Lyric.
.Một màu xanh xanh, chấm thêm vàng vàng
Một màu xanh chấm thêm vàng cánh đồng hoang vu
Một màu nâu nâu, một màu tím tím
Màu nâu tím mắt em tôi ôi đẹp dịu dàng.
Một màu xanh lam, chấm thêm màu chàm
Thời chinh chiến đã qua rồi sắc màu tôi
Một màu đen đen, một màu trắng trắng
Chiều hoang vắng chiếc xe tang đi thật vội vàng.
Một đường cong cong, nối bao đường vòng
Họa người dưng nhớ khuôn mặt bắt hình dong
Rồi một đêm chơi vơi, làm sao vẽ bóng tối
Làm sao vẽ cánh hoa đêm không màu.
Một đêm nhớ nhớ, nhớ ra mình một mình
Một đêm nhớ nhớ ra mình đã ở đâu đây
Một đêm trong đêm thâu, một vầng sáng chói lóa
Một đêm nhớ nhớ ra ta vô hình.
Thời gian không phải chuyến tàu một chiều duy nhất. Có những thứ mất đi rồi cũng sẽ không lấy lại được. Nói chung, vạn vật trên thế gian, dù đi bao nhiêu con đường cũng sẽ có lúc dừng lại. Và khi đó nhìn lại, ta bất chợt nhận ra rằng từ khi bắt đầu chúng ta vẫn chỉ đi trên một chiều duy nhất. Dù thành công hay thất bại chúng ta vẫn tiếp bước tiến về phía trước. Và một ngày nào đó, mỗi người trong chúng ta sẽ bị tương lai bỏ lại sau lưng. Đó là lúc chúng ta dừng lại, không còn tương lai không cần bước tiếp. Hành trình nào rồi cũng sẽ kết thúc. Con đường dù dài mấy cũng sẽ đến điểm cuối cùng.
Sắc màu- bài ca nối liền quá khứ, hiện tại, tương lai.
Một màu xanh xanh, chấm thêm vàng vàng
Một màu xanh chấm thêm vàng cánh đồng hoang vu
Một màu nâu nâu, một màu tím tím
Màu nâu tím mắt em tôi ôi đẹp dịu dàng."Cho tôi một vé về tuổi thơ"
Trên đường đời tấp nập, có khi nào ta lạc bước bất chợt nghĩ về quá khứ. Nhớ về hình ảnh cánh đồng vàng, nhớ về đôi mắt to tròn, lúng liếng màu nâu tím của cô bé nhà hàng xóm. Mang mác đâu đó trong những ca từ này là sự nuối tiếc của tác giả, nuối tiếc một không gian xơ xác mà yên bình, nuối tiếc một đôi mắt xa xăm, một cánh đồng bát ngát, một tuổi thơ hồn nhiên vô, tư lự.
.Một màu xanh lam, chấm thêm màu chàm
Thời chinh chiến đã xa rồi - sắc màu tôi yêu
Một màu đen đen, một màu trắng trắng.
Chiều hoang vắng chiếc xe tang đi thật vội vàng
Đen-trắng- Màu của tang thương. Tác giả khắc họa lại nỗi đau thương của mất mát, chia ly mà chiến tranh mang lại. Nhưng có lẽ ẩn dấu sâu trong đó còn ẩn chứa một niềm tiếc nuối, hồi ức về một thời chinh chiến oai hùng, một thời bom rơi đạn nổ mà không ai có thể quên được. Có lẽ do chưa từng trải qua chiến tranh, cho nên bản thân người viết mạn phép không đề cập sâu về vấn đề này.
.Một đường cong cong, nối bao đường vòng
Họa người dưng nhớ khuôn mặt bắt hình dong
Rồi một đêm chơi vơi, làm sao vẽ bóng tối
Làm sao vẽ cánh hoa đêm không màu.
Một đêm nhớ nhớ, nhớ ra mình một mình
Một đêm nhớ nhớ ra mình đã ở đâu đây
Một đêm trong đêm thâu, một vầng sáng chói lóa
Một đêm nhớ nhớ ra ta vô hình.
Những câu từ chất chứa sự cay đắng của một kiếp người có thăng có trầm nếm đủ đắng, cay, mặn, ngọt. Trước vòng quay sinh tử, con người trở nên nhỏ bé, nhỏ bé đến vô hình.
Và khi đó nhìn lại, ta bất chợt nhận ra rằng từ khi bắt đầu chúng ta vẫn chỉ đi trên một chiều duy nhất. Dù thành công hay thất bại chúng ta vẫn tiếp bước tiến về phía trước. Và một ngày nào đó, mỗi người trong chúng ta sẽ bị tương lai bỏ lại sau lưng. Đó là lúc chúng ta dừng lại, không còn tương lai không cần bước tiếp
Bài viết có tham khảo một số bài viết trên internet