TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng

Xem kết quả Bình chọn: Đánh giá của các bạn về truyện

Người bình chọn
4. Bình chọn này đã đóng
  • Nghỉ đi đừng viết nữa.

    1 25.00%
  • Rảnh rỗi đọc cũng được, chẳng có gì đặc biệt.

    0 0%
  • Tàm tạm, có cố gắng.

    1 25.00%
  • Viết tốt! Ủng hộ.

    1 25.00%
  • Hay! Đặt gạch hóng.

    1 25.00%
Bình chọn có nhiều lựa chọn
Trang 1 của 25 12311 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 5 của 123

Chủ đề: Vị diện lữ hành giả - Phong

  1. #1
    Ngày tham gia
    Mar 2014
    Bài viết
    254
    Xu
    800

    Mặc định Vị diện lữ hành giả - Phong

    Vị diện lữ hành giả
    Tác giả: Phong


    Chương 1: Bắt đầu cuộc hành trình

    Góp ý


    “Vì đời người là những chuyến đi” – tôi lẩm bẩm. Tên tôi là Đào Tuấn Phong, 22 tuổi, một người bình thường không thể bình thường hơn tại cái đất nước hình chữ S: này. Tôi sinh ra trong một gia đình bình thường, ba mẹ bình thường, sống tại một thành phố bình thường, trường đại học đang theo học cũng chả nổi bật. Tôi yêu thích hai chữ này: “bình thường”. Nó chẳng quá cao cũng chẳng quá thấp, và tôi tự nhủ rằng cuộc đời mình cũng chỉ cần như thế này: bình thường, ít biến động, chậm rãi và thong thả. Thậm chí tôi còn chả nhớ lần cuối cùng tôi ngạc nhiên hay xúc động là khi nào, dường như chẳng có thứ gì làm tôi xôn xao dù chỉ một chút.

    Cơ mà cũng đã xảy ra chuyện làm xáo động của sống yên bình của tôi, đó là ba tôi mất. Ông mất trong cơn biến chứng bạo bệnh, chỉ trong vòng hai tiếng đồng hồ, trong khi trước đó hoàn toàn khỏe mạnh. Nhưng tôi vẫn vậy, chẳng cảm xúc, khi đưa ông vào bệnh viện, biến chứng xảy ra, tôi dường như đoán trước được tất cả. Tôi yên lặng hoàn tất mọi thủ tục, đưa mẹ về nhà, cùng các bác lo đám ma, chẳng một cảm xúc. Nhiều lúc tôi tự mắng chửi mình là thằng khốn nạn, máu lạnh, vô cảm, đủ những từ ngữ có thể nghĩ ra... nhưng vẫn vậy. Xong xuôi, tôi về trường, đóng cửa tự nhốt mình trong phòng, thu hẹp dần thế giới quanh tôi. Tôi chẳng còn thiết tha gì đến việc học, chỉ nằm dài suy nghĩ miên man, muốn trốn tránh tất cả. Vậy là tôi bắt đầu vùi đầu vào những manga, anime rồi đến cuốn tiểu thuyết trên mạng. Thể loại gì tôi cũng đọc, nhưng tìm đọc nhiều nhất vẫn là những bộ có bối cảnh là những thế giới kỳ ảo khác nhau, các bộ tiểu thuyết võng du, dị giới hoặc xuyên không tiểu thuyết. Hay có dở có, nhưng chúng cũng đã mở ra cho tôi những thế giới khác nhau, những cuộc đời khác nhau, những góc nhìn khác nhau. Tôi say mê đọc như chính tôi đang ở đó, được đặt chân lên chính vùng đất ấy, được ngước nhìn lên chính khung trời ấy..... để quên đi cái thực tại này. Từ lúc nào không hay, tôi tha thiết ước mơ được xuyên không, được đến những thế giới mới, được bắt đầu cuộc sống mới, được trải nghiệm...

    Nhưng tôi biết, đó chỉ là cách tôi chạy trốn, chạy trốn hiện thực, chạy trốn khỏi cuộc sống này. Nhiều lúc tôi nghĩ, nếu tôi xuyên không rồi, mẹ và em gái tôi biết sống làm sao, nhưng điều đó cũng chẳng làm vơi bớt đi ước mơ kia của tôi. Vâng, đúng, tôi là thằng thất bại và hèn nhát, máu động vật chẳng có tình cảm. Vậy nên tôi mới cần bấu víu vào cái ước mơ đó, nhưng khá là buồn là cuộc sống chả phải game, không có phần chọn màn chơi hay là nút save hoặc quit, đơn giản là dòng chảy hỗn độn từ nhiều hướng, cuốn theo những giọt nước nhỏ bé và vô vọng.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi thewind94, ngày 09-09-2016 lúc 11:57.
    ---QC---


  2. Bài viết được 38 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    21302766,bluedragon006,buoltran,Cubicute1998,Darkzergling,geminigill,Gitchi Gitchi Goo,lamlai123,Lee Haulus,lolalo321,minhphuc,mogemthathu,motsach1710,Ngân Nhãn Lang,ngocnghechvn,NguyenHoang,nguyetsinh,nhanlamtac,nhocvui,No Name,nqtien9x,phamquangdung,phiget,quangtri1255,Ruka,stinkbug9999,tbthinh,ThanChet,thanhnguyen,theawesome,thelordevil,tienlavoke,tiennhan9512,Trang Trang Sky,trung1234567890,tuanpa811,vonganhieu,Zoro_NDK,
  3. #2
    Ngày tham gia
    Mar 2014
    Bài viết
    254
    Xu
    800

    Mặc định

    Vị diện lữ hành giả
    Tác giả: Phong


    Chương 2: Bắt đầu cuộc hành trình (tiếp)


    Và rồi tôi cũng được đúng như ý nguyện. Vào 1 đêm tôi còn chả nhớ là khi nào, trong giấc ngủ, tôi bỗng nhiên giật mình tỉnh dậy. Nói là tỉnh dậy cũng không phải, “tôi” vẫn đang nằm trên giường, nhắm mắt và thở đều đều. Nhưng tôi thì lại đang rất tỉnh táo, vẫn nhận biết xung quanh bằng đủ mọi giác quan: tiếng thở đều đều cùng với tiếng quạt máy, hơi nóng ẩm thấp từ trên trần tỏa xuống những ngày mưa hay từng cái nhấp nháy đèn LED từ cái case máy tính. Tất cả vẫn rõ mồn một. Đột nhiên tôi cảm giác như đang lơ lửng rồi từ từ bay lên, trong khi cơ thể tôi kia vẫn đang nằm đó.

    “Thăng rồi à, cũng tốt, ra đi thanh thản đỡ làm khổ ai”

    Lực hút kéo tôi càng ngày càng mạnh, chả mấy chốc tôi chẳng còn cảm giác gì.

    Mở mắt, tôi nhận ra mình đứng trong 1 không gian màu trắng, không rõ bến bờ. Chỉ thấy một màu trắng xanh dìu dìu làm tôi thấy thư thái hơn hẳn. Giờ tôi mới nhìn đến thân thể mình, từng hạt màu vàng bám vào cơ thể màu xanh lam trong suốt. Tôi thử vỗ tay,buồn cười là 2 bàn tay xuyên qua nhau. “Cũng vui đi”- tôi nhếch mép cười. Phía xa bỗng đâu xuất hiện 1 cụ già. Cụ mặc áo trắng, hàng cúc phía trước chỉnh chu, bên dưới là chiếc quần thụng cũng màu trắng, từng bước tiến về phía tôi. Trông cụ hiền lành chả khác gì ông già hàng xóm nhà bên cạnh.

    -Cháu chào ông. Như vậy là cháu đã chết rồi hả ông, nơi này là nơi nào ạ?

    -Chào con,đây là nơi ở của ông, ông gọi là Lộc Tục. Còn cái kia,con cũng không thể gọi là đã chết, nhưng cũng chẳng khác mấy.

    -Vậy là sao ạ.

    -Thì là con chưa hết thọ tuổi, nhưng lại mong muốn mãnh liệt đi đầu thai, vả lại con sống cũng chả có mục đích. Vậy nên ta kéo con đến đây, xem con đến cùng vì sao lại có suy nghĩa như vậy, nếu con không muốn nói,con sẽ có hai lựa chọn: 1 là trở về cuộc sống kia nhưng tuổi thọ giảm một nửa, 2 là con được trực tiếp đi đầu thai kiếp khác lại được giữ ký ức này.

    Bình thường thì tôi đã chẳng ngại ngùng gì chọn cái thứ hai, nhưng tôi chợt nghĩ: “mặc dù là kiếp khác, nhưng mình vẫn giữ cái ký ức này, vẫn là mình, thì có khác gì bây giờ đâu, lại ngờ ngờ ngệch ngệch chờ chết à.”

    -Ông ơi,con có thể không chọn cái nào được không ạ!

    -Con nói thử ta nghe.

    -Vâng, con muốn được tìm thấy ý nghĩa thực của cuộc sống. Là sống, không phải tồn tại. Con muốn được đi tìm nó.

    “Cái này ông cũng không thể giúp con được đâu,con phải tự đi tìm lấy thôi.”- Ông cụ cười cười nhưng chẳng tỏ ra một chút gì ngoài dự đoán của ông cả.

    -Ông có thể giúp con không, không cần phải là đáp án đâu,con muốn tự đi tìm. Ông có thể cho con 1 thứ gì hay 1 lời gợi ý gì không?

    “Không, không! Nhưng ta lại có thể cho con 3 điều ước. Suy nghĩ kỹ nhé vì 3 điều ước này sẽ quyết định con đường đi tìm kiếm điều con muốn đấy” –Ông cụ bắt đầu đổi ngôi xưng thành “ta” như muốn chứng tỏ quyền năng của mình.

    Sau thời gian suy nghĩ đắn đo một hồi,tôi liền tiến đến ông cụ.

    -Ông ơi, điều ước thứ nhất của con: Nếu vũ trụ này là những thế giới song song bị chia cắt độc lập với nhau, con muốn là người có khả năng đi xuyên qua các thế giới.

    -Đúng là có các thế giới song song. Ta biết ngay con sẽ chọn điều này, ta đồng ý.

    -Thứ hai, con muốn có một hệ thống trao đổi mang theo để con có thể dễ dàng trao đổi mọi thứ, kể cả khả năng tự bảo vệ của con trước thế giới mới. Thế giới con đến cũng có thể chọn thông qua hệ thống này.

    -Khôn ngoan đấy, ta đồng ý. Hệ thống này quá lớn nên ta sẽ cho con 1 AI (trí tuệ nhân tạo) giúp con quản lý và tìm kiếm các mục dễ dàng hơn, có gì con cứ hỏi nó.

    -Tốt quá, con cám ơn ông. Thứ ba, con muốn mọi người tại thế giới con sống quên hết mọi thứ về con, nếu con có thể trở lại. Nếu con trở lại được,mọi thứ sẽ diễn ra bình thường và tất cả chỉ là một giấc mơ.

    -Có vẻ con đã chọn được cái kết cho câu truyện của con. Chỉ cần con tìm thấy điều con muốn tìm, trong tim con đã xác thực muốn về, thì tất cả sẽ xảy ra theo lời con nói.

    -Còn 1 điều cuối cùng ạ! Tại sao lại là con, tại sao ông lại giúp con như vậy.

    “Ồ, ta đã dõi theo con rất lâu, rất lâu rồi....” dứt lời tất cả tối sầm lại, và tôi cũng đã mất đi ý thức......

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi thewind94, ngày 29-07-2015 lúc 15:39.

  4. Bài viết được 34 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    21302766,angelhell92,bluedragon006,buoltran,Darkzergling,geminigill,lamlai123,Lee Haulus,lolalo321,long17111995,minhphuc,mogemthathu,motsach1710,Ngân Nhãn Lang,ngocnghechvn,NguyenHoang,nguyetsinh,nhanlamtac,nhocvui,nqtien9x,phiget,quangtri1255,Ruka,stinkbug9999,ThanChet,thanhnguyen,theawesome,thelordevil,tienlavoke,tiennhan9512,Trang Trang Sky,trung1234567890,tuanpa811,Zoro_NDK,
  5. #3
    Ngày tham gia
    Mar 2014
    Bài viết
    254
    Xu
    800

    Mặc định

    Vị diện lữ hành giả
    Tác giả: Phong


    Chương 3: Hệ thống và lựa chọn thế giới


    Khi tôi tỉnh dậy, ông cụ cũng đã biến mất, tôi xuất hiện tại 1 không gian khác. Cái không gian này cũng chả kém gì cái không gian của ông cụ kia, cũng là một màu trắng ngút mắt. Chỉ khác là ngoài màu trắng ấy, thêm vào đó là những đường dọc ngang nối với nhau theo 1 tiết tấu khó hiểu, nhấp nháy ánh xanh như bảng điện. Giờ thì tôi đã có thân thể, vẫn thế, mắt đục ngầu, tóc tai lòa xòa, chỉ có điều cao thêm 1 chút.

    “Ông già đâu rồi nhỉ, đây là đâu?” –tôi thầm nghĩ- “Người ta đã giúp mình nhiều như vậy, mình còn chả biết ông ấy là ai. Trong mấy cái tiểu thuyết kia, không phải bụt này thì cũng thần nọ, không phải Sáng thế thần vĩ đại này thì cũng là cái gì Vận mệnh thần quyền năng kia...Mà sao mình chưa nghe thấy tên ông cụ bao giờ, Lộc Tục, chắc tại mình kém hiểu biết. Thôi, làm rõ mọi chuyện xung quanh đây đã.”

    5 phút trôi qua mà chả có gì thay đổi, lúc đó tôi mới nhớ ra tôi còn 1 cái hệ thống và 1 cái AI, ông lão bảo cái gì cũng có thể hỏi nó, mà đã là AI rồi thì mấy cái như nhận lệnh bằng giọng nói chắc là cũng có thể.

    -Hệ thống, có nghe được lời ta không.

    -Có thưa chủ nhân – một giọng nữ vang lên.

    -Làm rõ hoàn cảnh xung quanh ta 1 chút đi.

    -Đây là không gian chờ của hệ thống, sau khi trở về từ thế giới nào đó ngài sẽ được đưa về đây, trao đổi mọi thứ và chuẩn bị cho chuyến đi tiếp theo. Hiện tại ngài chỉ có thể mua ở các mục: Huyết thống, Kỹ năng, Vũ Khí và Item công năng; các mục khác tạm thời bị khóa. Ngài có 2000ED ban đầu.

    “Bắt đầu rồi đây, được rồi, trước tiên cứ phải làm chọn cho mình kỹ năng phù hợp nhất với bản thân đã. Chọn cái gì bây giờ đây? À không, trước hết phải xem thể chất mình như thế nào đã rồi mới chọn, cái áo đẹp nhất là cái áo hợp với mình nhất nha.” Tôi ra lệnh: “Mở của sổ trạng thái cá nhân.”

    __IP: Đào Tuấn Phong.
    Sức mạnh : 75
    Nhanh nhẹn: 85
    Trí lực: 92
    Nội năng: 20
    __Sinh mệnh: 100
    Năng lượng: 50
    Vỏn vẹn chỉ có mỗi thế. Nhìn chỉ số mình tôi không khỏi cười khổ, quanh năm nằm nhà đọc truyện, đến ăn còn lười chứ nói gì tập luyện mà có chỉ số như vậy, kiểu này chắc các trị số cơ bản của người bình thường trưởng thành đều là 100 quá. Phải mua thêm mấy thứ cường hóa thể chất thôi.

    “Tìm kiếm: tăng cường thể chất”. Nhìn hàng dài kết quả miên man trước mặt, thực sự là quá nhiều, nhưng hầu hết đều là Huyết thống. Cái này hình như là ra đời từ bộ “Vô hạn khủng bố” thì phải, khá tiện, tăng đều hầu hết các trị số cơ bản, làm tăng mạnh sức chiến đấu. Nhưng mà như này cũng nhiều quá đi,số tiền tôi thì đang có hạn.

    “Loại bỏ các mục trên 2000ED” Bây giờ thì đã ngắn hơn rất nhiều,chỉ còn lại hơn 200 kết quả. Tôi trực tiếp bỏ qua hết mấy mục huyết thống phi nhân loại như người sói hay ma cà rồng này nọ, đơn giản là tôi muốn làm con người. Cuối cùng chỉ còn lại mấy món như các tư chất tu tiên hay các loại Gene (gien) X-men gì đó.... Cuối cùng, tôi dừng lại ở mấy mục các Gene ẩn mã hóa, nghe tên lạ hoắc mà đầy mùi công nghệ như: Tro-A1-ƴ 3 hay Ter-G-µ4... với miêu tả là mã Gene tăng cường thể chất cùng với các công dụng đặc biệt, nghe ra cũng chả khác gì Gene dị nhân...Đọc đi đọc lại nhận ra tuy nó không có Linh căn như các thể chất tu tiên nhưng lại không bị biến đổi ngoại hình bên ngoài như mấy Gene X,đặc biệt nhất là nó lại chẳng xung đột với bất cứ các loại cường hóa khác, khá tốt. Cân nhắc một hồi, tôi chọn một mã Gene tên Gr-W6-Ω với miêu tả là làm cho người sử dụng có sinh mệnh dồi dào,làm chậm quá trình lão hóa các tế bào, tăng tốc phục hồi khi bị thương,.. tương đương với hành Mộc trong Ngũ hành tiên thể. Xác định chọn xong, 1 luồng sáng ấm áp chiếu xuống cơ thể. 5 phút trôi qua, tôi cảm giác cơ thể mình tràn đầy năng lượng. Bây giờ các trị số cơ của tôi là:

    __Sức mạnh : 150
    Nhanh nhẹn: 125
    Trí lực: 110
    Nội năng: 50
    __Sinh mệnh: 100
    Năng lượng: 50

    Chả đau đớn gì mà giờ trị số của tôi đã tăng gấp đôi, tuy chỉ hơn người bình thường 1 chút nhưng tôi vô cùng thỏa mãn. Tiếp theo có lẽ là nên chọn kỹ năng. Đột nhiên tôi nảy ra 1 ý nghĩ.

    -Ta có thể lựa chọn đến thế giới nào không?

    -Có thưa chủ nhân, ngài có thể chỉ định bất kỳ thế giới nào với giá là 1 triệu ED. Nếu không thì ngài có 3 lựa chọn thế giới miễn phí hệ thống đưa ra mỗi lần ngài trở về đây. Lần này 3 sự lựa chọn của chủ nhân lần này lần lượt là: 1.Bích Huyết Kiếm 2.Anh hùng xạ điêu đều nằm trong Kim Dung võ hiệp thế giới. Thứ 3 là random tất cả các thế giới còn lại.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi thewind94, ngày 29-07-2015 lúc 15:43.

  6. Bài viết được 36 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    21302766,bluedragon006,buoltran,chantubreak,Darkzergling,geminigill,lamlai123,Lee Haulus,lolalo321,long17111995,minhphuc,mogemthathu,motsach1710,Ngân Nhãn Lang,ngocnghechvn,ngocson93,NguyenHoang,nguyetsinh,nhanlamtac,nhocvui,nqtien9x,phamquangdung,phiget,quangtri1255,Ruka,stinkbug9999,ThanChet,thanhnguyen,Thần Lười,theawesome,thelordevil,tienlavoke,tiennhan9512,Trang Trang Sky,trung1234567890,Zoro_NDK,
  7. #4
    Ngày tham gia
    Mar 2014
    Bài viết
    254
    Xu
    800

    Mặc định

    Vị diện lữ hành giả
    Tác giả: Phong


    Chương 4: Kiếm kỹ - Sword art Online



    Con người tôi luôn hướng tới 1 sự an toàn,chẳng có gì đáng để tôi mạo hiểm. Khi AI đưa cho tôi 3 sự lựa chọn, đương nhiên tôi chả bao giờ chọn cái số 3. Có trời mới biết nó đưa tôi đi đâu, lạ nước lạ cái, không có sự chuẩn bị, sẽ chẳng có cái gì là chắc chắn. Mà cả 2 sự lựa chọn kia đều là thế giới võ hiệp, dùng đầu đao lưỡi kiếm để giải quyết vấn đề. Tôi thì lại chẳng biết một miếng võ mèo cào nào cả, giờ có lẽ phải mua 1-2 bộ quyền phổ hay kiếm pháp gì đó để tập luyện thôi. Đột nhiên đầu óc tôi lóe lên 1 suy nghĩ, Kirito mà đấu với Quách Tĩnh thì sao nhỉ, nhếch mép cười gian, hô lớn:

    -Tra cứu hệ thống kiếm kỹ “Sword Art Online”

    Đây rồi, hệ thống kiếm kỹ. Xuất hiện trong bộ light novel và anime cùng tên, bối cảnh tại Nhật Bản, 10000 người chơi đã bị nhốt trong 1 trò chơi tên Sword Art Online, gọi tắt là S.A.O, nơi mà trong game khi thanh HP bạn trở về 0 thì ngoài đời thật bạn sẽ chết thực sự, rất tàn nhẫn. Tại thế giới Aincrad trong S.A.O, có 1 hệ thống các kiếm kỹ, chỉ cần bạn đứng đúng tư thế ban đầu của chiêu thức mà hệ thống chấp nhận, hệ thống sẽ tự động điều khiển cơ thể bạn thực hiện đúng chiêu thức đó. Thực sự là quá tuyệt cho 1 thằng lười như tôi. Tôi chẳng ngần ngại mà chọn luôn cả 2 nhánh Đơn thủ kiếm (one-hand Sword) và Song kiếm (Dual Blade) tuyệt kỹ độc nhất của nhân vật chính Kirito với giá 1000ED.

    Đương nhiên là nó cũng có điểm yếu, thứ nhất là nó rất bị động, phải đứng đúng vào tư thế ban đầu mới có thể thực hiện được chiêu thức, chiêu thức phóng ra thì không thể nào thu hồi, không thể biến chiêu, rất dễ đoán. Thêm nữa là giờ tôi đã chọn tất cả skill thuộc 2 nhánh, nhưng tất cả đều chỉ có Lv1, phải sử dụng nhiều thì chúng mới thăng cấp và tăng thêm uy lực. Với lại các skill bên nhánh Song kiếm cần phải có 1 lượng lớn điểm Lv ở nhánh Đơn thủ kiếm thì mới có thể sử dụng, tức là tôi phải luyện các skill ở nhánh Đơn thủ kiếm đạt được Lv nhất định mới sử dụng được skill của nhánh Song kiếm.

    Thế thì tại sao tôi lại chọn như vậy. Bởi vì hệ thống kiếm kỹ này sẽ là người dạy tôi những chiêu kiếm đơn giản nhất, mà tự thân tôi sử dụng thì sao không học nó nhanh cho được. Khi đó, không cần hệ thống điều khiển nữa mà chính tôi cũng có thể xuất ra những chiêu kiếm đó, sau đó là biến chiêu theo phong cách của tôi, cuối cùng tôi sẽ có 1 bộ kiếm pháp do chính mình sáng tạo. Quá tuyệt vời. Tuy không bằng Độc cô cửu kiếm nhưng chí ít cũng phải hơn mấy cái như Tùng phong kiếm pháp hay Nga Mi kiếm pháp gì gì chứ... Tôi thậm chí còn tính đặt tên cho loại kiếm pháp này. Nói đi nói lại, nhược điểm của loại kiếm kỹ này sờ sờ ra đấy, cần phải nghĩ ra cách khắc phục đã chứ. Nó quá thiếu tính linh hoạt, lại không có chiêu đỡ đòn, phản đòn. Không linh hoạt thì đánh xong 1 chiêu thì chạy, đỡ không được thì né, sơ hở thì lại xông vào tung skill. A có rồi, Lăng ba vi bộ.

    -Tìm kiếm, Lăng ba vi bộ.

    Cái này chắc chả cần giới thiệu, tuyệt kỹ của thanh niên Đoàn Dự, một bí kíp thân pháp cao cấp, dựa trên biến hóa của Lưỡng nghi Tứ Tượng Bát Quái 64 quẻ Phục hy, vô cùng cao minh. Có điều, giá của nó cũng chả rẻ tí nào: 10000ED. Bây giờ trong túi tôi chỉ còn 350ED, do vừa rồi đã bỏ ra 1000ED mua hệ thống kiếm kỹ và 650ED cải tạo cơ thể. Có điều 200ED là đủ để mua 1bản Lăng ba vi bộ tàn quyển, chỉ chứa có biến hóa của 8 phương vị, từ quẻ Thuần Càn đến quẻ Thủy địa Tỳ. Mua xong trực tiếp khắc sâu vào trong não. Tôi thấy trong đầu mình tự nhiên nhiều thêm vài thứ, dưới thân thì quanh quẩn 1 luồng khí nhạt lúc có lúc không len lỏi qua các nơi mà tôi biết chắc chắn là các huyệt vị.

    Dù sao thì là người cũng nên biết đủ, Đoàn Dự là có luyện Bắc Minh thần công, cơ thể đủ dẻo dai để thực hiện những bước di chuyển biến hóa đủ 64 phương vị, cơ thể tôi mặc dùng qua cải tạo gene ẩn mà thay đổi, nhưng cũng chỉ hơn người thường 1 chút, chưa chắc đã sử dụng được. Có khi di chuyển không đúng, khí huyết tán loạn thì lúc đó chắc chỉ có kêu trời. 150ED còn lại, tôi mua cho mình 1 thanh kiếm. Vì hệ thống kiếm kỹ này không thích hợp với các loại kiếm phương đông, nên tôi chọn 1 thanh Đơn thủ kiếm châu Âu, dài chừng 80cm, chuôi kiếm thon nhỏ kéo dài vừa tay, lưỡi rộng khoảng 5 phân sáng bóng sắc lạnh. Cây kiếm đó có 1 cái thêm chung chung: Steel blade hết 100ED. 50ED còn lại là dành cho bản “Tổng hợp các tri thức cơ bản nhất về huyệt đạo” và “Tiếng Trung giao tiếp”

    Xong xuôi, ta mới nhớ đến ông cụ: “Này, hệ thống. Ông cụ lên là Lộc Tục đó đâu rồi, ông ấy là ai vậy.”

    -Thưa chủ nhân, Ngài ấy là chủ thần, bận trăm công nghìn việc, với lại đây là hệ thống mà Ngài ấy trao cho ngài, chỉ có mình ngài trong đây thôi. Ngài ấy tên hiệu là Kinh Dương Vương, cha của Lạc Long quân, là thủy tổ của người Việt.

    “Haizzz, đến tổ tiên của người Việt mình còn không biết, đúng là thất bại mà. Chả biết ở trường học dạy với học lịch sử kiểu gì đây. Sau này có cơ hội phải về Văn Lang xưa một chuyến mới được”- tôi thầm nghĩ.

    -Hệ thống, tiến đến Anh hùng xạ điêu, Kim Dung võ hiệp thế giới.

    -Chuẩn bị di chuyển. Sau khi di chuyển đến sẽ ban bố nhiệm vụ. Trong thế giới không thể nào liên lạc được với hệ thống. Phần thưởng và ED sẽ được trao khi về đến không gian hệ thống. Di chuyển hoàn tất sau 3...2...1....

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi thewind94, ngày 29-07-2015 lúc 15:44.

  8. Bài viết được 33 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    21302766,bluedragon006,chantubreak,Cubicute1998,Darkzergling,geminigill,Hikaru2s,lamlai123,Lee Haulus,long17111995,minhphuc,mogemthathu,motsach1710,Ngân Nhãn Lang,ngocnghechvn,ngocson93,NguyenHoang,nguyetsinh,nhocvui,nqtien9x,phamquangdung,phandaobn,phiget,quangtri1255,Ruka,Thần Lười,theawesome,thelordevil,tienlavoke,tiennhan9512,Trang Trang Sky,trung1234567890,zyyy96,
  9. #5
    Ngày tham gia
    Mar 2014
    Bài viết
    254
    Xu
    800

    Mặc định

    Vị diện lữ hành giả
    Tác giả: Phong


    Chương 5: Nhiệm vụ hệ thống và những ngày đầu sống hoang dã



    Tỉnh dậy tôi thấy mình đang nằm trên một bãi cỏ xanh mượt, bên cạnh là thanh kiếm của tôi. Xung quanh tuyệt đối yên tĩnh, chỉ còn tiếng lá cây xào xạc với từng cơn gió hiu hiu thổi. Xa xa là mảng rừng xanh um ngút tầm mắt cùng ngọn đồi nho nhỏ. “Thật đẹp” – tôi lại gác tay nằm xuống, nhắm mắt cảm nhận từng cơn gió, hít căng đầy lồng ngực cái cảm giác thanh tân ấy. Sao chả ai nói cho mình cái phần nhiệm vụ thế nhỉ. Cũng may là có nhiệm vụ, không thì sau này biết kiếm ED ở đâu mà đi sắm đồ với ăn chơi đây. Tôi lại bắt đầu tưng tửng. Bình thường tôi luôn đối mặt với mọi thứ tưng tửng và bất cần như thế này, chỉ khi có một mình tôi mới bộc lộ cái bản chất cô đơn và tự khép kín của bản thân. Lắm lúc tự hỏi, lúc đó thì ai xem mà giả vờ cool với lạnh lùng boy. Thôi dậy kiếm cái gì ăn rồi tìm thôn làng, nằm đây thì đến bao giờ. Bỗng trong đầu vang lên tiếng AI hệ thống:

    1.Bắt đầu cuộc sống sinh tồn nơi hoang dã. Phần thưởng: không rõ
    2.Tìm kiếm thôn làng gần nhất. Phần thưởng: Không rõ

    Sao cái gì cũng không rõ vậy. AI thì vẫn mãi chỉ là AI thôi, chẳng khá lên được. Tôi lẩm bẩm rồi tiến lên đi về phía trước. Kế hoạch của tôi lúc này là tìm kiếm nguồn nước. Có nước uống, có thể tắm rửa, mà có nước chắc chắn là có cá, hơn nữa đi về hạ nguồn còn có thể kiếm được thôn làng... quá tuyệt vời. Cũng may là ngày xưa xem kha khá chương trình Man vs Wild nên tôi cũng biết một số thứ hữu ích, giờ thì thực hành thôi. Đi về phía mảnh rừng được một lúc thì tôi gặp một con suối cạn, mặt đất ẩm làm mỗi bước chân như lún xuống, xung quanh là những ghềnh đá bằng phẳng, mát rượi và rêu mọc sâu trong hốc, vậy là chứng tỏ nguồn nước đã khá gần đây rồi. Từ bé đến giờ tôi chưa từng đi bộ xa như vậy, lại còn là đường núi gập ghềnh, nhưng ý nghĩ phía trước có nguồn nước đã thôi thúc tôi bước tiếp. Cũng may tôi đã cường hóa thể chất, chứ không thì tôi đi hai ngày cũng chưa chắc đã tìm thấy thứ gì. Tôi tiếp tục đi ngược lại về phía nguồn con suối cạn, chỉ bằng thời gian một bữa ăn tôi đã đứng trước một thác nước. Thật hùng vĩ! Cái mà tôi gọi là cái đồi nho nhỏ lúc đầu là cả một ngọn núi cao ngút mắt, từng tia nắng chiếu dòng nước trắng bạc đang đổ xuống tạo nên vẻ đẹp không giấy bút nào tả hết. Cảm giác mệt mỏi từ sáng đến giờ đã tan biến không còn một mảnh, tôi hào hứng cởi quần áo nhảy ngay xuống tắm. Nước trong vắt, mát lạnh, lâu lắm rồi tôi chưa có cảm giác thoải mái như vậy. “Ọc ọc” thấy đã đói tôi phi lên bờ, cũng chả thèm mặc quần áo. “Chết, giờ bắt cá kiểu gì đây” Nhìn lại mình chẳng còn cái gì ngoài thanh kiếm và bộ quần áo, cười khổ rằng mình đã quá xem thường thiên nhiên rồi. Từ bé đến lớn sống trong thành phố, giờ trong rừng tìm cái ăn còn khó, nói gì đến khi trời tối thú săn đêm đi kiếm ăn. Không được cũng phải được, tôi cầm kiếm chặt một cành cây thẳng và chắc chắn gần đó, mất thêm cả buổi để vót cho nhọn thành một cây lao. Tôi chọn 1 nhánh suối nhỏ, nông và trong nhất, đặc biệt cá rất nhiều, từng con từng con lớn bằng bắp tay. Tôi nghĩ với cơ thể cải tạo cùng với Lăng ba vi bộ chả nhẽ lại không bắt nạt được mấy con cá. Xong bây giờ ác mộng của tôi giờ mới bắt đầu...

    Từ lúc đó đến hết cả mấy ngày hôm sau tôi không bắt được con cá nào, thay đến 5 lần lao (2 cái đầu là tức quá bẻ gãy, 3 cái sau là đâm vào nền đá hoặc là vào chính chân mình). Chân chảy máu be bét (tự đâm) được tôi băng sơ sài, đói thì ăn quả dại gần đó, buồn ngủ thì dựa vào gốc cây hoặc co ro trong đống lá. Không còn cái khổ nào khổ hơn, bụng đói quắt, nôn khan cũng chua loét toàn quả dại. Tối đến, bầu trời mịt mùng chỉ còn bóng trăng hiu hắt treo trên vòm lá, tôi co ro ôm gối mắt trợn trừng không dám ngủ. Thỉnh thoảng lại có tiếng sói tru, sợ hãi và u ám. Đến giờ tôi mới cảm nhận được sự nhỏ bé của mình trước thiên nhiên. Cứ như vậy đến tận sáng.

    Ba ngày liên tục như vậy, tôi cảm giác mình có thể gục ngã bất cứ lúc nào. Tôi chỉ dám ngủ vào ban ngày. Hai mắt vô hồn đỏ sọng, quần áo rách rưới, soi xuống dưới mặt nước tôi còn chẳng nhận ra tôi. Đến ngày thứ tư thì ơn giời, cuối cùng tôi cũng đâm trúng được một con cá. Tôi giơ con cá lên cười đến nửa ngày, cuối cùng thì phát hiện ra là không có lửa. Vâng, không có lửa, tại sao lại không nghĩ ra vấn đề này ngay từ đầu chứ... Tôi chửi toáng lên, cay đắng. Đến khi mệt thì lại tiu nghỉu ném con cá sang một bên, bắt đầu điểm lại những cách có thể tạo ra lửa. Khoan cung, khoan tay, thấu kính (xin người) cày cháy...A được rồi. Đi xung quanh tôi kiếm được một bó rêu khô, hai ba khúc cây và đám lá khô tôi làm giường. Đầu tiên, tôi dùng kiếm chẻ nhỏ từng khúc cây làm củi. Chọn lấy miếng gỗ mềm và khô nhất, gác lên làm thành 1 cái cày chắc chắn. Tiếp theo là lấy mẩu lao bị gãy hôm trước, giờ đã khô quắt, vát tù một đầu, mài liên tục lên cái cày. Khi 2 tay tôi bắt đầu đỏ ửng thì trên miếng gỗ đã xuất hiện những bụi than đen đen, khói bắt đầu bốc lên. Tôi sung sướng càng tiếp tục mài thật mạnh. Khi thấy đã kha khá những bụi than đen thì tôi đem đống rêu khô bỏ vào, từng chút từng chút, thổi nhẹ nhàng. Tôi ho sặc sụa, mặt thì đen nhẻm những vẫn nâng niu bó rêu đó. A! Cháy rồi. Tôi vội vàng trút từng bó lá khô cho lửa cháy thật đượm, sau đó xếp mấy khúc gỗ xung quanh. Nhìn đống lửa cháy mà tôi không dứt được cười. Hạnh phúc. Đơn giản vậy thôi mà bao lâu nay tôi chẳng thể cảm nhận được. Số lần cười trong hôm nay của tôi bằng cả mấy năm cộng lại. Tôi chạy đi kiếm thêm gỗ khô làm củi, xiên con cá vào que và bắt đầu nướng cá. Mặc dù thành phẩm cháy đen, bên trong chỗ cháy chỗ sống, nhưng sao khi cắn từng miếng nó lại ngon đến vậy. Tôi vừa ăn vừa chảy từng giọt nước mắt. Vậy mới biết ngày xưa tôi đã bỏ lỡ những gì, mới thấy tôi ngu muội và ấu trĩ đến như thế nào. Đêm hôm đó, tôi nhắm mắt lại và ngủ một giấc ngon lành không mộng mị, trên môi vẫn nở nụ cười.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi thewind94, ngày 23-06-2015 lúc 23:01.

    ---QC---


  10. Bài viết được 32 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    21302766,bluedragon006,chantubreak,Cubicute1998,Darkzergling,geminigill,lamlai123,Lee Haulus,long17111995,minhphuc,mogemthathu,motsach1710,Ngân Nhãn Lang,ngocnghechvn,ngocson93,nguyetsinh,nhocvui,nqtien9x,phamquangdung,phiget,PVS9001,quangtri1255,Ruka,thanhnguyen,Thần Lười,theawesome,thelordevil,tienlavoke,tiennhan9512,Trang Trang Sky,trung1234567890,Zoro_NDK,
Trang 1 của 25 12311 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status