TRuyện hay. Vừa mới đọc xong định nhào zô xin phiên ngoại mà nghe mọi người nói là khi nào xuất bản mới có mà buồn quá, lại chờ đợi.
Nữ chính cho nam chính uống rượu Luân hồi, nếu hai người yêu nhau cùng uống thì có thể biết được trí nhớ, cảm nhận của người kia, nhờ vậy mà nữ chính biết được sự thật. Ngay sau đó, hạt công đức của nữ chính đầy nên bị gửi về nhà tại hiện đại. Còn nam chính xuyên đến hiện tại ở ba năm sau, vào thân xác của một phú nhị đại thích làm diễn viên bị tai nạn. Truyện kết thúc khi nữ chính xem ảnh chụp lúc nam chính vừa xuyên đến và nhận ra nam chính luôn.
Mình thấy nam chính không được thông minh nếu không nói thẳng ra là đầu óc có vấn đề, biết Cát lão là người xấu rồi mà không biết đường đánh trả hay phòng ngừa. Biết thế rồi thì giữ con mình tránh xa lão ấy ra chứ, cứ để lão ấy nuôi, trẻ con rất dễ bị ảnh hưởng bởi tư tưởng người lớn, nhất là khi bị cố ý giáo dục, còn ý định giết con mình nữa chứ (dù không thực hiện vì nữ chính). Chỉ khổ thân nữ chính khi biết sự thật về 2 người thân yêu nhất của mình, may mà biết cái xuyên về hiện đại luôn, nếu ở lại thì không biết phải khổ thế nào.