TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 1 của 2 12 CuốiCuối
Kết quả 1 đến 5 của 9

Chủ đề: [Event] Stick truyện tháng 7 [Vòng Tài Năng Văn Chương]

  1. #1
    Ngày tham gia
    Feb 2009
    Đang ở
    In the Sky where clouds are
    Bài viết
    5,342
    Xu
    2,675

    Mặc định [Event] Stick truyện tháng 7 [Vòng Tài Năng Văn Chương]

    Event Stick truyện tháng 7
    Vòng Tài Năng Văn Chương


    "Quy Định"
    Thời gian nhận bài: từ 20 tháng 6 đến 27 tháng 6 (20h tối). thông báo kết quả vào ngày hôm sau trước khi diễn ra event stick tiếp theo của box convert.

    Giới hạn bài viết: Không giới hạn số lượng bài viết. Một thành viên có thể viết nhiều bài. Bài viết không nhất thiết là bài viết về truyện bạn muốn stick. Miễn là bài viết phải ghi rõ thuộc tác phẩm nào? nhân vật nào?

    Topic không chấp nhận các bài không phải là bài tham gia dự thi. Các bài này sẽ tính là spam và bị xử lý.
    Thắc mắc, góp ý, cảm nhận xin gửi về topic đồng hành: topic đồng hành
    Giải thưởng:

    Giải nhất : Quyền chọn hai truyện lên stick trong box Đang convert. ( Hoặc quyền chọn một truyện lên stick trong box đang convert + 50 xu)

    Giải nhì : Quyền chọn một truyện lên stick trong box Đang convert + 30 xu

    Giải ba: Giảm 50% số xu nếu tham gia đấu giá + 20 xu

    Ban giám khảo: Các nhà tài trợ và mod quản lý box convert.
    Đề bài:

    Trích dẫn Gửi bởi tuanpa
    Có một người diễn viên già về hưu đến sống với người em trai trong miền quê nhỏ. Ở đây, chiều nào ông cũng thấy một chú bé ra ngồi đợi đoàn tàu chạy qua thung lũng, trước khi rẽ vào những vách đá đến phía ga trên.

    Mỗi khi có đoàn tàu chạy qua, chú bé vụt đứng dậy háo hức đưa tay vẫy chỉ mong có một hành khách nào đó vẫy lại chú. Nhưng hành khách mệt mỏi vì suốt một ngày trên đường, chẳng ai để ý vẫy lại chú bé không quen biết. Hôm nào người diễn viên già cũng thấy chú bé ra vẫy và vẫn không một hành khách nào vẫy lại. Trái tim ông như thắt lại.

    Mấy hôm sau, người em thấy ông anh giở chiếc vali hoá trang của ông ra. Ông dán lên mép một bộ râu giả, đeo kính, mượn ở đâu một chiếc áo veston cũ, mặc vào rồi chống gậy đi. Ông đi nhờ chuyến xe ngựa của trạm lên tàu đi ngược lên ga trên.

    Qua cái thung lũng có chú bé đang đứng vẫy, người diễn viên già nhoài người ra, cười, đưa tay vẫy lại chú bé. Ông thấy chú bé mừng cuống quít, nhảy cẫng lên, đưa cả hai tay vẫy mãi. Đây là vai kịch cuối cùng của ông, một vai phụ, một vai không có lời, một vai không đáng kể nhưng đã làm cho chú bé kia vui sướng, đã đáp lại tâm hồn chú bé và chú sẽ không mất lòng tin ở cuộc đời.

    Thế đấy, nhiều khi người ta thường bỏ quên những vai phụ, những nhân vật kém nổi bật chỉ xuất hiện một vài lần trong tác phẩm. Nhưng có những lúc chính những nhân vật, những vai diễn ấy làm thay đổi ý nghĩa của cả tác phẩm. Có những lúc những vai diễn ấy lại trở thành điểm nhấn khiến người đọc phải bồi hồi phải nhớ mãi. Ai mà không cảm động khi thấy Hương Hương công chúa tự đâm dao vào ngực để báo tin cho người yêu, ai mà không khâm phục một Đông Phương Bất Bại trí tuệ, võ công đệ nhất nhưng chết bởi sự si tình của y.

    Và trong hàng trăm truyện của box convert, có nhân vật phụ nào khiến bạn nhớ mãi không quên? Hãy cùng chúng tôi viết một bài luận để tôn vinh nhân vật phụ mà bạn yêu thích nhất nhé.
    ---QC---
    ~GIÀ THIÊN THÁNH ĐỊA ~ ĐÔNG HOANG YÊU TỘC~
    YÊU TỘC ĐẠI ĐẾ
    ❥ ❣ ❦ ❧ Ngoáy Mông Bang ɞ ♥ ❣ ღ

    The East


  2. #2
    Xinh Xinh's Avatar
    Xinh Xinh Đang Ngoại tuyến Con nhà nghèo
    Ngoan hiền học giỏi

    Trạng nguyên
    Con nhà người ta
    Ngân thủ phi vũ
    Ngày tham gia
    Jun 2010
    Đang ở
    Biển trời mênh mông
    Bài viết
    13,114
    Xu
    1

    Icon12 Tiêu Tiêu - Cô gái "phi thường" của "bình thường" :)


    Có lẽ bản thân sẽ chẳng có cảm xúc gì đặc biệt khi đọc Tuyệt Thế Đường Môn nếu không có sự xuất hiện của Tiêu Tiêu, một cô bé có dáng người nhỏ nhắn, gương mặt không quá xinh nhưng thanh tú dễ nhìn, lại hay xấu hổ, thoạt nhìn chẳng có gì đặc biệt.


    Ừ, một cô gái dường như chẳng có gì đặc biệt ấy lại khiến trái tim tôi xao xuyến!

    Có khi nào bạn mời người ta gặp để bày tỏ tình cảm nhưng bị từ chối, rồi ngay hôm bình thường được ngay không? Với mình, điều đó là không thể. Thật ra, đọc đến đoạn này mình như thấy mình của năm lớp 11. Bạn biết đó, một cô gái mở lời trước một chàng trai, cô gái đó phải dũng cảm đến thế nào chứ?! Thế nhưng, đáp lại là một lời khước từ. Tâm trạng sẽ ra sao đây? Có lẽ, chỉ khi bạn ở trong trường hợp đó, bạn mới thấu hiểu nổi.
    Vừa ra khỏi cửa, Tiêu Tiêu cố gắng thu hết dũng khí của mình lại, cất giọng: "Vương Đông, mình có thể nói chuyện với bạn một lát được không?

    Vương Đông khoát tay nói: "Giờ chưa được, tôi còn phải chuẩn bị cho trận đấu ngày mai nữa."

    [...] Nhìn thấy sự mất mát trong mắt Tiêu Tiêu, Hoắc Vũ Hạo nhìn nàng mỉm cười. Tiêu Tiêu cũng miễn cưỡng cười đáp lại, bọn hắn tuổi còn nhỏ, đối với người khác phái còn có chút cảm giác mông lung.

    [...] Hoắc Vũ Hạo trêu ghẹo Vương Đông: "Người ta có hảo cảm với ngươi, ngươi không cần từ chối thẳng thừng thế chứ."
    Mà bạn từng biết đến cái cảm giác bị khinh thường chưa? Hoặc là mặc cảm mình không bằng người ta! Tiêu Tiêu ở trong trường hợp này! Biết làm sao đây, khi hai người trong nhóm 3 người của cô lại mạnh đến mức khó tin (ừm, nam chính & nữ chính thì sao không mạnh "kinh khủng" cho được).

    Mà... những khi mặc cảm như thế, bạn thường làm gì? Có lẽ đa số sẽ chọn cách im lặng bỏ qua. Tiêu Tiêu lại khác, cô cảm thấy mình cần phải cố gắng, phải nỗ lực, lấy cần cù bù thiên phú để hai người trong nhóm (nam chính & nữ chính) không phải cảm thấy cô là gánh nặng của họ. Mình cũng từng như thế, là gánh nặng của ai đó &... cũng là "cục nợ" của gia đình :P

    Nhưng... sẽ thật tuyệt biết mấy khi những nỗ lực của mình được người khác thừa nhận! Phải không?!
    Ba người đồng thanh hô to một tiếng, mối quan hệ của cả ba bất tri bất giác tiến thêm một bước, lúc này người vui vẻ nhất chính là Tiêu Tiêu, cuối cùng cô bé cũng được hai người bạn của mình thừa nhận. Có thể nói, trong giới hồn sư, có thực lực thì lúc nào cũng dễ dàng nói chuyện hơn.
    Thật ra, mình cảm thấy thú vị và ngạc nhiên khi Tiêu Tiêu lại sở hữu hai võ hồn. Trong truyện, những người sở hữu hai võ hồn phải nói là cực hiếm (tất nhiên không tính nam chính & nữ chính đều sở hữu ba võ hồn). Thế đấy, ẩn sau một cô gái hay ngượng ngùng, bình thường đến không thể bình thường hơn lại là một người sở hữu hai võ hồn.
    Tiêu Tiêu lí nhí: "Nhưng... nhưng mà... em còn một võ hồn nữa... có thể liên kết phụ trợ và khống chế."
    Bạn có từng làm một chuyện nào đó vượt quá khả năng bản thân có thể chưa? Cái cảm giác có thể hy sinh thân mình vì đồng đội, bạn có chưa? Tiêu Tiêu lại có, rất ngây thơ, rất chân thành & rất... cố chấp.
    - Tiêu Tiêu, cho ta mười lăm giây!

    Tiêu Tiêu gật đầu thật mạnh sau đó im lặng bước đến trước mặt...

    [...] Tuy chỉ là một cô bé nhưng nhiệt huyết trong lòng Tiêu Tiêu đã trỗi dậy: Vì quang vinh của cả nhóm, vì các đồng đội trong nhóm ta cũng có thể hy sinh!
    Cố chấp nhá... bản thân bị thương, hồn lực gần như cạn kiệt, bạn trong nhóm ở dưới khán đài nói cô phải ngừng lại. Nhưng đáp lại là gì? Cô không ngừng lại mà cắn chặt môi số gắng đến từng hơi thở, từng giây sống.
    Lão sư giám trận lúc này đã rất lo lắng không biết có nên dừng trận đấu hay không… nếu dừng lại thì làm sao phân thắng thua. Hoắc Vũ Hạo lúc này đã tỉnh lại, thông qua Vũ Hồn Linh Mâu hắn có thể biết rõ Tiêu Tiêu lúc này đã cạn kiệt sức lực.

    - Tiêu Tiêu, được rồi… dừng lại đi!

    Hoắc Vũ Hạo hét lên, cho dù cả nhóm phải thua nhưng hắn không muốn đồng đội của mình bị thương!

    Sau khi nghe tiếng hét của Hoắc Vũ Hạo thì Tiêu Tiêu lại cắn chặt môi, vầng sáng đen trên người lại càng tỏa sáng.

    Trong nháy Hoắc Vũ Hạo đã bị ánh mắt chấp nhất của Tiêu Tiêu làm rung động. Không chỉ riêng hắn, Huyền lão đang nhai chân gà trên khán đài cũng giật mình nhìn Tiêu Tiêu rồi khẽ gật đầu.

    [...] Tiêu Tiêu cũng ngã xuống bất tỉnh.
    Sẽ thật thiếu sót khi nhắc đến Tiêu Tiêu nếu mình không nói đến sự nhường nhịn, đồng lòng. Giả dụ bạn cùng hai người nữa chung tiền mua 1 tờ vé số, rồi tới tối lại biết được tờ vé số đó là tờ trúng giải đặc biệt. Lúc đấy, ba bạn sẽ giải quyết thế nào? Trong trường hợp chỉ có 1 người được nhận?! Phần thưởng dành cho nhóm quán quân của kỳ sát hạch tân sinh là một khối hồn cốt. Khi nhận được phần thưởng hồn cốt, Tiêu Tiêu chối đây đẩy không muốn nhận nó mà nhường cho hai người bạn còn lại. Biết nói sao đây? Nói cô không biết cầu tiến? Hay nói cô biết nhường nhịn, biết cân nhắc? Là mình, nhiều lúc mình còn không kiềm được nữa là. Đọc đến đây, mình rất khâm phục Tiêu Tiêu, khâm phục một cô gái "bình thường" ấy...
    - Không được, không thể được đâu Vũ Hạo. Trong trận đấu vai trò của bạn là quan trọng nhất, nếu không có bạn thì chúng ta không thể có được Hồn Cốt này. Hơn nữa… bạn cũng là người cần có Hồn Cốt này nhất!
    Hay đôi lúc lại nhí nhảnh, đáng yêu đến nỗi khiến boy sịt máu mũi chứ?
    Tiêu Tiêu đã nghe Huyền lão thuật lại sự tình xuất hiện Ngoại Phụ Hồn Cốt Ám Kim Khủng Trảo, lúc này vừa nhắc tới hấp thu Hồn Cốt, nàng giơ gương mặt đầy cảm kích nhìn về phía Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông.

    "Lớp trưởng, lấy thân báo đáp được không?" Tiêu Tiêu mắt to đã ngập nước.

    "Không được." Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông hai miệng đồng thanh một lời chắc nịch.
    Thật ra, đã có những lúc mình như tức điên, muốn "uýnh" Đường Tam kinh khủng. Tại sao ấy à? Tất nhiên là do ổng tạo ra một hình tưởng đáng yêu, đáng thương như thế, tại sao lại để Tiêu Tiêu cảm mến Vương Đông mà không phải là Hoắc Vũ Hạo?! Tại sao?

    Câu chuyện có lẽ sẽ không kết thúc tại đây! Sẽ còn nhiều những câu hỏi tại sao xuất hiện! Nhưng, mình hy vọng Tiêu Tiêu sẽ có một "cái gì đó gọi là đột phá", trưởng thành hơn. Chúc cô bé Tiêu Tiêu ngày càng mạnh mẽ hơn, đáng yêu hơn, tình cảm hơn &... tìm một boy đích thực.


  3. #3
    Ngày tham gia
    Dec 2007
    Bài viết
    1,729
    Xu
    37

    Mặc định

    góp vui cho đủ hàng chứ nguyên event có 1 bài thì

    võng du chi xạ phá thương khung - huyền thoại 1 thời "Nghịch Thiên Sơn Pháo" ca
    truyện xạ phá khá đặc trưng 1 thời vì những nhân vật trong truyện rất đặc sắc, gây cho người đọc ấn tượng khó phai mà trong đó phải kể đến Sơn Pháo ca.
    Chỉ xuất hiện có vài chương và chỉ nổi tiếng 2 lần mà huynh ấy đã trở thành truyền thuyết - cưỡng hiếp người chơi tới nỗi bị server cấm đăng nhập vào game

    + Vụ thứ nhất
    Nạn nhân - Huyết Mân Côi (huyết hoa hồng)
    Huyết hoa hồng tuyệt không phải mỹ nữ, theo diện mạo thượng xem, nhưng thật ra tượng cực kỳ mỗ cái internet hồng nhân ‘Phượng tỷ’.
    Ánh mắt cổ cổ tượng cáp mô, miệng rộng hé ra năng nhưng đi vào một cái bánh mỳ, lỗ mũi hướng thiên còn lộ vẻ tị thế ni......
    Quá trình
    “**, pháo ca, ta nhuyễn .”
    “Pháo ca, ta cũng không hành , này quá nặng khẩu vị .”
    “Pháo ca, ta...... Ẩu......”
    Không được có người nôn mửa, chỉ có một người vẫn đang tại huyết hoa hồng trên người việc sống.
    Nghịch thiên sơn pháo!
    “Nữ nhân thôi, ánh mắt một bế, đô một dạng!”
    Nghịch thiên sơn pháo vừa nói , một bên thoát quần, đương tiện nhân vong 500 tiểu đệ diện, đem huyết hoa hồng thượng !
    Thượng !
    Chúng thần trò chơi sử thượng đệ nhất kiện thành công ‘Cường x án kiện’, cũng là duy nhất một món đồ, ở lúc này đã xảy ra......
    Quan giả truật mục, văn giả rơi lệ, một thế hệ nữ hiệp huyết hoa hồng liền như vậy hủy tại nghịch thiên sơn pháo trong tay .
    Tiện nhân vong chạy thi sống lại , đảo không phải hắn dưới tay hiến tế sẽ không sống lại thuật, mà là mỗi người thân trưởng cổ xem diễn, đã sớm đem hắn cấp vong .
    “Phía trước phát sinh chuyện gì , tránh ra, tránh ra!”
    “Tiện đầu, truật mục kinh tâm a, ngài đừng nhìn ......”
    “Làm sao vậy? Làm sao vậy?”
    18 giây!
    Nghịch thiên sơn pháo theo huyết hoa hồng trên người đứng lên .
    “Sơn pháo ca, ngươi cảm giác thế nào?”
    “Còn có thể, chính là thân của nàng thời điểm thân đáo tị thế, có điểm mai thái.”
    “Ẩu ẩu ẩu......”
    “Các ngươi không nhân thượng sao chứ? Luân a.”
    “Ẩu ẩu ẩu......”
    Tiện nhân vong chen vào đến đây, gặp lại trước mắt này một màn, nhất thời cả kinh trợn mắt há hốc mồm.
    “Tiện đầu, ngươi muốn hay không thử xem?” Nghịch thiên sơn pháo hướng về phía tiện nhân vong một nhếch miệng, một tia tị thế theo miệng thảng đi ra.
    500 dưới tay lại là liên phiên nôn mửa, chỉ có tiện nhân vong còn kháng được.
    Tiện nhân vong hướng về phía nghịch thiên sơn pháo một thiêu đại ngón cái: “Nhân tài a...... Ta tiện nhân vong sống lớn như vậy, trừ ta lão ba, liền không bội phục quá ai, ngươi là đệ nhất cái!”
    Còn không có đẳng nghịch thiên sơn pháo nói chuyện ni, huyết hoa hồng đột nhiên theo địa thượng nhảy dựng lên, theo mặt sau ôm lấy nghịch thiên sơn pháo, gọi về hỏa ưng, một phi tận trời......
    “Ta huyết hoa hồng sống lớn như vậy, còn không có có yêu ai, ngươi là đệ nhất cái!”
    “Tiện đầu cứu ta!”
    Nghịch thiên sơn pháo sợ hãi tiếng kêu từ không trung vang lên, hỏa ưng chở hai người càng phi càng cao, giây lát biến mất......
    + Vụ thứ hai
    Nạn nhân - Không Phải Hôi Thái Lang (bụi thái lang) [Nam]
    Bụi rất lang diện mạo, không thể so tiện nhân vong kém nhiều ít, lời nói không dễ nghe , một điểm nhân dạng đều không có, tầm thường nhân gặp lại hắn đô không đành lòng đa tiều, nhưng chỉ có như vậy cực phẩm, nghịch thiên sơn pháo cư nhiên cũng dám......
    (thông cảm dùm word 2013 phần search rối quá nên lấy đoạn này đỡ vậy - truyện dài quá)
    Quá trình
    Ở hoàng mao bạo hùng đại móng vuốt cao cao thụ khởi, muốn kết quả bụi rất lang tánh mạng chi thì, thụ để hạ ngao vang lên một giọng hát: “Biệt đánh chết hắn, trảo sống !”
    Hoàng mao bạo hùng cùng bụi rất lang đồng thời rùng mình.
    Ở lúc này, một cái ải bàn thân ảnh phi phác mà chí, tương bụi rất lang đặt tại dưới thân.
    “Dám đến đông đại lục trang b, hôm nay lão tử gian ngươi!”
    Ải bàn thân ảnh không phải người khác, đúng là nghịch thiên sơn pháo, liền xem người này gắt gao kỵ tại bụi rất lang trên người, bắt đầu thoát quần......
    ......
    Kết Cục
    “Bởi vì vô địch đại lục ngoạn gia ‘Nghịch thiên sơn pháo’ vi phản trò chơi quy tắc, này trướng hào sắp vĩnh phong, nghịch thiên sơn pháo bản thân cũng tương bị trò chơi liệt vào ‘Không chào đón nhân sĩ’, phục vụ khí cự tuyệt đổ bộ.”
    ......
    Hệ thống hồng tự xoát bình hợp với lóe ra hơn mười thứ, nghịch thiên sơn pháo nâng lên đầu, ba tháp ba tháp miệng, ngốc .
    Trướng hào vĩnh phong, phục vụ khí cự tuyệt đổ bộ, này ý nghĩa ‘Nghịch thiên sơn pháo’ vĩnh viễn đô không thể tái ngoạn chúng thần , nầy trừng phạt rất nghiêm trọng ......
    Tiện nhân vong chạy tới, gặp lại bụi rất lang run rẩy yếu leo|bò khởi, huy động thái đao một trận mãnh khảm, kết quả hắn tánh mạng.
    Tiện nhân vong kinh hãi: “Huynh đệ, phát sinh chuyện gì ?”
    Nghịch thiên sơn pháo miệng rộng một liệt, tị thế phao ba một chút toái ,: “Ca, huynh đệ chỉ sợ yếu sb .”
    “Một ngày huynh đệ, cả đời đều là huynh đệ, ca, huynh đệ đi trước từng bước !”
    Nghịch thiên sơn pháo đem trên người sở hữu thứ toàn lấy đi ra, một cổ não giao dịch cấp tiện nhân vong, nhưng vào lúc này, từ trên trời giáng xuống một đạo hồng quang, hung hăng đánh tại nghịch thiên sơn pháo trên người.
    Phanh!
    Hồng quang qua đi, nghịch thiên sơn pháo thi cốt vô tồn, triệt để bị hệ thống mạt sát......
    Ps: còn định viết về tiện nhân vong nữa mà không biết kịp giờ không

    Tetris Batle - thất bại sẽ tích lũy, thành công liền mất đi. Super Mario - thành công không phải do mi nhảy cao cỡ nào mà là do mi chạy xa bao nhiêu. Contra - ngăn cản mi đi tới thường là khẩu súng bắn sau lưng. Tank - đừng chỉ nghĩ bắn pháo, chú ý con chim của mình. Snake - đánh bại ngươi không phải gì khác mà chính là thân thể ngày càng dài của ngươi. Invader - người khác nghĩ mi đang bắn máy bay nhưng thực ra mi đang tránh viên đạn.

    Hidden Content


    闯江湖, 半生醉, 洒热血, 不流泪, 寻知己, 共举杯, 生尽欢, 死当睡

  4. #4
    Ngày tham gia
    May 2013
    Đang ở
    Tiểu Thế Giới
    Bài viết
    21
    Xu
    0

    Mặc định

    Ấu thơ trong tôi ...

    Nếu có một hình ảnh người phụ nữ nào đó đọng lại trong tâm trí tôi sau mỗi truyện trong box convent này. Thì với tôi người đó chỉ có thể là một người mẹ với tình yêu thương con mình tha thiết. Có lẽ các bạn cũng đã đoán ra. Uất Trì Tuyết một nhân vật nữ trong tác phẩm Mãn Hoang Kỷ của Ngã Cật Tây Hồng Thị. Vì sao ư?

    Với mỗi người có cách cảm nhận riêng về các nhân vật, tôi yêu người phụ nữ ấy vì cảm nhận được tình mẫu tử thiêng liêng mà người phụ nữ ấy đã dành chọn cho Kỷ Ninh, Chọn hy sinh cuộc sống để sinh ra đứa con của mình.

    Tôi sinh ra không được may mắn được sống bên mẹ, hình bóng mẹ trong tôi chỉ là qua những tấm hình ảnh , những câu chuyện kể của người thân. Ngoại nói sau khi tôi sinh ra được hơn một năm, mẹ đã mất vì căn bệnh ung thư quái ác.

    Tôi đã khóc khi thấy những ngày cuối cùng của Uất Trì Tuyết, có nỗi đau nào bằng nỗi đau chứng kiến người thân yêu nhất từ từ ra đi trong vòng tay mình. Tôi khâm phục người phụ nữ ấy vì đã dám hy sinh như thế. Tình mẫu tử thật quá cao cả. Tôi ước giá như được nằm trên mặt Dực Xà Hồ để được trọn vẹn trong vòng tay mẹ. Như tìm lại chút quá khứ và hoài niệm đã qua.

    Và vì thế, ấu thơ trong tôi... là mẹ.

  5. #5
    Ngày tham gia
    Dec 2008
    Đang ở
    Nơi đã từng là Biên Hoang
    Bài viết
    5,232
    Xu
    10

    Mặc định

    Lần này đề là viết về một nhân vật phụ nên mềnh nói qua một chút về nhân vật. Mềnh nhắc lại định nghĩa về nhân vật của 1 nhân vật phụ trong trí mạng vũ lực chi tân thế giới: "Trong một cảnh tượng, mỗi cá thể giữ một vai trò riêng, ai thực hiện được vai trò của mình thì là nhân vật, ai chỉ đi qua cảnh tượng không để lại chút gì thì chỉ là long bộ, diễn viên quần chúng." Nhân vật chính có thể là sợi chỉ xuyên suốt mạch truyện để dẫn các nhân vật phụ xuất hiện và diễn, NVP có quá khứ của mình, có tư tưởng của mình, có hành động của mình, có thể còn có tương lai của mình (nếu sau khi NVC dời màn ảnh đi mà vẫn còn sống) còn NVC chỉ đến để đưa màn ảnh đến đó và đóng vai trò chất xúc tác hoặc ngòi nổ để khơi dậy thế cục ở đó.

    Nhưng chán thay, với chủ nghĩa anh hùng cá nhân, với sự não tàn của tác giả, với áp lực về tiền bạc và thời gian, trong hầu hết các truyện NVC làm mọi việc, những cá thể khác chỉ đóng vai trò tung hô NVC, đến đưa exp, đưa thần khí, đưa sủng vật, đưa mĩ nữ, ... cho NVC, đến làm đá kê chân cho NVC hoặc đến để nạp đầu quỳ bái. Do vậy, kiếm được một nhân vật phụ đặc sắc trong văn học mạng bây giờ thật khó

    Trong bài viết của mềnh, mềnh viết về một nhân vật chỉ xuất hiện trong đúng một chương ở phần đầu truyện nhưng nhân vật này đã diễn xuất sắc phần của mình và để lại cho độc giả một ấn tượng khó phai. Nhân vật mà mềnh muốn giới thiệu là một chàng đồ tể với tâm hồn tràn đầy nghệ thuật.

    Mở đầu, tác giả giới thiệu một bối cảnh nghèo nàn xung quanh nhân vật:
    Một gian cũ nát không chịu nổi lầu các, cửa sổ môn chăm chú địa đóng cửa. Cửa gỗ đã rất cổ xưa rất niên đại đã lâu, đã từng dầu lấy nước sơn đã tại tuế nguyệt tàn phá trong bong ra từng màng, lộ ra người chết xương cốt giống như:bình thường thật sâu nhẹ nhàng mê cung giống như đường vân. Đây là một gian ẩm ướt mộc lầu các, không khí đều là ướt át đấy. Tiếp cận góc tường địa phương, sinh trưởng đầy một đống một đống ngăm đen nấm mốc ban, thậm chí sinh trưởng ra đi một tí mềm mại mà màu đen loài nấm, tản mát ra thối nát khó nghe mà quỷ dị hương vị. Mấy cái tầng ngoài trắng nõn sáng bóng con giun giống như côn trùng tại ẩm ướt góc tường chậm rãi nhúc nhích lấy, màu trắng bạc sáng bóng tại trong bóng tối như ẩn như hiện. Một một mình thể xông ra:nổi bật rất nhiều u ác tính cực lớn cóc ghé vào góc tường một đồng cục gạch trên đầu, miệng không ngừng mà phun ra nuốt vào lấy.

    Căn phòng này tử ánh sáng cũng rất minh rất sáng, trên trần nhà treo ba cái vàng óng bóng đèn, đem cả gian phòng ốc chiếu lên giống như ban ngày. Bên tay phải cái kia cái bóng đèn là vừa vặn thay đổi đấy, bởi vậy rất rõ sáng, màu vàng ánh sáng như một tầng mềm mại kim phấn, chiếu vào trên ván gỗ.
    Tiếp theo đó, tác giả đã giới thiệu đến tay nghề thành thục của nhân vật chính, nhân vật chính hẳn là một người rất yêu nghề để có thể hành động chuyên chú và thuần thục như vậy:

    Phanh —— phanh ——

    Theo mười một giờ ba mươi hai phút đồng hồ bắt đầu, trong phòng vẫn vang lên như vậy thanh âm. Loại này thanh âm bất luận kẻ nào cũng sẽ không cảm thấy lạ lẫm, đại bộ phận mọi người từng nghe đến qua. Tỷ như ngày nào đó chạng vạng tối, tâm tình rất tốt rất khoan khoái dễ chịu mụ mụ tâm huyết dâng trào kỵ xe đạp đi thị trường mua mấy cân heo cốt trở về, chuẩn bị luộc (*chịu đựng) một nồi ngon heo cốt súp. Lúc kia, ngươi sẽ nghe thế dạng tương tự chính là thanh âm —— lợi hại dao thái rau chém vào cứng rắn trên đám xương trắng mặt, bạch cốt đứt gãy thời điểm, tựu là phát ra hiện tại như vậy thanh âm.

    Chỗ đó ngồi cạnh một cái dáng người mập mạp nam tử, nhìn không tới mặt của hắn cho, bởi vì hắn chính đưa lưng về phía hết sức chăm chú địa tại làm lấy một việc. Nam tử mặc một bộ màu xanh áo ba lỗ[sau lưng], áo ba lỗ[sau lưng] đã bị mồ hôi nhuộm ẩm ướt, bởi vậy cái kia bộ phận nhan sắc trở nên càng thêm dày đặc, biến thành màu xanh lá cây, tại mặt sau xương cổ phía dưới vị trí, áo ba lỗ[sau lưng] mặc hai cái lổ nhỏ, lộ ra mấy cái màu xanh len sợi. Nam tử bả vai lỏa lồ tại dưới ánh đèn, bởi vì ra quá nhiều mồ hôi nguyên nhân, cho nên thoạt nhìn hắn rất tròn hai cái bả vai đều thoa khắp một tầng dính chán mạt một bả.
    Bây giờ là đêm khuya, vị nam tử này cũng không có thiếp đi.

    Giờ phút này chính hắn, phải tay nắm lấy một thanh rỉ sắt dao thái rau, tang lấy xương cốt.

    Tay phải của hắn rất vừa thô vừa to rất cường tráng, màu vàng làn da xông ra:nổi bật một đạo một đạo màu nâu xanh thô gân. Móng tay của hắn tu bổ được vừa đúng, giặt rửa được rất sạch sẽ, móng tay ở bên trong không có một tia dơ bẩn.

    Phanh —— phanh ——

    Thanh âm một mực tại vang lên, trên ván gỗ phương một cái gà trống ngậm trong mồm m đồ án đồng hồ báo thức, biểu hiện hiện tại thời gian là 12h 45'.

    Có lẽ, hắn nghĩ đến chính là, tối nay có thể luộc (*chịu đựng) bên trên một nồi ngon heo cốt súp, lưu đến buổi sáng ngày mai ngủ lúc tỉnh lại, lại muôi bên trên một chén đến, vui thích địa uống một chén, buổi sáng ủ rũ thụy nhãn mông lung sẽ lập tức tựu quét qua quét sạch.
    Nghệ thuật cần có người thưởng thức, khi nhân vật này hăng say lao động, tập trung vào công việc thì quá trình lao động hay kết quả đều là nghệ thuật. Do vậy, trong cảnh tượng cũng có một diễn viên quần chúng nhìn nhân vật đang chiếm màn ảnh:

    Trên sàn nhà, nằm một vị nữ sinh, ăn mặc "h đại" đồng phục nữ sinh.

    h đại đồng phục luôn chế tác được như vậy tinh mỹ, xanh biếc nhan sắc đại biểu cho thanh xuân mỹ hảo đường hoàng.

    Nàng cắt bỏ lấy ngang tai tóc ngắn, trắng nõn mặt trái xoan, đỏ au cái miệng nhỏ nhắn, thoạt nhìn như vậy thanh xuân như vậy thanh thuần.
    Chỉ là, giờ phút này nàng, là mềm nhũn địa nằm trên mặt đất đấy.

    Nhìn không ra nàng đến cùng cao bao nhiêu, bởi vì nàng tự bộ ngực trở xuống đích địa phương, đều bị ăn mặc màu xanh áo ba lỗ[sau lưng] nam tử thân thể khôi ngô sở che chặn.

    Trung niên nam tử cũng không để ý tới sẽ nằm trên mặt đất học sinh nữ, hắn chỉ là cúi đầu tại an an Tịnh Tịnh hết sức chuyên chú địa cắt lấy hắn heo cốt. Hắn tựa hồ căn bản cũng không có chú ý tới nằm trên mặt đất học sinh nữ.

    Chỉ là, mỗi khi xuyên đeo màu xanh áo ba lỗ[sau lưng] nam tử cắt lần thứ nhất xương cốt, thì ra là trong phòng vang lên "Phanh" một tiếng thời điểm, nằm trên mặt đất học sinh nữ đầu sẽ hướng bên trên run rẩy thoáng một phát, sau đó có nặng nề mà khấu trừ trên sàn nhà, phát ra nặng nề tiếng vang.

    Học sinh nữ thở hào hển, chậm rãi nói: vì cái gì, vì cái gì, vì cái gì, là ta...
    Có thể thấy, đây là một cô gái xinh đẹp, quyến rũ. Cô gái không chỉ là người quan sát mà còn làm nổi bật lên sự tập trung của nhân vật:

    Nam nhân lại không có trả lời nàng, hắn vẫn là tại cắt lấy, cắt lấy, rỉ sắt dao thái rau chém vào xương cốt bên trên, có lẽ là bởi vì xương cốt nghiền nát thời điểm phát ra bén nhọn thanh âm đã bao phủ học sinh nữ suy yếu thanh âm.

    Học sinh nữ dần dần bất động rồi, thẳng tắp địa trừng lớn lấy so đèn trên trần nhà phao (ngâm) còn lớn hơn con mắt, vẫn không nhúc nhích. Cuối cùng, cho dù "Phanh" thanh âm lại cực lớn, đầu của nàng lại lại cũng sẽ không biết run rẩy rồi.

    Đêm đã khuya, mất ngủ người vẫn còn mất ngủ; mà một ngày mệt nhọc mọi người, rốt cục ngăn cản không nổi đêm tối hấp dẫn, cuối cùng nhất hay vẫn là đem thân thể của mình khỏa thân địa giao cho đêm tối.
    Quá trình lao động nào cũng sẽ mang lại thành quả dù tốt hay xấu. Nhưng với sự tập trung hết mức và tay nghề lão luyện của mình, nhân vật của chúng ta đã mang lại kết quả không làm chúng ta phải thất vọng. Chàng đã mang đến cho chúng ta một tác phẩm nghệ thuật, một trái tim tuyệt đẹp được xếp từ những thứ vốn là đê tiện trong văn học nhưng dưới tài hoa của nhân vật, chúng đã trở nên tuyệt mĩ, mọi thứ kích thước không có sự sai lệch. Điều này càng tôn lên tay nghề tuyệt vời của nhân vật. Hơn hết, vật phẩm ở giữa tác phẩm càng có tác dụng họa long điểm nhãn tôn lên vẻ đẹp tổng thể của tác phẩm, đưa giá trị nghệ thuạt của tác phẩm lên một tầm cao mới.

    Trời đã sáng, sắc trời như mũi tên vũ giống như bốn phía tán loạn.

    Ngủ say một đêm mọi người bắt đầu tỉnh lại, khẩn trương bận rộn một ngày sắp lại muốn bắt đầu.

    Sáng sớm năm điểm.chút bốn mươi bảy phần đích thời điểm, một người trung niên phụ nữ lôi kéo bãi rác cầm quét đem đi tới cái này đầu thật dài ngõ nhỏ quét dọn vệ sinh.

    Sắc trời còn sớm, cũng không có quá nhiều người đi đường, ngõ nhỏ lộ ra hay vẫn là im ắng đấy, ngoại trừ mấy con mắt lóe ra ánh sáng âm u Hắc Miêu co rúc ở góc tường ngẫu nhiên phát ra vài tiếng nức nở nghẹn ngào bên ngoài, tại đây hết thảy đều lộ ra như vậy yên tĩnh an tường.

    Phụ nữ trung niên vào thành đến công tác vẫn chưa tới một tuần lễ, công việc hàng ngày tựu là theo ngỏ hẻm này bắt đầu, một mực quét dọn đi ra bên ngoài tiểu Bắc lộ đường đi.

    Hiện tại, nàng lại đột nhiên thấy được tại góc tường, bầy đặt một cái cực lớn màu đen rương gỗ, mộc trong rương bày đặt một tầng màu đen nhựa plastic giấy. Màu đen nhựa plastic giấy mấy cái tiêm giác lộ ra, tại trong gió sớm chậm rãi hướng nàng ngoắc.

    Phụ nữ trung niên vội vàng đem xe rác dựa vào ở bên cạnh, hướng cái kia rương gỗ chạy chạy tới.

    Mấy ngày hôm trước nàng cũng từng gặp được qua một cái thùng giấy, mở ra xem xét, bên trong vậy mà ngủ một cái trắng trắng mập mập đáng yêu bé gái, là bị người vứt bỏ bé gái. Bởi vậy, nàng lập tức nghĩ đến chính là, mộc trong rương chứa khẳng định cũng là một vị bị nhẫn tâm cha mẹ vứt bỏ bé gái.

    Phụ nữ trung niên chạy tới, muốn nghĩ đều không có đa tưởng liền mở ra rương gỗ.

    Mộc trong rương hoàn toàn chính xác cũng là chứa một người, không, không thể nói là một người, bởi vì cái kia chẳng qua là một cái tinh mỹ tuyệt luân đồ án mà thôi.

    Một cái màu đỏ như máu hình trái tim đồ án. Hình trái tim hình vẽ nhiều không kể xiết, phố lớn ngõ nhỏ tùy ý có thể thấy được, bình thường được không thể lại bình thường. Thế nhưng mà, cái này một cái tinh mỹ tuyệt luân đồ án, lại làm cho công nhân vệ sinh dốc sức liều mạng địa hét rầm lên, một tiếng một tiếng địa thét lên.

    Bởi vì, cái này hình trái tim đồ án, là do 3000 đồng mơ hồ khối thịt bày làm được, mỗi một đồng thịt lớn nhỏ đều không kém bao nhiêu, hình dạng giống nhau. Mà ở hình trái tim chính giữa, là một vị nữ sinh đầu lâu.

    Màu đen toái phát, xám trắng con mắt, mở ra miệng, dùng đầu lâu kéo dài mở đi ra đấy, 3000 đồng khối thịt, chặt chẽ địa kết hợp cùng một chỗ.

    Toàn bộ mặt hướng mặt ngoài ngẩng lên, nghi hoặc địa nhìn qua cái này phiền hiêu thế giới.
    Có thể thấy được, nhân vật đầu truyện Quỷ táng của chúng ta đã hoàn thành vai diễn của mình một cách xuất sắc
    Đang đọc: Tối sơ tiến hóa, Thần tú chi chủ, Trường dạ dư hỏa, Toàn cầu thần linh thời đại, Thiên đạo chi hạ

    ---QC---


Trang 1 của 2 12 CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status