TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 16 của 61 Đầu tiênĐầu tiên ... 6141516171826 ... CuốiCuối
Kết quả 76 đến 80 của 303

Chủ đề: Hắc Ám Huyết Thời Đại - Thiên Hạ Phiêu Hỏa - Mạt Thế (New Q4-C291)

  1. #76
    Ngày tham gia
    Aug 2014
    Đang ở
    Nhà
    Bài viết
    427
    Xu
    23,030

    Mặc định

    Quyển 2: Hành trình rời thành.
    Chương 75: Cứu lãnh đạo?

    Dịch: Ngạ Quỷ
    Nguồn : www.tangthuvien.vn



    Chương 75: Cứu lãnh đạo?


    Trung đoàn trưởng Đỗ không thèm nghĩ ngợi lập tức nhảy dựng lên: "Không cần ngươi phải nhắc, quân lệnh giao cho ông là bảo vệ các nhà khoa học, không phải mấy lão lãnh đạo của ngươi kia, ta cho ngươi biết, bây giờ chúng ta chỉ có hai tiếng để loại bỏ tường sương mù, tiến hành rút lui, người bên ông vốn đã không đủ, ngươi bỏ cái ý đó đi!"

    Viên quan viên đeo kính cả giận nói: "Đỗ Kỳ Sơn, đến lãnh đạo cấp trên mà ông cũng dám thấy chết mà không cứu, đến khi tới Kim Lăng, đừng trách tôi tìm thủ trưởng của các ông!"

    Trung đoàn trưởng Đỗ cười lạnh nói: "Muốn đi thì đi! Bây giờ đừng cản đường nữa! Đại đội trưởng Ban, còn ngây ra đó làm gì, không nghe được lệnh của ông à!"

    "Vâng!" Ban Sĩ Quân gọn gàng lưu loát đáp, đưa tay muốn đẩy mấy gã cảnh vệ che trước cửa ra.

    Tên quan viên đeo kính đột nhiên hô to một tiếng: "Chậm đã!"

    Sau đó, hắn đi tới trước mặt đám người Sở Vân Thăng, chỉ vào bọn họ cao giọng nói: "Đỗ Kỳ Sơn, ông là người của quân đội, nhưng bọn họ không phải, tôi muốn chiêu mộ bọn họ, việc này ông đừng xen vào, những người này phần lớn đều là người của Côn Thành chúng ta!"

    Trung đoàn trưởng Đỗ lắc đầu, tức giận nói: "Ngươi có bản lĩnh thì tự đi mà chiêu mộ!"

    Tiếng nói của hắn vừa dứt, chỉ thấy một bóng người lao lên như một cơn lốc, một cước đá bay viên quan viên đeo kính, phỉ nhổ một cái nói: "Mộ, mộ, mộ, này thì chiêu mộ, bà mẹ nó, còn dám nói chúng ta là dân chúng Côn Thành, khi côn trùng tới, chính cái bọn quan viên các ngươi chạy nhanh nhất, bây giờ còn dám đến đây yêu cầu chúng ta đi cứu cái lũ sâu mọt các ngươi, ở bao xa thì chết quách ở đó luôn đi!"

    Phía sau có người liên mồm phụ họa nói: "Chửi hay lắm, cái bọn này đúng là nợ đòn, nói lắm lời vô ích như vậy, làm trễ nải việc chính của chúng ta!"

    Tên quan viên đeo mắt kính kia lảo đảo bò dậy, ngón tay run rẩy chỉ vào gã chiến sĩ thức tỉnh nói: "Các ngươi dám đánh cán bộ quốc gia!"

    Gã đàn ông vừa đá hắn một cước trừng hai mắt: "Đánh ngươi thì sao, trên người ngươi làm gì có dáng vẻ nào của cán bộ? Trung đoàn trưởng Đỗ bọn họ nghĩ hết mọi cách để ra khỏi tường sương mù, mà mấy tên quan viên các người lại không nghĩ tới việc tổ chức dân chúng theo sau quân đội rút lui, trong đầu chỉ nghĩ đến việc cứu lãnh đạo, cái mông ngựa này vỗ suốt từ thời đại Mặt Trời cho đến cái thời đại Bóng Tối này, còn ngại vỗ chưa đủ sao?"

    Quan viên đeo kính vuốt ve gọng kính hơi chút hư hỏng, run run chỉ vào gã đàn ông: "Ngươi, ngươi, ngươi..."

    Trung đoàn trưởng Đỗ nhìn qua đồng hồ đeo tay, thời gian gấp gáp, vung tay lên, binh lính quân đội, đầu đội mũ cối, tay nâng súng tự động, nối đuôi nhau đi ra, mấy quan viên và cảnh vệ kia lập tức xì hơi, ở trước mặt quân chính quy, một chút vũ khí này của bọn họ đúng là không đáng nhắc đến, huống chi phía sau đoàn quân này còn có một đội ngũ chiến sĩ thức tỉnh khổng lồ.

    Tất cả những chuyện này chẳng hề liên quan đến Sở Vân Thăng, có điều hắn vẫn rất tán thưởng tác phong mạnh mẽ của Đỗ Kỳ Sơn lúc này, nếu như vừa rồi trung đoàn trưởng Đỗ thực sự muốn đi cứu người, hắn sẽ phải đứng ra phản đối, chỉ có hai giờ, nếu mà muốn đi cứu người nữa thì đúng là diễn trò cười quốc tế.

    Sở Vân Thăng không nói lời nào, cầm kiếm Thiên Ích trong tay, theo sau đám người Ban Sĩ Quân tiến vào màn sương mù mờ ảo.

    Từ thời đại Bóng Tối tới giờ, hắn vẫn luôn có thể điều chỉnh tốt tâm tình của mình, vừa tiến vào sương mù, hắn liền hết sức chăm chú cảnh giác động tĩnh xung quanh, hoàn toàn không để những nhân tố khác quấy nhiễu, dù là khoảng thời gian tương đối hỗn loạn khi hắn sắp đột phá cảnh giới Hai Nguyên Thiên, hắn cũng có thể khống chế suy nghĩ của mình rất tốt.

    Thứ tự phá hỏng thể sinh sương mà các giáo sư liệt kê ra, nếu đối chiếu theo bản đồ của Sở Vân Thăng sẽ là 5 - 3 - 1 - 7 - 2 - 9 - 8 - 6 - 4, cho nên bây giờ bọn họ đang trực tiếp chạy tới thể sinh sương ở khu năm.

    Sở Vân Thăng đã từng đứng ở xa quan sát thể sinh sương vài lần, đó là một khối sương mù đậm đặc hình bầu dục màu xanh lá có đường kính hơn mười mét nằm ở tầng cao nhất của những cây cối khổng lồ, trông giống như một quả bóng bầu dục, bên trong lúc nào cũng lóe lên những tia sét bé tí màu xanh lá.

    Sở Vân Thăng bây giờ đang đứng ở tầng trung của thảm thực vật to lớn bên dưới thể sinh sương ở khu năm, ngoại trừ một con Nhục Trùng đã bị các chiến sĩ thức tỉnh ở phía sau vây công giết chết, có vẻ như cũng không có quái vật lửa ở gần đây, hắn phất tay ra hiệu, binh lính vác ống phóng tên lửa bên dưới lập tức bóp cò, quả tên lửa rít gào lao vút về phía thể sinh sương.

    Bùm!

    Quả tên lửa nổ tung ở khu vực gần thể sinh sương, luồng khí mãnh liệt chấn động xung quanh, nhấc lên vài cành lá của những thực vật khổng lồ xung quanh.

    Thể sinh sương run nhẹ một cái, một ít sương mù màu xanh biếc bị tiết ra ngoài, có điều trên tổng thể thì không có tổn thương gì lớn.

    Mọi người khẩn trương quan sát khắp nơi, nếu như tiếp theo không xuất hiện quái vật lửa, bọn họ sẽ lập tức xông lên đỉnh thảm thực vật, đồng loạt triển khai tấn công phá hỏng thể sinh sương.

    10 giây, 20 giây, 30 giây!

    Không có bất cứ động tĩnh gì, Sở Vân Thăng phất phất tay, Ban Sĩ Quân lập tức dẫn theo mọi người cấp tốc leo lên.

    Việc tấn công thể sinh sương không cần đến Sở Vân Thăng ra tay, hắn phải giữ nguyên trạng thái tốt nhất để đề phòng quái vật lửa có thể xuất hiện bất cứ lúc nào, ứng phó với những tình huống bất ngờ của cả khu sương mù.

    Gần một trăm người cùng tấn công, tràng cảnh vô cùng đồ sộ!

    Đủ các loại tấn công hệ hỏa, hệ băng, xuất hiện lớp lớp, tựa như những bộ phim lớn của nền điện ảnh Hollywood Hoa Kỳ.

    Ngoài đòn tấn công của những chiến sĩ thức tỉnh này, mấy gã binh sĩ có thể lực tương đối xuất sắc của quân đội cũng xông lên tầng cao nhất của những cây cối này, lắp đặt thuốc nổ.

    Chỉ tốn hơn hai phút, toàn bộ thể sinh sương đã bị phá hủy!

    Đương nhiên nếu như tám cái khác không thể cùng phá hủy trong khoảng thời gian này, thì sau mười hai tiếng nữa, chúng nó sẽ nhanh chóng phục hồi như cũ!

    Động tĩnh cực lớn này không hề dẫn quái vật lửa đến như trong tưởng tượng, nhưng lại thu hút một lượng lớn Nhục Trùng vốn hết sức mẫn cảm với chấn động và một đống quái vật mắt đỏ.

    Có điều đám người Ban Sĩ Quân ỷ vào người đông thế mạnh, gần như là một đường chiến đấu tiến thẳng tới trước, gặp trùng giết trùng, gặp mắt giết mắt, xác chết quái vật rơi đầy đất, đúng là béo bở cho Sở Vân Thăng được sắp xếp đi sau cùng đoạn hậu, thu tất cả chúng vào trong Vật Nạp phù.

    Xuyên qua xuyên lại nhiều lần, cả đoàn người không nghĩ tới sẽ thuận lợi như vậy, đầu tiên là khu năm, tiếp theo là khu ba, sau đó là khu một, cũng không hề gặp phải một con quái vật lửa nào, sau khi cấp tốc phá hủy thể sinh sương xong, liền lập tức xuất phát đến mục tiêu kế tiếp.

    Nhưng trên đường đi thật ra là giết chết không ít Nhục Trùng và quái vật mắt đỏ, Sở Vân Thăng không chỉ nhanh chóng tăng thêm số lượng xác chết quái vật trong Vật Nạp phù của mình, mà còn dùng Phong Thú phù giam cầm một con Nhục Trùng gần chết, dọc theo đường đi dùng nguyên khí chữa trị cho nó.

    Cho đến khu bảy, như trước bắn một quả tên lửa thử nghiệm, sau đó vây công, nhưng đến khi sắp rút lui, trong màn sương mù tựa như có một tia lửa xuyên thấu qua thời không, ầm ầm lao đến, Sở Vân Thăng còn chưa kịp phản ứng, nó đã cuốn đi ba gã chiến sĩ thức tỉnh, ngọn lửa hừng hực thiêu đốt trên thân thể ba người bị con quái vật cắp dưới thân.

    Không mất bao lâu, ba người đã bị đốt thành tro tàn, tất cả năng lượng nguyên khí đều bị con quái vật lửa hấp thu sạch sẽ! Con quái vật này không ngờ lại giống với Nhiếp Nguyên phù của Sở Vân Thăng, có thể hấp thu năng lượng của người khác, điểm khác biệt chính là Sở Vân Thăng chỉ có thể hấp thu vật chết, mà con quái vật lửa này thì hấp thu vật còn sống!

    Ban Sĩ Quân vội vàng dẫn theo mọi người phi thân nhảy xuống, sau đó chạy như điên về phía tường sương mù, lưu lại chiến trường cho Sở Vân Thăng.

    ----o0o----

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Bàn luận: Tại đây

    Góp ý: Tại đây
    Lần sửa cuối bởi Ngạ Quỷ, ngày 01-11-2014 lúc 07:55.
    ---QC---


  2. Bài viết được 121 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    aliking,ashley02,BaBeo,ball_fly103,banhdacua25,batuocdenqn,Bình Bụng Bự,bchieuvip,boyvt_10,BTT,bwnccao,cauthua,chichi1111,chl10808,choihetminh,chutuocst,Cub110,cuongi17,cuonglong,daimatroi,Darkpinces,DarkTime,dau_dat,david19,devilbat15,docconhan,doianchao,Done272,dungcoixuong,dungkhocnhaem,duy_dt12,freejack,froge123,hellflame4168,heogay83,hieudtd,hiihii,Hoàng Giang,honchong,hotfam501,htluu,huudungtk,huyquoc52,IS3,jerry13774,julyfunny7,khacvu,kiddsun,kingdoom12,kirivan9x,kkk3k,klman,krusk,kungai,Kurosaki Ichigo,langlac,liangjun,lightbulldog,linhhien789,Longinus,masterdin,minhfabregas,minhsbv,minhtan11d1,momoi,mrblackpig,mrdjeu,namliem,nam_god,neverwon,ngokhong,ngoyui,nguyen9697,nguyennhungoc,nhbinhdbp,nhmclnhh,nhoctaxxx,noopWolf,nqtien9x,nsguyenan,odin,onggia_7x,phiêu!,phuhuyle,pnhuy,polonezvn,qtdevil,Rainboy_love_n44ever,Riddles,ruoigiabattu,sanotaro,sasuketaki02,Siskem,soccerrec28,soidencodon,sonmap@,sosos,spidermanlucky,taandta,TửLinh,thedino,TheKiller,ThiênHà,thoike123,thunreigu,tijikama,tntkxx,trungninja,truong93,tuan_ohyeah,tungnkst,tung_hp,tuongmaythenao,tuquy123,VietStar1711,Vita,voquan,votheman86,vtgcnn,windtran3110,zushi,
  3. #77
    Ngày tham gia
    Aug 2014
    Đang ở
    Nhà
    Bài viết
    427
    Xu
    23,030

    Mặc định

    Quyển 2: Hành trình rời thành.
    Chương 76: Chiến quái vật lửa!

    Dịch: Ngạ Quỷ
    Nguồn : www.tangthuvien.vn


    Chúc các bạn Halloween vui vẻ


    Chương 76: Chiến quái vật lửa!


    Thân thể lộng lẫy của quái vật lửa lần nữa bổ xuống, bắn ra từng ngọn rửa rực rỡ, tựa như một con chim khổng lồ bùng cháy.

    Sở Vân Thăng định thần lại, kiếm chiến kỹ - Thiên Quân Ích Dịch, trước hết tung ra đón đầu quái vật lửa, những bóng kiếm tung hoành đan xen đầy sắc bén xoắn giết về phía quái vật.

    Chiêu kiếm chiến kỹ này là thủ đoạn công kích cự ly xa duy nhất mà hắn có ngoài súng lục và tên băng, với kỹ thuật bắn của hắn, căn bản không thể nào dùng súng lục hoặc tên băng để bắn trúng con quái vật lửa bay lượn nhanh như tên bắn giữa không trung kia, bởi vậy, ngoài trừ kiếm chiến kỹ ra, hắn cũng không còn lựa chọn nào khác.

    Với năng lực của Sở Vân Thăng bây giờ, phát động kiếm kỹ - Thiên Quân Ích Dịch, có thể phóng ra sáu bóng kiếm, cũng có thể gọi là sáu đạo kiếm khí.

    Những bóng kiếm này đều là do nguyên khí bản thể của hắn ngưng tụ thành, uy lực rất lớn, có thể đánh cho một con Nhục Trùng chết ngay tại chỗ, có điều nếu dùng để đối phó với quái vật lửa thì còn lâu mới đủ.

    Nếu như có thể tuy luyện chiến kỹ này lên đến mức một kiếm chém ra sáu mươi bóng kiếm, hắn đoán có thể chém chết quái vật lửa ngay tại chỗ, đáng tiếc chỉ có sáu bóng kiếm, chỉ có thể khiến thân hình của quái vật lửa ngưng lại một chút.

    Đương nhiên, Sở Vân Thăng cũng không hề nghĩ đến việc liên tục chém ra mười kiếm chiến kỹ, đừng nói là nguyên khí của hắn không đủ cho mức tiêu hao cực lớn đó, mà chỉ riêng việc mười kiếm tích góp ra sáu mươi bóng kiếm, cũng còn xa mới đạt được hiệu quả như khi một kiếm chém ra sáu mươi bóng kiếm, đây hoàn toàn không phải cùng một cấp bậc, nếu như thật sự làm như vậy, chỉ có thể là uổng phí nguyên khí một cách vô ích mà thôi.

    Hắn đã sớm tính sẽ không ngu xuẩn đi chọi cứng với quái vật lửa, nhiệm vụ của hắn chỉ là dẫn dắt nó rời đi, hoặc là trụ vững một lúc, cho đến khi các chiến sĩ thức tỉnh phụ trách tấn công thể sinh sương an toàn rời đi là xong.

    Biện pháp thoát khỏi quái vật lửa rất đơn giản, chính là những bức tường sương mù liên tục biến hóa khó lường kia, trước khi cả chín thể sinh sương đều bị phá hỏng, những bức tường sương mù này sẽ không biến mất, chỉ cần hắn dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến tường sương mù, chạy loạn một lúc, con quái vật lửa này tất nhiên sẽ mất đi mục tiêu.

    Sở dĩ Sở Vân Thăng dám nhận nhiệm vụ này từ trung đoàn trưởng Đỗ, là dựa vào khả năng phòng ngự mạnh mẽ của chiến giáp, Lục Giáp phù, là dựa vào tốc độ không ai có thể sánh bằng, cùng với nguyên phù tấn công quỷ dị và năng lực nuốt chửng nguyên khí của kiếm Thiên Ích.

    Quái vật lửa bị bóng kiếm ngăn trở một chút, đại khái có lẽ là do đây là lần đầu tiên nó bị loài người bắn trúng, hoặc là do tính năng nuốt chửng nguyên khí ẩn trong bóng kiếm phát ra từ kiếm Thiên Ích đã chọc giận nó!

    Nó vỗ vỗ đôi cánh dài nhọn, lại lần nữa lao đến Sở Vân Thăng đang cao tốc bỏ chạy bên dưới.

    Chỉ trong tức khắc nó dừng lại đó thôi mà Sở Vân Thăng đã chạy ra khoảng cách hơn năm mươi mét, hắn còn đang tiếp tục tăng tốc, cảnh giới Hai Nguyên Thiên khiến cho thân thể hắn được lợi là dung hợp với nguyên khí, có thể bùng nổ ra sức mạnh mà trước nay chưa từng có, hắn như biến thành một mũi tên bắn đi, lao vun vút giữa các nhánh dây leo!

    Có điều tốc độ chạy thì làm sao có thể nhanh hơn tốc độ bay của quái vật lửa, chỉ vài giây sau, Sở Vân Thăng đã có thể cảm giác được sóng nhiệt từ phía sau ập tới, hắn không kịp né tránh, chỉ có thể dựa vào chiến giáp, cứng rắn đỡ lấy những ngọn lửa do quái vật lửa phóng ra, loại tấn công bằng nguyên khí hệ hỏa tinh khiết này thiếu chút nữa khiến Sở Vân Thăng phun máu.

    Điều duy nhất làm hắn cảm thấy may mắn là, mượn lấy quán tính từ đòn tấn công này, tốc độ của bản thân lại tăng thêm được không ít, lại lần nữa kéo ra một cự ly ngắn.

    Cứ như vậy, tại trong màn sương mù khu bảy liền xuất hiện một cảnh tượng quỷ dị, một con quái vật lửa tức giận đuổi đánh một bóng người mặc giáp đỏ, mỗi khi ngọn lửa do con quái vật lửa kia phun đến người mặc giáp đỏ, người nọ đều liều mạng đỡ lấy, thuận thế lại kéo giãn một khoảng cách.

    Tất cả Nhục Trùng, quái vật mắt đỏ trên đường đi, bất kể nhiều ít, đều vội vã tránh lui!

    Không có gì dám lại gần!

    Mắt thấy tường sương mù ngày càng gần, Sở Vân Thăng cảm thấy như mình sắp bị nấu chín rồi, thậm chí đã bắt đầu ngửi được mùi thịt cháy khét, chiến giáp cũng đã nóng kinh người, những mảnh sương mù lạnh như băng kia khi đụng vào chiến giáp, lập tức phát ra những tiếng xì xèo bốc hơi không còn, mà Lục Giáp phù cũng đã đến sát ranh giới tan vỡ, tất cả phòng ngự đều đã đạt đến giới hạn sụp đổ!

    Nên sử dụng Băng Băng phù rồi! Sở Vân Thăng thầm nghĩ.

    Tay liền hành động, lập tức biến ra Băng Băng phù, khẽ quát một tiếng, nguyên phù xoay tròn bay ra, từ hư không bắn ra một ký tự huyền ảo, nó có ý nghĩa là "Băng"*.
    * Băng trong "Thiên băng Địa liệt", có nghĩa là sụp đổ, tan vỡ.

    Ký tự vỡ tan bắn ra bốn phía, pháp tắc thành!

    Ngay sau đó một khối băng khổng lồ ngưng tụ hình thành, bao kín mít quái vật lửa vào bên trong.

    Sở Vân Thăng thừa dịp này, liều mạng co giò chạy, chỉ hận mình không thể mọc cánh mà bay!

    Đối với loại sinh vật có nguyên khí hệ hỏa tinh thuần như quái vật lửa, nếu muốn giãy ra khỏi băng cũng không khó! Nhưng mà, uy lực lớn nhất của Băng Băng phù cũng không phải chỉ đơn giản là hình thành khối băng đóng băng kẻ địch, mà là một kỹ năng đáng sợ - Vỡ tan!

    Rắc rắc -- Ầm! Ầm! Ầm!!!

    Liên tiếp ba tiếp nổ vang, Sở Vân Thăng cũng bị dọa cho giật mình, nhịn không được phải quay đầu lại nhìn liếc qua.

    Toàn bộ khối băng to lớn tựa như đã vỡ tan tành, biến thành vô số mảnh băng, lực vỡ nát khổng lồ, lấy quái vật lửa làm trung tâm, lan ra rậm rạp chằng chịt tựa như lông trên lưng một con nhím, tạo thành một khối hình cầu!

    Quái vật lửa kêu thảm một tiếng!

    Sở Vân Thăng chưa từng gặp qua việc quái vật lửa kêu thảm thế này, trong lòng run run: Nó bị thương! Không ngờ nó lại bị thương!

    Khi hắn lần đầu tiên thi triển nguyên phù tấn công cấp ba, là khi vẫn còn ở cảnh giới Một Nguyên Thiên thấp kém, uy lực của nguyên phù có thể phát ra chỉ là một phần năm, bây giờ với cảnh giới Hai Nguyên Thiên của hắn, cũng chỉ có thể phát ra một nửa uy lực mà thôi.

    Một đòn của Băng Băng phù, không ngờ lại có thể đánh bị thương quái vật lửa, đúng là vượt quá tưởng tượng của Sở Vân Thăng, hắn vốn chỉ muốn dùng Băng Băng phù làm tốt thí để ngăn cản sự truy đuổi của quái vật lửa.

    Hắn đang nghĩ có nên dùng thêm một tấm Băng Băng phù nữa không, nói không chừng lại có thể xử được nó, nhưng liền thấy quái vật lửa sắc bén không gì sánh được lao ra khỏi khối băng, ngọn lửa phẫn nộ ầm ầm phóng về phía hắn.

    Sở Vân Thăng "Ách!" một tiếng, hóa ra nó chỉ bị thương nhẹ! Con quái vật lửa này đúng là quá mạnh mẽ!

    Lúc này hắn nào còn dám nghĩ ngợi việc giết chết nó nữa, dưới chân lập tức phát lực, tranh thủ mà chạy thôi! Chạy càng xa càng tốt!

    Sở Vân Thăng cũng không dám quay đầu lại nữa, khi vọt tới trước tường sương mù, con quái vật lửa đã đuổi đến gần trong gang tấc sau lưng, thậm chí khiến cho hắn có thể cảm giác được ngọn lửa kia đang đốt cháy cả thân thể hắn, hắn không hề nghi ngờ gì việc những cọng tóc toán loạn bên trong mũ giáp của mình đều đã bốc cháy rồi!

    Sở Vân Thăng tựa như một cơn gió ra ra vào vào tường sương mù, cảnh sắc trước mặt liên tục thay đổi, khiến cho hắn cảm thấy choáng váng, mãi đến sau hơn mười lần, hắn mới yên tâm, con quái vật lửa kinh khủng kia rốt cuộc đã bị bản thân bỏ sau lưng!

    Tìm một phòng khá kín đáo, Sở Vân Thăng trực tiếp nằm dài ra đất thở hổn hển, đúng là quá đùa với tính mạng!

    Đến bây giờ hắn vẫn còn có thể cảm giác được tiếng trái tim đập bình bịch vì sợ hãi và vận động mạnh, chiến giáp đã nóng kinh người, đến mức có đút điếu thuốc vào cũng có thể châm lên được! Nếu như không có Lục Giáp phù, hắn đoán chừng áo bông trên người mình đã sớm cháy rồi!

    Có điều, Lục Giáp phù cũng đã bị vỡ thành mảnh nhỏ, Sở Vân Thăng lập tức bổ sung nguyên khí, chế tạo một tấm nguyên phù Lục Giáp cấp hai mới, đáng hận là bản thân không đọc hiểu được quy tắc chế tạo của Lục Giáp phù cấp ba, bằng không cũng sẽ không đến nỗi chật vật thế này!

    Sở Vân Thăng rít một hơi thuốc lá, cho phổi mình một kích thích mạnh mẽ, một loại cảm giác vui sướng không tên tản ra khắp toàn thân, kích thích thần kinh hắn.

    Hẵn nghĩ bản thân vẫn luôn mệt mỏi chạy trốn, thật sự là nên tìm một cơ hội để nghiên cứu những ký tự trên sách cổ một cách có hệ thống một chút, trong khoảng thời gian này, chuyện này đã bị hắn xem nhẹ khá nhiều. Như thế vô cùng nguy hiểm! Chỗ dựa duy nhất của hắn là quyển sách cổ này, mà mình mới chỉ xem hiểu được chưa đến bốn trăm ký tự, đúng là lãng phí của trời!

    ----o0o----

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Nhân tiện cũng xin cảm ơn bạn Nguyễn Long, những lời động viên thảo luận như vậy chính là nguồn động lực lớn nhất cho mình cố gắng!!
    Bàn luận: Tại đây

    Góp ý: Tại đây
    Lần sửa cuối bởi Ngạ Quỷ, ngày 02-11-2014 lúc 08:58.

  4. Bài viết được 126 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    aliking,BaBeo,ball_fly103,banhdacua25,batuocdenqn,Bình Bụng Bự,Bảo Diệp Tường,bchieuvip,boyvt_10,BTT,bwnccao,cauthua,chichi1111,chl10808,choihetminh,chutuocst,comic,Cub110,cuongi17,cuonglong,daimatroi,Darkpinces,DarkTime,dau_dat,david19,devilbat15,docconhan,doianchao,Done272,dungcoixuong,dungkhocnhaem,duy_dt12,freejack,froge123,hellflame4168,heogay83,hieudtd,hiihii,Hoàng Giang,honchong,hotfam501,htluu,huudungtk,huyquoc52,IS3,jerry13774,jinling,julyfunny7,khacvu,kiddsun,kingdoom12,kirivan9x,kkk3k,klman,krusk,kungai,Kurosaki Ichigo,langlac,lethai18,liangjun,lightbulldog,linhhien789,Longinus,minhfabregas,minhsbv,minhtan11d1,momoi,mrbad86,mrblackpig,namliem,nam_god,neverwon,ngokhong,ngoyui,nguyen9697,nguyennhungoc,nhbinhdbp,nherangcuoi,nhmclnhh,nhoctaxxx,noopWolf,nqtien9x,nsguyenan,odin,onggia_7x,phiêu!,pnhuy,polonezvn,qtdevil,Rainboy_love_n44ever,Riddles,ruoigiabattu,sanotaro,sasuketaki02,Siskem,soccerrec28,soidencodon,sonmap@,sosos,spidermanlucky,taandta,TửLinh,thedino,TheKiller,ThiênHà,thoike123,thunreigu,tiểu toán bàn,tieudaotu_666,tijikama,tntkxx,trungninja,truong93,tuan_ohyeah,tungnkst,tung_hp,tuongmaythenao,tuongvan4545,tuquy123,VietStar1711,Vita,voquan,votheman86,vtgcnn,windtran3110,zushi,
  5. #78
    Ngày tham gia
    Aug 2014
    Đang ở
    Nhà
    Bài viết
    427
    Xu
    23,030

    Mặc định

    Quyển 2: Hành trình rời thành.
    Chương 77: Ai là tốt thí!

    Dịch: Ngạ Quỷ
    Nguồn : www.tangthuvien.vn



    Chương 77: Ai là tốt thí!


    Khu sương mù số hai, dưới tầng dưới cùng của cửa hàng bách hóa, địa điểm tập hợp mà mọi người đã thỏa thuận từ trước.

    Đám người Ban Sĩ Quân hoảng loạn ngồi dưới đất, không ai biết Sở Vân Thăng đến cùng là chết hay sống.

    Mọi người thảo luân ầm ĩ:

    "Chúng ta đã đợi khoảng chừng hai mươi phút rồi, anh ta không thể nào còn sống! Đại đội trưởng Ban, chúng ta đi thôi!"

    "Đúng vậy, không ai có thể sống sót dưới tay quái vật lửa, cứ nhìn ba người bọn lão Vương đó, chỉ nháy mắt là đã bị đốt thành tro tàn!"

    "Nếu còn sống thì nên tới từ sớm rồi, haizz! Vốn còn trông cậy vào anh ta... Không ngờ được, mới chỉ gặp một con quái vật lửa thôi mà đã xong đời rồi!"

    "Ta đã sớm nói hắn không làm được gì rồi mà! Ta đã nói từ sớm!"

    "Đáng tiếc, đáng tiếc quá!"

    "Côn trùng sẽ đến, lẽ nào chúng ta đều phải chết ở đây sao?..."

    "Tất cả đều là số mệnh, có thể sống đến bây giờ, còn có gì chưa thỏa mãn nữa...."

    "Haizzz...."

    ....

    Mọi người một lời tiếp một lời, hầu như đều chắc chắn là Sở Vân Thăng không thể nào còn sống chạy thoát được.

    Mà nhận định Sở Vân Thăng đã chết, khiến cho trong lòng mọi người giăng đầy sự lo lắng, đến người có thực lực mạnh nhất còn chôn thây nơi này, trong bọn họ còn có ai có thể đối phó với quái vật lửa?

    Diêu Tường ngồi một bên, trong lòng càng lúc càng nặng nề, hắn là người hiểu rõ thực lực của Sở Vân Thăng nhất trong những người ở đây, nhưng cũng không dám khẳng định rằng Sở Vân Thăng có thể sống sót trở về hay không, con quái vật lửa kia đúng là quá mạnh, trừ khi xuất hiện kỳ tích, nếu không rất ít người có thể sống sót thoát hiểm trước mặt nó.

    Lúc này, "bành" một tiếng, cửa quay trước của hàng bách hóa bị đá tung, một chiến sĩ thức tỉnh canh gác ở bên ngoài loạng choạng chạy vào, kích động nói: "Tới rồi, anh ta còn sống! Tới rồi, anh ta còn sống!"

    Những lời này tựa như một trái bom, lập tức chấn cho những người ở đây sững sờ.

    Không ngờ hắn thực sự có thể trốn thoát khỏi quái vật lửa!?

    Ban Sĩ Quân đưa tay chụp lấy chiến sĩ thức tỉnh canh của, gần như là quát lên: "Sở Vân Thăng còn sống!?"

    Tên chiến sĩ thức tỉnh kia còn chưa kịp trả lời, đã nghe thấy Diêu Tường thất thanh hô lên: "Anh Sở!"

    Một người mặc chiến giáp đỏ như lửa, kiếm dài một mét, xuyên qua màn sương mù, lặng lẽ đứng trước cửa đại sảnh, chính là Sở Vân Thăng vừa mới về tới.

    Hắn thật sự còn sống! Đây là ý nghĩ đầu tiên của mọi người.

    Khi mà mọi người tràn đến, mới lần nữa phát hiện, bộ áo giáp kỳ lạ trên người Sở Vân Thăng vẫn hoàn chỉnh không chút sứt mẻ như cũ, đến ngay cả một cái khe cũng không có, điều này sao có thể???

    Diêu Tường nhếch môi cười nói: "Anh Sở, anh đúng là bá đạo!"

    Sở Vân Thăng vỗ vỗ vai hắn, quay qua nói với Ban Sĩ Quân: "Đại đội trưởng Ban, hãy nhanh ra lệnh hành động đi, thời gian khẩn cấp!"

    Ban Sĩ Quân nghe vậy thu vẻ kinh ngạc lại, trịnh trọng nói: "Sở tiên sinh, không biết anh có bị thương hay không? Có cần nghỉ ngơi một chút không?"

    Sở Vân Thăng lắc đầu: "Không sao, lên đường thôi!"

    Rốt cuộc vẫn có người nhịn không được bật thốt:

    "Khỉ thật, anh Sở, anh cũng quá mạnh mà! Thậm chí còn không bị thương nữa, bái phục!"

    Tức thời có người vạch trần hắn:

    "Ồ, ngươi không phải là người vừa rồi mới nói 'Ta đã sớm nói hắn không làm được gì' sao?"

    Một gã đàn ông ở bên cạnh cũng chen mồm vào:

    "Khà khà, bây giờ hai người các ngươi có nói là Sở huynh đệ đánh gục được con quái vật lửa kia thì ông cũng tin!"

    ...

    Sở Vân Thăng đúng là hết nói nổi, nhấc kiếm Thiên Ích lên, xoay người bước ra khỏi cửa hàng bách hóa, tiến vào trong màn sương mù.

    Thời gian cách ước định của bộ chỉ huy sư đoàn chỉ còn lại 1 giờ 30 phút, vẫn còn năm thể sinh sương trong các khu nữa phải phá hỏng!

    May mà ở khu hai, khu chín cũng không gặp phải quái vật lửa, đến khu tám, mới lại gặp phải một con, Sở Vân Thăng lại lần nữa bày ra chiêu bỏ chạy, có kinh nghiệm từ lần trước, hắn miễn cưỡng có thể khống chế được tiết tấu, không đến mức nguy hiểm như lần trước nữa, hắn sử dụng Băng Băng phù hai lần, vẫn là trốn vào trong tường sương mù để cắt đuôi quái vật lửa.

    Lần này, bởi vì khống chế khá tốt, trạng thái khôi phục cũng nhanh, chưa đến 15 phút thì hắn đã hiện ra ở địa điểm tập hợp ở khu sáu.

    Có điều quá trình chạy trốn và chiến đấu kịch liệt cũng khiến cho tinh thần của Sở Vân Thăng mệt mỏi rã rời, liên tục hút vài điếu thuốc cũng không có chút tác dụng nào.

    Phần lớn các chiến sĩ thức tỉnh đã phục hắn sát đất!

    Nếu như lần đầu chạy thoát có thể nói là dựa vào may mắn, vậy thì liên tục hai lần không bị thương chút này thoát khỏi móng vuốt của quái vật lửa, thế thì không còn gì để nghi ngờ nữa, tuyệt đối là dựa vào thực lực!

    Khát vọng cầu sinh của mọi người bùng cháy mãnh liệt, nhiệt tình vô cùng, như thể thắng lợi đã ở ngay trước mắt.

    Thế nhưng, Sở Vân Thăng biết, cái thể sinh sương sót lại cuối cùng mới là cái nguy hiểm nhất!

    Một khi thể sinh sương cuối cùng bị phá hỏng, mấu chốt mà đám người Sở Vân Thăng dựa vào để chạy trốn - tường sương mù, sẽ triệt để tiêu tán!

    Nếu như khu sương mù cuối cùng có quái vật lửa, vậy thì chắc chắn mọi người sẽ phải đối mặt với một trận chiến ngươi chết ta sống với quái vật lửa, bọn họ đã không thể ỷ lại vào việc chạy trốn xuyên qua những bức tường sương mù nữa!

    Cẩn thận đề phòng cấp tốc phá hỏng thể sinh sương ở khu sáu, may mắn là không kéo quái vật lửa đến, thế nhưng, đến khi mọi người phấn chấn bừng bừng tiến vào khu sương mù cuối cùng - khu bốn, đều trợn tròn cả mắt!

    Khu bốn, chính là cái khu sương mù mà Sở Vân Thăng một hơi giết sạch đám người Giang lão đại, mà điểm tập trung, cũng được đặt tại chính cái câu lạc bộ xa hoa mà hắn khá quen thuộc đó, đám người trung đoàn trưởng Đỗ đã sớm di chuyển đến đây.

    Từ trong màn sương mù ngoài cửa sổ, có thể loáng thoáng thấy được con quái vật lửa bay lượn ở xa xa trên không, hồi lâu cũng không có vẻ gì là muốn rời khỏi.

    Trung đoàn trưởng Đỗ đã xác nhận, trên bầu trời thể sinh sương cuối cùng, đúng là tồn tại một con quái vật lửa hàng thật giá thật!

    Một chút hy vọng cuối cùng của Sở Vân Thăng cũng tan thành mây khói, hắn vốn chuẩn bị một khi đã phá được thể sinh sương, dù cho động tĩnh có thu hút được quái vật lửa đến, thì hắn cũng sẽ bỏ qua việc đứng ra đối kháng, trực tiếp dẫn theo Diêu Tường và Đinh Nhan nhanh chóng thoát khỏi Côn Thành, mọi người sống chết có số, đến lúc đó ai mà bị quái vật lửa đuổi theo, cũng chỉ có thể trách bản thân số cứt chó mà thôi.

    Thế nhưng, tình huống bây giờ đã thay đổi, quái vật lửa sớm đã quanh quẩn ở đây, hắn nhất định phải xuất chiến dẫn dụ nó rời đi, bằng không sẽ không thể nào phá được thể sinh sương cuối cùng, tường sương mù còn chưa biến mất thì cũng đừng nói đến việc thoát khỏi thành phố sương mù nữa. Thế nhưng một khi đã loại bỏ được tường sương mù, bản thân lại chẳng có chỗ mà chạy! Con quái vật lửa bị đánh trúng nhất định sẽ khóa chặt lấy bản thân, đến lúc đó bản thân làm sao chạy?

    Sở Vân Thăng chỉ cảm thấy đầu óc hỗn loạn, tựa như rơi vào trong một nghịch lý, nhưng bất kể thế nào cũng không thể tìm được một giải pháp vẹn cả đôi đường.

    Trong lòng hắn hiểu rõ, trong hơn một trăm người ở đây, cách nghĩ của tất cả mọi người có lẽ đều giống như hắn, một khi phá được tường sương mù, nhất định sẽ đua nhau chạy trốn, còn ai quan tâm đến Sở Vân Thăng dẫn dụ quái vật lửa kia chứ? Dù cho là chính trung đoàn trưởng Đỗ, cũng sẽ đặt nhiệm vụ bảo vệ các nhà khoa học của mình lên hàng đầu, cấp tốc rút lui đến bộ chỉ huy sư đoàn của quân đội đóng bên ngoài!

    Thời gian chỉ còn lại ba mươi phút, nếu không quyết định nhanh thì sẽ không kịp nữa!

    Nếu như đại quân côn trùng không tràn đến, Sở Vân Thăng tin rằng dù bản thân trốn trong màn sương mù thì vẫn có thể sống tốt, tuy rằng không có tương lai và cũng không thể ra được.

    Thế nhưng lũ côn trùng đang ầm ầm kéo đến kia rốt cuộc có bao nhiêu, trong lòng hắn cũng có thể đoán được, tuyệt đối không phải là thứ mà sức của một mình mình có thể chống lại! Dù cho có là tất cả quái vật mắt đỏ trong sương mù, sợ rằng cũng không thể chịu nổi! Ngày đó khi ở trên xe tải của Đại học Đông Thân, những loạt đại bác làm đất rung núi chuyển, cùng với những loạt tên lửa che kín trời đất kia, đã gián tiếp nói cho hắn, số lượng côn trùng mà chủ lực của quân đội phải đối mặt là một con số khổng lồ đến mức nào!

    Việc này giờ đã rất rõ ràng, lo lắng của Sở Vân Thăng, trong lòng trung đoàn trưởng Đỗ và các chiến sĩ thức tỉnh khác tất nhiên cũng hiểu được, vì vậy dưới sự dẫn đầu của ông ta, tất cả mọi người đều cam kết tuyệt đối sẽ không nửa chừng bỏ chạy vứt bỏ Sở Vân Thăng, nhất định thề liều mình chém giết tới cùng.

    Có điều, mức độ đáng tin của lời cam kết của đám người này, Sở Vân Thăng không cần nghĩ cũng biết - gần như bằng không!

    Hắn lạnh lùng cười, đã có quyết định trong lòng, thầm nghĩ, các người muốn chạy, vậy cũng đừng trách ông không khách khí, các người chạy đi đâu, ông liền dẫn theo quái vật lửa tới đó, các người dù có không muốn liều mạng cũng không được!

    Sở Vân Thăng tin tưởng với tốc độ và khả năng phòng ngự của mình, hoàn toàn có thể kịp lúc dẫn quái vật lửa đến chỗ bọn người trung đoàn trưởng Đỗ, lấy bọn họ ra làm bia đỡ đạn, còn bản thân thì sẽ dựa vào tốc độ không ai sánh kịp để thoát thân!

    Sở Vân Thăng kiểm lại vũ khí của mình:

    Chín tấm Băng Băng phù đã dùng hết năm tấm, Sở Vân Thăng không kịp chế tạo thêm nữa, nguyên phù cấp cao tiêu tốn rất nhiều thời gian.

    Bốn tấm Băng Băng phù, một tấm Phong Thú phù, bảy tấm Nhiếp Nguyên phù đầy nguyên khí, chiến giáp, kiếm Thiên Ích, Lục Giáp phù, súng lục, tên băng và thêm một ít chất nhầy ăn mòn, đây là toàn bộ vốn liếng cuối cùng của Sở Vân Thăng.

    Một lát sau, trung đoàn trưởng Đỗ ra lệnh một tiếng, tất cả chiến sĩ thức tỉnh khẩn trương xuất phát, trước khi bắt đầu, Sở Vân Thăng đã nói cho Đinh Nhan, sau khi thể sinh sương bị phá hủy và mọi người bỏ mặc hắn mà chạy, thì Đinh Nhan và Diêu Tường phải lập tức chạy trốn, tuyệt không được đi chung với số đông người thức tỉnh.

    Những kẻ có sẽ trở thành con tốt thí cho Sở Vân Thăng thoát thân!

    ----o0o----

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Bàn luận: Tại đây

    Góp ý: Tại đây

  6. Bài viết được 121 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    BaBeo,ball_fly103,banhdacua25,batuocdenqn,Bình Bụng Bự,bchieuvip,boyvt_10,BTT,bwnccao,cauthua,chichi1111,chl10808,chutuocst,cuongi17,cuonglong,daimatroi,Darkpinces,DarkTime,dau_dat,david19,devilbat15,docconhan,doianchao,Done272,dungcoixuong,dungkhocnhaem,duy_dt12,freejack,froge123,hellflame4168,heogay83,hieudtd,hiihii,Hoàng Giang,honchong,hotfam501,htluu,huyquoc52,IS3,jerry13774,jinling,julyfunny7,khacvu,kiddsun,kingdoom12,kirivan9x,kkk3k,klman,krusk,Kurosaki Ichigo,langlac,lethai18,liangjun,lightbulldog,linhhien789,Longinus,masterdin,minhfabregas,minhsbv,minhtan11d1,momoi,mrbad86,mrblackpig,mrdjeu,namliem,nam_god,neverwon,ngokhong,ngoyui,nguyen9697,nguyennhungoc,nhbinhdbp,nherangcuoi,nhmclnhh,nhoctaxxx,noopWolf,nqtien9x,nsguyenan,odin,onggia_7x,phiêu!,phuhuyle,pnhuy,polonezvn,qtdevil,Rainboy_love_n44ever,Riddles,ruoigiabattu,sanotaro,sasuketaki02,Siskem,soccerrec28,soidencodon,sonmap@,sosos,spidermanlucky,taandta,TửLinh,thedino,TheKiller,ThiênHà,thoike123,thunreigu,tieudaotu_666,tijikama,tntkxx,trungninja,truong93,tuan_ohyeah,tungnkst,tung_hp,tuongmaythenao,tuongvan4545,tuquy123,VietStar1711,Vita,voquan,votheman86,vtgcnn,windtran3110,zushi,
  7. #79
    Ngày tham gia
    Aug 2014
    Đang ở
    Nhà
    Bài viết
    427
    Xu
    23,030

    Mặc định

    Quyển 2: Hành trình rời thành.
    Chương 78: Tường sương mù tan biến!

    Dịch: Ngạ Quỷ
    Nguồn : www.tangthuvien.vn



    Chương 78: Tường sương mù tan biến!


    "Trung đoàn trưởng, thực sự phải làm như vậy sao?" Đào tham mưu do dự nói.

    "Chúng ta có cách nào khác sao? Lão Đào, những chiến sĩ thức tỉnh được tập trung đến kia căn bản không đáng tin, chỉ bằng một nhúm người chúng ta cộng với Sở Vân Thăng, không thể nào địch lại quái vật lửa! Chỉ có thể vứt bỏ hắn!" Trung đoàn trưởng Đỗ thở dài một tiếng nói.

    "Đại đội trưởng Ban dường như...." Đào tham mưu lo lắng nói.

    "Không thể làm theo ý cậu ta được, tất cả phải lấy mục tiêu cao nhất là sư đoàn!" Trung đoàn trưởng Đỗ phất tay cắt đứt lời hắn.

    ****

    Sự cảnh giác của quái vật lửa vô cùng cao, Sở Vân Thăng còn chưa đến tầng trung của cái cây khổng lồ đã bị nó phát hiện ra, ngay sau đó, nó tựa như một chiếc máy bay chiến đấu đâu đầu xuống đất, lao thẳng xuống bên dưới.

    Sở Vân Thăng không hề do dự lập tức quay đầu bỏ chạy, bất kể là tiếp theo phải chạy trốn hay là lao đến một đàn quái vật gần đấy, tiết kiệm sức mạnh mới là đạo lý sinh tồn duy nhất.

    Hắn vừa chạy, quái vật lửa liền đuổi theo không bỏ, Ban Sĩ Quân dẫn theo mọi người, nhân cơ hội thi nhau dọc theo dây leo vọt lên trên.

    Từng có kinh nghiệm đánh với ba con quái vật lửa, kỹ thuật tránh né của Sở Vân Thăng càng thêm thuần thục, đã không còn là chạy thẳng một đường nữa, mà là cố gắng chui tới chui lui trong những nhánh dây leo đan xen rối rắm bên dưới.

    Sở Vân Thăng từng giây từng giây khổ sở chống chọi, đám người Ban Sĩ Quân đều đã dồn dập tấn công thể sinh sương cuối cùng, ánh lửa ngợp trời.

    Ầm một tiếng!

    Thể sinh sương cuối cùng sụp đổ vỡ tan, cả vùng đất dường như đều run rẩy một cái!

    Đoàn người bùng lên một tiếng hoan hô!

    Tường sương mù tựa như mất đi nguồn lực duy trì, sương khói dần dần tản ra bốn phía, trở nên như có như không.

    Những chất lỏng trong những rễ cây của thực vật to lớn nhanh chóng cuộn chảy, dù là Sở Vân Thăng đang chạy thục mạng cũng có thể cảm nhận được lực lượng sinh mạng ngoan cường mà mênh mông của chúng.

    Các giáo sư từng nghiên cứu qua, toàn bộ những cây cối khổng lồ ở Côn Thành trên thực tế đều là kết nối thành một thể, có năng lực sinh tồn và năng lực chữa trị vô cùng mạnh mẽ, một khi tất cả các thể sinh sương lần lượt bị phá hủy, nếu không thể tranh thủ thoát đi, cái cây cối khổng lồ này sẽ lại một lần nữa chữa trị chỗ bị thương, khôi phục lại bộ dáng ban đầu.

    Sở Vân Thăng thấy tường sương mù đã bị phá, vội vàng vòng qua một sợi dây leo to lớn màu đỏ, dẫn theo con quái vật lửa rít vào trở lại.

    Các chiến sĩ thức tỉnh đang vui mừng hoan hô, mắt thấy hắn dẫn theo con quái vật lửa ác ma kia vọt đến, như bị tạt một xô nước đá, tức khắc không còn chút tiếng động.

    Sở Vân Thăng lúc này đã phải hứng chịu không dưới mười đợt tấn công của quái vật lửa, phía sau lưng chiến giáp nóng rực gần như đã tan chảy một nửa, để tránh cho việc chọc điên con quái vật này rồi nó lại đuổi đánh mình không chết không thôi, Sở Vân Thăng không dám quay đầu lại tấn công nó, chỉ lo chạy bán sống bán chết, may mà Lục Giáp phù còn có thể bảo vệ được cho thân thể của hắn.

    Cả đám chiến sĩ thức tỉnh chỉ ngẩn người chưa đến một giây, liền nghe thấy tiếng hét lớn của Ban Sĩ Quân: "Các anh em, chuẩn bị chiến đấu, liều mạng với quái vật!"

    Lời của hắn còn chưa dứt, những chiến sĩ thức tỉnh phía sau nháy mắt đã chạy sạch bách, làm gì còn ai nữa!

    "Đại đội trưởng! Đi mau! Đây chính là mệnh lệnh của trung đoàn trưởng đó!" Hai gã chiến sĩ thức tỉnh của quân đội, không nói thêm gì nữa, nhấc Ban Sĩ Quân lên rồi trực tiếp nhảy xuống khỏi nhánh dây leo.

    Ban Sĩ Quân vùng vẫy giữa không trung, vẻ mặt xấu hổ nói: "Trung đoàn trưởng, tôi biết ngài là muốn hoàn thành nhiệm vụ, thế nhưng vứt bỏ chiến hữu đã liều mạng vì chúng ta, sao chúng ta có thể hành động như vậy..."

    Sở Vân Thăng đã sớm biết sẽ có một màn này, thế nhưng lúc này tận mắt nhìn thấy, vẫn tức giận không nói nên lời!

    Các người đã không giữ lời, vậy cũng đừng trách ta độc ác!

    Bước chân Sở Vân Thăng không dừng lại chút nào, đầu ngón chân nhón lên dây leo, nhảy đến đoàn người cách hắn gần nhất.

    "Khốn kiếp, nhiều người như vậy, sao hết lần này tới lần khác ngươi lại đuổi theo ông!?" Một gã chiến sĩ hệ hỏa bị Sở Vân Thăng đuổi kịp hoảng hồn, tốc độ dưới chân đúng là nhanh hơn vài phần.

    Đáng tiếc so với tốc độ của Sở Vân Thăng và quái vật, hắn chẳng khác nào đang đi bộ, chiến sĩ hệ hỏa chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên, một bóng người đã lướt qua hắn, đến khi kịp phản ứng lại cũng đã muộn, đôi cánh rực lửa nhẹ nhàng vạch qua, trong nháy mắt đã nuốt sống hắn, gã chiến sĩ hệ hỏa thậm chí còn chưa kịp kêu gào đã bị đốt thành tro tàn.

    Quái vật lửa bị hắn làm chậm lại một chút, Sở Vân Thăng lại lục tục vượt qua mấy người, không hề quay đầu lại, chỉ tập trung lao về phía trước!

    Phía sau liên tiếp vang lên vài tiếng kêu thảm, quái vật lửa hưng phấn, đâm ngang đâm dọc, không hề kiêng nể gì!

    Vào lúc này, Sở Vân Thăng rốt cuộc đuổi kịp đám người đông nhất, sự xuất hiện của hắn và những tiếng kêu thảm thiết phía sau khiến một người lập tức hét lên: "Hắn cố ý đó, mọi người nhanh chia nhau ra chạy!"

    Sở Vân Thăng thầm cười lạnh: Ta cố ý đấy, giờ xem thử ai chạy nhanh hơn!

    Kẻ nào bị quái vật lửa để mắt tới thì coi như kẻ đó xui xẻo!

    Sở Vân Thăng khom người một chút, vẫn cao tốc lao tới như cũ, lúc này cũng không cần quan tâm phương hướng gì nữa, chỗ nào đông người thì hắn nhắm nhay vào chỗ đó.

    Tiếng kêu hoảng liên tiếp vang lên, quái vật lửa lao vào giữa đoàn người đang bỏ chạy tán loạn, tựa như Ma Thần hạ phàm, từng tính mạng nhanh chóng biến mất, những tiếng gào thét khi bị thiêu cháy càng tê tâm liệt phế hơn!

    Tường sương mù đã tan biến, nhưng không hề có chuyện cần phải tính toán suy diễn đường ra gì đó như các giáo sư đã nói, đó là một âm mưu mà Đỗ Kỳ Sơn vạch ra để ổn định các chiến sĩ thức tỉnh được triệu tập đến!

    Đoàn xe tăng và chiến xa bộ binh chở đầy các nhà khoa học của quân đội sớm đã ầm ầm cao tốc chạy về phía ngoại ô phía tây của Côn Thành.

    Sở Vân Thăng rốt cuộc thoát khỏi quái vật lửa, nhưng không dám giảm tốc độ chút nào, tiếp tục phóng đi về hướng ngoại thành.

    Đi chưa được mấy bước, liền phát hiện một đám người phía trước không ngờ lại quay đầu chạy ngược lại, kinh hoảng bỏ chạy về phía Sở Vân Thăng.

    Sở Vân Thăng chợt sững sốt, liền thấy một con quái vật lửa khác đang vọt đến tấn công lại đây.

    Trước có một con, sau cũng có một con, trước sau đều là đường chết!

    Sở Vân Thăng lập tức phản ứng lại, liền chui vào một tòa nhà bên cạnh, mặc kệ thế nào, trước hết cứ trốn cái đã, rồi từ từ tìm cơ hội chạy trốn từ hai bên.

    Những người chạy ngược lại kia, mắt thấy cuối đường cũng có một con quái vật lửa đang chém giết đẫm máu, đều sững lại, vội vàng theo sau Sở Vân Thăng chui vào tòa nhà.

    Thế nhưng trong nhà cũng không an toàn, Sở Vân Thăng vừa đinh chui ra theo cửa sổ phía sau, liền thấy con quái vật lửa kia như đã theo dõi đám người bản thân, bay lượn vòng vòng phía trên tòa nhà, chỉ cần mình vừa đi ra, nó nhất định sẽ lập tức lao xuống, dù cho có thể né tránh lần đầu thì cũng không thể tránh được việc nó đuổi theo không bỏ.

    Thể tích của quái vật lửa quá lớn, trong thời gian ngắn sẽ không xông vào được, giúp đám bọn Sở Vân Thăng có cơ hội thở lấy hơi, có điều cũng không dám sơ ý, con quái vật lửa kia đã bắt đầu vỗ hai cánh, không va đập và phun lửa tòa nhà, cả tòa nhà vang lên những tiếng răng rắc khiến cho người bên trong muốn đứng cả tim!

    Huống hồ, đại quân côn trùng rất nhanh sẽ tấn công đến đây, Sở Vân Thăng thậm chí còn loáng thoáng nghe thấy những tiếng rít của Xích Giáp Trùng như có như không, hắn quá quen thuộc cái âm thanh đó rồi!

    Sở Vân Thăng cưỡng chế trấn an tâm thần, càng là những lúc như thế này thì bản thân lại càng không thể loạn.

    Hắn xoay người quan sát những người kia một chút, mấy kẻ theo hắn chui vào này không phải ai khác, mà chính là cái đám chiến sĩ thức tỉnh đầu tiên được Đào tham mưu triệu tập tới vốn vẫn luôn hoài nghi hắn kia, khả năng khá cao là dưới sự chỉ dẫn của lão già cao gầy, bọn họ có vẻ không bị tổn thất gì, thậm chí là còn gom thêm được mấy người nữa.

    ----o0o----

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Bàn luận: Tại đây

    Góp ý: Tại đây

  8. Bài viết được 121 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    aliking,ashley02,BaBeo,ball_fly103,banhdacua25,batuocdenqn,Bình Bụng Bự,bchieuvip,boyvt_10,BTT,bwnccao,cauthua,chichi1111,chl10808,chutuocst,comic,cuongi17,cuonglong,daimatroi,Darkpinces,DarkTime,dau_dat,devilbat15,docconhan,doianchao,Done272,dungcoixuong,dungkhocnhaem,duy_dt12,freejack,froge123,hellflame4168,heogay83,hieudtd,hiihii,Hoàng Giang,honchong,hotfam501,htluu,huyquoc52,IS3,jerry13774,jinling,julyfunny7,khacvu,kiddsun,kingdoom12,kirivan9x,kkk3k,klman,kungai,Kurosaki Ichigo,langlac,liangjun,lightbulldog,linhhien789,Longinus,masterdin,minhfabregas,minhsbv,minhtan11d1,momoi,mrbad86,mrblackpig,mrdjeu,namliem,nam_god,neverwon,ngoinhathienthu,ngokhong,ngoyui,nguyen9697,nguyennhungoc,nhbinhdbp,nherangcuoi,nhmclnhh,nhoctaxxx,noopWolf,nqtien9x,nsguyenan,odin,onggia_7x,phiêu!,pnhuy,polonezvn,qtdevil,Rainboy_love_n44ever,Riddles,ruoigiabattu,sanotaro,sasuketaki02,Siskem,soccerrec28,soidencodon,sonmap@,sosos,spidermanlucky,taandta,TửLinh,TheKiller,ThiênHà,thoike123,thunreigu,tiểu toán bàn,tijikama,tntkxx,trungninja,truong93,tuan_ohyeah,tungnkst,tung_hp,tuongmaythenao,tuongvan4545,tuquy123,VietStar1711,Vita,voquan,votheman86,vtgcnn,windtran3110,zushi,
  9. #80
    Ngày tham gia
    Aug 2014
    Đang ở
    Nhà
    Bài viết
    427
    Xu
    23,030

    Mặc định

    Quyển 2: Hành trình rời thành.
    Chương 79: Vạch mặt!

    Dịch: Ngạ Quỷ
    Nguồn : www.tangthuvien.vn



    Chương 79: Vạch mặt!


    "Hợp tác?" Khi lão già lươn lẹo kia đưa ra đề nghị hợp tác, Sở Vân Thăng thiếu chút nữa là bật cười, da mặt của những người này đúng là dày khó tưởng tượng! Bĩu môi, Sở Vân Thăng châm trọc nói: "Một đám người nói mà không giữ lời, có tư cách gì để đề nghị hợp tác!?"

    Mười mấy người nghe hắn đá xoáy như vậy, đều im lặng không lên tiếng, chỉ có mí mắt lão già là giật giật, cười khan nói: "Là do tình thế bắt buộc, có lòng mà không có lực, đến cả Đỗ Kỳ Sơn còn chạy, nhúm người chúng ta đây cũng chỉ có thể chạy theo mà thôi."

    Hắn không đề cập đến Đỗ Kỳ Sơn còn được, vừa nhắc đến ông ta, Sở Vân Thăng đã nổi giận đùng đùng, tên khốn kiếp này không chỉ nuốt lời, giữa đường lui binh, mà lại còn cho các giáo sư bịa ra lời nói dối rằng sau khi tường sương mù bị phá, còn cần phải tính toán suy diễn đường ra nữa, lừa gạt tất cả mọi người!

    Mọi người sở dĩ tin tưởng lời nói dối này, không phải là vì quân đội của Đỗ Kỳ Sơn, mà hoàn toàn là vì bị chấn động bởi khả năng nhiều lần tính toán chính xác ra được bản đồ mô hình tường sương mù của các giáo sư, đến cả Sở Vân Thăng cũng không ngoại lệ!

    Sở Vân Thăng bây giờ đúng là hận không thể cầm kiếm chọt cho Đỗ Kỳ Sơn một lỗ, có điều, hắn đoán bây giờ cũng có khối người đang nghiến răng nghiến lợi với Đỗ Kỳ Sơn rồi!

    Hiện tại cũng chỉ có thể trù ẻo bọn hắn ra khỏi thành sẽ bị côn trùng đuổi giết thôi!

    Sở Vân Thăng không để ý tới lão già kia, bây giờ căn bản là hắn không tin tưởng bọn họ, tất nhiên là không muốn nhiều lời, âm thầm suy nghĩ kế thoát thân.

    Lão già thấy Sở Vân Thăng phản ứng lạnh nhạt, thậm chí sắc mặt có thể gọi là xem thường, dù da mặt có dày hơn nữa cũng chưa đến độ không biết thẹn tự tìm xấu hổ, ngượng ngùng ngồi qua một bên.

    Đinh Nhan và Diêu Tường, Sở Vân Thăng vẫn chưa từng nhìn thấy, không biết là chết hay sống, hay là trốn được theo trung đoàn trưởng Đỗ, có điều Sở Vân Thăng nghĩ Đinh Nhan là một người thông minh như vậy, tất sẽ có biện pháp chạy thoát.

    Tòa nhà rung lắc kịch liệt, thỉnh thoảng lại có thể thấy được những khối bê tông vỡ nát rơi từ trên xuống, trần tầng một vang lên những tiếng ầm ầm quái dị, bụi bặm tràn ngập cả phòng, trong khoảng khắc cả tòa nhà như muốn sụp xuống.

    Bầu không khí trong gian phòng càng lúc càng quỷ dị, bây giờ mọi người nếu không hợp tác, vậy thì người đầu tiên đi ra chẳng khác nào là đưa đầu ra cho quái vật lửa giết!

    Tất nhiên ai cũng không muốn ra ngoài trước để trở thành con tốt thí này, chỉ có người đi ra cuối cùng, mới có cơ hội tranh thủ sơ hở khi con quái vật lửa vồ những người khác mà chạy tìm đường sống!

    Sở Vân Thăng giằng lòng lại, cứ thế giằng co với bọn họ, mặc cho nguy cơ tòa nhà này có thể sập, vẫn ngồi vững vàng như núi!

    Dù cho sàn nhà có nện xuống thì với chiến giáp bảo vệ bản thân, hắn cũng không sợ, nhưng những người ở đối diện, năng lực mạnh yếu khác nhau, có kẻ thậm chí khó khăn lắm mới có thể cản được viên đạn bình thường, đối mặt với áp lực khi sàn nhà đè xuống, đoán chừng dù không chết thì cũng trọng thương.

    Rắc!

    Ngay trong lúc mọi người đang kinh hoảng, sàn nhà đột nhiên nứt ra một khe hở thật dài, hơn nữa còn đang từ từ mở rộng ra!

    Đám người lão già cũng không ngồi yên nữa, lúc này phái một chiến sĩ thức tỉnh nữ đi vội vã đi tới trước mặt Sở Vân Thăng, trong tay còn ôm theo một đống thức ăn.

    Sở Vân Thăng cảnh giác đứng lên, chỉ kiếm Thiên Ích về phía nàng, ý bảo nàng không được đến gần.

    Cô gái cười cười, giơ những thức ăn trong tay lên, nói với giọng thành khẩn: "Sở đại ca, chúng tôi thật lòng muốn hợp tác, đây là thức ăn của toàn bộ mọi người chúng tôi, dùng làm điều kiện để hợp tác với ngài."

    Sở Vân Thăng không thèm nhìn thức ăn trên tay nàng, chỉ lạnh như băng nói: "Các người căn bản không đáng cho ta tin tưởng, chuyện hợp tác không cần phải bàn nữa, thức ăn của các người ta cũng không cần, đem đi đi!"

    Cô gái cắn cắn môi, lộ ra dáng vẻ hết sức đáng thương, khẩn cầu: "Sở đại ca, chỉ khi anh giúp chúng tôi một tay, chúng tôi mới có thể sống sót, van anh..."

    Sở Vân Thăng giơ kiếm lên, nhưng không nhúc nhích chút nào!

    Đối diện với sống chết, hắn rất tỉnh táo, mình và những người này, số người có thể chạy thoát tuyệt đối sẽ không vượt quá hai bàn tay!

    Bọn họ mà không chết, thì chính là mình chết!

    Cái trò giả bộ đáng thương của cô ta, Sở Vân Thăng hoàn toàn không đếm xỉa đến!

    Cô gái bất đắc dĩ cười khổ một tiếng, chậm rãi xoay người như muốn đi.

    Sở Vân Thăng vừa định thả kiếm Thiên Ích xuống, đột nhiên trong lòng rung lên, bởi vì hắn tu luyện theo pháp tắc hấp thu nguyên khí thiên địa trong sách cổ, nên đối với sự biến hóa của nguyên khí xung quanh thân thể vô cùng mẫn cảm, lúc này, hắn có thể cảm giác được năng lượng nguyên khí trên người cô gái kia đang bắt đầu dao động một cách khác thường!

    Muốn đánh lén ta? Sở Vân Thăng suy nghĩ cực nhanh, đâm kiếm ra ngoài!

    Quả nhiên, cùng lúc đó cô gái đã xoay ngược người lại, những thức ăn trên tay đều ném xuống đất, để lộ ra một thanh dao găm rực lửa, đâm về phía Sở Vân Thăng.

    Những đồng bọn khác của nàng cũng lập tức lao lên, mỗi người đều thi triển ra thủ đoạn tấn công mạnh nhất của mình, ầm ầm đánh tới Sở Vân Thăng, chỉ nghe lão già hô: "Các anh em, giết hắn, đoạt lấy chiến giáp và bảo kiếm lợi hại nhất của hắn, chúng ta mới có thể chạt thoát..."

    Lời hắn còn chưa dứt, kiếm của Sở Vân Thăng đã lướt qua, đầu rơi máu chảy!

    Kiếm Thiên Ích tràn đầy nguyên khí bản thể trong tay hắn lúc này, cho dù là Xích Giáp Trùng cũng không cách nào chống lại, chứ đừng nói đến một chiến sĩ hệ hỏa đang toàn lực tấn công!

    Cô gái đến chết mà trong tay vẫn nắm chặc lấy thanh dao găm, chỉ đáng tiếc là nàng không thể nào thực hiện được như mong muốn.

    Sở Vân Thăng đưa chân đá thân thể cô gái cố gắng đánh lén hắn ra, ngăn cản sự tấn công của những người khác, trong nháy mắt cô ta đã bị những kỹ năng của đồng bọn xé nát thành mảnh nhỏ!

    Sở Vân Thăng còn chưa thể hiểu được tại sao những người này lại đột nhiên muốn ra tay ám sát hắn, đây vốn chẳng phải là một ý tưởng hay ho gì!

    Nhưng hắn lại quên mất, bản thân hắn một mực thể hiện ra uy lực hết sức mạnh mẽ của chiến giáp và kiếm Thiên Ích trước mặt người khác, tạo cho bọn họ cảm giác như bản thân là dựa vào hai thứ bảo bối này mới có thể oai phong một cõi.

    Mục đích của lão già gầy gò rất đơn giản, nếu đi ra ngoài là chịu chết, tòa nhà sụp xuống không chết cũng bị thương, thời gian càng lâu thì côn trùng kéo tới càng chết, trên dưới trái phải thậm chí là cả chính giữa đều là chết, vậy thì không bằng chọn lấy một cách tương đối nhẹ nhàng hơn!

    Trong mắt họ, tuy Sở Vân Thăng rất mạnh, thế nhưng còn chưa thể so với quái vật lửa, nếu không hắn đã sớm ra ngoài rồi. Thay vì phải đối diện với con quái vật lửa mà không có chút hy vọng nào, không bằng cùng nhau dốc sức giết chết Sở Vân Thăng, chí ít còn có mấy phần chắc chắn!

    Có chiến giáp và bảo kiếm của Sở Vân Thăng, lão già gầy gò cảm thấy bọn họ sẽ có hy vọng rất lớn để đối phó với quái vật lửa!

    Cho nên đầu tiên là lão phái cô gái đến đánh lén, sau đó bọn họ cùng nhau vây công Sở Vân Thăng.

    Chỉ là lão không hề tưởng tượng được là Sở Vân Thăng quá mnhj mẽ, mạnh đến độ hắn khó có thể tưởng tượng, không chỉ sớm phát hiện ra hành động của bọn họ, mà càng khiến bọn họ hoảng sợ hơn là, chỉ một kiếm của Sở Vân Thăng thôi cũng đã dễ dàng chém rơi đầu cô gái!

    Có điều nếu đã vạch mặt, như tên đã lên dây, không bắn không được!

    Lão già cao gầy vừa tấn công vừa như khuyên bảo: "Sở tiên sinh, chúng ta biết cậu rất lợi hại! Chúng ta dù cho không giết được cậu, nhưng tối thiểu cũng có thể khiến cậu trọng thương, đến lúc đó, cậu có ra ngoài cũng nhất định không đánh lại quái vật! Chỉ cần cậu giao bảo kiếm và áo giáp ra, người của chúng ta sẽ mở đường, nói không chừng còn có thể sống sót!"

    Sở Vân Thăng hừ lạnh một tiếng: "Nằm mơ đi!"

    Mũi chân hắn nhấn xuống đất, thân thể lập tức bay lên không, một kiếm chém ngang sàn nhà, hắn muốn chém sụp nó xuống!

    Lão già gầy gò kinh hãi, lập tức nói: "Các anh em, hắn hôm nay đã liên tục đối kháng với sáu con quái vật lửa, đã sức cùng lực kiệt, bây giờ chính là cơ hội tốt nhất để giết chết hắn!"

    Nói xong, lão già tự mình thi triển ra tuyệt kỹ, một chùm băng tuyết to lớn bắn thẳng về phía Sở Vân Thăng!

    Kiếm Thiên Ích của Sở Vân Thăng sắc bén cỡ nào, lại thêm cả nguyên khí bản thể, không tốn chút công sức đã chém đứt sàn nhà, nhanh nhẹn tránh né bốn phía, né qua các loại tấn công của bọn họ. Sở Vân Thăng vẫn luôn rất tỉnh táo, kẻ địch nguy hiểm nhất của hắn không phải là những chiến sĩ thức tỉnh này, mà là con quái vật lửa bên ngoài kia, cho nên hắn phải gắng tránh cho việc dính phải những đòn tấn công của bọn họ mà khiến thực lực của mình bị yếu đi.

    Ầm!

    Toàn bộ sàn nhà, dưới sự phá hoại của Sở Vân Thăng, rốt cuộc không thể chịu nổi nữa, nặng nề đập xuống dưới!

    Sở Vân Thăng giơ kiếm xông lên trên, chém nát khối xi măng cốt thép, lao ra! Cùng lúc đó, liền nghe thấy những tiếng kêu gào của chiến sĩ thức tỉnh bị đè trúng liên tiếp vang lên!

    ----o0o----

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Bàn luận: Tại đây

    Góp ý: Tại đây

    ---QC---


  10. Bài viết được 115 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    aliking,ashley02,BaBeo,ball_fly103,banhdacua25,batuocdenqn,Bình Bụng Bự,Bảo Diệp Tường,bchieuvip,boyvt_10,BTT,bwnccao,cauthua,chichi1111,chl10808,cuongi17,cuonglong,daimatroi,Darkpinces,DarkTime,dau_dat,david19,devilbat15,docconhan,doianchao,Done272,dungcoixuong,duy_dt12,freejack,hellflame4168,heogay83,hieudtd,hiihii,Hoàng Giang,honchong,hotfam501,htluu,huyquoc52,IS3,jerry13774,jinling,julyfunny7,khacvu,kiddsun,kingdoom12,klman,krusk,kungai,Kurosaki Ichigo,langlac,liangjun,lightbulldog,linhhien789,Longinus,masterdin,minhfabregas,minhsbv,minhtan11d1,momoi,monokuroo,mrblackpig,mrdjeu,namliem,nam_god,neverwon,ngoinhathienthu,ngokhong,ngoyui,nguyen9697,nguyennhungoc,nhbinhdbp,nherangcuoi,nhmclnhh,nhoctaxxx,nqtien9x,nsguyenan,odin,onggia_7x,phiêu!,pnhuy,polonezvn,qtdevil,Rainboy_love_n44ever,Riddles,ruoigiabattu,sanotaro,sasuketaki02,Siskem,soccerrec28,soidencodon,sonmap@,sosos,spidermanlucky,taandta,TửLinh,TheKiller,ThiênHà,thoike123,thunreigu,tijikama,tntkxx,trungninja,truong93,tuan_ohyeah,tungnkst,tung_hp,tuongmaythenao,tuongvan4545,tuquy123,VietStar1711,Vita,voquan,votheman86,windtran3110,zushi,
Trang 16 của 61 Đầu tiênĐầu tiên ... 6141516171826 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status