Đang ko ở nhà nên viết lộn xộn chút:
Bạn nghi_khac: đồng ý với bạn về logic để trở thành người có thực lực mạnh là một điểm quan trọng của tác phẩm, vì khi hồng phúc cứ liên tục từ trên trời rơi lộp độp xuống đầu nhân vật chính mà thiếu giải thích phù hợp thì câu chuyện sẽ trở nên dễ dãi và nông cạn, tuy nhiên văn học là trăm hoa đua nở, không có nghĩa là cứ phải cày level, rồi pk mới là hay, cũng giống như game nếu chỉ có một dòng thì sẽ rất tẻ nhạt. Tại sao chúng ta có thể nhìn đủ loại màu sắc vui tươi mà lại chỉ muốn nhìn qua một màu lăng kính, dù đó là màu đẹp nhất ? Mà trên đời này có màu nào, thể loại nào là thực sự đẹp nhất, đúng nhất ? Chẳng lẽ ta thích thể loại pk thực lực, người khác thích thể loại du hí lại là thiếu thẩm mỹ hơn ta ? Chẳng lẽ những nội dung hấp dẫn lại bắt buộc phải đi liền với thực lực cá nhân ? Có lẽ những ai đã coi Lộc Đỉnh Ký,... đều sẽ nhận ra là không nhất thiết. Lại nói thế nào là thực lực mạnh, nếu xét thực tế thì chẳng có 1 người nào có thể đơn độc trở thành đại cao thủ một địch trăm cả (chứ chưa nói siêu nhân như trong truyện), vậy thực lực mạnh là cái gì ? Nói đơn giản, là người có quyền lực lớn. Mà đạt được quyền lực hay sưc mạnh cũng có nhiều cách lắm, không cần cày lv rồi pk quên đời đâu ? Miễn là đừng rớt núi nuốt nhân sâm nhiều quá, thì những cách lạ đời như hoa sen nở mông chẳng hạn, chẳng phải cũng có logic riêng của nó ?
Cho nên khi đánh giá tác giả một cách khách quan, phải đánh giá dựa trên dòng mà tác giả lựa chọn. Mặc dù bản thân tôi không thích thể loại sắc hiệp, nhưng nếu đánh giá tác giả/tác phẩm trong dòng này tôi cũng không thể chê bọn họ tại sao mỹ nữ ra như vịt thế, tại sao các cô nàng rất tuyệt vời lại vui vẻ thậm chí tự nguyện gợi ý chung chồng (điều không thể xảy ra trên thực tế) mà chỉ có thể đánh giá các mặt miêu tả nội tâm, khả năng gợi cảm xúc, hoặc là xây dựng nhân vật có rõ nét và hợp logic (logic tương đối) không mà thôi.
Còn về phần nội thiên địa, hay tiểu vũ trụ gì đó: bạn không hiểu ý nghi_khac lắm nên diễn giải chút theo ý hiểu của bạn: Trên đời này, to thì có vũ trụ, nhỏ thì có tế bào, đều có thể coi là một "vũ trụ tương đối". Huynh nói Tần Vũ hít thở Hồng Mông chân khí... thế Hồng Mông đó ở đâu sinh ra (à mà trong TTB thì đến bác Mông gì đó là to nhất, hết cỡ thì phải, điểm này mới là hơi khác với cách lý giải vũ trụ thông thường) ? Ngoài vũ trụ có vũ trụ, trong tế bào có những phần tử còn nhỏ hơn cả tế bào nữa.. đều cùng động, phát triển và sinh sôi... nên nguyên tắc nội vũ trụ đã được chấp nhận rộng rãi trong triết học phương Đông (thậm chí là cả phương Tây) và cũng được sử dụng trong Tinh Thần Biến. Nếu nguyên tắc tạm gọi là vạn vật đều là "vũ trụ" này mà không thể chấp nhận được thì đạo giáo, kinh dịch, và mọi truyện tiên hiệp đều vứt đi hết (dĩ nhiên, đây là phạm trù triết học, không phải quy luật khoa học để chứng minh, mặc dù điều này đã được môn vật lý và sinh học của chúng ta ủng hộ qua các bài về phân tử hay tế bào..., hoặc toán học với tiến tới vô cùng). Cái "bịa" ở đây chỉ là trong truyện kiếm hiệp người ta mở được cánh cửa nội vũ trụ này và bơm cho nó phồng ra mà thôi.
Bản thân bạn về sau không còn đọc kỹ TM nữa nhưng nhớ là TN cũng có thu thiên địa linh khí thậm chí hút cả linh khí của nôi thiên địa khác bổ sung cho NTĐ của bản thân... khá giống TTB... vậy không hiểu bạn nói quan điểm nội thiên địa/vũ trụ trong Thần Mộ có điểm cụ thể nào vô lý (vì thú thật chi tiết thì bạn ko nhớ) ?