TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 2 của 14 Đầu tiênĐầu tiên 123412 ... CuốiCuối
Kết quả 6 đến 10 của 70

Chủ đề: Nghịch Thiên Kỹ - 逆天技 (New - Chương 67)

  1. #6
    Ngày tham gia
    Mar 2015
    Bài viết
    87
    Xu
    0

    Icon1 Chương 6

    逆天技 - Nghịch Thiên Kỹ





    Tác giả: Tịnh Vô Ngấn (净无痕 )
    Thể loại: Tiên Hiệp
    Người dịch: tieuyeunu93
    Biên: hatung492305

    Link truyện gốc :http://www.piaotian.net/html/4/4244/index.html#

    Số chữ : 1960 words



    Chương 6: Toàn hệ giáo kỹ



    Sự chìm vào giấc ngủ của cha cũng làm cho nỗi lòng của Hàn Phong Tuyết dịu đi và cũng làm cho quyết định nỗ lực tu luyện thành giáo kỹ của Hàn Phong Tuyết thêm kiên định hơn.

    - Cũng không biết phải bao lâu mới có thể khiến cha tỉnh lại - Hàn Phong Tuyết trong lòng thầm nghĩ

    - Phong Tuyết, con đã tỉnh rồi - Mộ Dung Tình từ ngoài cửa đi vào

    Nhìn thấy mẫu thân hai mắt đỏ bừng, trên tay còn bưng một ít điểm tâm, trong lòng Hàn Phong Tuyết như nhói lên. Vốn dĩ cái chết của cha đã đủ làm cho mẹ thương tâm rồi, mà bản thân lại hôn mê bất tỉnh, để mẹ một mình chịu bao đau khổ. Hàn Phong Tuyết âm thầm thề nhất định phải chăm sóc cho mẹ thật tốt

    - Mẹ, người đến rồi, nói cho mẹ một tin tốt, cha con chưa hoàn toàn biến mất, người vẫn còn ở bên cạnh chúng ta.
    Không muốn mẹ mình phải đau lòng như vậy nữa, Hàn Phong Tuyết lập tức mang tin tốt này nói cho Mộ Dung Tình.
    Mộ Dung Tình ngẩn ra, lập tức bước nhanh đến bên cạnh Hàn Phong Tuyết nói:

    - Phong Tuyết, mau nói cho mẹ nghe rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

    Hàn Phong Tuyết mang sự việc vừa rồi nói cho mẹ. Biết được tin tức của Hàn Kiếm Phong, nước mắt theo hai gò má của Mộ Dung Tình lăn xuống, có điều lần này là bởi vì vui mừng mà rơi lệ.

    - Thì ra Kiếm Phong không gạt ta, chàng thật sự chỉ là tồn tại dưới một hình thức khác mà thôi - Mộ Dung Tình trong lòng thần nghĩ.

    Thực ra, đối với bí mật của Hàn Kiếm Phong, Mộ Dung Tình cũng biết, Hàn Kiếm Phong sớm đã mang hết thảy đều nói cho nàng rồi, nàng chỉ biết Hàn Kiếm Phong có thể đem công pháp truyền lại cho Hàn Phong Tuyết, nhưng không ngờ được bản thân chàng cũng có thể bảo tồn một tia tàn hồn. Mặc dù chỉ là một tia tàn hồn, nhưng tối thiểu cũng vẫn tồn tại, hơn nữa, Mộ Dung Tình trong đáy lòng vẫn còn có chút chờ mong, có thể một ngày nào đó Hàn Kiếm Phong có thể thật sự sống lại.

    - Phong Tuyết, nào, ăn chút gì đi - Nghĩ đến Hàn Phong Tuyết đã bảy ngày chưa ăn cơm, Mộ Dung Tình vội mang điểm tâm đưa cho Hàn Phong Tuyết.

    Ngấu nga ngấu nghiến ăn xong điểm tâm, Hàn Phong Tuyết mở miệng nói:

    - Mẹ, cha đã mang công pháp truyền cho con rồi, con muốn lập tức bắt đầu tu luyện, như vậy con có thể làm cho cha sơm ngày tỉnh lại.

    Mộ Dung Tình vui mừng cười cười:

    - Con có tâm ý này ta đương nhiên rất vui, nhưng cũng không cần phải quá vất vả, chú ý thân thể của chính mình.

    - Mẹ cứ yên tâm, con đã không còn là cậu bé nữa rồi - Hàn Phong Tuyết nói.

    Nghe thấy lời của con trai, Mộ Dung Tình có cảm giác lạ lạ, nhưng lúc Hàn Phong Tuyết nói những lời này lại rất tự nhiên.

    "Hay là Phong Tuyết đã thực sự trưởng thành rồi" - Mộ Dung Tình trong lòng thầm nghĩ. Sau khi Mộ Dung Tình đi, Hàn Phong Tuyết đọc thầm lại công pháp mà phụ thân truyền cho. Quả nhiên chỉ có một đoạn, chỉ là đến phương pháp có thể làm ngưng tụ được nguyên tố thủy tinh và phương pháp làm thế nào hấp thu nguyên tố ngũ hành tố đạt đến cảnh giới danh kỹ. Hóa ra bộ công pháp này với những gì mà Hàn Phong Tuyết đã được học trước đây có rất nhiều điểm không tương đồng , nó yêu cầu người tu luyện trước phải tĩnh tâm, rồi sau đó ý thức hoàn toàn chìm sâu vào hệ tinh thần để cảm thụ duy nhất với một nguyên tố, cho đến khi có thể cảm thụ được nó mới thôi. Sau đó hấp thụ nguyên tố đã cảm thụ được để ngưng tụ nguyên tố thủy tinh, sau khi thành công lại cảm thụ một nguyên tố khác.

    - Cha nói không sai, xem ra công pháp này cũng không thích hợp cho người đó tu luyện, bộ công pháp này hoàn toàn là dựa vào thể chất ngũ hệ của người luyện mà tồn tại. Cũng không biết sau khi tu luyện thành sẽ mạnh hơn, trước hết là giờ mình chỉ cảm thụ hỏa nguyên tố thôi - Hàn Phong Tuyết trong lòng thầm nghĩ

    Tiếp đến, Hàn Phong Tuyết lập tức tĩnh tâm, ý thức chìm vào hệ tinh thần cảm thụ với hỏa nguyên tố. Một lúc lâu, nhưng không làm sao mà cảm thụ nổi

    - Lẽ nào phương pháp tu luyện của ta không đúng - Hàn Phong Tuyết trong lòng hoài nghi - không đúng, phải tĩnh tâm, không thể nghĩ đến bất cứ việc gì.

    Hai ngày sau, trong ý thức của Hàn Phong Tuyết , chỉ thấy vô số chấm sáng màu hồng lượn lờ trong không khí, cuối cùng cũng cảm thụ được rồi, dựa theo phương pháp giảng thuật tinh thần công pháp, hấp thụ chấm sáng hồng , càng lúc càng nhiều chấm sáng xâm nhập vào trong ý thức của Hàn Phong Tuyết, chấm sáng sáng trong tinh thần Hàn Phong Tuyết xoay tròn rất nhanh, tốc độ càng lúc càng nhanh, cũng không ngừng tăng áp lực. Một lúc lâu, một viên tiểu thủy tinh xích hồng trôi nổi trong tinh thần của Hàn Phong Tuyết. Nhìn thủy tinh xích hồng, trong lòng Hàn Phong Tuyết hưng phấn dị thường

    - Cuối cùng cũng thành công rồi - Hàn Phong Tuyết lẩm bẩm nói.

    Tiếp đến, Hàn Phong Tuyết lại dùng phương pháp đó tiếp tục cảm thụ nguyên tố khác, đã một lần thành công, tiếp theo dễ dàng hơn nhiều. Lại qua một ngày nữa, trong tinh thần của Hàn Phong Tuyết những viên tiểu thủy tinh năm màu đỏ, vàng, trắng, đen, xanh đều lần lượt xuất hiện và cũng xoay tròn với tốc độ kinh hồn.

    - Lại có thêm 5 nguyên tố thủy tinh - Hàn Phong Tuyết có chút kinh ngạc.

    Mở hai mắt ra, nhãn thần của Hàn Phong Tuyết sáng đẹp lạ thường. Tuy ba ngày chưa ăn cơm, nhưng Hàn Phong Tuyết không cảm thấy đói bụng, ngược lại, toàn thân đều tràn đầy năng lượng.

    - Đây chính là cảm giác thành giáo kỹ, quả nhiên tuyệt. - Hàn Phong Tuyết thầm nghĩ.

    Cảm thấy nguyên tố thủy tinh có thể hấp thu nguyên tố trời đất, Hàn Phong Tuyết lại tiếp tục tu luyện tinh thần công pháp, chỉ thấy nguyên tố thủy tinh xoay tròn rất nhanh , ngũ hành nguyên tố từ mọi nơi tiến vào trong cơ thể, dọc theo các kinh mạch trên thân thể cuối cùng hội tụ được nguyên tố thủy tinh. Đây là phản ứng đầu tiên tu luyện tinh thần công pháp, bởi vì Hàn Phong Tuyết tiên thiên tinh thần lực khá cao, tu luyện tinh thần công pháp tự nhiên có thể sử dụng nguyên tố thủy tinh có thể hấp thụ ngũ hành nguyên tố rất nhanh , ngũ hành nguyên tố đã hấp thụ đạt đến tinh thần lực cực hạn mà có thể chống đỡ. Lúc sau, sự hấp thụ của nguyên tố thủy tinh đối với ngũ hành nguyên tố sẽ giảm bớt, nhưng tuyệt đối không được dừng lại, bởi vì ngươi đang tu luyện tinh thần công pháp đồng thời tinh thần lực cũng tăng lên, cho dù tăng lên rất chậm cũng là tăng, vì thế nguyên tố thủy tinh cũng sẽ tiếp tục hấp thu nguyên tố ngũ hành , nhưng thông thường chỉ là hấp thu chậm rãi, không biết lần đầu tu luyện nhanh như vậy, trừ phi ngươi có kỳ tích gì đó thì mới có thể làm cho tinh thần lực trong nháy mắt tăng lên cao như thế. Hàn Phong Tuyết không biết gì nên vô tình tập luyện thêm ba ngày nữa lập tức cảm thấy sự hấp thu nguyên tố ngũ hành chậm hẳn lại. Hàn Phong Tuyết dừng tu luyện.

    - Giả kỹ 8 sao - Bây giờ có thể cảm thấy rõ thực lực và đẳng cấp của mình, Hàn Phong Tuyết cảm thấy có một chút khó mà tin được. Những người khác trong tộc tu luyện đã mấy năm đều chỉ tăng lên được mấy sao, mà cậu, lần đầu tiên tu luyện liền trực tiếp đạt đến cảnh giới tám sao. Mặc dù mình có là thiên tài cũng không cần khoa trương như vậy chứ. Tuy cảm thấy khó có thể tin, nhưng trong lòng Hàn Phong Tuyết vẫn thấy rất vui mừng, thực lực tăng lên càng nhanh, cha cũng có thể sớm tỉnh lại, mình cũng có thể sớm báo thù cho cha, thù giết cha, Hàn Phong Tuyết một khắc cũng không dám quên. Trong đầu Hàn Phong Tuyết hiện lên tướng mạo của sáu người

    - Các ngươi cứ chờ đấy - Hàn Phong Tuyết trong lòng thầm nghĩ.

    Đứng lên hoạt động thân thể một lát, sáu ngày tu luyện khiến thân thể cậu có chút cứng nhắc. Cậu mở cửa phòng, đang định bước chân ra ngoài:

    - Mẹ, người cứ ở đây đợi con suốt sao? - Nhìn thấy Mộ Dung Tình hai mắt sưng đỏ, trong tay còn bưng điểm tâm mà hắn thích. Hàn Phong Tuyết trong lòng quá cảm động.

    Nhìn thấy con trai cuối cùng cũng ra ngoài, Mộ Dung Tình cười tươi trả lời con mình

    - Không có, ta vừa mới đến, sợ quấy rầy con tu luyện, nên đứng ngoài cửa đợi con. Thành công rồi sao? - Mộ Dung Tình đưa ánh mắt trông đợi nhìn Hàn Phong Tuyết.

    Hàn Phong Tuyết hiển nhiên không tin lời Mộ Dung Tình nói, nhưng cũng không nói gì thêm, chỉ là giữ chặt nỗi thương mẹ ở trong lòng. Gật gật đầu:

    -Thành công rồi - Hàn Phong Tuyết trả lời

    Nàng lập tức vui mừng hỏi tiếp:

    - Mấy sao rồi, cha con nói hồi đó lần đầu tiên cha con tu luyện liền đạt đến cấp năm sao, cho dù không như cha con, chí ít cũng được ba sao

    - Tám sao rồi - Hàn Phong Tuyết nói một câu yếu ớt.

    - É - Mộ Dung Tình ngạc nhiên nhìn Hàn Phong Tuyết, ánh mắt giống như nhìn thấy quái vật. Tuy nhiên con trai cùng giống như cha là thiên tài, nhưng cha cậu cũng không ngờ được con trai còn có khả năng thiên phú hơn cả mình, hơn nữa còn hơn rất nhiều. Bởi vì đẳng cấp giáo kỹ vừa cao, vừa yêu cầu nhiều nguyên tố lực mới có tăng cao lên một cấp, tám sao giả kỹ, hiển nhiên với năm sao giả kỹ không cùng một cấp bậc. Thông thường sau lần đầu tu luyện có thể đạt đến hai sao hoặc ba sao thì đều coi là thiên tài rồi, năm đó Hàn Kiếm Phong trực tiếp đạt đến năm sao khiến cả phong thành đều khiếp sợ và được khen là phong thành đệ nhất thiên tài, lúc đó, cả gia tộc đều vui mừng khôn xiết.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi hatung492305, ngày 13-04-2015 lúc 13:53.
    ---QC---


  2. Bài viết được 23 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    amilaza_amilaza,bagggggggg,bomnhau,chichi1111,chiengminh,chieu ly,Con Chuột,diangucmauden,diepnguyen,dongsongemdem,freejack,kelxxx,khuccui,Lôi Động Cửu Thiên,lybietcau,November,odin,romolus82,Super Buffalo,Toạch Văn Đoành,vegito,vintram,vrs,
  3. #7
    Ngày tham gia
    Mar 2015
    Bài viết
    87
    Xu
    0

    Mặc định Chương 7

    逆天技 - Nghịch Thiên Kỹ





    Tác giả: Tịnh Vô Ngấn (净无痕 )
    Thể loại: Tiên Hiệp
    Người dịch: tieuyeunu93
    Biên: hatung492305

    Link truyện gốc :http://www.piaotian.net/html/4/4244/index.html#

    Số chữ : 1753 words





    Chương 7: Người đầu tiên tiến hóa kỹ năng thiên phú



    Tốt, tốt, tốt, Mộ Dung Tình tâm tình kích động khác thường, hai mắt có chút vui mừng. Sau khi Hàn Kiếm Phong qua đời, Mộ Dung Tình chỉ thấy mất hết can đảm, chỉ muốn đi theo chồng. Nhưng nhớ đến di ngôn của Hàn Kiếm Phong, nghĩ đến Hàn Phong Tuyết còn nhỏ, bảo nàng làm sao có thể đành lòng được. Mấy ngày trước, mặc dù Hàn Phong Tuyết nói cho nàng biết Hàn Kiếm Phong vẫn chưa thật sự biến mất khỏi dương thế, nhưng Hàn Kiếm Phong chỉ còn lại một tia tàn hồn thật sự vẫn có thể tỉnh lại sao? Lại ví dụ như đợi được Hàn Phong Tuyết đủ lớn mạnh có thể làm cho Hàn Kiếm Phong mau chóng tỉnh lại, nhưng đủ mạnh là như thế nào? phải đợi bao lâu Hàn Phong Tuyết mới có thể đạt đến bước đó? Nàng trong lòng tràn đầy lo lắng, như hôm nay nhìn thấy khả năng thiên phú của Hàn Phong Tuyết tốt như vậy nàng không chỉ vì Hàn Phong Tuyết vui vẻ, đồng thời hi vọng đối với Hàn Kiếm Phong cũng càng lớn. Thì sao nàng lại không thể không cảm thấy kích động, không vui cho được cơ chứ, trong lòng nàng vẫn cồn một nguyện vọng khác.
    Phục thù, nàng hận không thể mang sáu người hại chết Hàn Kiếm Phong băm vằm nghìn mảnh. Thế nhưng ngay cả cấp bậc kỹ vương như Hàn Kiếm Phong vẫn không thể là đối thủ của họ, mà tu vi chỉ mới là danh kỹ hai sao muốn báo thù không phải là chuyện dễ. Nhưng bây giờ nàng đã thấy được tia hy vọng ở Hàn Phong Tuyết. Khả năng thiên phú của Hàn Phong Tuyết khiến nàng tin tưởng chắc chắn một ngày nào đó Hàn Phong Tuyết có đủ thực lực để báo thù cho cha. Dường như nghĩ điều gì đó, Mộ Dung Tình đột nhiên nghiêm túc, nói:
    - Phong Tuyết, con chớ có mang chuyện con có thể tu được toàn bộ ngũ hành nói cho người khác biết còn chuyện con làm sao có thể trở thành giáo kỹ có thể tìm một lý do khác thích hợp để giải thích với mọi người, nhưng nhất định chỉ được dùng kỹ năng của một hệ khi báo cáo với gia tộc. Hàn gia chúng ta đa phần đều là hỏa hệ thiên phú, con cũng chỉ biểu hiện năng lực của hỏa hệ thôi.

    - Con hiểu rồi, cha cũng nói với con như vậy - Hàn Phong Tuyết trịnh trọng gật đầu.

    Hàn Phong Tuyết nói chuyện với mẹ một hồi lâu rồi lại bắt đầu một mình tu luyện. Cậu một khắc cũng không dám buông lơi, cũng không thể nào mà buông lơi. Ba tháng sau, Hàn Phong Tuyết ngồi trong phòng tu luyện, trong tinh thần không ngừng có ngũ hành nguyên tố, 5 viên nguyên tố thủy tinh hội tụ. Nguyên tố thủy tinh chậm rãi xoay tròn. Bỗng nhiên, nguyên tố thủy tinh xoay tròn với tốc độ nhanh hơn, không gian xung quanh trời đất của ngũ hành nguyên tố nhanh chóng đi vào trong người Hàn Phong Tuyết. Năm viên nguyên tố thủy tinh đó sáng lên trong không gian, có điều chỉ thoáng qua rồi lại trở về trạng thái bình thường, tốc độ xoay tròn cũng biến thành chậm dần. "Danh kỹ một sao" - Hàn Phong Tuyết mở hai mắt, một tia sáng chợt lóe lên.

    - Cuối cùng đã đột phá rồi - Hàn Phong Tuyết thở phào nhẹ nhõm

    - Tất cả những giáo kỹ sau khi đột phá đều tự mình hòa hợp với kỹ năng thiên phú, mà mình ngũ hành kiêm tu, kỹ năng thiên phú đó của mình là loại thuộc tính nào? - Hàn Phong Tuyết lẩm bẩm.

    Hàn phong Tuyết ý thức chìm vào trong hệ tinh thần, dùng ý thức để cảm thụ. Kỹ năng thiên phú lóe ra từng cái một, có thể tiến hành chuyển dời trong nháy mắt, cự ly một thước, một ngày chỉ có thể dùng một lần. Tùy tu vi mà trở nên mạnh mẽ, trong nháy mắt cự li chuyển dời tăng lên, thời gian khoảng cách cũng ngắn lại.

    "Biến đổi trạng thái rồi" - Hàn Phong Tuyết nhịn không được trong lòng thầm nhủ một tiếng, đồng thời sắc mặt đầy hưng phấn, muốn có loại hiệu ứng này. Sự chuyển động trong nháy mắt, trong lúc đang chiến đấu nếu nói về phòng thủ thì có kỹ năng này chẳng khác nào thêm một cái mạng nữa rồi. Nói về tiến công, cũng có thể hành động bất ngờ, đánh bại địch mà giành chiến thắng. Càng đáng sợ hơn, kỹ năng này vẫn có thể tiến hóa. Trên đại lục người có thể làm cho kỹ năng biến hóa tiếp một bậc đã ít nay càng ít hơn, mỗi một loại đều có thể làm cho vô số cường giả tranh đoạt, không ngờ mình lại là người đầu tiên tiến hóa kỹ năng thiên phú. Không biết tương lai còn có đột phá thêm hình thái nào mới của loại kỹ năng này không. Đương nhiên, càng biến đổi trạng thái càng tốt, Hàn phong Tuyết nhịn không được tự ảo tưởng trong lòng. Nhìn ra ngoài cửa sổ, đêm đã khuya.

    - Ba tháng này, tự mình nỗ lực tu luyện, thời gian ngủ rất ít, cuối cùng hôm nay cũng đã đột phá, nên ngủ bù một giấc thật ngon mới được - Nghĩ đến đây, Hàn Phong Tuyết chui vào chăn, mắt nhắm lại mà môi vẫn nở nụ cười mãn nguyện.
    Đang mơ ngủ, loáng thoáng nghe được một âm thanh quen thuộc trong tâm mình vang lên:

    - Con trai, mau lớn mạnh đi, khả năng thiên phú của con làm ta cảm thấy kinh ngạc. Nhưng mà vẫn con xa mới đủ, chỉ có không ngừng nỗ lực, không ngừng trở nên mạnh mẽ, con mới có thể đạt được yêu cầu của ta.

    Sáng sớm hôm sau, Hàn Phong Tuyết từ trong mơ tỉnh lại, hôm qua trong lúc mơ ngủ nghe thấy âm thanh trong tâm mình vang lên vẫn còn quanh quẩn.

    - Là ai nói chuyện với ta - Hàn Phong Tuyết lòng đầy ngờ vực - Lẽ nào là mình suy nghĩ nhiều rồi, nào có ai nói chuyện với mình.

    - Đã lâu không hít thở không khí mới mẻ rồi - Nghĩ đến đây Hàn Phong Tuyết đi ra ngoài. Hàn Kiếm Phong mất đã hơn ba tháng, bầu không khí tang thương trong Hàn gia đã diu đi rất nhiều.

    Đi đến gia tộc luyện võ đường, Hàn Phong Tuyết phát hiện hậu bối đệ tử trong tộc đều ở đây.

    - Hôm nay cũng không phải ngày gia tộc tụ hội, lẽ nào có chuyện gì xảy ra chăng? - Hàn Phong Tuyết trong lòng có chút nghi ngờ.

    Nhìn thấy Hàn Phong Tuyết đến, trong mắt chúng đệ tử trong tộc có một chút khó chịu. Phế nhân trong tộc nhưng lại có một người cha thiên tài, nhưng bây giờ cha của hắn lại rời hắn mà đi, cũng không biết tương lai hắn sẽ làm thế nào. Rất nhiều người trong lòng nghĩ như vậy.

    - Phong Tuyết ca - Hàn Yên Vân và Hàn Mộng thấy Hàn Phong Tuyết vội chạy đến.

    - Gia tộc có chuyện đại sự gì xảy ra sao, các muội sao đều ở đây? - Hàn Phong Tuyết hỏi

    - Đối với hậu bối đệ tử bọn muội là chuyện đại sự. Bởi bì tam thúc, Hàn Yên Vân nói rồi dừng lại, len lén nhìn ánh mắt của Hàn Phong Tuyết, phát hiện ánh mắt Hàn Phong Tuyết cũng không có gì thay đổi mới tiếp tục nói:

    - Bởi vì việc của tam thúc, ngoài tam đại thế gia thừa cơ hội này liên hợp tiến hành đánh áp đối với Hàn gia chúng ta. Gia gia vì chuyện này mà tăng cường thực lực cho chúng ta, quyết định chọn hai mươi hậu bối, có thể vào tàng thư các học tập kỹ năng.

    - Thì ra là vậy - Hàn Phong Tuyết trong nháy mắt đã hiểu rõ.

    - Gia gia đến rồi - Hàn Mộng lúc này chỉ luyện võ trường phía đông mở miệng nói

    Hàn Phong Tuyết nhìn theo phương hướng Hàn Mộng chỉ, Hàn Thiên Quân cũng nhìn thấy Hàn Phong Tuyết, Hàn Thiên Quân hình hài già nua tiều tụy đi tới gần. Thấy Hàn Thiên Quân như vậy, trong lòng Hàn Phong Tuyết đột nhiên cảm thấy chua xót, Hàn Thiên Quân cũng không vì Hàn Phong Tuyết không có cách nào trở thành giáo kỹ mà quên hắn, ngược lại, Hàn Thiên Quân đối với Hàn Phong Tuyết thương yêu còn nhiều hơn các tử tôn khác.

    -Phong Tuyết, con không sao rồi - Đến bên cạnh Hàn Phong Tuyết, Hàn Thiên Quân mở miệng nói

    - Gia gia, con rất tốt. Ngược lại gia gia phải chăm sóc bản thân thật tốt. - Hàn Phong Tuyết cười nhẹ tiếp lời.

    Hàn Thiên Quân cười nói:

    - Mấy người các con đều đến đây, ta có chuyện cần tuyên bố - Nói rồi ông đi thẳng vào trong luyện võ đường.
    Vốn không thích náo nhiệt, Hàn Phong Tuyết nghe được Hàn Thiên Quân nói, cười khổ một cái, ba người cùng Hàn Thiên Quân vòa trong luyện võ đường .

    Hàn Thiên Quân đi đến trước mặt mọi người, vốn đang nghị luận ầm ỹ liền lập tức yên tĩnh lại. Chỉ nghe Hàn Thiên Quân nói:

    - Hôm nay ta muốn chọn trong số các ngươi ra 20 người, những người này có thể theo ta vào tàng thư các học tập kỹ năng.

    Tiếp theo, Hàn Thiên Quân bắt đầu lựa chọn, thường là người được chọn trúng, ở Hàn gia hậu bối đều là thiên phú tương đối khá tốt. Mọi người bắt đầu cũng không có gì dị nghị, nhưng sau khi tên cuối cùng từ trong miệng Hàn Thiên Quân nói ra, luyện võ đường bắt đầu ồn ào. Bởi vì, người cuối cùng chính là Hàn Phong Tuyết.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi hatung492305, ngày 13-04-2015 lúc 13:54.

  4. Bài viết được 23 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    amilaza_amilaza,bagggggggg,bomnhau,chichi1111,chiengminh,chieu ly,Con Chuột,diangucmauden,diepnguyen,dongsongemdem,freejack,Huyền Hương,kelxxx,khuccui,Lôi Động Cửu Thiên,lybietcau,November,odin,romolus82,Super Buffalo,Toạch Văn Đoành,vintram,vrs,
  5. #8
    Ngày tham gia
    Mar 2015
    Bài viết
    87
    Xu
    0

    Icon1 Chương 8

    逆天技 - Nghịch Thiên Kỹ





    Tác giả: Tịnh Vô Ngấn (净无痕 )
    Thể loại: Tiên Hiệp
    Người dịch: hatung492305

    Link truyện gốc :http://www.piaotian.net/html/4/4244/index.html#

    Số chữ : 1640 words





    CHƯƠNG 8: Như vậy,tôi đã đủ tư cách chưa?



    - Sao lại có hắn, hắn ngay cả nguyên tố thủy tinh cũng không ngưng tụ nổi, cũng không thể nào có đủ khả năng học được kỹ năng giáo kỹ. Thế chẳng phải là lãng phí một tên trong danh sách hay sao! - Các đệ tử hậu bối của Hàn gia thi nhau bàn luận.

    - Đúng thế.

    Hàn Liệt ở trong đám đông đứng lên nói:

    - Ông nội, con không phục, hắn chẳng qua cũng chỉ là một tên vô dụng mà thôi, dựa vào cái gì mà có tên trong danh sách, hắn không đủ tư cách.

    Hàn Liệt- một người chưa đủ mười một tuổi, ba tháng trước từ một danh kỹ một sao đã đột phá đến danh kỹ 2 sao. Hàn Liệt luôn hài lòng với năng lực bẩm sinh của mình, luôn cho rằng mình là một trong những hậu bối xuất sắc nhất trong gia tộc, nhưng Hàn Thiên Quân luôn lạnh nhạt với hắn. Như thế đã đành, điều làm hắn khó chịu nhất đó là, Hàn Phong Tuyết - tên phế nhân mà hắn luôn khinh thường, luôn núp dưới bóng cha mình lại luôn có được sự quan tâm của ông nội.

    Hàn Liệt không hiểu nổi, cái tên vô dụng kia hắn dựa vào cái gì mà lại khiến cho ông nội có cái nhìn khác với hẳn hắn như thế. Trước đây, lúc Hàn Kiếm Phong còn sống thì hắn còn nhịn, nhưng bây giờ Hàn Kiến Phong đã không còn nữa, Hàn Thiên Quân vẫn thiên vị tên vô dụng đó, vì hắn mà lãng phí một tên trong danh sách. Mặc dù hàn Liệt không cần cái tên trong danh sách này nhưng vẫn nuốt không trôi cục tức đang ứ nghẹn trong họng.

    - Câm miệng, sau này ta không muốn nghe thấy những lời nói như vậy nữa. - Hàn Thiên Quân tức giận nói. Đối với Hàn Liệt, ông luôn lo lắng, mặc dù tài năng thiên bẩm rất tốt, nhưng từ nhỏ đã luôn kiêu căng cao ngạo, không coi người khác ra gì. Tính cách như vậy, rất dễ đi lệch hướng. Hàn Thiên Quân cũng đã từng nói chuyện này với hắn, nhưng hắn vẫn không chịu nghe.

    Mặt Hàn Liệt có chút ngượng ngùng, nhưng hắn lại không dám cãi lại Hàn Thiên Quân, vì vậy hắn đã tìm đến Hàn Phong Tuyết. Đi đến bên cạnh Hàn Phong Tuyết, Hàn Liệt nói:

    - Hàn Phong Tuyết, ta muốn thách đấu với ngươi, ngươi có dám nhận lời không? - Ở Hàn gia, chỉ cần không tàn sát lẫn nhau thì đều không phản đối thách đấu.Thanh niên luôn thích tranh mạnh hiếu thắng, hơn nữa người của Hàn gia hầu như đều có bản tính nóng vội, nên tính tình rất nóng nảy.

    Sau khi nghe xong lời của Hàn Liệt nói, tất cả mọi người đều lộ ra ánh mắt khinh bỉ, tất nhiên là khinh thường Hàn Liệt rồi, lại đi tìm một kẻ vô dụng, yếu thế mà thách đấu, đúng là da mặt cũng dày thật. Cơn giận dữ trong mắt Hàn Thiên Quân nhìn như muốn nổ tung ra, nhưng đột nhiên nghĩ đến điều gì lại im lặng không nói câu nào chỉ lặng lẽ xem diễn biến tiếp theo.

    - Xin lỗi, tôi không có thời gian. - Hàn Phong Tuyết lạnh lùng đáp.

    - Ngươi đúng là kẻ hèn nhát, ngươi có xứng làm con của Tam thúc không vậy? Ta còn nghi ngờ không biết ngươi có phải là con trai của tam thúc không nữa. Hàn Liệt nói nhỏ chỉ đủ cho Hàn Phong Tuyết nghe thấy.

    Cái gì có thể nhẫn nhịn được nhưng cái này thì không thể, mặc dù Hàn Phong Tuyết cảm thấy không cần thiết phải tranh giành với trẻ con (mặc dù chính cậu còn nhỏ tuổi hơn), huống hồ còn có các kỹ năng của phụ thân để lại cho, hắn không hứng thú lắm với tàng thư các. Nhưng Hàn Liệt không nên xúc phạm đến người nhà Hàn Phong Tuyết,đụng vào nhím, nhím cũng phải xù lông.

    - Ta đồng ý.Tiếng Hàn Phong Tuyết vang lên.

    - Hắn đã nhận lời rồi.Trong luyện võ đường xì xào bàn tán,mọi người đều dùng ánh mắt kì dị nhìn hắn.

    Hàn Thiên Quân vừa định lên tiếng, nhưng nghe thấy giọng của Hàn Phong Tuyết và ánh mắt của cậu lóe lên 1 tia sáng. Ông không hề ngăn cản, mà ở bên cạnh xem một cách hứng thú. Hàn Liệt cười một cách gian tà, trong lòng nghĩ: "Là tự ngươi tìm đến cái chết,không thể trách ta được."

    - Lên đi. Nói xong Hàn Liệt đi về phía chỗ trống của luyện võ đường.

    Hàn Phong Tuyết và Hàn Liệt tạo thế đối kháng. "Bắt đầu!" - Âm thanh lạnh lùng vang lên.Mặc dù trong lòng rất uất hận, nhưng hắn vẫn cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình.

    - Hừm lên 1 tiếng lạnh lùng, Hàn Liệt đưa hai tay lên,điều khiển nguyên tố tập trung trong lòng bàn tay, một lát sau, một quả cầu lửa được hình thành trong lòng hai bàn tay.

    - Hỏa cầu thuật. - Cầu lửa nhanh chóng công kích về phía Hàn Phong Tuyết.
    Trong chớp mắt, quả cầu lửa đã đến bên cạnh Hàn Phong Tuyết, Hàn Liệt đã lộ ra nụ cười tàn nhẫn. "Một quả cầu lửa cũng không tránh nổi, bị đả thương rồi thì ông nội cũng không thể trách ta." - Hàn Liệt nghĩ thầm trong lòng.Hàn Phong Tuyết lúc này vô cùng điềm tĩnh, khi quả cầu lửa cách hắn chỉ còn nửa mét, cơ thể hàn Phong Tuyết ngửa lại phía sau, quả cầu lửa vút qua mặt hắn, một tay chống lại phía sau, mượn lực đàn hồi Hàn Phong Tuyết lại đứng dậy như cũ, trên mặt vẫn mang theo nụ cười lãnh đạm, dường như chưa có việc gì xảy ra vậy.

    - Nên mang công phu thật sự ra đi, chứ trình độ như vậy đừng nên ra ngoài để mất mặt. - Hàn Phong Tuyết lạnh lùng nói, nói xong Hàn Phong Tuyết chạy thần tốc về phía Hàn Liệt. Bị tên phế nhân trong mắt mình chửi mắng, Hàn Liệt lúc này vô cùng tức giận, “Ngươi muốn chết”. Lúc Hàn Phong Tuyết gần tiếp cận đến người Hàn Liệt, hai tay Hàn Liệt cùng lúc phát ra “Hỏa nham....”.

    Khi Hàn Phong Tuyết đang dốc toàn lực để xông lên phía trước thì chỉ thấy cơ thể vừa căng 1 cái đã bị một dây lửa vô hình trói chặt lại, mặc hắn ra sức giẫy cũng không thoát được, thời gian trói là một giây. Tuy thời gian một giây chỉ chớp mắt là qua ngay nhưng đối với Hàn Liệt thì như thế cũng đã đủ rồi. Lại là một quả cầu lửa trong tay Hàn Liệt phát ra, trong luyện võ đường có người đã nhắm mắt lại vì không lỡ nhìn thấy sự thảm hại của Hàn Phong Tuyết nữa. Hàn Phong Tuyết cách Hàn Liệt rất gần, quả cầu lửa cũng sắp tới nơi, hơn nữa Hàn Phong Tuyết vẫn đang trong tình trạng bị trói, không thể tránh được.Trong lòng tất cả mọi người đều nghĩ như vậy, sắc mặt Hàn Thiên Quân cũng hốt hoảng. "Có thật là không có cách nào tránh được hay sao?" - Hàn Phong Tuyết nghĩ như vậy. Khi quả cầu lửa sắp đánh trúng người thì kỹ năng biến hóa lập tức phát huy, Hàn Phong Tuyết đã biến mất. Một quả đấm ở đâu giáng tới trúng mắt Hàn Liệt. "Bùng" chỉ thấy Hàn Phong Tuyết đứng điềm nhiên, còn Hàn Liệt lại nằm trên mặt đất. Trong mắt của Hàn Liệt vẫn hiện ra vẻ khó tin, tất cả xảy ra quá bất ngờ, Hàn Liệt chỉ cảm thấy mắt hoa lên và Hàn Phong Tuyết đã xuất hiện ngay trước mặt mình, nhìn thấy nắm đấm lao về phía mình muốn tránh nhưng đã không thể được nữa rồi.

    - Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?Sao hắn lại làm được? - Trong lòng tất cả mọi người bao gồm cả Hàn Liệt cũng đều muốn biết câu trả lời. Nhưng từ đầu đến cuối trên người Hàn Phong Tuyết không hề xuất hiện một chút biến động nguyên tố nào. Nhưng chắc chắn tất cả mọi người phải thất vọng rồi, vì chẳng có ai giải đáp cho họ cả.

    - Như vậy,tôi đã có đủ tư cách hay chưa? - Hàn Phong Tuyết nhìn Hàn Liệt mà nói.

    Hàn Thiên Quân lúc này đang suy nghĩ điều gì,nghe thấy lời của Hàn Phong Tuyết liền bước tới nói:

    - Còn ai có thắc mắc gì nữa không? - Tất cả mọi người đều lắc đầu - Vậy được, mọi người giải tán thôi, những người được chọn ngày mai tập hợp ở ngoài tàng thư các. Nói xong Hàn Thiên Quân quay người nói với Hàn Phong Tuyết:

    - Phong Tuyết,tối nay con qua chỗ ta một lát - Nói xong ông quay người bước đi.

    Hàn Liệt cố gắng đứng lên, ánh mắt có chút khó hiểu nhìn về phía Hàn Phong Tuyết.

    - Lần sau người nằm xuống chắc chắn là ngươi. - Hàn Liệt nói một cách lạnh lùng.

    - Ta sẽ chờ, còn nữa, sau này ta không muốn nghe thấy hai từ phế nhân nữa, càng không muốn để ta nghe được ngươi xúc phạm người nhà của ta - Nói xong Hàn Phong Tuyết cũng quay người bước đi.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi hatung492305, ngày 13-04-2015 lúc 13:55.

  6. Bài viết được 20 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    amilaza_amilaza,bagggggggg,bomnhau,chichi1111,chiengminh,chieu ly,Con Chuột,diangucmauden,diepnguyen,freejack,Huyền Hương,khuccui,Lôi Động Cửu Thiên,lybietcau,November,odin,romolus82,Super Buffalo,vintram,vrs,
  7. #9
    Ngày tham gia
    Mar 2015
    Bài viết
    87
    Xu
    0

    Icon1 Chương 9

    逆天技 - Nghịch Thiên Kỹ





    Tác giả: Tịnh Vô Ngấn (净无痕 )
    Thể loại: Tiên Hiệp
    Người dịch: hatung492305

    Link truyện gốc :http://www.piaotian.net/html/4/4244/index.html#

    Số chữ : 2374 words




    Chương 9: Hỏa Vụ (Khói lửa)*





    *Hỏa Vụ: Tên một loại kỹ năng cấp thấp trong các loại kỹ năng cấp binh sĩ của Hàn gia




    Buổi tối Hàn Phong Tuyết đi tới nơi ở của Hàn Thiên Quân, vừa vào phòng khách thì đã thấy ông nội và bà nội mình đã ngồi sẵn trong đại sảnh chờ từ bao giờ. Thấy Hàn Phong Tuyết đi đến, bà nội của cậu vội vàng tiến lên trước

    - Phong Tuyết, sao lâu thế mà không chịu đến thăm bà? - Bà lão mang trên nôi một nụ cười hiền hòa. Thấy bà nội tóc bạc trên đàu đã nhiều hơn, Phong Tuyết cảm thấy thương bà vô cùng:

    - Bà ạ, sau này cháu sẽ đến thăm bà nhiều hơn

    - Được rồi, hai bà cháu đợi chút nữa rồi hãy nói chuyện tiếp. Hạnh Hương, bà vào phòng trước đi, ta có chuyện muốn nói riêng với Phong Tuyết. - Hàn Thiên Quân nói với vợ mình

    - Lão già chết tiệt, chắc chỉ có ông là nhiều chuyện cần nói ấy, Phong Tuyết lâu lắm mới tới đây, ông mà nói lâu là coi chừng lão nương xử ông luôn đấy - Mặc dù là bạo miệng vậy nhưng lão bà vẫn đi vào trong phòng trong để lại không gian cho hai ông cháu.

    - Gia gia, ông tìm cháu có chuyện gì ạ? - Hàn Phong Tuyết lê tiếng hỏi trước

    - Phong Tuyết, lại đây ngồi bên cạnh ta - Hàn Thiên Quân cười nói

    Hàn Phong Tuyết đi lại cái ghế bên cạnh ông mình và ngồi xuống, không cần hỏi thì cậu cũng đã mơ hồ đoán ra ông mình gọi mình tới đây là vì việc gì

    - Phong Tuyết, bây giờ cháu đã là giáo kỹ rồi nhỉ? - Hàn Thiên Quân vào thẳng vấn đề chính

    Hàn Phong Tuyết gật đầu rồi định nói " Dạ, sau khi cha cháu qua đời....." thì Hàn Thiên Quân khoát tay áo cắt ngang lời Phong Tuyết

    - Trước hết hãy nghe ta nói, hôm nay ở luyện võ đường, lúc đầu nhìn thấy cháu ta cũng đã biết, khí chất của giáo kỹ với người bình thường là hoang toàn khác nhau vì thế ta mới dành một tên trong bảng danh sách cho cháu. Năm ấy, cha cháu cũng giống cháu, bất ký là tu luyện tinh thần công pháp nào cũng không ngưng tụ nổi yếu tố thủy tinh. Bới vì tự ti mà bố cháu một thân một mình quyết định bỏ nhà trốn đi, thế nhưng bảy ngày sau đó bố cháu trở về. Lúc ấy bố cháu đã trở thành một giáo kỹ, từ đó về sau khả năng thiên phú của bố cháu càng ngày càng phát huy dữ dội. Ta nghĩ con và cha con có khi lại giống hệt nhau. Nhưng điều làm ta kinh ngạc là trong có mấy ngày ngắn ngủi như thế mà cháu đã đạt được đến tu vi danh kỹ, khả năng thiên phú của cháu lại còn vượt qua cả cha cháu. Mà tất nhiên khả năng thiên phú là do di truyền, hai chữ "Thiên tài" không đủ để nói hết được về hai cha con cháu.

    Thời gian mà Hàn Phong Tuyết và Hàn Liệt tỷ thí, hậu bối của Hàn gia cũng chả ai có thể hiểu được làm sao mà Hàn Phong Tuyết có thể đánh bại được Hàn Liệt, nhưng với Hàn Thiên Quân người có tới 60 năm đạo hạnh thì lại có thể dễ dàng nhìn ra.

    Cả hai đều im lặng một hồi rồi Hàn Thiên Quân bắt đầu nói:

    - Cháu và cha cháu đều như nhau, đều là thiên tài trong thiên tài, đều bắt chước nhau gạt lão già này, ta nghĩ cháu cũng không đơn giản chỉ là kỹ sư đơn hệ chứ?

    Thấy nét buồn rầu trong mắt ông mình Hàn Phong Tuyết có chút mủi lòng, không nỡ giấu ông mình

    - Gia gia, những điều ông nói đều không có sai, nhưng cha cháu cũng không cố ý muốn giấu ông. Chuyện của cha cháu ông cũng thấy rồi đấy, chỉ vì lộ chuyện đó với một người thân cận nào ấy mà tin tức đó đã được truyền tới tai người mặc áo hoa kia. Nếu như mà nói không ai báo tin mà người trung niên mặc áo hoa kia lại biết được cha cháu có công pháp tu luyện xong hệ thì chả ai tin được.

    Nghe Hàn Phong Tuyết nói, đôi mắt Hàn Thiên Quân như lóe lên một sự tán thưởng "Thằng nhóc này đã trưởng thành rồi". Ông điềm tĩnh nói:

    - Cháu nghĩ được sâu xa như thế đúng là đã trưởng thành hơn trước nhiều rồi, cháu và cha cháu đều là do sợ lộ tin tức ra ngoài mà giấu ta phải không? Chuyện của cháu ta tuyệt đối không nói ra cho bất kỹ người nào biết nữa, ta không cho phép chuyện giống như vậy xảy ra với cháu. Nếu ta biết ai dám bán đứng Kiếm Phong ta tuyệt đối không tha cho hắn.

    Hàn Phong Tuyết rất muốn nói tất cả cho ông biết, nhưng cậu phải cố nén xuống, phải nhớ lời mẹ, nhớ lời cha dặn, không thể để lộ quá nhiều tin tức tránh nguy hiểm tìm tới bản thân. Cậu cũng sợ một ngày nào đó ông nội vui mừng chuyện gì đó mà lỡ miệng nói ra thì cũng nguy hiểm. Không những nguy hiểm cho mình mà còn cơ hội cha tỉnh dậy cũng bị đe dọa.



    Đêm đó, sau khi nói chuyện xong với ông thì Phong Tuyết lại nói chuyện với bà đến mãi muộn mà vẫn không hết chuyện .......



    Sáng sớm hôm sau, lúc Hàn Phong Tuyết đi tới bên ngoài Tàng thư các, thì bên trong Tàng thư các, tính cả Hàn Thiên Quân và 20 người khác cũng đều đã đến đủ. Hơn chục đôi mắt tức giận đều nhìn thẳng về phía cậu, Hàn Phong Tuyết ngượng ngùng chỉ biết cười để giải vây cho mình, cậu không biết là tất cả mọi người lại hăng hái, tích cực đến sơm như thế. Nhưng tuyệt nhiên cậu lại chẳng nghĩ tới nguyên nhân của sự việc nhiệt tình này là vì họ không có 1 đống kỹ năng đang chờ đợi họ tập luyện như cậu. Tàng thư các có tất cả những kỹ năng hơn một trăm năm mà Hàn Gia đã cất giữ được. Có thể vào trong học tập các loại kỹ năng, các hậu bối Hàn Gia tránh sao khỏi sự ngưỡng mộ dành cho ông cha mình.

    - Tất cả mọi người đã đến đủ rồi thì vào trong thôi - Nói xong Hàn Thiên Quân dẫn đầu đi vào trong trước.

    Tàng thư các tổng cộng có ba tầng, tầng thứ nhất là đựng những quyển kỹ năng phổ thông, tầng thứ hai là những kỹ năng giáo kỹ , còn về phần tầng thứ 3 thì Hàn Gia đệ tử ít có ai có thể đặt chân lên đó. Có người nói, bên trong tầng 3 đều là những quyển sách lưu trử kỹ năng Tông cấp thậm chí còn có cả kỹ năng Vương cấp. Hàn Phong Tuyết lần đầu được đặt chân tới tàng thư các, lập tứ cậu bị hoa mắt với một đống sách ghi chép các loại kỹ năng được chất đầy phòng. "Không hổ là sách quý cất giữ trăm năm, quả là nhiều thật ấy, đa dạng và phong phú nữa, Có thể ngày hôm nay ta có thể tìm ra được kỹ năng cần thiết đối với mình" - Hàn Phong Tuyết thầm nghĩ trong lòng.

    - Ngũ thúc - Hàn Thiên Quân hô to gọi một ông lão đang quyét dọn tàng thư các. Nghe được tiếng gọi của Hàn Thiên Quân, ông lão ngẩng đầu lên nhìn thân thể đang cúi lom khom dần dần đứng thẳng dậy, đôi mắt có phần hơi đục quét một lượt rồi nhìn Hàn Thiên Quân mỉm cười. Ông lão này cũng là một người tài còn lại sau khi đã qua sự sàng lọc của giang hồ cùng lứa với Hàn Thiên Quân. Hàn Phong Tuyết có chút kinh ngạc, nếu như bình thường không nghe được cách xưng hô của Hàn Thiên Quân thì cậu vẫn không biết ông lão này là trưởng bối của ông nội mình.

    Đi vào Tàng thư các, đi qua trước từng hàng giá sách, mọi người thi thoảng lại dừng chân trước một kệ sách nào đó rồi rút một quyển ra xem, tất cả hộ đều đang tìm cho mình một quyển kỹ năng thích hợp. Ham nhiều sẽ bị loạn, muốn học mau đột phá cấp bậc tu vi mới thì phải kỹ lưỡng chọn cho mình một quyển kỹ năng phù hợp, bằng không nhiều mà không thuần thục thì ắt sẽ dẫn tới phản tác dụng. Hàn Phong Tuyết cũng vậy, cậu cẩn thận lựa chọn cho mình một quyển kỹ năng phù hợp. Bỗng nhiên đôi mắt cậu sáng rục lên "Hỏa Vụ", Hàn Phong Tuyết vừa mở vừa xem từng trang một, Kỹ năng "Hỏa Vụ" mang hỏa nguyên tố ngưng tụ thành hình dạng một đám khói của lửa có thể che lấp thân hình, thời gian duy trì kỹ năng là trong vòng 3 giây. Đọc xong phần giới thiệu, Hàn Phong Tuyết mỉm cười mãn nguyện, cậu đã tìm được kỹ năng ưng ý cho mình, có thể trong mắt người khác đây có thể là một loại kỹ năng xàm nhất trong các loại kỹ năng nhưng đối với kỹ năng thiên phú của Hàn Phong Tuyết mà nói thì "Hỏa Vụ" chính là kỹ năng phụ trợ tuyệt vời nhất

    - Chính là nó - Hàn Phong Tuyết bắt đầu sao chép. Tàng thư các là nơi không thể mang được sách trong đó ra ngoài, vì thế chỉ có thể sao chép lại lấy cái mà tu luyện thôi. Sau khi sao chép xong, Hàn Phong Tuyết tiếp tục chọn, đi hết các giá sách cũng không phát hiện ra quyển nào thích hợp nữa. Vì thế Phong Tuyết lẳng lặng đi ra ngoài

    - Ngươi là con trai của Kiếm Phong? - Hàn Phong Tuyết vừa ra đến của thì nghe đâu một âm thanh già nua từ phía sau vang lại, đó là ông già mà vừa ông nội của cậu còn gọi là Ngũ thúc. Hàn Phong Tuyết quay đầu nhìn về phía ông lão, đôi mắt nhìn thẳng vào ông như có cái gì đó làm cậu kinh ngạc lắm. Cái lưng còng của ông lão giờ đã thẳng được dậy, đôi mắt thâm thúy chả tìm thấy cái vẻ lười nhác mệt mổi vừa nãy đâu cả. Hàn Phong Tuyết lập tức hiểu ra ngay vấn đề của sự thắc mắc trong lòng mình. Nhìn qua nhìn lại thì cái Tàng thư các này cũng chỉ có một mình ông lão này phụ trách dọn dẹp, vậy là chỗ này toàn quyền do ông lão quản lý, hơn nữa ông lão này lại còn là trưởng bối của Hàn Thiên Quân, tu vi ắt hẳn là cao thâm lắm sao lại có thể là một ông lão bình thường được.

    - Dạ đúng thưa thúc tổ gia gia - Hàn Phong Tuyết lễ phép đáp lại

    - Ây da....... ông trời luôn ganh tị đấng anh tài nhỉ? - Lão nhân thở dài.





    Trong sân nhỏ, một con người bị hỏa nguyên tố tầng nhất che đậy, hoàn toàn nhìn không rõ bản chất bên trong. Một lát sau, hỏa nguyên tố tiêu tan mới dần lộ ra bộ mặt non nớt của thiếu niên Hàn Phong Tuyết đang tu luyện kỹ năng mới của mình "Hỏa Vụ"

    - Rốt cục cũng nắm giữ được nó rồi, khộng ngờ một loại kỹ năng cấp thấp bình thường dành cho cấp sĩ binh này lại phải tiêu tốn mất 3 ngày mới có thể hoàn toàn thâu tóm nó. - Hàn Phong Tuyết tự lẩm bẩm. Nhưng cậu không biết rằng cái câu nói đó mà bị người khác nghe thấy chắc sẽ bị nó làm cho tức tới phọt cả máu ra mất. Bình thường ra các danh kỹ trung cấp khác mà tu luyện môn kỹ năng này cũng phải mất tới 7 ngày mới may ra có thể luyện thành. Còn cậu, tốn có 3 ngày là đã nằm bắt toàn bộ kỹ năng đó mà vẫn còn than thân trách phận. Sau đó, Hàn Phong Tuyết lại bận rộn dành thời gian của mình để tu luyện kỹ năng mà cha cậu đã để lại cho cậu, như vậy cũng tốt, tăng được thực lực của bản thân. Trải qua 1 tháng tu luyện, Hàn Phong Tuyết đã nắm giữ được 7 loại kỹ năng cấp binh sĩ, trong đó có 2 loại trung cấp và một loại kỹ năng cấp binh sĩ cao cấp. Nhưng đó vẫn không phải là thứ lớn nhất mà Hàn Phong Tuyết thu thập được. Điều làm cho cậu hứng thú nhất là trong khi sử dụng kỹ năng chỉ làm hao tổn hỏa nguyên tố của bản thân còn những thứ khác của nguyên tố thủy tinh thì đều không bị ảnh hưởng gì. Điều này có nghĩa là dù cho Hàn Phong Tuyết có dùng ngũ hệ chiến đấu với người khác thì có thể tăng sức mạnh của nguyên tố gấp 5 lần. Nghĩ tới đây trong lòng cứ như nở hoa, Hàn Phong Tuyết cứ tủm tỉm mãi với sự phát hiện lý thú này của mình.

    Tiếp theo, Hàn Phong Tuyết lại tiếp tục bắt tay vào tu luyện tinh thần công pháp. Muốn đứng cao hơn người khác thì phải bỏ ra sự nỗ lực gấp vạn lần họ. Hàn Phong Tuyết tự đặt ra yêu cầu khắt khe với bản thân, một chút cũng không buông lơi.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi hatung492305, ngày 13-04-2015 lúc 13:56.

  8. Bài viết được 19 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    amilaza_amilaza,bagggggggg,bomnhau,chichi1111,chiengminh,chieu ly,Con Chuột,diangucmauden,diepnguyen,freejack,Huyền Hương,khuccui,lybietcau,November,odin,romolus82,Super Buffalo,vintram,vrs,
  9. #10
    Ngày tham gia
    Mar 2015
    Bài viết
    87
    Xu
    0

    Icon1 Chương 10

    逆天技 - Nghịch Thiên Kỹ






    Tác giả: Tịnh Vô Ngấn (净无痕 )
    Thể loại: Tiên Hiệp
    Người dịch: Đỗ Quyên ( chưa có TK trên TTV)
    Người biên: hatung492305

    Link truyện gốc :http://www.piaotian.net/html/4/4244/index.html#

    Số chữ: 1769 words




    Chương 10: Hôn ước




    Khi những tia nắng đầu tiên của ngày mới xuất hiện từ phía chân trời xa xa thì Hàn Phong Tuyết cũng đã thức dậy. Ngồi dựa vào hòn non bộ trong sân lặng lẽ suy nghĩ, những việc trong mấy tháng gần đây lần lượt hiện về trong trí nhớ. Trước đây không lâu, tên phế nhân là mình vẫn còn đang được đón nhận từ cha sự vui vẻ, hạnh phúc của tình cha con. Mà bây giờ tên phê vật đó đã trở thành thiên tài, nhưng phụ thân thì không còn bên cạnh nữa, cứ có cảm giác như mọi chuyện vừa mới xảy ra thôi. Nở nụ cười đầy cay đắng, Hàn Phong Tuyết tự nhủ:

    -Ngày mai là bắt đầu năm mới rồi, đương nhiên ta không thể thay đổi quá khứ vậy thì ta sẽ thay đổi tương lai.

    -Phong Tuyết con dậy sớm vậy? Sao không ngủ thêm chút nữa - Mộ Dung Tình vừa nói vừa tiến về phía Phong Tuyết.

    - Mẹ - Hàn Phong Tuyết mỉm cười thưa - Mẹ cũng giống con mà, cũng dậy sớm để đến thăm con

    - Thằng tiểu quỷ này, ngày mai là năm mới rồi, cho nên hôm nay đám hạ nhân đều rất bận, con đi một chuyến mua những đồ đạc cần dùng trong năm mới về đây cho mẹ, tiện thể mua thêm mấy bộ đồ mới mà mặc - Mộ Dung Tình dịu dàng nói.

    - Để chuẩn bị cho hội võ Tứ Đại Thế Gia phải không mẹ?, Năm nay được tổ chức tại Hàn gia chúng ta, thật tốt quá sang năm có thể đi xem rôi - Hàn Phong Tuyết nói xong tiếp tục tiếp lời - Mẹ con xin phép đi mua đồ dùng cho năm mới trước.

    Phố Nhị Kinh, hàng hóa Phong Thành bầy la liệt khắp đường phố, mọi người đi lại rất nhộn nhịp, tiếng chào mời của những mặt hàng đang được bầy bán vang lên rất náo nhiệt. Vì ngày mai là năm mới rồi cho nên hôm nay Đường phố Nhị Kinh không những rất đông người mà còn tràn ngập không khí ngày tết. Hàn Phong tuyết thong thả đi bộ trên con phố chính, nghe tiếng cười đùa, nói chuyện, tiếng tranh luận của những người đi đường, trong lòng cảm thấy rất dễ chịu - Đây chính là hạnh phúc của những con người bình dị - Lời nói vang lên từ sâu thẳm trái tim của Hàn Phong Tuyết.

    - Ôi trời, đây chẳng phải là cậu quý từ thiên tài của Hàn gia hay sao? Là tên vô dụng Hàn Phong Tuyết - Một giọng nói kỳ quái vang lên phá vỡ sự bình yên trong tâm hồn Phong Tuyết, hướng về phía phát ra thứ âm thanh đó, nhìn thấy vài thanh niên đang bước lại gần.

    - Đã lâu không gặp, phế vật thiếu gia - Phát ra tiếng nói là một cậu thanh nên đang mặc bộ âu phục đỏ tía, cũng chính hắn là người phát ngôn khi nãy.

    - Thì ra là Ngươi - Hàn Phong Tuyết vừa nhìn đã nhận ra hắn là ai, hắn là vãn bối của Hàn Gia - 1 trong Tứ Đại thế Gia, năm ngoái hội võ của Tứ Đại Thế gia tổ chức tại Hàn Gia, Hàn Phong Tuyết đi cùng phụ thân đến tham dự. Khi đó tên thiếu niên mặc bộ âu phục mầu đỏ tía này đã nói "Tên phế vật của Hàn gia cũng đến tham dự sao?" bị Hàn Kiếm Phong nghe thấy, Hàn Kiếm Phong vì muốn bảo vệ Hàn Phong Tuyết, yêu cầu phụ thân của hắn dậy dỗ hắn. Cho nên hắn vì sự việc lần trước mà ôm hận trong lòng. Không ngờ lần này lại gặp Hàn Phong Tuyết tại đây, hắn đương nhiên có cơ hội tốt để báo thù.

    -Thế nào không còn người cha thiên tài, ngươi vẫn dám ra ngoài sao? Không sợ mất mặt hả? - Hắn ta mở miệng châm chọc. Nói xong hắn quay sang một thiếu nữ khoảng chừng 10 tuổi tiếp lời - Tú Thanh tiểu thư, tôi nghe nói cô có hôn ước với tên phế vật này ư? Thiếu nữ nghe xong ngẩn ra một lát rồi sắc mặt dần dần đỏ lên, phẫn nộ đáp:

    - Bỏ đi, tôi không thể có hôn ước với cài đồ phế vật này được. - Tên thanh niên đứng bên cạnh người thiếu nữ đó cũng thêm lời

    - Không sai, hắn ta làm sao so sánh được với muội muội tôi?.

    Nghe xong từng lời lăng mạ của đám người đó, trong lòng Hàn Phong Tuyết rất phẫn nộ, nhưng lúc đó Hàn Phong Tuyết chỉ muốn biết rõ ràng việc hôn ước mà bọn họ vừa nói rốt cục là thế nào?

    - Nói xong chưa? Nếu nói xong rồi thì tôi đi trước - Hàn Phong Tuyết lạnh lùng nói sau đó quay lưng bỏ đi.

    Bị Hàn Phong Tuyết xem như không nhìn thấy, thiếu nữ tức tối đá đá chân. Tên thiếu niên mặc bộ âu phục đỏ tia xem ra vẫn chưa cam tâm, không dễ dàng mới có cơ hội tốt như vậy, muốn dùng ngôn ngữ đả kích Hàn Phong Tuyết, tìm một cái lý do để giáng cho Hàn Phong Tuyết một đòn, hòng báo thù cho lần trước

    - Thật là một kẻ nhút nhát - hắn uất hận lên tiếng.

    Hàn Phong Tuyết lúc đó không còn tâm trạng để ý xem hắn muốn cái gì, chỉ muốn tìm Mộ Dung Tình hỏi rõ sự tình, đi thẳng đến chỗ ở của Mộ Dung Tình. Nhìn thấy Hàn Phong Tuyết đi đến, Mộ Dung Tình nhẹ nhàng hỏi

    - Sao con trở về sớm vậy?

    - Mẹ, con.....con .......đã có hôn ước? - Hàn Phong Tuyết bối rối hỏi.

    Nhìn thấy dáng vẻ bối rối của Phong Tuyết. Mộ Dung Tình mỉm cười hiền từ

    - Đúng là có chuyện đó, con và vị tiểu thư thứ 3 của Đại thiếu gia Lưu Gia sinh cùng ngày, ông nội con và chủ Lưu gia rất vui mừng nên đã dùng lời nói định hôn ước cho các con, như vậy cũng được xem là môn đăng hộ đối.

    Nghe xong lời xác nhận của mẫu thân, Hàn Phong Tuyết cười đau khổ, bản thân đối với nha đầu ngang bướng đó chẳng có chút thiện cảm nào cả, hay là do bản thân suy nghĩ quá nhiều nhỉ? Nghĩ đến sự việc phát sinh ngày hôm nay, Hàn Phong tuyết cho rằng sự việc không đơn giản như vậy đâu, dù bản thân có đồng ý thì Hà Gia cũng không dễ dàng để tam tiều thư gả cho mình - một tên mà trong mắt họ là đồ phế vật - Hàn Phong Tuyết âm thầm nghĩ

    Sau đó Hàn Phong Tuyết đều ở bên cạnh Mộ Dung Tình, đợi sau khi ăn tối cùng mẫu thân xong sẽ về nơi ở của mình tiếp tục luyện công. Trong thế giới tinh thần, năm nguyên tố thủy tinh từ từ xoay chuyển, Nguyên tố ngũ hành trong không khí xung quanh dần dần chuyển động trong kinh mạch đi vào trong cơ thể Hàn phong Tuyết. Cũng không biết bao lâu sau, Hàn Phong Tuyết mới ngừng tu luyện. Nhìn nguyên tố thủy tinh đã lớn hơn một chút, Phong Tuyết trong lòng tràn trề kỳ vọng, sẽ có 1 ngày, ta sẽ cho các người thấy tên phế vật trong mắt các người đã trưởng thành đến mức độ nào, sẽ khiến các người cảm thấy kinh ngac.

    Ngay từ sáng sớm ngày thứ 2, Hàn phủ trên dưới đều rất bận rộn, ngay cả những hậu thế của Hàn gia cũng đến võ đường giúp đỡ. Một người trong số đó nói:

    - Lại đến năm mới rồi, hội võ Tứ Đại Thế Gia cũng sắp bắt đầu, không biết lần này gia chủ sẽ cửa 3 vị nào lên đài?

    - Khẳng định một trong ba người là Hiệu thiếu gia, Hiệu thiếu gia trong hội võ lần trước đã dùng võ thuật khống chế được cả 3 hậu thế của ba đại thế gia, khiến cho Hàn Gia được nở mày nở mặt, cũng không biết trong số những vị đệ tử đứng ở đây, bao giờ mới xuất hiện một tài năng võ thuật thực thụ nhỉ? - Người bên cạnh tiếp lời. Một người khác sau khi nghe xong cười nói:

    - Đừng có nằm mơ nữa, cần biết rằng, bọn họ đều là những đệ tử chính tông bất luận là do môi trường luyện tập hay là do được sự chỉ giáo của các vị trưởng bối họ đều giỏi hơn chúng ta, chúng ta lấy cái gì ra để so sánh với họ, trừ khi có thể xuất hiện một thiên tài như Kiếm Phong thúc, như vậy hoặc là có thể nhận được sự chỉ dẫn trọng điểm của gia tộc.

    Đúng lúc đó hai huynh đệ Hàn Thiên Quân và Hàn Kiếm Vũ đi tới, nhìn thấy đám hạ nhân và hậu bối đều đang rất tất bật, Hàn Thiên Quân gật gật đầu nói:

    - Mọi người động tác nhanh nhẹn lên, khách sắp đến rồi.

    Không lâu sau đó quảng trường đã được sắp xếp xong, bốn phía có khoảng 70, 80 chiếc ghế cho khách ngồi, ở giữa bày một bục cao. Hội võ Tứ Đại thế Gia mỗi năm tổ chức một lần, từ trong số các đệ tử đời sau của các Thế Gia chọn ra 3 vị, tiến hành so tài. Đệ tử đời sau quyết định tương lai của gia tộc. Do đó Tứ Đại Thế Gia rất xem trọng hội võ này. Đều hy vọng đệ tử của gia tộc mình sẽ phát minh quang đại. Cho nên vì muốn cổ vũ tinh thần cho các đệ tử Thế Gia, 3 người ở vị trí đầu bảng sẽ nhận được 3 món quà coi như là phần thưởng đạt được trong hội võ. Vừa có thể làm rạng danh gia tộc, vừa có thể có cơ hội nhận thưởng nên các để tử của các Thế Gia ai ai cũng chăm chỉ luyện tập. Bởi hội võ Tứ Đại Thế Gia đã có lịch sử hàng trăm năm, chưa từng bị gián đoạn bao giờ.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi hatung492305, ngày 22-04-2015 lúc 07:34.

    ---QC---


  10. Bài viết được 18 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    bomnhau,chichi1111,chiengminh,chieu ly,Con Chuột,diangucmauden,diepnguyen,freejack,Huyền Hương,khuccui,lybietcau,November,odin,paita999,romolus82,Super Buffalo,vintram,vrs,
Trang 2 của 14 Đầu tiênĐầu tiên 123412 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status