TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 2 của 3 Đầu tiênĐầu tiên 123 CuốiCuối
Kết quả 6 đến 10 của 12

Chủ đề: Những ca khúc đi cùng năm tháng

  1. #6
    Tiếu hồng trần's Avatar
    Tiếu hồng trần Đang Ngoại tuyến Một giấc hồng trần
    Tiếu ngạo nhân gian
    Tiếu TiếuI'm a Gunner forever
    Thi Sĩ
    Moderator
    Ngày tham gia
    Mar 2013
    Đang ở
    Thính vũ hiên
    Bài viết
    7,833
    Xu
    135,862

    Mặc định

    Ru ta ngậm ngùi


    Người về soi bóng mình
    Giữa tường trắng lặng câm...


    Mỗi khi buồn, tôi lại nghe bài này. Lần tìm trong từng câu hát âm vang nào xoa dịu hồn mình. Cũng như hòng ký thác tâm tư. Giọng Khánh Ly vang lên bình thản và phiền muộn. Có ai ngoài kia, cũng đang rêu rao đời mình?

    Tôi không hiểu, lúc chàng viết đến câu này, lòng chàng thế nào? Có rười rượi buồn nhìn bóng dáng gầy guộc câm lặng của mình, vẫn đang từng ngày đi tìm âm ba của cuộc đời?

    Để rồi về đây ngồi, tự ru một khúc ngậm ngùi?


    Đây là version tôi thích nhất!

    ---QC---


  2. Bài viết được 5 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Lana,tieuthu,tobano,Trường Minh,vegito,
  3. #7
    Tiếu hồng trần's Avatar
    Tiếu hồng trần Đang Ngoại tuyến Một giấc hồng trần
    Tiếu ngạo nhân gian
    Tiếu TiếuI'm a Gunner forever
    Thi Sĩ
    Moderator
    Ngày tham gia
    Mar 2013
    Đang ở
    Thính vũ hiên
    Bài viết
    7,833
    Xu
    135,862

    Mặc định

    Ngăn cách
    Mỹ nhân tự cổ như danh tướng
    Bất hứa nhân gian kiến bạch đầu.


    Một buổi chiều của rất, rất nhiều năm về trước, tôi nằm nghe mưa nhảy trên mái ngói, và giọng của Ngọc Lan cất lên vô cùng dịu dàng từ cái máy cát-xét cũ. Đến bây giờ nghĩ lại, tôi vẫn dám chắc rằng, đó là một trong những điều dịu dàng nhất trên đời mà tôi từng biết, trừ vòng tay của Mẹ.

    Bài ngày đó tôi nghe, là Ngăn cách.
    Là: Mây sao quên hạn kỳ? Cho trăng buồn vì nhớ mãi câu thề.

    Giọng nàng dịu dàng và đầy buồn bã. Nỗi buồn mỏng như khói trời, cũng mềm mại như lụa. Tưởng như tan ra cùng những giọt mưa lúc này đang vỡ trên mái ngói dằng dặc rêu xanh.

    Thảng hoặc, tôi nhớ tới cảm giác của tôi năm đó khi nghe tin nàng mất. Không lâu sau, tôi nghe tin Trịnh mất. Tôi-của-lúc-ấy bèn gọi, năm đó là năm-tang-thương. Nhưng mãi sau, tôi mới nhận ra, suy nghĩ đó cực kỳ ấu trĩ. Vì năm nào, cũng tang thương như nhau. Bởi bất kỳ một điều đẹp đẽ nào mất đi, cũng đều khiến tôi buồn bã mãi. Càng lớn lên, dường như càng nhiều mất mát. Nhưng bởi vì đủ kiên cường, hoặc giả đã đủ chai lỳ, nên mọi chuyện đều có thể chịu được.

    Mỗi lần như vậy, tôi lại mở Ngăn cách để nghe. Không phải từ cái máy cát-xét cũ kỹ của ba tôi nữa. Nên không thể nào tìm lại sự dịu dàng đến đẫm tim gan như buổi nào xưa, nhưng tha thiết là điều không thể chối bỏ...

    Không! Trăm không ngàn lần, không ai giận hờn nếu đã hay rằng:
    "Lòng người như chiếc lá, nằm trong cơn gió vô tình"


    Lần sửa cuối bởi Tiếu hồng trần, ngày 15-09-2015 lúc 18:17. Lý do: Video lỗi

  4. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Thần Nam,Trường Minh,vegito,
  5. #8
    Tiếu hồng trần's Avatar
    Tiếu hồng trần Đang Ngoại tuyến Một giấc hồng trần
    Tiếu ngạo nhân gian
    Tiếu TiếuI'm a Gunner forever
    Thi Sĩ
    Moderator
    Ngày tham gia
    Mar 2013
    Đang ở
    Thính vũ hiên
    Bài viết
    7,833
    Xu
    135,862

    Mặc định

    CON DẾ HÁT RONG
    Phạm Duy


    Không hiểu sao, tôi thường nghĩ về bài hát này khi nghĩ về mùa hè...

    Không phải mùa xuân! Biểu tượng của tự do, của sinh sôi và xanh tươi trong tôi, là mùa hè. Mùa xuân chỉ là một bước đệm, nó không đủ mãnh liệt, nếu ví nó là màu hồng, thì mùa hè của tôi màu đỏ. Tự do và sự sống, trong tôi, cũng có màu đỏ.

    "Những muốn theo mây vượt mấy tầng
    Theo thuyền về vực thẳm mông lung
    Theo em về xứ sầu thiên cổ
    Anh phải làm con dế hát rong"


    Lần đầu tiên tôi nghe Mộng Thủy hát bài này, chất giọng trong và cao của cô làm tôi nghe không đúng lời, bởi khi lên cao vút, giọng cô không được tròn tiếng. Tôi nghe thành "theo em về giữ sầu thiên cổ"... Hồi đó, hồi còn nhỏ, tôi không chỉ nghe không đúng, tôi cũng không hiểu trọn. Tôi chỉ biết nghe thôi...

    Con Dế Hát Rong là một bản tình buồn, chỉ là trong đó, tình không dành riêng cho đôi lứa. Không chỉ cho người tình riêng, mà còn cho những "người tình không quen biết", những người tình đã nằm lại mãi, trong tròng lịch sử... Như Trịnh cũng đã từng đau đớn "người tình Việt Nam lớn lên chưa gặp một lần."

    Nếu chất liệu ngôn từ trong những ca khúc của TCS dễ dàng khiến người nghe thấy đồng cảm ngay lập tức, thì âm nhạc của Phạm Duy lại nghe ra nghìn trùng. Mỗi người đều tự vẫy vùng trong cảm xúc riêng, có khi mỗi người cập một bến, bằng những nỗi niềm rưng rức khác nhau...

    Như tôi ngày bé dại và sau này! Mỗi một thời điểm, cập một bến khác nhau.

    "Nhưng nhiều khi mây về đầu non
    Mây làm tranh vân cẩu sầu thương"


    Những bức tranh của đồng loại, không, là đồng bào, đang chịu cảnh tù ngục, tối tăm. Là những con thuyền lênh đênh chìm lấp trong lòng bão tố và biển cả.

    "Con dế hát trên tầng mây trắng ngắt
    Cho kẻ tù nhân nghe nhạc phù vân qua lỗ chấn song"


    "Con dế muốn thăm bầy tiên đuôi cá
    Ai ngờ gặp ngay nghĩa địa hồn ma, dưới nước trôi qua
    Ôi biển sâu thăm thẳm huyền mơ...
    Sinh vật ra đi từ nghìn xưa, nay trở về quê cũ."


    Hát cho tự do, hay hát cho quê hương? Là ru người hay tự ru ta? Giữa bốn bề sầu im khói tỏa...

    "Anh còn đây, anh vào nghìn sau,
    Bằng muôn tiếng nhạc, anh sẽ hát cho đời, cho muôn kiếp
    Cho cuộc tình trên khắp nẻo đường xa, thế giới bao la
    Thôi thì em đi vào mộng mơ
    Anh còn đây anh soạn lời ca, cho người tình không quen biết."




  6. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Trường Minh,vegito,
  7. #9
    Tiếu hồng trần's Avatar
    Tiếu hồng trần Đang Ngoại tuyến Một giấc hồng trần
    Tiếu ngạo nhân gian
    Tiếu TiếuI'm a Gunner forever
    Thi Sĩ
    Moderator
    Ngày tham gia
    Mar 2013
    Đang ở
    Thính vũ hiên
    Bài viết
    7,833
    Xu
    135,862

    Mặc định

    Mười năm tình cũ



    Mười năm không gặp tưởng tình đã cũ
    Mây bay bao năm tưởng tình đã lâu


    Mọi thứ theo thời gian rồi nghiệt ngã, tình yêu và nỗi nhớ, đau buồn hay tiếc thương cũng chỉ là những giấc mộng của nhân gian, tươi đẹp, phù phiếm hay ác mộng.. thì rồi cũng phải tỉnh, rồi cũng phải nương theo nhau về nơi cùng trời cuối đất.

    Chẳng ai đi mãi cùng nhau trên chặng đường dài bất tận của nhân gian..

    Nhưng cái dư âm về niềm vui và thống khổ mang theo có thể ám ảnh con người ta đến tận khi chết đi,

    và khôn nguôi.


    Đâu đó thi thoảng trong những bài hát cũ, trong những giấc mơ cũ, người xưa hiện về đầy đủ, vẹn nguyên như thuở nào. Cười nói và giễu cợt bằng những kỷ niệm, và khi tỉnh giấc, ta có ngơ ngác một chút, nhưng đã tuyệt đối không còn nỗi bàng hoàng của xa xưa. Vì, dù tất cả còn sống, thì vẫn có một thứ gì đó, đã chết đi, đã biến mất.

    Mọi thứ đã không còn có thể nào chính xác, đã không còn có thể nào tươi đẹp hay rạng rỡ, cả những lấp lánh của ký ức cũng bất định.

    Bất định như ngày hôm qua, như ngày hôm nay, hay như ngày mai?

    Như em hôm nay thấy lòng tiếc nhớ
    Như em hôm nay thấy lòng còn đầy..



  8. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    vegito,
  9. #10
    Tiếu hồng trần's Avatar
    Tiếu hồng trần Đang Ngoại tuyến Một giấc hồng trần
    Tiếu ngạo nhân gian
    Tiếu TiếuI'm a Gunner forever
    Thi Sĩ
    Moderator
    Ngày tham gia
    Mar 2013
    Đang ở
    Thính vũ hiên
    Bài viết
    7,833
    Xu
    135,862

    Mặc định

    HỒ NHƯ

    Hoàng Quốc Bảo



    Có lẽ tôi về như giấc mơ
    Làm dòng sông bôi xóa đôi bờ..


    Kỷ niệm cũng như những hạt mưa kia, đã rơi xuống đất là phải chờ đến kiếp lai sinh (có khi phải mấy kiếp) mới mong trở về nguồn cũ, mới mong gặp lại!

    Và đến đây là thôi, chàng nhỉ? Thiếp đã từng nghĩ mình sẽ đi đến cuối chân trời kia, chân trời có chàng, và hàng triệu triệu kỷ niệm cùng ước mơ? Nhưng bỗng dưng hôm nay, lòng thiếp mệt mỏi quá, nhân gian hoang vu cho nên nhiều khi, chàng đừng cười, thiếp thấy cô đơn.

    Hoàng Thiên Nhai? Hay Hoàng Tiểu Muội hoặc Hoàng Khánh hay là Hoàng Tiểu Khê.. có bao nhiêu tên cũng chỉ có một chàng.. Thiếp không hẹn gì cho kiếp sau cả, bởi sự đời kiếp này đã khôn lường, vậy sao còn mong chu chuyển cái khôn lường ấy làm gì? Nhưng nếu được, thì thiếp vẫn mong gặp lại chàng dù là đời sau, thiếp vẫn muốn được nghe chàng hát vào cái chiều mưa tầm tã ấy. Như vậy, có là tham lam quá không?

    Chàng là người dạy thiếp nhắm mắt để nghĩ về một giấc mơ những khi lòng chao đảo, giấc mơ của thiếp xanh liền một dải như sông. Chàng là người dạy thiếp phải mở mắt ra để biết rằng dòng sông tâm tưởng ấy chỉ giúp lòng thiếp dịu dàng hơn chứ không giúp thiếp đi qua những khó khăn. Nhưng khi lòng người ta dịu dàng và yên ổn, người ta có thể nhẹ nhàng đi qua gay gắt.

    Thiếp không hối hận, thiếp chưa bao giờ và sau này cũng vậy, hối hận vì yêu chàng. Đau khổ thế, chứ có khổ đau hơn nữa, trái tim này vẫn yêu chàng tuyệt đối như lần đầu, vô sầu, vô hối. Được có mặt bên nhau, dù trong ngắn ngủi của kiếp sống, dù trong chốc lát của nhân sinh, nhưng dòng sông của thiếp vẫn một lòng xuôi trời xuôi biển. Bãi bờ có nhiều hồng hoa biếc diệp cũng không thay đổi được tình yêu xưa tận tụy với chàng.

    Thiếp có là suối, là sông, là mưa, là gió, là cỏ, là hoa.. thì thiếp vẫn hạnh phúc, vì đã từng được chàng yêu và yêu chàng.. Vị trí của chàng trong thiếp là một vị trí vĩnh viễn bất biến, dù thiếp có đan mộng, có se duyên với bất cứ ai trên cõi đời này!


    Nhưng rồi chàng ạ?
    Có phải cuộc tình nào cũng tận...

    Khi thiếp đã, nhắm mắt, để nghĩ về chàng, như một giấc mơ qua?


    ---QC---


  10. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    thienthanbenho,vegito,
Trang 2 của 3 Đầu tiênĐầu tiên 123 CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status