TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 35 của 36 Đầu tiênĐầu tiên ... 2533343536 CuốiCuối
Kết quả 171 đến 175 của 176

Chủ đề: Tiểu công chi Nguyên tố thao khống sư - Võng Lạc Hắc Hiệp (Chương 174)

  1. #171
    Ngày tham gia
    Sep 2012
    Bài viết
    7,741
    Xu
    1,000

    Mặc định

    DU HÍ TIỂU CÔNG CHI
    NGUYÊN TỐ THAO KHỐNG SƯ
    (游戏小工之元素操控师)
    (KẺ ĐIỀU KHIỂN NGUYÊN TỐ)

    Tác giả : Võng lạc hắc hiệp (网络黑侠)
    (Hiệp sỹ giấu mặt online )
    Thể loại truyện : Võng du
    Người dịch : Xanh Trời Xanh Nước
    Nguồn : Quán Trà Đá Tàng Thư Viện




    Chương 169: Đừng giết hắn!


    Tuy nói Tần Nhược đã tuyên bố sẽ một chọi một với hơn 30 người chơi bậc bốn, nhưng trên sự thật thì chắc chắn sẽ không phải, nhiều người như vậy, chỉ là khôi phục MP thôi ắt cũng phải cả giờ rồi, mà ai lại có kiên nhẫn chờ ở đây được chứ?

    Cuối cùng, đám người bên ấy cũng đưa ra quyết định: những đội có tham gia ở vùng đất tuyết vừa rồi đều có thể phái ra từ 1 đến 2 người một chọi một với Tần Nhược...

    Có điều Tần Nhược cũng phải vì vậy mà trả một cái giá nhất định!

    Cái giá đó chính là, hai bên không tiến hành hình thức quyết đấu, và vì tránh để hai bên bị đỏ tên, trước khi bắt đầu Tần Nhược nhất định phải tấn công tượng trưng đối thủ một lần. Tiếp đó, nếu Tần Nhược chết đi, lập tức phải từ trong thị trấn đi ra đánh tiếp, nếu Tần Nhược thắng, chỉ cần có thể lập được tình thế áp đảo rõ ràng, những người chung quanh sẽ đồng ý là Tần Nhược thắng!

    Họ vừa đưa điều kiện này ra, mấy trăm người vây xem đều lớn tiếng chê bai ngay, bảo rằng làm người thì đừng vô sỉ đến thế, người ta đã một mình ra trận đối chọi với nhiều người như vậy rồi, vậy mà họ còn muốn làm rớt trang bị của người ta một cách thẳng thắn hiên ngang như vậy sao? Trong khi bản thân thì muốn an toàn nữa? Nào có chuyện gì mà tốt như thế chứ?

    - Những điều kiện đó tôi đều có thể đáp ứng với các người, có điều phải đổi người đấu... Có bản lĩnh thì đấu với tôi! - Tiểu Thanh lạnh lùng nói, cầm thanh Hắc Hoàng Phá Ma bước ra, lạnh lùng nhìn chằm chằm mấy chục tên người chơi giống đực ở phía đối diện, phối hợp thêm cái xác còn chưa được mục sư hồi sinh phía sau lưng cô, tạo nên khí chất cao ngạo tràn đầy, thật là nữ kiệt không chút thua kém mày râu!

    Mấy chục tên giống đực kia cùng im lặng:

    Ai dám chơi với nhà cô chứ? Động một cái là không cần biết nặng nhẹ gì, mà còn không biết có bao nhiêu điểm vinh dự nữa, nếu chúng tôi rớt trang bị rồi, chúng tôi khóc với ai đây?

    Tử Nguyệt Tiểu Yêu và Lam Cơ nhìn Tiểu Thanh mà đôi mắt như phát sáng, đây là lần đầu tiên các cô nhìn thấy một người chơi nữ có khí thế đến như thế, lợi hại đến như thế! Mà hai người phía sau cũng vậy, vừa động thủ là giết ba người ngay rồi, lại còn là thành viên có điểm vinh dự nữa chứ, thật là lợi hại quá!

    - Anh Tần, họ đều là bạn của anh à?

    Tử Nguyệt Tiểu Yêu kích động hỏi bên tai Tần Nhược.

    Tần Nhược cười gật gật đầu, sau đó nhấc chân bước ra. Tình cảnh này nếu để cho phụ nữ ra mặt giúp thì không thể nào là chuyện có thể khiến cho một người đàn ông tự hào được.

    Hắn bước đến cạnh ba cô gái, thấp giọng nói một câu, sau đó quay người đối mặt với tên cuồng chiến máu thú khiêu chiến mình:

    - Điều kiện của các người, tôi đồng ý!

    - Được!

    Đám đông xem diễn cùng bùng nổ reo hò, mấy trăm người cùng sôi lên:

    - Được đó!

    - Ông đây ủng hộ mi, giết chết chúng nó đi!

    - Chơi cho hay vào!

    - Chết rồi thì ông đây hồi sinh cho mi!

    Nghe thấy câu cuối cùng, Tần Nhược suýt chút nữa đã hụt chân...

    Người đánh trận đầu với Tần Nhược chính là kẻ vừa lừa gạt họ trong vùng đất tuyết - Lửa Rừng. So với lúc vừa mới bước chân ra khỏi trận pháp dịch chuyển, bây giờ Lửa Rừng đã không còn sự kiêu căng miệt thị nữa - ba người con gái xinh đẹp vừa chạy đến kia, mặc dù rất thích mắt đấy, nhưng cũng khiến gã cảm thấy lạnh cả người vì đã nhận ra rằng so với tên điều khiển nước bị mình lừa gạt kia, mình mới là kẻ không có chút chỗ dựa nào cả.

    Chiến sĩ bậc bốn có điểm vinh dự, chắc chắn phải khác với các chiến sĩ bậc bốn thông thường, họ là những kẻ đã được trui rèn từ chiến trường Thần - Ma tàn khốc, lực chiến đấu của những kẻ bình thường như Lửa Rừng không thể nào bì được.

    Bình thường thì người ta cũng không sợ những người chơi có điểm vinh dự lắm, nhưng ba người con gái kia vừa bước ra là đã tàn nhẫn giết người ngay mà không hề nói đến câu thứ hai rồi, cái sự hung hãn không để ai vào trong mắt, lẫn không để ý điểm vinh dự ấy quả thật rất khiếp người, người bình thường không thể nào có nổi.

    Cho nên, khi một lần nữa đối mặt với Tần Nhược, Lửa rừng đột nhiên cảm thấy khiếp đảm, không biết nên làm sao mới đúng...

    Nên hạ sát thủ với Tần Nhược hay không? Hay là chừa cho đối phương một con đường sống? Vừa suy nghĩ, Lửa Rừng vừa gian nan nuốt một ngụm nước bọt.

    Lúc này, cách đấy hơn hai mươi mét, Tần Nhược đã nhanh chóng bày ra một lớp màng nước trước mặt, sau đó quăng một quả cầu nước qua. “Pặc”, quả cầu bắn trúng mặt Lửa Rừng, nước bắn khắp nơi, mặt Lửa Rừng ướt sũng.

    - Mẹ nó!

    Khi Lửa Rừng nhận ra thì đã không còn tránh kịp nữa rồi, chỉ biết sững người, sau đó lau đi nước trên mặt, nhận lời nhắc đã bị ác ý tấn công từ hệ thống. Gã tức giận mắng một tiếng, sau đó khởi động Cuồng Hóa vọt lên!

    - Mẹ cái đầu nhà mày!

    Tần Nhược đáp một câu, nhưng cũng không quên nhanh chóng nối tiếp:

    - Băng, ngưng!

    Tiếp đó, hắn vừa điều khiển tường băng chắn giữa mình và Lửa Rừng, lại vừa lui về phía sau:

    - Bất cứ ai từ vùng đất tuyết trở về cũng có thể mắng tao, chỉ có mày là không được!

    “Ầm!!!”

    Bị Tần Nhược nhắc lại, Lửa Rừng không mở miệng ra nói gì nữa, chỉ bình tĩnh dùng một chiêu Chém Chữ Thập chém bức tường băng trước mặt thành mấy khối. Mắt thấy, gã sắp đến được gần Tần Nhược...

    Những người vây xem thì vừa căng thẳng lại vừa than thở, không biết vào lúc quan trọng này mà tên điều khiển nước kia còn nói nhảm nhiều thế để làm gì, lẽ nào hắn không biết làm lãng phí thời gian như thế là đang đặt mình vào tình cảnh nguy hiểm hơn sao?

    Đám Hoa Hồng Lửa cũng cảm thấy như thế, đều khẩn trương lắm, không biết vì sao đến lúc này rồi mà Tần Nhược vẫn còn bình tĩnh nói nhảm với đối thủ như thế.

    Lục Tâm và Tử Lan thì lại từ hành động ung dung của Tần Nhược nhìn ra được sự sự tin tất thắng, nên cùng ngạc nhiên nhìn nhau, tuy không hề nói gì ra miệng, nhưng vẫn có thể nhìn ra trong mắt nhau sự bất ngờ và không dám tin tưởng...

    Thật là một kỳ tài!!!

    Tính ra, Tần Nhược vẫn thuộc tầng lớp “gà con” mới lên bậc bốn chưa đầy 24 tiếng đồng hồ cơ đấy... Lúc bậc ba hắn cũng mới chỉ chiến đấu với một tên mục sư bậc bốn thôi, sao mới qua một ngày, đối diện với một người chơi bậc bốn thâm niên mà hắn vẫn tự tin đến thế? Dưới trường hợp này, vậy mà hắn không dùng phép thuật bậc bốn, chỉ khởi động Màng Nước là một phép thuật bậc hai và một kỹ xảo khống chế nước bậc một thôi...

    Cái tên này, quả nhiên không phải dạng người ra bài theo kiểu bình thường mà!

    Lửa Rừng bị vụn băng che đi mất tầm nhìn, chỉ thấy trước mắt trắng xóa, không còn thấy bóng dáng Tần Nhược đâu nữa.

    Trong lòng gã hơi hoảng, lúc này bên tai lại truyền đến thanh âm của người quen:

    - Anh Lửa Rừng, hắn đi vào rồi, cẩn...

    Tiếng nói này chưa dứt, đám người chơi vây xem đã sôi giận, nhao nhao quát ngay:

    - Mẹ nó, đứa nào kêu lung tung đấy?

    - Tổ cha, có biết quy củ hay không vậy?

    - Muốn chết đúng không?

    Tên vừa mở miệng thấy mình làm nhiều người tức giận thì trắng cả mặt, quay qua quay lại không thấy có chỗ nào trốn, bèn vội vàng bịt miệng lui ra, rụt người lại, không dám nói thêm dù chỉ một chữ.

    Nhưng nhờ nửa câu đấy mà Lửa Rừng cũng đoán được ý định của Tần Nhược, gã bèn quát lên một tiếng, sau đó chỉ thấy một chiếc bóng màu đỏ máu từ khu vực vụn băng lao ra, tựa như những mắt xích lộng lẫy vậy, bắn ra tứ phía, nháy mắt đã dọn ra được một khoảng trống trong khu vực này, đồng thời cũng nhanh chóng đẩy về phía trước - Liên Hoàn Trảm Hút Máu!

    Nhìn thấy cảnh này, bọn Tử Nguyệt Tiểu Yêu đều mắng:

    - Vô sỉ!

    Có điều những người xem đã chờ một khoảng thời gian kha khá mà vẫn không nghe được tiếng kêu thảm của Tần Nhược, ngay lúc trái tim mọi người như muốn nhảy đến cổ họng thì từ trong khu vực chiến đấu đột nhiên vang lên vài tiếng va chạm nặng nề...

    Rất nhanh, những vụn băng lắng xuống, hai bóng người cùng văng ra hai hướng khác nhau.

    Còn chưa chờ cho mọi người nhìn kỹ xem tình trạng hai người thì...

    - Băng!

    - Đâm!

    Bị vài mũi tên băng ngắt ngang Liên Hoàn Trảm Hút Máu, Lửa Rừng đột nhiên phát hiện, những mảnh băng sắc bén nằm đầy dướt đất đang dùng một tốc độ kinh khủng ngưng kết thành một cây gai màu xanh thẫm lạnh đến khiếp người!

    Chết tiệt!

    Gã còn chưa kịp nghĩ ra là vì sao đối phương có khả năng vừa mới dùng xong phép thuật bậc hai thì lại dùng tới phép thuật bậc bốn nhanh như thế, phép thuật Gai Băng Xanh Thẫm của Tần Nhược đã bắn tới...

    Mấy mũi tên băng vừa rồi đã khiến gã phải chịu đến xấp xỉ 300 điểm thương tổn, bây giờ là phép thuật bậc bốn nữa, lực sát thương có thể đoán được ngay. Chỉ nghe thấy Lửa Rừng kêu thảm một tiếng, bên hông có máu chảy ra, người thì đã bị đông lạnh.

    - Còn đánh nữa không?

    Tần Nhược dừng tay lại, lạnh lùng đứng cách xa Lửa Rừng 10 mét, không lui thêm mà cũng không ra tay, chỉ lẳng lặng dùng kỹ xảo điều khiển nước để hình thành hai cây mâu băng nổi trên đỉnh đầu gã, hỏi.

    Hai cây mâu này được ngưng tụ phía sau lưng Lửa Rừng, cho nên ở đây chỉ có mỗi một mình gã là không biết thôi. Đến khi gã có thể nhúc nhích, và có thể nói lại được...

    - Nói nhảm!

    Lửa Rừng tức giận mắng một câu, sau đó uống vào một bình thuốc chữa thương cỡ lớn, rồi xách búa nhào tới - hiển nhiên, gã vẫn còn chưa hồi phục tinh thần vì bị thua, cho nên làm sao nhận thua dễ thế được.

    Thế là, mấy trăm người vây xem lại tức giận mắng một trận. Lúc trước còn đặt điều kiện bắt tên điều khiển nước kia ra tay trước, kết quả là tới mức này rồi vẫn còn không chịu nhận thua đấy, thật là quá vô sỉ, ngay cả người chơi mới bậc hai cũng có thể thấy được rằng nếu Tần Nhược thực sự có ý định giết gã thì gã đã sớm chết rồi mà!

    Tần Nhược cũng đã sớm dự đoán được chuyện này sẽ xảy ra, hắn biết với loại người lá mặt lá trái quen lừa gạt người ta này thì đừng nên tin tưởng chúng sẽ giữ lời làm gì... Nhưng tên này nghĩ rằng chiến sĩ máu thú còn chừng 1.000 HP thì sẽ không bị chết sao?

    - Tác thành cho mày!

    Cây gậy phép trong tay hắn chỉ ra.

    Hai cây mâu băng nọ trước sau đâm vào bụng và chân của Lửa Rừng, khiến thế lao tới của gã phải khựng lại.

    Rất nhanh, một phép thuật bậc bốn mà Tần Nhược đã sớm ngưng tụ cũng xuất hiện:

    - Ưng Tuyết Đột Kích!

    Tiếng nói hắn vừa dứt thì một tiếng ưng hót thanh thúy đã vang vọng trên bầu trời, một con ưng bằng tuyết bổ nhào xuống, tựa như một thiên thần vậy!

    - Đừng giết hắn!!!

    - Hắn không còn bao nhiêu máu nữa rồi!

    Có vài thanh âm khẩn cấp vang lên từ trong bầy người, nhưng vẫn cứ chậm một bước, không thể dừng lại được đà lao xuống của con ưng bằng tuyết kia!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý / bàn luận


    Các bạn vui lòng không post bài trực tiếp trong topic này. Để tri ân xin ấn nút Cảm Ơn. Để phản hồi, góp ý, vòi vĩnh,... xin qua các topic phù hợp.
    ---QC---
    ...


  2. Bài viết được 10 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    adbn,lhc772,MrazShooters,mrdjeu,phamtrieuduong,romolus82,sasuketaki02,thunreigu,timesdragon,WolfBoy,
  3. #172
    Ngày tham gia
    Sep 2012
    Bài viết
    7,741
    Xu
    1,000

    Mặc định

    DU HÍ TIỂU CÔNG CHI
    NGUYÊN TỐ THAO KHỐNG SƯ
    (游戏小工之元素操控师)
    (KẺ ĐIỀU KHIỂN NGUYÊN TỐ)

    Tác giả : Võng lạc hắc hiệp (网络黑侠)
    (Hiệp sỹ giấu mặt online )
    Thể loại truyện : Võng du
    Người dịch : Xanh Trời Xanh Nước
    Nguồn : Quán Trà Đá Tàng Thư Viện




    Chương 170: Tập hợp buổi tối


    Lửa Rừng, tốt xấu gì cũng là một tên cuồng chiến máu thú phổ thông, trang bị thì theo hướng phòng phép thuật và tăng thể lực, điểm HP vượt qua 1.500, mảng am hiểu nhất là đối phó với quái vật lẫn người chơi dạng pháp sư, cho nên ngay khi Tần Nhược đề nghị một chọi một, gã không hề nghĩ tới khả năng mình sẽ bại trận...

    Chiến trường là một vòng tròn do mấy trăm người quây lại mà thành, pháp sư không có nhiều khoảng trống để chạy, cho nên dựa theo suy tính của Lửa Rừng, chỉ cần gã khởi động Cuồng Hóa, gánh chịu vài lần tấn công của đối phương để áp sát là đối phương chỉ còn một con đường chết mà thôi.

    Nhưng gã ngàn vạn lần không ngờ được rằng, tình hình lại không phát triển dựa theo hướng mà gã đã định trước. Bắt đầu trận, Tần Nhược hết dùng kỹ xảo điều khiển nước bậc một lại đến Nổ Băng kết hợp với Tên Băng, dùng hiệu quả để lại của phép Nổ Băng để phá nát ý đồ áp sát của gã, lại còn lấy đi của gã hơn 300 HP nữa...

    Tiếp đó, phép Gai Băng Xanh Thẫm nhanh chóng xuất hiện, lại khiến gã mất đi thêm 270 HP...

    Mặc dù gã đã tranh thủ một thoáng Tần Nhược dừng tay để uống một bình thuốc chữa thương cỡ lớn vào, nhưng hiệu quả còn chưa kịp phát huy toàn bộ thì gã đã bị hai thanh mâu đóng băng lại, HP rớt xuống gần chạm đáy!

    Đến cuối cùng, phép Ưng Tuyết Đột Kích nhào xuống, định ra kết quả trận!

    Cổ họng bị thủng đến mấy lỗ, thi thể Lửa Rừng ủ rũ ập xuống mặt đất, thanh âm nặng nề ấy vang lên trong tai một số người chơi nghe thật là chát chúa!

    Đám người chơi vừa mới còn bừng bừng sát khí muốn báo thù Tần Nhược, giờ giật mình sững sờ, như muốn ngừng thở! Họ không dám tin khi nhìn vào thi thể mới vừa một phút trước còn đầy khí phách và tự tin kia, sau đó nhìn lại kẻ đang đứng bên cạnh thi thể đó - Tần Nhược, trong lòng cảm thấy sợ hãi:

    Chết tiệt, lại là điểm vinh dự! Đây rốt cuộc là những kẻ nào thế chứ?

    Sao có thể tùy tiện quá mức đến thế?

    Ai trong mấy người ấy cũng đều không coi trọng điểm vinh dự cả, mà họ còn đều không có gia tộc cả đấy! Điều đáng sợ nhất là... Khả năng chiến đấu của tên điều khiển nước này thật là mạnh mẽ quá đi - trước khi bắt đầu, họ đã công khai thông tin về trang bị và kỹ năng rồi, phần thắng của Lửa Rừng cao hơn Tần Nhược rất nhiều - trọn bộ trang bị chữ tím tăng cường phòng phép và thể lực, sau khi khởi động Cuồng Hóa thì thật là một kẻ khắc chế cứng của nghề pháp sư đó!

    Nhưng trận chiến chỉ kéo dài có 15 giây là kết thúc ngay, tên điều khiển nước ấy toàn thắng!!!

    Nhất thời, một đám người nhìn thi thể thê thảm của Lửa Rừng mà ngây ngẩn cả người - năng lực điều khiển nguyên tố và tốc độ ngưng tụ phép thuật của Tần Nhược quả thật là rợn người (đây là một đám gà con), mà phương thức chiến đấu của hắn họ cũng chưa từng gặp bao giờ.

    Thực ra không chỉ riêng bọn họ, ngay cả những người chung quanh cũng không có mấy người từng gặp một tên điều khiển nước với phương thức chiến đấu hung hăng, trực tiếp như thế!

    Từ bắt đầu, hắn không dùng phép thật phòng ngự bậc bốn, cũng không lùi đến phạm vi tối đa (30 mét)... Lúc vào trận, hắn còn nói chuyện phiếm nữa, nhìn không khác gì những người bình thường cả, trông rất hờ hững, rất mất chuyên nghiệp!

    Nhưng bây giờ nghĩ lại, chẳng phải dưới trạng thái hờ hững đó Tần Nhược đã đánh cho Lửa Rừng sấp mặt đấy sao? Thậm chí cả đánh trả một đòn cũng không thể mà.

    Điều khiến họ càng chấn động hơn chính là, bắt đầu trận, khi tường băng nổ tung, tên điều khiển nước vốn là kẻ phải tối kỵ việc bị che khuất tầm nhìn kia không ngờ lại nhảy thẳng vào trong phạm vi bị bụi băng che khuất, trông như đang muốn giết chết đối thủ bằng phương pháp cận chiến vậy. Điều này khiến rất nhiều thợ nguyên tố chung quanh phải chấn động, đồng thời cũng khiến hầu hết người chơi ở đây cảm nhận được sự tự tin mãnh liệt của hắn!

    Mười mấy người chơi đang nháo nhào đòi đánh với Tần Nhược giờ chợt cùng lùi lại.

    Tình thế đã rõ ràng lắm rồi, chưa nói tới thực lực và kỹ xảo khống chế thật sự của Tần Nhược, chỉ cần với phương thức mà hắn dùng để đối phó với Lửa Rừng ấy, mấy người này đã không còn lòng tin sống sót, chứ đừng nói là đánh bại Tần Nhược nữa là. Vì thế, tiếp theo không còn ai dám bước ra làm khối đá thử vàng nữa.

    Mà như thế, lại khiến người chơi chung quanh không vui!

    - Này, người tiếp theo nhanh lên đi chứ! Hình như người ta còn chưa hết bao nhiêu MP mà?

    - Đúng rồi đó, đừng chậm trễ thời gian nữa, nhanh nhanh lên đi nào.

    Đột nhiên phát hiện tên điều khiển nước vốn đang ở thế yếu kia hóa ra lại che giấu thực lực mạnh mẽ đến như vậy, ai nấy đều reo hò lên, nhao nhao hô hào bắt người thứ hai phải lên sâu đấu.

    Ngay chính lúc này, đám người phía đối diện chợt tách ra một con đường, từ đó có một nam một nữ đeo huy chương chiến minh Hoa Tử Kinh bước ra, khiến những tiếng hô hào nhỏ đi rất nhiều...

    - A? Chiến minh Hoa Tử Kinh?

    - Sao người của chiến minh cũng chạy đến tham gia náo nhiệt thế này? - Có không ít người thắc mắc hỏi, mà những người biết chuyện thì lại càng tỏ ra hưng phấn hơn:

    - Ha ha ha, thế này thì vui lớn rồi! Các người không biết đâu, tên điều khiển nước này cùng một nhóm với họ đấy. Cái video nổi cồn mấy ngày trước có xem chưa? Về một tên điều khiển nước bậc ba đánh chết một tên thành viên chính thức của Vuốt Quỷ Âm Ty đấy... Biết rồi? Biết rồi còn hỏi? Tên điều khiển nước trong đó chính là tên này này!

    - Là hắn à?

    Nhất thời, ánh mắt những người chung quanh nhìn Tần Nhược chợt trở nên khác đi.

    Còn đám khiêu chiến đang trong tình thế leo xuống không được, leo tiếp chẳng xong kia khi nhìn thấy Lục Tâm và Lan Tím bước đến nói chuyện với Tần Nhược thì không những không sợ mà còn mừng rơn:

    - Chết tiệt, đang bảo làm sao lại lợi hại như vậy, hóa ra là người mà chiến minh Hoa Tử Kinh định trước rồi đấy!

    - Chắc chắn là như vậy rồi! Mẹ nó, hóa ra thằng nhãi kia giả heo ăn thịt sói, chẳng trách gì tên Lửa Rừng mới thoáng đã gục rồi.

    - Lão đại, anh đi nói với hắn đi, tôi không chơi nữa. Chết tiệt, nếu rớt trang bị mất thì phải làm sao? - Thế là sau vài câu bàn luận, từ trong đám người này có hai người đi ra, hai người đều mở miệng bảo rằng tất cả bọn họ đều không muốn đánh tiếp nữa, đồng thời cũng mơ hồ tỏ ý chịu thua, xem như chuyện trong vùng đất tuyết chưa từng xảy ra.

    Tần Nhược thì không để tâm, mặc dù biết lúc này Lục Tâm và Lan Tím xuất hiện xem ra là có ý khiến bên kia tự động bỏ cuộc, nhưng dù sao thì bớt đi một chuyện cũng không tệ mà - có nhiều khi làm càng quá náo động, càng quá bức ép ngược lại sẽ không tốt hơn.

    Hơn nữa, vừa rồi Lục Tâm và Lan Tím cũng đã truyền âm với hắn rồi, nếu không có thâm cừu đại hận gì thì tốt nhất là nên cho qua đi, để tránh tương lai có quá nhiều kẻ thù.

    Sau khi hai bên đồng ý, cả đám cùng quay về thị trấn trong tiếng hô hào bất mãn của quần chúng...

    Đồng thời, đương nhiên cũng có không ít gia tộc phát hiện được thực lực của Tần Nhược, có điều ngại vì có thành viên chiến minh Hoa Tử Kinh bên cạnh hắn, cho nên đành phải bỏ cuộc - ai mà biết có phải là người được chiến minh Hoa Tử Kinh định sẵn hay không chứ, lại nói, người ta quen thuộc với người trong Hoa Tử Kinh như thế, chắc gì đã vừa mắt với gia tộc của bọn họ chứ.

    Rất nhanh, bên ngoài thị trấn chỉ còn lại chín người bọn Tần Nhược...

    Sau khi giới thiệu hai bên, Tần Nhược liền thấy Lục Tâm quay sang nói:

    - Mọi người còn chưa ăn tối đúng không? Nhanh ăn đi, buổi tối còn tập hợp đấy.

    - Tập hợp? Alex?

    Nhất thời, Tần Nhược nghĩ ngay đến số bảo tàng trong căn phòng bí mật của di chỉ Alex, cho nên tinh thần chấn động.

    Lục Tâm lắc lắc đầu:

    - Vốn là định tối nay đi đấy, có điều hệ thống sủng vật đã mở ra, cho nên việc này phải tạm gác lại.

    Nghe vậy. Tần Nhược than một tiếng:

    - Còn chưa đi sao? - Mặc dù lúc trước hắn chỉ vì muốn có tiền giải phẫu cho Hân Vũ nên mới đi vào căn phòng bí mật ấy, nhưng thật ra số của cải kia cũng khiến người ta động lòng lắm, cho nên bây giờ nghe thấy phải gác lại, hắn khó tránh khỏi đôi chút thất vọng.

    Lan Tím cười, giải thích:

    - Đừng sốt ruột, chìa khóa đã góp đủ ba phần rồi, đến khi mọi người đã có sủng vật hết, sẽ để chú vào chơi đùa thoải mái mà! - Nói đến đây, cô chợt dừng lại một thoáng:

    - Bây giờ là phải đi tìm con sủng vật nào tốt trước đã, sủng vật càng nở ra sớm thì tương lai càng giúp ích cho chúng ta hơn. Lẽ nào chú không sốt ruột một chút nào hay sao?

    - Em thì có gì cần phải gấp chứ, hai ngày trước đã ràng buộc sủng vật rồi. - Tần Nhược thầm nói một câu trong lòng, sau đó hơi bĩu môi định đáp lời thì lại nghe Tiểu Yêu Tinh Trăng Tím chen vào hỏi Lan Tím:

    - Chị Lan, các chị cũng còn chưa ràng buộc sủng vật nữa à?

    - Đúng vậy?

    Lan Tím cười gật gật đầu, cô khá có hảo cảm với Tiểu Yêu Tinh Trăng Tím.

    - Em thì ràng buộc rồi, chị nhờ anh Tần chọn giúp cho một con đi, anh ấy cũng có chút nghiên cứu về sủng vật đấy.

    - Khụ khụ...

    Tần Nhược nghe thế thì đỏ mặt ngay, bèn ho mạnh một trận:

    - Tiểu Yêu, tôi cũng chỉ có thể làm trò trước mặt các cô thôi, chứ trước mặt chị Lan, tôi là gà con mới ra ràng! - Dù sao Lục Tâm và Lan Tím cũng từng là thành viên nòng cốt của Hoa Tử Kinh, mức hiểu biết trò chơi phải nhiều hơn hắn không biết bao nhiêu lần mà, cũng chỉ có mấy cô nàng như Tiểu Yêu Tinh Trăng Tím mới dám nói ra như vậy mà thôi.

    Quả nhiên...

    Lan Tím và Lục Tâm đưa mắt nhìn nhau một cái, sau đó Lan Tím cười hỏi Tiểu Yêu:

    - Bọn em chọn trứng sủng vật ở cửa hàng có phải không?

    - Đúng vậy. - Tiểu Yêu Tinh Trăng Tím gật đầu.

    - Bên trong cửa hàng, sủng vật cao nhất cũng chỉ là của quái vật cấp 42 mà thôi, thuộc tính khá bình thường, không thể nào so với trứng của boss được.

    Câu nói này của Hoa Hồng Lửa khiến ba người bọn Tiểu Yêu Tinh Trăng Tím, Hiên Long và Lam Cơ trợn mắt:

    - Sủng vật cấp boss?!?

    Tần Nhược thầm lau mấy giọt mồ hôi lạnh, lòng thì thầm than “thật là lợi hại”. Mặc dù hắn đã sớm đoán được đám người Lục Tâm sẽ không theo số đông người đi mua trứng sủng vật ở cửa hàng rồi, nhưng nào ngờ họ lại có dã tâm như vậy, nhắm đến trứng của boss luôn thế này.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý / bàn luận


    Các bạn vui lòng không post bài trực tiếp trong topic này. Để tri ân xin ấn nút Cảm Ơn. Để phản hồi, góp ý, vòi vĩnh,... xin qua các topic phù hợp.
    ...

  4. Bài viết được 11 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    adbn,lhc772,MrazShooters,mrdjeu,NguyenHoang,phamtrieuduong,romolus82,sasuketaki02,thunreigu,timesdragon,WolfBoy,
  5. #173
    Ngày tham gia
    Sep 2012
    Bài viết
    7,741
    Xu
    1,000

    Mặc định

    DU HÍ TIỂU CÔNG CHI
    NGUYÊN TỐ THAO KHỐNG SƯ
    (游戏小工之元素操控师)
    (KẺ ĐIỀU KHIỂN NGUYÊN TỐ)

    Tác giả : Võng lạc hắc hiệp (网络黑侠)
    (Hiệp sỹ giấu mặt online )
    Thể loại truyện : Võng du
    Người dịch : Xanh Trời Xanh Nước
    Nguồn : Quán Trà Đá Tàng Thư Viện




    Chương 171: Mục tiêu: chiến trường Thần - Ma!


    Giết boss rớt ra trứng sủng vật, sủng vật nở ra từ trứng này chắc chắn phải mạnh hơn những con nở ra từ trứng của quái vật bình thường nhiều, đây là điều không thể hoài nghi! Cũng chính vì nguyên nhân này, bọn Lục Tâm đều dựa theo mục tiêu lâu dài, thà rằng có sủng vật chậm hơn người ta nhưng cũng phải chọn được giống tốt...

    Quyết định này quả thật là vô cùng khí khái, nhưng độ khó thì cũng vô cùng cao!

    Dù sao thì xác suất rớt trứng sủng vật của quái vật bình thường cũng đã thấp lắm rồi, huống chi là những con boss với số lượng thưa thớt như thế? Muốn có một quả trứng sủng vật từ boss thì phải giết bao nhiêu con chứ? Còn nữa, có bao nhiêu con boss còn “chưa có chủ” để mọi người giết?

    Mặt khác, có lẽ cũng là mặt quan trọng nhất, đó là một khi hệ thống sủng vật được mở ra thì sẽ có bao nhiêu cao thủ có cùng ý kiến với bọn Lục Tâm rằng đi kiếm trứng sủng vật từ boss?

    Thậm chí Tần Nhược có thể tưởng tượng ra được cảnh tượng biết bao nhiêu cao thủ vì tranh một quả trứng boss mà đánh nhau đến đầu rơi máu chảy đấy!

    Còn may Lục Tâm cũng không phải là không biết chuyện này, cho nên bắt đầu bàn bạc: mục tiêu chủ yếu của cả bọn là những con boss loại yếu - loại này thì số lượng khá nhiều, sau đó tùy theo tỷ lệ rớt trứng mà quyết định sẽ đánh một con hay là hai con, dù sao thì chuyện toàn đội đều có được trứng sủng vật từ boss cũng là không hiện thực! Nếu có trứng của quái vật cấp cao thì cũng có thể chấp nhận được, chờ tương lai có trứng sủng vật cấp boss rồi thì đổi lại nuôi cũng không trễ!

    Phương hướng này Tần Nhược chấp nhận được.

    Sau khi chia tay với bọn Tiểu Yêu Tinh Trăng Tím, Tần Nhược vội vàng logout nhét một chút cơm vào bụng, sau đó lập tức trở lại trò chơi. Nhớ lại số cúc băng lam thẫm mình lấy được từ vùng đất tuyết còn chưa cất đi, hắn bèn đi đến cửa hàng, lập nhiệm vụ rồi giao cho Dân Số Chợ Đêm - tên này khi nhận được nhiệm vụ thì mừng muốn điên lên, sau đó mới truyền âm cho bọn Lục Tâm đang chờ ở quán rượu Kẻ Thắng Lợi.

    Trong thời gian mấy phút chờ họ ở cửa thị trấn, Tần Nhược nhìn thấy có không ít người lặng lẽ chỉ chỉ trỏ trỏ gì đó về phía mình, chợt hiểu có lẽ trận chiến vừa rồi đã có người loan tin ra, như vậy mình cũng đã trở thành danh nhân trong thị trấn rồi đấy.

    Tần Nhược sờ sờ cái mũi, nhưng cũng không suy nghĩ gì nhiều, ở trong trò chơi, nếu muốn bớt phiền phức đi thì đều phải dựa vào đôi chân của mình bước đi, đây là điều chắc chắn phải trải qua, sớm hay muộn gì mình cũng sẽ phải bước tới bước này, mà sự thật cũng đã chứng minh là như thế: từ sau khi xử lý xong tên Lửa Rừng kia, không biết mấy người còn lại do chột dạ hay do kiêng kị nữa, mà tới giờ vẫn chưa hề xuất hiện trở lại trước mặt hắn.

    Có năm cô gái và một người nam bước tới cửa thị trấn. Nếu không phải trên ngực người nam kia đang đeo huy hiệu của một chiến minh, nếu không phải vẻ ngoài trông cũng thật thà, chính trực thì không biết chừng đã bị những đồng bào nam tính trong thị trấn dùng ánh mắt giết chết biết bao nhiêu lần rồi đấy.

    Ơ?

    Đột nhiên, Tần Nhược kinh ngạc phát hiện trong số năm cô gái kia lại có một thành viên khác loại: Tiểu Yêu Tinh Trăng Tím!

    Sao cô ta còn ở đây?

    Tần Nhược chấp nhận lời mời vào đội của Lục Tâm, phát hiện Tiểu Yêu cũng có trong đội thì lại càng ngạc nhiên hơn. Hắn sững sờ hỏi:

    - Tiểu Yêu cũng đi theo chúng ta à?

    Lục Tâm gật gật đầu.

    - Đánh boss rất nguy hiểm, có thêm mục sư là có thêm một phần đảm bảo mà! - Hoa Hồng Lửa vừa nói vừa chớp chớp mắt với hắn, cười nói:

    - Là Tiểu Yêu tự yêu cầu bọn tôi mang cô ấy đi tăng kiến thức đó. Không cần đồ gì cả, đơn thuần tăng máu cho chúng ta thôi, chuyện tốt như thế làm sao lại từ chối được chứ, dù sao cũng là “người” của Nhược Nhược anh mà.

    Tần Nhược toát mồ hôi, sau đó mặc kệ ẩn ý trêu chọc trong câu nói ấy của Hoa Hồng Lửa mà quay sang hỏi Tiểu Yêu:

    - Hai người kia đâu rồi?

    - Hiên Long đi luyện một mình rồi, còn Lam Cơ thì trong nhà có việc, buổi tối không rảnh, anh của tôi thì tôi không báo cho. - Nét mặt Tiểu Yêu ửng đỏ, ra chiều hưng phấn lắm. Tưởng tượng đến chuyện một lát nữa mình sẽ đi đánh boss với các cao thủ, mà còn đánh suốt cả đêm nữa, tâm trạng cô kích động vô cùng, cho nên cũng không để ý đến ẩn ý trong câu nói kia của Hoa Hồng Lửa...

    Tần Nhược “à” một tiếng, sau đó nhìn về phía Lục Tâm:

    - Kỹ thuật tăng máu của Tiểu Yêu cũng không tệ, đi cùng cũng tốt. Chúng ta đi đến nơi đâu trước? - Câu hỏi phía sau đương nhiên là hỏi Lục Tâm rồi, dựa theo lời nói trước kia của Lục Tâm thì từ khi hệ thống sủng vật bắt đầu mở ra, mấy người này đã nhắm chắc mấy địa điểm đánh boss loại yếu trong khu vực quanh thị trấn Savis như tầng hai di chỉ Alex, vùng đất tuyết, v.v... rồi, cơ bản đều là những nơi có ít nhất 3 đến 4 con boss loại yếu cả, hơn nữa đều là những con mà các đoàn đội bình thường không thích dây vào (khó là rơi trang bị, mà lại đánh rất vướng tay vướng chân).

    - Biết nơi nào nhiều boss nhất không?

    Lục Tâm không trả lời mà hỏi ngược lại.

    - Khảo nghiệm em à?

    Tần Nhược cười một tiếng:

    - Đương nhiên là chiến trường Thần - Ma rồi... - Nói đến đây, sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi, ngữ khí nghiêm trọng hơn:

    - Anh Lục, anh không phải là định nói... đi chiến trường Thần - Ma kiếm trứng sủng vật đấy chứ?

    - Bingo!

    Hoa Hồng Lửa rất là đắc ý búng tay một cái, nhìn thật giống mấy cô nàng hip hop.

    Lục Tâm giải thích với Tần Nhược: nếu chỉ là đi những nơi như di chỉ Alex giết boss loại yếu thì chưa nói tới những lần đầu xác suất rớt trứng chỉ là một trên mười ngàn, chỉ việc tìm kiếm mấy con yêu nhện máu là đã mất thời gian lắm rồi, ở nơi đó, phải đến mấy buổi tối mới có thể đi xong mấy điểm có yêu nhện máu. Rồi những nơi khác cũng phải tốn nhiều thời gian gần bằng thế, rất là mất hiệu quả...

    Còn chiến trường Thần - Ma thì lại khác...

    Ai cũng đều biết rằng chiến trường Thần - Ma là nơi chủng tộc hỗn tạp nhất trong cả đại lục Thần Thánh và đại lục Ma Quỷ, là vùng đất dữ có nhiều boss nhất, nhiều quái vật cấp cao gần sát với người chơi nhất! Lại thêm những đoàn đội, những tên đạo tặc ở phe phái đối địch xuất hiện nhan nhản, cho nên nó đã trở thành vùng u ám nhất trong toàn bộ Vinh Quang, đồng thời cũng là một chiến trường phức tạp có thể khiến cho người ta sôi trào bầu máu nóng, bị kích động bất cứ lúc nào!

    Ở chiến trường Thần - Ma, khi cậu đụng độ quái vật, cậu cũng có thể bị các người chơi phe đối địch giết chết bất cứ lúc nào; khi cậu đụng độ với người chơi phe đối địch, cậu cũng có thể bị quái vật hoặc boss ẩn nấp đâu đó diệt hết cả đội...

    Cho nên những người tiến vào chiến trường Thần - Ma hầu như đều đặt hết sự chú ý vào người chơi phe đối địch cả, khi thảnh thơi thì mới chiếu cố tới những con boss lạc đàn; hơn nữa, khi lùng bắt những người chơi phe đối địch, mọi người đều cố gắng tránh tiến vào những khu vực có quái vật chiếm cứ, để tránh rơi vào tình trạng bị động.

    Lục Tâm muốn lợi dụng thời cơ hệ thống sủng vật mới mở ra, chưa có người có cùng ý kiến để dẫn đội đi thử nghiệm trước.

    Tần Nhược nhíu chặt hai hàng lông mày, hắn nhớ tới một chiến dịch nổi tiếng trên trang chủ Vinh Quang vào nửa tháng trước: lúc đó, Vuốt Quỷ Âm Ty đối đầu với liên minh đối địch là Giáo Đình Tà Ác, minh chủ, phó minh chủ lẫn đội trưởng chiến đấu đều ra trận hết.

    Khi hai chiến minh này đang đánh nhau đến long trời lở đất, chưa bên nào chắc chắn hạ gục được bên nào thì trên chiến trường đột nhiên xuất hiện một con quái vật từ trước tới giờ chưa ai từng gặp qua... Một phép thuật quần thể bậc năm bùng nổ ngay nơi trung tâm nhất của trận chiến, tiếp đó con quái vật tiếp tục ra tay giết chóc tưng bừng. Nghe nói những đội trưởng chiến đấu của cả hai bên đều không ai có thể chống nổi quá ba hiệp dưới tay của nó... Cuối cùng, trận chiến kết thúc với kết quả là Giáo Đình Tà Ác và Vuốt Quỷ Âm Ty bỏ lại chừng một ngàn thi thể chạy trốn!

    Tần Nhược rất muốn hỏi Lục Tâm, nếu gặp phải loại quái vật mạnh đến mức không thể địch nổi như thế thì phải làm sao...

    Nhưng câu nói tiếp theo của Lục Tâm lại khiến hắn bỏ đi mọi băn khoăn:

    - Cậu cứ yên tâm, nếu khởi hành từ thành Yêu Nguyệt thì tình hình phân bố quái vật ở khu vực chung quanh tôi biết rất rõ, chỉ cần tránh đi những khu vực xa lạ thì xác suất gặp phải các loại quái vật siêu mạnh sẽ rất rất ít, còn nếu thật sự xui xẻo đến mức gặp phải thì cũng đành chịu thôi.

    Tần Nhược gật gật đầu, cũng đúng, nếu muốn hoàn toàn cam đoan rằng không có gì ngoài ý muốn xảy ra thì thật là không có khả năng được...

    Có điều...!

    - Chỉ bảy người chúng ta đi sao? - Tần Nhược hỏi Lục Tâm.

    Trước đó hắn không để ý đến vấn đề nhân số là bởi vì không biết Lục Tâm muốn đi chiến trường Thần - Ma, bây giờ biết rồi thì đương nhiên không thể không hỏi vấn đề này cho được. Nơi ấy dù sao cũng không phải là nơi mà những đoàn đội bình thường có thể sinh tồn được, lại càng không phải là nơi mà những đoàn thể ít người có thể trụ nổi!

    Theo lời Vương Đạt nói thì hai ngày nay bọn họ cũng có tổ chức người hai lần, mang theo 50 thành viên tiến vào chiến trường Thần - Ma để làm nhiệm vụ kiếm điểm quân công, nhưng lần nào cũng bị diệt sạch cả - lần nào cũng gặp phải những đội du kích của phe đối địch, kinh nghiệm chiến đấu và thực lực hoàn toàn không ở cùng một cấp bậc!

    Tần Nhược rất hoài nghi rằng nếu đội bảy người mình thật sự tiến vào, gặp phải những người chơi đối địch thì có rơi vào tình trạng bị diệt sạch không - phải biết rằng, đánh chết người chơi phe đối địch thì xác suất rớt trang bị là 100%, chỉ cần người ta có mang thì chắc chắn là sẽ có rớt!!!

    Đám Lục Tâm nghiêm túc gật đầu:

    - Đúng là có thiếu một chút...

    - Tiểu Tần, trong trò chơi nếu cậu có bạn bè nào có thể tin tưởng được thì có thể gọi vào đội, trứng sủng vật chúng ta sẽ lấy, chiến lợi phẩm thì chia đều. Có điều chỉ có 3 vị trí.

    - A?

    Nghe thấy Lục Tâm bảo mình kiếm người, Tần Nhược sửng sốt:

    - Sao các anh không vào trong chiến minh kiếm người? Bọn họ thì mạnh hơn mà?

    Lục Tâm lắc đầu:

    - Tôi không muốn nợ gì ở họ nữa. Mặt khác, tôi cũng không muốn người kia biết hiện giờ tôi đang làm gì.

    - A... vậy cũng được!

    Đi theo bên cạnh bọn Lục Tâm đã mấy ngày rồi, ít nhiều gì Tần Nhược cũng biết “người kia” mà Lục Tâm nói đến là ai, cho nên cũng không hỏi nữa, mà suy nghĩ một lúc, rồi truyền âm cho ba người bạn có nghề nghiệp bất đồng...

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý / bàn luận


    Các bạn vui lòng không post bài trực tiếp trong topic này. Để tri ân xin ấn nút Cảm Ơn. Để phản hồi, góp ý, vòi vĩnh,... xin qua các topic phù hợp.
    ...

  6. Bài viết được 7 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    adbn,lhc772,MrazShooters,mrdjeu,romolus82,sasuketaki02,WolfBoy,
  7. #174
    Ngày tham gia
    Sep 2012
    Bài viết
    7,741
    Xu
    1,000

    Mặc định

    DU HÍ TIỂU CÔNG CHI
    NGUYÊN TỐ THAO KHỐNG SƯ
    (游戏小工之元素操控师)
    (KẺ ĐIỀU KHIỂN NGUYÊN TỐ)

    Tác giả : Võng lạc hắc hiệp (网络黑侠)
    (Hiệp sỹ giấu mặt online )
    Thể loại truyện : Võng du
    Người dịch : Xanh Trời Xanh Nước
    Nguồn : Quán Trà Đá Tàng Thư Viện




    Chương 172: Tiểu đội 10 người chinh chiến chiến trường Thần - Ma


    - Để tôi giới thiệu với mọi người, đây là Đạt Ca, là người anh em của tôi, kiếm sĩ sấm gió, kỹ thuật chắc chắn là không thể nào so nổi với Lục lão đại rồi, có điều tính tình cũng không tệ, khả năng nắm bắt các chi tiết nhỏ khi chiến đấu rất khá, tôi đưa qua để anh ấy học hỏi rèn luyện với Lục lão đại.

    Trước mặt một người cao lớn vạm vỡ nên tự nhiên sinh ra một khí vị uy vũ như Lục Tâm, Vương Đạt vốn thật thà khôn khéo tỏ ra rất phấn chấn. Sau khi chào hỏi toàn bộ mọi người, gã mới kích động chớp chớp mắt với Tần Nhược, ý đồ chắc là rất rõ - anh em tốt, vẫn là chú hiểu anh nhất!

    Tiếp đó là Hinh Thấm, Tần Nhược rất tự nhiên nhấn đầu của tiểu nha đầu này xuống:

    - Em Gái Thối Tiền Lẻ, học sinh mới nứt mắt, một tiểu nha đầu, có điều đừng có khinh thường cô nàng này, đạo tặc máy móc bậc bốn đấy, khả năng ẩn nấp và ám sát không tệ.

    Nghe thấy ba vế đầu, nha đầu Tiểu Ác Ma rất bực bội bĩu bĩu môi, nhưng nghe đến mấy vế sau thì lập tức nở một nụ cười đắc ý ngay, thật là một kẻ thích nịnh bợ. Có điều, Tần Nhược lại rất nhanh vỗ nhẹ đầu cô bé:

    - Tiểu nha đầu, muốn vểnh cái đuôi lên cũng phải xem đối tượng là ai, mấy anh chị nơi này đều mạnh hơn anh đó, em xem mà cư xử như thế nào đi.

    Hắn vừa nói xong thì Hinh Thấm đã kinh ngạc hé hé miệng, rồi dùng ánh mắt sùng bái nhìn lần lượt Lục Tâm, Lan Tím, Hoa Hồng Lửa, Tiểu Thanh, Ngả Tiểu Tiễn và cả Tiểu Yêu Tinh Trăng Tím, thu lại nụ cười đắc ý của mình:

    - Em chào các anh chị! - Giọng điệu này thật là ngoan ngoãn đến không có chỗ nào để chê được.

    Lục Tâm và mấy cô nàng kia đều bị cái miệng ngọt của cô bé khiến bật cười, thế là luôn miệng khen giỏi, Hoa Hồng Lửa thậm chí còn rất thân mật kéo tiểu nha đầu này qua, tuyên bố chờ khi trở về sẽ đến kho hàng chọn hai món trang bị cho cô bé thay nữa. Hinh Thấm kích động lên, lại càng quấn quít hơn...

    Tần Nhược nhìn cảnh này mà toát mồ hôi hột, con bé này thật là đi đến đâu cũng có người thích thật!

    Thế là hắn quay đầu lại, chiếu cố cho người sau cùng - La Thiên.

    Một thầy triệu hồi bậc bốn mặc một bộ áo choàng màu vàng kim, tay cầm một cây gậy phép bằng gỗ màu tím thẫm xoắn vặn như một cái bánh quai chèo, trên đầu gậy là một viên đá màu đen mơ hồ có một chỗ nứt nho nhỏ, nhìn bắt mắt vô cùng. Gã cũng là “kẻ viện trợ” được đám Lục Tâm chú ý nhất ngay từ đầu.

    Đối với Lục Tâm và Lan Tím mà nói, người này, đúng thật là có chút phong phạm lẫn năng lực của một kẻ “viện trợ”.

    - Thầy triệu hồi hắc ám cấp 40 - Pháp Sư Khủng Long, năng lực cụ thể thì... Ạch, thực ra em cũng không rõ lắm. - Khi giới thiệu đến La Thiên, Tần Nhược xấu hổ phát hiện mình cũng không biết nên nói gì cả. Việc dung hợp với thú ảo của La Thiên đều mang tính chất một lần, năng lực cũng là cao thấp khác nhau, hơn nữa gã cũng không còn viên đá triệu hồi con sói màu bạc kia nữa, thật đúng là không biết nên giới thiệu như thế nào mới đúng.

    Cũng may là ai ở đây cũng đều biết chuyện này cả, cho nên không để bụng gì.

    Đối với ba người Tần Nhược giới thiệu đây, Lục Tâm khá là hài lòng. Một tên kiếm sĩ sấm gió trông có vẻ thật thà, lại biết khiêm tốn cẩn thận, một cô bé đạo tặc máy móc ngoan ngoãn dễ thương, một thầy triệu hồi có khả năng triệu hồi quái vật ra làm lá chắn thịt... Thật không biết tên Tần Nhược này đúng là trùng hợp quen biết họ cho nên gọi đến đây toàn bộ, hay là đã sớm dự định tìm ba người thuộc ba nghề này đến để bù đắp khuyết điểm khan hiếm nghề nghiệp cho đội mình nữa!

    Mà điều quan trọng nhất là, ba người này đều trông có vẻ khá khiêm tốn cẩn thận, tính cách cũng hiền hòa nữa, chỉ đôi ba câu là đã có thể dung hòa được vào trong đội. Điều này cũng khiến nhóm Lan Tím thở phào một hơi - khi chiến đấu, sợ nhất là trong đội không hài hòa. Họ rất lo có người muốn nổi bật, người như thế cho dù năng lực có mạnh đi chăng nữa, khi hợp tác cũng sẽ sinh ra khúc mắc, không khiến người ta thoải mái được. Đối với kết cấu trước mắt của đội mình, cả bọn đều khá là hài lòng.

    Lục Tâm giảng giải một số điều cần ghi nhớ sau khi tiến vào chiến trường Thần - Ma, và trách nhiệm của mỗi người khi chống lại boss, sau đó tiểu đội 10 người này chính thức bước vào thành Yêu Nguyệt!

    Từ khi phần lớn người chơi bước vào hàng ngũ bậc bốn đến gần đây đã là mấy tháng rồi nhưng lượng người ở thành Yêu Nguyệt vẫn không hề suy giảm, chỉ trừ ngày hôm qua đến nay, khi hệ thống thông báo mở ra hệ thống sủng vật thì thành Yêu Nguyệt mới xuất hiện được nửa ngày bình lặng mà thôi.

    Rất nhiều người đã chạy đến các cửa hàng sủng vật trong mọi thành thị lớn nhỏ để chọn trứng, hoặc tìm kiếm các loại trứng hiếm thấy trong tất cả cửa hàng. Lần đầu tiên, chiến trường Thần - Ma vắng người...

    Mặc dù hôm nay lượng người đã nhiều hơn một chút, nhưng vẫn có không ít người bị hệ thống sủng vật hấp dẫn, cho nên vẫn tiếp tục nghiên cứu nó - dù sao thì những người có thể lăn lộn ở trong chiến trường Thần - Ma hầu như đều là người chơi chuyên nghiệp cả, rất mẫn cảm với xu thế trong trò chơi, đặc biệt là sau khi “ngửi” thấy trong tương lai sủng vật rất có khả năng sẽ trở thành một sự trợ giúp lớn với người chơi, là một con đường khác để tăng cường năng lực của bản thân lên một mức lớn, cho nên không ai muốn tụt hậu cả.

    Khi 10 người nhóm Tần Nhược vào đến thành Yêu Nguyệt, đã rõ ràng cảm nhận được bầu không khí khác thường nơi đây.

    Người, ít hơn lúc trước nhiều lắm.

    Nhưng rất quái lạ là, những đội ngũ ra vào thành Yêu Nguyệt lúc này dường như trông ai cũng đều vừa nghiêm nghị lại vừa kích động cả, đi lại thì rất vội vàng, dường như đều phấn chấn hơn ngày thường nhiều.

    Lục Tâm nhìn thấy vậy, cũng không kinh ngạc mà vào kênh đoàn đội giải thích: bởi vì số lượng người trong chiến trường Thần - Ma giảm bớt, xác suất đụng độ người chơi phe đối địch cũng giảm xuống rất nhiều, cho nên có kha khá người chơi vốn sớm ràng buộc trứng sủng vật muốn đến phụ cận thành thị của phe đối địch để mai phục. Một số những thủ đoạn thường ngày khó dùng nổi thì bây giờ đều rất khả thi!

    Giải thích xong, Lục Tâm đột nhiên nhớ tới một chuyện:

    - Đúng rồi tiểu Tần, quên hỏi cậu rồi, cậu đã vào chiến trường Thần - Ma lúc nào thế?

    - Chưa mà.

    Tần Nhược ngẩn người.

    - Chưa? Vậy điểm vinh dự của cậu làm sao có thế? - Lần này, mọi người trong đội đều nhìn sang với vẻ thắc mắc.

    Tần Nhược giật mình, hóa ra là hỏi về chuyện điểm vinh dự đấy. Thế là hắn đem chuyện khi mình lên bậc bốn được bảy điểm vinh dự ra kể cho cả đội...

    Nào ngờ nghe thấy thế, chín người kia giật mình ngay:

    - Làm nhiệm vụ thăng bậc bốn cũng có thể có điểm vinh dự?

    - Sao em không có chứ? Chị Hoa Hồng, chị thì sao?

    - Không có... Có lẽ là do tính đặc thù của nhiệm vụ có lựa chọn đấy, độ khó của nhiệm vụ Nhược Nhược làm rất là cao mà! - Hoa Hồng Lửa giải thích với Hinh Thấm.

    - Nhược Nhược?

    Hinh Thấm vừa nhắc lại hai chữ này, vừa nhìn về phía người nào đó với ánh mắt cực kỳ quái dị.

    Trong sự cảm khái, 10 người cùng rời khỏi thành!

    Bởi vì hằng năm có những trận giao chiến không ngừng, cho nên trong vòng 5 km chung quanh thành Yêu Nguyệt gần như đều là đất cằn cả, không có nơi nào để ẩn nấp, thậm chí là không có nổi một ngọn cỏ nữa, cho nên chỉ có một ít quái vật cấp 40 ~ 45 lang thang ở nơi ven rìa mà thôi.

    Lục Tâm giảng giải rằng, đối với người chơi trong Vinh Quang mà nói thì khoảng cách 5 km chung quanh thành trung chuyển chính là nơi an toàn nhất cho những đoàn đội và người chơi đơn bình thường. Trong phạm vi này, mọi người chỉ cần lo ứng phó với đám quái vật chung quanh là được, cho dù những người chơi phe đối địch có mạnh đến cách mấy, cũng sẽ không dám tùy ý vươn xúc tu của mình đến nơi đây...

    Quanh đây cơ bản là không có nơi nào có thể ẩn nấp được cả, một khi phát hiện được kẻ địch từ xa, người ta sẽ sớm cảnh giác ngay! Sau đó, trước khi rơi vào trạng thái chiến đấu, họ sẽ có đủ thời gian để phán đoán sức mạnh của đôi bên, cuối cùng quyết định nên đánh hay nên lùi lại.

    Bởi thế thông thường mà nói thì trong khu vực này, rất khó để đạt được điểm quân công hoặc điểm tích lũy, mà bên phe đối địch thì... Có xác suất bị chết toàn bộ rất lớn!

    Đối với những người quen thuộc với chiến trường Thần - Ma mà nói, nơi đây chính là khu vực an toàn, còn chiến trường thực sự, thì nằm ở ngoài...

    Ở đó, những địa hình phức tạp như rừng rậm, đầm lầy, hẻm núi, rặng núi, đồi đất, v.v... giao thoa với nhau, tồn tại không chỉ những quái vật, những con boss cao cấp hơn, mà trong mỗi mét, mỗi xó, còn có thể có những người chơi phe đối địch nữa.

    Một chọi một với những quái vật cấp 45 trở lên, tốc độ của Lục Tâm là nhanh nhất, chưa bao giờ dừng những đòn liên kích lại, từ đầu đến đuôi không hề chừa cho quái vật một cơ hội phản kích nào, thời gian là 12 giây... Chính là người được công nhận mạnh nhất trong đội.

    Hoa Hồng Lửa và Tiểu Thanh cùng có thời gian xấp xỉ như nhau: Tiểu Thanh bởi vì thiếu mất cái khí phách và sự tự tin của Lục Tâm, cho nên khi chiến đấu thường hay coi trọng việc phòng ngự hơn, dẫn đến kéo dài thời gian; Hoa Hồng Lửa thì đơn giản hơn nhiều lắm, sau khi khởi động hai phép thuật phòng ngự rồi thì cũng giống như Lục Tâm vậy, không để ý tới sự tấn công của quái vật mà chỉ chăm chăm ngưng tụ phép thuật rồi tấn công, thời gian trong vòng 20 giây, không chênh lắm với Tiểu Thanh, có điều nếu tính luôn cả thời gian mở phép thuật phòng ngự nữa thì phải thua Tiểu Thanh cả một nước.

    Tiếp đó là Ngả Tiểu Tiễn và La Thiên, hai người đối phó với quái vật cấp 45 có vẻ hơi trầy trật, người thì nhờ vào sự linh hoạt để tấn công, nhưng sức mạnh lại khá là yếu, dùng thời gian hơn nửa phút mới bào chết được, người thì hoàn toàn dựa vào quái vật triệu hồi làm lá chắn, kết hợp với kỹ xảo thay đổi vị trí để tấn công, lực tấn công cũng không cao, kéo dài gần 40 giây...

    Những người còn lại không cần phải bàn tới.

    Trách nhiệm chủ yếu của Lan Tím và Tiểu Yêu Tinh Trăng Tím không phải là đánh quái, mà là hỗ trợ và trị liệu... Vương Đạt và Hinh Thấm chọi một với quái vật cấp 45 thì thê thảm đến không nỡ nhìn: một người thì đối chọi trực tiếp với quái vật, vừa đánh vừa uống thuốc, chốc chốc cuống cuồng lùi lại, chốc chốc lại lượn hết bên phải đến lượn bên trái, đánh đến tối tăm mặt mũi; một người cơ bản là không dám đánh.

    Cuối cùng!

    Tần Nhược thật không muốn xem nữa, cho nên tham gia một chút...

    - Tụ!

    - Biến!

    - Gai Băng Xanh Thẫm!

    Sau một tiếng quát trầm trầm, hai cây gai màu xanh thẫm bắn vụt ra, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, chúng đánh gục con báo điện tím mà Vương Đạt đã đánh đến nửa ngày trời xuống đất.

    Lan Tím và Lục Tâm đưa mắt nhìn nhau: phép thuật bậc bốn còn có thể được dùng như thế sao?

    o O o

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý / bàn luận


    Các bạn vui lòng không post bài trực tiếp trong topic này. Để tri ân xin ấn nút Cảm Ơn. Để phản hồi, góp ý, vòi vĩnh,... xin qua các topic phù hợp.
    ...

  8. Bài viết được 9 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    adbn,lhc772,MrazShooters,mrdjeu,notforget,romolus82,sasuketaki02,timesdragon,WolfBoy,
  9. #175
    Ngày tham gia
    Sep 2012
    Bài viết
    7,741
    Xu
    1,000

    Mặc định

    Thành thật xin lỗi mọi người, thời gian qua mình cũng phải tăng ca, hầu như ngày nào cũng tăng, cho nên về được đến nhà xong là mệt quá nằm ngủ luôn.
    Thời gian tới thì không dám nói trước.

    DU HÍ TIỂU CÔNG CHI
    NGUYÊN TỐ THAO KHỐNG SƯ
    (游戏小工之元素操控师)
    (KẺ ĐIỀU KHIỂN NGUYÊN TỐ)

    Tác giả : Võng lạc hắc hiệp (网络黑侠)
    (Hiệp sỹ giấu mặt online )
    Thể loại truyện : Võng du
    Người dịch : Xanh Trời Xanh Nước
    Nguồn : Quán Trà Đá Tàng Thư Viện




    Chương 173: Khu Rừng Chết Im Ắng


    Dưới sự truy hỏi của Hoa Hồng Lửa, Tần Nhược đem quá trình phân giải phép thuật bậc bốn thành các bước khống chế nguyên tố bậc một ra giảng giải cho mọi người. Hoa Hồng Lửa bản thân là một thợ nguyên tố, cho nên lập tức hiểu chi tiết trong đó ngay.

    Có điều nói đến khả năng khống chế nguyên tố lửa thì Hoa Hồng Lửa vẫn còn chưa hiểu nhiều lắm, cùng lắm cũng chỉ là do sử dụng các phép thuật mà mình có nhiều lần nên quen tay mà thôi... Cô chỉ biết phép thuật nào dùng trong trường hợp nào sẽ có hiệu quả tốt nhất, chứ phần kỹ xảo điều khiển nguyên tố thì cô không tìm hiểu nhiều bằng Tần Nhược.

    Cô thử điều khiển một ít nguyên tố lửa để ngưng tụ phép thuật: muốn chúng biến hóa cũng cần phải đến trên 6 giây chứ đừng nói chi đến các bước tiếp theo, cũng như đồng thời ngưng tụ hai đám nguyên tố lửa khác nhau nữa...

    Sau khi luyện tập vài lần, Hoa Hồng Lửa lắc lắc đầu, uể oải thở dài:

    - Sao tôi làm không được nhỉ? Tốc độ tổ hợp thậm chí còn chậm hơn tốc độ ngưng tụ phép thuật thông thường nữa là. Không, hình như là hơn gấp đôi luôn...

    Đoạn, cô ngẩng đầu lên hỏi:

    - Nhược Nhược anh mau nói thật cho tôi, có phải còn có phần quan trọng nào anh chưa nói đúng không?

    Thấy Hoa Hồng Lửa lại ném phần khó khăn cho mình, Tần Nhược sờ sờ mũi cười, đáp:

    - Đúng là còn phần còn chưa nói cho cô biết. Kỹ xảo điều khiển nguyên tố của cô vẫn mới chỉ mới bậc sơ cấp thôi, cùng một lúc sử dụng cả khả năng điều khiển sơ cấp lẫn trung cấp thì vẫn còn khó lắm... Bỏ chút thời gian thử nghiệm tổ hợp phép thuật bậc hai và bậc ba đi, đừng có chưa học bò đã lo học chạy.

    - A?

    Hoa Hồng Lửa hơi cảm thấy mất mát. Vốn cô thấy Tần Nhược chỉ dùng kỹ xảo điều khiển nguyên tố là đã ngưng tụ được hai phép thuật Gai Băng Xanh Thẫm, vừa không bị rơi vào thời gian làm lạnh lại vừa có thể một lúc xuất ra cả hai phép thuật, hiệu quả thật là kinh người, thế là nghĩ nếu có thể học được ngay thì chắc chắn năng lực lại có thể tăng thêm thật nhiều, lúc đánh boss cũng sẽ thoải mái hơn mà thôi. Nào ngờ...

    Kỹ xảo điều khiển nguyên tố bậc một dường như còn khó nắm giữ hơn cả phép thuật bậc bốn nữa. Thật không biết tên Tần Nhược này làm sao mà luyện được khả năng như vậy đây!

    Lúc này, Lan Tím đột nhiên mở miệng hỏi Tần Nhược:

    - Tiểu Nhược, từ khi nắm giữ khả năng điều khiển nguyên tố bậc một đến khi thuần thục thì chú đã dùng bao nhiêu thời gian?

    - Ừm... - Tần Nhược suy nghĩ một hồi:

    - Để em nhớ lại. Khi đó vì để nắm bắt được từ bước ngưng tụ đến đóng băng, hình như em đã mất hết ba ngày, còn triệt để thuần thục thì một tuần. Nắm giữ kỹ xảo nổ băng cũng tổng cộng một tuần, tiếp tới là Mâu Băng thì gần nửa tháng mới được. Những thứ tiếp sau thì thoải mái hơn nhiều lắm...

    Đoạn tường thuật này khiến tám người còn lại trong nhóm (trừ Vương Đạt ra) kinh hãi đến mức không biết phải nói gì:

    - Không phải chứ, vì thuần thục kỹ xảo điều khiển nguyên tố bậc một mà anh... dùng đến một tháng thời gian sao? - Hoa Hồng Lửa vừa kinh hãi lại vừa kinh ngạc thốt. Rốt cuộc thì cô cũng đã biết được sự chênh lệch giữa cô và Tần Nhược rồi - bỏ hơn 1 tháng thời gian để nắm giữ, đến vài tháng để thuần thục, chẳng trách gì kỹ xảo điều khiển lại trâu bò đến như thế!

    - Nhược Nhược, anh không phải là người chơi chuyên nghiệp, sao lại chú tâm vào mặt điều khiển nguyên tố như thế? Thẳng thắn nói với chúng tôi đi, có phải là được cao thủ siêu đẳng nào đó chỉ dạy không?

    Vương Đạt đứng bên cạnh chợt nhịn không nổi, giơ tay lên:

    - Tôi xin nói trước... Tôi không phải “cao thủ”.

    Mấy người còn lại cùng lau mồ hôi. Làm như người ta bảo anh là cao thủ vậy.

    Sau đó, chỉ thấy Vương Đạt nói tiếp:

    - Chỉ là có một ngày nọ trong công ty đột nhiên Tần Nhược hỏi tôi một chuyện rằng phải làm thế nào để vừa có thể giết được quái vật, lại vừa có thể giữ được chất lượng da, lông của chúng trên 9 điểm.

    Mọi người đều bị câu chuyện của gã hấp dẫn, ngay cả Tiểu Ác Ma vốn đã khá quen thuộc với gã cũng bày ra một bộ dạng thật hiền lành ngây thơ:

    - Thế anh trả lời thế nào?

    Vương Đạt cười, ra vẻ thần bí:

    - Ha ha ha... Khi đó anh đang bận làm việc, cho nên chỉ tìm kiếm mấy bài về kỹ năng sinh hoạt và chất lượng của nguyên liệu cho hắn xem, kết quả là hắn như bị quỷ nhập vậy, bắt đầu điên cuồng rèn kỹ xảo điều khiển nguyên tố.

    - Chỉ như vậy thôi?

    Tiểu Yêu Tinh Trăng Tím có chút mất mát hỏi.

    Vương Đạt sững sờ gật đầu:

    - Đúng đó.

    - Ừm... Vậy vì sao anh Tần phải giữ gìn chất lượng da, lông của quái thú vậy? - Tiểu Yêu Tinh Trăng Tím lại hỏi.

    Vương Đạt chưa kịp nghĩ gì đã buột miệng nói:

    - Bộ lông chất lượng cao bán ra được nhiều tiền hơn, chất lượng thấp thì không ai thèm, hoặc cũng chỉ có thể quẳng cho cửa hàng thôi, chứ không bán được.

    Lúc này, ánh mắt nhìn Tần Nhược của mấy người còn lại đều có vẻ rất khác thường, chỉ có Tiểu Yêu Tinh Trăng Tím là còn ngây ngô hỏi tiếp:

    - Da, lông của quái vật nào? Bán ra để làm thứ gì? - Tiểu Yêu Tinh Trăng Tím hiển nhiên cũng là dạng người chơi “một nửa được nuôi dưỡng”, không biết trong trò chơi này còn có nhiều người chuyên làm nghề thu thập da và lông của quái thú, lại càng không biết đến tác dụng của chúng.

    Đợi đến khi Vua Miệng Rộng kể hết một cách đại khái về chuyện trước kia của Tần Nhược, đám người còn lại đều tỏ ra kinh ngạc lắm: mấy ngày trước, Tần Nhược vẫn còn chỉ là một tên gà con chuyên đánh quái vật bậc ba để kiếm tiền bán nguyên liệu sao?

    - Nói dối.

    - Tần đại ca một mình đánh boss cũng không thành vấn đề, còn cần phải thu thập nguyên liệu kiếm tiền sao? - Tiểu Yêu Tinh Trăng Tím và Hinh Thấm đều không tin một chút nào, đều cho rằng Vương Đạt đang chọc ghẹo các cô, mãi cho đến khi Tần Nhược chính miệng thừa nhận thì mới nửa tin nửa ngờ, nhưng đầu óc vẫn chưa phản ứng kịp. Các cô thực không thể nào ghép hình ảnh một tên thợ thu thập nguyên liệu bình thường và một Tần Nhược kỹ thuật kinh người với nhau được!

    Có điều Tần Nhược cũng không định tiếp tục lãng phí thời gian ở vấn đề này. Hắn cấp tốc dẫn đề tài trở về việc điều khiển nguyên tố lửa của Hoa Hồng Lửa:

    - Hoa Hồng, cô có thể chờ đến khi sủng vật nở ra rồi thì một bên luyện sủng vật, một bên luyện kỹ xảo điều khiển nguyên tố mà. Đúng rồi, nhớ đến những nơi mà độ hòa hợp nguyên tố lửa cao một chút nhé, ở những nơi như thế rèn kỹ xảo sẽ nhanh thuần thục hơn, mà cũng dễ nắm bắt hơn...

    Dọc đường, Tần Nhược lại giảng giải thêm một ít kỹ xảo điều khiển nguyên tố cho Hoa Hồng Lửa. Sau đó, Lục Tâm cất lời cảnh báo, báo hiện cả nhóm đã đi đến phần cuối cũng khu vực an toàn! Đây là khu vực thứ hai của chiến trường Thần - Ma, địa hình vừa phức tạp lại vừa nguy hiểm, mà cứ cách một khoảng lại có địa bàn của một loại quái vật hoặc boss cấp cao có năng lực độc đáo nữa. Lục Tâm dựa vào kinh nghiệm lúc trước lựa chọn một khu rừng màu đen, biệt danh là Khu Rừng Chết Im Ắng.

    Khu Rừng Chết Im Ắng là biệt danh mà chiến minh Hoa Tử Kinh đặt cho khu rừng này, từ ý nghĩa mặt chữ cũng đã thấy được nơi này không phải là vùng đất có độ nguy hiểm thông thường.

    So với những khu vực chung quanh, Rừng Chết Im Ắng bao trùm diện tích rộng nhất, địa hình phức tạp nhất, đồng thời cũng là một trong những nơi nguy hiểm nhất quanh đây!

    Quái vật trong Rừng Chết Im Ắng phần lớn là những quái vật hệ bóng tối, chia thành ba dạng: thứ nhất là dạng đạo tặc có năng lực ẩn nấp, nấp trong các xó xỉnh khắp rừng; dạng thứ hai là pháp sư bóng tối, dùng các phép thuật bóng tối vốn nổi tiếng khó nhằn làm phương thức tấn công - lực sát thương và các trạng thái tiêu cực của phép thuật hệ bóng tối luôn khiến người ta e ngại nhất; dạng cuối cùng là các quái vật đặc thù, năng lực rất tạp!

    Khi một người bước vào trong khu rừng này, cũng giống như đang khiêu vũ bên cạnh tử thần vậy, một chút bất cẩn thôi là sẽ gục ngay, cho nên phần lớn những người chơi lấy điểm quân công hoặc điểm vinh dự làm mục tiêu sẽ không đi vào những nơi như thế này... Cũng vì như thế, những khu vực chung quanh lại trở thành con đường qua lại, cũng như nơi giao tranh thường xuyên của mọi người!

    Lục Tâm chọn nơi này làm nơi đánh boss, cũng là để giảm bớt đi xác suất đụng độ với người chơi phe địch...

    Sau khi giết chết mấy con quái vật có phần “can đảm” quá mức, đám Tần Nhược bước vào địa phận Rừng Chết Im Ắng. Hắn lập tức cảm nhận được một bầu không khí nặng nề đầy kiềm nén ập đến ngay. Khu rừng vô cùng yên tĩnh, đây đó là đủ các loại cây cao thấp khác nhau, không chỉ khiến ánh sáng trong rừng trở nên mờ mịt hơn, mà còn che khuất cảnh vật phía xa đi nữa, khiến người ta không thể biết cách mình 30 mét đang ẩn nấp thứ gì.

    Điều duy nhất khiến Tần Nhược cảm thấy thoải mái chính là, trong khu vực gần như cả ngày không có một chút ánh nắng này, nguyên tố nước khá là dồi dào! Vừa mới tiến vào địa phận Rừng Chết Im Ắng được mấy chục mét, cảm giác nguyên tố nước của hắn đã khuếch tán đến bán kính 50 mét chung quanh...

    Trong khi hắn đang mừng thầm thì La Thiên đã nhanh chóng khởi động kỹ năng triệu hồi, gọi ra một sinh vật bóng tối trông giống như một con cóc ra.

    Nhìn thấy những thứ giống như mụn cóc trên người sinh vật này, mấy cô gái đều nhíu mũi lại.

    La Thiên lại hoàn toàn không để bụng, dọc đường đi gã đã nhận lấy trách nhiệm dò đường, mà loài “cóc chết chóc” này lại là loại thích hợp nhất với môi trường u ám nhất mà gã có.

    Sau khi triệu hồi ra con cóc này, La Thiên lập tức chỉ huy nó nhảy về một hướng nọ.

    Hơn 10 giây sau, từ phía đó truyền đến một luồng chấn động ma lực, sau đó trên trán La Thiên rịn xuống vài giọt mồ hôi. Gã lui ra khỏi tình trạng dùng chung thị giác:

    - Phù... Ba con thú ác mộng, còn chưa dụ qua đây được thì đã bị giết rồi, hướng mười giờ.

    - Làm tốt lắm!

    Lục Tâm gật gật đầu, sau đó lập tức công bố thông tin về loài thú này:

    Thú ác mộng cường hóa: quái vật hình người hệ bóng tối, dạng pháp sư, trí tuệ cấp trung, lực phép 1387, phòng phép xấp xỉ 90, phòng vật lý 150 trở lên, 5.200 điểm HP; sau khi bị tấn công sẽ khởi động một lớp màng phòng ngự; am hiểu kỹ năng Đạn Ăn Mòn, Sương Mù Bóng Tối, Vô Ảnh Kiếm.


    o O o

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý / bàn luận


    Các bạn vui lòng không post bài trực tiếp trong topic này. Để tri ân xin ấn nút Cảm Ơn. Để phản hồi, góp ý, vòi vĩnh,... xin qua các topic phù hợp.
    ...

    ---QC---


  10. Bài viết được 7 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    adbn,lhc772,MrazShooters,romolus82,sasuketaki02,SilverMoonLight,timesdragon,
Trang 35 của 36 Đầu tiênĐầu tiên ... 2533343536 CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status