TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 2 của 27 Đầu tiênĐầu tiên 123412 ... CuốiCuối
Kết quả 6 đến 10 của 135

Chủ đề: ***Đế Bá - Yếm Bút Tiêu Sinh*** (Boooooom!)

  1. #6
    Ngày tham gia
    Dec 2007
    Đang ở
    Nhóm dịch TOÀN CAO THỦ
    Bài viết
    6,510
    Xu
    11,485

    Mặc định

    Đế Bá

    Tác giả: Yếm Bút Tiêu Sinh

    Chương 2: Tam Quỷ Gia (hạ)
    Dịch: Huyết Long
    Biên dịch: vietstars
    Biên tập: Cựu Mộng Như Yên


    Chương 2: Tam Quỷ Gia (hạ)






    Lý Thất Dạ nhớ lại quãng thời gian đó, khi mà thời đại Cổ Minh kết thúc và thời đại Chư Đế mới bắt đầu, hồn phách của hắn vẫn bị vây hãm trong cơ thể Âm Nha. Đó cũng là khoảng thời gian hắn tạm thời thoát khỏi khống chế của Tiên Ma Động sau bao năm tháng đằng đẵng không ngừng cố gắng.

    Hồi đó cũng là lúc hắn gặp được Minh Nhân Tiên đế, nói chính xác hơn, lúc đó Minh Nhân Tiên đế vẫn chỉ là một thanh niên đam mê tập võ không hiểu gì về Đại đạo.

    Khoảng cách từ lúc Lý Thất Dạ hắn dẫn Minh Nhân Tiên Đế bước vào thế giới tu sĩ này cho tới bây giờ đã là hàng ngàn vạn năm, bao nhiêu thế hệ cường giả vô địch đã xuất hiện rồi lại biến mất giữa biển thời gian mờ mịt.

    Khi vô tình liếc thấy một cây gậy gỗ đen nhánh như than nằm trên bàn thờ bập bùng khói lửa cạnh pho tượng, Lý Thất Dạ không kiềm được lòng khẽ mỉm cười. Hắn thật không ngờ sau bao nhiêu tháng năm mà cây gậy gỗ vẫn còn đó.

    Hắn đã từng dùng nó đánh cho đám nhóc con hăng hái kia đau đớn gào khóc kêu cha gọi mẹ.

    Cũng lúc này, sáu trưởng lão của Tẩy Nhan Cổ Phái đã tụ họp đầy đủ, bọn họ tuy đã già, nhưng huyết khí vẫn bừng bừng như cầu vồng, hào quang sáng rực quanh thân.

    Mặc dù Tẩy Nhan Cổ Phái đã xuống dốc, nhưng nó vẫn là Đế Thống Tiên Môn. Nếu các trưởng lão của Tẩy Nhan Cổ Phái chấp nhận thụ phong của Bảo Thánh thượng quốc, bọn họ đều được ban danh Hào Hùng.

    Sáu trưởng lão nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, còn hắn thì vẫn ung dung ngồi, không thèm để ý đến ánh mắt soi mói cũng như khí thế kinh người của bọn họ.

    - Tẩy Nhan Cổ lệnh đâu?
    Rốt cuộc, Đại trưởng lão trầm giọng hỏi. Tẩy Nhan Cổ lệnh rất quan trọng vì nó là vật mà Minh Nhân Tiên đế tổ sư của Tẩy Nhan Cổ Phái để lại.

    Lý Thất Dạ chậm rãi xòe tay đưa ra một tấm lệnh bài có phong cách cổ xưa. Hắn rất ngạc nhiên khi Tam Quỷ Gia đưa hắn đến thành trấn dưới chân núi của Tẩy Nhan Cổ Phái đã chui ngay vào Thúy Hồng Lâu.

    Tam Quỷ Gia trước khi rời đi tiện tay ném cho Lý Thất Dạ một tấm lệnh bài. Lý Thất Dạ cũng thật không ngờ Tam Quỷ Gia lại có được Tẩy Nhan Cổ lệnh.

    Vào lúc xa xưa đó, Lý Thất Dạ vẫn còn bị vây khốn trong Âm Nha, khi Minh Nhân Tiên đế gánh chịu thiên mệnh liền đưa cho hắn ba miếng Tẩy Nhan Cổ lệnh. Về sau, Lý Thất Dạ lại ban tặng ba tấm cổ lệnh này cho những người khác.

    Trăm ngàn vạn năm trôi qua, lòng Lý Thất Dạ cảm khái vạn phần khi nhìn thấy tấm cổ lệnh này. Vốn dĩ năm tháng đó hắn không cần nó, vậy mà hôm nay lại phải dùng đến.

    Sáu đại trưởng lão thay nhau cầm Tẩy Nhan Cổ lệnh nhìn qua một lần, sau khi xác nhận vật này chính là hàng thật giá thật, bọn họ không kiềm được lòng đưa mắt nhìn nhau dò hỏi ý kiến.

    Thực ra, Tẩy Nhan Cổ phái vẫn muốn thu hồi cổ lệnh này từ lâu, nhưng dù họ có dùng bất kỳ phương pháp nào đi nữa cũng không đoạt được nó từ trong tay Tam Quỷ Gia, bởi vì Tam Quỷ Gia biết tấm cổ lệnh này tương đương với một miếng Hộ thân phù của hắn, nên một mực gìn giữ không chịu trả lại cho Tẩy Nhan Cổ phái. Nhưng không ai ngờ rằng Tam Quỷ Gia lại đem tấm cổ lệnh này tặng cho một kẻ phàm nhân không có bất cứ danh tiếng gì.

    - Vậy Tam Quỷ Gia đâu?
    Đại trưởng lão lạnh lùng hỏi tiếp. Ông ta thực sự không ưa gì vị Tam Quỷ Gia tiêu tiền tốt, khoác lác tốt, chơi gái cũng tốt này, mặc kệ hắn có là con riêng của vị chưởng môn nào đó đi nữa.

    - Hắn đi Thúy Hồng Lâu rồi.
    Lý Thất Dạ bình tĩnh trả lời.

    Nghe Lý Thất Dạ trả lời mà mặt của sáu vị trưởng lão đều đanh lại. Mặc dù trong lòng họ chẳng ưa thích gì Tam Quỷ Gia, nhưng dù sao đi nữa hắn cũng đường đường chính chính là người của Tẩy Nhan Cổ Phái. Bọn họ đương nhiên biết chỗ mà Tam Quỷ Gia vào là nơi nào, Thúy Hồng Lâu là thanh lâu lớn và nổi danh nhất trong vòng nghìn dặm dưới chân núi.

    Mà Tam Quỷ Gia cũng không phải lần đầu mới đi dạo Thúy Hồng Lâu. Sáu trưởng lão hậm hực trong lòng không biết phát tiết ra ngoài như thế nào nữa, họ chỉ thầm ước Tẩy Nhan Cổ Phái thực không có một khách làng chơi danh tiếng như vậy làm đệ tử.

    - Ngươi có yêu cầu gì?
    Một vị trưởng lão khác lên tiếng hỏi. Bọn họ không biết Lý Thất Dạ đã dùng biện pháp gì khiến cho Tam Quỷ Gia đem cổ lệnh tặng cho hắn, nhưng sự thật vẫn là sự thật, mà miếng Tẩy Nhan Cổ lệnh trước mặt này tuyệt đối cũng không phải là đồ giả.

    - Ta nghe nói vị trí thủ tịch đại đệ tử của Tẩy Nhan Cổ Phái còn trống, hơn nữa Tam Quỷ Gia cũng hết sức đề cử, cho nên ta muốn vị trí này.
    Lý Thất Dạ chậm rãi trả lời.

    Nghe hắn nói như vậy, sắc mặt của sáu vị trưởng lão đen lại, cái tên khốn kiếp khách làng chơi Tam Quỷ Gia kia có tư cách gì mà đề cử nhân tuyển cho vị trí thủ tịch đại đệ tử của Tẩy Nhan Cổ Phái chứ. Vị trí này vô cùng quan trọng, Tẩy Nhan Cổ Phái phải cẩn thận chọn lựa sàng lọc, bằng không đã có người ngồi lên vị trí này rồi.

    - Ngươi chớ lấy thủ tịch đại đệ tử ra làm trò đùa!
    Một vị trưởng lão lạnh lùng nói.

    - Ta biết chứ.
    Lý Thất Dạ vẫn bình tĩnh nói:
    - Nhưng người cầm Tẩy Nhan Cổ lệnh có thể yêu cầu các ngươi bất cứ việc gì, đây là quy định mà tổ sư Minh Nhân Tiên đế của các ngươi đã lập ra.

    - Nói không chừng ngươi đã dùng thủ đoạn xấu để đoạt lấy tấm cổ lệnh này.
    Đại trưởng lão chen vào một câu đầy uy hiếp. Vị trí thủ tịch đệ tử này đâu có thể đùa giỡn, thích thì ban tặng được đâu.

    Lý Thất Dạ không sợ hãi gì, ung dung nói tiếp:
    - Ta hiểu, chư vị trưởng lão sợ ta dùng quỷ kế cưỡng đoạt nó từ tay của Tam Quỷ Gia. Nếu như chư vị trưởng lão không tin, có thể phái người đi Thúy Hồng Lâu dò hỏi đúng sai.

    Mặc dù sắc mặt sáu vị trưởng lão đều tối sầm khi nghe tới ba chữ “Thúy Hồng Lâu”, nhưng họ vẫn đành phải phái đệ tử đi kiểm chứng sự thật.

    Một lúc sau, đệ tử được phái đi Thúy Hồng Lâu quay trở lại xác nhận việc Tam Quỷ Gia tự nguyện tặng Tẩy Nhan Cổ lệnh cho Lý Thất Dạ là sự thực. Tất nhiên vị đệ tử này cũng cố gắng giảm bớt những thông tin liên quan đến việc gái gú khoái hoạt của Tam Quỷ Gia ở Thúy Hồng Lâu, bằng không thì sắc mặt của sáu vị trưởng lão sẽ trở nên cực kì khó coi.

    Mặc dù sáu vị trưởng lão không tình nguyện thừa nhận tấm cổ lệnh trong tay Lý Thất Dạ, nhưng họ không thể làm trái với tổ huấn. Tẩy Nhan Cổ Phái dù thế nào đi nữa cũng là Đế Thống Tiên Môn, cho dù nó đã xuống dốc bọn họ cũng không thể phá hủy danh tiếng tổ tiên để lại này.

    - Mời Bản Tướng Kính ra!
    Không còn cách nào khác, Đại trưởng lão đành phải truyền lời xuống.

    Môn hạ đệ tử nhanh chóng mang Bản Tướng Kính ra chiếu lên người Lý Thất Dạ. Bất kỳ một phàm nhân nào muốn bái nhập tông môn để tu đạo đều phải bị Bản Tướng Kính chiếu lên. Kính này dùng để kiểm tra thể chất, thọ luân và mệnh cung.

    Trong Bản Tướng Kính lúc này hiện ra bóng dáng mông lung mờ ảo của Lý Thất Dạ, tựa như một ánh nến le lói có thể tắt bất cứ lúc nào. Ở phía sau đầu của bóng dáng đó có một vầng huyết quang mờ ảo, trên đầu cũng lập lòe phát sáng, nhưng hai luồng sáng này vô cùng yếu ớt mỏng manh.

    - Thể chất là phàm thể, thọ luân là phàm luân, mệnh cung là phàm mệnh.
    Cuối cùng, đệ tử lãnh trách nhiệm kiểm tra thể chất của Lý Thất Dạ cũng bẩm báo lên.

    Bất cứ người nào đều có thể chất, thọ luân và mệnh cung. Thể chất ảnh hưởng trực tiếp đến độ mạnh yếu của thân thể, thọ luân thì chi phối độ dài ngắn của tuổi thọ, mệnh cung lại xác định thiên phú tốt hay xấu.

    Mà Lý Thất Dạ với phàm thể, phàm luân, phàm mệnh lại khiến cho sáu vị trưởng lão lặng câm không biết nói sao nữa. Một kẻ vô cùng bình thường như này thì trên thế gian không thiếu, họ chỉ cần tiện tay cũng vớt được về hàng tá đệ tử như vậy.

    - Muốn làm thủ tịch đại đệ tử của Tẩy Nhan Cổ Phái thì chí ít ngươi cũng phải có Tiên Thiên thân thể, chứ đừng nói tới Hoàng thể, Thánh thể, mà thọ luân của ngươi cũng phải tương đương như vậy. Thực lực của ngươi không thích hợp với vị trí này.
    Đại trưởng lão thẳng thừng từ chối.

    - Ta đều biết.
    Lý Thất Dạ cũng chẳng suy nghĩ gì nhiều, ung dung nói luôn:
    - Nhưng ta vẫn muốn trở thành thủ tịch đại đệ tử.

    - Ngươi…
    Nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, sáu vị trưởng lão vô cùng tức giận, người như tiểu tử này muốn làm đệ tử bình thường của Tẩy Nhan Cổ Phái còn không được huống hồ lại muốn trở thành thủ tịch đại đệ tử? Yêu cầu như vậy khiến cho bọn họ cực kỳ căm tức.

    - Ta tin rằng hậu nhân của Minh Nhân Tiên đế sẽ không vi phạm tổ huấn, khi sư diệt tổ.
    Lý Thất Dạ vừa lắc lắc Tẩy Nhan Cổ lệnh vừa chậm rãi nói:
    - Nếu như tấm lệnh này rơi vào tay người khác, hậu quả thực khó tưởng tượng nổi.

    Nghe hắn nói mà sắc mặt của sáu vị trưởng lão cứng lại. Đại trưởng lão lạnh lùng nói:
    - Cho dù có xảy ra chuyện như vậy đi nữa, người nào muốn làm thủ tịch đại đệ tử của Tẩy Nhan Cổ phái đều phải trải qua điều tra toàn diện, từ xuất thân cho đến bối cảnh, bằng không, hắn cũng không thể làm thủ tịch đại đệ tử được.

    - Cái này là chuyện của các ngươi.
    Lý Thất Dạ vừa nhìn sáu vị trưởng lão vừa nói:
    - Nếu như các ngươi cho rằng có môn phái khác để ta đến học trộm Tiên đế truyền thừa của Tẩy Nhan Cổ phái thì ta chỉ cần trực tiếp dùng tấm cổ lệnh này yêu cầu là được, cần gì phải đòi hỏi làm đại đệ tử làm gì. Các ngươi hiểu rõ hơn ai hết uy lực của tấm cổ lệnh này, sẽ chẳng khó khăn gì nếu ta muốn dùng nó hại Tẩy Nhan Cổ Phái cả.

    Lời nói của Lý Thất Dạ khiến cho sáu trưởng lão không khỏi liếc mắt nhìn nhau, tuy rằngcó chút phân vân, nhưng trong lòng của bọn họ vẫn không hoàn toàn tin tưởng Lý Thất Dạ.

    - Hắn nói cũng không phải không có lý.
    Hùng trưởng lão, một trong số sáu vị trưởng lão ở đây, trầm ngâm nói:
    - Nếu như Tẩy Nhan Cổ lệnh cứ trôi nổi mãi bên ngoài, đó chẳng phải là một tai họa ngầm cho môn phái chúng ta sao. Người cầm tấm cổ lệnh này đến yêu cầu, chúng ta không có cách nào cự tuyệt. Hay là chúng ta cứ quyết định đáp ứng yêu cầu của hắn đi.

    - Hừ….việc này không thể đùa giỡn!
    Đại trưởng lão lạnh lùng đáp lời.

    - Từ xưa đến nay, thủ tịch đại đệ tử đều là đệ tử thân truyền của chưởng môn. Cho dù có chấp nhận hay không đi nữa, chúng ta cứ hỏi thoáng qua một chút ý tứ của chưởng môn rồi quyết định sau cũng không muộn.
    Một vị trưởng lão khác trầm ngâm nói.

    - Cũng có lý, dù sao đi nữa thì đại đệ tử cũng là đệ tử thân truyền của chưởng môn.
    Các trưởng lão còn lại cũng hùa theo ủng hộ.

    - Gửi thư cho chưởng môn.
    Sau khi sáu trưởng lão thương lượng xong, Đại trưởng lão lập tức ra lệnh.

    Thư tín vừa mới gửi cho chưởng môn Tô Ung Hoàng được một lúc, sáu vị trưởng lão đã nhanh chóng nhận được hồi âm. Mà câu trả lời của chưởng môn đồng ý chấp nhận Lý Thất Dạ làm thủ tịch đệ tử khiến cho bọn họ ngạc nhiên đến sững người.

    - Thật là hoang đường! Chưởng môn cũng quá hồ đồ rồi!
    Đại trưởng lão đọc đi đọc lại thư trả lời của chưởng môn đến ba lần, xác định mình không nhìn lầm, ông ta bực tức quát ầm lên.

    - Cổ huynh, nếu chưởng môn đã đồng ý, chúng ta còn có thể bàn tán gì nữa đây? Dù sao đại đệ tử cũng là đệ tử thân truyền của chưởng môn, quyền quyết định cũng nằm trong tay chưởng môn.
    Hùng trưởng lão mở lời khuyên can.

    - Chưởng môn quyết định quá hồ đồ đây mà.
    Có trưởng lão khác cũng lắc đầu thở dài.

    Hùng trưởng lão cười khổ:
    - Không như vậy chúng ta còn biện pháp nào nữa? Nói cho cùng việc chúng ta có thể thu hồi lại Tẩy Nhan Cổ lệnh cũng đã là một đại công đức rồi.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Hãy nhấn vào nút thanks, vì chúng ta cảm ơn trước hết chính là công lao, cống hiến và hăng hái bỏ sức lực + thời gian ra dịch thuật "free" để độc giả có cái đọc "free". Nếu bạn đã ngó qua và đọc thì tại sao không nhấn nút thanks chứ!

    Mọi góp ý, báo lỗi xin vào đây: http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=115686

    Thảo luận xin vào đây: http://www.tangthuvien.vn/forum/show...5#post19111535

    Lần sửa cuối bởi vietstars, ngày 27-03-2015 lúc 06:32.
    ---QC---
    Đế Bá được dịch bởi Nhóm Dịch Toàn Cao Thủ! Đăng tại box truyện dịch Tàng Thư Viện Truyện hay!
    Hidden Content Hidden Content Hidden Content


  2. Bài viết được 151 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    21302766,aaaaza,Aljb0b0,AndyHuang,annguyen1703,ao anh,aolong,apovt89,aries0504,A_A,b1209049,bagggggggg,benredep,bigcat0227,Blue_planet,bradrangon,butkhoe,cangtran93,Cựu Mộng Như Yên,chl10808,Con Chuột,cuongchien78,cuonglong,darkcloud,Darkpinces,Dark_wirad,dart,dau_dat,diepnguyen,dochimanh,doivotan15,ducke,duy_dt12,EmHot,Everest,faust11,freejack,getbackerslc,ginggeng,Golliah,guiliano,haimuoi,haoyun,hieudtd,hkda,hoanghungcz,honthu,hotfam501,huyquoc52,ice_tea,jindo,kangkeo,kelxxx,Kenji,khangnguyen,khuccui,kiemthexnxx,kieuoanh008,kit9x,kkk3k,kothe,lacquy1234,lamanhhoang,Lana,langtu11a2,Lâm_Lôi,lieutontrung,longhang,Longinus,longtth,lschemhet,LucasTran,luffie,lybietcau,lythaihao2002,machu,makete,manhmo,Mèo Già Trụi Lông,Miên Lý Tàng Châm,Mongdaonhan,mysexylove50,nam_god,ngututu123,nguyenduy1k,nhbinhdbp,nhiduonggia,NNNN,nsguyenan,odin,paparocky,peheosua,pepepepe1994,phachle,phantanphat,phiêu!,philiet,pokemon123nam,qtdevil,quan_gnc,Reaper,regicide,Riddles,rockh911,romolus82,rukuru,saiyanvnb,sashimi,sasuketaki02,scorpio_29th,shane92,shigo,Spaghetti,sucobaco,sunshine,th3ngng0c,thaiduongdhd,thanchetkaka,thanchit123,ThanhHoai,thanhmm,thông thiên,Thiên Lôi,thienvanlong123,ThTung,Tiêu Dao Nhân,Tiêu Viễn Sơn,Tiếu hồng trần,Tiếu Thương Thiên,TongThu,tramvan,trubatgioi_2000,trumpy,ttibbti,tuanvulc23,tuyetmai44442,v9anhtuan,vannhan_qng,VietStar1711,vinhtran,vivid,vn1206,whyttt,withyou10,Yuky Chan,zanrzij1979,zaomolin,zap1412,Zerulos,[STFU],Đình Tống,
  3. #7
    Tiếu hồng trần's Avatar
    Tiếu hồng trần Đang Ngoại tuyến Một giấc hồng trần
    Tiếu ngạo nhân gian
    Tiếu TiếuI'm a Gunner forever
    Thi Sĩ
    Moderator
    Ngày tham gia
    Mar 2013
    Đang ở
    Thính vũ hiên
    Bài viết
    7,833
    Xu
    135,862

    Mặc định

    Đế Bá
    Tác giả: Yếm Bút Tiêu Sinh

    Chương 3: Tẩy Nhan Cổ Phái (thượng)

    Dịch: Huyết Long
    Biên dịch: vietstars
    Biên tập: Cựu Mộng Như Yên





    - Ba ngày sau, lúc bái tổ xong ngươi sẽ chính thức là thủ tịch đại đệ tử của Tẩy Nhan Cổ phái.
    Đại trưởng lão vô cùng bất mãn, hằn giọng nói.

    Còn Lý Thất Dạ vẫn ngồi ung dung, không một chút kinh ngạc, hắn chỉ cười cười lên tiếng:
    - Ta làm thủ tịch đại đệ tử hẳn cũng nên có một hai món binh khí phòng thân chứ nhỉ!

    Thấy Lý Thất Dạ ứng đối một cách bình tĩnh, sáu vị trưởng lão đều cảm thấy kỳ quái. Dù sao đi nữa thì tiểu tử này cũng chỉ mới mười ba tuổi, nhưng hành động của hắn lại trấn định nhàn nhã như chúa tể một phương, có thể khống chế hết thảy. Một phàm nhân như hắn có thể có khí phách lớn như vậy từ đâu được chứ?

    Đại trưởng lão liếc nhìn Lý Thất Dạ một cái, lắc đầu trả lời:
    - Mặc dù chúng ta công nhận ngươi là thủ tịch đại đệ tử, nhưng chỉ có thể cho ngươi binh khí bình thường thôi, còn bảo vật gì đó chưa tới lượt ngươi được dùng. Nếu ngươi muốn nhận được bảo khí cường đại hoặc Tiên đế công pháp thì nhất định ngươi phải có đóng góp theo đúng môn quy của Tẩy Nhan Cổ phái mới được.

    Lý Thất Dạ khẽ nhếch môi cười, hắn vốn chẳng để tâm đến Tiên đế công pháp, tuyệt thế cổ thuật hay cổ vật gì gì, thứ hắn muốn chính là cây gậy gỗ đen nhánh nằm ở bàn thờ kia. Đưa mắt nhìn về phía cây gậy gỗ, Lý Thất Dạ tiếp:
    - Được rồi, vậy ta muốn cây gậy gỗ kia?

    - Cây gậy gỗ kia?
    Nghe xong yêu cầu của Lý Thất Dạ, sáu vị trưởng lão ngây người thốt lên.

    Cây gậy gỗ đó vốn chỉ được dùng để bới tro tàn lúc hóa vàng mã tế tự Tổ sư của Tẩy Nhan Cổ phái mà thôi. Nó dường như vẫn luôn nằm ở đó và chẳng có mấy người hứng thú dùng đến.

    Vốn dĩ các vị trưởng lão còn tưởng rằng Lý Thất Dạ sẽ lợi dụng thân phận mới đòi hỏi bảo vật hoặc đế thuật gì đó, nào ngờ hắn lại chỉ muốn một cây gậy gỗ. Yêu cầu này thực sự nằm ngoài dự liệu của bọn họ.

    Lý Thất Dạ khoan thai nói:
    - Nếu như ta đã là thủ tịch đại đệ tử của Tẩy Nhan Cổ Phái, vậy địa vị và thân phận của ta đều đáng được tôn trọng. Cây gậy gỗ này nằm ở trong đại điện, mà đại điện này lại là tổ điện của Tẩy Nhan Cổ phái, các vật ở đây đều rất có ý nghĩa. Có thể nói, cây gậy gỗ này có thể đại biểu cho quyền uy của Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta, cho nên nó rất hợp với thân phận thủ tịch đại đệ tử của ta…

    Nhìn Lý Thất Dạ nói không ngừng một tràng dài toàn là đạo lý, sáu vị trưởng lão ngẩn người trong giây lát. Bọn họ thầm nghĩ, tiểu tử ngu ngốc này và cái tên khốn kiếp khách làng chơi Tam Quỷ Gia kia đúng là một đôi ngưu tầm ngưu, mã tầm mã.

    - Được, ban cho ngươi cây gậy gỗ kia.
    Đại trưởng lão không kiên nhẫn được nữa, lên tiếng cắt đứt lời của Lý Thất Dạ. Đối với ông ta, vật này chỉ là một cây gậy khều tro bình thường mà thôi, tặng Lý Thất Dạ sớm cho rồi để khỏi phải nghe hắn lải nhải nữa.

    - Đa tạ trưởng lão ban tặng.
    Lý Thất Dạ huyên thuyên như vậy cũng chỉ để chờ lời này của Đại trưởng lão, miệng còn đang cảm tạ mà tay đã vội nắm lấy cây gậy gỗ kia cài vào bên hông. Động tác của hắn ở trong mắt sáu vị trưởng lão chẳng khác gì một hành động vô cùng ngu ngốc.

    - Hoài Nhân, ngươi dẫn hắn đi nghỉ ngơi!
    Cuối cùng một vị trưởng lão không kiên nhẫn nổi nữa, lớn tiếng phân phó đệ tử đưa Lý Thất Dạ rời đi.

    Đối với sáu vị trưởng lão thì sự tình hôm nay quả thực khiến họ bực bội khôn cùng, một phế vật lại có thể trở thành thủ tịch đại đệ tử của Tẩy Nhan Cổ phái. Mặc dù Tây Nhan Cổ phái đã không còn huy hoàng như xưa, nhưng cũng chưa bệ rạc tới mức để cho một phế vật ngu ngốc làm thủ tịch.

    Lý Thất Dạ được tên đệ tử kia dẫn lên một ngọn núi đơn độc, ngọn núi này cũng không nhỏ, ở đỉnh núi có một tòa tiểu viện dựng trên một mảnh đất rộng mười mẫu. (Mẫu, mười sào là một mẫu (3600 thước vuông tây là một mẫu)

    Tòa tiểu viện xem ra bị bỏ hoang đã lâu, không có ai đến tu sửa, xung quanh cỏ dại mọc um tùm. Còn ngọn núi cũng ở một vị trí khá vắng vẻ cô độc, nhưng nói gì thì nói nó vẫn nằm trong lãnh thổ của Tẩy Nhan Cổ phái.

    Đẩy cửa tiểu viện đi vào, người đệ tử này liền nói:
    - Sư đệ, không, sư huynh, nơi này về sau là nơi ở của ngươi.
    Hắn vừa nói được hai từ đầu đã nhanh chóng sửa lại xưng hô.

    Nếu tính về thời gian nhập môn thì Lý Thất Dạ không thể so được với hắn, nhưng Lý Thất Dạ đã thành thủ tịch đại đệ tử, theo bối phận mà nói, tất cả các đệ tử đời thứ ba dù già hay trẻ đều phải gọi Lý Thất Dạ là sư huynh.

    Lý Thất Dạ thoáng liếc qua vị đệ tử nhanh mồm nhanh miệng này, tiện thể đưa mắt nhìn xung quanh, gật gù nói:
    - Ngọn núi cô độc nằm phía xa này cũng là một nơi ở tốt.

    - Hơn nữa cũng đúng với cái tên Cô Phong của nó.
    Vị đệ tử này vừa cười vừa nói, liếc nhìn Lý Thất Dạ vài lần, cuối cùng lên tiếng:
    - Về sau sư huynh chính là chủ nhân của ngọn núi này.

    Thực ra, theo quy định của Tẩy Nhan Cổ phái, người làm thủ tịch đại đệ tử hoàn toàn đủ tư cách để ở một trong những ngọn núi chính. Tẩy Nhan Cổ phái sở hữu không ít những ngọn núi tầm cỡ, thủ tịch đại để từ có thể tùy ý chọn lựa một ngọn cho riêng mình.

    Nhưng hầu hết các ngọn núi chính của Tẩy Nhan Cổ phái đã có người ở, hơn nữa sáu vị trưởng lão đều bất mãn với yêu sách muốn làm thủ tịch đại đệ tử của Lý Thất Dạ, nên tất nhiên họ sẽ không bao giờ để cho hắn được ở một ngọn núi chính nào rồi.

    Được ở trong ngọn núi chính có rất nhiều điều tốt, điều tốt nhất chính là những nơi đó có thiên địa tinh khí cực kỳ nồng đậm, hơn xa các ngọn núi thông thường khác.

    - Ở đây cũng được rồi.
    Lý Thất Dạ thản nhiên nói. Hắn vốn dĩ cũng chẳng ham muốn so đo làm gì.

    - Ta cũng đã đưa các vật phầm cần thiết cho sư huynh đến rồi.
    Vị đệ tử này xử sự lão luyện, làm việc chu đáo. Sau khi thu xếp các đồ dùng cần thiết cho sinh hoạt hàng ngày của Lý Thất Dạ xong, hắn nói:
    - Nếu sư huynh còn cần thứ gì, cứ ra Ngoại đường tìm ta là được.

    - Ngươi tên gì?
    Trước khi vị đệ tử này rời đi, Lý Thất Dạ thuận miệng hỏi.

    Tên đệ tử cảm thấy kinh ngạc khi đột nhiên bị hỏi, hắn vốn chẳng coi trọng gì Lý Thất Dạ. Người có tư chất như Lý Thất Dạ đừng nói là trở thành đại đệ tử, đến tư cách để bái nhập Tẩy Nhan Cổ Phái cũng không có.

    Lúc ở trong đại điện, những hành động của Lý Thất Dạ đều khiến người khác cảm thấy hắn thật ngu ngốc. Nhưng hiện tại Lý Thất Dạ lại vô cùng bình tĩnh thản nhiên làm cho vị đệ tử này thấy kỳ quái trong lòng, không biết thần kinh của Lý Thất Dạ có vấn đề hay là hắn tựa như đã tính trước được mọi việc.

    - Sư huynh, tiểu đệ tên là Nam Hoài Nhân, là ngoại sử của Ngoại đường.
    Vị đệ tử này nhanh chóng khôi phục tinh thần, trả lời Lý Thất Dạ.

    - Ta tên là Lý Thất Dạ.
    Lý Thất Dạ khẽ gật đầu một cái.
    Chìm nổi qua trăm ngàn vạn năm, số người biết đến lai lịch và tên tuổi của hắn chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

    Sau khi Nam Hoài Nhân rời đi, Lý Thất Dạ cũng không rảnh rỗi ngồi chơi, hắn quét tước tiểu viện, tiện thể sửa sang luôn toàn bộ ngọn núi. Khi hắn hoàn thành mọi việc một cách tương đối, tòa Cô Phong bị bỏ hoang này mới cảm thấy có chút hơi người.

    Lý Thất Dạ làm việc gì cũng đều ngay ngắn trật tự, chậm mà chắc. Nếu ai đó vô tình nhìn thấy việc hắn tu sửa lại nơi này sẽ không dám tin Lý Thất Dạ chỉ mới mười ba tuổi.

    Vất vả một hồi, sắc trời cũng tối dần. Lý Thất Dạ cảm thấy vừa mệt vừa đói, bèn đặt mông ngồi xuống trước cửa viện. Hít vào thở ra mất một lúc, Lý Thất Dạ rút cây gậy gỗ cài bên hông ra nhìn ngắm.

    Lý Thất Dạ nhìn cây gậy gỗ đen thui mà người ta dùng để khều tro bụi khi hóa vàng này, những ký ức xa xôi gắn liền với nó lại ùa về, khiến hắn khẽ mỉm cười đầy đắng chát.

    Thế gian thường đồn rằng, nếu Tiên Đế gánh chịu thiên mệnh thì có thể trường sinh bất tử, nhưng Minh Nhân Tiên Đế, Thôn Nhật Tiên Đế và những vị đầu sỏ địch mỗi một thời đại kia đã đi đầu về đâu, ở nơi thần tiên nào?

    Lý Thất Dạ lấy lại bình tĩnh, từ từ cạo đi than tro bám trên thân gậy, cuối cùng cây gậy cũng lộ ra hình dáng thật sự của nó. Đây là một cây gậy gỗ dài khoảng 1 mét, tuy nó bị chọc vào than lửa hàng trăm ngàn năm tháng nhưng lại không bị cháy hỏng một chút nào. Trong mắt mọi người, ngoài việc đó ra, cây gậy gỗ này không điểm thần kỳ nào khác.
    n
    Lý Thất Dạ lấy tay nhẹ nhàng lau chùi cây gậy gỗ, miệng thì thào thốt lên:
    - Đả Xà Côn!

    Hắn cầm cây gậy gỗ trong tay, nhớ lại chuyện cũ khiến lòng cảm khái không biết diễn tả thế nào.

    Ngày đó, khi Minh Nhân Tiên Đế còn chưa gánh chịu thiên mệnh, hắn với tư cách là người dẫn đường của vị Tiên đế này, đã từng bồi dưỡng một đám thanh thiếu niên để theo làm tùy tùng cho Minh Nhân Tiên Đế. Cũng vì muốn dạy dỗ đám thanh thiếu niên đó thật tốt, hắn mới đặc biệt mang cây Đả Xà Côn này từ trong Quỷ Lâm ra.

    Những thanh thiếu niên về sau vang danh thiên hạ kia đã từng bị Lý Thất Dạ dùng cây gậy gỗ này quất cho bong da xé thịt. Khi kết thúc việc huấn luyện bọn họ, Lý Thất Dạ tiện tay để cây Đả Xà Côn này ở Tẩy Nhan Cổ Phái, thật không ngờ nó cứ ở nguyên như thế mãi trong tổ điện.

    Tay nắm chặt Đả Xà Côn, Lý Thất Dạ chợt chìm sâu vào trầm mặc. Trải qua bao cố gắng, hắn cuối cùng đã đoạt lại được thân thể của mình, hồn phách cũng thoát khỏi khống chế của Âm Nha.

    Thời gian trôi qua gấp gáp không một chút tiếc thương, bao nhiêu người từng là bằng hữu, thân nhân của hắn như Dược Thần, Huyết Tỳ Tiên Đế, Minh Nhân Tiên Đế…, thậm chí là vị Hắc Long Vương sống qua cả ba thế kia cuối cùng cũng xa rời dương gian.

    Tại thời điểm xa xôi trong thời đại Hoang Mãng kia, hắn chỉ là một đứa bé mười ba tuổi chăn dê thuê rất bình thường, vì tìm một con dê bị lạc mà tiến vào Tiên Ma Động để rồi hồn phách bị giam cầm trong Âm Nha, cứ thế sống từ đời này qua đời khác.

    Lúc đó Lý Thất Dạ thật hoảng sợ, làm Âm Nha hắn không phản kháng được, chỉ đành đi theo lộ tuyến mà Tiên Ma Động lập ra. Hắn bay không ngừng nghỉ giữa trời đất, vào Táng Địa, vượt Cựu Thổ, xuyên qua Cửu Giới… và cuối cũng vẫn bị bức quay trở lại Tiên Ma Động.

    Nhưng cũng vì Âm Nha Lý Thất Dạ hắn trải qua vô số những nơi đầy thần bí, hung hiểm mà ngay cả vô địch Đại Hiền cũng e ngại, biết được vô số bí mật, cố gắng rèn luyện dưới mọi khổ đau khiến đạo tâm của hắn được gột rửa đến mức vô cùng kiên định.

    Từ đó hắn tuyệt không cam lòng trở thành một con khôi lỗi bất tử Âm Nha, nên đã vạch ra một kế hoạch vô cùng to lớn, muốn chặt đứt mọi cấm chế cũng như lộ tuyến bên trong hồn phách của hắn.

    Vì muốn thoát khỏi Âm Nha, muốn đoạt lại thân thể của mình, hắn lần lượt dẫn dắt chỉ bảo cho nhiều thiếu niên có tiềm lực bước vào con đường tu đạo, thậm chí còn hỗ trợ những người ưu tú nhất tiến lên con đường vô địch gánh lấy thiên mệnh.

    Nhưng hôm nay khi Lý Thất Dạ đã trở lại thân thể cũ của mình, một lần nữa làm người, thì bao cố nhân xa xưa đã rời khuất.

    Lý Thất Dạ khe khẽ thở dài rồi nhanh chóng hít thở thật sâu để ổn định lại tâm băng sông vượt núi, đả bại hết thảy mọi chướng ngại, một ngày nào đó sẽ tiến thẳng vào Tiên Ma Động.



    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Hãy nhấn vào nút thanks, vì chúng ta cảm ơn trước hết chính là công lao, cống hiến và hăng hái bỏ sức lực + thời gian ra dịch thuật "free" để độc giả có cái đọc "free". Nếu bạn đã ngó qua và đọc thì tại sao không nhấn nút thanks chứ!

    Mọi góp ý, báo lỗi xin vào đây

    Thảo luận xin vào đây

    Lần sửa cuối bởi vietstars, ngày 27-03-2015 lúc 06:33.

  4. Bài viết được 131 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    21302766,Aljb0b0,AndyHuang,annguyen1703,ao anh,aolong,apovt89,aries0504,A_A,b1209049,bagggggggg,benredep,bigcat0227,Blue_planet,bradrangon,butkhoe,Cựu Mộng Như Yên,chl10808,Con Chuột,Cross360o,cuonglong,darkcloud,Dark_wirad,dart,dau_dat,diepnguyen,doivotan15,ducke,duy_dt12,EmHot,Everest,faust11,Ferrari,freejack,getbackerslc,ginggeng,Golliah,guiliano,haimuoi,hieudtd,hkda,honthu,hotfam501,huyquoc52,ice_tea,jindo,kangkeo,kelxxx,Kenji,khangnguyen,khuccui,kiemthexnxx,kieuoanh008,kit9x,kkk3k,kothe,lacquy1234,lamanhhoang,Lana,langtu11a2,lanhdientula,Lâm_Lôi,lieutontrung,longhang,Longinus,longtth,lschemhet,LucasTran,luffie,lybietcau,lythaihao2002,machu,Mèo Già Trụi Lông,Miên Lý Tàng Châm,Mongdaonhan,mysexylove50,ngututu123,nguyenduy1k,nhbinhdbp,nhiduonggia,NNNN,odin,peheosua,phachle,phantanphat,phiêu!,philiet,pokemon123nam,qtdevil,regicide,Riddles,romolus82,rukuru,saga,sasuketaki02,shane92,shigo,Spaghetti,sunshine,taris,th3ngng0c,thanchetkaka,thanchit123,thanhmm,thông thiên,Thiên Lôi,thienvanlong123,ThTung,Tiêu Dao Nhân,Tiêu Viễn Sơn,Tiếu Thương Thiên,TongThu,tramvan,trubatgioi_2000,trumpy,ttibbti,tuanvulc23,tuyetmai44442,v9anhtuan,vannhan_qng,VietStar1711,vietstars,vivid,whyttt,withyou10,yakumo111,zaomolin,zap1412,Zerulos,[STFU],Đình Tống,
  5. #8
    Tiếu hồng trần's Avatar
    Tiếu hồng trần Đang Ngoại tuyến Một giấc hồng trần
    Tiếu ngạo nhân gian
    Tiếu TiếuI'm a Gunner forever
    Thi Sĩ
    Moderator
    Ngày tham gia
    Mar 2013
    Đang ở
    Thính vũ hiên
    Bài viết
    7,833
    Xu
    135,862

    Mặc định

    Đế Bá
    Tác giả: Yếm Bút Tiêu Sinh

    Chương 4: Tẩy Nhan Cổ Phái (hạ)

    Dịch: Huyết Long
    Biên dịch: vietstars
    Biên tập: Cựu Mộng Như Yên



    Tin tức Lý Thất Dạ trở thành thủ tịch đại đệ tử của Tẩy Nhan Cổ phái nhanh chóng truyền ra khắp nơi. Những người trong lớp cao tầng cũng không oán giận gì nhiều, bởi bọn họ vốn không có lựa chọn nào khác khi đối mặt với Tẩy Nhan Cổ lệnh. Một phế vật như Lý Thất Dạ chẳng qua chỉ là gặp may mắn mà thôi.

    Nhưng các đệ tử trẻ tuổi đời thứ ba lại không như vậy, vì đơn giản theo quy luật từ xưa đến nay, đại đệ tử của Tẩy Nhan Cổ Phái hầu hết đều xuất thân từ trong đám đệ tử. Hơn nữa, người giữ chức thủ tịch nhất định phải lập được công lao hiển hách và trải qua khảo nghiệm nghiêm khắc của các vị trưởng lão mới được công nhận.

    Đã thế, thủ tịch đại đệ tử ngoài việc sẽ được chưởng môn tự mình truyền thụ công pháp, còn có cơ hội tiếp xúc với các loại Đế thuật cao cấp. Điểm then chốt cuối cùng chính là từ xưa đến nay thủ tịch đại đệ tử đều có cơ hội rất lớn trở thành chưởng môn đời sau.

    Mà theo tình hình hiện tại, chưa có ai trong nhóm đệ tử đời thứ hai trúng tuyển vị trí này, điều đó có nghĩa rằng vị trí thủ tịch chắc chắn sẽ được lựa chọn từ hàng ngũ các đệ tử đời thứ ba.

    Những người phản ứng gay gắt nhất chính là những đệ tử ưu tú có tư chất tốt, thiên phú cao và lập được không ít công lao to lớn cho môn phái, nên bọn họ cực kỳ căm giận, bất bình với việc Lý Thất Dạ đoạt được ngôi vị này. Nhất thời toàn bộ Tẩy Nhan Cổ Phái xôn xao náo động.

    - Một tên phàm phu tục tử với phàm thể, phàm luân, phàm mệnh có tư cách gì làm thủ tịch đại đệ tử chứ?
    Vài thiên tài hậm hực nói.

    - Người như vậy chính là sự sỉ nhục đối với Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta.

    Một vài thiên tài lớn tuổi hơn tuy không cam lòng nhưng cũng chỉ thở dài:
    - Ai bảo hắn may mắn có được Tẩy Nhan Cổ lệnh, các trưởng lão cũng phải bó tay mà chấp nhận.

    Cũng có thiên tài tràn đầy tự tin với bản thân, lạnh lùng cười:
    - Cũng chỉ là đại đệ tử mà thôi, kẻ bất tài như hắn không có thực lực cùng ta tranh giành chức chưởng môn. Ai nói thủ tịch đại đệ tử thì chắc chắn sẽ trở thành chưởng môn chứ!

    - Nếu hắn không biết điều, ta sẽ không ngại dạy bảo hắn một chút.

    Nhưng dù nói thế nào đi nữa, cho dù Lý Thất Dạ thật sự không có tư cách tranh giành chức chưởng môn, nhưng cả đám đệ tử vẫn đều cảm thấy khó chịu trong lòng khi phải gọi một tên bất tài ít tuổi như Lý Thất Dạ bằng đại sư huynh.


    - Miếng Tẩy Nhan Cổ lệnh duy nhất chưa được thu hồi không phải đang nằm trong tay Tam Quỷ Gia ư? Sao lại rơi vào tay tiểu tử kia được?
    Lại có đệ tử không nén được hiếu kỳ hỏi.

    Việc Tam Quỷ Gia sở hữu miếng cổ lệnh cuối cùng cũng không phải là bí mật to lớn gì, Tẩy Nhan Cổ phái vẫn muốn thu hồi lại nó, nhưng chỉ là Tam Quỷ Gia khăng khăng không đồng ý mà thôi. Vì thế hầu như ai ai cũng thấy kỳ quái khi Lý Thất Dạ có được nó.

    - Hắc hắc, nghe nói tiểu tử này còn có chút thủ đoạn, chỉ không biết hắn lừa gạt lão quỷ háo sắc kia như thế nào thôi.
    Một vị đệ tử khác lạnh lùng cười trả lời:
    - Nghe người ta nói, lúc trưởng lão phái người đi xác minh chuyện này, Tam Quỷ Gia đang vui chơi khoái hoạt ở Thúy Hồng Lâu, rất có thể tiểu tử này đã mời Tam Quỷ Gia ăn chơi thoải mái để đổi lấy cổ lệnh không chừng.

    Nói đến đây, vị đệ tử này hậm hực hừ một cái, trong lòng còn cảm thấy buồn nôn.

    - Thì ra hắn và lão quỷ mê gái kia cùng một giuộc.
    Nghe kể như vậy, đám đệ tử khác thốt lên đầy khinh thường.

    Tuy đồn đại rằng Tam Quỷ Gia là con riêng của một đại chưởng môn nào đó, nhưng từ trên xuống dưới của Tẩy Nhan Cổ Phái đều không chào đón lão quỷ hám gái, hám tiền, chỉ thích phung phí ăn chơi như Tam Quỷ Gia, đặc biệt đám đệ tử trẻ tuổi đời thứ ba càng không tôn kính lão ta một chút nào. Nếu không phải được sự ủy thác của chưởng môn đời trước, chỉ sợ Tam Quỷ Gia đã bị đuổi khỏi Tẩy Nhan Cổ phái rồi.

    Nếu Lý Thất Dạ và Tam Quỷ Gia là cùng một ổ với nhau thì đám đệ tử này càng thêm phản cảm với Lý Thất Dạ.

    Nhưng ba ngày còn chưa qua hết, Lý Thất Dạ còn chưa kịp bái tổ, Tây Nhan Cổ Phái đã nhận được thư từ Cửu Thánh Yêu Môn.

    - Cái gì! Cửu Thánh Yêu Môn muốn khảo hạch ư?
    Vừa nhận được tin này, sáu vị trưởng lão ngẩn người.

    Một vị trưởng lão cảm thấy rất khó chịu, bực mình nói:
    - Cửu Thánh Yêu Môn thu được tin tức cũng quá nhanh đi. Lý Thất Dạ vừa thành thủ tịch đại đệ tử, bọn họ đã lập tức muốn khảo hạch.

    Có trưởng lão khác tiếp lời:
    - Xem ra Cửu Thánh Yêu Môn muốn thoát khỏi hứa hẹn năm xưa. Một phế vật vừa nhập môn như Lý Thất Dạ không có khả năng thông qua khảo hạch được. Cho nên khi bọn họ nhận được tin này liền nóng nóng thúc ép.

    - Chúng ta cũng không còn cách nào.

    Đại trưởng lão trầm mặc trong thoáng chốc, cuối cùng bất đắc dĩ lên tiếng:
    - Hiện tại Cửu Thánh Yêu Môn đang chấp chưởng cả một cương quốc. Chúng ta đã không thể so sánh với họ thì sao có đủ tư cách đàm phán điều kiện đây.

    Lời của Đại trưởng lão khiến cho mọi người lâm vào trầm mặc. Ở thời gian đầu thời đại Chư Đế, Tẩy Nhan Cổ Phái của bọn họ uy danh hiển hách, chấp chưởng Cổ quốc, vạn giáo bái phục, từng uy hiếp Cửu Giới, quét ngang Bát Hoang. Không có bất kỳ ai tại Trung Đại Vực bao la rộng lớn có thể uy hiếp, rung chuyển được vị trí của Tẩy Nhan Cổ Phái.

    Nhưng theo dòng thời gian trôi qua, Tẩy Nhan Cổ Phái dần xuống dốc, uy phong không còn nữa, đừng nói là chấp chưởng Cổ quốc, ngay cả Cương quốc bọn họ cũng không có đủ thực lực cai trị, chứ đừng nói muốn phong người khác làm Hào Hùng hoặc Vương Hầu.

    - Làm sao bây giờ?
    Có trưởng lão bất ngờ hỏi.

    Trong lòng bọn họ đều rõ, một kẻ bất tài mới nhập môn với phàm thể, phàm luân, phàm mệnh như Lý Thất Dạ không có khả năng thông qua khảo hạch của Cửu Thánh Yêu môn.

    - Chữa ngựa chết thành ngựa sống chứ còn làm sao nữa!
    Một trưởng lão khác trả lời.

    - Nếu như hắn thực sự thành công, chúng ta và Cửu Thánh Yêu môn sẽ là thông gia, lúc đó Thiên Thánh Giáo và Bảo Thánh Thượng Quốc cũng không dám xem nhẹ Tẩy Nhan Cổ phái.

    Đối với mơ ước khó thành sự thực như vậy, sáu vị trưởng lão cũng chỉ cười khổ, nhưng bất kể thế nào họ cũng vẫn phải thử.

    Lý Thất Dạ ở trên ngọn Cô Phong chờ đợi ngày đại điển bái lạy Tổ sư, bỗng nhiên thấy Nam Hoài Nhân tới thăm.

    - Sư huynh, trưởng lão gọi ngươi đến tổ điện.
    Nam Hoài Nhân vội bẩm báo với Lý Thất Dạ.

    - Chuyện lớn phải không?
    Lý Thất Dạ nhìn thoáng qua thần thái của Nam Hoài Nhân, thuận miệng hỏi ngắn gọn.

    Nam Hoài Nhân tuy cảm thấy kinh ngạc nhưng cũng không giấu diếm, gật đầu trả lời:
    - Không dối gạt sư huynh, Cửu Thánh Yêu Môn gửi tin tới.

    Nói đến đây hắn khẽ liếc Lý Thất Dạ một cái rồi nói tiếp:
    - Nghe nói, vị hôn thê của sư huynh muốn khảo hạch sư huynh.

    - Cửu Thánh Yêu Môn!
    Lý Thất Dạ chợt nhớ lại một ít ký ức xa xưa khi nghe nhắc tới cái tên này.

    Nam Hoài Nhân lại tưởng Lý Thất Dạ không biết Cửu Thánh Yêu Môn, vội vàng giải thích:
    - Cửu Thánh Yêu Môn là một môn phái lớn có tiếng tăm lừng lẫy tại Trung Đại Vực, bọn họ chấp chưởng Cổ Ngưu cương quốc, phong hầu phong vương. Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta và Cửu Thánh Yêu Môn có quan hệ mật thiết từ xa xưa. Tổ sư của Cửu Thánh Yêu Môn là Cửu Thánh Đại Hiền từng là đệ nhất chiến tướng dưới trướng của Tổ sư Minh Nhân Tiên đế của chúng ta, vị này đã từng theo Tổ sư quét ngang Cửu Giới. Lúc Tẩy Nhan Cổ Phái đang chấp chưởng Cổ quốc, Cửu Thánh Yêu Môn còn phải đến triều bái chúng ta.

    - Ta cũng nghe nói qua về Cửu Thánh Yêu môn.
    Lý Thất Dạ ung dung cười khẽ. Hắn biết rõ về Cửu Thánh Yêu Môn, cũng đã từng gặp Cửu Thánh Đại Hiền.

    Vào thời gian đầu của thời đại Chư đế, hắn đã chỉ dẫn cho tiểu tử Minh Nhân tu đạo, cũng vì Minh Nhân mà Lý Thất Dạ hao tốn không biết bao nhiêu mưu mô, tâm huyết, cuối cùng mới hàng phục được lão yêu quái Cửu Thánh Đại Hiền này, bắt lão yêu làm người hộ đạo cho tiểu tử Minh Nhân.

    - Làm sao lại dính dáng tới vị hôn thê nào ở đây?
    Lý Thất Dạ hỏi Nam Hoài Nhân.

    Nam Hoài Nhân trả lời:
    - Theo truyền thuyết, khi Tổ sư của chúng ta gánh chịu thiên mệnh trở thành Tiên đế, Cửu Thánh Đại Hiền cùng Tẩy Nhan Cổ Phái có một ước định, nếu sau này truyền nhân của bọn họ là một nữ đệ tử còn truyền nhân của chúng ta là nam thì hai môn phái sẽ kết thành thông gia.
    Nói đến đây, hắn khẽ thở dài rồi nói tiếp:
    - Khi đó có thể nói là bọn họ muốn trèo cao mới phải.

    - Hình như lão đầu gà năm đó có một nữ đệ tử thì phải?
    Nghe Nam Hoài Nhân nói xong, Lý Thất Dạ chìm vào ký ức lẩm bẩm. Hắn nhớ mang máng rằng Cửu Thánh Đại Hiền có thu nhận một vị nữ đệ tử, nhưng Lý Thất Dạ bị chìm vào giấc ngủ say nên cũng gạt những chuyện nhỏ nhặt ấy qua một bên.

    - Sư huynh nói cái gì?
    Nghe Lý Thất Dạ thì thào, Nam Hoài Nhân không nghe rõ, bèn hỏi.

    Lý Thất Dạ ổn định lại tinh thần, lắc đầu:
    - Không có gì. Nói như vậy truyền nhân hiện tại của Cửu Thánh Yêu Môn là một nữ đệ tử ư?

    Nam Hoài Nhân trả lời:
    - Nghe nói, đã lâu lắm rồi giữa Tẩy Nhan Cổ Phái và Cửu Thánh Yêu Môn không có quan hệ thông gia. Ở kiếp này, truyền nhân của bọn họ lại đúng là một nữ đệ tử.
    Hắn ngừng trong giây lát liếc nhìn thái độ của Lý Thất Dạ rồi nói tiếp:
    - Cũng nghe nói, truyền nhân Lý Sương Nhan của Cửu Thánh Yêu Môn hiện nay chính là Hoàng thể trời sinh.

    Nghe Nam Hoài Nhân kể chuyện, Lý Thất Dạ đã hiểu rõ ngọn nguồn, Cửu Thánh Yêu Môn tất nhiên không muốn đem một truyền nhân có tiền đồ và tiềm chất như vậy gả cho đệ tử của một Tẩy Nhan Cổ Phái đã đến hồi xuống dốc.

    - Có chút ý tứ.
    Lý Thất Dạ thoáng cười.

    Nam Hoài Nhân kinh ngạc nhìn Lý Thất Dạ vẫn có thể ung dung như vậy, hắn cảm thấy rất kỳ quái khi một tiểu tử tư chất tầm thường mới mười ba tuổi lại bình tĩnh đối mặt với mọi việc tựa như một vị Vương Hầu đã trải qua vô vàn sóng gió.

    Nếu là một người khác, nghe Nam Hoài Nhân nói xong sẽ cảm thấy bất an, hoảng sợ vô cùng, mà Lý Thất Dạ thì hoàn toàn trái ngược, bộ dáng an nhàn không thèm quan tâm tới.

    - Hoài Nhân đã nói tình huống cụ thể với ngươi rồi chứ?
    Khi Lý Thất Dạ tiến vào tổ điện, Đại trưởng lão lạnh lùng hỏi.

    Thực ra mà nói, sáu vị trưởng lão tuyệt không chào đón một phế vật như Lý Thất Dạ, nhưng vì tình huống hiện tại, bọn họ lại cầu mong hắn không hoàn toàn bất tài như thế, hy vọng hắn có thể may mắn thông qua khảo hạch của Cửu Thánh Yêu Môn. Lúc này đây, Tẩy Nhan Cổ phái rất cần những quái vật khổng lồ như Cửu Thánh Yêu Môn làm thông gia. Tuy biết tỷ lệ thành công cực kỳ bé nhỏ, nhưng bọn họ vẫn cứ muốn thử xem sao.

    - Bẩm trưởng lão, ta đã hiểu rõ.
    Lý Thất Dạ khẽ gật đầu trả lời.

    - Tốt! Chỉ cần ngươi có thể thông qua khảo hạch của Cửu Thánh Yêu môn, chúng ta sẽ ban thưởng hậu hĩnh.
    Đại trưởng lão vẫn giữ thái độ lạnh lùng.

    Lý Thất Dạ cười mỉm, nói từ tốn:
    - Ta nguyện ý đi khảo hạch, nhưng ta có ba điều kiện.

    - Làm càn!
    Một vị trưởng lão đột nhiên quát lên:
    - Đứng trước mặt các trưởng lão mà ngươi cũng dám đưa ra điều kiện ư!



    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Hãy nhấn vào nút thanks, vì chúng ta cảm ơn trước hết chính là công lao, cống hiến và hăng hái bỏ sức lực + thời gian ra dịch thuật "free" để độc giả có cái đọc "free". Nếu bạn đã ngó qua và đọc thì tại sao không nhấn nút thanks chứ!

    Mọi góp ý, báo lỗi xin vào đây

    Thảo luận xin vào đây

    Lần sửa cuối bởi vietstars, ngày 27-03-2015 lúc 06:33.

  6. Bài viết được 129 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    21302766,Aljb0b0,AndyHuang,anhlogneheo,annguyen1703,ao anh,aolong,apovt89,aries0504,A_A,b1209049,bagggggggg,benredep,Blue_planet,bradrangon,butkhoe,Cựu Mộng Như Yên,chl10808,Con Chuột,Cross360o,cuonglong,darkcloud,Dark_wirad,dart,dau_dat,Diego,diepnguyen,dochimanh,doivotan15,ducke,duy_dt12,EmHot,Everest,faust11,Ferrari,freejack,getbackerslc,Golliah,guiliano,haimuoi,hieudtd,hkda,hoanghungcz,honthu,hotfam501,huyquoc52,ice_tea,jindo,kangkeo,kelxxx,Kenji,khangnguyen,khuccui,kiemthexnxx,kit9x,kkk3k,kothe,lacquy1234,lamanhhoang,Lana,lanhdientula,Lâm_Lôi,lieutontrung,longhang,Longinus,longtth,lschemhet,luffie,lybietcau,machu,makete,Mèo Già Trụi Lông,Miên Lý Tàng Châm,Mongdaonhan,mysexylove50,nam_god,ngututu123,nguyenduy1k,nhbinhdbp,nhiduonggia,NNNN,odin,paparocky,peheosua,phachle,phantanphat,phiêu!,philiet,pokemon123nam,qtdevil,regicide,Riddles,rockh911,romolus82,rukuru,saga,sasuketaki02,scorpio_29th,shigo,Spaghetti,sunshine,tammao04,tdzn63,thanchetkaka,thanchit123,thanhmm,Thiên Lôi,thienvanlong123,ThTung,Tiêu Dao Nhân,Tiêu Viễn Sơn,Tiếu Thương Thiên,TongThu,tramvan,trubatgioi_2000,ttibbti,tuyetmai44442,v9anhtuan,vannhan_qng,VietStar1711,vietstars,vinhtran,vivid,whyttt,withyou10,yakumo111,zaomolin,zap1412,Đình Tống,
  7. #9
    Tiếu hồng trần's Avatar
    Tiếu hồng trần Đang Ngoại tuyến Một giấc hồng trần
    Tiếu ngạo nhân gian
    Tiếu TiếuI'm a Gunner forever
    Thi Sĩ
    Moderator
    Ngày tham gia
    Mar 2013
    Đang ở
    Thính vũ hiên
    Bài viết
    7,833
    Xu
    135,862

    Mặc định

    Đế Bá
    Tác giả: Yếm Bút Tiêu Sinh

    Chương 5: Vị hôn thê (thượng)

    Dịch: Huyết Long
    Biên dịch: vietstars
    Biên tập: Cựu Mộng Như Yên



    Nếu là đệ tử khác thấy trưởng lão gầm lên như vậy cũng sẽ nơm nớp lo sợ, nhưng Lý Thất Dạ chỉ cười nhạt:
    - Trưởng lão đừng nóng, Nam sư đệ đã nói rõ tình huống cụ thể với ta. Nếu như ta thực sự thông qua được khảo hạch, chính là đóng góp to lớn cho môn phái, có công thì phải được thưởng, ta có nói ra điều kiện cũng là bình thường thôi.

    - Vậy chờ ngươi qua được khảo hạch hẵng bàn!
    Vị trưởng lão này rất khó chịu trước hành vi khiêu khích của Lý Thất Dạ, bực bội gắt lên.

    - Cũng được!

    Đại trưởng lão chỉ gật đầu một cái, tiếp:
    - Ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi thông qua được khảo hạch, ngươi có thể lựa chọn bất kỳ loại công pháp nào, ngoại trừ Thiên mệnh bí thuật và công pháp Tiên đế trọng yếu. Ta nghĩ, các vị trưởng lão cũng sẽ không có ý kiến gì.

    Sáu vị trưởng lão đưa mắt nhìn nhau trao đổi ý kiến, nếu như Lý Thất Dạ thông qua được thì yêu cầu như vậy cũng không có gì quá đáng, cái chính vẫn là tỷ lệ thành công của tiểu tử này nhỏ đến không tưởng tượng nổi.

    - Những điều kiện khác chờ lúc ta thông qua khảo hạch rồi bàn sau.
    Lý Thất Dạ cười cười lên nói.
    - Còn nữa, có một điều kiện ta phải nói trước để chư vị trưởng lão còn kịp chuẩn bị. Lúc ta đạt tới cảnh giới Uẩn Thể, ta cần một phần Thánh thể cao!

    Nghe Lý Thất Dạ đòi hỏi như vậy, cả sáu vị trưởng lão đều biến sắc mặt, một người quát ầm lên:
    - Được voi đòi tiên!

    Lý Thất Dạ làm bộ như không nghe thấy, vẫn từ tốn nói tiếp:
    - Trưởng lão, chúng ta đã nói rồi, việc kết được thông gia với Cửu Thánh Yêu Môn là một công lao rất to lớn, Thánh thể cao tuy trân quý nhưng ta vẫn cảm thấy là xứng đáng.

    - Hừ, Thánh thể cao thích là có dễ như vậy sao!
    Vị trưởng lão này giọng đầy bất mãn, hừ lạnh một tiếng.

    Đại trưởng lão thì liếc Lý Thất Dạ, trầm ngâm nói:
    - Nếu như ngươi thành công, nhận được một phần Thánh thể cao cũng không phải quá đáng. Nhưng hiện tại, tông môn không có cách nào đáp ứng được vì chúng ta còn thiếu nhiều linh dược mới có thể luyện thành Thánh thể cao.

    Nhìn bộ dạng của Đại trưởng lão, Lý Thất Dạ thầm thở dài, xem ra hắn vẫn còn đánh giá Tẩy Nhan Cổ Phái hiện tại còn cao quá. Môn phái này đã không còn huy hoàng như xưa nữa. Nhớ lại lúc Minh Nhân Tiên Đế thành lập nên Tẩy Nhan Cổ Phái, sở hữu bảo tàng phong phú dường nào, đừng nói là Thánh thể cao, cả Tiên đế cao cũng có.

    - Vậy thế này, ta lui một bước, ta muốn có Hoàng thể cao tốt nhất!

    Sáu vị trưởng lão lại nhìn nhau trưng cầu ý kiến, cuối cùng, Đại trưởng lão lên tiếng:
    - Ta có thể đáp ứng ngươi, nhưng điều kiện vẫn là ngươi có thể thành công.

    Lý Thất Dạ mỉm cười nhìn Đại trưởng lão, sau đó đáp:
    - Ngoài ra, trước khi đi Cửu Thánh Yêu Môn, ta còn có một yêu cầu nho nhỏ. Không biết khi đến đó sống chết ra sao, ta cần phải học một chút công pháp, và một hai món binh khí phòng thân.

    - Cuối cùng, ngươi cũng có chút thông minh, lợi dụng tình thế để mưu lợi cá nhân.
    Hùng trưởng lão bực mình lên tiếng.

    Đại trưởng lão lại thấy đồng tình, gật đầu đáp:
    - Như vậy đi, trong nội đường của tông môn cũng có công pháp và binh khí, ngươi có thể chọn một món. Chư vị trưởng lão thấy sao?

    Các trưởng lão tuy không thích cò kè mặc cả với Lý Thất Dạ, nhưng vẫn đồng ý đề nghị của Đại trưởng lão. Bọn họ đều biết tỷ lệ thành công của Lý Thất Dạ gần như bằng không, có cho hắn công pháp và binh khí thì cơ hội cũng chẳng cao hơn được mấy, nhưng thà có còn hơn không, ít nhất cũng tăng thêm một chút hi vọng.

    - Chư vị trưởng lão lo lắng quá rồi, ta làm sao dám giở công phu sư tử ngoạm ra được.
    Lý Thất Dạ đương nhiên nhìn ra suy nghĩ trong nội tâm của các vị trưởng lão, hắn thản nhiên cười nói:
    - Nghe nói tông môn có một môn “Kỳ Môn Đao” có thể học cấp tốc, ta muốn luyện võ kỹ này, đồng thời cần một bộ song đao để phối hợp với nó, không biết có được không?

    Lý Thất Dạ nói xong, sáu vị trưởng lão nghe mà trợn tròn mắt, bọn họ vốn tưởng hắn sẽ há miệng đòi hỏi những thứ cao cấp như đế thuật chẳng hạn, nào ngờ hắn lại muốn một môn công pháp như vậy.

    - Kỳ Môn Đao ư?
    Đại trưởng lão trầm ngâm hỏi lại.

    Một vị trưởng lão vội trả lời:
    - Cổ huynh, đó là một môn võ kỹ của tông môn ta, chưa đủ thành đạo.
    Vị này là người phụ trách phân phối công pháp trong tông môn nên nắm được nhiều thông tin nhất.

    Nghe vậy, các trưởng lão khác cảm thấy ngạc nhiên, trong con mắt của tu sĩ mà nói, võ kỹ chưa đủ thành đạo, bất kỳ một công pháp bình thường nào cũng hơn hẳn võ kỹ. Nhưng việc Lý Thất Dạ nhất định chọn võ kỹ “Kỳ Môn Đao” kia lại để cho bọn họ ngơ ngác không hiểu nổi, đúng là phế vật không biết chọn đồ tốt mà.

    - Không vấn đề gì! Hoài Nhân, ngươi đem Kỳ Môn Đao đưa tới núi của hắn, đồng thời chọn cho hắn một bộ song đao tốt nhất.
    Đối với yêu cầu này của Lý Thất Dạ, Đại trưởng lão nhanh chóng phân phó.

    - Ngươi còn có yêu cầu nhỏ nào khác sao?
    Thấy Lý Thất Dạ không giở công phu sư tử ngoạm ra, một vị trưởng lão cảm thấy thỏa mãn, hào phóng hỏi.

    - Tiểu nhân tạm thời không có.
    Lý Thất Dạ ra vẻ khiêm tốn trả lời.

    - Tốt, vậy ngươi về chuẩn bị một chút, ba ngày sau lên đường. Sau khi ngươi quay lại sẽ bái tế Tổ sư!
    Đại trưởng lão trầm giọng nói.

    Tất nhiên, có thể còn sống trở về hay không vẫn là một việc không ai đoán được.

    Lý Thất Dạ trở về núi được một lúc thì Nam Hoài Nhân đã đưa bí kíp của “Kỳ Môn Đao” và một bộ song đao rất vừa tay tới.

    Hắn nhìn bộ Loan Nguyệt song đao này thấy khá hài lòng. Đao cong hình trăng khuyết, ẩn hiện hàn quang, nhưng đây không phải là vũ khí mà tu sĩ thường dùng. Loại đoản đao được chế tạo riêng cho phàm thể này, dù có sắc đến đâu, được tinh luyện thành bảo khí đi nữa cũng vẫn không lọt được vào được mắt của bất kể tu sĩ nào.

    Sau khi Nam Hoài Nhân rời đi, Lý Thất Dạ chậm rãi đọc Kỳ Môn Đao thuật, theo từng chữ từng câu hắn đọc lên, trong đầu cũng theo đó mà hiện lên từng dòng công pháp.

    Hồi đó, khi hắn vẫn còn là Âm Nha, tuy đã thành công thoát khỏi khống chế của Tiên Ma Động, nhưng tình trạng không ổn định, đôi lúc vẫn bị Tiên Ma Động ảnh hưởng. Khi cảm thấy tình trạng như vậy, hắn liền phong ấn chính mình, khiến hồn phách chìm vào giấc ngủ say.

    Hắn đã trải qua vô vàn năm tháng khổ cực, ở từng thời đại, đi vào những nơi hung hiểm nhất, cũng từng rơi vào tay của rất nhiều cường giả, vượt qua biết bao khó khăn trắc trở. Nhưng cũng chính vì thế mà hắn được tiếp xúc với rất nhiều công pháp, thậm chí còn thấy qua Đế thuật, Tiên pháp.

    Vì sợ một ngày nào đó không thể khống chế nổi chính mình, bị triệu hồi về Tiên Ma Động, nên ở mỗi đời hắn đều xóa đi hết những ký ức về công pháp, bí thuật mà đời đó hắn đã học được, tránh việc những bí mật hoặc công pháp kinh thiên động địa đó lọt được vào tay Tiên Ma Động. Tuy nhiên, hắn cùng với Dược Thần và Huyết Tỳ Tiên Đế đã sử dụng đến một thủ đoạn vô cùng thần bí. Cho dù phần ký ức đó đã bị xóa khỏi trí nhớ, thì đến lúc hắn được đọc lại những công pháp đó, thì hết thảy áo nghĩa của nó sẽ lại lần nữa hiện ra trong đầu hắn.

    Lúc này, toàn bộ những điểm mấu chốt liên quan đến việc tu luyện Kỳ Môn Đao từ từ xuất hiện trong đầu Lý Thất Dạ.

    Cũng phải mất không ít thời gian, Lý Thất Dạ mới hoàn toàn nhớ lại được toàn bộ những ký ức về Kỳ Môn Đao. Hít một hơi dài, cẩn thận so sánh những thứ trong đầu với bí kíp ở trên tay, Lý Thất Dạ chợt phát hiện Kỳ Môn Đao dường như thiếu thiếu gì đó, cảm giác này khiến hắn hơi lo lắng.

    Trên thực tế, loại công pháp như Kỳ Môn Đao có thiếu cũng là chuyện bình thường. Dù sao, loại vũ kỹ này chưa đủ để thành đạo, trong mắt các tu sĩ thì võ kỹ này chỉ là chút tài lẻ. Trải qua trăm vạn năm, ở Tẩy Nhan Cổ Phái, e rằng cũng chẳng có mấy người đã từng luyện qua Kỳ Môn Đao.

    Khổ sở suy nghĩ một hồi, rốt cuộc Lý Thất Dạ cũng đã lĩnh ngộ được hết thảy áo nghĩa của môn võ kỹ này, hắn khẽ mỉm cười.

    Mặc dù Lý Thất Dạ có thể chất, thọ luân và mệnh cung rất tầm thường, không thể so sánh với những thiên tài kia, nhưng cả cuộc đời hắn tiếp xúc qua vô vàn công pháp, bí kíp, thậm chí là những bí pháp tuyệt thế của các đời Tiên Đế, cho nên hắn có những giải thích trong tu luyện, lĩnh ngộ mà không một thiên tài nào có thể so sánh được.

    Còn quan trọng hơn nữa, khi còn là Âm Nha hắn đã kinh qua vô số cực khổ, tra tấn, thậm chí từng bị nhốt hơn một vạn năm không thấy ánh mặt trời, cho nên đạo tâm của hắn vô cùng cứng rắn và bền bỉ, không gì có thể lay chuyển được, không có khó khăn nào có thể khiến hắn lùi bước.

    Lý Thất Dạ vỗ vỗ lên cuốn Kỳ Môn Đao pháp, than khẽ một tiếng, cũng từ những ký ức liên quan tới môn võ kỹ này, mà hắn nhớ lại được những chuyện liên quan đến nó mà e rằng không một đệ tử nào ở Tẩy Nhan Cổ phái có thể biết được.

    Năm tháng đó, khi mà Minh Nhân Tiên Đế còn là một tên tiểu tử đam mê luyện võ đầy nhiệt huyết, chưa tu đạo thực sự, hắn đã tu luyện môn võ kỹ Kỳ Môn Đao này. Về sau, khi Minh Nhân Tiên Đế gánh chịu thiên mệnh, quân lâm Cửu Giới, nghĩ tới những việc khi xưa không khỏi cảm khái trong lòng, bèn đem môn võ kỹ Kỳ Môn Đao đã từng tu luyện lúc còn trẻ ra để trau chuốt lại.

    Đương nhiên, loại võ kỹ này không thể nào so sánh được với đế thuật mà Minh Nhân sáng chế ra, càng đừng nói đến Thiên Mệnh bí thuật. Mà bản thân Minh Nhân cũng không hy vọng hậu nhân của mình sẽ tu luyện môn võ kỹ này. Cho nên Kỳ Môn Đao thuật cứ thế nằm trong Tàng kinh các của Tẩy Nhan Cổ phái hàng trăm ngàn năm. Trải qua vô số năm tháng, số lượng đệ tử tu luyện qua loại đao thuật này càng ngày càng ít, càng không nói đến có ai trong số đó có thể thực sự lĩnh ngộ được sự huyền diệu của nó.

    Lúc đó, khi thấy Minh Nhân Tiên Đế trau chuốt lại Kỳ Môn Đao thuật này, Lý Thất Dạ từng cười trêu hắn, tuy môn đao thuật này nếu luyện tới đỉnh phong có thể chém được Vương Hầu đi nữa chỉ sợ về sau cũng chẳng có ai muốn luyện nó.

    Dù bị Lý Thất Dạ trêu chọc, Minh Nhân Tiên Đế cũng chỉ mỉm cười. Chỉ là không ngờ Lý Thất Dạ năm đó đã dự đoán đúng về số phận của môn võ kỹ này.

    Lý Thất Dạ thu hồi lại những suy nghĩ vẩn vơ trong đầu, mỗi tay cầm một đoản đao, bắt đầu luyện Kỳ Môn Đao thuật. Lý Thất Dạ vô cùng nghiêm khắc với bản thân, hắn chậm rãi luyện từng chiêu, từng thức một rất cẩn thận, trăm phần đều cầu hoàn mỹ, không vội vàng, không truy cầu việc luyện thành nhanh chóng.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Hãy nhấn vào nút thanks, vì chúng ta cảm ơn trước hết chính là công lao, cống hiến và hăng hái bỏ sức lực + thời gian ra dịch thuật "free" để độc giả có cái đọc "free". Nếu bạn đã ngó qua và đọc thì tại sao không nhấn nút thanks chứ!

    Mọi góp ý, báo lỗi xin vào đây

    Thảo luận xin vào đây

    Lần sửa cuối bởi vietstars, ngày 27-03-2015 lúc 06:33.

  8. Bài viết được 127 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    21302766,Aljb0b0,AndyHuang,anhlogneheo,annguyen1703,aolong,apovt89,aries0504,A_A,b1209049,bagggggggg,Blue_planet,bradrangon,butkhoe,Cựu Mộng Như Yên,chl10808,Con Chuột,consaugau,Cross360o,cuonglong,darkcloud,Dark_wirad,dart,dau_dat,diepnguyen,dochimanh,doivotan15,duy_dt12,EmHot,Everest,faust11,Ferrari,freejack,getbackerslc,Golliah,guiliano,haimuoi,hieudtd,hkda,hoanghungcz,honthu,hotfam501,huyquoc52,ice_tea,jindo,kelxxx,khangnguyen,khuccui,kiemthexnxx,kit9x,kkk3k,kothe,lacquy1234,lamanhhoang,Lana,Lâm_Lôi,lieutontrung,longhang,Longinus,longtth,lschemhet,luffie,lybietcau,machu,makete,Mèo Già Trụi Lông,Miên Lý Tàng Châm,Mongdaonhan,mysexylove50,namyen,nam_god,ngolongsl,ngututu123,nguyenduy1k,nhbinhdbp,nhiduonggia,NNNN,odin,peheosua,pepepepe1994,phachle,phantanphat,phiêu!,philiet,pokemon123nam,qtdevil,regicide,Riddles,rockh911,romolus82,rukuru,saga,saiyanvnb,sasuketaki02,scorpio_29th,shigo,Spaghetti,sunshine,taris,tdzn63,thanchetkaka,thanchit123,thanhmm,thông thiên,Thiên Lôi,thienvanlong123,ThTung,Tiêu Dao Nhân,Tiêu Viễn Sơn,Tiếu Thương Thiên,tramvan,trubatgioi_2000,ttibbti,tuyetmai44442,v9anhtuan,vannhan_qng,vegito,VietStar1711,vietstars,vinhtran,vivid,whyttt,withyou10,zaomolin,zap1412,Zerulos,Đình Tống,
  9. #10
    Ngày tham gia
    Dec 2007
    Đang ở
    Nhóm dịch TOÀN CAO THỦ
    Bài viết
    6,510
    Xu
    11,485

    Mặc định

    Đế Bá
    Tác giả: Yếm Bút Tiêu Sinh

    Chương 6: Vị hôn thê (hạ)

    Dịch: Dạ Đế
    Biên dịch: Huyết long
    Biên tập: csasonic



    Từ lúc bắt đầu luyện đao, Lý Thất Dạ cảm thấy thật lạ lẫm, mặc dù trong lòng hắn hiểu rõ hết thảy áo nghĩa của đao thuật, nhưng lúc xuất đao vẫn không cách nào ngừng run rẩy, chưa thể đạt đến yêu cầu cần thiết.

    Thế nhưng, Lý Thất Dạ vẫn không nản lòng, một lần lại một lần luyện tập đao thuật, Lý Thất Dạ từ từ trở nên thành thạo theo mỗi lần khổ luyện, chỉ trong một đêm ngắn ngủi, Lý Thất Dạ đã luyện tập được ba trăm lượt, hắn chậm rãi nắm được thuật áo nghĩa này, từ từ, mỗi một lần xuất đao là một lần chính xác.

    Tuy rằng bản thân Lý Thất Dạ có hằng hà sa số ký ức và bí mật động trời, thế nhưng đạo tâm kiên định của hắn mách bảo rằng, kiếp này nếu muốn san bằng Tiên Ma Động, thứ cần hắn phải trả giá là sự nỗ lực gấp mười, gấp trăm lần, nếu không, dù cho hắn có nhiều tài nguyên hơn nữa, cũng không thể san bằng Tiên Ma Động thành bình địa, đương thời, không ai có thể hiểu rõ Tiên Ma Động hơn hắn cả.

    Trong vòng ba ngày, Lý Thất Dạ không hề bước chân ra khỏi nhà, hắn giam mình trong nội viện chỉ để khổ luyện đao thuật. Hắn phải chuẩn bị thật kỹ lưỡng, bởi vì Lý Thất Dạ biết rõ, lần này đi Cửu Thánh Yêu Môn e rằng lành ít dữ nhiều.

    Ba ngày nháy mắt đã qua, Lý Thất Dạ bắt đầu khởi hành đi Cửu Thánh Yêu môn. Ngoại trừ Nam Hoài Nhân một mực phụ trách truyền tin, đi theo hắn còn có một vị hộ pháp họ Mạc.

    Tẩy Nhan Cổ Phái có tổng cộng sáu đại trưởng lão, mười hai hộ pháp, ba mươi sáu đường chủ. Ngày hôm nay, đi tới một đại môn phái tầm cỡ như Cửu Thánh Yêu Môn, cũng chỉ có một vị hộ pháp dẫn đội, thật sự không còn lời gì để diễn tả.

    - Chỉ có ba người chúng ta?
    Trước lúc xuất phát, Lý Thất Dạ nhìn cái đội ngũ đáng xấu hổ này một chút, mở miệng hỏi.

    Mạc hộ pháp dẫn đội vốn tiết kiệm lời nói, ông ta cũng là sư phụ của Nam Hoài Nhân. Nghe Lý Thất Dạ hỏi, Mạc hộ pháp chỉ thoáng liếc nhìn hắn, một câu đều chẳng muốn trả lời.

    Ngược lại, Nam Hoài Nhân là một người tinh ranh láu lỉnh, vừa nghe Lý Thất Dạ hỏi, hắn cười khan một cái, mới mở miệng đáp lời:
    - Sư huynh, các trưởng lão gần đây đều bận bế quan tu luyện, không có thời gian đi cùng.

    Lý Thất Dạ thoáng nhếch môi, lạnh nhạt nói:
    - Bế quan tu luyện ư? Chắc là sợ mất mặt chứ gì. Dù sao ta cũng không có cơ hội thông qua khảo hạch, bản thân bọn hắn là trưởng lão, nếu như tự mình xuất hiện, ta thất bại là chuyện nhỏ, bọn hắn mất mặt mớicoi là chuyện lớn, đúng không?

    Bị Lý Thất Dạ nói toạc ra, Nam Hoài Nhân không khỏi xấu hổ, nở nụ cười bồi theo hắn. Tuy rằng Lý Thất Dạ nói đúng thì có đúng, nhưng hắn còn chưa có nhập môn tu hành, lại dám đi tham gia khảo hạch của Cửu Thánh Yêu Môn? Đến lúc đó e rằng không chỉ một lần xấu mặt.

    Theo trong suy nghĩ của sáu đại trưởng lão, Lý Thất Dạ khẳng định không thể thông qua khảo hạch, đối với bọn hắn, thất bại là chuyện chắc chắn, thế nên đến Cửu Thánh Yêu Môn ngoài việc bị bẽ mặt ra chẳng làm được gì hơn cả.

    - Sư huynh quá lo lắng.
    Nam Hoài Nhân cười gượng, sau đó nói:
    - Cửu Thánh Yêu Môn đối xử với chúng ta không thân mật lắm, thế nên các trưởng lão không muốn xung đột với bọn họ, vì vậy các trưởng lão mới không tham dự việc này.

    Lý Thất Dạ cười nhạt đáp lời:
    - Cửu Thánh Yêu môn mà thôi, sao đủ thành đạo, xem ra Tẩy Nhan Cổ Phái không còn được như năm đó rồi. Năm đó coi như là Cửu Thánh Đại Hiền còn sống cũng phải đến triều bái Tẩy Nhan Cổ Phái.

    Thấy Lý Thất Dạ thả lời ngông cuồng, Mạc hộ pháp chỉ hừ lạnh, lườm Lý Thất Dạ một cái, cũng lười nói chuyện với hắn.

    Mà Nam Hoài Nhân chỉ biết cười gượng từ nãy đến giờ, sợ Lý Thất Dạ càng nói càng hung hăng, hắn vội vàng lái sang chuyện khác, giới thiệu với Lý Thất Dạ:
    - Sư huynh, đây là sư phụ của ta, là hộ pháp của môn phái.

    - Lần đi này kính xin Mạc hộ pháp chăm sóc nhiều hơn.
    Lý Thất Dạ cúi đầu, cấp bậc lễ nghĩa đúng mực tự nhiên, ung dung tự tại.

    Mạc hộ pháp liếc nhìn Lý Thất Dạ, không muốn nhiều lời, lên tiếng:
    - Chúng ta lên đường thôi.

    Nói xong ông ta xoay người rời đi. Bản thân Mạc hộ pháp là hộ pháp của Tẩy Nhan Cổ Phái, trên thực tế thì tuổi của ông ta trong các hộ pháp cũng đã khá lớn, đạo hạnh cũng không tồi. Thế nhưng đáng tiếc, Mạc hộ pháp vốn ít nói lại không am hiểu giao tiếp, thế nên địa vị tại Tẩy Nhan Cổ Phái cũng chỉ bình thường, không thể so sánh với các hộ pháp khác. Nếu không thì lần này đến Cửu Thánh Yêu Môn cũng sẽ không do ông ta dẫn đầu.

    Giới cao tầng của Tẩy Nhan Cổ Phái đều hiểu rõ, chuyến đi này nhất định sẽ trở thành một tuồng hài kịch, mà Lý Thất Dạ chắc chắn là diễn viên chính trong tuồng kịch đó, thậm chí không cẩn thận sẽ tự rước đến tai họa chết người, chuyến đi lần này nhất định thất bại, thế nên không chỉ sáu đại trưởng lão né tránh, mà ngay cả những hộ pháp khác đều không muốn dẫn đầu, cuối cùng thì chuyện này bị rơi vào trên vai Mạc hộ pháp.

    Mạc hộ pháp cũng cho rằng chuyến đi này nhất định chẳng có gì tốt lành thì tâm tình làm sao mà khá lên cho được? Thế nên ông ta càng trầm mặc, nói một câu đều chẳng buồn giải thích.

    Mạc hộ pháp mang theo Lý Thất Dạ và Nam Hoài Nhân đi đến đạo đài của Tẩy Nhan Cổ Phái. Đạo đài cực kỳ lớn, ở đó có thể chứa đựng vạn người, vô cùng chấn động, phóng tầm mắt toàn bộ Đại Trung Vực, chỉ sợ không có mấy môn phái truyền thừa có đạo đài lớn như vậy.

    Màu xanh đạo đài cổ lão vô cùng, đó là do đạo đài dùng thần thạch quý giá để xây dựng, phía trên có khắc văn tự của Tiên Đế, khí thế hào hùng, sâu không lường được, mỗi một chương văn tự có thể làm phai mờ thời không. Từ đạo đài này liền có thể nhìn ra được căn cơ của Tẩy Nhan Cổ Phái.

    Đạo đài này chính là lúc trước Minh Nhân Tiên Đế tự tay chế tạo, nó đã từng được Minh Nhân Tiên Đế dùng để mở đầu cuộc viễn chinh đến các nơi xa xôi, vắt ngang Cửu giới. Loại đạo đài như thế này, phóng tầm mắt ra toàn bộ Đại Trung Vực cũng chỉ có Tiên Môn Đế Thống mới có thể có được.

    "Ông ——" một tiếng, vào thời điểm đạo đài bị đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái mở ra, bên trong dựng lên một cái Đạo môn cực lớn. Đạo môn được đánh bóng bằng Thần kim, bên trên có khắc Đế văn vô cùng thâm ảo. Trên Đạo môn có chứa một loạt kẽ hở, những kẽ hở này là dùng để lấy tinh bích lắp vào.

    Tinh bích là tinh thạch do thiên địa tinh khí ngưng tụ mà thành, nó có rất nhiều tác dụng, một cái trong đó là dùng để mở ra Đạo môn, vượt qua Không vực. Tinh bích càng nhiều, cấp bậc càng cao thì có thể vượt qua Không vực càng xa.

    Đáng tiếc là hiện tại tòa Đạo môn này chỉ vẻn vẹn lắp vài miếng tinh bích cho đủ số lượng, cấp bậc cũng có hạn.

    Thấy cảnh này, Lý Thất Dạ khẽ thở dài trong lòng, Tẩy Nhan Cổ Phái thực sự đã xuống dốc rồi, năm đó tòa Đạo môn này không chỉ một lần lắp đầy tinh bích đến từ Tiên thổ mà nó đã từng có thể vượt qua Cửu giới, chỉ cần có tọa độ chính xác, người ta có thể đi bất cứ đâu.

    "Đi ——" Mạc hộ pháp mang theo Lý Thất Dạ và Nam Hoài Nhân tiến vào Đạo môn, trong nháy mắt liền bị truyền tống đi nới khác.

    Đại Trung Vực rất rộng, rộng đến hàng tỉ dặm, môn phái tu sĩ ở Đại Trung Vực quá nhiều, thậm chí cương quốc cũng có mười mấy cái. Chỉ riêng mấy cái quái vật khổng lồ như cương quốc, thượng quốc, cổ quốc cũng đã rộng nghìn vạn dặm, thậm chí là hơn hàng tỉ dặm.

    Cho nên nếu muốn vượt qua cương quốc, trừ khi bản thân là Chân Nhân Thánh Hoàng, nếu không thì cho dù là Hào Hùng, Vương Hầu đều muốn bay một khoảng thời gian rất dài. Huống chi Đại Trung Vực chỉ là một bộ phận của Nhân Hoàng giới mà thôi.

    Nhân Hoàng giới còn được xưng là Đế giới hoặc Đế cương, tại nơi rộng lớn này, bắc có Uông Dương, nam có Xích Địa, đông có Bách Thành, tây có Hoang Dã, ở giữa mới là Đại Trung Vực.

    Muốn vượt qua cương quốc hoặc là các vực, không thể dựa vào phi hành, phải mượn nhờ Đạo môn kéo dài qua Không vực, đương nhiên, môn phái sở hữu đạo đài có thể kéo dài qua các vực cũng không nhiều, các môn phái như thế, đa phần là chúa tể cương thổ thượng quốc.

    Lại "Ông ——" một tiếng, chỉ trong nháy mắt, Lý Thất Dạ ba người liền được truyền tống đến Cửu Thánh Yêu Môn, từ bên trong Đạo môn của Cửu Thánh Yêu Môn đi ra.

    Vừa ra khỏi Đạo môn, bất luận là Mạc hộ pháp hay là Lý Thất Dạ đều lập tức cảm nhận được thiên địa tinh khí nồng đậm khó tan, phóng mắt nhìn quanh, rõ ràng là cảnh tượng một phái tiên gia.

    Tông thổ của Cửu Thánh Yêu Môn có thể nói là rộng vạn dặm, núi sông hùng tráng, có thác nước treo ngang, có Thần thụ chống trời, càng có điện ngọc cổ kính chìm nổi giữa những đám mây, tại chỗ sâu nhất, càng có từng đạo thần quang ngút trời, không đoán cũng biết, ở nơi đó chắc hẳn là cất giấu từng món kinh thế Thiên Bảo.

    Trong Cửu Thánh Yêu môn, có Thọ tinh (quái thú ở trong truyện này) ra vào các động mây, phun ra nuốt vào mây khói, có Thiên thú bay lượn trong chín tầng trời, khí tức hồng hoang cuồn cuộn vân hà.

    Đây mới là quang cảnh của môn phái lớn, khí tượng như thế, chẳng trách có thể đứng đầu chấp chưởng cương quốc. Nếu mà đem so với Tẩy Nhan Cổ Phái, thì Tẩy Nhan Cổ Phái càng giống như một lão nhân tuổi xế chiều đang hấp hối. Không thể so sánh.

    Thấy quang cảnh hoành tráng như vậy, bất luận là Mạc hộ pháp hay Nam Hoài Nhân cũng thất thần trong giây lát, tuy đây không phải là lần đầu bọn họ đến Cửu Thánh Yêu Môn, nhưng mỗi lần gặp, trong nội tâm bọn họ lại dâng lên một hồi thất vọng. Nhớ năm đó, cho dù là quái vật khổng lồ như Cửu Thánh Yêu Môn đều phải đến triều bái Tẩy Nhan Cổ Phái.

    Đáng tiếc, huy hoàng của những năm đó đã không còn, Tẩy Nhan Cổ Phái của ngày hôm nay đã xuống dốc, thậm chí còn cần phụ thuộc vào Cửu Thánh Yêu Môn.

    - Nguyên lai là đích thân Mạc huynh tới, Mạc huynh, đã lâu không gặp.
    Thời điểm ba người Mạc hộ pháp đi xuống đạo đài, từ phía Cửu Thánh Yêu Môn đã có một lão nhân mang theo một người đệ tử tới đây đón chào.

    Chuyện khảo hạch, Tẩy Nhan Cổ Phái đã truyền tin tức cho Cửu Thánh Yêu Môn, thế nên Cửu Thánh Yêu Môn đã sớm có chuẩn bị.

    Đón chào chính là một vị đường chủ của Cửu Thánh Yêu Môn, vị đường chủ này họ Phó, khuôn mặt lạnh lùng, vẻ tươi cười trên mặt rất khó thấy, trên người hắn chập chờn bảo quang, trong đôi mắt có hàn mang đang lấp lóe, mỗi một đạo hàn mang giống như thực chất, khiến cho người khác phải sợ hãi.

    - Làm phiền Phó huynh rồi, có thể để bản thân Phó huynh đón chào, Mạc mỗ hết sức vinh hạnh.
    Vừa thấy Phó đường chủ, Mạc hộ pháp vội vàng cúi đầu đáp lời. Chưa hề phát giác khí thế bản thân mình liền thấp hơn đối phương không ít.

    Việc này cũng không khó hiểu, Phó đường chủ mặc dù chỉ là một vị đường chủ, thế nhưng từ bảo quang chập chờn trên người ông ta, cũng có thể nhìn ra người ta đã là Hào Hùng một phương. Thử nghĩ một chút, trong Tẩy Nhan Cổ Phái cũng chỉ có trưởng lão mới được phong làm Hào Hùng, mà người ta chỉ là một vị đường chủ cũng đã có thực lực như vậy.

    Mạc hộ pháp nói với Phó đường chủ:
    - Phó huynh, lần này chúng ta đến đây là vì chuyện khảo hạch.

    Phó đường chủ cố nặn ra ba phần vui vẻ, mang vẻ mặt ngoài cười nhưng trong lòng không cười, nói rằng:
    - Việc này trưởng lão đã có phân phó.

    Đến đây ông ta liếc nhìn Lý Thất Dạ một cái liền thôi, rồi lại nói tiếp:
    - Vị này chính là thủ tịch đại đệ tử của quý phái a.

    - Đúng vậy, Lý Thất Dạ chính là thủ tịch đại đệ tử của môn phái chúng ta.
    Mạc hộ pháp cười gượng một cái mới đáp lời. Loại người có tư chất giống như Lý Thất Dạ, quả thật không phải chuyện gì đáng kiêu ngạo.

    - Chuyện khảo hạch, chỉ là luận bàn hữu nghị thôi mà.
    Phó đường chủ vẫn mang vẻ mặt ngoài cười nhưng trong không cười, lên tiếng:
    - Mạc huynh cũng không cần miễn cưỡng.

    Trong mắt của ông ta lúc này, Lý Thất Dạ đơn giản chỉ là con kiến, không hơn không kém.

    - Cũng chỉ khảo hạch, sao đủ thành đạo.
    Lý Thất Dạ cũng lười nhìn Phó đường chủ, nhàn nhã lên tiếng.

    Phó đường chủ hừ lạnh, căn bản là không hề để ý tới Lý Thất Dạ, nói với Mạc hộ pháp:
    - Mời Mạc huynh đi theo ta.

    Theo ông ta, tranh cãi với một tiểu bối như Lý Thất Dạ là chuyện mất thân phận.

    Còn Mạc hộ pháp không nhịn được trợn mắt liếc Lý Thất Dạ.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Hãy nhấn vào nút thanks, vì chúng ta cảm ơn trước hết chính là công lao, cống hiến và hăng hái bỏ sức lực + thời gian ra dịch thuật "free" để độc giả có cái đọc "free". Nếu bạn đã ngó qua và đọc thì tại sao không nhấn nút thanks chứ!

    Mọi góp ý, báo lỗi xin vào đây

    Thảo luận xin vào đây

    Đế Bá được dịch bởi Nhóm Dịch Toàn Cao Thủ! Đăng tại box truyện dịch Tàng Thư Viện Truyện hay!
    Hidden Content Hidden Content Hidden Content

    ---QC---


  10. Bài viết được 119 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    21302766,Aljb0b0,AndyHuang,annguyen1703,aolong,apovt89,aries0504,b1209049,bagggggggg,Blue_planet,bradrangon,butkhoe,Cựu Mộng Như Yên,chl10808,cuonglong,Dark_wirad,dart,dau_dat,diepnguyen,dochimanh,doivotan15,duy_dt12,EmHot,Everest,faust11,Ferrari,freejack,getbackerslc,ginggeng,Golliah,guiliano,haimuoi,haugia,hieudtd,hkda,hoanghungcz,honthu,hotfam501,htph,huyquoc52,ice_tea,kelxxx,khangnguyen,khuccui,kit9x,kkk3k,kothe,lacquy1234,lamanhhoang,Lana,Lâm_Lôi,lieutontrung,longhang,Longinus,longtth,lschemhet,luffie,lybietcau,machu,makete,Mèo Già Trụi Lông,Miên Lý Tàng Châm,Mongdaonhan,mrlayloi,mysexylove50,NAMKHA,nam_god,nguyenduy1k,nhbinhdbp,nhiduonggia,NNNN,odin,paita999,peheosua,phachle,phiêu!,philiet,pokemon123nam,qtdevil,quan_gnc,regicide,Riddles,rockh911,romolus82,rukuru,sasuketaki02,scorpio_29th,shigo,Spaghetti,sunshine,taris,tdzn63,thanchetkaka,thanchit123,thanhmm,thông thiên,Thiên Lôi,thienvanlong123,ThTung,Tiêu Dao Nhân,Tiêu Viễn Sơn,Tiếu hồng trần,Tiếu Thương Thiên,tramvan,trubatgioi_2000,ttibbti,tuanvulc23,tuyetmai44442,v9anhtuan,vannhan_qng,VietStar1711,vinhtran,vivid,vuongxuanbach,whyttt,yakumo111,zap1412,Zerulos,Đình Tống,
Trang 2 của 27 Đầu tiênĐầu tiên 123412 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status