carrera! Cao cấp đó!
    Sướng muốn điên hú hú!
    Đại phát đại phát rồi!
    Tần Cảnh giờ phút này hận không thể cùng chiếc xe này rong ruổi đến chân trời góc biển hạnh phúc mãi mãi về sau!
    Ngồi vào, khởi động ô tô, nhẹ nhàng an tĩnh, quả thật là hưởng thụ tuyệt đối!
    Tần Cảnh thầm than một lần lại một lần, trong câu chuyện này Tần Cảnh cũng quá sung sướng tiêu dao, cái xe cũng như vậy, không biết là cô này kiếm được nhiều tiền như thế, hay là cha cho tiền mua?
    Nhưng nói sao cũng được, Tần Cảnh quyết định phải trở về làm hòa với lão ba giàu có! Không thể để tài sản toàn bộ bị Tập Vi Lam lấy đi! Tốt xấu gì cũng phải được chia đều không phải sao?
    Bất quá, ách, nhà Tần Cảnh ở chỗ nào ấy nhỉ?
    Chao ôi, vẫn là trước hết đi lòng vòng ra đâu đấy xa xa đi!
    Tần Cảnh tâm tình đến mức cao nhất mang kính mát ra ngoài, không nghĩ đến suốt đoạn từ bãi đỗ xe đi ra trong nháy mắt đầy kín tầng tầng lớp lớp nhà báo, phóng viên. Đèn flash chớp tắt liên hồi, người người chen lấn cố hỏi một câu đến chua ngoa:
    “Tần đạo diễn vì sao lần này lại đi ngược nguyên tắc, cho chiếu hình Photoshop sai sự thật?”
    “Xin hỏi là nội bộ công ty nhân sự bất hòa có đúng không?”
    “Tần tiểu thư có phải không có quan hệ tốt với Tập tiểu thư, xin hỏi lãnh đạo công ty định cân nhắc như thế nào?”
    “Có người nói cô vong ân bội nghĩa, không biết Tần tiểu thư có ý kiến thế nào về điều này?”
    Tần Cảnh nhíu nhíu mày, thực mất hứng!
    Cô cũng không có định dừng lại, lái xe ra ngoài, dù sao nhà báo cũng đều sợ chết, không ai dám cản đầu xe. Đúng vậy, cả đám người dạt cả ra, vẫn ầm ĩ.
    Ô tô chạy trên đường lớn, Tần Cảnh vui vẻ cong khóe môi đỏ thẫm, phóng một đường gió bay điện chớp, rất khoái hoạt.
    Nhưng được một lúc, tâm tình lại nổi lên lo lắng, cô thực sự phải sống ở thế giới này rồi. Cô thực sự trở thành Tần Cảnh này, một Tân Cảnh đầy chuyện phiền toái.
    Không biết mấy người ở trên cao đó với sự kiện này đã định kỉ luật thế nào, cô nhận lỗi rồi không có tác dụng. Tử tế nhớ lại một chút, bước tiếp theo, cô sẽ bị giáng chức, mà cô không phục, giận dữ bỏ việc.
    Sau đó liền bước vào giai đoạn các loại bán mình tiềm quy tắc.
    Tần Cảnh cố tự kiềm chế mà cầm chặt tay lái: cô sẽ không bao giờ làm như thế!
    Đúng lúc đó, điện thoại reo, cô cầm lên thì thấy số An Nham.
    “Tần Cảnh, tôi cảnh cáo cô! Cô còn dám thương tổn…”
    Tần Cảnh nhíu mày, mắt tối sầm, người đàn ông này thực là cặn bã! Tắt máy!
    Gió rít gào thổi trên khuôn mặt cô, có chút lành lạnh, Tần Cảnh hơi thu mắt, thần sắc cũng sáng hơn lên.
    Cô không biết cái cô Tần Cảnh kia rốt cuộc thế nào mà xem trọng cái tên An Nham đó, còn cô thì cực kì ghê tởm!
    An Nham, hắn lại gọi điện thoại tới làm cái gì? Có phải là hắn ta não ngập nước không?
    A, đúng a! Trước kia Tần Cảnh thấy hắn não ngập nước, nhưng vì người thối tha như vậy hi sinh suốt bao năm. Uổng cho một cô gái thông minh lanh lợi, tin tưởng chuyện ma quỷ của hắn mà cam tâm tình nguyện làm bạn gái hắn suốt bốn năm!
    Công việc của cô là soi chuyện riêng tư của người, lo lắng lộ chuyện mình với người, một cái ảnh thân mật cũng chưa từng chụp, một cái tin nhắn tình tứ cũng không lưu, nói chung, xóa dấu vết còn tốt hơn cả gián điệp!
    Kết quả là, hắn ra đi không để lại dấu vết, thế là, bốn năm thanh xuân của cô nháy mắt không còn gì, một chút dấu vết cũng không thừa lại.
    Càng buồn cười là, chuyện tình cảm lưu luyến của họ năm xưa, trừ đương sự không ai hay biết, thành ra, cái người vẫn luôn ở đằng sau âm thầm giúp đỡ hắn như cô, cuối cũng lại thành tiểu tam, thật buồn cười mà.
    Thậm chí cơ hội để tố cáo lên án cũng không có!
    Đàn ông thối tha, gặp được người nào giết kẻ đó!
    Tần Cảnh càng nghĩ càng bi phẫn, quay đầu nhìn phía ngoài cửa kính xe ngoại, nỗ lực chớp chớp mắt. Gió lạnh khẽ thổi, cô lại cười thành tiếng, cái loại tiểu thuyết thiếu logic này đúng là hại chết người! Có người đần như vậy sao?
    Chính là, cũng có thể, trên đời này, thực có cô gái như vậy, phụ nữ nói đến tình yêu đều sẽ ngu ngốc.
    Nhưng cô, Tần Cảnh mới được sinh ra này, sẽ không giống như trước nữa!
    An Nham, anh trước kia ỷ lại vào tình yêu của Tần Cảnh mới dám làm càn phải không?
    Hiện tại Tần Cảnh này đối với anh không có một chút cảm tình, xem anh ra oai thế nào với tôi!
    Tần Cảnh khe khẽ mỉm cười, phục hồi lại tinh thần, mới phát hiện, vừa rồi một cơn phẫn nỗ đã chuyển hóa hoàn toàn thành hành động: nhấn ga tăng tốc độ xe!
    Nhận thức được tốc độ xe quá nhanh, giật mình, cô nhìn ánh đèn phía trên cao đỏ như máu, toàn thân truyền một cơn lạnh buốt. Cô vội vàng phanh xe, chỉ nghe một tiếng còi xe vang lên bén nhọn, trời đất quay cuồng trong phút chốc, một màu đen như lốc xoáy trùm lên ý thức.
    Một khắc, cô bi phẫn, cô ủy khuất, cô không cam lòng ——
    Porsche Carrera của tôi !!!!!! ~~~~~~
    Xuyên tới thế giới này, cô, nuôi ý chí trở thành đạo diễn, mới lần đầu tiên tiếp xúc truyền thông, tự nhiên lại gặp tai nạn xe cộ là sao ~~~~~~
    Thực đáng sợ ~~~~~~
    (mình giới thiệu chút về cái xe nhé, Porsche là hãng xe nổi tiếng ai cũng biết rồi, Cayenne hình như ở Hà Nội mình cũng thấy có, xe này là xe 4 chỗ thì phải, dòng này đắt nhất là khoảng 150 000 USD, còn Carrera là xe thể thao các bạn ạ, mọi người có thể tìm trên Google và quắn quéo với nó, và giá nó là 480 000USD. Vầng, đẳng cấp đó ạ, xe Porsche cơ mờ)

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Tóm lại ấy. là chả có vấn đề gì cả

    ---QC---


  10. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    bigcat0227,Julietle,
Trang 1 của 8 123 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status