TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 18 của 18 Đầu tiênĐầu tiên ... 8161718
Kết quả 86 đến 87 của 87

Chủ đề: Hành trình vô hạn - vocaloidlover96‎

  1. #86
    Ngày tham gia
    Oct 2015
    Bài viết
    118
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 75: Hợp nhất


    Alphonse nhận ra mình đang ở nơi nào. Những tòa nhà trôi nổi trong không trung, những mảnh vỡ của đường xá lơ lửng kế bên, lũ cá voi bơi ngang qua trong không khí và bầu trời trong xanh với tia nắng ấm áp rọi xuống qua những quả cầu nước khổng lồ trôi nổi giữa trời tạo ra vô số ánh cầu vồng.

    Đây là một thế giới mà mọi định luật vật lý đều bị phá vỡ, nơi mà logic trở thành một trò cười và thực tại chỉ là một trang giấy mặc cho nó vẽ vời lên bằng cây bút màu của mình.

    Đây là thế giới trong mơ của nó.

    “ Và tôi và cậu, cả hai chúng ta có thể biến thực tại thành như vầy.”

    Một giọng nói thân quen vang lên từ sau lưng của Alphonse. Thằng bé không bận quay đầu lại, cảnh tượng xung quanh đã chiếm cứ tâm trí nó, thế nhưng thằng bé vẫn mở lời chào người bạn cùng phòng của mình.

    “ Chào Aries. Cảnh tượng đẹp thật, cậu làm thế nào vậy?”

    Aries chậm rãi bước đi trong không khí như thể đang đi trên một tấm kính trong suốt.

    “ Đây là sự hòa quyện của các giấc mơ mà tôi vẫn còn vô cùng ấn tượng, mãi tới bây giờ. Tôi dùng Tưởng Ký để nhớ lại chúng, thêm thắt một chút và trộn tất cả thành một kí ức thật sự, một thế giới trong mơ mà tôi có thể ghé thăm mỗi lần cảm thấy phiền não. Đợi đến khi cậu tìm thấy bên kia của hành tinh, nơi đó có những thành phố tràn đầy những cô gái với thân hình bốc lửa sẵn sàng làm mọi thứ chỉ cần tôi hỏi.”

    Alphonse quay đầu về phía Aries, nhướn mày lên như thể muốn nói ‘thật sao, cậu dám nói như vậy trước mặt trẻ vị thành niên sao.’

    “ Sao nào?” Aries thốt lên tự biện hộ, “ Khi ấy tôi là một thằng con trai đang dậy thì, và internet là bạn thân của tôi. Sự tò mò của tuổi trẻ và khao khát của bản năng thì thầm những lời ma quỷ vào tai tôi, và trước khi tôi kịp nhận ra thì mình đã bước chân vào thế giới tuyệt vời gọi là hent…”

    “ Được rồi!” Alphonse vội vàng ngắt lời Aries, nó thật sự không muốn nghe hắn ta lải nhải tiếp nữa. Merlin mới biết hắn sẽ nói gì tiếp theo, và nếu như Aries bắt đầu kể về lần ‘tự xử’ đầu tiên của hắn Alphonse thề rằng nó sẽ tự xóa trí nhớ của mình bằng một bùa Obliviate thật mạnh, hoặc một phát shotgun vào não.

    “ Cậu làm ơn vào vấn đề chính đi. Chẳng phải tự nhiên cậu tìm tới tôi như thế này, và tôi chắc chắn không muốn phí thời gian nghe cậu kể về các giấc mơ ướt của cậu!”

    “ Hừ! Được thôi!” Aries khoanh tay lại với vẻ giận dữ, hắn bĩu môi lầm bầm như một đứa trẻ phụng phịu. Dưới cái nhìn lạnh lùng của Alphonse thì Aries buộc phải gỡ bỏ bộ mặt trẻ con giả tạo của mình đi và trở nên nghiêm túc.

    “ Tôi chỉ muốn nói rằng quá trình hợp nhất đã gần hoàn thiện. Điều duy nhất còn lại là sự kết hợp toàn bộ kí ức và nhân cách của cả hai ta.”

    Lập tức Alphonse cảm thấy lo lắng. Nó lo sợ về việc kết hợp nhân cách với Aries. Alphonse không hề có ý xúc phạm người bạn thân nhất của mình, nhưng nó phải thừa nhận Aries không phải mẫu người mà nó muốn trở thành. Hắn là người bạn thân nhất của Alphonse, là người đã giúp nó đạt được mọi thứ nó có bây giờ, thế nhưng Aries cũng là một thằng biến thái với đầu óc ngập tràn dục vọng, một kẻ có vô số âm mưu mà cả Alphonse cũng không biết hết được, là một thứ trái ngược hoàn toàn so với những gì mà Alphonse được dạy bảo để trở thành.

    “ Tôi biết cậu nghĩ gì.” Aries mở miệng đột ngột khiến cho Alphonse giật bắn mình. “ Thiệt tình đó nhóc, tôi sống trong đầu cậu chục năm trời rồi, tôi có thể hiểu rõ cậu nghĩ gì. Cậu sợ rằng việc này sẽ thay đổi cậu, biến cậu thành một con người hoàn toàn khác. Cậu sợ rằng những người thân yêu của cậu sẽ nhìn cậu dưới con mắt khác, sẽ không còn yên tâm ở bên cậu nữa, thậm chí sẽ xa lánh cậu. Và hơn hết cậu sợ trở thành tôi.”

    Sự thản nhiên khi Aries nói lên những điều mà Alphonse cất giấu trong lòng khiến thằng bé cảm thấy áy náy. Bởi vì dù cho mọi điểm xấu của Aries, hắn ta vẫn là người anh em của nó, là người nhà đầu tiên của nó và vẫn tiếp tục như vậy cho tới bây giờ, không ngừng bên nó qua mọi khó khăn. Việc bản thân nó nghĩ xấu về người như vậy khiến Alphonse cảm thấy xấu hổ về bản thân mình.

    Alphonse mở miệng, lời xin lỗi đã nằm ở trên chóp lưỡi của nó.

    “ Tôi…”

    “ Không cần như vậy.” Thế rồi Aries ngắt lời nó, một nụ cười vui sướng trên môi hắn. “ Tôi mừng là cậu có thể nghĩ được như vậy. Điều đó chứng tỏ tôi đã không thể ảnh hưởng tới tính cách của cậu. Đó là một điều tốt đấy chứ, bởi vì sẽ thật tệ nếu như tôi làm cậu sa đọa tới mức độ của tôi.”

    “ Ý cậu là sao?” Alphonse ngơ ngơ ngác ngác hỏi. Thằng bé thật sự rất bối rối, tại sao Aries lại có vẻ vui mừng khi thằng bé có suy nghĩ xấu về hắn như vậy?

    “ Nhóc, nghe rõ này.” Aries đáp lại, vẻ mặt vô cùng chân thành. “ Trước khi tôi tạo ra cậu, trước khi tôi trở thành Aries Black, tôi là một thằng vô dụng. Học lực của tôi bình thường chỉ đủ để đậu đại học, nhưng không tài nào kiếm được một công việc tốt mà phải làm tạm bợ qua ngày và sống dựa vào lương hưu của bố mẹ. Tôi không có một đứa bạn nào ngoại trừ cái laptop của mình, và nó chứa đầy hentai và porn. Tôi không có bạn gái vì tôi quá nhát gan để có thể mở lời với người tôi thích, và tôi quá lười khi nghĩ tới việc thay đổi bản thân để trở nên tốt hơn cho phù hợp với người ấy. Và dù tôi biết rằng bố mẹ tôi vẫn thương yêu tôi, tôi cũng biết rằng họ rất muốn tôi trở nên tốt hơn so với bây giờ.

    Tôi không thể. Đối với tôi khi ấy, mọi thứ thật sự vô cùng nhàm chán. Việc học nhàm chán, công việc nhàm chán, những cuộc trò chuyện xã giao trong công ty nhàm chán, cả cuộc đời tôi nhàm chán. Thậm chí khi tôi có thể tìm chút cảm xúc trong thế giới giả tạo trong cái laptop, khi tôi gập nó lại thì tôi nhận ra mình đã trở lại với thế giới nhàm chán này. Tôi không thể tìm thấy hạnh phúc, tôi có cảm giác rằng mình cố gắng tới tận lúc ấy chỉ để không làm bố mẹ đau lòng. Họ là những giọng nói con người duy nhất mà tôi có thể nghe thấy trong cuộc sống nhàm chán của tôi, giọng nói duy nhất mà tôi cảm thấy mình cần.

    Rồi một ngày họ mất. Thời gian và tuổi tác là kẻ thù của mọi thứ. Và tôi còn không thể khóc. Tất cả tôi cảm giác khi ấy là một sự trống rỗng và vô vị, như thể mọi thứ đã mất đi sự thú vị của nó. Tôi đã thực sự cô độc. Tôi là người duy nhất trong căn nhà lạnh lẽo trống vắng kia, cố gắng sống gượng qua ngày nhờ vào mức lương thấp của mình và số tiền kế thừa của bố mẹ. Tôi biết nếu như tôi tiết kiệm một chút, cố cải thiện bản thân một chút để tăng mức lương lên một chút, tôi có thể sống yên ổn qua ngày. Nhưng tôi cũng biết rằng chờ đợi tôi ở cuối con đường kia cũng là một cái quan tài lạnh lẽo đơn độc mà thôi. Vì vậy tôi lựa chọn cách trốn chạy hèn nhát.

    Tôi nghĩ về cái chết. Khi ấy tôi vẫn không thể nào quên được vẻ mặt thanh thản của bố mẹ mình trong quan tài. Họ ra đi với một nụ cười biết rằng họ đã làm hết mức có thể để con họ có thể sống hạnh phúc. Trong mắt tôi lúc ấy cái chết giống như một sự giải thoát, một sự kết thúc. Giống như khi đọc một cuốn sách nhàm chán thì chỉ việc gấp nó lại và chuyển sang cuốn sách khác hi vọng rằng nó sẽ tốt hơn, tôi cho rằng cái chết của tôi sẽ là một sự giải thoát để tôi có thể bắt đầu lại. Tôi sẽ không nhớ gì về cuộc đời nhàm chán này, cũng như tôi không nhớ gì về những cuốn sách nhàm chán mà tôi đọc. Tôi sẽ có một khởi đầu mới, và hi vọng rằng nó sẽ tốt hơn cuộc sống hiện tại của mình.

    Nhưng mọi thứ không như tôi nghĩ. Giây phút mà đầu óc tôi trở nên mơ hồ vì nốc thuốc ngủ quá liều, tôi không thấy một cái bóng đen cầm lưỡi hái đến đón tôi đi, tôi không nhìn thấy cuộc đời mình trôi ngược lại trước mắt mình. Thay vào đó tôi nhìn thấy hình bóng bố mẹ mình đứng ở cạnh giường tôi, nhìn tôi với vẻ mặt đầy thất vọng. Lúc ấy tôi nhận ra mình đã làm sai tới mức nào. Tôi thật thảm hại, tới mức cả bố mẹ còn cảm thấy thất vọng về tôi. Khi ấy tôi ước gì mình có can đảm để thay đổi bản thân, để có thể làm vẻ mặt thất vọng ấy biến mất và thay thế bằng nụ cười vui vẻ mà tôi thường nhớ. Nhưng khi ấy đã quá trễ rồi và mọi thứ chìm vào hắc ám.”

    Aries hít một hơi thật sâu để bình tĩnh lại, hắn vươn tay quẹt đi giọt nước mắt lăn xuống má mình. Và rồi với một giọng khẽ run rẩy, hắn nói tiếp:

    “ Thật buồn cười phải không? Tôi không chết vì một thứ gì đó cao cả, vĩ đại. Tôi không chết vì tôi nhảy vào trước xe tải để cứu mạng ai đó, tôi không chết vì đạn lạc khi cố bảo vệ một đứa trẻ trên chiến trường, tôi không chết như một người hùng nào đó. Tôi chết vì tôi là một thằng thảm hại không đủ can đảm để thay đổi bản thân và chọn cái chết như cách để trốn chạy cuộc sống. Vậy mà vận mệnh lại cho tôi một cơ hội thứ hai. TÔI, trong số vô vàn những kẻ xứng đáng hơn, lại nhận được một cơ hội tưởng chừng chỉ có trong tưởng tượng ấy.

    Là Aries Black, tôi biết rằng mình phải thay đổi. Và tôi đã làm được điều đó. Tôi cố hết sức trong mọi thứ, từ việc học cho tới bạn bè và gia đình, hi vọng mình có một cuộc sống thật hoàn mỹ, thật trái ngược với cuộc sống trước đây của mình. Và việc đó cũng trở thành sự thật. Giờ tôi đã là người mà tôi từng ngưỡng mộ, từng ao ước, thế nhưng liệu điều đó có thay đổi gì? Vẻ mặt thất vọng của họ vẫn còn khắc sâu trong tâm trí tôi, và không ngày nào tôi không nhớ tới nó. Tôi không biết rằng dưới suối vàng bây giờ họ có mỉm cười nhìn tôi không, hay họ đã từ bỏ tôi từ lâu rồi. Tôi cố gắng tìm kiếm trong biển tri thức vô tận của phép thuật cách để có thể nói chuyện với họ, chỉ cần gọi lại hình bóng của họ một khoảnh khắc để tôi có thể hỏi họ một câu duy nhất rằng liệu tôi đã làm họ tự hào chưa.

    Thế nhưng tôi chưa từng thành công. Kể cả Hòn Đá Phục Sinh cũng không thể gọi lại linh hồn của người ở một thế giới khác. Tôi thất bại từ lần này tới lần khác, dù cho tôi có dấn thân vào lĩnh vực của ma thuật hắc ám thì tôi vẫn không thể tìm lời giải đáp. Và có lẽ tôi sẽ tiếp tục chìm sâu vào vũng bùn ấy nếu như không nhờ vào sự cảnh tỉnh của Bellatrix. Tôi đã quá ám ảnh với cái chết mà tôi đã bỏ qua cảm xúc của người sống, và tôi từ chối để lịch sử lặp lại một lần nữa. Nhưng không có nghĩa tôi sẽ từ bỏ tìm kiếm câu trả lời của họ. Và tôi đã tìm ra cách để có thể tiếp tục sống với những người thân yêu của mình ở thế giới này, nhưng vẫn có thể tìm kiếm câu trả lời của người đã khuất. Tôi tạo ra một Trường Sinh Linh Giá.

    Tôi đã không chỉ xẻ đôi linh hồn mình, tôi còn xẻ đôi cả tính cách và suy nghĩ. Chủ hồn của tôi giữ lại tình yêu cuộc sống và khao khát được hoàn thiện chính mình, khao khát tìm kiếm hạnh phúc. Chủ hồn sẽ tiếp tục trở thành người mà tôi từng ao ước, còn tôi sẽ là người nắm giữ những cảm xúc hối hận và ăn năn cùng sự ám ảnh tìm kiếm câu trả lời ấy.”

    “ Ý cậu là…” Alphonse thì thào, nó không nhận ra giọng nó đã trở nên run rẩy tới mức nào. Nó quá bận suy nghĩ về sự thực ẩn đằng sau câu chuyện của Aries.

    “ Ban đầu tôi nghĩ tới việc chiếm lấy cơ thể này và tiếp tục công trình nghiên cứu của mình, thế rồi tôi đã nghĩ lại.” Aries thú nhận, vẻ mặt nhẹ nhõm như vừa trút một gánh nặng. “ Nhất là khi tôi tận mắt mình nhìn thấy cậu trưởng thành. Cậu, một thằng nhóc trải qua mọi thứ bẩn thỉu ghê tởm mà cuộc đời ném vào cậu nhưng vẫn không ngừng cố gắng vươn lên và đạt được hạnh phúc, làm sao tôi có thể nhẫn tâm mà lấy đi tất cả của cậu chứ? Tất cả mọi người xung quanh cậu, Cereza, Jeanne, Daphne, Hermione, Luna, Fleur, Gabrielle, Tonks, họ yêu cậu vì cậu là chính cậu, và giây phút tôi chiếm lấy cơ thể cậu những tình cảm ấy sẽ trở thành giả tạo. Tôi không thể làm thế! Tôi không thể lấy đi cuộc sống của một người xứng đáng có nó, trong khi tôi không xứng đáng.

    Tôi là một thằng vô dụng nhưng có được mọi thứ mời tới tận miệng trên cái dĩa vàng, thậm chí khi chết tôi cũng có một cơ hội để làm lại cuộc đời trong thân xác của một cậu ấm. Tôi có sự may mắn mà tôi không đáng có, sự may mắn đáng lẽ cho người xứng đáng hơn, đó là cậu. Tôi biết rõ rằng nếu tôi chiếm lấy cơ thể cậu, chiếm lấy tình yêu của mọi người dành cho cậu, thì câu trả lời mà tôi tìm kiếm không còn là sự thất vọng. Thứ tôi tìm thấy chắc chắn sẽ là sự kinh tởm, sự khinh bỉ trong mắt bố mẹ mình. Tôi không thể làm vậy. Tôi không khốn nạn tới vậy.

    Tôi bỏ cuộc. Tôi không thể chiếm lấy cơ thể cậu, tôi thậm chí không thể khiến cậu thay đổi bởi vì như vậy sẽ ảnh hưởng tới những người xung quanh cậu. Thứ tôi cho cậu sẽ chỉ là kiến thức của tôi về phép thuật, mọi kí ức của tôi sẽ bị biến thành một cuốn sách để cậu có thể trải nghiệm mà không lo ảnh hưởng đến cậu, và linh hồn tôi sẽ hòa với cậu để hoàn thiện linh hồn cậu. Và rồi cậu sẽ trở thành mọi thứ tôi từng ao ước, một hình mẫu hoàn hảo mà tôi khao khát trở thành. Cậu sẽ có trái tim của những cô gái xinh đẹp yêu cậu vì chính bản thân cậu, cậu sẽ có sức mạnh phép thuật đủ để bóp méo thực tại, cậu sẽ có được sự bất tử. Cậu sẽ có được mọi thứ cậu xứng đáng…”

    Giọng nói của hắn nhỏ dần, nhỏ dần, và rồi chả khác gì tiếng thì thào nghẹn ngào. Thế nhưng dù hắn có khóc, nước mắt nước mũi có ràn rụa đi nữa, thì Alphonse vẫn không thể nào lầm được nụ cười rạng rỡ trên gương mặt của Aries. Nụ cười sáng rực và ấm áp tới mức khiến mặt trời chả khác gì một ngọn nến. Alphonse muốn mở miệng nói một điều gì đó, bất kì điều gì cũng được, thế nhưng nó nhận ra mình không thể mở miệng. Nó nhận ra ánh mắt ấy, ánh mắt kiên định không thể lay chuyển, ánh mắt của sự giải thoát.

    “ Chỉ một điều tôi nhờ cậu.” Aries nói, “ Nếu cậu tìm thấy họ, cậu hãy gửi lời chào tới họ cho tôi. Tôi đã không còn quan tâm liệu họ có tự hào về tôi hay không, bởi bây giờ tôi chắc chắn là mình cảm thấy tự hào về bản thân. Nói với họ rằng tôi không hề có chút hối hận nào, rằng tôi tự hào rằng tôi đã làm điều đúng đắn.”

    Alphonse gật đầu một cách ngu ngốc. Cổ họng đó khàn đặc, lỗ mũi nghẹt cứng và nước mắt nhòe nhoạt khi chứng kiến hình bóng của Aries tan vỡ trong không khí như những hạt bụi lấp lánh dưới ánh mặt trời, chậm rãi trôi về phía thằng bé và ôm trọn lấy nó. Và rồi Alphonse cảm nhận được cảm xúc lúc này của Aries, chúng ngập tràn tâm trí của nó.

    Ấm áp, hạnh phúc, tự hào và mãn nguyện.

    Và một chút ranh ma nữa.

    “ Tiện đây nhắc luôn…” Alphonse nghe thấy giọng nói của Aries kề bên tai của mình, và nó thề rằng nó nhìn thấy vẻ mặt mỉm cười đểu cáng của hắn ta lóe lên trong đầu cậu. “ Chúc may mắn với việc kiểm soát dục vọng mới phát hiện của cậu, bởi vì tôi còn không thể kiểm soát của tôi nữa. Tôi quên mất tuổi giới hạn ở xã hội phù thủy là gì, nhưng nếu làm quá sớm sẽ ảnh hưởng tới sức khỏe của họ đấy. Cereza và Jeanne thì không sao, Fleur với Tonks cũng vậy.”

    Alphonse vẫn còn ngơ ngác không hiểu gì, thế nhưng sự ngơ ngác ấy nhanh chóng bị vùi dập khi mọi kí ức, mọi cảm xúc của Aries ùa vào đầu nó. Khi nó dùng chữ mọi, có nghĩa là TẤT CẢ, bao gồm những ảo tưởng ướt át của kẻ lớn lên trong sự sa đọa của internet. Tất cả đều bị ngăn cách lại, mơ hồ như kí ức khi đọc một cuốn kí sự, không thể nào ảnh hưởng tới nhân cách của Alphonse. Thế nhưng không có nghĩa là nó không khiến thằng bé suy nghĩ nhiều hơn về mối quan hệ của nó với những cô gái xung quanh.

    “ ARIES! THẰNG KHỐN NẠN!”

    Tiếng gầm phẫn nộ pha lẫn với xấu hổ của Alphonse vang lên như một vụ nổ bom nguyên tử trong khi tâm trí của nó không ngừng lóe lên những bức tranh về Cereza và Jeanne trong những tư thế vô cùng xấu hổ. Và điều khiến Alphonse sợ là nó lại cảm thấy những bức vẽ ấy lại mô tả không sai sự thực về mối quan hệ giữa hai người phụ nữ trưởng thành.

    Và rồi thế giới trong mơ của Alphonse nhanh chóng thay đổi. Điều tiếp theo nó biết nó đã được đi thăm quan các thành phố trong mơ mà Aries nhắc tới, và ngạc nhiên thay nó tìm thấy những người phụ nữ mà nó nhận ra ở đó.

    Sáng hôm sau Aries tỉnh dậy với một sự hoảng hốt và luống cuống của một thằng nhóc lần đầu có giấc mơ ướt của mình.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


  2. Bài viết được 8 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    160619922,bluedragon006,helclinkz,kaitou197,kikiminh,lamduy1230,Ngân Nhãn Lang,phamquangdung,
  3. #87
    Ngày tham gia
    Jul 2014
    Bài viết
    19
    Xu
    0

    Mặc định

    Lâu rồi vẫn ko thấy tac gia quay lai,bo truyen rat hay,mong tac gia dung drop

    ---QC---


Trang 18 của 18 Đầu tiênĐầu tiên ... 8161718

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status