TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 28 của 36 Đầu tiênĐầu tiên ... 182627282930 ... CuốiCuối
Kết quả 136 đến 140 của 177

Chủ đề: Ngai vàng của Hoàng Đế - chocaiquan

  1. #136
    Ngày tham gia
    Dec 2008
    Bài viết
    128
    Xu
    0

    Mặc định

    Ngai vàng của Hoàng Đế

    Tác giả : chocaiquan

    =============

    Chương 135
    Đối thủ mạnh mẽ



    Thông tin này của Ethas làm Hoàng cực kỳ kém vui, vì hắn không nghĩ đàn em của mình lại gặp chướng ngại vật khó nhằn sớm đến vậy. Thông thường ở những giải đấu tầm trung thì những học viên top đầu sẽ hạn chế tham gia, vì đối với họ nó khá vô nghĩa và có thắng cũng chẳng vẻ vang gì. Nhưng nói như vậy không có nghĩa trình độ tất cả mọi người đều bằng nhau, vẫn có một vài cá nhân nổi bật hẳn hơn phần còn lại và đối thủ tiếp theo của Beck cũng vậy.

    Theo như những gì mà Ethas lần mò được, thì người kế tiếp thi đấu với Beck có tên là Mivie, một học viên có nguyên lực đang ở ngưỡng đột phá chuẩn bị lên cấp bảy. Việc Mivie tham gia giải đấu này cũng là để thông qua chiến đấu thật để vượt ngưỡng cấp sáu và trở thành một đấu sĩ cấp bảy hoàn chỉnh, nó cũng giống như một vận động viên nhảy cao cố gắng nâng mức xà của mình lên vậy, thành công thì tốt còn không thì cứ phải thử đi thử lại mãi.

    Trên thực tế các học viên đạt nguyên lực cấp bảy tại giải đấu lần này có thể đếm trên đầu ngón tay, hầu hết đều thuộc dạng có số má và đủ sức là ứng cử viên vô địch. Ở đây cũng cần nói không phải số lượng học viên có nguyên lực cao ở khoa Võ luận ít, mà nó còn phải tính tới tuổi tác và năng khiếu bẩm sinh. Một người trước hai mươi tuổi đã đạt cấp sáu khác hẳn thể loại gần ba mươi mới bắt đầu tiếp cận cấp bảy, mặc dù xét lý thuyết thì hai bên vẫn có sự chênh lệch sức mạnh khá lớn.

    Các học viên tiềm năng hoặc giỏi thật sự không phí thời gian vào các giải đấu này, họ có những bài rèn luyện còn dã man hơn nhiều, chưa kể những người như vậy được bồi dưỡng riêng như kiểu báu vật của khoa, các học viên mới được vinh danh trong lễ khai giải cũng có thể coi là thí dụ rõ ràng nhất. Tất nhiên mấy việc này không có liên quan gì tới Beck, vì trước mắt đối với cậu ta cấp bảy hay tiệm cận cấp bảy cũng chả khác quái gì nhau, đều mạnh hơn thằng nhóc này vô-vô-vô cùng nhiều.

    Bản thân Hoàng sau khi nghe Ethas báo lại thì cũng trầm ngâm một lúc, nhưng rất nhanh hắn đã quay sang trấn an mọi người:

    - Không cần phải lo, việc này tôi cũng có tính toán rồi, nó đến hơi sớm một chút nhưng mà cũng chưa phải là gì bất ngờ đâu.

    Hoàng nói câu này không phải chỉ là bốc phét suông, thực tế thì trước khi giải đấu diễn ra hắn đã có một khóa động viên Beck về khả năng cậu ta sẽ phải gặp những người mạnh hơn mình rất nhiều. Bản thân Beck cũng được chuẩn bị tâm lý trước thông qua những lần ăn đòn thừa sống thiếu chết trong khi tập luyện, thành ra khi đối mặt với thông tin này cậu ta khá bình thản, vẫn ngồi nói chuyện với Helen bình thường, điều này khiến Hoàng cũng có hơi bất ngờ.

    Điều đáng tiếc là do thời gian quá gấp gáp, nên Ethas cũng không thu thập được nhiều tin tức lắm về Mivie, đành phải lên đài rồi tùy cơ ứng biến vậy. Vòng thi đấu thứ hai vẫn tiếp tục diễn ra tại nhiều võ đài cùng lúc, do đó Helen và Ethas chủ động đi trước để kiếm chỗ đẹp, cũng như để tránh việc bị nhận mặt.

    Không biết có phải do hiệu ứng từ việc Beck đánh bại anh chàng khổng lồ Broxah hay không, mà số lượng khán giả theo dõi trận đấu thứ hai của cậu ta thiếu điều còn đông hơn cả lúc nãy, giờ lả ở mức chen chúc nhau mà đứng chứ chẳng đào đâu ra chỗ ngồi nữa. MC lần này là một học viên nam mặt lúc nào cũng căng như dây đàn, cảm giác như cả thế giới đang thiếu nợ anh ta vậy.

    Hoàng cũng tranh thủ quan sát đối thủ đàn em mình sắp phải đối đầu, trái với dự đoán của hắn thì Mivie trông khá nữ tính, dáng người rất mảnh khảnh và cao, cô ta mặc một bộ giáp lưới nhẹ bó sát người càng làm tôn lên vòng eo thon thả của mình. Mivie để tóc dài che phủ hẳn một bên mặt, đôi mắt màu xanh lá cây cộng thêm vành tai hơi vểnh lên làm Hoàng đoán cô ta là một chủng tộc gì đó không phải con người. Cũng giống như lần trước, khán giả hầu hết đều cổ vũ cho Mivie một cách đầy nhiệt tình, cứ như đây không phải là cuộc thi nội bộ Võ luận mà Beck là kẻ thù từ nơi khác đến thì đúng hơn.

    Beck lúc này đã khôi phục lại thái độ bất cần như lúc đấu với Broxah, cậu ta tập trung tới mức đáng kinh ngạc, Hoàng vỗ vai đàn em rồi nói:

    - Đừng lo, tôi sẽ hỗ trợ cho cậu.

    Beck nghe Hoàng nói vậy thì khẽ gật đầu, sau đó bước lên võ đài đối mặt với Mivie, cả hai cùng cúi đầu chào nhau theo nghi lễ của khoa Võ luận rồi mới bắt đầu thủ thế chờ, anh chàng MC kia cũng rất nhanh tuyên bố cho trận đấu của họ được bắt đầu.

    Với việc chênh lệch lớn về nguyên lực, Beck không dám lao lên ngay mà đầu tiên móc hai thanh kiếm ra thủ chắc một chỗ. Điều lạ lùng ở đây là phía bên kia Mivie vẫn không hề lấy ra vũ khí, cô ta chỉ dùng hai tay không, vô cùng tự tin tiến thẳng lên phía trước, thái độ hoàn toàn không lo sợ đối thủ có thể tấn công mình bất ngờ.

    Trong lúc Beck còn đang do dự không biết có nên lao tới phủ đầu trước hay không, thì Mivie đột nhiên vung tay làm động tác như muốn phóng nguyên lực ra ngoài. Do không biết đối thủ có ý định thế nào nên Beck đành thu hai thanh kiếm lại trước ngực để phòng thủ, nhưng cậu ta ngay lập tức nhận ra có thứ gì đó đang cuốn lấy người mình và nó đang siết lại càng lúc càng chặt, khi não của Beck kịp cảm thấy được cơn đau thì toàn bộ chân trái đã bị cắt nát bươm, máu chảy đỏ thẫm cả ống quần xuống tận phía dưới sàn.

    Beck hoàn toàn không biết thứ gì đã làm mình bị thương, cậu ta chỉ biết theo bản năng tìm cách nhảy lùi lại phía sau, nhưng chính hành động này càng khiến vết cắt ở chân nặng thêm. Cuối cùng khi thoát được thì gần như chân trái của Beck đã trở thành một đống nhầy nhụa, cảm giác như vừa có một con dao xẹt ngang qua lóc cả từng mảng thịt của cậu ta ra vậy. Hoàng chứng kiến cảnh này cũng trố hết cả mắt, hắn thậm chí còn chưa hiểu được chuyện gì xảy ra thì đàn em của mình đã bị thương nặng rồi, nếu như bình thường thì Beck coi như đã bị phế một chân, nhưng Hoàng đã rất nhanh niệm phép hỗ trợ:

    - “Sia”

    Luồng sáng chữa trị từ từ lan tỏa và ôm lấy chỗ bị thương, cầm máu rồi kéo liền da lại cho Beck, cứu cậu ta khỏi cơn đau như lóc xương đang hành hạ. Ở phía bên kia Mivie có vẻ khá ngạc nhiên khi thấy đối thủ của mình đã trúng đòn máu me đầm đìa như vậy, nhưng một phút sau lại có vẻ như hoàn toàn lành lặn mà chả tỏ ra một chút đau đớn gì.

    Tuy vậy Mivie cũng chả để điều này làm bản thân bận tâm, cô ta tiếp tục huơ tay ra đòn tiếp. Lần này thì Beck đã có chút kinh nghiệm, do đó khi vừa thấy đối thủ có hành động là ngay lập tức nhảy sang một bên, khi không biết cái gì đã tấn công mình thì tốt nhất không nên đứng một chỗ. Chiến thuật này có vẻ đạt hiệu quả, khi chỗ mà Beck vừa đứng đột nhiên có tiếng động lạ, sau đó nguyên một mảng võ đài bằng đá bị rạch ra như người ta dùng dao cắt đậu hũ, sức phá hoại phải nói là cực kỳ kinh dị.

    Chứng kiến cảnh này thì không những cả Beck hay Hoàng, mà ngay cả đám khán giả ở trên cũng có rất nhiều người đổ mồ lạnh đầy áo. Đòn tấn công này của Mivie chẳng những không thanh không sắc, mà sức hủy diệt của nó phải là quá man rợ, nếu đổi lại cái nền đá võ đài là bất cứ bộ phận nào trên cơ thể thì hậu quả không cần nói cũng biết.

    Mivie dĩ nhiên không để con mồi của mình chạy thoát, cô ta rất nhanh xoay tay đổi thể hướng thẳng sang phần hông của Beck. Hoàng vẫn không thể thấy được thứ gì, nhưng lần này thì hắn quyết tâm không để mình ở thế bị động nữa mà ngay lập tức niệm phép:

    - “Kirie Elodon”

    Luồng ánh sáng chói lòa hiện ra đúng lúc đòn tấn công của Mivie vừa chạm đích, Hoàng thậm chí còn chồng hai lớp khiên lên nhau để tăng hiệu quả, nhưng kể cả như vậy thì chúng vẫn bị khoét sâu vào bên trong, miễn cưỡng lắm mới có thể trụ vững được. Beck cũng rất nhanh nhận ra tình hình, ngay khi thấy tấm khiên bạc xuất hiện cậu ta liền vung cả hai thanh kiếm về phía Mivie, lúc này chỉ có tấn công mới mong giải tỏa áp lực được, nếu không thì thua là cái chắc.

    Hai thanh kiếm chứa đầy nguyên lực xé gió phóng thẳng về Mivie, nhờ có Hoàng đỡ đòn giùm mà Beck tranh thủ được vài giây quý giá như vàng để ra đòn. Mivie đang tập trung tấn công nên khi nhận ra nguy hiểm thì đã muộn, khoảng cách quá ngắn khiến cô ta không thể né tránh gì được. Nhưng điều không ngờ tới tiếp tục xuất hiện, hai thanh kiếm của Beck đột nhiên bị giữ cứng trên không như bị ai đó tóm lại vậy, bất chấp cậu ta có cố gắng điều khiển ra sao thì cũng đều công cốc.

    Sau khi bằng cách thần kỳ nào đó chặn đứng được đòn tấn công từ đối thủ, Mivie xoay người liên tục theo một tiết tấu kỳ lạ càng ngày càng nhanh. Hai thanh kiếm của Beck cũng bị cuốn theo nhịp độ di chuyển này, chúng xoáy tròn trên không một cách vô định, cho tới khi Mivie lấy đủ đà và phóng ngược lại về phía đối thủ. Cú phản đòn này bất ngờ tới mức khiến Beck không thể ngờ được, cậu ta chỉ kịp nhích cơ thể né khỏi thanh kiếm dài, còn đâu vẫn bị thanh kiếm ngắn cắm suốt trên vai, mũi nhọn của nó đâm lút sâu thẳng vào thịt.

    Tuy vậ Beck vẫn còn có đủ sức để chộp lại thanh kiếm dài, sau đó nghiến răng rút cái còn lại khỏi vai mình, rất may là Hoàng cũng ngay lập tức niệm “Sia” để chữa đi chỗ bị thương nên mọi việc vẫn còn trong mức an toàn. Từ lúc bắt đầu tới giờ còn chưa được năm phút, nhưng Beck đã trúng hai đòn rất nặng, tuy đã được chữa trị nhưng nhìn bên ngoài thì vẫn thấy máu thẫm đẫm nữa thân người rất kinh dị. Trình độ của Mivie hơn hẳn Beck phải vài cấp, thậm chí cả Hoàng cũng không thể thấy cô gái này đã làm gì nãy giờ, tình thế không lạc quan một chút nào.

    Hoàng không sợ đối thủ mạnh hơn, có điều nếu ngay cả người ta ra đòn làm sao hắn cũng không thấy thì thực sự vô cùng nghiêm trọng. Nhưng mặc dù đã chăm chú quan sát từ nãy tới giờ Hoàng vẫn chưa thể hình dung ra Mivie đã dùng cái gì tấn công Beck, đây không phải đạn nguyên lực hay cách không sát thương từ xa. Các vết cắt ngọt như vậy chỉ có thể là do vũ khí gây ra, vì cô gái này chưa đạt tới trình độ điều khiển nguyên lực khủng khiếp như vậy.

    Trong lúc Hoàng còn đang phân vân thì Mivie đã tiếp tục tấn công, lần này cô ta không đứng tại chỗ nữa mà chủ động lao về phía Beck, có lẽ là muốn kết thúc trận đấu nhanh gọn khi sức sống của đối thủ cao một cách bất ngờ. Về phía Beck thì sau màn bị phản đòn lúc nãy cậu ta không dám sử dụng bí kỹ Cỗ võ bừa bãi nữa, hai tay nắm chặt vũ khí thủ thế chờ đợi.

    Khi còn một khoảng cách nữa là tiếp cận đối thủ, Mivie nhẹ nhàng xoay hai bàn tay rồi làm động tác giật về phía sau. Cũng giống như lúc nãy, có một thứ vô hình nào đó từ hai bên ép về phía Beck, nó như hàng trăm lưỡi đao sắc lẻm vô hình từ từ xâu xé con mồi. Tất cả những gì mà Beck có thể thấy chỉ là ánh lửa nháng lên từ hai thanh kiếm, còn sau đó là cơn đau thấu xương khi nhận hàng loạt vết cắt xé dọc từ vai xuống hông, toàn thân như đang nằm trong máy xay thịt.

    Beck chỉ có thể dùng hết sức bình sinh vừa huy động nguyên lực vừa khua vũ khí theo bản năng để giữ mạng, nhưng vẫn bị đám vũ khí này vô hình này hất ngược ra phía sau, ngửa cổ phun ra một ngụm máu lớn, cơ thể nát bươm trông thảm hại không thể nào kể xiết. Chuỗi chiêu này được Mivie gần như là đánh ra toàn lực, không cho đối thủ bất kỳ cơ hội phản kháng nào, cũng chả trách được vì cấp độ giữa hai người cách biệt quá xa, không có kỳ tích nào đủ sức cứu được Beck lúc đó cả.

    - “Sia”

    Luồng sáng ấm áp từ từ bao phủ cơ thể khốn khổ của Beck, khiến cậu ta dịu đi phần nào đau đớn, tuy vậy với đống vết thương này thì kể cả Hoàng cũng không thể chữa trị khỏi hoàn toàn nổi, chúng quá nhiều và đôi chỗ còn xé toạc cả thịt. Nhưng ngay lúc này đôi mắt của Hoàng bỗng nhiên sáng rực lên, hắn nghiến răng ra lệnh cho Beck thông qua bộ phận liên lạc:

    - Quăng hết bột mài vũ khí của cậu ra trước mặt đi.

    Mệnh lệnh này của Hoàng vô nghĩa tới mức khiến Beck bị đơ mất mấy giây, nhưng trong tình cảnh hiện tại thì cũng chả thể làm gì khác, cậu ta cố gắng đứng dậy móc từ trong người ta túi bột tinh luyện dùng để tăng khả năng cọ sát của vũ khí trên đá mài, sau đó vung tay ném bừa ra xung quanh. Hành động này của Beck ngay lập tức nhận được hàng tá tràng cười như như điên từ phía đám đông, ai cũng nghĩ thằng nhóc này thua quá hóa cuồng rồi, đem cái thứ bột vô dụng đó ra tính làm ảo thuật à.

    Nhưng điều mà không ai ngờ tới lại xảy ra, khi đám bột mài tụ lại giữa không trung và làm lộ ra thứ gì đó rất đáng ngờ trên sàn đấu. Đây có vẻ như là những dây kim loại còn mỏng hơn cả sợi tóc, chúng xuất phát từ hai bàn tay Mivie và đang tỏa ra khắp nơi, bình thường thì không ai có thể thấy được chúng bằng mắt thường, nhưng nhờ đám bột mài bám lên mà giờ đây thủ phạm tra tấn Beck nãy giờ cuối cùng đã lộ diện. Hoàng nắm chặt tay dõi lên võ đài, mắt nhíu lại thành một đường rồi rít lên:

    - “Cuối cùng cũng chịu lộ diện rồi sao, tưởng tao không tìm được mày chắc”.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Góp ý và bàn luận
    ---QC---


  2. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    adbn,nightelf,_Bin_,
  3. #137
    Ngày tham gia
    Dec 2008
    Bài viết
    128
    Xu
    0

    Mặc định

    Ngai vàng của Hoàng Đế

    Tác giả : chocaiquan

    =============

    Chương 136
    Vũ khí bí mật



    Phản ứng của Mivie nhanh khủng khiếp, ngay khi cô ta vừa thấy vũ khí của mình đã lộ diện thì vung tay tấn công luôn, chỉ mất chưa tới ba giây để đám dây xung quanh Beck khởi động lại, trong khi đó cậu ta vẫn đang bị choáng từ lần ăn đòn trước đó, cơ thể vô cùng chậm chạp. Nhưng vấn đề là Beck không chiến đấu một mình, vẫn còn có người theo kịp phản xạ của Mivie đang đứng phía dưới là Hoàng, hắn gần như cắn răng nghiến lợi niệm phép ngay lúc đám dây kia chuẩn bị nuốt chửng đàn em mình:

    - “Kirie Elodon”

    Hàng loạt tấm khiên bạc xuất hiện tức thời ngăn chặn tất cả những điểm mà đám dây chuẩn bị nghiến nát cơ thể Beck, độ chuẩn xác ở mức tuyệt đối tới mức chính Hoàng cũng không ngờ mình có thể làm được như vậy. Những tiếng rít chói tai vang lên khi đám dây miết lên số khiên, Hoàng có thể cảm nhận được phép thuật phòng thủ mình tự hào nhất đang bị cắt nát ra thành từng mảnh vụn, hắn không thể nào đủ sức để duy trì như vậy được nên cố gắng ra lệnh cho Ethas:

    - “Nhảy ra ngoài phản công lại đi.”

    Sức mạnh của Mivie thực sự đáng gờm, chưa kể đòn tấn công của cô ta có tiết diện quá rộng, do đó Hoàng phải sử dụng năng lượng rất lớn để duy trì đám khiên kia, tình hình mà cứ kéo dài thì vô cùng bất lợi. May mắn là Beck cũng nhận lệnh rất nhanh và mặc dù vẫn còn hơi loạng choạng, nhưng cậu vẫn có thể thu lại hai thanh kiếm rồi lách ra ngoài, dùng toàn lực bình sinh chém xuống đám dây đang bị kẹt lại trên không trung.

    Nhưng trái với vẻ ngoài mỏng dính như sợi tóc, đám dây này được tẩm đầy nguyên lực của Mivie nên dẻo dai không ngờ, khi Beck chém xuống thì không những chúng không bị hề hấn gì mà cậu ta còn bị hất ngược ra sau. Bản thân Beck cũng thấy bất ngờ, có điều não thằng nhóc này nhảy số cực nhanh, cậu ta đạp một chân xuống đất lấy đà nhảy lùi lại rồi móc ra cả đống bom giả kim, thẳng tay quăng vào đống bùi nhùi vừa dây vừa khiên bạc trước mặt.

    Beck dùng gần như toàn bộ số bom giả kim mang theo người, chúng phát nổ cộng hưởng với nhau một cách khủng khiếp, quả cầu đỏ rực cuốn lên trời nuốt chửng tất cả mọi thứ xung quanh, tàn lửa văng tung tóe xung quanh khiến Beck phải lùi ra càng xa càng tốt. Trong đống hỗn loạn này Hoàng bỗng cảm thấy áp lực lên đống khiên của mình đột nhiên biến mất, có khả năng Mivie đã thu chúng về hoặc không truyền nguyên lực vào nữa để tránh bị tổn thương bởi đám bom giả kim. Hoàng nhanh chóng đảo mắt tìm kiếm và thấy Mivie cũng đang phải lùi xa phạm vị vụ nổ, tầm nhìn của cô ta bị đám khói cùng tàn lửa cản trở, thành ra không dám tấn công bừa bãi.

    Lúc này thì lợi thế của một kẻ đứng ngoài quan sát mới thể hiện rõ nhất, Hoàng mất vài giây để xác định phương hướng, sau đó hét vào dụng cụ liên lạc với Beck:

    - “Góc mười giờ, đâm thẳng kiếm xuyên qua đám lửa đó cho tôi.”

    Beck nhận lệnh và ngay lập tức làm theo như một cái máy, cậu ta cứ thế chạy tới hướng được chỉ định, đạp mạnh chân xuống rồi phóng thẳng tới với tư thế đang giương kiếm chém xuống. Ở bên kia Mivie vẫn đang phân vân vì tầm nhìn bị cản trở, bỗng từ trong đám khói dày đặc trước mặt, đối thủ của cô ta đột ngột xông thẳng ra ngoài với hai thanh kiếm lăm lăm trên tay, toàn lực chém thẳng xuống như muốn chẻ mình ra làm hai.

    Mivie hoàn toàn bị bất ngờ bởi điều này, cô ta gần như đã triệt tiêu nguyên lực hoàn toàn khỏi đám dây từ lúc nãy, muốn toàn lực phòng thủ ngay là điều không tưởng, vì thế chỉ có thể cố gắng giơ tay lên gắng gượng chống đỡ chút nào hay chút đấy. Với lợi thế tốc độ cùng được chuẩn bị sẵn, Beck dồn sức xẻ một đường khủng bố từ trên cao xuống giữa cẳng tay đối thủ, tuy Mivie vẫn miễn cưỡng cố đưa nguyên lực giữ cho bản thân không bị xẻ ra làm đôi, nhưng nhát chém này vẫn khiến cô ta đau đớn thấu xương.

    Beck không bỏ lỡ cơ hội quý giá như vậy, vung chân tiếp cận rồi đạp thật mạnh vào phần bụng đang bị hở ra của đối thủ, hất văng Mivie lên như sút một quả bóng, thiếu điều muốn lôi hết cả ruột gan cô ta ra ngoài. Ở đế quốc Ramas không có khái niệm thương hoa tiếc ngọc, đã lên võ đài thì nam hay nữ đều như nhau cả, do đó nhìn Beck tấn công mà Hoàng cũng thấy hơi rợn. Tạng người của Mivie vốn đã nhỏ, lại bị ăn nguyên một đá như vậy cảm giác như muốn gãy đôi ra, nếu ở Trái Đất thì chắc Beck đã bị chị em ném đá tới chết luôn rồi.

    Tình huống đột ngột xoay chuyển hoàn toàn, Mivie ăn đòn tới mức lăn ra sàn đấu rồi thổ ra cả nước, nhưng một đấu sĩ sắp lên cấp bảy không yếu đuối tới vậy. Cô ta đã cắn răng quyết tâm chịu đựng từ đầu, tranh thủ quãng thời gian ngắn ngủi khi Beck đang chuẩn bị tấn công tiếp để triển khai nguyên lực, đám dây cước trên tay một lần nữa sáng rực lên đầy nguy hiểm, nhưng lần này Hoàng đã ra lệnh trước:

    - “Tiến hành kế hoạch mãng xà”.

    Beck hoàn toàn tin tưởng vào mệnh lệnh của Hoàng, cậu ta mặc xác đám dây đỏ ối đang bắt đầu vây lấy mình mà cứ thế toàn lực tiến tới, hai thanh kiếm nạp đầy nguyên lực bay song song hai bên trợ uy. Mivie sau khi bị ăn đòn nặng thì không dám đánh giá thấp đối thủ nữa, truyền nguyên lực ầm ầm vào hai bên tay kích hoạt tất cả dây cước cùng lao lên tấn công. Chỉ trong một cái chớp mắt chưa đầy ba giây, toàn bộ phần võ đài xung quanh Beck đã bị bọc kín bởi đám dây này, nhưng cậu ta chẳng thèm quan tâm mà cứ thế giữ nguyên tốc độ.

    Chỉ đến khi phạm vi của hai bên đã quá gần, Beck mới vung tay điều khiển hai thanh kiếm của mình để chém dạt đám dây lấy đường đi. Chứng kiến cảnh này thì Mivie chỉ cười nhẹ, vốn dĩ kiểu kháng cự này là hoàn toàn vô ích khi chênh lệch nguyên lực hai bên quá lớn, cô ta sẽ vẫn có thể điều khiển đám dây của mình tước lấy vũ khí đối thủ như lúc nãy mà thôi.

    Nhưng trên đời này chuyện bất ngờ không bao giờ hết, ngay khi hai thanh kiếm của Beck vừa chạm với đống dây, chúng đột nhiên phát lên màu sáng bạc vô cùng rực rỡ, tỏa ra một luồng năng lượng khổng lồ vốn không thuộc về bản thân Beck. Những sợi dây lúc trước từng khống chế chết hai thanh kiếm giờ đây không còn nữa, Beck vung tay điều khiển chúng rạch một đường thẳng qua đống bùi nhùi cản đường, dễ dàng như dao nóng cắt qua bơ vậy.

    Để có được kết quả này là do Hoàng ở phía dưới đã sử dụng năm tầng “Kirie Elodon” chồng lên hai thanh kiếm, khiến chúng trở nên cứng rắn hơn bình thường gấp mấy lần, đủ sức để đấu tay đôi cùng với đám dây của Mivie. Đòn thế kiểu này không những khiến Hoàng mất năng lượng một cách khủng bố, mà các dây thần kinh của hắn cũng căng lên như muốn đứt khi phải tập trung cao độ. Toàn thân Hoàng nóng rực lên vì năng lượng luân chuyển quá nhanh, khuôn mặt đỏ ngầu gần như muốn bóc khói, hắn không chắc mình có thể giữ được như vậy bao lâu nữa.

    Mivie hoàn toàn không ngờ được tại sao hai thanh kiếm của Beck lại có thể chọc thủng được lưới dây của mình, nhưng cô ta cũng không mất quá nhiều thời gian để thay đổi chiến thuật, nếu không hạ được vũ khí thì cứ nhằm trực tiếp chủ nhân của chúng là xong. Đám dây rùng rùng chuyển động sang chỗ Beck, sau đó hóa thành hình kim rồi xộc xuống con mồi, Mevie muốn dùng sự áp đảo nguyên lực để dìm chết đối thủ.

    Nhưng lại một lần nữa mọi việc không như Mivie mong muốn, hàng trăm tấm khiên bạc nhỏ li ty từ đâu xuất hiện bao phủ lấy cơ thể của Beck, ngăn không cho đám dây kia chạm vào cậu ta, kể cả có vài sợi lọt qua được thì chúng cũng chẳng thể gây nguy hiểm gì đáng kể được. Đây tất nhiên là tác phẩm của Hoàng, mặc dù phải căng não để tạo khiên nhưng hắn vẫn kịp nhận ra ý đồ của Mivie, do đó Hoàng đã rút toàn bộ năng lượng của mình để phòng thủ cho Ethas.

    Có vẻ như quá trình chiến đấu cường độ cao cũng làm khả năng của Hoàng được tăng lên, hắn đang tạo những tấm khiên bạc với kích thước nhỏ như ngón tay út, với một tốc độ cùng sự chuẩn xác hoàn toàn không phải của con người. Chính bản thân Hoàng cũng không thể ngờ mình có thể làm được điều này, bộ não và cơ thể bản thân dường như đã biến thành một cái máy tính mini. Tuy vậy xử lý một lúc từng đó hành động thì áp lực lên người cũng không phải là nhỏ, hắn có thể cảm nhận được máu đang chảy ra từ mũi của mình, cũng như có thứ gì đó đang chực chờ trào lên từ cuống họng.

    Do phải điều phần lớn số dây sang mục tiêu mới, hơn nữa Mivie cũng không thể ngờ đối thủ của mình có thể chống đỡ được, nên hai thanh kiếm của Beck được thả ra và dĩ nhiên chúng không bỏ qua cơ hội, lập tức xé gió lao tới mục tiêu. Mivie còn đang phải tập trung tìm cách xuyên thủng đám khiên bạc phiền phức trên người Beck, khi nhận ra mình bị nguy hiểm thì đã muộn, có điều cô ta đã rút kinh nghiệm nên vẫn trữ một số dây trong người, kể cả là bị tấn công cũng không thảm hại như lần trước nữa.

    Lúc này Hoàng đứng dưới võ đài đột nhiên cười nhạt, hắn quay sang thì thầm vào hệ thống liên lạc với Beck:

    - “Kích hoạt rắn độc đi”.

    Ngay khi hai thanh kiếm chuẩn bị áp sát mục tiêu, chúng rất nhanh tẽ sang hai bên rồi quây Mivie vào giữa, trong lúc cô ta còn đang phân vân chưa hiểu chuyện gì thì phần chuôi của hai thanh kiếm này đột ngột tách rời ra, kéo dài xuống như hai cái đuôi nhỏ đen xì. Hai cái “đuôi” này lúc lắc một hồi rồi phóng thẳng về phía Mivie, báo hại cô ta phải giơ tay điều khiển đám dây của mình cản chúng lại.

    Nhưng khác với hai thanh kiếm ngắn, chuyển động của hai chiếc đuôi này linh hoạt một cách kỳ dị, chúng như những con rắn luồn lách qua từng khe kẽ hở của mấy sợi dây, hệt như các sinh vật sống. Trên thực tế đây là hai trong số tám lưỡi đao của Hoàng, thứ mà trước đây hắn định gắn lên người Ethas ở lần thách đấu học viên. Giờ đây chúng đã được cải tiến một chút và chuyển sang cho Beck, vốn Hoàng định giữ lại cho các vòng sau nhưng lúc này thì không dùng không được rồi. Lấy cái này ra cũng có hậu quả, ngay khi vừa điều khiển chúng thì một cơn đau đầu khủng khiếp xoáy thẳng lên não Hoàng, khiến hắn không kìm được mà thổ ra máu, năng lượng vận chuyển đã tới giới hạn rồi, phải chấm dứt vụ này càng nhanh càng tốt.

    Do được Hoàng trực tiếp điều khiển, cộng thêm số lượng dây của Mivie hầu hết đã bị thu hút bởi Beck, nên hai lưỡi đao này luồn lách qua hàng phòng thủ ít ỏi trước mặt không có gì khó khăn. Mivie lần này hốt hoảng thực sự, cô ta một mặt tìm cách kéo dãn khoảng cách, một mặt phát nguyên lực thu hồi số dây đang bao vây Beck trở về. Đây cũng chính là nhược điểm của Mivie, cô ta phải thao tác quá nhiều thứ trong cùng một thời điểm, do đó nếu nhịp tấn công đã bị loạn thì sẽ rất khó để kiểm soát tình hình.

    Lúc này tình hình có đổi khác một chút, cặp song kiếm của Beck chuyển sang làm hộ công để hai cái đuôi kỳ dị kia xông lên, Hoàng bất chấp cơn đau đầu càng lúc càng tăng, tập trung toàn bộ tinh thần cho đợt tấn công này. Phía ngược lại Mivie tìm mọi cách câu giờ để triệu hồi đám dây chính về, nếu điều này xảy ra thì cán cân hai bên sẽ hoàn toàn chênh lệch và chẳng còn cơ hội nào để Beck thắng nữa cả. Hoàng tất nhiên không để điều này xảy ra, hắn nghiến rắng dồn thêm năng lượng đẩy mạnh tốc độ hai cái đuôi, khiến chúng đột ngột bứt tốc vượt qua số dây phòng thủ phía trước.

    Mắt thấy mấy thứ đen xì kia đang lao vù vù về phía mình, Mivie luống cuống không biết xử lý ra sao, số dây dự phòng của cô ta đã sử dụng hết, trong khi phần chủ lực thì còn đang trên đường về. Vài giây phân tâm này của Mivie cũng đủ để Hoàng tận dụng, hai cái đuôi lao nhanh nhắm tới phần vai đối thủ, khi tiếp cận được mục tiêu phần đầu của chúng đột ngột bẻ cong lên trên, để lộ ra mấy khớp nhọn bé xíu và y hệt như nanh của rắn độc.

    Hai con “rắn” này chồm thẳng lên người Mivie, sau đó nhe “nanh” của mình ra cắn cực mạnh xuống vai cô ta, đây không phải là vết cắn bình thường mà nó lập tức đỏ tấy lên, khiến toàn bộ phần da xung quanh như bị bỏng nước sôi, thậm chí còn có khói và tiếng xèo xèo như thịt bị đốt cháy bốc lên nữa. Mivie cảm nhận cơn đau như muốn lóc thịt thấu xương, cô ta hét lên đầy kinh hoàng khi nhận ra lớp da trên vai của mình đang bong ra từng mảng lớn, dường như thứ này có độc.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Góp ý và bàn luận

  4. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    adbn,nightelf,
  5. #138
    Ngày tham gia
    Dec 2008
    Bài viết
    128
    Xu
    0

    Mặc định

    Ngai vàng của Hoàng Đế

    Tác giả : chocaiquan

    =============

    Chương 137
    Chiến thắng may mắn



    Giả kim thuật tuy là một nghề rất đa dạng gần như có thể làm được mọi thứ, nhưng sức mạnh chính của nó trong game “Ngai vàng của Hoàng đế” tập trung nhiều vào các loại thuốc hồi phục và dụng cụ hỗ trợ, những thứ khác đều chẳng có gì nổi trội. Do đó dù rất muốn nhưng Hoàng cũng không thể tạo ra thuốc độc để tẩm vào hai lưỡi đao kia được, thứ mà Mivie cảm thấy chẳng qua chỉ là do hai con rắn do được truyền năng lượng quá nhiều mà nóng lên đột ngột, kể cả chỗ da bị lột ra kia cũng chỉ rất nhỏ không gây nguy hiểm gì cả.

    Nhưng tất nhiên trong tình trạng đánh nhau điên cuồng, rất khó để đủ tỉnh táo hay thời gian để kiểm tra được, tác dụng tâm lý đôi khi lớn hơn tất cả. Trường hợp này cũng vậy, Beck nhân cơ hội Mivie mất tập trung để thoát khỏi cái lưới dây kia, toàn lực lao như điên về phía đối thủ. Cơn đau trên vai cộng thêm nỗi lo sợ có độc đã khiến phản ứng của Mivie chậm đi đáng kể, khi nhận ra nguy hiểm thì Beck đã chỉ còn cách bản thân đúng một sải tay.

    May mắn cho là cô ta cũng thu được một số dây đủ để miễn cưỡng tạo ra rào chắn cấp kỳ, nhưng thời gian gấp gáp khiến cho Mivie không thể huy động đủ nguyên lực. Beck ngay lập tức điều khiển hai thanh kiếm dùng bí kỹ Cổ võ kiểu mũi khoan từng đấu với Broxah, xuyên ngay một điểm liên tục ở giữa tấm khiên khiến nó rơi rụng ra từng mảng. Ngay khi Mivie muốn gia cố thêm thì hai con rắn vẫn còn lủng lẳng trên vai lại há miệng cắn mạnh xuống, khiến cô ta phân tâm không thể nào làm gì được.

    Mũi khoan của Beck đã phá nát tấm khiên trước mặt, khoét một lỗ đủ để cho chủ nhân lách vào. Mivie lúc này cuối cùng cũng quyết đoán nghiến răng giật phăng hai con rắn khó chịu kia, bất chấp chúng kéo theo cả một mảng thịt trên vai. Trong tình huống sắp bị đối thủ áp sát lại gần, cô ta không thể kịp điều khiển đám dây di chuyển tự do như trước nữa, do đó Mivie buộc phải chuyển sang quyền cước với Beck.

    Từ bỏ điểm mạnh của bản thân để đánh với đối thủ chưa bao giờ ý tưởng khôn ngoan, rõ ràng Mivie không phải dạng đấu sĩ cận chiến, chỉ sau vài chiêu đơn giản cô ta đã bị áp đảo hoàn toàn, phía bên kia Beck càng đánh càng hăng tiết, cậu ta kết hợp với hai thanh kiếm muốn bằng mọi giá dứt điểm đối thủ ngay trong đợt tổng tấn công này. Cơ hội cuối cùng cũng tới khi Mivie vụng về để hở sườn, Beck xoay người đạp một cú toàn lực vào hông cô ta, đồng thời điều khiển cho hai thanh kiếm bay xuống cắt chéo thành hình chữ thập sau lưng đối thủ.

    Đòn phối hợp này của Beck thực sự rất mạnh, nhất là trong tình trạng Mivie không thể phòng thủ hiệu quả, nhưng có một điều lạ là mặc dù ăn đòn nặng như vậy nhưng cô ta không hề lùi lại một bước, thậm chí còn cố sống cố chết bước hướng nắm đấm vào ngực trái của Beck. Với một cô gái mảnh khảnh như Mivie thì hành động này trông cực kỳ vô hại, nhưng theo kinh nghiệm của Hoàng thì chắc chắn đây không phải là kiểu tuyệt vọng làm bừa, hắn lập tức hét vào hệ thống liên lạc:

    - “Né đi, né ngay”.

    Điểm dở của việc hỗ trợ từ xa này là kiểu gì nó cũng phải có một khoảng trễ nhỏ, thành ra khi Beck nhận lệnh và làm theo cũng tốn đôi chút thời gian, do đó mặc dù rất cố gắng nhưng cậu ta cũng chỉ hơi lách người đi được một phần mà thôi. Ngay khi bàn tay của Mivie vừa chạm vào ngực đối thủ, nó đột ngột đỏ rực lên rồi hàng đống dây không biết từ đâu bất chợt xuất hiện, chúng chập lại với nhau thành một lưỡi kiếm sắc lẻm, đâm xuyên thấu qua vai Beck.

    Vốn Mivie tự biết mình đang bất lợi, mà cũng không thể đủ thời gian lùi ra để lấy lại thế trận, do đó cô ta đã cố tình để đối thủ dồn ép và chấp nhận ăn đòn để đổi lấy cơ hội phản công. Với việc chênh lệch cấp độ lớn thì kể cả có nghiến răng chịu đấm ăn xôi thì Mivie vẫn có lợi thế hơn, cô ta đã bọc kín tay mình bằng đám dây kia, ở khoảng cách gần như vậy thì chúng chả khác gì một loạt đạn ghém hết công suất, Beck may mắn là còn kịp lách người theo lệnh của Hoàng chứ không đã nát bấy cả vai rồi.

    Nguyên nửa phần vai phải của Beck bị khoan hàng trăm lỗ nhỏ li ti như đầu kim, chúng cắt xuyên từ thịt tới gân cơ nhưng rất may là còn chưa chạm tới xương, dù vậy thì cũng đủ khiến mục tiêu bị thương rất nặng. Mặc dù đau tới nổ cả não, nhưng Beck cũng biết nếu cứ để như vậy Mivie sẽ thuận thế mà lóc cả xương của mình ra ngoài, cậu ta ngẩng cao cổ giơ trán đập thẳng vào mặt đối thủ.

    Đòn tấn công đơn giản này hóa ra lại có hiệu quả, Mivie bị nguyên cái trán cứng như đá của Beck đập xuống muốn rung rinh cả não, cậu ta thuận thế bồi thêm một đạp nữa vào giữa bụng đối thủ. Hành động này tuy rằng đã làm dãn khoảng cách giữa hai người, nhưng cũng vì thế mà nguyên đám dây đang đâm xuyên trên vai Beck bị kéo tuột ra ngoài, máu từ hàng trăm vết thương nhỏ vì thế xối ra như suối, đỏ thẫm cả một phần cơ thể cậu ta. Phía bên kia Mivie cũng bị thương không nhẹ, phần mũi cô ta bị đập mạnh tới vẹo hẳn qua một bên, khóe miệng rỉ máu có vẻ là ảnh hưởng từ mấy cú đá liên tiếp vừa rồi.

    Hoàng ở dưới nhanh chóng niệm “Sia” chữa trị cho Beck, nhưng vết thương thì còn lành được chứ đống máu đã mất coi như vô phương, Beck lúc này mặt đã tái dại như sắp chết, nhìn cũng đủ thấy là chả tốt lành gì được. Chưa kể một vấn đề nữa còn lớn hơn là Hoàng cũng đã gần cạn sạch năng lượng rồi, tạo được vài lần “Kirie Elodon” nữa là hết cỡ, cái này mới là thứ khiến hắn lo lắng nhất.

    Chứng kiến cảnh tượng khốc liệt dưới sàn đấu, đám khán giả bình thường hào hứng giờ đều im lặng như tờ, nếu trận đầu tiên Beck thắng được Broxah đã sặc mùi hư cấu, thì giờ đây đụng độ với một đối thủ cách biệt hơn mình gần hai cấp, nói theo đúng thì đến một phần trăm chiến thắng cũng chả có. Nhưng sự thực thì khác hẳn, hai bên qua lại trao đổi với nhau gần như là sòng phẳng, Mivie cũng bị đánh cho muốn ná thở, mà rõ ràng là cô ta không hề khinh địch như Broxah, điều này làm rất nhiều người phải đánh giá lại thằng nhóc ở dưới.

    Trên thực tế thì Hoàng hoặc những ai có trình độ đều nhìn được trận đấu này đã có kết quả rồi, Mivie tuy bị thương nhưng về cơ bản là vẫn đủ sức chiến đấu, trong khi đó Beck thì nguyên nửa thân trên nhuộm đỏ toàn máu là máu, chưa kể vai phải của cậu ta coi như đã bị phế, bây giờ chỉ cần Mivie khởi động một đợt tấn công mới là Beck coi như vô phương chống đỡ.

    Đây chính là sự chênh lệch tuyệt đối giữa cấp độ, kể cả là Beck được sự trợ giúp từ Hoàng thì cũng chỉ có thể kéo lại một chút mà thôi, chứ tổng thể thì hoàn toàn không có cửa thắng. Bản thân Hoàng giờ đây cũng cảm thấy lo lắng, hắn không biết có nên bảo Beck đầu hàng hoặc cố gắng tận dụng hết số năng lượng còn lại để tìm kiếm hi vọng nhỏ nhoi có thể lật kèo. Hoàng cũng đã làm hết sức có thể rồi, có điều dưới sức mạnh tuyệt đối thì mọi sự tính toán đều là vô nghĩa, hắn lại không thể đánh tận tay như hồi điều khiển Hasa đấu với lão già Nguyền sư Zato ở thành Roc được.

    Tính hình lúc này cực kỳ căng thẳng, Beck chỉ cố gắng đứng đó lấy lại sức và chờ đợi đối thủ tấn công, chứ hoàn toàn không thể làm gì hơn cả. Nhưng Mivie thì lại không nghĩ vậy, cô ta vừa giữ khoảng cách vừa quan sát Beck một hồi lâu, sau đó thu hồi toàn bộ số dây của mình lại và đột nhiên buông thõng tay lên tiếng:

    - Tôi đầu hàng.

    Ba chữ “Tôi đầu hàng” phát ra từ miệng Mivie nghe cực kỳ nhẹ nhàng, nhưng đối với những người xung quanh thì chả khác gì bom nổ. Khán giả đang hồi hộp chờ đợi nghe xong câu này liền xôn xao cả lên, tiếng bình luận, tiếng phản đối và cả tiếng chửi bới ầm ầm vang lên như chợ vỡ. Đến cả Beck cũng đờ người ra, cậu ta lúng túng quay xuống muốn tìm câu trả, nhưng rốt cuộc chỉ nhận lại mấy cái lắc đầu của Hoàng vì hắn cũng chả biết Mivie muốn làm gì.

    Cuối cùng thì anh chàng trọng tài cũng phải lên làm việc, hỏi han rõ ràng là Mivie thực sự muốn đầu hàng thật thì mới công bố cho Beck thắng cuộc. Mivie sau khi tuyên bố bỏ cuộc thì quay sang nhìn đối thủ vài giây, rồi rất nhanh đi xuống và biến mất trong đám đông khán giả phía dưới.

    Kết quả này làm toàn bộ người xem hoàn toàn khổng hiểu gì cả, rõ ràng Mivie vẫn còn sức chiến đấu tiếp tại sao lại bỏ cuộc, thực sự là chẳng tìm ra lý do nào chính đáng cả. Beck cũng mơ hồ y như vậy, cho đến khi đi xuống chỗ của Hoàng cậu ta cũng không hiểu tại sao chiến thắng của mình lại đến một cách khó hiểu như vậy, Beck muốn tham khảo ý kiến của Hoàng nhưng đã bị hắn chặn lại:

    - Đỡ tôi đi lên trên, nhanh.

    Sau khi trận đấu kết thúc Hoàng mới dám thả lỏng tinh thần, hắn lập tức cảm nhận được những cơn đau khủng khiếp đến từ khắp nơi trên người, hậu quả của việc liên tục sử dụng năng lượng với cường độ cao liên tiếp. Với việc phải tạo hàng trăm tấm khiên bạc và điều khiển hai lưỡi đao hình rắn tấn công, Hoàng đã xử lý thông tin với một tốc độ mà vốn bình thường chắc chắn không thể làm nổi, cái giá phải trả cho việc điều khiển năng lượng quá độ này chính bản thân của hắn cũng bị tổn thương, giống như một cái máy quá tải khi bị ép chạy với cường độ gấp mấy lần vậy.

    Hoàng kiệt sức tới mức lả hẳn vào người của Beck, đây là tổn thương cơ thể trực tiếp từ hệ thống game nên có dùng “Sia” cũng chẳng thể chữa được. Beck lần đầu tiên thấy Hoàng thảm hại như vậy, cậu ta hốt hoảng dìu anh đại của mình lên một góc khán đài vắng người rồi đỡ hắn ngồi xuống. Hoàng mặc dù mệt muốn đứt hơi nhưng đầu óc vẫn suy nghĩ tại sao lại Mivie lại đột nhiêu đầu hàng, hắn trăm nghĩ ngàn nghĩ cũng không thể tìm ra bất kỳ lý do nào thuyết phục được, cuối cùng đành lựa chọn là vứt mẹ nó qua một bên, dù sao chiến thắng vẫn là chiến thắng bất kể bằng cách nào.

    Vốn dĩ Mivie vẫn còn dư sức đập cho Beck ra bã, nhưng mục đích của cô ta khi tham gia này là tìm cách vượt lên mốc ngăn để trở thành một đấu sĩ cấp bảy, do đó việc có vào sâu hay không cũng chả quan trọng. Việc Beck mạnh ngoài dự tính và liên tục đứng vững bất chấp bị ăn đòn, thậm chí còn có thể tấn công ngược lại mình đã làm cho Mivie phân vân, đặc biệt là sau đòn đồng quy vu tận lúc cuối cùng, bản thân cũng bị thương không nhẹ chút nào.

    Điều này khiến cho Mivie lưỡng lự, cô ta sợ nếu đánh tới cùng thì có thể cả hai bên sẽ đều phải chịu thương tích rất nặng, như vậy thì rất không có lợi với việc lên cấp của mình, hơn nữa giải đấu này chỉ là một trong nhiều phép thử mà thôi, không cần phải toàn lực vì nó. Chính vì vậy mà Mivie đã chọn giải pháp an toàn là bỏ cuộc, nhưng đến cuối cùng tư duy của cô ta là sai vì nguyên lực chỉ có thể đột phá trong những điều kiện rất ngặt nghèo, một đấu sĩ không dám thử thách cực hạn bản thân như vậy sẽ mãi mãi không có tiến bộ, có thể chính vì vậy mà Mivie bị kẹt ở ngưỡng cuối cấp sáu rất lâu mà không thoát ra được.

    Tất nhiên những điều này ngoại trừ Mivie ra thì chẳng ai biết cả, còn Hoàng lúc này vẫn đang thở hồng hộc như sắp chết, kể cả khi Ethas và Helen đi tới hắn cũng chẳng còn sức mà nói chuyện với họ nữa. Ethas thấy tên bình thường luôn la hét inh ỏi chửi bới điên cuồng giờ xụi lơ như con cá chết thì tự nhiên thấy lo lắng, nhưng cậu ta còn chưa kịp lên tiếng thì Hoàng đã ra lệnh trước:

    - Tôi không sao, chỉ hơi mệt một chút thôi, hai cậu rảnh rỗi thì đi trinh sát với thu thập thông tin... Beck cũng tranh thủ nghỉ ngơi luôn đi.

    Beck với Ethas nghe anh đại của mình nói vậy thì đều ngớ ra một lúc, Beck lúc nãy chính mắt thấy Hoàng còn thổ ra cả máu, cũng chẳng hiểu hắn hỗ trợ mình cái gì ở dưới mà ghê gớm tới vậy. Khi cậu ta lẫn Ethas khi muốn hỏi thì đều bị Hoàng gạt đi hết, cuối cùng đành phải cun cút bỏ đi như lời của hắn.

    Lúc này chỉ còn một mình Hoàng với Helen, cô ta cũng chẳng buồn hỏi han gì về tình trạng của gã học viên kỳ lạ đang ngồi kế bên, Hoàng cũng đã quá quen với điều này nên rất tự nhiên nói:

    - Tôi làm phiền cô một chút nhé.

    Hoàng nói xong thì đổ vật vào lòng Helen, cảm giác như thân thể này còn không phải của mình nữa, hắn cố gắng thều thào vài chữ trong khó nhọc:

    - Cho tôi nghỉ ngơi một chút, một chút thôi cũng được...

    Hắn còn chưa nói hết câu thì đã ngất lịm đi, sự mệt mỏi do sử dụng năng lượng quá độ cùng tinh thần được thả lỏng sau trận đấu đã khiến bản thân hoàn toàn kiệt sức, Hoàng cứ thế gối đầu lên đùi Helen ngủ ngon lành, mặc kệ biểu cảm kỳ cục trên khuôn mặt của nữ giáo sư lạnh lùng này.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Góp ý và bàn luận

  6. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    adbn,nightelf,
  7. #139
    Ngày tham gia
    Dec 2008
    Bài viết
    128
    Xu
    0

    Mặc định

    Ngai vàng của Hoàng Đế

    Tác giả : chocaiquan

    =============

    Chương 138
    Phối hợp và chiến thắng



    Hoàng ngủ mê mệt không biết trời đất gì, tới khi giật mình tỉnh dậy thì thấy vẫn chỉ có hắn và Helen, xung quanh không có một bóng người nào còn mặt trời cũng bắt đầu ngả về chiều. Hoàng khó nhọc đứng dậy, xoay người vài cái rồi bắt đầu kiểm tra tình trạng cơ thể, năng lượng trong người hắn đã ổn định và bắt đầu hồi phục trở lại, coi như tạm ổn. Về phần Helen thì cô ta đang trầm tư xem xét một đống tài liệu gì đó, có vẻ vẫn không quan tâm tới Hoàng nhưng khi thấy hắn tỉnh dậy thì lại cúi đầu đi chỗ khác.

    Sàn đấu phía dưới lúc này vắng lặng như tờ, đám khán giả cũng rời đỉ hết và chỉ còn vài nhân viên học viện ở lại thu dọn vệ sinh, có vẻ như giải đấu đã chấm dứt hoặc tạm nghỉ. Hoàng nhìn quanh một hồi cũng không hiểu chuyện gì xảy ra, hắn muốn hỏi Helen nhưng nghĩ lại lúc nãy bản thân cứ thế gối đầu lên đùi mà chẳng cần biết cô ta có đồng ý hay không nên cảm giác hơi kỳ cục, hơn nữa Hoàng có cảm giác như Helen cũng đang tránh chạm mắt với mình, thành ra hai người cứ thế đứng im lặng chả nói câu nào cả.

    Rất may tình trạng khó xử này không kéo dài lâu, vài phút sau Beck cùng Ethas cũng quay trở lại, bọn họ hỏi thăm sức khỏe của anh Đại trước, sau khi chắc chắn hắn không bị sao thì mới thở phào nhẹ nhõm. Khi Hoàng thắc mắc tại sao võ đại lại vắng tanh như vậy thì Ethas liền giải thích:

    - Ban tổ chức chủ động để thí sinh được nghỉ ngơi đó mà anh Đại, dù sao một giải đấu lớn như vậy đâu thể làm trong một ngày được.

    Hoàng nghe Ethas nói vậy thì chợt ngớ ra vài giây, chuyện đơn giản như vậy mà bản thân cũng không nghĩ ra, đúng là thần hồn nát thần tính mà. Hắn cúi đầu tự vỗ tay vài cái cho tỉnh táo lại, sau đó nói với đồng đội:

    - Nếu đã vậy thì mọi người cũng trở về nghỉ ngơi sớm đi, nhất là Beck vì tôi thấy cậu xanh xao lắm, ngày mai tập trung chỗ cũ rồi cùng tới đây.

    Lời nói này chẳng khác gì lệnh đại xá cho Beck cùng Ethas, hai cậu thanh niên này không hẹn mà gặp cùng nhau cúi chào hắn rồi ba chân bốn cẳng chuồn mất dạng, hôm nay khổ cực như vậy là quá đủ rồi. Khung cảnh thoáng chốc yên tĩnh trở lại, Hoàng lại tiếp tục ngượng nghịu nhìn Helen, cuối cùng hắn đành phải lên tiếng để phá đi tình huống khó xử này:

    - Vậy, để tôi đưa cô về nhỉ...

    Helen nghe xong cũng chẳng phản ứng gì, chỉ đơn giản là thu gọn tài liệu rồi đứng dậy rồi đi song song cùng với Hoàng, cả hai cứ thế chẳng nói câu nào và lẳng lặng trở về ốc đảo. Vào buổi sáng hôm sau giải đấu lại tiếp tục, lần này số thì số lượng khán giả còn đông hơn nữa vì bắt đầu diễn ra các trận đấu của nhóm có thực lực mạnh. Tính theo cấp độ thì Beck vẫn là thí sinh yếu ớt nhất, nếu chỉ nhìn vào kết quả thì ai cũng nghĩ thằng này phải mua độ cả giải mới có thể còn trụ lại tới giờ.

    Sau một đêm nghỉ ngơi cộng với hàng đống thuốc của Hoàng, Beck cơ bản cũng hồi phục lại kha khá, tuy chưa tới mức hoàn hảo nhưng ít nhất là đánh thêm một hoặc hai trận nữa không thành vấn đề. Bản thân Hoàng cũng đã tính toán thực lực của Beck như thế này là cực hạn, liên tiếp thách đấu vượt cấp không phải là trò đùa, dù sao cậu ta như vậy cũng tích lũy được kinh nghiệm kha khá, với lại tạo được tiếng vang trong khoa rồi.

    Vì mục đích ban đầu coi như đã thành công, nên thái độ của Hoàng đối với Beck cũng hòa nhã hơn đôi chút, không còn quát tháo chửi rủa như điên nữa. Theo như những gì mà Ethas đi la liếm được, thì đối thủ tiếp theo của Beck là một học viên cấp sáu bình thường này, người này có vẻ khá may mắn khi vào một nhánh rất nhẹ nên có hai chiến thắng chẳng tốn sức mấy. Sau trận quần thảo thừa sống thiếu chết với Mivie ngày hôm qua thì có vẻ như lá gan của Beck cũng lớn hơn rất nhiều, cậu ta chỉ gật đầu ra ý đã hiểu chứ không luống cuống như lúc đầu nữa.

    Beck ra sân ở lượt thi đấu thứ ba, do đó Hoàng có thời gian để bổ sung thêm một số loại đồ chơi cho cậu ta. Sau trận thắng kỳ tích trước Mivie thì Beck đã hoàn toàn tuân lệnh Hoàng vô điều kiện, giờ mà lên võ đài hắn có bảo giơ đầu cho đối thủ thì chặt thì dám thằng nhóc này cũng làm theo mà không cần hỏi. Ethas ở bên cạnh thầm lắc đầu ngán ngẩm, nhìn kiểu nào cũng thấy hai người họ rồi đây sẽ còn khốn khổ dài dài với tên anh Đại quái gở này.

    Cuối cùng thì trận đấu của Beck cũng đã đến, cậu ta cùng Hoàng nhanh nhẹn di chuyển sang võ đài, Hoàng vỗ vai đàn em của mình động viên:

    - Không cần phải lo gì cả, tôi luôn ở dưới này giúp đỡ cậu.

    Đối thủ của Beck là một anh chàng học viên khá nhỏ con có tên là Shila, cao sợ còn chưa tới một mét bảy, cơ thể hơi gầy gò với mái tóc bù xù che nửa khuôn mặt, nhìn không ra một điểm nào là một đấu sĩ cấp sáu cả. Mặc dù vậy Beck vẫn thái độ cực kỳ nghiêm túc, bất chấp có ra sao thì lọt vào được tới đây chẳng ai là người yếu đuối hết. Hoàng thì tất nhiên không rõ Shila sở trường là gì, nhưng hắn vẫn ra lệnh cho Beck:

    - “Toàn lực tấn công phủ đầu trước đi, không cần phải phòng thủ gì hết.”

    Ngay khi hiệu lệnh bắt đầu trận đấu vang lên, Beck ngay lập tức khởi động hai thanh kiếm của mình và lao thẳng về phía đối thủ. Có vẻ như bản thân Shila cũng không ngờ tới điều này, nên anh ta hơi luống cuống lùi lại để lấy thế phòng thủ. Tuy nhiên Beck lúc này chẳng hề “hiền” như ngày đầu nữa, cậu ta xoay người ném luôn một tá bom giả kim chẳng hề ngần ngại gì.

    Shila có vẻ cũng có theo dõi trận thảm bại của anh chàng khổng lồ Broxah vì đống đen ngòm này, do đó bản thân rất nhanh rút ra hai thanh côn ngắn từ sau lưng, sau đó chập chúng lại thành một đoạn dài hơn rồi vừa xoay tròn vừa lùi lại liên tục. Ngay khi đám bom giả kim phát nổ, Shila đã kịp tạo ra một lớp phòng thủ để giảm bớt sát thương của nó, cũng như di chuyển để tránh việc bị nhấn chìm bởi biển lửa trước mặt. Hoàng tất nhiên chứng kiến hết cảnh này, do đó hắn lập tức ra lệnh luôn:

    - “Hướng bảy giờ, xông qua đám khói mà đánh.”

    Shila còn vừa mới thoát khỏi việc bị nuốt chửng bởi đám bom giả kim, thì Beck bỗng nhiên từ đâu lao ra tấn công thẳng trước mặt. Anh ta vội vã giơ ngang thanh côn ra để đỗ đi nhát chém đầu tiên từ thanh kiếm dài, nhịp điệu của Shila hiện tại đang bị đối thủ làm rối loạn, cộng thêm Beck có lợi thế được Hoàng chỉ dẫn nên mới có thể áp đảo đối thủ nhanh như thế.

    Thanh kiếm ngắn dưới sự chỉ dẫn của chủ nhân liền tách ra rồi đâm xuống chân trụ bên phải của Shila, nhưng một đấu sĩ cấp sáu không dễ dàng trúng đòn như vậy, anh ta nhanh tay tách cây côn của mình ra và chặn đứng đòn tấn công nguy hiểm này. Hoàng nhận ra đối thủ đang phản xạ chậm hơn đàn em của mình nửa nhịp, do đó hắn nhẩn nha nói:

    - “Cận chiến tầm gần đi, chuẩn bị đuôi bọ cạp.”

    Mặc dù vũ khí của mình bị đối thủ tạm thời vô hiệu hóa, nhưng Beck vẫn cứ xấn tới để dùng quyền cước tấn công. Hành động này trong mắt Shila chẳng khác gì tự sát, vì rõ ràng Beck còn chưa đủ mạnh tới mức có thể dùng nguyên lực bao phủ toàn thân như các quyền sư được, do đó anh ta không ngần ngại gì giơ vũ khi của mình lên sẵn sàng đập nát vụn tay chân đối thủ ra.

    Nhưng trái với tưởng tượng của Shila, cảnh tượng Beck gãy chân què tay như tưởng tượng không hề diễn ra, trái lại những tiếng vang chát chúa như kim loại va chạm với nhau lại phát ra khi hai thanh côn của anh ta đánh vào cơ thể đối thủ. Hoàng ở dưới đang tạo ra hàng chục điểm tác xạ “Kirie Elodon” với một tốc độ kinh hoàng, cộng thêm khả năng tính toán vị trí ở mức hoàn hảo. Trận đấu với Mivie cũng giúp hắn rất nhiều, giờ đây Hoàng gần như đã đồng hóa với hệ thống trong người, hệt như một cái máy được vận hành tự động vậy.

    Cả Shila lẫn đám khán giả xung quanh đều trố mắt trước cảnh tượng Beck tay không đang đánh ngang ngửa với đối thủ dùng vũ khí, thậm chí Beck càng đánh càng hăng, hoàn toàn chẳng có một chút sợ sệt gì cả, cậu ta tuyệt đối tin tưởng Hoàng sẽ bảo vệ được cho mình. Shila bị cuốn theo nhịp tấn công của Beck mà không nhận ra hai thanh kiếm lúc nãy đã vòng phía sau từ lúc nào, đến khi anh ta nghe thấy tiếng gió rít vù vù thì đã quá muộn, một cơn đau thấu tới tận tim khi nguyên tấm lưng của Shila bị cắt một đường dài xuyên thủng qua cả lớp áo giáp.

    Shila có thể cảm nhận được máu đang chảy thành dòng sau lưng mình, anh ta càng hốt hoảng hơn khi thấy hai thanh kiếm kia có vẻ đang quay trở lại cho đợt đột kích tiếp theo. Tới lúc này thì nhịp tấn công của Shila đã hoàn rối loạn, trong đầu anh chàng học viên này chỉ là làm sao thoát khỏi việc bị xẻ ra làm thịt băm mà thôi. Shila dồn hết sức bình sinh gạt hai thanh côn đẩy Beck lùi về sau, đồng thời giật một núi phía chuôi kéo chúng ra thành một dạng móc xích, anh ta định sử dụng chúng để kéo hai thanh kiếm kia xuống.

    Có điều đây lại tiếp tục là một sai lầm nữa của Shila, vì khi anh ta ngẩng lên thì hai thanh kiếm đã biến đâu mất dạng, trong khi đó Beck thì đang hùng hổ xông tới. Bí thế Shila đành phải cuốn hai thanh côn xích giữ lấy cổ tay đối thủ, nhưng không ngờ Beck còn liều mạng hơn khi chộp lấy chúng và kéo mạnh bản thân về trước, bằng mọi giá muốn tiếp cận mục tiêu. Trong khi Shila đang đinh ninh mình sẽ phải đấu quyền cước thêm một trận nữa, thì bất ngờ Beck lại cúi đầu xuống và rồi thanh kiếm dài không hiểu từ đâu đột ngột xuất hiện sau lưng cậu ta, nó cứ thế đâm thẳng tới giữa ngực Shila.

    Đòn tấn công này hoàn toàn làm Shila bất ngờ, lúc này có muốn làm gì cũng không được vì hai thanh côn xích đã bị đối thủ giữ chặt lấy mất rồi, ở khoảng cách này thì kể cả có toàn lực tập trung nguyên lực phòng thủ thì cũng chẳng kịp nữa, anh ta chỉ còn biết nhắm mắt phó mặc cho số phận mà thôi. Nhưng một điều lạ là cơn đau khủng khiếp mà Shila tưởng tượng lại không diễn ra, chỉ thấy thanh kiếm dài đột ngột dừng đà bay và chĩa mũi thép lạnh ngắt sát cổ họng con mồi. Khi thấy Beck với ánh mắt như muốn giết người đang nhìn thẳng vào mình thì Shila lập tức hiểu ra luôn, vội vội vàng vàng nuốt nước bọt hét lớn:

    - Tôi đầu hàng, tôi đầu hàng.

    Cùng với ba chữ “tôi đầu hàng”, Shila cũng quẳng luôn vũ khí xuống đất rồi giơ tay lên trời, ra hiệu bản thân đã không còn muốn chiến đấu nữa. Kết quả trận đấu sau đó được định đoạt rất nhanh, trọng tài lên xác nhận lại vài câu rồi tuyên bố luôn người chiến thắng là Beck, nó chóng vánh và bất ngờ tới mức chẳng ai trong đám khán giả có thể nói được câu nào, toàn hội trường im phăng phắc không một tiếng động.

    Beck chẳng hề nói gì mà chỉ đơn giản cúi đầu theo đúng quy tắc với Shila, sau đó lạnh lùng đi xuống, bỏ mặc đối thủ vẫn đang kinh ngạc ngồi chết dí tại chỗ. Hoàng rất hài lòng với màn biểu hiện này của đàn em, khả năng phối hợp giữa bọn họ đã tăng lên đáng kể, dù nói là đối thủ đã bị bất ngờ không kịp chống trả, nhưng kết quả như vậy vẫn là quá mĩ mãn. Trong lúc Hoàng đang nhăn nhở cười với Beck, chuẩn bị nghĩ ra cái gì đó để khen ngợi thì bất chợt có một giọng nói vang lên:

    - Tôi phản đối kết quả trận đấu này, đã có người gian lận.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Góp ý và bàn luận

  8. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    adbn,nightelf,
  9. #140
    Ngày tham gia
    Dec 2008
    Bài viết
    128
    Xu
    0

    Mặc định

    Ngai vàng của Hoàng Đế

    Tác giả : chocaiquan

    =============

    Chương 139
    Cáo buộc gian lận



    Câu nói vừa rồi chả khác gì sét đánh giữa trời quang, đám đông vốn dĩ đã im lặng giờ thì tuyệt đối ngậm miệng luôn, vấn đề này quá nghiêm trọng tới mức chẳng ai dám hó hé bậy bạ gì cả. Hoàng rất nhanh nhận ra kẻ vừa phát biểu, đó là anh chàng Adan – người đứng đầu đám fanclub của Helen và là đầu dây mối nhợ vụ thách đấu của Ethas lúc trước. Có điều lạ là vốn hai bên đã đồng ý thỏa thuận không liên quan với nhau nũa mà, chẳng lẽ anh ta không sợ mình lôi việc “thỏa thuận” lúc trước ra hay sao.

    Dù sao thì cáo buộc một học vi có hành vi gian lận trên võ đài là hành động cực kỳ nghiêm trọng, nó ảnh hưởng rất lớn tới danh dự của người đó, đặc biệt trong một nơi đề cao tối đa tinh thần thượng võ như khoa Võ luận. Do đó trọng tài của trận đấu không dám làm bừa, hướng về phía Adan cố ý hét rất lớn:

    - Anh cũng biết một cáo buộc như vậy nó quan trọng thế nào chứ, có bằng chứng gì không?

    Adan lúc này đã đi xuống phía dưới võ đài, sống lưng thẳng tắp cùng thái độ vô cùng tự tin, chẳng khác gì quan toàn đã nắm trong tay bằng chứng tội giết người của bị cáo cả. Anh ta chờ cho trọng tài hỏi hết câu, sau đó bình tĩnh nói:

    - Khả năng của Beck có giỏi tới mấy cũng không thể vượt qua sự chênh lệch về cấp độ, theo như tôi biết thì cậu ta chỉ mới đạt ngưỡng cấp năm mà thôi, vốn là chẳng thể nào thắng được các đối thủ trong giải đấu này đều trên cấp sáu được.

    Lời nói của Adan lần này không thuyết phục lắm, vì thực ra việc nhìn nhận và đánh giá nguyên lực không phải là thứ gì ghê gớm, rất nhiều học viên đang ngồi đây có thể làm được. Hơn nữa chênh lệch cấp độ phần nào cũng mang tính tương đối, trường hợp vượt cấp khiêu chiến trong học viện này có rất nhiều, cho nên khi nghe Adan giải thích thì rất nhiều học viên đã bắt đầu xì xầm tỏ vẻ không đồng ý.

    Trọng tài tất nhiên không vội vàng quyết định chỉ dựa vào lời nói từ một phía, rất nhanh đã hỏi lại Adan:

    - Những thứ mà cậu vừa nêu ra chưa đủ sức thuyết phục, có bằng chứng gì rõ ràng chứng minh Beck đã phạm luật không?

    Adan có vẻ chỉ chờ có người đề cập câu này, anh ta vội vàng chỉ thẳng về phía Hoàng rồi nói lớn:

    - Hắn, chính hắn là kẻ đã bí mật hỗ trợ cho Beck từ bên dưới, nếu không cậu ta thậm chí còn chẳng thể vượt qua trận đầu nữa.

    Mọi con mắt tại hiện trường lập trường lập tức đảo chiều theo hướng tay của Anda, chỉ thấy một tên học viên đang đứng lẻ loi phía dưới võ đài, cảm giác như hắn hoàn toàn không tồn tại vậy. Đến cả trọng tài cũng hơi ngẩn người ra vài giây, chả hiểu cậu thanh niên trông quá đỗi bình thường này lại có thể được gì. Adan nhân cơ hội đám đông quần chúng còn đang phân vân, tiếp tục hướng sự chú ý về phía mục tiêu:

    - Tên này cố tình đi lại gần võ đài khi Beck thi đấu, mục đích là để đứng dưới hỗ trợ lên trên, như vậy coi như đã là hai đánh một rồi. Giờ chỉ cần tách hắn ra để Beck tự đánh là biết, tôi cam đoan rằng cậu ta sẽ không thể thắng nổi bất kỳ ai trong giải đấu này.

    Adan càng nói càng hăng, thái độ tự tin một trăm phần trăm khiến mọi người nhất thời không biết thật giả thế nào. Về phần trọng tài thì cũng cảm thấy hơi khó xử, nếu đúng như những gì Adan nói thì học viên phía dưới kia rất có khả năng là người hỗ trợ cho Beck, nhưng đây vẫn là cáo buộc từ một phía, chẳng có nhẽ nào lại bảo Beck đấu lại để kiểm chứng cả.

    Trong lúc mọi việc đang rối tung rối mù lên, Hoàng nhẹ nhàng nhếch mép nở một nụ cười cực kỳ đểu giả, hắn khoan thai đi lên đứng giữa võ đài, chỉ thẳng vào mặt Adan rồi nói:

    - Ê nhóc, ăn thì có thể ăn bậy chứ sủa là không thể sủa bậy được đâu, đừng có mà ngậm máu phun người, ngậm kít phun cây nhé.

    Thái độ của Hoàng cực kỳ bố láo, vừa lên đã bắn ra một tràng chửi như súng liên thanh, dùng toàn từ dơ bẩn tục tĩu khiến Adan giận tím cả mặt, anh ta tức tối định bật lại thì hắn đã cướp lời luôn:

    - Tôi là huấn luyện viên của Beck, lo lắng đứng cạnh học trò của mình khi nó thi đấu là chuyện rất bình thường, không có luật nào cấm cả nhé.

    Tuy mấy chữ “huấn luyện viên” hoàn toàn xa lạ ở thế giới này, nhưng đúng như Hoàng nói là không có luật nào cấm học viên đứng sát võ đài hết, do đó về cơ bản là hắn không hề phạm luật. Adan vốn đã biết cái miệng đầy rắn rít của tên khốn kia, nên quyết tâm không cho nó có cơ hội nói nhăng nói cuội nữa:

    - Huấn luyện viên gì đó chỉ là cái cớ, vốn dĩ là tên này chỉ muốn có vị trí thuận lợi để bày trò mà thôi, tại sao cả giải chỉ có mình hắn làm như vậy chứ. Giờ cũng không cần phải tổ chức thi đấu lại đâu, chỉ cần để Beck thử khoảng chục đòn với bất kỳ đấu thủ nào trong giải là được, mạnh yếu ra sao sẽ rõ ràng ngay.

    Hoàng quét mắt qua nhìn Adan, cảm thấy thằng chết toi này cố tình tới đây phá hoại, chắc chắn đã có chuẩn bị trước rồi, tuy không biết sao Adan lại hủy bỏ giao kèo cũ nhưng hắn cũng không quan tâm nữa, lên tiếng vặc lại luôn:

    - Hừ, cứ khi nào có học viên chiến thắng vượt cấp là có gian lận sao, như vậy thì cái nền võ thuật của đế quốc này đã toi đời từ lâu rồi.

    - Một đấu sĩ vượt qua giới hạn sức mạnh bản thân để chiến thắng tất nhiên là đáng tôn trọng, nhưng đó là dưới điều kiện công bằng, chứ không phải bằng cách đê hèn. Nếu Beck ngay thẳng như vậy thì đâu cần sợ, cứ thử vài chiêu là ra trắng đen ngay.

    Adan liên tục cắn chặt Hoàng cùng Beck không nhả, liên tục tìm cách dồn ép bắt đối phương phải ra tay, quyết tâm đưa ra hình thức giải quyết vụ này bằng võ thuật. Hơn nữa đề nghị của Adan cũng không phải quá đáng, dù sao một đấu sĩ thì cách nhanh nhất vẫn là chứng minh bản thân bằng thực lực. Tuy vậy Hoàng đời nào để chuyện đó xảy ra, hắn rống cổ lên cãi luôn:

    - Chẳng lẽ giờ cứ sau trận nào cũng có một người như thằng điên này nhảy ra nói học trò của tôi gian lận à, đâu ra chuyện vô lý như vậy được.

    Hoàng vừa nói vừa cố tình xỉa xói làm Adan tức muốn xì khói, nhưng lần không cần tới anh ta mà trọng tài đã nói luôn:

    - Cậu không cần lo, nếu như có ai đó dám tố cáo sai sự thật, thì sẽ bị phạt còn nặng hơn cả người mà họ tố cáo nữa.

    Xem ra Adan đã có chuẩn bị trước khi lên tố cáo thẳng thừng như vậy, Hoàng chắc chắn rằng phải có người chỉ dẫn cho thằng nhóc này và phải là hiềm khích gì đó rất ghê gớm, chứ sau vụ Helen thì cả hai bên gần như chẳng còn gặp lại nhau nữa. Tình hình này thực sự rất phiền phức, trọng tài cũng có ý muốn Beck nên đứng ra để giải quyết dứt điểm, cứ dây dưa mãi sẽ ảnh hưởng tới danh tiếng của giải đấu lâu đời này.

    Beck thực ra cũng chẳng hiểu tại sao đàn anh Adan, người mới đây còn hướng dẫn mình rất nhiệt tình ở lần thách đấu trước lại gay gắt như vậy. Nhưng có dùng mông để nghĩ cũng thấy những lời này chủ yếu nhắm tới Hoàng là chính, do đó Beck chạy lại gần hắn hỏi ý kiến:

    - Anh Đại, việc này nên làm thế nào?

    Hoàng nhìn sang phía Adan rồi suy nghĩ một lát, thực ra với khả năng hiện tại của Beck, kể cả không có các loại phép thuật từ hắn hỗ trợ, chỉ dựa vào đám đồ chơi cùng chỉ dẫn từ Hoàng thì cầm cự với một đấu sĩ cấp sáu trong thời gian ngắn không phải là khó, thử thách mà Adan đưa ra về cơ bản là chẳng có gì đáng ngại. Nhưng Hoàng biết vụ này sẽ không đơn giản như thế, phải triệt để phủ đầu đối phương thì mới dễ xử lý, do đó hắn lên tiếng:

    - Tôi đồng ý với đề nghị của thằng nhóc kia, nhưng cũng phải có một chút điều kiện chứ.

    Adan năm lần bảy lượt bị một tên học viên lớp dưới gọi là thằng nhóc này thằng nhóc nọ nên vốn đã điên tiết sẵn, vừa thấy Hoàng mở miệng đồng ý thì chộp lấy luôn:

    - Nếu đã có gan chấp nhận thì một lời nói thẳng, còn muốn có điều kiện gì nữa.

    Hoàng liếc mắt sang Adan đang nóng như lửa, chầm chậm giơ ngón giữa lên rồi nói:

    - Cũng không có gì, nhóc bảo Beck gian lận thì chả khác gì xúc phạm danh dự của người huấn luyện, vụ này không phải cứ thế là xong đâu... Vậy nên, tôi sẽ thay Beck xử lý, chúng ta thử đánh một trận coi như chứng thực đi.

    Cái đề nghị quái gở này ngay lập tức khiến Beck, Adan, trọng tài và cả đám khán giả đều ngớ hết cả ra, chẳng ai hiểu nổi rốt cuộc Hoàng có ý gì, cuối cùng trọng tài vẫn phải hỏi lại để làm cho rõ:

    - Cậu nói như vậy có ý gì, người bị tố cáo gian lận là Beck cơ mà?

    -Beck vốn dĩ do tôi chỉ dẫn, giờ có người vu khống nó gian lận thì chả khác gì chửi thẳng vào mặt tên huấn luyện viên này là kẻ đầu têu à, việc đó rõ ràng không thể chấp nhận được. Danh dự chỉ có thể lấy lại bằng máu, do đó tôi mới là người đứng ra chịu thử thách mới đúng.

    Cái mớ lý lẽ mà Hoàng nói ra nghe rất hùng hồn, nhưng càng nghe càng thấy nó cứ sai bét kiểu gì, trong khi trọng tài còn đang phân vân, hắn liền hướng về phía Adan khiêu khích:

    - Tất nhiên trừ khi thằng nhóc Adan kia sợ thua, nếu vậy thì tôi có thể bảo đảm là sẽ không truy cứu tội vu khống của nó bất kể kết quả ra sao...

    Adan đang hăng tiết muốn đập tên ba hoa trước mặt, giờ lại thấy hắn chủ động lao đầu ra chịu chết thì đúng là cầu còn không được, lập tức đồng ý luôn:

    - Tôi không có ý kiến, làm theo cách mà tên “huấn luyện viên” đó nói cũng được, dù sao nếu đúng hắn có thể khiến Beck mạng lên như vậy thì cũng phải có trình độ chứ.

    Vụ này từ đầu đến cuối rõ ràng là hiềm khích cá nhân, do đó mặc dù đề nghị của Hoàng sặc mùi khả nghi nhưng nếu Adan không có ý kiến thì trọng tài cũng chẳng quan tâm, coi như một màn giải trí giữa giải cũng tốt. Khán giả cũng tỏ ra rất hứng thú với tiết mục này, đối với đám thanh niên này thì cứ có xích mích hay đánh nhau là khoái trí lắm bất kể lý do ra sao.

    Hoàng ra hiệu cho Beck đi xuống chờ mình, sau đó bước lên bắt tay rất nhiệt tình với Adan, trong lúc anh ta còn đang ngơ ngác thì hắn đã nói:

    - Trước khi bắt đầu thì tôi vẫn còn một đề nghị nữa, chả biết cậu có gan đồng ý hay không?

    - Nói.

    - Trận đấu này chắc chắn là không dài nổi đâu, vì thế nên khỏi cần vũ khí nhé, mất công lại có người ăn đòn ngoài ý muốn.

    Adan hơi chột dạ với đề nghị này của Hoàng, võ thuật sở trường của anh ta cần phải có vũ khí chuyên dụng mới có thể phát huy hết được, nếu đánh tay không thì quả thực chẳng khác gì tự mình chặt đi phân nửa sức mạnh cả. Nhưng nhìn bản mặt câng câng đáng ghét của Hoàng thì máu nóng Adan lại dồn lên đầu, sốt sắng trả lời luôn:

    - Chả sao cả, dù sao thì có vũ khi hay không ta vẫn đủ sức đánh nát ngươi ra như cám.

    Hoàng nghe xong câu này thì như mở cờ trong bụng, hắn cố tình bắt tay để xem đối thủ là dạng đấu sĩ gì. Lòng bàn tay phải của Adan có những vết chai rất lớn, kết quả của việc cầm nắm thứ gì đó trong thời gian dài tạo thành, vì lẽ đó mà hắn cố tình bảo lần thử thách này hai bên nên dùng tay không, mục đích chính là để gián tiếp làm suy yếu Adan.

    Vị trọng tài lúc nãy giờ kiêm luôn việc quan sát trận đấu, người này nói vài thứ cơ bản về luật lệ cũng như việc Beck có gian lận hay không sẽ tùy thuộc vào kết quả để xem xét, sau đó phất tay ra hiệu cho nó được bắt đầu.

    Do Adan vốn đã biết đối thủ của mình là một thằng khốn toàn diện từ đầu tới chân, nên anh ta không vội vàng lao lên trước. Phía đối diện thì Hoàng cũng rất từ tốn di chuyển chầm chậm xung quanh võ đài, vừa đi vừa giơ ngón giữa về phía Adan lúc lắc liên hồi, động tác vừa tục tĩu vừa bần tiện, thậm chí hắn còn cố tình dài giọng ra khiêu khích:

    - Ê không phải lúc nãy cu hăng hái lắm sau, sao giờ lại cụp đuôi lại như vậy chứưưư...

    Đại kị khi ra thi đấu là tức giận hoặc mất bình tĩnh, mặc dù Adan là người có kinh nghiệm nhưng từ đầu tới giờ liên tục bị khiêu khích thì đã vượt quá giới hạn chịu đựng rồi. Anh ta điên tiết phóng vọt tới trước, hai tay quán đầy nguyên lực muốn một đòn bữa nát đầu thằng khốn đối diện ra làm đôi.

    Nhưng ngay khi vừa vào tầm cận chiến thì bất ngờ Hoàng vung tay ném ra thứ gì đó về phía Adan, làm anh ta đang trên đà lao tới không kịp né tránh, chỉ biết lấy tay cố gắng che chắn lại. Một cảm giác thiêu đốt nóng xé lưỡi bỏng họng bùng lên khắp mặt Adan, đôi mắt của anh ta cay xè tới mức nhòe cả đi, giống như có hàng trăm đầu kim đâm vào khiến nó không thể mở lên nổi, giọng nói như ma quỷ của Hoàng bất chợt từ đâu len lỏi vào đầu học viên này:

    - Đau lắm rát lắm phải không, độc dược loại xịn đó, trong vòng ba phút tới mắt nhà ngươi mà không lồi ra ngoài thì ta sẽ đổi họ luôn.

    Adan sợ hãi cực độ khi nghe những lời này, ai không biết chứ riêng Hoàng thì chẳng có gì mà hắn không dám làm cả. Adan luống cuống đưa tay dụi mắt, nhưng không hiểu sao càng dụi thì chỉ càng khiến cơn đau trở nên trầm trọng hơn mà thôi, cả đôi mắt cứ như sưng húp lên nhức nhối khủng khiếp không thể chịu nổi.

    Hoàng tất nhiên không bỏ qua cơ hội đục nước béo cò, lập tức niệm “Kirie Elodon” lên tay rồi xông tới dốc toàn lực tung một đấm như trời giáng hướng vào cằm Adan, đánh anh ta ngã ngửa ra phía sau. Chưa hết, hắn còn tiện chân nhắm thẳng vào hạ bộ đối thủ và thế là chỉ nghe đánh “Cụp” một tiếng gãy gọn, Adan thậm chí còn chẳng kêu la gì được, cứ thế ôm háng ngã xuống giật giật vài cái sùi bọt mép rồi bất tỉnh nhân sự. Hoàng lấy chân di di mấy cái trên người đối thủ, nhếch mép khinh bỉ nghĩ thầm:

    - “Riêng nói về khoản chơi bẩn, chú em còn xa mới đề phòng được anh.”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Góp ý và bàn luận

    ---QC---


  10. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    adbn,nightelf,
Trang 28 của 36 Đầu tiênĐầu tiên ... 182627282930 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status