TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 29 của 36 Đầu tiênĐầu tiên ... 192728293031 ... CuốiCuối
Kết quả 141 đến 145 của 176

Chủ đề: Tiểu công chi Nguyên tố thao khống sư - Võng Lạc Hắc Hiệp (Chương 174)

  1. #141
    Ngày tham gia
    Sep 2012
    Bài viết
    7,741
    Xu
    1,000

    Mặc định

    DU HÍ TIỂU CÔNG CHI
    NGUYÊN TỐ THAO KHỐNG SƯ
    (游戏小工之元素操控师)
    (KẺ ĐIỀU KHIỂN NGUYÊN TỐ)

    Tác giả : Võng lạc hắc hiệp (网络黑侠)
    (Hiệp sỹ giấu mặt online )
    Thể loại truyện : Võng du
    Người dịch : Xanh Trời Xanh Nước
    Nguồn : Quán Trà Đá Tàng Thư Viện




    Chương 139: Con đường hình chữ S, phần mộ của băng mãng


    Lâu như vậy sao?

    Tần Nhược chờ đến mức hơi sinh ra chút hoảng hốt. Hắn đã kể lể hết những chuyện đang vướng tay vướng chân ra rồi, vốn cho rằng có thể nhận được những lời chỉ điểm nào đó từ đám Lục Tâm trong thời gian rất nhanh, cho dù không có lời đề nghị nào, ít nhất cũng sẽ chia sẻ một chút áp lực nào với mình mới đúng, nào ngờ đầu bên kia đã yên lặng đến mấy phút rồi, vẫn không thấy ai trả lời, thật là bất thường.

    Tức thì, tâm trạng Tần Nhược càng buồn bực hơn.

    Hắn chỉ đành nghĩ rằng đám Lục Tâm chưa nghĩ ra được cách nào tốt hoặc đang gặp chuyện gì đó thôi. Thở dài một hơi, Tần Nhược hủy bỏ thuật Hóa Thủy, sau đó tựa lưng vào vách hang vừa khôi phục MP, vừa nghĩ ngợi.

    Nói thật, từ đầu đến bây giờ cũng đã khá là mạo hiểm rồi.

    Từ lúc dẫn dụ bầy tuyết lang đến hồ nước chiến đấu, kết quả là suýt chút nữa đã đông cứng bản thân ở trong hồ cho đến bị tuyết viên chặn đường suýt chết, tiếp đến là cái hang đầy nguy hiểm của lũ băng mãng... Cuối cùng là tuyết cự nhân và Tuyết Kim Cương!

    Càng đến những phân đoạn sau, cường độ của nhiệm vụ lại càng tăng bậc một cách rõ ràng hơn, từ những cá thể có thực lực nhỏ yếu nhất là tuyết lang - không có bao nhiêu sức uy hiếp tới mình, cũng là phân đoạn dễ dàng hoàn thành nhất - cho đến tuyết viên cấp 40 - thực lực cá thể khá là uy hiếp, một đối một Tần Nhược vẫn còn có thể ứng phó được, nhưng từ hai con trở lên thì cơ bản là hắn không còn đất diễn, chỉ là nhờ vào cái lợi của con đường băng mới hoàn thành được phân đoạn ấy một cách thoải mái mà thôi.

    Tiếp theo là băng mãng cấp 41 - tốc độ cực nhanh, có cả thủ đoạn tấn công cận chiến lẫn viễn chiến, cho dù một đối một, Tần Nhược cũng chưa chắc đã là đối thủ chứ đừng nói đến trong hang có đến mười lăm con, độ khó cấp này hắn đã không thể tự mình ứng phó được rồi - cuối cùng là tuyết cự nhân và Tuyết Kim Cương, ải này thì khỏi cần nói đến, khi Tần Nhược vô tình phát hiện ra trận pháp dịch chuyển đấy, hắn biết ngay đây chính là một phân đoạn kép, đồng thời cũng chính là một cái hố bẫy mà hệ thống đã đào ra! Nếu không nhờ có thuật Hóa Thủy, nếu không lĩnh ngộ được trạng thái cảm giác nguyên tố nước thì hắn đã sớm bị chết do tùy tiện đi vào rồi.

    Phân đoạn cuối cùng này, cho dù để cho một tiểu đội đủ biên chế bậc ba bước vào, chỉ sợ cũng phải ngậm tỏi hết!

    Đột nhiên!

    Một ý nghĩ lướt qua!

    Tần Nhược dường như đã nắm bắt được một thứ gì đó, hai tay đang chống nơi đùi hơi hơi cong lên, lông mày nhăn lại ra chiều suy nghĩ. Hắn cấp tốc lướt lại suy nghĩ vừa thoáng qua, cùng với những sự việc xảy ra từ đầu nhiệm vụ đến giờ... Ngay cả tình hình bên trong hang của tuyết cự nhân, Tuyết Kim Cương và hang của lũ băng mãng cũng không bỏ qua, cứ lược lại hết lần này đến lần khác, hết chiều xuôi rồi đến chiều ngược...

    Cuối cùng!

    Tần Nhược vỗ đầu mình một cái!

    Mình thật là ngu ngốc quá đi!

    Thực ra nếu phải nói thì muốn xử lý Tuyết Kim Cương lẫn lũ tuyết cự nhân kia cũng không phải là không có cách nào mà, điều mấu chốt là ở lũ băng mãng!

    Chỉ cần giải quyết được bọn băng mãng này, sau đó lợi dụng địa hình cái hang của chúng thì hoàn toàn có thể dụ Tuyết Kim Cương, thậm chí cả hai con tuyết cự nhân đến hang này để giết mà! Địa hình nơi đây rất trở ngại đối với những loại quái vật có hình thể lớn!

    Một khi chúng đã bị giới hạn tốc độ rồi, quyền lựa chọn chiến trường cuối cùng chẳng phải sẽ về lại tay mình đó sao?

    Nếu chiến đấu ở bên cạnh bờ vực thì kẻ chiến thắng cuối cùng sẽ là ai nào?

    Ha ha ha ha ha!

    Suy nghĩ thông suốt hết các đầu mối rồi, Tần Nhược cười điên cuồng một lúc, sau đó vỗ đùi thật mạnh, đứng lên: thật buồn cười cho mình, trước đó còn cứ cho rằng đây là nhiệm vụ không thể hoàn thành nổi, nào ngờ... Ha ha, ha ha ha! Nhiệm vụ độ khó cao thì đã làm sao nào? Còn chẳng phải là bị ông đây tìm ra hướng giải quyết đó sao?

    Dưới cơn kích động, Tần Nhược cấp tốc chào hỏi một tiếng trong kênh đội ngũ, sau đó xoay người nhắm hướng hang của lũ băng mãng bước đi - có thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ thăng bậc lần này hay không, đều phải nhờ hết vào lũ băng mãng ấy đấy!

    Nhận được lời nhắn của Tần Nhược, năm người bọn Lục Tâm ở di chỉ Alex cùng lộ ra một vẻ chấn động không dám tin, nhưng họ cũng nghe ra được sự hưng phấn và kích động trong lời nói của Tần Nhược là không giả, cho nên đều cùng tạm thời yên lặng.

    Nội dung nhắn của Tần Nhược khiến Lục Tâm rốt cục hạ quyết tâm. Y hít vào một hơi thật sâu, than:

    “Con đường cậu ta đi chỉ sợ phải dài hơn so với chúng ta đoán trước rồi, thôi thì cứ để cậu ta tự lựa chọn đi!” Lần này, các cô gái không còn phản đối nữa mà lặng lẽ gật đầu, sau đó một lần nữa quay trở lại với guồng quay đánh quái - nếu Tần Nhược thật sự có thể vượt qua được nhiệm vụ thăng bậc có bảy lựa chọn đó thì tham gia vào kế hoạch kia của họ quả thật như lấy súng xe tăng đi bắn ruồi.

    Tần Nhược đã có mục tiêu là dùng còn đường chật hẹp trước mặt lẫn cái hang của bọn băng mãng để dụ Tuyết Kim Cương và tuyết cự nhân chạy đến con đường núi, tiêu diệt chúng, nhưng làm cách nào để tiêu diệt hết băng mãng thì vẫn còn chưa nghĩ ra.

    Mười lăm con băng mãng trước mặt Tần Nhược, tựa như mười lăm con rắn độc trước mặt một em bé mấy tuổi vậy, quả thật là khó mà xoay sở. Tiến vào hang quan sát một hồi lâu, Tần Nhược đành bỏ đi ý định lợi dụng địa hình hang của chúng để tiêu diệt chúng, thay vào đó hắn nhắm vào những bình thuốc trong ba lô.

    Thuốc thể lực và thuốc tinh thần.

    Sau khi sử dụng thuốc thể lực, trong thời hạn 30 phút điểm HP của hắn sẽ tăng từ 350 lên 450, nếu mở Thủy Chi Kết Giới ra thì có thể chống đỡ được lâu hơn, đạt được mục đích kéo dài thời gian nhằm giảm bớt khoảng giãn giữa hai lần uống thuốc hồi máu.

    Thuốc tinh thần có hai bình, chất lượng không tệ: một bình có thể tăng 8 điểm tinh thần, duy trì trong khoảng thời gian ngắn, cũng tức là tăng 16 điểm lực phép và 8 điểm phòng phép; một bình là tăng 9 điểm tinh thần. Có điều nếu dùng hiệu quả của chúng với đám băng mãng kia thì lại không phải là sự lựa chọn sáng suốt, vì tác dụng không lớn.

    Vậy chỉ còn thuốc thể lực thôi!

    Đồng thời với việc nén đau hạ quyết tâm, Tần Nhược cũng quyết định phải làm cho đến cùng, triển khai chiến trường ở con đường chật hẹp phía trước hang của tuyết cự nhân - nếu lợi dụng không gian nhỏ hẹp để tạo ra điều kiện chiến đấu an toàn hơn cho bản thân thì đến thời khắc cần thiết, nói không chừng thuật Hóa Thủy sẽ có thể cứu được hắn một cái mạng.

    Sau khi sắp xếp hết thảy rồi, Tần Nhược mới dè dặt lui về gần cửa hang, cấp tốc mở ra Thủy Chi Kết Giới, Băng Thuẫn, tạo một lớp màng nước, sau đó như ngựa không dừng vó tạo nên một bức tường băng chắn phía trước cửa hang.

    Ầm!

    Bức tường băng đó vừa mới ‘mọc’ lên từ mặt đất, thậm chí còn chưa nhô lên hoàn toàn thì đã như bị một chiếc chùy khổng lồ nện trúng, sau một tiếng động lớn bể thành mấy khối nằm lăn lóc trên mặt đất rồi, cũng có rất nhiều mảnh vụn bắn tới phía Tần Nhược, tốc độ rất nhanh!

    Chết tiệt, hung hãn như vậy?!?

    Không chần chừ, Tần Nhược cất bước chạy về con đường chật hẹp phía sau lưng mình ngay, đồng thời còn không quên hô một tiếng để làm nổ những khối băng trên mặt đất kia - thân hình của ‘người bạn’ băng mãng kia trơn bóng như thế, dĩ nhiên hắn sẽ không phiền lòng mà tạo nên mấy đoạn đường đầy vụn băng để nghênh tiếp rồi.

    Trong những tiếng ùng ùng thật lớn, Tần Nhược nhanh chóng nhận được thông báo thương tổn của từng con từng con băng mãng. Mặc dù mức thương tổn rất thấp, nhưng bây giờ hắn không muốn bỏ qua bất cứ cơ hội gây thương tổn nào cho chúng!

    Không dám chậm trễ, Tần Nhược liên tục vung vẩy cây gậy Bạo Tuyết của mình.

    Hai bên vách tường nhanh chóng ‘mọc’ ra từng bức từng bức tường băng. Dưới sự khống chế của Tần Nhược, những bức tường này mọc theo thế xen kẽ, vừa vặn hình thành một con đường chỉ có thể để mỗi lần một con băng mãng thông qua.

    Chưa đến 2 giây đã có thanh âm bò soạt soạt của lũ băng mãng ấy truyền lại. Lúc này, Tần Nhược mới chỉ tạo ra được bức tường băng thứ năm.

    “Ầm!!!”

    Một tiếng va chạm thật lớn vang lên, mưa vụn băng sinh ra, Tần Nhược lập tức cảm nhận được bức tường băng chắn đường đầu tiên của hắn đã sụp đồ. Có điều điều may mắn chính là, bức tường tiếp theo không bị phá hủy - thủ đoạn tấn công vật lý của băng mãng chỉ đơn điệu có hai loại mà thôi, mà cái đuôi của nó chỉ phát huy được tác dụng khi ở địa hình rộng rãi, lúc này chẳng lẽ lại bảo nó đi dùng răng cắn hay sao?

    Nghe thấy những thanh âm ‘xào xào’ một lần nữa truyền đến, Tần Nhược tức thời bật cười - quả nhiên, đã có con băng mãng bắt đầu dựa theo con đường chữ S do mình thiết kế để áp sát mình rồi đấy.

    Vậy thì bây giờ...

    Thuật Hóa Thủy!

    Trong khoảnh khắc, Tần Nhược tiến vào trạng thái hóa nước, khí vị trên người hắn dường như cũng dung hòa vào trong môi trường chung quanh. Sau đó, cảm giác nguyên tố nước của hắn được giăng ra. Rất nhanh, Tần Nhược ‘nhìn’ thấy những con băng mãng tiến vào con đường hình chữ S đầu tiên lẫn những con còn kẹt ở phần sau đều dừng hoạt động hết.

    Tựa như đang thắc mắc vì sao chút nhiệt độ vừa mới xuất hiện giữa nơi lạnh giá này lại đột ngột biến mất tăm, lũ băng mãng ấy thè ra thụt vào những cái lưỡi màu đỏ tươi của chúng, lắc lư đầu, nhìn những bức tường băng trước mặt một lúc rồi mới quay đầu, uốn éo quay trở về hang...

    Đợi đến khi lũ băng mãng ở ngoài khu vực đường chữ S trở vào lại hang hết rồi, con băng mãng nằm trong khu vực ấy cũng vẫn chưa quay người lại nổi. Những động vật dựa vào bắp thịt nơi bụng để trườn đi như loài rắn thì không thể lùi lại được, cho nên chỉ có thể chọn cách bò tiếp, đợi đến lúc rời khỏi con đường hình chữ S này đã rồi mới quay ngược trở về hang thôi. Nhưng, khi nó một lần nữa quay trở lại khu vực đường chữ S, đồng thời Tần Nhược cũng xác nhận rằng lũ băng mãng khác đã quấn trở lại cột băng bắt đầu ngủ thì...

    “Đùng!!!”

    Một bức tường băng đột ngột mọc lên từ trước mặt con băng mãng ấy! Ba bức tường nghiêng nghiêng tụ với nhau, chặn đường nó!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý / bàn luận


    Các bạn vui lòng không post bài trực tiếp trong topic này. Để tri ân xin ấn nút Cảm Ơn. Để phản hồi, góp ý, vòi vĩnh,... xin qua các topic phù hợp.
    Lần sửa cuối bởi Xanh Trời Xanh Nước, ngày 07-02-2017 lúc 21:41.
    ---QC---
    ...


  2. Bài viết được 14 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    adbn,anh123,DengAi,diangucmauden,lhc772,MrazShooters,mrdjeu,nqtien9x,phamtrieuduong,phiêu!,romolus82,samki1998,sasuketaki02,tuandqt,
  3. #142
    Ngày tham gia
    Sep 2012
    Bài viết
    7,741
    Xu
    1,000

    Mặc định

    DU HÍ TIỂU CÔNG CHI
    NGUYÊN TỐ THAO KHỐNG SƯ
    (游戏小工之元素操控师)
    (KẺ ĐIỀU KHIỂN NGUYÊN TỐ)

    Tác giả : Võng lạc hắc hiệp (网络黑侠)
    (Hiệp sỹ giấu mặt online )
    Thể loại truyện : Võng du
    Người dịch : Xanh Trời Xanh Nước
    Nguồn : Quán Trà Đá Tàng Thư Viện




    Chương 140: Hang băng mãng, đại trận Băng Trùy


    Luồng dao động phép thuật thần bí xuất hiện và thần bí biến mất kia lại đột nhiên xuất hiện lần nữa!

    Con băng mãng bị kẹt nhất thời kinh hãi, lập tức khựng lại ngay. Sau đó, nó phát hiện thấy đường đi đã bị chắn rồi, mà thân thể của mình thì lại đang men theo con đường chữ S này bò đi, cho nên tiến tới cũng không được mà lui lại thì không biết phải làm sao! Nhận thấy mình đã rơi vào cạm bẫy, nhất thời nó kinh hoảng giãy dụa thật kịch liệt.

    Tần Nhược vẫn không dừng tay, dù đã có năm bức tường băng chắn phía trước rồi, hắn vẫn tăng thêm hai bức nữa.

    Từng bức từng bức tường băng nhanh chóng mọc ra từ phía trên, chặn ở đỉnh đầu của con băng mãng ấy, ngăn nó vượt qua từ phía trên tường. Bức tường băng cuối cùng mọc ở phía sau, khiến phần đuôi của con băng mãng này bị uốn một góc thật lớn, khiến nó không thể tụ sức được...

    Việc lớn đã thành rồi!

    Con băng mãng đã bị bảy bức tường băng làm kẹt trong mê cung tường băng không nhúc nhích nổi... Tiếp theo, chỉ còn là vấn đề thời gian nữa thôi. Phải giết chết con băng mãng này trong khoảng thời gian thật ngắn, đây hoàn toàn là một vấn đề nghiêm túc, bởi vì bảy bức tường băng mỗi giây tiêu hao đến 7 điểm MP, mà MP của Tần Nhược chỉ có 144 mà thôi, như vậy cứ 20 giây là phải uống mất một bình thuốc ma lực loại trung, tức là 60 đồng vàng...

    Với tính cách của Tần Nhược mà nói, thì chuyện này đủ để khiến hắn phải liều mạng!

    “Nổ!”

    Một bức tường băng ở cạnh đầu của con băng mãng ấy chợt nổ bùng, sức nổ khiến con rắn khựng lại, đồng thời mang đi của nó 86 điểm HP.

    Mức thương tổn này, đối với một con quái vật có 4.000 điểm HP như nó thì chỉ là như muối bỏ bể mà thôi, hơn nữa thời gian làm lạnh của Băng Bạo là 3 giây, tức là trong 3 giây này Tần Nhược không có khả năng tạo ra phép thuật ấy được nữa!

    “Mâu!”

    Một tiếng ngâm khẽ vang lên, một cây mâu bằng băng dài hai mét chỉ chưa đến hai giây là đã ngưng tụ xong, đồng thời bắn đến, cắm vào người con băng mãng - tốc độ bắn cực nhanh, thật không thẹn cho danh tiếng của đảo tuyết - nơi thích hợp nhất với nghề điều khiển nước!

    Có điều Tần Nhược vẫn không hài lòng, bởi vì cây mâu bằng băng ấy không những không cắm ngập được vào người con băng mãng, mà cũng không gây được thương tổn vượt quá 200... Cây gậy Bạo Tuyết trong tay hắn giận dữ vung lên, năm mũi tên bằng băng lập tức xuất hiện với một tốc độ nhanh hơn so với cây mâu băng kia nhiều. Chúng ào ào bắn đến phần đuôi của con băng mãng, gây nên những tiếng “bộp bộp bộp”.

    “Băng Trùy!”

    “Băng Đạn!”

    Tất cả mọi phép thuật nguyên tố nước mà từ trước tới giờ Tần Nhược sử dụng đều rơi hết vào người con băng mãng đang giẫy dụa kịch liệt kia... Đáng thương cho con băng mãng này, không những thân thể bị kẹt cứng, mà còn không nhìn thấy được kẻ vô sỉ đang tấn công mình nữa. Nó trở nên nóng ruột đến mức điên cuồng giẫy dụa, mong có thể thoát được cái bẫy đang mắc, nhưng thân nó đã bị con đường nhỏ hẹp lẫn những bức tường băng nơi đây làm kẹt cứng rồi, không thể nào làm gì nổi, cho nên cũng không có khả năng thoát khỏi kiếp làm bia ngắm sống. HP của nó nhanh chóng rớt xuống mức 2.000.

    Lúc này MP của Tần Nhược cũng gần như khô kiệt, bèn nén đi sự đau đớn trong lòng, uống vào một bình thuốc ma lực hồi số MP trở lại, sau đó một lần nữa điên cuồng tấn công. Cuối cùng, khi MP của hắn gần khô kiệt một lần nữa, cũng bào mòn được hết 4.000 HP của con băng mãng xấu số.

    Khi hệ thống truyền đến thông tin đánh chết được một con băng mãng, Tần Nhược khẩn trương đến mức suýt nữa đã ngã quỵ ra.

    Nhìn thấy số MP còn lại không đủ 40 của mình, Tần Nhược thở ra một hơi thật dài. Thật là may quá, may mà không lãng phí mất bình thuốc ma lực thứ hai, chứ nếu giết một con băng mãng mà phải phí mất 120 đồng vàng thì mình chắc chắn đã hộc máu ngã lăn rồi ấy chứ! Một bình thì vẫn còn tốt, 15 con băng mãng là 15 bình thuốc, miễn cưỡng vẫn chấp nhận được.

    Hủy bỏ những tường băng chung quanh, Tần Nhược thu thập số chiến lợi phẩm mà con băng mãng kia rớt ra, sau đó ngồi tại chỗ nghỉ ngơi một chốc rồi dùng cách cũ dẫn dụ 14 con băng mãng còn lại vào bẫy. Lần này, hắn chỉ dùng tường băng bốn phía để vây một con, sau đó khởi động thuật Hóa Thủy lừa 13 con còn lại rời đi...

    Cứ như vậy, cứ vài phút bầy băng mãng lại ít đi một con, nhưng chúng lại không biết động não gì, tựa như đã ngủ nhiều đến mức mụ mẫm cả lên nên không hề để ý đám huynh đệ chung quanh một đi không trở về nữa. Chúng cứ trở về là quấn vào cột băng của mình nhanh chóng ngủ, không để ý đến những cây cột bên cạnh đang dần trở nên trống không.

    Ước chừng hơn 40 phút sau, phân đoạn thứ 3 của nhiệm vụ hoàn thành!

    Tần Nhược nhặt một viên hạt nhân từ thi thể của con băng mãng cuối cùng lên, vẻ mặt mừng rỡ cười không ngừng: Ha ha ha, thế này là thu hoạch bộn rồi, Lục Tâm đại ca nói quả không sai, độ khó càng cao thì tỷ lệ rơi đồ càng cao, trừ viên hạt nhân này ra, mình còn nhận được sáu món trang bị đều là chữ tím, trong đó thậm chí có một món là vật trang sức nữa.

    Tỷ lệ rơi đồ cao đến mức khiến cảm xúc của Tần Nhược tăng cao từ trước đến giờ chưa từng có!

    Hắn nghỉ ngơi một lát, hoàn thiện lại mạch suy nghĩ lúc trước, rồi bước về phía sào huyệt của đám tuyết cự nhân.

    “Grào!!!”

    “Grào!!!”

    Hai con tuyết cự nhân trong hang gần như cùng một lúc phát hiện ra ‘vị khách không mời mà đến’ kia, bèn ngẩng đầu rống lên một tiếng, sau đó sải bước xông qua...

    Hai con tuyết cự nhân, ở trong mắt Tần Nhược lại dễ đối phó hơn bọn băng mãng nhiều, cho nên hắn không mấy bận tâm. Hai con tuyết cự nhân này vừa cất bước xông đến, Tần Nhược đã lui về phía sau, đến nơi cách hang ba mươi mét thì khởi động thuật Hóa Thủy, sau đó cẩn thận quan sát trận pháp dịch chuyển bên trong hang của chúng.

    Hai con tuyết cự nhân đuổi tới trước hang thì bị kẹt lại, thân hình của chúng quá khổng lồ. Chúng vừa không tấn công được Tần Nhược, lại vừa không thể tiến tới, cho nên gào thét kịch liệt... Điều khiến Tần Nhược buồn bực chính là... thuật Hóa Thủy của hắn dường như không có tác dụng với chúng.

    Tần Nhược nhìn thấy trận pháp dịch chuyển kia không hề có động tĩnh thì biết nếu không cho lũ tuyết cự nhân này chịu một chút đòn thì Tuyết Kim Cương sẽ không thể xuất hiện, cho nên hắn không khách sáo với chúng nữa. Tần Nhược hủy bỏ thuật Hóa Thủy, chờ các kỹ năng đều làm lạnh xong xuôi, sau đó nhanh chóng bước tới một bước:

    “Nổ!”

    Nơi hòn đảo băng tuyết này, khắp nơi đều có những khối băng có thể lợi dụng, cho nên phép thuật Băng Bạo bất cứ lúc nào cũng có thể sử dụng được. Trận nổ này xảy ra ngay bên cạnh hai con tuyết cự nhân, cho nên sức nổ lập tức bao phủ chúng ngay. Cho dù chỉ gây được 20 điểm thương tổn, nhưng vẫn cứ khiến hai con tuyết cự nhân ấy gào thét không thôi. Từ trên tay chúng đột ngột xuất hiện hai quả cầu tuyết, sau đó chúng ném đi...

    “Ầm!!!”

    Cũng là phép Băng Bạo, nhưng đáng tiếc rằng khi Tần Nhược phát ra phép thuật Băng Bạo của hắn thì cũng đã rời khỏi phạm vi tấn công hữu hiệu rồi. Hắn tạo ra một bức tường băng trước mặt, chặn lại hết những vụn băng không có mấy sức sát thương từ vụ nổ của hai quả cầu tuyết đó.

    Một lần nữa khởi động thuật Hóa Thủy, khởi động cảm giác nguyên tố nước, Tần Nhược nhanh chóng ‘thấy’ được một bóng dáng tựa như một khối băng hình người đang dùng một tốc độ mạnh mẽ như một vận động viên kiện tướng chạy như bay xuống trận pháp dịch chuyển ở sào huyệt đám tuyết cự nhân, sau đó nhắm hướng này lao đến.

    Đến rồi!!!

    Trái tim Tần Nhược như thót lên một cái thật mãnh liệt, tiếp đó hắn không chần chừ quay đầu lại chạy ngay, không để ý đến tiếng gào giận dữ của hai con tuyết cự nhân sau lưng. Hắn cứ thế dùng tốc độ nhanh nhất chạy vào trong hang của lũ băng mãng.

    Cho dù là như thế, cảm giác nguyên tố nước của hắn cũng vẫn cho biết rằng cái bóng nhanh như chớp giật kia vẫn đang dùng một tốc độ kinh hoàng chạy đến, sau hai giây, nó quát lui hai con tuyết cự nhân, rồi vọt đến gần hang.

    Điều này khiến Tần Nhược cảm thấy hoảng sợ. Chết tiệt, không ngờ ‘phụ huynh’ của đám tuyết cự nhân này chạy còn nhanh hơn thỏ nữa.

    “Nổ!”

    “Băng!!!”

    Hai phép thuật trước sau cùng được phóng ra.

    “Ầm!”

    Một tiếng nổ lớn vang lên, con đường tiến tới của Tuyết Kim Cương lập tức bị những đám vụn băng chắn lấy, khiến nó phải giảm tốc độ. Đồng thời, sau lưng của Tần Nhược cũng xuất hiện một bức tường băng để chắn tầm mắt của nó, nhằm tránh bị tấn công ngay.

    Cảm nhận được khí thế sắc bén khiếp người của Tuyết Kim Cương, Tần Nhược không dám có chút trì trệ, hắn nghiến răng móc từ ba lô ra một bình thuốc thuộc tính màu tím ra, rồi không kịp thương tiếc cho giá trị của nó, cũng như không kịp quan tâm xem nó có chất lượng bao nhiêu điểm, cứ thế rót thẳng vào trong miệng! Đồng thời, những bức tường băng cũng được hắn cho nhô ra liên tục từ hai bên đường đi, một phần có thể tránh việc Tuyết Kim Cương dùng phép thuật quần thể hoặc phép thuật tấn công đơn để ảnh hưởng đến mình, một phần là để thu hút hỏa lực, hoặc tạo một ít cản trở với BOSS.

    Nuốt vào một bình thuốc tốc độ do quả Tử Quỳnh - dược liệu hạng ba - luyện chế ra, Tần Nhược lập tức cảm thấy thân thể mình nhẹ như chim yến ngay, tựa như được lắp thêm bánh xe vào chân vậy, tốc độ đột ngột tăng lên. Con đường trước mặt lúc trước cần đến 20 giây mới chạy xong thì nay chỉ 10 giây là đã hết rồi, còn Tuyết Kim Cương thì đã bị hắn bỏ xa một khoảng.

    Nhìn thấy như vậy, Tần Nhược vừa vui lại vừa buồn.

    Vui là vì rốt cục cũng thành công thoát khỏi miệng cọp, thuận lợi dẫn Tuyết Kim Cương vào chiếc hang này rồi. Chiếc hang này địa hình phức tạp, đầy những cột băng lung tung... Còn buồn là vì không biết bình thuốc mà hắn uống kia có phải là bình có chất lượng 9 điểm hay không, nếu là phải thì lần này thật là thiệt thòi lớn lắm, cái hắn vừa uống vào chính là mấy ngàn đồng vàng đấy!

    Ngay chính lúc này...

    “Grào!!!”

    Tiếng rống giận của Tuyết Kim Cương nhắc nhở Tần Nhược, khiến hắn cố gắng ép mình quên đi giá trị của bình thuốc ấy, nhanh chóng chạy vào trong đám cột băng.

    Một bên hắn chạy vào, một bên lại không quên quấy rối Tuyết Kim Cương...

    Nơi hắn đi qua, những cây nhũ băng sắc bén nhọn hoắt ở trên trần hang vù vù rơi xuống, những tiếng vỡ vụn thanh thúy dồn dập truyền lại. Chiếc hang băng mãng này càng lúc càng trở nên bừa bộn hơn.

    Khi Tuyết Kim Cương bước được vào trong chiếc hang này, trước mặt nó có ít nhất 30 cây nhũ băng chắn lấy, những mảnh vụn bén nhọn trải rộng khắp mặt đất, trong đó có những mảnh thậm chí còn toát ra ánh sáng trông sắc đến ghê người nữa!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý / bàn luận


    Các bạn vui lòng không post bài trực tiếp trong topic này. Để tri ân xin ấn nút Cảm Ơn. Để phản hồi, góp ý, vòi vĩnh,... xin qua các topic phù hợp.
    ...

  4. Bài viết được 13 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    adbn,anh123,diangucmauden,lhc772,MrazShooters,mrdjeu,nqtien9x,phamtrieuduong,phiêu!,romolus82,samki1998,sasuketaki02,tuandqt,
  5. #143
    Ngày tham gia
    Sep 2012
    Bài viết
    7,741
    Xu
    1,000

    Mặc định

    DU HÍ TIỂU CÔNG CHI
    NGUYÊN TỐ THAO KHỐNG SƯ
    (游戏小工之元素操控师)
    (KẺ ĐIỀU KHIỂN NGUYÊN TỐ)

    Tác giả : Võng lạc hắc hiệp (网络黑侠)
    (Hiệp sỹ giấu mặt online )
    Thể loại truyện : Võng du
    Người dịch : Xanh Trời Xanh Nước
    Nguồn : Quán Trà Đá Tàng Thư Viện




    Chương 141: Lại rớt xuống vực!


    Tuyết Kim Cương - cao ba mét có thừa, bề ngang chừng một mét, so với nghề nghiệp có ngoại hình cường tráng nhất của người chơi là chiến sĩ cuồng bạo thì phải lớn hơn ít nhất gấp đôi. Thân hình tráng kiện của nó ở trong cái hang đầy những cột băng này trông không hợp một chút nào. Nó không thể len qua những khe hở của chúng được.

    Có điều nó không phải là thành viên của hội bảo vệ môi trường, lại càng không phải là một con BOSS tốt tính, cho nên vừa đến là nó ỷ vào tấm thân cứng rắn như sắt của mình, xông thẳng đi ngay!

    Những cây cột băng chắn phía trước mặt nó ào ào sụp đổ, những thanh âm vỡ vụn liên tiếp vang lên không ngừng.

    Có điều dưới sự cản trở của những mảnh vụn sắc lẻm dưới đất, tốc độ tiến lên của nó rõ ràng phải chậm đi khá nhiều, một phần nữa cũng là vì mỗi lần va chạm, nó phải tiêu hao không ít sức lực, cá biệt có khi còn một lần còn va trúng đến mấy cây cột nữa! Bắt lấy cơ hội này, Tần Nhược như một cơn gió chạy bay ra ngoài.

    - Phù!

    Rời khỏi hang rồi, cảm giác choáng váng vì độ cao lẫn quang cảnh bên ngoài lại một lần nữa ập đến với Tần Nhược. Những cơn gió lạnh buốt chợt làm sự khẩn trương đang dâng trào trong lòng hắn dịu xuống. Đột nhiên, hắn nghĩ đến một vấn đề rất nghiêm trọng!

    Mình chạy phía trước, Tuyết Kim Cương đuổi theo phía sau, tình hình này quá giống với lần đầu mình gặp lũ vượn tuyết! Khi hắn chạy được thêm ba mươi mét nữa thì quay đầu lại nhìn thử về phía hang mãng xà băng - không còn nhìn thấy cửa hang đâu nữa...

    Nhất thời, một cơn ớn lạnh chưa từng có ập đến.

    Nguy rồi!

    Thật không ngờ là ngàn tính vạn toán, trong kế hoạch mà mình tưởng là chặt chẽ ấy lại xuất hiện một điểm rất tréo ngoe: vị trí đứng đã khác, như thế tình hình sẽ phải thay đổi, trong khi mình khống chế tường băng, con Tuyết Kim Cương kia hoàn toàn có khả năng tấn công được mình!

    Đòn tấn công của một con boss bậc bốn loại yếu dạng tinh anh... Mặc dù Tần Nhược tin rằng hắn có thể chịu được một lần mà không chết, nhưng với địa hình trước mắt thì... Hắn rất e sợ!

    Cách hắn bốn mét là bờ vực thẳng tắp ào ào gió quật, chỉ cần lực tấn công của con boss hơi lớn một chút thôi, sẽ đánh hắn văng ra khỏi vách núi ngay.

    Nhưng bây giờ đã nhử được nó ra đây rồi, lại còn uống thuốc tốc độ vào nữa, thì đã lâm vào thế cưỡi hổ, muốn không chiến đấu cũng không được. Thời gian hiệu lực của thuốc chỉ 360 giây mà thôi, một khi vượt qua rồi, con boss ấy có thể bắt kịp mình bất cứ lúc nào, đến lúc đó lại càng không có thời gian để chuẩn bị hơn, sẽ chỉ còn lại một con đường chết!

    Nghĩ đến đây, Tần Nhược nghiến răng: liều!

    Cùng lắm là chết thôi!

    Ngừng bước chân, Tần Nhược mang theo tâm trạng quyết tử xoay người lại, nhanh chóng mở kết giới nước và lá chắn nước lên...

    - Băng!

    Toàn bộ tinh thần tập trung ở khúc ngoặt trước mặt, dưới sự khống chế của Tần Nhược, một lớp băng trơn bóng mờ mờ hiện lên, sau đó nhanh chóng hoàn thiện, trở thành một đoạn đường bằng băng giống như những đoạn đường đã hại chết biết bao nhiêu con vượn tuyết nơi đây lúc trước. Lần này Tần Nhược nhìn từ dưới lên nên càng dễ thấy những khuyết điểm của đoạn đường ấy hơn, thành ra đoạn đường này so với những đoạn đường trước thì càng hoàn hảo, càng khó phát hiện hơn nhiều.

    Đường đã hoàn thành rồi, nhưng Tần Nhược vẫn không thả lỏng tinh thần.

    Lắng tai nghe ngóng những thanh âm do con Tuyết Kim Cương kia phát ra, Tần Nhược thầm thở phào: vẫn còn một chút thời gian.

    - Tụ!

    Một bức tường nước trong suốt trông thật cân xứng xuất hiện ở trước mặt Tần Nhược.

    Ba lớp phòng ngự, cộng thêm lực phòng ngự của bản thân, Tần Nhược tin rằng mình đã có thể chịu được một đòn của con Tuyết Kim Cương rồi. Nhưng hắn vẫn không yên tâm cho lắm, cho nên với tay vào trong ba lô, lấy từ đó ra một bình thuốc màu trắng, sau đó ngửa cổ uống hết (đó là một bình thuốc thể lực có chất lượng không cao lắm), tiếp theo hắn uống một bình thuốc chữa thương vào. Như thế, HP của Tần Nhược thoáng chốc từ 670 tăng vọt lên 1020, đã không khác lắm với một chiến sĩ cuồng chiến máu thú không chuyên.

    Lòng tin dâng lên, Tần Nhược ngồi xổm xuống.

    Hắn đặt bàn tay áp vào mặt đất, trầm giọng quát:

    - Băng!

    Một bức tường băng trơn nhẵn cấp tốc mọc lên sau lưng Tần Nhược. Đây là biện pháp phòng ngừa của Tần Nhược. Với thể chất hiện có của hắn, hắn hoàn toàn không thể bị Tuyết Kim Cương giết ngay chỉ sau một đòn đánh, thậm chí có chịu đến hai, ba đòn cũng không có vấn đề, nhưng việc đứng bên cạnh bờ vực vẫn khiến hắn không dám có chút trông chờ may mắn nào - nếu cùng chết với Tuyết Kim Cương thì vẫn còn hai con khổng lồ tuyết kia chưa giết, hắn vẫn bị phán là thất bại. Cho nên, hắn phải làm biện pháp phòng ngừa.

    Tần Nhược lại dựng thêm một bức tường băng nữa bên cạnh mình. Lúc này, những tiếng bước chân “thùng thùng” của con Tuyết Kim Cương trở nên rõ ràng hơn, nó đang nện những bước chân thật nhanh lao ra khỏi hang của lũ mãng xà.

    Tần Nhược thầm khẩn trương trong lòng: đến rồi!

    “Đùng!” Khi lao ra khỏi hang với những vụn băng cắm đầy người, sát khí vốn kiềm hãm của con Tuyết Kim Cương phút chốc bùng lên, ánh mắt màu đỏ tươi của nó không ngừng quét tìm bóng dáng của kẻ mạo hiểm mà nó căm giận. Dù thế nào đi nữa nó cũng không ngờ được rằng kẻ mạo hiểm dám xâm nhập đỉnh núi tuyết ấy lại vô sỉ đến như thế, dọc đường không ngừng có những trò quấy rối bất tận - nào là tường băng, nào là làm nổ băng, nhưng lại không dám chính diện đối đầu với nó! Sau đó, kẻ mạo hiểm ấy lại còn nhử nó vào trong hang của lũ mãng xà băng, rồi tăng tốc thoát khỏi tầm nhìn của nó!

    Đối với Tuyết Kim Cương mà nói, chuyện đuổi theo không kịp một kẻ mạo hiểm loài người, hơn nữa lại còn là một tên điều khiển nước bậc ba như thế, chính là một nỗi sỉ nhục trong cuộc đời chưa từng có! Cho nên nó làm sao có thể bỏ qua được, dựa vào ký ức về con đường duy nhất dẫn xuống núi, nó tăng tốc ào ào lao tới phía trước, nó không tin rằng chỉ một kẻ điều khiển nước bậc ba như thế mà còn có thể bay ra khỏi hòn đảo này được!

    Ngay khi nó vừa chạy ra khỏi hang của lũ mãng xà băng, với khả năng cảm ứng dao động nguyên tố nước kinh người trời cho, nó phát hiện được trên con đường trước mặt truyền đến một luồng dao động phép thuật khác thường, đồng thời cũng phát hiện phía sau ngã rẽ ở trước mặt có một nguồn nhiệt tồn tại... Mà luồng dao động phép thuật này thì cực kỳ giống với tần suất dao động phép thuật trên người của kẻ mạo hiểm nó đang cần tìm...

    Không hổ là một con boss bậc bốn loại yếu dạng tinh anh, nó nhanh chóng phát hiện ra con đường phía trước mặt đã bị ai đó biến đổi ngay. Trong ánh mắt phẫn nộ của nó lóe lên một vẻ xem thường, sau đó nó không hề giảm tốc độ mà cứ thế sải bước bước lên con đường băng do Tần Nhược tạo ra, không biết có phải là do nó chưa phát hiện ra ý đồ đặc biệt của Tần Nhược hay không, hay là do nó cho rằng trò mèo ấy không đáng để nó để ở trong mắt...

    Mắt thấy bóng dáng con Tuyết Kim Cương hiện ra từ sau chỗ ngoặt, trái tim Tần Nhược nhất thời như nhảy lên đến tận cổ họng, sức mạnh tinh thần đang tụ tập trong tường băng của hắn như không thể kiềm nổi nữa, muốn trào dâng lên.

    Nhưng ngay khi con Tuyết Kim Cương đặt chân xuống mặt đường giống như nguyện vọng của Tần Nhược, cái mà Tần Nhược nhìn thấy là nó không những không mất trọng tâm như hắn đoán trước, mà trái lại, một âm thanh của mặt băng vỡ vụn nặng nề vang lên dưới chân nó, đồng thời cũng như giẫm lên trái tim của Tần Nhược, khiến lòng hắn triệt để chùng xuống.

    Bàn chân của Tuyết Kim Cương lún sâu xuống mặt băng, thậm chí khu vực nhỏ xung quanh bàn chân nó cũng bị vỡ vụn theo nữa. Nó không chỉ đạp nát đi con đường băng Tần Nhược đã dày công chế tạo, mà còn đạp nát cả kế hoạch mà hắn định ra ...

    Ngay phút chốc ấy, hai hàng lông mày của Tần Nhược nhăn lại, tâm trạng hắn trầm trọng cực kỳ, nhưng không biết vì sao càng đến khi nguy hiểm, càng đến khi quyết định sống chết, hắn lại càng trở nên bình tĩnh, càng trở nên bình thản hơn, cũng giống như lúc bị con vượn tuyết đầu tiên làm ngã nhào xuống vách núi vậy. Lúc này, hắn nhìn chằm chằm vào nơi con Tuyết Kim Cương đặt chân, trong óc lóe lên một tia sáng, nhớ lại một hình ảnh của bản thân thời thơ ấu, vào một mùa đông nọ…

    Chỉ trong chớp mắt, tay của Tần Nhược đã vô thức thực hiện một động tác khống chế nước...

    - Nước!

    Băng biến thành nước...

    Nó xảy ra ở nơi mà Tuyết Kim Cương đặt chân vào - ai cũng đều biết, sau khi một khối băng bị nước ăn mòn thì sẽ hình thành một kết cấu vừa cứng rắn lại vừa trơn trượt, người nào càng cố dồn sức thì lại càng khó đứng ổn hơn.

    “Soạt!”

    Tuyết Kim Cương vừa hoàn toàn đặt chân xuống thì bị trượt ngay, tư thế bình ổn lập tức biến mất! Lúc này, thân thể nó cuối cùng cũng xuất hiện sự lay động bất thường, chân đột ngột trượt tới phía trước nửa mét, người thì bị ngã ra sau...

    Cơ hội tốt!

    Tần Nhược bắt lấy cơ hội quý giá này ngay.

    “Ầm!!!”

    Một bức tường băng từ trong vách núi vụt nhô ra, kèm theo đó là một vụ nổ từ trong vách núi nữa!

    “Đùng!”

    Bức tường băng này được Tần Nhược tính toán rất chuẩn, nó đập vào bên cạnh con Tuyết Kim Cương, cộng thêm sóng xung kích từ vụ nổ trong vách núi, rốt cục cũng khiến một con quái vật hạng nặng như Tuyết Kim Cương phải lệch nghiêng, hướng về phía bờ vực mà ngã...

    Đáng tiếc là ý nghĩa và giá trị tồn tại của những bức tường băng lại không phải nằm ở kỹ xảo như thế này, mà sức mạnh vật lý lại cũng không phải là thứ mà những thợ nguyên tố am hiểu, vì thế lực đẩy do bức tường băng của Tần Nhược tạo ra không mạnh bao nhiêu, con Tuyết Kim Cương kia mới loạng choạng một bước thôi thì bức tường đã vỡ ra rồi.

    Nhưng Tần Nhược lại không dừng lại!

    Bức tường thứ hai rồi thứ ba cứ lần lượt đụng vào người con boss...

    Tuyết Kim Cương đã sớm bị tên điều khiển nước bậc ba này dọa cho vãi cả linh hồn rồi, bèn liên tục gào lên những tiếng vừa phẫn nộ lại vừa kinh hãi, đồng thời cũng nỗ lực khống chế trọng tâm, chuẩn bị đứng thẳng lại.

    Nhưng con đường băng do Tần Nhược tạo ra lại không phải là một nơi tốt lành gì, vì thế sau vài lần bị tường băng đụng trúng, thân thể nó dần dần trượt về hướng bờ vực!

    Cuối cùng thì nó cũng trượt ra ngoài!

    Tuyết Kim Cương trượt khỏi bờ vực...

    - Grào!!!

    Ngay chớp mắt khi hai chân nó đồng thời bị trượt khỏi mặt đường, con boss này gào lên một tiếng đầy vẻ bất cam và phẫn nộ, sau đó một chớp mắt trước khi trở thành một vật rơi tự do, một chiếc bóng màu trắng từ tay nó nhanh chóng bắn ra!

    Một cơn giá lạnh thổi tới khiến trong lòng Tần Nhược lạnh đi, hắn nhanh chóng như tụ bức tường nước của mình chắn ở bên ngoài kết giới, ý đồ ngăn cản thứ to bằng nắm tay đang bắn đến kia. Là quả cầu băng hay sao?

    Không, không phải là quả cầu băng! Cầu băng thì không có tốc độ bay nhanh như vậy! Tần Nhược còn chưa kịp chuyển lá chắn của mình về hướng nó bay đến thì đã nghe thấy vài tiếng của một vật gì đó xuyên thấu qua bức tường nước lẫn kết giới của mình...

    Không trúng người mình sao???

    Tần Nhược ngẩn người, nhưng lúc này, một cuộn sóng phép thuật ùn ùn nổ vang bên tai hắn!

    “Ầm!!!”

    Cả ngọn núi tuyết dường như bị rung chuyển một chút, sau đó một bóng người nho nhỏ cũng nối bước theo Tuyết Kim Cương, bị vụ nổ mãnh liệt đó bắn văng ra khỏi bờ vực...

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý / bàn luận


    Các bạn vui lòng không post bài trực tiếp trong topic này. Để tri ân xin ấn nút Cảm Ơn. Để phản hồi, góp ý, vòi vĩnh,... xin qua các topic phù hợp.
    ...

  6. Bài viết được 13 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    adbn,anh123,diangucmauden,lhc772,MrazShooters,mrdjeu,nqtien9x,phamtrieuduong,phiêu!,romolus82,samki1998,sasuketaki02,tuandqt,
  7. #144
    Ngày tham gia
    Sep 2012
    Bài viết
    7,741
    Xu
    1,000

    Mặc định

    DU HÍ TIỂU CÔNG CHI
    NGUYÊN TỐ THAO KHỐNG SƯ
    (游戏小工之元素操控师)
    (KẺ ĐIỀU KHIỂN NGUYÊN TỐ)

    Tác giả : Võng lạc hắc hiệp (网络黑侠)
    (Hiệp sỹ giấu mặt online )
    Thể loại truyện : Võng du
    Người dịch : Xanh Trời Xanh Nước
    Nguồn : Quán Trà Đá Tàng Thư Viện




    Chương 142: Hóa ra bọn mày sợ nước!


    Người xưa có câu rằng: đại nạn không chết ắt có phúc về sau.

    Nhưng lúc này, khi đang treo lơ lửng ngoài bờ vực cao trăm mét, Tần Nhược lại cảm thấy câu nói này cũng phải tùy người mà nói! Vì sao mình đã lần đầu ngã xuống không chết mà về sau không những không được tốt lành gì, trái lại lại còn phải ngã xuống thêm một lần nữa thế? Hơn nữa, lần này so với lần trước thì nguy hiểm hơn nhiều, bị hất văng ra đến hai mét... Nếu không nhờ hắn đã có kinh nghiệm, nhắm chuẩn thời cơ vào thời điểm nguy cấp khởi động thuật Hóa Nước, với được một tay bám vào bức tường băng của hắn tạo ra thì chắc chắn giờ này đã biến thành một đống thịt vụn mất rồi.

    Ai...

    Tần Nhược bất đắc dĩ treo mình hóng gió lạnh ngoài bờ vực suốt nửa ngày, sau đó khi nghe ngóng không thấy thanh âm gì vọng lại thì trong lòng càng nặng trĩu hơn, bèn thở dài một tiếng rồi nhanh chóng khống chế bức tường băng đang nối với bờ vực kéo mình lại gần hơn một chút nữa, sau đó tạo ra thêm một bức tường băng ở dưới chân để có thể đứng vững.

    Khó khăn lắm hắn mới có chỗ đứng được. Có điều Tần Nhược lại không lập tức trèo lên đường ngay - không phải hắn không muốn, mà là không thể!

    Thật là đáng chết - con Tuyết Kim Cương kia quả không hổ danh là một con boss bậc bốn loại yếu dạng tinh anh, không những đã dùng thực tế chứng minh cho sự lì đòn của nó, mà còn tinh ranh như quỷ nữa: mới mấy giây trước, nó ngã từ trăm mét cao xuống, nhưng chỉ ngất xỉu khoảng 10 giây, sau đó tỉnh lại nhìn thấy Tần Nhược đang treo lơ lửng bèn như uống viagra vào, gào thét chạy theo đường núi lên ngay. Trông bộ dạng chạy cắm đầu cắm cổ của nó, dường như là sợ Tần Nhược chạy trốn đi mất vậy.

    Lúc này, Tần Nhược vừa tức lại vừa khổ.

    Hắn cơ bản là không ngờ được rằng con boss này có thể ngã từ độ cao ấy xuống mà không chết!

    Mặc dù hắn có thể tranh thủ trước khi con boss ấy chạy đến đây chuẩn bị xong xuôi hết, nhưng thời gian gấp rút lắm, mà điều càng nguy hiểm hơn chính là, cái mánh khóe sử dụng đường băng để bẫy nọ nếu dùng với các loại quái vật thông thường thì cho dù dùng thường xuyên cũng vẫn còn hiệu lực, nhưng dùng để đối phó boss thì nếu lặp lại, sẽ không có tác dụng nữa!

    Cho nên nếu bây giờ trèo lên, vậy kết cục đang chờ trước mắt Tần Nhược sẽ là... Trừ cái chết ra, không còn cái gì khác nữa.

    Đương nhiên thôi...

    Không trèo lên, Tần Nhược đương nhiên cũng sẽ không mãi đứng ở nơi đây để dây dưa với boss, hắn phải nghĩ ra một cách gì đó. Nghe thấy chung quanh thổi đến những cơn gió lạnh, ánh mắt của hắn cũng bất giác nhìn đến nơi dễ thấy nhất của hòn đảo này - hồ nước màu lam kia.

    Ở trên hòn đảo này, nó đã mang đến cho mình những sự bất ngờ thú vị, đã giải quyết giúp mình hai vấn đề khó khăn rồi đấy. Nếu dẫn dụ con Tuyết Kim Cương kia vào trong đó thì không biết sẽ thế nào...

    Nghĩ đến nghĩ đi, Tần Nhược thầm tưởng tượng ra khung cảnh con Tuyết Kim Cương bị đóng băng ở trong hồ nước - mặc dù chỉ là một ý nghĩ lóe lên thế thôi, nhưng Tần Nhược lập tức cảm thấy hấp dẫn ngay: nơi ấy không tệ, nếu có thể dẫn dụ được con boss vào đấy, tốc độ của nó đương nhiên sẽ phải bị hạn chế! Mặc dù chưa thể chắc chắn hoàn toàn, nhưng dù sao cũng có hy vọng hơn là ở lại nơi đây nhiều!

    Nghĩ đến đây, Tần Nhược đột nhiên nghe được những tiếng “thùng thùng” từ nơi xa xa trên đỉnh đầu truyền đến ngày càng gần. Hắn bèn nghiến răng, nhẹ nhàng nhảy sang bên cạnh, đồng thời cũng hủy bỏ hai bức tường băng đang giúp hắn chèo chống. Như thế, hắn nhanh chóng rơi xuống phía dưới.

    - Băng!

    Một bức tường băng nhanh chóng thò ra từ vách núi bên dưới Tần Nhược khoảng 5 mét!

    Đang ở trong trạng thái nguyên tố nước, nháy mắt khi rơi xuống ngang với bức tường, Tần Nhược uốn người, chìa một bàn tay ra...

    Nơi tay thấy rất lạnh!

    Cánh tay nguyên tố nước của hắn nhanh chóng dung hòa vào trong bức tường băng, như chìm sâu trong đó vậy! Có nơi mượn lực rồi, độ cao trăm mét này trong mắt Tần Nhược không còn đáng sợ như trước nữa. Hắn hơi lay thân thể một chút, hủy bỏ tường băng, một lần nữa rơi xuống!

    Bản lãnh này cũng có thể coi như là do Tần Nhược may mắn mà sáng tạo ra giữa lúc sống chết. Khi đó, bởi vì bức tường băng mọc từ vách núi ra vẫn còn cách người một khoảng, chắc chắn không thể đỡ được cả người Tần Nhược, cho nên lúc đó hắn hốt hoảng đưa tay ra chụp lấy, kết quả là kỹ xảo này xuất hiện.

    Đây chính là một kỹ xảo nhỏ ứng dụng từ thuật Hóa Nước, nhưng đã cứu được mạng Tần Nhược đến mấy lần, có thể thấy sự lựa chọn của hắn khi ở tòa thành Vong Linh là không hề sai lầm!

    Khi Tần Nhược đặt chân được xuống mặt đường phía dưới, con Tuyết Kim Cương kia cũng vừa đến đúng vị trí ngay trên đầu hắn. Nhìn thấy Tần Nhược dùng phương pháp quái dị như vậy thoát khỏi mình, con boss phẫn nộ gào lên một tiếng vang rền cả ngọn núi, sau đó lại “thùng thùng” chạy trở xuống.

    Nhìn thấy phản ứng của con boss, Tần Nhược thu hồi ánh mắt, thở phào một tiếng nhẹ nhõm trong lòng.

    Nói thật, vừa rồi hắn đúng là có chút lo lắng rằng nó sẽ quay đầu trở về hang ổ ngay, như vậy bao nhiêu tâm huyết lẫn phí tổn thuốc phép của hắn vừa rồi đều sẽ thành công dã tràng hết. Vẫn may, con boss này mặc dù cũng có chút tinh ranh đấy, nhưng vẫn không khống chế được cảm xúc, không thể so đấu mưu trí với loài người được...

    Đương nhiên rồi, nếu chúng có thể so bì mưu trí được với loài người, hết thảy Vinh Quang này chỉ sợ đã là thiên hạ của chúng mất rồi!

    Tần Nhược bật cười, sau đó một lần nữa nhảy xuống, nhanh chóng đu bám đến nơi thấp hơn. Nhờ tác dụng của thuật Hóa Nước, hắn rất nhanh đã xuống được mặt đất, còn con Tuyết Kim Cương thì lúc này đang ở lưng chừng núi, cũng chưa hết hy vọng, nó dựa vào tốc độ của bản thân nhanh chóng chạy xuống. Xem ra, việc Tần Nhược vừa làm với nó đã để lại trong lòng nó một vết mờ thật lớn rồi - nếu đổi lại là những con boss mà ngày thường mọi người hay gặp, chỉ sợ đã sớm chạy mất hút rồi ấy chứ.

    Tần Nhược thầm sám hối trong lòng chừng... nửa giây, sau đó xoay người chạy đi. Hắn men theo vết chân lúc trước tiến đến, cắm đầu chạy.

    Con Tuyết Kim Cương không làm hắn thất vọng, nó không những không quay đầu trở về hang mà còn đuổi theo nữa, khi Tần Nhược đến được hồ nước nọ, cũng nhìn thấy ánh mắt đỏ bừng đầy sát khí của nó. Có điều điều khiến Tần Nhược phải buồn bực chính là, con boss này sau khi rời khỏi phạm vi của ngọn núi tuyết thì lại triệu hồi được hai con khổng lồ tuyết...

    Không cần phải nói, chắc chắn đấy là hai con khổng lồ đần vừa bị “cấm túc” ở trong hang mãng xà băng rồi! Tuyết Kim Cương dường như cũng liệu trước được rằng tốc độ của Tần Nhược không đủ để kịp thời chạy thoát khỏi hòn đảo này, cho nên hào phóng gọi đứa con đến.

    Một nhỏ hai to, ba bóng dáng ấy khiến Tần Nhược như bị kim đâm vào lưng.

    Hắn nhất thời muốn khóc mà không ra nước mắt. Hắn không ngờ con Tuyết Kim Cương lại nham hiểm đến như vậy, vốn còn tưởng rằng sẽ 1 vs 1 thu phục được nó, sau đó mới quay trở về xử lý hai con quái mập mạp kia, nào ngờ nó đã gọi ra ngay rồi, thật là tiết kiệm thời gian lắm lắm... Đương nhiên, cũng khiến kế hoạch giải quyết Tuyết Kim Cương của hắn trở nên càng khó khăn hơn.

    Có điều tên đã căng lên dây rồi, không muốn bắn cũng phải bắn thôi!

    Tần Nhược bèn nghiến răng, sau đó “bùm” một tiếng lao vào trong hồ nước, nhanh chóng bơi đến giữa hồ...

    “Ầm!!!”

    Hắn vừa bơi đến giữa hồ nước thì con Tuyết Kim Cương đã nhào xuống theo, tạo thành một cột nước văng cao thật cao. Thân thể khổng lồ của con boss này quả nhiên chịu ảnh hưởng của hồ nước, không những bị nước cản trở mà bùn lầy dưới đáy hồ cũng khiến nó phải chậm lại tốc độ di chuyển nữa. Mà điều khiến Tần Nhược cảm thấy kỳ quái chính là, thân thể con Tuyết Kim Cương vốn màu trắng, nhưng khi vào nước được một thoáng, lại chầm chậm biến dần thành màu lam, còn ở ngực nó có một tinh thể màu lam nào đó thì lại dần dần phát ra ánh sáng chói mắt...

    Hiện tượng lạ này lập tức khiến Tần Nhược phải cảnh giác. Hắn không lề mề, nhanh chóng dùng tốc độ cao nhất bày ra mấy bức tường nước trước mặt để đề phòng ngay!

    Lúc này, hai con khổng lồ băng vừa mới chạy đến bên bờ thấy sự thay đổi của Tuyết Kim Cương thì như nhìn thấy chuyện gì đáng sợ lắm vậy, biểu tình chúng kinh hãi đến cùng cực. Chúng không ngừng phát ra những tiếng gào đầy bất an lẫn kinh hoàng, mà bản thân thì chỉ dám đứng trên bờ chứ không dám xuống.

    Tần Nhược nhìn mà không hiểu ra sao.

    Rất nhanh, ánh mắt hắn lại bị thân thể đã hoàn toàn bị biến thành màu lam, đồng thời triệt để ngừng cử động của con Tuyết Kim Cương. Hắn nhìn chằm chằm vào viên tinh thể màu lam chói mắt nơi lồng ngực của con boss, trong đầu chợt có ánh sáng lóe qua: lẽ nào....

    Đây chính là thâm lam băng phách hay sao?

    Con Tuyết Kim Cương sao rồi?

    Tần Nhược hơi hé hé miệng, tạm thời bỏ xuống lòng cảnh giác, nhìn chăm chú vào con Tuyết Kim Cương đang ngây dại đứng như một khúc gỗ trong hồ kia, sau đó nhìn vào tinh thể đang phát ra ánh sáng màu lam trong ngực nó. Hắn thật không hiểu vì sao con boss vừa mới còn tràn đầy sức sống, sát khí đằng đằng truy đuổi mình kia lại đột nhiên như con rối mất dây vậy... Mà điều khiến hắn càng khó hiểu hơn chính là, viên thâm lam băng phách sao lại xuất hiện ở trước mặt hắn một cách đột ngột như thế này...

    Tần Nhược không thể hiểu nổi.

    Hắn bèn thử thăm dò bằng cách đến gần con Tuyết Kim Cương nọ trong vòng ba mươi mét... Nó vẫn không có phản ứng, không hề động đậy dù chỉ một chút nào, tựa như đã chết rồi vậy.

    Lúc này Tần Nhược mới lớn gan thử bắn ra một quả cầu băng ra để thăm dò.

    “Phụp!”

    Viên đạn nọ dễ dàng xuyên thẳng qua thân thể con boss, tựa như xuyên qua một lớp nước vậy, mà hệ thống cũng không truyền lại tin tắc rằng nó có bị tấn công, hoặc mất bao nhiêu HP... Thật là một chuyện quái dị.

    Nhưng hai con khổng lồ băng trên bờ thì khi nhìn thấy Tần Nhược chậm rãi tới gần, không biết từ nơi nào lấy ra được hai quả cầu băng khổng lồ có đường kính chừng hai mét, dùng hai tay nâng lên một cách hung dữ. Chúng đứng đó gầm rú diễu võ dương oai, trông có vẻ như chỉ cần Tần Nhược dám bước đến gần Tuyết Kim Cương thôi là chúng sẽ ném ngay.

    Khoảnh khắc này, Tần Nhược cũng xác định được:

    Phân đoạn xử lý con Tuyết Kim Cương này, ắt hẳn chỉ còn nằm trong một chữ “lấy” mà thôi. Có điều trước đó, hắn phải xử lý hai con khổng lồ băng kia mới được. Nghĩ thế, Tần Nhược quét mắt nhìn mặt nước chung quanh và bộ dạng kiêng kỵ của hai con khổng lồ băng kia, trong ánh mắt lóe lên một sự vui vẻ rất “tà ác”:

    - Hóa ra bọn mày sợ nước, ha ha ha...

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý / bàn luận


    Các bạn vui lòng không post bài trực tiếp trong topic này. Để tri ân xin ấn nút Cảm Ơn. Để phản hồi, góp ý, vòi vĩnh,... xin qua các topic phù hợp.
    ...

  8. Bài viết được 12 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    anh123,diangucmauden,lhc772,MrazShooters,mrdjeu,nqtien9x,phamtrieuduong,phiêu!,romolus82,samki1998,sasuketaki02,tuandqt,
  9. #145
    Ngày tham gia
    Sep 2012
    Bài viết
    7,741
    Xu
    1,000

    Mặc định

    DU HÍ TIỂU CÔNG CHI
    NGUYÊN TỐ THAO KHỐNG SƯ
    (游戏小工之元素操控师)
    (KẺ ĐIỀU KHIỂN NGUYÊN TỐ)

    Tác giả : Võng lạc hắc hiệp (网络黑侠)
    (Hiệp sỹ giấu mặt online )
    Thể loại truyện : Võng du
    Người dịch : Xanh Trời Xanh Nước
    Nguồn : Quán Trà Đá Tàng Thư Viện




    Chương 143: Thâm lam băng phách, thăng bậc, vinh dự


    Trận chiến kết thúc. Nhìn vào pho tượng bằng băng với tư thế cực kỳ kỳ quái trước mắt, Tần Nhược sững sờ nhìn vào hai tay của mình, lắc lắc đầu. Mãi cho đến bây giờ, hắn vẫn cảm thấy chuyện vừa xảy ra thật có chút hoang đường.

    Đường đường là quái vật nguyên tố nước cấp 45, vậy mà bọn người tuyết khổng lồ này lại sợ những quả pháo nước không có mấy lực sát thương đấy! Nếu tin này được chính miệng mình truyền ra ngoài, chỉ sợ sẽ có nhiều “cao nhân” quanh năm lăn lộn nơi vùng đất tuyết cười đến rụng răng mất!

    Ngay cả bản thân Tần Nhược cũng có chút hoài nghi, rằng lũ người tuyết khổng lồ ở trong hòn đảo này và ở bên ngoài là do hai loại gien bất đồng tạo nên...

    Trong trận chiến vừa rồi, mỗi một quả pháo nước không tạo thành bao nhiêu thương tổn với chúng, mỗi lần chỉ làm tan chảy được một phần nhỏ thân thể của chúng mà thôi, nhưng vốn lực tấn công của pháo nước rất mong manh, vậy mà mỗi lần đều có thể mang đi hơn 100 HP, đây là một chuyện cực kỳ kinh người - ngay cả phép thuật Mâu Băng của Tần Nhược mà cũng rất khó mang đi được hơn ba chữ số HP của chúng đấy!

    Có điều Tần Nhược cũng không lãng phí quá nhiều thời gian cho chuyện quái dị này, bởi vì trong hồ nước còn có một chuyện càng khiến hắn khó giải thích hơn nữa.

    Từ đầu trận chiến đến bây giờ, con Tuyết Kim Cương kia vẫn luôn duy trì tư thế bước đi ở trong hồ như cũ. So với việc của hai con người tuyết khổng lồ, Tần Nhược lại càng muốn biết lý do vì sao con Tuyết Kim Cương lại trở thành như thế này hơn. Đây có phải là một sự kiện riêng biệt mà nhiệm vụ thăng bậc cung cấp cho, hay là khác đây?

    Đi đến bên bờ nhặt hai món chữ tím và hai viên hạt nhân mà hai con người tuyết khổng lồ rơi ra, sau đó Tần Nhược cẩn thận khởi động Lá Chắn Nước rồi mới bước đến sau lưng Tuyết Kim Cương.

    Hắn chậm rãi đưa tay ra, nhẹ nhàng đẩy một cái vào lưng nó...

    Nước!

    Là nước thật! Thân thể con boss này đã hoàn toàn biến thành nước rồi! Có điều nó khác với trạng thái nguyên tố nước của Tần Nhược là dường như linh hồn nó đã bị cướp đi mất, không còn khả năng cử động nữa. Hiện giờ, nó dường như chỉ tồn tại vì một mục đích cuối cùng mà thôi: làm một cái bình chứa!

    Làm một cái bình dùng để chứa viên thâm lam băng phách.

    Ý nghĩ ấy xuất hiện khiến Tần Nhược không chần chừ nữa. Hắn đưa tay vào vị trí trái tim của con Tuyết Kim Cương, nắm lấy mảnh thâm lam băng phách rồi rút ra.

    Chớp mắt, thân thể bằng nguyên tố nước của con Tuyết Kim Cương tựa như mất đi sức mạnh tinh thần chống đỡ, “ầm” một tiếng sụp đổ tán loạn vào trong hồ, khiến Tần Nhược giật thót cả mình.

    Ngay chính lúc này, lời nhắc của hệ thống vang lên bên tai hắn:

    - Lấy được thâm lam băng phách. Phân đoạn thứ năm của nhiệm vụ thăng bậc kết thúc.

    - Năm phân đoạn hoàn thành viên mãn.

    - Chúc mừng bạn, bạn đã thăng lên bậc bốn!

    Một luồng ánh sáng chói mắt màu trắng chiếu xuống, tựa như ánh sáng mà phép Cầu Nguyện Thần Thánh của các mục sư phát ra vậy, trong nháy mắt, nó xua tan đi mọi trạng thái tiêu cực trên người Tần Nhược. Tinh thần Tần Nhược chấn động!

    Sau đó, trước mắt hắn xuất hiện từng đoạn từng đoạn tin nhắn của hệ thống, tựa như máy chiếu phim đang chạy vậy:

    - Đã lĩnh ngộ kỹ xảo khống chế nước cấp trung: đâm!

    - Đã lĩnh ngộ kỹ xảo khống chế nước cấp trung: phá!

    - Đã lĩnh ngộ kỹ xảo khống chế nước cấp trung: biến hóa!

    - Đã lĩnh ngộ phép thuật nguyên tố nước bậc bốn: Bão Tuyết Gào Thét!

    - Đã lĩnh ngộ... Kết Giới Băng! ... Lá Chắn Băng Thẫm! ... Ưng Tuyết Đột Kích! ... Gai Băng Xanh Thẫm! ... Trận Pháp Tên Băng! ...

    Ước chừng 1 phút sau, những lời nhắc của hệ thống mới kết thúc. Tần Nhược mở bảng kỹ năng ra xem, thấy có thêm 24 phép thuật mới.

    Trong đó 2 là phép phòng ngự, 2 phép phụ trợ. Những cái khác toàn bộ đều là phép thuật tấn công đơn thể, nhiều tầng hoặc quần thể hết.

    Tần Nhược nhìn mà hai hàng lông mày nhăn lại. Tất cả các phép thuật từ bậc một đến bậc ba có gom lại cũng không nhiều bằng của bậc bốn này, hơn nữa thuộc tính quả thật cũng kém hơn một khoảng. Ví dụ như phép thuật tấn công đơn thể của bậc bốn là Ưng Tuyết Đột Kích: ở cấp ban đầu thì lực phép phải cao hơn phép Mâu Băng cấp cuối cùng của bậc ba 2 điểm, nếu luyện đến cấp cuối thì sẽ hơn đến 20.

    20 lực phép, tức là 100 điểm tổn thương. Mặc dù tốn MP nhiều hơn 1 đến 2 điểm, thời gian tụ phép cũng tăng thêm 1 đến 2 giây, nhưng nếu bàn về hiệu suất sát thương thì phép thuật bậc bốn quả thật chiếm ưu thế rất lớn! Chẳng trách gì lúc thường người khác luyện cấp đều dùng phép thuật bậc bốn là chủ yếu cả.

    Nhưng với cái nhìn của Tần Nhược, nếu quá ỷ lại vào phép thuật bậc bốn thì một khi gặp phải những tình huống khẩn cấp, mọi chuyện sẽ trở nên vướng tay vướng chân và tồi tệ vô cùng. Nếu lúc ấy đám thợ nguyên tố của đội chấp pháp Bát Thần Chúng bị đột kích mà tạo ra kết giới bậc hai chứ không phải bậc bốn thì đội hình của Căn Cứ Địa sẽ không thể chịu nổi, mà mình cũng sẽ không có cách nào một lần khống chế được hết chúng... Cho dù có thắng đi nữa, cũng là thắng thảm mà thôi!

    Đọc qua một lượt mọi kỹ năng, sau đó đóng lại bảng, Tần Nhược đột nhiên phát hiện trước mắt mình đã xuất hiện một người, đó là NPC đạo sư đã ban bố nhiệm vụ thăng bậc cho mình. Ông ta không biết từ lúc nào đã xuất hiện, đang mỉm cười nhìn mình.

    Chờ đến khi Tần Nhược hồi phục tinh thần rồi, NPC đạo sư mới chìa tay ra:

    - Đưa thâm lam băng phách cho ta.

    - A?

    Lời của NPC khiến tâm trạng Tần Nhược căng thẳng, hắn vô thức đưa tay giữ túi của mình.

    Dù thế nào thì đây cũng là một viên hạt nhân mà mình đã phí biết bao nhiêu công sức mới lấy được... Nếu bán ra hẳn có thể đáng 5.000 đồng vàng đó, có thể bồi thường một chút phí tổn của thuốc thuộc tính cho mình rồi. Nếu phải nộp lên thì không phải mình đã thiệt thòi sao? Con boss không rớt ra dù chỉ một cái rắm đấy!

    Nhưng dù sao đi nữa đó cũng là thế giới mà người ta tạo ra, cái tay có mạnh cũng đâu mạnh bằng cái chân được?

    Cuối cùng, Tần Nhược với bộ dạng đáng thương đưa miếng thâm lam băng phách ra, cười khổ não nhìn NPC đạo sư hòa ái kia, tựa như một đứa bé bị phụ huynh thu mất một món đồ chơi ưa thích vậy...

    Choáng!

    Thật không ngờ rằng NPC đạo sư sau khi nhận lấy viên thâm lam băng phách rồi vẫn không nói một tiếng nào, chỉ úp tay xuống, sau đó một lần nữa ngửa ra trước mặt Tần Nhược!

    Tần Nhược sững sờ nhìn sợi dây chuyền ở trong tay NPC đạo sư, rồi vừa kích động lại vừa khẩn trương liếm liếm bờ môi khô ráp của mình, đầy chờ mong hỏi:

    - Đây là... Cho con sao?

    NPC đạo sư gật đầu, nói:

    - Đây là phần thưởng vì con đã thông qua nhiệm vụ thăng bậc lần này đấy!

    Nghe vậy, ánh mắt Tần Nhược chói lóa, vội hớt hải nhận lấy sợi dây chuyền màu lam đậm ấy ngay...

    Còn chưa kịp nhìn thuộc tính thì hắn đã thấy NPC đạo sư nói:

    - Người anh hùng trẻ tuổi, lấy thân phận là trưởng lão của công hội Phép Thuật, bây giờ ta chính thức trao tặng cho con vinh quang, cầu mong cho ánh sáng của liên minh Thiên Sứ vĩnh viễn che chở con - người chiến sĩ trẻ tuổi của ta!

    - Bảo vệ lãnh thổ của liên minh Thiên Sứ, hiệp trợ các chiến sĩ của liên minh Thiên Sứ, đồng lòng hiệp lực, cùng ngăn cản sự ăn mòn của đại lục Tà Ác! Chiến trường Thần Ma đang cần con...

    Sau một bài diễn thuyết đầy hào hùng, lời nhắc của hệ thống một lần nữa không ngại phiền phức vang lên. Lần này, Tần Nhược vừa mừng vui lại vừa kinh hãi nghe thông báo:

    - Nhận được vinh quang do liên minh Thiên Sứ ban cho, nhận được 7 điểm vinh dự!

    7 điểm vinh dự?

    Là bởi vì độ khó của nhiệm vụ lần này sao?

    Tần Nhược vừa định hỏi NPC đạo sư thì cảnh vật trước mắt chợt biến hóa, NPC đạo sư đã biến mất, còn mình thì lại xuất hiện trên trận pháp dịch chuyển của thị trấn Savis...

    Hắn mê mang nhìn dòng người lui tới chung quanh, há há miệng nhưng lại không phát ra được tiếng gì, bèn mở bảng thuộc tính ra. Sau khi xác nhận mình quả thật đã lên cấp 40, đã chính thức bước vào hàng ngũ bậc bốn rồi, một cảm giác như được hồi sinh dâng lên trong lòng hắn!

    Bậc bốn!

    Cuối cùng cũng bậc bốn rồi!

    Tần Nhược quên đi mất chuyện mình đã có 7 điểm vinh dự. Hắn nhắm mắt hít một hơi thật sâu vào, có cảm giác như nóng lòng muốn phát tiết sự hưng phấn, muốn hét lên với mọi người chung quanh rằng “ông đây đã bậc bốn rồi” ấy!

    Chuyện này rất thường thấy trong trò chơi, nhưng Tần Nhược vẫn chỉ hét to một trận trong lòng thế thôi, sau đó rất nhanh đã khôi phục lại tâm trạng lúc bình thường. Tần Nhược hiểu rất rõ hắn vào trò chơi này là để làm gì, cho nên sẽ không vì cấp bậc của mình tăng lên mà kích động quá nhiều.

    Hắn nhìn lại thời gian: bốn giờ sáng! Mình đã làm nhiệm vụ suốt ba tiếng đồng hồ rồi... Không biết mấy người bọn Lục Tâm còn online hay không đây, khi làm nhiệm vụ mình không hề chú ý gì tới tin nhắn đội ngũ cả.

    Gọi qua, Tần Nhược mới biết được rằng họ vẫn còn chờ ở di chỉ Alex chứ không hề logout. Một dòng nước ấm không hiểu từ đâu tới chảy ngang qua tim Tần Nhược. Hắn biết, mọi người chắc chắn là vì chuyện hắn thăng cấp nên mới lựa chọn ở lại đó thôi, nếu không thường ngày vào giờ này là đã sớm logout nghỉ ngơi rồi.

    Lúc này, mấy cô gái nghe thấy thanh âm của Tần Nhược vang lên thì đều nhao nhao dò hỏi, sau đó biết được Tần Nhược đã viên mãn hoàn thành nhiệm vụ thăng bậc thì đều vui mừng hoan hô chúc mừng:

    - Thật là tốt quá, ngày mai nhớ khao đấy!

    - Đúng vậy, bây giờ bọn tôi cũng không còn gì phải lo lắng nữa rồi. Oa, cuối cùng cũng có thể logout ngủ một giấc thật ngon rồi, tôi sắp bị lũ nhền nhện ở đây làm xơ cứng người rồi đấy! Tôi logout đây.

    - Nhược Nhược, ngủ ngon!

    - Nhược Nhược, ngày mai cuối tuần anh dậy sớm một chút, tự tìm một nơi hẻo lánh nào đó rèn luyện độ thuần thục kỹ năng đi nhé, bọn tôi không quấy rầy anh nữa.

    - Đúng, đặc biệt là những phép thuật phòng ngự và tấn công thường dùng ấy, tốt nhất luyện càng cao càng tốt nhé Nhược Nhược! Chờ đến khi trang bị tốt hơn rồi, chắc chắn sẽ có rất nhiều gia tộc tranh nhau mời đó nha!

    Nghe thấy lời đề nghị của mọi người, Tần Nhược hơi ngơ ngác:

    - Nhưng rèn luyện kỹ năng thì hao thời gian lắm, chuyện tầng ba di chỉ thì sao đây?

    - Cái này thì cậu đừng lo lắng. Cuối tuần không đi được đâu, người nhiều lắm, sẽ đi trùng nhau đấy. Hai ngày tiếp theo cậu cứ cố gắng rèn luyện kỹ năng là được. Chờ đến lúc quen thuộc với các phép thuật bậc bốn rồi thì đi vào trong di chỉ sẽ càng thoải mái hơn.

    Lời giải thích của Lục Tâm khiến Tần Nhược triệt để ủ rũ - choáng thật, mình còn định tranh thủ hai ngày cuối tuần này để đẩy nhanh tiến độ tích trữ tiền đấy chứ...

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý / bàn luận


    Các bạn vui lòng không post bài trực tiếp trong topic này. Để tri ân xin ấn nút Cảm Ơn. Để phản hồi, góp ý, vòi vĩnh,... xin qua các topic phù hợp.
    ...

    ---QC---


  10. Bài viết được 11 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    adbn,lhc772,MrazShooters,mrdjeu,nqtien9x,phamtrieuduong,phiêu!,romolus82,samki1998,sasuketaki02,tuandqt,
Trang 29 của 36 Đầu tiênĐầu tiên ... 192728293031 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status