Ta bực nhất là những lần nưc cố gắng lên xuống, bọn chúng nó (sorry mọi người ) cứ bám đít phía sau, hưởng hết lợi ích, để nưc xông pha đến lúc xong việc rồi lại tỏ vẻ ta cũng ko muốn thế, ta chưa dứt tình đc, ta muốn trở về hiếu thuận cha ta, huynh trưởng của ta... mej chúng nó, bọn khốn khiếp
thằng anh sau này ít đất diễn, con mụ mẹ lại thêm 1 lần làm ta hộc máu nữa khi lão tra cha đi theo namc đánh giặc. mụ ấy dám trách móc nưc là làm hại lão tra cha vất vả nguy hiểm khó khăn... rồi còn để mặc nưc bị con công chúa bắt đi gài bẫy. thật sự, khi Tưởng ông ngoại tát mụ ấy, ta thấy quá muộn và quá nhẹ nhàng
có thể là ta vô tình vô nghĩa nhưng lo lắng yêu thương cái bọn như vậy, ta ...................
*hà cua* amen.