TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 3 của 4 Đầu tiênĐầu tiên 1234 CuốiCuối
Kết quả 11 đến 15 của 20

Chủ đề: GITD - Thượng đế trong mơ - zozohoho -Hoàn thành

  1. #11
    Ngày tham gia
    Apr 2010
    Bài viết
    2,444
    Xu
    2,761

    Mặc định

    God In The Dream

    Giấc mơ thứ mười

    Về nơi tiếng gọi vang lên ...




    ...

    Khoảng mười phút trước.

    Căn phòng thí nghiệm rộng thênh thang này lại không có nấy nổi một cái đèn còn hoạt động. Tứ phía tối om, đưa tay không thấy ngón, nói gì đến nhìn đường. Số 003 vừa mò mẫm vừa âm thầm hỏi thăm tổ tông của cái đứa tạo ra đợt sóng xung điện vừa rồi. Hắn hồn nhiên quên mất mình còn có thể sống mà bước vào phòng này cũng là nhờ cái lớp xung điện đó vô hiệu hóa hoàn toàn hệ thống phòng vệ nơi đây.

    Số 003 đột nhiên dừng lại, hình như hắn va phải cái gì đó, đưa tay nên nắn nắn.

    "Ý, mềm mềm. Cảm giác này... sao giống như vếu phụ nữ vậy nhỉ !?"

    Đột nhiên mấy chiếc bóng đèn phía trên đầu chập chờn nổ lách cách ra mấy tia điện nhỏ, vài hạt sáng sáng tóe lên yếu ớt, đủ cho hắn nhìn quanh một lượt.

    Số 003 toát mồ hôi hột, cái vật mà hắn đưa lên nắm nắm vần vò nãy giờ đúng là ngực của một phụ nữ, còn chính là của cái cô nhân viên đẩy xe cho hắn vừa rồi. Chẳng qua lúc này cô ta đang đứng yên như một cái ma nơ canh, ánh mắt bất động không hề có lấy một tia thẹn thùng nào.

    Số 003 giật mình buông tay, lùi về sau mấy bước, lại va phải một cây vải khác nữa, vóc dáng giống như một người đàn ông trưởng thành. Hắn thuận tay đưa xuống dưới mò mò, lập tức nắm được một cây gậy cưng cứng.

    "Chậc, là gã bảo vệ."

    Số 001 vẫn còn nhớ khuôn mặt này, đây chính là gã nhân viên đem chiếc vali có chứa nano machine đến cho tiến sĩ khoe hàng cùng hắn. Bây giờ hắn cũng đang đứng bất động như một khúc gỗ. Số 003 sau một hồi giật mình đã rất nhanh bình tĩnh lại, người sống còn không sợ, cái ma nơ canh bất động thì sợ cái gì. Chẳng qua bàn tay đang nắm lấy một cái gậy cưng cứng, không biết là mặt hàng gì đây.

    Hắn nghĩ vậy rồi bẻ mạnh một cái, thứ đó có vẻ đã rời khỏi thân thể của gã bảo vệ này, ánh đèn chập chờn cho hắn nhìn thấy, hình như là một đoạn côn nhị khúc !? Không đúng, ngắn hơn rất nhiều, cũng chẳng có khúc nào. Trên đó còn có một nút bấm. Số 003 tò mò nhấn nút, một tia lửa vọt ra từ đỉnh đầu cây gậy, nhanh chóng nén ép, thu gọn lại, cuối cùng tạo thành một lưỡi kiếm sáng rực.

    "Trời đất, beam saber."

    Ngẫm lại nếu vừa rồi đỉnh gậy chĩa vào người mình, hẳn mũi kiếm đã xuyên thủng lồng ngực hắn rồi. Số 003 lại đổ thêm mấy giọt mồ hôi lạnh, nhìn lại gã nhân viên bảo vệ kia, lập tức thấy buồn phiền không thôi.

    Lưỡi kiếm sáng rực đã xuyên qua đầu hắn, vẫn còn đang thiêu đốt không ngừng, lớp da mặt nhanh chóng cháy đen chảy xuống, đây hoàn toàn là tai nạn, là súng cướp cò, số 003 âm thầm mặc niệm cho vị huynh đệ xấu số này, nhưng rất nhanh đã lại thấy không đúng. Người này không kêu đau thì cũng thôi đi, đến máu cũng không phòi ra giọt nào, quá bất thường.

    Đưa lưỡi kiếm nóng đỏ kia hơ hơ lại gần, lớp da mặt của tay nhân viên đã trôi đi hết, để lộ ra phần xương sọ bên trong, số 003 chẳng biết nên nói gì, đồng chí này hóa ra chỉ là một robot tự động hình người. Bên trong chẳng có tương não gì sất, toàn là vi mạch điện tử. Chẳng trách đứng yên như vậy, vừa rồi bị cái sóng xung điện kia quét qua, phỏng chừng vi mạch bên trong đều báo hỏng cả. Nói như vậy cô nhân viên vừa bị mình bóp ngực kia cũng là hàng giả à !? Thảo nào cảm giác rất giống với lúc bóp hàng mấy cô nàng thích bơm silicon, hóa ra là đồng loại với nhau hết. Hắn ghét silicon, cảm giác rất không chân thật.

    Nghĩ đến đây trí tò mò lại nổi lên, mấy cái đồ chơi này có làm luôn phần dưới như thật không nhỉ !? Hắn giơ lưỡi kiếm lên như cái đuốc, bắt đầu mò đến chỗ cô nhân viên kia, thật sự muốn kéo váy cô ta xuống để khám nghiệm tử thi. Đúng lúc này cái giọng nói trong đầu lại vang lên:

    "Phía này... mau lên... phía này..."

    Phỏng chừng nếu không tới nó sẽ không để yên. Hắn ảo não bước tới chỗ tiếng vang rõ ràng nhất.

    "Phía này..."

    Giơ lưỡi kiếm năng lượng nên nhìn nhìn, đây chẳng phải là cái phi thuyền ở giữa gian phòng lúc trước sao !? Lúc đó hắn còn nhìn thấy mấy cái capsule được chuyển lên trên, có vẻ tiến sĩ đang có dự định chuyển nhà khẩn cấp. Hắn tò mò bước lên phi thuyền, cửa sập vẫn để mở, trèo lên không khó khăn lắm. Bên trong phi thuyền cũng tối om như bên ngoài, nếu không vớ được thanh kiếm năng lượng này làm đuốc chỉ sợ mò đến tết tây cũng không ra đường.

    "Phía này..."

    Hắn lẩm nhẩm một tiếng "biết rồi" rồi tiếp tục bước đi, thật lòng muốn xem cái thể loại ma quỷ gì cứ ám lấy mình từ sáng tới giờ.

    Đến cuối con đường, một cánh cửa áp xuất chắn trước mặt hắn. Cửa rất chắc, với sức hắn không thể nào mở được, thử rồi, đau cả tay. Nhưng nhìn thanh kiếm năng lượng bên cạnh, hắn gãi gãi đầu chém ra ba đường, sau khi nhìn thấy cửa áp xuất bị nhiệt lượng kinh khủng nung chảy hắn mới thầm cảm thấy mình có vẻ hơi đần thật.

    Bên trong không ngờ lại sáng đèn, ánh sáng chiếu vào làm mắt hắn có chút không quen, căn phòng này không lớn lắm, giữa phòng là một cái khoang cứu sinh thủy tinh, bên trong hình như có người. Căn phòng này có vẻ được cách ly khá tốt, sóng xung điện mạnh như vậy cũng không lọt vào được. Hắn tiến đến bên cạnh khoang cứu sinh kia, nhìn qua lớp thủy tinh, chân mày thẳng tắp nhíu chặt lại.

    Bên trong là một cô gái chừng mười sáu tuổi, đôi mắt nhắm nghiền, thân thể còn chưa phát triển hoàn toàn. Nhưng nhìn tổng thể thì cũng không tệ, tuy nước da ngập trong dung dịch duy trì sự sống không rõ màu, nhưng độ tương phản rất tốt, mịn màng trắng tinh. Quan trọng là khuôn mặt cô ta, tinh xảo không tỳ vết, kể cả trong mơ hắn cũng chưa từng gặp được người nào như vậy, cứ như cô ta không thuộc về nhân loại này, cái này chính là vẻ đẹp như yêu quái trong truyền thuyết chăng !? Mái tóc màu xanh lam cũng không thuộc bất cứ chủng người nào trên trái đất này, nó mềm mại trôi nổi quanh thân thể cô ta, bồng bềnh bồng bềnh như một lớp sương khói hư ảo, rất mỹ lệ, nhưng cũng rất kỳ lạ.

    "Cứu tôi... xin hãy cứu tôi..."

    Tiếng vang trong đầu càng lúc càng rõ ràng. Hắn chắc chắn tác nhân gây hại đây rồi. Nhìn quanh một lượt, không thấy cái nút bấm nào để mở khoang dinh dưỡng này ra, hắn lại ngựa quen đường cũ, dùng kiếm năng lượng chém hai lượt, lập tức lớp kính mỏng manh bị chém đứt đoạn, dung dịch bên trong không hiểu rút đi đâu hết. Hắn thu kiếm, đưa tay cầm lấy mảnh kính đã bị chém đứt kia, giựt mạnh rồi ném đi.

    Cô gái bên trong cùng lúc đó mở mắt ra, từ từ ngồi dậy. Nghiêng nghiêng đầu, nhìn kỹ từ đầu đến chân hắn một lượt, sau đó mới mỉm cười với đôi mắt vũ mị:

    "Noah đã chờ ngài rất lâu, hỡi đức chúa toàn năng."

    Nói rồi cả thân thể mềm mại ấy xà vào lòng hắn, ôm chặt không buông.

    Hắn cảm thấy khớp xương mình mềm ra, toàn thân nóng rực, không ngờ lại ngại ngùng lùi về phía trước. Hắn đang khom mình xuống để ném lớp kính đi, lập tức mất thăng bằng, ngã ngửa ra đằng sau. Cô gái kia có vẻ rất yếu, cũng rất nhẹ. Không biết đã nằm trong cái lồng đó bao nhiêu năm rồi. Cả người cô ta nằm nhoài trên người hắn, thân hình mảnh dẻ trườn tới trườn lui khiến hắn khó chịu muốn chết, cái công năng đàn ông còn chưa mất đâu đấy. Không ngờ lại phản ứng rồi, quá mất mặt. Hắn muốn gỡ tay cô ta ra, nhưng dù yếu nhớt đến mức không tự đứng lên được, cô ta vẫn bám chặt lấy hắn không rời. Khuôn mặt cô ta kê sát lên mặt hắn, hơi thở hai người phả vào nhau, ấm nóng. Đôi mắt cô ta chăm chú nhìn hắn, giống như đứa trẻ háo hức nhìn thấy đồ chơi mới. Hắn lảng ánh mắt đi, cười khổ bảo:

    "Cô còn không đi ra, đừng trách tôi xiên đem nướng đấy."

    Nói rồi huơ huơ thanh kiếm năng lượng lên, nhưng thật sự không dám chọc vào.

    "Noah đã chờ ngài rất lâu, để kể cho ngài một câu chuyện..." Cô gái ngẩng đầu lên, đôi mắt vẫn dán chặt vào khuôn mặt xa lạ, cười cười rất duyên dáng, đồng thời cúi xuống, để trán hai người chạm vào nhau.

    "Thôi rồi, sa đọa." Hắn vô lực rên rỉ. Hoàn toàn không nhận ra, một tia sáng màu xanh lam nhẹ nhàng tỏa ra chỗ vùng trán hai người chạm vào nhau. Sau đó một dãy tin tức mơ mơ hồ hồ tràn vào đầu hắn song song với cái dục vọng nguyên thủy của thằng đàn ông.

    ...

    Số 002 đáp xuống chỗ có tiếng gầm thét gần nhất, cau mày nhìn quanh, tứ phía chỉ là một bản đổ nát cùng tầng tầng khói bụi, nhưng không hề có bất cứ sinh vật nào cả.

    Nhưng trực giác của cô ta mách bảo rằng thứ đó vẫn ở ngay đây, vẫn đang nhìm chằm chằm vào cô, chờ một kích trí mạng.

    Cảm giác nguy hiểm khiến lông tóc dựng đứng, những vật không biết, không rõ ràng luôn khiến người ta lo lắng. Số 002 tuy không cảm thấy lo lắng, nhưng cảm giác giống như con mồi bị đánh dấu khiến cô ta khó chịu. Cô ta đánh mắt một vòng, vẫn không thể xác định được thứ gì đang nhăm nhe quanh mình, liền không tìm nữa, quyết định đánh cho nó lòi mặt ra.

    Các hạt phân tử sáng xanh dưới chân lại bập bùng chuẩn bị bùng nổ. Số 002 xoay người, lăng chân đá quét ra tứ phía xung quanh, đao gió đan xen lẫn nhau lại xuất hiện, nhưng không sắc bén như trước, thay vào đó chúng giống như những cơn lốc xoáy thổi tung mọi kiến trúc trên đường đi.

    Graoooo....

    Một vệt máu xanh bắn lên trời, sau đó một bóng đen xuất hiện lao về phía số 002 như thiểm điện. Móng vuốt trên tay nó xòe ra chộp tới.

    Bay ngược gió khiến tốc độ của nó chững lại, không còn sinh ra hiệu ứng ẩn thân và biến mất nữa. Số 002 cuối cùng cũng đã nhìn rõ hình dáng của nó, không ngờ lại là một con mèo, trên trán có dát một thỏi vàng lá sáng ngời.

    Số 002 nheo nheo mắt, vì cô ta biết con mèo này, cũng chính tay cô ta từng đánh xỉu nó, rồi nhốt vào phòng thí nghiệm, nhưng đó là dưới sự trợ giúp của vô số đặc công và thiết bị hiện đại hạn chế khả năng di chuyển của nó, bây giờ chỉ có một mình, thật sự hơi khó làm.

    Knight Mare đầu tiên trên thế giới - Mèo chiêu tài.

    Tốc độ cực hạn đạt tới Mach 2, gần như nhanh gấp đôi số 002, công kích chủ yếu bằng móng vuốt ở hai chi trước, nó giống như làn gió tai họa, đi đến đâu là để lại một trận mưa gió máu tanh, tầng tầng huyết vụ. Ngoài ra còn có một khả năng đáng sợ nhất, đó là chuyển đổi vật chất. Bàn tay phải của nó chạm vào bất cứ thứ gì, thứ đó cũng sẽ hóa thành vàng ngay lập tức, nước và không khí là hai ngoại lệ duy nhất.

    Vừa mới nhận ra đối thủ cũ, móng vuốt của nó đã ập tới trước mặt, số 002 lộn người đá quét vào cẳng tay nó, lập tức khiến năm cái móng vuốt kia sượt qua lớp áo khoác.

    Crac...crac...

    Mảnh áo khoác bị sượt qua lập tức đông cứng, chuyển màu rồi trở nên nặng trình chịch. Số 002 đưa tay xé mạnh ném đi, rồi dậm chân xuống đất bắn đi thật xa.

    Con mèo chiêu tài bị đá lệch đi khỏi đường bay dự kiến liền uốn éo trên không một đường, cả người dẻo như cành liễu xoay ngược lại, để bốn chân chạm đất cào thành 3 đường thẳng dài, phanh lại rồi tiếp tục chồm tới.

    Một người một thú biến thành hai bóng đen lao vút đi như đạn pháo, bắt đầu chơi trò rượt đuổi vòng quanh Thiên Đạo.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý - Phản hồi
    ---QC---
    Tacgiaviet. com
    Cộng đồng tác giả Việt Nam.


  2. Bài viết được 8 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    953116098,aivan,mcgh991,Miên Lý Tàng Châm,momo123,ngocnghechvn,phungnamthien,Thiện Lương Ác Ma,
  3. #12
    Ngày tham gia
    Apr 2010
    Bài viết
    2,444
    Xu
    2,761

    Mặc định

    God In The Dream

    Giấc mơ thứ mười một

    Về những thiếu nữ và quái vật​...




    ...

    Vũ Yên Hồng đứng trên một thanh phi kiếm bản rộng, lơ lửng giữa bầu trời Thiên đạo, cô ta dõi mắt nhìn về hai góc thành đang bị tàn phá nghiêm trọng. Hai bóng dáng quái vật mơ hồ dần hiện rõ trong tầm quan sát.

    Phía Đông căn cứ, một con quái vật giống như bạch tuộc với hàng trăm cái xúc tu đang không ngừng quấn lấy, siết chặt và bóp nát mọi thứ. Phía Nam là một con quái vật khác, hình dáng tổng thế giống như tinh tinh, nhưng lại có tới bốn tay, và toàn bộ lông trên người nó đều bén lửa, nhìn giống như đang mặc lên một chiến giáp màu cam hoa lệ.

    "Liên hiệp quốc, các người thật sự muốn phá hủy Thiên đạo sao !?"

    Vũ Yên Hồng sợ hãi than thở. Hai con quái vật này đều do chính tay cô và số 002 vất vả kiểm soát được sau đó bàn giao chi Liên Hợp Quốc để đổi lấy tài trợ cho Thiên Đạo những ngày mới thành lập. Bây giờ lại bị người ta quăng trả lại, cảm giác giống như vừa nuôi ong tay áo vậy.

    Không còn thời gian suy nghĩ nữa, cứ tiếp tục thế này chỉ chưa đầy mười lăm phút nữa toàn bộ Thiên đạo sẽ bị chúng nó càn quét sạch sẽ. Vũ Yên Hồng đưa hai tay lên trời, bắt chéo. Lấy giao điểm hai cánh tay bắt chéo tại cổ tay làm tâm, mười một thanh phi kiếm còn lại xoay tròn xung quanh giống như cánh quạt trực thăng, tạo ra một vòng khí xoáy tụ tập điên cuồng.

    Phi Thiên Ngự Kiếm.

    Kiếm vũ tinh linh.

    Mười một thanh phi kiếm giống như có linh tính, sau khi triệu tập về một trận gió xoáy lớn, nương theo những dòng khí lưu xoay tròn này bay đi giống như sao băng, mượn áp xuất tại các giao điểm của khí lưu gia tốc và biến thiên góc độ liên tục, mơ hồ tạo thành hư ảnh mười mấy kiếm thủ theo làn gió cùng công kích tứ phương.

    Xoẹt Xoẹt Xoet.

    Mấy chục cái vòi của con quái vật bạch tuộc bị chém tung lên cùng những vòi máu, phi kiếm vẫn không ngừng nghỉ tiếp tục tạo ra gió cắt, sau đó lại nương theo cơn gió, xoay tròn công kích nó bằng chính sực sắc bén của mình dưới mọi góc độ quỷ dị. Cùng lúc, con quái vật tinh tinh cũng bị năm sáu làn kiếm khí mạnh mẽ đánh bật trở lại, nó phẫn nộ đưa bốn cánh tay ra bắt, nhưng không chụp được thanh phi kiếm nào cả, những vết cắt nhanh chóng xé toang bộ giáp lửa nó đang mặc, kéo theo những hàng máu xanh đậm đặc axit. Nhưng nó vốn da thô thịt dày, chút xíu vết thương này chỉ giống như một bà nội trợ chẳng may bị đứt tay, hoàn toàn không đáng ngại

    Mắt hai con quái vật đều rực sáng, chúng nhìn lên bầu trời nơi Vũ Yên Hồng đang lơ lửng, gầm lên một tiếng dữ tợn rồi cùng bật nhảy lên, đánh về phía bầu trời.

    Hai luồng áp lực kinh khủng ép tới khiến Vũ Yên Hồng thấy khó thở, cô ta điều chỉnh phi kiếm lập tức gia tăng độ cao, khiến hai con quái vật cùng đánh hụt, va chạm vào nhau như sấm nổ.

    Knight mare đều có tính địa bàn cực mạnh, chúng không chấp nhận bất cứ dị loại nào khác trong địa bàn của mình, hai con quái vật này sau một cú va chạm dữ dội liền đỏ mắt công kích lẫn nhau, nhưng cũng không hề quên Vũ Yên Hồng ở trên cao.

    Mấy trăm cái vòi cùng quấn lấy bốn cánh tay rực lửa, bị thiêu đốt phát ra những tiếng xì xì khó nghe. Con quái vật tinh tinh gầm lớn dùng sức kéo mạnh, cầm lấy cái vòi quăng con bạch tuộc lên trên cao, Vũ Yên Hồng cũng không yếu thế, năm sáu thanh phi kiếm xoay tròn quanh người cô ta rồi giáng xuống như lưu tinh.

    Bụp bụp bụp

    Kiếm cắt qua da thịt con bạch tuộc rồi không ngừng nghỉ đâm tới chỗ con tinh tinh, bị nó dùng hai cánh tay chấn văng đi. Đồng thời con bạch tuộc ở giữa hai làn công kích bị đốt và bị đâm mấy cú cũng đã phẫn nộ, từ mấy trăm cái vòi, khói đen dày đặc phun ra, lập tức cả bầu trời nhuộm màu hắc ám, che lấp toàn bộ ánh sáng trong căn cứ.

    "Độc khí !?"

    Vũ Yên Hồng biến sắc, khói đen này là đồ kịch độc, trước đây khi chiến đấu với nó cô ta đã từng gặp qua, chỉ cần một hơi có thể làm cỏ cả một khu rừng nhiệt đới, không thứ gì còn sống sót được. Cô ta lập tức buông bỏ mọi công kích liều mạng gia tăng độ cao. Sau đó triệu tập phi kiếm còn lại, tạo thành một dải cánh quạt trước người, lợi dụng khí lưu xua tan bớt đi làn khói.

    Con tinh tinh còn đang nắm trong tay mấy cái vòi ở gần nhất, lập tức lĩnh đủ khí độc, nó lập tức lỏng tay ra rơi xuống mặt đất nện rầm một cái, cả căn cứ cùng rung lên.

    Con bạch tuộc không hề buông tha, mấy trăm cái vòi của nó tranh thủ cùng lúc chia làm đôi vọt đến chỗ hai đối thủ đáng ghét, muốn trói chặt cứng và nghiền nát cả hai.

    Vũ Yên Hồng đang bận xua tan khói độc không thể ngờ được lại có cả trăm cái vòi từ bốn phương tám hướng đánh tới mình, cô ta chỉ kịp rút ra một thanh kiếm trong số đó chật vật chống đỡ, liên tục bị những cái vòi này quất bay lung tung giữa trời, không thể tĩnh tâm triệu tập khi kiếm trở về được. Mà có thể cũng không dám, vì khí độc vẫn còn dày đặc, nếu không có phi kiếm tạo khí áp xua tan đi thì toàn bộ mọi người trong căn cứ sẽ chết hết.

    Con tinh tinh cũng bị mấy trăm cái vòi trói lại kẹt cứng, nó lập tức há cái miệng toàn răng nang ra cắn mạnh vào một trong số đó, nuốt chửng, rồi như được tiêm thuốc kích thích, lửa trên người nó lại bùng phát mạnh mẽ, thiêu sạch toàn bộ xúc tu bao quanh. Khí độc hít vào mấy hơi cũng khiến nó choáng váng và biết lợi hại, những ngọn lửa này còn thiêu đốt không khí xung quanh, khiến khí độc gần nó bốc hơi ngay lập tức, tạo thành một không gian vô trùng nhỏ.

    Nó nhìn lên bầu trời với ánh mắt phẫn nộ, lập tức đưa tay bẻ một khối kiên trúc to như xe tải, nhẹ nhàng ném mạnh lên.

    Khối kiến trúc nặng cả tấn dễ dàng bị ném lên như viên sỏi nhỏ, mang theo áp lực kinh hoàng, nặng nề giáng trúng con bạch tuộc.

    Bốp.

    Con bạch tuộc bị ném trúng lảo đảo xoay mấy vòng trên không mới ổn định lại được, Vũ Yên Hồng được dịp ổn định cơ thể, rút ra được một thanh phi kiếm nữa trong số đang chống chọi với khói độc, để nó xoay quanh mình xua tan đi toàn bộ hắc khí, lại tiếp tục gia nhập vòng chiến.

    Ba sinh vật phi nhân loại này cứ thế đánh loạn thành một vòng.

    Đúng hơn là năm sinh vật, vì còn có số 002 và con mèo chiêu tài đang chạy quanh căn cứ với tốc độ mắt thường không thể nhìn thấy kịp nữa.

    Đột ngột bầu trời thiên đạo lại có phản ứng, vô số các mảnh ghép tụ tập lại như những khối pixel quay ngược quá trình vỡ vụn, sau đó hai cái màn hình nhiễu nhiễu hiện ra, khuôn mặt xám xịt của tiến sĩ và số 003 giống như thông qua chúng mà nhìn nhau với ánh mắt không mấy thân thiện.

    "Thử máy một chút, vậy ra thật sự có thể thông qua Nano machine thay thế cho mạng lưới liên lạc nhỉ."

    Bên tai toàn bộ những người còn sống bên trong Thiên đạo nhẹ nhàng vang lên những tiếng cợt nhả của số 003, khiến bọn họ đều âm thầm giật mình. Vì tất cả các thiết bị điện tử trong Thiên Đạo đều bị loạt sóng xung điện từ vừa rồi phá hủy, vậy cái đang truyền tin đến bọn họ có thể đều là nano machine. Hơn nữa số lượng cực nhiều, có thể thay thế cho dao động truyền sóng âm trong không khí.

    Như vậy có tất cả bao nhiêu !?

    Chúng lẫn vào không khí, vậy bọn họ đã hít vào bao nhiêu rồi !?

    Một khi kích hoạt toàn bộ những mảnh nano machine đã bị hít vào cơ thể, vậy có bao nhiêu cái phổi ở đây có thể chịu được đả kích như vậy !?

    Số 003 tất nhiên chẳng thèm quan tâm đến lo lắng của những người này, hắn đang ở trong cái gian phi thuyền cách ly tuyệt đối, đến sóng xung điện còn chẳng truyền vào được, nữa là mấy hạt nano machine. Toàn bộ tín hiệu liên lạc mà hắn nắm giữ đều đến từ cô gái tóc xanh vẫn còn đang ôm kẹt cứng hắn đây. Sau khi xác nhận có thể liên lạc với tiến sĩ qua cách này, hắn mới cười cười tiếp tục nói:

    "Tiến sĩ, tôi vừa được nghe một câu chuyện rất thú vị, có thể đó là cái mà ông cũng muốn biết thông qua thí nghiệm với ba người bọn tôi."

    Hắn nheo mắt lại, gườm gườm:

    "Để tôi kể cho ông nghe nhé."

    ...

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý - Phản hồi
    Tacgiaviet. com
    Cộng đồng tác giả Việt Nam.

  4. Bài viết được 9 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    953116098,mcgh991,Miên Lý Tàng Châm,momo123,ngocnghechvn,phamquangdung,phungnamthien,Thạch Anh,Thiện Lương Ác Ma,
  5. #13
    Ngày tham gia
    Apr 2010
    Bài viết
    2,444
    Xu
    2,761

    Mặc định

    God In The Dream

    Giấc mơ thứ mười hai

    Về con thuyền cứu sinh của đấng toàn năng​...




    ...
    Adam lê lết cái thân thể tàn tạ tới chỗ nhóm của Takao bị đánh ngất xỉu. Cùng lúc đó, dò theo tín hiệu liên lạc của đoàn đội, Sunghae, người duy nhất chạy thoát khỏi số 002 cũng tới nơi. Nhìn thấy thảm trạng của đội trưởng, gã này vội vã chạy tới đỡ lấy Adam, để hắn ngồi dựa vào một vách tường, sau đó kéo mấy người Takao lại, phát hiện tất cả đều còn sống mới thở phào một hơi.

    Nhưng chỗ này vẫn không an toàn, Liên Hiệp Quốc lần này quyết tâm rồi, bọn họ muốn tận diệt Thiên đạo, nhóm Adam chỉ là tiên phong để phá hủy hệ thống phòng ngự giúp cho trực thăng có thể dễ dàng hạ cánh mà thả Knight Mare ra thôi.

    Knight Mare không phân biệt địch ta, đúng hơn chúng là kẻ địch của toàn nhân loại, chỉ cần xuất hiện trước mặt chúng thì đều là kẻ thù. Cho dù là bọn họ cũng không ngoại lệ.

    Nếu như có một con Knight Mare chạy qua đây, không ai có hi vọng sống sót cả.

    Sunghae muốn cõng Adam và mấy người khác tìm chỗ rời đi, hiện nay hệ thống phòng ngự của Thiên đạo đã tắt, bọn họ muốn đi ra từ cửa chính cũng không có vấn đề gì. Tiến sĩ không tin con người, toàn bộ Thiên Đạo có lẽ chỉ có vài nghiên cứu viên ít ỏi, công tác phòng vệ đều giao cho trí thông minh nhân tạo, sau quả bom xung điện từ kia, có lẽ đã chẳng còn gì sót lại. Hắn vừa động thân, đột ngột bên tai vang lên tiếng của một thanh niên, và tiếng thở dốc của một ông già. Sunghae giật mình, vội vã nhìn quanh, đến khi nhìn lên đỉnh đầu, không biết tự bao giờ ở đó đã có hai cái màn hình cửa sổ, giống như người ta đang sử dụng video chat.

    Trên một cái cửa sổ là một ông lão râu kiểu noel, tròng mắt mở lớn, đầy vẻ phẫn nộ. Cửa sổ còn lại là một thanh niên, trên tay đang cầm một khẩu súng lục đen ngòm, họng súng hướng vào cằm một cô gái tóc xanh đang ôm lấy hắn kẹt cứng.

    Sunghae há mồm thật lớn, khi nhìn thấy cô gái kia, hắn cũng giống như số 003, có cảm giác chấn động vì vẻ đẹp kinh diễm, giống như không thuộc về loài người này. Đây rõ ràng là yêu quái, Sunghae nhìn lên trời không chớp mắt, hắn biết con yêu quái này.

    "Đây là..."

    Bên tai vang lên giọng nói đầy vẻ khó nhọc của Adam:

    "Ừ, mục tiêu của chúng ta. Con thuyền cứu sinh chúa để lại cho loài người, Noah."

    ...

    Tiến sĩ trên màn hình đầy vẻ bực bội gấp gáp nói:

    "Mau bỏ súng xuống, cậu không biết cậu đang làm gì đâu"

    Số 003 bĩu môi nói:

    "Sao lại không biết. Vì cái thứ này tôi mới được sinh ra, cũng vì nó tôi mới có ba tháng trải nghiệm chết tiệt kia, bây giờ bắn hỏng nó đi tôi cũng cảm thấy phức tạp lắm đấy."

    Tiến sĩ rít lên:

    "Không được làm vậy, mau bỏ súng xuống. Cậu mà bắn nó chính là chối bỏ sự tồn tại của bản thân, chính là đục thủng con thuyền cứu vớt cuối cùng của nhân loại. Cậu sẽ thành tội nhân thiên cổ."

    Số 003 chẳng quan tâm tới thái độ của ông già, quay sang nói với cô gái vẫn đang vòng tay quanh cổ mình, khiến khuôn mặt hai người cứ dí sát vào nhau, phả ra những hơi ấm nóng, nhe răng nói:

    "Này, bây giờ mà ta bắn bể gáo cô, cô thấy sao !?"

    Cô gái tóc xanh này chỉ cười cười, không để ý nói:

    "Nếu như làm vậy khiến ngài cảm thấy vui lòng, Noah rất vinh dự."

    Số 003 quay cầu cười với tiến sĩ:

    "Nghe rồi nhé, người tình ta nguyện, pháp luật không thể can thiệp, tựa như chưa có đạo luật chống khổ dâm vậy."

    Nói rồi bóp cò.

    "Không !" Tiến sĩ sợ hãi hét lớn.

    Bùm.

    Viên đạn bắn ra, không chút hoa lệ nào, chỉ khiến cái đầu cô gái kia bắn văng ra những tia máu cùng óc trắng, cô ta bật ngửa ra đằng sau, nằm im bất động.

    Khuôn mặt tiến sĩ xám như tro tàn, ông ta lảo đảo lùi về phía sau rồi ngồi phịch xuống. Khuôn mặt đám Adam cũng kịch biến, cả bọn cùng lúc thì thào sợ hãi:

    "Xong rồi, nhân loại xong rồi..."

    Số 003 chống tay đứng lên, vừa rồi bị ôm kẹt cứng, vướng víu quá, không thể làm gì nổi, hắn mỉm cười sán lạn nhìn khuôn mặt như đờ đẫn của tiến sĩ, bắt đầu đều giọng nói:

    "Được rồi, khán giả đã hết kích động, giờ tôi bắt đầu kể chuyện đây, mọi người chú ý lắng nghe một chút. Số 001 - Vũ Yên Hồng, Số 002 - Garcia Maryline, đặc biệt là các cô, nghe cho kỹ đây."

    Phía bên ngoài tòa tháp chống giữa thiên đạo, Vũ Yên Hồng và Maryline thấy một màn này cũng biến sắc, đặc biệt khi thấy khuôn mặt tuyệt vọng của tiến sĩ, hai người đều cảm thấy phẫn nộ. Nếu như không phải bị ba con knight mare này đeo bám, dám chắc số 003 sẽ bị họ xé xác ngay lập tức.

    Mặc kệ những chuyện đó, câu chuyện mà số 003 muốn kể vẫn theo hệ thống truyền tín hiệu của nano machine, truyền đến tai từng người.

    ...

    Cho đến một ngày, không biết vì lý do gì, chúa rời bỏ loài người. Để lại một thế giới rộng lớn đầy màu sắc cùng với vô số lỗ hổng. Tuy vậy, đa phần những lỗ hổng đó đều không gây hại đến tổng thể. Chúng vẫn được chấp nhận. Nhưng nếu có một ngày, từ các lỗ hổng đó xuất hiện sự cố, vậy thì thế giới sẽ hoạt động theo ý chúa, tự nó sẽ cân bằng và giải quyết các sai phạm đó.

    Cho dù đã rời bỏ loài người, chúa vẫn không muốn thế giới mình tạo ra bị sụp đổ. Ông ta lưu lại hàng loạt các phương án dự phòng qua nhiều thời kỳ, giúp cho con người tiến bộ vượt bậc mỗi khi gặp phải khó khăn. Đầu tiên là những thứ đơn giản như lửa, nông cụ. Sau đó tới những thứ hiện đại hơn như động cơ hơi nước và điện. Cho tới thời đại này, đó là các nano machine.

    Những phương án dự phòng đảm bảo cho nhân loại luôn có thể tiến hóa theo đúng hướng mà chúa muốn này được gọi là Noah. Giống như một con thuyền cứu sinh xuất hiện mỗi khi tận thế gần kề, khiến cho nhân loại không bị chìm xuống mà ngoan cường nổi lên, tiếp tục tiến tới tương lai.

    Bảy mươi năm trước, Noah lại được tìm thấy, bởi một thiếu niên yêu khoa học. Với tri thức có được từ Noah, cậu ta thành công thi đậu trường đại học ưu việt nhất, tiếp tục rồi lại tiếp tục leo lên những bậc thang tri thức dẫn tới thành công. Sau cùng trở thành một tiến sĩ quyền uy, có ảnh hưởng khắp thế giới.

    Thông qua Noah, cậu ta biết được một sự thật rằng chúa không hề rời bỏ nhân loại, người vẫn luôn hiện hữu trong mỗi con người. Chúa tồn tại như một nhân cách khác, sống trong những giấc mơ của chúng ta. Khiến cho mỗi người đều có thể trở thành thượng đế qua những giấc mơ của mình, những lucid dream.

    Người thông minh sẽ có nhiều phiền não, cậu thanh niên đã trở thành tiến sĩ này đột nhiên nghĩ đến, nếu như có một ngày nào đó, chúa không còn muốn ở trong lòng nhân loại, nếu như ông ta không còn muốn duy trì thế giới tươi đẹp như mơ này nữa, vậy thì mọi thứ sẽ ra sao !?

    Số phận của nhân loại liệu có thể để cho thực thể được gọi là chúa kia quyết định.

    "I am alpha and omega, the first and the last, the beginning and the end"

    Người sáng tạo cũng có thể là kẻ hủy diệt.

    Thông qua Noah, Tiến sĩ biết được chúa chính là toàn năng, tất cả mọi phản kháng với ông ta đều là vô nghĩa. Nhưng cậu ta không muốn thế giới của mình có thể được quyết định bởi một thực thể như vậy. Một nỗi sợ hãi không tên dần dần hình thành qua nhiều năm tháng trong lòng tiến sĩ trẻ tuổi.

    Nhiều năm sau, ông ta lấy vợ, sinh con. Nhưng nỗi lo lắng trong lòng vẫn không hề giảm đi. Ông ta ngày càng chìm đắm vào những nghiên cứu có được từ Noah, dùng chúng để xua tan nỗi sợ hãi của mình. Tuy nhiên càng biết về chúa nhiều bao nhiêu, ông ta lại càng sợ hãi bấy nhiêu. Nó cũng giống như một cơn ác mộng dai dẳng, cho dù ta có làm thế nào, ác quỷ trong mơ vẫn hiện hữu, nó là tuyệt đối, không thể chiến thắng. Cách duy nhất để thoát khỏi nó chính là chạy trốn khỏi giấc mơ kia mà thôi.

    Ông ta mơ hồ cảm thấy, cái sự sợ hãi đã hình thành ác quỷ tối thượng trong mơ kia cũng chính là chúa mà ông ta muốn đối mặt, nó quyền uy như thế, đáng sợ như thế, làm sao con người có thể chống chọi được.

    "Thế giới vô thủy vô chung, xoay tròn như miệng chén, tựa như sinh tử...."

    Cho dù có cố gắng thế nào, đến cuối cùng cũng không thể thoát khỏi miệng chén, giống như tôn ngộ không mãi bay trên bàn tay phật tổ, sinh tử chỉ là một ý niệm.

    Ông ta ở bên bờ vực của sự sụp đổ, khi ý chí và niềm tin đã lung lay, người ta không còn động lực để làm bất cứ điều gì nữa. Cho tới một ngày, một tai nạn xảy ra, mang đi toàn bộ người thân trong gia đình ông, ngoại trừ một đứa cháu gái. Vợ ông ta đã chết, con trai và con dâu cũng đã chết. Tiến sĩ đã bị dìm xuống đáy sâu nhất của sự thống khổ, và từ điểm cực hạn đó, một nguồn động lực giống như hoa dại mọc trên sa mạc lặng lẽ sinh sôi.

    "Nếu như ta có thể quay ngược thời gian thì sao !?"

    "Nếu như ta không tiếp xúc với những tri thức này, ta sẽ không sợ hãi, không tuyệt vọng."

    "Nếu như ta có thể quay về trước thời điểm tai nạn xảy ra..."

    "Thời gian không thể quay lại, vì ta không phải đấng toàn năng, thế giới này không vận chuyển theo ý ta."

    "Nhưng nếu như ta là đấng toàn năng thì sao !?"

    "Không thể, đấng toàn năng vẫn tồn tại, trong giấc mơ của mỗi chúng ta."

    "Nhưng nếu đấng toàn năng diệt vong thì sao !?"

    "Nếu như có một người thông qua Noah, kế thừa toàn bộ tri thức của đấng toàn năng."

    "Liệu có thể không !?"

    "Đấng toàn năng đã chết, vậy người kế thừa tri thức của ông ta, sẽ trở thành đấng toàn năng mới chứ !?"

    "Nếu ta trở thành chúa, ta sẽ không sợ hãi chúa nữa."

    "Thế giới này cũng sẽ vì thế mà vận chuyển theo ý ta...."

    "Có được không !?"

    ...

    Đó là những ý tưởng đầu tiên của kế hoạch tạo thần.

    G - Project.

    Cũng chính là kế hoạch kiến tạo chúa trong giấc mơ của nhân loại.

    GITD - God in the Dream.

    ...

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý - Phản hồi
    Tacgiaviet. com
    Cộng đồng tác giả Việt Nam.

  6. Bài viết được 8 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    953116098,mcgh991,Miên Lý Tàng Châm,momo123,ngocnghechvn,phamquangdung,phungnamthien,Thiện Lương Ác Ma,
  7. #14
    Ngày tham gia
    Apr 2010
    Bài viết
    2,444
    Xu
    2,761

    Mặc định

    God In The Dream

    Giấc mơ thứ mười ba

    Về kế hoạch đánh lừa trí tuệ của thượng đế​...




    ...
    G - Project được chia làm hai nhánh.

    Thứ nhất là kế hoạch diệt thần.

    Thứ hai là kế hoạch tạo thần.

    Chúa là một dạng tồn tại tuyệt đối, vậy thì không thể có hai thực thể cùng toàn năng xuất hiện ở cùng thời điểm được. Muốn thay thế chúa, vậy vị chúa trước kia phải biến mất.

    Làm thế nào để chúa biến mất !?

    Dù chúa nằm trong giấc mơ của mỗi người, nhưng cho dù tận diệt nhân loại thì cũng không thể giết được chúa, bởi vì cái tôi khác của mỗi người xuất hiện trong giấc mơ vốn nằm ở một chiều không gian khác. Một chiều không gian lấy ý niệm của cá nhân và sức mạnh của chúa để hình thành, có thể nói là nhất niệm nhất thế giới. Thực thể không tồn tại ở cùng một chiều không gian không có cách nào tiêu diệt được bằng sức mạnh vật lý.

    Như vậy, muốn tiêu diệt cái thực thể nằm ở không gian khác đó, chi bằng hãy tiêu diệt toàn bộ cái không gian bao quanh nó. Giống như hủy diệt cả quả táo, thì bất kể hạt táo có nằm ở đâu bên trong đó, nó cũng sẽ đều bị tiêu diệt. Bởi vậy, nhánh thứ nhất của G - Project cho ra đời một loại quái vật bước ra từ trong giấc mơ của con người.

    Lượng tử hóa giấc mơ, thực thể hóa ảo tưởng.

    Sử dụng sóng não sinh ra từ giai đoạn ngủ sâu của nhân loại để định hình những phôi thai đầu tiên, kết hợp với công nghệ sinh học và lai ghép từ hàng trăm tế bào mãnh thú, cuối cùng tạo ra một vạn tám nghìn cái phôi thai không thuộc về thế giới này.

    Chúng không cần bất cứ dạng dinh dưỡng nào khác, chỉ ăn năng lượng sản sinh từ quá trình kiến tạo thế giới trong mơ của nhân loại. Nói cách khác, chúng thôn phệ năng lượng của chúa ẩn trong mỗi con người.

    Sinh vật ăn giấc mơ của nhân loại này được đặt tên là Knight Mare, chúng luôn đói, chúng luôn thèm khát những giấc mơ. Các phôi thai dần dần phát triển theo loại giấc mơ mà chúng thôn phệ.

    Phôi thai ăn giấc mơ của những kẻ tham tiền, phát triển nhanh nhất, trở thành Knight Mare đầu tiên được nhân loại biết đến dưới danh hiệu: Mèo chiêu tài. Với năng lực hóa vàng mọi thứ nó chạm vào.

    Kế tiếp là phôi thai ăn tín ngưỡng, nuốt chửng giấc mơ của những kẻ cuồng tôn giáo, tự định hình bản thân thành một sinh vật tám cánh trắng muốt, sở hữu năng lực điều khiển ánh sáng, được biết đến dưới danh hiệu: Thiên sứ.

    Trong vòng 20 năm, các Knight Mare lẩn khuất trong bóng tối, lén nút cắn nuốt năng lượng sinh ra từ các giấc mơ dần dần bước ra ngoài ánh sáng. Nhược điểm duy nhất của các Knight Mare là ngoại trừ những giấc mơ mà chúng thích ăn, tất cả những giấc mơ khác, bao gồm người sở hữu nó đều chỉ là rác rưởi chướng mắt. Bởi vậy con mèo chiêu tài gặp bất cứ kẻ nào không tham tiền nó sẽ giết. Thiên sứ gặp kẻ nào không phải tín đồ của nó cũng sẽ giết. Bởi vậy hai mươi năm sau khi được sinh ra, đã đủ trưởng thành, cũng tức là 3 năm trước, các Knight Mare bắt đầu tàn sát nhân loại một cách vô tội vạ.

    Số lượng giấc mơ chúng ăn được ngày càng tăng lên theo cấp số nhân, cũng theo đó, các mảnh vụn ý thức của chúa nằm trong nhân loại cũng ngày càng ít đi.

    Đây chính là nửa đầu của G - Project. Kế hoạch diệt thần.

    ...

    Các Knight Mare vốn không thuộc về thế giới này, bởi vậy thế giới nhận định chúng giống như một loại virus nằm trong các lỗ hổng vốn có của các thế giới.

    Hệ thống bảo vệ thế giới do chúa thiết lập có cách nhiệm tự cân bằng và hủy diệt những con virus không nằm trên quá trình tiến hóa chuẩn mực của nhân loại này. Nó thông qua Noah, trao cho loài người một dạng công nghệ mới để chống lại Knight Mare. Đó chính là hệ thống Nano Machine đầu tiên.

    Knight Mare càng mạnh mẽ, uy hiếp tới thế giới càng lớn thì công nghệ có được từ Noah lại càng nhiều. Cho đến khi Knight Mare phát triển tới cực hạn, liệu có phải tri thức Noah đưa ra cũng sẽ tương đương.

    Quá trình đánh cắp, hay đúng hơn là xin đểu tri thức của chúa này chính là phần đầu tiên trong quá trình tạo thần.

    Nếu như có thể sở hữu trí tuệ của chúa, đạt đến cảnh giới toàn tri, ta sẽ biết làm thế nào để trở thành toàn năng. Sau khi đã toàn năng, có thể dễ dàng trở thành toàn hiện.

    Toàn tri, toàn năng, toàn hiện, như vậy không phải đã có tư cách trở thành một vị chúa mới, thay cho người đã bị các Knight Mare kia ăn thịt rồi sao.

    Về việc sau khi các Knight Mare đã tiến hóa đến cực đại, như vậy địa bàn của chúng chắc chắn sẽ xung đột lẫn nhau, việc chúng tự tiêu diệt nhau chỉ là sớm muộn. Cho dù không chết hết, chỉ với vài mống ít ỏi còn sót lại, chúng cũng sẽ sớm chết vì không còn giấc mơ nào cung cấp dinh dưỡng cho nữa. Đây là một vòng tuần hoàn vô hại.

    Tuy nhiên, kế hoạch này có một nhược điểm, đó chính là thời gian. Thời gian để knight mare tiến hóa và phát triển đủ để khiến cho Noah đưa ra tri thức mới đối phó là quá lâu. Lâu hơn rất nhiều so với quãng thời gian mà người khởi xướng G - Project - cũng chính là tiến sĩ có thể chờ.

    Ông ta phải nghĩ cách khác.

    Một phương pháp nhanh hơn để sở hữu tri thức của chúa. Trước khi thời gian của ông ta hao hết.

    Nếu như tri thức chỉ có chúa mới được sở hữu, vậy thì tại sao ta không tạo ra một vị chúa giả để đánh lừa khả năng nhận chủ của nó !?

    Noah chỉ phục tùng chúa. Bất kể vị chúa đó là ai.

    Chỉ cần là đấng toàn năng thì nó sẽ nghe lệnh.

    Vậy thì ta sẽ tạo ra một đấng toàn năng.

    Trong giấc mơ.

    ...

    Giai đoạn hai của nửa sau G - Project, tạo ra những đứa trẻ có khả năng trở thành chúa bắt đầu được thực hiện. Lần lượt được chia làm ba thí nghiệm.

    Thí nghiệm thứ nhất, khiến cho một người hoàn toàn tuyệt vọng với thế giới thực, một lòng hướng tới thế giới ảo tưởng, khiến cho bọn họ sở hữu tinh thần lực vượt trội, đủ để phá vỡ mọi quy tắc và giới hạn trong những giấc mơ.

    Vật thí nghiệm là một đứa trẻ bình thường, được tiêm thuốc cường hóa từ nhỏ, cho nó sống trong núi cùng một giáo viên dạy kiếm thuật, khiến cho kiếm thuật trở thành toàn bộ thế giới của đứa bé. Rồi cho tới một ngày, phá hủy đôi tay của nó, phá hủy khả năng sử dụng kiếm của nó, khiến cho nó mất tất cả, trở thành một tồn tại không thể chấp nhận thế giới hiện thực và đặt toàn bộ hi vọng vào thế giới trong mơ.

    Thí nghiệm thất bại. Mục tiêu thí nghiệm không tạo được bất cứ thứ gì ngoài kiếm. Cho dù trong mơ, giấc mơ của cô ta cũng chỉ toàn về kiếm. Nói gì đến sáng tạo thế giới, giả danh chúa trong mơ để đánh lừa Noah.

    Mục tiêu được chuyển sang ứng dụng thí nghiệm Nano Machine, áp dụng vào chiến đấu cá nhân. Kết quả thu được rất khả quan. Đây cũng là thí nghiệm dự phòng để tận dụng triệt để sự đầu tư với mục tiêu.

    Thí nghiệm thứ hai được tiến hành song song cùng với thí nghiệm thứ nhất, cấy phôi thai giả vào một sản phụ sắp sinh. Phôi thai đã được cường hóa từ sớm, chú trọng phát triển mạng lưới thần kinh trung ương nửa thân trên hơn là thân thể. Kết quả tạo ra một đứa bé có sáu giác quan siêu nhạy, cùng với lượng tinh thần lực khổng lồ, đủ sức kiến tạo cả thế giới trong mơ, tất cả vật chất, cảnh quan, đất, gió, nước đều được tạo ra tỉ mỉ không khác gì thế giới thật, thậm chí cả sinh vật và con người.

    Thí nghiệm thứ hai có bước đầu vô cùng thành công. Tiến sĩ bắt đầu nâng cấp khả năng sáng tạo cho đứa bé được gọi là số 002 này, cung cấp cho nó vô số tư liệu hình ảnh lẫn lập thể để nó đưa vào thế giới trong mơ. Giúp trí tưởng tượng nó mở rộng, dần dần tiến tới cảnh giới hư không, nắm bắt tất cả, thấu triệt tất cả, có khả năng tạo ra tất cả từ hư vô. Thực sự đã tiếp cận sáng thế thần trong giấc mơ.

    Tuy nhiên thí nghiệm vẫn thất bại. Vì quá tập trung phát triển khả năng chịu đựng áp lực của bộ não, giúp cho mục tiêu luôn đạt trạng thái tỉnh ngay cả khi đã ngủ sâu, nửa thân dưới của mục tiêu hầu như không thể điều khiển được, hơn thế nữa, chỉ số EQ tụt xuống âm dần theo năm tháng và nhận thức có được. Nói cách khác, mục tiêu không có cảm xúc, cũng không thể hiểu được cảm xúc bình thường của nhân loại.

    Chúa - người luôn yêu thương mọi loài, là một thực thể có cảm xúc. Thứ sinh vật giả tạo có được quyền năng của chúa nhưng vô cảm, không thể trở thành chúa, và không thể đánh lừa Noah.

    Giống như thí nghiệm 001, mục tiêu được chuyển sang lớp hướng dẫn chiến đấu chống lại Knight Mare, tận lực giảm thiểu sự phá hoại của chủng loài này với nhân loại. Tránh lãng phí không cần thiết.

    Thí nghiệm cuối cùng, thí nghiệm số 003.

    Hoàn toàn được sinh ra trong ống nghiệm, với trị số cơ năng toàn cơ thể được gia cố gấp bốn lần người thường. Đảm bảo khả năng chịu tải cho bộ não trong một thời gian dài không cần nghỉ ngơi.

    Đặt giả thiết chúa cũng tiến hóa lên từ một người bình thường, vì vậy một loạt các ký ức giả được cấy vào đầu vật thí nghiệm số 003. Là một sinh viên đại học bình thường, có cha mẹ mất sớm trong một vụ tai nạn, hiện đang sống với một người dì... Nói cách khác, trước khi thí nghiệm bắt đầu vào ba tháng trước, mục tiêu có một tuần sống với ký ức giả như một người bình thường.

    Vật thí nghiệm ba tháng tuổi này được cấy vào đầu một lượng lớn nano machine, đóng vai trò máy truyền tín hiệu đến máy tính chủ nằm dưới căn cứ của tiến sĩ. Giúp cho hắn có được những tư liệu về toàn bộ thế giới. Khác với số 002 phải tự tạo ra cả thế giới trong đầu mình, thế giới của 003 được tạo ra nhờ quá trình giả lập của máy tính, sau đó thông qua nano machine được cấy vào não từ khi mới sinh để truyền thẳng vào giấc mơ của hắn, giảm đi đáng kể gánh nặng cho bộ não.

    Lấy ví dụ đơn giản, nếu hắn muốn tạo ra một khẩu súng, dù hắn không biết súng có cấu tạo như thế nào, nhưng chỉ cần hắn muốn tạo ra thứ như vậy, máy tính sẽ tạo ra mọi thứ thay cho hắn, từ nguyên lý, cho đến ngoại hình và động năng. Khiến cho hắn đạt tới cảnh giới muốn là được một cách giả tạo.

    Với sự giúp đỡ từ xa của máy tính và trải nghiệm cảm xúc của một tuần làm người bình thường, mục tiêu số 003 thực sự trở thành một vị chúa chân chính trong giấc mơ.

    Toàn tri, toàn năng, toàn hiện.

    Trở thành một tồn tại tuyệt đối một cách giả tạo.

    Thành công đánh lừa Noah - trí tuệ của thượng đế.

    ...

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý - Phản hồi
    Tacgiaviet. com
    Cộng đồng tác giả Việt Nam.

  8. Bài viết được 10 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    953116098,ComradeH,mcgh991,Miên Lý Tàng Châm,momo123,ngocnghechvn,phamquangdung,phungnamthien,Thạch Anh,Thiện Lương Ác Ma,
  9. #15
    Ngày tham gia
    Apr 2010
    Bài viết
    2,444
    Xu
    2,761

    Mặc định

    God In The Dream

    Giấc mơ thứ mười bốn

    Về những kẻ ích kỷ​...




    ...
    Số 003 kể xong một câu chuyện về lịch sử thế giới, về cuộc đời của tiến sĩ, cũng chính là câu chuyện về sự ra đời của bản thân khiến tất cả những người có khả năng nghe hiểu trong căn cứ đồng loạt chết lặng. Hắn cho mọi người thời gian tiêu hóa câu chuyện, bản thân đi đến một góc phòng, cầm lên một cái hộp kim loại hình vuông rồi rời khỏi phi thuyền, tiếp đó dọc theo hành lang rời khỏi phòng thí nghiệm, dần dần bước ra ngoài căn cứ.

    Chỉ vì một ý tưởng hư vô, khiến bảy mươi năm trời sống trong lo âu và sợ hãi. Không ai biết tiến sĩ làm đúng hay là sai. Nếu đổi lại là một người bình thường, không ai muốn trong mình mang theo một phần của cái thực thể vô định gọi là chúa kia làm gì cả. Hơn nữa nếu có một ngày chúa thức tỉnh, cả thế giới sẽ đều thống nhất dưới ý nguyện của một người, đây là điểm mà không có một quốc gia nào mong muốn. Từ điểm này mà xét, tiến sĩ có thể coi là người đầu tiên đặt nền móng cho nhân loại thoát khỏi chúa.

    Nhưng đổi lại, chính ông ta cũng muốn trở thành một tồn tại tuyệt đối như vậy, hơn nữa còn không do dự chút nào coi hai mươi tỉ nhân loại làm chất dinh dưỡng cho Knight Mare hoàn thành kế hoạch diệt thần. Ông ta chính là tội nhân thiên cổ.

    Số 003 bước ra khỏi tòa tháp cao ngất, vốn dĩ hắn muốn dùng thang máy tiến lên tầng thượng gặp mặt tiến sĩ, nhưng toàn bộ hệ thống điện đã hỏng rồi. Muốn lên phải dùng cách khác. Hắn đeo thiết bị điều khiển nano machine lên tai, thứ này được Noah giao cho hắn trước khi bị chính tay hắn phá hủy, lúc này trở thành vũ khí duy nhất hắn có thể sử dụng trong Thiên Đạo.

    Thiết bị kích hoạt. Xung quanh số 003 xuất hiện một làn sương mù màu bạc. Đây chính là nguyên hình trước khi tùy biến của các phân tử nano. Hắn vừa động ý niệm, lớp sương mù này nhanh chóng biến thành một tấm ván trượt, mặt dưới có hai ống phản lực, từ từ đẩy hắn bay lên như thang máy lên thẳng.

    "Vũ Yên Hồng, Garcia Maryline, hai người cũng giống như tôi, chỉ là một sản phẩm thí nghiệm trong kế hoạch tạo thần mà thôi. Tiếp theo làm thế nào tùy hai người đấy."

    Hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời dày đặc khí đen lượn lờ, u ám như cái tương lai của hắn và căn cứ này vậy. Bên trong hệ thống liên lạc giữa các máy điều khiển không hề có tiếng trả lời của số 001 và 002. Có lẽ họ còn chưa tiêu hóa nổi câu chuyện này. Hắn thở dài một tiếng rồi trực tiếp bay lên tòa tháp cao nhất, nơi tiến sĩ đang ngồi ở đó.

    Trên màn hình hiển thị bởi các nano machine giữa bầu trời thiên đạo, khuôn mặt tiến sĩ xám như tro tàn. Noah chết đi đã mang theo toàn bộ tâm huyết cũng như sinh mạng của ông ta. Trực tiếp biến bảy mươi năm trời vất vả trở thành vô nghĩa. Lúc này ông ta chỉ như một cái xác không hồn mà thôi.

    ...

    "Adam, bây giờ tính sao !? Mục tiêu đã bị giết, nhiệm vụ thất bại rồi."

    Sunghae lo lắng hỏi, cùng lúc, mấy người Takao cũng đã tỉnh lại, mơ mơ hồ hồ nghe được nửa cuối của câu chuyện, sắc mặt cả bọn tái mét. Nếu như không có những công nghệ nhận được từ Noah, vậy với số lượng Knight Mare trưởng thành tăng dần qua từng năm tháng, chỉ sợ nhân loại sắp xong rồi.

    Adam lúc này đã quấn được một lớp băng vải che đi lỗ thủng ở bụng, cũng chẳng khá hơn được là bao, máu vẫn cứ rịn ra đều đều. Hắn càng lúc càng yếu, khó khăn khò khè mấy hơi nói:

    "Không hẳn. Đã có bằng chứng Knight Mare được tạo ra từ Thiên đạo, cũng tức là những gì cấp trên suy luận hoàn toàn đúng. Tiến sĩ chắc chắn có một thứ công thức để khống chế Knight Mare, tìm ông ta, cho dù bổ đầu ông ta ra cũng phải lấy được thứ đó."

    ...

    Knight Mare là do tiến sĩ chế tạo, bản thân mình chỉ là một vật thí nghiệm. Hai tay của mình cũng do ông ta phế đi. Chuỗi tin tức này khiến Vũ Yên Hồng đang triền đấu với hai con quái vật trên không lảo đảo muốn rơi xuống. Mười hai thanh kiếm đã biến mất bảy thanh. Cô ta không còn cách nào tập trung được.

    "Tại sao..."

    Vậy tất cả đều là giả tạo. Sư phụ nói rằng mình được người nhặt dưới chân núi, vì thấy tư chất mình tốt nên mới dốc lòng truyền thụ toàn bộ sở học kiếm đạo của người. Sư phụ mình luôn tôn kính, tiến sĩ có công ơn tái sinh, vực mình dậy từ vực thẳm tuyệt vọng...

    "Hết thảy chỉ là trò đùa."

    Sự tồn tại của mình chỉ là một thí nghiệm không hơn không kém. Kiếm thuật mình luôn tự hào, kiếm thuật khiến mình đau khổ muốn chết đi sống lại khi không còn cách nào sử dụng, tất cả đều chỉ là vô nghĩa. Giá trị tồn tại của bản thân cũng chỉ dừng lại ở những dòng số liệu đánh giá lạnh lẽo trên giấy.

    "Câu chuyện như vậy..."

    Vũ Yên Hồng nghiến răng, tới mức bật máu. Đôi mắt cô ta cay nồng, vành mắt đỏ lên. Những hạt nước mắt nhỏ giọt như có như không bị khí áp mạnh mẽ trong quá trình di chuyển thổi bay, để lại những vệt lóng lánh. Chỉ một giây thất thần, một cái vòi từ sau lưng đánh tới, quất mạnh vào người cô ta, khiến nữ kiếm sĩ này bị đánh văng lên bầu trời, phun ra một ngụm máu lớn, đau đớn trong tâm hồn cũng như thể xác giống như xé rách sự cứng cỏi cuối cùng của cô ta. Sự phẫn nộ này khiến cho chỉ số tinh thần lực bộc phát mãnh liệt, giữa bầu trời phát ra âm thanh thống khổ.

    "Ai mà tin được chứ !?"

    Bầu trời bị xé toạc. Hàng trăm ngàn thanh kiếm từ hư không tổ hợp ra lơ lửng trên trời, mỗi thanh đều phát ra hàn khí lăng lệ. Vũ Yên Hồng bị đánh bay lên không mặc kệ đau đớn xoay người lại vung tay. Kiếm ảnh đầy trời rung lên rít gầm như bão tố, sau đó đồng loạt đánh xuống như mưa sao băng, để lại vô số vệt sáng mờ mờ cùng vô tận kiếm khí sinh ra từ quá trình bạo không.

    Hai con quái vật ở bên dưới cùng gầm lên, nhưng không phải vì phẫn nộ mà là sợ hãi. Kiếm võng khắp nơi, không còn cách nào cho chúng tránh né. Chật vật đỡ được một hai đường thì cả chục cả trăm đường khác đánh tới. Mỗi thanh kiếm bay qua đều mang theo một chút máu thịt.

    Chưa đầy ba mươi giây, hai sinh vật hung hãn này đã bị cắt ra thành trăm ngàn mảnh vụn, huyết vụ và thịt nát bay đầy trời cũng những tiếng rên thống khổ, không biết là của người hay thú.

    Vũ Yên Hồng lảo đảo bay xuống, thân thể bị đập trúng, dường như nội tạng đã bị đánh vỡ, bộ não cũng vì sử lý quá độ mà tổn thương nghiêm trọng. Cô ta muốn hôn mê đi, nhưng lại cắn răng tiếp tục nhắm về hướng đỉnh tháp bay tới.

    Có quá nhiều thứ muốn hỏi.

    Với tình trạng của cả mình và tiến sĩ, nếu không nói ngay lúc này, vĩnh viễn sẽ không bao giờ nói được.

    ...

    Cùng hướng tới đỉnh tháp còn có số 002 - Garcia Maryline, vốn dĩ cô ta còn đang bị con mèo chiêu tài truy đuổi gắt gao, nhưng một đòn vạn kiếm cùng giáng xuống như lưu tinh kia của Vũ Yên Hồng quá mạnh mẽ, khiến vài lưỡi kiếm khí giáng trúng cả Maryline lẫn con mèo chiêu tài.

    Maryline còn tốt, quanh người cô ta luôn có một lớp sương do phân tử Nano biến thành, giảm thiểu tối đa mọi sát thương, hơn nữa giác quan nhạy bén của Maryline cũng giúp cô ta chật vật tránh được mấy đường. Tuy mất chút máu nhưng không nguy đến tính mạng. Con mèo chiêu tài thì không may mắn thế, một chân của nó bị chặt văng đi.

    Mất đi một chân và ưu thế tốc độ, con mèo này nhanh chóng bị Maryline giải quyết.

    Đối với câu chuyện mà số 003 kể, Maryline không hề tỏ ra chút bất thường nào. Ánh mắt cô ta vẫn lãnh tĩnh, xem mọi chuyện như nước chảy mây trôi. Cô ta chỉ là đã hoàn thành xong việc, muốn trở về căn phòng kia mà thôi, cái xe lăn của cô ta vẫn còn ở đó.

    ...

    Số 003 cũng bị một đòn của Vũ Yên Hồng làm cho kinh ngạc. Không phải nói cô ta là sản phẩm thí nghiệm thất bại hay sao !? Không ngờ bộc phát lên lại dữ dội tới như vậy. Thấy cô gái này đã trọng thương còn lảo đảo muốn bay đến đây, hắn thật sự có chút bội phục.

    Số 003 nhảy xuống từ tấm ván, đạp tung cửa kính cường lực của căn phòng ba vách kính, nhẹ nhàng bước vào phòng. Tiến sĩ vẫn ngồi đó, đôi mắt vô thần thất lạc. Nhìn nhịp tim và hơi thở của ông ta, số 003 thật sự hoài nghi con người này có thể tự nín thở tới chết. Điều mà chưa nhân loại nào làm được.

    Hắn bước tới, đặt khẩu súng đã bắn vỡ đầu Noah lên bàn. Kéo cái ghế ngồi đối diện tiến sĩ, giống như lần đầu tiên gặp ông ta. Đang không biết nên nói gì, thì tiến sĩ đã ngẩng đầu lên mở lời trước:

    "Có một chuyện cậu hơi nhầm lẫn một chút."

    Hắn nhìn tiến sĩ có chút thương cảm. Ông ta chẳng bận tâm, nói tiếp:

    "Ta không hề coi cậu là vật thí nghiệm, vì cậu chính là con trai ta !"

    "Tế bào của cậu, mẫu DNA đều lấy từ người con trai đã chết trước đây của ta. Toàn bộ kinh nghiệm sống cậu có được trong hai mươi năm cũng là của nó, có thể nói, ngoại trừ phần ký ức bị chỉnh sửa, tính cách, sở thích và sự ngạo mạn bất tuân của cậu đều giống hệt nó. Hai người hoàn toàn là một. Cậu chính là thành tựu lớn nhất của ta. Vượt qua mọi quy tắc thế giới, ta đã đem một người chết trở về bên mình."

    Hắn cười nhạt nói:

    "Ông đem anh ta trở về để biến thành tôi như bây giờ !? Một kẻ mất hết hi vọng sống, chỉ muốn tự hủy hoại !?"

    "Đối với ta, đấy là một món quà."

    "Trước đây ta đã không tặng cho nó được một món quà nào ra hồn. Chỉ toàn tâm toàn ý nghiên cứu những thứ có được từ Noah. Bởi vậy lần này, ta phải chuẩn bị cho nó một món quà thật lớn để bù đắp tất cả. Quyền năng của thượng đế, chính là món quà lớn nhất ta có thể chuẩn bị cho nó. Chỉ không nghĩ tới....Haha..."

    Tiến sĩ cười chua chát:

    "Kết cục lại trở thành như vậy."

    Hắn lắc đầu nói:

    "Đừng ngụy biện nữa, như vậy cũng chẳng làm ông vĩ đại lên tý nào đâu. Có lẽ ông và tôi đúng là cha con. Chúng ta cùng là một loại người. Vô cùng ích kỷ. Tôi vì ba tháng trời chết tiệt mà ông ban cho nên muốn hủy hoại ông bất chấp lý lẽ thế nào. Bất kể ông làm đúng, hay tôi làm sai, tôi đều muốn hủy hoại ông, vì tôi thấy ông đáng ghét. Tôi chính là dạng ích kỷ như vậy, chỉ cần bản thân thấy thoải mái là được. Ông vì thỏa mãn cái tư tưởng hoàn hảo nhảm nhí của mình, cưỡng ép con trai nhận lấy thứ mà nó không hề mong muốn. Cũng vì tri thức của thương đế, mà nhốt một đứa bé gái vào khoang dinh dưỡng bảy mươi năm liền, không hề cho nó chút quyền làm người nào, nếu không nó cũng không phát tán thông tin của Thiên đạo ra bên ngoài, kéo tới một đám đặc công và ba con thú dữ kia như vậy."

    "Cái sự ích kỷ của ông có cần thêm dẫn chứng nào nữa không !? Số 001 và 002 là đủ rồi chứ !? Cho dù là tôi, ông có bao giờ nghĩ xem thứ sinh mạng mới ba tháng tuổi đã phải trải qua mấy trăm cuộc đời như tôi có mong muốn được sinh ra trên đời này không hay chưa !? Ông hoàn toàn không để ý tới cảm nhận của bất cứ kẻ nào. Cho dù là Noah, dù nó đã ở bên ông bảy mươi năm trời, ông chưa một lần nào nhận ra, nó cũng muốn tự do, nó cũng muốn bước ra khỏi cái lồng hợp kim ông tàn nhẫn ngâm nó vào suốt cuộc đời mình."

    "Nói tóm lại, ông chết là đáng đời rồi."

    Hắn nheo mắt nói, không để ý hai hàng nước mắt của mình đã chảy dài trên má.

    "Cho những người đã chết và chút tinh thần công lý đáng thương vừa dấy lên trong tôi, tự xử đi."

    Tiến sĩ há hốc mồm không nói lên lời. Vậy ra đám đặc công này là do Noah gọi đến, với mục đích đánh lạc hướng nhằm ông ta và số 001,002 để nó có thể gọi 003 tới giải thoát cho mình !? Ông ta chưa từng nghĩ tới, một khối tri thức như Noah lại có thể có tư duy như vậy...

    Tại sao nó chưa một lần nào nói với ta !?

    Không, cho dù nó nói với mình... mình liệu sẽ thả nó ra ngoài chăng !?

    Không thể nào, với khối tri thức có thể thay đổi định mênh của nhân loại như Noah, chắc chắn mình sẽ nắm chặt trong tay.

    Căn cứ này không có bất cứ ai khác ngoài số 001, 002 và ông ta. Tất cả đều là người máy tự động, mục đích không phải là để cho Noah không thể tiếp xúc với nhân loại nào khác hay sao !? Cho dù là số 001 và 002 cũng không thể giao tiếp với Noah, không cách nào phát hiện sự tồn tại của nó, nhưng ông ta vẫn sợ một ngày nào đấy, có một người khác ngoài ông ta có thể giao tiếp với Noah xuất hiện, vậy nên Thiên đạo này được xây lên với thành lũy vững chắc, thiết bị tự động hỏa lưc cao nhất thế giới, chỉ để ngăn chặn điều đó xảy ra.

    Nhưng ông ta không tính tới, con trai mình, mang tế bào và ADN của mình, cũng có thể giao tiếp với Noah đấy.

    Phải rồi, làm sao mà tính tới được chứ.

    Ông ta đã nghĩ cho bản thân quá lâu rồi, không thể nghĩ tới bất cứ thứ gì khác nữa.

    "Hahaha..."

    Tiến sĩ cười thê thảm nhấc khẩu súng lên, chĩa nó vào thái dương của mình, bóp cò.

    ...

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý - Phản hồi
    Tacgiaviet. com
    Cộng đồng tác giả Việt Nam.

    ---QC---


  10. Bài viết được 7 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    953116098,ComradeH,mcgh991,ngocnghechvn,phamquangdung,phungnamthien,Thiện Lương Ác Ma,
Trang 3 của 4 Đầu tiênĐầu tiên 1234 CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status