TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 14 của 14 Đầu tiênĐầu tiên ... 4121314
Kết quả 66 đến 70 của 70

Chủ đề: Nghịch Thiên Kỹ - 逆天技 (New - Chương 67)

  1. #66
    Ngày tham gia
    Mar 2015
    Bài viết
    87
    Xu
    0

    Mặc định

    逆天技 - Nghịch Thiên Kỹ






    Tác giả: Tịnh Vô Ngấn (净无痕 )
    Thể loại: Tiên Hiệp
    Người dịch: Huyền Hương
    Biên: hatung492305

    Link truyện gốc :http://www.piaotian.net/html/4/4244/index.html#

    Số chữ : 1731 words


    Chương 65: Muốn làm sư phụ của ta ?


    Ba người đi vào bên trong ngôi nhà đơn sơ, một ánh mắt nhìn thẳng lên người Hàn Phong Tuyết, áp lực vô hình không giải thích được xuất hiện. Chủ nhân ánh mắt là một vị lão giả áo xám, khuôn mặt bình thường nhưng lại có khí chất bất phàm.

    Lão giả mỉm cười nhìn Hàn Phong Tuyết, hơi vuốt càm, gật đầu nói:

    -Kỹ tông chín sao, học viện chúng ta cũng coi như có một nhân tài rồi.

    Nghe được lời của lão nhân, nghi ngờ nãy giờ trong lòng trung niên râu bạc cũng tiêu tan. Đối với Tiết Hằng mà nói có thể có chút hoài nghi, nhưng lão giả áo xám - viện trưởng học viện Diệu Huy, đồng thời cũng là vị cao thủ cấp kỹ tôn duy nhất của học viện Diệu Huy thì đương nhiên mọi nghi ngờ đều được gỡ bỏ. Trong lòng càng nhiều sự kinh ngạc, kỹ tông chín sao trẻ tuổi như vậy, tiền đồ tuyệt đối không giới hạn, vậy mà hắn vừa rồi còn cười nhạo Tiết Hằng.

    Tự giễu cười một tiếng,"Lần này mất mặt rồi".

    -Tạ ơn viện trưởng khen ngợi.

    Cảm nhận được thực lực rất mạnh của lão giả, so với Sài lão tuyệt đối không kém bao nhiêu. Ngữ khí Hàn Phong Tuyết vô cùng cung kính, đồng thời trong lòng thầm nghĩ:"Tứ đại học viện không hổ là chỗ siêu nhiên ở đế quốc, ngay cả viện trưởng học viện Diệu Huy thực lực kém nhất cũng cường đại như vậy, ba học viện kia đương nhiên cũng không thể nghi ngờ, e rằng đế vương đối với bọn họ cũng phải đặc biệt khách khí"

    Thấy Hàn Phong Tuyết ở trước mặt mình bình thản ung dung, đánh giá của viện trưởng đối với Hàn Phong Tuyết bất giác cao lên một tầng, hòa ái cười nói:

    -Ngươi là đến xin làm trưởng lão học viện đúng không, tên gọi là gì?

    -Tiểu bối Tuyết Phong, chính là đến xin tư cách trưởng lão học viện ạ - Hàn Phong Tuyết đơn giản rõ ràng đáp.

    -Đây là lệnh bài trưởng lão, cầm lấy đi.

    Nói xong, chỉ thấy một vật màu đen bay nhanh như gió bắn về phía Hàn Phong Tuyết.

    “Là đang khảo nghiệm ta sao?”,Hàn Phong Tuyết cười nhạt, quang mang rực rỡ nhất thời lóe lên, bị hàn Phong Tuyết vững vàng bắt trong tay. Mở bàn tay ra, vừa nhìn, bên trên lệnh bài tử kim có khắc hai chữ Diệu Huy, mà mặt khác thì lại khắc sáu chữ.

    Nụ cười trên mặt viện trưởng càng sâu, thâm ý vuốt chòm râu, nói:

    -Chúc mừng ngươi trở thành trưởng lão thứ tám của học viện Diệu Huy, trưởng lão không cần thực hiện nhiệm vụ gì, nhưng chuyện liên quan đến vinh dự học viện hoặc sự tồn vong của học viện thì nhất định phải vì học viện mà tận trách( hết sức có trách nhiệm).

    Hàn Phong Tuyết đã biết rõ những điều này, không phải vậy thì cậu cũng sẽ không xin trở thành trưởng lão, cậu cũng không muốn bị cái gì ràng buộc. Hàn Phong Tuyết gật đầu nói:

    -Tiểu bối biết rồi ạ!

    Đây là? Biểu hiện sắc mặt của viện trưởng có chút khác lạ. Điều này làm cho trung niên râu bạc cùng Tiết Hằng suýt nữa rớt cằm, viện trưởng siêu nhiên luôn luôn nghiêm túc lúc nào từng có loại vẻ mặt này, trung niên râu bạc nhỏ giọng nói:

    -Viện trưởng, ngài có chuyện gì sao?

    Khẽ gật đầu, viện trưởng thấp giọng nói:

    -Tuyết Phong, thương lượng với ngươi chuyện này, mấy năm nay, ta vẫn muốn tìm người kế thừa y bát của ta, đáng tiếc là gặp phải người không lớn tuổi thì cũng là tư chất không tốt, ngươi xem?

    Nói xong, viện trưởng nhìn Phong Tuyết như đang trông mong điều gì đó, hệt như cô nương nào đó đang đợi lời ngỏ của nam nhân, đâu còn có phong phạm của người làm viện trưởng nữa?

    Nói đến đây, ba người sao có thể không hiểu ý tứ viện trưởng, không phải là muốn nhận đồ đệ sao, lão đầu tử này còn ngượng ngùng không nói thẳng, trung niên râu bạc và Tiết Hằng dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Hàn Phong Tuyết, thậm chí còn kèm thêm một chút ghen tỵ,nhưng tất cả lại tiêu biến rất nhanh.

    Không nghĩ tới viện trưởng cũng có mặt thú vị như trẻ con thế, Hàn Phong Tuyết nhìn viện trưởng cười một tiếng nói:

    -Viện trưởng, nếu như ở mấy năm trước ta gặp được ngài thì nhất định nắm chắc ngài không thả, bái ngài làm thầy, nhưng bây giờ, ta đã có sư phụ rồi.

    Ánh mắt toát ra một chút hy vọng, nhưng thoáng cái liền tan biến.

    -Cũng đúng, nhân tài giống như ngươi vậy mà không có sư phụ mới là lạ lùng chứ, đáng tiếc là ta không sớm gặp được ngươi.

    Trong giọng nói của viện trưởng như thể hiện ra một sự mất mát nhẹ, hắn cũng không có ngây ngốc ở Kỹ thần sơn, cho nên tầm mắt tự nhiên không có nhìn được Sài lão ở cao như vậy, hơn nữa tuổi tác cũng lớn, thấy tư chất của Hàn Phong Tuyết, nhất thời không ngăn được ý muốn nhận Hàn Phong Tuyết làm đồ đệ.

    Lại nói về hai người bên cạnh, họ thật chỉ muốn cắt tiết tên tiểu tử này. Cơ hội tốt như vậy mà tiểu tử thối này lại để tuột, bọn họ năm đó muốn bái viện trưởng làm vi sư mà lại không lọt nổi vào mắt của ông.

    Ánh mắt sáng lên, viện trưởng tinh thần già nua lập tức khôi phục sức sống, nhìn Hàn Phong Tuyết nói:

    -Tuyết Phong, nếu không thì như thế này, ta không bắt ngươi bái ta làm thầy, nhưng ngươi thường xuyên đến tìm ta, như thế ta cũng có thể hướng dẫn, chỉ bảo ngươi. Ta, kỹ tôn hệ thủy bốn sao, tin là bất kể ngươi là thuộc tính loại nào, ta đều có thể giúp cho ngươi một chút.

    Hàn Phong Tuyết trầm mặc, viện trưởng có thể làm đến thế này có thể nói là rất coi trong cậu rồi, hơn nữa như thế đối với cậu chỉ có lợi mà không hại, nếu như là những người khác đã sớm đồng ý rồi, đây quả thực là việc tốt muốn cầu cũng không được.

    Nhưng Hàn Phong Tuyết lại khác, nhận ân huệ của người khác tất phải báo. Nếu như cậu đã đáp ứng, như thế cậu cùng với viện trưởng tuy không có danh thầy trò, lại có sự giúp đỡ như thầy trò, như thế đối với Sài lão mà nói sẽ không công bằng cho nên cậu mới do dự. Một lát sau, Hàn Phong Tuyết ngẩng đầu nhìn về phía viện trưởng nói:

    -Ta muốn đi hỏi ý kiến sư phụ của ta, nếu như sư phụ không đồng ý, xin viện trưởng thứ cho tiểu bối vô lễ.

    Tuy là Hàn Phong Tuyết tự mình uyển chuyển cự tuyệt, nhưng địa vị của hắn ở trong lòng viện trưởng lại liên tục đc nâng cao, đại lợi trước mắt tuân thủ nghiêm ngặt ý định ban đầu, đầu tiên suy nghĩ cho sư phụ của mình. Bây giờ viện trưởng chỉ hận mình và Hàn phong Tuyết gặp nhau quá muộn.

    Ơn giời trên đại lục này vẫn còn có người coi trọng tình nghĩa sư đồ, chỉ có một sư phụ. Chính bản thân viện trưởng cũng có nhiều đệ tử nhưng đệ tử đồng thời có mấy sư phụ vô cùng ít gặp.

    Buổi tối, Hàn Phong Tuyết như lời của viện trưởng đến hỏi ý Sài lão, nhưng thực ra cậu cũng không có ý định này. Sở dĩ nói cho Sài lão bất quá là hoàn thành hứa hẹn với viện trưởng mà thôi.

    Làm cho Hàn Phong Tuyết không nghĩ tới chính là, Sài lão sau khi nghe xong lại mắng cho Hàn Phong Tuyết một hồi:

    -Phong Tuyết, ngươi làm sao lại hồ đồ như vậy, những cái lễ nghi thối kia ngươi quản làm gì hả, chỉ có thực lực mới là hết thảy. Ngươi không chỉ phải đáp ứng hắn làm cho hắn dạy ngươi, còn phải bái ông ta làm thầy, ta cũng không ngại cùng kẻ khác chia sẻ tên đệ tử này, hắn là kỹ tôn thủy hệ, đối với việc trợ giúp ngươi tuyệt đối không thể lấy kỹ năng của ta ra mà so sánh.

    Hàn Phong Tuyết bị lời nói của Sài lão làm cho sợ hết hồn, vội vàng nói:

    -Sư phụ, đệ tử không dám tự quyết chuyện này!

    -Ngươi làm sao lại hồ đồ như vậy, quy củ là chết, người là sống, ta có thể có đệ tử ưu tú như ngươi thế này đã rất hài lòng rồi, thiên phú ngươi như vậy, ta làm sao có thể chiếm riêng cho mình, sớm muộn gì sẽ có một ngày thực lực của ngươi cũng sẽ vượt qua ta, đến lúc đó chẳng lẽ ngươi vẫn còn trông đợi ta có thể dạy ngươi cái gì sao? Chỉ cần thực lực của ngươi được nâng cao, đã giúp sư phụ hoàn thành tâm nguyện rồi, chính là sự báo đáp lớn nhất đối với ta rồi.

    Thanh âm của Sài lão nâng cao thêm một bậc.

    Hiểu rõ khổ tâm của Sài lão, Hàn Phong Tuyết lại một lần nữa trầm mặc, trong lòng khổ sở giãy giụa hồi lâu, Hàn Phong Tuyết ngẩng đầu lên, ánh mắt kiên định nhìn Sài Lão, quỳ lạy hướng Sài lão nói:

    -Sư phụ, đệ tử đáp ứng người, nhưng sư phụ phải nhớ kỹ, địa vị của người ở trong lòng của đệ tử là vĩnh viễn không thể nào rung chuyển, đệ tử nhất định mau chóng tăng cường thực lực của mình, giúp sư phụ trở về Kỹ thần sơn!

    Nói xong, ánh mắt Hàn Phong Tuyết vô cùng kiên định.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---
    Box truyện Nghịch Thiên Kỹ: Hidden Content color="#FF0000">Đăng kỹ dịch cùng nhóm: http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=117483&p=19199056#post19199056


  2. Bài viết được 11 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    chichi1111,chieu ly,freejack,kkk3k,Lôi Động Cửu Thiên,michoutk,November,odin,Super Buffalo,vietstars,vintram,
  3. #67
    Ngày tham gia
    Mar 2015
    Bài viết
    87
    Xu
    0

    Mặc định

    逆天技 - Nghịch Thiên Kỹ






    Tác giả: Tịnh Vô Ngấn (净无痕 )
    Thể loại: Tiên Hiệp
    Người dịch: Huyền Hương
    Biên: hatung492305

    Link truyện gốc :http://www.piaotian.net/html/4/4244/index.html#

    Số chữ : 1974 words




    Chương 66: Vị sư phụ thứ hai




    Quyết định rồi Hàn Phong Tuyết cũng không chần chừ gì nữa, hôm sau cậu lập tức tới nơi ở của viện trưởng, nhẹ nhàng gõ cửa 1 cái.

    -Vào đi!

    Thanh âm lãnh đạm của viện trưởng vang lên. Thấy Hàn Phong Tuyết đi vào viện trưởng có chút ngạc nhiên nhưng rồi nụ cười thân thiết liền nở ra trên khuôn mặt:

    -Tuyết Phong hả, thật ra thì ngươi không đến ta cũng hiểu.

    -Sư phụ em đồng ý. - Hàn Phong Tuyết cười nói. Viện trưởng ngẩn ra chốc lát.

    -Ha ha, xem ra sư phụ ngươi giống như ta, không phải là người bảo thủ. - Viện trưởng cười khoái trá, sau đó nói tiếp: - Tuy là ngươi là giáo kỹ hệ hỏa, nhưng ngươi đã đồng ý nhận để ta dạy ngươi, như vậy ngươi sau này hãy thường xuyên đến đây, ta nhất định đem toàn lực giúp đỡ ngươi.

    -Sư phụ ta không chỉ đồng ý giao ta cho ngài, còn để ta bái ngài làm thầy. - Những câu nói của Hàn Phong Tuyết không ngừng làm người ta ngạc nhiên.

    Quả nhiên, viện trưởng ngây người ra, trầm mặc một lúc mới thản nhiên nói:

    -Già rồi, không quyết đoán được như trước nữa. Vốn lúc đầu trong lòng còn cho rằng sư phụ ngươi là thực lực thua kém ta mới để cho ngươi đồng ý, xem ra là ta lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử rồi. Khí phách như thế, tấm lòng như thế ta thật lấy làm tự ti. - Ngay sau đó trong lòng lại tràn đầy vui mừng nhìn Hàn Phong Tuyết nói - Ta chưa từng nghĩ tới với thực lực của ta sẽ cùng người ta chia sẻ một đệ tử nhưng mà sư phụ kia của ngươi cũng không để bụng vậy ta còn băn khoăn gì chứ? Huống hồ, tuổi đã cao mà có thể có được đệ tử ưu tú như vậy, lão nhân ta còn có cái gì mà bắt bẻ đây?

    Được sự bằng lòng của viện trưởng, Hàn Phong Tuyết định quỳ gối bái lễ sư phụ thì lại bị viện trưởng ngăn cản nói:

    -Không phải câu nệ tục lễ đâu! (phong tục lễ tiết theo quy chuẩn)

    Hàn Phong Tuyết cũng không câu lệ, gọi một tiếng sư phụ.

    Viện trưởng thở dài một hơi, nói:

    -Tốt, ta cũng xem như tìm được người kế thừa y bát rồi, chỉ là có một chút đáng tiếc, nếu như ngươi là giáo kỹ hệ thủy vậy thì càng tốt hơn, đây cũng là tiếc nuối duy nhất rồi.

    -Sư phụ, hình như là con không có nói là con không biết hệ thủy? - Hàn Phong Tuyết nháy mắt một cái.

    -Hả? - Viện trưởng dường như không tin, nghi hoặc nói - Chính Tiết Hằng nói ngươi là giáo kỹ hệ hỏa, lẽ nào hắn gạt ta hoặc là nhớ nhầm, này...không đúng ?

    -Sư phụ, người đã quên giáo kỹ song hệ sao?

    Hàn Phong Tuyết mỉm cười, cho vị sư phụ thứ hai này thêm một vất ngờ.

    -Vù...

    Tinh Quang trong đôi mắt của viện trưỡng khẽ lưu chuyển, khí tức bị ép bắn ra ngoài làm cho những đồ đạc ở gần đó đều bị thổi bay ra ngoài. Đến Hàn Phong Tuyết cũng tý thì bị thổi bay, cậu lùi về sau hai ba bước mới trụ vững được

    -Ha ha ha ha

    Viện trưởng nhịn không được cất tiếng cười to, đi tới bên cạnh Hàn Phong Tuyết vững vàng nắm lấy bả vai cậu nói:

    -Tuyết Phong, ngươi thật là làm cho ta khinh ngạc. Hai ngày nay ta đúng là bị ngươi chơi cho một vố rồi!

    Nhìn viện trưởng kích động, Hàn Phong Tuyết cười khúc khích,”Xem ra vị sư phụ này cũng là người hào sảng a (ngay thẳng phóng khoáng)”

    -Sư phụ, tên thật của con không phải là Tuyết Phong, mà là Hàn Phong Tuyết. Bời vì một số nguyên nhân, đệ tử không thể không giấu diếm thân phận. - Hàn Phong Tuyết chậm rãi nói, nếu đã bái sư, sẽ không cần thiết phải giấu diếm tên thật .

    -A?

    Nhìn Hàn Phong Tuyết một cái, viện trưởng cũng không nói gì thêm, hắn biết có những chuyện Hàn Phong Tuyết lúc nên nói thì sẽ tự nhiên nói. Liền mỉm cười nói:

    -Phong Tuyết, ngươi bây giờ có hai sư phụ, cách xưng hô cũng nên thay đổi một chút nhỉ. Với lại ta với sư phụ trước của con cũng nên gặp mặt một lần.

    - Xung hô thì đơn giản mà. Sư phụ, người họ gì? Nếu như cả hai vị su phụ đều có mặt thì con sẽ thêm họ của hai người lên trước từ sư phụ. Vậy là dễ phân biệt rồi.

    -Ừ, như thế cũng tốt. - Viện trưởng nghe Phong Tuyết hỏi tới họ của mình, ông dường như lặng đi một hồi - Về phần tên của ta, đã lâu lắm không có dùng nên có chút mơ hồ, Hạc Tiêu.

    Thầy trò hai người trò chuyện rất lâu, Hàn Phong Tuyết mới rời đi, lúc này Hàn Phong Tuyết có phần nhẹ nhõm và cũng có chút hưng phấn. Tuy rằng cậu đã từng nghe qua hệ thống các hệ, giờ tận tai nghe sư phụ giảng giải dù sao thì cũng có hạn, hơn nữa ở trong thư viện của học viện kỹ năng của các hệ đều chỉ hạn chế cho tông cấp và tông cấp trở xuống. Mỗi loại vương cấp hoặc kỹ năng trở lên đều vô cùng quý giá, cho dù ai cũng sẽ không dễ dàng lấy ra, cho dù ở học viện Diệu Huy cũng không phải là muốn học liền có thể học được, trừ phi ngươi đạt được kỹ vương trở thành trưởng lão, mới có tư cách tiếp xúc với công pháp và kỹ năng cao thâm hơn. Mà bây giờ có sư phụ là viện trưởng này, Hàn Phong Tuyết hoàn toàn không cần phải lo lắng về vấn đề kỹ năng hệ thủy.

    Hàn Phong Tuyết đang suy tư, bỗng nhiên có bốn người đi đến bên cạnh hắn, chia ra đứng ở bốn phia, phong kín đường đi của Phong Tuyết.

    Khẽ cau mày, không nghĩ tới ở học viện cũng gặp phải chuyện này. Lúc này lại có mấy người đi tới phía bên này, Hàn Phong Tuyết lúc này mới biết rõ họ là ai, mấy người đi tới chính là hai huynh đệ bị hắn và Lãnh Vô Nhai đánh tàn phế, hai huynh đệ chia ra đi ở một bên vừa mang theo hai gã trung niên có vẻ hung ác đi hai bên, chính là phụ thân của bọn hắn - Hách bá tước.

    Cảm nhận được khí tức phóng ra từ bốn người xung quanh mình, Hàn Phong Tuyết hơi có chút kinh ngạc, mặc dù không có cường giả kỹ vương, nhưng bốn người đẳng cấp đều không thấp, ít nhất đều là kỹ tông sáu sao.

    “Không ngờ hai tên phế vật này bị đánh tả tơi như thế mà lại có thể cử động được lại chỉ sau hai ngày. Xem ra Hách bá tước cũng tốn không ít tâm huyết đấy nhỉ?" - Hàn Phong Tuyết trong lòng nghĩ ngợi, nhưng gương mặt lại lãnh đạm.

    -Là ngươi đánh con ta bị thương?

    Hách bá tước lúc nói chuyện gắt gao nhìn chằm chằm Hàn Phong Tuyết, trong mắt lộ hung quang(hung ác).

    -Biết rồi thì ngươi còn hỏi gì nữa? - Ngữ khí Hàn Phong Tuyết bình thản, như là làm một chuyện hết sức bình thường.

    -Hừ, ngươi đúng là tự tin quá thể. - Thấy vẻ mặt Hàn Phong Tuyết không thèm quan tâm, Hách bá tước cười lạnh nói.

    -Ngươi chẳng lẽ không biết đây là chỗ nào ư, chẳng lẽ ngươi dám ở trong học viện Diệu Huy động thủ sao?

    -Ta đương nhiên sẽ không động thủ, nhưng bốn người họ cũng là đệ tử học viện Diệu Huy, nếu như bọn họ xuất thủ cũng không có chuyện gì liên quan đến ta rồi.

    Kinh ngạc liếc mắt nhìn bốn người kia một cái, điểm này cũng làm cho Hàn Phong Tuyết có chút không ngờ tới, Hách bá tước vậy mà lại mời người trong học viện đối phó cậu.

    -Trước khi động thủ, bốn người các ngươi trước nên biết rõ thân phận của ta, đừng có lầm lẫn. -Đều là đệ tử giáo kỹ hệ của học viện Diệu Huy, đối phương lại trợ giúp người ngoài đối phó cậu, thanh âm của Hàn phong Tuyết không quá thân thiện, nhưng vẫn nhắc nhở bốn người.

    Người xung quanh thấy tình huống bên này, cũng rối rít tiến đến xem có chuyện gì xảy ra.

    Phía chéo đối diện Hàn Phong Tuyết có một người nghe được lời nói của Hàn Phong Tuyết, nhún nhún vai nói:

    -Ngươi dọa ta à, chẳng lẽ ngươi còn là thân thích của viện trưởng hay sao?

    -Hừ

    Hàn Phong Tuyết hừ lạnh một tiếng, cầm lệnh bài trưởng lão ném về phía người nói chuyện.

    Người kia tiếp lấy vừa nhìn, đột nhiên biến sắc, ngữ khí trịnh trọng nói:

    -Là lệnh bài của trưởng lão!

    Nghe được lời của hắn, cả sân trường như roi vào tĩnh lặng, Hách bá tước và ba người vây quanh Hàn Phong Tuyết cau mày rơi vào trầm mặc, mà người học viện vây xem lại bắt đầu xì xào bàn tán .

    -Thảo nào thực lực Tuyết Phong mạnh như vậy, hóa ra là sư phụ của hắn lại là một vị trưởng lão của học viện chúng ta, nếu như ta cũng có thể làm đệ tử của trưởng lão thì tốt rồi !

    Một người trong đó nói như thế, tỏ ra rất hâm mộ, bọn họ chỉ có thể nghĩ như vậy, về phần bản thân Hàn Phong tuyết chính là trưởng lão của học viện, đánh chết bọn họ cũng không thể tin được.

    Thanh âm thì thầm chung quanh truyền vào trong tai Hàn Phong Tuyết, làm cho hắn sửng sốt một chút, nhưng ngay lập tức nở nụ cười ở trong lòng, bọn họ nghĩ như vậy rất tốt, Hàn Phong Tuyết cũng không phải người muốn khoe mẽ.

    Ánh mắt của bốn người vây quanh Hàn Phong Tuyết nhìn về phía Hách bá tước, lắc đầu một cái, đắc tội một gã trưởng lão cấp kỹ vương của học viện là một việc làm không sáng suốt. Hai huynh đệ Hách Thiên và Hách Quần sắc mặt tái xanh, hai người bọn chúng bị Hàn Phong Tuyết phế bỏ, cả đời không có cách nào trở thành một kỵ sỹ cường đại, căm hận đối với Hàn Phong Tuyết có thể tưởng tượng được. Hách Quần u ám hướng về phía Hách bá tước nói:

    -Phụ thân, tuy là chúng ta bây giờ không có biện pháp tóm tên hỗn đản này, nhưng người nhà của hắn, bằng hữu của hắn đây, chỉ cần chúng ta mang chúng đi, không sợ tiểu tử này không trả thù, đến lúc đó hắn không thể trách chúng ta được!

    Nghe xong, Hách bá tước ánh mắt sáng lên.

    Kể từ sau khi tu vi đột phá võ tông, thính giác của Hàn Phong Tuyết nhạy bén không chỉ gấp mấy lần, lời nói của Hách Quần truyền vào trong tai của hắn không sót một chữ, Hàn Phong Tuyết rốt cục cũng biến sắc, nhìn Hách Quần lạnh như băng nói:

    -Ngươi nói gì?


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Box truyện Nghịch Thiên Kỹ: Hidden Content color="#FF0000">Đăng kỹ dịch cùng nhóm: http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=117483&p=19199056#post19199056

  4. Bài viết được 10 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    chichi1111,chieu ly,freejack,kkk3k,michoutk,November,odin,Super Buffalo,vietstars,vintram,
  5. #68
    Ngày tham gia
    Mar 2015
    Bài viết
    87
    Xu
    0

    Mặc định

    逆天技 - Nghịch Thiên Kỹ






    Tác giả: Tịnh Vô Ngấn (净无痕 )
    Thể loại: Tiên Hiệp
    Người dịch: Huyền Hương
    Biên: hatung492305

    Link truyện gốc :http://www.piaotian.net/html/4/4244/index.html#

    Số chữ : 1974 words



    Chương 67: Tin tức quan trọng





    - Ta nói là, hôm nay không giết được ngươi, ta sẽ giết người thân của ngươi, bằng hữu của ngươi, ta sẽ để ngươi ở đây hối hận và thống khổ suốt cả đời! - Hách Quần cười như điên, ác độc nói:

    - Nhưng, nếu bây giờ ngươi tự sát, ta có thể suy nghĩ mà bỏ qua cho chúng.

    - Phốc!
    Nụ cười cứng ngắc trên mặt, Hách Quần lại không cách nào lên tiếng, bởi vì, tính mạng của hắn đã bị kết liễu. Sau một kích lấy mạng của Hách Quần, người Hàn Phong Tuyết nhẹ nhàng lui ra, cực kỳ quỷ mỵ.

    -Hách Quần!

    Hách bá tước và Hách Thiên kinh hãi đứng thẳng bất động nhìn Hách Quần, sắc mặt biến sắc, lớn tiếng kêu một tiếng, đáng tiếc bọn chúng vĩnh viễn cũng không nhận được câu trả lời.

    -A...

    Điên cuồng hét lên một tiếng, hai mắt Hách bá tước bao phủ đầy tơ máu, hai mắt huyết sắc như rắn độc nhìn chằm chằm Hàn Phong Tuyết gào lên:

    -Giết cho ta, không tiếc bất cứ giá nào, hậu quả do ta gánh chịu!

    Người vây xem cũng trợn mắt há mồm, bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới sự việc sẽ phát triển đến bước này, con trai Hách bá tước quyền thế áp đảo, Hàn Phong Tuyết lại nói giết liền giết, không có nửa phần nương tay.

    Hỏa, thổ, kim, mộc, bốn hệ nguyên tố chia ra từ bốn phía hàn Phong Tuyết phóng ra, cảm giác bị đè ép của bốn hệ nguyên tố, Hàn Phong Tuyết cũng khống chế nguyên tố quanh người để chống cự, dễ dàng hóa giải, hai bên gương cung bạt kiếm, hết sức căng thẳng, mà ngay lúc này:

    -Dừng tay!

    Một tiếng quát chói tai truyền đến, làm kỹ năng đang ngưng tụ của bốn người bị cắt ngang.

    -Rất tốt, các ngươi thật là cứng lông cúng cánh. Hoắc Huyền ngươi cũng tài giỏi nhỉ, trợ giúp người ngoài đối phó với người cùng học viện!

    Tiết Hằng đi tới lạnh lùng nói. Nam tử được gọi là Hoắc Huyền vội vàng thu hồi lực nguyên tố, đi lên trước cúi đầu nói:

    -Sư phụ!

    Ba người khác cũng giống vậy ngưng động tác trong tay, ở giáo kỹ hệ, Tiết Hằng có quyền uy tuyệt đối.

    -Hừ, ngươi còn mặt mũi gọi ta là sư phụ, ta đâu có gánh nổi địa vị này? - Tiết Hằng tức giận nói.

    -Nhưng sư phụ, Hách Thiên và ta là huynh đệ, hắn bị tiểu tử kia đánh cho tàn phế, ta đương nhiên phải báo thù cho hắn.- Hoắc Huyền giải thích.

    -Tuyết Phong, có thể nói một chút chuyện gì xảy ra không?

    Ngữ khí Tiết Hằng hòa hoãn rất nhiều, đến nỗi làm cho người ta có cảm giác Hàn Phong Tuyết không phải là vãn bối của hắn, mà là ngang vai ngang vế với hắn

    -Có thể!

    Hàn Phong Tuyết lại lần nữa bắt đầu đứng vào vị trí chuẩn bị chiến đấu, đại khái đem sự tình từ đầu đến cuối nói một lần, làm cho ánh mắt người xung quanh nhìn về phía Hách Thiên càng thêm phần khinh thường.

    -Như vậy, ngươi đã đánh hai đứa con ta đến tàn phế, cũng giết Hách Quần đúng không?

    Bị Tiết Hằng ngăn trở, Hách bá tước trong lòng cực kỳ phẫn nộ, nhưng lấy thực lực của Tiết Hằng, hắn cũng không có biện pháp gì.

    -Chuyện cười, lẽ nào chỉ cho phép bọn chúng giết ta, mà khi thực lực ta mạnh hơn bọn chúng rồi, thì không thể trả thù? Con trai ngươi đem thân nhân bằng hữu của ta ra đe dọa ta, ta vẫn không thể giết hắn, ngươi thật đúng là đồ vô lại, thảo nào lại dạy ra hai đứa con trai khốn kiếp như thế! - Khóe miệng Hàn Phong Tuyết mang theo một tia châm chọc. Hách bá tước sắc mặt tái xanh, nhưng không cách nào phản bác lại lời nói của Hàn phong Tuyết được, hướng về phía Tiết Hằng nói:

    -Tiết chủ nhiệm, ta kính trọng ngươi là tiền bối, nhưng tên tiểu tử này là một người bình thường, lại dám giết chết người của bá tước ta, ngươi vẫn còn che chở hắn sao?

    -Bá tước, ở trong mắt ta cái gì cũng đều không quan trọng, hắn là đệ tử giáo kỹ hệ ta không cho phép bất luận kẻ nào động đến hắn. - Thanh âm Tiết Hằng vang vọng, ngữ khí tràn đầy khí phách.

    -Đệ tử giáo kỹ hệ của ngươi thì ngon, là đệ tử kỵ sỹ hệ của ta sẽ kém sao? - Thanh âm từ phía sau đám người truyền đến, một trung niên cả người tài năng khôi ngô cường tráng từ trong đi ra.

    Nhìn người tới, Hách Thiên nét mặt vừa ủ rũ lập tức hiện ra vui vẻ, tiến lên cung kính nói:

    -Sư phụ!

    Người tới chính là sư phụ của Hách Thiên, chủ nhiệm kỵ sỹ hệ Hùng Phong.

    -Tiết Hằng, đệ tử giáo kỹ hệ của ngươi đem đệ tử của ta đánh bị thương, hôm nay bất luận thế nào cũng phải cho ta một lời giải thích rõ ràng. - Hùng Phong thần tình lạnh lùng nhìn Tiết Hằng nói.

    -Giải thích? Ngươi muốn giải thích cái gì, đệ tử của ngươi thực lực không bằng người, bị đánh tàn phế còn trách ai. Huống hồ chuyện này vốn là do hắn khơi mào trước. - Tiết Hằng nhàn nhạt quăng cho Hùng Phong một cái liếc mắt, vẻ mặt có chút khinh thường.

    Nghe được lời nói của Tiết Hằng, Hùng Phong tức giận phẩn bác:

    -Tiết Hằng, nói như vậy ngươi hôm nay là bênh vực tên tiểu tử này đúng không?

    -Đúng thì thế nào, muốn tìm một lão điên có giao tình với mình tới đây để chống lưng à? Nói cho mà biết, hôm nay kể cả là ai cũng đừng hòng động được tới Tuyết Phong.

    -Vậy thì thử một chút xem sao. - Nói xong cũng đi ra ngoài.

    “Người điên trong miệng Tiết Hằng chắc là Phó viện trưởng đi?”.Lần trước ở chỗ viện trưởng kia Hàn Phong Tuyết có nghe Tiết Hằng gọi một lần. Hàn Phong Tuyết có chút bất đắc dĩ, không nghĩ tới sự việc càng thổi càng lớn, nhưng cậu thấy chủ nhiệm kỵ sỹ hệ này thiên vị Hách Thiên, trong lòng rất khó chịu, lạnh lùng nói:

    -Ta không có thời gian chơi với ngươi, ngươi trước xem lại vật này rồi quyết định có đi hay không đi!

    Hàn Phong Tuyết vừa nói vừa thu lệnh bài trưởng lão lần nữa ném ra.

    Tiếp lấy lệnh bài, Hùng Phong đầu tiên là biến sắc nhưng lập tức liền khôi phục, ném lệnh bài về cho Hàn Phong Tuyết, cười âm hiểm nói:

    -Tiết Hằng, ta đang thắc mắc rằng sao ngươi có thể bảo hộ tên tiểu tử này. Hóa ra là đệ tử của ngươi, nhưng ta không ngờ là lệnh bài trưởng lão của ngươi cũng mang ra cho hắn. Hình như ngươi đã vi phạm nội quy của học viện rồi đấy.

    Tiết Hằng và Hàn Phong Tuyết đồng thời không nói gì, không muốn nói ra lần nữa lại bị hiểu lầm, Tiết Hằng nhìn Hùng Phong, một tia trào phúng hiện lên trên mặt, cười lạnh nói:

    - Cho phép ta bảo ngươi ngu thêm một lần nữa nhé. Haha. ta cũng muốn nhận nó làm đệ tử riêng của mình lắm mỗi tội là ta không có diễm phuc đó.

    Lời Tiết Hằng vừa ra khỏi miệng, mọi người vây xem tất cả yên tĩnh, Tiết Hằng thực lực như thế nào thì bọn họ cũng biết rõ, cao thủ thứ ba của học viện - Kỹ vương tám sao, vậy mà lại nói không có tư cách làm sư phụ của Hàn Phong Tuyết, không khỏi làm cho mọi người suy đoán nhao nhao.

    Hùng Phong cũng giống vậy, ngẫm nghĩ chốc lát, lại nghĩ đến lệnh bài trong tay Hàn Phong Tuyết, vẻ mặt đột nhiên biến đồi, nhìn về phía Hàn Phong Tuyết ánh mắt cũng mất tự nhiên, quay về phía Tiết Hằng nói:

    -Ý ngươi là...

    -Được rồi, hiểu rõ là tốt rồi!

    Tiết Hằng cắt đứt lời hắn. Thấy Tiết Hằng thừa nhận, lòng của Hùng Phong lạnh xuống, vừa liếc nhìn Hàn Phong Tuyết, không nghĩ tới tiểu tử trong miệng mình, vậy mà lại có cùng thân phận với mình. Tương lai hắn sau này có khi bản thân mình thúc ngựa đuổi theo cũng không kịp. Trong lòng nhất thời nảy sinh một nỗi mất mát, chuyển lời nói đạo lý với Hách Thiên:

    -Hách Thiên, sư phụ vô năng, không có cách nào làm gì cho ngươi, ngươi và phụ thân ngươi cũng trở về đi, làm thật tốt bổn phận của các ngươi đi, đừng nghĩ tới chuyện báo thù nữa, bằng không, hậu quả tuyệt đối không phải là các ngươi có thể gánh nổi.

    Nói xong thì liền dời đi, bóng lưng có chút hiu quạnh. Lưu lại hai cha con hách Thiên ngơ ngác đứng tại chỗ, ở bên cạnh nhìn lâu như vậy, được nghe lời nói của Hùng Phong, phụ tử Hách Thiên lại không biết rõ nguyên nhân như thế nào, Hách bá tước ôm lấy thi thể Hách Quần, cũng yên lặng rời đi, Hách Thiên theo ở phía sau, vẻ mặt chán chường, bước chân uể oải.

    Theo hai người rời đi, Tiết Hằng trừng mắt nhìn bốn người vây quanh hàn Phong Tuyết, lạnh lùng nói:

    -Đi theo ta!

    Bốn người Hoắc Huyền theo Tiết hằng đi, lúc gần đi nhìn thoáng qua Hàn Phong Tuyết, hiện tại hắn làm sao không biết sư phụ Tiết Hằng cũng không phải là bênh vực một phía Hàn Phong Tuyết, mà là vì bảo hộ hắn mà đi ra ngoài.

    Hàn Phong Tuyết đương nhiên cũng hiểu rõ, nhưng chuyện này giải quyết rồi, cậu cũng thoải mái nhiều, đi về túc xá , lưu lại một đám đệ tử vẫn đang không ngừng nghị luận.

    Ngày thứ hai, một tin tức quan trọng truyền ra, thế mạnh như chẻ tre , nhanh chóng truyền khắp mọi góc của học viện Diệu Huy.

    Nội dung tin tức là, Tuyết Phong - đệ tử giáo kỹ hệ năm thứ năm, tuổi gần mười bảy đã trở thành trưởng lão của học viện. Đương nhiên, đa số mọi người đối với tin tức này chỉ cười nhạt, cũng có một nhóm người ôm thái độ hoài nghi, thế nhưng vẫn có một nhóm người đã từng thấy tận mắt từ lúc Hàn Phong Tuyết còn đứng ở hàng tân sinh đến khi có người ở Giáo kỹ học viện đến khiêu khích, cùng với người chứng kiến sự việc lần này, kiên định tin tưởng tin tức này chính là thật.



    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Box truyện Nghịch Thiên Kỹ: Hidden Content color="#FF0000">Đăng kỹ dịch cùng nhóm: http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=117483&p=19199056#post19199056

  6. Bài viết được 10 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    chichi1111,chieu ly,freejack,kkk3k,michoutk,November,odin,Super Buffalo,vietstars,vintram,
  7. #69
    Ngày tham gia
    Mar 2015
    Bài viết
    87
    Xu
    0

    Mặc định

    Thông báo



    Vì sự cố nhân sự nên những chương tiếp theo của bộ NGhịch Thiên Kỹ sẽ ra mắt chậm hơn một chút so với dự tính. Sự cố này sẽ kéo dài trong vòng 3-4 ngày, lâu nhất là một tuần Nghịch Thiên Kỹ sẽ quay trở lại. Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người



    Thân!!!!
    Box truyện Nghịch Thiên Kỹ: Hidden Content color="#FF0000">Đăng kỹ dịch cùng nhóm: http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=117483&p=19199056#post19199056

  8. Bài viết được 5 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    chichi1111,islandvt,odin,Super Buffalo,vietstars,
  9. #70
    Ngày tham gia
    Apr 2015
    Bài viết
    16
    Xu
    0

    Mặc định

    THÔNG BÁO

    Xin chào các bạn, đầu tiên xin được cảm ơn các bạn đã ủng hộ Nghịch Thiên Kỹ cũng như nhóm dịch của mình trong suốt thời gian qua.
    Như các bạn đã biết, nhóm dịch của mình là nhóm dịch toàn nữ, để truyền tải được tinh thần của tác giả gửi gắm vào truyện, các thành viên trong nhóm đã cỗ gắng hết sức về vấn đề văn phong và sử dụng câu chữ sao cho các bạn dễ hiểu nhất.
    Nghịch Thiên Kỹ đã đi được một quãng thời gian, cho dù không phải là dài nhưng cũng đã được các bạn đọc biết đến. Thế nhưng hiện tại, bộ Nghịch Thiên Kỹ đã bị phát tán trên rất nhiều các trang web khác nhau. Vấn đề đáng nói ở đây là những người post truyện trên các trang mạng đó không hề dẫn tên dịch giả. Các thành viên trong nhóm đã nhiều lần phản ánh nhưng cho đến thời điểm này vẫn không nhận được bất cứ một phản hồi nào. Thử hỏi liệu rằng có mấy ai để bài dịch của mình đăng tràn lan trên các trang mạng mà người đọc không hề biết ai dịch. Chắc hẳn các bạn cũng sẽ bất bình.
    Nhóm mình đã nhiều lần họp nhóm, nhưng các thành viên trong nhóm không nhất trí được với nhau về vấn đề bản quyền này, cho nên trong nội bộ nhóm đã xảy ra lục đục.
    Mình cũng đã nhiều lần đăng tin tuyển thêm người dịch nhưng kết quả lại không khả quan như mong đợi, ai cũng biết truyện dịch trên diễn đàn tangthuvien là free, bọn mình dịch với lòng đam mê và muốn mang đến cho các bạn những tác phẩm hay nhất, thế nhưng phần lớn những người tham gia ứng tuyển lại đòi hỏi rất cao về chi phí, đây cũng là một khó khăn lớn của nhóm. Vì bây giờ nhóm chỉ còn hai người dịch, không thể nào đảm đương được một bộ truyện dài như vậy.
    Hiện tại, Nghịch Thiên Kỹ sẽ phải tạm dừng một thời gian để nhóm ổn định lại vấn đề nhân sự và thống nhất thêm về bản quyền. Sau khi ổn định, nhóm sẽ tiếp tục ra mắt những chương tiếp theo của Nghịch Thiên Kỹ, rất mong sẽ nhận được sự ủng hộ nhiệt tình của các bạn.

    Trân trọng./.
    NHÓM DỊCH TRUYỆN - DIỄN ĐÀN TANGTHUVIEN
    Lần sửa cuối bởi tieuyeunu93, ngày 07-05-2015 lúc 09:05.

    ---QC---


  10. Bài viết được 14 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    chichi1111,chieu ly,freejack,hatung492305,Huyền Hương,Ku Rôn,Lôi Động Cửu Thiên,ntulam,odin,Super Buffalo,tbd_1993,Tiếu hồng trần,Tiếu Ngạo Nhân,vietstars,
Trang 14 của 14 Đầu tiênĐầu tiên ... 4121314

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status