TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 20 của 20 Đầu tiênĐầu tiên ... 10181920
Kết quả 96 đến 98 của 98

Chủ đề: Cánh cổng - Hoàn thành Phần I

  1. #96
    Ngày tham gia
    Oct 2013
    Bài viết
    475
    Xu
    362

    Mặc định

    Chương 96:

    Đứng bên trong dị cầu của Hart khi bị con rôbôt của Richard điên cuồng tấn công là một trải nghiệm tương đối kì lạ. Bởi vì con rôbôt đã trở thành trung tâm của một vòi rồng cỡ nhỏ, trong phạm vi ảnh hưởng của cái vòi rồng này, cát bụi mù mịt che khuất ánh sáng.

    "Tối quá!" Haibara than thở, cô nàng này biến tới bên cạnh mọi người ngay trước khi Hart khởi động dị cầu. Thò tay vào túi, Haibara móc ra một cái di động có trang bị đèn pin nhỏ. Tia sáng lóe lên bất ngờ, chói lóa.

    "Chúng ta lại biến khỏi đây chứ?" Haibara hỏi, rồi nhớ ra điều gì, cô nói thêm: "Yên tâm đi, lần này sẽ không bị lỗi như lần trước nữa. Vì ở đây chỉ còn có 6 người."

    Sáu người... Sương đã mất, cô bé Hà cũng không có trong này.

    "Không cần đâu. Tôi sẽ giải quyết nó!" Tường nói.

    Haibara tròn mắt. Có thể thấy vẻ hơi hơi không tin trên mặt Haibara. Nếu không phải cái cảnh Tường một ngón tay đập vỡ dị cầu của Hart ban nãy, cô gái có khi đã cười to Tường thật biết cách chém gió.

    "Vậy cậu còn chờ gì nữa?" Haibara hỏi. Ba người Hart, Akade và Richard không nói nhưng có vẻ cũng có cùng nghi vấn. Lại nói, gã Richard từ đầu tới cuối cứ cúi đầu không chịu ngẩng lên, người thi thoảng lại co giật cứ như lên cơn. Thi thoảng, vài tia điện tóe ra từ người gã.

    Ban đầu thì Tường cũng nghi ngờ Richard lại đang giở trò gì, nhưng vì không "thấy" được gì có vẻ nguy hiểm xảy ra nên Tường cũng không nghĩ nhiều nữa. Cậu không biết, Richard quả thực là đang có âm mưu. Gã đang cố gắng giao tiếp với Hart bằng mấy tia điện từ của mình mà không thành công.

    Một cơ hội tuyệt hảo, chỉ việc đẩy Tường khỏi không gian của dị cầu ngay lúc này, con rôbôt sẽ lo nốt việc còn lại, Richard nghĩ thế. Nhưng gã Hart đầu đất chẳng biết đang nghĩ gì mà lại tỏ ra thành thật như thế nữa không biết. Hoặc có lẽ ông ta đã cam chịu và sẽ để Riko đi cùng với Tường? Richard càng nghĩ càng khó chịu. Cho đến khi Tường tuyên bố có thể tự mình dọn dẹp con rôbôt thì gã thực sự giật mình.

    "Mọi người có ai có súng không?" Tường đổi chủ đề. "Khẩu súng cô đưa tôi bị mấy gã áo đen tịch thu rồi." Câu này là Tường nói với Akade. Ngay trước khi bỏ đi, mấy gã cận vệ của Vito cũng không quên thu hồi món đồ nguy hiểm đó.

    Akade lắc đầu, nhìn những người còn lại. Hart và Haibara nhìn nhau, rồi thì, Haibara nhìn sang Richard.

    "Nếu anh có thì đưa ra đi." Haibara nói theo kiểu tin chắc là Richard phải có một khẩu súng trong người. Nhiều tháng cùng chung đội với Richard trong nhóm lính đánh thuê Michael, cô hiểu khá rõ gã là kiểu người luôn chuẩn bị cẩn thận mọi thứ.

    Richard do dự, và việc này lập tức bán đứng gã. Thở dài, gã móc khẩu súng lục trong người ra và đưa cho Tường.

    "Bán tự động, băng đạn 16 viên, cùng kiểu với loại súng mà cô ta xài." Richard nói cô ta là ám chỉ Akade. Người của đội áo đen đều xài một loại súng lục này. "Tôi nghĩ lẽ ra ông cũng phải có một khẩu đấy Hart."

    Hart nhún vai, không giải thích gì.

    "Mà cậu định dùng thứ này để hạ con rôbôt của tôi sao?"

    "Đúng thế." Tường nhận khẩu súng của Richard, gật đầu xác nhận.

    Nâng súng, Tường hỏi Hart:

    "Từ trong này bắn ra ngoài kia được không?"

    "Không."

    "Vậy à, thế tôi bước ra ngoài được chứ?"

    "Không. Nhưng tôi có thể thu hẹp bán kính của dị không gian lại, hoặc cũng có thể đá cậu ra ngoài ngay bây giờ nếu cậu thích."
    "Ồ. Ông có muốn thử cách thứ hai không?" Tường hỏi. Và cậu với Hart trao đổi với nhau vài ánh mắt. Hart chẳng thấy chút xíu nào như là sợ hãi trong con ngươi của Tường. Sau cùng, ông lắc đầu:

    "Tôi sẽ thu hẹp bán kính dị cầu lại."

    "Cảm ơn." Tường nói, bước xa ra một chút. Súng trên tay đã ngắm vào vị trí cậu muốn bắn.

    Tường gật đầu ra hiệu. Hart thu hẹp phạm vi ảnh hưởng của dị năng.

    "Đoàng!"

    Tiếng súng nổ khô khốc. Không thấy Tường bắn phát thứ hai. Từ bên ngoái, cái vòi rồng mini đang không ngừng xoay tròn tại chỗ bỗng chốc nổ bụp. Bụi cát, mảnh vỡ kim loại và hằng hà sa số thứ khác văng ra mọi hướng.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


  2. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Darkzergling,
  3. #97
    Ngày tham gia
    Oct 2013
    Bài viết
    475
    Xu
    362

    Mặc định

    Chương 97:

    Gió dịu dần rồi ngừng hẳn.

    Cát bụi trong gió cũng theo đó lắng xuống.

    Đêm, trong chốc lát bỗng thật tịch mịch.

    "Như vậy cũng có thể sao?" Ai đó lẩm bẩm.

    Tường thu súng bỏ vào trong người, hoàn toàn không có ý định trả nó lại cho chủ. Cậu quay lại, mỉm cười với đám người Hart vẫn nấp sau không gian dị cầu Hart tạo ra, đang nhìn Tường với vẻ mặt như không muốn tin.

    "Kết thúc rồi." Tường nói khẽ, xòe một bàn tay ra về phía Riko.

    "Em định đi với hắn ta thật sao?" Richard thò tay giữ vai Riko lại khi cô bé định bước lên. Riko quay đầu nhìn Richard rồi ngoảnh mặt đi và nói:

    "Anh nói dối Riko."

    Rồi, cô bé giãy khỏi bàn tay của Richard và đi lại chỗ Tường. Hart thu hồi năng lực của mình khi Riko bước qua.

    "Em tin tất cả những gì cậu ta nói là thật?" Richard vẫn chưa bỏ cuộc, gã nói với theo.

    Riko dừng lại trước mặt Tường, đôi mắt xanh thẫm nhìn vào mắt Tường, và cô bé gật đầu. Việc này kể cũng thật lạ, nhưng bởi vì Tường đã quyết định sẽ ép buộc Riko phải đi với mình, dùng bạo lực nếu cần thiết, quyết định của cô bé rõ ràng khiến mọi việc dễ dàng hơn.

    "Vậy, chúng ta đi..." Tường nói, nắm lấy tay Riko. Cô bé hơi rùng mình khi tay cậu chạm vào tay mình, cái rùng mình rất khẽ nhưng Tường vẫn cảm nhận được. Ngoài cái đó ra thì Riko không có hành động nào khác cự lại.

    "Đi? Đi đâu?" Hart lúc này mới hỏi.

    "Tôi không rõ... Nhưng trước tiên tôi muốn xuống thăm cánh cổng bên dưới hố Lưỡi bò một lần nữa." Tường trả lời.

    "Vậy bọn tôi cũng cùng đi." Haibara nghe xong thì nói như vậy.

    "Hai người đi theo làm gì?" Tường nhăn mặt. Theo cậu nghĩ thì giờ là lúc thích hợp để nói lời chia tay rồi. "Mấy người nên sớm rời khỏi đây thì tốt hơn. Tốt hơn cả là nên rời khỏi đất nước này đi, nếu không..."

    "Nếu không thì sao? Chẳng ai có thể làm gì bọn này đâu, nên cậu khỏi phải lo." Haibara cắt ngang. Và cô nàng nói cũng không có sai.

    "Ừ thì, cô cũng đâu cần phải bám theo tôi làm gì?" Tường đổi giọng.

    "Hả? Tôi bám theo cậu? Đừng có đùa. Bên dưới cái hố ấy hẳn còn khối thứ có giá trị mà Vito để lại, ông ta đã chết rồi, bọn tôi dẫu sao cũng là con nuôi của ổng, vào xem xem có thừa kế được gì không là hoàn toàn hợp lí." Rồi, mỉm cười xảo trá, Haibara thêm: "Chính cậu mới bám theo bọn này mới đúng."

    Tường quả thực bị lí lẽ của Haibara làm cứng họng. Mà thôi đi, cô ta đi theo cũng chả sao cả, dẫu sao Tường cũng chỉ muốn xuống dưới nhìn một cái thôi mà. Cậu siết chặt mặt dây chuyền bạc nắm trong tay. Nếu không có phát hiện nào khiến cậu quan tâm thì sau đó cậu sẽ trở lên, và Haibara sẽ không còn lí do gì để theo chân cậu nữa. Lại nói, biết đâu cô ta thực sự để ý tới những thứ Vito để lại, như những viên tinh thể X chưa sử dụng chẳng hạn.

    "Vậy còn hai người?" Tường hỏi Hart và Richard.

    "Tôi cũng muốn xuống dưới ấy một lần nữa." Hart trả lời. Ông sực nhớ ra một sự việc phát sinh ngay trước cuộc đụng độ với Akade.

    Richard không nói gì, nhưng câu trả lời của gã cũng đã rõ ràng.

    Thở dài, Tường quay người bước đi, kéo Riko theo. Những người khác lục tục theo sau. Haibara chạy lên sóng bước bên cạnh Tường. Sau mọi chuyện đã xảy ra, cô gái vẫn giữ được một nụ cười khá sáng lạn trên gương mặt không xấu chút nào của mình.

    "Tôi nhớ là cậu vẫn chưa kể cho tôi về chuyến thám hiểm xuống dưới cái hố, phải không nhỉ?" Haibara bắt chuyện. "Cậu là người đầu tiên khám phá ra đường hầm ngọc bích?"

    "Ừm." Tường ậm ừ. "Lần đó tôi mất gần một ngày để đi tới cuối đường hầm..."

    "Giờ thì sẽ nhanh hơn nhiều." Đi ở phía sau, Hart xen vào câu chuyện. Khi ông ta định nói thêm gì đó thì một tiếng bíp khẽ vang lên từ máy bộ đàm bên hông của ông.

    "Tôi đây!"

    "Hart hả, Rick đây."

    "À, có chuyện gì không?"

    "Chuyện gì? Chẳng có chuyện gì vì có quá trời chuyện tới mức tôi không biết phải bắt đầu từ đâu. Nhưng nghe này, có phải Vito đã chết?"

    "Đúng vậy.""Tốt, lão già đó đáng chết. Nhưng còn bọn này thì sao đây? Vài chiếc xe tăng và vài khẩu súng cùn đóng vai kẻ khủng bố cả một thành phố, anh có tình cờ có cách nào để bọn này trốn khỏi chỗ chết tiệt này mà vẫn lành lặn không?"

    "Không. Tôi nghĩ đầu hàng là một lựa chọn không tồi. Chỉ việc đầu hàng khi quân đội của đất nước này kéo tới."

    "Khốn kiếp..." Sau tiếng rủa, mọi âm thanh từ bộ đàm của Hart im bặt.

    "Mọi việc vẫn ổn chứ?" Akade hỏi.

    "Ừ, vẫn ổn." Hart trả lời, thoáng nhìn ra xa. Người của Rick đang tụ tập lại bên cạnh nơi chiếc T1000 từng đậu, kiểm kê lại thiệt hại trong trận chiến với con rôbôt của Richard, có lẽ thế? Tính ra thì đó hình như là trận chiến đầu tiên của bọn họ với vai trò đội phòng vệ vòng ngoài của cứ điểm. Vito đã tẩy não cả đám trước khi lôi họ đến đây làm lính canh gác cho mình, giờ thì, Hart hi vọng họ sẽ ngoan ngoãn mà nghe lời khuyên của ông. Hoặc nếu không thì, Hart cũng lười phải giải thích.

    "Mà người của tôi chẳng biết đều chạy đi nơi nào cả rồi." Hart bỗng nói, người của tôi ở đây là chỉ đội cận vệ áo đen dưới quyền Hart.

    "Bọn họ chạy rất nhanh, là ông đã huấn luyện họ mà." Akade nói.

    Hart chỉ khẽ nhún vai đáp lại. Khu trại nơi đầu hố Lưỡi bò chỉ còn cách cỡ trăm mét ở phía trước. Trong trại chỉ có mấy tay nhân viên nghiên cứu còn sót lại, không thấy bóng dáng cái comlê đen nào.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Nanhtrang3000, ngày 27-10-2014 lúc 16:56.

  4. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Darkzergling,
  5. #98
    Ngày tham gia
    Oct 2013
    Bài viết
    475
    Xu
    362

    Mặc định

    Chương 98:

    Không có ai cản trở nhóm sáu người Tường đi xuống đáy hố Lưỡi bò. Cái thang máy đơn sơ mà Tường đã dùng để leo lên khỏi hố đã được chỉnh sửa, gia cố, giờ trông hiện đại và bóng loáng hơn. Mà thật ra thì, Tường cũng không chắc liệu có phải cùng là cái thang máy cũ hay không nữa.

    Dây cáp chuyển động quanh ròng rọc êm ru, quãng đường 30m lướt xuống tăm tối được soi sáng bởi hai hàng bóng điện dọc hai bên thân buồng thang máy, khiến Tường liên tưởng tới việc thả một cái bóng đèn xuống một miệng giếng. Thang máy hoàn toàn tự động, bảng điều khiển nằm trong khoang. Từ lúc Tường nhấn nút xuống cho tới khi thang máy dừng lại không đầy 30s. Khi cánh cửa thang máy mở ra, hành lang dẫn tới đầu sâu hơn của hố được những bóng đèn chìm trong vách đất soi tỏ tương đối sáng sủa.

    Nền hố được lót ván gỗ, trên mặt ván là vô số dấu chân bụi bặm đất cát chồng chất lên nhau, che lấp lớp sơn gỗ vốn có màu vàng cánh gián. Bước chân của Tường và những người đồng hành gõ lên mặt ván lộp cộp, càng xuống sâu tiếng vọng cũng to dần. Ngoài ra thì không còn tiếng động nào khác, không ai nói chuyện, cũng không tiếng côn trùng.

    Quãng đường 500m không dài không ngắn, rồi cũng đến cuối. Cái lỗ thông nơi đáy hố với đường hầm ngọc bích xem ra cũng đã được sửa sang chút ít, chỗ chênh lệch giữa nền hố và nền hầm được dựng một cái bậc thang bằng xi măng, thô kệch nhưng hữu dụng. Bước xuống năm bậc, một lần nữa Tường lại đứng giữa đường hầm rộng lớn màu xanh ngọc bích. Lớp đá ngọc vẫn như lần đầu Tường thấy, tự sáng lên màu xanh nhàn nhạt.

    Tường thở dài. Chỉ mới tuần lễ mà cảm giác như đã từ lâu lắm.

    Giữa đường hầm, một hệ thống đường ray với một toa xe siêu đơn giản, tức là chỉ có phần động cơ ở giữa và sàn xe bằng kim loại, ngoài ra không còn gì cả. À, có một lang cang chính giữa toa xe, có lẽ để làm điểm tựa cho người đứng ở trên.

    Tường nhìn quanh, nơi này cũng vắng tanh không một bóng người.

    "Này, không ai muốn nói gì cả à?" Haibara lên tiếng phá tan sự im lặng.

    Không ai lên tiếng, câu nói của Haibara trở thành sóng âm thanh duy nhất ngân trong không khí.

    "Thôi nào, ai đó nói gì đi chứ, ví dụ như tại sao dưới này vắng vẻ như vậy chẳng hạn?"

    "..."

    "Thôi được rồi." Haibara thở dài. Dầu sao, cũng không phải cô không biết lí do của sự vắng vẻ. Vito xâm lấn Đà nẵng chỉ mang theo ba loại người, đội cận vệ áo đen của Hart, đội lính đánh thuê của Rick, và vài tay "chuyên gia" các kiểu. Đám áo đen rõ là đã mạnh ai nấy bỏ đi, người của Rick thì chưa bao giờ xuống dưới này. Và mấy tay "chuyên gia" nếu còn ở lại nơi đây sau khi sực tỉnh khỏi phép "thôi miên" của Vito thì sẽ khá là lạ đấy.

    "Thứ này có nhanh không?" Tường bỗng hỏi, tiến lại gần "toa xe" đầu đường ray.

    "Cũng được, 60 đến 80 kmh." Hart trả lời.

    "Có an toàn không?" Tường hỏi, một câu khá là nhảm. Nhưng sự thô sơ của món phương tiện khiến cậu buột miệng.

    "Chỉ cần giữ chặt tay thì tuyệt đối an toàn."

    ...

    Một tiếng đồng hồ trôi qua. Cảm giác ngồi "xe" thật ra cũng không khác mấy khi đi xe buýt, ai đã từng quen với những cú phanh gấp hoặc đảo cua đột ngột của tài xế thì cũng sẽ đi "xe" được. Điều duy nhất đáng nói là quang cảnh trong đường hầm, khi màu xanh trên trần và trên tường lao vùn vụt vào mắt bạn. Một cảnh tương đối dễ hoa mắt.

    Cuối đường là cánh cổng đã mở.

    Chỉ có Hart là từng nhìn thấy khối không gian nhộn nhạo xoáy tròn giữa cánh cổng, nhưng người khác đều là lần đầu. Trong khi họ ngạc nhiên quan sát cổng không gian thì Hart nhíu mày nhìn những mẩu băng vỡ màu xanh thẫm rải rác gần rìa cổng. Đã vài tiếng tính từ lúc Hart nhận được cuộc gọi về tai nạn xảy ra trong căn phòng đỏ, và mấy khối băng mà nếu ghép lại sẽ thành hình một người kia chỉ mới tan đi rất ít.

    Nhìn Tường một mình tiến lại cánh cổng, Hart chần chừ. Điều gì đó rất nguy hiểm đã xảy ra đằng sau đó, và nếu Hart không cảnh báo gì, có thể Tường sẽ cứ thế bước qua cổng vào căn phòng đỏ, và sẽ chung kết cục với những tay thuộc hạ xấu số của Hart. Hoặc một khả năng lớn hơn, dị năng của cậu ta sẽ khởi động do cảm nhận được nguy hiểm, và cậu ta sẽ thấy được cái gì đang ở đằng sau cánh cổng.

    Năng lực của những kẻ tiếp nhận tinh thể X có thể kích hoạt theo hai cách, chủ động hoặc bị động. Chủ động thì đã quá rõ ràng, còn bị động là khi người sử dụng năng lực sắp gặp nguy hiểm đến tính mạng. Ví dụ như, nếu Hart bất ngờ bị một tay xạ thủ bắn, năng lực của ông sẽ tự động kích hoạt dị cầu, cản viên đạn lại trước khi nó xuyên vào người ông. Dĩ nhiên, với điều kiện nó có thể cản lại được viên đạn. Nếu viên đạn mạnh hơn năng lực của Hart thì ông sẽ vẫn bị bắn thủng sọ như mọi người.

    Hart có tính toán của mình, nhưng tất cả đều trật lất hết cả. Tường chẳng bước qua cổng, mà cũng chẳng thấy được cái gì chờ đợi mình đằng sau nó. Đôi cánh bạc nhỏ giống như mặt dây chuyền mà Tường đang đeo trên cổ một lần nữa tỏa sáng. Ánh sáng rất rực rỡ mà cũng rất dịu dàng.

    Không gian giữa cánh cổng vặn vẹo, vỡ ra rồi tụ lại. Một đốm sáng nhỏ xíu xuất hiện ở chính giữa, cường độ ánh sáng và màu sắc giống hệt như ánh sáng từ đôi cánh bạc. Nó không ngừng lớn dần, lớn dần, và lớn hơn nữa, cho đến khi ánh sáng tràn ngập khoảng giữa hai cánh cổng đen. Một cái cổng ánh sáng cứ như thế hiện ra trước mặt Tường.

    Một bàn tay nhỏ bé bỗng dưng nắm lấy tay Tường. Là Riko, cô bé bị ánh sáng từ cánh cổng hút hồn, mắt tròn mở to.

    "Ấm quá." Riko nói khẽ.

    Tường cũng cảm thấy thế. Được thứ ánh sáng trắng kia phủ ngập, Tường có cảm giác như toàn thân chìm trong một biển sữa nóng ấm áp.

    "Đi nào, xem xem bên kia là cái gì." Tường nói, bước tới. Riko sóng bước bên cạnh cậu.

    Thân ảnh Tường và Riko bị ánh sáng chói lòa nuốt chửng. Ánh sáng dịu dần đi cho tới khi tắt hẳn, trả đường hầm lại với dáng vẻ trước đó của nó. Khối không gian giữa cánh cổng đen vẫn đang nhộn nhạo xoay chuyển.

    -0-

    Hết phần 1.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    P.S: Vậy là phần 1 đã kết thúc, cảm ơn những ai đã theo dõi truyện, hẹn gặp lại ở phần sau. Mọi ý kiến thắc mắc hay góp ý xin gửi đến link góp ý mà mình để ở đầu topic.

    ---QC---


  6. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Darkzergling,
Trang 20 của 20 Đầu tiênĐầu tiên ... 10181920

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status