TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 23 của 36 Đầu tiênĐầu tiên ... 13212223242533 ... CuốiCuối
Kết quả 111 đến 115 của 177

Chủ đề: Ngai vàng của Hoàng Đế - chocaiquan

  1. #111
    Ngày tham gia
    Dec 2008
    Bài viết
    128
    Xu
    0

    Mặc định

    Ngai vàng của Hoàng Đế

    Tác giả : chocaiquan

    =============

    Chương 110
    Huấn luyện phòng thủ



    Sau khi đã hiểu cái sai của mình ở đâu, Hoàng lập tức thay đổi cách, nếu đã không thể cải thiện phản xạ của Ethas thì phải làm sao để cậu ta có thể đủ sức phòng thủ hết mức có thể, sau đó rình rình cơ hội mà cắn trộm tính điểm mới thắng được. Do đó ngay trong sáng hôm sau, Hoàng bắt đầu chỉnh sửa cho Ethas, bắt đầu từ việc xác định phương hướng:

    - Chúng ta sẽ chia góc ứng với các múi giờ trên đồng hồ, lấy từ đỉnh đầu của cậu là mười hai giờ, cứ thế mà chia ra theo chiều kim chạy.

    Hoàng vừa nói vừa lấy ra một dụng cụ liên lạc cỡ nhỏ, thứ này hắn đã dùng khi còn ở thành Roc để chỉ đạo Hasa và Gon, nó gắn gọn lỏn trong tai nhìn từ ngoài vào chỉ giống như một vật trang trí bình thường mà thôi. Sau khi Ethas đeo lên và ngay lập tức ngạc nhiên cực kỳ, vì cần phải biết là thứ hữu dụng như vậy còn chưa xuất hiện tại thế giới này.

    Hoàng trực tiếp bỏ qua việc giải đáp thắc mắc cho Ethas, chỉ nói qua loa đây là đồ chơi bí mật do mình làm ra, yêu cầu cậu ta giữ chặt miệng vào đừng có bép xép. Sau đó hắn tiếp tục đưa cho Ethas vài cái hộp nhỏ có chứa một loại bột màu xám nhạt cực mịn, sờ vào gần như không cảm giác được gì và không hề có mùi:

    - Đây là bột dính định vị, khi được tung ra ngoài không khí nó sẽ biến thành không màu không mùi, trước khi thi đấu cậu hãy tìm cách rải ra khắp sàn cho tôi.

    Ethas tò mò nhìn thứ bột vừa được đưa, đưa lên mũi ngửi và còn thử nhấm một ít, nhưng đúng như Hoàng nói, khi tiếp xúc với không khí thì chúng hoàn toàn trở nên không màu không mùi, dùng mắt thường không thể nào thấy được. Ethas vốn đã quá rõ mấy trò khỉ này của Hoàng, nhưng lên thi đấu thì không đùa được nên lo lắng hỏi lại:

    - Thứ bột này có độc hại gì không vậy, cố ý dùng tiểu xảo hạ độc là không những bị xử thua mà còn có khả năng phạm tội đấy.

    - Đừng lo, tôi có thể bảo đảm với cậu là nó hoàn toàn vô hại, mục đích chính là để giúp tôi theo dõi rõ hơn chuyển động đối thủ để chỉ dẫn giúp cậu mà thôi.

    Thứ bột mà Hoàng vừa lấy ra là một loại nguyên liệu trong game “Ngai vàng của Hoàng đế”, nó thường được dùng trong Giả kim thuật và nghề rèn, có tác dụng để nâng cấp vũ khí hay thuốc hồi phục phẩm chất thấp. Trong game thì loại bột này được mài từ cánh mấy con bướm đêm khổng lồ, do đó nó cực mịn và khi tung ra ngoài là hòa tan vào không khí ngay.

    Hoàng đã cải tiến một chút để chúng có khả năng bám dính lên vật thể, cũng như khiến đám bột này đổi sang màu đỏ nếu được nhìn bằng một loại kính sát tròng đặc biệt. Nói chung nó gần như một loại bản đồ nhiệt đơn giản, kẻ bị dính thứ bột này coi như hoàn toàn lộ diện trong mắt Hoàng, nó giúp hắn có thể phán đoán hướng di chuyển cũng như ra đòn dễ dàng hơn. Từ sau lần đánh nhau với anh chàng Pak ở nhà trọ Hoàng gia, Hoàng đã biết việc nắm bắt vị trí và phương hướng của địch thủ quan trọng cỡ nào, vì khi phản xạ của mình không theo kịp tốc độ đối phương thì chỉ có dùng mánh mới bù lại được.

    Tất nhiên loại bột này chỉ là đồ chơi dùng một lần, vì thời gian để nó hòa tan vào không khí và bám lấy mục tiêu lên tới cả chục phút, khi đánh nhau chả có thằng điên nào cho Hoàng thời gian đi móc nó ra mà rải cả. Chỉ có đấu kiểu tay đôi trong học viện này có trọng tài mới làm được, đó cũng là lý do hắn bảo Ethas phải tìm cách giả vờ lấy lý do chuẩn bị để lên sàn trước mà rải.

    - Cái này... chúng ta làm vậy có tính là gian lận không?

    Ethas cầm túi bột trong tay dè dặt hỏi Hoàng, dù sao cậu ta vẫn là người của Đế quốc Ramas, trong mắt Ethas thì việc thách đấu này cực kỳ thiêng liêng, sử dụng đồ phụ trợ để giành chiến thắng có vẻ không được công bằng cho lắm. Hoàng nghe vậy thì quay lại, khóe miệng hơi nhếch lên và nói:

    - Tôi hỏi cậu, chúng ta có tính là đấu sĩ không?

    - Không, nhưng mà...

    - Vốn chúng ta đã không muốn kiếm chuyện, nhưng bọn khốn kia đã tìm mọi cách để dồn ép cậu, nhẫn nhịn không phản kháng là hèn yếu, cậu muốn thế lắm à?

    Hoàng một lần nữa bẻ cong câu chuyện, tiếp tục phủi sạch tội lỗi của mình và đẩy qua hết cho nhóm học viên hâm mộ cuồng nhiệt Helen, thấy Ethas còn đang phân vân thì hắn bồi thêm luôn:

    - Chưa kể dùng sở đoản của mình đấu với sở trường của kẻ thù là thằng ngu, đối thủ của cậu chắc chắn sẽ là một kẻ đánh đấm thuộc siêu giỏi, ở đây là chúng ta đang dùng kiến thức để chiến thắng sức trâu, nếu cả một việc đơn giản như vậy cậu cũng không làm được thì nghiên cứu làm quái gì nữa.

    Hoàng nói tràng giang đại hải một tràng, dù sao thì trong luật cũng chỉ nói là khi lên sàn đấu không được sử dụng vũ khí ngoài, đống bột này dù sao cũng chưa tới mức nguy hiểm gì cả, hoặc ít nhất là Ethas nghĩ như vậy, cuối cùng cậu ta cũng gật đầu miễn cưỡng chịu làm theo ý Hoàng.

    - Được rồi, việc tiếp theo là vũ khí, bình thường cậu có dùng món gì thuận tay không?

    Học viện cho phép các sử dụng vũ khí khi thách đấu tay đôi, nhưng thay vì là vũ khí thật của các đối thủ, thì chúng sẽ được thay thế bởi các bản sao do học viện chuẩn bị sẵn, việc này nhằm giảm thiểu tối đa thương tích có thể được gây ra. Áo giáp cũng tương tự như vậy, theo tôn chỉ của các võ sư tại đây thì thách đấu đồng nghĩa với công bằng, sẽ không có chuyện một đối thủ dùng trang bị tốt hơn đè bẹp phía bên kia, tất cả đều phải do kỹ năng và cấp độ nguyên lực quyết định.

    Tất nhiên luật lệ này chỉ gói gọn trong học viện Ilumina, vì dù sao các giáo sư cũng không muốn các học trò của mình xảy ra chuyện, cũng có vài người chỉ trích cách làm này là xúc phạm tới truyền thống đế quốc, nhưng cuối cùng thì mọi chuyện vẫn y như cũ, trong nhà của ta thì luật do ta soạn.

    Hoàng không biết đối thủ sắp tới là ai, nhưng có vũ khí chắc chắn là tốt hơn đánh tay không. Tiếc là Ethas vốn đã dốt đặc cán mai ở khoản võ thuật, nên cậu ta rất thành thật trả lời là bản thân chẳng thành tạo món vũ khí nào đặc biệt cả.

    Cực chẳng đã, Hoàng đành phải lấy thứ phổ thông nhất của binh lính Đế quốc Ramas là kiếm ngắn và khiên chữ nhật ra, thứ này thì ai cũng có thể dùng được, dễ xoay sở và quan trọng nhất là có khiên để phòng thủ. Loại vũ khí tầm thường này kiếm rất dễ, thậm chí trong kho của khoa Khoáng thạch học còn dư cả đống, tùy tiện chọn lấy một bộ cũng được.

    Sau khi chuẩn bị đầy đủ, Hoàng bắt đầu quá trình huấn luyện phòng thủ, nhưng để rút ngắn tiến độ Hoàng bắt Ethas phải bịt mắt lại, việc này để tập cho cậu ta tuyệt đối tuân thủ mệnh lệnh của hắn một cách bản năng, có như vậy thì lúc lên đài mới phản ứng kịp.

    Lúc này Ethas cầm vũ khí đầy đủ, mặc áo giáp nhẹ toàn thân, chuẩn bị y như lúc đánh nhau thật, nhưng nhìn kỹ thì thấy cậu ta đang cực kỳ run vì đôi mắt đã bị bịt kín mít, coi như là hoàn toàn mù tịt. Hoàng đứng từ xa, gọi ra mấy lưỡi dao của hắn và bắt đầu nói:

    - Từ giờ cậu phải tuyệt đối nghe lời tôi, bất cứ khi nào nhận lệnh phải thực hiện ngay, đừng có mà suy nghĩ gì cả.

    Hoàng nói xong thì cũng chả cần chờ Ethas gật đầu liền phóng tám lưỡi dao của mình ra bao vây lấy cậu ta, hắn cố tình điều khiển chúng ma sát với nhau tạo nên những tiếng rít cực kỳ ghê người, khiến Ethas lo lắng tới mức đổ mồ hôi như tắm. Bất ngờ Hoàng phẩy tay phóng một lưỡi dao vào mạn sườn bên phải Ethas, đồng thời ra lệnh vào thiết bị liên lạc:

    - Góc bốn giờ, quay ba bước sang phải hạ khiên xuống.

    Tập luyện kiểu này cường độ khó vô cùng cao, do đó mặc dù đã nghe rõ Hoàng nói gì, nhưng Ethas vẫn phải mất vài giây phân vân để định hướng, cậu ta bị lưỡi dao kia đáp thẳng vào bụng, may phước là Hoàng đã giảm nhẹ lực cộng thêm cả áo giáp nhưng nó vẫn khiến Ethas ê ẩm toàn thân. Hoàng đứng từ xa thấy thế liền hét lớn nhắc nhở:

    - Đừng có suy nghĩ gì cả, cậu không có lựa chọn nào khác ngoài nghe lời tôi đâu. Được rồi cái đơn giản hơn này, hạ người thấp xuống cho tôi.

    Mệnh lệnh lần này dễ dàng hơn nên Ethas phản ứng được, tuy hơi luống cuống nhưng vẫn kịp khom lưng cúi rạp về phía trước, vừa vặn kịp lúc né khỏi một lưỡi dao lướt xé gió qua đầu cậu ta, thậm chí Ethas còn cảm nhận ra vài sợi tóc của mình bị cắt sẹm rơi lả tả xuống mặt. Ethas tuy không thấy gì nhưng vẫn cảm thấy nguy hiểm ngập tràn, nãy giờ thằng khốn kia không có một chút gì là nương tay cả, cậu ta bất mãn lên tiếng:

    - Này, chẳng phải anh nói là sẽ không ra đòn kiểu đó nữa sao...

    - Câm mồm, thế này đã là giảm tối đa có thể rồi, nếu ngay cả việc nghe lời và làm theo cũng không thực hiện được thì thà để tôi phế cậu luôn cho nhanh, không cần phải lên thi đấu làm gì cho mất thời gian.

    Hoàng thậm chí còn không cho Ethas nói hết, hắn gầm thẳng vào thiết bị liên lạc thiếu điều muốn lủng màng nhĩ cậu ta. Ethas rốt cuộc cũng hiểu thế nào gọi là “nương tay”, tức là nó chỉ giảm từ “ăn đòn tới chết” thành “ăn đòn gần chết” mà thôi, lúc này đúng là có hối hận cũng đã muộn rồi.

    Cuộc huấn luyện cứ thế tiếp tục tới tận mấy ngày hôm sau, Ethas ngày nào cũng bị dần như một cái giẻ rách, điểm tích cực duy nhất là cậu ta cuối cùng cũng có thể hình thành được phản xạ nghe lệnh như một cái máy, thực ra đó là cách duy nhất để tránh khỏi việc bị ăn đòn, đặc biệt là khi mắt không nhìn thấy gì. Về phần Hoàng thì tuy chưa hài lòng lắm, nhưng hắn cũng biết tiến trình thế này đã là tối đa rồi, không thể đòi hỏi hơn được nữa:

    - Được rồi hôm nay tới đây thôi, cậu về nghỉ ngơi đi.

    Thời hạn tới ngày thi đấu đã gần kề, có luyện tập nữa cũng chả tốt hơn được, để Ethas xả hơi một chút sẽ có lợi cho tâm lý hơn. Thực ra Hoàng cũng chả mong chờ có thể huấn luyện cho Ethas thành đấu sĩ trong thời gian quá ngắn này được, hắn chỉ mong là mình có thể lợi dụng trò bẩn để kiếm lợi mà thôi, tới lúc đó nếu may mắn thì chắc vẫn có cơ hội thắng được.

    Trong lúc huấn luyện cho Ethas thì Hoàng cũng có đi thăm dò dư luận và biết rằng cái vụ thách đấu này hiện giờ đang là đề tài hàng đầu của toàn học việc, không những vì rất lâu mới có người chủ động hay có liên quan tới Helen, mà nó còn vô tình đại diện cho cả khoa Võ luận khi Adan là người bị chỉ mặt thẳng đầu tiên trong cái vụ này.

    Phần đông học viên là hóng hớt ngoài rìa, nhưng cũng có khá nhiều người muốn bên Adan thua để nhân tiện sỉ nhục bọn họ, còn về phần Ethas dĩ nhiên cũng không bị bỏ qua, khán giả muốn xem rốt cuộc thằng nhóc này là ai và thực sự có quan hệ gì với Helen, tình hình lúc này vì thế cực kỳ loạn, bất kể bên nào thua cũng có kịch hay để xem hết.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Góp ý và bàn luận
    ---QC---


  2. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    adbn,QuangAnh29,
  3. #112
    Ngày tham gia
    Dec 2008
    Bài viết
    128
    Xu
    0

    Mặc định

    Ngai vàng của Hoàng Đế

    Tác giả : chocaiquan

    =============

    Chương 111
    Thách đấu trong học viện (1)




    Vấn đề lớn nhất cùa Hoàng lúc này là hoàn toàn không biết đối thủ của mình là ai, đây sẽ là điểm bất lợi lớn, nhất là khi đống đồ chơi của hắn gần như không thể sử dụng khi Ethas thi đấu được. Thời gian của Hoàng tại học viện này không nhiều, hắn cũng chẳng thèm tạo dựng các mối quan hệ nào nên việc thu thập thông tin hoàn toàn là con số không.

    Milenia cũng có ghé qua để hỏi về vụ thách đấu này, nhưng Hoàng đã lên tiếng phủ đầu và gạt cô ta ra khỏi vụ này luôn, hắn không muốn kéo thêm phiền phức, nhất là khi “em gái” mình đang càng ngày càng nổi tiếng ở học viện. Milenia cũng chẳng lạ lùng gì bản tính mưa nắng thất thường của Hoàng nữa, nên đành thất vọng ra về.

    Hoàng cũng phải giải thích với Helen về vụ này, tuy nói cô ta không quan tâm lắm về chuyện xảy ra trong học viện nhưng nếu nó có dính dáng trực tiếp tới mình thì lại là vấn đề khác. Với cô nàng giáo sư này thì Hoàng không giấu diếm nhiều, hắn trực tiếp nói ra lý do là do đám fan cuồng của Helen gây sự, thành ra Ethas phải đứng ra giải quyết.

    Tất nhiên là Hoàng giấu tiệt vụ khơi mào trò thách đấu này là từ hắn mà ra, lý do này tính ra rất hợp lý, vì tuy Helen không quan tâm nhưng cô ta cũng biết đám vệ tinh xung quanh mình nhiều cỡ nào. Như vậy vụ này cũng tốt ở một điểm là nó giúp thắt chặt quan hệ của ba người, về sau nếu xảy ra mấy chuyện tương tự thì Helen sẽ nghiêng về phía Hoàng và Ethas hơn, vì dù sao nó cũng là vì bảo vệ cho cô ta, mặc dù đầu dây mối nhợ đều do thằng ôn vật kia bày ra trước.

    Cuối cùng thì ngày thi đấu cũng tới, cả Ethas và Hoàng đều thức giấc từ sớm để chuẩn bị, đống bột định vị được Hoàng mang theo trong người, cộng thêm vài món đồ chơi nữa để đề phòng vạn nhất, mặc dù cơ hội để sử dụng chúng có vẻ hơi thấp. Hoàng kiểm tra lại lần cuối rồi vỗ vai Ethas:

    - Đi thôi, hôm nay cậu sẽ cho lũ ngu kia biết thế nào là chiến đấu thông minh.

    Trái ngược với vẻ tự tin đến bố láo của bạn mình, Ethas trông cực kỳ bồn chồn lo lắng, cũng khó trách vì đi thi đấu kiểu này áp lực rất lớn, chưa kể đây còn là lần đầu tiên của cậu ta nữa.

    Học viện Ilumina có các sàn đấu riêng để phục vụ cho việc tranh tài kiểu này giữa các học viên, sự kiện lần này được ưu ái cho vào hẳn một trong những sàn đấu lớn nhất. Mỗi sàn như vậy có sức chứa tới mấy ngàn người, khi Hoàng và Ethas tới nơi thì chỗ này đã chật kín mít không còn một chỗ hở nào, cảm giác học viên của cả học viện đều kéo tới đây hóng hớt, không khí náo nhiệt như lễ hội vậy.

    Sàn thi đấu hình chữ nhật, rộng khoảng hơn một trăm mét vuông, dư sức cho các đấu thủ tung hoành. Ở bốn góc của nó có gắn các cây cột trụ giống như mấy cái Hoàng thấy lúc đánh với Pak tại nhà trọ Hoàng gia, mục đích của chúng là tạo ra một màn chắn để khiến đòn đánh không lạc đạn ra ngoài làm vạ lây khán giả, đám cột trụ này là đồ xịn đặc chế, màn chắn của chúng có thể chịu được tới đòn tấn công cấp chín, thừa đủ cho đám học viên thỏa sức thể hiện.

    Ethas là đấu thủ tham gia, nên khi vừa bước vào là có người thông báo ngay, nguyên một đám học viên đang ồn ào lập tức im bặt và nhìn hết sang phía cổng. Hoàng cảm thấy như có hàng nghìn ánh mắt thù địch đang chĩa thẳng vào Ethas, vài người còn làm động tác cứa cổ hay đập tay vào nhau nhìn cực kỳ đe dọa. Cái này là hiệu ứng truyền thông có dính dáng tới Helen, coi như Ethas chưa lên đài đã biến thành nhân vật phản diện rồi.

    Hoàng dĩ nhiên chẳng quan tâm tới đám học viên máu nóng kia, nhưng khi nhìn sang Ethas thì thấy cậu ta đã xanh lét như đít nhái, mặt lúc đỏ lúc tím rõ ràng là do lo lắng quá độ. Hoàng vỗ mạnh vào vai cậu nhóc, lên tiếng trấn an:

    - Đừng lo, cậu không phải chiến đấu một mình đâu, vẫn còn tôi ở đây mà.

    Hoàng vừa nói vừa kín đáo đưa đám bột định vị cho Ethas, đồng thời bước ra phía trước che đi ánh nhìn như muốn giết người từ phía trên, hành động của Hoàng này tuy không giúp Ethas hết sợ ngay, nhưng ít nhiều nó cũng khiến cậu ta bình tâm hơn một chút. Ethas cẩn thận cất đám bột vào trong áo, sau đó chạy vội vào bên trong tới chỗ ngồi chuẩn bị sẵn cho đấu thủ, Hoàng cảm thấy tim thằng nhóc này đang đập như sấm rền, nếu đứng nữa dám ngất xỉu luôn không biết chừng.

    Hai người không phải chờ đợi lâu, chỉ vài phút sau đó đối thủ của Ethas cũng đã tiến vào, Adan đi đầu cùng với mấy người nữa, có vẻ tiền hô hậu ủng rất có khí thế. Trái người với không khí thù địch lúc nãy, lần này đám khán giả đón tiếp nhóm của Adan bằng hàng tràng vỗ tay và cổ vũ rầm trời, cứ như đây là sân nhà của bọn họ vậy.

    Hoàng nhanh chóng hiểu ra lý do khi thấy cái huy hiệu trên ngực Adan và đám học viên cổ vũ giống nhau, đều là ký hiệu con chim ưng tám cánh tượng trưng cho khoa Võ luận. Thực ra vụ này cũng không có gì lạ khi người được cử ra đấu hôm nay thuộc khoa Võ luận, trong đó đám fan cuồng của Helen chiếm số lượng lớn, do đó vì công hay vì tư thì họ cũng cổ vũ rất nhiệt tình cho người của mình.

    Khi nhóm của Adan đi ngang qua chỗ Ethas, Hoàng còn cố tình đứng lên làm động tác chào với bọn họ, nhưng có vẻ bọn Adan không hào hứng lắm khi tất cả lờ qua và đi thẳng, chỉ có một thanh niên rất đẹp trai quay trả lễ với hắn. Nhóm của Adan sau đó cũng đi vào khu ghế chờ, một thành viên trong bọn quay sang chỗ người vừa đáp lễ Hoàng lúc nãy lên tiếng có vẻ không hài lòng:

    - Thầy, cần gì phải đáp lễ bọn chúng, nhất là cái tên đứng lên giả vờ chào kia, chính hắn là kẻ khơi mào trước đó.

    Người thanh niên đẹp trai này là giáo sư trợ giảng Leon, hôm nay anh ta mặc một bộ áo giáp da mỏng rất gọn gàng trông còn lãng tử hơn bình thường. Leon lắc đầu rồi quay sang học viên vừa nói giải thích:

    - Chúng ta hiện tại là đang đại diện cho khoa Võ luận, giữ phong độ đúng mực là điều không thể thiếu, có thắng cũng phải thắng cho đẹp.

    Lời nói của Leon rất có lý nên đám người Adan đều cúi đầu nhận sai, có vẻ anh ta cũng cực kỳ tự tin sẽ chiến thắng trận này. Leon quay sang một học viên ở giữa nãy giờ luôn im lặng, nhẹ nhàng cất tiếng hỏi:

    - Beck, em chuẩn bị đầy đủ cả rồi chứ?

    Nếu Hoàng có mặt ở đây thì sẽ nhận ra ngay đây là một học viên mới, may mắn được Khadas ngẫu nhiên gọi ở lễ khai giảng, không rõ tại sao Leon lại lựa chọn Beck là người đại diện thi đấu lần này, nhưng xem ra thì cậu ta bình tĩnh hơn Ethas nhiều:

    - Không có vấn đề gì thưa thầy.

    Beck rất thoải mái đáp lời Leon, có vẻ như không phải chịu áp lực gì cả, hoàn toàn sẵn sàng cho trận đấu sắp tới. Leon thấy học trò của mình tự tin như vậy thì vô cùng hài lòng, mìm cười nói với cả nhóm:

    - Được rồi, vậy thì chúng ta ra xác nhận thôi.

    Sau khi hai đấu thủ đã có mặt đầy đủ, tiếp theo đó là xác nhận thân phận người sẽ ra thi đấu, sẽ có một tổ trọng tài của học viên phụ trách việc này, thường sẽ là các giáo sư trung lập không thuộc khoa có học viên thi đấu để đảm bảo công bằng. Hôm nay người chịu trách nhiệm là Indra, một giáo sư từng có thời gian phục vụ trong quân đội, lúc trẻ còn đi tham gia đấu võ đài một thời gian, rất phù hợp để phán xử hôm nay.

    Giáo sư Indra tuổi khoảng hơn bốn mươi tuổi, nhưng để râu ria xồm xoàm như một con gấu, cộng thêm nước da nâu bóng cùng cơ bắp cuồn cuộn càng khiến ông ta trông rất có “sức nặng” – cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng để làm trọng tài. Indra nhìn hai bên thách đấu một lượt rồi lên tiếng hỏi:

    - Hai bên đã đầy đủ hết rồi, vậy ai sẽ là người thách đấu đây?

    Gần như cùng một lúc, cả Ethas và Beck cùng bước tới ra, lúc này Hoàng cũng kịp nhận ra đối thủ của mình là cậu nhóc ở buổi khai giảng có ông bố thuộc phái Cổ võ, trong khi đó Leon phía bên kia cũng ngầm quan sát Ethas. Indra nhìn qua hai người Ethas và Beck một lượt, sau đó xác nhận lại lần cuối:

    - Ethas của khoa Khoáng thạch học và Beck của khoa Võ luận, cả hai sẽ thi đấu lần này, không còn vấn đề gì nữa chứ?

    - Không có thưa giáo sư.

    Tiếp tục là cả Ethas lẫn Beck lên tiếng cùng lúc, nhưng sau khi chờ cho Indra đóng dấu vào văn bản xác nhận thì Ethas liền lên tiếng hỏi:

    - Thưa giáo sư, đây là lần thi đấu đầu tiên, có thể cho em lên võ đài làm quen trước được không?

    Yêu cầu này của Ethas hơi lạ vì trước đây thường là hai người xác nhận xong thì xuống chuẩn bị, lấy vũ khí rồi bắt đầu luôn, chẳng có ai thừa hơi lên “làm quen” sân thi đấu cả, vì nó được chuẩn bị an toàn tuyệt đối rồi. Yêu cầu này tuy lạ nhưng cũng chẳng có gì quá đáng, tất cả vũ khí trước khi thi đấu đều được giữ riêng, chưa kể lên trên võ đài cả nghìn con mắt soi vào đừng hòng gian lận được, tuy vậy giáo sư Indra vẫn phải hỏi bên còn lại:

    - Beck, cậu có ý kiến gì không hoặc có muốn lên làm quen giống như Ethas cũng được.

    Chuyện “làm quen” này Beck chưa gặp lần nào nên cậu ta đành phải quay sang hỏi ý kiến nhóm của mình, Leon quan sát cả Ethas lẫn Hoàng rất lâu nhưng không tìm được điểm gì đáng ngờ, anh ta suy nghĩ một lúc rồi ra hiệu cho Beck là mọi thứ đều ổn, như vậy phía bọn họ đã đồng ý cho Ethas lên “làm quen” với sàn đấu.

    Thực ra đây là trò của Hoàng, hắn cố tình bảo Ethas làm vậy để có thể rải đám bột định vị kia một cách danh chính ngôn thuận, nhất là khi chúng còn cần thời gian để bám vào bề mặt sàn đấu nữa. Vì thế Ethas được sự đồng ý của giáo sư Indra, lần đầu tiên trong lịch sử học viên đi lên “làm quen” trước khi thi đấu, dưới con mắt ngạc nhiên của khán giả.

    Ethas đi chầm chậm xung quanh sàn đấu, giả vờ quan sát rất chăm chú nhưng tay thì thò vào bên trong áo để lôi đám bột định vị ra, có điều không rõ là do run quá hay sao mà cậu ta đột nhiên bị vấp chân ngã nhào ra đất, tư thế sóng soài như cá chết trên bờ trông cực kỳ mất mặt. Đám học viên trên khán đài nhìn thấy vậy thì đồng loạt cười lớn như được mùa, điều này càng làm Ethas lo lắng dữ hơn nữa, nhưng đúng lúc đó cậu ta lại nghe được giọng nói của Hoàng qua máy liên lạc gắn trong tai:

    - Được đấy, ngã như vậy là không ai thấy cậu đang rải bột đâu, tôi có lời khen đó cứ phát huy đi.

    Hóa ra trong lúc Ethas bị ngã thì mấy túi bột định vị cũng theo đó mà vô tình rơi ra, do chúng không màu nên chẳng ai thấy được cả. Ethas dở khóc dở cười nhìn xuống thấy Hoàng đang rất cổ vũ mình, cuối cùng cực chẳng đã đành phải cắn răng diễn tiếp cái bài này, cứ đi được vài bước chân là lại “vấp chân té ngã”, quyết tâm đủ một vòng quanh sàn đấu để rải sạch không còn chút bột nào. Hành động này của Ethas càng làm đám học viên cười lớn tợn, có vài người không nhịn được còn lên tiếng chế nhạo cậu ta:

    - Trời ơi nhìn thằng nhóc đó kìa, nó run tới mức đi bộ còn không được nữa.

    - Ê nhóc, từ từ thôi, không ai ăn thịt chú em đâu.

    - Đúng là trò hề mà, một kẻ vô dụng thế này cũng dám lên thách đấu hay sao?

    Những lời chế giễu này vang thẳng xuống phía dưới võ đài, đến cả giáo sư Indra thấy cậu học viên phía trên liên tục chụp ếch củng phải lắc đầu ngán ngẩm, trong khi bên phía nhóm của Adan cũng đang ngoác miệng tới tận mang tai, vài người nhìn Ethas bằng con mắt khinh thường không thèm che dấu.

    Hơn mười phút sau đó Ethas cuối cùng cũng rải xong đám bột, mặt đỏ nhừ từ trên sàn đấu chạy vội về phía Hoàng, trái ngược hẳn với thái độ điềm tĩnh của Beck. Giáo sư Indra thở dài bước lên, có lẽ ông ta cũng cho rằng cặp đấu này quá chênh lệch nên không cần đọc lại quy định nữa mà tuyên bố luôn:

    - Hai đấu thủ hãy nhận lấy vũ khí của mình, sau đó chúng ta sẽ bắt đầu.

    Vũ khí của Ethas là một cây kiếm khiên tầm thường mà cậu ta đã tập luyện mấy ngày qua, trong khi đó Beck lại sử dụng một cặp song kiếm khá khác người, với một kiếm dài và một thanh kiếm ngắn có các chấu như xương cá chìa ra ngoài. Indra chờ cho cả hai chuẩn bị sẵn sàng và bước lên sàn đấu làm động tác nghi lễ xong thì lập tức tuyên bố:

    - Tôi lấy tư cách là người phán xử cho trận thách đấu giữa Ethas khoa Khoáng thạc học, và Beck khoa Võ luận được phép bắt đầu...



    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Góp ý và bàn luận
    Lần sửa cuối bởi HYNPLO, ngày 21-06-2018 lúc 23:37.

  4. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    adbn,ComradeH,QuangAnh29,
  5. #113
    Ngày tham gia
    Dec 2008
    Bài viết
    128
    Xu
    0

    Mặc định

    Ngai vàng của Hoàng Đế

    Tác giả : chocaiquan

    =============

    Chương 112
    Thách đấu trong học viện (2)



    Đi cùng với lời tuyên bố bắt đầu của giáo sư Indra là hàng loạt tiếng hò reo của khán giả, âm thanh vang vọng bao quanh lấy sàn đấu như những tiếng trống ầm ầm khi xung trận. Hoàng đứng ngay phía dưới sàn đấu, cách Ethas chưa tới hai mươi mét, đây là điều bắt buộc nếu hắn muốn sử dụng các kỹ năng của mình. Trong điều luật không cấm người đi theo hỗ trợ đứng gần, nhưng cái cách Hoàng như con loi choi chạy qua chạy lại trông cực kỳ ngứa mắt.

    Thứ làm Hoàng lo ngại nhất ngoài tâm lý của Ethas ra thì chính là cặp song kiếm trên tay Beck, chúng đem lại một áp lực rất lớn, nhất là thanh kiếm ngắn có các chấu cực kỳ lạ lùng kia. Theo trí nhớ của Hoàng thì ở ngày khai giảng Beck có nói mình đang ở cấp năm, quãng thời gian ngắn ngủi từ đó tới nay không đủ cho cậu ta mạnh lên bao nhiêu, nhưng dù sao thì đối phương vẫn là một đấu sĩ thực sự, chắc chắn kiểu gì cũng hơn thứ tay mơ như Ethas.

    Chiến thuật của Hoàng là câu giờ chờ cắn trộm, do đó ngay khi vừa có hiệu lệnh bắt đầu là Ethas liền lập tức lấy giơ khiên lên che kín người, lùi hẳn ra phía sau nhường lại sàn đấu cho đối thủ. Phía bên kia Beck cũng chả vội vàng lao lên, cậu ta nhẹ nhàng đảo lại gần Ethas, ánh thép từ hai thanh kiếm lấp lánh sáng lóa trông cực kỳ ma mị và dọa người.

    Khi cả hai chỉ còn cách nhau khoảng hai tầm tay, Beck liền là người chủ động tấn công trước, cậu ta búng người lên cao lấy đà rồi đâm cả hai kiếm xuống thẳng tấm khiên của Ethas, tiếp theo đó là tiếng động kim loại chạm nhau vang rền trong không khí. Đây hoàn toàn là một đòn tấn công để thử xem đối thủ có sức mạnh cỡ nào, quả nhiên do thể lực lẫn nguyên lực đều yếu hơn đối thủ nên mặc dù đỡ được nhưng tay cầm khiên của Ethas cũng trở nên tê rần, buộc cậu ta phải loạng choạng lùi lại vài bước.

    Beck nhận ra điểm yếu của đối thủ cực nhanh, cậu ta ngay lập tức chuyển thế, dùng chân trái làm trụ và xoay kiếm theo một vòng cung đúng ngay lúc Ethas vừa định lùi về, đòn tấn công này khiến Ethas mất đà và tí nữa thì bị đánh ngã ra sàn đấu, rất may là còn kịp lấy thanh kiếm cắm xuống sàn để trụ lại. Hoàng thấy tình hình không ổn liền lập tức nói vào trong hệ thống liên lạc để chỉ dẫn cho Ethas:

    - Quỳ xuống, dùng vai để đỡ khiên.

    Ethas nhận được lệnh thì ngay lập tức làm theo ngay mà không cần suy nghĩ, thậm chí cậu ta cũng chả cần quan tâm hành động này khiến bản thân hoàn toàn bị che khuất tầm nhìn. Đúng như Hoàng dự đoán, Beck sau khi thấy đối thủ gần mất đà đã nhanh chóng lao lên lần nữa với mục đích đánh cho Ethas ngã hẳn, nhưng cú đâm kiếm tiếp theo của cậu ta không thành công khi Ethas đã tỳ vai vào khiên, qua đó giảm thiểu tối đa lực phản chấn nhận vào và giữ cho cơ thể thăng bằng, ở phía bên dưới Hoàng tiếp tục ra lệnh:

    - Giữ chặt kiếm, hướng hai giờ đâm thẳng lên.

    Khoảng khắc mà Beck tấn công vào tấm khiên của Ethas không thành công đã khiến cậu ta bị hố, để lộ ra nguyên phần hông cho đối thủ, đáng tiếc là mặc dù đỡ đòn thành công nhưng vai của Ethas cũng bị ê ẩm dẫn đến phản xạ không kịp, thành ra khi cậu ta nhận lệnh đâm lên thì đã là quá chậm, Beck thừa phản xạ để dùng thanh kiếm ngắn gạt đòn tấn công này ra, coi như nãy giờ Ethas chỉ toàn ăn đòn mà chẳng làm gì được đối phương cả.

    Đám bột định vị lúc này cũng đã hòa tan ra khắp sàn đấu, toàn thân Beck trong mắt của Hoàng là một màu đỏ rực, thậm chí đến cả các chuyển động từng bó cơ trên người cậu ta cũng không thể lọt được. Ethas thì do trước đó đã bôi thuốc trung hòa nên không bị đám bột này bám lên người, nhưng kể cả có như vậy thì sự chênh lệch vẫn là quá lớn. Mệnh lệnh từ miệng của Hoàng đưa ra vốn đã bị chậm, chưa kể Ethas cũng không thể thực hiện tức thì, thành ra hắn có cảm giác như mình đang chơi game online với độ trễ lên tới hơn năm giây, làm cái gì cũng khó.

    Sau đợt tấn công đầu tiên không thành công, Beck có vẻ cũng cảm thấy đối thủ này chẳng hề dễ ăn như tưởng tượng. Cậu ta tập trung nguyên lực lên vào chỗ hai thanh kiếm, khiến nguyên phần cổ tay phát ra ánh sáng xanh dương nhè nhẹ, và gần như ngay lập tức tiếp tục lao đến chỗ Ethas. Thanh kiếm dài trên tay Beck tiếp tục đập lên tấm khiên trước mặt, nhưng khác với lần trước, ngay khi vừa va chạm thì nó lại bật lên không trung và văng ra sau lưng Ethas, nhìn cứ như là bị dội ngược ra vậy.

    Thanh kiếm dài của Beck đánh một vòng cung dài ra sau đầu Ethas, nhưng ngay khi mọi người đều nghĩ đây là một đòn tấn công thất bại dẫn đến rơi vũ khí, thì tay phải của Beck đột nhiên nắm chặt lại rồi một điều kỳ dị xảy ra, thanh kiếm dài đang rơi tự do bỗng nhiên dừng lại trên không và xoay vù vù về chỗ cũ, nhằm ngay hướng gáy của Ethas mà chém tới.

    Đám đông khán giả trầm trồ ngạc nhiên với kỹ thuật kỳ lạ này, trong khi đó thì Hoàng thầm than hỏng bét, khoảng cách giữa Ethas và thanh kiếm của Beck quá gần, hơn nữa lại ngay góc chết, giờ có ra lệnh thì cậu ta cũng chẳng phản ứng kịp. Hoàng ngay lập tức hướng về phía sàn đấu, miệng lẩm nhẩm niệm phép cực nhanh:

    - “Kirie Elodon”

    Vòng sáng bạc quen thuộc xuất hiện, vừa vặn bao lấy phần cổ của Ethas ngay trước khi thanh kiếm kịp chạm vào, chuyển biến bất ngờ này làm cả Ethas lẫn Beck đều cực kỳ ngạc nhiên, một người là còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, trong khi bên kia thì chẳng rõ làm sao đối thủ có thể chịu được một đòn trúng chắc của mình.

    Thanh kiếm dài chạm trúng lớp lá chắn dội ra ngoài, tuy vậy nó vẫn không rơi xuống hẳn mà quay vòng về tay Beck, cậu ta nhanh như chớp nhân lúc Ethas còn đang bối rối liền dùng thanh kiếm ngắn còn lại chém ngang mạn sườn của đối thủ. Lại một lần nữa ánh sáng bạc lúc nãy tiếp tục hiện lên bảo vệ Ethas, cùng lúc đó Hoàng cũng gào thét vào thiết bị truyền tin:

    - Thu khiên về, quét kiếm ngang ra.

    Ethas nãy giờ đã không còn theo kịp tiến độ trận đấu nữa, cậu ta hoàn toàn không hề biết Beck vừa nhả một quả bom nổ chậm sau lưng mình, ngay khi vừa làm theo lời Hoàng thì lưỡi kiếm dài của Beck cũng vừa nhào đến, nhưng do có đà quét ngang nên Ethas đủ sức đánh bật nó ra xa. Beck không vì thế mà ngừng lại, cậu ta lật ngược cổ tay đổi thế và tiếp tục điều khiển thanh kiếm dài quấn lấy đối thủ, chỉ trong vài giây ngắn ngủi nó đã liên tiếp va chạm với tấm khiên để tìm kẽ hở len vào, nhưng do Hoàng đã chỉ đạo từ trước nên Ethas sống chết gì cũng giữ rịt lấy không lùi lại một bước.

    Kỹ thuật điều khiền kiếm điêu luyện của Beck thực sự đã làm đám đông khán giả thích thú, đặc biệt là số người bên khoa Võ luận càng hào hứng tợn, họ hò hét điên cuồng để trợ oai cho người nhà. Adan ở dưới cũng như mở cờ trong bụng, tuy chưa thể triệt để chiến thắng nhưng áp đảo thế kia cũng đủ cho thấy họ đã chọn không lầm người, anh ta hào hứng quay qua hỏi Leon:

    - Thầy kiếm đâu ra cậu nhóc này vậy, thật không thể tin được.

    Trái ngược với tinh thần lạc quan từ Adan, nét mặt của Leon lại cực kỳ nghiêm túc, cặp lông mày của anh ta nhíu chặt chăm chú nhìn không sót một thứ gì đang diễn ra trên sàn đấu, mặc dù Beck đang áp đảo hoàn toàn nhưng Leon vẫn nghi ngờ:

    - Không đúng, thế này hoàn toàn không đúng...

    - Thầy nói gì vậy, chả phải Beck đang đánh cho tên kia không có cơ hội trả đòn hay sao, đúng là chúng ta phải chiến thắng nhưng cũng đâu cần khắt khe quá như vậy.

    Adan thực sự không hiểu tại sao Leon lại khó tính tới như vậy, vì trong con mắt của anh ta thì Beck đã làm quá tốt rồi, tấn công liên tục và vào toàn những chỗ hiểm, nhất là cái kỹ thuật dùng kiếm quá tuyệt diệu kia nữa. Leon nghe Adan nói vậy thì nhìn sang, lắc đầu giải thích:

    - Cậu có điều không hiểu, tuyệt chiêu mà Beck đang dùng thuộc một nhánh trong Cổ võ do chính cha cậu ta truyền lại. Trừ các giáo sư ra thì số học viên biết tới nó có lẽ không quá hai bàn tay, vậy mà nhìn xem, đối thủ của Beck lại có thể đỡ được chúng, mà còn trong tình trạng bị ép hoàn toàn nữa, chưa kể tôi đã điều tra rồi, cậu nhóc Ethas kia còn chả phải đấu sĩ nữa cơ.

    Adan nghe Leon nói xong mới ngẩn người ra, sau đó liền tập trung quan sát lên võ đài. Quả nhiên đúng như lời vị trợ giảng điển trai kia phân tích, Ethas mặc dù cực kỳ chật vật nhưng từ đầu tới cuối chưa hề dính đòn nào quá nặng. Điều quái lạ ở đây là động tác của Ethas vô cùng nghiệp dư, đúng kiểu một kẻ chưa từng lên võ đài lần nào, nhưng hết lần này tới lần khác lại luôn vừa vặn đỡ hoặc né được đòn tấn công của Beck, cứ như là cậu ta biết trước đối thủ sẽ làm gì để phản lại vậy.

    Tình hình thực sự giống như Leon nhận xét, tuyệt chiêu điều khiển kiếm khỏi tay của Beck rất mạnh, cậu ta liên tục điều khiển nó xoay vòng vòng xung quanh và tấn công vào đằng sau lưng hoặc bên hông đổi thủ, những góc chết mà người thường khó lòng quan sát được.

    Nhưng vấn đề là vốn Ethas cũng chả cần quan sát, vì mọi chuyện đã có người phía dưới lo liệu rồi, nhờ đám bột định vị mà Hoàng biết được chính xác vị trí Beck sẽ tung thanh kiếm dài ra, do đó bất kể góc độ có hiểm hóc tới mấy thì hắn vẫn có thể mách nước cho Ethas cách để đỡ đòn chính xác. Kể cả khi Ethas phản ứng không kịp để lộ ra sơ hở nào đó, thì Hoàng sẽ ngay lập tức dùng “Kirie Elodon” để ngăn cả đòn tấn công từ Beck, thành ra mặc dù trông rất khổ sở khi liên tục bị quây, nhưng Ethas hoàn toàn vô sự không phải chịu bất kỳ tổn thương nào cả.

    Nói như vậy không có nghĩa Ethas có cơ hội thắng, vì nãy giờ Hoàng chỉ cố gắng làm sao để cậu ta khỏi bị ăn đòn thôi, chứ hoàn toàn không có cách phản công nào, tuy vậy hắn cũng tính toán được số năng lượng của mình dư sức đủ dùng cho tới khi hết giờ. Xui xẻo cho Hoàng là đối thủ trên đài không kiên nhẫn tới mức đó, Beck cũng nhận ra là cứ tấn công thế này không phải là cách, do đó cậu ta bắt đầu thay đổi chiến thuật.

    Beck tiếp tục tung thanh kiếm dài quay vòng vòng quanh người Ethas và dụ cho đối thủ giơ khiên lên đỡ, nhưng lần này thay vì lao vào tìm cách chém vào phần bị hở ra thì cậu ta nắm ngược lấy thanh kiếm ngắn, xọc thẳng về về phía thân trên của Ethas. Hành động này buộc cho Ethas phải luống cuống giơ khiên lên muốn gạt ra, nhưng bất thần thanh kiếm ngắn rời khỏi tay Beck, các chấu xương cá của nó bấu chặt vào vũ khí đối thủ, Hoàng thấy vậy thì tái mặt hét lên:

    - Ethas, bỏ kiếm ra nhanh.

    Nhưng lời cảnh báo của Hoàng đã muộn, một tiếng “crắc” đanh gọn vang lên khi thanh kiếm ngắn xoay một trăm tám mươi độ ngoặt mạnh tới trước. Do Ethas luôn tâm niệm sống chết giữ lấy vũ khí nên lúc va chạm còn cố nắm chặt hơn nữa, kết quả là nguyên cánh tay bị bẻ muốn ngược sang một bên, chỉ thấy cậu ta nhăn nhó đau đớn hét lên, chẳng biết là có khúc nào đã bị trặc hay gãy luôn rồi.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Góp ý và bàn luận
    Lần sửa cuối bởi HYNPLO, ngày 21-06-2018 lúc 23:36.

  6. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    adbn,ComradeH,
  7. #114
    Ngày tham gia
    Dec 2008
    Bài viết
    128
    Xu
    0

    Mặc định

    Ngai vàng của Hoàng Đế

    Tác giả : chocaiquan

    =============

    Chương 113
    Thách đấu trong học viện (3)



    Tay phải của Ethas bị bẻ trẹo hẳn sang một bên, ngã gục xuống ôm lấy nó cực kỳ đau đớn, phía bên kia Beck hoàn toàn không cho mục tiêu một chút cơ hội phản kháng nào, cậu ta thu hồi hai thanh kiếm về người, lao tới chém một đòn cực mạnh vào đối thủ. Ethas ráng nhịn đau tìm cách giơ khiên lên đỡ, nhưng Beck đã tiếp tục lấy thanh kiếm ngắn móc vào rìa của nó rồi lôi thẳng ra ngoài, sau đó đạp tới tấp vào ngực Ethas tống văng cậu ta lăn lông lốc ra xa gần chục mét, trông cực kỳ khổ sổ.

    Hoàng ở phía dưới thấy chuỗi chiêu liên hoàn này thì tim muốn nhảy khỏi lồng ngực, tuy là đã kịp dùng “Kirie Elodon” giảm tải bớt sát thương từ cú đạp kia, nhưng cánh tay bị bẻ của Ethas thì Hoàng không phản ứng kịp, Beck ra đòn đó quá bất ngờ vượt ngoài dự đoán của hắn. Lúc này Ethas chật vật đứng lên, cả kiếm và khiên đều bị rơi mất , mặt cậu ta đỏ rực vì nhịn đau, Hoàng thấy vậy thì nhanh chóng truyền tin lên:

    - Cố chịu một chút, tôi sẽ chữa cho cậu ngay đây.

    Hoàng vừa nói vừa chạy lại gần Ethas, sau đó canh hướng chuẩn và niệm “Sia” vào cánh tay vừa bị trúng đòn của cậu ta. Ethas ngay lập tức thấy một luồng sức mạnh bao bọc lấy chỗ đau khiến nó dịu đi nhanh chóng, chỉ trong vòng chưa tới vài giây sau thì đã không còn cảm thấy gì nữa, cánh tay hoàn toàn lành lặn như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Trong lúc Ethas còn đang kinh ngạc thì Hoàng tiếp tục ra lệnh:

    - Đừng có đứng đực ra như thế, di chuyển đi, chúng ta phải lấy lại vũ khí gấp.

    Hai kỹ năng giữ mạng này Hoàng không nói với Ethas, mục đích chủ yếu là để cậu ta không ỷ lại trước khi thi đấu, nhưng đúng là sớm hay muộn gì cũng phải dùng mà thôi. Tình cảnh lúc này tuy Ethas đã lành lặn nhưng lại mất hết vũ khí, Beck rất thông minh khi lúc nãy không ham công mà cố tình quẳng khiên của đối thủ ra xa, giờ đây cậu ta hoàn toàn nắm hết lợi thế.

    Ethas bị đòn đau chưa kể còn mất sạch vũ khí nên giống như chim sợ cành cong, nhùng nhằng không dám tiến lên, chỉ đi chầm chậm tiếp cận từ từ, hành động này dĩ nhiên không qua mắt được Beck, cậu ta lập tức lao tới đồng phóng ra hai thành kiếm nhằm thằng vào đối thủ. Ethas thấy vậy luống cuống không biết xử lý ra sao, chỉ biết giơ tay bừa lên đỡ theo bản năng, đúng lúc đó thì Hoàng ở phía dưới cũng rít lên:

    - “Kirie Elodon”

    Một cảnh tượng kỳ lạ đã xảy ra, thay vì bị cắt nát bởi hai thanh kiếm kia, cổ tay của Ethas được một lớp giáp màu bạc bao bọc và hoàn hảo đỡ được đòn tấn công này, thậm chí còn khiến nó bị dội ra nữa. Beck là người ngạc nhiên nhất khi chứng kiến cảnh này, cậu ta lập tức thu hồi hai thanh kiếm về không dám tấn công bừa nữa, ít nhất là cho tới lúc không biết Ethas đang giở trò gì.

    - Nhân lúc này nhặt khiên nhanh lên, còn đần người ra thế à.

    Không chỉ Beck mà ngay cả Ethas cũng ngạc nhiên về biến hóa của mình, nhưng Hoàng đã ngay lập tức hét lên ra lệnh, do đó cậu ta lật đật chạy nhanh về chỗ tấm khiên đang lăn lóc dưới đất, thuận lợi lấy lại nó trong lúc Beck vẫn còn đang do dự. Màn dùng tay không đỡ kiếm của Ethas lúc nãy không những khiến khán giả kinh ngạc, mà ngay đến đám Adan cũng bất ngờ không kém, một người trong bọn không nhịn được thốt lên:

    - Làm thế quái nào mà thằng nhóc kia có thể làm được vậy cơ chứ, quá sức vô lý.

    Leon không thất thố kêu la nhặng lên như đám học trò, anh ta trầm ngâm suy nghĩ cực kỳ nghiêm túc rồi đột nhiên liếc sang chỗ tên đi cùng Ethas đang ở phía dưới, lông mày đột nhiên nhíu chặt lại như đang nghi ngờ gì đó.

    Trở lại trên sàn đấu, lúc này Ethas đã tự tin hơn một chút khi có lại được khiên, nhưng như thế vẫn chưa thể trả đòn được. May mắn cho cậu ta là phía đối diện Beck cũng đang lưỡng lự chưa dám tiến lên, nhưng cứ dây dưa thế này không phải là cách, Hoàng liền thì thầm vào tai Ethas kế hoạch tiếp theo của hắn, cậu ta nghe xong thì mặt tái dại như sắp chết, lo lắng hỏi lại:

    - Sẽ không có vấn đề gì chứ, sao nghe thấy ghê quá vậy?

    - Đừng lo, tôi hứa sẽ không để cậu gặp tổn thương nào đâu.

    Trong những tình huống thế này thì lời hứa của Hoàng thực sự chả đáng giá một xu, nhưng Ethas cũng chẳng còn lựa chọn nào khác. Sau màn thảo luận ngắn ngủi thì kế hoạch của Hoàng bắt đầu được thực hiện, Ethas cầm khuyên che kín người từ từ di chuyển về phía bên trái áp sát lấy Beck, điều quái lạ là khi làm như vậy thì cậu ta lại tự đặt mình cách xa vị trí của cây kiếm, cứ như không có ý định nhặt lại nó vậy.

    Cách di chuyển kỳ lạ trái với lẽ thường này quả nhiên đã khiến Beck cảm thấy lạ, cậu ta tiếp tục vừa thủ thế thì chầm chậm bước theo giữ khoảng cách với đối thủ, đảm bảo có thể phản ứng lại bất kỳ tình huống nào. Ethas bước đi thêm vài bước nữa rồi đột ngột dừng lại, sau đó lao thẳng về hướng của Beck, điều quái dị ở đây là cậu ta cầm khiên bằng cả hai tay che kín nửa thân trên, coi như là tự bịt mắt của mình vậy, trái ngược hẳn với tất cả lý thuyết chiến đấu trên đời này.

    Beck hơi bất ngờ với kiểu tấn công kỳ khôi này, nhưng tốc độ của Ethas còn chưa để uy hiếp bản thân, cậu ta tung cả hai thanh kiếm mình lên rồi giữ chúng ở một khoảng cách vừa đủ để có thể thọc sườn đối thủ khi hắn lao tới, trong cái tình trạng bị che mắt thế kia thì có tài thánh Ethas mới phản ứng kịp. Trong lúc tất cả mọi người đều nghĩ thằng nhóc ở khoa Khoáng thạch học bị điên, thì Hoàng ở dưới nở một nụ cười cực kỳ bần tiện, hắn chập hai tay vào nhau để tập trung năng lượng rồi niệm phép:

    - “Kirie Elodon”.

    Một luồng ánh sáng bạc rực rỡ bao trùm lấy tấm khiên của Ethas, lại thêm gặp đúng ngay hướng mặt trời phản chiếu xuống khiến nó như một cái đèn pha cỡ đại và đích đến chính là đôi mắt của kẻ đối diện. Beck không thể nghĩ ra là đối thủ lại có trò này, cậu ta bị luồng sáng này chiếu thẳng chính diện và hoàn toàn lóa hết cả mắt không nhìn thấy gì, cực khổ loạng choạng lùi lại để giữ thăng bằng, đúng lúc này Hoàng liền hét vào hệ thống liên lạc:

    - Ném khiên vào mặt hắn đi.

    Ethas lấy hết sức bình sinh cả đời tức lúc bú sữa, dùng cả hai tay quăng thẳng tấm khiên về phía Beck, tuy chỉ là một món vũ khí bình thường, nhưng gia tốc cộng với việc được phủ “Kirie Elodon” đã khiến nó trở nên cực kỳ khủng bố. Beck bị lóa mắt chẳng thể nhìn thấy cái gì đang diễn ra, khi lờ mờ nhận thức được nguy hiểm thì đã quá trễ, cậu ta lãnh nguyên cả tấm khiên đang lao tới, lực tông mạnh tới mức hất ngược Beck bay ngược về phía sau, chả khác cảnh tượng người đi đường bị xe ô tô ném văng lên lề khi tai nạn giao thông cả.

    Cả khán đài gần như vỡ òa lên khi chứng kiến màn tấn công vô tiền khoáng hậu này, đến cả giáo sư Indra cũng không thể tin nổi cậu học trò nhìn rất tầm thường kia lại có thể ra đòn thông minh như thế. Nhưng chuỗi liên hoàn của Ethas còn chưa dừng lại, nhân lúc Beck còn đang lăn vòng tròn, cậu ta chạy vội tới chụp lấy thanh kiếm dài đang lơ lửng không người điều khiển trên không, lấy đà đập mạnh nó thẳng xuống sàn đấu phía dưới.

    Một tiếng “choeng” gãy gọn vang lên khi lưỡi kiếm mỏng manh tiếp xúc với các phiến đá cứng rắn, nó gãy vụn tan tành thành từng mảnh nhỏ chả khác gì tấm kính rơi xuống đất, để lộ ra phần lõi nhỏ như sợi tóc bên trong. Nhìn thấy cảnh này, vị trợ giảng đẹp trai Leon đứng bật dậy thốt lên kinh ngạc:

    - Làm sao cậu ta có thể biết bí mật này chứ, không thể nào, không thể nào được...

    Ngay từ khi thấy Beck có thể điều khiển hai thanh kiếm này bay lơ lửng trên không, Hoàng đã ngay lập tức liên tưởng chúng với cái khung xương khổng lồ của lão già Nguyền sư Zato. Nhưng hắn cứ thắc mắc mãi là Beck làm cách nào để truyền nguyên lực cho bọn chúng mà không có vật trung gian, chỉ đến khi thấy cậu ta liên tục thu về tay xong phóng ra thì mới có một chút manh mối.

    Hoàng nghi ngờ rằng vốn bản thân hai thanh kiếm kia đã là cơ quan tiếp nhận nguyên lực, hoạt động như kiểu pin sạc nhanh bằng cách chạm vào cơ thể Beck. Hắn cũng để ý là lưỡi của chúng cực kỳ mỏng, mỏng tới mức đáng ngạc nhiên, nhưng tại sao lại có thể đập ầm ầm vào tấm khiên có “Kirie Elodon” của Ethas mà chẳng sứt mẻ gì, chỉ có thể là do ngoài phần nguyên lực dùng để di chuyển ra thì một phần khác sẽ cường hóa độ cứng của hai thanh kiếm, không có đồ trung gian dự trữ thì không thể nào làm được.

    Khi Ethas tung khiên làm lóa mắt Beck, mục đích thật sự của Hoàng là khiến cho cậu ta không thể điều khiển hai thanh kiếm được nữa, như vậy số nguyên lực trữ trong chúng sẽ trở nên vô dụng. Thực tế quả nhiên đúng với những gì mà Hoàng đã đoán, tuy hai thanh kiếm vẫn còn nguyên lực để giữ chúng lơ lửng trên không, nhưng không có thao tác của chủ thì chúng yếu ớt đến đáng thương, chả khác gì chiếc ly thủy tinh lơ lửng đầu tủ, rơi một phát là vỡ tan ngay.

    Trên thực tế thì kỹ thuật mà Beck sử dụng là một bí kỹ của Cổ võ, hai thanh kiếm thông qua cách đúc đặc biệt nên có những lõi ma thuật nhỏ li ti ở khắp thân. Bí kỹ này giúp cho dòng chảy nguyên lực của người sử dụng có thể kết nối được với những lõi ma thuật kia, thông qua đó cách không điều khiển vũ khí như tay chân của mình vậy. Những võ sư thuần thục tuyệt chiêu này có thể phóng ra hàng chục lưỡi kiếm cùng lúc, như một thiên la địa võng vây chết lấy đối thủ.

    Beck tất nhiên chỉ mới học được một phần rất nhỏ da lông bên ngoài của bí kỹ, cậu ta còn chưa thể khiến nguyên lực của mình đủ tinh khiết, do đó phải liên tục thu phóng hai thanh kiếm về để “sạc pin” cho chúng. Một điểm chả biết may mắn hay bất hạnh cho Beck là thứ cậu ta đang dùng chỉ là bản sao mô phỏng do học viên làm ra theo luật lệ của sàn đấu, chứ nếu đồ thật mà bị Ethas đập tan nát như thế thì có là đại họa. Hoàng có thể nghĩ ra trò này hoàn toàn là nhờ kinh nghiệm sau khi quyết đấu với Zato, chứ nếu không thì chắc Ethas bị xỉa thành thịt xiên nướng nãy giờ rồi.

    Việc Hoàng đứng dưới mách nước như vậy thực sự là gian lận tới nóc, vì bí kỹ Cổ võ đang được sử dụng kia là thứ cực kỳ hiếm thấy, tỉ lệ học viên mới như Ethas có thể biết đến nó là cực ít, chính vì lý do này mà Leon mới chọn Beck mặc dù cậu ta không phải người giỏi nhất tại khoa. Nhưng việc Hoàng có thể nhận ra và phá giải nó lại là vấn đề khác, khi bí mật không còn thì Beck sẽ chẳng còn lợi thế nào trước Ethas cả.

    Lúc này Beck đã đứng dậy được, liên tục lui về sau vừa thở hồng hộc vừa dụi mắt liên tục để bớt chói, cú phi khiên lúc nãy mạnh tới nỗi khiến phần giáp ngực của cậu ta nứt toác lõm hẳn vào trong, bị thương chắc chắn không nhẹ. Điều đau đớn nhất là một món vũ khí đã tanh tành, may mắn là ngay khi nhận ra mình mất kết nối nguyên lực với thanh kiếm dài thì Beck đã kịp thu cái còn lại về, chứ nếu không bị hạ cả hai thì làm sao mà thi đấu tiếp được nữa.

    Ethas cũng tranh thủ thời gian để nhặt lại kiếm và khiên, như vậy tình huống lúc này gió đã đổi chiều theo cách không ai nghĩ tới được. Beck vừa bị thương bị lộ mánh, chưa kể mất đi gần một nửa sức chiến đấu thì khó lòng mà áp đảo đối thủ như trước. Phía bên kia thì Hoàng cũng đã dùng tới gần hai phần ba năng lượng để tạo ra lớp khiên bạc đủ lớn để phản chiếu ánh sáng mặt trời, nên cần phải nhân cơ hội này mà tốc chiến tốc thắng luôn chứ không cần câu giờ nữa, do hắn gằn giọng ra lệnh cho Ethas:

    - Lao lên tấn công đi.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Góp ý và bàn luận

  8. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    adbn,ComradeH,
  9. #115
    Ngày tham gia
    Dec 2008
    Bài viết
    128
    Xu
    0

    Mặc định

    Ngai vàng của Hoàng Đế

    Tác giả : chocaiquan

    =============

    Chương 114
    Thách đấu trong học viện (4)



    Sau màn tấn công bất ngờ vừa rồi, Ethas trở nên tự tin hơn rất nhiều, càng tuyệt đối tin tưởng mệnh lệnh của Hoàng hơn nữa, cậu ta thu kiếm về mạn sườn rồi cầm khiên lao về phía đối thủ. Beck dĩ nhiên không đứng yên mà nhìn, lập tức phóng ra thanh kiếm ngắn còn lại theo chiến thuật cũ, nhưng khi vừa huy động nguyên lực thì bỗng thấy đau nhói ở ngực, vết thương từ đòn đánh lúc nãy đã trực tiếp ảnh hưởng đến cậu ta.

    Beck bị khựng lại một nhịp và thế là quá đủ để Ethas tiếp cận, nhưng thay vì tấn công thẳng như bình thường, Ethas lại ném thanh kiếm trong tay mình về phía đối thủ. Vết thương đã khiến Beck phản ứng chậm chạp nên bắt buộc phải lách người để né đòn, Ethas chỉ chờ có thể để vồ tới chụp lấy thanh kiếm ngắn, định dở trò củ lúc nãy để vô hiệu hóa nó.

    Beck không phải đứa ngốc, một chiêu không thể làm được hai lần khi cậu ta đã có đề phòng, chỉ trong khoảnh khắc khi Ethas vừa lao tới, thanh kiếm ngắn đột ngột đổi hướng nhắm vào ngực trái đối thủ. Nhưng kể cả có như vậy thì vẫn là chưa đủ, Ethas kiểu như đã biết từ trước, cậu ta xuống tấn thủ rồi dùng cả hai tay trần đón lấy lưỡi kiếm đang xé gió lao đến.

    Luồng sáng bạc tiếp tục xuất hiện và bao phủ lấy hai bàn tay Ethas, giữ cho chúng không bị cắt nát ra. Hàng loạt tiếng leng keng của kim loại va chạm với nhau vang lên, nếu Ethas đang dùng hết sức bình sinh để giữ lấy thanh kiếm ngắn, thì ở bên kia Beck cũng quyết tâm điều khiển để nó không bị vô hiệu hóa. Nhưng nếu cứ giữ như thế này thì người có lợi sẽ là Ethas, vì Beck không thể cách không truyền nguyên lực được, cậu ta sớm muộn gì cũng sẽ thua cuộc.

    Trò liều mạng này đương nhiên là do tên ở bên dưới nghĩ ra, Hoàng tính toán số năng lượng của mình có lẽ vừa đủ để bọc lấy tay Ethas lâu hơn Beck, chỉ cần phế được cặp song kiếm này thì lợi thế gần như chắc chắn thuộc về phe của hắn rồi. Chiến thuật này thành công phần lớn nhờ vào việc Beck đã bị thương, thành ra cậu ta chỉ có thể tập trung điều khiển một thứ, chứ không thể vừa tấn công bằng quyền cước vừa điều khiển tới hai thanh kiếm như lúc nãy.

    Cả hai người cứ thế so kè với nhau, có điều dùng mắt thường cũng thấy phần thắng đang thuộc về Ethas, khi hào quang nguyên lực trên thanh kiếm của Beck ngày càng nhạt dần. Nhưng mọi chuyện không kết thúc dễ dàng như vậy, Beck đột ngột đập hai bàn tay vào nhau rồi sau đó chẳng màng tới thanh kiếm ngắn kia nữa, lấy hơi búng một bước dài thẳng về phía Ethas. Hành động này đã khiến áp lực của Ethas bị giảm đi rõ rệt, cậu ta ngay lập tức giữ được vũ khí của đối thủ, chuẩn bị đập nó xuống đất cho nát bét.

    Nhưng một điều mà tất cả mọi người đều không ngờ tới là Beck hoàn toàn chẳng để ý tới vũ khí của mình, mà bất chấp thương tích nhặt lấy thanh kiếm lúc nãy của Ethas, vận nguyên lực vào trong rồi xoay ngược hai vòng ném nó ra như một mũi thương thẳng về phía Ethas. Tuy vậy đòn tấn công này quá dễ đoán, Ethas chỉ đơn giản lách người ra một chút là né được ngay. Nhưng có một thứ mà tất cả mọi người đều không để ý, đó là đường bay của nó trùng hợp chạm vào chuôi của thanh kiếm ngắn, khi vừa thấy cảnh này Hoàng liền giật thót cả người, rít lên tức tối:

    - “Con mẹ nó, không ngờ còn có cách truyền nguyên lực kiểu này nữa”.

    Ngay cái khoảnh khắc hai món vũ khí này va chạm với nhau, một luồng nguyên lực cuồn cuộn đổ vào thanh kiếm ngắn, khiến nó lồng lên như một con ngựa bất kham, Hoàng nhận thấy tình hình không ổn liền ra lệnh ngay:

    - Lui, đừng đấu cứng nữa, lui.

    Ethas làm theo gần như ngay lập tức, có điều do gấp gáp quá nên Hoàng thu hồi Kirie Elodon hơi sớm, báo hại cậu ta ăn nguyên một nhát chém vào lòng bàn tay, máu tuôi xối xả như vỡ ống nước. Ethas nhăn mặt nén đau nhảy lùi lại đồng thời cũng được niệm Sia luôn, nhưng một vấn đề còn lớn hơn nữa xuất hiện – Hoàng sắp hết năng lượng tới nơi rồi.

    Việc tạo ra một màn chắn Kirie Elodon đủ lớn để phản chiếu ánh sáng mặt trời đã rất tốn kém rồi, cộng thêm lúc nãy phải duy trì nó liên tục trên tay Ethas càng mệt mỏi hơn nữa. Vốn Hoàng dự định dồn hết một lần để chiếm lợi thế nhằm kết thúc trận đấu, nhưng cú phản đòn lúc nãy của Beck thực sự quá trí mạng, giờ thì hắn không thể cho Ethas đánh tới bến tiếp được, năng lượng lúc này chỉ còn khoảng một phần năm mà thôi.

    Lúc này Beck đã thu hồi được thanh kiếm ngắn về, nhưng cậu ta trông cũng chẳng dễ chịu gì, một phải tay ôm lấy ngực và ho sù sụ liên tục, xem ra cố gắng ra đòn lúc nãy đã ảnh hưởng nặng tới vết thương rồi. Tình hình lúc này là cả hai bên đều nghi kỵ lẫn nhau, Beck không thể tấn công mạnh nữa vì bị thương, còn Hoàng thì gần hết năng lượng rồi nên không nắm chắc phần thắng.

    Nhưng như thế này vô tình lại rất phù hợp với mục đích ban đầu của Hoàng, vốn hắn chỉ cần “không để thua” là quá đủ rồi, tuy nhìn thì có vẻ Beck chiếm lợi thế ban đầu nhưng so ra thì cậu ta bị thương nặng hơn Ethas nhiều, nếu tính điểm thì chưa biết ai ăn ai đâu. Hoàng cũng không quá đặt nặng phải thắng bằng mọi giá, truyền thống của Đế quốc luôn khuyến khích những ai có cố gắng, Ethas thể hiện như vậy thì có thua cũng gọi là ngẩng cao đầu tự hào

    Sau khi xác định mục tiêu lại thì Hoàng cũng nói lại cho Ethas, mệnh lệnh kiểu đó thì cầu còn không được nên cậu ta đồng ý luôn. Ethas nhặt lại thanh kiếm nằm lăn lóc dưới đất, lấy khiên che người rồi từ từ lùi lại, tạo khoảng cách càng xa càng tốt với đối thủ, phía bên kia Beck cũng không dám đuổi bừa. Cả hai cứ giữ nguyên tư thế như vậy phải đến mấy phút liền, tới mức khán giả cũng bắt đầu la ó phản đối, một số người còn chửi bới loạn xạ cả lên:

    - Va vào nhau đi chứ, đang thi xem ai trừng mắt lâu hơn à.

    - Ê, diễn hài sao, hay hai chúng mày yêu nhau con mẹ nó rồi.

    - Bọn từ khoa Võ luận to còi lắm mà, sao giờ người của chúng sun hết cả vòi lại thế kia.

    Vì cả lợi ích trực tiếp lẫn gián tiếp, nên người ở các khu khác nhau trong học viện rất hay có xích mích với nhau, đặc biệt là một chỗ vừa lớn vừa hung hãn như khoa Võ luận thì càng không cần phải bàn. Bọn học viên khoa Võ luận bị chửi xéo thì điên tiết lắm, nhao nhao đôi co lại thậm chí còn có nhiều tên nóng máu đã tính lao luôn vào nhau ăn thua đủ luôn, không khí trên khán đài thiếu điều còn nóng hơn cả dưới sàn đấu nữa.

    Bọn Adan cũng chả dễ chịu gì cho cam, vốn tưởng lần này là thắng chắc rồi mà không ngờ bị lật thuyền trong mương, bọn họ cũng lờ mờ đoán được ý định của Ethas khi không chịu tấn công, nếu cứ như vậy thì sẽ rất phiền phức, Adan không biết làm sao đành quay sang hỏi Leon:

    - Thầy, bây giờ tính sao đây?

    Giọng nói của Adan ngoài lo lắng ra còn có một chút khó chịu, giống như đang trách cứ việc chọn người của Leon. Vị trợ giảng đẹp trai này im lặng không nói gì, đôi mắt nhíu chặt tập trung hoàn toàn lên khán đài, cảm giác như anh ta cũng vô cùng ngạc nhiên với những gì đang diễn ra.

    Có vẻ như Beck cũng nghe được mấy lời chửi bới đang sả sả vào đầu, cậu ta khua tay bắt đầu điều khiển cho thanh kiếm ngắn tấn công, không những vậy còn tự mình lao lên mặc dù vẫn còn đang bị thương. Có điều từ nãy tới giờ Hoàng đã nắm được hết các bước tấn công của Beck, chưa kể chỉ còn có đúng một thanh kiếm ngắn thì độ linh hoạt bị giảm đáng kể, mặc dù cậu ta rất cố gắng vừa dùng quyền cước vừa xoay tròn vũ khí để kiếm cơ hội, nhưng Ethas cứ như một tảng đá cứng rắn, vô hiệu hóa mọi thứ nhắm vào mình một cách tương đối dễ dàng.

    Beck càng tấn công càng bế tắc, vấn đề là Hoàng đã nhìn ra quy tắc tấn công của đối thủ, chưa kể hắn còn nhận được thông tin các điểm mà thanh kiếm ngắn đâm vào, bất kể nó hiểm hóc ra sao, thành ra Ethas chỉ cần đơn giản giơ kiếm đến đúng chỗ đó chờ sẵn là ổn. Quyền cước của Beck dù lợi hại tới mấy cũng không đục thủng nổi tấm khiên to tướng kia, chưa kể cậu ta đã bị thương nên độ linh hoạt giảm đi nhiều, chẳng tạo được mấy uy hiếp cả.

    Trận đấu cứ thế tiếp diễn giữa một bên tấn công trong bất lực, trong khi phía còn lại chỉ tập trung phòng thủ tới chết, nó bế tắc hoàn toàn và người bất lợi hơn thấy rõ là Beck, nguyên lực trong người cậu ta liên tục sụt giảm vì dùng bí kỹ Cổ võ, tần suất và tốc độ của thanh kiếm ngắn chậm đi rất nhiều so với lúc đầu.

    Hoàng lúc này coi như có thể thở dài nhẹ nhõm, nhưng khi nhìn sang đám học viên phía trên và cả bọn Adan đang đằng đằng sát khí như muốn nhảy xuống ăn thịt Ethas thì lại thấy chưa yên tâm, hắn quyết định phải ra đòn cuối cùng để kết thúc trận đấu này:

    - Ethas, cố tình để hở sườn đi.

    Lúc này thì Ethas coi như hoàn toàn nghe lời Hoàng như một cái máy, bất chấp mệnh lệnh có vô lý tới đâu đi nữa. Cậu ta cúi người xuống giả vờ như tránh đòn, nhưng sau đó lại nâng tay cầm khiên lên để lộ cả phần hông không được che chắn, chẳng khác nào mời gọi đối thủ vậy. Beck hiển nhiên không bỏ lỡ cơ hội này, cậu ta ngay tập tức chộp lấy thanh kiếm ngắn và xả nó mạnh vào ngực đối thủ.

    Nhưng đúng lúc Beck ra đòn thì Ethas đột nhiên chồm người tới trước, quăng kiếm đi và dùng cả hai tay ôm lấy đối thủ. Mọi chuyện sau đó diễn ra cực nhanh, chỉ thấy một luồng sáng lóe lên rồi cả Beck lẫn Ethas văng ra khỏi nhau, trên ngực của Beck xuất hiện bốn lỗ tròn nhỏ vẫn còn đang bốc khói, lần này cậu ta không thể đứng nổi nữa, buộc lòng phải quỳ một chân xuống cho khỏi ngã, nét mặt không thể tin nổi nhìn về phía đối thủ.

    Đây dĩ nhiên là tác phẩm của Hoàng, ngay khi Beck định tấn công, hắn đã kích hoạt bốn lưỡi đao gắn trên cổ tay Ethas đâm thẳng vào ngực cậu ta, đồng thời sử dụng Kirie Elodon để bảo vệ bạn mình. Trong khoảng cách gần, cộng thêm yếu tố bất ngờ đã khiến Beck không thể ngờ được đối thủ còn dấu vũ khí như vậy, người ngoài nhìn vào thì chỉ thấy bọn họ va vào nhau, vì Hoàng đã cố tình bảo Ethas lấy thân mình che kín đi, chủ yếu để đánh lừa trọng tài là giáo sư Indra.

    Đòn tấn công bất ngờ này tuy không mạnh, nhưng nó lại trúng ngay vào vết thương của Beck khiến cậu ta đau đớn giữ dội, tới mức không thể trụ nổi nữa. Việc mất đi một thanh kiếm cũng khiến cho Beck lâm vào thế khó, chứ nếu không lúc Ethas phơi nguyên cái lưng ra như vậy đã bị thọc cho lủng phổi ra rồi.

    Đám đông khán giả lần này thậm chí còn chả hiểu chuyện gì đã xảy ra, đến giáo sư Indra cũng nghi hoặc không rõ Ethas đã làm cái gì khiến Beck càng bị thương thêm như thế. Trong lúc mọi người còn đang phân vân thì Hoàng đã đi thẳng tới chỗ mấy người Adan, điềm nhiên ngồi đối diện với bọn họ và nói:

    - Chúng ta bàn bạc một chút nhé, tôi sẽ bảo thằng nhóc Ethas chịu thua để các anh thắng lần này.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Góp ý và bàn luận

    ---QC---


  10. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    adbn,ComradeH,
Trang 23 của 36 Đầu tiênĐầu tiên ... 13212223242533 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status