TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 3 của 4 Đầu tiênĐầu tiên 1234 CuốiCuối
Kết quả 11 đến 15 của 16

Chủ đề: [Sưu tầm] Thiên Tài Đọa Lạc - Tác giả: Lý Nhàn Ngư

  1. #11
    Soujiro_Seita's Avatar
    Soujiro_Seita Đang Ngoại tuyến ๖ۣۜGià
    ๖ۣۜThiên
    ๖ۣۜĐại
    ๖ۣۜĐế
    Phiên Ngữ Cao Cấp
    Ngày tham gia
    May 2008
    Đang ở
    Thúy Vân Phong
    Bài viết
    22,957
    Xu
    0

    Mặc định


    ----------------------
    Chương 10: Điền Đan xui xẻo
    ----o0o----

    Converted by:
    Thời gian: 00 : 00 : 03

    Chương 10: Điền Đan xui xẻo

    Phó Thư Bảo trờ về đội ngũ lập tức khiến Kinh Lôi Doanh một mảnh xao động, ngay cả bay giờ nghỉ mãi cũng không ra, rõ ràng Phó Thu Bảo đã kiếm cớ chạy đi, như thế nào còn trờ về?

    Chẳng lễ tên tiện nhân hắn đã "tiện" đến tận xương tủy? Không làm trò cười cho hơn ngàn người thì không chịu được?

    - Phó Thư Bảo!

    Gío đẩu lực lượng Lâm Triển đi lại, nộ khí trùng trùng nói:

    - Ngươi không phải đã rời đi rồi sao? Còn trờ về làm gì?

    Phó Thư Bảo cũng không ngẩng đẩu lên mà nói:

    - Chuyện này không phải ta đã nói rất rõ rồi sao? Ta muốn đi xem.

    - Ngươi tự vấn minh có qua được kiểm tra lực lượng không?

    - Khẳng định, bằng không thì ta đứng ở đây chờ làm gì?

    - Được lắm, sắp đến Kinh Lôi Doanh chúng ta rồi, ngươi là người đẩu tiên lên kiểm tra!

    - Ta thứ hai, Lâm giáo đầu.

    Còn không đợi Phó Thư Bảo nói thì Điển Đan đã vội vàng xen vào.

    Lâm Triển nhìn Điền Đan một cái, gật đầu, không nói gì. Dụng ý của Điền Đan hắn hiểu rất rõ, một tên phế vật và một thiên tài trước sau trải qua kiểm tra thử lực lượng, như vậy có thể tạo ra hiệu ứng rực rỡ.

    Thực sự mà nói. còn không đợi có kết quả kiểm tra thử lực lượng thì toàn bộ Kinh Lôi Doanh đã cười thầm trong bụng rồi.

    Đối với mọi chuyện phát sinh bên cạnh, Phó Thư Bảo thủy chung vẫn lộ vẻ nhàn nhã. Rất nhanh, dưới sự dẫn dắt của gíáo đâu Lý Thanh Dao, 50 thiếu niên của Kinh Lôi Doanh sửa lại đội ngũ thành hàng dài, trực tiếp đi đến điểm trắc thí lực lượng ờ cửa lớn Lực đại điện. Dần đâu đội ngũ chính là Phó Thư Bảo. mà theo sát phía sau hắn lại chính là Điên Đan.

    - Phó Thư Bảo. nếu ta là ngươi thì cho dù có tiểu đến chết cũng sẽ không để mất mặt truớc nhiều người nhưvậy.

    Điển Đan không bó qua bất kỳ cơ hội nào chế nhạo Phó Thư Bảo, bới vì điểu đó khiến hắn cảm thấy tương đối khoái lạc.

    - Điên Đan, nêu như ngươi bị mât mặt trước mọi người, ngươi sẽ làm sao đây ?

    - Ta? Nếu có loại khả năng đó. lão từ sẽ chui qua háng ngươi!

    Lúc này một vị thanh niên Lực Sĩ đến từ dân gian của Hồ Thành đã thông qua trắc thí lực lượng. Ngực của hắn đeo huy chương Lực Sĩ cấp Nội Lực chính thức của Tú quốc.

    Với lực lượng tu vi đạt tới cảnh giới của hắn, quả thật rất dễ thông qua kiểm tra nâng thiết cầu nặng chừng năm cân lên.

    - Thông qua!

    Vệ đội phó phụ trách trắc thí để người đó đi qua, sau đó nhận lấy danh sách của một tên vệ binh, sau khi nhin thoáng qua mới chuyển ánh mắt đến trên người Phó Thư Bảo hỏi:

    - Phó Thư Bảo?

    - Đúng vậy.

    Phó Thư Bảo nghiêm túc hồi đáp.

    - Phó Thư Bảo tiến lên trước, người phía sau thổi lui.

    Vệ đội phó hét lớn.

    Phó Thư Bảo đi thẳng tới trước. Đa Tiễn lão gia bị ép lui khỏi đài trắc thí, cười lạnh nói:

    - Ngu ngốc đúng là ngu ngốc, ngay cả chuyện lên đài mất mặt như vậy cũng làm, đợi chút nữa xem ngươi mất thể diện a!

    Phó Thư Bảo quay đầu lại nhìn Điền Đan một cái, sau đó đi thẳng về phía trước.

    Hắn lúc này đã luời quan tâm phản ứng của Điền Đan rồi.

    - Phó công tử. ngươi nhân phẩm cực cao. không nhặt của rơi. ta vừa thấy ngươi liền thích

    rồi.

    Thấy Phó Thư Bảo vừa đi lại, tên vệ đội phó liền bày ra dáng vẻ tươi cười thân thiết.

    Phó Thư Bảo cũng mỉm cười đáp:

    -Nói hay, nói hay.

    - A, Phó công tử muốn nâng thiết cầu này lên cao bao nhiêu?

    Vệ đội phó đè thấp thanh âm, hỏi.

    Phó Thư Bảo suy nghĩ một chút:

    - ừm, đừng quá cao. tùy tiện nâng cỡ ba mét đi.

    - Cái này . . . vừa rồi thanh niên kia là Lực Sĩ cấp Nội Lực, hắn bất quá cũng chi mới nâng được hai mét. bổn tướng mặc dù tu vi lực lượng đã đạt tới cấp Nguyên Tổ Lực, nâng khối thiết cầu này lên mười mét cũng không phải vấn đề, nhưng mấu chốt chính là. . . như vậy có vẻ hơi giả dối nha.

    - Vậy thì. . . một mét đi.

    - Phó công tử giả vờ làm một động tác phát lực đi, ta sẽ âm thẩm nhấc nó lên.

    Phó Thư Bảo mim cười, để ngang hai tay, sau đó thong thả nâng lên.

    Hành động này của hắn nào phái hành động Lực Sĩ dùng Chán Lực nhấc thiết cầu lên gì, có vẻ giống nhu một tên hoàn khố đệ tử bời vì tửu sắc quá độ mà duỗi lưng thì đúng hơn.

    Chi có điều, ngay lúc làm ra hành động uể oải đó, khối thiết cẩu nặng năm cân không ngờ lại thong thả bay lên, cuối cùng lơ lửng tại độ cao một mét.

    - Phó Thư Bảo, thông qua trắc thí!

    Vệ đội phó rống lớn một tiếng, thiết cầu loảng xoảng rơi xuống đất, nện lên đài trắc thí, tro bụi bay tứ tung.

    Sao có thể? Điền Đan đứng đợi xem trò vui liền sững sờ tại chỗ, bộ dạng phảng phất như đang chậm rãi bước đi trên đường có mỹ nữ làm bạn, đột nhiên giẫm trúng cứt chó vậy.

    - Đây . . .

    Ba gió đâu cũng hai mặt nhìn nhau.

    Phó Thư Bảo phủi tay, ngay duới ánh mắt nhin trừng trừng của mọi người xung quanh, không chút hoang mang bước qua đài trắc thí, dừng lại trước cửa Lực đại điện, quay đầu nhìn vể phía đài trắc thí.

    - Điền Đan!

    Vệ đội phó vẻ mặt không tốt quát.

    Điển Đan hoang mang bước tới trước.

    - Tấm huy chương Lực Sĩ cấp Chân Lực này của ngươi là giả!

    Vệ đội phó dùng một mắt liếc xéo Điển Đan.

    - Ai nói? Huy chương này là do ta nỗ lực có được, là thật!

    - Được rồi được rồi, đừng nói nhảm nữa, hoặc nâng thiết cầu này lên. hoặc cút khỏi đây. đừng cản đường người phía sau.

    Vệ đội phó đã có chút không kiên nhẫn quát.

    Điền Đan hừ lạnh một tiếng, sau đó mới đứng trước đài trắc thí. Hắn có lòng tin. bởi vì bản thân hắn là một Lực Sĩ cấp Chân Lực hậu kỳ, tuyệt đối không có khá năng không thông qua trắc thí.

    - Ya. . .

    Điển Đan mạnh mẽ vung song thủ lên, Chân Lực bàng bạc bỗng nhiên như dòng nước lũ từ duới song chưởng của hắn phát ra, sau đó mới tác dụng lên thiết cẩu.

    Chân Lực. Chân Lục có tính thực chất giống như có vô hình chạy dọc theo thân thể.

    Thật sự mà nói, cường độ tu vi Chân Lực của Điền Đan mặc dù không tính là cường hoành, nhưng Chân Lực của hắn đã có thể dồn đến cánh tay của hắn chân thực như vậy, muốn cách không nâng một khối thí cầu năm cân lên tự nhiên không có vấn đề.

    Thế nhưng. . . lúc này đột nhiên lại xuất hiện một tình huống khiến hắn ngượng muốn chết, bất luận hắn thôi thúc thêm Chán Lực như thế nào thì khối thiết cẩu kia vẫn chống đối hắn, không chịu bay lên.

    - Ya. . . a. . . a. . .

    Xoay người đem Chân Lực thôi phát đến cực hạn, kinh mạch hai tay Điền Đan bành trướng rõ ràng, cơ bắp hai tay phồng lên. ngay cả mặt mũi cũng đò hồng như uống rượu.

    - Bổn tướng đã biết cái huy chương Lực Sĩ cấp Chân Lực của ngươi là giả, ngươi cho dù đem cứt nghẹn trong người lấy ra cũng không nâng nổi thiết cầu này, đừng ở đây làm mất mặt nữa. cút!

    Điền Đan không nâng nổi thí cầu. người khởi xướng chinh là phó vệ đội chấp hành trắc thí, chỉ có điều với tu vi lực lượng cấp Nguyên Tố Lực của hắn,

    Điền Đan chi mới tu vi Lực Sĩ cấp Chán Lực, căn bản không thê phát hiện ra mà thôi.

    Bị phó vệ đội hung hăng mắng một trận, Điển Đan ngay cả ý nghĩ muốn chết cũng có. nhưng hắn lại không cam tâm. oán hận nhìn vị phó vệ đội kia. vừa hận vừa nhìn Phó Thư Bảo đứng cười ha hả phía xa xem náo nhiệt, không chịu rời đi.

    - Không nghe thấy bổn tướng nói gì sao? Cút!

    - Ta, ta còn muốn thử một lẩn nữa!

    - Nếu còn không cút thì sẽ trị tội ngươi nhiễu loạn triển lãm, nhẹ thì hành hung một trận, giam giữ ba tháng, nặng thì phán lao dịch ba năm!

    - Ta. . . đi.

    Điền Đan cúi đẩu đi xuống, hắn nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra vẩn để ỡ đâu.

    - Đợi đã!

    Lâm Triển giành xông lên nói:

    - Tướng quân, thiếu niên này chính là học đồ của ta. hắn quả thật là Lực Sĩ cấp Chán Lực, tuyệt đối không có đạo lý không thông qua trắc thí, phiền tướng quân dàn xếp một chút, để hắn thử lại lần nữa!

    Vị phó vệ đội kia trừng mắt một cái, quát:

    - Mặc kệ thế nào, bổn tướng làm việc công chính nghiêm minh, chỉ nhận sự thật không nhận quan hệ, ngươi cho dù có là giáo đầu của Hồ Thành Lực Sĩ học viện, nhưng ta cho ngươi biết nếu ngươi còn làm loạn, chúng ta sẽ bắt ngươi trị tội!

    -Ngươi. . .

    Lâm Triển có khi nào đã bị người khác không nể mặt như vậy?

    - Ta đếm đến ba, nếu như tên giả Lực Sĩ gọi là Điền Đan này còn đứng trước đài kiểm tra, ta sẽ gọi vệ binh bắt người.

    Phó vệ đội phô trương vươn một ngón tay ra đếm:

    -Một!

    -Ta đi! Hừ!

    Điển Đan giậm mạnh chân một cái, oán hận đi xuống khói đài trắc thí.

    Trước cửa Lực đại điện, Phó Thư Bảo cười hắc hắc, không chút lo lắng đi vào trong đại điện.

    Phía sau hắn, một đám người trợn trừng mắt nhìn còn có không ít người hận không thể xông lên hành hung hắn một trận, trong số đó có Điền Đan và Lâm Triển vừa bị mất mặt.

    Chi có điều, thiếu gia có bao giờ quan tâm đến ánh mắt của địch thủ chứ?

    Chỉ có Luyện Lực Sĩ cấp Nguyên Tố Lực nắm giữ năm loại đặc tính thi mói có tư cách luyện chế Lực Luyện Khí, chi có điêu, cũng chi có thê tạo ra Lực Luyện Khí sơ cấp nhất.

    Lực Luyện Khí cao cấp thì cẩn phải là Luyện Lực Sĩ cấp Linh Lục. Vĩnh Hằng Lực, thậm chí là Luyện Lực Sĩ cấp Đại Vô Vũ Trụ Lực thì mới có thê luyện chế.

    Tuy nhiên, có đôi khi không biết thông tin về người luyện chế Lực Luyện Khí, mọi người đểu sẽ gọi người luyện chế là Luyện Lực Sư.

    Điểm mấu chốt để Luyện Lực Sĩ luyện chế Lực Luyện Khí chính là Linh Thú Lực Đan và một ít kim loại hiếm có trải qua luyện chế.

    Chưa từng thấy qua Lực Luyện Khi thực sự, lại càng chưa từng nhìn thấy Linh Thú Lực Đan khảm lên Lực Luyện Khí. nên lúc vừa tiến vào Lực đại điện.

    Phó Thư Bảo nhất thòi bị Lực Luyện Khí hấp dẫn ánh mắt. Thoạt nhìn giống như triển lãm châu báu trong ấn tượng của hắn vậy, lần này Lực Luyện Khí tham gia triển lãm đều được đặt trên đài chuyên môn triển lãm, không hề có vệ binh trông coi.

    Có Lực Luyện Khí tạo hình một cái bao tay độc nhất, có bảo kiếm chém sắt như bùn, có trường thương dài bảy xích, có đoản đao dài không đến một xích, còn có các loại áo giáp như Tỏa Tử giáp và trọng giáp kỵ binh, phẩm chất đa dạng, nhất thời đếm cũng không hết.

    Phó Thư Bảo dừng lại trước một bộ quyền sáo (bao tay ). cẩn thận quan sát. Vật liệu của bao tay này không phải là sắt bình thường hoặc cương thiết đã trải qua tinh luyện, với tri thức chuyên nghiệp của hắn ờ thế giới trước kia cũng không thê nào phân biệt được.

    Càng kỳ quái hơn chính là kim loại này toàn thân đen nhánh, bên trên còn có đường ngấn huyết sắc, thoạt nhìn giống như mạch máu bên dưới làn da con người.

    "Mạch máu" này hội tụ về phía một khối tinh thạch màu trắng trong lòng bàn tay, trải dài suốt cả bao tay mà không có quy luật gì. Tinh thạch cũng không lớn chỉ giống như một quả trứng chim, lóe lên màu trắng rực rỡ, sáng bóng như làn da xử nữ, khiến người khác có một loại cảm giác vô cùng mềm mại.

    - Chẳng lẽ đây chính là Linh Thú Lực Đan mà trong sách miêu tả? Những đường ngân sắc kia hơn phán nửa có tác dụng tương tự như mạch máu trong nhân thể chỉ có điều, thứ chảy trong chúng không phải huyết dịch mà là lực lượng của người sử dụng.

    Trong lòng Phó Thư Bảo một mảnh kinh ngạc, lại quan sát một chút, ngoại trừ kim loại có đường ngân huyết sắc và Linh Thú Lực Đan ra, toàn bộ bao tay không có thiết kế tinh vi không hề có bất kỳ thiết kế cơ giới nào nằm trong tường tượng của hắn.

    - Đây là cái gì? Thế nào cũng đem thứ xấu xí này đặt ờ đây triển lãm a?

    - Đúng vậy, quả là. . . Hữu thương phong hóa a, Luyện Lực Sĩ luyện chế ra kiện Lực Luyện Khí này khẳng định là một tên biến thái.

    Nói lời này chính là nữ học đồ A Chi Dạ và Vũ La của Kinh Lôi Doanh, hai thiếu nữ tuổi đểu chừng 15, nhưng lực lượng ru vi lại không thấp, đã đạt được huy chương Lực Sĩ cấp Chân Lực chính thức đo Tú quốc ban cho. Lúc này, hai thiếu nữ đang thấp giọng bình luận một kiện Lực Luyện Khí trên tủ.

    Chi có điểu khoáng cách giữa hai cái tủ quá gần, Phó Thư Bảo do dự một chút, giả vờ không để ý bước qua.

    - Hai vị học muội đang nhìn cái gì đây ?

    - Chúng ta đang nhìn. . .

    Quay đầu lại thấy Phó đại thiếu gia. Vũ La đang đáp lời nhất thời vẻ mặt trở nên khó coi nói:

    - Chúng ta nhìn cái gì cũng cần ngươi lo sao?

    Phó Thư Bảo liếc mắt một cái, chi thấy trên tủ đặt một thứ có hình thù giống như bộ phận sinh dục nam, dài chừng bày tấc rộng cỡ ba lóng tay, toàn thân đen kịt, hai bên phẩn đuôi có hai vật hình tròn, bên trên còn khắc bốn chữ rồng bay phượng múa: Tu Lực Luyện Khí.

    [/CENTER]

    08-08-2013, 18:15


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    ---QC---
    Hidden Content Gửi bởi gautruc01 Hidden Content
    Anh yêu trym, vĩnh con mẹ nó cửu luôn Hidden Content


  2. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Rauxalach,
  3. #12
    Soujiro_Seita's Avatar
    Soujiro_Seita Đang Ngoại tuyến ๖ۣۜGià
    ๖ۣۜThiên
    ๖ۣۜĐại
    ๖ۣۜĐế
    Phiên Ngữ Cao Cấp
    Ngày tham gia
    May 2008
    Đang ở
    Thúy Vân Phong
    Bài viết
    22,957
    Xu
    0

    Mặc định


    ----------------------
    Chương 11: Đại thúc xài quạt
    ----o0o----

    Converted by:
    Thời gian: 00 : 00 : 03

    Chương 11: Đại thúc xài quạt

    [CENTER]

    - Hắc hắc. . .

    - Ngươi cười cái gì?

    Vũ La thoáng cái đò mặt. quát:

    - Không phải chúng ta cố ý nhìn!

    - Cho dù cố V cũng không sao a. huống chi. các ngươi. . . cũng không phải là chua từng thấy qua mà.

    - Ngươi nói cái gì?

    Khuôn mặt Vũ La nhất thời biến thành màu xanh.

    - Ta không nói gì cả.

    Đùa giỡn nữ sinh, cho đến bây giờ vẫn là chuyện mà Phó Thư Bảo thích làm nhất.

    - Phi! Mặc kệ ngươi. A Chi Dạ chúng ta đi!

    Vũ La tức giận kéo A Chi Dạ xoay người rời đi.

    Vừa bước một bước thì A Chi Dạ đã quay đẩu lại, gắt:

    - Phó Thư Bảo, nhất định là tên tiện nhân ngươi giờ trò quy khiến Điền Đan ca không thể tiến vào. hừ. nhìn thấy ngươi ở đây ta cảm thấy buồn nôn! Ta, ta không tham quan nữa.

    - Đi thong thả, cẩn thận giẫm phải cứt.

    Khóe miệng mang theo nụ cười. Phó Thư Bảo phong độ nâng tay phải lên. vẫy vẫy.

    - Hắn. . . . hừ. . . ta không chịu nổi nữa rồi!

    Trong lòng A Chi Dạ có một loại kích động, muốn xông lên xé rách cái mặt cười dâm của Phó Thư Bảo.

    - Ta ờ chồ này một khắc cũng không được nữa. chúng ta tránh xa hắn một chút!

    Vũ La kéo A Chi Dạ bò chạv như tránh ôn thẩn.

    - Điển Đan ca ca của ta. . . Con mẹ nó, không biết ai mới là tiện nhân.

    Phó Thư Bảo căn bản không hứng thú tính, toán với hai thiếu nữ học đồ này, tâm tu của hắn rất nhanh liền chuyển đến Tu Lực Luyện Khí trên tủ.

    Tu Lực Luyện Khí đặt ở trên tủ giống với "cát vật" mà Đa Tiễn lão gia đưa cho hắn đến kinh người, bất luận là độ dài, độ rộng, hay là tạo hình chinh thể đều giống ý hệt, bất đồng duy nhất chính là vật liệu, thứ trước mắt là băng kim loại còn của hắn là băng đá.

    Lúc trước nhìn bao tay Lực Luyện Khí có đường ngân huyết sắc và Linh Thú Lực Đan rất rõ ràng, kiện Tu Lực Luyện Khí trước mắt mặc dù cũng có đường ngấn huyết sắc, nhưng lại không có Linh Thú Lực Đan. Theo lý thuyết bất kỳ Lực Luyện Khí phẩm cấp gì cũng đêu phải có Linh Thú Lực Đan, kiện Tu Lực Luyện Khí trước mắt không phải là một kiện Lực Luyện Khí chân chính sao? Hay là, Linh Thú Lực Đan của nó bị thứ gì đó che lấp nhìn từ bên ngoài không thể thấy?

    Trong lòng một mánh kỳ quái, Phó Thư Bào nhịn không được hiếu kỳ, lặng lễ duỗi tay về phía Tu Lực Luyện Khí trên tủ.

    - Làm gì?

    Một tên vệ binh lập tức quát ngừng lại.

    - Ha ha, cái này quá giống như thật, vừa rồi có một con ruồi đậu trên đó. ta đưa tay đuổi nó đi mà thôi.

    Phó Thư Bảo cười cười, thu tay trở về.

    Phải biết rằng Lực Luyện Khí chính là một trong những thứ xa xỉ quý hiếm nhất trên thế giới này, cho nên. mỗi lân Tú quốc cử hành triển lãm Lực Luyện Khí đêu có quy định nghiêm ngặt, cũng có vệ đội chuyên môn phụ trách an toàn. Phó Thư Bảo không hể biết hành động vừa rồi của hắn xem như phạm quy rồi.

    Chỉ có điều, vệ binh này cũng không quá tính toán chuyện này, sau khi quát ngưng liền không truy cứu nữa.

    Không cách nào chạm đến cũng không cách nào phán đoán được Linh Thú Lực Đan khảm tại chồ nào của Lực Luyện Khí, ngay lúc Phó Thu Bào cảm thấy mất hứng, chuẩn bị đi tham quan tủ khác thì một trung niên chừng bốn mươi tuổi chợt xuất hiện trước mặt hắn.

    Đây là một trung niên nam tử rất kỳ lạ.

    Một thân trang phục Lực Sĩ thanh sắc. dáng người vạm vỡ cân đổi.

    Thân cao chừng 1m80, gương mặt góc cạnh rõ ràng, lông mày đen dày, sống mũi cao thăng, trên môi có hai phiến râu mép. Ánh mắt tương đối đặc biệt, có chút kiên quyết và sắc bén. lại có chút ôn nhu và ưu thương, khiến người khác vừa liếc nhìn liền có ấn tượng sâu sắc.

    Kiểu tóc cũng rất khác biệt, tóc đài chừng một thước vuốt lui sau ót, còn sử dụng một loại dầu mỡ thực vật thiên nhiên nào đó phết lên, vô cùng trơn láng, chỉ e nếu có con kiến nào bò lên thì cũng sẽ trượt ngã xuống.

    Chi có điều, những thứ này đều không phải là mấu chốt, mấu chốt ở chỗ một cây quạt giấy trên tay nam tử, nó dài chừng hai ba xích, đen trắng rõ ràng, tại phẩn đỉnh quạt còn có một loạt lưỡi dao sắc bén.

    - Người trẻ tuổi, ngươi dường như rất cảm thấy hứng thú với Tu Lực Luyện Khí này ?

    Thanh âm của trung niên nam tử cũng rất dễ nghe, có chút khàn khàn, còn có lực hấp dẫn kỳ lạ.

    Ánh mắt Phó Thư Bảo vẫn dừng lại trên cây quạt giấy thiết cốt của trung niên nam từ, hắn phát hiện trên thiết cốt này không ngờ cũng có đường ngấn huyết sắc.

    - Thế nào, ngay cả cây quạt của ta cũng có hứng thú?

    Bốp, một tiếng vang giòn giã, trung niên nam từ đột nhiên mở cây quạt trong tay ra, tiêu sái quạt hai cái.

    Phàm là xài quạt, mọi người đểu tự cho mình là có văn hóa, trong bụng ít nhiều cũng có chút trinh độ nghệ thuật, cho nên trên quạt phân lớn đều vẽ một ít tranh sơn thủy, thi từ thơ ca gì đó, nhưng cây quạt của trung niên đại thúc tướng mạo tuấn dật. dáng người cao ngất trước mặt lại rất phá cách, bên trên không vẽ sơn thủy thi từ gì. mà là một bức mỹ nữ xuân cung đồ kích thích phi thường.

    Phó Thư Bảo nhất thời sững sờ tại chỗ.

    - Có chút ngoài ý muốn sao?

    - Quả có chút. . .

    Trung niên nam tử đột nhiên lật thiết cốt phiến lại, đưa mặt sau của cây quạt ra truớc mặt Phó Thư Bảo. Phó Thư Bảo vừa nhìn rõ đẳng cây quạt, thiếu chút nữa đem bữa sáng nôn ra, chỉ thấy đẳng sau quạt là một mảnh trắng tinh, bên trên viết mấy chữ như rồng bay phượng múa: Khách làng chơi A Lí.

    - Đây là danh hiệu của kẻ hèn này.

    - Từ đổi thoại cùa hai muội muội vừa rồi, ta đã hiểu một chút sự tình, người trẻ tuổi, tên của ngươi là Phó Thư Bào phái không?

    - Vậy thì sao? Có liên quan gì đến ngươi?

    - Gặp gỡ chính là duyên phận, Thư Bảo hiền chất, không bằng chúng ta kết bằng hữu vong niên đi? Ngươi cứ gọi ta là Ai Lí đại thúc là được rồi.

    - Ta thấy hay là thôi đi.

    08-08-2013, 18:16


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Hidden Content Gửi bởi gautruc01 Hidden Content
    Anh yêu trym, vĩnh con mẹ nó cửu luôn Hidden Content

  4. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Rauxalach,
  5. #13
    Soujiro_Seita's Avatar
    Soujiro_Seita Đang Ngoại tuyến ๖ۣۜGià
    ๖ۣۜThiên
    ๖ۣۜĐại
    ๖ۣۜĐế
    Phiên Ngữ Cao Cấp
    Ngày tham gia
    May 2008
    Đang ở
    Thúy Vân Phong
    Bài viết
    22,957
    Xu
    0

    Mặc định


    ----------------------
    Chương 12: Mỹ nữ thu mua
    ----o0o----

    Converted by:
    Thời gian: 00 : 00 : 03

    Chương 12: Mỹ nữ thu mua

    Một tên dùng danh hiệu "khách làng chơi" khắc lên quạt của mình, Phó Thư Bảo rất muốn vạch rõ giới hạn với hắn. Huống chi. vừa rồi vẫn còn gọi là "Người trẻ tuổi", chóp mắt đã biến thành "Thư Bảo hiền chất", thái độ này chuyển biến so với kỹ nữ cời đồ còn nhanh hơn, hắn nào dám có lòng kết giao đây ?

    Chi có điều A Lí đối với phản ứng lãnh đạm của Phó Thư Bảo dường như không thèm để ý ngược lại nói:

    - Thư Bảo hiển chất, ta biết ngươi đối với kiện Tu Lực Luyện Khí này rất cảm thấy hứng thú. ta cho ngươi biết, đây bất quá chi là một kiện hàng nhái mà thôi, Tu Lực Luyện Khí chính thức đã thất lạc cách đây 200 năm rồi. đến nay vẫn không ai biết tung tích cùa nó.

    - Ách? Chẳng lẽ ngươi biết lai lịch của nó sao?

    Phó Thư Bảo thuận miệng hỏi.

    - Đương nhiên biết. A Lí đại thúc cùa ngươi có gì mà không biết? Kiện Tu Lực Luyện Khí này năm trăm nước là cùa một Lực Sĩ cấp Vĩnh Hẳng Lực tên là A Vu Sơn dùng tinh lực cả đời luyện chế thành, nó có thê đem Linh Thú Lực Đan chuyên hoán thành tiên thiên linh khí, nhanh chóng tăng cường tu vi lực lượng của Lực Sĩ.

    - Nếu như là thứ đồ cùa 500 năm trước, lại thất lạc cách đây 200 năm. ngươi làm sao biết được thứ này là thực hay giả? Ngươi còn chưa nhìn thấy qua đồ thật a.

    - Tu Lực Luyện Khí chân chính cũng không phải là trải qua luyện chế bằng kim loại, mà là luyện từ Huyền Hàn thạch lấy dưới hàn đàm vạn năm, bình thường không khác gì đá, nhưng một khi khảm Linh Thú Lực Đan vào, nó sẽ lập tức trờ nên kỳ hàn vô cùng, chi cân đem nó ngậm trong miệng để tu luyện lực lượng.

    Linh Thú Lực Đan sẽ dẩn dẩn biến mất. cuối cùng bị tu luyện hấp thu hoàn toàn. . . .

    Đến lúc này, A Lí đột nhiên dừng lại, nói:

    - Thư Bảo hiền chất, ngươi thoạt nhìn dường như có chút khẩn trương, có chuyệngì sao?

    - Ta. . . nào có khẩn trương gì. không có gi.

    Phó Thư Bảo xoay người ròi đi.

    Bốp ~

    A Lí lại mở thí cốt phiến trong tay ra, như đang suy nghĩ điều gì đó. quạt vài cái. ánh mắt của hắn thủy chung không ròi khỏi Phó Thư Bảo một khắc.

    Biểu hiện bên ngoài bình tĩnh, nhưng trong Phó Thư Bảo lúc này lại nổi sóng khó có thê hình dung. Bởi vì hắn đã nắm chắc đến chín phán thứ "cát vật" mà Đa Tiễn lão gia dùng một cái rìu bổ củi đổi lấy chính là Tu Lực Luyện Khí chân chính đã thất lạc hơn 200 năm trong lời nói của khách làng chơi A Lí.

    oOo

    Bên trong nơi ở, bổn nữ bộc vây quanh một cái bàn tròn, một bên cắn hạt dưa. một bên thảo luận về chồng danh sách.

    - Hôm nay thiếu gia thế nào vậy? Từ Hổ Thành Lực Sĩ học viện trớ về thì khác hẳn, ném cho chúng ta một danh sách lớn rồi khóa chặt mình trong thư phòng không ra.

    Xuân Lan gục xuống bàn, nhin danh sách đày đặc kia, trong lòng buồn bực. Bên trên đểu là một số linh kiện mà nàng xem không hiêu. cái gì mà dây đồng, cái gì mà ghế ngồi chế từ cương thiết, nam châm, lồng sắt, móc sắt gì đó,. . . mỗi thứ còn có hình vẽ và chú giải.

    - Ba người các ngươi còn đỡ, thiếu gia để các ngươi đi mua những linh kiện đó. còn ta thì phải đi mua Linh Thú Lực Đan, nên nhớ rằng, đó là loại hàng hóa đắt hàng, có tiền cũng chưa chắc có thể mua được, hơn nữa thiếu gia còn hạn chế thời gian cùa ta, bắt ta trước khi mặt trời lặn phải mua về.

    Đông Mai cứ nói một câu lại phun ra một cái vỏ hạt dưa.

    Công lực dĩ nhiên đã đạt đến lô hòa thuần thanh.

    - Vậv ngươi còn tranh ăn hạt dưa với bọn ta làm gì?

    Hạ Trúc liếc nhìn Đông Mai. Ngay lúc ánh mắt nàng dời đi, một mảnh vỏ hạt dưa mang theo mùi son phấn bay trong hư không, chuân xác roi vào khe ngực lộ ra ngoài của nàng, nó giống như một người muốn chết, đột nhiên từ trên ngọn núi cao nhảv xuống, lại roi vào trong một khối tuyết trắng mềm mại.

    - Đây là hạt cuối cùng, ta đi ra ngoài mua Linh Thú Lực Đan đây, bang không, trờ về trễ thì thiếu gia khẳng định sẽ trách phạt ta.

    Đông Mai đứng dậv. tuyệt không để Hạ Trúc có cơ hội phun vỏ dưa trá đũa.

    - Các tỷ muội.

    Thu Cúc đứng dậv nói:

    - Ý của thiếu gia là không thể trái, phán phó của thiếu gia phải hoàn thành, bây giờ, hành động thôi.

    Ba nữ bộc còn lại giải tán, chi còn lại vỏ hạt dưa đầy đất.

    Những thứ mà Phó Thư Bảo muốn bốn thanh xuân nữ bộc mua đều có quan hệ mật thiết với việc hắn cân làm. đó chính là chế tạo máv cải tạo thán thê.

    Sau khi đến thế giới này. bời vì điểu kiện hạn chế. hắn không cách nào chế tạo lại một máv cải tạo thân thể, điểu kiện hiện nay cũng khiến hắn bất lực, nhung sau khi nhin triền lãm Lực Luyện Khí, đột nhiên hắn lại ngửi thấy một tia cơ hội thành công, đó chính là lợi dụng Lực Luyện Khí của thế giới này chế tạo máv cải tạo thân thể.

    Đương nhiên, nguyên kiện điện tử phúc tạp và máv tính thì tuyệt đổi không có khả năng có rồi.

    Máv cải tạo thân thể mới là thành lập dựa trên cơ sờ nguyên lý Lực Luyện Khí và công nghệ chế tạo nó không còn là máy cải tạo thân thể ờ thế giới trước nữa, công năng của nó cũng không phải là cải tạo thân thể đơn thuần, mà là cường hóa đông thời xa vạn dặm gửi về cho hắn.

    Giống y hệt với bản nhái trong Lực Chi đại điện ờ Hổ Thành Lực Sĩ học viện, từ đường ngân, thậm chí là một vài vị trí tinh xảo đều ăn khớp, chi có điều thứ đó là băng kim loại, còn nó thì làm bằng đá.

    Khách làng chơi A Lí đã nói vật liệu chế tạo Tu Lực Luyện Khí chân chính là Vạn Niên Huyên Hàn thạch, lúc binh thường không khác gi đá. nhưng một khi đê Linh Thú Lực Đan vào thì nó sẽ trớ nên cực kỳ hàn lãnh.

    Đây cũng là nguyên nhân hắn vội bảo Đông Mai đi mua Linh Thú Lực Đan, hắn muốn chứng thực hai điều, đó là Vạn Niên Huyền Hàn thạch liệu có thể biến lạnh hay không, ngoài ra, Tu Lực Luyện Khí liệu có thể chuyển hóa Linh Thú Lực Đan đê nhanh chóng đề thăng tu vi hay không.

    Lật qua lật lại. Phó Thư Bảo đã nhìn đến tám lần.

    - Kỳ quái, không có chổ khảm, bản thân khối đá này là một cá thể nguyên vẹn, vậy làm sao có thể đặt Linh Thú Lực Đan vào? Chẳng lẽ. . . Mẹ nó! Lực Sĩ A Vu Sơn năm trăm trước thật biến thái!

    Ánh mắt Phó Thư Bảo đột nhiên dừng lại tại vị trí hình trứng kia. sau đó mới cắn răng một cái, mạnh mẽ nhét nó vào trong miệng. . .

    Bốp ~ một tiếng cách nhẹ vang lên, bộ vị hình trứng đó đột nhiên mở ra. Phó Thư Bảo vội vàng lấy ra nhìn, nhin xuống mới phát hiện vị trí hình trứng đó xuất hiện một cái lồ tròn.

    Thể tích ước chừng lớn hơn ngón cái một chút, nếu như đặt vào một viên Linh Thú Lực Đan vào thì lại dư chồ.

    Phát hiện điểm này khiến Phó Thư Bảo mừng rỡ như điên.

    Thực ra, không cẩn chứng thực đến bước cuối cùng thì trong lòng hắn đã có một loại dự cảm rất mãnh liệt rằng đây chính là Tu Lực Luyện Khí chân chính.

    Tiếp theo chi còn chờ Linh Thú Lực Đan mà thôi, chi có điều đoạn thời gian này Phó Thư Bảo cũng không muốn lãng phí hắn tùy ý mớ ra một quyên sách liên quan đến Lực Luyện Khí mượn được từ Hổ Thành Lực Sĩ học viện.

    Lúc trước, sau khi đến triển lãm Lực Luyện Khí ở Lực Chi đại điện, hắn lại đến Đô Thu Quán của Hô Thành Lực Sĩ học viện đê mượn rất nhiêu sách, phân lớn trong đó đêu là sách có liên quan đến Lực Luyện Khí và Linh thú.

    Linh thú. tên như ý nghĩa, chinh là loài thú có linh tính, phi phàm ớ thế giới này.

    Tại thế giới có linh khí dôi dào này, trong một vài hoàn cảnh đặc thù. mật độ linh khí càng dày thì dã thú dưới hoàn cảnh đó sẽ tự động hấp thu linh khí càng nhanh, nếu có điểu kiện đặc thù thi linh khí này sẽ dân tập trung thành một hình thê lớn như trái trứng chim, thứ đó gọi là Linh Thú Lực Đan.

    Nó không chi có thể khiến cho Linh thú biến dị có được linh tính phi phàm mà còn có thê khiến linh thú có được lực lượng năm ngoài sức tưởng tượng.

    Linh thú không dùng bất cứ đẳng cấp nào để phân chia mạnh yếu, mà sự mạnh vếu của bọn chúng đểu có quan hệ trực tiếp đến Linh Thú Lực Đan trong đầu cho nên, từ góc độ này mà xét thì sự mạnh yếu của Linh Thú Lực Đan sẽ quyết định đằng, nhin xuống mới phát hiện vị trí hình trứng đó xuất hiện một cái lồ tròn.

    Linh thú không dùng bất cứ đẳng cấp nào để phân chia mạnh yếu, mà sự mạnh vếu của bọn chúng đểu có quan hệ trực tiếp đến Linh Thú Lực Đan trong đầu cho nên, từ góc độ này mà xét thì sự mạnh yếu của Linh Thú Lực Đan sẽ quyết định đẳng cấp của Linh thú. Linh Thú Lực Đan của thế giới này phân làm bốn cấp. gồm Phổ Linh cấp, Chính Linh cấp. Thánh Linh cấp và Thẩn Linh cấp.

    Linh thú của thế giới này cũng được phân thành Linh thú Phồ Linh cấp. Linh thú Chính Linh cấp. Linh thú Thánh Linh cấp và Thân thú mà Linh Thú Lực Đan cũng có mối quan hệ mật thiết đối với Lực Luyện Khí, Lực Luyện Khí cũng được chia làm Lực Luyện Khí Phổ Linh cấp. Lực Luyện Khí Chính Linh cấp. Lực Luyện Khí Thánh Linh cấp. Lực Luyện Khí Thẩn Linh cấp.

    Tương truyền, trước đây rất lâu. địa vực Hổ Thanh từng xuất hiện một Linh thú Hổ Thánh Linh cấp. trí tuệ vượt qua nhân loại và có lực lượng không tưởng, có thê dễ dàng dùng lực lượng hủy đi một ngọn núi, trí tuệ siêu phàm mà người thường không thể tướng tượng nôi. từ đó về sau, nơi sinh ra Linh thú Hô này được gọi là Hồ Thành, vẫn sử dụng cái tên đó cho đến tận ngày nay.

    Truyện xưa tuy không thể dễ dàng tin, nhưng Linh thú của thế giới này quả thật có linh tính và lực lượng phi phàm, Thẩn thú trong truyền thuyết lại càng có lực lượng như Thẩn, đừng nói là lực lượng hủy đi một ngọn núi, cho dù là một tòa thành trì thì cũng bị nó hủy trong nháy mắt.

    Đọc sách nhanh như gió. tri thức bên trong nhanh chóng ghi vào trong đầu Phó Thư Bảo. Có được tri thức phong phú liên quan, suy nghĩ chế tạo máy cải tạo thân thể của hắn cũng dần đạt được từng bước hoàn thiện.

    - Sai rồi. tại thế giới này, thứ mà ta chuẩn bị chế tạo đã không còn là máy cải tạo thân thể nữa mà đã trờ thành Tổng hợp lực chi tu luyện khí.

    Còn chưa tạo ra nhưng trong lòng Phó Thư Bảo đã có được nhận thức sợ bộ.

    Vật liệu chủ chốt của thiết bị mới này tất nhiên chính là Tu Lục Luyện Khí. còn những công năng phụ trợ khác, giống như cường hóa thân thê, cải tiến tâm phập tu luyện lực lượng,. . . đều sẽ thực hiện đồng bộ, cho nên, thiết bị mói trong nhận thức kỳ thực chính là một thiết bị có công năng kết hợp Tu Lực Luyện Khí và cải tạo thân thể, lực lượng lại cùng một chồ. Mà đây cũng chính là nguyên lý hạch tâm của Tổng họp Tu Lực Luyện Khí.

    Thiếu gia vẫn là thiếu gia, từ đầu đến chân đều là thiếu gia.

    Thiên tài cuối cùng vẫn là thiên tài, sa đọa chi là một loại hình thức.

    Sắc trời dần tối.

    Sau khi đem mạch suy nghĩ sắp xếp lại một chút. Phó Thư Bảo mới duỗi eo nhìn sắc trời một chút, không khỏi tự hỏi:

    - Linh Thú Lực Đan thế nào còn chưa mua về? Chẳng lẽ, thật sự đúng như ta lo lắng, Linh Thú Lực Đan rất khó mua sao?

    - Thiếu gia, ta về rồi.

    Một tiếng gọi trong trẻo từ ngoài cửa truyền đến.

    - Đang nghĩ đến vấn đề này thì người đã trở về, xem ra chỉ do ta nóng lòng mà thôi.

    Phó Thư Bảo thầm cười bản thân, gọi:

    - Đông Mai à? Vào đi!

    Cửa thư phòng bị đẩy ra. Đông Mai mặc chiếc váy nữ bộc trắng tinh, chân đi đôi giày hông nhạt tiến vào, vóc dáng yểu điệu thanh tú động lòng người, trên tay còn bưng một cái hộp gỗ màu trắng, bộ dạng rất cẩn thận.

    - Ách, cái ta muốn có mua được không?

    Ánh mắt Phó Thư Bảo dừng lại tại cái hộp trên tay Đông Mai. Cái hộp đó chạm trổ tinh mỹ. từ màu sắc nước sơn là biết giá trị đắt đỏ rồi.

    Đông Mai đi tới trước, đem hộp gỗ đặt xuổng bàn, ngọt ngào nói:

    - Chuyện này thật trùng hợp, ta chạy một lượt khắp đường lớn ngõ nhỏ trong Hồ Thành, phàm là thương gia bán Linh Thú Lực Đan đêu đi một lượt, nhưng đều không có hàng trữ, muốn đặt mua thì phải chờ một tháng, chạy hồi lâu, đến lúc ta cho lẳng mua không được, tính trở về thì có một trung niên đại thúc vừa vặn lấy ra một viên, ta liên ra giá mua được.

    - Tráng niên đại thúc?

    Phó Thư Bảo có chút nghi hoặc nói:

    - Hắn bộ dạng như thế nào?

    Đông Mai suy nghĩ một chút, nói:

    - Tuổi hắn chừng trên duới bốn mươi, điện mạo không tẩm thường, dáng người cao ráo, a. đúng rồi, hắn còn có một cây quạt, có phong phạm nho nhã của một nghệ thuật gia.

    - Cây quạt có mở ra không?

    Trong lòng Phó Thư Bảo không khỏi trở nên khẩn trương.

    - Có mở ra sau khi cùng ta trả giá, hắn không ngừng phe phẩy cái quạt.

    Trong lòng Phó Thư Bảo càng lo lắng hơn, hỏi:

    - Trên cây quạt đó có phải vẽ một bức mỹ nữ xuân cung đồ không?

    - Ai da, thiếu gia chẳng lẽ muốn đùa giỡn Đông Mai. . .

    Gương mặt Đông Mai chợt nóng lên, xấu hổ nói:

    Thực ra, Tổng hợp Tu Lực Luyện Khí là do ba bộ phận lớn tạo thành.

    Bộ phận thứ nhất chính là bộ phận tạo ra động lực, chính là cái lông sắt mà Đông Mai đang ở bên trong không ngừng chạy.

    Bộ phận thứ hai chính là bộ phận đem động lực chuyển hoán thành điện năng, trên thế giới này không có khả năng tạo ra thiết bị phát điện tinh vi, nhưng lợi dụng hai cực nam châm đơn giản vẫn có thể dễ dàng tạo ra thiết bị phát điện.

    Mặt khác, sau khi trải qua tính toán, lợi dụng cuộn đồng và trúc bản làm vật dẫn có thể đạt được điện năng cần thiết. Bộ phận thứ ba chính là hạch tâm tạo nên Tổng hợp Tu Lực Luyện Khí này, chính là bộ phận sử dụng điện năng đem Linh Thú Lực Đan chuyển hoán thành tiên thiên linh khí, dùng năng lượng mà cuộn đồng tạo ra đem tiên thiên linh khí sản sinh truyền vào kim châm thông qua thứ hình dạng ghế ngồi, kim châm duới sự rung động sẽ đem tiên thiên linh khí tác dụng vào cơ thê.

    Ngoài ra, ngồi trên Tổng hợp Tu Lực Luyện Khí để tu luyện lực lượng, hắn không chi có thể lợi dụng tâm pháp tu luyện và Tu Lực Luyện Khí hấp thu tiên thiên linh khí cất trữ, còn có thê dùng điện năng thúc đây Linh Thú Lực Đan chuyên hóa năng lượng tiên thiên linh khí quán nhập vào trong thân thê, tiến thành cường hóa và cải tạo thân thê.

    Bây giờ, không thể phủ nhận là từ bất kỳ góc độ nào mà xét, cho dù là xét trên góc độ thực tiễn, Tổng hợp Tu Lực Luyện Khí của Phó Thu Bảo đều là thành công phi thường.

    Tại thế giới trước kia, Phó Thư Bảo dùng một cái lồng sắt nhò và một con chuột bạch là đã có thể cung cấp năng lượng chuyển động cho một cái quạt. Tại thế giới này, hắn đổi lồng sắt nhó thành lồng sắt lớn, lại đổi chuột bạch thí nghiệm thành một thanh xuân nữ bộc. cũng đủ đê cung cấp năng lượng cho Tổng hợp Tu Lực Luyện Khí của hắn vận hành. Suy nghĩ biến cách và sáng tạo vượt mức quy định này chi e ngay cả cha đẻ của thí nghiệm là Albert Einstein cũng phải tự nhận không bằng, thổ huyết vái chào thua. . .

    Dòng chảy tiên thiên linh khí tràn ngập từ phế âm tâm kinh truyền vào trong đan điển Phó Thư Bảo, so với phương thức tu luyện hấp thu một tia tiên thiên linh khí yếu ớt bình thường trước kia, chênh lệch lúc này không chi là 50 bước, mà là chênh lệch cả trăm bước.

    Nếu như có thể đem phương thức của hai loại tu luyện này so sánh, thì một bên không phải nghi ngờ là một kiện tướng chạy bộ, còn bên kia là một tiểu hài mới học đi! Nhưng đây chẳng qua chi là một trong những chỗ tốt cùa Tống họp Tu Lực Luyện Khí mà thôi, bởi vì đông thời trong lúc tu luyện lực lượng, thân thể của hắn cũng được cải tạo tẩy tùy phạt cân, tất nhiên cũng cải biến thể chất, gân cốt, khí bẩn, thậm chí kích phát tiềm năng, huyền diệu chí cực.

    Một chu thiên, hai chu thiên. . . Chấn kinh truớc hiệu quả của Tổng hợp Tu Lục Luyện Khí, Phó Thư Bảo giống như một tên tham ăn, tham lam ăn sạch các loại thức ăn. Hắn lúc này cũng không nhớ mình đã tu luyện bao lâu, nhưng Đông Mai ờ trong lồng đã mệt đến cực điểm, bắt đầu chịu không nổi.

    - Này. . . thiếu gia ta còn phải chạy bao lâu nữa, ta, ta sắp không chạy nổi rồi.

    Lòi vừa dứt. hai chân Đông Mai chợt mềm đi, ngã phịch xuống trong lồng sắt, hai chân duỗi ra, thở hổn hển nhìn bộ dạng này hiển nhiên là chạy thoát lực rồi.

    08-08-2013, 18:25


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Hidden Content Gửi bởi gautruc01 Hidden Content
    Anh yêu trym, vĩnh con mẹ nó cửu luôn Hidden Content

  6. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Rauxalach,
  7. #14
    Soujiro_Seita's Avatar
    Soujiro_Seita Đang Ngoại tuyến ๖ۣۜGià
    ๖ۣۜThiên
    ๖ۣۜĐại
    ๖ۣۜĐế
    Phiên Ngữ Cao Cấp
    Ngày tham gia
    May 2008
    Đang ở
    Thúy Vân Phong
    Bài viết
    22,957
    Xu
    0

    Mặc định


    ----------------------
    Chương 13: Tổng hợp Tu Lực Luyện Khí
    ----o0o----

    Converted by:
    Thời gian: 00 : 00 : 03

    Chương 13: Tổng hợp Tu Lực Luyện Khí

    Dựa vào tri thức về Linh Thú Lực Đan của hắn mà phán đoán, Đông Mai đã mua về một viên Linh Thú Lực Đan của Linh Thú Lang, đẳng cấp của nó là Phổ Linh cấp, chỉ có điều như vậy cũng đủ hoàn thành sứ mạng của nó rồi.

    Một lần nữa đem Tu Lực Luyện Khí từ trong ngăn kéo lấy ra, lại đem Linh Thú Lực Đan bỏ vào trong lỗ vốn thể tích cùa cái lỗ đó hơi lớn một chút, khi bỏ Linh Thú Lực Đan vào sẽ bị lỏng, nhưng đúng lúc Phó Thư Bảo đang nghĩ biện pháp cố định nó trong lỗ thì cái miệng lỗ đột nhiên thu nhỏ lại, vừa vặn giữ chặt lấy Linh Thú Lực Đan trong đó, ngay lập tức một màn kỳ dị phát sinh, toàn bộ Tu Lực Luyện Khí bất chợt trở nên lạnh lẽo như băng.

    Càng lúc càng lạnh, chi trong chợp mắt toàn bộ Tu Lực Luyện Khí liền trở thành một khối hàn băng, cầm trong tay lạnh đến đau nhức. Mà càng quy dị hơn chính là vật liệu đá màu đen trong quá trình biến lạnh liền trớ nên lấp lánh, thoạt nhìn giống như một loại bạch ngọc trân qúy.

    - Chẳng lẽ đây chính là Vạn Niên Huyền Hàn băng mà khách làng chơi A Lí nói?

    Trong lòng vô cùng ngạc nhiên, chỉ có điểu Phó Thư Bảo liền rất nhanh bình phục tâm tình, khoanh chân ngồi xuống đất, sau khi bày ra tư thế tu luyện Phổ La tâm pháp, lại đem Tu Lực Luyện Khí bỏ vào trong miệng.

    Khác biệt, tất cả mọi thứ. không gì có thể so sánh được. . .

    Thế nhưng, phương thức sử dụng Tu Lực Luyện Khí này quả thật con mẹ nó bẩn thỉu.

    Trong khoảnh khắc Tu Lực Luyện Khí tiến vào trong miệng, Phó Thư Bảo liền cảm thấy đâu lưỡi của hắn phảng phất như biến thành một bằng côn, mất đi tính linh hoạt, còn đặc biệt khó chịu. Nhưng cuối cùng hắn vẫn kiên trì tiếp tục, cố gắng tiến hành vận chuyển một chu thiên Phổ La tâm pháp.

    Cũng ngay lúc tia tiên thiên linh khí đầu tiên xuất hiện trong phổi, một cảm giác nóng bỏng đột nhiên từ trên Tu Lực Luyện Khí truyền đến, men theo kinh mạch ở miệng truyền đến trong phổi, cùng với tia tiên thiên linh khí yếu ớt dung hợp lại với nhau.

    Linh Thú Lực Đan vốn chính là do tiên thiên linh khí tập trung mà thành, chẳng khác gì tiên thiên linh khí dày đặc kết tinh thể, nó tất nhiên có cùng tính chất giống như tiên thiên linh khí mà Phổ La tâm pháp luyện được, cho nên lúc dung họp đều không có cảm giác khó chịu nào, ngược lại cường độ của một tia tiên thiên linh khí còn tăng gấp bội.

    Trong lòng vô cùng mừng rỡ, Phó Thư Bảo vội vàng dùng Ý thức đem đoàn tiên thiên linh khí sau khi đã tăng cường theo phế âm tâm kinh tiến vào trong đan điền.

    Lại một cảm giác nóng bóng, tiên thiên linh khi sau khi được tăng cường liền tiến vào đan điền, nhất thời khiến cả thể xác và tinh thần cùa hắn đều sảng khoái, cảm giác rét lạnh ờ khoang miệng cũng yếu đi nhiêu, tóm lại, cảm giác thoải mái trong đó rất khó mà dùng lời hình dung.

    Kết thúc một chu thiên tu luyện Chân Lực, Phó Thư Bảo lấy Tu Lực Luyện Khí ra, sau khi cẩn thận quan sát, hắn liên phát hiện màu sắc của Linh Thú Lực Đan hơi nhạt đi một chút, mặc dù màu sắc chi nhạt đi chút xíu nhưng vẫn có thể nhận ra. Phát hiện này khiến hắn hiểu ra một việc, đó chính là việc sử dụng Tu Lực Luyện Khí tiến hành tu luyện lực lượng, Linh Thú Lực Đan kỳ thực là một loại vật tiêu hao, loại tu luyện như vậy quả thật không khác gì hành vi. . . đốt tiền.

    - Các ngươi làm gì thế? Đánh cược tiền thua à? Tại sao lại có cái vẻ mặt như vậy?

    - Vừa rồi, chúng ta nghe thấy thiếu gia ở trong thư phòng cười to không ngớt, chúng ta còn tưởng. . .

    Xuân Lan có chút khiếp đảm, muốn nói lại thôi.

    - Tưởng cái gì?

    Phó Thư Bảo hỏi.

    - Ta tưởng thiếu gia mơ thấy mỹ nữ.

    Hạ Trúc cơ trí vội vàng lấp miệng.

    - Ta tưởng thiếu gia nhặt được. . . bảo bổi.

    Thu Cúc nào có đạo lý không ngã theo chiều gió

    - Ta tướng thiếu gia nhất định. . . là. . .

    Đông Mai hiển nhiên ngốc nhất, quanh co cả buổi mà không nghĩ ra chuyện gì.

    - Mấy tên hỗn trướng các ngươi, tưởng ta không ngươi đang đàm luận cái gì sao ?

    Phó Thư Bảo cố ý ra vẻ nghiêm túc nói.

    Bốn nữ bộc trong lòng có quy nhất thời bị dọa đến luống cuống, lập tức ào ào quỳ xuốngtrước mặt Phó Thư Bảo nói:

    - Thiếu gia chúng ta sai rồi xin thiếu gia. . . trách phạt chúng ta đi.

    Phó Thư Bảo đột nhiên thu hồi vẻ nghiêm túc, thay vào khuôn mặt cười, nói:

    - Thiếu gia hôm nay cao hứng trách phạt thì miễn đi chỉ có điều các ngươi phải chọn ra một người phối hợp với bổn thiếu gia làm một cái thí nghiệm.

    - Thí nghiệm?

    Bổn thanh xuân nữ bộc nào từng nghe qua cái từ "tiên tiến" này, tất cả đểu ngây ra, không biết phái làm gì.

    - Vậy đến cùng là ai truớc đây?

    Ánh mắt xấu xa lần nữa quét qua trên người bốn nữ bộc, thật sự thì bốn nữ bộc này đều như hoa như ngọc, mỗi người một vẻ, nếu như đê hắn kén chọn quả thật cũng không biết chọn ai.

    Lúc này, Xuân Lan, Hạ Trúc và Thu Cúc đồng thời vươn ngón tay ra chi vào Đông Mai vốn chậm chạp còn đang sững sờ, nói:

    - Nàng!

    Chi có điều, tiền đối với thiếu gia còn là vấn đề sao?

    Không nghĩ nhiều nữa, Phó Thư Bảo lại đem Tu Lực Luyện Khí bỏ vào miệng, tiến hành tu luyện Chân Lực chu thiên thứ hai.

    Trong mười ngày sau đó, Phó Thư Bảo vừa chờ đợi thiết bị được đặt mua đem tới, đồng thời vừa dùng Tu Lực Luyện Khí tiến hành tu luyện Chân Lực, buổi sáng trước khi rời giường và lúc đi ngủ cũng không quên tiến hành huấn luyện thân thể thời gian rất nhiều.

    Cho đến khi qua mười ngày, trưa ngày mười một thiết bị được đặt mua mới lục tục chuyển đến trong hào trạch của Đa Tiễn lão gia lại qua ba ngày, thiết bị được đặt mua trong kế hoạch sơ bộ mới có đủ, hắn cũng bắt đầu công việc lắp ráp.

    Công việc lắp ráp cũng không phải thuận lợi như trong tướng tượng, công tượng nhận đặt hàng chi e chưa từng nhìn thấy qua thứ mà Phó Thư Bảo miêu tả bao giờ, cho nên làm ra linh kiện ít nhiều cũng có chút sai lệch, việc lắp ráp khó tránh khỏi xảy ra vấn đề.

    Chỉ có điều, dựa vào đôi tay của mình, Phó Thư Bào vẫn có thê đem toàn bộ linh kiện lắp ráp lại. Lần này, lại mất thêm năm ngày. Lúc đó phân linh kiện còn lại mới được đưa đến đê lắp ráp hoàn tất, chế tạo Tổng họp Tu Lực Luyện Khí mất hết tổng cộng hai mươi ngày.

    Trong hai mươi ngày này. Phó Thư Bảo chưa từng bước ra khỏi thư phòng, ăn uống cũng đều là do bốn nữ bộc mang đến, ngay cả ngủ cũng ngủ trong thư phòng.

    Hắn toàn tâm toàn ý vùi đầu vào trong chế tạo, trên trán bốn nữ bộc thường xuyên trực tiếp đổ mồ hôi, chúng nữ rất hoài nghi thiếu gia gặp qủy, luôn làm những chuyện mà chúng nữ nghĩ thế nào cũng không thông.

    Chi có điều, thiếu gia không nói chúng nữ cũng chỉ có thể âm thầm suy đoán và đem ra nghị luận một chút mà thôi, trước mặt thiếu gia, chúng nữ vẫn một mực nghe lời, không có đi dò hỏi.

    Sáng sớm hôm nay, bốn nữ bộc tay cầm bồn rửa, khăn mặt, ấm trà và dục tiên chùy xuất hiện trước cửa thư phòng,

    Xuân Lan dẫn đâu cũng không quên gõ cửa, trong thư phòng đột nhiên phát ra một trận cười ha hả, kèm theo đó còn có một chuỗi ca từ khó hiểu.

    Thẩn sắc Xuân Lan nhất thời buồn bã nói:

    - Thiếu gia cuối cùng cũng điên rồi.

    Đông Mai chực muốn khóc, nói:

    - ước kia. thiếu gia quả thật rất hung dữ. . . Chi có điểu, đoạn thời gian này, thiếu gia không còn dữ tợn nữa, rất hòa thuận, có lúc còn chọc chúng ta vui vẻ, ta thấy thiếu gia giống như biến thành một người khác, biến thành một người tốt. . . Thế nhưng, hắn tại sao lại phát điên rồi?

    - Nếu thiếu gia không điên, tại sao hắn lại làm những chuyện khó hiểu như vậy?

    Thu Cúc hỏi ngược lại.

    Hạ Trúc thở dài một hơi, nói:

    - Ài, thật vất vả mới chịu đựng được đến khi thiếu gia hiểu chuyện, tính khí hung ác của thiếu gia đã được thu liễm, ngày tháng tốt đẹp của bốn chị em chúng ta cuối cùng cũng đến, đáng tiếc, không ngờ rằng thiếu gia lại phát điên rồi. . . Chúng ta sau này phái làm thế nào đây?

    Bổn thanh xuân nữ bộc thần sắc ảm đạm, đang lúc cảm thán thì cừa thưphòngđột nhiên mở ra, Phó Thư Bảo mặt đầv thòa mãn đột nhiên xuất hiện trước mặt chúng nữ, ánh mắt quét qua gương mặt từng người, sau đó bật cuời ha hả, nói:

    - Ta. ta. . .

    Đông Mai đáng thương lúc này mới hồi thẩn lại.

    - Vậy Đông Mai đi, Đông Mai, ngươi theo ta vào đây. những người còn lại đứng bên ngoài.

    - Ưm.

    Đông Mai nhu thuận ứng tiếng, theo Phó Thư Bảo đi vào thư phòng. Cánh cửa "cạch" một tiếng đóng lại. Ba nữ bộc ở ngoài cửa ngươi nhìn ta, ta nhìn người, biểu tình quái dị.

    Vừa tiến vào thư phòng, Đông Mai liền nhin thấy một cái lồng sắt lớn, phía duới lồng sắt đặt một cái khung sắt. trên kệ sắt là một cái bánh răng, tại giữa bánh răng được buộc một sợi gân trâu dèo đai bền chắc, đầu còn lại của sợi gân trâu thì được buộc vào một cái bánh răng nhò hơn một chút, mà bên dưới cái bánh răng đó còn đặt một cái hộp sắt. cái hộp sắp còn có sợi đồng dùng trúc bản kẹp chặt kéo ra, một đầu khác của sợi đổng là một cái hộp sắt có cạnh chừng ba xích, bên trên chiếc hộp sắt đặt một cái ghế ngồi được chế tạo từ cương thiết, trên ghế tràn đây các linh kiện kim loại đủ hình dạng, có hình chùy, hinh tròn, hình hạt. . .

    Cuối cùng nhất, nàng còn trông thấy cái vật mà Đa Tiễn lão gia gửi từ Phi châu về, chỉ liếc nhin nó thì nàng cũng đã thẹn thùng, nó được treo trên chiếc ghế tinh xảo chừng một xích, phẩn đuôi còn quấn đầy tơ đồng trong suốt, dáng vẻ rất kỳ quái.

    - Thiếu gia đến cùng muốn làm thí nghiệm gì a? Chẳng lẽ, muốn ta. . . ngồi vào cái ghế đó, sau đó dùng thứ kia "đâm" ta. . .

    Nghĩ đến đây thi Đông Mai đã không dám nghĩ nữa. Khuôn mặt của nàng so với quả hồng chín còn đỏ hơn.

    - Đông Mai, mặt ngươi làm sao vậy?

    - Ta. ta. . . mặt ta không có gì.

    - Cởi Y phục ra.

    - Quả nhiên là vậy. . .

    Trong lòng Đông Mai vô cùng sợ hãi, nhưng vẫn e thẹn gật đẩu, chậm rãi cởi vạt áo, cởii váy dài nữ bộc, sau đó bắt đầu tháo thắt lưng.

    - Ngươi làm gì vậy?

    - Cởi quần a.

    - Ngươi cởi quần làm gì?

    - Ta. . . không phải thiếu gia bảo ta cởi sao?

    - Ta bảo ngươi cởi Y phục là bởi sợ ngươi lát nữa vận động sẽ phát nhiệt, quẩn áo quá nhiều sẽ phiền phức, ngươi chi cẩn cởi váy ngoài là đủ rồi.

    - Bây giờ tiến vào trong cái lồng đó.

    Phó Thư Bảo chi vào cái lồng sắt trên khung sắt.

    - Thiếu gia muốn ta làm gì? Thế nào lại bắt tiến vào trong cái lồng kia? Chẳng lẽ là Đông Mai làm sai chuyện gì, thiếu gia muốn đem ta nhốt trong cái lồng đó?

    Vẻ mặt Đông Mai tràn đầy ủy khuất, đáng thương nhin thiếu gia.

    - Nói nhảm, bảo ngươi vào thì vào đi còn nhiều chuyện, ta sẽ quẳng ngươi vào trong lồng đó.

    Phó Thư Bảo đã hiểu, giải thích rõ ràng với nàng còn không bằng trực tiếp quát nàng thực hiện theo.

    Quả nhiên, Phó Thư Bảo vừa hung dữ thì Đông Mai nào dám tiếp tục nhiều lời. liền mở cửa rồi chui vào trong lồng.

    Đường kính của cái lông chừng hai mét. không gian đê nàng đứng còn rất lớn. Phó Thư Bảo lúc này cũng ngồi xuống cái ghế chế tạo từ cương thiết, toàn thânngay ngắn, hít sâu một hoi sau đó mở miệng ra hàm răng hướng về phía. . .

    - Thiếu gia. xin thứ cho nô tỳ lắm miệng, to gan hỏi một câu. . . Chẳng lẽ ngài không thấy ta mới nên là người ngồi trên ghế và ngậm thứ đó sao?

    Nghe thấy Đông Mai nói vậy. Phó Thư Bảo thiếu chút nữa là từ trên ghế té ngửa xuống.

    - Bớt nói nhảm đi, nhanh chạy! Không cẩn ngươi chạy nhanh, nhưng phải duy trì tổc độ, hiểu chưa?

    - Ta biết rồi. . . ta chạy đây.

    Bước chân Đông Mai vừa động, lồng sắt lớn trên khung cũng chuyển động, bánh răng cũng bắt đầu chuyên động, bánh răng vừa chuyên động thì gân trâu trong khe cũng kẻo một cái bánh răng khác chuyển động.

    Cái bánh răng thứ hai chuyển động, bánh răng và cột nổi cũng chuyên động, tiếp đó cái hộp sắp liền phát ra tiếng "tách tách" nhè nhẹ. cân thận nhìn còn phát hiện ra sợi đồng dùng trúc bản kẹp lấy xuất hiện tia điện.

    Càng quái dị hơn là sau khi tia điện xuất hiện thì Phó Thư Bảo vốn đang ngồi ngay ngắn trên ghế bắt đẩu nin nhè nhẹ. giống như gió quét qua mặt hồ, từng lóp sóng nối tiếp nhau, không có điêm cuối.

    Đây chính là Tổng hợp Tu Lực Luyện Khí của Phó Thư Bảo.

    - Xoay một vòng cho thiếu gia xem.

    Con mắt thiếu gia lúc này đã giống như mồi lừa trong ngày đông.

    Khẽ cắn răng một cái, Đông Mai đứng nguyên tại chỗ xoay một vòng. Chi có điều một vòng này rất miễn cưỡng, hai chân chạv đến thoát lực. nàng làm sao còn có thê giữ được cơ thể cân bang, nàng mới xoay một vòng xong, toàn thán liền mất đi cân đối mà ngã xuống đất.

    Mắt thấy mỹ nhân sắp té ngã xuống đất. thiếu gia đã sắp đặt tất cả, làm sao có thể chắp tay đứng nhìn?

    - Cẩn thận!

    Phó Thư Bảo đột nhiên đưa tay giữ lấy eo thon của Đông Mai, cơ thể hắn cũng thuận theo "tự nhiên" ngã xuống đất. nhanh chóng tạo thành tư thế ngực đối lưng với Đông Mai.

    - Đa tạ thiếu gia.

    Đông Mai nào biết 'rẳng thiếu gia nàng nổi lên ý đồ xấu xa, còn cho rằng thiếu gia không đành lòng thấy nàng ngã. vội vàng đỡ lấy, cho nên trong lòng đã sớm vô cùng cảm kích rồi.

    - Ha ha. thiếu gia ta về sau sẽ bảo vệ ngươi, chút điểm này không cẩn phải tính làm gì.

    Phó Thư Bảo tuyệt đối không cảm thấy mình đã đi quá xa.

    - Thiếu gia, ngài. . . có thể kéo ta dậy được rồi.

    Đông Mai rất kỳ quái, nàng nhớ trước khi ngã xuống đã bị giữ chặt, thiếu gia tại sao còn ôm ấp không thả nàng ra?

    - ừm, thiếu gia có lòi muốn nói với ngươi. . .

    - Ưm? Tay của thiếu gia. . .

    Có lời lại không nội dung, sau khi thiếu gia phân tán sự chú ý của người trong lòng, một cái tặc thủ lặng lẽ truợt vào trong váy nữ bộc. đâu ngón tay ở bên trong cũng thành công dạo quanh một vòng suối cốc non mềm.

    - Thiếu gia, hì hì, thì ra thiếu gia muốn rồi.

    Đông Mai cho dù ngốc thì cái ngón tay kia cũng đã điểm tinh nàng.

    - Bây giờ, cởi quẩn ngươi ra, thiếu gia ta đã không nhịn được nữa rồi. . .

    Phó Thư Bảo đã không thể nào giả vờ quân từ được nữa. hắn rất gấp, gấp đến độ giống như kiến bò trên chảo nóng.

    Tay nhẹ nhàng kéo chiếc váy mỏng tang một cái, váy nữ bộc ngắn ngủi thuận theo cặt đùi thon đẹp tuyết trắng trượt xuống, lộ ra bắp đùi đẫv đà màu mỡ, tiếp đó là đầu gối tinh xảo đáng yếu, sau đó mới đến đôi chân và mắt cá chân nhỏ xinh, cuối cùng vô thanh vô tức rơi xuống đất.

    Đông Mai e thẹn vô cùng, đưa tay giữ lấy chiếc khổ còn sót lại trên người, nhẹ nhàng kéo xuống, từng chút từng chút cởi ra.

    Thuận theo hành động của nàng, làn da tuyết trắng cũng lộ ra ngoài, theo đó là một mảnh cỏ đen, bao trùm lấy u cốc. Đông thời, vòng mông trắng trẻo của nàng cũng lộ ra, bờ mỏng tròn trịa vênh cao, mềm mại như mỡ đông. Tất cả hết thảy đều khiến lòng người say đắm.

    08-08-2013, 18:26


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Hidden Content Gửi bởi gautruc01 Hidden Content
    Anh yêu trym, vĩnh con mẹ nó cửu luôn Hidden Content

  8. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Rauxalach,
  9. #15
    Soujiro_Seita's Avatar
    Soujiro_Seita Đang Ngoại tuyến ๖ۣۜGià
    ๖ۣۜThiên
    ๖ۣۜĐại
    ๖ۣۜĐế
    Phiên Ngữ Cao Cấp
    Ngày tham gia
    May 2008
    Đang ở
    Thúy Vân Phong
    Bài viết
    22,957
    Xu
    0

    Mặc định


    ----------------------
    Chương 14: Albert Einstein cũng phải vái chào thua
    ----o0o----

    Converted by:
    Thời gian: 00 : 00 : 02

    Chương 14: Albert Einstein cũng phải vái chào thua

    Đông Mai dừng lại động lực cũng biến mất. Tổng họp Tu Lực Luyện Khí cũng dừng lại, Phó Thư Bảo đang tu luyện đến hưng phấn cũng bị buộc dừng lại, đưa mắt nhìn Đông Mai bên trong lồng sắt, vừa nhìn một cái, trong bụng nhất thời dấy lên một luồng hỏa diễm hừng hực.

    Không có váy dài nữ bộc, trên người Đông Mai chỉ có một cái áo lót bó sát người, lúc này đã bị mồ hôi ướt đẫm khiến lớp áo mỏng manh đó dán sát lên da thịt mềm mại của nàng, phơi bày một cảnh tượng mông lung, ướt át.

    Thế giới này không hề có áo ngực, mà bản thân ngực Đông Mai cũng rất lớn và săn chắc, tự nhiên sẽ không sử dụng yếm và vải bố gì đó. Cho nên, một đôi tuyết lê trắng muốt bắt mắt vô cùng liền phơi bày trước mắt hắn, có thể nhìn thấy nụ hoa rõ ràng, cũng có thể nhìn thấy hai vòng tròn mê hoặc, khiến người khác phát hỏa đến cực điểm.

    Bởi vì tư thế tứ chi duỗi ra, bụng của nàng cũng phô bày sự bang phẳng bóng loáng, eo thon mềm mại, phối họp với cái rốn tròn tròn, khiến người ta có một loại xung động muốn vuốt ve. Váy ngắn nữ bộc của nàng đã mất đi tác dụng che lấp, trước có thể nhìn thấy cặp mông trắng bóc, sau có thể nhìn thấy đôi chân trắng và nơi thâm sâu bí hiểm.

    Tại đáy quẩn, nơi u cốc là có một nếp gấp dính chặt, cũng bị mồ hôi làm ướt nhẹp, vì vậy đông cỏ và nguồn nước giữa u cốc liên trở nên mông lung như mờ như ảo. Đẹp nhất là mông càng huống chi là mông luôn đặc biệt ẩm ướt?

    - Phù. . .

    Không thể nào dập tắt ngọn lửa trong lòng, Phó Thư Bảo có chút khó chịu thở ra một ngụm khí thô. Lúc đâu đến thế giới này, bởi vì thân thê đặc biệt "phế", nên hắn vẫn một mực không hưởng dụng bốn "bữa tiệc lớn" bên cạnh, mà đoạn thòi gian này nhờ điểu dưỡng và tu luyện, hắn cảm thấy trạng thái thân thể đã hơn nhiêu lần trước kia, làm chút chuyện buông thả cũng không phải là vấn đề, mà bây giờ. . .

    - Hộc hộc. . .

    Đông Mai cũng đang thở phì phò, nàng vừa thở thì đôi tuyết lê trước ngực đã phập phồng không ngừng.

    Phó Thư Bảo từ Tổng họp Tu Lực Luyện Khí đứng dậy, đến gần lồng sắt hỏi:

    - Đông Mai, mệt không?

    - Có chút. . . thiếu gia. ta nghỉ ngơi một chút sẽ chạy tiếp, bây giờ ta quả thật không chạv nổi nữa rồi.

    Đông Mai vịn lồng sắt đứng dậy, hai chân của nàng vẫn có chút run rẩy.

    - Đi ra đi.

    Ánh mắt Phó Thư Bảo lại lần nữa bị hai trái tuyết lê ướt đẫm thu hút, từ nhiều góc độ thưởng thức hai hạt anh đào đáng yêu.

    - Thiếu gia ta nghỉ ngơi một chút còn có thể chạy tiếp.

    - Bảo ngươi ra thì ngươi ra đi!

    - Vâng, thiếu gia. . .

    Đông Mai ngoan ngoãn từ trong lồng sắt bò ra, vóc dáng thanh tú động lòng người đứng trước mặt Phó Thư Bào.

    Hai tay đặt khép dưới đùi, đầu hơi vùi vào giữa ngực dáng vé đáng thương giống như một cô nương làm sai chuyện gì đứng trước mặt sư trưởng cúi đầu nhận lỗi

    Một tiếng thở dốc trầm trọng, Phó Thư Bảo ôm cổ Đông Mai. còn Đông Mai thì giống như con dê con nhu thuận mặc cho hắn lôi kéo, rất nhanh bày ra một tư thế đơn giản, Phó Thư Bảo kéo khố xuống dũng mãnh từ phía sau bờ mông trắng của Đông Mai đâm tới. . .

    - Thiếu gia! Có người cầu kiến!

    Thanh âm của Xuân Lan đột nhiên đúng lúc khản cấp nhất từ ngoài cửa truyền tới.

    -Ai?

    Đột nhiên bị ngưng trệ hành động tiến công, Phó Thư Bảo nổi giận lôi đinh đến mức trán đổ đầy mồ hôi.

    - Hắn tự xưng cái gì mà. . . A Lí!

    Xuân Lan lớn tiếng đáp.

    - Đáng ghét! Hắn đến tìm ta làm cái gì? Bảo ta không có!

    Phó Thư Bảo hít một hơi thật sâu. sau đó nhắm chuẩn.

    - Ta, chúng ta không ngăn được hắn.

    Thanh âm của Hạ Trúc tràn đầy lo lắng.

    - Đồ ngốc, thổi tiêuđi gọi Nhiệt Vệ Môn ra!

    Nhắm chuẩn lại sai. Đông Mai kêu đau một tiếng, Phó Thư Bảo cũng nhíu chặt mày.

    - Tiêu, tiêu ở chồ Đông Mai a! Huống hồ. Nhiệt Vệ Môn đã bị đánh bất tỉnh nhân sự rồi, thổi tiêu cũng không được a.

    Thanh âm của Thu Cúc càng lúc càng cấp bách.

    Phó Thư Bảo không nhúc nhích, hắn đột nhiên tỉnh ngộ, vừa rồi dục hỏa thiêu thân, tư duy hỗn loạn nên đã quên một chuyện rất trọng yếu, tên khách làng chơi A Lí đó vì cái gì mà đến đây? Chăng lẽ. . . là Tu Lực Luyện Khí!

    - Ha ha ha. . . Thư Bảo hiền chất, A Lí đại thúc ta mang theo một rổ hoa quả đến làm khách a, ngươi đãi khách như thế nào vậy?

    Thanh âm của A Lí đột nhiên truyền đến.

    - Thiếu gia. ta. . .

    Đông Mai vẫn đang bảo trì tư thế phổi hợp quay đầu lại, đáng thương nhìn Phó Thư Bảo.

    - Mặc y phục vào, ta đi xử lý.

    Phó Thư Bảo cũng nhanh chóng sửa sang trên người một chút, sau đó mới lấy kiện Tu Lực Luyện Khí là hạch tâm cùa Tổng họp Tu Lực Luyện Khí xuống, cất vào hộc bàn. Đợi đến sau khi an bày thỏa đáng thì mói mở cửa thư phòng ra.

    A Lí cũng không phải tay không mà đến, trên tay hắn rõ ràng còn có xách một rổ quít. Chỉ có điều số lượng quít này e rằng hắn chi mất ba đồng tệ là đã đủ mua phần lễ vật "Đăng môn bái phòng" này rồi. . .

    08-08-2013, 18:27


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Hidden Content Gửi bởi gautruc01 Hidden Content
    Anh yêu trym, vĩnh con mẹ nó cửu luôn Hidden Content

    ---QC---


  10. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Rauxalach,
Trang 3 của 4 Đầu tiênĐầu tiên 1234 CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status