âm dương thái cực được thể hiện bởi đồ án thái cực âm dương ngư.mỗi ngư là một thái cực.trong ngứ có ngư nhãn đối lặp với ngư tượng trương cho âm cực sinh dương.dương cực sinh âm
âm dương thái cực được thể hiện bởi đồ án thái cực âm dương ngư.mỗi ngư là một thái cực.trong ngứ có ngư nhãn đối lặp với ngư tượng trương cho âm cực sinh dương.dương cực sinh âm
Dương: tính chất của dương là động, cương, nhiệt, quan trọng nhất là động
Âm: tính chất của âm tĩnh, nhu, hàn
Về tứ tượng, thì thái dương là thuần dương vô âm, thiếu âm là dương trung hữu âm, thiếu dương là âm trung hữu dương, thái âm là thuần âm vô dương
Chớ nên lấy tứ tượng ra ghép vô truyện, vì thế thì cực kì khó logic , mình nói thật đấy
Còn quẻ đoài ko phải là ao hồ, dịch đúng của nó là trạch ( đầm, cái gì lõm vào đất thì gọi trạch), tính của nó là vui vẻ, thích thu gom, đối với quẻ Cấn ( cái gì lồi lên ) quẻ đoài ứng kim khí là theo hậu thiên bát quái, ứng với phương tây, mùa thu là mùa gặt lúa :3
Nói sơ sơ là vậy, nếu bạn có nhã ý thì có thể liên lạc với mình, mình biết ko nhiều nhưng mà để áp vào trong truyện bình thường chắc cũng đủ
đọc Minh Triết Việt, của tg Ng Vũ Tuấn Anh, xem sao
Tông ta toàn spamerPhàm nhân tu tiên Tông, LKK tầng 4
Mình nghĩ vế 1 thì đúng rồi. Tuy nhiên có một số trường hợp thì vế 2 cũng xảy ra ví dụ như : khi nói về dòng điện trong kim loại thực tế là các proton (điện tích dương) chỉ dao động tại chỗ, còn các electron (điện tích âm) thì lại chuyển động và tạo nên dòng điện.
Có thể áp dụng sự đặc biệt này khi viết truyện đại loại như một trường hợp đặc biệt tạo nên một loại năng lương mới hoặc một trường phái mới
Thấy có người nghiên cứu kinh Dịch dưới cái nhìn của chủ nghĩa Mác, mình thật bội phục quá đi.
Giải thích sơ lược cho chủ topic: Âm và dương là tiêu biểu cho hai mặt đối nhau, như hai mặt của một tờ giấy. Như một đồng tiền (xu), chúng ta có thể quy ước một mặt là dương, một mặt là âm. Còn mặt nào là dương, mặt nào là âm, cái đó là do ta quy ước.
Về tứ tượng, có thể hiểu đơn giản là thái là nhiều, thiếu là ít, hoặc thái là già, thiếu là trẻ. Thái dương là phần dương nhiều, phần dương đã thịnh. Thái âm là phần âm nhiều, phần âm đã thịnh. Thiếu dương là phần dương ít, phần dương mới sinh. Thiếu âm là phần âm ít, phần âm mới sinh. Người xưa quan niệm mặt trời đại biểu cho dương, mặt trăng đại biểu cho âm, nên lấy thái dương và thái âm để đặt tên. Chứ thái dương không chỉ có mặt trời, thái âm không chỉ có mặt trăng.
Về bát quái, đoài là trũng, đối với cấn là cao. Nếu nói đoài cũng là nước, vậy trùng với khảm, thì cũng có thể nói cấn cũng là đất, vậy trùng với khôn còn gì.
Thực ra, âm dương, tứ tượng, bát quái là cách "chia để trị", là những hệ phân loại mà người xưa dùng để phân loại tự nhiên. Tùy cách phân loại, người ta có thể chia mọi thứ làm 2 loại (lưỡng nghi), làm 4 loại (tứ tượng), làm 8 loại (bát quái), làm 64 loại hoặc hơn... Ấy cũng chỉ là những cách phân chia thôi. Bạn hoàn toàn có thể tự tạo lập một cách phân chia mới theo ý của bạn, nếu bạn muốn.
Hỏa hồng Nhật Tảo oanh thiên địa
Kiếm bạt Kim Biên khốc quỷ thần
Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)