Chúng tôi là hai kẻ lạc trong mê cung. Chẳng thể tìm thấy nhau, cũng chẳng thể tìm lối đi riêng cho chính mình…
[ Written by Góc Tối ]
Thê không bằng thiếp. Thiếp không bằng kỹ nữ. Kỹ nữ không bằng vụng trộm. Vụng trộm không bằng không trộm được.
{ Phim: Cung tỏa tâm ngọc }
Và tôi hiểu ra rằng, kể cả khi bên cạnh tôi là hàng trăm người bạn, tôi vẫn cứ buồn, vì giữa bao người tôi vẫn thấy cô đơn. Tôi mỗi lúc một cô đơn, vì giữa bao người vẫn không tìm nổi ai khỏa lấp được sự trống vắng. Và giữa bao nhiêu trống vắng, tới khi tìm thấy lại được mất âu lo, tìm cách giữ chặt tay.
Cứ thể luẩn quẩn, không lối thoát.
[ Written by Huyền Phong ]
Quên cũng là tự tha thứ… Thay vì con cố gắng tẩy rửa trí nhớ, xoá sạch cả mảng quá khứ. Thì học cách thứ tha vẫn đơn giản hơn nhiều.
{ Nín đi con - Lê Nguyễn Nhật Linh }
———————-
Có những chuyện không phải cứ cố gắng là được. Chẳng hạn như, yêu thương một người, và mong rằng nơi trái tim họ cũng có một chỗ thật ấm áp dành cho mình.
[ Written by Lid Wolf ]
———————-
Ra chuyện tình cảm tức là nhìn một ai đó rồi quay đi, rồi quay lại nhìn, rồi quay đi, rồi quay lại nhìn, rồi quay đi… Đến chừng nào mỏi cổ thì thôi! Chán ngắt!.
{ Chúc một ngày tốt lành - Nguyễn Nhật Ánh }
Khi ngày hôm nay trở thành ngày hôm qua, khi yêu trở thành đã từng yêu, thời gian đã thổi bay tuổi thanh xuân của bạn.
{ Thanh Thành – Tác giả: Nhạc Tiểu Mễ }
—————————
Mơ ước là quyền của con người, đâu ai cấm cản, có lúc mơ thành được thực, người ta hân hoan, có lúc mơ hoài cũng là mơ, người ta lờ đi, quên luôn cái giấc mơ của một thời.
{ Khóc giữa Sài Gòn – Nguyễn Ngọc Thạch }
Thời gian không cho phép ta quên được ai đó, mà chỉ cho ta quen dần với thói quen không có họ.
[ Sưu Tầm ]
Thanh xuân, chính là gặp gỡ với bảy cái tôi: một là tươi sáng, hai là đau buồn, ba là đẹp đẽ, bốn là mạo hiểm, năm là quật cường, sáu là yếu mềm, và cái cuối cùng chính là – đang trưởng thành.
[ Bạch Y Tiêu Lang, Lục Bích dịch ]