Gửi bởi
tongaribit
Lâu không vào tangthuvien quên bố nó pass.Mình thì bỏ đọc tiểu thuyết mạng được lâu lâu rồi.Gần đây thì lại lôi thử mấy truyện ra đọc.Một là để luyện kỹ năng đọc nhanh trên máy tính,vì những truyện kiểu này chữ nhiều,nội dung ít.
Đọc lại thì mình có mấy cái nhận xét cá nhân.
Về cơ bản,tiểu thuyết mạng đưa ta vào không khí và mạch truyện của nó.Bằng cách đồng nhất cảm giác của người đọc với nhân vật.Sử dụng hiệu ứng đồng cảm khi đọc sách.
Sự kiện thì không có gì ghê gớm.Ví dụ như phim kinh dị,bình thường chưa chắc đã sợ.Nhưng khi đưa khan giả vào không khí,đồng nhất cảm xúc với nhân vật,những thứ đơn giản tầm thường,khi được phóng đại lên cũng trở thành đáng sợ.
Trong tiểu thuyết mạng,vì vốn sống,sự kiện và đầu tư của người viết là rất hạn chế.Người ta chỉ có thể tạo ra các sự kiện đơn giản.Để bình thường thì cảm xúc tạo ra cũng rất đơn giản.Lên họ phải ““cô dâu 8 tuổi” hóa” nó.Kéo dài lê thê,slow motion,quay đi rồi lại quay lại,cận cảnh rồi lại toàn cảnh…. Nhằm,1 là kéo dài câu chữ;2 là để phóng đại cảm giác về một sự kiện nào đấy;3 là một sự kiện đơn giản,thực tế giải quyết nhoằng cái là xong,nhưng cứ xoắn xuýt 3,4 tập về nó.
4 là ( cái này cô dâu 8 tuổi không có ) đó là bất cứ sự việc gì,dù đơn giản đến đâu cũng giải thích,rồi thuyết minh dài dòng,chiếm trang còn hơn cả nội dung chính.Mục đích cũng đơn giản là câu chữ.
Nhiều tác giả có cách để xoắn xuýt từ những chi tiết rất đơn giản.Để xoắn từ cái vớ vẩn nhất,rồi đi lên dần dần đến cái thăng hoa,phức tạp cuối cùng.-Mà thực ra,là cái mà ai cũng biết hết rồi.
Nếu đọc,thì người ta sẽ bị thôi miên bởi cái không khí của câu truyện trước đó,mà quên mất rằng thực ra sự kiện vốn rất đơn giản,thậm chí là nhảm nhí và trẻ con.
Ví dụ như:
Đây là một bộ tiểu thuyết tuyệt vời -Nam nói.Anh là một người đã từng trải qua nhiều việc trong ngành xuất bản,Nên biết rằng,anh đã có xx năm kinh nghiệm công tác.Anh không có ô dù.Anh không có bằng đại học.Anh không có vợ,anh không có em trai…. Đủ thấy anh ta ghê gớm đến thế nào.
Những tiểu thuyết nổi tiếng khác trước đó anh ta đã đọc,trên 90% đều bị loại không thương tiếc.
Lần này anh ta vốn nghĩ tác giả này ngu như abc,xyz
Anh ta cho kiểu viết này khó mà ăn khách,sự thực đã chứng minh…..
-Thật sao ?.Cô thư ký hỏi lại.
Với cô mà nói …vv…vv..
Cô từng thấy thế nọ thế chai.
Cô là người abc,xyz.
Cô nhướng mày một cái.
Nội tâm cô chuyển biến đột ngột
… Và nhiều thứ bullshit khác.
-Vậy chúng ta lên làm gì giờ ? Một thằng mặt LOZ nào nhảy vào và phán.Hắn là kẻ đã đi qua xx góc phố để đến tòa nhà này.Tòa nhà đã chứng kiến nhiều thằng mặt loz khác.Hắn….
-Chúng ta lên thiến mẹ nó đi.-Một thằng Tàu khựa khác chen họng vô.
Phải biết rằng abc,xyz…..
Đó là cách slow motion,phóng đại sự kiện,tạo ra cái không khí và đồng cảm của khan giả.
Đọc tiểu thuyết về cơ bản là đưa người ta vào một thể giới hẹp,tư duy ngõ hẹp do thằng viết tạo ra.
Thể giới đó được tạo ra bởi các nhận xét ngầm-thái độ của thằng tác giả về những điều nó viết,và bởi phản ứng-nhận xét của những thằng nhân vật trong truyện.
.