TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 3 của 6 Đầu tiênĐầu tiên 12345 ... CuốiCuối
Kết quả 11 đến 15 của 26

Chủ đề: [Ma Pháp] Yêu

  1. #11
    Ngày tham gia
    May 2014
    Bài viết
    1,098
    Xu
    1,592

    Mặc định [Tiên Hiệp] Thương Sinh Ái Tình - Đôn Hoàng Cửu Đỉnh Hệ Liệt Phiên Ngoại - Chương 11

    Đôn Hoàng Cửu Đỉnh Hệ Liệt Phiên Ngoại
    Thương Sinh Ái Tình
    Tác giả: Ngọc Kỳ Lân (Tiểu Ngưu)
    Chương 11 : Cái Bóng Đen Trên Sa Mạc


    http://www.tangthuvien.vn/forum/member.php?u=205421





    Đoàn người vẫn đi .
    Họ đã rời khỏi rừng Sâm La , giờ đang đi trên sa mạc A Tỳ .
    A Tỳ là địa ngục , sa mạc A Tỳ quả thực rất giống địa ngục . Trên sa mạc không có bất cứ một thứ gì của sự sống dù chỉ là một nhành cỏ . Cái nóng như thiêu như đốt từ bốn phương tám hướng dồn dập áp vào cơ thể , dù là sắt thép e cũng bị nung chảy ra .Nếu không phải đoàn người đã được yểm Ma Pháp Tị Hỏa Khu Nhiệt ( Tránh lửa trừ nóng ) thì chắc bây giờ đã bị nướng cháy thành than rồi .
    Lúc này nhóm Hàn Phong Vận đang đi ở đầu đoàn người , Hàn Phong Vận đi cùng với Lăng Kinh Vũ , Thương Thiên Gia Trực và chủ đoàn buôn sau đó là Âu Dương Nhược Như , Tiểu Linh Nhi , Phù Dung Đông Vy , Phù Dung Minh Nguyệt và Vân Tịch Tử Tuyết , đi cuối nhóm người là Vương Tiểu Hổ .
    Lãnh Thiên Tàcất tiếng đầu tiên :
    “ Lăng huynh , ruốc cuộc ở Ma Quốc có gì đẹp không vậy ? ”
    Lăng Kinh Vũ lạnh lùng trả lời :
    “ Ma Quốc đương nhiên cũng có cảnh đẹp không những thế còn có rất nhiều nữa nhưng theo ta thì cảnh đẹp nhất có lẽ là Lâu đài Băng ở phía Bắc Ma Quốc tuy gọi là lâu đài nhưng thực ra tất cả đều do tạo hóa làm nên , đẹp say lòng người .”
    Phù Dung Minh Nguyệt chen vào :
    “ Còn có Tạo Hóa Sơn nằm cách mặt đất hơn hai trăm dặm bồng bềnh trong biển mây nữa , tựa như Bồng Lai Tiên Cảnh vậy. Đẹp vô cùng vô tận … ”
    Tiểu Linh Nhi cười tít cả mắt :
    “ Thậtà ? Không uổng công mình mất bao công sức lặn lội đến đây , nhất định phải xem cho bằng được . ”
    Lãnh Thiên Tà cười khổ .
    Hàn Phong Vận không để ý lắm đến điều đó , y lẩm bẩm :
    “ Hàn Phong Vận … Hàn Phong Vận … Ta là … ”
    Lãnh Thiên Tà nhìn y đầy vẻ nghi hoặc :
    « Vận huynh , huynh không sao chứ ? ”
    Hàn Phong Vận mỉm cười , nụ cười tựa như thiên thu oán sầu lại tựa như thiên cổ u hoài làm say làm mê lòng người :
    “ Ta không sao ! ”
    Phù Dung Minh Nguyệt hậm hực xem vô :
    “ Gì mà không sao chứ , từ khi ngủ dậy huynh cứ như người mất hồn vậy lúc nào cũng thẫn thờ đã vậy còn lẩm bẩm một mình nữa chứ ! ”
    Âu Dương Nhược Như che miệng cười :
    “ Không phải ngươi đã phát điên rồi chứ ? ”
    Hàn Phong Vận gật gật đầu rồi lại lắc lắc đầu .
    Âu Dương Nhược Như bật cười khúc khích :
    “ Ta chỉ nói đùa thôi ngươi không cần phải để tâm đâu , đúng là tên ngốc ! ”
    Hàn Phong Vận mỉm cười , y không thể làm gì ngoài mỉm cười cả . Tim y tựa như có vật gì đó bóp chặt lại , vật gì đó xé nát tim y ra , đau đớn không gì hiểu , thống khổ không gì bằng .
    Hàn Phong Vận ngước nhìn bầu trời .
    Bầu trời hôm nay thật trong xanh .
    Thật trong xanh .
    Đột nhiên …
    Tối sầm lại !
    Mây đen vần vũ , ào ào cuồn cuộn chảy về một vùng trên bầu trời .
    Tại vùng đó có một cái cột màu đen .
    Đúng hơn là một làn khí màu đen tựa như sương như khói từ phía trước đoàn người bốc lên tận trời cao .
    Con ngựa gầy còm hí vang nhất quyết không chịu đi nữa .
    Đoàn người , bốn mươi con người , tất cả .
    Đều dừng lại , một số người còn lùi lại .
    Bởi vì …
    Họ thấy sợ hãi .
    Nỗi sợ hãi ẩn sâu trong tâm can , đang dần dần chiếm lấy tâm trí của họ , ăn mòn lý trí của họ , đưa họ đến bờ vực của cái chết .
    Nỗi sợ hãi mang đến sự tuyệt vọng , sự tuyệt vọng đến cùng cực . Tất cả đều đã tuyệt vọng , trước mắt họ giờ chỉ có một thứ …
    Cái chết !!!
    Luồng khí đen ấy , mang hơi thở của tử vong .
    Hơi thở ấy lúc nhanh lúc chậm lúc liền nhịp lúc đứt quãng tựa như đang hấp hối thì thào .
    Cái chết .
    Không ai muốn nó cả , không một ai , không một ai .
    Thùy thị thiên hạ nguyện ý tử vong ?
    Tiểu Linh Nhi và Phù Dung Minh Nguyệt ôm nhau thật chặt trong mắt thoáng lên vẻ kinh hãi .
    Chủ đoàn buôn nuốt một mảng nước bọt , hắn vẫy ba gã bảo tiêu lại .
    Hắn chỉ về phía trước mà không nói gì cả . Ba gã bảo tiêu cũng không nói gì cả trong chớp mắt đã phi thân về phía luồng khí đen .
    Chưa đầy một khắc ba gã đã khuất dạng sau cồn cát .
    Hai khắc trôi qua không thấy họ trở về .
    Ba khắc trôi qua …
    Một canh giờ …
    Một canh hai khắc …
    Một canh ba khắc …
    Hai canh giờ …
    Hai canh một khắc …
    Vẫn chưa thấy họ trở về .
    Không thấy một ai trở về .
    Cũng không có một tiếng động gì .
    Luồng khí đen vẫn bốc lên không trung .
    Trên sa mạc như chưa hề có chuyện gì xảy ra .
    Như chưa hề có ba gã bảo tiêu .
    Hai canh ba khắc …
    Sự im lặng đè nặng lên đoàn người .
    Đè thật nặng , thật nặng .
    Sự im lặng chết chóc .
    Sự im lặng như báo trước một cơn phong ba , như báo trước một trận đồ sát đẫm máu .
    Chủ đoàn buôn thở dài , chưa bao giờ thấy hắn thở dài bao giờ . Hắn ra hiệu tiếp tục đi .
    Đoàn người tiếp tục đi .
    Đoàn người còn cách luồng khí đen hơn mười trượng .
    Mười trượng …
    Chín trượng …
    Bảy trượng …
    Năm trượng …
    Bốn trượng …

    Cảm giác sợ hãi càng lúc càng rõ ràng , càng lúc càng ghê sợ .
    Không khí càng lúc càng lúc nồng nặc tử khí .
    Trên không trung như có hàng ngàn hàng vạn hồn ma oán quỷ đang bay lượn đang gào rú liên hồi .
    Đoàn người đang đi trên sa mạc .
    Nhưng họ có cảm giác như mình đang đi trong Địa Ngục , một Địa Ngục đen ngòm sâu thăm thẳm .
    Lăng Kinh Vũ nhíu mày , y rất ít khi phải nhíu mày .
    Lãnh Thiên Tà trở nên trầm mặc , y rất khi trầm mặc .
    Phù Dung Minh Nguyệt chớp chớp đôi mi đen láy :
    “ Mấy huynh bị sao vậy ? Sao lại đứng lại cả vậy ? ”
    Chủ đoàn buôn cũng dừng lại .
    Phù Dung Đông Vy hậm hực chen vào :
    “ Kệ bọn họ , chúng ta cứ việc đi không cần phải để ý đến họ làm gì ! ”
    Tiểu Linh Nhi quay lại nhìn Vương Tiểu Hổ :
    “ Tiểu Hổ , huynh … ”
    Vương Tiểu Hổ ánh mắt từ đục ngầu đã trở nên ngưng đọng có vài phần nặng nề . Nó không nói gì chỉ chầm chậm lắc đầu .
    Hàn Phong Vận ánh mắt trở nên sắc bén lạ kì :
    “ Cuộc hành trình này … chúng ta có nên tiếp tục không ? ”
    Thương Thiên Gia Trực gật đầu , Lăng Kinh Vũ cũng gật đầu .
    Chủ đoàn buôn cũng gật đầu .
    Hàn Phong Vận có chút lo lắng :
    “ Nhưng … ”
    Tiểu Linh Nhi cất tiếng :
    “ Sao vậy Vận huynh ? ”
    Hàn Phong Vận im lặng tựa như không biết phải nói thế nào , Lăng Kinh Vũ trả lời thay y :
    “ Phía trước … ”
    Lãnh Thiên Tà tiếp lời :
    “ … Có thứ gì đó … ”
    Hàn Phong Vận chêm vào :
    “ … Rất đáng sợ ! Cực kỳ đáng sợ ! ”
    Âu Dương Nhược Như cười tủm tỉm :
    “ Ba huynh có vẻ hợp nhau quá nhỉ nhưng ruốc cuộc thứ đó là gì vậy ? ”
    Phù Dung Đông Vy cũng góp vui :
    “ Đáng sợ ? Sao đám nam nhân các ngươi nhát gan quá vậy ? Thật xấu hổ cho cái danh nam nhi của các ngươi . ”
    Tiểu Linh Nhi ôm mặt tựa như sợ hãi :
    “ Đáng sợ lắm sao ? Đừng có dọa muội à nha ! ”
    Tiểu Linh Nhi ôm chặt tay Lãnh Thiên Tà , nàng nhắm mắt lại thốt lên :
    “ Ca ! ”
    Lãnh Thiên Tà càng lúc trầm mặc , y nở một nụ cười :
    “Muội muội của ta … Đừng sợ gì cả có ca ở đây rồi , dù có phải chết ca nhất định sẽ bảo vệ cho muội . ”
    Âu Dương Nhược Như và Phù Dung Minh Nguyệt cũng ôm cứng Lăng Kinh Vũ , bộ dạng có phần hoảng sợ . Lăng Kinh Vũ lên tiếng , lạnh lẽo mà ấm áp :
    “ Không sao cả ! ”
    Còn Phù Dung lại ôm chặt lấy Vân Tịch Tử Tuyết , cả hai không nói gì cả chỉ nhìn nhau đầy thâm ý .
    Đoàn người vẫn tiếp tục đi .
    Phía trước …
    Đã hiện ra rồi .
    Một cái bóng màu đen , đen ngòm đen kịt như màn đêm .
    Màn đêm ấy không trăng không sao chỉ có máu và cái chết .
    Một người màu đen .
    Một chiếc áo choàng đen rách nát .
    Một khuôn mặt đen ngòm .
    Đúng hơn là khuôn mặt ấy đã bị hắc khí tỏa ra từ trong người y che mất .
    Luồng hắc khí ấy , đen ngòm .
    Luồng hắc khí ấy , lúc có lúc không , như sương như khói , tựa như màu mực của tranh thủy mặc , đen ngòm .
    Luồng hắc khí ấy , có màu của tử vong , có mùi của Địa Ngục .
    Cái bóng ấy , không cao lắm chừng hai ba thước tựa như một đứa trẻ con .
    Cái bóng đen ấy , đứng đó , im lìm tựa như đã chết .
    Cái bóng đen ấy , đứng đó , toát ra một áp lực không gì khủng bố bằng , tựa như một quả núi khổng lồ giáng xuống đoàn người , tựa như cả thinh không sụp đổ rơi xuống đại địa .
    Đoàn người dừng lại , bởi họ không dám bước đi nữa bởi vì họ bắt buộc phải dừng lại .
    Cái bóng đen ấy , đứng đó , nhỏ bé giữa đại mạc . Nhưng trong mắt các nô lệ cái bóng ấy chẳng khác nào một bức tường , một bức tường thành đen sì chắn ngang cả bầu trời rộng lớn . Bức tường ấy như không thể nào đánh đổ được . Bức tường ấy như không thể nào vượt qua được .
    Vừa nhìn thấy cái bóng đen ấy , con ngựa hí vang lên rồi ngã lăn ra . Một số nô lệ già cả khác cũng run bần bật rồi ngã xuống , tròng mắt trợn trừng .
    Cả người lẫn ngựa trở nên đen kịt rồi thân thể nhục bì tan ra , tan ra thành một làn hắc khí rồi bay tứ tán vào không trung . Một con ngựa , mười ba con người trong chốc lát chỉ còn một đống xương trắng .
    Một đống xương trắng , mười bốn bộ xương trắng cũng như ba bộ xương trắng trước mặt kẻ lạ mặt màu đen vậy . Ba bộ xương đó tuy không biết là ai nhưng dựa vào trang phục còn sót lại và ba thanh bảo kiếm thì cũng đủ biết ba bộ xương ấy là của ba gã bảo tiêu đã được cử đi thăm dò lúc nãy .
    Cả đoàn người kinh hãi tột độ , tất cả đều không biết tại sao mấy người kia lại chết như vậy và cái chết của họ cũng quá kinh khủng .
    Nhưng tất cả đều biết ai đã giết chết họ .
    Là cái bóng đen ngòm ấy , là kẻ lạ mặt ấy .
    Lãnh Thiên Tà bước lên đối diện với kẻ lạ mặt , khí thế bá vương của y toát ra tứ phía , y cất giọng sang sảng :
    « Ngươi là ai ? »
    Kẻ lạ mặt im lặng .
    Thương Thiên Gia Trực chỉ vào đống xương trắng hỏi tiếp :
    “ Là ngươi đã giết họ ? ”
    Kẻ lạ mặt lại im lặng .
    Thương Thiên Gia Trực nhíu mày :
    “ Ngươi bị câm sao ? ”
    Kẻ lạ mặt vẫn im lặng .
    Thương Thiên Gia Trực chỉ thẳng lưỡi thương vào mặt kẻ lạ mặt , y trầm giọng nói :
    “ Ngươi tùy tiện giết người như vậy hơn nữa toàn là người già cả lớn tuổi ta hôm nay tuyệt đối không thể tha cho ngươi , nhất định ta sẽ bắt ngươi giao cho Pháp Luật xử lý .”
    Lăng Kinh Vũ bước đến gần y :
    “ Tốc chiến tốc quyết ! ”
    Thương Thiên Gia Trực gật đầu . Sở dĩ cả hai phải vội vàng ra tay như vậy bởi cả hai đều thấy kẻ lạ mặt có gì đó thật bất thường , cổ quái đến độ cực đoan . Hơn nữa điểm quan trọng nhất chính là kẻ lạ mặt đem đến cho cả hai cảm giác sợ hãi , sợ hãi đến cực độ . Kẻ lạ mặt đem đến cho cả hai một thứ đáng sợ hơn nữa , cảm giác của cái chết ; cả hai đều cảm thấy nếu cả hai không ra tay thật nhanh chóng cả hai sẽ chết , chết thật nhanh . Và còn nhiều phải chết nữa , thậm chí là tất cả sẽ phải chết , chết thật nhanh chóng .
    Lãnh Thiên Tà hô lên :
    “ Hắc Cấp Kì Lân Hỏa Thần Giáp — Trang Bị !!! ”
    Lăng Kinh Vũ cũng hô lên :
    “ Hắc Cấp Huyền Vũ Băng Ma Giáp — Trang Bị !!! ”
    Cả hai chìm trong một màu đen huyền dị tựa như màn đen tăm tối , một tia sáng lóe lên rồi tắt ngấm , mảng đen cũng từ từ tan ra .
    Trên người của Lãnh Thiên Tàvà Lăng Kinh Vũ đã có một bộ giáp đen nhánh , hoa văn lăng lệ kinh người trên vai còn có hình đầu một cự thú tựa như đầu rồng lại tựa như đầu hổ , sống động tuyệt luân tựa như có sức sống đang giơ nanh múa vuốt .
    Tiểu Linh Nhi và Phù Dung Minh Nguyệt la hét ở đằng xa , đại để là cố vũ cho cả hai thắng trận trở về .
    Âu Dương Nhược Như lo lắng nhìn Lăng Kinh Vũ :
    “ Tuy ca ấy đã đạt đến Hắc Cấp kỵ sĩ nhưng kẻ lạ mặt kia hình như không hề tầm thường , liệu ca ấy có bị sao không ? ”
    Tiểu Linh Nhi mỉm cười :
    “ Tỷ đừng lo , chắc chắn hai ca ấy không có chuyện gì đâu , Ca ca muội trước giờ chưa bao giờ một lần chiến bại . ”
    Vương Tiểu Hổ chen vào :
    “ E rằng hôm nay hắn ta phải nếm mùi chiến bại rồi ! ”
    Tiểu Linh Nhi liếc xéo nó :
    “ Huynh chỉ ăn nói lung tung ! ”
    Vương Tiểu Hổ thần sắc nghiêm trọng nói tiếp :
    “ Muội không biết kẻ lạ mặt kia đáng sợ như thế nào đâu , cho dù là Hoàng Kim kỵ sĩ cũng chưa chắc đấu nổi hắn . ”
    Lúc này Lãnh Thiên Tà đã vung thương lên , ngọn lửa đỏ rực cháy bùng lên bốc lên tận trời xanh rồi cuộn chặt lại hóa thành một cây thương khổng lồ .
    Lăng Kinh Vũ cũng đã rút kiếm , hàn khí lập lòe tỏa ra xung quanh đóng băng cả không khí tạo thành một thanh cự kiếm .
    Cả hai cùng hô lên :
    “ Lên ! ”
    Cây thương lửa và thanh kiếm băng như một mũi tên được bắn ra khỏi cung lóe lên thành một tia chớp đâm thẳng vào kẻ lạ mặt .
    Với một tốc độ như vậy tuyệt không có kẻ nào tránh nổi .
    Kẻ lạ mặt không tránh .
    Y vẫn đứng đó , không động đậy gì cả .
    Y vẫn đứng đó , tựa như đã chết , tựa như chẳng nhìn thấy gì đang xảy ra .
    Lãnh Thiên Tà nhíu mày :
    “ Hắn không tránh ? ”
    Ầm !!!
    Một tiếng nổ vang lên .
    Hỏa thương băng kiếm đâm thẳng vào kẻ lạ mặt .
    Khói bụi bay mù mịt .
    Tiểu Linh Nhi nhướng mày lên :
    “ Tại sao hắn lại không tránh nhỉ ? ”
    Hàn Phong Vận thở dài :
    “ Bởi vì hắn không cần phải tránh ! ”
    Khói bụi tản ra .
    Cái bóng đen vẫn đứng đó , im lìm .
    Cái bóng đen vẫn đứng đó , không chút tổn thương như chưa hề có việc gì xảy ra .
    Lãnh Thiên Tà thần sắc có chút kinh hãi :
    “ Không thể nào ! Một chiêu lúc nãy đủ sức bổ đôi một quả núi sao hắn vẫn không tổn thương gì ? ”
    Lăng Kinh Vũ đưa kiếm lên trước mặt :
    “ Xem ra một chiêu chưa đủ … ”
    Lãnh Thiên Tà mỉm cười :
    “ Một chưa đủ vậy một ngàn chắc đủ … ”
    Y vừa nói vừa bạt thương , ngọn lửa đỏ rực lại bốc cháy hóa thành một cây thương lửa . Cây thương lửa tách ra làm hai , hai cây thương lửa lại tách ra làm bốn chỉ trong nháy mắt đã hóa thành một ngàn ngọn hỏa thương .
    Lăng Kinh Vũ giơ kiếm , thanh kiếm tím ngắtlại tỏa ra hàn khí lạnh lẽo thấu xương . Không khí bị đóng băng hóa thành muôn ngàn thanh kiếm băng , mỗi thanh kiếm băng đều nhuốm chút màu tím ngắt cả hoàng hôn .
    Một lần nữa .
    Hỏa thương băng kiếm lại như tia chớp đâm thẳng vào người cái bóng đen ngòm .
    Trên bầu trời một nửa đỏ rực một nửa tím ngắt , hai màu pha vào nhau tạo ra cảnh tượng kì dị đến khó tả tựa như một cơn mưa sao băng rực rỡ lộng lẫy giữa đêm khuya cô tịch .
    Cái bóng đen ngòm ấy , vẫn đứng đó , tựa như đã chết .
    Y không động đậy gì cả ngay cả tránh né cũng không cần .
    Lãnh Thiên Tà cười nhạt :
    “ Lần này ngươi chết chắc ! ”
    ẦM !!!
    Cát bay đá chạy .
    Hoả thương băng kiếm chạm vào người cái bóng đen phát ra tiếng nổ kinh nhân .
    Cát bụi bay tứ tung .
    Tiểu Linh Nhi che mặt tránh cát bay vào mắt :
    “ Ghê quá … Liệu hắn có còn sống không vậy ? ”
    Phù Dung Minh Nguyệt cười tủm tỉm :
    “ Sao sống nổi chứ … ”
    Nàng chưa dứt câu sắc mặt đã chuyển sang tím ngắt .
    Cái bóng đen vẫn đứng đó .
    Im lặng .
    Sự im lặng của chết chóc .
    Sự im lặng của tuyệt vọng .
    Cái bóng đen vẫn đứng đó .
    Lạnh lẽo cô tịch .
    Không một vết trầy xước .
    Không một chút tổn thương .
    Ngay cả chiếc áo chàng đen của y cũng không có một vết rách.
    Làn hắc khí trên người y vẫn chập chờn ẩn hiện tựa như khói sương mờ ảo tà dị .
    Lãnh Thiên Tà nhìn y sắp lồi cả hai mắt ra , y nghiến răng :
    “ Đùa hả ? Không thể tin nổi ! Đáng lẽ tiếp một ngàn hỏa thương của ta phải chết rồi chứ ? Dù không chết cũng phải bị thương hay xây xước hoặc đại loại như vậy chứ ? Tại sao … tại sao hắn vẫn trơ trơ ra đó vậy ? ”
    Lăng Kinh Vũ nhíu mày :
    “ Xem ra Hắc cấp vẫn chưa đủ … ”
    Lãnh Thiên Tà nghiến răng kèn kẹt :
    “ Hắc cấp không đủ có lẽ Hoàng Kim cấp đủ rồi chứ ? ”
    Phù Dung Minh Nguyệt mím môi :
    “ Huynh ấy cũng đạt đến cấp Hoàng Kim sao ? ”
    Tiểu Linh Nhi gãi đầu cười tủm tỉm :
    “ Tỷ không chắc lắm vì tỷ không gặp ca ấy cả một năm rồi . ”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Ngọc Kỳ Lân, ngày 07-05-2015 lúc 02:30.
    ---QC---


  2. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Tiêu Dao Nhân,
  3. #12
    Ngày tham gia
    May 2014
    Bài viết
    1,098
    Xu
    1,592

    Mặc định

    Đôn Hoàng Cửu Đỉnh Hệ Liệt Phiên Ngoại
    Thương Sinh Ái Tình
    Tác giả: Ngọc Kỳ Lân (Tiểu Ngưu)
    Chương 12 : Hoàng Kim Kỵ Sĩ


    http://www.tangthuvien.vn/forum/member.php?u=205421




    Lãnh Thiên Tà xoay mũi thương chĩa thẳng lên trời cao , y hô lên :
    “ Hỡi vị vua của vùng đất rực lửa Viraj ( Vầng Chói Lọi ) , nhân danh kẻ kế thừa ngọn lửa chốn địa ngục , ta , Lãnh Thiên Tà xin Ngài ban cho ngọn lửa của Ngài truyền vào mũi thương này đem lại ánh sáng cho đại địa , chiếu rọi khắp nhân gian ba cõi .”
    Ngọn thương lại bốc lửa , ngọn lửa đỏ rực .
    Y thét lên :
    “ Incendier ! ( Tiếng Pháp : Thiêu hủy ) ”
    Ngọn lửa từ mũi thương cháy bùng lên như hóa thành một cái mồm bằng lửa đỏ rực , cái mồm đầy lửa nướt chửng Lãnh Thiên Tà vào trong . Cả người y giờ đã trở thành một quả cầu lửa khổng lồ .
    Cả sa mạc đã nóng nay càng nóng hơn , cát nóng bị thiêu đốt thành than rồi chợt bốc lửa .
    Cả một vùng của sa mạc hóa thành một biển lửa .
    Đoàn người vội vàng lùi lại .
    Lăng Kinh Vũ đưa thanh kiếm lên trước mặt , miệng lẩm bẩm :
    « Hỡi vị vua của vùng đất băng giá Pulaha ,nhân danh kẻ kế thừa của Người, ta , Lăng Kinh Vũ xin Người hãy truyền sức mạnh trên đôi sừng của Ma Vương vào thanh kiếm này … Giótuyết sẽ đến nhuộm đen cả bầu trời mang sự sợ hãi tuyệt vọng đầy tăm tối của địa ngục đến nhân gian . Nhấn chìm cả đại địa vũ trụ trong băng giá chết chóc … »
    Sa mạc đang nóng rực đột nhiên trở nên lạnh lẽo , gió rít lên từng hồi .
    Y hô khẽ lên :
    « D’une grande pureté ! ( Tiếng Pháp : Băng tuyết ) »
    Từ trong thanh kiếm tím ngắt vụt lên một tia băng , tia băng sinh trưởng không ngừng hóa thành một bông hoa tuyết khổng lồ ôm trọn cơ thể Lăng Kinh Vũ vào trong .
    Sa mạc càng lúc càng lúc càng lạnh lẽo , càng lúc càng lúc càng lạnh lẽo . Cát nóng sa mạc bỗng chốc bị đóng băng , băng đóng càng lúc càng dày cuối cùng hóa thành một núi băng cao sừng sững .
    Cả một vùng sa mạc hóa thành một băng sơn lạnh lẽo .
    Đoàn người tiếp tục lùi lại .
    Trên sa mạc .
    Một băng một hỏa .
    Đứng giữa là một cái bóng đen , im lìm .
    Cái bóng đó , dường như không hề bị ảnh hưởng gì .
    Lửa tàn đi băng cũng tan ra , để lộ hai cái bóng vàng rực . Lãnh Thiên Tà và Lăng Kinh Vũ giờ đây đã mặc hai bộ áo giáp màu hoàng kim rực rỡ chói mắt . Chiếc áo giáp bao phủ từ đầu tới chân chẳng khác nào một chiếc kén vàng óng . Áo giáp của Lãnh Thiên Tà có phù điêu hình ngọn lửa , ngọn lửa ấy tựa như đang bùng cháy hừng hực tỏa ra sức nóng không gì tưởng nổi tựa như vầng mặt trời đỏ rực chói lọi . Còn áo giáp của Lăng Kinh Vũ lại trong suốt long lanh tựa như pha lê tựa như thủy tinh trên đó còn khắc những ấn tự kì lạ cổ quái tựa như ác ma nơi địa ngục trỗi dậy gào thét toát ra vẻ thần bí ma mị hòa lẫn chút lạnh lẽo tàn khốc .
    Tiểu Linh Nhi và Phù Dung Minh Nguyệt mắt sáng cả lên :
    « Oa … Đây là Hoàng Kim Kỵ Sĩ sao ? Đẹp quá ! Đẹp quá ! »
    Phù Dung Đông Vy bĩu môi :
    « Cũng không tệ ! »
    Lãnh Thiên Tà lúc này tràn đầy vẻ tự tin , y chĩa mũi thương vào cái bóng đen :
    « Ha ha … Thế nào ? Thấy bọn ta oai phong lẫm lẫm thế này đã sáng mắt chưa con ? Thấy sợ rồi thì mau đầu hàng đi ta đây rất là rộng lượng sẽ tha cho nhà ngươi một con đường sống . »
    Cái bóng đen im lặng .
    Lăng Kinh Vũ lên tiếng :
    « Đừng nói nhiều với hắn , lên đi ! »
    Lãnh Thiên Tà gật đầu .
    Y cắm phập lưỡi thương vào đất , miệng hô lên :
    « Nhân danh kẻ kế thừa ngọn lửa chốn địa ngục , ta , ra lệnh triệu hồiThần thú canh giữ ngọn lửa của thần Hỏa Ngục Hoàng Kim Thiên Thần Hổ … Hãy xuất hiện đi thần thú của lửa ! »
    Một Ma Pháp Trận đỏ rực khổng lổ hiện ra .
    Lãnh Thiên Tà quát lên :
    « Rappeler !!! ( Tiếng Pháp :Triệu hồi ) »
    Nham thạch từ dưới đất trồi lên ào ạt liên miên tựa như bất tận tựa như một ngọn sóng dung nham đỏ rực cuốn lên không trung . Dung nham vần vũ trên không trung sặc sỡ như một điệu múa chốn cung đình xa hoa tráng lệ như một vũ công lả lướt trên lầu cao đình ngọc lúc trăng tròn , mỹ lệ rực rỡ không gì tưởng nổi . Dòng dung nham từ từ dừng lại từ từ cuộn chặt lại hóa thành một con hổ , một con hổ đỏ rực , một con hổ thực sự . Trên thân con hổ khoát một bộ chiến giáp phủ lấy gần như toàn thân tỏa ra bá khí cường hoành chấn nhiếp cả thiên địa . Một người một hổ chí cường chí liệt bá đạo tựa như cả đại địa cũng đang rung chuyển , cả đại địa rung chuyển để chào mừng một vị vua vừa mới đản sinh .
    Lăng Kinh Vũ xoay kiếm chĩa thẳng lên trời cao , y hô lên :
    « Nhân danh kẻ thống trị vùng đất của băng tuyết , ta , ra lệnh triệu hồi Ma Thú của Băng giá Băng Hà Hoàng Kim Ma Giới Lang … Giáng thế đi Vị vua của Ma thú ! »
    Một Ma Pháp Trận xanh lè khổng lồ hiện ra .
    Y thét lên :
    « Rappeler !!! ( Tiếng Pháp :Triệu hồi ) »
    Mây đen vần vũ trên không ùn ùn kéo đến như một cơn bão , mây đen tụ lại thành một khối khổng lồ .
    Khối khổng lồ ấy từ từ rơi xuống .
    Rơi xuống hóa thành tuyết .
    Tuyết chưa chạm đất đã hóa thành băng .
    Băng rơi như tuyết , băng tụ lại thành một một dải băng sơn khổng lồ .
    Dải băng sơn khổng lồ ấy động đậy ngước lên bầu trời , ngước lên vầng trăng tàn lụi lúc giữa trưa cất tiếng hú dài đằng đẵng .
    Dải băng sơn lắc nhẹ thân người , băng đá rơi ầm ầm .
    Chỉ một cái lắc người , dải băng sơn phút chốc đã hóa thành một con sói khổng lồ sừng sững trên bàu trời , trên thân con sói ấy phủ một lớp chiến giáp màu vàng óng ánh .
    Con sói ấy , ngửa mặt lên bầu trời , lạnh lùng lãnh khốc .
    Con sói ấy , ngước nhìn vầng trăng , đìu hiu cô tịch .
    Phù Dung Đông Vy giương mắt lên :
    « Đây là Thần Thú và Ma Thú trong truyền thuyết sao ? Còn đáng sợ hơn cả lời đồn . »
    Âu Dương Nhược Như lo lắng tiếp lời :
    « Hy vọng không có chuyện gì … »
    Hàn Phong Vận ánh mắt càng lúc càng xa xăm càng lúc càng cổ quái tà dị tựa như oan hồn ngàn kiếp trỗi dậy thê lương ai oán đến độ não lòng . Y thở dài :
    « Có lẽ ! »
    Lãnh Thiên Tà và Lăng Kinh Vũ giật lấy sợi dây cương , hai con thú lồng lên gầm vang khắp núi rừng .
    Cái bóng đen vẫn đứng đó , im lìm .
    Hỏa Hổ và Băng Lang không lý gì đến thái độ của cái bóng đen đó chúng lập tức lao đến há hai cái mồm đỏ lòm bốc mùi tanh tưởi táp vào thân cái bóng đen . Chỉ cần một cú táp cái bóng có thể bị xẻ ra làm đôi .
    BANG !!!
    Cái bóng đen vẫn đứng đó , im lìm .
    Còn hai con thú bị chấn văng xa cả mấy thước , cái bóng đen không những không bị xẻ đôi ra mà ngay cả một vết trầy xước cũng không có .
    Lãnh Thiên Tà nhíu mày :
    « Không thể nào ! Hổ nha của ta ngay cả kim cương cũng cắn nát được sao lại không tổn thương nổi một nhụcthể bằng xương bằng thịt chứ ? »
    Lăng Kinh Vũ lạnh lùng vuốt lông con sói băng :
    « Nuit Glaciale !!! ( Tiếng Pháp : Đêm băng giá ) »
    Con sói băng há cái mồm xanh lè ra , phả vào thinh không một làn hơi lạnh buốt giá , phả vào bầu trời một màu u sầu cô tịch . Bầu trời giữa trưa trong vắt như pha lê đột nhiên chuyển màu đen kịt tăm tối , tăm tối của buổi đêm khuya , bầu trời đêm khuya ấy không trăng không sao không gió không tuyết chỉ có cái lạnh rét run người .
    Bầu trời đêm đã đóng thành băng .
    Mây tụ thành băng .
    Thinh không hóa thành băng .
    Cả vòm trời như hóa thành một mái vòm bằng băng của một lâu đài tráng lệ nào đó , rực rỡ lung linh .
    Đoàn người ngây ra .
    Đoàn người bị đóng thành băng .
    Cái bóng đen ấy , đứng đó .
    Cái bóng đen ấy , bị đóng thành một khối băng khổng lồ .
    Khối băng ấy chẳng khác nào một ngọn núi to lớn sừng sững trải dài hàng ngàn dặm , trải dài típ tắp đến tận chân trời .
    Đoàn người đã bị đóng băng .
    Khối băng đóng quanh đoàn người tan ra .
    Tan thành một làn sương .
    Lãnh Thiên Tà hét lớn :
    “ L’aurore enflamme l’orient ( Rạng đông làm đỏ rực phương Đông ) !!! ”
    Con hổ lửa há cái miệng đỏ lòm như lửa , từ trong miệng con hổ tỏa ra một quầng sáng , quầng sángđỏ rực tựa như một vầng mặt trời lúc hừng đông . Quầng sáng càng lúc càng bành trướng hóa thành một quả cầu ánh sáng khổng lồ chiễm chệ ngự trên không trung tựa như vầng mặt trời lúc giữa trưa chói chang rực rỡ .
    Màn đêm tan đi , một nửa bầu trời hóa thành rạng đông đỏ rực huyền ảo mong manh .
    Quả cầu mặt trời tỏa ra nhiệt độ không gì tưởng nổi tựa như có một mặt trời sắp rơi xuống Đại địa .
    Mặt đất lập tức bốc cháy , bốc cháy rừng rực .
    Một nửa sa mạc hóa thành một biển lửa .
    Khối băng khổng lồ đóng quanh người cái bóng đen cũng bị bốc hơi thành sương khói thay vào đó là một ngọn lửa khổng lồ nuốt chửng lấy y .
    Hàn Phong Vận ngây người ra :
    « Hoàng Kim Kỵ sĩ thật lợi hại , vừa mới ra tay đã khiến trời đất phải biến sắc . »
    Tiểu Linh Nhi cười thật tươi , thật rực rỡ như ánh sáng từ thiên đường xa xôi :
    « Đương nhiên rồi ! Lần này hai ca ấy thắng chắc rồi . »
    Vân Tịch Tử Tuyết nhíu mày chen vào :
    « Chưa đâu ! »
    Băng tan đi .
    Lửa cũng đã tàn lụi .
    Cả sa mạc chìm trong sương khói .
    Trong màn sương khói mờ ảo ấy , ẩn hiện một cái bóng .
    Cái bóng đen ngòm .
    Cái bóng ấy vẫn đứng đó , không chút tổn thương .
    Làn hắc khí có vẻ đã dày đặc hơn một chút , bay lững thững trong gió .
    Lãnh Thiên Tà suýt chút nữa là đánh rơi cả thương , y quát lên :
    « Không thể nào ! Không thể nào ! Chiêu vừa rồi thừa sức nung chảy cả Đại địa . Tại sao … tại sao hắn vẫn không hề hấn gì ? Tại … tại sao hắn vẫn cứ trơ trơ ra đó vậy ? Hắn có phải là người không vậy ? »
    Lăng Kinh Vũ nhướng mày :
    « Xông lên ! »
    Lăng Kinh Vũ thúc cương , con sói băng lồng lên nhảy bổ vào cái bóng đen . Y trên lưng sói tức thời xoay kiếm , hàn khí bùng tỏa ra hừng hực , y khẽ hô :
    « Lune Glace ! (Tiếng Pháp : Băng Nguyệt ) »
    Lưỡi kiếm vung lên , tựa như vầng trăng .
    Trăng khuyết .
    Trăng khuyết lại tròn .
    Nhưng vầng trăng này lại không thể tròn được nữa .
    Vì nó đã bị đóng băng .
    Vầng trăng trong vắt bị đóng băng trên không trung .
    Vầng trăng khuyết trong veo như giọt sương sớm ánh lên vẻ sắc bén tựa như một lưỡi kiếm chém thẳng vào cái bóng đen mang theo làn gió lạnh tê buốt thịt da . Băng nguyệt chưa đến nhưng người của cái bóng đen đã bị đóng băng .
    Băng như nguyệt !
    Nguyệt như kiếm !
    Kiếm như băng !
    Lãnh Thiên Tà cũng thúc cương , lưỡi thương chỉ thẳng vào cái bóng đen . Y thét lên :
    « Soliel Fue ! ( Tiếng Pháp : Hỏa Nhật ) »
    Đầu lưỡi thương bốc cháy , lửa cháy hừng hực mỗi lúc một lớn tụ lại thành một quả cầu lửa đỏ rực .
    Quả cầu lửa đột ngột bùng cháy hóa thành một mặt trời khổng lồ vàng rực , mặt trời tỏa ra ánh sáng chói lọi chiếu sáng khắp cả sa mạc .
    Sáng chói đến độ không thể mở mắt nổi .
    Mặt trời vàng rực lao ầm ầm về phía cái bóng đen tựa như cả bầu trời sụp đổ rơi vỡ trên thinh không .
    Nhật tựa hỏa !
    Hỏa tựa kim !
    Kim tựa nhật !
    Một mặt trời một mặt trăng lao về phía cái bóng đen .
    Áp lực tỏa ra không gì tưởng nổi .
    Cái bóng đen vẫn đứng đó .
    Đen ngòm .
    Cái bóng đen ấy vẫn không động đậy gì .
    Nhưng hắc khí lại động .
    Làn hắc khí tỏa ra đậm đặc thêm một chút rồi tụ lại thành hai hai bàn tay ngọn hoắc , hắc thủ vươn dài ra nhẹ nhàng tóm lấy mặt trăng và mặt trời .
    Nhẹ nhàng tóm lấy .
    Rồi bóp nát ra .
    Nhẹ nhàng bóp nát ra .
    Băng nguyệt vỡ vụn ra .
    Hoả Nhật tàn lụi đi .
    Hắc thủ lại vươn dài ra , nhẹ nhàng tóm lấy đầu hai con cự thú đang nhảy bổ tới .
    Nhẹ nhàng tóm lấy .
    Rồi lại bóp nát ra .
    Nhẹ nhàng bóp nát ra .
    Hai cái đầu ngay cả thần binh cũng không tổn hại được nay đã bị bóp nát ra , bị vỡ vụn ra thành một đống bầy nhầy đầy máu rơi bình bịch trên nền sa mạc .
    Hỏa Hổ Thần Thú đứt đầu rồi !
    Băng Lang Ma Thú mất đầu rồi !
    Hai thân hình đồ sộ của hai con cự thú đang trên đà lao tới đột nhiên ngã chúi xuống sa mạc , hai thân hình ấy run rẩy bần bật một chút rồi lặng yên đi .
    Cả sa mạc như lặng yên đi .
    Hỏa Ngục Hoàng Kim Thiên Thần Hổ chiến tử rồi !
    Băng Giá Hoàng Kim Ma Giới Lang trận vong rồi !
    Lãnh Thiên Tà và Lăng Kinh Vũ ngã lăn ra trên nền cát nóng .
    Đôi mắt của cả hai mở to ra như không thể chấp nhận nổi sự thật này , một sự thật không thể tin nổi .
    Cả đoàn người ngây ra .
    Cả nhóm Hàn Phong Vận mặt mày đã tím ngắt .
    Tiểu Linh Nhi lắp bắp nói :
    « Chuyện này … chuyện này là sao ? Thần Thú không phải bất tử sao … bây giờ lại chết … »
    Phù Dung Minh Nguyệt cắn chặt môi :
    « Ma Thú chẳng phải bất bại sao chỉ mới có một chiêu … một chiêu đã nằm đó rồi ? »
    Phù Dung Đông Vy ôm chặt vai :
    « Tên áo đen đó ruốc cuộc là thần thánh phương nào sao lại ghê gớm đến vậy ? Cả Hoàng Kim Kỵ Sĩ cũng … »
    Vân Tịch Tử Tuyết mím môi :
    « Hình như thứ hắn sử dụng không phải là Ma Pháp … »
    Âu Dương Nhược Như lộ vẻ lo lắng :
    « Không phải Ma Pháp sao ? »
    Vương Tiểu Hổ bước lên phía trước , thần sắc ngưng đọng :
    « Đó đương nhiên không phải là Ma Pháp nhưng đáng sợ không kém gì Ma Pháp ! »
    Vương Tiểu Hổ rút ra một chiếc găng tay đen nhánh , trên mu găng tay có một dấu ấn hình đầu lâu bằng bạc đầy tà dị . Nó chầm chậm đeo vào tay phải , thật chậm rãi .
    Hàn Phong Vận gọi với theo :
    “ Hổ đệ , đệ đi đâu vậy ? ”
    Vương Tiểu Hổ vẫy vẫy tay trái :
    “ Đương nhiên là đi đến con đường phát tài rồi ! ”
    Lăng Kinh Vũ từ từ đứng dậy , ánh mắt tỏa ra vẻ lạnh lẽo không gì tưởng nổi , lạnh lẽo đến mức bỏng rát thịt da .
    Y kéo lê thanh kiếm trên nền sa mạc .
    Y bước trên sa mạc , một mình .
    Đơn độc như một con sói .
    Cô quạnh như vầng trăng khuyết .
    Lãnh Thiên Tà vẫn quỳ đó , ánh mắt của y như bốc lửa , đỏ hừng hực .
    Y ngửa mặt lên bầu trời cất một tràng hú dài .
    Tiếng hú thê lương ảo não vô cùng khiến cho vạn vật phải bật khóc khiến cho vạn vật phải kinh sợ .
    Lãnh Thiên Tà nhẹ nhàng vuốt lông Hỏa Hổ Thần Thú , thật nhẹ nhàng . Y chậm rãi cất tiếng :
    « Năm ta bốn tuổi Thiên Quốc và Ma Quốc xảy ra đại chiến kéo dài suốt mấy trăm ngày . Trong trận chiến ấy ta tìm thấy một con hổ con có màu lông đỏ rực đang liếm vết thương cho một con hổ mẹ , mẹ của nó lúc đó chỉ là một cái xác . Ta đã lao vào trận chiến bất kể kẻ thù chịu không ít vết thương để có thể cứu lấy chú hổ con đó . Kể từ đó con hổ con đó trở thành phụ tá của ta nếm không ít đắng cay để có thể thăng cấp trở thành Thần Thú , giờ ta cũng được hai mươi mốt tuổi rồi … Cũng được mười bảy năm rồi … Mười bảy năm rồi , ta và chú hổ con đó bên nhau .Vậy mà … »
    Tiểu Linh Nhi hai mắt đã nhòe đi :
    « Ca … »
    Lãnh Thiên Tà lặng im một chút rồi cầm chặt lưỡi thương :
    « Vậy mà giờ đây ngay cả chết chú hổ con đó cũng không được toàn thây … »
    Y xoay người bay vụt về phía cái bóng đen , y thét lên , tiếng thét tràn ngập sát khí :
    « Ngươi … Nhất định phải chết ! »

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Ngọc Kỳ Lân, ngày 07-05-2015 lúc 02:29.

  4. #13
    Ngày tham gia
    May 2014
    Bài viết
    1,098
    Xu
    1,592

    Mặc định [Tiên Hiệp] Thương Sinh Ái Tình - Đôn Hoàng Cửu Đỉnh Hệ Liệt Phiên Ngoại - Chương 13

    Đôn Hoàng Cửu Đỉnh Hệ Liệt Phiên Ngoại
    Thương Sinh Ái Tình
    Tác giả: Ngọc Kỳ Lân (Tiểu Ngưu)
    Chương 13: Chung Cực Cảnh Giới

    http://www.tangthuvien.vn/forum/member.php?u=205421





    Đôi mắt của Lãnh Thiên Tà bốc cháy , ngọn lửa đỏ rực .
    Miệng của y cũng bốc lửa , lửa tràn cả ra ngoài .
    Toàn thân của y cũng bốc cháy , ngọn lửa hừng hực bao phủ khắp thân người .
    Không có lửa sao có khói ?
    Nhưng lửa của y không có khói .
    Là Thần Hỏa , ngọn lửa của thần .
    Y giơ thương quát lên :
    « Nhân danh ta , Lãnh Thiên Tà , hãy phá bỏ mọi giới hạn của Ma Pháp , khai mở cánh cổng của Thần Địa … Giáng thế đi hỡi sức mạnh tối thượng của Đấng Sáng thế !!! »
    Tiểu Linh Nhi ánh mắt lộ vẻ mừng rỡ :
    « Không lẽ ca ca đã đạt đến cảnh giới đó … ? »
    Vương Tiểu Hổ lững thững bước đi , miệng nở nụ cười :
    « Hắn dốc toàn lực rồi sao ? »
    Lãnh Thiên Tà vung thương thét lên :
    « En fin de compte Forces ( Tiếng Pháp : Chung Cực lực lượng ) !!! »
    Lưỡi thương bốc cháy đâm thẳng vào cái bóng đen , thương chưa đến nhưng lửa đã bao trùm lấy cái bóng đen .
    Hắc thủ nắm lại tạo thành quyền , hắc quyền vung quyền đấm thẳng vào lưỡi thương .
    KENG !!!
    Quyền thương vừa chạm nhau lập tức phát ra tiếng động chói tai như kim loại va vào nhau .
    Lãnh Thiên Tà bị chấn bay lùi cả mấy trượng bắn thẳng về phía sau Lăng Kinh Vũ ,còn cái bóng đen ngòm vẫn đứng đó không lùi dù chỉ là một bước .
    Tiểu Linh Nhi trợn mắt :
    « Không thể nào ! Ngay cả Kỵ sĩ Chung Cực lực lượng cũng không áp đảo nổi hắn sao ? »
    Phù Dung Minh Nguyệt ngây thơ hỏi :
    « Chung Cực lực lượng là gì vậy tỷ ? »
    Tiểu Linh Nhi nhướng mày đáp :
    « Chung Cực lực lượng là cảnh giới Ma Pháp mạnh nhất , là cấp độ Ma Thuật tối thượng . Nếu trong một ngàn người có mười người có thể đạt đến cấp Hoàng Kim thì trong mười ngàn kỵ sĩ cũng chỉ có thể có một người đạt đến Chung Cực lực lượng , điều đó đủ thấy uy lực của Chung Cực lực lượng đáng sợ đến mức nào . Hiện giờ trên cả Đại địa này người mạnh hơn cấp Chung Cực cũng chỉ có ba người là Hoàng Đế Thiên Quốc , Quốc Vương Ma Quốc và Cực Lạc Quốc Độ Thích Ca Mâu Ni Như Lai . »
    Hàn Phong Vận nhíu mày :
    « Xem ra giờ đây đã có thêm một người nữa rồi … »
    Tiểu Linh Nhi lắc lắc đầu :
    « Không thể nào ! Cái tên áo đen đó sao có thể mạnh hơn Chung Cực lực lượng được ? »
    Phù Dung Đông Vy cất tiếng xen vào :
    « Chung ta cứ chờ xem sao đã ! Nhưng cái thằng nhóc Vương Tiểu Hổ đang định làm gì vậy , nó đi vào đó chẳng phải tự tìm đường chết sao ? »
    Tiểu Linh Nhi lúc này mới nhận ra điều đó , nàng hét lên :
    « Vương Tiểu Hổ ! Mau quay lại đây , ngươi điên rồi sao ? »
    Vương Tiểu Hổ đã dừng lại , ánh mắt của nó nhìn chằm chằm vào cái bóng đen rồi chuyển sang Lãnh Thiên Tà .
    Lãnh Thiên Tà chầm chầm giơ ngọn thương lên bầu trời .
    Y chậm rãi hô lên :
    « Javeline le Dieu ! ( Tiếng Pháp : Ngọn thương của Thượng Đế ) »
    Ngọn thương bùng cháy ngùn ngụt hóa thành một ngọn lửa bốc lên tận trời cao xuyên thủng cả đám mây đen . Cả bầu trời xanh ngắt như đang sôi sục lên .
    Lửa tắt đi .
    Lưỡi thương lộ ra , hình dáng cũng đã thay đổi . Từ một lưỡi thương hóa thành ba lưỡi thương , mỗi lưỡi thương đều có hình ngọn lửa vô cùng sống động tựa như ba ngọn lửa đang bốc cháy . Ngọn thương cũng trở nên lớn hơn , hoa văn họa tiết cũng trở nên lăng lệ tuyệt diệu hơn .
    Trên thân ngọn thương có khắc hình một con rồng xanh lè đầu sừng vàng thân đầy vảy gai và một đôi cánh đỏ rực .
    Lãnh Thiên Tà bạt thương , thét lớn :
    « Nhân danh kẻ sở hữu ngọn lửa của thần linh , ta , Lãnh Thiên Tà ra lệnh khai mở Thần Thánh Ma Pháp Trận : Mer de flammes !!! ( Tiếng Pháp : Hỏa Hải ) »
    Mây đen vần vũ .
    Một tia sáng le lói chiếu xuyên qua đám mây tụ lại trên đầu lưỡi thương của Lãnh Thiên Tà .
    Chỉ một tia sáng lẻ loi .
    Mỏng manh .
    Tia sáng chợt nổ tung , nổ tung thành một quầng sáng cường đại. Quầng sáng càng lúc càng bành trướng càng lúc càng lan rộng ra trên bầu trời , ánh sáng chói lọi đâm xuyên qua đám mây chiếu sáng khắp sa mạc cằn cỗi .
    Quầng sáng hóa thành một vòng tròn Ma Pháp Trận khổng lồ không ngừng xoay tròn trên không trung , những dòng bùa chú ấn tự đủ màu sắc rực rỡ cuồn cuộn chảy trên bầu trời .
    Khi Ma Pháp Trận đã hoàn thành , một cột ánh sáng khổng lồ chói lọi từ trung tâm Ma Pháp Trận chiếu thẳng xuống sa mạc , ánh sáng rực rỡ chói chang khiến mọi người phải che mắt lại .
    Bầu trời .
    Đột nhiên bốc cháy .
    Bốc cháy thật dữ dội .
    Cả bầu trời giờ đây đã hóa thành một biển lửa .
    Một biển lửa xanh ngắt .
    Sức nóng không gì sánh nổi từ thinh không phả xuống sa mạc tựa như những con bão nóng bỏng ào qua . Chốc chốc một vài tàn lửa rơi xuống sa mạc nơi đó lập tức bốc cháy hóa thành dung nham đỏ rực .
    Cảnh tượng kỳ dị khiến cho cả đoàn người sững sờ thậm chí là kinh hãi .
    Lăng Kinh Vũ bước lê từng bước dài , y ngước nhìn bầu trời đang bốc cháy .
    Y chầm chậm nâng kiếm lên , y nhẹ nhàng rê lưỡi kiếm rồi không nói một lời đâm lưỡi kiếm xuống đất . Miệng y lẩm bẩm :
    « Nhân danh kẻ thống trị miền đất băng giá , ta , Lăng Kinh Vũ ra lệnh khai mở cánh cổng nơi tận cùng của Đại địa cánh cổng của Ma Giới … En fin de compte Forces !!! »
    Lăng Kinh Vũ giơ tay trái viết một hàng ấn tự hay bùa chú gì đó lên thân kiếm , y khẽ hô :
    « Hỡi Sabre le Prince des Démons ( Tiếng Pháp : Thanh gươm của Ma Vương )Ta ra lệnh hãy mở ra Ma Pháp Trận của Đại Ma Vương : Champ de Glace !!! ( Tiếng Pháp : Cánh đồng băng ) »
    Từ chỗ lưỡi kiếm của y cắm xuống nhô lên một bông hoa tuyết , bông hoa tuyết trắng ngần lung linh trong suốt tựa ánh pha lê tựa giọt sương buổi đêm lạnh lẽo .
    Bông hoa tuyết ấy , cô quạnh đơn côi .
    Bông hoa tuyết ấy , bừng nở .
    Cánh hoa tuyết bay phấp phới trong không trung .
    Cả sa mạc bỗng chốc tràn ngập cánh hoa tuyết .
    Cả sa mạc bỗng chốc hóa thành một cánh đồng băng .
    Cánh đồng có vài thân cây khô héo trơ trọi .
    Cánh đồng có ruộng lúa trải dài mênh mông bát ngát .
    Tất cả đều bằng băng .
    Tất cả đều lạnh lẽo cô tịch .
    Thương Hải Tang Điền .
    Thế sự đa đoan biến ảo khôn lường .
    Hỏa Hải Băng Điền .
    Trần thế phiền não đau thương chồng chất .
    Đoàn người lại một lần nữa sững sờ .
    Phù Dung Minh Nguyệt mắt sáng rỡ lên :
    « Hay quá ca ấy cũng đạt đến cấp Chung Cực rồi ! »
    Hàn Phong Vận xoa tay :
    « Chung Cực Kỵ Sĩ quả nhiên ghê gớm , vừa mới ra tay đã khiến cho trời đất phải biến sắc ! »
    Tiểu Linh Nhi vội vàng chạy ra chỗ Vương Tiểu Hổ , chưa kịp kéo nó về thì tiếng thét rung chuyển cả sa mạc của Lãnh Thiên Tà đã vang lên :
    « Tuer !!!( Tiếng Pháp : Sát ) »
    Toàn thân của y lại bốc cháy ngùn ngụt hóa thành một cột lửa khổng lồ .
    Lăng Kinh Vũ rút kiếm ra khỏi mắt đất , đôi mắt lạnh lẽo tỏa ra một sát khí đậm đặc đầy mùi chết chóc :
    « Tuer !!! »
    Cái bóng đen ngòm ấy , đứng đó .
    Cái bóng đen ngòm ấy , khẽ động .
    Y cất tiếng .
    Lần đầu tiên y cất tiếng .
    Giọng nói tựa như âm vang từ mười chín tầng địa ngục vọng lên , tràn ngập quỷ khí .
    Chỉ một câu nói nhưng khiến cho cả đoàn người phải chấn kinh khiến cho cả đất trời phải run rẩy sợ hãi .
    « Rác rưởi !!! »
    Khóe môi của Lãnh Thiên Tà giật giật tựa như đang cười :
    « Ngươi nói được sao ? Vậy mà ta tưởng ngươi bị câm hay điếc gì chứ ! »
    Y ngưng một chút rồi khẽ hô :
    « Pluie de Feu !!! ( Tiếng Pháp : Hỏa Vũ ) Thiêu rụi hắn đi !»
    Trời đổ mưa .
    Biển lửa đổ mưa .
    Phủ lên toàn bộ sa mạc A Tỳ .
    Mưa vốn là nước .
    Nhưng hôm nay mưa lại là lửa .
    Nóng bỏng .
    Tựa như một cơn mưa sao băng rực rỡ , tựa như một cơn mưa thiên thạch rơi xuống đại địa .
    Lăng Kinh Vũ khe khẽ động kiếm .
    Lăng Kinh Vũ khe khẽ hô lên :
    « La Tombée de la Neige !!! ( Tiếng Pháp : Tuyết rơi ) »
    Đất nổi tuyết .
    Cánh đồng băng nổi tuyết .
    Tuyết rơi .
    Tuyết trước giờ rơi từ trên bầu trời xuống .
    Nhưng hôm nay tuyết lại rơi từ dưới mặt đất lên .
    Tuyết .
    Như cánh hoa anh đào .
    Mềm mại bay lên bầu trời cao .
    Mưa và tuyết bao phủ lấy thân thể của cái bóng đen ngòm , giọt mưa nóng bỏng như mặt trời thiêu đốt thịt da thiêu rụi đi làn hắc khí lẫn hữu thủ ken kịt bông tuyết lại sắc bén như đao kiếm chém nát vụn cả hắc khí lẫn tả thủ đen ngòm . Chỉ một chút thôi e rằng thân thể của cái bóng đen sẽ bị xé nát ra từng mảnh , từng mảnh .
    Cái bóng đen ngòm ấy vẫn đứng đó .
    Không động đậy gì cả .
    Nhưng Hắc khí lại động , Hắc khí tỏa ra từ hai tay và thân người của y càng lúc càng đậm đặc hóa thành một luồng Hắc khí bay lên không trung . Luồng Hắc khí ấy tụ thành hai bàn tay to lớn ken kịt ôm lấy thân thể của cái bóng đen bảo vệ y khỏi màn mưa lửa tuyết rơi đầy chết chóc , Hắc khí tỏa ra từ người của cái bóng đen càng lúc càng đậm đặc hơn hoàn toàn nuốt chửng lấy thân hình của cái bóng đen .
    « Grààooo …!!! »
    Một tiếng rú đinh tai buốt óc vang , chấn động cả Đại địa .
    Hắc Khí tụ thành một hình đầu lâu to tướng đen ngòm , cái đầu lâu Quỷ ấy có thêm hai chiếc sừng đỏ rực như máu , cái đầu lâu Quỷ ấy tựa như có sinh mệnh cất một tiếng rú rợn người .
    Đầu lâu Quỷ há toác cái mồm xương xẩu đen ngòm phun ra một quả cầu đen ngòm . Trong quả cầu đen ấy cất lên hàng ngàn hàng vạn tiếng gào rú thê lương ai oán của hàng ngàn hàng vạn hung hồn ngạ quỷ tựa như cả ngàn vạn kiếp chưa thoát khỏi bể luân hồi .
    Quả cầu vừa rồi khỏi miệng đầu lâu Quỷ đột nhiên hóa thành khổng lồ che kín cả sa mạc .
    ẦM !!!
    Quả cầu phát nổ .
    Cát bụi lại bay mù mịt .
    Vụ nổ cuốn bay cơn mưa lửa đỏ rực .
    Vụ nổ thổi bay màn tuyết rơi trắng ngần .
    Vào Hư vô !
    Cát bụi tan đi .
    Một cái hố đen ngòm sâu hoắm xuất hiện chắn giữa đoàn người và cái bóng đen .
    Lãnh Thiên Tà vẫn đứng đó , ngước nhìn bầu trời rực lửa .
    Bộ giáp vàng óng trên người y đã vỡ nát hơn quá nửa .
    Lăng Kinh Vũ vẫn đứng đó , đưa mắt nhìn cánh đồng băng .
    Bộ giáp lung linh trên người y cũng chẳng còn toàn vẹn nữa .
    Cả hai không nói gì cả .
    Cả hai vừa bảo vệ đoàn người khỏi vụ nổ bằng chính thân thể của mình nhưng cả hai không nói gì cả .
    Cái bóng đen vẫn đứng đó , sau lưng nó là một thân hình đen kịt với hai đôi tay ngọn hoắc và một cái đầu lâu Quỷ .
    Y cũng không nói gì cả .
    Lãnh Thiên Tà nhíu đôi mày :
    « Thứ đó là cái gì vậy ? »
    Lăng Kinh Vũ nhìn y mỉm cười :
    « Một con Quỷ ! »
    Y nói tiếp :
    « Một con Ác quỷ ! »
    Lãnh Thiên Tà giãn đôi mày ra :
    « Hắn là Phù Thủy Gọi Hồn sao nhưng hắn không hề sử dựng thần chú hay Ma Pháp Trận gì mà ? Ngay cả một tí Mana cũng không cảm nhận được . »
    Lăng Kinh Vũ nhíu mày :
    « Đó không phải là Ma Pháp … »
    Cái bóng chợt lên tiếng , giọng nói trong trẻo âm vang lạ kì :
    « Thứ ta sử dụng không phải là Ma Pháp hay Ma Thuật gì cả , thứ ấy được gọi là … »
    Hai hốc mắt sâu thẳm đen ngòm của con Quỷ sau lưng y chợt ánh lên hai tia sáng . Y nói tiếp :
    « … Võ công ! »
    Lãnh Thiên Tà và Lăng Kinh Vũ lộ vẻ kinh ngạc .
    Chủ đoàn buôn cũng lộ vẻ kinh ngạc .
    Lãnh Thiên Tà bật cười :
    « Nực cười , võ công chỉ là thứ năng lực hạ đẳng của lũ Kiếm Sĩ tầm thường sao lại có thể đấu với Kỵ Sĩ bọn ta chứ ? »
    Cái bóng đen trả lời , giọng điệu vẫn trong trẻo như cũ :
    « Ở thế giới của các ngươi có thể Ma Pháp là thứ năng lực mạnh nhất nhưng ở thế giới của ta thì võ công là thứ mạnh nhất . »
    Lãnh Thiên Tà cười sằng sặc :
    « Ha ha ha … Ngươi nói nhăng nói cuội cái gì vậy ? Gì mà thế giới của bọn ta thế giới của các ngươi chứ ? Người làm ta chết vì cười mất . »
    Lăng Kinh Vũ nhướng mày lên :
    « Ngươi đến từ một thế giới khác sao ? »
    Cái bóng đen gật đầu .
    Y nói tiếp :
    « Thế giới của ta và các ngươi thực chất là hai thế giới song song với nhau đều xuất phát từ hỗn độn hư vô nhưng hướng phát triển tiến hóa lại khác nhau . Các ngươi tiến hóa theo chiều hướng sử dụng các Ma Thuật được thừa truyền từ thần linh và ma quỷ còn thế giới của ta lại tiến hóa qua nhiều thời kỳ nhiều giai đoạn tuy có thờ phụng thần linh nhưng đa phần là sử dụng sức lực nhục thể và chế tạo máy móc công cụ để phục vụ đời sống . »
    Lăng Kinh Vũ nhìn chằm chằm vào thân hình nhỏ bé của cái bóng đen rồi cất tiếng :
    « Cứ cho những điều ngươi nói là đúng thì sao võ công có thể triệu hồi cả Ác quỷ chứ ? Ngay cả Ma Pháp hệ Ombre ( Tiếng Pháp : Bóng Tối ) cũng chưa chắc triệu hồi được Ác Quỷ . Vả lại chưa từng có một tài liệu hay cổ thư võ công nào nói về điều này nói đúng hơn là không thể ! »
    Cái bóng đen hững hờ trả lời :
    « Không có gì là kì lạ cả … »
    Y chậm rãi nói tiếp , thật chậm rãi giọng nói có vài phần tự hào :
    « … Bởi võ công của ta là một trong Tam Đại Thần Công của Đôn Hoàng Thánh Tộc , là Thiên Hạ Đệ Nhất Thần Công !!! »
    Lãnh Thiên Tà nhíu mày :
    « Đôn Hoàng Thánh Tộc ? Cái tên nghe quen quen , hình như phụ hoàng ta đã từng nhắc đến . »
    Lăng Kinh Vũ chợt hỏi :
    « Năm nay ngươi bao nhiêu tuổi ? »
    Y hỏi một câu chẳng liên quan gì cả nhưng quả thực nhìn thân hình nhỏ bé và giọng nói trong trẻo của cái bóng đen không khỏi khiến người ta lấy làm kì quái .
    Cái bóng đen im lặng .
    Cả sa mạc cũng im lặng theo .
    Cái bóng đen cất tiếng trả lời , chỉ hai từ .
    Chỉ hai từ .
    Nhưng khiến cho thiên băng địa liệt , cả thinh không như chấn động dữ dội run lên từng chập , cả Đại địa như ngừng thở lặng căm đi .
    Vầng thái dương chói chang như cũng lu mờ đi .
    Mảnh trăng khuyết như cũng lặng căm u hoài đi .
    Biển lửa đã thôi bùng cháy nữa , đã thôi nổi sóng nữa .
    Cánh đồng băng đã thôi lạnh lẽo nữa , đã nứt nẻ tựa như vừa qua cơn đại hạn .
    Chỉ hai từ :
    « Bảy tuổi ! »
    Cả đoàn người biến sắc .
    Cả đoàn sắc mặt đã tái mét rồi trở nên trắng bệch .
    Trong đôi mắt của họ là sự kinh hãi tột độ , là sự tuyệt vọng đến cùng cực .
    Sự kinh hãi cũng hiện lên trong đôi mắt của Lãnh Thiên Tà và Lăng Kinh Vũ .
    Khóe mắt của Lãnh Thiên Tà giật giật .
    Khóe môi của Lăng Kinh Vũ cũng giật giật .
    Mồ hôi đã ướt đẫm trên lưng của cả hai .
    Mồ hôi đã lăn dài trên vầng trán cao lớn của cả hai .
    Một thằng nhóc mới có bảy tuổi có thể đáng sợ đến như vậy được sao ? Một thằng nhóc mới bảy tuổi không cần động đến một ngón tay đơn giản là chỉ dùng khí kình nội lực đã dễ dàng đánh bại được hai Hoàng Kim Kỵ Sĩ sao ? Một thằng nhóc mới bảy tuổi chỉ cần khẽ thổ kình đã có thể đoạt lấy mạng sống của Hoàng Kim Thần Thú sao ? Một thằng nhóc mới bảy tuổi có thể triệu hồi Ác Quỷ về làm tay sai cho mình sao ? Một thằng nhóc mới bảy tuổi không động đến một ngón tay đã có thể dễ dàng áp đảo hai Chung Cực Kỵ Sĩ sao ?
    Điều đó vốn là chuyện không thể !
    Dù thằng nhóc đó có học được Thần Công Vô Địch gì đi chăng nữa thì chỉ mới bảy tuổi không thể làm được .
    Nhưng thằng nhóc ấy lại làm được .
    Chỉ những điều đó cũng đủ thấy thằng nhóc ấy đáng sợ đến mức nào .
    Không , trong mắt của Lãnh Thiên Tà và Lăng Kinh Vũ thì nó quá khủng bố , cực kỳ khủng bố .
    Và điều khủng khiếp hơn mà cả Lãnh Thiên Tà và Lăng Kinh Vũ đều không dám nghĩ đến nhưng bắt buộc phải nghĩ đến , đó là …
    Hiện giờ nó chỉ mới bảy tuổi đã mạnh như thế này nếu sau này nó trưởng thành rồi lớn thêm nữa già thêm nữa thì không biết nó sẽ mạnh đến mức độ nào nữa , không biết nó sẽ tiến hóa thành thứ quái vật gì nữa . E rằng khi đó chẳng còn ai đủ sức để đấu với nó một chiêu nữa …
    Nghĩ đến đó , cả hai nuốt một mảng nước bọt .
    Lãnh Thiên Tà mỉm cười :
    « Thật kỳ lạ ! Lúc đầu ngươi chẳng nói lời nào cứ như bị câm vậy , sao giờ này lại nói nhiều quá vậy ? Nói nhiều không sợ rát cổ sao ? »
    Thằng nhóc trả lời :
    « Cũng không có gì kỳ lạ cả . Hai ngươi … tên là gì ? »
    Lãnh Thiên Tà nhíu mày :
    « Lãnh Thiên Tà ! »
    Lăng Kinh Vũ cũng nhíu mày :
    « Lăng Kinh Vũ ! »
    Thằng nhóc gật đầu :
    « Lãnh Thiên Tà ? Lăng Kinh Vũ ? Dù sao mà nói thì nói nhiều với một người sắp chết cũng không phải là chuyện xấu . »
    Lãnh Thiên Tà bật cười :
    « Theo ta thì với một người sắp chết không cần phải nói nhiều nên … đối với ngươi ta thấy không cần thiết phải nói gì nữa rồi ! »
    Thằng nhóc lạnh lùng gật đầu :
    « Ta sẽ ghi nhớ ý kiến của ngươi ! »

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Ngọc Kỳ Lân, ngày 07-05-2015 lúc 02:31.

  5. #14
    Ngày tham gia
    May 2014
    Bài viết
    1,098
    Xu
    1,592

    Mặc định [Tiên Hiệp] Thương Sinh Ái Tình - Đôn Hoàng Cửu Đỉnh Hệ Liệt Phiên Ngoại - Chương 14

    Đôn Hoàng Cửu Đỉnh Hệ Liệt Phiên Ngoại
    Thương Sinh Ái Tình
    Tác giả: Ngọc Kỳ Lân (Tiểu Ngưu)
    Chương 14 : Quỷ Vương


    http://www.tangthuvien.vn/forum/member.php?u=205421





    Lãnh Thiên Tà chỉ thẳng ngọn thương lên bầu trời , y khẽ hô :
    « Nhân danh các vị thần , ta , Lãnh Thiên Tà ra lệnh phá bỏ Phong ấn ngàn năm … Triệu hồi vị tướng dưới trướng Hỏa Thần … En fin de compte Forces Dieu Guerre !!! ( Dieu Guerre : Tiếng Pháp :Chiến Thần ) »
    Bầu trời lại bùng cháy .
    Biển lửa hóa thành một màu xanh lè như nước biển .
    Một tia sáng cắt dọc Thần Thánh Ma Pháp Trận , tựa như chia đôi cả bầu trời .
    BÙNG !!!
    Thần Thánh Ma Pháp Trận như tách đôi ra , đúng hơn là có một bàn tay tách đôi Thần Thánh Ma Pháp Trận ra , một bàn tay rực lửa .
    Bàn tay ấy từ từ kéo Ma Pháp Trận ra , khi Ma Pháp Trận đã lộ một kẽ hở thì một bàn tay rực lửa khác lại kéo Ma Pháp Trận ra thành hai mảng .
    Bầu trời rách toạc ra .
    Biển lửa rách toạc ra .
    « GRÀOO … »
    Một cái đầu rực lửa chui ra từ lỗ hổng của Thần Thánh Ma Pháp Trận , cất tiếng gầm chấn động cả thinh không .
    Thần Thánh Ma Pháp Trận chia làm nửa từ từ mở ra như một cánh cổng khổng lồ , một thân hình khổng lồ sừng sững bốc lửa hừng hực chui ra khỏi cánh cổng khổng lồ ấy .
    Thân hình chỉ chui ra một nửa nhưng đỉnh đầu đa chạm vào mặt đất .
    Lửa trên người thân hình ấy từ từ tàn lụi đi , để lộ ra một bộ giáp đỏ rực . Bộ giáp đầy gai góc sắc nhọn gần như bao phủ toàn bộ cơ thể y chỉ để lộ một phần hai bên vai , hai cùi chỏ và phần bụng , các phần lộ ra đều bốc cháy ngùn ngụt tựa như thân thể của y là lửa ngoài ra không có gì khác . Y đội một mũ trụ nhọn hoắc giống như mũ trụ của kỵ sĩchỉ để lộ phần trước hai mắt nhưng trong phần đó chỉ toàn là lửa , ngọn lửa xanh lè lan tỏa ra ngoài tạo thành hai cột lửa dường như mắt của y cũng bằng lửa .
    Tiểu Linh Nhi nắm tay Vương Tiểu Hổ , ngây người ra :
    « Đây là Chiến Thần sao ? Oa … Lớn quá !!! »
    Phù Dung Đông Vy nhướng mày lên :
    « Chiến Thần ? Lực lượng được xem là ngoài thần thánh ra thì mạnh nhất trong vũ trụ , hắn ta có thể triệu hồi cái thứ đáng sợ này sao ? Xem ra thằng nhóc kia chết chắc rồi ! »
    Hàn Phong Vận thở dài :
    “ Nhưng thằng nhóc đó dường như chưa dùng toàn lực ! ”
    Âu Dương Nhược Như nhìn y :
    « Sao ngươi lại biết ? »
    Hàn Phong Vận không dám nhìn nàng , y chỉ mỉm cười :
    « Vì ta là Hàn Phong Vận ! »
    Lăng Kinh Vũ chạm nhẹ vào đầu mũi kiếm , y gõ một tiếng « đinh đang » thật êm tai . Y đọc thật chậm rãi :
    « Nhân danh kẻ thống trị vùng đất băng giá , ta, Lăng Kinh Vũ ra lệnh giải trừ Phong ấn ngàn năm … Triệu hồi vị tướng dũng mãnh nhất của Đại Ma Vương En fin de Compte Forces Dieu Guerre !!! »
    Cánh đồng băng rung lên từng chập tựa như một vật thể khổng lồ gì đó đang hô hấp .
    Băng từ từ nứt ra , các đường nứt uốn éo ngoằn nghèo chồng lên nhau va chạm vào nhau tạo thành một Ma Pháp Trận khổng lồ bao quanh cả sa mạc .
    « Tách ! »
    Từ giữa trung tâm Ma Pháp Trận nở ra một bông hoa tuyết , bông hoa bừng nở , cả Ma Pháp Trận bùng lên một quầng sáng chói lọi màu xanh lam .
    « Cạch ! »
    Cánh đồng băng khẽ kêu từ chỗ bông hoa tuyết nở ra từ từ tách ra từ từ mở ra thành một cánh cổng , từ sâu thẳm trong lòng đất một cái đầu đội mũ trụ nhô lên sau đó là cả một thân hình khổng lồ xanh lam trong suốt chui lên mang theo cả băng đá đất cát từ dưới lòng đất .
    Thân hình khổng lồ chỉ lộ ra một nửa người nhưng đỉnh đầu của y đã chạm vào bầu trời rực lửa .
    Thân hình khổng lồ ấy mặc một bộ giáp xanh lam lung lung đầy màu sắc thần bí , bộ giáp không có nhiều hoa văn họa tiết khá đơn giản nhưng hoa văn lại đầy ma mị tàn ác , trên bộ giáp cũng để lộ vài phần thân thể của y nhưng từ những phần trống ấy lại nhô ra những cột băng khổng lồ xanh ngắt tựa như toàn bộ thân thể y là băng đá . Y đội một chiếc mũ trụ kỳ lạ trên đó có hai chiếc sừng màu vàng đầy gai góc tựa như hai chiếc sừng Quỷ , từ trong hõm mắt của y tỏa ra hai luồng hàn khí lạnh lẽo tê buốt .
    Hai Chiến Thần đưa mắt nhìn thằng nhóc .
    Một ánh mắt nóng bỏng điên cuồng .
    Một ánh mắt lạnh lẽo cô liêu .
    Thằng nhóc chẳng thèm nhìn hai thân hình đồ sộ cao chắn giữa đất trời lấy một cái .
    Ánh mắt của nó vẫn vậy , đen ngòm .
    Tiểu Linh Nhi vỗ tay :
    « Giáp mặt với hai Chung Cực Chiến Thần thì dù là Ma Vương cũng phải khó khăn chứ đừng nói là một thằng nhóc mới bảy tuổi , lần này nó cầm chắc cái chết rồi . Dù sao cũng thấy tội nghiệp thật … »
    Vương Tiểu Hổ ánh mắt càng lúc càng tối đen :
    « Chưa chắc ! »
    Hàn Phong Vân nhíu mày :
    « Không ổn ! »
    Âu Dương Nhược Như đưa mắt nhìn y :
    « Có chuyện gì vậy ? »
    Hàn Phong Vận lặng im không trả lời , ánh mắt của y trở nên xa xăm vô ngần .
    « Thứ đó , ngươi thấy quen thuộc chứ ? »
    Giọng nói ấy lại vang lên , giọng nói bên trong cánh cổng .
    Hàn Phong Vận giơ tay phải lên , y nhìn chằm chằm vào bàn tay ấy rồi trả lời :
    « Có ! Hình như … rất quen thuộc ! »
    Giọng nói ấy như mỉm cười trong bóng tối :
    “ Mau thức tỉnh đi, Hàn Phong Vận ! ”“ Thức tỉnh ? ”
    ẦM !!!
    Một tiếng động chói tai lôi y trở về thực tại .
    Lãnh Thiên Tà nhìn Chung Cực Chiến Thần , ánh mắt đã trầm lặng đi cả giọng nói cũng trầm hẳn đi :
    “ Dieu Guerre … (Chiến Thần ) ”
    Ngọn lửa trên lưỡi thương bùng cháy , Lãnh Thiên Tà hô lên :
    “ … Crier à pleins poumon!!! ( Gào thét ) ”
    Lăng Kinh Vũ chầm chậm đưa kiếm lên bầu trời , y chậm rãi đọc :
    “ Dieu Guerre …”
    Ánh mắt y sáng rực lên :
    “ Rugir !!! ( Gầm ) ”
    Hai Chiến Thần hú lên một tràng dài , từ từ há miệng ra , một đỏ rực một xanh ngắt .
    Hai tia sáng lóe lên .
    Hai Ma Pháp Trận một đỏ một xanh hiện ra trước mồm của hai Chiến Thần .
    BÙNG !!!
    Từ trung tâm Ma Pháp Trận trước mồm của Hỏa Diệm Chiến Thần lóe lên một tia sáng đỏ chói , từ đó tuôn ra một cột lửa khổng lồ ào ạt như sóng dữ đổ về phía thằng nhóc .
    Từ trung tâm Ma Pháp Trận trước mồm của Băng Giá Chiến Thần cũng lóe lên một tia sáng sắc lạnh , một tia băng nhọn hoắc bắn ra rồi bỗng chốc hóa thành một Băng Trụ khổng lồ như một quả núi đâm vào người thằng nhóc .
    Cột lửa băng trụ vừa được hai Chiến Thần phun ra thì Ác quỷ sau lưng thằng nhóc cũng động , nó dang đôi Hắc thủ ra Hắc khí từ trong người thằng nhóc tỏa ra nồng nặc cuộn vào đôi Hắc thủ biến nó từ hai Hắc thủ xương xẩu thành hai cự thủ đen ngòm khổng lồ , một trái một phải tiếp lấy cột lửa băng trụ .
    Lãnh Thiên Tà cười nhạt :
    “ Tìm chết ! ”
    Con Ác quỷ rú lên một tràng dài , trên khuôn mặt khô lâu của nó hiện lên vẻ đau đớn cực độ .
    Một nửa bên phải của Ác quỷ đã bị ngọn lửa thiêu rụi .
    Thiêu rụi thành tro bụi .
    Một nửa bên trái của nó cũng đã bị đóng băng .
    Rồi vỡ vụn ra hàng ngàn mảnh .
    Cột lửa băng trụ vẫn ầm ầm lao về phía thằng nhóc .
    Lãnh Thiên Tà bật cười :
    “ Nhóc con , ngươi cũng đi theo con Ác quỷ kia xuống địa ngục đi ! Ta nhất định sẽ thành toàn cho ngươi ! ”
    Thằng nhóc im lặng .
    Ác quỷ tuy đã bị diệt nhưng Hắc khí vẫn ngừng tỏa ra bên ngoài .
    Tỏa ra càng lúc càng nhiều .
    Tỏa ra càng lúc càng nồng đặc .
    Thằng nhóc đột nhiên cất tiếng , giọng nói lãnh khốc vô cùng xen lẫn chút quỷ dị thần bí :
    “ Nếu vậy ta sẽ cho các ngươi chiêm ngưỡng sức mạnh tối thượng trong trời đất …”
    Hắc khí cuồn cuộn tỏa ra , như song dữ như bão lũ ầm ầm tỏa ra xung quanh . Luồng Hắc khí hóa thành một quầng Hắc khí đen ngòm phút chốc đã nuốt chửng thằng nhóc vào bên trong .
    Quầng Hắc khí càng lúc càng đậm đặc tựa như hóa thành một thứ vật chất vô cùng linh động , không ngừng bành trướng ra xung quanh rồi đột nhiên tụ lại thành một khối nén lại thành một khối , một khối đen kịt .
    Khối Hắc khí ấy bùng nổ hóa thành một cột Hắc khí khổng lồ xung thẳng lên bầu trời
    Mây đen đang vần vũ bị xé toạc thành một lỗ hổng khổng lồ .
    Bầu trời đang đỏ rực .
    Bầu trời đang bốc cháy ngùn ngụt .
    Đột nhiên …
    Tối sầm lại
    Lửa tắt đi
    Bầu trời lúc này tựa như đã vào đêm
    Một bầu trời đêm không trăng không sao
    Đen kịt
    Đen kịt như bóng tối
    Đen ngòm
    Đen ngòm như Địa Ngục
    Bóng tối phủ lên toàn bộ sa mạc
    Phủ lên bầu trời biển lửa
    Phủ lên mặt đất cánh đồng băng
    Tiểu Linh Nhi biến sắc :
    “ Chuyện gì vậy ? ”
    Hàn Phong Vận nhíu mày :
    “ Bắt đầu rồi ! ”
    Lãnh Thiên Tà và Lăng Kinh Vũ nhìn nhau , đôi mắt thoáng chút lo âu .
    Hắc Khí tỏa ra càng lúc đậm đặc chỉ trong chốc lát một nửa sa mạc A Tỳ đã chìm trong quầng Hắc khí , quầng Hắc khí đó vươn lên bầu trời hóa thành một cái bóng khổng lồ .
    Quầng Hắc khí mỗi lúc một một nhiều trở nên đen ngòm như bong tối rồi từ từ tụ lại thành hình người , một thân hình khổng lồ .
    Lãnh Thiên Tà biến sắc :
    “ Khí tức này …”
    Thằng nhóc cất tiếng , trong trẻo kì lạ :
    “ Giáng thế đi kẻ nắm giữ quyền năng tối cao của trời đất , Đức Vua của Bóng Tối … ”
    ĐÙNG !!!Sấm nổi lên , rạch ngang bầu trời .Hàng trăm tia sét chói lòa đổ xuống đại địa tựa như Lão Thiên đang phẫn nộ .Trời lúc đó , như đang run rẩy sợ hãi .
    Đất lúc đó , như đang nghẹn ngào bật khóc .
    Vạn vật lúc đó , tựa như đã chết .
    Tựa như đã bị huy diệt , hủy diệt triệt để .
    Thân hình Hắc khí tụ lại càng lúc càng rõ ràng .
    ẦM !!!
    Một bàn tay đen kịt nhọn hoắc khổng lồ đập xuống cánh đồng băng gây ra chấn động chẳng khác nào Sao Hỏa va vào Trái Đất , một cánh tay khác ôm thằng nhóc vào long .
    PHẠCH !!! PHẠCH !!!
    Từ sau lưng cái than hình đen ngòm nhô lên hai cái sừng ngọn hoắc , hai cái sừng từ từ nhô ra hóa thành hai cái cánh dơi đen kịt rách rưới khổng lồ . Đôi cánh chỉ vỗ vài cái nhưng chẳng khác nào cuồng phong giông tố cuống bay cả một mảng băng lớn .
    GRÀÀOO !!!
    Một khuôn mặt có hình đầu lâu to lớn đen ngòm nhô ra khỏi thân hình khổng lồ trên chiếc đầu lâu ấy là năm sáu chiếc sừng vàng rực cong vòng uốn éo lại nhọn hoắc như vầng trăng khuyết .
    Thân hình đen ngòm khổng lồ cất tiếng gào thét , âm thanh vang vọng khắp Đại địa chấn động đến cả bầu trời cao thăm thằm .
    Thân hình đen ngòm cuối cùng cũng lộ ra hình dáng thực sự , một thân hình đen ngòm từ tay đến chân ngay cả đôi cánh cũng đen ngòm chỉ có khuôn mặt hình đầu lâu vẫn còn có chút màu trắng như xương cốt khô lâu .
    Lãnh Thiên Tà nhăn mặt :
    “ Đó là … ”
    Lăng Kinh Vũ nhướng mày :
    “ Không thể nào ! ”
    Thằng nhóc cất tiếng , trong trẻo lạ kỳ :
    “ Đệ Thập Quỷ Vương , đại giá quang lâm !!! ”
    Quỷ Vương ?
    Mồ hôi túa ra trên trán mọi người .
    Quỷ Vương , cái bóng đen sừng sừng đứng đó .
    Là điềm báo của cái chết .
    Là hiện thân của Địa ngục .
    Là hóa thân của sự hủy diệt .
    Thằng nhóc chậm rãi chỉ vào cột lửa băng trụ chỉ còn cách y chưa đầy nửa thước :
    “ Nghiền nát chúng cho ta ! ”
    Trong đôi mắt đen ngòm của Quỷ Vương ánh lên một tia sáng quỷ dị tựa như ánh sao băng tựa như cái chết , y vung cánh tay khổng lồ lên rồi giáng xuống cột lửa băng trụ kéo theo một vệt đen cong vòng trên bầu trời .
    ẦM !!!
    Cột lửa băng trụ bị vỡ vụn ra , bị dập tắt đi . Chỉ trong phút chốc đã như chưa từng hiện diện trên thế gian .
    Chỉ một chiêu đơn giản Quỷ Vương đã hóa giải hoàn toàn thế hợp công dũng mãnh của hai Chung Cực kỵ sĩ điều này không khỏi khiến người ta kinh hồn táng đởm .
    Khuôn mặt Lãnh Thiên Tà đã có chút nhợt nhạt :
    “ Đây là Quỷ Vương trong truyền thuyết sao ? Không thể nào ! Một thằng nhóc mới bảy tuổi sao có thể triệu hồi một con quỷ tối cao như vậy chứ ? ”
    Lăng Kinh Vũ khép hờ đôi mắt :
    “ Quỷ Vương , ruốc cuộc thằng nhóc ấy là chủ nhân ngươi hay thằng nhóc ấy chỉ là vật ký sinh cho ngươi ? Là hắn điều kiển ngươi hay ngươi là kẻ ra lệnh đây ? ”
    Phù Dung Minh Nguyệt ôm chặt Âu Dương Nhược Như :
    “ Quỷ Vương là gì mà ghê gớm như vậy hả tỷ ? ”
    Âu Dương Nhược Như mím môi lắc đầu .
    Vân Tịch Tử Tuyết đột nhiên lên tiếng :
    “ Thực ra Quỷ Vương chỉ có trong truyền thuyết hay thần thoại , theo lời Thánh Kinh thì Quỷ Vương là chúa tể của Địa Ngục thống lĩnh toàn bộ ma quỷ dưới Địa Ngục . Người ta còn nói Quỷ Vương là hiện thân của cái chết , sự hủy diệt và bóng tối . Sức mạnh của Quỷ Vương là không thể nghĩ bàn , ông ta đã từng nhiều lần ác chiến với các vị thần đứng đầu Thiên Giới thậm chí có nhiều người còn nói Quỷ Vương mạnh hơn cả thần linh nhưng dường như Quỷ Vương đã chết cách đây mấy trăm triệu năm sao thằng nhóc có thể triệu hồi được ? ”
    Phù Dung Đông Vy nhìn chằm chằm vị tỷ tỷ của mình :
    “ Tỷ tỷ , không ngờ tỷ tỷ biết nhiều thật đấy ! ”
    Khuôn mặt thằng nhóc vẫn bị bao trùm trong luồng Hắc khí đang tỏa ra nồng nặc , nó như mỉm cười : :
    “ Các ngươi hỏi ta là ai sao ? ”
    Lăng Kinh Vũ đôi mắt vẫn nhắm hờ :
    “ Ngươi là Quỷ Vương chứ không phải thằng nhóc bảy tuổi đó , nó chẳng qua chỉ là con rối của ngươi thôi , đúng không ? ”
    Thằng nhóc lạnh lùng trả lời :
    “ Thật đáng tiếc … ”
    Lãnh Thiên Tà vuốt cằm :
    “ Tại sao đáng tiếc ? Chắc ngươi tiếc cho cái mạng của mình sắp về nơi chin suối rồi à ? ”
    Thằng nhóc vẫn lạnh lùng trả lời :
    “ Ta là thằng nhóc bảy tuổi mà các ngươi đã nói đấy ! Ta là chủ nhân của Quỷ Vương , là kẻ điều khiển Quỷ Vương nói cách khác thì … ”
    Cả đoàn người nín thở .
    Nín thở chờ nghe thằng nhóc nói tiếp :
    Thằng nhóc nói tiếp , giọng nói càng lúc càng lạnh lẽo :
    “ … Quỷ Vương … chính là con rối của ta ! ”
    Cả đoàn người như lặng đi .
    Sắc mặt mỗi người gần như đã trắng bệch .
    Lãnh Thiên Tà thần sắc đã trở nên nặng nề :
    “ Một thằng nhóc bảy tuổi sao có thể điều khiển nổi một con quỷ tối cao thực lực sánh ngang với thần linh chứ ? Chuyện này là không thể tin được ! Không thể xảy ra được ! Ruốc cuộc ngươi có phải là con người không vậy ? ”
    Thằng nhóc cất tiếng , cất tiếng mà như thở dài , thở dài ai oán thê lương :
    “ Ta vốn không phải là người , từ rất lâu rồi … ”
    Y ngừng một chút rồi nói tiếp , giọng điệu đã lạnh lẽo hơn :
    “ … Có lẽ vậy ! ”
    Lãnh Thiên Tà bật cười :
    “ Ngươi không phải là thì là gì ? Nực cười ! ”
    Thằng nhóc trả lời , lạnh lẽo tàn nhẫn :
    “ Là Quỷ ! ”
    Thằng nhóc tiếp lời :
    “ Ác quỷ ! ”
    Lãnh Thiên Tà cười nhạt :
    “ Ha ha , Quỷ sao ? Nếu đã là quỷ thì mau xuống Địa ngục đi , nơi đây không phải dảnh cho ngươi ! Chiến Thần ! ”
    Y chỉ ngọn thương về phía thằng nhóc :
    “ Nghiền nát thằng nhóc đó ra cho ta ! ”
    Lăng Kinh Vũ bất giác thở dài , giọng điệu trở nên lạnh căm :
    “ Nhóc con , ngươi tên là gì ? ”
    Lúc này , Hỏa Viêm Chiến Thần đã vung quyền đánh về phía thằng nhóc , quyền đầu rực lửa chiếu sáng cả bầu trời , thiêu đốt cả bầu trời .
    Thằng nhóc ko để ý gì đến nắm đấm ấy , y lạnh lùng trả lời :
    “ Tên ta sao ? Cũng từ lâu lắm rồi , ta chẳng còn nhớ nổi tên mình nữa …”
    RẮC !!!
    Thằng nhóc chưa nói hết câu thì một tiếng động như núi đá vỡ lỡ vang lên .
    Cánh tay phải rực lửa của Hỏa Viêm Chiến Thần đã bị đứt ra .
    Không phải đứt ra làm đôi mà đứt gần hết cánh tay .
    Quỷ Vương chỉ nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay phải rực lửa ấy rồi chỉ cần nhẹ nhàng giật ra đã làm đứt nguyên cánh tay phải rực lửa của Chiến Thần , dễ dàng như ngắt một cọng cỏ dại .
    Hỏa Viêm Chiến Thần lập tức lùi lại , từ chỗ vết thương ào ạt chảy ra một dòng dung nham nóng bỏng rồi từ từ hóa thành một khối nham thạch đen sì .
    Đôi mắt Lãnh Thiên Tà đang co rút .
    Thằng nhóc không để ý gì đến điều đó cả , y tiếp tục nói :
    “ … Cứ gọi ta là Ám Hắc ! ”
    Thằng nhóc vừa nói xong Băng Giá Chiến Thần đã tung một quyền về phía y , quyền đầu lãnh khốc tàn nhẫn tựa như đóng băng cả bầu trời .
    Quỷ Vương cũng tung quyền tiếp lấy quyền đầu của Băng Giá Chiến Thần , quyền đầu đen sì lạnh lẽo tàn khốc như băng như tuyết .
    RẮC !!!
    Bàn tay phải của Băng Giá Chiến Thần vỡ vụn .
    Vỡ vụn thành hàng ngàn mảnh , rơi xuống khắp cánh đồng băng hóa thành một rừng băng thạch .
    Tiểu Linh Nhi mím môi :
    “ Không xong rồi ! Chiến Thần không thể đấu với Quỷ Vương được , thực lực của họ quá chênh lệch . Hai huynh ấy sẽ bị giết mất thôi ! ”
    Nàng vội vàng lao về trận chiến , bất chấp sinh tử .
    “ Hầy ! ”
    Một cánh tay đã kéo nàng lại , không cho nàng tiến thêm dù chỉ một bước . Cánh tay của Vương Tiểu Hổ , nó lắc đầu :
    “ Với tình trạng hiện giờ của muội , có can thiệp cũng vô dụng thôi ! Đừng tự tìm lấy cái chết ! ”
    Tiểu Linh Nhi mắt đã đỏ hoe , dằng tay ra :
    “ Mặc kệ ta , không liên quan gì đến ngươi …”
    Phù Dung Minh Nguyệt nhìn chằm chằm vào ba cái bóng khổng lồ đang giao chiến ác liệt :
    “ Tỷ tỷ , ngay cả Chung Cực Chiến Thần cũng không địch nổi Quỷ Vương thì ruốc cuộc trên đời này còn ai có thể ngăn chặn tên đó chứ ? ”
    Âu Dương Nhược Như trầm tư suy nghĩ :
    “ Có lẽ hiện giờ ngoài Hoàng Đế Thiên Quốc , Tây Phương Cực Lạc Thích Ca Mâu Ni và phụ hoàng chúng ta ra chẳng còn ai cả … ”
    Đột nhiên nàng che miệng lại tựa như vừa nói gì đó lỡ lời .
    Phù Dung Minh Nguyệt cũng cúi gằm mặt .
    Hàn Phong Vận ngớ ra :
    “ Minh Nguyệt , phụ hoàng của muội là ai mà lợi hại vậy ? ”
    Phù Dung Minh Nguyệt ấp úng trả lời :
    “ Huynh … huynh không cần biết đâu … Nói chung là không có gì cả đâu … ”
    Phù Dung Đông Vy nhướng mày chen vào :
    “ Cái tên ngốc này , ngươi không hiểu từ phụ hoàng dùng trong hoàn cảnh nào sao ? Chỉ những ai làm bậc đế vương mới được gọi là phụ hoàng và cũng chỉ những người trong hoàng thất mới gọi những bậc đế vương đó là phụ hoàng . Hay nói đúng hơn là … chỉ những ai là con của vua mới gọi phụ thân của mình là phụ hoàng . Ta nói đúng chứ hai vị cô nương ? ”
    Âu Dương Nhược Như và Phù Dung Minh Nguyệt im lặng không nói gì .
    Vân Tịch Tử Tuyết lạnh lung cất tiếng :
    “ Hai người là người của Ma Quốc không lẽ phụ hoàng của hai người là Quốc Vương của Ma Quốc , người được gọi là truyền nhân của Prince des Démons ( Tiếng Pháp :Ma Vương ) ? ”
    Âu Dương nhược Như và Phù Dung Minh Nguyệt lặng lẽ gật đầu , không khí trở nên ngột ngạt đến đáng sợ .
    Hàn Phong Vận mỉm cười .
    Nụ cười bất chợt .
    Nụ cười cô liêu thê lương .
    Nụ cười của bầu trời rực lửa .
    Nụ cười của cánh đồng băng lạnh lẽo .
    Nụ cười của đôi vầng nhật nguyệt .
    Nụ cười của Địa Ngục .
    Trong lòng của của y cũng đang cười .
    Ha ha … Ngay cả thân phận của cả hai cũng đã khác xa một trời một vực rồi sao còn dám vấn vương tơ tình ? Nàng là công chúa của Ma Quốc hùng cường chiếm lĩnh gần một nửa Đại địa y có tài cán gì mà dám trèo cao với lấy ánh mặt trời ? Y chỉ là một nô lệ ở Thần Nhạc Thiên , chỉ là một nô lệ không hơn không hơn không kém ! Một nô lệ chỉ cần làm việc của nô lệ thôi , đừng nên quan tâm đến thứ khác nhưng lần này y không thể không quan tâm được …
    Vì nàng !
    Là vì nàng !
    Tất cả là vì nàng !
    Hàn Phong Vận thở dài .
    Trong lòng của y cũng đang thở dài , thậm chí là rỉ máu .
    Vân Tịch nhìn về phía Lăng Kinh Vũ :
    “ Nếu vậy vị áo tím kia chính là vị Hoàng tử duy nhất của Ma Quốc , người được xưng tụng là thiên tài ngàn năm có một của Ma Quốc ? Thảo nào còn trẻ như thế mà đã đạt đến cấp độ Chung Cực ! ”
    Âu Dương Nhược Như gật đầu .
    Nàng cũng nhìn về phía Lăng Kinh Vũ .
    Lăng Kinh Vũ lúc này đang rất vất vả .
    Toàn thân y bê bết máu , bộ giáp lung linh như thủy tinh giờ đã nhuốm một màu đỏ rực như lửa .
    Băng Giá Chiến Thần trước ngọn trảo của Quỷ Vương một nửa thân trái đã vỡ nát , từ chỗ vết thương chảy ra một dòng nước , dòng nước xanh ngắt long lanh như vầng trăng khuyết .
    Lãnh Thiên Tà cũng không vui vẻ gì .
    Bộ giáp trên người y đã vỡ nát hoàn toàn , trên người còn có mấy vết thương sâu hoắm , máu từ đó xối ra ào ạt .
    Hỏa Viêm Chiến Thần của y cũng bị Quỷ Vương đánh cho vỡ nát một nửa thân phải , ngọn lửa trong thân người dường như cũng ảm đạm đi .
    Lãnh Thiên Tà chống ngọn thương xuống đất , khí thế bá vương ánh mắt của y càng lúc càng mãnh liệt , càng lúc càng hung hãn :
    “ Quỷ Vương là thế này sao ? Quả nhiên không tầm thường . Nhưng vẫn chưa là gì với ta đâu , Hỏa Viêm Chiến Thần !”
    Y hô khẽ:
    “Cấm Kỵ Chú Thuật ! ”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Ngọc Kỳ Lân, ngày 07-05-2015 lúc 02:32.

  6. #15
    Ngày tham gia
    May 2014
    Bài viết
    1,098
    Xu
    1,592

    Mặc định [Tiên Hiệp] Thương Sinh Ái Tình - Đôn Hoàng Cửu Đỉnh Hệ Liệt Phiên Ngoại - Chương 15

    Đôn Hoàng Cửu Đỉnh Hệ Liệt Phiên Ngoại
    Thương Sinh Ái Tình
    Tác giả: Ngọc Kỳ Lân (Tiểu Ngưu)
    Chương 15 : Cấm Kỵ Chú Thuật



    http://www.tangthuvien.vn/forum/member.php?u=205421




    Cấm Kỵ Chú Thuật !

    Lãnh Thiên Tà hét lớn :

    “ Éplipse de Soleil !!! ( Tiếng Pháp : Nhật Thực ) ”

    Lăng Kinh Vũ mỉm cười , nụ cười buốt giá của gió tuyết của băng phong :

    “ Nếu đã vậy thì … Băng Giá Chiến Thần ! Cấm Kỵ Chú Thuật ! ”

    Y khẽ thốt :

    “ Éplipse de Lune ( Tiếng Pháp : Nguyệt Thực ) ”

    Tiểu Linh Nhi sắc mặt càng lúc càng trắng bệch :

    “ Là Ma Pháp đó … ? ”

    Vương Tiểu Hổ mỉm cười :

    “ Ma Pháp gì ? ”

    Trong mắt của Tiểu Linh Nhi hiện rõ nỗi kinh hãi :

    “ Là Ma Pháp mà toàn bộ giới Phù Thủy khắp Đại địa coi là cấm kỵ , từ hàng ngàn năm trước đã bị xóa xổ khỏi Đại địa . Sao ca ấy lại biết được Ma Pháp này ? ”

    Vương Tiểu Hổ nhíu mày .

    Hỏa Viêm Chiến Thần vừa nghe chủ nhân ra lệnh , lập tức lùi về sau . Chỗ cánh tay phải bị đánh vỡ nát đột nhiên bốc lửa , ngọn lửa cháy ngùn ngụt rồi từ từ tụ lại thành hình một cánh tay , một cánh tay nguyên vẹn như chưa hề vỡ nát .

    Băng Giá cũng lùi lại , chỗ cánh tay bị vỡ nát mọc ra tua tủa hang trăm mũi băng băng nhọn hoắc . Băng mọc càng lúc càng nhiều cuối cùng tụ lại thành một cánh tay trái , một cánh tay nguyên vẹn .

    Lãnh Tiên Tà hét lớn :

    “ Manger !!! ( Tiếng Pháp : Thực )”

    Lăng Kinh Vũ cũng hét lớn :

    “ Absorber !!! ( Tiếng Pháp : Thực ) ”

    Hỏa Viêm giơ cánh tay phải lên , một tia sáng đỏ rực lóe lên hóa thành một Thần Thánh Ma Pháp Trận đỏ lòm như máu . Thần Thánh Ma Pháp Trận xoay tròn , tỏa ra sức nóng khủng khiếp không gì tưởng nổi , trước trung tâm Thần Thánh Ma Pháp xuất hiện một đốm lửa nhỏ .

    BÙNG !!!

    Cánh đồng băng dưới chân Lãnh Thiên Tà bị lún xuống hơn mấy thước tạo thành một cái hố lớn , băng tan ra đất bị thiêu đốt hóa thành than đen sì tan ra thành hang ngàn mảnh vụn bay phất phơ trong không trung .

    Đốm lửa nhỏ bành trướng hóa thành một quả cầu lửa , quả cầu lửa bùng nổ trở thành một một vầng mặt trời , vầng mặt trời đỏ rực .

    Vầng mặt trời đang tỏa ra ánh sánh rực rỡ chói lọi đột nhiên mờ dần , mờ dần . Một chấm đen xuất hiện ở rìa của vầng mặt trời , chấm đen ấy từ từ lớn dần lên , từ từ nuốt chửng vầng mặt trời chói lọi .

    Vầng trời từ từ ảm đạm đi , chỉ còn một khoảng sáng hình trăng khuyết nhọn hoắc mỏng manh .

    Khoảng sang hình trăng khuyết ấy cũng từ từ bị nuốt chửng , cả vầng mặt trời giờ đã trở thành một quả cầu đen sì chỉ còn chút ánh sáng le lói ở ngoài rìa của mặt trời .

    Là Nhật Thực !

    Vầng thái dương trên bầu trời cũng bị khoảng tối nuốt mất hóa thành một vòng tròn đen sì tỏa ánh sáng màu xanh lam quỷ dị thần bí .

    Băng Giá Chiến Thần Giơ cánh tay trái lên , băng từ người y mọc ra tua tủa hóa thành hàng ngàn mũi băng nhọn hoắc rồi các mũi băng tụ lại với nhau thành một quả cầu xanh ngắt tròn vành vạnh , trên quả cầu có nhiều hố lớn chen chúc vào nhau , là một vầng mặt trăng !

    Một vầng trăng xanh ngắt như pha lê .

    Một vầng trăng lạnh lẽo như băng tuyết .

    Một vầng trăng lẻ loi cô tịch .

    Vầng trăng tỏa ánh sáng nhẹ diệu hiu hắt .

    Nhưng ánh sáng ấy đột nhiên trở nên ảm đạm hẳn đi .

    Vì một chấm đen đã xuất hiện .

    Chấm đen ấy như mồm một con dã thú từ từ nuốt chửng lấy vầng trăng mỏng manh .

    Vầng trăng tròn trĩnh từ từ hóa thành một mảnh trăng khuyết lửng lơ treo giữa bầu trời xanh ngắt .

    Mảnh trăng khuyết ấy cũng từ từ bị nuốt chửng , cả mặt trăng trở thành một quả cầu đen ngòm , hàn khí tỏa ra càng lúc càng dữ dội , càng lúc càng buốt giá .

    Là Nguyệt thực !

    Vầng bán nguyệt trên bầu trời cũng bị bong tối nốt chửng hóa thành một vòng tròn đen ngòm tỏa ánh sáng tím ngắt lạnh lẽo ma mị .

    Tiểu Linh Nhi trán đã lấm tấm mồ hôi :

    “ Tiểu Hổ , huynh có biết tại sao Ma Pháp này lại là Cấm Kỵ Ma Pháp không ? ”

    Tiểu Hổ lắc đầu :

    “ Đương nhiên là không biết ! ”

    Lúc này , trước vầng Nhật thực và Nguyệt thực lóe lên một tia sáng màu đen rồi hóa thành một quả cầu màu đen khổng lồ . Hai quả cầu đen ngòm lao ầm ầm về phía thằng nhóc tựa như hai tinh cầu rơi xuống Trái Đất .

    Thằng nhóc vẫn bị bao phủ trong làn Hắc khí dày đặc :

    “ Rác rưởi ! ”

    Thằng nhóc khẽ giơ tay :

    “ Tuyệt chiêu , Đầu Lâu Quỷ ! ”

    Thằng nhóc vừa cất tiếng , Quỷ Vương lập tức giang hai cánh tay nhọn hoắc đen kịt ra , từ lòng bàn tay của Quỷ Vương tỏa ra Hắc Khí cuồn cuộn . Hai luồng Hắc khí như có linh tính tụ lại trước ngực Quỷ Vương hóa thành một cái Đầu lâu Quỷ trắng ởn như ngà voi trên đầu còn có bốn năm cái sừng Quỷ , hai hỗm mắt đen ngòm tựa như vô tận lóe lên hai đốm màu đỏ rực như máu .

    Đầu Lâu Quỷ há toác cái miệng đầy răng nhọn hoắc lên , hú lên một tràng dài tựa như chuỗi giao hưởng sầu não thê lương chốn Địa ngục . Khí thế tỏa ra từ Đầu Lâu Quỷ tựa như nuốt chửng cả trời đất , tựa như hủy diệt cả vạn vật chúng sinh .

    Quỷ Vương gào lên , đẩy Đầu Lâu Quỷ về phía hai quả cầu đen khổng lồ . Mục đích của thằng nhóc không chỉ là để Đầu Lâu Quỷ nuốt chửng hai quả cầu màu đen mà còn là nuốt chửng cả hai tên kỵ sĩ trước mặt y .

    Hai quả cầu màu đen lao vào Đầu Lâu Quỷ .

    Đầu Lâu Quỷ lao vào hai quả cầu màu đen .

    Đầu Lâu Quỷ biến mất !

    Thực sự đã biến mất !

    Biến mất không một tăm tích , tựa như chưa hề tồn tại .

    Hai quả cầu màu đen vẫn ầm ầm lao về phía thằng nhóc . Thằng nhóc đứng đó , vẫn đứng đó , im lìm tựa như đã chết . Quỷ Vương lập tức đưa hai tay ôm y vào trong làn Hắc khí , Quỷ Vương ngẩng đầu ngước nhìn hai quả cầu đen đã bay đến trước mặt , Quỷ Vương lập tức há cái mồm đen ngòm như Địa ngục ra , trước mồm Quỷ Vương lóe lên một tia sáng màu đen , tia sáng màu đen ấy chưa kịp thành hình thì …

    BÙM !!!

    Hai quả cầu bay sượt qua người Quỷ Vương và thằng nhóc , rơi xuống nền sa mạc sau lưng cả hai . Quỷ Vương Bị một phần đầu và thân còn hai cánh tay đã biến mất , vết thương có hình bán nguyệt tựa như vết mực thủy mặc trên tranh bị xóa đi .

    Còn chỗ hai quả cầu rơi xuống cũng bị lõm xuống một khoảng rộng lớn hình bán nguyệt , thật tra không phải lõm mà là cát chỗ đó đã biến mất tựa như một miếng đậu hũ bị ai đó dung muỗng múc một mảng , một mảng hình bán nguyệt .

    Lãnh Thiên Tà cười lạnh :

    “ Trượt rồi sao ? Dùng chiêu này quả không dễ . Nhưng ngươi không cần phải lo , lần này ta nhất định sẽ bắn trúng .”

    Lăng Kinh Vũ lặng im không nói gì .

    Cả đoàn người vô cùng kinh hãi trước Ma Pháp của cả hai người , ngay cả Quỷ Vương lừng lẫy cũng bị đánh cho sứt đầu mất tay .

    Vương Tiểu Hổ nhíu mày :

    “ Đó là … ”
    Tiểu Linh Nhi tiếp lời :

    “ Ma Pháp Nhật Thực và Nguyệt Thực còn được gọi là Ma Pháp Néant ( Tiếng Pháp : Hư Vô ) , Ma Pháp này tạo ra những Manger Globe ( Tiếng Pháp : Thực Cầu ) có màu đen sì từ trung tâm vầng Nhật Thực và Nguyệt Thực , chỉ cần chạm vào quả cầu màu đen đó thì bất kì thứ gì dù là cây cỏ đất đá , dù là thần thánh phật ma yêu quỷ cũng biến mất vào cõi Hư vô , biến mất mãi mãi , vạn kiếp bất phục , vĩnh bất siêu sinh . Đây chính là loại Ma Pháp có sức hủy diệt mạnh nhất trong tất cả các Ma Pháp từ cổ chí kim , một loại Ma Pháp có thể Sát Thần , cũng chính vì mức độ hủy diệt và quá tàn ác đi ngược với thiên đạo nên đã bị toàn bộ giới Phù Thủy trên Đại địa liệt vào Thất Đại Cấm kỵ Ma Pháp . ”

    Vương Tiểu Hổ cười cười nhưng không nói gì .

    Phù Dung Đông Vy nhìn Vân Tịch Tử Tuyết :

    “ Đó là một trong Thất Đại Cấm Kỵ Ma Pháp sao tỷ tỷ ? Quả nhiên đáng sợ .”

    Vân Tịch Tử Tuyết khẽ nhìn Âu Dương Nhược Như rồi trả lời :

    “ Cái gì cũng có hai mặt , Ma Pháp Néant dù lợi hại đáng sợ đến đâu thì cũng vẫn có mặt trái của nó .”

    Phù Dung Minh Nguyệt mắt long lanh nhìn Vân Tịch Tử Tuyết :

    “ Mặt trái gì hở Tử Tuyết tỷ ? ”

    Vân Tịch Tử Tuyết khẽ cười :

    “ Ma Pháp Néant đưa mọi thứ trở về hư vô thì đối với chủ nhân của nó cũng vậy , khó tránh khỏi thân thể tan vào hư vô , hình thần câu diệt . Một khi đã thi triển Ma Pháp này tức là đã tự tuyên án tử hình cho chình mình .”

    Mắt Âu Dương Nhược Như đã đỏ hoe .

    Khóe mi của Phù Dung Minh Nguyệt cũng đã ướt đẫm .

    Hai hàng lệ như sương sớm cũng đã lăn dài trên bờ má của Tiểu Linh Nhi , nàng khẽ thốt :

    “ Ca … ”

    Ca ca của nàng vẫn chiến đấu ngoài kia , ngay cả một mồ hôi cũng không rơi ra chứ đừng nói là nước mắt .

    Lãnh Thiên Tà khẽ hô :

    “ Hỏa Viêm Chiến Thần , thổi thằng nhóc ấy về Hư vô cho ta ! ”

    Lăng Kinh Vũ lạnh lùng thốt :

    “ Sát ! ”

    Hai Chiến Thần nghe lệnh lập tức thi triển Ma Pháp , từ hai vầng Nhật Thực và Nguyệt Thực lóe lên vô số Ma Pháp Trận , từ mỗi Ma Pháp Trận bắn ra một quả cầu đen sì .

    Hàng trăm hàng ngàn quả cầu đen kịt khổng lồ xuất hiện trên bầu trời , lao ầm ầm như bão lũ như song dữ về phía thằng nhóc . Tin rằng dù y sở hữu Quỷ Vương cũng khó lòng tránh được cái chết , khó lòng tránh được tan biến vào cõi Hư vô .

    Thằng nhóc vẫn đứng đó , lãnh khốc vô tình .

    Y chậm rãi cất tiếng :

    “ Xem ra hai ngươi cũng có chút bản lĩnh , nếu đã vậy thì ta sẽ cho hai ngươi chứng kiến sức mạnh thực sự của Đệ Thập Quỷ Vương . ”

    Lãnh Thiên Tà hừ lạnh :

    “ Sức mạnh thực sự ? ”

    Thằng nhóc chậm rãi thốt :

    “ Đệ Thập , hãy cho lũ con người ngu ngốc chứng kiến cơn ác mộng khủng khiếp nhất trong cuộc đời đầy rẫy tội ác và sự xấu xa mục rữa của chúng đi ! ”

    Lời nói vừa dứt Hắc khí đã ào ạt trào ra bành trướng ra khắp mọi phía , cả sa mạc như chìm trong bóng tối .

    Làn Hắc khí cuồn cuộn xông thẳng lên không trung bao trùm thân thể của Quỷ Vương vào trong một cái kén đen ngòm , nốt chửng cả bầu trời vào một màu đen kịt chết chóc .

    Bầu trời chuyển màu đen thẫm như đã vào đêm .

    Cái kén vỡ tung ra , cả sa mạc chìm trong một màu đen tà dị . Đoàn người ngây ra , nhất thời ngay cả đầu ngón tay của chính mình cũng không nhìn thấy được .

    GRÀÀÀOO … OOO !!!

    Quỷ Vương phá kén chui ra , cất tiếng gầm thét vô cùng dữ dội tựa như chấn động đến cả tam thập tam trùng thiên thập bát trùng địa ngục . Một số người nô lệ già cả không chịu nổi nội tạng chấn nát đã lăn ra chết .

    Thân hình Quỷ Vương lúc trước chưa bằng một nửa của hai Chiến Thần nhưng giờ đây tầm vóc của Quỷ Vương đã to lớn chẳng kém gì hai Chiến Thần , oai phong lẫm liệt khí thế kinh nhân bức người .

    Hình dáng của Quỷ Vương cũng không có gì thay đổi cả , vẫn chỉ một màu đen ngòm như bóng tối , vẫn một khuôn mặt đầu lâu đầy sừng nhọn hoắc với một đôi hõm mắt sâu đen kịt thăm thẳm .

    Lãnh Thiên Tà cười nhạt :

    “ Đây là sức mạnh thực sự của Nhất Đại Quỷ Vương sao ? Nực cười ! Thân hình to lớn thì được cái gì , thứ quan trọng nhất chính là thực lực ! ”

    Hàng trăm hàng ngàn quả cầu đen sì lúc này đã ở trước mặt Quỷ Vương và thằng nhóc , chỉ chút nữa thôi e rằng thằng nhóc và cả Quỷ Vương sẽ biến mất mãi mãi vào cõi hư vô .

    Thằng nhóc như cười nhạt :

    “ Thực lực ? Thứ đó ta không thiếu ! ”

    Lời nói của y chưa dứt thì Quỷ Vương đã gầm lên , đôi trảo nhọn hoắc vung lên Hắc khí cuồn cuộn trào ra như núi lửa phun trào hóa thành muôn ngàn ngọn trảo nhọn hoắc khổng lồ bổ thẳng về phía các quả cầu đen sì .

    Địa Ngục Quỷ Vương Trảo !

    Vạn Trảo Toái Thi !

    Hàng vạn Hắc trảo bổ về phía các quả cầu đen sì , chính diện giao phong tựa như sắp xé nát các quả cầu ra .

    Thằng nhóc cũng là có ý này .

    Nhưng …

    Hàng vạn ngọn trảo đã biến mất !

    Lại biến mất …. như chưa hề tồn tại !

    Hàng ngàn quả cầu màu đen vẫn tiếp tục lao về phía thằng nhóc và Quỷ Vương , chỉ còn cách nhau trong gang tấc .

    Thằng nhóc vẫn đứng yên đó , chậm rãi thốt :

    “ Quỷ Vương Ấn !

    Thằng nhóc vừa dứt lời Quỷ Vương đã đưa tay kết ấn , thủ ấn kì dị cổ quái gần như chưa từng thấy trên nhân gian thậm chí không thể gọi là thủ ấn nữa . Quỷ Vương kết ấn , phong vân biến đổi , sấm giật chớp rền , cả
    Đại địa như run lên bần bật .

    Trước mặt Quỷ Vương hiện lên lên một vòng tròn Ấn tín màu đen kích thước khổng lồ trông khá giống Ma Pháp Trận nhưng đơn giản hơn nhiều , ở chính giữa Quỷ Vương Ấn có một ấn màu đen hình đầu lâu quỷ tỏa ra ử khí nồng nặc tựa chốn địa ngục .

    Lãnh Thiên Tà chau mày :

    “ Ngươi cũng có nhiều trò quá nhỉ ? Nhưng chỉ dựa vào cái ấn tín kì quái đó mà đòi chặn Ma Pháp của ta sao ? Vọng tưởng ! ”

    Thằng nhóc không nói gì , ngay cả mấy quả cầu đen sì nó cũng không thèm để ý đến .

    BÙNG !!!

    Một ngàn quả cầu đen sì vừa chạm vào Quỷ Vương Ấn thì từ trung tâm Quỷ Vương Ấn lập tức bùng lên một vụ nổ .

    Vụ nổ chẳng khác nào núi lửa phun trào , sóng thần cuồng nộ , trời giáng lôi kiếp khủng khiếp không gì tưởng nổi .

    Nhưng vụ nổ đã biến mất .

    Vụ nổ chỉ vừa bùng lên trong một sát na đã lập tức biến mất .

    Quỷ Vương Ấn cũng biến mất .

    Một ngàn quả cầu màu đen vẫn còn đó , vẫn lao về phía thằng nhóc và Quỷ Vương . Quỷ Vương gầm lên , tựa hồ trong hõm mắt sâu tăm thẳm ấy hiện lên chút bât nhẫn . Thằng nhóc vẫn vậy , im lìm . Nó chầm chậm cất tiếng :

    “ Địa Ngục Pháo ! ”

    Vương Tiểu Hổ biến sắc , la lớn :

    “ Cẩn thận ! Chiêu đó không tầm thường đâu ! ”

    Tiểu Linh Nhi ngơ ngác nhìn nó :

    “ Huynh biết chiêu thức kỳ quái đó sao ? ”

    Vương Tiểu Hổ gật đầu , ánh mắt lộ vẻ khẩn trương .

    Quỷ Vương đưa hai tay trước ngực , song chưởng từ từ hợp lại . Hắc khí từ người thằng nhóc và Quỷ Vương cuồn cuộn tỏa ra tụ lại giữa hai lòng bàn tay tạo thành một quả cầu màu đen , đen ngòm .

    Hắc khí tỏa ra càng lúc càng dữ dội càng lúc càng cường liệt tựa như hóa thành một đại dương khổng lồ đen sì . Quả cầu màu đen cũng càng lúc càng trở nên to lớn càng lúc càng trở nên khổng lồ .

    XẸẸT !!! XẸẸẸT !!!

    Từ bên trong quả cầu bắn ra những tia sấm sét , sấm sét này cũng rất cổ quái , sấm sét có màu đen kịt .

    Uy lực của sấm sét cực kỳ khủng khiếp , chạm đâu nổ đó chẳng khác nào đạn pháo .

    Vân Tịch Tử Tuyết sắc mặt đại biến :

    “ Hắc Lôi ? ”

    Phù Dung Minh Nguyệt cũng có chút khẩn trương :

    “ Hắc Lôi là gì vậy tỷ ? ”

    Vân Tịch Tử Tuyết mím môi , sắc mặt đã trở nên trắng bệch .

    “ Ám Hắc Chi Lôi , là một trong những thuộc tính cơ bản và nguyên thủy nhất của vũ trụ cũng là một trong những sức mạnh mạnh nhất trong toàn vũ trụ . Kẻ nào có được Hắc Lôi quyền lực có thể sánh ngang với thần thánh thậm chí vượt cả thần thánh . Một sức mạnh mà ngay cả thần thánh cũng thèm khát . ”

    Vương Tiểu Hổ chậm rãi giải thích về Hắc Lôi .

    Tiểu Linh Nhi nhìn nó chằm chằm :

    “ Sao huynh lại biết về Hắc Lôi , thứ này trong các thư tịch cổ đại đều chưa hề nhắc đến mà ? ”

    Vương Tiểu Hổ mỉm cười , lắc lắc đầu không nói .

    ĐÙNG !!! ĐÙÙNG !!!

    Lúc này , quả cầu màu đen đã hóa thành một quả cầu sấm sét đen kịt không ngừng phát ra những tia Hắc Lôi đen sì đánh xuống Đại địa cày xới mặt đất xông thẳng lên bầu trời xé toạc mấy tầng mây .

    Cả sa mạc nhấp nhô cồn cát giờ đã bị san phẳng thành một bình địa đen sì như than .

    Những tia Hắc Lôi vừa chạm vào mấy quả cầu màu đen sì cũng lập tức biến mất , cho dù là sức mạnh tối cường trong vũ trụ cũng khó lòng lại Hư vô .

    Thằng nhóc khẽ hô :

    “ Xuất chiêu ! ”

    Quỷ Vương tụ chưởng đẩy Địa Ngục Pháo đi , quả pháo vừ bay ra lập tức bành trướng ra hóa thành một cự pháo khổng lồ . Một ngàn quả cầu đen sì đụng độ Địa Ngục Pháo đen ngòm , lao ầm ầm vào nhau .

    UỲNH !!!

    Một vụ nổ kinh thiên bùng lên .

    Cát bay đá chạy .

    Trời sầu đất thảm .

    Cuồng phong từ vụ nổ bùng lên , cuống bay tất cả mọi thứ trong vòng một trăm dặm , nghiền nát mọi vật trong vòng một trăm trượng .

    Vụ nổ tỏa ra một ánh sáng cực kỳ chói lọi , ngay cả mở mắt cũng không thể làm được , tất cả như hóa thành một màu trắng xóa .

    ……

    Ánh sáng dần dần tắt đi .

    Một cột khói đen sì khổng lồ bốc lên tận trời cao .

    Cột khói khổng lồ bốc lên từ một cái hố sâu hoắm khổng lồ , một cái hố sâu hoắm đen sì .

    Khói cũng dần dần thưa đi , lộ ra sau làn khói là thằng nhóc đen ngòm và Quỷ Vương đen ngòm . Cả hai dường như không hề bị tổn thương gì cả , dù chỉ là một chút .

    Lãnh Thiên Tà và Lăng Kinh Vũ lại không như thế , toàn thân đã nhuộm đỏ máu . Để cứu cả đoàn người khỏi vụ nổ cả hai đã không tiếc dùng thân mình và Chiến Thần chống đỡ kết quả là người trọng thương còn Thần cũng vỡ nát nửa thân hình .

    Âu Dương Nhược Như , Tiểu Linh Nhi và Phù Dung Minh Nguyệt sắc mặt đã chuyển sang trắng bệch nước mắt sắp sửa trào ra .

    Chủ đoàn buôn xuống ngựa , chậm rãi bước đi .

    Đi sau hắn là sáu gã bảo tiêu , âm trầm băng lãnh .

    Lãnh Thiên Tà lau vết máu nơi khóe miệng , cười nhạt :

    “ Kết thúc luôn đi ! ”

    Lăng Kinh Vũ lạnh lùng gật đầu .

    Lãnh Thiên Tà chỉ thương .

    Lăng Kinh Vũ bạt kiếm .

    Hỏa Viêm Chung Cực Chiến Thần gầm lên .

    Băng Giá Chung Cực Chiến Thần gào thét .

    Nhật Thực lao đi .

    Như một ánh sao băng .

    Nguyệt Thực bay đi .

    Như một cơn gió .

    Thằng nhóc .

    Đứng đó , im lìm .

    Đứng đó , đen ngòm .

    Quỷ Vương , gầm rống .

    Trên bầu trời .

    Vầng mặt trời đen kịt ảm đạm .

    Vầng mặt trăng đen ngòm thê lương .

    ẦM !!!

    Hai vầng Nhật Thực và Nguyệt Thực vừa rời khỏi tay hai Chiến Thần lập tức phong mang tận lộ , bức ra xung quanh một quả cầu màu đen khổng lồ .

    Một quả cầu như lửa .

    Một quả cầu như băng .

    Hai quả cầu đi đến đâu mọi vật nơi đó lập tức biến mất , để lại trên sa mạc hai cái rãnh sâu khổng lồ , một rãnh bốc lửa cháy ngùn ngụt , một rãnh đóng băng lạnh lẽo buốt giá .

    Hai quả cầu tựa như hai thiên thể sắp tàn lụi lao thẳng về phía thằng nhóc với một tốc độ không gì tưởng nổi .

    Thằng nhóc bật cười .

    Lần đầu tiên y cười , hơn nữa còn là bật cười .

    Tiếng cười tựa như tiếng kêu gào của Địa Ngục , đáng sợ khủng khiếp còn hơn cả tiếng khóc của các nàng Tiên Cá .

    “ Có hứng thú ! ”

    Thằng nhóc chỉ tay về phía trước :

    “ Đệ Thập … ”

    Hai quả cầu đã lao đến trước mặt của cả hai .

    Thật nhanh .

    Nhanh đến nỗi không thể tưởng nổi .

    Thằng nhóc chậm rãi hô :

    “ Quỷ Vương Hủy Diệt Pháo ! ”

    Quỷ Vương gầm lên , há toác cái mồm răng nhọn lởm chởm ra . Trước mồm Quỷ Vương lóe lên một tia chớp màu đen rồi nhanh chóng tụ lại thành một quả cầu sấm sét màu đen , quả cầu sấm lập tức bành trướng thành một quả cầu sấm sét đen kịt khổng lồ chẳng thua kém gì hai vầng Nhật Thực và Nguyệt Thực .

    Quả cầu đột nhiên co rút , Hắc Lôi tự co lại và tự hút vào trung tâm của quả cầu tạo thành một một cái lõi bằng Hắc Lôi đen ngòm . Còn bên ngoài Hắc Lôi Hạch có một tầng Hắc Lôi đang kêu đì đùng tạo thành một quả cầu Nguyên Tử Hắc Lôi .

    Quỷ Vương Hủy Diệt Pháo !

    Phá hoại !

    Hủy diệt !

    Quỷ Vương khi đã tụ thành Hủy Diệt Pháo lập tức phun ra , Quỷ Vương Hủy Diệt Pháo như một mũi tên lao thẳng về phía trước , nơi Hủy Diệt Pháo đi qua cũng để lại một cái rãnh sâu hoắm khổng lồ .

    Nhật Thực .

    Hư Vô .

    Thiêu đốt .

    Nguyệt Thực .

    Hư Vô

    Băng phong .

    Quỷ Vương Hủy Diệt Pháo .

    Địa Ngục .

    Hủy Diệt .

    Ba quả cầu khổng lồ lao vào nhau .

    UỲNH !!!

    Cả sa mạc bùng nổ .

    Cả sa mạc trở nên chói lòa .

    Cả sa mạc như bùng nổ .

    Một sức ép khủng khiếp từ trung tâm vụ nổ tuôn trào ra cuồn cuộn như cuồng phong sóng lớn ầm ầm đổ ra tứ phía , cày xới mặt đất xé toạc chân mây .

    Vụ nổ , dường như hủy diệt tất cả .

    Dường như hủy cả thiên !

    Dường như diệt cả địa !

    Ánh sáng tắt đi .

    Đại địa cũng thôi rung chuyển .

    Toàn sa mạc chìm trong khói đen ngập ngụa .

    Yên tĩnh .

    Toàn sa mạc yên tĩnh .

    Yên tĩnh như ngày tận thế .

    Khói đen tan ra .

    Trên sa mạc lại có thêm một cái hố sâu hắm khổng lồ trải dài hang trăm dặm .

    Trong làn khói đen mù mịt thấp thoáng một bóng hình nhỏ bé và một thân hình khổng lồ , là thằng nhóc và Quỷ Vương , cả hai không chút tổn thương xây xước gì .

    Thằng nhóc đứng trên cí hố , đứng trên không trung .

    Phía xa kia là Hỏa Viêm Chiến Thần và Băng Giá Chiến Thần , cả hai vẫn đứng đó .

    Hỏa Viêm Chiến Thần đã vỡ nát một nửa thân bên trái , lửa trong người từ từ tàn lụi , Hỏa Viêm Chiến Thần chính là lửa , lửa tàn lụi đi cũng có nghĩa là sinh mạng của Hỏa Viêm cũng tàn lụi đi .

    Nhưng bàn tay phải của Hỏa Viêm vẫm nắm chặt một thứ gì đó , ánh mắt Hỏa Viêm nhìn bàn tay mình đầy vẻ lo lắng .

    Băng Giá Chiến Thần cũng chẳng nguyên vẹn gì , một nửa thân phải đã bị đánh nát , toàn thân Băng Giá vang lên tiếng răng rắc tựa như tiếng băng vỡ , Băng Giá Chiến Thần chính là băng khi băng vỡ thì sinh mệnh của Băng Giá cũng vỡ vụn .

    Nhưng Băng Giá Chiến Thần vẫn nắm chặt thứ gì đó trong tay , Băng Giá nhìn bàn tay mình đầy vẻ u hoài .

    Trong bàn tay của Hỏa Viêm Chiến Thần chính là Lãnh Thiên Tà .

    Trong bàn tay của Băng Giá Chiến Thần chính là Lăng Kinh Vũ .

    Hỏa Viêm đặt Lãnh Thiên Tà xuống mặt đất , thật nhẹ nhàng .

    Băng Giá cũng đặt Lăng Kinh Vũ xuống mặt đất , thật cẩn thận trân trọng .

    Lãnh Thiên Tà vừa được đặt xuống đã có một đôi bàn tay nhỏ nhắn đỡ y , bàn tay của Tiểu Linh Nhi .

    Nàng đã ở đó tự lúc nào .

    Khóe mắt nàng trào lệ .

    Giọt lệ như sương sớm .

    “ Ca … ”

    Lăng Kinh Vũ vừa chạm đất đã có hai đôi bàn tay trắng trẻo ôm chặt lấy y , là hai đôi bàn tay của Âu Dương Nhược Như và Phù Dung Minh Nguyệt .

    Cả hai không biết đã ở đó từ lúc nào .

    Khóe mi của cả hai đã ướt lệ .

    Một giọt lệ như vầng trăng .

    Một giọt lệ như hoa tuyết trắng .

    “ Ca ca … ”

    Hỏa Viêm Chiến Thần từ từ tàn lụi đi , hóa thành một làn khói mờ ảo trong không trung vẫn còn vang vọng một giọng nói :

    « Propriétaire ! ( Tiếng Pháp : Chủ nhân ) »

    Lãnh Thiên Tà hé đôi mắt đầy máu lên , thì thào :

    « Hỏa Viêm ! »

    « S’Excuser ! ( Tiếng Pháp : Xin lỗi ) »

    Làn khói cũng tan biến đi .

    Lãnh Thiên Tà nhìn chòng chọc vào làn khói ấy , đôi mắt như lồi cả ra ngoài .

    Lãnh Thiên Tà lặng căm .

    Lăng Kinh Vũ cũng lặng căm .

    Lạnh căm .

    Băng Giá Chiến Thần vỡ vụn thành hàng ngàn mảnh băng nhỏ , vỡ vụn thành hàng vạn muôn ngàn vạn mảnh băng nhỏ .

    Băng hóa thành sương .

    Giăng giăng .

    Làn sướng tan đi trong chớp mắt , tự như chưa hề tồn tại .

    Ngay cả một câu nói cũng không kịp nói .

    Hỏa Viêm Chung Cực Chiến Thần tàn lụi rồi !

    Băng Giá Chung Cực Chiến Thần vỡ nát rồi !

    Hỏa Viêm Chung Cực Chiến Thần trận vong rồi !

    Băng Giá Chung Cực Chiến Thần vong trận rồi !

    Lãnh Thiên Tà không nói gì .

    Toàn thân bê bết máu .

    Hơi thở đứt quãng , tựa như đang hấp hối .

    Lăng Kinh Vũ cũng không nói gì .

    Toàn thân chằng chịt vết thương .

    Sắc mặt trắng bệch , tim dường như sắp sửa ngừng đập .

    Tiểu Linh Nhi mím môi :

    « Hức … Ca yên tâm , muội nhất định sẽ báo thù cho ca … Ca cứ yên lòng ra đi … »

    Lãnh Thiên Tà bật cười rồi lại ho khùng khục :

    « Muội muội ngốc … Khụ …Ca vẫn còn sống đây mà , dù có chuyện gì đi nữa ca nhất định không để muội phải cực khổ đâu … Khụ khụ … »

    Tiểu Linh Nhi nấc lên :

    « Ca … »

    Thằng nhóc lặng yên đứng trên không trung , hòa lẫn trong màn khói đen dày đặc .

    Y đứng đó , uy phong lẫm liệt .

    Y chậm rãi cất tiếng :

    « Rác rưởi cũng chỉ là rác rưởi thôi , người sao có thể sánh với quỷ ? Con người quả nhiên ngu ngốc vậy nên ta sẽ tiễn tất cả bọn ngươi xuống bầu bạn với quỷ ! »

    Y giơ tay chỉ về phía trước , chỉ là một ngón tay nhưng có thể quyết định sinh tử của hàng vạn người , Quỷ Vương gầm lên quỷ trảo vung lên Hăc khí hóa thành hàng ngàn ngọn trảo nhọn hoắc bổ về phía đoàn người .

    Cả đoàn người sắc mặt đã trắng bệch nhưng không có ai bỏ chạy bởi họ biết có chạy cũng không thể thoát , lần này họ chết chắc rồi , chết chắc rồi !

    Thật ra trên đời này không có gì là chắc chắc cả .

    Chưa chắc !

    Vì Hắc trảo chưa kịp ra tay thì một tia sét đã chém nát ra làm ngàn mảnh , một tia sét xanh lè . Tiếp theo đó là sáu luồng sáng xanh lục rực rỡ lạnh lẽo .

    Là chủ đoàn buôn .

    Và sáu gã bảo tiêu .

    Cả bảy người trong chớp mắt đã ở trước mặt thằng nhóc , cùng lúc bảy thanh kiếm công về phía thằng nhóc ở mọi phương vị .

    Tứ Tượng Kiếm Quyết .

    Lôi Kiếm Quyết .

    Nhanh như điện ! Cường như lôi ! Liệt như sét !

    Ma Kiếm Sĩ .

    Phá Thiên Kiếm Thức .

    Bạo Vũ Kiếm Chiêu .

    Toái Liệt Kiếm Quyết .

    Cực kỳ rực rỡ ! Cũng cực kỳ tàn nhẫn !

    Bảy luồng kiếm kình kiếm mang sáng lóa chém thẳng về phía thằng nhóc , nhất kiếm tất sát !

    Bảy luồng kiếm khí .

    Bảy tia sáng .

    Sáu tia sáng chợt tắt ngấm .

    Sáu gã bảo tiêu , đúng hơn là mười hai gã bảo tiêu .

    Sáu gã bảo tiêu đã bị chẻ ra làm hai .

    Máu chưa kịp bắn ra .

    Toàn thân đã chuyển màu đen kịt rồi tan ra thành một làn khói đen , ngay cả xương cốt cũng tan tiến đi .

    Một cái chết thật nhẹ nhàng nhưng cho người ta phải kinh hãi .

    Chủ đoàn buôn công lực cao nhất đã kịp thời lùi về sau nhưng trên ngực cũng dính một vết trảo , trảo khoét thật sâu lộ cả xương sườn bên trong cùng một lớp máu thịt bầy nhầy .

    Chủ đoàn buôn thở dốc , máu từ vết thương cứ tuôn ra ồng ộc . Hắn chầm chậm đưa kiếm về phía trước , hô khẽ :

    « Phong – Lôi – Địa – Hỏa
    Tứ Tượng Quy Nhất – Nghiệp Chướng Nhất Kiếm !!! »

    Bốn luồng kiếm mang Phong Kiếm Hỏa Kiếm Địa Kiếm Lôi Kiếm từ không trung từ lòng đất từ mặt đất và từ bầu trời tuôn ra ào ạt , tế khởi phong vân thiên địa biến sắc . Bốn luồng kiếm mang đủ màu sắc rực rỡ từ từ tụ lại trước mũi kiếm của chủ đoàn buôn tỏa ra ánh sáng kim sắc chói lọi .

    GRÀOO … !!!

    Luồng kim sắc hóa thành một con rồng sừng đỏ giáp vàng , gầm thét trên không trung , tỏa ra ánh sáng chói lọi chiếu khắp sa mạc tối tăm .

    Chủ đoàn buôn khẽ động kiếm , con rồng gầm rú nhe nanh múa vuốt lao thẳng về phía thằng nhóc kim quang chói lọi các Hắc trảo vừa bổ đến con Kim Long lập tức bị chấn tan tác .

    Thằng nhóc chầm chậm giơ cánh tay phải lên , ngón trỏ chầm chậm duỗi ra , một luồng Hắc khí chầm chậm lan tỏa lên tụ lại trước ngón trỏ .

    Lúc này , Hàn Phong Vận đã chạy đến bên Âu Dương Nhược Như một cảm giác ớn lạnh truyền dọc sống lưng , y thét lớn :

    « Mau tránh ra ! »

    Linh cảm cho y biết , chủ đoàn buôn lần này nên tránh ra thật xa nếu không …

    XẸẸT !!!

    Làn Hắc khí hóa thành một con mãng xà khổng lồ , Hắc Mãng há toác cái mồm đỏ lòm lao về phía Kim Long . Một Long một Xà quần thảo nhau phát ra những tiếng nổ kinh thiên .

    GR ÉÉ … ÉÉ … !!!

    Kim Long rú lên thê thảm , toàn thân đã bị Hắc Xà cắn nát từ màu vàng rực rỡ chuyển sang màu đen sì tối tăm . Kim Long tan nát , Hắc Xà lập tức như một mũi tên xé gió lao về phía chủ đoàn buôn , khí tức tử vong ào ra cuồn cuộn cuốn chặt lấy chủ đoàn buôn chằng khác nào tơ nhện .

    Hàn Phong Vận nhíu mày , chỉ chút nữa thôi chủ đoàn buôn sẽ mất mạng đó là điều chắc chắn nhưng Hàn Phong Vận không muốn điều đó xảy ra , đã có quá nhiều người chết rồi .

    « Ngươi có thể cho ta sức mạnh chứ ? Thứ sức mạnh làm rung chuyển cả trời đất ? »

    Lúc này y lại đứng trước cảnh cổng cao ngất ngưởng đen sì , cảnh cổng đã mở ra bên trong là một khoảng tối om và một bóng dáng màu trắng xóa . Giọng nói ấy lại vang lên , giọng của chính Hàn Phong Vận , bật cười khanh khách :

    « Ha ha … Sức mạnh đó không chỉ chỉ làm rung chuyển trời đất mà còn có thể hủy diệt cả Đại địa thinh không đưa tất cả trở về hỗn độn hư vô . Ngươi muốn có sức mạnh đó không ? »

    Hàn Phong Vận nhẹ nhàng trả lời :

    « Ta muốn sở hữu thứ sức mạnh ấy ! »

    Giọng nói ấy lại bật cười :

    « Nếu ngươi muốn sở hữu thứ sức mạnh tối thượng ấy ngươi phải hy sinh một thứ . »

    Hàn Phong Vận nhíu mày :

    « Hy sinh một thứ ? »

    Giọng nói ấy lại vang lên :

    « Ngươi phải hy sinh thứ quan trọng nhất của ngươi , thứ mà ngươi yêu thương nhất ! »

    Hàn Phong Vận ngây ra .

    Thứ quan trọng nhất ? Y có thứ gì ? Ngoài cái sinh mệnh nghèo hèn này ? Thứ y yêu thương nhất ? Y chẳng có thứ gì cả ….

    Nàng

    Lúc đó một bóng hình tím ngắt tựa màu hoa Bằng Lăng hiện lên trong tâm trí y .

    Là nàng !

    Tại sao lại là nàng ?

    Nếu là nàng liệu y có thể hy sinh nàng không ? Hy sinh mà không chút tiếc nhớ hay nhớ thương ?

    Y cũng không biết nữa …

    « Hàn Phong Vận , ngươi mau quyết định đi ! »

    SOẠ ẠT !!!

    Một tiếng động vang lên , tựa như tiếng da thịt bị cắt xé làm Hàn Phong Vận tỉnh lại .

    Hòa lẫn trong đó là tiếng kêu thất thanh thê lương phảng phất chút tiếc nuối não nề .

    Là tiếng kêu của chủ đoàn buôn , cơ thể của hắn bị Hắc Xà xuyên qua thủng một lỗ lớn máu trào ra ồ ạt .

    Thân thể cũng dần dần chuyển sang màu đen kịt .

    `Chủ đoàn buôn ngã xuống , khí mệnh dường như đã tuyệt .

    Bộp !

    Một bàn tay đã đỡ hắn lại , một bàn tay trắng xóa như tuyết , bàn tay của Hàn Phong Vận . Y khẽ thở dài :

    « Xin lỗi ! »

    Chủ đoàn buôn nhìn y chòng chọc , thở hổn hển nhưng hắn chỉ im lặng , hắn ngay cả nói cũng còn không đủ sức .

    Hàn Phong Vận nói tiếp :

    « Nếu không phải do ta do dự thì có lẽ người đã không phải chết . »

    Anh mắt chủ đoàn buôn lóe lên một tia sáng , hắn nắm chặt bàn tay trắng như tuyết của Hàn Phong Vận ho lên khùng khục , lúc này hắc khí đã lan lên đến mặt hắn :

    « Khụ … khụ … Nếu ngươi đến … được …Ma Quốc … làm ơn làm ơn … hãy … đem … đến mộ … cháu gái ta … một bó … hoa… tuyết , con bé … rất … thích tuyết … »

    Hàn Phong Vận thở dài , y lại thở dài :

    « Ta hứa ! »

    Chủ đoàn buôn mỉm cười , một nụ cười không vướng bận chuyện gì tựa như siêu thoát khỏi trần ai . Lúc này toàn thân của hắn đã trở nên đen kịt :

    « Con bé … cũng … rất thích … bánh chocolate , hãy …đem đến trước … mộ … nó … một cái bánh … thật to … Ta … trông cậy … khụ … »

    Chưa kịp nói hết câu nhục thể của chủ đoàn buôn đã hóa thành một làn khói đen nhẹ nhàng rời khỏi đôi bàn tay của Hàn Phong Vận , tựa như một đám bụi được gió thổi đi .

    Hàn Phong Vận ngây người ra , đôi mắt mở to chằng chịt những đường gân máu đỏ lòm .

    « Vận huynh , cẩn thận ! »

    Tiếng kêu thất thanh của Tiểu Linh Nhi vang lên khiến y sực tỉnh nhưng đã trễ rồi , một Hắc Trảo khổng lồ đã vồ tới trước mặt y , hơi thở tử vong phả vào mặt khiến y có cảm tưởng mình đã chết rồi .

    ĐÙNG !!!

    Một tiếng sấm vang lên , một tia sét đỏ lòm lóe lên .

    Hắc Trảo tan nát hóa thành một làn khí đen lững lờ tan biến trong không trung .

    Trước mắt Hàn Phong Vận hiện lên một bóng người , là Vương Tiểu Hổ . Toàn thân của nó tỏa ra một khí thế vô cùng đáng sợ tựa như một con quái vật khổng lồ , trên chiếc bao tay màu đen của nó vẫn còn ẩn hiện vài tia điện .

    Vương Tiểu Hổ bật cười :

    « Tưởng lão đầu óc có vấn đề nên mới cho bánh chocolate vào khẩu phần ăn thì ra là thương nhớ đứa cháu xấu số ! »

    Hàn Phong Vận nhìn chằm chằm nó , cảm giác có chút khác lạ :

    « Hổ đệ … »

    Vương Tiểu Hổ xoay người trên môi nở một nụ cười , một nụ cười vô cùng tà ác :

    « Trận chiến này … cứ để cho ta ! »

    Nó chậm rãi bước đi .

    Tiểu Linh Nhi hét lên :

    « Huynh điên rồi à ? Mau quay lại đây ngay sức huynh không đủ để đấu với hắn đâu ! Mau quay lại đi ! »

    Lãnh Thiên Tà lúc này đã hồi phục được vài phần , y nhướng mày quát lên :

    « Đến cả Chung Cực Kỵ Sĩ còn không hạ được hắn , ngươi dựa vào gì mà có thể đấu với hắn ? »

    Vương Tiểu Hổ cười nhạt :

    « Dựa vào cái gì ư ? Dựa vào cái này … »

    Nó vỗ nhẹ vào vai trái , một tia sáng màu trắng bùng lên chiếu rọi khắp sa mạc xé tan bầu trời tăm tối .

    Tia sáng tụ lại thành một Ma Pháp Trận màu trắng , màu trắng tựa như cái chết và sự hủy diệt .

    Cả bọn Hàn Phong Vận đều biến sắc , đến ngay cả Quỷ Vương cũng cất tên rên hừ hừ .

    Sắc mặt Tiểu Linh Nhi đại biến :

    « Là … là Thần Thánh Chi Ấn ! »

    Vương Tiểu Hổ nhìn về phía thằng nhóc và Quỷ Vương , nở một nụ cười tà dị :

    « Ta , Vương Tiểu Hổ , người được vị thần đứng đầu cõi trời thứ bảy – Lôi Thần lựa chọn … »

    Nó khẽ cúi đầu , ánh mắt lóe lên sát khí không gì tưởng nổi :

    « Xin ra mắt !!! »

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Ngọc Kỳ Lân, ngày 07-05-2015 lúc 02:33.

    ---QC---


Trang 3 của 6 Đầu tiênĐầu tiên 12345 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status