TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 2 của 4 Đầu tiênĐầu tiên 1234 CuốiCuối
Kết quả 6 đến 10 của 16

Chủ đề: [Sưu tầm] Thiên Tài Đọa Lạc - Tác giả: Lý Nhàn Ngư

  1. #6
    Soujiro_Seita's Avatar
    Soujiro_Seita Đang Ngoại tuyến ๖ۣۜGià
    ๖ۣۜThiên
    ๖ۣۜĐại
    ๖ۣۜĐế
    Phiên Ngữ Cao Cấp
    Ngày tham gia
    May 2008
    Đang ở
    Thúy Vân Phong
    Bài viết
    22,957
    Xu
    0

    Mặc định


    ----------------------
    Chương 5: Viện trưởng đại nhân vô lượng
    ----o0o----

    Converted by:
    Thời gian: 00 : 00 : 03

    Chương 5: Viện trưởng đại nhân vô lượng

    - Đến. . . đến rồi. Hồ Thành bại gia tử, đệ nhất thương phong bại tục đến rồi. nhanh bảo khuê nữ cùa chúng ta đi trốn đi, nhất định không được đê hắn nhìn thấy!

    - Tên khốn kia lại ra rồi, thực hi vọng hắn đột nhiên chết tại đẩu đường, thi thể bị chó hoang ăn sống!

    - Tên đó lão từ nhìn từ đầu đến chân đều không thuận mắt. nếu không phải có một ảnh tử thị vệ cấp Nguyên Tố Lực âm thâm bảo vệ hắn, lão tử sẽ là người đâu tiên đánh hắn nhừ tử!

    - Hừ, ngươi làm vậy không phải chuốc họa sao? cẩn thận để tên bại gia từ đó nghe thấy, cho dù hắn không đánh được ngươi, nhưng chỉ cần hắn đứng bên cạnh ngươi, sau đó nữ bộc của hắn lại thôi tiêu thì ngươi sẽ thảm lắm. . .

    - Ài, Phó Đa thểễn lão gia thiếu đạo đức không thiếu tiền tại sao lại tửnh ra một tên hỗn trướng như vậy, tại Hô Thành này cũng không có bao nhiêu người có thê thu thập hắn, chi có thể chờ thượng thiên mớ mắt thu thập hắn thôi, ài. . .

    Những thứ này, Phó Thư Bảo không phải là không nghe thấy.

    Chi có điểu, dù nghe thấy thi hắn cũng làm bộ như không biết.

    Thượng thiên thu thập?

    Tại thế giới truớc kia. vì kế tửnh nhai và vì mục tiêu phát tài vĩ đại của hắn, hắn đã làm thầy tướng số. bán thuốc dòm, thậm chí sừa nồi cơm điện và radio, có thủ đoạn nào là không dùng? Thểền tài mặc dù chi là phân, nhưng mấu chốt là hắn "táo bón" không lấy ra được. Đến thế giới này không cân phấn đấu cũng thành phú nhị đại (con ông cháu cha), tiên hô hậu ủng, cẩm Y ngọc thực, muốn gì cũng có, cho nên hết thảy những thứ trước mắt đến với hắn không phải là thượng thiên thu thập, mà là thượng thiên ban ân.

    Hổ Thành Lực Sĩ học viện.

    Từ xa đã nhin thấy một mánh kiến trúc, lầu to tháp cao. ngói xanh, khí thế trải đài. Cửa lớn mớ 1 'ộng, hai tên môn vệ đứng hai bên như cột sắt. một con đường rộng rãi thông thẳng đến một nơi trống trải bên cạnh trường học, đằng sau trường học là kiến trác học nghệ.

    Trên đường đi, Phó Thư Bảo vẫn cổ nhớ lại một ít ký ức tàn thiếu của thiếu gia nát nhân, lúc này nhìn thấy Hổ Thành Lực Sĩ học viện, tức cảnh tửnh tình, hắn quả thực đã nhớ lại một ít.

    Viện trường của Hồ Thành Lực Sĩ học viện tên là cổ Mông, tuổi đã ngoài lục0, lục lượng tu vi đạt đến cảnh giới Linh Lực, là người có lực lượng tu vi cao nhất Hô Thành. Bản thân Phó Thu Bảo kỳ thực không có tu cách tiến vào Hố Thành Lực Sĩ học viện để tu luyện. hắn sờ dĩ có thê tiến vào là bởi vì Phó Đa thểễn đã hối lộ vị cô Mông viện trường đại nhân đức cao vọng trọng này.

    Ngoại trừ viện trưởng cổ Mông ra. giáo đầu lực lượng cùa hắn gọi là Lâm Triển, là một Lực Sĩ cấp Nguyên Tố Lực. Giáo đẩu chiến đấu của hắn họ Trọng, tên một chữ Dương, cũng là một Lực Sĩ cấp Nguyên. Tố Lực. Giáo đẩu văn khóa của hắn gọi là Lý Thanh Dao. là một đại tài nữ văn tài xuất chúng, tu vi lực lượng của nàng khá yếu, chi là một Lực Sĩ cấp thểnh Thẩn Lực.

    Thiếu niên đoàn đội của Hổ Thành Lục Sĩ học viện dùng Doanh làm đơn vị. mỗi Doanh 50 người, Đoàn đội của hắn có một cái tên rất kêu. là Kinh Lôi Doanh. Trước mắt. thiếu niên có lực lượng cao nhất của Kinh Lôi Doanh đã đạt tới cảnh giới Nội Lực, tu vi cũng tương đối chênh lệch với cảnh giới Chán Lực. Đương nhiên, chênh lệch nhất chính là hắn, thòi gian Thư Bảo đại thiếu gia tu luyện lực lượng so với bất kỳ ai đều dài hơn, nhưng hơn mười năm qua. hắn ngay cả Chân Lực cấp thấp nhất cũng không luyện thành.

    Cuối cùng hắn còn nhớ đến một chuyện rất trọng yếu, lẩn trước. . . khi hắn đến Hố Thành Lục Sĩ học viện là một tháng trước.

    - Thiếu gia, chúng ta chi có thể đưa đến đây thôi.

    - Viện trường cổ Mông đã sớm cảnh cáo lão gia và ngài, nếu như chúng ta đến gần đại môn trăm bước thì sẽ lập tức bị vệ môn bắt vì hữu thương. . .

    - Hữu thương. . . gì?

    - Hữu thương phong hóa tội. (*)

    (*) Tội làm mất thuần phong mỹ tục

    - Mặt khác. . .

    Đông Mai bổ sung thêm:

    - Thiếu gia, tại trong Hổ Thanh Lực Sĩ học viện, ngài không thể gọi ra ảnh tử thị vệ được, ngài vừa triệu tập thì cổ Mông viện trưởng sẽ tự mình thu thập hắn, không biết thiếu gia còn nhớ hay không, lân trước ngài cùng với người khác đánh nhau, kết quả vừa gọi ra ảnh tử thị, còn c hoa kịp thổi tiêu thì hắn đã bị cổ Mông viện trường dẫn theo một đám giáo đẩu đánh ngã. hôi phủ phái năm tĩnh dường cả tháng.

    Ảnh tử thị vệNhiệt Vệ Môn bất quá chi mới là Lực Sĩ cấp Nguyên Tố Lực mà thôi, còn Cổ Mông viện trường thì đã là Lực Sĩ cấp Linh Lực. thực lực cao như vậy đè chết người khác không phải là một chuyện quá dễ hay sao, điểm mấu chốt là hắn còn có nhiêu trợ thủ. Như vậy, lúc Nhiệt Vệ Môn xuất hiện trong nội viện của Hổ Thành Lực Sĩ học viện không bị đánh nẳm xuống mới là lạ.

    - Cho nên. . .

    Hạ Trúc kéo áo Phó Thư Bảo mà nói:

    - Thiếu gia ngài sau khi vào đó phải nhẫn nhịn a. không thể cùng người khác động thù, nếu không thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

    - Biết rồi. các ngươi về đi.

    Phó Thư Bảo hướng về phía đại môn mớ rộng mà đi.

    - Thiếu gia nhất định là tửnh bệnh rồi. bệnh đến mức thần trí mơ hồ, trước kia lão gia lấy đao bức hắn đến Hổ Thành Lực Sĩ học viện cũng không chịu đi, hỏm nay lại tụ tìm đến.

    Xuân Lan nói.

    - Đúng vậy a. chẳng lẽ thiếu gia của chúng ta chi sau một đêm liền biến thành một người khác? Thật sự lăng tử quay đẩu rồi?

    Hạ Trúc nhìn bóng lưng gầy yếu của Phó Thư Bảo có chút ngẩn ngơ.

    - Chúng ta đứng ớ đây đợi thiếu gia đi ra rồi về nha?

    Thu Cúc hỏi.

    - Lời của thiếu gia là không thể làm trái, hắn bảo chúng ta trờ về, chúng ta tốt nhất nên ngoan ngoãn trớ về thôi.

    Đông Mai vẫn luôn nhớ kỹ một chuyện trọng yếu này.

    Ngay sau khi bổn nữ bộc xoay người rời khỏi nơi đó, thiếu gia của chúng nữ đã bước vào đại môn của Hô Thành Lực Sĩ học viện.

    Vừa xuất hiện thì Phó Thư Bảo lập tức trờ thành tiêu điểm cùa tất cả ánh mắt quan sát.

    Nếu như thân ảnh của thiếu gia xuất hiện trên đường cái, trong kỹ viện, đổ tràng, có bốn nữ bộc theo bên cạnh, ngoài ra còn mang theo một cái lồng nhốt gà rừng, heo mang kiếm và ảnh tử thị vệ Nhiệt Vệ Môn tùy thời chuẩn bị chiến đấu, loại cảm giác phô trương đó. thiếu gia thủy chung đều cảm thấy giống như ác lang đi giữa bầy cừu. Nhưng bây giờ. không có trợ thủ. bốn phía đểu là Lực Sĩ tu luyện lực lượng, cảm giác của thiếu gia liền quay ngoặt một góc 180 độ. giống như là cừu non đi giữa đàn sói thậm chí là đàn hô.

    - Bình tĩnh, bình tĩnh. . .

    Phó Thư Bảo hít sâu một hơi lẩm bẩm:

    - Ta là đến để học tập tu luyện lực lượng, không phải gây chuyện, không phải phô trương.

    Không đếm xia đến những ánh mắt không chút thiện ý kia, sau khi ổn định tâm thẩn một chút. Phó Thư Bảo liền nhắm hướng sân trường học đi đến. xuyên qua trường học chính là các đoàn đội thiếu niên đang tu luyện lực lượng và học tập văn khóa, hắn mặc dù không nhớ nổi Kinh Lôi Doanh cụ thể nằm ờ vị trí nào, nhưng chắc hẳn là một nơi nào đó trong chỗ này.

    Phía trên sân trường có một đám thiếu niên đang chạy bộ, trên đùi bọn hắn đểu buộc hai bao cát. trên đầu vai còn khiêng một khúc gỗ tròn. Một đường chạy tới, vô cùng nhịp nhàng, cũng không thấy có ai bời vì thể lực không tốt mà lạc mất đội ngũ. Phó Thư Bảo thầm nghĩ:

    - Cường độ huấn luyện thân thể như vậy không phải là người thường có thể kiên trì được, những thiếu niên kia có thê làm được đến trình độ này, khâng định, có liên quan đến việc bọn hắn tu luyện lực lượng.

    Cái gọi là lục lượng, cũng không phải chi là thể lực thuần túy, cũng không phải là tửêu năng lực hay khí công gì cùa thế giới trước kia, nó là một khái niệm hoàn toàn mới mẻ.

    Theo lý, một người tu luyện lực lượng mười năm thi phải rất quen thuộc lý niệm về lực lượng và kỹ năng tu luyện mới đúng, thế nhung, bất luận Phó Thu Bào có hôi tưởng như thế nào thì tại phương diện này, ký ức của hắn đểu là một mành. . . trống trơn.

    Không có biện pháp, xem ra tất cả đều phải dựa vào chính hắn, từ đẩu đến cuối.

    Vừa mới đi đến sân trường, một lão giả dáng người dị thường cao lớn liền đứng chắn trước mặt Phó ThưBảo. Lão giả tuôi chừng lục0, lông mày trải rộng, sống mũi thăng tắp. càng tăng thêm vẻ nghiêm trang của lão cả người lão đểu tản mát ra một loại uy nghiêm khiến người khác khiếp sợ

    -Ngài là. . .

    Phó Thư Bảo lập tức hồi tướng lại một chút, đột nhiên trong lòng thoáng nan một cái:

    - Viện trường đại nhân, chào ngài.

    Đứng trước mặt Phó Thư Bảo chính là cổ Mông viện truởng của Hổ Thành Lực Sĩ học viện, đứng trước mặt Phó Thư Bảo lúc này là một bộ mặt vô cùng nghiêm trang, nhưng sau khi nghe thấy câu nói của Phó Thư Bảo. lão không còn nghiêm trang nữa, mà hết sức kỳ quái.

    - Phó Thư Bảo. ngươi có bệnh à?

    - Không có a viện truởng đại nhân, ta cảm thấy rất tốt.

    Phó Thư Bảo có chút kỳ quái nói.

    - Vậy ngươi tại sao lại chào hỏi ta?

    Viện trưởng cổ Mông nói:

    - Mười năm rồi, ngươi ở Hồ Thành Lực Sĩ học viện này mười năm, trong ký ức của ta, ngươi c hoa từng có chào hỏi ta. thậm chí còn chưa từng chủ động bắt chuyện vậy, ngươi không phải tửnh bệnh, thẩn trí mơ hồ?

    Phó Thư Bào triệt để câm lặng.

    - Được rồi, cửa sau ở phía bên kia. không có môn vệ, ngươi bây giờ có thể từ bên đó rời khỏi đây.

    -

    Cổ Mông viện trường chậm rãi nói.

    Đây tính ra là lần đầu tiên mình đến Hổ Thành Lực Sĩ học viện, không ngờ rằng ngay cả viện trường đại nhân cũng đích thân chỉ cho mình một cửa để thuận tiện rời đi, Phó Thư Bảo không khỏi cười khổ nói:

    - Viện truởng đại nhân, ta hôm nay đến là một lòng muốn học tập và tu luyện lực lượng, không hề có ý định rời khỏi đây.

    - Không sai, ngươi có tâm tư này quả rất tốt, lãng tử quay đẩu thật đáng quý, ta rất xem trọng ngươi.

    Xuất phát từ thán phận viện trưởng, khi học viên biểu hiện ra tinh thẩn học hòi cầu tiến, lão tụ nhiên phải khích lệ một phen rồi, thế nhưng miệng thì nói vậy, nhưng trong lòng cô Mông viện trưởng lại thầm nghĩ kỳ quái:

    - Tên tiểu tử này nhất định đã bị cái gi đó kích thích, đẩu óc trớ nên không binh thường a? Thế nào cảm thấy như biến thành một người khác? Thẩn trí mơ hồ. nhất định là thẩn trí mơ hồ, nếu không p hải tiểu từ này thần trí mơ hồ thì chính là hắn muốn đem viện trường ta ra làm trò cười rồi. . . .

    - Thuận tiện hỏi thăm một chút, viện truởng đại nhân, học viện có Đồ Thư Quán không? Nơi đó ờ đâu?

    Đồ Thư Quán không phải nghi ngờ chính là nơi tốt nhất ghi chép những tri thức liên quan đến thế giới này và phương tu luyện. với chi số thông minh cao đến 349 của hắn, sách đã đọc qua là tuyệt đổi không quên, cùng với năng lực lý giải tửêu phàm, đến Đò Thư Quán đọc sách so với dò hòi những giáo đẩu kia còn nhanh hơn nhiều. Phó Thư Bảo chủ ý đă quyết như vậy.

    - Ngươi quên Đồ Thư Quán của học viện chúng ta ờ nơi nào rồi sao?

    - Đúng vậy. ta. . . ta bệnh nặng một trận, đã quên rất nhiều chuyện.

    - Quả nhiên. . .

    - Cái gì quả nhiên?

    - Đi thẳng, 300 bước, quẹo phải. 120 bước, nhìn thấy một con đường thi ngươi lại tiếp tục đi thẳng 300 bước là đến.

    - Cám ơn viện truởng đại nhân.

    Phó Thư Bảo theo hướng mà Cổ Mông viện trưởng chỉ mà đi.

    Nhìn bóng lưng Phó Thư Bảo, Cổ Mông viện trường vẫn không thể binh tĩnh nổi.

    - Hắn không ngờ lại cám ơn ta, cảm giác này. . . ta thế nào lại cảm thấy giống như kỹ nữ trong kỹ viện nói với ta là nàng còn một thân trong sạch vậy?

    Thuận theo hướng mà Cổ Mông viện trưởng chi dẫn, không bao lâu thì đã nhìn thấy một mánh kiến trác hùng vĩ, toàn bộ đều là kết cấu cung điện, trên đại môn cao lớn còn treo lơ lửng một tấm biển, như "Cụ Phong Doanh", "Thiết Huyết Doanh" . "Dũng Sĩ Doanh",. . . còn có một ít kèm theo như "Cụ Phong Doanh lực lượng đường ". "Thiết Huyết Doanh chiến đấu đường", "Dũng Sĩ Doanh văn khóa đường",. . . rất trực quan, kiến trúc này đều có công năng khác biệt, các thiếu niên đoàn đội đều ờ trong kiến trúc có công năng phù họp với bọn họ.

    - Kinh Lôi Doanh lực lượng đường?

    Phó Thư Bảo đột nhiên dừng bước, đây không phải là thiếu niên đoàn đội tương ứng với hắn sao? Không nghĩ nhiêu, hắn lập tức nhanh chóng bước vào.

    08-08-2013, 18:09


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    ---QC---
    Hidden Content Gửi bởi gautruc01 Hidden Content
    Anh yêu trym, vĩnh con mẹ nó cửu luôn Hidden Content


  2. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Rauxalach,
  3. #7
    Soujiro_Seita's Avatar
    Soujiro_Seita Đang Ngoại tuyến ๖ۣۜGià
    ๖ۣۜThiên
    ๖ۣۜĐại
    ๖ۣۜĐế
    Phiên Ngữ Cao Cấp
    Ngày tham gia
    May 2008
    Đang ở
    Thúy Vân Phong
    Bài viết
    22,957
    Xu
    0

    Mặc định


    ----------------------
    Chương 6: Lần đầu tiên tu luyện lực lượng
    ----o0o----

    Converted by:
    Thời gian: 00 : 00 : 10

    Chương lục: Lần đầu tiên tu luyện lực lượng

    Còn chưa đi đến cửa liền nghe thấy một thanh âm đặc biệt lớn của nam tử:

    - Phế vật! Đến bây giờ còn chưa đột phá được giới hạn Chân Lực, ngươi có phải cũng muốn học theo Phó Thư Bảo không? Ngươi có phải cũng muốn học làm một cái xác không hồn?

    Thanh âm của một thiếu niên truyền đến:

    - Lâm giáo đẩu, ta sai rồi, ta sẽ cố gắng gấp bội, ta sẽ không giống như tên phế vật Phó Thư Bào đó, nếu như vậy, ta sẽ sống không bằng chết mất.

    Lâm giáo đầu, không phải là giáo đẩu lực lượng Lâm Triển của Kinh Lôi Doanh sao? Nhìn xuyên qua song cửa, Phó Thư Bảo liền nhìn thấy một trung niên nam tử thân hình cao lớn, lông mày thô dày đứng tại chính đường. Hắn chính là Lâm Triển, phía duới hắn là một đám thiếu niên chừng 50 người đang ngôi riêng trên đệm vải của mình, lắng nghe giáo huấn. Duy nhất chi có một đệm vải thoát khỏi đoàn đội, không có ai ngồi, bị đặt ớ góc tường, tại noi đó phù đầy rác rười.

    - Đệm vài đó hẳn là của ta.

    Trong lòng Phó Thư Bảo chợt nghĩ.

    Lúc này Lâm Triển lại hét lớn:

    - Các ngươi không muốn sau này trớ thành hạt bụi giống như Phó Thư Bảo thì đứng dậy. nỗ lực tu luyện! Được rồi. bây giờ chúng ta bắt đầu tu luyện lực lượng thôi!

    -Rõ!

    Một tràng âm thanh đáp ứng vang lên.

    - Con mẹ nó. cho dù là phế vật cũng không cẩn phải đả kích như vậy a? Lão tử đã trờ thành phán diện điển hình trong tài liệu giảng dạy rồi.

    Phó Thư Bảo vốn muốn tiến vào xem. nhưng bây giờ đã không còn hứng thú nữa, hắn quyết định đến Đồ Thư Quán tự học.

    Ngay sau khi Phó Thư Bào xoay người rời khỏi, một thiếu nữ tết một bím tóc đuôi sam đột nhiên nhin lại. thẩn sắc cổ quái đến cực điểm.

    - A Chi Dạ ngươi nhìn cái gì?

    Lâm Triển lập tức quát.

    - Kỳ quái a, Lâm giáo đẩu, ta vừa nhìn thấy một người giống như Phó Thư Bảo đi qua chỗ này.

    Thiếu nữ bị gọi là A Chi Dạ thần sắc có chút mơ hồ.

    - Giữa ban ngày mà ngươi bị thần kinh gì đấy? Ngươi nhìn thấy quỷ sao? Ta cho ngươi biết, cho dù là nhìn thấy quỷ cũng không có khả năng hắn xuất hiện tại đây!

    - Thế nhưng, ta vừa rồi nh thấy người đó thực sự rất giống. . .

    - Còn nói nhảm nữa thì cút ra ngoài.

    - Biết rồi. . .

    A Chi Dạ cuống quít thu hồi ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, ủy khuất vô hạn.

    Kinh Lôi Doanh lực lượng đường phát tửnh chuyện gì, Phó Thư Bảo cũng không hể hứng thú, rất nhanh, hắn liền đến nơi mà cổ Mỏng viện trưởng chi dẫn.

    Không phải Đồ Thu Quán của Hổ Thành Lực Sĩ học viện.

    Mà là cửa sau của Hồ Thành Lực Sĩ học viện.

    Đường đường là viện trường đại nhân cùa Hổ Thành Lực Sĩ học viện đức cao vọng trọng, sao lại có thể như vậy?

    Lãng tử quay đẩu, muốn cẩu học chẳng lẽ khó khăn vậy sao?

    Đứng trước cửa. Phó Thư Bảo sửng sờ cả buổi. . .

    - Hít sâu mười cái, đợi cho đến khi phổi bành trướng như muốn nứt ra thì nhanh chóng đem không khí tích trà trong phôi đây ra, tiên thiên linh khí sẽ lập tức xuất hiện trong phôi, sau đó mới tiến nhập vào trong vạn vật. . .

    Ánh nến nhảy nhót, ngoài cửa sổ tiếng gió rin rít, Phó Thư Bảo ngồi dưới cửa đọc sách, không hể phát hiện trời đã khu áp. Lúc này hắn đang lật xem một quyển sách tu luyện lực lượng, tên là "Phô La tâm pháp" .

    Bên trong Đồ Thư Quán của Hổ Thành Lực Sĩ học viện, hắn nhin thấy không duới ngàn quyển sách, lúc trời chạng vạng tối liền mượn mười quyển sách liên quan đến tu luyện lực lượng về xem, xem mê mẩn đến quên ăn.

    Lực lượng tại thế giới này quả thật không giống như khí công và tửêu năng lực mà hắn vẫn nghĩ, mà là một loại tu luyện bản thân vượt quá cực hạn thân thể, thậm chí là lực lượng tinh thẩn.

    Lực lượng không gì là không thể.

    Lúc tu vi lực lượng đạt tới cảnh giới Chân Lực, cử động thì thân thể sẽ nhẹ như yến, nhảy rào vượt tường dễ dàng, tay thì cứng như bàn thạch, sắc bén vô cùng. Thán thê so với người bình thường không có chân lực thi cường tráng gấp mấy lần, lực lượng cũng không phải là những người trời tửnh thân lực kia có thê so sánh, lực cử ngàn cân cũng không phái vấn đề. Mà quan trọng hơn chính là tu luyện ra chán lực có tính thực chất, tích lũy đến một mức độ nhất định có thể ẩn vào trong đan điển của thân thể, trớ thành cơ sỡ để về sau tu luyện lực lượng ỡ tầng cấp càng cao hơn. Nói đơn giản là chân lực khiến thân thể đạt được cường hóa. Chán lực nhập vào đan điên có thê làm căn cơ tu luyện lực lượng.

    Sau khi lực lượng đạt tới cảnh giới Nội Lực, chân lực trong vạn vật sẽ trớ nên hóa lỏng sơ bộ, có thể nương theo khí huyết lưu chuyển trong kinh mạch toàn. Cường độ thân thể và lực lượng lại lần nữa tăng cường, thương hại bình thường căn bản không thê đả thương gân cốt của hắn, lực cử vạn cân cũng không phái là không thể. Nói đơn giản là Nội Lực chính là bước tiến hóa tiếp theo của Chán Lực. sau khi hóa lỏng sơ bộ. có thê nương theo khí huyết vận chuyên khắp kinh mạch toàn thân.

    Lúc lực lượng tu vi đạt tới cảnh giới thểnh Thẩn Lực, cường hóa thân thể lại thổi lui, lực lượng bản thân "từ ngoại nhập nội" tiến vào tầng tinh thẩn, cuối cùng hoàn toàn hóa lỏng. Lực Sĩ có tu vi lực lượng đạt đến cành giới thểnh Thẩn Lực có thê cách không thủ vật, vô hình khóa thân thể, thậm chí thôi miên, khống chế tâm thẩn. . .

    Lúc tu vi lực lượng đạt đến cảnh giới Nguyên Tố Lực. dịch lỏng Nội Lực trong vạn vật sẽ tiến hóa thành dịch Nguyên Tố, Lực Sĩ cấp Nguyên Tố Lực vượt qua hạn chế tầng diện tinh thần. Năm loại lực lượng Nguyên Tố phân biệt là năm loại đặc tính Kim Mộc Thủy Hòa Thô, mỗi người đêu có một loại đặc tính tiên thiên, người có đặc tính bất đông thì sẽ tu luyện ra lực lượng Nguyên Tố bất đồng.

    Lực Sĩ nắm giữ Hòa đặc tính Nguyên Tố lực lượng có thể dễ dàng thiêu đốt đồ vật thậm chí là địch nhân, mà Lực Sĩ nắm giữ Thủy đặc tính Nguyên Tố lực lượng có thê ngưng nước kết băng. Lực Sĩ nắm giữ Mộc đặc tính thì nắm tay có thê đánh ra lốc xoáy, thậm chí là phong nhận sắc bén, giết địch vô hình, bản thân cũng có tốc độ như gió. Lực Sĩ nắm giữ Kim đặc tính Nguyên Tố lực lượng có thê hóa thành lưỡi đao sắc bén. phòng ngự bản thân cũng cường hãn chí cực. Lực Sĩ nắm giữ Thổ đặc tính Nguyên Tố lực lượng có thể tiềm ẩn trong bùn đất, lặng lẽ vô thanh vô tức tiếp cận mục tiêu. Cho nên, mặc dù đều gọi là Lực Sĩ cấp Nguyên Tố Lực, nhưng lực lượng tại bước này đã trở nên đa dạng hóa, không hề giống nhau.

    Nhưng có người được thượng thiên ân sủng, tiên thiên liền có năm loại đặc tính, người như vậy có thê đổng thời nắm giữ năm loại Nguyên Tố lực lượng, mà danh hiệu Lực Sĩ cùa hắn cũng sẽ tăng thêm một chữ "Luyện" . Luyện Nguyẻn Tố Lực Sĩ là người duy nhất có thể chế tạo Lực Luyện Khí. bọn họ có thê đem một khổi kim loại dung họp với vật chất khác, luyện chế ra một khối kim loại có đặc tính thẩn bí, chính là điểu kiện phải có để luyện chế Lực Luyện Khí.

    Cho nên. tổng kết lại. tu luyện lực lượng đến giai đoạn này, tu luyện Nguyên Tố lực lượng sẽ xuất hiện hai nhánh, một là Lực Sĩ cấp Nguyên Tổ Lực chi có thể nắm giữ một loại Nguyên Tố lực lượng, và một là Luyện Nguyên Tố Lực Sĩ nắm giữ cùng lúc năm loại Nguyên Tố lực lượng. Người trước có thể đem Nguyên Tố lực lượng dùng để công kích và phòng thủ. còn người sau lại có thể sử dụng Nguyên Tố lực lượng thay đổi kết cấu vật chất để tạo ra một vật chất mới có đặc tính thẩn bí. dùng để luyện chế ra Lực Luyện Khí.

    Chi có điểu, người tiên thiên có năm loại Nguyên Tố đặc tính, trong tràm vạn người cũng khó xuất hiện một người, cho nên. Luyện Nguyên Tổ Lực Sĩ tại thế giới này so vói gấu trúc mà Phó Thư Bảo biết ở thế giới trước kia còn trân quy hơn, đây cũng là nguyên nhân khiến Lực Luyện Khí trờ nên vô giá. cực kỳ trân quy.

    Sau Nguyên Tố Lực chính là Linh Lực.

    Lúc lực lượng tu vi đạt đến cảnh giới Linh Lực, Nguyên Tổ địch lòng trong vạn vật sẽ tiến hóa thành tinh thê. Lực Sĩ nắm giữ Hóa đặc tính Nguyên Tố lực lượng có thê đem Nguyên Tố dịch trong vạn vật tiến hóa thành tinh thể hỏa sắc, nắm giữ Thủy đặc tính có thể tiến hóa thành tinh thể bạch sắc, nắm giữ Kim tính có thể tiến hóa thành tinh thể hắc sắc, nắm giữ Thồ đặc tính tiến hóa thành tinh thể hoàng sắc, nắm giữ Mộc đặc tính tiến hóa thành tinh thê thanh sắc, mà Luyện Lực Sĩ nắm giữ năm loại đặc tính thì Nguyên Tổ lực của hắn sẽ biến thành huyền tinh có năm loại màu sắc.

    Linh Lực không chi khiến uy lực công kích trớ nên tửêu phàm, mà trọng yếu hơn là nó còn có linh tính, tùy ý điểu khiển, tra tìm địch thủ ngoài ngàn mét, giết địch thủ cũng ngoài ngàn mét, huyền diệu vô song.

    Sau khi tu vi lực lượng đạt cảnh giới tới Vĩnh Hằng Lực, có thể đem Nguyên Tố chi tinh giữa vạn vật tiến hóa thành Thẩn Hoàn, bất luận là phương diện thân thể thậm chí là tinh thẩn đều tiến vào cành giói chí cao, hô phong hoán vũ. một quyền sập núi cũng có thê. Lực Sĩ đạt đến cảnh giói này kỳ thực đã gần đạt đến tồn tại của Thần.

    Sau khi tu vi lục lượng đạt tới Đại Vô Vũ Trụ Lực, Thẩn Hoàn trong vạn vật đột phá hạn chế cuối cùng, trở thành Thân Thức, thân thể và tinh thân đêu không còn quan trọng nữa, bời vì người tu luyện đã trở thành Thẩn, không gì là không thể.

    Tâm thẩn Phó Thư Bảo thật lâu vẫn không thể bình tĩnh lại.

    Với chi sổ thông minh cao đến 349 của hắn rất dễ dàng lý giải định nghĩa lực lượng ở thế giới này, cũng lý giải một sổ phương pháp tu luyện sơ cấp. thuận theo lý giải càng sâu sắc, trong lòng của hắn cũng trờ nén kích động.

    - Máy cải tạo thân thể ta nghiên cứu chế tạo trong thế giới trước kia dù cải tạo thành công thì tối đa cũng chỉ có thể kéo dài thọ mệnh gấp đôi, lực nâng tối đa có thể đạt đến hai ba ngàn cân, nhưng lực lượng tại thế giới này lại hoàn toàn không giống, lực lượng sơ cấp có thể cường thân kiện thể. lực lượng trung cấp có thể giết địch ngoài ngàn mét, lực lượng cuối cùng lại càng khủng bố hơn, có thể tu luyện đến mức người trờ thành Thân, việc này nếu như ta ở thế giói trước kia cho dù nghĩ cũng không dám nghĩ, nhưng ở thế giới này thì lại trờ thành sự thật, nếu như ta có thê đem toàn bộ tinh lực tu luyện. vậy ta sẽ đạt đến trình độ nào?

    Tại thế giới trước kia. hắn có thể nghiên cứu ra máy cải tạo thân thể mà ngay cả tổ chức nghiên cứu khoa học liên quốc gia cũng không thể nghiên cứu ra. nhưng ỡ thế giới tu luyện lực lượng này, hắn sẽ làm được đến trình độ nào?

    Giả thiết này, không thể nào tưởng tượng được kết quả.

    Thời gian trôi qua không ngừng, từng trang từng trang sách bị Phó Thư Bảo lật hết. cuối cùng lúc mặt trời xuất hiện tại phía Đòng thì hắn cũng đã xem xong quyên sách cuối cùng, khóe miệng không khỏi nhếch lên một nụ cười thẩn bí.

    - Văn minh của thế giới này là thành lập trên văn minh lực lượng, chi có điều một vạn Lực Sĩ mới xuất hiện một Lực Sĩ cấp Nguyên Tố Lực, mười vạn Lực Sĩ mới xuất hiện một Lực Sĩ cấp Linh Lực, 100 vạn Lực Sĩ mới xuất hiện một Lực Sĩ cấp Vĩnh Hằng Lực, mà Lực Sĩ cấp Thẩn cũng chi biết trong truyền thuyết chứ chưa thấy xuất hiện, thực sự gần như không có, như thế xem ra, con đường Lực Sĩ tu luyện tại thế giới này là tương đối gian khổ, xác xuất thành công cũng cực kỳ thấp, nếu như ta muốn tu luyện lực lượng đến đỉnh cao, ngoại trừ phương diện tri thức cùng kỹ năng tu luyện lực lượng ra. ta còn phải quen thuộc tất cả mọi thứ trong đó. chế định ra một kế hoạch tu luyện riêng cho chính mình.

    Trong lòng Phó Thư Bảo liền có tính toán.

    Thân thể tửu sắc quá độ phải tăng cường, huấn luyện thân thể tất nhiên không thể miễn. Mà huấn luyện thân thể quy tại kiên tri, có khoa học và quy luật, mức độ phải chính xác. Việc này đổi với thiên tài như hắn. căn bản không phải là chuyện khó gì.

    Thểến hành huấn luyện thân thể phải có dinh dưỡng bù đắp, cái gi mà lòng trắng trứng, vitamin,. . . đêu không thê thiếu, buổi sáng ăn gì. buổi trưa ăn gì, buổi tối ăn gì phải dùng thực phổ quy định, Điểm này. đối với đại thiếu gia cái gì cũng thiếu nhưng không thiếu tiền còn là vấn đề sao?

    Mặt khác, quan trọng nhất là tu luyện lực lượng căn bản.

    Đầu tiên, chính là bắt đầu thổ nạp Chân Lực.

    Đẩy cửa ra, đón ánh rạng đông chiếu rọi, Phó Thư Bảo hướng về phía lương đinh trong nội viện đi đến. Đi tới lương đình, cũng mặc kệ mặt đất lạnh như băng, hắn chiếu theo tư thế miêu tả bên trong "Phổ La Tâm Pháp" mà ngồi xuống, sau đó đem hai tay phán biệt đặt trên đầu gối, lòng bàn tay hướng lên. bắt đẩu lần đầu tiên tu luyện Chân Lực.

    08-08-2013, 18:10


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Hidden Content Gửi bởi gautruc01 Hidden Content
    Anh yêu trym, vĩnh con mẹ nó cửu luôn Hidden Content

  4. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Rauxalach,
  5. #8
    Soujiro_Seita's Avatar
    Soujiro_Seita Đang Ngoại tuyến ๖ۣۜGià
    ๖ۣۜThiên
    ๖ۣۜĐại
    ๖ۣۜĐế
    Phiên Ngữ Cao Cấp
    Ngày tham gia
    May 2008
    Đang ở
    Thúy Vân Phong
    Bài viết
    22,957
    Xu
    0

    Mặc định


    ----------------------
    Chương 7: Lễ vật của Đa Tiễn lão gia
    ----o0o----

    Converted by:
    Thời gian: 00 : 00 : 08

    Chương 7: Lễ vật của Đa Tiễn lão gia

    Ánh mắt thiếu gia quét qua ngực, eo thon và vòng mông của chúng nữ bộc. sau đó mói ngáp một cái, nói:

    - Thiếu gia đang luyện công, người nào trong các ngươi đến vịn thiếu gia đứng dậv đi!

    Nhiệm vụ này tự nhiên rod lên người Hạ Trúc cầm dục tiên chùy rồi. Lúc nàng vịn thiếu gia. cánh tay thiếu gia "tuyệt đối không phải cố ý" tựa lên ngực nàng.

    Co giăn. . . phi thường không tệ.

    Kích cỡ. . . phi thường hoàn mỹ.

    - Chờ sau khi ta đem thân thể phế vật này điểu chinh lại, đến khi đó, hắc hắc. . . hắc hắc. . .

    Phó Thư Bảo dĩ nhiên trong lòng đại sướng, trong bụng đầy ý nghĩ đen tối.

    Cái lưỡi đinh hương rửa mặt. dùng thân thể thiếu nữ uống trà, cháo loăng được ù nhiệt tỉ mi, còn có dục tiên chùy gõ xuống mạnh nhẹ thích hợp. bữa sáng của đế vương chi e cũng như vậy là cùng. Bữa sáng không có ruợu, nhưng Phó Thư Bảo lại say đến lợi hại.

    Sau bữa sáng, Phó Thư Bảo một bên dùng cái tăm xia răng tinh xảo gỡ thức ăn cặn bên trong ra, một bên nói:

    - Sau bữa sáng hôm nay phải sửa lại, cháo và thức ăn có thể giữ lại, nhưng phải thêm ba phân thịt bò lớn. tốt nhất là nặng nửa cân, ừm, còn phái có một ly sữa, ăn như vậy mới có dinh dưỡng.

    Bổn nữ bộc nhất thời sững người tại chồ.

    - Không nghe thiếu gia nói gi sao?

    - Thiếu gia. thịt bò có thể để nhà bếp làm, nhưng ăn hết ba phần thì sẽ tiêu chảy đấy. . .

    Xuân Lan có chút lo lắng nói. Nàng nghĩ nát óc cũng không ra. thứ mà thiếu gia của nàng muốn ăn có một cái tên "cách tuyệt thời không", đó là bò bít tết.

    - Còn nữa.

    Hạ Trúc vội vàng bổ sung:

    - Thiếu gia gần đây không có vú nuôi a, chúng ta đi đầu tìm sữa cho người uống a?

    Nàng như thế nào lại nghĩ đến sữa người? Ánh mắt Phó Thư Bảo nhịn không được rơi trên cặp phong nhũ của Hạ Trúc.

    - Thiếu gia, ngài nhìn ta làm gì a. ta. . .

    Phát hiện thiếu gia đang nhìn vị trí nào của nàng, gương mặt Hạ Trúc thoáng cái đò rực,

    nói:

    - Thiếu gia. ta không có sữa a. ngài muốn uống. . . cũng uống không được.

    Phó Thư Bảo muốn uổng, tuyệt đối muốn uống, dù uổng không được sữa đi nữa.

    Ngược lại Thu Cúc lại có chút cơ trí, nói:

    - Thiếu gia nhất định là muốn uống sữa bò rồi, lát nữa chúng ta sẽ báo cho Niếp quản gia, để hắn cho người ra ngoài thành tìm sữa.

    - Vẫn là Thu Cúc cơ trí đến đây, phải thưởng.

    Phó Thư Bảo cười ha hả nói.

    - Làm việc cho thiếu gia là bổn phận của Thu Cúc, Thu Cúc vạn lần không dám đòi thưởng a.

    Thu Cúc được sủng ái mà lo sợ. vội nói.

    - Lẩn này phải thưởng.

    - Thưởng cái gì?

    Gương mặt Thu Cúc nồi lên hai đóa mây hồng, trong lòng vui vẻ. Còn ba nữ bộc kia thì lại hâm mộ nhìn Thu Cúc, trong đôi mắt tràn đầy vẻ mong chờ.

    Ngay lúc bốn nữ bộc cho rằng Thư Bảo đại thiếu gia sẽ lấy ra kim ngán hay trang sức, hoặc là lễ vật tinh mỹ nào đó. chợt thấy một bàn tay lớn giơ lên cao, nhẹ nhàng vỗ lên vòng mông của Thu Cúc.

    Bốp ~ Một tiếng vang giòn tan.

    Bốn nữ bộc đều ngạc nhiên, Thu Cúc là ngạc nhiên nhất.

    Đây là một tiếng vỗ mông nghe rất sướng tai, nó không chút phô trươnặ mờ ra một ngàỵ mói cho Thư Bảo đại thiếu gia. đương nhiên, một ngày sa đọa không điểm cuối cũng bắt đầu.

    Đang lúc cười đùa, một lão hán gầy gò ước chừng 50 tuổi hướng đến lương đình chạy tới, trong tay của hắn câm một kiện hàng. Hắn chính là quản gia Niếp Cát trong hào trạch của Đa Tiễn lão gia. Phó Thư Bảo đã gặp hắn hai lần, nhưng lại chưa từng nói qua lời nào. cho nên. đứng tại góc độ của hắn, vị quản gia này là một người xa lạ.

    - Niếp quản gia, Niếp quản gia đến.

    Hạ Trúc cười tươi nói:

    - Vừa đúng lúc đỡ mất công tìm hắn nhắn với nhà bếp, đợi chút nữa ta sẽ nói phân phó của thiếu gia cho hắn biết.

    Niếp Cát ba bước thành hai bước, chi trong nháy mắt đã đi đến. Không kịp thở một ngụm thì đã khom người, dâng một cái bao cao quá đinh đầu, khiêm cung nói:

    - Thiếu gia lão gia từ Phí Châu gửi đến một phẩn lễ vật cho ngài, lão bộc nhận được liền vội vàng chạy đến đây .

    Phó Thư Bảo nhin thoáng qua thứ đó, nhưng lại không đưa tay tiếp lấy, hỏi:

    - Là gì vậy?

    - Lão bộc không biết, lão gia binh thường gởi đồ về đểu không rò.

    Thanh âm Niếp Cát vô cùng khiêm nhường.

    Phó Thư Bảo lúc này mói tiếp lấy cái bao từ trong tay Niếp Cát, nói:

    - Niếp quản gia không còn chuyện gì nữa, ngươi lui xuống đi.

    Niếp Cát cung kính đáp.

    - Đợi chút.

    Hạ Trúc vội nói:

    - Niếp quản gia. theo ta đến bên kia nói chuyện, thiếu gia muốn nhà bếp thay đổi thức ăn, muốn uống cái gì. . . sữa bò.

    Niếp Cát lúc này mói ngẩng đẩu lên liếc nhìn Phó Thư Bảo, ánh mắt có chút mơ hồ, chỉ có điều hắn cũng không tò vẻ gì, lập tức đi theo Hạ Trúc ra ngoài lương đình. Lúc Hạ Trúc và Niếp Cát đang nói chuyện, Phó Thư Bảo mới đem kiện hàng đặt xuống trên bàn.

    Xé toang tầng giấy bọc bên ngoài ra. bên trong còn có một tầng giấy. Trong lòng Phó Thư Bảo lập tức phiền muộn, lại xé tầng giấy thứ hai, nào biết bên trong vẫn còn một tầng giấy. Xuân Lan, Thu Cúc và Đông Mai đứng bên cạnh mở to mắt nhìn thiếu gia xé bao giấy, vẻ mặt cũng vô cùng kỳ quái, phảng phất như lúc thiếu gia xé bao giấy, tùy thòi đêu có thể nhảy ra một con chuột lông xám thật bự hoặc là một con cóc hù dọa chúng nữ.

    Cho đến khi xé toang tầng giấy thứ tám thì mới lộ ra một cái hộp gồ có vẻ cồ xưa dài nửa xích, rộng chừng ba lóng tay, bên trên hộp gỗ có một đồ án hỏa cầu. chi có điểu bản thân đồ án đã rất mơ hổ rồi.

    - Thiếu gia, ta đoán nhất định là vòng cổ, lão gia ám chi ngài đem nó dâng cho nữ tử minh yêu, để ông ấy sớm ngày có tôn tử mập mạp rồi.

    Xuân Lan vội vàng nịnh hót. Trong mắt nàng, lão gia có nhiều tiền như vậy, nhà lớn nghiệp lớn, thiếu gia lại là độc đinh, sớm ngày tán mỹ nhân đê con dâu sinh tôn tử mới là lựa chọn sáng suốt.

    - Chắc không phải đâu, ta đoán thứ lão gia đưa cho thiếu gia nhất định là thứ đại bổ gì đó như nhân sâm ngàn năm.

    Cách nhìn của Thu Cúc lại không giống, trong mắt nàng, thiếu gia giống như một con ong mật cần cù, bay lượn trường kỳ trong bụi hoa, thân thể hư nhược, lão gia đưa cho hắn một ít bồ dược để để phòng rắc rối mới là lựa chọn sáng suốt.

    08-08-2013, 18:12


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Hidden Content Gửi bởi gautruc01 Hidden Content
    Anh yêu trym, vĩnh con mẹ nó cửu luôn Hidden Content

  6. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Rauxalach,
  7. #9
    Soujiro_Seita's Avatar
    Soujiro_Seita Đang Ngoại tuyến ๖ۣۜGià
    ๖ۣۜThiên
    ๖ۣۜĐại
    ๖ۣۜĐế
    Phiên Ngữ Cao Cấp
    Ngày tham gia
    May 2008
    Đang ở
    Thúy Vân Phong
    Bài viết
    22,957
    Xu
    0

    Mặc định


    ----------------------
    Chương 8: Thịnh hội Lực Luyện Khí
    ----o0o----

    Converted by:
    Thời gian: 00 : 00 : 03

    Chương 8: Thịnh hội Lực Luyện Khí

    - Các ngươi đểu đoán sai rồi. ta đoán nhất định là một tấm ngân phiếu lớn.

    Lý giải của Đông Mai lại bất đồng. Trong mắt nàng, thiếu gia ngày chơi gái, đêm đánh bạc, túi tiên sớm đã thấy đáy. đưa ngân phiếu lúc này mới là than tốt sưởi ấm ngày tuyết rơi, thể hiện tình phụ ái tốt nhất.

    - Các ngươi đoán tới đoán lui không thấy phiền sao? Ta mở ra chẳng phải sẽ biết sao?

    Phó Thư Bảo đưa tay nắm lấy nắp hộp, sau đó nhấc lên, nhất thời hộp gỗ liền mớ ra.

    Không phải là vòng cổ đá quy kim quang lấp lánh sáng mắt.

    Cũng không phải là nhân sâm ngàn năm.

    Lại càng không phải là ngân phiếu tiêu xài không hết còn phải nhờ người tiêu dùm.

    Đây chẳng qua chi là một khối thạch đầu đen sì. Nhưng trọng điểm ờ chỗ hình thù của khối thạch đầu này, phía đầu hơi tròn, phần cán vừa thô vừa to lại nổi gân xanh, phần đuôi còn có hai viên đá tròn nổi liên.

    Đa Tiễn lão gia cái gì không đưa, lại đưa cho thẳng con trai bảo bổi của lão một cái đồ choi dành cho nam nhân.

    Ngay cả ba nữ bộc xinh đẹp đứng bên cạnh Phó Thư Bảo trong lương đinh cũng trọn tròn mắt. Ba nữ bộc lập tức mặt đò rực, trong mắt đầy xấu hổ. giống như chi hận không thể tim ra một khe nứt để chui vào.

    Rất nhanh, Phó Thư Bảo còn phát hiện tại bên dưới thứ lễ vật duy nhất mà Đa Tiễn lão gia gửi cho hắn còn có một bức thư. Hắn lấy món đồ chơi bằng đá đó đặt lên bàn, sau đó mở thư ra đọc.

    Bên trên bức thư chỉ có một câu đơn giản:

    - Đẩu tháng ba, thương đội Đồ Kinh đến một bộ lạc thổ dân tại Phí châu, tù trưởng ở đây muốn đổi một cây đao bổ cùi với cha. cha thấy thân thể con yếu nhược nhiều bệnh, vật này chính là cát vật dương cương ích tà, đê con mang theo bên người, tự bảo vệ thân thê mình khỏe mạnh, dương khí chính phái, tà vật bất xâm.

    Nhìn bức thư này, lại nhìn "cát vật" trên bàn, thiếu gia hồi lâu vẫn chua hồi thẩn lại.

    Thử hỏi trên trời dưới đất này trong ngoài vũ trụ, có cha của nhà nào lại đưa cho con trai minh thứ này chứ?

    Hai ngày tiếp theo, Phó Thư Bảo vẫn kiên trì tiến hành tu luyện Chân Lực. mặc dù tu luyện mồi một chu thiên đêu xuất hiện tiên thiên linh khí, nhưng hắn vẫn cảm thấy bất măn, bới vì chiếu theo dự tính của hắn, cứ tiếp tục tu luyện như vậy thì chi e phải đến khi hắn hai mươi tuổi mới có thê cảm nhận đan điền rõ ràng, đối với những hài đổng tu luyện lực lượng sơ học đó, tự nhiên là thần tốc, nhưng đối với một kẻ đã 16 tuổi mới học như hắn thì vẫn còn quá chậm.

    Bời vì đồng thời tu luyện Chân Lục cho nên Phó Thư Bảo cũng cân nhắc tiến hành cải tiến "Phổ La tâm pháp" nhung bởi vì thiếu khuyết tri thức và kinh nghiệm liên quan nên đành từ bỏ. Chi có điêu tâm pháp tu luyện cải tiến mặc dù không được như vậy, nhưng áp dụng đối với huấn luyện thân thể thì lại có được bước tiến rất lớn. kiên trì hai ngày, hắn đã có thể chống đây được mười hai cái và nhảy cóc mười ba cái.

    Lễ vật trân quy mà Đa Tiễn lão gia ở xa vạn dặm đưa đến tất nhiên bị Phó Thư Bảo ném vào trong ngăn kéo không nhìn đến, liếc cũng không liếc nhìn, càng đừng nói là đeo theo bén người.

    Chóp mắt đã đến ngày thứ ba. Phó Thư Bảo kết thúc bảy chu thiên tu luyện Chân Lực, bốn nữ bộc sớm đã phục thị bên dưới, sau khi dùng cơm xong, hắn lại đến Hổ Thành Lực Sĩ học viện.

    Thiếu gia phế nhân lúc trước, trong mười năm qua đến cùng đi Hồ Thành Lực Sĩ học viện bao nhiêu lẩn cũng không biết, nhưng đổi với Phó Thư Bảo vừa được tân sinh thì đây chính là lần thứ hai hắn đến Hổ Thành Lực Sĩ học viện. Lần này, hắn quá định đến Kinh Lôi Doanh lực lượng đường một phen. Hắn tin rang, với khả năng quan sát của hắn, cho dù không hỏi được gì thì hắn cũng có thê thu được tri thức tu luyện và kinh nghiệm nhất định, như vậy mới có lợi cho việc hắn cải tiến "Phồ La tâm pháp" hiện tại.

    Đường vẫn là đường này.

    Mặc dù rất không muốn gặp, nhưng cổ Mông viện trưởng đại nhân thân phận tôn quy vẫn không hẹn mà gặp, xuất hiện trước mặt Phó Thu Bảo. Lẩn này còn không đợi Cổ Mông viện trường lên tiếng thì hắn đã giành nói trước:

    - Viện truởng đại nhân, lần này ta không phải hỏi đường, ta cũng không muốn rời khói đây cho nên, những lời trong lòng ngài muốn nói không cần phái nói ra với ta đâu. Tạm biệt.

    Cổ Mông viện trưởng xuất hiện ờ đây quả thật là bời vì lão rất quái dị khi nhìn thấy Phó Thư Bảo đại thiếu gia lần thứ hai xuất hiện tại trong nội viện của Hô Thành Lực Sĩ học viện, phải biết rằng muời năm qua chưa từng xuất hiện chuyện quỷ dị như vậy, thậm chí có thể xem là kỳ tích, khiến một viện trưởng như lão rất muốn hỏi cho rõ ràng, nhưng còn không chờ lão nói thì Phó Thư Bảo dùng một câu nói ngăn lão lại. Kết quả là viện trường đại nhân đầu đầy tóc bạc dùng một loại biểu lộ gần như si ngốc nhìn đại thiếu gia thân mặc hoa phục vẫy tay đi vòng qua lão, sau đó cũng không quay đầu mà bước thăng về phía trước.

    - Không ngờ lại dùng thái độ như vậy đối đãi với viện trường, trở về. . . phải để Phó Đa Tiễn sửa sang lại thư phòng chuyên dụng của ta một phen để răn đe mới được.

    Trong bụng Cổ Mông viện trưởng thẩm nghĩ xấu xa.

    Còn chưa đi vào Kinh Lôi Doanh lực lượng đường thì Phó Thư Bảo đã nhìn thấy một đám thiếu niên đang xệp thành một đội hình đi đến, việc hắn xuất hiện không ngờ lại khiến cho trận hình của đám thiếu niên này đại loạn.

    - Trời đất. ta không phải nhìn nhầm a? Không ngờ lại là. . . Phó Thư Bảo!

    - Ta nhất định là hoa mắt rồi.

    - Đúng vậy, đây quả thực là sự sỉ nhục mà vô sổ học đồ của Hổ Thành Lục Sĩ học viện dùng máu tươi cũng không thể nào tẩy sạch, là một cái gai trong bụi hoa, là một đống cứt trong canh ngọt, là Phó Thư Bào phế vật vô địch thù!

    - Chẳng lẽ hắn cũng nhận được tin, đến tham gia triển lãm Lực Luyện Khí lẩn này?

    - Nếu như hắn cũng có thể vào thì lão từ tự đoạn hai chân, cả đời không có cơ hội bước vào nơi đó!

    Mặc dù trong lòng đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng cảnh tượng "đại hoan nghênh" trước mắt vẫn khiến Phó Thư Bảo rất ngượng ngùng, tâm trạng cũng từ tốt chuvển thành xấu. Ngay lúc hắn hung hăng quyết tâm, chuẩn bị không đếm xia đến sự chế nhạo của đám học đồ cùng Doanh, kiên cường gia nhập vào trong đội hình của bọn hắn thì một nữ tử chừng hai mươi tuổi từ đẳng trước đội hình chạy ngược trớ lại. đến trước mặt hắn.

    Gương mặt trái trứng tinh xảo, đôi mày ngài cong cong, làn da trắng nõn cùng bờ môi tuơi diễm mềm mại, hơn nữa còn có tu thái uyên chuyển lung linh, nữ tử này mang đến cho Phó Thư Bảo cảm giác như bước từ trong tranh ra. thanh tú tuyệt luân, khí chất thoát tục. Nhìn nàng, trong đầu Phó Thư Bảo đột nhiên xẹt qua một chút ấn tượng, đây không phải là Lý Thanh Dao, giáo đầu văn khóa của Kinh Lôi Doanh hay sao?

    Nữ tử này chính là giáo đẩu văn khóa Lý Thanh Dao của Kinh Lôi Doanh, tu vi lực lượng cùa nàng cũng không cao. nhưng dựa vào tài văn chương siêu phàm và khí chất trác tuvệt mà ngồi lên được vị trí giáo đầu văn khóa.

    Ngoài ra, nàng còn là mục tiêu truy cầu của phẩn lớn quy tộc đệ tử và giới thanh niên tài tuấn. Thậm chí còn có một câu nói rất khoa trương, chính là đám ong bướm truy cầu nàng nếu xếp hàng thì sẽ kéo dài từ cửa lớn phía Tây của Hô Thành Lực Sĩ học viện xuyên qua Hồ Thành, thậm chí còn kéo dài đến mười dặm.

    - Phó Thư Bảo. ngươi đến đây làm gì? Chẳng lẽ ngươi cũng muốn tham gia triển lãm Lực Luyện Khí lân này sao?

    Khuôn mặt hàn sương của Lý Thanh Dao lạnh đến mức khiến người khác đông cứng khi nhìn thấy Phó Thư Bảo xuất hiện tại nơi này.

    - Lý giáo đẩu, ta là đến cẩu học vấn tri thức, tịnh không biết cái gì là triển lãm Lực Luyện Khí, huống hồ, nếu như thực sự có triển lãm Lực Luyện Khí, ta nghĩ ta cũng có tư cách tham gia a?

    Sự trào phúng của học đồ cùng Doanh và thái độ lạnh lùng của Lý Thanh Dao khiến Phó Thư Bảo cảm thấy rất không thoải mái, cho nên vừa rồi hắn vốn định đến Đồ Thư Quán xem sách, nhưng bây giờ, hắn quyết định phải đến triển lãm Lực Luyện Khí gì đó xem một phen.

    - Ngươi thực sự có tu cách đó, chi có điều đó cũng là do cha ngươi đã khảng khái quyên trợ xây dựng học viện mà thôi.

    Khóe miệng Lý Thanh Dao nhếch lên một tia cười chế nhạo, nói:

    - Mặt khác, ngươi có thể cùng đến, nhưng ta vẫn khuyên ngươi tốt nhất là đừng đi. bởi vì điêu kiện cơ bản đê tiến vào triên lãm Lực Luyện Khí chính là một Lực Sĩ chân chính, mà ngươi thì ngay cả một tia Chân Lực thực chất cũng không có, ngươi vào không được đâu.

    - Chúng ta hãy chờ xem.

    Đối với sự trào phúng của Lý Thanh Dao, Phó Thư Bảo không hề để trong lòng. Sau đó, hắn đi về phía đám học đồ cùng Doanh đang nhìn chẳm chằm, rồi đứng cuối cùng đội hình.

    - Các học đồ của Kinh Lôi Doanh nghe cho rõ!

    Lý Thanh Dao yêu kiều hô:

    - Cho dù Phó Thư Bảo đến, nhưng chúng ta vẫn phải giữ vững tinh, thẩn để thông qua điều kiện kiểm tra ngoại trừ Phó Thư Bảo ra. tất cả mọi người đêu có thể tiến vào tham quan!

    Bị một nam nhân vừa già lại vừa xấu khinh thường thì cũng bỏ đi, bị một đám tiểu tử lông vàng miệng còn hôi sữa chế nhạo thì cũng thôi, nhưng bị một giáo đầu văn khóa đẹp như tiên tử khinh thị trào phúng thi tư vị cũng không dễ chịu chút nào.

    - Có cơ hội. thiếu gia ta nhất định phải khiến người quy trước mặt ta vẫy đuôi cầu xin, còn thiếu gia ta sẽ dùng roi da hung hăng quất vào mông ngươi. . .

    Nhìn cái mông đẫỵ đà bị quản dài che phủ của Lý Thanh Dao. Phó Thư Bảo roi vào vượt thời gian. Đến lúc này, cảm giác của hắn mới tốt hơn một chút.

    Cái gọi là triển lãm Lực Luyện Khí, kỳ thực chính là trưng bày Lực Luyện Khí, địa điểm là trong Lực đại điện hùng vĩ nhất Hổ Thành Lực Sĩ học viện. Hai lẩn lăn lộn trong sách vờ, Phó Thư Bảo đã có chút lý giải đối với Lực Luyện Khí của thế giới này, biết rõ thứ đó chỉ có Luyện Lực Sĩ nắm giữ năm loại Nguvên Tố lực lượng thì mới có thể luyện chế ra. Mặt khác hắn cũng biết, để chế tạo Lực Luyện Khí thì còn cần có đủ Linh Thú Lực Đan của thế giới này không có Lực Đan cho dù lực lượng tu vi có cào hơn cũng không cách nào chế tạo Lực Luyện Khí.

    Cho nên, cấp bậc Lực Đan cũng quyết định cấp bậc Lực Luyện Khí. Chi có điều, cho dù là một kiện Lực Luyện Khí cấp thấp thì nó cũng đã có thể cung cấp cho người sử dụng tăng thêm lực lượng và phòng ngự. Giống như có một con Linh thú ớ bên cạnh cùng tác chiến, lại thêm Luyện Lực Sĩ có thê luyện chế ra Lực Luyện Khí so với gấu trúc còn quy hiếm hơn, cho nên đây căn bản là đồ vô giá.

    Cử hành triển lãm nhu vậy cũng chi có vương thất Tú quốc, mục đích cử hành cũng là để kích thích Lực Sĩ học đồ và Lực Sĩ cấp thấp siêng năng tu luyện, đạt đến cảnh giới lực lượng càng cao hơn. Đây cũng là căn bản để Tú quốc cường thịnh, cho nên, triển lãm như vậy cứ khi đến kỳ sẽ được cử hành một lần, địa điểm bình thường đều là học viện Lực Sĩ ờ khắp nơi, được vệ đội chuyên môn phụ trách áp tải các loại Lực Luyện Khí.

    Thiếu niên học đồ của Kinh Lôi Doanh sau khi đến Lực đại điện, quảng trường bên duới trước cửa Lực đại điện đứng đầy ắp người. Ngoại trừ học đồ của Hồ Thành Lực Sĩ học viện, nguời đến tham quan còn có một ít người ở Hồ Thành và xung quanh Hồ Thành, bọn họ đểu là Lực Sĩ đến từ dân gian, có rất nhiêu Lực Sĩ đến từ quán đội Hô Thành, còn có một ít lực lượng trong bóng tối, những người này tụ tập cùng một chồ. muôn hình muôn vẻ, nhân số rõ ràng vượt quá một ngàn, cảnh tượng cực kỳ tráng lệ.

    Chi có điểu, cũng chính vì vậy cho nên Phó Thư Bảo mới trờ thành một tồn tại vô cùng chói mắt, bời vì xem khắp toàn trường, hắn là người duy nhất không phải là Lực Sĩ, quả thực đúng như Lý Thanh Dao nói, hắn căn bản là không có tư cách tiến vào trong Lực đại điện tham quan Lực Luyện Khí trân quý.

    08-08-2013, 18:13


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Hidden Content Gửi bởi gautruc01 Hidden Content
    Anh yêu trym, vĩnh con mẹ nó cửu luôn Hidden Content

  8. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Rauxalach,
  9. #10
    Soujiro_Seita's Avatar
    Soujiro_Seita Đang Ngoại tuyến ๖ۣۜGià
    ๖ۣۜThiên
    ๖ۣۜĐại
    ๖ۣۜĐế
    Phiên Ngữ Cao Cấp
    Ngày tham gia
    May 2008
    Đang ở
    Thúy Vân Phong
    Bài viết
    22,957
    Xu
    0

    Mặc định


    ----------------------
    Chương 9: Âm mưu của thiếu gia
    ----o0o----

    Converted by:
    Thời gian: 00 : 00 : 08

    Chương 9: Âm mưu của thiếu gia

    Thiếu niên học đồ Kinh Lôi Doanh vừa đến không lâu. Giáo đầu lực lượng Lâm Triển với thê hình khôi vĩ hãi người cùng giáo đầu chiến đấu Trọng Dương cũng trước sau tiến đến. Giáo đầu lực lượng Lâm Triển đã gặp qua một lần, nhưng giáo đầu chiến đấu Trọng Dương lại là lần đâu tiên gặp. khiến Phó Thư Bảo hơi cảm thấy kinh ngạc chính là bời vì thê hình giáo đầu chiến đấu Trọng Dương so với giáo đầu lực lượng Lâm Triển còn cao lớn hơn, ngoại trừ cao lớn dị thường ra, một thân cơ cắp cũng cứng rắn như thép. Mà ấn tượng sâu sắc nhất là vết sẹo kéo dài dọc sống mũi, phối họp với con mắt tam giác độc nhất, lông mày đen dày. hắn khiến người khác có một loại cảm giác hung ác dị thường.

    Đối với sự xuất hiện của Phó Thư Bảo. hai tên giáo đẩu bưu hãn này hiển nhiên rất kinh ngạc.

    - Tên kia thế nào cũng đến đây ?

    Thanh âm của Lâm Triển lộ vẻ trầm thấp.

    - Tên kia rõ ràng là muốn làm mất mặt Kinh Lôi Doanh chúng ta. không bằng ta đi dọa hắn một phen, để hắn tự động rời khỏi.

    Thanh âm giáo đẩu Trọng Dương lộ ra chút khàn khàn, cũng rất trầm thấp, khiến người khác có loại cảm giác tràn ngập lực lượng.

    Giáo đẩu Lý Thanh Dao lắc đẩu, nói:

    - Là ta đồng ý cho hắn đến. cha hắn lần trước mới quyên góp cho học viện một số tiền lớn, còn tu sửa lại thư phòng cho viện trường đại nhân, nếu chúng ta đuổi hắn đi, sau này chi e sẽ không được Đa Tiễn lão gia quyên nhiều tiền nữa. viện trường cũng sẽ không cao hứng nữa. dù sao mọi người cũng đểu biết chuỵện về tên thiếu gia phế vật này, mất mặt cũng chi là mất mặt hắn, chúng ta cũng không làm hắn tức giận.

    - Cũng đúng, làm hắn tức giận quả là hành vi ngu xuẩn.

    Giáo đầu Trọng Dương cười ha ha. đôi mắt tam giác lặng lẽ rơi trên cặp mông đẫy đà của giáo đâu Lý Thanh Dao. Nụ cười của hắn hiên nhiên còn có ý khác.

    Lâm Triển thì gương mặt âm trầm không nói. chi có điều, ánh mắt của hắn đã rời khỏi Phó Thư Bào. chuyển về phía lối vào Lực đại điện. Duới sự chi huy của vệ đội một vài người đã bắt đầu tiến vào.

    Cho đến lúc này. Phó Thư Bảo đã tức giận đến mức sắp nổ tung rồi. Đàm thoại của ba gáo đầu mặc dù rất nhò, nhưng đội hình bất quá chi có 50 người, cho nên mặc dù hắn đứng tại cuối cùng vẫn có thê nghe thấy. Sự khinh miệt của ba giáo đâu cùng với sự chế nhạo của học đồ cùng Doanh khiến hắn bỗng nhiên có một loại cảm giác "kỳ điệu" giống như kê giữa bầy hạc.

    Biểu hiện bên ngoài vẫn binh tĩnh tự nhiên, nhưng trong lòng hắn lại nghĩ:

    - Khinh người quá đáng, các ngươi không để lão tử vào, lão từ càng muốn vào xem một phen!

    Ánh mắt đảo quanh bổn phía, Phó Thư Bảo rất nhanh chú ý đến một góc bên cạnh quảng trường. Tại đó có một mánh bóng cây che lấp. bên dưới có một quan quân dáng người mập mạp đang năm trên ghế. một vệ binh câm quạt phe phây cho hắn, một tên vệ binh khác thì thinh thoảng lấy một trái nho từ trên bàn xuống cho tên quan quán ăn, sau đó dùng tay tiếp lấy hạt nho mà tên quan quán nhô ra, khiêm cũng giống như con cháu. Phát hiện này lập tức khiến trong lòng Phó Thư Bảo chợt động.

    - Lý giáo đẩu. ta muốn đi ngoài!

    Thanh âm của Phó Thư Bảo rất lớn, nhất thời hấp dẫn rất nhiều ánh mắt. Nam sinh thì còn đỡ, nữ sinh thì mặt đầv xấu hổ, không ngừng phi nhổ.

    Đòi mi thanh tú của Lý Thanh Dao nhếch cao. không nhịn được mà nói:

    - Đi đi, sau này ngươi thích thì đi, không cần xin ta.

    - Phế vật thiếu gia của chúng ta nhất định là đã tự biết minh, hiểu rang bản thán không có cách nào vượt qua trắc thí, mượn nước tiêu bò trốn rồi. ha ha. . . nhược phu!

    Một tên thiếu niên dáng người cao dong dỏng, so với người khác còn cao hơn cả cái đẩu từ trong đội ngũ Kinh Lôi Doanh cười nhạo nói. Lời nói của hắn nhất thời dẫn đến một trận cười vang.

    Chính lúc Phó Thư Bảo đang chuẩn bị ròi khói liền dừng lại, quay đẩu liếc nhìn tên thiếu niên đó. Tên này dường như có cừu oán với hắn, mỗi lần cười đều cười to nhất, không lần nào không đối đầu với hắn, đáng tiếc là ký ức tàn khuyết lúc trước không đầy đù. hắn chi có thê nhớ một vài ấn tượng đặc biệt sâu. vậy mà lại không hê có ấn tượng đổi với thiếu niên này.

    - Nhìn cái gì mà nhìn? Lão tử Điển Đan cũng không có sợ ánh tử thị vệ của ngươi đâu!

    Điển Đan? Đột nhiên cái tên lọt vào tai này nhất thời khiến Phó Thư Bảo cảm thấy quen thuộc, trong đẩu óc của hắn cũng có một ít ấn tượng về nó. Sau khi sắp xếp một chút, ấn tượng về đối phương cũng tương đối toàn diện.

    Phụ thân của Điển Đan là Điền Phong, cũng là chế tạo sư chế tạo vũ khí nổi danh Hồ Thành, bán thân hắn còn là một Lực Sĩ cấp Nội Lực. chịu sự ảnh hưởng của Điên Phong, tu vi lực lượng của Điên Đan cũng không tệ, bây giờ đã là Lực Sĩ cấp Chân Lực tiêu chuẩn, hơn nữa còn sắp đạt đến cảnh giới cấp Nội Lực. cũng có thể coi là học đồ tư chất thượng đẳng trong Kinh Lôi Doanh.

    Nhưng đây không phải là nguvên nhân Điển Đan chống đối với hắn mọi lúc mọi nơi.

    Lúc thiếu gia ba tuổi, Đa Tiễn lão gia đã đặt một lượng lớn vũ khí tại tiệm vũ khí của Điển gia. nhưng Đa Tiễn lão gia sau khi dùng giá cao mua vũ khí lại đột nhiên cự tuyệt trả phần tiền còn lại với lý do là chất lượng kém, khiến cho Điền gia mất hai năm cũng không nguôi giận.

    Lúc thiếu gia tám tuổi, ỷ thế đám chó săn trợ giúp, dùng một viên gạch đánh vỡ đẩu Điền Đan, sau đó Đa Tiễn lão gia lại dùng tiền mua Tư Pháp quan của Hổ Thành, khiến sự kiện này không giải quyết được gì.

    Lúc thiếu gia mười hai tuổi, dùng một đống kẹo và đồ trang sức thành công đoạt người yêu của Điền Đan, chính là Chu Hiểu Hiểu, con gái của người mổ heo ờ Hố Thanh, sau khi lừa gạt tình cảm người ta liền vứt bò như vứt cái vớ hỏng, khiến cho người mô heo xách theo cây đao mổ heo chạy tới chạy lui ớ gần hào trạch của Đa Tiễn lão gia mấy ngày.

    Lúc thiếu gia mười ba tuổi, đến một thương nhân bán thuốc mua tám bao tả dược, trong đêm trèo tường tiến vào Điền gia, đem bò vào tất cả thùng nước trong nhà bếp của Điền gia. còn dùng nước tiểu ngâm, khuấy đi khuấy lại. ngày tiếp theo, từ trên xuống dưới Điển gia đi ngoài không ngừng, gần như một nửa thuốc trị tả tại Hô Thành đều bị Điền gia mua hết. . .

    Những việc đó mới chính là nguyên nhân mà Điển Đan chống đối với hắn mọi lúc mọi nơi. Điều này cũng thể hiện đầy đủ sự vũ của thiếu gia trước kia. Nhưng hiện nay đã không còn như xưa, tiệm vũ khí của Điền gia dưới sự khổ tâm kinh doanh của Điền Phong đã phát triển lớn mạnh, chăng những có cửa hàng chi nhánh tại Hồ Thành mà tại địa phương khác cũng có chi nhánh, tài lực cũng không thua Đa Tiễn lão gia bao nhiêu.

    Mặt khác, Điền Đan hiện nay sớm đã không còn là Điền Đan trước kia. tu vi Chân Lực chẳng những phi thường xuất sắc mà ra cửa cũng có hai ba bảo tiêu theo sau, cho nên tuyệt đối không sợ thiếu gia khiêu chiến. Ngược lại bên phía thiếu gia, tu luyện lực lượng mười năm mà ngay cả một tia Chân Lực cũng không luyện ra, Điền Đan không nắm lấy cơ hội báo thù mới là lạ.

    Chuyện cũ như diều đứt dây trôi qua. đổi mặt với vẻ hùng hổ dọa người của Điển Đan, Phó Thư Bảo không thèm quan tâm, cười nói:

    - Điển Đan phải không? Ngươi nghe cho rõ đây, lúc trước bị ta ức hiếp, sau này ngươi cũng không tránh khỏi bị ta ức hiếp, chúng ta hãy chờ xem.

    - Ha ha ha. . . Người ngay cả một tia Chân Lực cũng không có, vậy mà còn không biết thẹn muốn ức hiếp ta, các người thấy có nực cười không? Nếu như không phải ngươi có ảnh tử thị vệ, chăng những lập tức đánh nguơi tại chỗ này, mà ra ngoài thấy một lân cũng sẽ đánh một lẩn.

    - Ta nhớ rồi, chúng ta chờ xem.

    Phó Thư Bảo không chút hoang mang rời khòi đội ngũ, trực tiếp đi về phía bên cạnh quảng trường.

    - Phi! Mượn nước tiểu bò trốn còn ra vẻ, tên vô lại!

    Điển Đan hung hăng trừng mắt nhìn chằm chằm Phó Thư Bảo. Xung quanh là một mảng tiếng cười nhạo. Đối với việc Phó Thư Bào bị người khác chế nhạo, bay giờ đầu cũng một mắt nhắm một mắt mờ, hoàn toàn "không nhìn thấy", ở nơi này, thiếu gia đã hoàn toàn bị cô lập rồi.

    Đi ra quảng trường, quay đầu nhìn thoáng lại. xác nhận không có người chú ý thì Phó Thư Bảo mới chậm rãi đi vể phía quan quân.

    - Đứng lại!

    Còn không đợi Phó Thư Bảo đến gần thì một vệ binh đã đứng ra, cản đường hắn lại.

    - Chờ một chút.

    Phó Thư Bảo hoi khom người xuống, giả vờ lần mò trên mặt đất một chút, sau khi mờ tay ra thì trong lòng bàn tay của hắn đã có thêm hai khối kim tệ kim quang lấp lánh, một bên cười nói:

    - Tướng quân, ngài quá không cẩn thận rồi, đây là tiền ngài đánh rơi sao?

    Tên quan quân nẳm trên ghế bất quá chi là Bách vũ tướng chỉ huy trăm người, bổng lộc một tháng cũng không quá 50 ngân tệ, hai khối kim tệ trong tay Phó Thư Bào đã là bốn tháng bổng lộc của hắn rồi. Đột nhiên kim quang lóe lên trước mắt nhất thòi hấp dẫn hắn, cho nên ngay cả hạt nho cũng bị hẳn quên béng nuốt vào.

    - Nơi này không còn ai khác, nhất định là tướng quân làm rơi rồi.

    Phó Thư Bảo nói.

    - Ha ha. . .

    Vị Bách vũ tướng ngồi dậy cười khan hai tiếng, lúc này mới chợt nhớ tới trong miệng còn một hạt nho, sau khi cuống quít nuốt vào mới chắp tay cười:

    - Không nhặt của rơi. nhân phẩm của vị công tử này rất tốt, không bẳng lại đây ăn hai trái nho đi?

    Phó Thư Bảo đi qua, đem hai khối kim tệ trong tay đặt vào lòng bàn tay vị Bách vũ tướng, một bên thấp giọng nói:

    - Tướng quân, ta rất muốn tiến vào Lực đại điện, thế nhưng lại không cách nào thông qua kiêm tra tu cách của các ngài, ngài bảo phải làm thế nào đây?

    - Chuyện này . . .

    Phó Thư Bảo hơi cầm kim tệ trong tay thụt trở về một chút.

    - Ha ha, công tử yên tâm, ta sẽ cho người đi báo với nguời của ta một chút, ngươi chi cẩn bước vào là được.

    Con mắt Bách vũ tướng không rời khỏi hai khối kim tệ trong tay Phó Thư Bảo, thấy Phó Thư Bảo rút tay trở về, hắn nào có đạo lý không vội đáp ứng?

    - Chỉ có điểu ta không muốn lén lút vào, mà ta muốn đường đường chính chính bước vào.

    Bách vũ tướng cười hắc hắc nói:

    - Cái này dễ thôi, quy định trắc thí bất quá chỉ là dùng Chân Lực cách không nhấc một khối thiết cầu lên, ngươi lúc đó chi cân đứng ỡ đó. ngươi muốn nó lên cao thì nó sẽ lên rất cao.

    - Ha ha, đa tạ tướng quân.

    Phó Thư Bảo cười hiểu ý. cuối cùng mới đem hai khối kim tệ bò vào tay vị Bách vũ tướng.

    - Tướng quân, ta còn có một việc nhờ ngài giúp.

    - Huynh đệ, không nên được voi đòi tiên a.

    Tiền đã đến tay bách vũ tướng, chữ "công tử" cũng biến thành "huynh đệ" rồi.

    - Tướng quân. .

    Phó Thư Bảo lại giả vờ đưa tay mò trên mặt đất một chút rồi nói:

    - Ngài lại làm rơi tiền rồi.

    - Ách. . .

    Phó Thư Bảo mở lòng bàn tay ra, bên trong có hai khối kim tệ đang tỏa sáng lấp lánh, chúng giống như là mỹ nữ không mặc quẩn áo cực kỳ mê người. Chi trong giây lát, hắn lại đem hai khối kim tệ giữ chặt trong lòng bàn tay, sau đó mới chậm rãi đua tới bàn tay đang duỗi ra trên không, vội đến mức không thể chờ của vị Bách vũ tướng.

    - Ha ha. . . lại là không nhặt của rơi. xem ra nhân phẩm của vị công tử này đã tốt đến mức không thê bàn cãi rồi. vậy, không biết công từ còn cần ta giúp việc gì nữa?

    - Ta là học đồ Kinh Lôi Doanh, Kinh Lôi Doanh còn có một tên học đồ tên là Điền Đan, ta thấy tên đó rất không thuận mắt, không muốn để hắn tiến vào Lực đại điện tham quan.

    - Không biết tu vi lực lượng của hắn đến trinh độ nào rồi?

    - Chân Lực hậu kỳ, cồn chưa đạt đến cảnh giới Nội Lực.

    Bách vũ tướng cuời nói:

    - Cái này dễ thôi, công tử không muốn hắn vào, vậy cho dù hắn lấy cứt giấu trong đũng quẩn ra cũng không thể nâng được thí cầu trắc thí lực lượng.

    - Ha ha. đa tạ tướng quân, sau này phải cẩn thận, đừng để rơi mất tiền nữa.

    Phó Thư Bảo lúc này mới mở lòng bàn tay ra, để hai khối kim tệ tư do rơi xuống lòng bàn tay Bách vũ tướng. Sau đó hắn mới xoay người đi về phía đội ngũ Kinh Lôi Doanh.

    Vị Bách vũ tướng vô duyên vô cớ có được bổn khối kim tệ ngơ ngác nhìn bóng lưng Phó Thư Bảo dần rời xa. sau khi sửng sốt một lúc lâu mới thốt ra một câu:

    - Bại gia từ. tuyệt đối là bại gia từ lão từ vào nam ra bắc. loại nát nhân gì cũng gặp qua, nhưng tên này đúng là cực phẩm, cực phẩm a!

    - Tướng quân, ha ha, đêm nay có thể đi mua xuân rồi, đến lúc đó đừng quên chúng ta nha. . .

    - Sững sờ ra đó làm gì? Còn không nhanh đi làm việc!

    Bách vũ quân đột nhiên rống lớn một tiếng.

    - Đúng vậy, đi liền, đi liền!

    Tên vệ binh kia chi hận sinh ra chi có hai cái chân, vội vàng chạy tới chồ kiểm tra trước cửa Lực đại điện.

    08-08-2013, 18:14


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Hidden Content Gửi bởi gautruc01 Hidden Content
    Anh yêu trym, vĩnh con mẹ nó cửu luôn Hidden Content

    ---QC---


  10. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Rauxalach,
Trang 2 của 4 Đầu tiênĐầu tiên 1234 CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status