TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 35 của 41 Đầu tiênĐầu tiên ... 253334353637 ... CuốiCuối
Kết quả 171 đến 175 của 201

Chủ đề: Tiên giới chiến - zozohoho

  1. #171
    Ngày tham gia
    Apr 2010
    Bài viết
    2,444
    Xu
    2,761

    Mặc định

    IMI - Tiên giới chiến

    Chương 171

    Dư âm (1) .




    Hoài Nam lay tỉnh Mặc Sương Vũ. Sự xâm nhiễm linh hồn từ Sâm La Vạn Tượng của Luân Hồi Chi Cảnh đã yếu ớt hơn rất nhiều. Mặc Sương Vũ cũng rất nhanh tỉnh lại. Ngẩng đầu nhìn Hoài Nam, rồi thấy được đằng sau hắn, một bầu trời nứt toác.

    Thiên không, bị đánh vỡ !?

    Hắc Ám khung thương bị xé rách !?

    Sao có thể !?

    “Hoài Nam ca ca, chuyện gì...”

    “Suỵt...”

    Hoài Nam đưa tay lên bịt mồm Mặc Sương Vũ, nhanh thoăn thoắt kéo cô bé đến sau một chùm hoa cao đến đầu gối, nín thở nằm bò xuống, lẩn tránh.

    Từ trong phong ấn ác ma truyền đến cảm giác sợ hãi run rẩy của Cecilia, ảnh hưởng trực tiếp đến hắn. Thứ sinh vật nhìn như đứa con gái đang bất tỉnh kia, tuyệt đối là một tạo vật gì đó rất kinh khủng.

    Cecilia từng là một cường giả cảnh giới hư không, thứ có thể khiến cô ta run sợ trên đời này không nhiều, và đều là thứ hắn không có tư cách chọc đến.

    Xuất phát từ tâm thái cẩn thận, Hoài Nam không muốn giao tiếp với những tồn tại nguy hiểm này làm gì cả.

    Mặc Sương Vũ nhìn khuôn mặt nghiêm trọng của hắn, cũng thức thời ngậm giọng. Bầu trời bị xé rách phía trên không thể lành lại, xuyên qua ánh nắng, mờ mờ thấy được màn đêm ngoài kia có những đạo vết rách chằng chịt, lộ ra ánh sao từ bên ngoài hành tinh chiếu xuống. Quái sự tất nhiên là đại sự, dù đã teo nhỏ cả cơ thể lẫn ký ức, nhưng Mặc Sương Vũ tuyệt đối không ngốc, sẽ không làm loạn khi chưa rõ tình hình.

    Hai người nín thở, cũng chẳng cần chờ lâu. Mặc Sương Vũ và Hoài Nam đều thấy được, nữ nhân toàn thân rách rưới kia đang từ từ đứng lên.

    Đây là một vị ma tộc mạnh mẽ.

    Nhìn chất lượng ma khí tinh thuần là biết.

    Giống như của Cecilia, ma khí chuyển hóa thành dạng đặc sệt tựa một lớp mực đậm màu trôi nổi quanh thân, giống như một lớp áo choàng mềm mại. Thậm chí còn có thể phản chiếu ánh nắng, hất ra quang mang.

    Từ ngoại hình đến xem, chí ít cũng là hóa hình kỳ.

    Ma tộc là cái chủng loài ăn lông ở lỗ, lớn lên có bộ dáng xinh đẹp là không thể nào. Tất cả bộ dáng yêu mị hay nhan sắc xuất chúng đều phải sau khi tìm được cách hóa hình mới có thể thẩm mỹ tôn tạo lại.

    [Cecilla, ai đây !?]

    [...]

    Hiếm khi thấy Cecillia trầm mặc, Hoài Nam sốt ruột thúc giục thêm mấy câu, mới nhận được đáp án không chắc chắn:

    [Có lẽ... là nữ thần Athena.]

    [Có lẽ !?]

    [.... Athena, huyết thống thần tộc cao quý nhất, được sự chúc phúc của vô số cổ thần và anh linh, một trong những thần tộc thuần chủng mạnh mẽ nhất dưới Giới Hoàng...] Giọng Cecillia ngập ngừng, nói ra một tràng máy móc như đang đọc sách.

    Hoài Nam nheo mắt, Athena hắn nhìn thấy trước mắt đây, hoàn toàn là một cái ma tộc. Mái tóc màu đen, ma khí, ma lực đang tự chữa lành cơ thể, nhìn có điểm nào giống thần tộc với những bộ thánh y ngập trong ánh sao sáng ngời !?

    [Nữ thần cao cao tại thượng như vậy !? Có thể nhập ma sao !?]

    Hắn còn đang miên man suy nghĩ, Athena đã hoàn toàn được ma lực chữa trị xong cơ thể bị nổ nát tàn tạ. Đưa cánh tay phải mới mọc ra lên nắm nắm, cảm giác thử. Mọi hoạt động vẫn trơ tru. Xem ra thần thể chuyển hóa thành ma thể xong, không để lại quá nhiều di chứng.

    Chỉ có cảnh giới là tụt xuống không phanh.

    Một đòn thiêu đốt toàn bộ tiểu vũ trụ trong cơ thể, có thể nói là đem toàn bộ những gì thần tộc ban tặng trả lại toàn bộ. Trong cơ thể chỉ còn sót lại một chút ma lực tinh thần nhất, lấy từ máu của lang nữ vương, không thể làm gì cả.

    Chiến lực đại khái, chỉ còn tương đương với Sơ Vấn Thánh Sĩ sao !?

    Ánh mắt màu đen chớp động vài cái, đôi mắt đã chuyển thành vàng óng. Chân lý vẫn còn có thể sử dụng được. Mặc dù thể chất hiện tại giới hạn khả năng tính toán và truy cập thông tin phía sau cánh cửa, nhưng dùng để phân tích và quét địa hình xung quanh vẫn không vấn đề gì.

    Đôi mắt màu vàng kim liếc tới một cái, Hoài Nam và Mặc Sương Vũ đều có cảm giác rét lạnh, giống như toàn bộ nội tâm đã bị nhìn thấu. Cecillia trong cơ thể Hoài Nam càng là im thin thít lặn mất tăm.

    Đây là cảnh giới áp chế trần trụi.

    Dù chiến lực của Athena lúc này chẳng mạnh hơn Hoài Nam là bao, nhưng ánh mắt của chân lý luôn mang theo cảm giác áp bức đặc biệt chèn ép nội tâm toàn bộ những sinh vật bị nó nhìn đến. Hoài Nam toát mồ hôi lạnh, theo bản năng, rục rịch muốn chạy trốn.

    “Các người sợ ta !?” Athena nhìn Hoài Nam và Mặc Sương Vũ, nhạt giọng hỏi.

    Hai người không đáp lại nổi, toàn thân ứa mồ hôi lạnh. Cảm giác giống như lần đầu gặp Cecilia, thậm chí còn hơn thế nữa. Giống như một con kiến đang ở dưới ngón tay người khổng lồ, tuyệt vọng hô hấp.

    Athena gặp hai người lặng thinh, chỉ khe khẽ thở dài:
    “Cũng đúng, Zeus sợ ta. Odin cũng sợ ta. Toàn bộ Lục Đạo, chỉ có hắn không sợ ta.”

    Nói rồi cúi xuống, ôn nhu mà cẩn thân, đỡ lấy Lục Vân Tiên bất tỉnh dưới thềm hoa, khoác tay hắn qua vai, đỡ hắn đứng lên, lầm lũi bước đi.

    Không bị ánh mắt chân lý nhìn thẳng vào, Hoài Nam lấy lại được một chút hồn phách đã thất lạc. Nhìn hai bóng dáng tiều tụy phía trước, hắn nghĩ thế nào lại hô lên:

    “Này...”

    Athena dừng bước, quay đầu lại, màu vàng kim trong mắt đã biến mất, chỉ còn đôi mắt đen láy mệt mỏi. Ánh lên chút tò mò:

    “Cô có biết đường rời khỏi đây không vậy !?” Hoài Nam dè dặt hỏi.

    “Cho bọn này đi ké được không !?”

    ...

    Tại một đống loạn thạch trôi nổi trong vũ trụ. Cetis đỡ lấy Arent, thả hắn xuống một mảng thiên thạch bằng phẳng nhất, sau đó cả hai người đều nằm dài, thở dốc, mặc dù cả hai đã chẳng cần thở từ lâu.

    Có lẽ do vừa hút chết, bản năng từ lâu lại xuất hiện.

    “Oliver và Ling... thế nào rồi !?” Arent tháo ra lớp mặt nạ, lau đi vết máu trên khóe miệng, vừa ho khan vừa hỏi.

    Cetis nằm dài, cánh tay cầm kiếm vẫn còn run rẩy đau nhức, lấy ra trong người một sấp bài, rút ra hai tấm, cười khổ nói:

    “Tinh quang long và Thổ Tâm Long đã bị đánh về dạng thẻ bài nguyên hình, tạm thời không thể triệu hồi được nữa. Nhưng thẻ bài này do Oliver làm ra. Hắn còn chưa chết... nếu không bộ bài đã tan biến.”

    “Chưa chết, nhưng chỉ sợ sống cũng không tốt đẹp đi.”

    Một cái tát của Athena trong trạng thái ma hóa quá kinh khủng. Arent chỉ bị sượt qua, đã gần như đánh mất hoàn toàn lực chiến đấu. Hai tên long kị sĩ trúng trực diện, chỉ sợ kết cục không mấy tốt đẹp.

    “Đại nhân ngài nên lo cho mình trước thì hơn. Thời gian triệu hồi của mũi tên vận mệnh chẳng còn bao nhiêu phải không !? Lúc này để thiếu niên kia lạc trôi giữa vũ trụ thế này, ta cũng không cứu nổi hắn.” Cetis vỗ vỗ cánh tay tên dại, nặng nề đứng lên, hạ giọng nói.

    “Ừm, hiện tại ta sẽ trở về trái đất. Ngươi lưu ý tìm tung tích của hai người bọn họ. Còn nữa, thứ này...”

    Arent ném tới, một trang sách lấp lánh hào quang.

    “Đã ghi lại trí tuệ chi lực của Odin, gửi trả nó về chân kinh ở chỗ tên đầu trọc lắm mồm.”

    Cetis tiếp lấy mảnh chân kinh, Arent cũng nặng nề đứng dậy, sức lực hắn còn đủ để đánh vỡ hư không một lần nữa. Nhìn gã chiến hữu đã theo mình vượt thế giới tới đây, hắn nhẹ giọng nói tiếp:

    “Các người vất vả rồi. Thật có lỗi.”

    Cetis cúi mình, nhẹ giọng nói:

    “Tùy tùng theo ngài, là vinh dự lớn nhất cuộc đời này của thuộc hạ.”

    Chỉ nghe thấy một tiếng thở dài, Agraham Cetis ngẩng đầu lên, bóng dáng Arent đã biến mất.

    ...

    Linh kiếm sơn, Không Linh Kiếm Phái, nghị sự đường.

    Đạm Băng Băng với khuôn mặt tái nhợt, cùng một đống trưởng lão cuống quýt nhìn thân ảnh tiều tụy trên sàn.

    Đạm Bích Tuyền lúc này thê thảm không nỡ nhìn.

    Áo trắng đã nhuộm đầy những máu, linh thể bị đánh tới phân rã, ánh sáng tâm linh bị đập đến nát vụn, thần thức hoàn toàn băng hoại, muốn niệm động pháp sinh cũng không nổi, chứ đừng nói là dùng ý chí để kéo linh lực về chữa trị thân thể.

    Một trong những chiến lực đứng đầu tiên giới, là vị tiên đài đại năng huyền cấp chống đỡ cho cả Linh Kiếm Sơn có được vị thế vững chắc trong Lục Đại Phái thiên đình.

    “Làm sao ra nông nỗi này !?” Đạm Băng Băng nghiến răng hỏi, giọng rét căm căm. Tính cả cô ta lúc này đang trọng thương sau trận chiến với Địa Thuẫn Nữ Hoàng, chiến lực của Linh Kiếm phái đã tụt xuống độ dốc thấp nhất từ trước đến nay.

    Không lẽ phải mở hộ sơn đại trận, phong bế sơn môn thật sao !?

    Đám trưởng lão không đáp, vì bọn họ cũng chẳng biết gì mà đáp. Tất cả đều Tiên Đài cũng chưa tới, chuyện xảy ra ở trên vũ trụ kia, bọn họ cũng chỉ đoán phiến phiến.

    Toàn là một đám đại năng tụ hội, thấp nhất cũng là cảnh giới hư không, đánh nhau loạn cào cào. Chân Tiên lớ ngớ lên đó chắc sẽ chết trong vài nốt nhạc, có thằng đần mới chạy tới góp vui.

    Đặc biệt là một kích cuối cùng chấn động của Lục Đạo kia, nghe nói đã khiến Tiên Khí Linh Thụ ngừng sản xuất linh khí, Hắc Ám Khung Thương sinh ra vết rách, Thần Mạch hỗn loạn, Vạn Thế Hồng Liên ngừng chuyển sinh, có thể nói đã làm dao động cả hệ thống Lục Đạo.

    Nếu ở gần đó, hít cái dư uy cũng đủ chết rồi đi.

    “Băng Băng, trước tiên cứ đem Đại Trưởng Lão vào Sơn Hà Xã Tắc Đồ để linh thể được bổ xung chữa trị đã. Nếu không chỉ sợ Đại Trưởng Lão khó qua khỏi...”

    Đạm Băng Băng tức giận phất tay.

    Còn có thể làm thế nào được nữa !?

    ...

    Thần giới, Ares đi đi lại lại trong gian thần điện mới được xây dựng lại của mình, hai tay và một chân được làm lại bằng kim loại Uru quý hiếm với công nghệ luyện kim cao siêu, cử động không khác gì hàng thật, chỉ tiếc nuối là không có cảm giác gì. Sau này nắm thương xông pha cũng không thể cảm nhận được đầu mũi thương xé mở da thịt địch nhân truyền về cảm giác phấn khích sung sướng nữa, ngẫm mà có chút tiếc nuối.

    Hắn lấy bàn tay kim loại xoa xoa râu cằm, nhìn Hestia tiu ngỉu ngồi co hai chân lên phồng má trên một cái ghế dựa cách đó không xa, cười nói:

    “Bác gái, vẫn còn ấm ức vụ hỏa ảnh phân thân bị giết chết !?”

    “Chỉ là một cái phân thân, ngàn năm sau luyện lại là được.” Hestia bĩu môi nói.

    “Phân thân đó rất quan trọng đi !? Dùng để xung kích thần vương cảnh giới, đúng chứ !?” Ares cũng không định hùa theo buông tha.

    Thần vương – tương đương với huyền tiên đỉnh phong. Tức là cùng cảnh giới với Thor, hay Vương Tử Trực của ma giới.

    Đây là chiến lực mạnh nhất Lục Đạo hiện tại. Mất đi cơ hội xung kích lần này, có lẽ sẽ phải chờ rất nhiều năm về sau. Hestia đúng là có chút bất cam.

    “Đã nói không nên tin cái gã đeo mặt nạ nó. Tiếc là lời của phế nhân như ta, mấy người nghe không lọt tai.” Ares cười nhạt nói tiếp.

    “Giờ thì hay rồi. Metis vẫn chưa giết được. Thần mạch bị rối loạn, tạm thời không thể gọi ra các anh linh bên trong nữa. Bất cứ kế hoạch chiến đấu gì cũng phải dừng lại. Các người thỏa mãn chưa !?”

    “Ngươi đã sớm biết đó là Metis, còn ngoan ngoãn nghe lời như vậy !? Có còn tiết tháo không !?” Hestia ngẩng đầu lên, nheo mắt nói.

    Ares nhún vai, từ chối cho ý kiến.

    ...





    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý - Phản hồi
    ---QC---
    Tacgiaviet. com
    Cộng đồng tác giả Việt Nam.


  2. Bài viết được 4 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    adbn,ComradeH,Darkzergling,Tam Thiếu Gia,
  3. #172
    Ngày tham gia
    Apr 2010
    Bài viết
    2,444
    Xu
    2,761

    Mặc định

    IMI - Tiên giới chiến

    Chương 172

    Lữ hành.





    Gió nhè nhẹ thổi, đồng hoa xào xạc.

    Ánh mặt trời chiếu lên bờ má nóng bỏng. Ma khí tự động hộ thể, cô đọng như một lớp mực đen bóng, tạo hình thành một cái mũ trùm lên gương mặt tinh mỹ. Athena thoáng nhíu mày, bởi vì hiện tại, bản thân đã trở thành một sinh vật bóng đêm, đối với ánh nắng và dương quang có một sự chán ghét theo bản năng.

    Cái nhíu mày này lại khiến Hoài Nam giật thót. Hắn vớt hết can đảm mới có thể nói chuyện được một hai câu, hiện tại liền tắt tiếng, thở mạnh cũng không dám.

    “Ngươi là thứ gì vậy !? Nhân loại !? Ma tộc, hay tu giả !?” Athena nhìn Hoài Nam đang dè dặt ngượng ngùng đằng xa, đột nhiên hỏi.

    Hoài Nam đần mặt, gãi gãi đầu, quay sang hỏi Mặc Sương Vũ:

    “Tiểu Vũ, bây giờ ta tính là cái gì !? Nửa người nửa yêu hả !?”

    “Hoài Nam ca ca, trong đầu anh còn có trận pháp mô phỏng thần thức của tu chân giả. Anh còn có thể tính là bán tiên.” Mặc Sương Vũ cực kỳ khẳng định nói. Trận pháp và vòng tuần hoàn máu trong đầu Hoài Nam là một trong những kỳ công hiếm hoi trong Lục Đạo, Cecillia từng khen nó không ngớt, Mặc Sương Vũ tự hào lắm.

    Hoài Nam chép miệng, sự sợ hãi với sinh vật đẳng cấp cao bị sự bất đắc dĩ thay thế. Hắn gãi gãi đầu:

    “Đấy, thực ra tôi cũng chả biết hiện tại mình là thứ gì nữa.”

    Lúc trước quét hình, Athena với ánh mắt chân lý cũng đã nhìn ra dị trạng của Hoài Nam, một cơ thể có đặc điểm của tiên nhân và ma. Kể cũng thật hiếm có. Bất kể nguồn gốc của hắn như thế nào, xem ra hiện trạng cũng giống mình, là ma tộc, nhưng không có tư duy đần độn như lũ ma quỷ ở ma giới.

    Không biết hắn làm thế nào làm được, nhưng có thể miễn cưỡng xem như một cái đồng loại đi.

    “Cuối đồng hoa là trận pháp thông đến tầng trời thứ mười bốn. Nếu muốn rời khỏi đây, có thể đi theo ta.”

    Hoài Nam nhìn Mặc Sương Vũ, trưng cầu ý kiến. Cecillia thích nói nhảm bây giờ còn im hơn khúc cây, chẳng thể câu thông nổi. Chưa thấy một con ác ma triệu hoán nào khó hiểu như vậy. Hiện tại chỉ có thể hỏi ý kiến bé Vũ.

    Mặc Sương Vũ gật gật đầu. Nói thật là nửa năm nay đi hoang trong cái miền trời đen tối này hoài, cô ta đã có dấu hiệu muốn hỏng mất. Lại liên tục phải trích máu nuôi Hoài Nam, không có linh khí bổ xung, thân thể cũng không lớn lên nổi. Mặc Sương Vũ đã sớm muốn rời khỏi nơi khỉ ho cò gáy này từ lâu.

    Athena không đợi, chỉ lầm lũi đỡ lấy Lục Vân Tiên chầm chậm bước đi.

    Có vẻ thương thế của cô ta cũng rất nặng, tạm thời không thể vận động mạnh.

    Hoài Nam quyết tâm đi theo ăn bám, liền vội vàng hiến kế:

    “Này, cô biết đấy, ma tộc hóa hình kỳ...ừm... có thể mọc cánh. Như thế này nè.”

    Phật.

    Hắn gồng mình, sau lưng bật ra một đôi cánh thịt gai xương hung ác, theo Hoài Nam thì nó rất có phong cách, không giống cánh trắng của bọn người chim, đàn ông phải mang thứ này mới khí thế.

    Nhân tiện lấy ra khoe luôn.

    Athena mới trở thành ma tộc, nhưng mấy năm nay cô ta chạy qua chạy lại giữa ma đô quỷ thành và Olympus, có loại ác quỷ nào chưa thấy qua. Chiến kỹ ma tộc tối cao như Thiên Ma Lục Thức cũng biết, mấy thứ như hóa hình, thật sự nhắm mắt cũng làm được. Thế nhưng hiện tại:

    “Ta không làm được.” Athena nhẹ giọng đáp.

    “Ủa !? Cô còn chưa tới hóa hình kỳ !?” Hoài Nam kỳ quái hỏi.

    “Thân thể ta còn chưa ổn định. Điều động tế bào sẽ xuất hiện nguy cơ phân giải vỡ nát.”

    “Cô nói thật hả !?” Hoài Nam trợn mắt hỏi.

    “Ta chưa từng nói dối.”

    “Không sợ người lạ có dị tâm !?”

    “Ta chưa từng sợ ai.”

    Hoài Nam giơ tay đầu hàng. Vừa nói đến câu cuối, màu vàng lại chớp động trong ánh mắt của nữ nhân kia. Loại cảm giác bị nhìn chằm chằm đáng sợ đó, hắn không muốn thể nghiệm lần thứ hai. Trước ánh mắt màu vàng kim ấy, có lẽ rất khó để tính kế chơi xấu nữ nhân này được.

    Hắn cũng không muốn làm như vậy, nhất là khi thấy Athena đứng thẳng còn chật vật, nhưng lại cố chấp muốn kéo gã bán hàng lừa đảo kia đi cùng, Hoài Nam có chút cảm động. Mặc dù đối với tên kia, hắn có cảm giác ghen tị muốn nổ đom đóm mắt.

    Khi nào mới có một cô gái như vậy chăm lo cho ta !?

    Hoài Nam nuốt ngược cục ấm ức, thu lại cánh, chạy tới, đi bộ song song với Athena. Mặc Sương Vũ cũng thu lại linh lực, lon ton chạy theo sau.

    “Tôi tên Hoài Nam, còn cô !?”

    “Ath... à không. Ethania.”

    Ma nữ tân sinh ngập ngừng một chút, rồi nói giọng chắc nịch:

    “Cứ gọi ta là Ethania.”

    Nữ thần Athena đã chết. Từ giờ chỉ còn ma nữ Ethania, kéo theo gã ma chủ của ma giới, cùng với một gã nhân loại nửa tiên nửa ma, và một thiếu nữ tu giả bắt đầu chuyến lữ hành.

    Ethania muốn đi một vòng ma giới, đưa Lục Vân Tiên đến ma đô quỷ thành. Hoài Nam thì vô định, chỉ cần thoát khỏi nơi khỉ ho cò gáy kia, hắn đi đâu cũng được. Mặc Sương Vũ thì bám theo hắn nửa bước không rời.

    ...

    Một tháng sau đó.

    Ma giới, tầng thứ mười bốn.

    Bầu trời hắc ám khung thương bị xé rách, vẫn chưa lành lại.

    Từ trên bầu trời, ánh sao lấp lánh, trong mắt ma tộc, giống như những viên bảo thạch mỹ lệ. Đám ma quỷ lại không ghét cảnh này. Trái lại bọn họ thấy mình giống như đang được ở ma đô quỷ thành cùng với ma chủ.

    Ma tộc hoàng thành, nơi Lục Vân Tiên ở, hắn luôn để hắc ám khung thương hé ra, lộ ra bầu trời sao bên trên, cùng với hai mặt trăng màu tím chiếu xuống mờ ảo, làm đẹp cảnh vật.

    Bây giờ ở đâu trên ma giới cũng có trời sao, quần ma cảm thấy như có điện về làng.

    Dưới ánh sáng nhè nhẹ của hai mặt trăng màu tím treo trên đỉnh đầu, một con cá sấu lớn nặng nề bò đi, để lại những dấu chân to lớn do thân thể vài tấn của nó ấn xuống mặt đường.

    Cá sấu hai mắt như chuông đồng, con ngươi mở lớn, sát khí hùng hồn. Cùng với cái chậu như ao máu, lởm chởm gai nhọn, nhìn sơ qua cũng biết không phải loại sinh vật gì hiền lành. Trên thực tế ở ma giới, cái từ sinh vật hiền lành hình như không tồn tại.

    Con cá sấu này hình thể to lớn, giống như một chiếc xe tải hạng nặng. Trên lưng tuy đầy gai xương, nhưng cũng có thể kiếm được vài nơi bằng phẳng, là công cụ đi lại thông dụng nhất của ma tộc nơi này.

    “Vất vả đi săn ma hạch cả tháng trời, cũng chỉ mua được con rùa bò chậm chạp này.” Mặc Sương Vũ đã có một gọng kính mới tự chế. Hiện tại cảnh vật xung quanh đã không còn đen thui, hai mắt bắt đầu phải sử dụng thường xuyên rồi. Để tránh lãng phí tinh lực duy trì thần thức quét hình cả ngày. Đôi mắt kính này tham khảo hệ thống quét hình từ xác bộ giáp của Hoài Nam chế ra, hai người mỗi người đeo một cái, tầng nhìn nâng lên trên diện rộng, vô cùng tiện lợi.

    Hoài Nam ngồi trước Mặc Sương Vũ, lấy mặt kính xuống thổi phù phù, dùng tay trà trà đi vết bẩn vì khói bụi trên đường do cá sấu dẵm lên, cười đáp:

    “Chung quy cũng không thể cuốc bộ cả ngày chứ, đúng không !?”

    “Nếu đi bộ cùng ta khiến các người chậm trễ, cứ bỏ bọn ta lại cũng được.”

    Ethania ngồi trên lưng cá sấu, cách Mặc Sương Vũ không xa, bên cạnh là Lục Vân Tiên vẫn đang nằm dài như đã chết, lạnh nhạt nói.

    Hoài Nam cười trừ, hắn bám đít Ethania mới có thể rời khỏi tầng ngục thứ mười tám. Bây giờ bỏ cô ta lại, chẳng phải là ăn cháo đá bát. Chỉ là Ethania không thể bay, cũng nhất quyết không muốn để hắn hay Mặc Sương Vũ kéo bay đi. Cực chẳng đã, Hoài Nam đành phải mua con cá sấu này từ tay một gã thương nhân ma tộc đi ngang.

    Thương nhân ma tộc không rõ chủng loài gì. Ma khí bao trùm toàn thân, dắt theo một đàn cá sấu tới mấy trăm con, lần đầu nhìn thấy còn khiến Hoài Nam cảm giác như đang gặp thú triều.

    Theo lời hắn nói, con cá sấu này có thể tự tìm đường đến thành thị ma tộc gần nhất.

    Với du khách lần đầu đặt chân đến ma giới như Hoài Nam, đây là một cái hướng dẫn viên kiêm xe thồ hàng không tệ.

    Dù vậy, thương nhân ma tộc làm ăn nơi hoang dã hét ra cũng rất đắt.

    Toàn bộ số ma hạch từ ma thú Hoài Nam săn được, hắn đều muốn.

    Còn may không xảy ra chuyện giết người đoạt bảo, có thể là do Ethania hững hờ bên cạnh tỏa ra khí tức nguy hiểm quá kinh người khiến gã thương nhân ma tộc cảnh giới Ma Vương đó phải kiêng kị. Nhưng Ethania không chủ động xuất thủ, Hoài Nam cũng chẳng dám đánh cướp, chỉ có thể đau khổ mua lại theo giá thị trường lúc đó.

    “Nói đến, bao giờ hắn mới tính lại vậy !?” Hoài Nam nhìn Lục Vân Tiên bất tỉnh hỏi.

    Ethania chỉnh chỉnh lại mái tóc đã bị gió bụi thổi bù xù của Lục Vân Tiên, lắc đầu đáp:

    “Hắn không thể tự tỉnh lại, cần có ngoại lực trợ giúp.”

    “Ngoại lực ở đâu ra !?”

    “Chính là ta !?”

    Mặc Sương Vũ hóng chuyện, đột nhiên a một tiếng:

    “Có phải giống như trong câu chuyện Hoài Nam ca ca kể, công chúa ngủ trong rừng hay nàng bạch tuyết đều cần một nụ hôn để tỉnh lại !?”

    Ethania cười lạnh:

    “Chỉ có ngu xuẩn mới tin loại chuyện đó.”

    Hoài Nam nao nao, hắn thề là hôm mới thử kính, hắn thấy Ethania trốn sau đuôi con cá sấu thử làm loại chuyện ngu xuẩn này.

    Cặp kính là dùng công nghệ quét hình đấy, không cần nhìn thẳng, cách một cái đuôi cá sấu vẫn quan sát tốt.

    Nghĩ vậy, nhưng hắn cũng không muốn vạch trần để bị cô ta xé xác, chỉ tò mò hỏi:

    “Thế ý cô là sao !?”

    “Ta có thể giúp hắn tỉnh lại chứ sao.” Ethania nói với vẻ đương nhiên.

    Hoài Nam thấy đau não. Ray ray trán nói:

    “Khi nào cô mới có thể làm vậy !?”

    Thú thực là kéo theo con hàng này rất phiền. Nếu hắn có thể sớm tỉnh lại thì tốt.

    “Ta cần một phòng thí nghiệm, mật thất hay chỗ nào đó kín đáo một chút. Đến thành thị gần nhất thử xem.”

    “Thí nghiệm gì vậy !? Tiểu Vũ có thể giúp.”

    Mặc Sương Vũ hai mắt tỏa sáng. Nói đến thí nghiệm, thật là một trong những sở thích hiếm hoi của nhỏ.

    Ethania gật đầu:

    “Ngươi khá thông minh, miễn cưỡng có thể.”

    “Tôi có giúp gì được không !?” Hoài Nam nghiêng đầu chỉ chỉ lên mặt hỏi.

    “Canh cửa.”

    “À.”

    Trách nhiệm vinh quang và vĩ đại làm sao.

    ...





    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý - Phản hồi
    Tacgiaviet. com
    Cộng đồng tác giả Việt Nam.

  4. Bài viết được 5 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    adbn,ComradeH,Darkzergling,matmotmi,Tam Thiếu Gia,
  5. #173
    Ngày tham gia
    Apr 2010
    Bài viết
    2,444
    Xu
    2,761

    Mặc định

    IMI - Tiên giới chiến

    Chương 173

    Lang nha thành và lang huyết hội.




    Thế lực thống trị tầng thứ mười bốn của ma giới là Lang tộc.

    Đứng đầu chính là lang nữ vương Rita Karolynie.

    Đúng, chính là lang nữ vương đã thay Athena đỡ lấy ý chí của Odin nhắm vào Lục Vân Tiên, sau đó bị Ethania đánh bay mất xác.

    Nhìn tòa lang nha thành trước mắt, Ethania có chút chột dạ.

    Cô ta vội vã lấy đất đen bôi đầy mặt Lục Vân Tiên, sau đó xõa mái tóc hắn bù xù, xới tơi lên, làm gã thư sinh có điểm đẹp mã này lúc này chẳng khác một tên ăn xin.

    Khí tức của Lục Vân Tiên đã hoàn toàn bị King phong ấn, đây ngược lại lại là chuyện tốt. Bản thân Ethania có chân lý, việc sửa đổi khí chất cơ thể, hay thậm chí cả chất lượng ma lực cũng dễ như trở bàn tay.

    Sau đâu đấy Ethania mới khe khẽ thở phào, nghĩ thế nào thì nghĩ, dắt người yêu đến trước nhà tình địch giễu võ giương oai là phải có giác ngộ bị tạt axit. Thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện. Thở xong ngẩng đầu lên, bắt gặp Hoài Nam đang kỳ quái nhìn mình, Ethania tiếp tục chột dạ hỏi:

    “Chuyện gì !?”

    “Cô biết chỗ này !?” Hoài Nam liếc nhìn lang nha thành sau lưng hỏi.

    “Nói thừa, trên đời này có mấy chỗ mà ta không biết !?” Ethania kiêu ngạo nói.

    Lang nha thành có thể coi như kinh đô của Lang tộc, đây cũng là một cái địa danh nổi tiếng.

    “À, nói sai. Cô có vẻ biết ai đó trong tòa thành này.” Hoài Nam gãi gãi má hỏi.

    “Ta không biết ngươi đang nói gì.” Ethania từ chối cho ý kiến.

    Hoài Nam bĩu môi, cô nàng này lúc nào cũng ra vẻ kiêu sa quý phái, tự tin vô đối, nhưng thực ra rất dễ đọc vị đấy.

    “Hoài Nam ca ca, vào thành của ma tộc, Tiểu Vũ phải làm sao bây giờ !?” Vạt éo bị kéo kéo, Hoài Nam quay đầu lại, thấy Mặc Sương Vũ bất an hỏi.

    Mặc Sương Vũ là tiên tộc, toàn thân ngập tràn linh khí, không chỉ dáng vẻ dễ nhìn, còn là da trắng thịt mềm, đậm đà bổ dưỡng, là loại lương thực ma tộc khoái khẩu nhất. Cho dù dùng cách nào cũng không che giấu nổi.

    “À, cái đó. Ta có cách.” Ngoài ý muốn, Ethania lần này lại cho ý kiến.

    ...

    Mặc Sương Vũ đỏ mặt. Từ lúc vượt qua hai tên lang nhân trước cổng thành, đến khi đi bộ trong phố vẫn là thế.

    Lần đầu tiên ăn mặc loại trang phục thiếu vải, gần như chỉ có một cái dây che mỗi bộ vị mấu chốt này lại, cộng thêm ngực phẳng khiến dây ko có điểm tỳ, cứ thế buông lỏng, Mặc Sương Vũ có cảm giác mình đang cởi trần. Mà vốn dĩ loại trang phục này cùng với toàn thân lõa thể không khác gì nhau cả.

    Thẹn thùng nhất là, trong cái trang phục như vậy, còn phải cột thêm một cái thòng lọng ở cổ, để Hoài Nam dắt đi trên phố.

    Hoài Nam bước đi như một con robot, không hề dám ngoái đầu lại để bắt gặp ánh mắt u oán muốn giết người của Mặc Sương Vũ. Thỉnh thoảng lại có một tên lang tộc, le lưỡi đỏ mắt đi tới, huýt sáo vỗ vỗ vai hắn, dùng tiếng ma tộc hâm mộ nói:

    “Được lắm anh bạn. Nữ nô tiên giới, giá cả rất đắt nha.”

    Rồi lại có một thương nhân ma tộc đến đưa danh thiếp:

    “Quán bọn ta có đủ loại công thức từ ướp hầm đến xào lăn, đảm bảo không lãng phí một phân nào nguyên liệu. Nếu ngươi sử dụng chán, muốn bán lại, có thể liên lạc theo địa chỉ này.”

    “Anh bạn, đổi không !? Nhà ta có một nô lệ thần tộc, huyết thống titan, không tồi đâu, lúc quất roi có thể văng ra máu vàng kim, rất thích mắt.... Ặc... con bà ngươi... ta làm gì...”

    Bốp bốp binh binh... crac... crac... bịch.

    Hoài Nam che mắt, không nỡ nhìn gã thanh niên đầu sói tứ chi bị bẻ gập vặn vẹo bên cạnh. Ethania ở cạnh hắn, phủi phủi tay làm như chưa có chuyện gì xảy ra. Khuôn mặt lạnh như tiền.

    “Lại nói, có nhất thiết phải làm thế này không !? Cô không thấy chúng ta quá tỏa sáng à !?” Hoài Nam chép miệng tặc lưỡi hỏi.

    Nữ nô ở ma giới giống như nhà lầu xe xịn và thẻ ngân hàng vip ở nhân giới. Đại khái là xa xỉ phẩm dành cho người giàu có. Hoài Nam có cảm giác mình đang lái chiến hạm về làng, vinh quy bái tổ... ây... là bái sói.

    Thế này quá là gây chú ý đi.

    “Không có cách nào cả.” Ethania xốc lại cái quan tài sau lưng mình, sau khi nhét Lục Vân Tiên vào cái quan tài này rồi nhẹ nhõm vác đi, có vẻ gan cô ta đã lớn hơn rất nhiều, hoàn toàn chẳng có chút nào chột dạ.

    “Ma giới cường giả vi tôn, nhưng cũng không thiếu thủ đoạn âm u khó phòng. Ngươi bày ra mình có món hàng đắt giá như vậy trước công chúng, trái lại sẽ đỡ bị ám toán hơn.”

    “Chỉ có điều...” Ethania đang nói liền dừng lại.

    “Này anh bạn, ta vừa mắt con nô lệ của ngươi. Quyết đấu đi.”

    Hoài Nam bất đắc dĩ nhìn gã sói con choai choai trước mắt. Người anh em, ngươi còn chưa tới hóa hình kỳ, đầu sói với đuôi sói còn tơ hơ ra đấy, trước khi đỏ mắt thèm gái, có thể nghĩ tới cách biệt đẳng cấp giữa chúng ta không vậy !?

    Không có gì bất ngờ, ma khí hóa hình thành trảo, tùy tiện tát một cái, cậu sói con này liền ngã sấp mặt, đầu đục một hố trên đất. Cái đuôi ve vẩy dựng ngược cũng xìu xuống như giẻ lau.

    “Tốt đúng không !? Ngươi có thể tranh thủ cơ hội này mài giũa thực lực. Đối thủ sẽ đưa tới tận cửa.”
    Ethania cười nói.

    “Nhỡ có ma vương hay đại ma vương tới thì sao !?” Hoài Nam phiền muộn nói.

    “Ngươi cảm thấy đã có vương trong danh hiệu, còn mất mặt đến mức ra phố đánh nhau giành một con nô lệ !?” Ethania khinh bỉ nhìn hắn một cái.

    Ở thần giới đúng là không có thật. Vì thần tộc rất coi trọng mặt mũi và danh dự. Sức mạnh của các thần tương đương với sự nổi tiếng của họ, kèm theo đó là quyền sử dụng thần mạch – tập hợp ý chí của thần chúng. Chẳng ai muốn hình tượng của mình te tua trong mắt công chúng cả.

    Ở nhân giới thì không giống, loại thiếu gia hay đại gia nhà giàu khi nam bá nữ đầy rẫy, bắt nạt kẻ yếu mua vui nhiều không đếm xuể, trực tiếp bắt con gái nhà lành đánh thuốc hành sự cũng có, hay lái xe xịn tông chết người không bồi tiền, còn thách thức gia đình nạn nhân... Hoài Nam là mọt net, ngày xưa đang chiến đấu ở tầng trời thứ nhất còn có thể chụp ảnh mặt sưng của Shenjian để đăng lên mạng xã hội, với loại chuyện này chẳng xa lạ gì, bởi vậy hắn mới phiền muộn.

    Mỗi thế giới tập tục mỗi khác.

    Ở ma giới thì lại thành thế này.

    “Này đàn sói, cùng hú lên nào !!!!”

    “Áuuuuuuuuuuuuuuu”

    Ethania che mặt, Mặc Sương Vũ nước mắt lưng tròng, Hoài Nam cảm thấy toàn thân rét buốt. Cả ba đứng trên một quảng trường lớn được năm cái bệ đá hình bàn tay khổng lồ nâng lên. Bên cạnh là một tên MC lang tộc, đang ra sức kích động quần lang bên dưới.

    Đám sói bên dưới cùng tru lên đồng thanh, âm hưởng nhịp nhàng, rõ là đã làm loại chuyện này nhiều lần. Không khí sôi trào, hiệu ứng đám đông kích thích nhiệt huyết, một đám sói đực mắt đỏ ké, đuôi dựng thẳng, có đứa bốn chân, có đứa hai chân cùng ngẩng đầu hét dài dưới hai mặt trăng màu tím, tràng cảnh hết sức xúc động.

    “Áuuuuuuuuuuuuuuu”

    Lang âm quanh quẩn nhức óc, Hoài Nam liếc mắt nhìn Ethania, người này hay lắm, quay mặt đi không nhận thân nhân luôn kìa. Nếu có thể qua được ải này, ta tính sổ với cô sau.

    “Đàn sói của ta, đàn sói của lang nha thành. Hôm nay chúng ta lại quần tụ về đây, cùng ăn mừng người anh em này. Ây đồng chí (nói nhỏ) đồng chí tên gì nhờ.”

    “Nam.” Hoài Nam keo kiệt nói.

    “Cùng ăn mừng Nam, vì lang nha thành, vinh dự cống hiến ra một nữ nô tiên giới. Đã mười năm nay chúng ta không có một giải thưởng xứng đáng để phát động lang huyết hội. Hôm nay... nhân dịp này, với giải thưởng như thế này, chúng ta cùng cử hành lang huyết hội. Có ai có phản đối không !?”

    “Áuuuuuuuuuuuuuuu”

    “Người anh em Nam, hãy nhận lấy vòng cổ này, đây là mảnh răng nanh của lang nữ vương Rita Karolynie cao quý, nguyện lang nữ vương phù hộ cho ngươi.”

    “Áuuuuuuuuuuuuuuu”

    Bầy sói bên dưới đồng thanh liên tục tru lên, ánh mắt đầy vẻ ước ao ghen tị.

    Tất cả chỉ hận sao mình không có được một cực phẩm loli nô lệ tiên tộc như vậy, để hội đồng lang nha thành nhìn chúng, thậm chí chỉ cần một mình nó cũng có thể khiến lang huyết hội được triển khai, đây là vinh dự bậc nào !?

    Hoài Nam mặt không cảm xúc nhận lấy cái nanh sói kia, hắn biết lúc này nói không, kết cục sẽ rất thê thảm.

    Ma tộc là một lũ điên. Có thịt thì tranh nhau ăn, có đàn bà lại cùng nhau chơi. Lại có loại đạo lý này !?

    Ngẫm lại thì với bản tính hiếu sát của mình, tỷ lệ tử vong của đám đầu đất này rất cao, một con cái kinh qua mấy chục con đực để tăng tỷ lệ đẻ cũng không phải chuyện gì kỳ quái. Nhưng Tiểu Vũ nhà ta mới có mấy tuổi hả !?

    Đám lòng lang dạ sói các người có nhân tính chút được hay không !?

    [....]

    Được rồi, tụi nó chính là lang sói.

    Lang tộc có luật bất thành văn, đàn bà của người anh em, chính là của chung. Một thằng lấy vợ, cả làng cùng hưởng.

    Đấy là vợ.

    Còn nô lệ thì khác, sau khi cả làng cùng hưởng...

    Sẽ là cả làng liên hoan.

    Chủ nô sẽ được vinh dự ăn miếng thịt đầu tiên và cái đầu.

    Cả đám đang đi đường và giải quyết tiểu quái làm phiền, đột nhiên một đội thành quản xông tới. Tất cả đều có cấp bậc ma vương, kinh hãi nhất là còn có một tên đại ma vương tự xưng là Brook, cũng chính là cái gã MC đang hồ hởi phát biểu kia, nói rằng chúc mừng hắn, nô lệ của hắn sẽ đem lại cho hắn vinh dự cực cao trong lang nha thành. Trước khi Hoài Nam kịp hiểu chuyện gì xảy ra, thì cả bọn đã đứng trên quảng trường này rồi.

    Hoài Nam muốn đậu xanh rau má.

    Với cống hiến của mình cho lang nha thành, hắn đã được trao tặng nanh sói quý tộc, thành một lang nha thân sĩ. Nhưng mà hắn cần cái nanh này về làm gì !? Dùng để xỉa răng còn ngại nó to quá đấy.

    Trọng yếu nhất là vinh dự này không thể từ chối. Tiểu Vũ... phải làm sao bây giờ !? Không thể ngờ được đám ma vật đói khát này lại coi trọng thịt tiên nhân đến vậy. Tiểu Vũ lập tức trở thành cực phẩm trang bị mà mỗi người chơi đều mơ ước, nhanh đến mức cả Hoài Nam lẫn Ethania đều không kịp trở tay.

    Trái với tâm tình sầu lo của hắn, gã MC lúc này đang rất cao hứng, thanh quản chuyển động một loại âm công nào đó, bắn liên thanh:
    “Như mọi năm, lang huyết hội trước khi cử hành, hãy để Brook ta đây mô tả lại cảnh tượng xinh đẹp ấy một lần.”

    “Lửa trại đốt lên, quần lang sẽ cùng khiêu vũ dưới ánh lửa. Để máu và lông của chúng ta cùng thiêu đốt lên nàoooooooo !!!!!!”

    “Áuuuuuuuuuuuuuuu”

    Lần này cả gã MC tự xưng là Brook cũng tru lên thác loạn, sau đâu đấy hắn phất tay, một cái cọc gỗ được ba bốn lang tộc cắm thẳng trước quảng trường, ở dưới chất củi. Đốt lửa.

    Lửa bốc lên màu đen hắc ám, Mặc Sương Vũ bị trói trên cọc gỗ, liều mạng mở ra linh quang tráo cách ly, nhưng lớp nồng năng lượng chạm vào chỉ càng khiến lửa cháy to hơn.

    Nhìn cái tốc độ này, cứ như vậy không tới nửa giờ, Mặc Sương Vũ chín tốt.

    “Hoài Nam ca ca, cứu em với !!!!!!!” Mặc Sương Vũ chỉ còn biết gào khóc thảm thiết.

    “Áuuuuuuuuuuuuuuu”

    Lửa thắp lên, bầy sói kích động, cuồng khiếu.

    Hoài Nam nổi gân xanh đầy trán: “Áu cái máu...”

    Hắn muốn bật ra đôi cánh xương gai lao lên lôi Mặc Sương Vũ xuống, bất ngờ liền bị Ethania giữ lại.

    Hoài Nam tức giận quay sang định chửi, nào ngờ thấy đôi mắt Ethania đã lấp lánh ánh vàng, trực tiếp ngậm miệng:

    “Ta đã đọc tin tức về lang huyết hội. Lửa trại thắp lên, quần lang khiêu vũ. Còn có một quy tắc, con sói khiêu vũ tuyệt vời nhất sẽ được độc hưởng chiến lợi phẩm của mùa giải.” Vô số ký tự trong đôi mắt chân lý vận chuyển. Siêu cấp hệ thống – chân lý, bao hàm rất nhiều loại tri thức đủ thứ trong Lục Đạo. Sở hữu thứ này đều là người tiếp cận rất gần với sự toàn tri.

    Ethania đã mắc sai lầm một lần khi căn cứ theo tư duy của thần tộc để áp dụng tại ma giới, lúc này đang hết sức tìm tòi và sửa sai. Cho dù bật chân lý rất tiêu hao tinh hoa tính mạng cũng không tiếc.

    “Khiêu vũ cái rắm, lẽ nào còn muối ta vừa nhảy vừa vãy đuôi !?” Hoài Nam nghiến răng nói.

    “Ngươi hiểu lầm, nghe chúng nó nói gì không !? Để máu và lông chúng ta cùng bốc cháy với ngọn lửa. Lang huyết hội, là nghi thức trưởng thành của lang tộc, chúng nó sẽ cắn xé lẫn nhau để tranh giành giải thưởng, dùng máu và da lông kẻ bại trận để nhóm lửa. Khiêu vũ ở đây chính là giết chóc.”

    “Giết mười ma tộc đồng cấp chính là đã trưởng thành. Giết một trăm kẻ là cường giả. Giết ngàn kẻ, đồng cấp, trong lịch sử lang tộc, tất cả đều là cường giả cận giới hoàng trong tương lai. Là kẻ khiêu vũ tuyệt vời nhất lang huyết hội. Cũng là kẻ được hưởng trọn phần thưởng và vinh quang.”

    “Nhưng là... ta cũng không có răng nanh hay mõm sói nha.” Hoài Nam choáng váng nói.

    “Răng nanh của lang nữ vương, lang nha thân sĩ, chính là một nửa lang tộc. Đây là cơ hội lang tộc trao cho người bị cưỡng ép lấy mất tài sản. Một cơ hội nữa để lấy lại thứ thuộc về mình. Chắc ngươi không nghĩ nó để làm tăm xỉa răng chứ !?”

    Hoài Nam câm nín, hắn đúng thật là nghĩ thế. Thì ra còn có cái luật này. Giải thưởng của lang huyết hội là phải có, mà đám thành quản không ai muốn lấy ra phát, thành ra toàn trưng dụng của người qua đường xấu số. Sau này chắc thấy tập tính như vậy quá tai tiếng, nên mới sinh ra cái trò lang nha thân sĩ kia.

    Cũng không thể trách đám thành quản keo kiệt, ma giới nghèo rớt mồng tơi, có chút thịt cũng phải tranh nhau cắn, muốn bày ra giải thưởng hay lễ hội gì đó cũng khó làm lắm.

    Ethania vỗ vai hắn:

    “Đi đi, làm hết sức mình. Nếu như quả thật không được, ta sẽ xuất thủ. Nhưng sau đó ngươi cũng nên làm tốt giác ngộ bị một đám ma vương và đại ma vương truy sát đi.”

    Lang tể tử tham gia lang huyết hội đều nằm giữa cảnh giới khai trí và hóa hình, đây cũng là tất nhiên. Những con sói chưa trưởng thành, muốn mạnh cũng không mạnh đến đâu được.

    Hoài Nam cũng chỉ là một nửa cái hóa hình kỳ ma tộc, còn phần đầu hắn chưa được cải tạo đâu đấy.

    Tình trạng tranh đấu – là công bằng.

    Nhìn vũ đài khắp nơi đều là những cái đầu sói hung hãn và khát máu. Hoài Nam nuốt ực một ngụm nước bọt.

    Vũ đài đầu tiên của hắn ở ma giới...

    Hình như hơi bị hoành tráng quá đi.

    Lửa đã thắp lên, chiến lợi phẩm đang vừa khóc vừa kêu gào, đám sói tham gia cũng vừa gào vừa cuồng khiếu.

    Đã như vậy, thì khiêu vũ nào.

    ...


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý - Phản hồi
    Tacgiaviet. com
    Cộng đồng tác giả Việt Nam.

  6. Bài viết được 4 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    adbn,ComradeH,Darkzergling,Tam Thiếu Gia,
  7. #174
    Ngày tham gia
    Apr 2010
    Bài viết
    2,444
    Xu
    2,761

    Mặc định

    IMI - Tiên giới chiến

    Chương 174

    Lang nha thân sĩ thật mạnh mẽ.




    Cùng với những tiếng hú man dại dưới ánh trăng tím ngà, thân ảnh những coi sói lực lưỡng dần tràn ngập trên khắp quảng trường.

    Tất cả đều nằm ở cảnh giới khai trí đến hóa hình, đã rất ít lang nhân còn đi bằng bốn chân. Hai chân trước đều đã tiến hóa thành những cánh tay lực lưỡng với móng vuốt khỏe mạnh và sắc bén.

    Cái đầu không hóa thành nhân hình, mà giữ lại nguyên bộ hàm chắc khỏe của những con sói ăn thịt.

    Người sói. Nhân vật kinh dị trong những câu chuyện người trái đất lấy ra để mua vui, hiện giờ xuất hiện tràn ngập trong tầm mắt Hoài Nam.

    Hắn hít sâu một hơi, ma lực vận chuyển, đôi cánh xương gai sau lưng bật ra, đánh ra một lớp khí bạo. Cơ bắp toàn thân được ma lực cường hóa, sau một cú đập cánh tạo ra một quả cầu lốc xoáy, Hoài Nam tiến công.

    Đôi cánh cho hắn ưu thế về tốc độ, cũng mang lại sức mạnh xung kích. Một cùi chỏ nện thẳng vào trái tim của con sói trước mặt, chấn vỡ ngũ tạng, một kích tuyệt sát.

    “Áuuuuuuuuuu !!!”

    Con sói xấu số lập tức đột tử. Tim ngừng đập, máu không lưu thông, ma lực không vận chuyển, ma tộc có sinh mệnh lực cường hãn đến mức nào cũng không thể sống được.

    Hoài Nam một kích đắc thủ, lập tức xoay người tránh khỏi một trảo vồ tới của con sói tiếp theo, vung chân đạp vỡ quai hàm của nó, lộn người về phía sau. Cánh sau lưng vỗ mạnh, hắn bay vọt lên trời như một mũi tên, tránh thoát năm sáu bộ hàm vồ trượt.

    Ma lực vận chuyển vào hai tay, nén ép, tạo thành hai chiếc móng vuốt màu đen khổng lồ, Hoài Nam ở trên không điên cuồng cào xuống.

    Cát bay đá chạy, một góc quảng trường cứng rắn này bị hắn xới tung lên, kèm theo vô số huyết nhục và tiếng gào hung hãn của đám sói bên dưới.

    Một đòn tiêu hao mất một phần năm tổng lượng ma lực, Hoài Nam lập tức hụt hơi, thở dốc, ngay sau đó liền cảm thấy hai cánh đau nhói.

    Ba bốn con sói đã nhảy lên từ lúc nào, răng nanh ngoạm chặt vào đôi cánh xương gai của hắn, vòng eo đầy múi cơ xoay mạnh, cần cổ kéo mạnh một cái.

    Hai chiếc cánh của Hoài Nam lập tức bị xé nát đương trường.

    Hắn rơi xuống bên dưới, ở dưới là vô số hàm sói mở rộng.

    Ánh mắt từ trên dần dần hạ xuống độ cao, máu từ đôi cánh bị xé rách, máu từ những vệt trảo và cắn xé sượt qua, bay khắp quảng trường, lấp lánh dưới ánh trăng màu tím.

    Khắp nơi đều là máu thịt tung bay.

    Đây chính là lang huyết hội.

    Lông sói bay đầy trời, bết lại cũng những máu.

    Vô số lang nhân bị đồng loại tàn nhẫn xé đôi, ma lực vận chuyển trong cơ thể bất tử không khiến chúng nó chết ngay, nhưng lại thừa nhận bàn chân của hàng loạt đồng loại đang điên cuồng cào cấu cắn xé khác.

    Không sử dụng đại chiêu, hoàn toàn dựa vào sức mạnh thể phách, dựa vào răng nanh và móng vuốt.

    Lang tộc dùng chính nhục thể của mình đánh ra một tầng địa ngục trong mười tám tầng, kiến tạo lên lang nha thành. Dùng lang huyết hội để đào tạo ra những tinh nhuệ hung hăng và hiếu chiến nhất. Khẳng định vị thể của mình trong vô số quần tộc quỷ quái ở ma giới.

    Lang sói tham gia lang huyết hội đều là phường tàn nhẫn hiếu sát, hơn bất cứ loài nào của ma tộc. Hoài Nam với bộ thân thể không sợ đau đớn, so độ liều mạng và hung tàn vẫn còn thua chúng nó.

    Hắn vừa đặt chân xuống đất, một con sói chỉ còn nửa thân trên đã ngoạm lấy bắp chân của hắn, kéo đi một mảng thịt lớn.

    Hoài Nam mất trọng tâm, hụp người xuống, vừa vặn tránh được một cái lang trảo sượt qua. Hắn còn chưa kịp hú hồn thì sau lưng đã thấy rét lạnh, từ phương ngang có một cái hàm sói đã kê vào sau gáy hắn. Bản năng sinh tồn lập tức khiến ma lực điên cuồng bùng phát, một đôi cánh thịt mới lại mọc ra, đánh văng con sói đang phi thân táp đến từ đằng sau.

    Hoài Nam hét lớn, xoay người, đôi cánh như cánh tay của hắn trải dài, quét ngang một đường, đánh văng bầy sói ra một đoạn.

    Không dứt.

    Thực lực của hắn không đủ để trấn nhiếp bầy sói.

    Vô số lang nhân chen chúc mà lên. Bản năng sinh vật của chúng cổ vũ chúng thôn phệ ma tộc ở đẳng cấp cao hơn, những con sói này vốn cần phải sát phạt nhau để trưởng thành, lại cùng nhau liên thủ úp sọt Hoài Nam trước.

    Hoài Nam đã từng kinh qua một bầy tiên nhân truy sát, một bầy ma cây truy sát, một bầy bảo khí săn giết. Hắn đã sớm miễn dịch với số lượng. Bởi vậy, chân trụ vừa chạm đất, hung tính của hắn cũng đã bị kích thích, đôi cánh vỗ ra một tràng âm bạo, lại một lần nữa lao tới.

    Hắn không đấm, không đá, không đánh chỏ hay lên gối, thuần túy chỉ dựa vào tốc độ cùng khối lượng cơ thể. Tông mạnh.

    Uỳnh.

    Sóng khí bạo phát. Sức mạnh cấp độ hóa hình kỳ, cũng giống nguyên anh kỳ của tiên giới, có thực lực bài sơn.

    Một ngọn núi cũng có thể bị chấn bay.

    Thân sói văng lên tứ tung, không ít con vỡ nát ngũ tạng, dập óc chết tươi.

    Hoài Nam cũng bị chấn ngược, khí huyết, đầu óc cùng lúc quay mòng, nhộn nhạo. Hắn ói ra một ngụm máu, tim đập thình thịch, máu mang theo ma lực đổ dồn liên tục về tứ chi, thông qua những sợi tĩnh mạch căng phồng nổi khắp làn da.

    Lang tộc cuồng khiếu.

    Hoài Nam cũng gào thét.

    Một con độc nhãn lang, một con cự lang, một con song đầu lang đứng giữa một vòng tròn xác thịt, tạo thành ba vùng trống hiếm hoi trên đấu trường, bị tiếng hét của hắn kích thích, cùng quay đầu nhìn về một phía.

    Dị tộc.

    Dị tộc có được lang nha thân sĩ vinh dự.

    Ta muốn giết hắn, giành lấy lang nha thân sĩ vinh diệu. Giành lấy răng nanh của nữ chúa.

    Ta muốn trưởng thành, ta muốn cường đại hơn. Ta muốn tiến hóa.

    Graoooooo.........

    Ba con sói đặc biệt này cùng lúc gào thét, đáp lại tiếng hét của Hoài Nam, rành rành là sói, nhưng sóng âm tạo ra như những con quái vật.

    Thân thể chúng nó thẳng tắp đứng lên, tứ chi đầy đủ, đầu sói rút gọn thành mặt người.

    Đây là ba con lang nhân hóa hình kỳ tiêu chuẩn.

    Cũng là những ứng cử viên nặng ký nhất của lang huyết hội.

    Từ ba phương, chúng nó giết ra một đường, xé xác vô số con sói xấu số khác, cùng giết về phía Hoài Nam.

    Hoài Nam cũng cảm nhận được chúng nó, lẫn trong khí tức hoang dại thô lỗ, là sát ý âm trầm nặng nề, cùng với ma lực cường đại.

    Hắn lúc này cũng đã bị kích thích hung tính bạo lực trong huyết quản nam nhân. Quay người, tát vỡ đầu một con sói nhào đến. Đạp nát vụn xương hàm con sói đang ngoạm lén dưới chân. Dùng cánh thịt cắt qua, chia đôi hai con sói xấu số khác. Giương mắt nhìn ba đường thẳng máu thịt tung bay đang tiếp cận mình.

    “Có giỏi thì đến đây.”

    Graoooo...

    Hắn hét lớn thách thức, ba con sói hóa hình kỳ cũng gào thét cuồng ngạo đáp lại.

    Hoài Nam cũng không bỏ mặc chúng nó nỗ lực, hắn cũng giết ra một đường kẻ, xé vụn vô số huyết nhục, lao tới.

    Bốn đường thẳng đầy lông và da máu cùng lúc đụng nhau.

    Sóng khí tung bay, cát và đá vụng bắn ra như đạn, máu thịt và tàn chi bùng nổ.

    ...

    “Hừm, lang huyết hội năm nay, chất lượng tốt lắm.” Brook và đám ma vương thành quản của mình đứng trên khán đài nhìn xuống, lòng quảng trường hõm sâu lúc này đã đổ đầy những máu, cùng vô số đoạn chân cụt, tay cụt và đầu lâu bay lên, nhìn có vẻ giống nồi lẩu.

    “Cũng đã thật lâu mới thấy lang nha thân sĩ.” Một tên ma vương hộ vệ tiếp lời.

    Brook cười khẩy. Lang nha thân sĩ thì có nhiều, nhưng còn sống chả được mấy cái.

    Lang tộc hiếu khách cũng như hiếu chiến.

    Xé xác khách mời là chuyện tất nhiên.

    “Lang nha thân sĩ lần này không tệ. Rất có cốt khí. Hi vọng có thể giống như ma chủ năm xưa.”

    Hoài Nam không biết, hơn một ngàn năm trước, cũng ngay lại quảng trường lang huyết hội này, Lục Vân Tiên với Lạc Tiểu Thanh bị đem lên bàn tế, cũng đã bất đắc dĩ tham gia một lần lang huyết hội. Còn đánh ra giải quán quân vinh dự nhất. Được đích thân lang nữ vương nhìn trúng rồi phò trợ.

    “Hắn cũng là nhân tộc !?”

    “Có chút cổ quái, nhưng hẳn là vậy. Nhân tộc tu ma, thành tựu đều không tồi. Lực ma đại nhân hay ma chủ, đều thượng vị trong ngàn năm. Nếu như hắn biểu hiện ra tiềm lực tốt, có thể kết giao một chút, ta không tin ánh mắt của mình kém nữ vương năm ấy.”

    “Nữ nhân đeo quan tài kia có chút cổ quái.”

    “Đáng sợ !?”

    “Không có sát khí, nhưng ẩn giấu rất sâu. Sợ rằng không đơn giản.”

    “Nữ vương đang trọng thương, tốt nhất đừng làm lớn chuyện.”

    “Ngộ nhỡ cô ta can thiệp !?”

    “Thế thì không được, toàn lực trấn áp, lang huyết hội thiêng liêng không thể bị vấy bẩn.”

    Brook nói như chém đinh chặt sắt. Theo sau đấy, hắn và tất cả đám thành quản ma vương đều nhìn chằm chằm vào Ethania. Bất kể thế nào, cho dù mất mạng, bọn họ cũng sẽ bảo vệ sự linh thiêng của lang huyết hội.

    Đây là tập tục đào tạo ra dũng sĩ truyền thừa không biết bao nhiêu năm của lang nhân. Bất kể là ai cũng không thể phá hoại quy củ, nếu không, toàn bộ lang tộc sẽ liều mạng với hắn.

    Năm đó Lục Vân Tiên có Hỏa Long ma đế áp trận, chỉ bằng mình hắn cũng có thể đồ thành lang nhân, nhưng vẫn phải thành thành thật thật làm theo quy củ. Dùng một người một kiếm giết ra một bờ sông máu lang nhân, đạt được tán thành của toàn bộ lang tộc mới có thể đem Lạc Tiểu Thanh đi.

    Ethania hiện tại không thể bằng Hỏa Long năm đó, cũng không chỉ vì chút giao tình với Hoài Nam mà liều mạng với lũ liều mạng khét tiếng Lục Đạo như lang tộc.

    Nhưng không trực tiếp xuất thủ, không có nghĩa là không thể giúp.

    Ethania kéo thấp xuống mũ trùm đầu, che đi ánh mắt đã rực sáng màu vàng. Cùng lúc đó, Hoài Nam đang chém giết điên cuồng, toàn thân ngập trong máu và thịt nát, với đôi cánh tay đã bị cắn xé đến trơ xương, đột ngột cũng khưng lại.

    Đôi mắt hắn chớp động, màu vàng rực sáng.

    Ba con lang sói cấp độ hóa hình lập tức chớp lấy cơ hội này, đồng loạt đánh tới.

    Hoài Nam không nhìn chúng nó.

    Hắn chỉ ngây người, không nhìn bất cứ thứ gì, nếu đôi mắt không phải đang sáng rực, mọi người sẽ bắt gặp ánh mắt hắn đang dại ra.

    Hắn không nhìn gì cả, bởi vì hắn lúc này vốn không cần nhìn.

    Toàn bộ dữ liệu về thế giới xung quanh, thông qua đôi mắt màu vàng kim đồng loạt đổ dồn vào trong đầu hắn.

    Góc độ, phương vị, bước chân, nhịp điệu, tần xuất.

    Mùi vị tanh hôi của máu huyết, âm thanh khí bạo, cảm giác về làn gió....

    Toàn phương vị mục kích.

    Góc nhìn thượng đế.

    Tốc độ suy nghĩ và vận hành của đại não gia tăng chóng mặt.

    Đầu óc hắn nóng lên như một cái lò vượt quá công xuất, thậm chí khiến cho pháp trận hộ tâm và viên linh thạch khảm giữa trán của Mặc Sương Vũ liên tục phải lóe sáng tản nhiệt.

    Hoài Nam không cần nhìn cũng biết được, từ trên đầu có một con sói đang nhào tới, từ phía bên phải có một làn gió sắc bén do lang trảo vạch phá, từ đằng sau có một ma đạn khí cầu bắn đến.

    Não bộ vận chuyển liên tục, tín hiệu gửi về khắp các dây thần kinh toàn thân, khiến cho bước chân hắn dịch chuyển sang vài mm, mũi chân nhẹ điểm, làm ra một động tác xoay người quái gở, vừa vặn tránh thoát cả ba mũi tấn công.

    Ánh mắt, cái miệng, thậm chí cả nước rãi của ba con sói hóa hình kỳ thể hiện rõ sự ngạc nhiên cũng được thu về như dữ liệu, đầu óc tính toán ra cả phản xạ sau khi ngạc nhiên của chúng nó.

    Rồi theo mệnh lệnh của khối óc đã hoạt động với tần suất cao bất thường, trong không thời gian giống như vạn vật đã tua chậm lại, Hoài Nam biết được bản thân nên làm những gì, ma lực nên đổ dồn vào nắm tay như thế nào, cường độ ra sao, góc độ xuất quyền, dậm chân và phát lực đều trải qua quá trình tính toán gọt rửa đến hoàn mỹ.

    Một lần nghịch tập bất ngờ.

    Lang tộc từ trên không vồ tới, lại phát hiện dị tộc này chỉ khẽ xoay người đã khiến mình vồ hụt, vòng xoay còn đem lại lực li tâm gia tốc, khiến cho một quyền vòng cung kia có được tốc độ và sức mạnh cần thiết, vừa đủ để chấn vỡ tim của mình.
    Con sói mặt sẹo này hộc ra một ngụm máu đen ngòm, ánh mắt trợn trừng không thể tin tưởng, một gã cường giả lang nhân như mình, trong trận chiến cùng cảnh giới, một đòn đã bị miễu sát.

    Thân thể của nó bay ngược ra, va chạm vào con sói đang tập kích sau lưng Hoài Nam.

    Còn bản thân hắn, nương theo lực phản chấn từ quyền kình kia, cũng bay ngược cùng với một cái cùi chỏ, lách qua kẽ hở giữa hai làn trảo khí, nện thẳng vào trái tim của gã lang nhân khổng lồ phía bên phải.

    Uỳnh.

    Nương theo phản lực và một cú dậm nhảy có chủ đích, một cùi chỏ này cũng mang theo ma lực thẩm thấu vừa đủ để chấn vỡ tim đối phương.

    Một lần nghịch tập chọi lại ba cao thủ cùng đẳng cấp, thành công miễu sát hai người.

    Ánh mắt màu vàng kim tán đi, cảnh giới kỳ diệu biến mất.

    Hoài Nam nhìn đôi tay mình, ngây dại.

    Đám lang sói xung quanh nhìn ba cường giả đồng tộc chỉ một đòn chết mất hai người, tất cả cũng dừng điên cuồng, nhìn lại.

    Uy vọng của hai trong ba con sói hóa hình kỳ này cực cao trong đám lang nhân trẻ tuổi, danh tiếng của chúng là dùng năng nanh và móng vuốt cắn xé ra. Không ai dám nghi ngờ thực lực và địa vị của chúng.

    Vậy mà chỉ một sát na.

    Hai con lang tộc cường đại này đã nằm xuống rồi.

    Dị tộc....

    Lang nha thân sĩ.

    Thật cường đại.



    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý - Phản hồi
    Tacgiaviet. com
    Cộng đồng tác giả Việt Nam.

  8. Bài viết được 5 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    adbn,ComradeH,Darkzergling,matmotmi,Tam Thiếu Gia,
  9. #175
    Ngày tham gia
    Apr 2010
    Bài viết
    2,444
    Xu
    2,761

    Mặc định

    IMI - Tiên giới chiến

    Chương 175

    Lang nhân huyết luyện.




    Bị treo lên cây cột chờ thời trở thành thịt nướng, Mặc Sương Vũ mặc dù vẫn còn ướt nhẹp nước mắt, nhưng cũng đã thôi giãy dụa.

    Giãy dụa là vì tuyệt vọng.

    Nhưng hiện tại, trước ánh mắt cô bé là cả một bầu trời hi vọng.

    Hoài Nam đứng khom lưng, lảo đảo vì những vết thương liên tục nhận trong mấy phút cắn xé điên cuồng, đôi cánh thịt sau lưng đã không thể mọc lại vì ma lực tiêu hao hết, chỉ để lại một dải máu thịt bầy nhầy lộ ra xương trắng bên trong ghê người.

    Hắn hít sâu một hơn, tấm lưng cong xuống từ từ thẳng lên, bước chân sải ra. Chắn trước Mặc Sương Vũ, thở khò khè mấy hơi nói:

    “Cô nhóc này là của ta.”

    “Các người động đến, ta giết.”

    Nhìn hắn uể oải, nhưng ánh mắt vẫn còn rất sáng. Đám ma sói gầm gừ lượn xung quanh liên tục, ánh mắt chỉ trực ăn tươi nuốt sống hắn, nhưng bản năng dã thú nhạy bén khiến chúng nó cảm nhận được, nếu như thật sự xông lên, cái gã dị tộc trước mắt vẫn có thể liều mạng đem chúng nó xẻ thịt.

    Ba con sói hóa hình kỳ nằm dưới chân hắn chính là minh chứng xác thực nhất.

    Nhưng để cho bầy sói thực sự bị chấn nhiếp, chính là ánh vàng ẩn hiện trong mắt Hoài Nam. Nó khiến cho mỗi con sói đều có cảm giác lông tóc dựng đứng khi bị nhìn chằm chằm, khóa chặt điểm yếu trí mạng.

    Nhất thời, bầy sói không thể tiến lên.

    Lang huyết hội, bị một mình Hoài Nam đình chỉ lại.

    Một khắc ấy, trong ánh mắt của Mặc Sương Vũ không tồn tại lửa nóng dưới chân, không tồn tại ánh mắt khát máu và những hàm răng tanh hôi trên khuôn miệng đầy nước dãi của loài lang sói. Chỉ có bóng lưng đầy máu của Hoài Nam tồn tại.

    “Hoài Nam ca ca.”

    Không biết có phải vì bị sức nóng của ngọn lửa bên dưới sưởi lên quá lâu hay không.
    Khuôn mặt Mặc Sương Vũ lúc này đỏ rực.

    Hai ánh trăng màu tím trên cao, lúc này cũng không vĩ đại bằng bóng lưng của hắn.

    Ở một bên khác, Ethania cười lạnh, lau đi vết máu trên khóe miệng. Với tình trạng cơ thể hiện tại còn miễn cưỡng sử dụng chân lý giúp Hoài Nam tiến vào trạng thái toàn tri, gây nên áp lực không nhỏ.

    “Nhưng mà... Lục Vân Tiên. Bộ dáng của hắn lúc này, có lẽ sẽ giống như ngươi năm xưa chứ !? Ta thật ghen tị với Lạc Tiểu Thanh khi đó.”

    Chân lý tải về một đống dữ liệu liên quan đến Lang Huyết Hội, sự kiện hỏa long đế và ma chủ thời còn trẻ từng đại náo lang huyết hội, trở thành lang nha thân sĩ được đích thân Rita nữ chúa nhìn trúng và phò trợ cũng có ghi. Ethania vì muốn nhìn lại khoảnh khắc đó, không ngại tái hiện một màn lang nha thân sĩ đại chiến quần lang.

    Dù làm như vậy khiến thương thế nặng hơn cũng không tiếc.

    Hoài Nam, đại khái chỉ như một tên diễn viên thay thế cho thân ảnh Lục Vân Tiên năm xưa mà thôi.

    Nhưng hắn rất nhập vai, hắn thật sự muốn bảo vệ Mặc Sương Vũ. Cô nhóc này đã cứu mạng hắn không biết bao lần, cho hắn uống máu liên tục trong nửa năm. Thù oán trước kia Hoài Nam đã sớm quên sạch. Hắn sẽ không để Mặc Sương Vũ chết, bằng bất cứ giá nào.

    Ý chí, quyết tâm của hắn là thật, làm cảm động Mặc Sương Vũ, cũng không thể là giả.

    Và áp lực bầy sói phải đối mặt cũng là thật.

    Quần lang vô chủ, không khí cuồng bạo của lang huyết hội đã không thể tái hiện lại nữa.

    “Chấm dứt ở đây được rồi.”

    Hoài Nam giật thót, gã cường giả cảnh giới Đại Ma Vương Brook từ lúc nào đã xuất hiện sau lưng hắn, tiếp tục diễn vai MC chuyên nghiệp.

    “Lang huyết hội đã chọn lọc ra con sói khiêu vũ xuất sắc nhất. Ta cảm thấy không cần tiếp tục nữa.”

    “Áuuuuuuuuuuuuuuuuuuu.”

    Đám lang sói ở bên dưới đồng thanh hú lên, đầy vẻ u oán bất cam. Nhưng không con nào dám đứng ra khiêu chiến quyền uy của Brook.

    Brook ngoáy ngoáy lỗ tai, quay sang nhìn Hoài Nam cười nói:

    “Lang nha thân sĩ, ngươi chính là dũng sĩ mạnh nhất lang huyết hội năm nay. Để tỏ lòng tôn kính của tộc ta với cường giả trẻ tuổi. Xin hãy nhận lấy giải thưởng mùa này.”

    Nói rồi phất tay, Mặc Sương Vũ đang bị trói trên cột lập tức được giải phóng. Cô nhóc nhào vào lòng Hoài Nam, ôm chặt. Dụi dầu vào ngực hắn, không buồn ngẩng lên.

    Cũng không biết có khó thở hay không.

    Hoài Nam nao nao, hắn ôm qua Mặc Sương Vũ rất nhiều lần, nhưng lần này đặc biệt thấy ấm áp.

    Thân hình thật nhỏ nhắn nha...

    Cũng thật mềm mại.

    Cảm giác như có con chim nhỏ nép vào người.

    Ôm vào thật thích.

    Tay hắn không tự chủ được đưa lên, vuốt vuốt lưng Mặc Sương Vũ, người sau thấy vậy, lại càng ôm chặt hắn hơn.

    “Lại nói, phần thưởng do ta bỏ ra, bây giờ ta lấy lại. Các ngươi cũng quá keo kiệt đi chứ !?” Hoài Nam một bên hưởng thụ cái ôm của Mặc Sương Vũ, một bên ngẩng đầu làm mặt hèn mọn nói.

    Brook nghe thấy vậy, nhe răng, ngẩng đầu cười ha hả.

    “Không sai. Không chỉ lang tộc bọn ta, toàn bộ ma giới này đều là những kẻ keo kiệt. Nhưng mà, cũng không đến mức như ngài nói. Lang nha thân sĩ, xin hãy chiêm ngưỡng thành quả của lang huyết hội năm nay.”

    Hắn vỗ tay, đám thành quản cảnh giới ma vương đồng loạt xuất lực. những cơn cuồng phong xuất hiện khắp quảng trường, quấn lên máu và da lông của đám sói đã tử trận, tất cả đều đổ dồn vào phía ngọn lửa từng suýt chút nữa đã nướng chả Mặc Sương Vũ.

    Hoài Nam nheo mắt, ánh lửa bừng sáng. Lửa ở ma giới là có màu tím đặc biệt yêu dị, nhưng sức nóng không giả chút nào.

    Hắn đứng cách xa cột lửa hai mươi mét, vẫn cảm thấy nhiệt độ cực kỳ khủng bố. Dù cho làn da của cảnh giới hóa hình kỳ cứng cáp vô cùng, cũng ăn không tiêu.

    Da và lông sói chết trận thắp sáng lên ngọn lửa, để nó bùng cháy cao vút.

    Mặt sàn dưới chân chuyển động, quảng trường này đang lõm dần xuống như một lòng chảo, máu của lang nhân đã chết như những dòng suối đổ dồn về trung tâm, tạo thành một nồi lẩu thứ thiệt.

    Ngọn lửa vẫn cháy mạnh, kể cả khi đổ lên biết bao dòng máu.

    Máu cũng sôi sục, tỏa ra mùi tanh nồng nặc.

    Đây là một huyết trì.

    Một huyết trì sục sôi.

    Càng gần về trung tâm ngọn lửa, máu càng sôi mạnh, mùi tanh tưởi nồng nặc dần biến mất, tỏa ra thứ hương thơm ngát tinh luyện.

    Đúng lúc này, Brook quay đầu, nhìn chằm chằm vào Ethania nói:

    “Vinh dự của lang huyết hội, không thể cho ngoại nhân cùng hưởng.”

    Ethania cũng biết chuyện, chỉ nhạt giọng nói:

    “Tiểu Vũ, đi với ta.”

    Mặc Sương Vũ vẫn bám chặt Hoài Nam.

    Ethania kéo kéo, Mặc Sương Vũ cũng không buông.

    “Đừng làm lỡ mất cơ hội của hắn.” Ethania mất kiên nhẫn nói.

    “Hoài Nam ca ca.” Mặc Sương Vũ ngẩng đầu, Hoài Nam nhìn xuống, phát hiện một đôi mắt đẫm nước, long lanh và rất sáng.

    Chụt.

    Thân hình nhỏ bé chồi lên, hôn nhẹ một cái vào môi Hoài Nam.

    “Eeh !?”

    Trong lúc hắn còn ngây ra như phỗng, thân ảnh Mặc Sương Vũ và Ethania đã biến mất sau bầy sói dày đặc.

    “Đi thôi, lang nha thân sĩ. Tắm rửa trong vinh quang ngươi đã dùng nắm tay đánh ra.”

    Brook mỉm cười làm một lễ tiết quý tộc nửa mùa, khom người vươn tay đẩy Hoài Nam đến trung tâm ngọn lửa. Nơi mùi máu nồng nặc bị tinh luyện đang tỏa hương ngát thơm.

    “Nóng.” Hoài Nam rên lên một tiếng.

    Hắn đã chịu qua đủ thứ nhục hình từ khi còn ở với Cecillia, lúc này vẫn bị ngọn lửa này thiêu đốt đến nhức nhối.

    [Kufufufu, tiểu chủ nhân. Kỳ ngộ lẫn diễm ngộ, không ít nha.]

    [Cecillia, con hàng này, ngươi lặn đâu mấy ngày nay !?] Hoài Nam một mặt chịu đựng sự thống khổ của ngọn lửa thiêu đốt, một mặt vặn vẹo nói.

    [Ây, nữ nhân kia rất kinh khủng. Nếu như phát hiện tồn tại như ta có thể uy hiếp tới cô ta, không dám nói sẽ xuất thủ trước để diệt trừ hậu họa đâu.]

    [Ngươi nghĩ nhiều rồi.] Ở chung một thời gian, Hoài Nam biết Ethania không phải loại người này. Cô ta thích chính diện đập tan mọi chướng ngại hơn.

    [Cẩn thận không thừa, tiểu chủ nhân. Tin tưởng ta, trên thế giới này, chỉ có ta sẽ vĩnh viễn không phản bội ngươi.]

    Hoài Nam cười lạnh, hắn chẳng thể tin nồi con hàng hở cái là đem tay hay chân của mình ăn vụng. Nhưng Cecilla không muốn xuất hiện trước mắt Ethania đem lại cho hắn khoảng thời gian yên tĩnh không tồi. Hơn nữa lưu lại một con bài tẩy, cũng không phải chuyện gì xấu.

    Cecillia chẳng cần nhìn cũng biết hắn nghĩ gì, vì hai người là một thể. Chỉ u oán nói:

    [Được rồi, không phiền ngài nữa. Tập trung hấp thu tinh hoa huyết nhục đã được tinh luyện của lang huyết hội đi. Đây là thứ tốt.]

    Hoài Nam đương nhiên biết đây là thứ tốt. Nghe Ethania nói về quy tắc của lang huyết hội, hắn cũng đã đoán đại khái ra chỗ tốt của thứ này là gì.

    Nói đơn giản chỉ là một biện pháp sàng lọc, bỏ đa lấy tinh mà thôi.

    Những con sói sống sót qua lang huyết hội, sẽ tiếp nhận lấy tinh hoa huyết nhục của đồng bạn để lột xác, sói chết càng nhiều, lượng máu và huyết nhục được ngọn lửa thôn phệ và tinh luyện sẽ càng lớn, những con sót lại càng ít ỏi, sẽ càng được thừa hưởng nhiều hơn.

    Bởi vậy chúng nó cắn giết nhau nhiệt tình vô cùng.

    Đúng là một cái tập thể điên cuồng.

    Từ khi đến ma giới, Hoài Nam không chỉ một lần cảm nhận được cái sự hi sinh quên thân điên cuồng này. Tại ma giới, mạng sống đúng là cái không đáng tiền nhất. trong quá trình tiến hóa dài đằng đẵng của mỗi loại ma vật, thậm chí là ma cây, chúng nó đã phải đạp lên xác biết bao nhiêu đồng bạn để bước lên.

    Nhưng chưa thấy một ai dị nghị, cũng không ai phản đối. Kẻ nằm xuống ngoại trừ kêu lên đau đớn, cũng không thấy có tiếng kháng nghị bất cam hay cầu xin nào.

    Ma tộc, thật sự là chủng tộc đáng sợ nhất Lục Đạo.

    Đây là thế giới của chiến binh, chiến sĩ, dã tính và bạo lực.

    Và hắn, cũng đang dần hòa vào thế giới ấy.

    Theo những dòng máu sục sôi phủ dần lên khắp thân thể, da dẻ của Hoài Nam liên tục bị luộc chín, bong ra từng lớp từng lớp, sau đó lại có vô số ma khí tinh thuần đổ dồn về tái tạo, đồng thời hấp thu tinh hoa huyết nhục từ bồn máu, tái cấu trúc lại cơ thể. Lửa trực tiếp đốt khung xương hắn đen ngòm, thiêu đốt ra không ít tạp chất, dựng lên một bộ khung mạnh mẽ hơn.

    Lột xác, tái sinh, sau đó lại tiếp tục lột xác.

    Tràng cảnh này xày ra trên khắp quảng trường.

    Những con sói còn sống đắm chìm trong huyết nhục của đồng bạn, liều mạng bơi về phía ánh lửa để đạt được càng nhiều lợi ích hơn. Trong quá trình ấy lại xảy ra sô sát, đổ máu, càng khiến cho ánh lửa hưng thịnh.

    Và bên trong ngọn lửa, Hoài Nam, đạt được lợi ích lớn nhất từ phúc lợi của một lang nha thân sĩ và vinh dự của con sói khiêu vũ tuyệt vời nhất.

    Hay còn gọi là kẻ giết chóc mạnh nhất.

    Địa ngục như bể máu, lòng trảo quảng trường như vạc dầu, tôi luyện lên những con sói khai trí, tẩy rửa cơ thể chúng, ban cho bọn chúng cơ hội hóa hình.

    Thống khổ cùng hưng phấn kêu vang.

    Vô số lang nhân thu gọn đầu sói, hiện ra những khuôn mặt người góc cạnh mà hoang dại. Tận hưởng cảnh giới mới, với nhân thể cường tráng lõa lồ, không ít kẻ ngửa đầu cuồng tiếu sung sướng.

    Nghi lễ trưởng thành của lang tộc thiếu niên, lang huyết hội, là cơ hội tốt nhất để đạt tới cảnh giới hóa hình.

    Còn hóa hình cảnh như Hoài Nam. Trực tiếp tiến lên tới đỉnh phong.

    Hắn cách cảnh giới Ác Ma chỉ còn nửa bước chân.

    So với Trung Thành và Shenjian trong lần va chạm gần đây nhất, cảnh giới đã là tương đương.

    ...




    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý - Phản hồi
    Tacgiaviet. com
    Cộng đồng tác giả Việt Nam.

    ---QC---


  10. Bài viết được 5 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    ComradeH,Darkzergling,hcoonehx95,matmotmi,Tam Thiếu Gia,
Trang 35 của 41 Đầu tiênĐầu tiên ... 253334353637 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 2 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 2 khách)

DMCA.com Protection Status