TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng

Xem kết quả Bình chọn: Tự kỷ lâu mệt rồi, ai cho ý kiến giùm xem nên viết nữa không?

Người bình chọn
3. Bình chọn này đã đóng
  • Ờ cũng tạm, rảnh thì cứ viết tiếp

    3 100.00%
  • Bỏ đi, truyện không hay chút nào

    0 0%
  • Cả truyện lẫn cách viết đều tệ, đáng quăng vào sọt rác

    0 0%
Trang 7 của 7 Đầu tiênĐầu tiên ... 567
Kết quả 31 đến 31 của 31

Chủ đề: [Dị Giới - Xuyên Không] Con Nghiện Máy Tính Tại Dị Giới - Chương 30

  1. #31
    Ngày tham gia
    Mar 2014
    Đang ở
    Far far away, above the clouds
    Bài viết
    56
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 30: Gay Lắm Rồi



    Roger một mình tu luyện trong khách sạn. Hắn đã biết mình bị theo dõi nên không muốn ra ngoài, hơn nữa hắn đã hẹn tối nay sẽ đi với Ryley xem bọn cướp trao đổi thế nào. Dù sao hắn cũng không thể ngửa tay xin tiền của người ta được, tốt nhất là phải có việc gì đó để kiếm tiền mà trước đó Roger đã định là bán vật phẩm ma pháp.

    Đến tối, Ryley một mình gõ cửa phòng hắn.

    - Chào ngài Powell, bây giờ chúng ta đến chỗ gặp mặt của các băng cướp. Ngài sẽ tham dự buổi gặp với tư cách là phó thủ lĩnh mới của băng Ryley.

    Roger đã chuẩn bị sẵn gói đồ chứa thanh kiếm ngắn rèn từ Hắc Ngân với Darian lúc còn ở Dixon. Hắn vẫn còn đủ nguyên liệu để rèn mấy thanh nữa nhưng thời gian lại không cho phép. Bỗng dưng bị cuốn vào tranh đấu giữa hai gia tộc lâu đời tại thành Denn, Roger không dám làm sức chiến đấu của bản thân vốn dĩ đã yếu lại còn yếu hơn, vì vậy trước mắt cứ bán một thanh trước, sau này lại dần dần bán tiếp.

    - Ngươi dẫn đường đi. Nhưng trước đó ta muốn biết buổi gặp này có bí mật không?

    Việc mấy tên theo dõi trước bị "mất tích" dù không khiến người khác nghi ngờ đến Ám Hội nhưng nếu để họ nghĩ Roger là thế lực của bọn cướp thì lại càng tệ hơn. Dù đám cướp vặt này quá yếu trong mắt những người kia nhưng so với "thanh danh" của bọn chúng thì Ám Hội vẫn tốt hơn rất nhiều.

    - Tất nhiên là bí mật nhưng chỉ tương đối. Thường dân thì không thể nào biết được, nhưng thật ra giới quý tộc đều biết rõ, thậm chí còn có cả thương nhân tham gia mua bán. Ngài cũng biết lượng mạo hiểm giả và lính đánh thuê thất nghiệp luôn có thể trở thành cướp, dù quý tộc có ra quân giết hết cướp thì sau vài tháng cũng lại có nhóm mới nổi lên. Việc dọn dẹp lũ cướp căn bản là không thể, hơn nữa giữa những băng cướp cũng hay cùng chung hoặc xung đột lợi ích, vì vậy trong giới cướp bóc cũng có vài luật ngầm bất thành văn được mọi người công nhận, vừa tránh cho bọn cướp xâm hại lợi ích của các thương hội lớn và quý tộc, vừa đảm bảo cho chúng vẫn có không gian sinh tồn riêng.

    Chuyện quan với cướp hợp tác Roger cũng từng nghe qua. Hắn không quan tâm bọn cướp này hợp tác với giới quý tộc thế nào mà chỉ quan tâm xem liệu mình đến đó có bị người khác biết không.

    Mọi người đều biết thời gian, địa điểm bọn cướp gặp mặt, nếu hắn còn đi đến đó thì chẳng khác nào tự nhận:

    "Tôi không phải mạo hiểm giả tự do mà là người của băng cướp cuồng vọng nào đấy. Nhớ để ý đến tôi hơn, nếu không kế hoạch của mấy người sẽ bị tôi phá hỏng đó."

    - Ở đây chờ ta, ta đang bị theo dõi, không tiện lộ mặt.

    Roger nói một câu rồi chạy ra khỏi phòng, bỏ lại Ryley ngồi một mình. Ryley không biết Roger nói vậy là có ý gì, nhưng có vẻ tên Pháp Sư trẻ này khá phiền phức, xem ra không dễ thu thập được.

    Roger dạo vài vòng ngoài khách sạn, nhờ "itáo" thay thế dụng cụ kiểm tra mà hắn biết có mấy tên Pháp Sĩ mới đến theo dõi, chất lượng không phải Nhất, Nhị tinh như trước nữa mà đã tăng lên Tứ đến Lục tinh Pháp Sĩ.

    "Những người này học khôn ra rồi, không theo dõi lộ liễu như trước nữa. Nhưng tưởng làm vậy là ta không nhận ra các ngươi ư? Đúng là một lũ ngu".

    Roger tự đề cao trí thông minh của mình lên mà quên mất ngay cả lúc trước hắn cũng không để ý đến chuyện lúc nào cũng có vài Pháp Sĩ lượn lờ quanh mình. Dù đã có "itáo" thông báo tu vi nhưng nếu không nhờ Eric nhắc nhở thì hắn cũng không nhận ra được mình đang bị theo dõi.

    Roger lại vào trong khách sạn thấy một tên công nhân đang sửa lại sàn nhà bị bong ván. Tên này làm việc rất chăm chú, cũng rất thành thạo chứng tỏ hắn đã làm công việc này trước đó rất nhiều lần.

    Nhưng "itáo" lại báo hắn là một Pháp Sư cao cấp tu luyện công pháp chuyên ám sát như Eric. Không cần suy nghĩ gì thêm, Roger liền biết hắn là bảo mẫu Eric phái đến để trông trẻ.

    - Ngươi…, nhìn gì nữa, ta gọi ngươi đấy. Sàn nhà chỗ phòng ta hỏng rồi, đi lên sửa cho ta.

    Tên sát thủ kia khi nghe Roger gọi thì có chút ngạc nhiên. Hắn đã được thông báo phải bí mật bảo vệ một người nào đó nên hôm qua đã xin vào làm công tại đây. Trước khi làm nghề sát thủ thì hắn chính là thợ xây thật sự, nhưng vừa rồi Roger chỉ nhìn qua một cái liền nhận ra hắn, nếu không phải thanh niên này cũng có chút bản lĩnh thì nhất định là sàn nhà đã bị hỏng thật.

    - Lát nữa ta đi bán đồ, nhưng nếu ra ngoài thì bọn theo dõi sẽ đi theo. Ngươi cho người đóng thế ta trong phòng, đồng thời cải trang hộ tống ta ra ngoài.

    Tên sát thủ biết Roger đã nhận ra hắn nên cũng nói thẳng:

    - Vậy chúng ta xuống phòng giặt là "mượn" quần áo. Tôi không mang đủ dụng cụ, chỉ có mấy loại son, phấn vớ vẩn để bôi mặt thôi.

    15 phút sau tại khu dịch vụ ở tầng trệt khách sạn.

    - Nghe nói chồng bà vừa từ Savanna về, ở đó vui không?

    - Đừng nhắc đến chỗ đó nữa. Ở đó vừa nóng, vừa nguy hiểm, suốt ngày lại phải gặp bọn rách nát đó, đúng là khó chịu.

    - Nếu vậy không nhắc đến nữa, tôi cũng đến đó rồi, nhưng chỉ là ngoài rìa thôi. Còn bà, bà nói cửa hàng của chồng bà ở Cyrilla phải không? Nếu gặp lại phải tặng tôi vài cây Gnolk đấy.

    - Yên tâm, khi nào rảnh mấy bà cứ ghé qua. Lần này còn đi thăm bà con nên ông già ấy mới chịu dẫn theo chứ bình thường tôi bị nhốt ở đó suốt, chán gần chết.

    - Hahaha… nếu ông ấy mà nghe được bà nói chắc tức đến nỗi lên cơn đau tim mất.



    Roger ở khách sạn đã xem như tốt nhất nhì thành Denn, đa số thương nhân bậc trung bên ngoài đến làm ăn đều nghỉ lại ở đây. Lúc này tại khu dịch vụ, mấy bà tám của các thương nhân đó đi lấy đồ gặp nhau thì liền trở thành cái chợ di động, cười nói rôm rả.

    Mấy quý phụ đang vừa đi vừa nói vui vẻ thì bỗng nhiên tất cả im bặc nhìn chằm chằm cánh cửa phòng vệ sinh vừa đóng lại phía trước.

    Bước ra từ phòng vệ sinh nam là một tên công nhân cao to cường tráng, mồ hôi nhễ nhại khiến cái áo dính sát vào mấy búi cơ, tuy hắn không đẹp trai lắm nhưng thân hình lại rất "lực".

    Lúc bình thường gặp người thế này thì chắc chắn mấy quý phụ sẽ mở to mắt nhìn một hồi, có khi còn đặc biệt thuê về nhà để sửa lại giường nữa. Thế nhưng lúc này họ không nhìn tên vũ phu to lớn mà chú ý đến người đi bên cạnh.

    Lúc này, tên công nhân mồ hôi nhễ nhại kia đang dìu một cô gái trẻ vẻ mặt ngây thơ vô (số) tội, mặc váy dài màu hồng phấn đi ra khỏi phòng vệ sinh nam. So với tên cơ bắp kia thì cô gái thấp hơn hắn một cái đầu, thân hình nhỏ yếu mảnh khảnh hơn hắn không biết bao nhiêu lần, bước chân loạng choạng không vững như sắp ngã.

    - Vừa rồi bà nhìn thấy chứ, không biết cô gái đó đã chiến đấu mấy hiệp rồi?

    - Đúng là không biết tự lượng sức, người không biết xấu hổ như cô ta nên thoát lực chết luôn đi.

    - Bà ganh tỵ chứ gì, so với ông chồng già của bà thì tên vừa rồi chắc "khỏe" hơn gấp 3 mấy lần. Chỉ là không biết hàng họ thế nào, nếu cũng cao to đen hôi như bề ngoài thì…

    - Ngậm mồm vào đi, bà mất vệ sinh quá. Gấp ba lần đã là gì, tôi kể cho mà nghe. Lúc còn ở Castanea…



    - Đôi giày này khó đi quá, cả bộ đồ cũng không tiện di chuyển, cái khăn quàng cổ này lại vướng víu, ta xoay đầu không được. Còn cái gì ở phía trước vậy, sao nặng quá, ngươi không tìm được cái gì nhẹ hơn à? Nói chung là quá khó chịu, quá bất tiện.

    - Thôi than vãn đi, ai bảo ngài không bảo sớm, tôi không mang theo đồ nghề nên phải dùng đồ trộm tại đây chế tạo hai cái đạo cụ cho ngài đấy. Dù sao ngài cũng không to con, mặc cái váy vào, trang điểm lại, độn thêm vài chỗ nữa là ổn rồi. Hơn nữa bộ đồ này là ngài lấy ra mà, lúc mua sao không chọn một bộ phù hợp một chút, đã không có rồi mà còn chọn loại ngực to nữa.

    - Đây là của người ta cho chứ đâu phải ta mua. Dù sao hiện tại nó cũng là ma pháp bào phòng hộ duy nhất mà ta có.

    - Quên nữa, ngài ăn cái này để đổi giọng, một cây có tác dụng khoảng 12 giờ. Đừng tháo cái khăn ra, sở dĩ phải đeo nó là để che cổ của ngài lại. Sát thủ có bộ dụng cụ riêng để cải trang, không phải phiền phức thế này, để lát nữa ra ngoài tôi mượn cho ngài.

    Roger cho rằng đã bị phát hiện một lần nên những người kia sẽ cảnh giác hơn với những người trùm kín mít ra vào khách sạn. Roger đề nghị tên sát thủ giúp cải trang để ra ngoài nhưng hắn lại bảo Roger crossdress sẽ khó bị phát hiện hơn.

    Đi một lúc về phòng, Roger đã quen thuộc hơn. Ít nhất thì hắn cũng không đi loạng choạng giống như vừa lao lực quá độ nữa.

    - Các người tìm Powell à? Cậu ta vừa đi ra ngoài rồi, chắc lát sẽ quay lại.

    - Là ta đang cải trang. Đây là người hầu của ta, giờ chúng ta đến chỗ gặp mặt. Nhưng trước đó ngươi chờ ta một chút, nếu đeo mấy thứ đồ này lâu chắc ta không sống nổi quá.

    - Ngài phải chú ý cử chỉ, lời nói lại.

    Tên sát thủ nhắc nhở, hắn cũng chẳng ngại gì Roger bảo hắn là người hầu. Đây là mục tiêu cần phải bảo vệ, miễn là làm tốt nhiệm vụ thì hắn đóng vai gì cũng được. Hơn nữa tối qua hắn nghe phong thanh rằng mục tiêu này hình như cũng có thân phận ở Tổng bộ, cả đội trưởng chỉ huy kế hoạch lần này cũng phải nể mặt.

    Nhưng dù sao cũng chỉ là mấy tên sát thủ ngồi đoán mò, không chắc chắn lắm vì mọi người cũng nói mục tiêu cần bảo vệ này khá nghèo, mà người từ Tổng bộ sao có thể không thể nghèo được. Cả Eric cũng mua được một bộ ma pháp bào để bảo vệ mà mục tiêu này lại không có lấy một ma pháp bào nào.

    Tất nhiên là có nhưng lại là cái váy người khác tặng, tên sát thủ khó hiểu:

    "Sao lại tặng bộ váy áo nhỉ? Chẳng lẽ người này là gay? Đúng là gay rồi, vậy thì quá gay rồi, tình hình gay lắm rồi. Ta đang bảo vệ gay, liệu hắn có khiến ta gay không? Như vậy thì ta gay quá, ta còn chưa có vợ nữa, không thể lâm vào tình cảnh gay thế này được. Cầu trời hắn có gay thế nào cũng đừng có gay đến ta, ta không muốn bị gay, cũng không muốn ở vào tình huống gay thế này. Mà khoan, còn cả đội bảo vệ ngoài kia mà. Nếu có gay thì cả đám cùng gay, sao có thể để mình ta gay thế này được? Tốt nhất nên như vậy, thì ra hoàn cảnh bảo vệ người này không nhàn hạ mà lại gay hơn ta tưởng nhiều, đúng là quá gay mà".


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Cuối chương chỉ là nói cho vui thôi, không có ý chọc ai đâu.

    Hãy nhấn vào cục này để ném tác giả!






    Ngừng Truyện

    Dù không muốn nhưng vì dạo này học hành căng thẳng cộng với tự kỷ lâu sinh chán nên tại hạ đành phải dừng bút... à nhầm, dừng phím . Cám ơn nhị vị các hạ đã đọc truyện của tại hạ trong thời gian qua!
    Lần sửa cuối bởi donal777, ngày 17-03-2015 lúc 13:02.
    ---QC---
    Truyện tự viết: Con Nghiện Máy Tính Tại Dị Giới
    http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=114399


  2. Bài viết được 4 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    ComradeH,em124,lamlai123,meowth01,
Trang 7 của 7 Đầu tiênĐầu tiên ... 567

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status