Ghét truyện Kim Dung ở một điểm là toàn thằng ngốc gặp may, cơ duyên vượt mức giới hạn. Toàn ngốc, cùi té núi nhặt bí kíp, ăn linh đan diệu dược, rồi up cấp vượt qua cả giới hạn những thằng tu cả vài trăm năm.
Về tư tưởng dân tộc thì chả có gì để phê phán vì ông ta là dân TQ thì yêu nước viết về đất nước tốt cũng chả có gì phàn nàn. Như ta viết về Việt Nam cũng sẽ tâng hết cỡ thôi.
Nhân vật chính yêu thích nhất: Kiều Phong, bá đạo nhưng bi kịch, một nhân vật chính hiếm hoi tự tu luyện và tự nỗ lực trả giá bằng máu và mồ hôi để lên đến đỉnh cao, tính cách hào sảng, mãnh liệt, anh hùng trong anh hùng.
Nhân vật nữ yêu thích nhất: Mục Niệm Từ, người phụ nữ, người vợ hoàn hảo, có gì đó đặc biệt hơn nhiều so với một lớp nhân vật nhiều nhan nhản là: Hoàng Dung, Chung Linh, Quách Tương,... hầu hết các nhân vật nữ trong truyện Kim Dung đều hoặc là nhí nhảnh, cá tính, hoặc là thuộc loại tiên tử ngốc nghếch, hay ngây thơ, tốt bụng vô số tội, chỉ có Mục Niệm Từ là thấy đặc biệt nhất. Bên cạnh đó là Lý Mạc Sầu cũng khá gây ấn tượng
Các nhân vật thấy thương cảm: Mộ Dung Phục đè nặng gánh nặng cả gia tộc, làm tất cả, thông minh nhưng ko gặp thời toàn bị cu con ông cháu cha cùi bắp cơ duyên khủng Đoàn Dự và huynh đệ phá, Mục Niệm Từ,biểu tượng người vợ lý tưởng, hi sinh hết mực về tình yêu nhưng sẵn sàng hi sinh bản thân mình chứ ko hi sinh lợi ích của dân tộc, của người khác.
Nhân vật ghét nhất: Lệnh Hồ Xung, Đoàn Dự, Hư Trúc, Vi Tiểu Bảo tính cách cà lơ phất phơ, nhưng cơ duyên lại khủng nên gato, nếu trọng sinh và có cơ hội thì quyết phá cho bằng được cơ duyên của bọn này
Chính vì thế nên rất thích đọc các bộ trọng sinh vào Mộ Dung Phục.