TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng

Bình chọn: Bạn cảm thấy truyện như thế nào?

Trang 21 của 21 Đầu tiênĐầu tiên ... 11192021
Kết quả 101 đến 104 của 104

Chủ đề: [Dị Giới] Vô Biên Đại Lục Phiêu Lưu Ký - Trà xanh huynh đệ

  1. #101
    Ngày tham gia
    Dec 2014
    Đang ở
    Nga
    Bài viết
    154
    Xu
    0

    Mặc định

    Vô Biên Đại Lục Phiêu Lưu Ký
    Tác giả: Trà Xanh Huynh Đệ
    Chương 100: "Thế lực tại Đế Đô"


    Lúc này, Kim Hậu đang đứng cười gượng trước mặt Ngọc Dung. Còn cô nàng Ngọc Dung lại đứng khoanh tay nhìn hắn, ánh mắt lâu lâu còn liếc sang Kiều Ảnh. May mắn thay, Kiều Ảnh đã thay đồ, trên người cô nàng đang mặc một bộ nữ phục đơn giản.


    "Cậu nói cậu đi đâu??" - Ngọc Dung liền hỏi.


    "Tôi.. đi kiếm ít thức ăn..." - Kim Hậu cười gượng gãi đầu.


    "Ừm.. Thức ăn của cậu đây à??" - Ngọc Dung hếch cằm về phía Kiều Ảnh kia, giọng cô nàng có chút gì đó khác biệt.


    "Thật ra là... cô nàng này cũng muốn tới Đế Đô. Thấy tiện đường nên mời cô nàng đi chung." - Kim Hậu cười gượng, tìm một cái lý do đơn giản nhưng lại vô cùng khó tin.


    "Ừm... Chứ không phải nổi máu dâm tặc lên khi thấy con gái nhà người ta xinh đẹp quá à??" - Ngọc Dung liền mỉa mai.


    "Đâu.... đâu có.." - Kim Hậu cúi đầu xuống. Hắn cũng cảm thấy có chút chột dạ.


    "Hừ...Đáng ghét." - Ngọc Dung chậc lưỡi.


    "Thôi nào... Đừng giận nữa nhá. Tôi làm đồ ăn ngay đây." - Kim Hậu cười gượng, tay hắn lúc này cầm lấy bốn con gà rừng.


    Ngọc Dung không nói gì nữa. Ông bác Tề Tương ở gần đó nhìn Kim Hậu với ánh mắt cười như không cười. Còn Kim Hậu khẽ đưa ánh mắt nhìn Kiều Ảnh, sau đó thở dài nhẹ nhõm. Dù sao cũng giữ được cái bí mật của cô nàng Kiều Ảnh rồi.


    "Haiz... Lỡ tay cứu người, không được cái gì lại thêm cái danh háo sắc, dâm tặc. Mà mẹ trẻ này cũng có vừa đâu. Hóa Nguyên Cảnh đấy, lơ mơ với mẹ trẻ này thì chết chắc." - Kim Hậu thầm than.


    Sau đấy, Kim Hậu liền bắt tay vào bếp. Đầu tiên hắn bắt một nồi nước. Trong lúc chờ nước sôi, Kim Hậu lại lấy nào là tỏi ra giã nhuyễn, sả thì xay từng mảnh nhỏ, ớt thì thái nhỏ. Tiếp theo hắn liền lấy một cái chén nhỏ, đổ một ít nước mắm, đường, ngũ vị hương ra. Rồi bỏ tỏi, sả, ớt vào chén đó.


    Một lúc sau, cảm giác được nước có vẻ sắp sôi, Kim Hậu nhanh chóng quăng từng con gà vào ngâm trong 5, 10 phút rồi lấy ra cạo sạch lông. Xong 4 con gà, Kim Hậu lại rưới từng muỗng gia vị lên 4 con. Vì để thấm gia vị cho nhanh, Kim Hậu dùng cả đấu khí ép chặt lên 4 con gà, để từng sợi đấu khí đem gia vị thấm nhanh vào da thịt con gà.


    Làm xong xuôi, hắn liền dùng giấy bạc gói bốn con gà lại, rồi ném vào trong đống lửa. May mắn là hắn mua sắm đầy đủ mấy thứ "không liên quan" gì mấy đến tu luyện cho nên mới có bữa ăn ngon vầy. Không thì chỉ có nước ăn thịt khô mãi thì ngán tận cổ rồi.


    Nướng được khoảng nửa tiếng, Kim Hậu liền lôi ra đem cho từng người thưởng thức. Ngọc Dung thì không lạ mấy, cô nàng cũng từng thấy Kim Hậu nấu ăn nên không có gì ngạc nhiên. Ông bác Tề Tương thì giống như là có chút ngạc nhiên thôi, giống như là được kể rồi mà giờ mới chứng kiến vậy. Chỉ có Kiều Ảnh là ngạc nhiên nhất. Bởi cô nàng không ngờ là có một người con trai biết nấu ăn.


    Và điều làm cô nàng bực tức hơn nữa là cái tên này lại nấu ăn ngon hơn cả con gái nữa chứ. Mọi cảm xúc tức giận của cô nàng đều trút vào con gà nướng thơm ngon kia. Mà tức giận chẳng được bao lâu thì cảm giác thỏa mãn, hạnh phúc khi ăn ngon ập tới, làm Kiều Ảnh cũng muốn lâng lâng, cười mãn nguyện.


    "Đây là món gì thế??" - Ngọc Dung liền hỏi, cô nàng là người xử con gà nhanh nhất trong cả bọn, trên khóe môi vẫn còn vương vấn vài vết mỡ.


    "Gà nướng." - Kim Hậu cười nói. - "Thật ra tôi muốn làm món gà nướng khác cơ. À mà thôi, ăn đi đừng nói nữa."


    Sau khi xong bữa, bọn họ nhanh chóng lên đường. Tối ngày thứ hai, bọn họ đã tới cửa thành Đế Đô. Sau khi qua một số thủ tục, bọn họ cũng đã nhập được thành.


    Nhìn Đế Đô sang trọng trước mắt, Kim Hậu cũng có một chút choáng ngợp. Nói thế nào đi chăng nữa thì Kim Hậu cũng là một tên cực kỳ không thích náo nhiệt, chốn đông người.


    "Cậu không ổn sao??" - Ngọc Dung là người đầu tiên phát hiện, liền lên tiếng hỏi.


    "Không sao. Chúng ta tìm một nơi ở tạm đi." - Kim Hậu liền nói sau vài hơi hít thở để lấy lại tinh thần.


    Ba người Kim Hậu liền đi kiếm một nơi để nghỉ ngơi. Sau khi dằn co mãi, cuối cùng, Kim Hậu cũng phải chịu thua Ngọc Dung, đành phải ở kép với cô nàng tiếp. Bởi vì đơn giản là tiền của Ngọc Dung cũng gần hết rồi, chính sách đang eo hẹp. Mà Kiều Ảnh thì mới quen biết, không thể mặt dày xin mượn tiền được.


    Sau khi ba người về phòng, tầm 5 phút sau, Kiều Ảnh bước qua phòng của Kim Hậu thì thấy hai người họ đang ngồi nhìn nhau, ánh mắt nghiêm túc.


    "Bây giờ chúng ta cần thông tin nhiều nhất có thể về Đế Đô." - Kim Hậu liền nói vấn đề mấu chốt. - "Có được thông tin, chúng ta có thể tránh những mối họa không cần thiết."


    "Nhưng mà biết tìm thông tin ở đâu??" - Ngọc Dung nhăn mày nói, cô nàng cũng là người mới tới Đế Đô, tuy nghe một chút về nơi này nhưng cũng hoàn toàn là mù tịt mà thôi.


    "Để tôi nói cho nhé." - Kiều Ảnh liền lên tiếng, bước vào trong, ngồi xuống một cái ghế. - "Đế Đô có ngũ đại gia tộc, gồm Lăng gia, Vũ gia, Hồng gia, Vân gia và Hoàng thất. Ngoài ngũ đại gia tộc, có ba thế lực khác gồm Kiếm Tông, Dược Sư Công Hội và Kim Ngân Thương Hội."


    "Ồ. Đúng là long xà hỗn tạp." - Kim Hậu liền thở dài nói. Ngũ đại gia tộc, ba thế lực lớn trong một nơi, tình huống này rất nguy hiểm nếu vô tình chọc giận ai đó. Chưa kể nếu như chọc giận một đệ tử nào đó của Ngũ đại gia tộc, mà người đó lại nằm trong Kiếm Tông hoặc Dược Sư Công Hội thì lại càng chết.


    "Kiếm Tông là thế lực ngoại bang, vào nơi này để kiến tạo một môn phái. Sau nhiều năm trùng tu, chiêu nạp môn sinh, thế lực đã ngang với Hoàng thất. Và được Hoàng thất phong là Hộ quốc môn. Chỉ khi quốc gia gặp nạn, Kiếm Tông mới thực sự ra tay, còn không thì họ chẳng buồn đếm xỉa." - Kiều Ảnh lại tiếp tục nói.


    "Vậy sao?? Vậy thì cũng đỡ phiền phức một chút." - Ngọc Dung liền nói, ánh mắt hiện lên chút tinh nghịch.


    "Không đâu. Vẫn phiền đấy. Nếu như chọc đệ tử Kiếm Tông, chúng ta vẫn có thể tiêu. Vì vậy, ngàn lần không nên đắc tội bất kì ai." - Kim Hậu nhìn Ngọc Dung, ánh mắt tràn đầy nghiêm khắc. - "Cô nói tiếp đi." - Kim Hậu nhìn sang Kiều Ảnh.


    "Dược Sư Công Hội là một tổ chức cho Luyện dược sư. Đơn giản vậy là đủ hiểu rồi. Người đứng đầu Dược Sư Công Hội nơi này tên là Cuồng Si. Đúng với tên, hắn là một kẻ si mê luyện dược đến điên cuồng, mới 40 tuổi đã là Ngũ phẩm Luyện dược sư, cấp bậc Vương Nguyên Cảnh. Bên dưới là 4 người Tứ Phẩm, 7 người Tam Phẩm. Dược Sư Công Hội là thế lực trung lập, không bao che cho ai và cũng không lệ thuộc ai. Dù sao đó cũng là tính cách của đám Luyện dược sư." - Kiều Ảnh lại tiếp tục đưa ra các thông tin.


    "Ngũ phẩm?? Vương Nguyên Cảnh?? Không ngờ nơi này lại có một người như thế." - Kim Hậu liền hít vào một hơi để cảm giác chấn động của hắn tiêu hao bớt.


    Mặc dù hắn có một sư phụ tuyệt đỉnh công phu, nhưng suy cho cùng hắn cũng không rõ sư phụ của mình mạnh mẽ đến mức nào. Thế nhưng Ngũ phẩm Luyện dược sư và Vương Nguyên Cảnh, Kim Hậu lại dễ dàng tưởng tượng nó như thế nào so với thực lực thật sự của Bạch lão.


    "Kim Ngân Thương Hội là một thế lực kinh doanh buôn bán. Hàng hóa từ họ chất lượng vô cùng tốt. Có điều thế lực đằng sau Kim Ngân Thương Hội cho đến giờ vẫn chưa ai biết tới, nhưng cũng không có kẻ nào dám hoài nghi. Bởi vì từng có một thế lực có Hoàng Nguyên Cảnh muốn cướp bóc Kim Ngân Thương Hội, kết quả thế lực kia hoàn toàn bị tiêu diệt." - Kiều Ảnh nói ra, hơi thở của cô nàng cũng có chút gấp gáp – "Chỉ bởi một người."


    "Chỉ một người???" - Kim Hậu cùng Ngọc Dung cùng thốt lên.


    "Ừ.. Chỉ một người." - Kiều Ảnh nói xong liền đứng dậy đi về phòng.


    Trước khi bước ra khỏi phòng, ánh mắt cô nàng thấy gì đó rồi khẽ gật đầu xuống.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Mọi ý kiến đóng góp các bạn có thể VÀO ĐÂY để chém gió và bàn luận.
    ---QC---
    Uống trà xanh cho nó lànhHidden Content


  2. Bài viết được 4 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    160619922,ComradeH,Darkzergling,hailam1991,
  3. #102
    Ngày tham gia
    Dec 2014
    Đang ở
    Nga
    Bài viết
    154
    Xu
    0

    Mặc định

    Vô Biên Đại Lục Phiêu Lưu Ký
    Tác giả: Trà Xanh Huynh Đệ
    Chương 101: "Dự tính"



    Khoảng chừng nửa tiếng sau, Kim Hậu sau khi khuyên Ngọc Dung ở lại phòng nghỉ ngơi, còn hắn thì qua phòng của Kiều Ảnh để nói chuyện.

    "Hm...Kiều Ảnh. Cho tôi hỏi là liệu Kim Ngân Thương Hội có nhận làm ăn, hợp tác gì không?" - Kim Hậu ngồi thẳng lên trên ghế, một tay chống cằm, đôi mắt nhìn về phía Kiều Ảnh đang ngồi đối diện.

    "Tất nhiên rồi, nhưng cũng còn phải xem đó là việc gì. Về phần thù lao thì sẽ do hai bên quyết định." - Kiều Ảnh không hiểu Kim Hậu hỏi vấn đề này là vì cái gì.

    "Vậy Kim Ngân Thương Hội có nhận nhiệm vụ tìm kiếm thông tin không? Nhất là thông tin về các loại võ kỹ, đấu kỹ, thân pháp, ma pháp hay thậm chí là.. tà thuật?" - Kim Hậu sắc mặt nghiêm trọng hẳn lên.

    "Hẳn là có. Dù sao thì nếu trả thù lao xứng đáng, họ tất nhiên sẽ nhận." - Kiều Ảnh khoanh tay lại đáp, ánh mắt cô nhìn Kim Hậu trở nên hơi nghiêm túc, dường như là đang muốn quan sát xem Kim Hậu có ý định gì.

    "Vậy... tổ chức của cô thì sao? Có nhận loại nhiệm vụ như thế không?" - Kim Hậu liền hỏi, hai tay hắn lúc này cũng vô thức nắm chặt lại.

    "Có." - Kiều Ảnh thản nhiên gật đầu.

    "Vậy thì tốt rồi." - Kim Hậu khẽ thở phào nhẹ nhõm thả lỏng người ra, có tổ chức của Kiều Ảnh và Kim Ngân Thương Hội, việc tìm kiếm tung tích về tà thuật trên người Ngọc Dung có lẽ sẽ dễ dàng hơn một chút. Hắn muốn nhanh chóng phá bỏ tà thuật này, cho dù không phá được cũng phải tìm kiếm thông tin về nó. Chỉ cần có thông tin, Bạch lão sẽ biết được thứ cần làm thôi.

    "Ngươi hỏi vậy có ý gì sao?" - Kiều Ảnh có chút phòng bị, dù sao Kim Hậu cũng là người đang nắm thóp cô nàng.

    "À thì có chút chuyện tôi muốn nhờ nhưng việc này để sau hẳn nói. Còn một việc khác nữa, cô vốn là sát thủ thì hẳn là phải biết dịch dung thuật đúng không? Liệu cô có thể dạy tôi một chút công phu có được không?" - Kim Hậu ánh mắt mong chờ nhìn Kiều Ảnh. Một kẻ như hắn, Đấu khí cùng Ma pháp song tu, là một tồn tại vô cùng đặc biệt bởi vậy hắn cũng không muốn phải phô trương quá mức. Thế nên nếu như có thể dàn dựng, đóng giả thành hai thân phận khác nhau thì hắn cũng sẽ dễ dàng hành động hơn một chút.

    "Ta biết. Nhưng ngươi muốn lấy gì để trao đổi?" - Kiều Ảnh liền lấy ra một cuốn sách đặt xuống bàn, trên bìa sách ghi ba chữ "Dịch dung thuật".

    "Hừm... Vậy tôi sẽ trả cô bằng một viên Sinh Cơ Đan Tam phẩm được chứ?" - Kim Hậu cũng không nghĩ ngợi gì nhiều liền cắn răng nói. Trong kho tàng của hắn lúc này, ngoại trừ một số ít đan dược nhất phẩm Hồi Khí Đan, thì chỉ có viên Sinh Cơ Đan này là giá trị liên thành cao nhất hiện tại hắn có thể có. Nhưng vì dịch dung thuật đối với hắn cũng khá là quan trọng nên hắn nghĩ cũng chỉ có thể đánh đổi bằng thứ này.

    "Cái gì? Sinh Cơ Đan?" - Kiều Ảnh hơi giật mình, ngạc nhiên nhìn hắn. Sinh Cơ Đan - tam phẩm đan dược thuộc loại đan chữa thương vô cùng tốt. Đối với thể trạng vẫn còn đang bị nội thương vì di chứng cưỡng ép thi triển ra vũ kỹ lần trước của nàng thì Sinh Cơ Đan quả đúng là bài thuốc chữa đúng bệnh. Chỉ có điều là loại đan dược này cũng khá là trân quý, ở trong tổ chức của nàng cũng chỉ có sát thủ thuộc tầng lớp cao tầng mới có tư cách được dùng. Tuy rằng, nàng cũng không phải là không có địa vị ở bên trong tổ chức nhưng Sinh Cơ Đan vẫn là rất ít khi mới được nhìn thấy.

    "Phải, nếu không tin thì xin mời cô cứ kiểm tra." - Kim Hậu liền phất tay, lấy ra một chiếc bình sứ trong chiếc giới chỉ mà hắn lượm được từ 5 người kia ra đặt lên bàn. Hắn cũng không dám đặt viên Sinh Cơ Đan vào trong chiếc giới chỉ của mình bởi vì Kiều Ảnh chỉ biết hắn có một chiếc giới chỉ cướp từ đám người kia thôi.

    Mặc dù lúc này vẫn còn bán tính bán nghi, nhưng khi Kiều Ảnh cầm chiếc bình sứ lên rồi mở nắp ra rồi thì lập tức một mùi hương thơm ngát làm sảng khoái tinh thần liền mãnh liệt tỏa ra khắp căn phòng khiến cho vẻ mặt của cô nhất thời bị đình trệ.

    "Thật sự là Sinh Cơ Đan!" - Kiều Ảnh âm thầm chấn kinh.

    "Vậy cô thấy..."

    "Được rồi, thành giao!"

    Không đợi Kim Hậu phải hỏi dò, Kiều Ảnh liền lập tức đồng ý.
    "Vậy thì cám ơn cô nhé!" - Kim Hậu thấy mọi việc diễn ra suôn sẻ như thế thì cũng vui mừng rối rít cám ơn, tay thì vội vàng cầm ngay lấy cuốn sách ở trên bàn.

    "Khoan đã! Cái này không cần thiết."

    Thấy Kim Hậu vội vàng như thế, Kiều Ảnh nghĩ nghĩ một thoáng rồi bỗng giật lại cuốn sách trước sự ngỡ ngàng của hắn.

    "Cuốn sách này chỉ là hàng giả. Đợi ngày mai ta sẽ đích thân hướng dẫn ngươi cách dịch dung." - Kiều Ảnh liền giải thích.

    "Ơ?... Vậy sao?" - Kim Hậu ngẩn tò te, đổ mồ hôi hột. Hắn cũng không nghĩ cô nàng này lại còn đề phòng hắn tới mức này. Nhưng nếu đối phương đã có động thái rút lại cạm bẫy như vậy thì hắn cũng yên tâm đôi chút.

    "Vậy thì cám ơn cô đã nương tay nhé. Còn viên Sinh Cơ Đan này cô cứ cầm đi vậy." - Kim Hậu xoa hai tay, cười cười lấy lòng rồi lặng lẽ rời đi

    "Hừ! Tên này thật sự bị ngốc sao? Nói gì cũng tin rồi cứ thế mà đi? Cơ mà tại sao ta lại nương tay với hắn chứ?" - Kiều Ảnh chờ lúc Kim Hậu đi khuất khỏi tầm mắt, rồi lại nhìn vào viên đan dược nằm trong lọ thủy tinh kia thầm lắc đầu nói.

    Kim Hậu lúc này về lại phòng thì thấy Ngọc Dung đang nằm ngủ trên giường. Hắn khẽ bước tới chiếc bàn, tay lấy cuốn sách mà Bạch lão đã đưa cho hắn ra để đọc. Bạch lão đã có lệnh, hắn không dám không nghe. Chẳng biết chuyện gì sẽ tới nếu hắn không nghe lời sư phụ, cho nên dù có lười biếng thế nào thì hắn cũng phải cố gắng đọc cuốn sách này.

    May mắn thay, cuốn sách này rất là mỏng, nói là sách thì hơi quá, giống như là mấy tờ giấy đóng thành một sấp thôi. Dẫu vậy, bên trong cuốn sách này lại là những thứ liên quan tới cách thức luyện dược, trong đó còn có một số tâm đắc của Bạch lão ghi lại cho hắn. Càng đọc, Kim Hậu càng đỏ mặt, tía tai bởi vì bên trong đó toàn là những lỗi mà hắn thường xuyên mắc phải.

    Có điều, qua những dòng chữ trên giấy, hắn cảm thấy Bạch lão rất lo cho hắn, từng cách sửa chữa lỗi lầm, điểm chú ý,... đều được Bạch lão ghi chép cẩn thận.

    "Sư phụ." - Kim Hậu khẽ gọi.

    "Chuyện gì??" - Bạch lão đáp lại, có điều lão không hề xuất hiện, chỉ là giọng nói truyền thẳng vào đầu Kim Hậu.

    "Con có kế hoạch thế này. Sư phụ nghe một chút." - Kim Hậu nói.

    "Để ta xem, kế hoạch của ngươi lần này làm ta ngạc nhiên thế nào." - Bạch lão hứng thú đáp. - "Mặc dù là ngươi không được thông minh, lại là một tên tự ti, nhát cáy, nhưng nhiều lúc có mấy cái sáng kiến cũng được."

    "Sư phụ." - Kim Hậu liền gắt lên. - "Đầu tiên con muốn hóa trang thành một người khác nhờ Dịch dung thuật. Dùng thân phận này tiến hành giao dịch, thu mua các dược liệu của Tinh Mạch Đan. Ngoài ra trong thời gian này con tính sẽ nhanh chóng nâng cao công phu luyện dược rồi đi thi khảo hạch ở luyện dược sư công hội. Ngoài ra còn phải thu mua Huyết Vân Thảo cho việc của Ngọc Dung nữa." - Kim Hậu phần trần giải thích nói, còn phần kế hoạch còn lại, hắn dự định sẽ làm sau.

    "Ừm. Cũng tốt. Kế hoạch có vẻ ổn đó." - Bạch lão gật gù. - "Nhưng mà ta thấy ngươi cũng không cần Dịch dung thuật cho lắm."

    "Hả?" - Kim Hậu ngơ ngác.

    "Vì trong giới chỉ của ta có mấy cái mặt nạ làm từ Băng Ti Tằm mà. Lấy ra mà đeo vào là xong rồi." - Bạch lão nói chuyện lơ đãng, giọng điệu như thể chẳng có gì to tát lắm.

    "Sư phụ sao không chịu nói sớm? Người hại con mất viên Sinh Cơ Đan rồi." - Kim Hậu rên rỉ.

    "Ơ? Tại ngươi không chịu hỏi vi sư trước. Liên quan gì đến ta đâu? Ngu dốt thì tự ráng mà chịu." - Bạch lão thản nhiên nói - "À mà không. Nhìn ngươi ngu ngu vậy thôi, thể nào cũng vác lu mà chạy cho xem." - Bạch lão cười giọng có chút bỉ ổi.

    "Thôi. Khuya rồi, con muốn đi ngủ." - Kim Hậu dằn lòng nhỏ máu. Sinh Cơ Đan tam phẩm, nếu bán đấu giá thì biết bao nhiêu là tiền a.

    "Nhưng nghĩ lại thì dịch dung thuật dù sao vẫn là rất cần thiết, chí ít nếu như ngươi có thể học cách thay đổi giọng nói thì vẫn là rất đáng giá đấy. Thế nên ngày mai ngươi vẫn là đi học công phu của người ta đi." - Bạch lão vừa đấm vừa xoa rồi cũng chìm vào trong im lặng.

    Lúc Kim Hậu vừa tính nằm xuống sàn để ngủ thì hắn đã thấy Ngọc Dung nằm quay người lại nhìn hắn.

    "Cô.. còn chưa ngủ sao?" - Kim Hậu tỏ ra lúng túng.

    "Lại tính nằm đất à?" - Ngọc Dung liền hỏi.

    "Ừ thì..." - Kim Hậu gãi đầu ngại ngùng.

    "Chẳng sao cả. Đã quên tôi nói gì rồi sao? Thân thể của cậu, tôi thấy hết rồi thì cần gì ngại ngùng thêm nữa? Vả lại, cậu hiện tại là cứu tinh của Tiểu Dương. Nếu cậu có bị bệnh gì thì Tiểu Dương sẽ gặp nguy hiểm, hiểu chưa?" - Ngọc Dung thản nhiên hùng hồn nói.

    "Ơ... Ơ.." - Kim Hậu đang ngơ ngác không biết nói sao.

    "Hừ. Còn muốn thế nào nữa?" - Ngọc Dung nói xong liền xoay người áp mặt vào tường, bộ dáng như muốn đi ngủ.

    Kim Hậu đứng đó gãi đầu, ngượng ngùng một hồi lâu rồi cuối cùng cũng đi lên nằm cạnh cô nàng Ngọc Dung để ngủ. Tuy đã trải qua hai kiếp sống nhưng đây là lần đầu tiên hắn được nằm cạnh một cô gái cho nên mặt hắn lúc này nóng bừng cả lên.

    "Ngày mai phải đem mấy viên Hồi Khí Đan bán để có tiền. Cứ vầy chết người mất." - Kim Hậu thầm nhủ.

    Mà trời cao cũng có vẻ không thương xót gì hắn, lưng của hắn bây giờ lại chạm vào lưng của Ngọc Dung, bên cạnh đó còn có mùi hương thoang thoảng của cô nàng cứ xộc vào mũi lại càng làm cho hắn cảm thấy bức bối hơn. Vì vậy mà Kim Hậu bắt đầu mếu máo niệm liên tục.

    "A di đà phật. A di đà phật.....PI = 3,14159265…"

    Về phần Ngọc Dung, bản thân cô nàng lúc này cũng đang đỏ bừng cả mặt. Đây cũng là lần đầu tiên nàng tỏ ra thân mật với một người con trai như thế. Mặc dù lúc trước từng thấy thân thể của Kim Hậu rồi, nhưng lúc đó chỉ là tâm mong muốn cứu người, nên cô nàng cũng không để ý gì nhiều, chỉ thay đồ, băng bó vết thương lại cho Kim Hậu mà thôi.

    Còn bây giờ thì lại khác, trái tim Ngọc Dung cứ đập thình thịch vì xấu hổ. Được cái tấm lưng rộng của Kim Hậu đang áp vào lưng nàng lại làm cho cô có cảm giác ấm áp, an toàn. Hai người cứ như vậy lấp lửng nằm dựa vào nhau trong tư thế lưng áp lưng, khó khăn chìm vào giấc ngủ.

    Mà lúc này, ở bên ngoài căn phòng, đối diện cửa sổ phòng của Kim Hậu và Ngọc Dung từ khoảng cách rất xa. Có hai bóng đang nhìn nhau, một người gật đầu còn người kia thì khẽ ghi cái gì đó vào mảnh giấy rồi cuộn vào dưới chân một con chim ma thú thả đi. Sau đó thân ảnh hai người cùng đồng thời dần dần tan biến vào giữa màn đêm tựa như u linh dưới ánh trăng mờ ảo trong đêm trăng tròn.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Mọi ý kiến đóng góp các bạn có thể VÀO ĐÂY để chém gió và bàn luận.
    Uống trà xanh cho nó lànhHidden Content

  4. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    160619922,ComradeH,Darkzergling,
  5. #103
    Ngày tham gia
    Dec 2014
    Đang ở
    Nga
    Bài viết
    154
    Xu
    0

    Mặc định

    Vô Biên Đại Lục Phiêu Lưu Ký
    Tác giả: Trà Xanh Huynh Đệ
    Chương 102: "Gia tộc"


    Trong một căn phòng trang nhã, dưới ánh đèn ma thuật nho nhỏ, một người phụ nữ thuộc chủng tộc Elf có dáng vẻ yêu kiều, mặc bộ đồ hầu gái thanh tao đang ngồi trên trên một chiếc ghế tựa bóng loáng, còn ở trên mặt bàn toàn là những xấp giấy ghi đầy ắt chữ. Người phụ nữ đó lúc này đang cầm trên tay một bức thư và đọc rất chăm chú.

    Két...

    Vừa nghe thấy tiếng có người mở cửa, người phụ nữ liền chuyển dời ánh mắt nhìn về phía đối diện.

    "Bẩm Mai Lạp (Meira) trưởng hầu gái. Có mật thư của Song Ảnh gửi về ạ." - Một nữ hầu rất thanh tú bước vào nhẹ nhàng nói.

    "Song Ảnh? Mau đưa cho ta." - Mai Lạp liền đứng dậy chìa tay ra.

    Nữ hầu kia nhẹ nhàng đặt bức thư nhỏ vào trong tay Mai Lạp rồi nhẹ nhàng lui ra nhanh chóng.

    Mai Lạp mở thư ra nhìn lướt qua nội dung bên trong bức thư, sau đó thì liền lập tức ngồi lại vào bàn, nhanh chóng lấy bút giấy ra viết.

    "Tiểu Vân." - Vừa viết xong bức thư, Mai Lạp bèn gấp lại và lên tiếng nói.

    "Mai Lạp đại nhân gọi tôi??" - Nữ hầu lúc nãy lại một lần nữa đẩy cửa bước vào.

    "Cầm lấy phong thư này, cấp tốc đưa đến tận tay cho Ai Tề Áo (Ezio) đại nhân."

    Nữ hầu được gọi là Tiểu Vân liền cầm lấy rồi nhanh chóng biến mất tại chỗ. Còn Mai Lạp nhìn lại đống phong thư trên bàn thì thở ra một hơi. Kế đó nàng lại tiếp tục viết thêm một phong thư khác.

    "Tiểu Thúy." - Mai Lạp lại gọi.

    "Có." - Một nữ hầu khác liền xuất hiện.

    "Mang cái này chuyển cho Song Ảnh." - Mai Lạp ngập ngừng một chút rồi nói. - "Nhớ truyền thêm mệnh lệnh của ta: Lúc cần thiết, có thể dùng." - Mai Lạp liền nhấn mạnh câu cuối cùng.

    Tiểu Thúy liền cầm lấy sau đó cũng liền quay người rời đi.

    Sau khi dàn xếp xong mọi chuyện, Mai Lạp mệt mỏi dựa người vào ghế rồi kép hờ mắt lại.

    "Thiếu gia. Người nên cẩn thận." - Mai Lạp xoa lấy hai vầng thái dương, dáng vẻ tiều tụy tràn đầy lo âu.

    ...
    Ở một nơi khác, trong một thư viện đầy ắp những cuốn sách, một lão nhân đang ngồi trên ghế nhìn ra cửa sổ. Anh mắt lão hiện giờ đang toát ra một vẻ tràn đầy nhớ nhung.

    "Không biết tiểu quỷ kia hiện tại đang làm gì nhỉ? Đã đột phát tới Đấu Nguyên Cảnh chưa?" - Lão Ai Tề Áo mỉm cười thầm nghĩ. - "Đấu Nguyên Cảnh sao dễ dàng thế được. Nhưng với thiên phú của nó, chắc đã là Giả Nguyên Cảnh Lục Cấp rồi."

    "Ai Tề Áo đại nhân. Mai Lạp đại nhân có phong thư gởi cho người."

    Đúng lúc này, một vầng hào quang chợt xuất hiện, từng dòng Viễn Cổ Chú Ngữ xuất hiện rồi xoay tròn đều đặn xung quanh vầng hào qua đó, từng lớp, từng lớp. Dần dần tạo thành một ma pháp trận. Mà từ bên trong ma thuật đó liền bước ra một nữ hầu gái xinh đẹp.

    "Tiểu Vân? Có chuyện gấp hay sao mà phải dùng tới cả Truyền Tống Trận vậy?" - Lão Ai Tề Áo tỏ vẻ ngạc nhiên hỏi.

    "Mệnh lệnh của Mai Lạp đại nhân, Tiểu Vân không dám làm trái. Đây là phong thư mà Mai Lạp đại nhân cấp tốc muốn đưa tới tận tay cho người." - Tiểu Vân liền khom người dâng phong thư bằng hai tay.

    Lão Ai Tề Áo ngạc nhiên cầm lấy phong thư mở ra đọc, càng đọc, sắc mặt lão càng trầm xuống. Một hồi lâu sau, Lão Ai Tề Áo đã đọc xong phong thư, lão đưa mắt lên nhìn Tiểu Vân.

    "Tiểu Vân. Mai Lạp còn nói gì thêm nữa không?" - Lão Ai Tề Áo hỏi.

    "Không ạ." - Tiểu Vân liền đáp.

    "Được rồi. Ngươi về bảo với Mai Lạp, ta sẽ phái người tới đó. Còn về hôn sự, ta sẽ đích thân tới chỗ Branderance gia tộc để làm cho rõ ngọn ngành." - Lão Ai Tề Áo liền nói.

    "Vâng. Tiểu Vân xin lui."

    Tiểu Vân liền cung kính đáp. Sau đó nàng liền phất tay, trên bàn tay phải xuất hiện một trận pháp phức tạp, tay trái nàng liền điểm nhẹ vào mắt trận thì trận pháp hóa to ra, xoay xung quanh Tiểu Vân, đem cô nàng dịch chuyển đi.

    "Haiz.. Tên tiểu quỷ nhà ngươi. Lại làm cho gia gia phải lo lắng rồi." - Lão Ai Tề Áo cười khổ, lão làm sao mà ngờ Kim Hậu lại ở nơi thị phi như thế. - "Cơ mà Giả Nguyên Cảnh Bát Cấp, quả thật vượt ngoài dự đoán của ta."

    Không chần chờ thêm nữa, Lão Ai Tề Áo liền xoay người đi ra khỏi tòa tháp, cất bước bay lên không trung, chỉ trong chốc lát đã mất hút từ phía xa chân trời.

    ...
    Trong lúc này, Kim Hậu và Kiều Ảnh đang nói chuyện với nhau. Tất nhiên là về Dịch dung thuật.

    "Dịch dung thuật khó ở chỗ giọng nói và màu mắt. Chứ khuôn mặt thì dễ dàng rồi, kiếm cái mặt nạ nào đấy đắp lên là đủ. Giọng nói và màu mắt rất khó đổi. Để đổi giọng thì cậu cần phải đưa một ít đấu khí lên cổ, bao quanh nó, khi nói cố gắng rung động đấu khí để lệch giọng đi. Còn màu mắt thì tôi chịu, bởi vì nó là bẩm sinh, muốn đổi vô cùng khó." - Kiều Ảnh liền nói một mạch.

    "Để tôi thử vậy."

    Vì là người có kiến thức khoa học, Kim Hậu thay vì bao bọc quanh vùng cổ họng thì hắn trực tiếp bao bọc ở thanh quản, đặc biệt là phần dây thanh quản, nơi phát ra âm thanh. Sau đấy, hắn để đấu khí liên tục lưu chuyển xung quanh nó.

    "Vầy được chưa??" - Kim Hậu liền nói thử.

    Quả nhiên, giọng của Kim Hậu khác hẳn đi. Trước đó, giọng của hắn phải nói cũng khá là trầm nhưng chỉ là ở mức trung bình, nghe cũng rất thanh, nhưng bây giờ lại trầm ổn, khác xa vô cùng. Kiều Ảnh cũng vô cùng ngạc nhiên, nàng không ngờ Kim Hậu lại có thể nhanh đến vậy. Nhớ lại ngày xưa, nàng mất phải 1 2 tiếng mới có thể.

    Mỗi người có một chất giọng khác nhau, việc đó là do thanh quản mỗi người khác nhau, tần số rung của dây thanh quản khác nhau. Vì vậy, có kiến thức khoa học thế này, Kim Hậu dễ dàng thay đổi giọng nói của mình nếu biết lý thuyết vận dụng.

    "Vậy là ổn rồi đúng không??" - Kim Hậu cười nói, hắn vẫn giữ chất giọng trầm ổn đó.

    "Ừm. Được rồi." - Kiều Ảnh gật đầu, cô nàng cố che giấu sự ngạc nhiên của mình đi. Dù sao thấy Kim Hậu làm được điều mà cô phải mất gần một, hai tháng mới làm được thì quả là có chút đả kích khó chịu. - "Thay đổi màu mắt thì tôi không biết cách. Ngoài ra, muốn để Dịch dung thuật thành công hơn thì phải thay đổi cả tính cách, cử chỉ, giọng điệu. Với một khuôn mặt hoàn toàn khác thì tính cách, cử chỉ, giọng điệu, giọng nói phải hoàn toàn khác. Nếu không sẽ rất dễ bị bại lộ." - Kiều Ảnh lại nói tiếp.

    "Ừm. Tôi hiểu rồi." - Kim Hậu thở ra một hơi.

    Sau khi biết sơ qua được một ít thủ thuật, Kim Hậu liền rời khỏi phòng Kiều Ảnh rồi cất bước đi ra ngoài quán trọ. Hôm nay, hắn phải nhanh chóng bắt đầu kế hoạch, nếu không thì thời gian hai tháng sẽ rất nhanh trôi qua, lúc đó hắn có hối cũng không kịp.

    Bước vào một con hẻm vắng, đeo lên mặt một chiếc Mặt nạ làm từ Băng Ti Tằm. Bây giờ, Kim Hậu có một khuôn mặt hoàn toàn khác, đó một khuôn mặt thanh niên nom khá là thanh tú nhưng đôi mắt của hắn lại sắc lạnh không chút cảm xúc gì.

    "Bắt đầu kế hoạch thôi." - Kim Hậu cười nói, một nụ cười lạnh lẽo, giọng nói trầm ổn nhưng giống như là cách xa người vạn dặm vậy.

    Nếu bất kì ai ở đây quen Kim Hậu ở đây đều không thể nào nhận ra được Kim Hậu được nữa, bởi vì hắn bây giờ như một người hoàn toàn khác vậy.

    Lúc đi đến trước cổng chính của Kim Ngân Thương Hội, đập ngay vào mắt Kim Hậu là tràng cảnh một phường thị vô cùng khang trang, tấp nập người ra vào như trẩy hội. Vừa nhìn vào là có thể thấy được đây là một nơi rất phồn vinh và có uy tín nên mới có đông khách như vậy.

    Len lỏi qua dòng người đông đúc đi vào bên trong, Kim Hậu lại tiếp tục đưa ánh mắt đánh giá xung quanh khắp đại sảnh. Bên trong không chỉ có kiến trúc rất đẹp mắt và sang trọng mà mọi người cũng rất có ý thức quy củ, trật tự xếp hàng rất trước các quầy lẽ tân rất đàng hoàng.

    Sau khi ngó nghiêng một lát, Kim Hậu bèn mới bước tới trước một quầy lẽ tân khá là đặc biệt, khác với những quầy lễ tân thông thường chỉ toàn là những cô gái trẻ đúng đón tiếp khác nhân thì ở quầy này đúng trông coi lại là một lão nhân mặc áo bào đơn giản màu nâu đang ngồi nhắm mắt dưỡng thần.

    "Tôi muốn bán một ít đồ."

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Mọi ý kiến đóng góp các bạn có thể VÀO ĐÂY để chém gió và bàn luận.
    Uống trà xanh cho nó lànhHidden Content

  6. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    160619922,ComradeH,Darkzergling,
  7. #104
    Ngày tham gia
    Dec 2014
    Đang ở
    Nga
    Bài viết
    154
    Xu
    0

    Mặc định

    Vô Biên Đại Lục Phiêu Lưu Ký
    Tác giả: Trà Xanh Huynh Đệ
    Chương 103: "Lần đầu giao dịch"


    "Tôi muốn bán một ít đồ."

    Tiếng nói cất lên làm lão nhân đang ngồi dưỡng thần chậm rãi mở mặt tỉnh lại. Ánh mắt già nua nhưng đầy thâm thúy của lão quan sát Kim Hậu khiến hắn có cảm giác bị nhìn thấu từ đầu tới chân.

    "Tại sao ngươi tới đây? Sao không lựa chọn những quầy lễ tân khác?" - Lão nhân ôn tồn hỏi, giọng vô cùng thanh tao nhẹ nhàng nhưng đầy nội lực mạnh mẽ.

    "Tôi thích sự lựa chọn khác người." - Kim Hậu nhún vai cười đáp. Chỉ là trong khuôn mặt đang ngụy trang của hắn, nụ cười này giống như một sự thách thức, ngạo mạn của tuổi trẻ.

    "Hay cho một câu lựa chọn khác người." - Lão nhân liền gật gù cười. - "Vậy ngươi muốn bán cái gì?"

    "Cái này."

    Kim Hậu vừa nói, vừa nhẹ nhàng đặt lên quầy hai bình sứ chứa Hồi Lực đan. Lúc trước, Bạch lão vì lo lắng cho hắn thiếu thốn đấu khí trong lúc nguy cấp nên đã luyện cho hắn tận mười bình. Mà hắn xài cũng chỉ mới hai bình, còn cho Ngọc Dung một bình, giờ lại đem bán hai khác bình nữa thì bây giờ hắn chỉ còn năm bình dự trữ. Và với năm bình còn lại này, Kim Hậu nghĩ hắn có thể tạm đủ dùng trong thời gian này mà không cần phải lo lắng mấy.

    "Đây là?" - Lão nhân nhướng mày hỏi.

    "Là Hồi Lực Đan." - Kim Hậu nói.

    "Ồ?!! Hồi Lực Đan? Mấy phẩm?" - Lão nhân ngạc nhiên cầm chiếc bình lên nhìn một thoáng.

    "Nhất phẩm."

    "Mặc dù là nhất phẩm nhưng Hồi Lực Đan có công hiệu với Đấu khí lẫn Ma lực. Chúng ta thu mua 150 kim tệ 1 viên. Ở đây có 10 viên, tổng 1500 kim tệ." - Lão nhân liền tính toán.

    Tiếp đó, Kim Hậu liền đặt lên một chiếc bình thủy tinh nhỏ, bên trong chứa một ít chất lỏng màu trắng tinh khiết. Đây chính là thứ nước thuốc còn sót lại mà hắn đã dùng để tu luyện trong suốt thời gian khi vẫn còn sống ở trong tháp thư viện cùng lão Ai Tề Áo, hiện tại thứ này đối với hắn cũng đã không còn mấy tác dụng. Chi bằng bán nó đi để có thêm chút tiền cũng chẳng sao.

    "Cái này là...?" - Lão nhân nghi hoặc nhìn bình ngọc này.

    "Loại dược thủy này có tác dụng gội rửa thân thể, cải tạo kinh mạch và trợ giúp tu luyện trụ cột rất tốt cho cảnh giới Học Đồ. Cách dùng rất đơn giản, chỉ cần nhỏ một giọt vào nước, hấp thu và luyện hóa." - Kim Hậu cố gắng nói ngắn gọn nhất có thể. Còn về cái tên, Dược lão chưa từng nói nó có tên gì nên hắn cũng đành nói lượt đi.

    "Có thể gội rửa thân thể và cải tạo kinh mạch?" - Lão nhân kinh ngạc nhìn chăm chăm vào Kim Hậu. Ai không biết chứ lão biết những thứ có thể cải tạo kinh mạch đều có phẩm chất rất cao. Và lọ dược thủy này đương nhiên cũng không phải là ngoại lệ, theo suy đoán của lão thì nó ít nhất cũng phải là tam phẩm trở lên. Tuy có lẽ hiệu quả không bằng với những loại thuốc cao cấp nhưng cũng đủ cho việc bồi dưỡng thế hệ trẻ của gia tộc.

    "Đúng vậy, mở rộng kinh mạch, tăng độ dẻo dai của thân thể..." - Kim Hậu ngập ngừng một chút liền nói tiếp - "Đến Giả Nguyên Cảnh ngũ tinh vẫn có tác dụng."

    "Thứ này... Chúng ta ra giá ..2000 kim tệ.. à không ..5000 kim tệ." - Lão nhân vội vàng nâng giá lên, bởi vì 2000 kim tệ thì quá thấp so với công hiệu của nó. Thứ này vô cùng tốt, nếu đem lên đấu giá thì chắc chắn sẽ có vô số người tranh giá. Vả lại, lão chỉ mới xác nhận được một phần công hiệu của nó, còn phần có tác dụng với Giả Nguyên Cảnh hay không thì vẫn phải thử mới biết được.

    "Được rồi. Ta cần Nhân sâm, Linh chi, Lam thanh quả, Diệp trúc thảo, Ma hạch mộc hệ nhất phẩm, Huyết hoa thảo, Lục nhĩ thảo, Đào linh quả, Hỏa tùy căn, Mộc linh tiên, Tử vân thảo, Thủy tảo... Mỗi thứ cho tầm 10 gốc đi." - Kim Hậu liền nói ra liên tục những thứ hắn hiện tại đang rất cần.

    Lão nhân bị Kim Hậu nói cho đến choáng váng. Các dược liệu này tuy không phải là đắt đỏ gì nhưng mua số lượng lớn như thế thì cũng là một con số to đấy.

    "Hm.. Của công tử 3872 kim tệ. Chúng tôi sẽ lấy công tử 3800 kim tệ. Hi vọng công tử có thể ghé lần nữa. 10 viên Hồi Lực Đan 1500 kim tệ, Dược thủy 5000 kim tệ. Công tử còn lại 2700 kim tệ."

    Lão nhân này liền đưa cho Kim Hậu 2700 kim tệ. Sau đó liền quay người vào trong phân phó với một thị nữ. Thị nữ này liền chạy vội vào trong. Chỉ trong chốc lát sau, thị nữ này bưng ra một chiếc khay đỏ, trên mặt khay là một chiếc nhẫn khá là trang nhã.

    "Trong này là những thứ mà công tử cần." - Lão nhân liền đem chiếc nhẫn đặt lên trước mặt Kim Hậu.

    "Đây là...?" - Kim Hậu ngạc nhiên nhìn lão rồi hỏi. - "Thế này là sao?"

    "Công tử không biết đây Không gian giới chỉ?" - Lão nhân cũng ngạc nhiên hỏi lại.

    "Không phải không biết. Nhưng lão làm vậy là có ý gì?" - Kim Hậu ánh mắt có chút sắc lạnh nhìn về phía lão nhân, trong thâm tâm đầy sự đề phòng.

    Không gian giới chỉ là một thứ vô cùng đắt đỏ. Vậy mà lão nhân này lại đưa cho hắn một cái. Chẳng lẽ chỉ vì hắn bán Dược Thủy kia mà lại tặng một chiếc? Hay là vì lòng tốt? Hoang đường, hư cấu.

    Kim Hậu cũng đã từng là con của một nhà kinh doanh, mà dân kinh doanh thì thường là "Không có lợi thì không làm." Vì vậy, hắn mới đề phòng khi lão nhân này đưa cho hắn chiếc Không gian giới chỉ này.

    "Cái này là một chút thành ý của lão hủ. Nếu lần sau công tử có dược thủy hay đan dược nào khác nữa thì xin hãy cứ mang đến chỗ lão hủ ha." - Lão nhân cười lấy lòng nói.

    "Hóa ra là vậy." - Kim Hậu thầm nghĩ. - "Được." - Kim Hậu trả lời ngắn gọn rồi cầm lấy chiếc Không gian giới chỉ này quay người trực tiếp rời đi.

    Nhìn bóng dáng của Kim Hậu khuất tầm mắt, lão nhân này thì thào tự nói.

    "Vì sao ở đây lại xuất hiện một luyện dược sư trẻ tuổi đến như vậy? Ngay cả ta cũng không thể nhìn thấu hắn. Thú vị đây."

    "Ngươi của muốn ta cho người điều tra không?" - Một người đàn ông trung niên không biết từ đâu bỗng xuất hiện hỏi.

    "Đừng! Chúng ta là thương nhân. Chỉ mua bán giao dịch, không đụng chạm tới khách hàng." - Lão nhân này lắc đầu, khoát tay đáp - "Ta có cảm giác. Hắn sẽ tới lần nữa. Bảo đám thị vệ, thị nữ nếu gặp thiếu niên đó thì tiếp đãi thật chu đáo vào."

    Sau đó lại cầm chiếc bình dược thủy kia lên quan sát.

    Sau một hồi đắn đo suy nghĩ, lão bèn quyết định bật nắp bình ra để tính xem thử. Ngay lập tức một mùi hương dịu dàng tràn ra khắp bên ngoài tựa như một trận hồng thủy phát tán ra xung quanh toàn bộ gian đại sảnh.

    "Đây là.... đây là loại dược thủy này có phẩm chất tinh khiết còn trên cả cao cấp... là đẳng cấp trác tuyệt!!!" - Lão nhân giật mình, kinh hoàng thốt lên.

    "Cái gì? Trác tuyệt?!!! Ông nói nhầm không vậy?" - Ngươi đàn ông trung niên bên cạnh cũng hiếu kỳ mở to mắt ra nhìn chăm chăm vào bình thuốc.

    "Nhầm thế nào được? Ta đường đường là luyện dược sư tứ phẩm đỉnh phong mà lại còn không nhận biết được sao? Khoan đã, vẫn còn có một lọ Hồi Lực Đan..." - Lão nhân nói tới đây liền vội vàng vơ lấy chiếc bình sứ trên bàn rồi cũng mở nắp ra nhìn - " Trời ạ!... đây không chỉ Hồi Lực Đan có đan hương mà còn có cả đan vân!!!"

    "Hả?!!!!"
    ________________________________

    Kim Hậu lúc này cũng không biết hắn đã làm cho hai nhân vật cao tầng của Kim Ngân thương hội bị chấn động đến như thế nào. Hắn bây giờ đang bị chất vấn bởi Bạch lão. Hai thầy trò cứ dùng tinh thần lực để nói chuyện với nhau.

    "Ngươi sao lại đem Hồi Lực Đan với cái dược thủy kia ra bán?" - Bạch lão tức tối chất vấn.

    "Tại con thấy nó không còn công hiệu nữa nên mới đem ra. Hiện tại đệ tử đang rất thiếu tiền. Bán 1 bình đi, mua lại được 1 ít dược liệu lại chế tiếp." - Kim Hậu ngu ngơ đáp lại. Hắn cảm thấy bán có sao đâu, dù sao hắn cũng đã luyện chế được rồi mà.

    "Nếu ngươi đem những vật đó đi bán đấu giá thì số tiền không phải chỉ dừng ở 5000 kim tệ đâu." - Bạch lão thở dài nói.

    "Sư phụ, chẳng lẽ người không biết sao? Đây cũng là do đệ tử đột nhiên nghĩ tới đấy. Nếu như người đem một sản phẩm không ai biết thì ai dám mua nào? Coi như lần này chúng ta nhờ Kim Ngân Thương Hội quảng bá sản phẩm. Về sau khi mọi người đã biết công hiệu rồi họ sẽ còn dám thu mua 5000 kim tệ nữa sao?" - Kim Hậu cười gian manh. Dù sao cũng là con của một nhà kinh doanh, dính tới vấn đề buôn bán, hắn cũng rất thạo. Đây cũng là bỏ con tép, bắt con tôm.

    "Hừ! Ngươi.... nói như vậy cũng có lý. Thôi được rồi. Cứ phóng tay mà làm đi." - Bạch lão hiểu được đồ đệ mình có ý đồ gì rồi nên cũng không quở mắng nữa.

    "Sư phụ. Huyết hoa thảo đã tới tay. Giờ Bổ Huyết Đan tính sao đây sư phụ?" - Kim Hậu chuyển chủ đề hỏi.

    "Đợi lát về phòng trọ đi. Ta sẽ truyền cho ngươi đan phương. Tự ngươi luyện chế, ta sẽ không nhúng tay vào đâu."

    Thế là Kim Hậu cứ thẳng hướng đi về nhà trọ mà quên mất rằng trên mặt mình vẫn còn đeo chiếc mặt nạ. Và cũng không biết rằng, Ngọc Dung cùng Kiều Ảnh đã đi ra ngoài.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Mọi ý kiến đóng góp các bạn có thể VÀO ĐÂY để chém gió và bàn luận.
    Uống trà xanh cho nó lànhHidden Content

    ---QC---


  8. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    160619922,ComradeH,Darkzergling,
Trang 21 của 21 Đầu tiênĐầu tiên ... 11192021

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status