TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Kết quả 1 đến 1 của 1

Chủ đề: Dawnbringer: The Story of the Machine God [Light Novel] [Volume 1]

  1. #1
    Ngày tham gia
    Nov 2007
    Đang ở
    Hochiminh
    Bài viết
    89
    Xu
    0

    Mặc định Dawnbringer: The Story of the Machine God [Light Novel] [Volume 1]

    Dawnbringer: The Story of the Machine God
    Author: Jung-Hoon Hong




    Giới thiệu:
    Phó Đô Đốc Lezirth Dawnbringer - anh hùng Liên bang Trái Đất - tỉnh dậy sau 120 năm ngủ đông trong thiết bị duy sinh. Anh chàng phát hiện mình bị hãm hại và tước mất mọi chiến công. Trong tình thế Liên bang bị kẻ thù bủa vây và suy sụp, với bản lĩnh của một chỉ huy đào hoa thiên tài, chàng đã tập hợp dàn gái gú thuộc các chủng tộc và bước trên con đường khôi phục vinh quang, cứu vớt nhân loại.

    Quyển 1: Phó Đô Đốc trở thành lính mới


    Vào năm 2120 sau Công Nguyên, những nhà thám hiểm sao Hỏa đã phát hiện một chủng tộc ngoài hành tinh có cấu trúc dạng lỏng trong suốt gọi là Letix.

    Các cá thể trưởng thành của chủng tộc Letix chu du khắp nơi trong không gian và phát triển bằng cách hấp thụ năng lượng từ các hằng tinh. Đáng ngạc nhiên hơn chúng không chỉ tồn tại hạn chế trong không gian 3 chiều. Và thế là lần đầu tiên trong lịch sử, loài người có cơ hội tiếp xúc với một chủng loài tồn tại vượt ra ngoài phạm vi của không gian 3 chiều.

    Thông qua việc nghiên cứu Letix, con người đã phát triển công nghệ du hành xuyên không gian. Từ đó, con người có cơ hội thoát khỏi Trái Đất và Thái Dương hệ để vươn tay ra khoảng không vũ trụ xa xăm.

    Tuy nhiên cho dù chiếm được rất nhiều công nghệ tiên tiến từ Letix, loài người cũng phải mất hơn 80 năm để có thể hoàn thiện công nghệ du hành xuyên không gian.

    Và cuối cùng vào năm 2020 sau Công Nguyên, một thế lực liên hành tinh mới ra đời đánh dấu việc loài người đã hoàn toàn khám phá được mọi ngóc ngách của vũ trụ mà chúng ta đã biết.

    Thế nhưng bên cạnh các công nghệ và tài phú do việc nghiên cứu Letix mang lại, con người cũng phát hiện một chủng tộc Letix hiếu chiến muốn ngăn chặn sự phát triển và xóa xổ hoàn toàn nhân loại khỏi lịch sử vũ trụ. Bị dồn đến bước đường cùng, loài người buộc phải tuyên chiến với chủng tộc Letix đó ...

    Những thông tin này được truyền qua mạng công cộng đến màn hình 4 chiều trên khoang duy sinh của ta khi nó đang trong quá trình tái khởi động.

    Có lẽ bọn trẻ bây giờ toàn ngủ gục trong lớp học đến nỗi chính quyền phải phát đi phát lại các kiến thức cơ bản này đến từng cá nhân. Vừa nghĩ, ta vừa vươn vai tỉnh dậy.

    "Quả nhiên cơ thể của ta vẫn còn đông cứng sau giấc ngủ quá dài trong khoang lạnh duy sinh."

    Ta cố gắng bật dật khỏi chiếc giường ngủ đông chuyên dụng. Người bình thường có lẽ không có cách nào tỉnh dậy ngay sau một giấc đông kéo dài như vậy nhưng trong cơ thể ta có các cỗ máy nano tí hon của space marines, chúng giúp ta có thể đứng dậy ngay mà chỉ cảm thấy hơi choáng một tí.

    "Oáp, làm sao ta vẫn còn cảm thấy buồn ngủ sau một giấc ngủ đông dài như vậy được chứ?"

    Ta đã ngáp khi ngắm nhìn bản thân trong gương. Hình ảnh trong gương phản chiếu nét mặt điển trai của một chàng thanh niên 17 tuổi mang 2 dòng máu Á-Âu với mái tóc màu nâu nhạt óng ánh và tròng mắt đen cuốn hút.

    Ta nghĩ có lẽ mình đã ốm đi một ít khi chỉ sống nhờ vào dung dịch dinh dưỡng trong một thời gian dài, nhưng cũng có thể do ta đã cảm giác sai.

    Ta thử làm một vài động tác thể hình thông dụng để kiểm tra cường độ của cơ bắp.

    "Hừm, trong này có vẻ hơi lạnh."

    Ta không hiểu kẻ nào đã quy định lấy đồ lót bó sát làm trang phục chuẩn khi tiến hành quy trình ngủ đông? Hắn không biết lạnh là gì hay sao?

    Vừa phàn nàn, ta vừa mở ngăn tủ đựng trang bị bên cạnh giường ngủ đông. Thế nhưng lúc này ta mới chú ý đến hình ảnh hiện lên trên màn hình của giường ngủ đông.

    Ngày 7 tháng 4, năm vũ trụ 189. 09:30 sáng giờ chuẩn Liên Bang.

    "Cái gì? Năm nay đã là năm vũ trụ 189?"

    Ta bắt đầu ngủ từ năm nào? ... Hừm, có lẽ ta không còn nhớ rõ năm nào vì bị đóng băng quá lâu nhưng ta dám chắc không thể nào lên đến 3 con số như hiện tại.

    Đúng rồi, chính là năm vũ trụ thứ 69. Vì nhiều lý do mà con số 69 bỗng hiện rõ trong đầu ta(các người đừng nghĩ bậy nhé >.< ). Như vậy là ta đã bị đóng băng suốt 120 năm ròng rã ư?

    "Ha ... không thể nào! Có lẽ đám nhân viên kỹ thuật đang chơi ta."

    Ta bỏ qua thông tin trên màn hình và tiếp tục mở ra ngăn tủ.

    "Nhân danh Phó Đô Đốc Lezirth Dawnbringer - Space Marine số 1 và chỉ huy trưởng hạm đội Bình Minh. Lập tức mở tủ!"

    Hệ thống nhận dạng giọng nói trên tủ lẽ ra phải thực hiện mệnh lệnh của ta thì lại chỉ phát ra một tiếng bíp ngắn ngủi và hiện lên một dòng thông báo lỗi đỏ chói.

    Hả? Lẽ nào nó đã bị hỏng?

    Ta nhìn quanh khắp phòng, có vẻ như khoang duy sinh đã thực sự nằm đây 120 năm hay sao mà bụi đất đã đóng thành một lớp dày. Lẽ nào bọn thủ hạ của ta đã hợp lại để trêu đùa ta?

    "Xem ra đám người kia cũng dám ăn gan hùm mật gấu bày trò để trêu chọc Phó Đô Đốc như ta hay sao? Có lẽ ta đã đối xử quá nhân từ với chúng rồi. Này! Có ai không? Cút ra đây ngay. Không thì ta sẽ phát nát chỗ này ra bây giờ. Ít nhất cũng phải mang đồ đến cho ta mặc chứ. Lẽ nào lại muốn nhìn ta cởi truồng chạy rông?"

    Ta không ngừng la hét vào máy tính qua kênh liên lạc của hạm đội Bình Minh nhưng không có ma nào trả lời.

    Hả? Lẽ nào hạm đội đang bị tấn công hay sao?

    Không thể nào cả hạm đội Space Marine bị tiêu diệt một cách im lặng như thế được. Có lẽ đã có chuyên gì xảy ra trong khi ta đang ngủ đông rồi.

    Mang nghi vấn trong đầu, ta dùng sức kéo mạnh cánh cửa của tủ chứa đồ.

    "Hả"

    Cánh cửa bật ra như không hề bị khóa. Bên trong không hề có bất cứ vật gì mà vách đối diện lại đóng một tầng ván gỗ.

    Cảm thấy bất ngờ, ta phá hỏng lớp ván gỗ và lách mình qua để tiến vào một nhà kho chứa tạp vật tối tăm và chật chội. Ta nhanh chóng tìm được một tấm rèm khoác đại qua người để chống lạnh.

    "Quái thật! Chuyện gì đang xảy ra thế này?"

    Không rõ chuyện gì đang xảy ra, ta quay trở về khoang duy sinh đông lạnh và thử mở cửa chính bên đó nhưng cánh cửa ấy không hề nhúc nhích.

    "Chết tiệt! Không phải trò đùa. Lẽ nào ta đã thực sự ngủ say đến 120 năm hay sao?"

    Ta cảm thấy khó chịu nhưng vẫn không để mình bị hoảng loạn. Mọi người trong hạm đội hay đùa người vừa ngủ đông dậy bằng những câu đại loại như "Anh vừa ngủ suốt một thế kỷ ..." nên ta cảm thấy mình cần phải giữ bình tĩnh.

    Nếu có ai đó lén lút ghi hình ta trong lúc mất bình tĩnh, ta có thể sẽ thành trò cười cho cả hạm đội. Những tay lính mới ngày nay có vẻ như đều bị ma cười ám hay sao mà luôn nghĩ ra các trò ma mãnh để trêu đùa nhau kể cả những lúc bị phạt.

    Ta không dễ dàng mắc lừa như vậy đâu.

    Trước tiên ta cần phải thoát khỏi chỗ này qua ngõ nhà kho bên kia.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Ryu Kenshin, ngày 21-07-2014 lúc 14:48.
    ---QC---
    "Thượng đế ơi, tại sao người sinh ra một thằng mập mạp dâm tà, lại còn sinh ra một đám lưu manh hỗn đãn làm đệ tử của nó.” (Mạo bài đại anh hùng)


  2. Bài viết được 11 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    aaaaza,anhungcuabom,Arcueid Brunestud,boyvivu,gimmyvelantin,handsome,jacking83,kimdao,quangtri1255,thienlong0999,Zoro_NDK,

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status