TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 3 của 18 Đầu tiênĐầu tiên 1234513 ... CuốiCuối
Kết quả 11 đến 15 của 87

Chủ đề: Hành trình vô hạn - vocaloidlover96‎

  1. #11
    Ngày tham gia
    Oct 2015
    Bài viết
    118
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 5: Tiệc sinh nhật thứ mười một.





    Nếu có ai bước vào quán bar Cánh Cổng Địa Ngục, họ sẽ cảm thấy rất bất ngờ. Không khí âm u huyền bí cùng tiếng nhạc Rock xập xình đã biến mất hoàn toàn, thay vào đó là một đống đồ trang trí, pháo giấy và thiệp chúc mừng với tông màu sáng sủa. Đây là chuyện chưa từng xuất hiện bao giờ, thế nhưng vài năm gần đây lại xảy ra. Đó là bởi vì đây là bữa tiệc sinh nhật của một người.

    “ Mừng sinh nhật thằng quỷ con!” Một gã béo trong bộ đồ giống hệt mấy ông trùm mafia Ý rống lên với chất giọng Brooklyn đặc sệt, vẻ mặt đỏ bừng nói rõ gã đang xay xỉn. “ Và một năm nữa trôi qua bên Bayonetta mà chú mày vẫn còn sống nhăn răng! Halleluja!” Enzo đạp chân lên bàn tiệc, vung vẩy chai rượu và gào thét hưng phấn.

    BANG!

    Cái chai rượu trong tay Enzo vỡ nát ngay trên đầu gã, làm cả người gã bị đổ rượu ướt nhẹp. Bayonetta thổi nòng súng, nói với vẻ lạnh lùng:

    “ Bỏ chân xuống bàn đi Enzo, lịch sự trước mặt lũ nhỏ đi.”

    Ngay lập tức Enzo ngoan ngoãn ngồi xuống. Enzo là một người rất khôn ngoan, gã biết rõ đây là một trong những ngày mà Bayonetta đặc biệt nghiêm khắc với mọi người, bởi cô ta muốn tổ chức một bữa tiệc hoàn hảo. Hôm nay là sinh nhật thứ mười một của Alphonse, thành viên mới trong cái quán bar kì lạ này, và cũng là kỉ niệm ba năm thằng bé bước vào cuộc sống của mọi người và làm đảo lộn mọi thứ.

    “ Chúc mừng sinh nhật con yêu.” Bayonetta đặt cái bánh kem khổng lồ xuống giữa bàn tiệc, trên đỉnh bánh kem là hai ngọn nến lung linh hình số một. “ Thổi nến và ước đi Al.”

    Khi ngọn nến được thổi tắt, ngay lập tức các tiếng nổ thay nhau vang lên, mọi người trong tay ai cũng có một ống pháo giấy. Riêng Rodin thì có cả một khẩu đại bác bắn ra giấy và vô số sợi kim tuyến. Điều duy nhất giữ cho Alphonse và cái bánh không ngập trong đống giấy vụn và kim tuyến là do một lớp màng mỏng bọc quanh bằng phép thuật. Và cũng vì vậy mà Alphonse là người duy nhất không bị bao phủ bởi kim tuyến.

    “ Và, hic, cho cậu bé sinh nhật, hic, phần to nhất.” Vừa nấc cục Enzo vừa cắt bánh và chia cho mọi người.

    “ Thiệt tình đó Enzo, xỉn ngay cả khi bữa tiệc chưa bắt đầu.” Một người phụ nữ với khuôn mặt hiền hậu ngồi kế Enzo lên tiếng. Cô là Clarissa, vợ của Enzo và cũng là đầu bếp của bữa tiệc, đơn giản vì những người còn lại không có khái niệm nấu ăn là gì cả. Cô cũng ngồi kế Bayonetta, và cả hai đang coi một quyển album ảnh. Bên trong là ảnh chụp của Alphonse trong các bữa tiệc, từ Lễ Tạ Ơn đến Halloween và Giáng Sinh.

    “ Nhìn xem Ed và Edna kìa, hai đứa bé cứ bám theo Al riết.” Clarissa chỉ vào một bức ảnh của lễ Halloween, Alphonse tám tuổi mặc bộ đồ sói xám đang bị hai đứa bé bốn tuổi trong bộ đồ cừu rượt theo. Đây là lần đầu tiên Alphonse ghé thăm nhà Enzo, và chẳng hiểu sao thằng bé làm bạn với cặp chị em song sinh rất nhanh. Ở đằng sau phong cảnh là Enzo đang bị Clarissa ép mặc vào bộ hóa trang Halloween, và mặt gã béo nói rõ gã thà chết chứ không mặc vào. Bayonetta thì mặc bộ trang phục nữ tu của mình, trắng toát trái ngược với bộ đồ đen thường ngày, và sau lưng cô là cặp cánh thiên sứ.

    “ Tôi thích tấm này hơn, gương mặt lúc ấy của thằng bé thật đáng yêu.” Bayonetta chỉ vào một tấm khác, một bữa tiệc sinh nhật và Alphonse đang cầm một dĩa bánh kem và cố sức trét lên mặt Enzo, trên má thằng bé còn một dấu đôi môi đỏ chót. Lần ấy Enzo đã chọc tức Alphonse vì cái vết hôn ấy, và thằng bé trả đũa bằng cách trét kem lên mặt gã béo. Bayonetta cũng có trong ảnh, đang vừa cười thích thú vừa cổ vũ Alphonse.

    Một bức ảnh kế bên cũng là một bữa tiệc sinh nhật khác, nhưng nó bớt bạo lực hơn. Alphonse, với mái tóc dài đến lưng đang ngồi trên đùi Bayonetta, cố gắng kháng cự, còn cô thì đang cầm thỏi son môi của mình và cố tô lên môi thằng bé. Vẻ mặt của Bayonetta cho thấy cô đang tận hưởng trò đùa này của mình. Ở một góc của bức ảnh, Enzo đang ngồi đánh bài với một người nào đó với mái tóc trắng, người ấy quay lưng lại với camera nên không thấy mặt nhưng rõ ràng là cậu ta đang bị Enzo lột truồng. Nữ thần may mắn đang mỉm cười với Enzo, bên cạnh ổng là một đống đồ đạc, một xấp USD, một cái áo da đỏ, hai khẩu súng và một thanh kiếm kì lạ.

    Trong khi hai người phụ nữ đang vui vẻ tán dóc với nhau, lũ trẻ con lại bắt đầu bày đủ trò quậy phá.

    “ Làm lại đi Al! Làm lại đi!” Ed, thằng nhóc tóc vàng năm tuổi đang nài nỉ Alphonse làm cái trò mà nó thích nhất. Chị của nó, Edna cũng đang nhìn Alphonse bằng ánh mắt mong đợi.

    “ Được thôi, lần cuối nhé.”

    Da của Alphonse chậm rãi thay đổi, một bộ lông màu xám bắt đầu mọc ra, phủ kín khắp người nó, riêng phần từ hai bên má và miệng trở xuống cổ lại có bộ lông màu trắng. Hai tai nó biến mất, thay vào đó là một cặp tai thỏ dài mọc trên đỉnh đầu. Miệng Alphonse ngọ nguậy rồi môi trên chẻ thành hai múi, và một cặp răng cửa dài mọc ra. Giờ thằng bé trông như một con thỏ, một con thỏ hoạt hình cực kì nổi tiếng - Bugs. Rồi nó móc một củ cà rốt ra, cắn một miếng và nói:

    “ Ehh, what’s up Doc?”

    Lập tức cặp song sinh lăn ra cười sặc sụa. Thấy vậy con thỏ thở dài:

    “ Mình đã làm rất nhiều thứ trong mấy năm qua, nhưng cư xử bình thường chưa bao giờ là một trong số đó.”

    Hai đứa nhóc càng cười dữ dội hơn. Khi con thỏ tính nói thêm nữa, một nắm đấm đã rơi lên đầu nó.

    “ Ngừng được rồi đó, chú mày làm bọn nhóc sặc chết mất.” Rodin cằn nhằn. Nhờ có sự can thiệp của Rodin mà Ed và Edna mới có thể ngưng cười, hai đứa nhóc nằm dài trên bàn tiệc thở hổn hển, mặt đỏ bừng vì cười quá mức. Thế nhưng khi cả hai nhìn thấy cục u trên Bugs đã cao tầm mắt Rodin, tụi nó không thể nhịn được nữa. Cho tới khi Alphonse phụng phịu biến trở về dạng người trong ánh mắt cảnh cáo của Rodin thì hai đứa nhỏ mới có thể thở bình thường, hai tay ôm eo vì cười nhiều quá đau bụng.

    Bữa tiệc kết thúc trong một mớ hỗn loạn. Bánh kem và đủ loại đồ ăn khác vương vãi khắp mọi nơi, không ai biết được người nào khởi xướng trò này, trừ Bayonetta ra vì cô là người duy nhất thấy được một dĩa bánh kem tự động ném vào mặt Enzo, trò ưa thích của Alphonse. Gã béo trả đũa nhưng lại ném dính Bayonetta, và khi ấy thì trò chơi mới thực sự bắt đầu. Đồ ăn bay tán loạn, cả quán bar trở thành bãi chiến trường, và cuối cùng người thắng lại là Edna. Con nhóc này tỏ ra mưu mẹo và khéo léo một cách đáng sợ, biết lợi dụng tấm thân bồ tượng của Rodin và Enzo làm bia đỡ đạn.

    Sau khi mọi người đã dọn dẹp xong xuôi bãi chiến trường và trả Cánh Cổng Địa Ngục về nguyên trạng, Enzo cùng vợ con mình tạm biệt mọi người và ra về. Khi những con người bình thường đã đi mất, lúc này mới là lúc quan trọng nhất của bữa tiệc. Mở quà. Bayonetta đợi tới lúc này mới để Alphonse mở quà bởi vì không như quà của Clarissa và Enzo là mấy món đồ chơi bình thường, quà của Rodin lẫn Bayonetta không hợp để tặng cho một đứa bé một cách công khai. Dù sao thì họ vẫn giấu Clarissa thân phận thật sự của mình, tất cả những gì mà vợ Enzo biết là họ là những người bạn quái dị nhưng thân thiện của Enzo mà thôi.

    “ Đối với phù thủy, mười một tuổi là đã tính là bước vào tuổi trưởng thành,” Bayonetta cầm trong tay một cái vali bạc, “ Món quà này của ta đánh dấu ngày con trưởng thành, chính thức trở thành một phù thủy Umbra.”

    Cố gắng kiềm nén sự kích động của mình, Alphonse nhận vali từ tay Bayonetta và mở nó ra. Ngay lập tức nó hít một hơi, hai mắt trợn tròn kinh ngạc.

    “ Elfin Knight?!” Alphonse gần như ré lên khi nhìn thấy món quà của mình, bốn khẩu súng Derringer cỡ lớn với tông màu đỏ và một viên đá quý được khảm lên thân súng. Đó chính là bộ súng yêu quý của Bayonetta, và giờ nó đã là món quà sinh nhật của Alphonse. Thằng bé ngơ ngác nhìn món quà của mình, rồi lại quay qua ngơ ngác nhìn Bayonetta, khiến cô cười khúc khích.

    “ Mọi phù thủy Umbra đều phải có một bộ súng của riêng mình. Elfin Knight đã từng là hiệp sĩ bảo vệ ta, và từ giờ trở đi nó sẽ bảo vệ con.”

    Hai mắt Alphonse bắt đầu nhòe đi, nhưng nó vẫn bối rối nhìn Bayonetta.

    “ Đừng lo cho ta, ta đã có vũ khí mới rồi.” Bayonetta nói và quơ quơ món vũ khí mới của mình. Cũng là một bộ súng tương tự như Elfin Knight, nhưng tạo hình có hơi khác, nòng súng ngắn hơn một tí nhưng cũng to hơn một tí, và phần tay cầm cũng khác.

    “ Alphonse, gặp Parsley, Sage, Rosemery và Thyme, ta gọi các bé yêu mới này là Scarborough Fair.”

    “ Cảm ơn cô.” Alphonse ré lên mừng rỡ, cười híp cả mắt lại.

    “ Chúc mừng sinh nhật, và chúc mừng con đã trở thành phù thủy Umbra thật sự.” Bayonetta hôn lên trán đứa bé. “ Giờ sao con không thử chúng cho ta xem nào”

    Alphonse nhe răng và chộp lấy Elfin Knight, gắn hai khẩu vào giày của mình và cầm hai khẩu còn lại trên tay. Xong xuôi nó bắt đầu tạo dáng với mấy món đồ chơi mới của mình.

    “ Được,” Bayonetta mỉm cười thỏa mãn, “ Trông giống phù thủy Umbra rồi đấy, nhưng còn thiếu cái gì đó…”

    Ngay lập tức mái tóc của Alphonse kéo dài ra, bao bọc quanh người nó và trong một chớp mắt, thằng bé khoác lên một bộ quần áo hoàn toàn mới. Một chiếc áo khoác da màu đen hở lưng, phần lưng hở được che lại bởi một chiếc áo choàng ngắn, và sau cổ là một cái nón trùm viền lông, dưới thân là một cái quần dài cùng đôi giày chiến đấu và đôi găng tay. Cả bộ đồ mang màu đen với các phần viền trên quần áo màu trắng, găng tay và phần lông viền cũng trắng. Không như bộ đồ chiến đấu của Bayonetta, bó sát và quyến rũ, bộ đồ của Alphonse lại có tác dụng ẩn giấu vô số ám khí trong áo nó do nó không thể học cách cất đồ trong không gian ma thuật như Bayonetta được. Về căn bản thì phép thuật Umbra dành cho nữ, và dù cho Alphonse có thể thay đổi giới tính, bản chất nó vẫn là nam.

    Bayonetta khẽ liếm môi. “ Ôi chao, không tệ một chút nào. Con sẽ lớn lên thành một chàng trai hấp dẫn đấy.”

    “ E hèm,” Rodin ho mạnh, “ còn nhỏ quá,” giấu câu nói thực sự sau tiếng ho.

    Vẫn chưa hiểu được ẩn ý sau câu nói của Bayonetta, Alphonse mỉm cười rạng rỡ. “ Cảm ơn cô. Đây là món quà tuyệt nhất! Giờ thì con có thể giúp Bayonetta xử lí lũ thiên thần rồi!”

    Thằng nhóc đang cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Nó hiểu rằng khi Bayonetta trao Elfin Knight cho nó, cô đã âm thầm cho phép nó cùng cô săn lũ thiên thần rồi. Thằng bé không có thù hằn gì với đám Laguna ấy, nhưng Bayonetta cần đống vòng sáng ấy, và Alphonse cũng chẳng ngại một chút vận động.

    “ Không nhanh vậy đâu nhóc,” Rodin lên tiếng, “ Laguna không chỉ gồm lũ Affinity cùng Beloved thôi đâu, còn vô số thiên thần khác mạnh hơn chúng, và phần lớn trong đó có thể dễ dàng làm gỏi nhóc trong vài giây, có Elfin Knight hay không. Nhóc cần nhiều hơn là vũ khí.”

    Rodin rút ra điếu xì gà, búng tay và châm nó lên. Rít một hơi, ông nói:

    “ Sẵn sàng để kí khế ước với một ác quỷ chưa nhóc con?”


    ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
    ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~



    “ Cứ giữ bình tĩnh và tỏ ra tự tin. Bọn ta sẽ đảm bảo không có gì nguy hiểm xảy ra.”

    Alphonse nuốt nước miếng cái ực và gật đầu, Bayonetta tặng cho thằng bé một nụ cười cổ vũ tinh thần và lui ra sau lưng nó. Rodin cũng đứng ở đó ngay cạnh cô. Cả hai người đều tập trung vào Alphonse, sẵn sàng ra tay nếu nghi thức triệu hồi gặp rắc rối.

    Hít thở chậm rãi để giữ bình tĩnh, Alphonse bắt đầu cất giọng hát. Một thứ ngôn ngữ kì lạ vang lên, âm trầm và lạnh lẽo, và ánh sáng trong quán bar cũng bắt đầu ảm đạm dần. Đồ đạc bắt đầu rung rinh, vòng tròn bằng máu vẽ ra trước chỗ Alphonse đứng sáng rực lên, sau đó biến thành một xoáy nước đỏ ngầu như máu, ma lực khổng lồ tỏa ra từ đó khiến hai người lớn phải nhíu mày.

    Vòng xoáy đột nhiên mở rộng gấp bội, cả quán bar rung lắc dữ dội như đang có động đất. Thế rồi một cái đầu khổng lồ chậm rãi nhô lên từ vòng xoáy. Đôi mắt đỏ như máu, nước da màu lục nhạt như màu lá non, sinh vật xuất hiện từ vòng xoáy có vẻ ngoài của một người phụ nữ xinh đẹp, mặc một bộ váy giống nữ hoàng Ai Cập gợi cảm để lộ ra nhiều hơn là che lại, và trên đầu là một cái nón kì lạ với tạo hình vừa giống vầng trăng khuyết vừa giống sừng của bọ cánh cứng, sau lưng là hai cặp cánh côn trùng.

    Người phụ nữ khổng lồ nghiêng người về phía trước và nhìn ngắm Alphonse. Rồi cô mở miệng, giọng nói nhẹ nhàng nhưng lại vô cùng uy nghiêm.

    “ Phù thủy Umbra nam tính, ta ngạc nhiên là mi lại đủ sức mạnh để triệu hồi ta, thậm chí là ở độ tuổi này. Thảo nào phu nhân Butterfly thích mi đến thế.”

    Lấy hết can đảm, Alphonse nói với người phụ nữ bằng tiếng Enochian: “ Thật hân hạnh được gặp cô, thưa phu nhân Khepri, nữ thần của mặt trời và người điều khiển thời gian.”

    Nữ thần của Inferno cười thích thú. Cô nói với vẻ thỏa mãn: “ Rất tốt, ta thích những người có học thức và lịch sự. Phu nhân Butterfly quả nhiên không nói quá về mi. Mi được dạy dỗ rất tốt.”

    Phu nhân Khepri vươn tay của mình ra trước mặt Alphonse và nói:

    “ Vậy thì Umbra bé nhỏ, mi có muốn kí khế ước với ta không? Đổi linh hồn của mi lấy sức mạnh và tri thức vô tận của thời gian.”

    Sự hồi hộp và lo âu thoáng hiện lên trên mặt Alphonse, nhưng khi nó liếc mắt về phía Bayonetta và thấy đôi mắt và nụ cười tự hào của cô, lập tức lòng can đảm trở lại với nó. Nhìn thẳng vào mắt phu nhân Khepri, nó nói với sự tự tin. “ Tôi chấp nhận.”

    Phu nhân Khepri gật đầu hài lòng, cô nhẹ nhàng vươn tay nâng Alphonse lên ngang mặt cô. Đôi mắt cô thoáng hiện lên vẻ ngạc nhiên.

    “ Thảo nào mi có thể triệu hồi ta. Umbra nhỏ tuổi, ta đã từng nhìn thấy rất nhiều linh hồn, nhưng của mi là đặc biệt nhất. Ta gần như không thể nhìn thấu vận mệnh của mi, nó như bị một màn sương mờ che phủ.”

    Nụ cười của phu nhân Khepri càng vui vẻ hơn. “ Vậy mới đáng là đồng bọn của ta chứ. Ta trông đợi rất nhiều ở mi đấy.”

    Thế rồi cô ghé mặt sát Alphonse, hóa thành một luồng sáng chói mắt và bao bọc lấy nó, như thể một lốc xoáy ma lực nhiều màu, cuốn lấy Alphonse và giữ nó lơ lửng trên không. Cả người Alphonse đột ngột tỏa sáng mãnh liệt, rồi một tiếng nổ mạnh vang lên, ánh sáng nhiều màu bắn ra tứ phía tràn ngập không gian. Ngay sau đó cái bóng của Alphonse bắt đầu thay đổi, hóa thành cái bóng của phu nhân Khepri.

    Alphonse giật nảy mình và bắt đầu rớt xuống. Cảm giác rơi tự do làm nó sợ hãi, nhưng lập tức giọng nói của phu nhân Khepri vang lên trong đầu nó bảo nó nên làm gì. Tập trung tinh thần, hai cặp cánh côn trùng đột ngột mọc ra sau lưng nó, vỗ cánh nhẹ nhàng và giảm tốc độ rơi của nó. Alphonse đáp xuống đất nhẹ nhàng mà vẫn còn sững sờ, thậm chí ngay cả khi Bayonetta tới gần nó cũng không để ý.

    Cơ thể nó giờ tràn ngập sức mạnh. Alphonse biết đó là ma lực của phu nhân Khepri, thế nhưng... nhiều khủng khiếp. So sánh với nó, toàn bộ ma lực mà Alphonse có trước đây như một hạt bụi. Ma lực cuộn trào mãnh liệt trong cơ thể nó, nhưng kì lạ là nó không thể động vào chúng. Toàn bộ sức mạnh khủng khiếp ấy hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát của nó, đồng thời một cảm giác mệt nhọc lan tỏa tâm trí, khiến Alphonse đứng không vững và lảo đảo.

    Alphonse đã được Bayonetta cảnh báo trước về điều này. Ngay sau kí kết khế ước thành công, ma lực của ác quỷ không thể kiểm soát mà sẽ liên tục tự hòa vào cơ thể phù thủy Umbra, cho tới khi hai bên hoàn toàn đồng bộ với nhau. Trong quá trình ấy phù thủy sẽ liên tục cảm thấy mệt nhọc bởi cơ thể đang liên tục hoạt động mỗi phút mỗi giây dù cho có đang ngủ đi nữa.

    Một bàn tay đặt lên vai Alphonse và giữ nó khỏi ngã. Từ sau lưng nó, Bayonetta vòng tay qua cổ thằng bé và ôm lấy nó. Ghé đầu vào tai Alphonse, cô thì thào dịu dàng với nó.

    “ Con làm ta rất tự hào đấy Al. Ta không thể đợi để thấy con chiến đấu, cộng sự à.”

    Đột nhiên mọi cảm giác mệt nhọc tan biến. Một câu nói, đơn giản và ngắn gọn, nhưng tâm tình ẩn chứa bên trong lại như một liều doping. Tất cả những gì nó cố gắng làm trong gần ba năm qua, là vì từ “cộng sự” này. Có những lúc mệt mỏi, áp lực, thậm chí là hối hận, nhưng nó đã bước qua hết, tất cả chỉ để được Bayonetta công nhận.

    Hoàn toàn đáng giá, Alphonse nghĩ thầm trước khi đôi mắt nó khép lại và tâm trí chìm vào một giấc mộng.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


  2. Bài viết được 10 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    160619922,bluedragon006,Frozen96eart,helclinkz,kaitou197,kikiminh,long17111995,Ngân Nhãn Lang,ngocson93,phamquangdung,
  3. #12
    Ngày tham gia
    Oct 2015
    Bài viết
    118
    Xu
    0

    Mặc định

    Phụ Chương: Minh họa









    Vâng, đây là Tasha Godspell... Ý kiến không?

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile








    Elfin Knight



    Scarborough Fair - Parsley, Sage, Rosemary và Thyme

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi vocaloidlover96, ngày 10-04-2016 lúc 16:45.

  4. Bài viết được 8 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    160619922,bluedragon006,helclinkz,kikiminh,long17111995,Ngân Nhãn Lang,ngocson93,phamquangdung,
  5. #13
    Ngày tham gia
    Oct 2015
    Bài viết
    118
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 6: Trận chiến đầu tiên.



    Trận chiến đầu tiên của tôi, không được làm Bayonetta thất vọng.

    Chiến trường là một nghĩa địa lúc nửa đêm trong Purgatorio, mục tiêu là mười lăm Decorations và một Dear, tám Affinity cùng hai Applaude, với khả năng cao là sẽ có Beloved xuất hiện.

    Sau một tuần cố thích nghi với phu nhân Khepri, đây là lúc biểu diễn cho Bayonetta thấy thành quả của tôi. Cô đang ở ngay sau tôi, và sẽ sẵn sàng ra tay trợ giúp ngay khi tôi gặp rắc rối.

    Như vậy thì nhiệm vụ của tôi là khiến cho Bayonetta đứng chờ mỏi chân.

    Kết liễu kẻ yếu trước là điều mà Bayonetta luôn dạy tôi. Tôi xông vào trực diện, một con Affinity vung kích tấn công tôi nhưng tôi nhảy lên, đạp thẳng vào đầu nó và lấy đà phóng lên cao hơn, khẩu súng ở gót giày tôi khai hỏa vừa tạo lực đẩy vừa tiễn con Affinity lên đường.

    Tôi nhảy thẳng vào đám Decorations. Chúng là một đám thiên thần kì quặc với hình dạng là cái đầu của tượng Cupid với cặp cánh sau ót, trong khi Dear là cái đầu của một ông lão nào đó cùng với vòng hào quang sáng hơn và cặp cánh to hơn.

    Ngay lập tức Dear phản ứng, nó ra lệnh cho năm con Decoration lao về phía tôi. Nếu như tôi là nữ, có lẽ tôi đã học được Witch Time rồi và tình huống này sẽ trở nên đơn giản cực độ, nhưng tiếc thay tôi là nam, vì thế tôi đành phải màu mè một chút.

    Cánh tay trái tôi phóng về phía lũ Decoration đang lao tới, nó vươn dài ra như một sợi roi và cuốn lấy một con trong số đó. Tôi giựt mạnh, kéo con Decoration xấu số ấy về phía tôi. Điều chờ đợi nó là gót giày của tôi, và sau một tiếng súng nổ tôi lại nhảy cao hơn nữa.

    Giờ đây tôi đã ở ngay trước mặt lũ Decorations.

    Móc hai khẩu súng ma thuật của mình ra, tôi bắt đầu xả đạn về phía con mồi. Lũ Decorations là thiên thần yếu nhất, là pháo hôi của đám, thế nên bọn chúng không tỏ ra chống cự gì nhiều và nổ tung thành một đống bầy nhầy đỏ lòm.

    Chỉ còn lại Dear mà thôi.

    Nhận ra mình đang trong tình trạng nguy hiểm, lập tức cái mặt của Dear nứt ra, để lộ một cái mồm đầy răng và một quả cầu lửa đang lớn dần. Thế rồi nó phun quả cầu ấy về phía tôi.

    Thật thảm hại, quả cầu ấy còn bay chậm hơn tốc độ một viên đạn nữa, nó thật sự nghĩ tôi sẽ bị bắn trúng sao?

    Giữa không trung, tôi xoay người và quả cầu lửa ấy sượt qua ngực tôi, cùng lúc ấy tôi lại phóng tay mình về phía Dear, chụp lấy nó và giựt mạnh. Dear lớn hơn Decorations nhiều, và vì vậy thay vì tôi kéo nó thì nó lại kéo ngược tôi lại.

    Đó chính xác là điều tôi muốn.

    Đạp lên Dear và bắn nát sọ nó, tôi lần nữa nhảy cao hơn. Dear mạnh hơn Decoration nhiều lắm, nó cần nhiều hơn một viên đạn để kết thúc. Lên đến đỉnh điểm, tôi lộn người và bổ gót thẳng xuống con Dear, đạp nó rớt xuống mặt đất như thiên thạch.

    Con Dear tội nghiệp đã đè chết một Affinity xui xẻo ở ngay dưới nó.

    Tôi dịch chuyển bản thân xuống mặt đất. Một đòn đánh bất ngờ, bởi toàn bộ lũ thiên thần đang ngước lên trời tìm kiếm bóng dáng của tôi thì tôi đã ở ngay giữa đội hình của chúng rồi.

    Dồn ma lực vào tóc của mình, tôi biến nó thành vật dẫn để triệu hồi đồng bạn của mình. Bộ đồ chiến đấu của tôi biến mất vì phần lớn tóc đã bị sử dụng, để lại tôi trần truồng với một cái quần bó giống của tuyển thủ đua xe đạp.

    Và hình như tôi nghe tiếng huýt sáo từ phía sau thì phải?

    Khi ma lực đạt đỉnh điểm cũng là lúc lũ thiên thần nhận ra có gì đó không ổn và nhìn xuống, nhưng đã quá muộn. Tôi tung một cú đấm thẳng, ngay lập tức một vòng tròn ma thuật xuất hiện và cánh tay khổng lồ của phu nhân Khepri xuất hiện.

    Bởi vì tôi không có nguồn ma lực khổng lồ như Bayonetta hay kinh nghiệm chiến đấu cùng phản xạ nhạy bén của cô, tôi không có khả năng đùa giỡn với kẻ thù bằng kĩ thuật điêu luyện. Thay vào đó ngay khi có cơ hội tôi sẽ tung một đòn tấn công bằng toàn bộ ma lực của mình để kết thúc mọi thứ.

    Và cú đấm của phu nhân Khepri là đòn tấn công ấy.

    Nó mạnh tới mức sức gió tạo ra từ nó đẩy ngã những con Affinity xung quanh, và với những con nào trúng trực diện cú đấm ấy đều bị biến thành bãi máu và thịt nát.

    Chỉ còn ba Affinity và hai Applaud nữa mà thôi.

    Hai trong số ba Affinity còn sót lại lại thổi một cây kèn và bắn ra hai quả cầu ánh sáng màu hoàng kim thần thánh để yểm hộ cho hai con Applaud và một con Affinity cầm chùy xích lao về phía tôi.

    Sai lầm lớn khi để cho hai thằng yếu nhất bị tách ra.

    Tôi dịch chuyển về phía sau hai thằng Affinity thổi kèn. Bởi vì ma lực đã muốn cạn kiệt sau cú đánh hoành tráng lúc trước nên khi cố dịch chuyển tôi lại cảm thấy hơi chóng mặt. Chả sao cả, bởi tôi đã dí súng vào gáy tụi nó và bóp cò.

    BANG BANG!!

    Ba gã thiên thần đần độn kia giật mình quay lại và khi nhìn thấy đồng bọn mình tan biến trong không khí ( lũ thiên thần luôn biến thành tro tàn mỗi khi bị giết, tôi cũng chả hiểu nữa), chúng gầm lên giận dữ. Ngay lập tức cả người chúng bị bọc trong một ngọn lửa màu cam cháy âm ỉ, và chúng lao vào tôi như lũ chó điên.

    Oops...

    Thấy chưa? Đây là lí do vì sao tôi không dám bắt chước Bayonetta đùa giỡn với đối thủ nè!

    Chúng tấn công nhanh hơn và dứt khoát hơn rõ rệt. Một con Applaud vung kích ngang cổ tôi, con khác đâm thẳng vào ngực tôi. Tôi nhảy vội về phía sau, né cả hai đòn tấn công và lăn mình né một cú đập chùy của con Affinity duy nhất sót lại.

    Và tôi nghe được tiếng khúc khích phát ra từ Bayonetta.

    Thế đấy, lũ thiên thần này biến tôi thành trò cười trước mặt Bayonetta rồi. Tôi sẽ khiến chúng TRẢ GIÁ!!!

    Với toàn bộ ma lực còn sót lại của mình, tôi tạo ra một cơn lốc xoáy nhỏ và khiến cho bụi mù cuộn lên che lấy kẻ thù, cướp đi tầm nhìn của chúng. Tất nhiên tôi cũng không thể thấy chúng vì đám bụi ấy, nhưng chả quan trọng.

    Nếu không thể xác định vị trí kẻ thù thì chỉ việc tấn công diện rộng là được.

    Tôi bắt đầu cảm thấy hụt hơi vì cạn kiệt ma lực, nhưng điều tôi sắp làm lại không cần ma lực. Tôi không muốn dùng chiêu này vì nó khá mất vệ sinh và khá khó chịu, nhưng tụi nó đã chọc tức tôi rồi.

    Tôi thay đổi hai cánh tay của mình, rút bớt cơ thịt đi, tăng mật độ canxi của xương lên và kéo dài chúng ra. Chả mấy chốc từ khuỷu tay tôi trở xuống đã biến thành hai lưỡi đao xương dài hơn một mét.

    Rồi tôi lao thẳng vào đám bụi mù và xoay mình như một con quay.

    Tôi có thể nghe thấy tiếng xương mình va đập vào kim loại thần thánh của vũ khí thiên thần nhưng lưỡi đao của tôi không có dây thần kinh, thế nên tôi không hề cảm giác được gì dù cho xương có bị nứt. Ngược lại vì tôi quay nhanh và mạnh nên vũ khí của thiên thần đã bị đánh bật ra, và khi lũ thiên thần không còn gì để bảo vệ chúng nữa...

    Bạn đã thử cho thịt tươi vào máy xay sinh tố chưa? Đó là lí do vì sao tôi nói chiêu này mất vệ sinh, mỗi lần dùng tôi đều bị tắm máu cả. Cộng thêm cảm giác chóng mặt nữa, tôi chả muốn dùng nó thường xuyên tí nào.

    Tôi ngừng lại khi không còn cảm thấy lực cản khi quay nữa. Lũ thiên thần đã biến mất chỉ để lại vũ khí của chúng và một đống vòng sáng thiên thần. Rodin sẽ rất thích điều này cho xem, nghe nói giới quý tộc dưới đó có sở thích sưu tầm vũ khí thiên thần.

    “ Một màn biểu diễn rất tuyệt.” Một bàn tay đặt lên đầu tôi, tôi quay lại và thấy Bayonetta đang mỉm cười với tôi. “ Ta nghĩ con có năng khiếu trong việc này đấy.”

    “ Cảm ơn Bayonetta.” Tôi mỉm cười vui vẻ với cô ấy. Được Bayonetta khen cảm giác thật tuyệt, như thể mệt nhọc biến mất vậy.

    “ Vì con đã giành hết rồi, vậy thì con cuối là của ta vậy.”

    Bayonetta chỉ ngón tay lên trời, và khi tôi quay đầu về phía đó tôi nhìn thấy một cánh cổng ma thuật nối tới Paradiso xuất hiện. Chậm rãi, từ cánh cổng ấy một sinh vật khổng lồ rơi xuống mặt đất.

    Beloved.

    Cầm một cái rìu chiến to đùng trong tay, Beloved đã ở đẳng cấp mà tôi chỉ tự tin chiến thắng khi chiến một đối một. Cái thứ này là một cỗ máy xay thịt, lớp cẩm thạch bên ngoài cơ thể nó đủ dày để giảm phần lớn sát thương từ đạn ma thuật, và mỗi cú vung rìu của nó đều có thể xẻ đôi một ngôi nhà.

    Đây không phải là thứ tôi tình nguyện đối mặt khi đang trong tình trạng kiệt sức.

    “ Cố lên Bayonetta.”

    Bayonetta giơ một ngón tay cái lên với tôi và lao vào con Beloved.

    Phong cách chiến đấu của Bayonetta khác hẳn với tôi. Trong khi tôi luôn cố gắng tấn công trước tiên và kết thúc đối thủ bằng một đòn chí tử thì Bayonetta lại linh hoạt hơn, cô luồn lách né khỏi lưỡi rìu của Beloved và phản đòn vào điểm yếu của nó. Bayonetta rất nhanh, nhanh hơn tôi nhiều về cả phản xạ lẫn tốc độ cơ thể, và phong cách chiến đấu của cô hoàn toàn dựa vào hai điều đó.

    Tôi chưa bao giờ chán nhìn Bayonetta chiến đấu cả.

    Nụ cười kiêu ngạo trên môi cô mỗi khi Bayonetta né một đòn tấn công của đối thủ, hay cách cô di chuyển một cách linh hoạt nhưng không kém phần tao nhã, và mỗi đòn tấn công đều mang theo vẻ đẹp của một vũ điệu.

    Beloved như trở thành một đứa bé to xác vung vẩy cây rìu đồ chơi của nó. Không một lần nào nó có thể chạm vào Bayonetta, trong khi cô lại đang đùa giỡn với nó. Càng lúc lớp vỏ cẩm thạch trên người nó đã rạn nứt khắp nơi, và với một cú đá vào đầu gối Bayonetta đã buộc gã to con phải quỳ xuống.

    “ Ôi trời, quả nhiên kích thước không phải là tất cả nhỉ.”

    Bayonetta chế nhạo gã khổng lồ nhưng không hiểu sao tôi lại thấy cô có ẩn ý khác trong câu nói đó nhỉ?

    Thản nhiên cầm cây rìu dài gấp năm lần chiều cao của cô lên, Bayonetta giơ nó lên thật cao và bổ xuống lưng Beloved, ghim chặt nó lên mặt đất. Gã to xác vẫn còn sống, thế nhưng khi bị ghim lên mặt đất bằng chính vũ khí của mình nó không thể làm gì hơn là gào thét đau đớn và giãy dụa trong vô vọng.

    Bước tới trước mặt con Beloved, Bayonetta bày ra một trong các vũ điệu gợi cảm của mình và cô cất giọng.

    “ AVAVAGO!”

    Bộ quần áo Umbra trên người cô biến mất chỉ để lại mái tóc dài uốn lượn quanh cơ thể vừa vặn che mất các phần nhạy cảm, cùng lúc ấy một cánh cổng ma thuật đỏ và đen dẫn tới Inferno hiện ra sau lưng Beloved.

    Rồi một cái đầu rồng khổng lồ còn to hơn cả bản thân con Beloved chui ra từ cánh cổng ấy. Gomorrah, Devourer of the Divine.

    Gomorrah há cái miệng khổng lồ để lộ hàm răng lởm chởm nhọn hoắt của nó, và chỉ với một cú đớp Beloved đã nằm gọn trong mồm con rồng địa ngục này. Sau đó nó liên tục cắn tới cắn lui con Beloved xấu số trong mồm mình, và cuối cùng kết thúc bằng một cú cạp mạnh mẽ nghiền nát con mồi. Chép miệng thỏa mãn, Gomorrah rút đầu mình về lại cánh cổng và biến mất.

    “ Sao nào, thích màn biểu diễn của ta chứ?”

    Bayonetta, giờ đã quần áo hoàn chỉnh, ôm lấy tôi từ đằng sau và nói. Tôi thích được Bayonetta ôm thật đấy, nhưng hai cái khối nặng nặng đè lên vai tôi và ép đầu tôi không dễ chịu tí nào.

    “ Rất mãn nhãn.” Tôi trả lời, cố đẩy cái thứ mềm mềm trên vai ra.

    “ Ưm... ta nghĩ... con nên nhẹ nhàng với chỗ đó của một người phụ nữ... a...”

    “ Giọng của cô nghe lạ quá đấy Bayonetta. Cô sao thế?”

    “ Ta thật sự ước con lớn mau một chút đấy.” Bayonetta thở dài và càng ôm tôi chặt hơn.

    Tôi chả hiểu câu trả lời của Bayonetta. Đôi lúc cô ấy trở nên hơi lạ lạ, và khi tôi hỏi Rodin thì ổng nói tôi nguyên văn là: “ Ta nghĩ chú mày nên ngừng tắm chung với Bayonetta đi, vì sự an toàn của chính mình thôi.”

    Thậm chí Enzo cũng hay cư xử lạ lắm, nhiều lần ổng đột nhiên vỗ vai tôi và thở dài, và mỗi lần như vậy mà bị Bayonetta phát hiện là Enzo thể nào cũng nhừ đòn.

    Nghiêm túc đấy, mấy người này bị cái gì vậy?

    Bayonetta mở một cánh cổng ra, vẫn ôm tôi và bước qua đó, trở về nhân giới. Quãng đường trở về khách sạn bọn tôi không nói gì nhiều, bọn tôi ở bên nhau gần như 24/24 nên không có chủ đề gì ngoài lũ thiên thần cả, thế nên cả hai chỉ tận hưởng không khí mát lạnh ban đêm của New York mà thôi.

    Mở cửa phòng ra, bọn tôi được chào đón bởi một âm thanh cốc cốc liên tục vang lên.

    “ Nghe như có gì đó đang gõ cửa sổ ấy.”

    Bayonetta đặt tôi xuống và tiến về phía cửa sổ. Ngạc nhiên thay, ở ngoài đó là một con cú xám đang không ngừng mổ lên cửa kính. Ngay khi Bayonetta vừa mở cửa ra, con cú xám bay thẳng vào phòng khách và té xỉu.

    ... Tôi có nên gọi cấp cứu không nhỉ?

    “ Ồ, chân nó có một phong thư kìa.” Bayonetta thốt lên và nhặt phong thư buộc vào chân con cú ấy. Đọc lướt qua, Bayonetta bật cười.

    “ Thảo nào nó nằm lăn quay ra như vậy, anh chàng tội nghiệp này đã bay từ tận Scotland tới đây mà.”

    Nói gì cơ? Tội nghiệp con cú bé nhỏ.

    Tôi nhẹ nhàng bế con cú đang bất tỉnh ấy lên và đặt nó lên một cái gối êm ái, sau đó lấy ra một cốc nước ấm và vài miếng thịt xông khói đặt kế nó. Ngửi thấy mùi thịt, con cú tỉnh dậy, yếu ớt kêu lên vài tiếng và bắt đầu cúi đầu ăn uống.

    Tội nghiệp, ai mà lại nhẫn tâm để sinh vật bé nhỏ này chịu khổ như vậy chứ.

    “ Lá thư nói gì thế Bayonetta.”

    Bayonetta nhìn tôi bằng ánh nhìn tinh nghịch, như thể cô đã tìm thấy một món đồ chơi mới. Tại sao tôi biết ư? Bởi Bayonetta luôn nhìn tôi bằng cái kiểu ấy mỗi khi cô cầm son trên tay.

    Tôi có cảm giác xấu rồi, rất xấu rồi.

    “ Bé con,” Bayonetta nói với một nụ cười ma mãnh trên môi, “ Chúng ta trở lại Anh thôi. Có vẻ như ta đã tìm thấy một ngôi trường dành cho con rồi.”

    Eh... nói gì cơ?

    Bayonetta đưa cho tôi lá thư ấy. Cầm nó lên, tôi cẩn thận đọc từng từ.

    HỌC VIỆN PHÁP THUẬT VÀ MA THUẬT HOGWARTS

    Hiệu trưởng: Albus Dumbledore.

    (Huân chương Merlin đệ nhất đẳng, Đại phù thủy, Tổng Warlock, Trọng nhân Tối cao, Liên đoàn Phù thủy Quốc tế.)

    Kính gởi cậu Alphonse Gospel,

    Chúng tôi lấy làm hân hạnh thông báo cho cậu biết rằng cậu đã trúng tuyển vào Học viện Pháp thuật và Ma thuật Hogwarts. Xin vui lòng xem danh sách đính kèm về toàn bộ sách và trang thiết bị cần thiết.

    Khóa học bắt đầu vào ngày 1 tháng 9. Chúng tôi đợi cú của cậu chậm nhất là ngày 31 tháng 7.

    Kính thư,

    Giáo sư McGonagall
    Phó Hiệu trưởng.

    CÁI QUÁI GÌ?!

    Không nói tới việc có cả một ngôi trường phù thủy, tôi cứ tưởng Bayonetta và tôi là hai phù thủy cuối cùng của hành tinh này rồi chứ?

    “ Tại sao con lại phải đi học cái trường khỉ gió này? Chỉ nhìn bức thư này thôi mà đã thấy mờ ám rồi, có lẽ đây chỉ là một trò đùa dai thôi.”

    Bayonetta lắc đầu, cô nói:

    “ Ta nhìn thấy được ma thuật còn sót lại trên bức thư, hơn nữa nó được viết bằng bút lông ngỗng lên một tấm gia dê và gửi bằng một con cú. Ta không nghĩ ai đủ rảnh để làm cái trò đùa này đâu.”

    “ Nhưng vẫn không có lí do gì mà con phải đi học ở đó. Con có cô rồi mà Bayonetta!

    “ Có rất nhiều thứ ta không thể dạy cho con được Al à, ma thuật của ta gần như không hợp với con. Có lẽ con cần một trường phái ma thuật khác...”

    “ Không thể làm chậm thời gian thì sao? Con chỉ cần nhanh hơn nữa là được! Không thể bước vào Purgatorio thì sao? Con có thể nện cả cái xe buýt vào đầu lũ thiên thần! Và thậm chí con không cần nhìn thấy chúng, chỉ cần chúng bước vào phạm vi cảm nhận của con là đủ!

    Con không cần một trường phía ma thuật khác! Con chỉ cần Bayonetta thôi!”

    Lần đầu tiên tôi lớn tiếng với Bayonetta, nhưng tôi sợ hãi. Tôi sợ tôi phải xa người thân duy nhất của mình. Đó sẽ là một cơn ác mộng, tôi sẽ không thể sống được nếu thiếu Bayonetta.

    “ Bình tĩnh lại nào bé con,” Bayonetta vươn tay vuốt má tôi, “ đâu phải chúng ta sẽ quyết định ngay lập tức đâu. Vẫn còn vài tháng để suy nghĩ mà, ta sẽ nhờ Enzo và Rodin điều tra thông tin về nơi ấy rồi quyết định sau.”

    Bàn tay của Bayonetta nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt tôi, các ngón tay thon thả ấy mơn trớn vết sẹo trên mặt tôi...

    Dường như trong lúc mất kiểm soát cảm xúc tôi đã để lộ ra bộ mặt thật của mình. Tôi vội vàng biến trở lại...

    “ Đừng!” Bayonetta đột ngột lên tiếng. “ Con biết là ta chưa bao giờ để ý tới điều đó mà, phải không?”

    “ Con không muốn bị rời bỏ nữa đâu...”

    “ Ổn mà, ta sẽ không bao giờ rời bỏ con đâu.”

    Cái ôm của Bayonetta vẫn ấm áp và dễ chịu như mọi khi.

    ...
    ...
    ...


    “ Thằng quỷ con không có đi cùng với cô à?” Rodin hỏi khi thấy Bayonetta bước vào Cánh Cổng Địa Ngục một mình, một điều khá hiếm thấy mấy năm gần đây. Alphonse cứ dính chặt lấy Bayonetta như keo và Bayonetta lại coi đó là bình thường và hai người rất ít khi nào rời xa nhau.

    “ Thằng bé đang luyện tập.” Bayonetta thở dài, vẻ mặt lộ ra sự lo âu.

    “ Tôi lo là nó đang cố quá sức...”

    Rodin bật cười, “ Cứ để mặc nó đi, cô biết mình không thể giữ nó dưới cái bóng mãi chứ. Nó đang cố trở thành một người đàn ông có thể bảo vệ cô, và đó chỉ là chuyện sớm muộn thôi.”

    “ Tôi biết chứ...” Bayonetta gật đầu, “ Nhưng gần đây nó còn ép bản thân hơn trước nhiều, nhất là sau khi bức thư ấy xuất hiện. Tôi cứ nghĩ “hắn” đã giải thích cho thằng bé rồi chứ.”

    Rodin ngừng việc lau quầy rượu lại, đằng sau cặp kính đen ấy lóe lên ánh sáng đỏ rực.

    “ Gã ta có âm mưu gì đó sao, muốn tôi giải quyết luôn không. Tôi cá linh hồn gã sẽ làm được một món trang sức thú vị đấy.”

    Đúng lúc này một giọng nói vang lên.

    “ Hey, tôi đã giải thích cho thằng bé rồi đó chứ, chẳng qua nó vẫn còn lo sợ mà thôi. Và làm thế quái nào mà ngay khi vừa bước chân vào quán tôi lại bị người ta dọa giết thế? Đây là cách ông chào đón khách hàng sao Rodin?”

    Bước ra từ cánh cổng ma thuật là Alphonse, thế nhưng có gì đó khác lạ ở đứa bé. Nó trông bớt ngây thơ đi rất nhiều, thay vào đó là sự già dặn và nụ cười tà mị chưa bao giờ xuất hiện trên mặt đứa bé.

    “ Gỡ cái nụ cười ấy ra khỏi mặt Alphonse đi,” Bayonetta nhíu mày khó chịu, nếu nụ cười đó ở trên khuôn mặt một người đàn ông thì cô sẽ cho đó là quyến rũ, nhưng ở trên mặt Alphonse lại lộ ra vẻ dị hợm, “ Và tại sao cậu lại ở đây hả Aries?”

    Alphonse, không, Aries nhún vai trả lời:

    “ Thằng nhóc mệt quá ngủ rồi, đáng lẽ tôi nên thay nó tiếp tục luyện tập nhưng tôi có chuyện quan trọng cần bàn với hai người.”

    Thái độ của Aries lập tức thay đổi, vẻ cà lơ phớt phơ biến mất và thay vào là sự nghiêm túc.

    “ Thằng nhóc phải tới Hogwarts bằng mọi giá.”

    “ Cậu đã nói đi nói lại điều đó rồi, nhưng chưa nói tại sao. Nếu cậu có âm mưu gì với con trai tôi, tôi không cần nhắc cho cậu là Phù Thủy Umbra là bậc thầy trong nghệ thuậ linh hồn chứ nhỉ?”

    “ Rồi rồi, tôi biết cô ghét tôi rồi,” Aries rùng mình.

    “ Nhưng cô cũng muốn tôi biến mất càng nhanh càng tốt mà phải không? Gửi nó tới Hogwarts và cho nó học trường phái phù thủy ở đó sẽ tăng tốc độ hấp thụ của nó. Một khi nó đã hoàn toàn hấp thụ tôi thì cả tôi và nó sẽ trở nên bất tử, và ngay cả ác quỷ cũng không thể kéo linh hồn bọn tôi xuống Inferno.”

    Lời nói của Aries khiến hai người còn lại rơi vào im lặng. Sau chốc lát, Rodin lên tiếng:

    “ Ta đã thấy nhiều gã điên rồi, và chưa thấy gã điên nào đủ điên để tự hiến linh hồn mình cho người khác, kể cả lũ cuồng tín cũng không dám làm vậy.”

    “ Tôi biết hai người nghi ngờ tôi, nhưng đó là sự thật. Hai người đã biết tôi là một linh hồn kí sinh của Alphonse, nhưng hai người có biết thực chất đó là gì không? Tôi là một Trường Sinh Linh Giá, một nửa linh hồn có tác dụng làm mỏ neo giữ cho nửa linh hồn còn lại ở trên nhân giới dù cho cơ thể có tan nát đi nữa.”

    Rodin gầm gừ khó chịu, “ Tuyệt, một gã điên bất tử, càng thêm lí do để tôi biến nó thành món trang sức.”

    “ Bình tĩnh nào, tôi chưa nói hết. Khi Alphonse đang giữ Trường Sinh Linh Giá của tôi, tôi lại đang giữ Trường Sinh Linh Giá của nó. Ngay khi Alphonse hấp thụ Trường Sinh Linh Giá của tôi tôi sẽ hấp thụ của nó, và khi chuyện ấy xảy ra cả hai bọn tôi sẽ là Trường Sinh Linh Giá của nhau.”

    Bayonetta giật mình, “ Như vậy có nghĩa là...”

    “ Một người không thể chết khi người kia còn sống.” Rodin tiếp lời.

    Một phép thuật đáng sợ. Ngay cả Phù Thủy Umbra vốn là bậc thầy nghệ thuật hắc ám cũng không có khả năng chống lại cái chết, vậy mà chỉ một người dùng đũa lại có thể làm điều đó.

    “ Vậy cậu đang lợi dụng thằng bé để đạt sự bất tử vì biết nó sẽ được tôi bảo vệ sao?” Bayonetta tức giận nói, cô ước gì mình có thể tìm ra bản thể của Aries và đập và mặt gã.

    “ Nghĩ tới mặt tích cực đi, thằng bé cũng sẽ đạt được bất tử và có thể ở bên cô mãi mãi.”

    Nghe tới đây lập tức cơn giận của Bayonetta biến mất tiêu. Bayonetta biết rằng Alphonse không thể nắm giữ rất nhiều sức mạnh của một Phù Thủy Umbra vì vấn đề giới tính, nó không thể dùng Witch Time lẫn Witch Walk hay chủ động tiến vào Purgatorio, chỉ có thể kí khế ước với một ác quỷ duy nhất là Phu Nhân Khepri, và trên hết nó không có được sự bất lão bất tử của Bayonetta.

    Dù cho thằng bé có thể thay đổi khuôn mặt và giữ lấy vẻ trẻ trung của nó, Bayonetta biết rõ tuổi thọ người phàm không nằm ở diện mạo mà nằm ở linh hồn. Và thời gian mà linh hồn người phàm ở nhân giới là có hạn.

    Sẽ có lúc nào đó mà Bayonetta không còn có thể nhìn thấy đứa trẻ này nữa.

    “... Làm sao tôi có thể tin lời của cậu? Cậu không có lí do gì để nói toàn bộ sự thật cho tôi cả.”

    “ Nhưng tôi có lí do chứ!” Aries mỉm cười nói, “ Rodin ở kia có thể dễ dàng kéo tôi ra khỏi Alphonse và biến tôi thành một món đồ nào đó, hay cô có thể trực tiếp gửi tôi xuống Inferno. Có lẽ hai người không nhận ra nhưng chúng ta đang đàm phán cho lợi ích của hai bên, để đổi lại cho sự bất tử của Alphonse thì hai người sẽ không xuống tay với tôi. Nghe hợp lí chứ?”

    Im lặng ngắn ngủi, sau đó Bayonetta gật đầu. Thấy vậy Aries cười vui vẻ, “ Tuyệt vời! Và thằng bé cũng sắp tỉnh dậy rồi, tôi nghĩ mình nên đi ngủ.”

    Nói rồi Aries quay lại cánh cổng ma thuật và biến mất. Nó xuất hiện lại ở một góc trong sảnh tiếp khách của khách sạn nó đang ở, sau đó trở về phòng mình và nằm lăn lên giường.

    “ Chết tiệt, thiệt khó để giữ bình tĩnh khi đối mặt với nữ thần trong mộng.”

    Aries rên rỉ một cách bực bội, úp mặt vào gối mà lăn qua lăn lại.

    “ Arggg!! Cứ nghĩ đây chỉ là thế giới của Harry Potter, ai dè đâu có cả Bayonetta xuất hiện! Cứ như mình trúng cả giải nhất lẫn độc đắc chứ nhỉ?”

    Lăn tới lăn lui một hồi thì sự hưng phấn của Aries đã chậm rãi biến mất, thay vào đó là vẻ lo lắng.

    “ Như vậy... Jubileus sẽ sớm xuất hiện thôi, mình không còn nhiều thời gian để chuẩn bị nữa. Alphonse à, hi vọng cậu mạnh nhanh lên, tôi không muốn trải qua biết bao gian khổ để đạt bất tử rồi lại bị xóa xổ cùng với vũ trụ đâu.”

    Lầm bầm lầu bầu một mình, Aries nhanh chóng thiếp đi. Vẻ mặt của nó chậm rãi thay đổi và trở về nét ngây thơ của một đứa trẻ thật sự.

    Cùng lúc ấy tại Cánh Cổng Địa Ngục, Bayonetta và Rodin đang thảo luận về cả Alphonse và Aries.

    “ Ông có tin tưởng điều hắn nói không?” Bayonetta hỏi.

    “ Tôi không nghĩ hắn nói dối, và chẳng phải cô cũng rất mong điều hắn nói là sự thật sao?”

    Bayonetta cầm lấy ly rượu và hớp một ngụm, sau đó trả lời:

    “ Tất nhiên rồi, thế nhưng lo xa là chuyện bình thường mà.”

    Rodin lắc đầu cười nói:

    “ Không cần phải lo đâu, trong mắt tôi hắn không giống kẻ nói dối, hắn giống một thằng nhóc đang khoe khoang với người mình thích mà thôi.”

    Mém chút nữa Bayonetta bị sặc. Cô đặt ly rượu xuống và lườm Rodin và nghiến răng nói:

    “ Rất vui đấy Rodin, cảm ơn vì làm tôi mất hứng uống rượu.”

    “ Không có chi.”

    “ Đồ khốn...” Bayonetta lầm bầm khó chịu, sau đó cô trở về chủ đề chính. “ Vậy ông đã tìm hiểu về nơi đó chưa?”

    “ Chưa, nhưng tôi đã nhờ một người làm việc đó. Tôi nghĩ cô ấy sẽ tới đây trong chốc lát thôi...”

    Vừa nói tới đây cánh cổng ma thuật của quán bar lại lần nữa phát sáng và một người phụ nữ xuất hiện từ trong đó.

    Đó là một người phụ nữ với thân hình cao và thon thả, làn da trắng và mái tóc pixie bạch kim. Cô mặc một bộ đồ bó màu đỏ được trang trí bởi các nút tròn chạy từ ngực trái xuống gót chân phải của cô. Các nút tròn ấy mở ra và để lộ một lớp vải trắng ẩn dưới bộ đồ đỏ ở phía sau chân trái và phía trước chân phải cô.

    Bayonetta trợn tròn mắt kinh ngạc nhìn người phụ nữ mới xuất hiện này. Thế rồi ngay lập tức cô nở một nụ cười vui vẻ:

    “ Jeanne!”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile






    Vậy là chương này ta đã thấy vài điều bất ngờ xảy ra, chúng ta sẽ điểm lại một chút nhé.

    Cũng như Harry, Al là một Trường Sinh Linh Giá. Tuy nhiên TSLG này được tạo với mục đích hẳn hoi.

    Giọng nói trong đầu Al là của một mảnh linh hồn của Aries, một người bí ẩn đã bằng cách nào đó tìm ra sự bất tử thật sự bằng TSLG.

    Aries là người xuyên việt, và là fan cuồng của Bayonetta.

    Sự xuất hiện của Jeanne báo cho ta biết đây không phải cốt truyện chính của Bayonetta. Đúng thế, đây là cốt truyện xảy ra SAU KHI Bayonetta đưa cô bé Cereza về quá khứ, và bối cảnh là thế giới mà Cereza chưa bao giờ bị phong ấn dưới đáy hồ.

    Hại não chưa

    Cereza và Jeanne là một cặp. Và tui có cả chứng cứ cho điều đó!

    Bằng chứng đây: http://bayonetta.wikia.com/wiki/The_Journal's_Echoes

    Chapter III Taboo, tóm tắt là nói về một người anh hùng sẵn sàng đi tới tận cùng thế giới và hơn thế nữa để cứu lấy người mình yêu, và kế bên là một bức ảnh của Jeanne trong tư thế công chúa ngủ trong rừng. Và đồng thời trong đó có chữ ROMANTIC nữa nhá. Nếu đây không phải gợi ý cho một CP thì tui chả biết đâu là gợi ý nữa

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi vocaloidlover96, ngày 24-04-2016 lúc 22:45.

  6. Bài viết được 9 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    160619922,bluedragon006,Frozen96eart,helclinkz,kikiminh,long17111995,Ngân Nhãn Lang,ngocson93,phamquangdung,
  7. #14
    Ngày tham gia
    Oct 2015
    Bài viết
    118
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 7: Jeanne



    Trước mặt tôi là một người phụ nữ kì lạ. Cô ấy rất đẹp, tôi thừa nhận điều đó, nhưng có một thứ gì đó ở cô ấy khiến tôi cảm thấy rất lạ.

    Việc cô ấy mặc một bộ đồ đỏ kì lạ được dệt từ tóc và ma lực, hay việc cô ta cũng có hai khẩu súng ở gót guốc, hay việc cái bóng của cô ta lại là một người phụ nữ với đôi cánh bướm.

    Cái khí chất cao ngạo lạnh lùng của cô ấy, nụ cười tự phụ trên môi, hay cái nhìn thú vị như đang nhìn một món đồ chơi của cô ấy.

    Cái việc người phụ nữ ấy có một loại không khí y hệt Bayonetta khi tôi mới gặp lần đầu làm tôi rùng mình.

    Trước mặt tôi là một Phù Thủy Umbra chính thống, và cô ta thật đáng sợ.

    Đứng kế người phụ nữ ấy, Bayonetta mỉm cười tinh quái.

    “ Thế nào Jeanne?”

    “ Vậy là cô đã tìm thấy con mèo Cheshire mới của mình rồi sao Cereza?”

    “ Ồ thằng bé còn có thể làm nhiều hơn là vẻ ngoài thể hiện đấy.” Bayonetta nháy mắt với người phụ nữ tóc bạch kim tên Jeanna và khiến cô ấy mỉm cười.

    Nụ cười ấy khiến tôi rùng mình.

    “ Vậy tôi sẽ nếm thử một chút vậy.”

    Ngay lập tức tôi dịch chuyển khỏi vị trí cũ. Một quyết định đúng đắn bởi Jeanne đã đứng ở đó không biết từ lúc nào, và nếu tôi chậm chỉ trong tíc tắc tôi sẽ gặp nguy hiểm.

    Thế nhưng cảm giác đáng sợ ấy vẫn còn bám theo tôi, như thể tôi đang đứng giữa hàng trăm con Beloved vậy.

    Quay đầu lại nhìn tôi, Jeanne liếm mép nói:

    “ Phản xạ đạt điều kiện. Sao không cho ta thấy cách dùng súng của con, ta nghĩ chúng đâu phải đồ chơi đâu nhỉ?”

    Tệ, thật tệ rồi. Cô ta rất nguy hiểm, không khác gì Bayonetta.

    Không, tệ hơn, Bayonetta chưa bao giờ đánh thật với tôi, còn cô ta thì sẽ không có lí do gì nương tay.

    Tôi lập tức biến vào trạng thái hoàn mỹ nhất của mình. Tôi lựa chọn một cơ thể nam tính cao hơn mét tám, cơ bắp nhưng vẫn thon gọn để kết hợp sức bật lẫn sự dẻo dai linh hoạt.

    Người phụ nữ đáng sợ ấy huýt sáo khi tôi hoàn thành việc biến đổi.

    “ Từ một đứa bé dễ thương biến thành một anh chàng nóng bỏng? Cereza, cô thật sự tinh mắt đấy.”

    Đột ngột tôi cảm nhận được gió rít gào hướng về mặt tôi, lập tức tôi lộn người ra sau để né. Quá nhanh, tôi hầu như không thấy cử động của Jeanne mà cô ta đã áp sát tôi rồi.

    “ Al, Jeanne còn chưa dùng Witch Time đấy.” Ở phía xa Bayonetta lên tiếng.

    Tuyệt, thật tuyệt.

    “ Cô đang ở phe nào thế Bayonetta? Đừng làm con nhụt chí nữa!”

    Dịch chuyển bản thân khỏi một cú đá khác tôi tranh thủ gào lên, thế nhưng Bayonetta chả bận tâm đáp trả, cô chỉ ngồi bên quầy rượu và chậm rãi từng hớp một thưởng thức ly rượu của mình.

    Thật tàn bạo!

    “ Đây, tôi bỏ lỡ cái gì hay sao?”

    “ Al vẫn còn bắt kịp tốc độ của Jeanne nên tôi nghĩ đoạn hay còn ở sau.”

    Gã béo khốn nạn! Lão ấy còn cầm theo một tô bắp rang và đang chia sẻ với Bayonetta nữa chứ!

    “ ENZO!!”

    Tôi gầm lên giận dữ trước sự phản bội công khai ấy, nhưng tôi vẫn phải tập trung toàn bộ tinh thần để né tránh đòn tấn công vũ bão của Jeanne.

    Và vẻ mặt người phụ nữ này như đang nói cô đang tận hưởng việc đùa giỡn với tôi.

    Đáng ghét thật! Việc cô ta có khí thế lẫn thái độ giống hệt Bayonetta đã khiến tôi cảm thấy nhụt chí không muốn đánh rồi.

    Tôi vừa nhận ra điểm yếu của mình: Bayonetta và bất cứ ai có phong cách giống cô ấy.

    Một cú đấm sượt qua mặt tôi và để lại một vết cắt sâu. Tôi dễ dàng xóa mờ vết thương, thế nhưng việc tôi bị dính đòn có nghĩa là cô ta đang nhanh dần lên.

    Arg!! Tôi thực sự phải dùng bài tẩy ngay bây giờ sao? Tôi tính để dành để làm Bayonetta bất ngờ, thế nhưng bây giờ là tình thế bắt buộc.

    Một lần nữa tôi dịch chuyển ra thật xa Jeanne, đến tận một góc của quán bar. Khoảng cách như vậy có thể dễ dàng bị rút ngắn trong chớp mắt, thế nhưng nó cho tôi thời gian phản ứng để chuẩn bị.

    “ RODIN!” Tôi gọi gã chủ quán bar phản bội đang dựng sòng cá cược ở kia, “ Ném cho con cái vali!”

    Từ dưới quầy rượu Rodin lấy ra một cái vali bạc và ném thẳng về phía tôi. Tôi chụp lấy nó và lập tức mở nó ra, dốc hết đống đồ trong đó ra.

    “ Con có thật nhiều đồ chơi đó, nhưng chúng sẽ có ích gì sao?” Jeanne hỏi tôi với nụ cười tự phụ ấy.

    Cũng đúng thôi, trong mắt Phù Thủy Umbra thì súng đạn của loài người chỉ là đồ chơi, thế nhưng trong tay tôi thì đó lại là một chuyện hoàn toàn khác.

    “ Chúng ta chỉ cần xem là biết thôi.”

    Tôi trả lời và lập tức toàn bộ đống súng ngắn ấy bắt đầu lơ lửng xung quanh tôi, nòng súng chĩa về phía Jeanne. Một trong các lá bài tẩy của tôi, thành quả của việc luyện tập cách điều khiển đồ vật bằng thuần túy ma lực. Tôi gọi nó là...

    “ Infinite Bullet Storm!”

    “ Dù cho nó có tỏ ra chững chạc thế nào...”

    “ Vẫn là một thằng nhóc con...”

    “ Nghe cách đặt tên là đủ hiểu...”

    Này! Tôi nghe thấy hết rồi nha! Tôi sẽ khóc đó, sẽ khóc thật đó!

    “ ... a hèm...”

    Ngay cả Jeanne cũng che miệng ho khẽ, nhưng cô tưởng tôi không thấy khóe miệng cô đang nhếch lên sao? Ít nhất thì người ta cũng lịch sự giả bộ ho, còn mấy người kia lại công khai bêu rếu tôi.

    Đau lòng lắm đó!

    Cố gắng ngăn lại dòng nước mắt chỉ chực dâng trào, tôi bắt đầu khai hỏa. Từ những khẩu Colt cải tiến cho tới Desert Eagle và Smith & Wesson, quanh tôi đang lơ lửng những khẩu súng ngắn có hỏa lực mạnh nhất lịch sử loài người. Cộng thêm hai khẩu Elfin Knight trong tay, tổng cộng có mười khẩu súng rải đạn về phía Jeanne.

    Thế rồi tôi nhìn thấy trong mắt Jeanne lóe lên sự hưng phấn.

    Đột nhiên Jeanne biến mất khỏi tầm mắt tôi.

    “ Bắt được nhóc rồi nhé.”

    Một bàn tay nhéo lấy má tôi, và một hơi thở nóng ấm phà vào tai tôi.

    Witch Time, khả năng khiến cho thời gian chậm lại nhiều lần, thậm chí dừng hẳn. Tôi đã ép được Jeanne dùng nó.

    Tôi cảm thấy thỏa mãn rồi. Ngay từ đầu tôi đã không nghĩ tới việc chiến thắng, loạt đạn vừa rồi chỉ để ép Jeanne phải dùng Witch Time. Tôi không nghĩ mình thật sự ép được cô ấy làm điều đó, nhưng vì tôi thấy tính cách Jeanne cũng giống Bayonetta, cũng kiêu ngạo và thậm chí còn tàn bạo hơn Bayonetta một chút nên tôi đoán là cô ta sẽ không thích nhảy tránh sang một bên.

    Đồng thời loạt đạn vừa rồi còn làm được nhiều hơn là ép Jeanne dùng Witch Time.

    “... oắt con hỗn xược!” Rodin gầm gừ tức giận khi quầy rượu của ổng bị bắn tan tành. Đáng đời ổng. Bên cạnh Rodin là Enzo với bộ mặt tái xám, sợ tới mức cứng người.

    Tôi biết chắc thể nào Bayonetta cũng sẽ kéo ổng ra khỏi làn đạn thế nên vừa rồi phần lớn là tôi nhắm vào Enzo mà bắn. Lão này tội nặng nhất, dám mang cả bắp rang mà coi tôi bị hành hạ.

    “ Quả nhiên Cereza không nói quá về con.” Jeanne xoa đầu tôi và nói, “ Có vẻ như việc có thêm một thành viên trong gia đình cũng không tệ. Con cũng có thể gọi ta là mẹ nếu muốn.”

    Ừm... Có gì đó không ổn ở đây.

    “ Bayonetta... giờ cô có thể giải thích cho con mọi chuyện được chưa?”

    Rõ ràng là tôi thấy Bayonetta cố không nhìn vào mắt tôi và đang chảy mồ hôi hột. Yup, chắc chắn có gì đó mờ ám ở đây.


    Nửa tiếng sau.

    Sau khi trở lại khách sạn, bọn tôi đã có một cuộc nói chuyện, và Bayonetta đã giải thích cho tôi thân phận của người phụ nữ kì lạ này.

    “... vậy về cơ bản Jeanne là bạn thời thơ ấu của cô từ hơn 500 năm trước, và lí do duy nhất mà con chưa bao giờ gặp Jeanne là vì cô ấy bận ở Đức cứu học trò cũ của mình khỏi một tổ chức tôn giáo mờ ám nào đó. Và cô ấy là nữ siêu anh hùng Cutie J.”

    Tôi tóm tắt toàn bộ câu chuyện lại bằng một hơi, và bộ não tội nghiệp của tôi đang cót két hoạt động. Cố lên não ơi, xong việc tao thưởng cho mày một miếng bánh quy.

    “ Ngạc nhiên chưa?” Jeanne hỏi với vẻ nghịch ngợm.

    Yup, vẻ đáng sợ hoàn toàn biến mất, giờ thái độ của Jeanne với tôi thân thiện hơn rất nhiều.

    Bởi vậy tôi mới thấy rùng mình.

    “ Vậy tại sao Jeanne lại muốn con gọi cô ấy là mẹ?”

    Tôi thề là tôi nhìn thấy môi Bayonetta mấp máy vài từ tục tĩu.

    “ Ừ thì con biết đấy,” Bayonetta bắt đầu giải thích, thế nhưng trán đã bắt đầu chảy mồ hôi, “ Bọn ta ở bên nhau từ rất lâu rồi, và tuy coi nhau là đối thủ cạnh tranh thì bọn ta xem nhau là người nhà, như chị em vậy...”

    Bayonetta vừa nói đến đây đã bị Jeanne ngắt lời.

    “ Ồ nhưng còn hơn vậy nữa.” Jeanne nói với một nụ cười bí ẩn, “ 500 năm sống chung với nhau có thể làm ra nhiều điều lắm. Đôi lúc bọn ta đánh nhau, đôi lúc lại đùa giỡn với nhau, đôi lúc lại hôn nhau, và đôi lúc lại làm tất cả những điều trên cùng một lúc...”

    Từ từ đã nào! Quá nhiều thông tin để xử lí, não tôi khét mất!

    Tôi quay sang nhìn Bayonetta, và khi cô ấy bắt gặp ánh mắt của tôi, Bayonetta thở dài và nói:

    “ Ta cũng định nói cho con về chuyện này, thế nhưng ta lo rằng điều đó sẽ làm con cảm thấy... lạ lẫm.”

    Vậy ra đó là lí do Bayonetta giữ kín chuyện này.

    Tôi không biết mình cảm giác như thế nào nữa. Lạ lẫm? Có lẽ có, nhưng đó là do tôi chưa thích nghi được sự hiện diện của Jeanne.

    Và cảm giác khó chịu này... tôi ghen tỵ sao?

    Jeanne đã ở bên Bayonetta cả cuộc đời, còn tôi chỉ mới xuất hiện ba năm thôi. Giờ thì Jeanne trở lại, liệu Bayonetta còn thương tôi như trước không?

    Chia sẻ… liệu tôi có cơ hội đó sao?

    “ Vì Jeanne đã trở lại, sao chúng ta không ra ngoài ăn mừng nhỉ? Đây cũng là cơ hội để con và Jeanne tìm hiểu nhau hơn.”

    Bayonetta nói và giục tôi đi thay đồ. Nghe lời Bayonetta, tôi trở về phòng mình và để Jeanne cùng cô ở lại phòng khách.




    Điều mà Alphonse không biết là ngay khi thằng bé vừa đi khuất, Jeanne lập tức kích hoạt Witch Time và kéo Bayonetta vào chung dòng thời gian với cô.

    “ Được rồi Cereza,” Jeanne nói với vẻ lo lắng, “ cô đã bỏ bùa thằng bé kiểu gì vậy? Nhìn mặt thằng bé như một cô vợ ngoan hiền phát hiện chồng ngoại tình mà không dám làm gì cả!”

    Bayonetta trợn tròn mắt ra. Cô vốn đang vui vẻ khi được sum họp với người chị em của mình mà không để ý lắm đến Alphonse, và giờ đây khi Jeanne đã nhắc tới Bayonetta mới giật mình nhận ra.

    Thằng bé ghen tỵ với Jeanne.

    Nghĩ lại, dường như điều Jeanne nói khá đúng. Vẻ mặt thằng bé cứng đơ như lần đầu tiên cô gặp nó, cố gắng dấu cảm xúc tuốt bên trong lòng.

    Cùng một lúc Bayonetta cảm thấy lo lắng lẫn buồn cười. Cũng đâu phải Bayonetta sẽ bỏ mặc nó đâu, ai nói rằng tình yêu là có giới hạn.

    Tuy nhiên ánh mắt nghi ngờ của Jeanne làm Bayonetta cảm thấy bực mình. Biết là Jeanne nói đùa, nhưng dường như bản năng bảo vệ của Bayonetta đối với Alphonse luôn trong trạng thái kích hoạt chống lại mọi lời nói xấu về nó.

    “ Tôi mà cần bỏ bùa để quyến rũ ai đó sao? Không giống như chị, tôi khá là tự hào về bộ ngực đầy nữ tính của mình đấy.”

    Ngay lập tức trán Jeanne nổi gân xanh. “ Con nhỏ này,” Cô nghiến răng, “ Hai cục mỡ thừa mà dám huênh hoang, xem tôi trị cô thế nào!”

    Nói rồi Jeanne nhào lên Bayonetta và đè cô xuống, sau đó hai tay bắt đầu hướng về phía hai cục mỡ thừa kia và dùng sức xoa bóp. Bayonetta bật cười khúc khích và phản công, đè ngược Jeanne xuống.

    “ Tôi nghe nói là nếu được xoa bóp nhiều thì nó sẽ to hơn đấy.”

    Một trận chiến kì lạ diễn ra và chắc chắn là không phù hợp để một đứa trẻ tuổi Alphonse coi, may mắn là khi thời gian ngừng lại rồi thì mọi chuyện xảy ra trong căn phòng này sẽ ở lại căn phòng này.

    Trận chiến mau chóng kết thúc khi cả hai bị té xuống ghế sô pha, quần áo lộn xộn và vẻ mặt hơi ửng hồng.

    “ Nghiêm túc lại nào,” Jeanne chống tay lên và nói với Bayonetta, khuôn mặt của cả hai chỉ cách nhau vài centimet.

    “ Nói cho tôi biết về Alphonse đi, những gì cô nói qua điện thoại thực sự quá mơ hồ.”

    “ Được rồi. Sau khi cả hai tách ra và truy tìm Balder, tôi có ghé qua nước Anh bởi vì đó là một trong các quốc gia thuộc địa bàn quản lí quan trọng nhất của Paradiso...”

    Bayonetta bắt đầu kể về lần gặp gỡ của cô với Alphonse. Đó không phải một câu chuyện dài vì tất cả chỉ xảy ra trong một đêm, thế nhưng khi nghe về căn hầm và cái tủ trong đó thì ngay cả Jeanne cũng bắt đầu chửi tục.

    Ngay cả lũ thiên thần cũng không thể khiến người phụ nữ lãnh đạm này nhíu mày. Bayonetta mỉm cười, cô biết rõ tính cách của người chị em của mình bởi vì cả hai giống nhau một cách kì lạ.

    Thế rồi khi câu chuyện chuyển sang năm tháng sống cùng với Alphonse, mọi thứ dần sáng sủa lên. Cái nhíu mày dần biến thành một nụ cười, và Jeanne chăm chú lắng nghe Bayonetta khoe khoang về thằng bé.

    Đúng vậy, khoe khoang là từ diễn tả chính xác nhất việc Bayonetta đang làm. Cô kể về việc thằng bé luôn tự tay làm các món quà kỉ niệm ngày gặp nhau, hay việc thằng bé lúc nào cũng làm cô tự hào, hay việc thằng bé đã kí kết khế ước với một trong các bá chủ của Inferno là Phu Nhân Khepri.

    Sau khi câu chuyện kết thúc, Jeanne vỗ tay cái bộp và nói:

    “ Giờ tôi biết chuyện gì xảy ra với Alphonse rồi.”

    Nhướn mày một cách tò mò, Bayonetta lắng tai nghe Jeanne nói.

    “ Thằng nhóc bị ám ảnh bởi cô rồi Cereza.”

    “ Này, không tới mức dùng từ đó chứ...” Bayonetta mở miệng phản đối nhưng lập tức Jeanne ngắt lời.

    “ Cô cứu thằng bé khỏi cái nơi địa ngục ấy, cho nó biết thế nào là yêu thương, cho nó một khoảng thời gian mà tôi cá là hạnh phúc nhất đời nó. Đổi lại thằng bé làm mọi cách để khiến cô tự hào, tiến bộ nhanh tới mức có thể so sánh với hai ta hồi nhỏ chỉ vì cô.

    Có lẽ bây giờ khi Alphonse còn nhỏ, cảm xúc còn trong sáng, nó sẽ không biết gì. Thế nhưng vài năm nữa nó sẽ bắt đầu tò mò về tình cảm khác giới, khi đó cảm xúc lạ lẫm ấy kết hợp với sự ám ảnh của nó với cô sẽ biến thành một thứ gì đó đáng sợ hơn. Tôi nhớ là nó được gọi là Yandere thì phải.”

    Yandere, một từ tiếng Nhật nói về một người vốn rất dịu dàng, đầy yêu thương và chăm sóc ai đó, hoặc ít nhất cũng yêu một cách ngây thơ trong sáng. Người đó rất quan tâm và cống hiến tất cả cho người mình yêu, cho tới khi tình cảm đó mãnh liệt tới mức trở nên nguy hiểm, tính cách vặn vẹo và có xu hướng hủy diệt, bạo lực và bảo vệ thái quá người mình thích.

    Trong khi nửa phần sau không xuất hiện trên người Alphonse, Bayonetta nhận ra nửa phần trước của đoạn miêu tả lại nói lên hết tính cách của thằng bé.

    Bayonetta rùng mình. Trong lúc lo lắng cô không để ý thấy cái vẻ xảo quyệt lóe lên trong mắt Jeanne.

    “ Rồi một ngày khi thằng bé bắt gặp tôi và cô làm điều mà chúng ta vừa làm vài phút trước... Cô không muốn làm một Yandere ghen tuông đâu, nó sẽ tìm cách giết tôi, giết cô rồi sau đó lên thuyền bỏ trốn, ôm lấy cái đầu đứt rời của cô và không ngừng lẩm bẩm một cách hạnh phúc.”

    Mồ hôi bắt đầu xuất hiện trên trán Bayonetta, cô lắp bắp nói:

    “ Làm, làm sao cô biết rõ thế Jeanne?”

    Jeanne lập tức móc ra một đĩa phim từ sau lưng mình, hóa ra là một đĩa Anime với cái tên School Days được in lên vỏ đĩa.

    “ Một bộ Anime đáng đồng tiền bát gạo.”

    Lập tức gân xanh nổi lên trên trán Bayonetta, và một vòng tròn phép thuật bắt đầu xuất hiện dưới chân Jeanne. Nhận ra tình thế nguy hiểm của mình lập tức Jeanne vội vàng nói:

    “ Được rồi được rồi tôi không đùa nữa!”

    Nhìn thấy vòng tròn biến mất, Jeanne thở phào nhẹ nhõm.

    “ Được rồi, đúng là thằng bé không thể nào giống Kotonoha được, nhưng cô phải thừa nhận thằng bé có đủ mọi điều kiện để biến thành Yandere chứ.”

    Điều này đột nhiên có lí một cách đáng sợ khi Bayonetta nghĩ kĩ về nó. Ngay lập tức trong đầu cô hiện lên hình ảnh một Alphonse với cặp mắt đen ngòm không chút sức sống, đôi môi nở một nụ cười điên loạn đang cắm một con dao vào ngực cô.

    Lắc đầu thật mạnh để ném cái hình ảnh đáng sợ ấy ra khỏi suy nghĩ, Bayonetta nhìn Jeanne bằng cặp mắt đầy lo lắng:

    “ Vậy giờ phải làm sao?”

    Vươn tay đẩy gọng kính không biết xuất hiện từ lúc nào, Jeanne mỉm cười tự tin nói:

    “ Đơn giản lắm. Chỉ cần làm thằng bé yêu tôi giống nó yêu cô là được.”

    Một vài vết nứt bắt đầu xuất hiện trên bàn ngay chỗ Bayonetta đặt tay lên nhưng Jeanne không nhìn thấy, thay vào đó cô vẫn đang chìm đắm trong ảo tưởng của mình.

    “ Thử nghĩ xem, nếu thằng bé cũng yêu tôi như yêu cô, thế là nó sẽ không thể nào nghĩ tới việc bị phản bội được. Thay vào đó nó sẽ ngã vào vòng tay của tôi, và thêm cả cô nữa thì tôi đã có một Harem nho nhỏ cho mình rồi.”

    Jeanne vội vàng ngửa đầu ra sau né một viên đạn bay sượt qua mặt mình. Bayonetta đã đứng dậy, Scarborough Fair gắn đầy đủ trên người, và vẻ mặt thì âm trầm đến cực điểm.

    Rít qua kẽ răng, Bayonetta nói:

    “ Không đời nào có chuyện đó xảy ra. Nếu là Harem thì nó phải là của tôi, tôi nuôi thằng bé nên nó là của tôi.”

    Nở một nụ cười bạo lực, Jeanne đứng dậy và lấy ra vũ khí yêu thích của mình, bộ súng All 4 One.

    “ Vậy là cô đã lộ bộ mặt thật rồi nhé, đồ ích kỉ.”

    Một cú đấm tung ra, Bayonetta đỡ lấy và phản đòn. Jeanne cũng không chịu thua kém, cô nghiêng đầu né cú đấm móc ấy và tung một cú quét chân.

    Hai người một lần nữa bắt đầu đánh nhau, nhưng lần này thì bạo lực hơn và ít khêu gợi hơn vài phút trước. Và tất nhiên khi hai cô gái đánh nhau thì không thể thiếu việc dùng ngôn ngữ đả kích.

    “ Ích kỉ? Hồi bé cô lúc nào cũng giựt kẹo của tôi! Ai là người ích kỉ?”

    “ Cô làm vỡ món đồ chơi ưa thích của tôi!”

    “ Cô ăn cắp Cheshire của tôi!”

    “ Tôi không quan tâm! Chia sẻ thằng bé một chút có sao đâu!”

    “ Thằng bé là của tôi!”

    “ Và bởi vì cô là của tôi nên nó cũng vậy!”

    “ Vậy sao?! Vậy thì thử xem ai là người làm chủ mối quan hệ này nhé!”

    Có vẻ chuyện này sẽ kéo dài khá lâu đây. Cũng may mắn cả hai là Phù Thủy Umbra và cả hai đều thuần thục với việc tạm dừng thời gian, khi Alphonse đã sửa soạn xong xuôi và quay lại phòng khách thì hai người đã đánh chán chê rồi.

    Nhìn hai người phụ nữ đang mỉm cười giả tạo kia, Alphonse cảm thấy kì lạ.

    Quần áo họ hơi xốc xếch, tóc hơi rối và nhịp thở thì loạn hết lên. Chưa kể vẻ mặt đỏ ửng và Alphonse thề rằng nó nhìn thấy dấu son môi rất mờ trên mặt Jeanne.

    Vậy mà chả hiểu sao hai người lại nhìn chằm chằm nó bằng ánh mắt như sói đói nhìn thỏ con.

    ...
    ...
    ...

    Jeanne đã ở bên Cereza từ rất lâu rồi, có thể nói họ có một mối quan hệ vô cùng sâu đậm và đặc biệt. Đôi lúc khi Jeanne nhớ lại lần đầu tiên cả hai gặp nhau, cô không khỏi nở một nụ cười hoài niệm.

    Khi những cô bé khác được người nhà cảnh cáo không được tới gần Cereza, Jeanne lại làm ngược lại. Ở độ tuổi hiếu động đó, Jeanne cảm thấy tò mò về cô bé bị cả xã hội xa lánh ấy. Và bởi vì đây là Jeanne, và Jeanne thì không bao giờ để sự tò mò làm khó bản thân.

    Cô bé Jeanne lập tức thỏa mãn sự tò mò của mình bằng cách lẻn ra ngoài và gặp Cereza.

    Kể từ khi ấy mãi cho tới bây giờ, thậm chí là tương lai xa xôi thì Jeanne vẫn nghĩ đó là một quyết định đúng đắn nhất cô từng làm. Cái ngày ấy Jeanne đã tìm được một người bạn thật sự không quan tâm đến địa vị của cô, một đối thủ cạnh tranh không biết khoan nhượng là gì, và quan trọng hơn hết là một người chị mà Jeanne tin tưởng bằng cả tính mạng.

    Họ đã trải qua tất cả cùng với nhau. Những lúc thăng trầm của cuộc đời, những lúc Jeanne tưởng mình sắp sụp đổ vì mối thù của cả bộ tộc trên vai, chính Cereza là người đã nắm lấy tay cô.

    Những gì họ có với nhau còn hơn cả tình bạn hay tình chị em.

    Vì thế mà khi Jeanne biết về Alphonse, cô cảm thấy một chút ghen tỵ. Jeanne hiểu rõ Cereza như hiểu chính bản thân mình, và cô không thể nhầm lẫn được cái nhìn của Cereza khi nhìn Alphonse. Đó là cái nhìn của sự quan tâm chăm sóc, của sự lo lắng và yêu thương mà Jeanne luôn nhìn thấy mỗi khi nhìn vào mắt Cereza.

    Một chút ghen tỵ, nhưng còn lại là vô cùng tò mò.

    Cereza không phải loại thích trẻ con, và khá chắc là không phải mẫu hình người mẹ lý tưởng. Vậy mà bằng cách nào đó mà đứa trẻ kì lạ này lại có thể lẻn vào trái tim của Cereza và chiếm lấy một vị trí quan trọng trong đó.

    Một đứa trẻ thú vị là sự đánh giá đầu tiên của Jeanne dành cho thằng bé khi lần đầu tiên nhìn thấy nó.

    Thằng bé trông giống một phiên bản khác của con mèo Cheshire mà Cereza lúc nào cũng ôm hồi nhỏ. Cặp mắt với hai màu khác nhau, làn da pha tạp nhiều tông màu, và sự dễ thương của nó.

    Những cuộc gọi của Cereza hiếm khi nhắc tới thằng bé, lúc ấy Jeanne nghĩ rằng Cereza lo lắng cô sẽ cảm thấy khó chịu. Thế nhưng giờ thì Jeanne có thể khẳng định là Cereza chỉ có ý định giữ thằng bé làm của riêng mà thôi.

    Phù thủy Umbra nam tính đầu tiên trong lịch sử, thảo nào Cereza lo ngại Jeanne sẽ cướp lấy thằng bé.

    Để trở thành một phù thủy Umbra phải thỏa mãn những điều kiện vô cùng hà khắc. Tỉ lệ xuất hiện một bé gái có thiên phú ma thuật đã khá hiếm rồi, thế nhưng để bé gái ấy có cả khả năng nhìn thấu bản chất của thế giới và nhìn vào Paradiso cùng Inferno, tỉ lệ này càng nhỏ hơn.

    Họ là những người giám sát của thế giới, là tông đồ của bóng đêm, là con gái của mặt trăng. Phù thủy Umbra có ma thuật vượt xa sự tưởng tượng của một phù thủy bình thường, thế nhưng đổi lại là khả năng di truyền nòi giống của họ.

    Phù thủy Umbra không thể là con trai, cho dù có dùng phép thuật chuyển giới thì người đó vẫn không thể trở thành phù thủy Umbra.

    Thậm chí họ còn không có một chút ma lực nào, không thể nhìn thấy thế giới mà các chị em của mình nhìn thấy.

    Lịch sử của gia tộc Umbra có ghi lại một khoảng thời gian mà nam tính của gia tộc Umbra bị đối xử như tầng lớp nô lệ. Các bé trai được sinh ra không có một chút khả năng ma thuật nào và trong cái xã hội mà ma thuật có dính líu tới mọi thứ thì công việc duy nhất chúng có thể làm là bị người khác sai bảo.

    Và rồi Hiền nhân Lumen lợi dụng điều đó để kích động nam tính trong bộ tộc Umbra tạo phản. Kế hoạch mém chút nữa thành công, bộ tộc Umbra chưa bao giờ gần với sự hủy diệt như lúc ấy khi vừa phải chống lại kẻ địch xâm lấn vừa phải ổn định nội loạn. Lí do duy nhất mà tộc Umbra có thể sống sót là do tộc trưởng lúc ấy ra lệnh đàn áp toàn bộ nội loạn bằng bạo lực đẫm máu.

    Sau cái ngày định mệnh ấy, các nam tính gần như biến mất hoàn toàn còn các phù thủy Umbra đã nghiên cứu và thành công tạo ra một loại thần dược có thể đảm bảo tỉ lệ sinh ra con gái là 100%.

    Có lẽ loại thần dược ấy gây lên nhiều nghi vấn về mặt nhân đạo, thế nhưng kể từ khi ấy bộ tộc Umbra không còn chế độ nô lệ, không còn lo lắng bị phản bội nữa.

    Thế nhưng điều mà Jeanne thấy lúc này lại hoàn toàn phá vỡ những điều mà cô biết. Thằng bé trước mặt cô đang tỏa ra ma lực mãnh liệt và cảm giác của nó cho cô chẳng khác gì một phù thủy Umbra thật sự. Thậm chí cái bóng dưới chân của nó lại là cái bóng của một Phu Nhân, một trong các ác quỷ tối cao mà một phù thủy Umbra mơ ước kí kết khế ước.

    Phù thủy Umbra nam tính đầu tiên trong lịch sử, và nhiệm vụ của Jeanne với vai trò là tộc trưởng là phải đảm bảo rằng thằng bé không phải là phù thủy Umbra nam tính duy nhất.

    Nếu như Alphonse có thể di truyền khả năng phép thuật của nó cho con trai nó thì sao? Và rồi di truyền sang cháu trai, và chắt trai. Vài trăm năm sau bộ tộc Umbra sẽ được tái sinh, thậm chí lớn mạnh hơn trước vô số lần bởi vị họ không còn bị giới hạn về giới tính nữa.

    Không thể nghi ngờ đó là một viễn cảnh vô cùng hấp dẫn và rất có khả năng xảy ra. Và cô, cùng với Cereza với tư cách là hai Phù thủy Umbra cuối cùng còn sót lại, sẽ xác nhận điều đó.

    Jeanne cảm thấy nếu cô chiếm lấy Alphonse chắc chắn sẽ khiến Cereza cảm thấy khó chịu, và ngược lại Jeanne cũng sẽ cảm thấy ghen tuông khi Cereza bắt đầu có cảm tình với một người đàn ông khác, dù cho bây giờ người đàn ông đó vẫn là một đứa nhỏ vắt mũi chưa sạch.

    Hơn nữa Alphonse lại tỏa ra khí chất Yandere nồng nặc, Jeanne không muốn nghĩ tới việc gì sẽ xảy ra khi thằng bé lên cơn ghen khi Cereza thân mật với Jeanne.

    Với kinh nghiệm sau nhiều năm du lịch ở Nhật, Jeanne lập tức nghĩ ra một cách giải quyết vô cùng đơn giản. Nếu Alphonse đã có tình cảm với Cereza, vậy thì Jeanne chỉ việc khiến nó cũng có tình cảm với cô. Một cuộc tình tay ba mà ai cũng hạnh phúc, chả phải Jeanne thật thông minh sao?

    Vì thế Jeanne bắt đầu lên kế hoạch cho cuộc tiến công chiếm đóng trái tim của một thằng bé. Nghe có vẻ tội lỗi, thế nhưng bây giờ Alphonse vẫn còn ngây thơ, hoặc nói cách khác là dễ dụ, việc này sẽ dễ hơn nhiều so với khi thằng bé lớn lên và chỉ bị ám ảnh với mình Cereza.

    Jeanne chắc chắn kế hoạch của mình sẽ thành công. Cô không cho rằng Alphonse có thể chống cự được sức hấp dẫn của một người phụ nữ trưởng thành, nhất là sau khi thằng bé đã bị Cereza ảnh hưởng.

    Jeanne có thể không thích trẻ con, nhưng nếu đứa trẻ đó lớn lên trở thành một anh chàng nóng bỏng như Alphonse vừa làm, Jeanne sẽ không có ý kiến gì. Thật ra Jeanne lại hứng thú hơn với quá trình cần thiết để làm ra một đứa bé.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile








    Một bức ảnh từ artbook được vẽ bởi Mari Shimazaki, người thiết kế nhân vật cho Bayonetta 1 và 2.

    Và đây là ghi chú của Shimazaki.

    "Bayo và Jeanne, cuộc sống bình thường của họ sẽ như thế nào? Lẽ nào là... sống cùng nhau?! Bức tranh này là kết quả sau vài cuộc thảo luận. Trong khi Bayo dậy sớm và làm hết các công việc nhà như giặt đồ, phơi đồ và quét nhà thì Jeanne uống rượu, về nhà trễ và lên giường mà không rửa hết lớp trang điểm trên mặt; cô ấy phải được gọi dậy mỗi sáng. Đây là một mối quan hệ mà ta không thể thấy bất kì dấu hiệu nào của nó trong cốt truyện chính."

    Được dịch từ tiếng Nhật qua tiếng Anh và mình chỉ dịch từ tiếng Anh qua TV. Có thể thấy bản TA ở đây http://vagueash.tumblr.com/



    Jeanne là giáo viên dạy môn lịch sử, và đằng sau cửa sổ là Bayonetta trong bộ đồ nữ tu sĩ. Đây chính là công việc kiếm tiền của họ khi không săn thiên thần.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi vocaloidlover96, ngày 24-04-2016 lúc 22:39.

  8. Bài viết được 8 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    160619922,bluedragon006,Frozen96eart,helclinkz,kikiminh,long17111995,Ngân Nhãn Lang,phamquangdung,
  9. #15
    Ngày tham gia
    Oct 2015
    Bài viết
    118
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 8: Tỉnh dậy và có người khỏa thân nằm kế bên, giờ phải làm sao?.

    Trước mặt tôi là một bể chứa trong suốt hình trụ tròn.

    Bể chứa được nối với một đống linh kiện máy móc, và bên trong được đổ đầy một loại dung dịch màu lục nhạt không ngừng nổi bọt.

    Một bé trai chưa tới một tuổi đang trôi nổi ở trong cái bể chứa ấy.

    Trái tim tôi đập nhanh vô cùng mỗi khi tôi nhìn thấy đứa bé ấy, kiệt tác của tôi. Nó là tất cả của tôi, mọi thứ mà tôi hằng ao ước.

    “ Tiến độ thế nào rồi?”

    Tôi lên tiếng hỏi các nhân viên đang đứng xung quanh, và một người trong đó trả lời:

    “ ADN của người khổng lồ và của Metamorphmagus đã hoàn toàn dung hợp, tuy nhiên cần thời gian để xác định xem liệu vật chủ có bị thoái hóa hay không.”

    Nhà khoa học lên tiếng trả lời bằng giọng nói đều đều vô cảm như một cỗ máy. Tôi không thể trách họ được, dù sao chính tôi cũng là người bắt cóc họ và dùng lời nguyền Độc Đoán để sai khiến họ mà.

    Kế hoạch của tôi nhờ vậy mà diễn ra hoàn hảo, chả mấy chốc nữa tôi sẽ có một vật chủ hoàn mỹ. Một cơ thể mạnh mẽ và kháng ma pháp của người khổng lồ nhưng vẫn có thể tùy ý biến hình của Metamorphmagus.

    Hơn nữa tôi đã tạo ra nó từ ADN của một người nhà Potter. Nhờ đó mà thằng bé có thể tham gia vào cuộc truy tìm bảo bối Tử Thần rồi.

    Nhìn đứa bé đang ngủ yên trong bể chứa, tôi cảm thấy bồn chồn.

    Tôi là người đã tạo ra nó, đồng thời cũng là người anh em của nó khi cả tôi và nó đều có một nửa linh hồn của nhau. Tôi là người ban cho nó sự sống nhưng cũng là người sẽ đẩy nó vào địa ngục.

    Bên trong cơ thể nhỏ bé ấy là cái tôi cũ của tôi, toàn bộ kí ức và nhân cách cũ của tôi trước khi trở thành Aries Black. Nó sẽ là những gì tôi đang biến mất.

    Hi vọng, nhiệt huyết, lòng cảm thông, tình yêu.

    Nó sẽ trở thành người hùng mà tôi luôn ao ước trở thành, người duy nhất có thể ngăn tôi lại trước khi tôi hoàn toàn bị sa đọa, thậm chí kết thúc tôi.

    Tôi biết mình đang sa đọa từ từ, ai cũng vậy chỉ cần ở dưới sự ảnh hưởng của Voldemort. Hắn sẽ dùng những lời lẽ ngọt ngào, những lợi ích to lớn để dụ dỗ kẻ khác bán mạng cho hắn.

    Tôi có thể miễn dịch những thứ ấy, bởi tôi đã biết tỏng mọi thứ đằng sau những lời dụ dỗ ấy. THế nhưng chủ nhân của cơ thể này thì không, và tôi đang phải chống cự với cả Voldemort lẫn nó.

    Vì một thế giới phù thủy thuần chủng, thật buồn cười. Bản thân hắn là một con lai, người mẹ phù thủy của hắn cưỡng hiếp người cha Muggle của hắn và hắn được sinh ra.

    Vậy mà hắn dám vênh mặt lên nói mình là thuần huyết.

    Đúng, tôi biết hết mọi bí mật bẩn thỉu của Voldemort, hay còn gọi là Tom Marvolo Riddle. Thậm chí Marvolo cũng là do gã bịa nữa, gã chỉ là một Tom Riddle vô danh mà thôi.

    Chính tôi mới là một kẻ thuần huyết! Tôi là dòng dõi của nhà Black, là một quý tộc vĩ đại! Tôi không đời nào cúi đầu trước một thằng con lai bẩn thỉu!

    ... Chết tiệt... nhân cách cũ vẫn còn mạnh mẽ quá. Bình tĩnh lại, tôi phải bình tĩnh lại, phải nhớ lại mình là ai.

    Tôi tên là [XXXXXX], là một kẻ xuyên việt. Kiếp trước tôi chết vì bệnh tim và sống lại trong cơ thể của một người tên Aries Black. Một thằng nhóc kiêu căng và tôi chả ngần ngại gì chiếm lấy cơ thể nó suốt chục năm trời.

    Tôi không thể hoàn toàn làm nó biến mất. Aries vẫn cứ lảng vảng đâu đó trong tâm trí tôi, ẩn núp nơi tối nhất và chờ đợi. Và trong khi nó đang lớn mạnh hơn từng ngày, tôi lại càng yếu đi. Dù gì đi nữa đây không phải cơ thể của tôi, thậm chí đây không phải là thế giới của tôi.

    Tôi đang bị từ chối bởi chính ý chí của thế giới này vì tôi là kẻ xâm nhập và tôi không thể làm gì để cải thiện điều đó.

    Đây là sân nhà của Aries và nó vẫn đang âm thầm chờ đợi khoảnh khắc ngàn vàng để phản công.

    Việc tôi thất bại cũng chỉ là sớm hay muộn. Khi ấy nó sẽ chiếm lấy toàn bộ kí ức tôi, và lúc ấy mới là lúc nguy hiểm.

    Việc phù thủy luôn luôn mù tịt về công nghệ cao là có mục đích cả. Mọi gia đình phù thủy thuần chủng đều nuôi dạy con em mình khinh bỉ Muggle và coi rẻ mọi thành tựu của Muggle cũng là có lí do cả. Thậm chí việc các phù thủy gốc Muggle luôn bị chèn ép và phần lớn buộc phải rời khỏi thế giới phép thuật để trở về thế giới Muggle cũng có lí do nốt.

    Bộ Phép Thuật của mọi quốc gia trên thế giới đứng đằng sau chuyện này. Đối với họ không có gì nguy hiểm hơn là một phù thủy có được kiến thức khoa học cả.

    Phép thuật có sức mạnh đáng sợ cho phép phù thủy thay đổi cả thực tại. Một phù thủy khi còn bé đã có thể biến một con nhím thành một cái gối hay gọi ra một bầy chim hoàng yến từ hư không mà chả cần bằng cấp sinh vật học gì cả, việc gì có thể xảy ra khi phù thủy ấy biết đến sự tồn tại của vũ khí hạt nhân?

    Sớm hay muộn rồi cũng sẽ xuất hiện một bùa chú tương tự như Nuclearus Explosus và cả thế giới chìm vào phóng xạ hạt nhân.

    Thế giới này vốn trong một tình trạng cân bằng vi diệu. Muggle vô tri không biết về sự tồn tại của phép thuật, phù thủy kiêu căng coi thường mọi sáng tạo của Muggle, cả hai nước sông không phạm nước giếng và tránh xa nhau.

    Thế nhưng sự hiện diện của tôi đã làm nghiêng cán cân ấy. Tôi là cơn ác mộng của cả hai thế giới, là dấu chấm hết cho hành tinh mỏng manh này.

    Tôi là một quả bom hạt nhân di động, một tai nạn tận thế trong hình dạng con người. Giây phút mà tôi đánh mất quyền kiểm soát cơ thể của mình cho Aries, một gã kiêu căng ngạo mạn, tôi biết rõ chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.

    Thế nên trước khi chuyện đó xảy ra, tôi cần phải hoàn thành kế hoạch của mình. Đứa bé trong bể chứa này là bước cuối cùng của kế hoạch hoàn mỹ ấy.

    Một nửa linh hồn tôi gửi gắm cho nó là toàn bộ những kí ức, cảm xúc của kiếp trước của tôi. Những thăng trầm, những kỉ niệm, toàn bộ đều ở đó. Nói cách khác một nửa linh hồn ấy chính là tôi ở kiếp trước.

    Một nửa linh hồn ấy không có tí kí ức gì về những gì tôi đã trải qua ở kiếp này ngoại trừ vài kí ức quan trọng như sự tồn tại của Trường Sinh Linh Giá hoàn mỹ - hai Trường Sinh Linh Giá chỉ có thể bị hủy diệt cùng lúc nếu không sẽ tồn tại vĩnh viễn.

    Tuy nói rằng cơ thể đứa bé ấy có hai linh hồn, thế nhưng linh hồn chủ của đứa bé vẫn còn như một tờ giấy trắng, nhân cách của nó sẽ bị ảnh hưởng bởi tôi. Sẽ không có chuyện hai linh hồn rơi vào mâu thuẫn.

    Trái lại khi tôi nhận ra mình đã kẹt ở thân xác Aries thì thằng nhóc này đã bị đầu độc bởi tư tưởng phù thủy thuần huyết quá nặng rồi. Tệ hơn nữa, sinh ra ở trong gia đình quyền quý bậc nhất khiến nó có cái tư tưởng mình là cái rốn của vũ trụ.

    Nói cách khác, bác sĩ bó tay. Chả mấy chốc khi thằng bé được hoàn thiện thì tôi sẽ đặt dấu chấm hết cho kế hoạch của mình. Tôi sẽ để những nhà khoa học này về với gia đình sau khi đã hoàn toàn xóa sạch kí ức ở đây của họ. Sau đó tôi sẽ uống một liều Cơn đau của Cái chết sống rồi tự biến mình thành một vật nào đó và ngủ yên ở đây.

    Liều thuốc ấy sẽ khiến tôi không bao giờ có thể tự mình thức dậy, và biến bản thân thành đồ vật sẽ khiến tôi không bao giờ già đi lẫn đói bụng. Về căn bản thì tôi sẽ bị phong ấn vĩnh viễn cho tới khi nửa kia của mình tìm tới. Tôi đã giữ lại kí ức về nơi này cho nó rồi, khi nào cần thiết nó sẽ tìm tới tôi.

    Đột nhiên cánh tay tôi rát bỏng. Kéo tay áo lên, tôi nhìn thấy kí hiệu Tử Thần Thực Tử đang sáng lên.

    Hắn đang gọi lũ thuộc hạ của mình. Ôi sao tôi muốn xử lí hắn quá! Nếu như không phải cái dấu ấn này sẽ giết tôi ngay khi tôi phản bội hắn thì tôi đã làm thịt hắn từ lâu rồi.

    Không quan trọng, dù gì thì tôi kia cũng sẽ làm điều đó. Đối với tôi, phù thủy hắc ám hùng mạnh nhất lịch sử chẳng qua cũng chỉ là một tên hề dối trá mà thôi.

    Tuy nhiên hiện tại thì tôi không có cách nào chống lại hắn, trong khi hắn có thể Crucio hay Avada tôi tùy hứng. Tôi Độn Thổ khỏi căn cứ của mình và hướng tới địa điểm gặp mặt.




    Tôi mở bừng mắt ra và nhận ra tất mình đang nằm trên giường. Tấm chăn đã bị đá văng ra vì tôi lăn qua lăn lại liên tục bởi giấc mơ kì lạ vừa rồi.

    Không, nó là một phần kí ức của tôi.

    Giọng nói vang lên bên tai tôi nhắc cho tôi nhớ là mình còn có một vị khách trong đầu. Ồ xem ai quyết định xuất hiện kìa Quý ngài Bí Ẩn

    Đừng lạnh lùng vậy chứ, dù sao tôi cũng tính là người sinh ra cậu mà.

    Phải rồi, cậu sinh ra tôi giống như Frankenstein sinh ra con quái vật của ổng.

    Này, người lớn làm tình với nhau và sinh ra con nít, họ vẫn yêu thương chúng đó thôi. Tôi tìm kiếm sự bất tử và tạo ra cậu có gì khác đâu nào.

    Có lý. Dường như tôi chưa bao giờ thắng được giọng nói trong đầu mình thì phải. Và ví dụ kiểu quái gì mà tục tĩu thế, làm ơn nhớ rằng cậu đang lởn vởn trong đầu một đứa bé mười một tuổi.

    Cậu vẫn có thể gọi tôi là Aries mà.

    Chả phải cái tên đó là của thằng kia sao, cái thằng mà cậu ghét ấy? Tôi nhớ trong mơ cậu ta nhắc tới Aries Black là chủ cơ thể kia của cậu ta.

    Phải ha, vậy cậu có thể gọi tôi là [XXXX].

    Thật kì lạ, tôi không thể nghe thấy tên cậu ấy. Nó cứ mờ mờ ảo ảo làm sao ấy, tôi không thể hiểu được nó nghĩa là gì. Đồng thời một cảm giác buồn nôn khó chịu xuất hiện khi tôi nghe thấy cái tên ấy, như thể tôi bị dị ứng với nó vậy.

    Thấy chưa, đó là lí do tôi giữ lại cái tên Aries. Có vẻ như cái tên kiếp trước của tôi bị cấm ở kiếp này và bất kể tôi làm thế nào vẫn không thể nói cho người khác biết, thậm chí là viết ra cũng không.

    Vậy tôi sẽ gọi cậu ta là Aries cho đỡ phí sức.

    Tôi ngồi dậy và tính đi rửa mặt cho tỉnh ngủ, thế nhưng khi vừa ngồi dậy tôi có cảm giác mình đang bị cái gì đó giữ lại.

    Kéo chăn ra, tôi nhìn thấy một người đang nằm ôm lấy bụng tôi. Mái tóc bạch kim ngắn, làn da trắng muốt và lớp trang điểm vẫn còn trên mặt kèm theo mùi rượu trong từng hơi thở.

    Oh... bình tĩnh lại, cần phải suy nghĩ thật cẩn thận. Vì sao Jeanne lại ngủ cùng giường với tôi, và quan trọng nhất...

    Tại sao cô ta đang khỏa thân.

    Cứt thật, tôi sắp gặp rắc rối rồi.

    Oooooh, ước gì ở đây có bắp rang, sắp có phim hay để coi rồi đây.

    Im đi Aries, để tôi tập trung. Cậu biết tôi và cậu cùng chia sẻ cơ thể mà, chuyện gì xảy ra với tôi thì cậu cũng chịu chung đó!

    Kệ cậu, từ kiếp trước tôi đã luôn mơ tưởng được Bayonetta trừng phạt rồi.

    Bình tĩnh, tôi không thể đập vào mặt cái linh hồn ám mình được vì thế đừng phí sức tức giận làm gì, điều tôi cần là hít thở sâu và ngẫm lại những gì đã xảy ra trong khoảng thời gian gần đây sau khi Jeanne trở về.

    Jeanne là... một người đặc biệt. Jeanne là người hay chọc ghẹo, thế nhưng khi luyện tập với tôi thì cô rất nghiêm túc. Nghiêm túc tới mức Jeanne không biết gọi là nương tay, chỉ khi nào cho tôi không còn sức đứng dậy nữa thì buổi luyện tập mới kết thúc.

    Ôi tôi nhớ mỗi khi Bayonetta dạy tôi quá...

    Về mặt tích cực thì Jeanne giúp tôi tiến bộ nhanh hơn nhiều, và cô còn dạy tôi các bài quyền cơ bản của Umbra, các mẹo nhỏ có ích trong việc điều khiển ma lực của mình, và cách nào để lấy lòng Phu Nhân của mình. Mối quan hệ giữa phù thủy Umbra với Phu Nhân của mình không chỉ dựa trên khế ước mà còn dựa trên cảm xúc. Càng tin tưởng vào nhau cả hai sẽ càng phối hợp ăn ý hơn và dẫn tới sức mạnh vượt trội so với bình thường.

    Hơn thế nữa, Jeanne tỏ ra là một người rất thú vị nếu không liên quan đến tập luyện. Kể từ khi Jeanne xuất hiện cuộc sống của tôi trở nên bận rộn hơn nhiều. Mỗi khi có cơ hội Jeanne lại kéo tôi ra ngoài và dạy tôi đủ thứ kì lạ.

    Như cách lái xe mô tô và cách dùng ma thuật để cải tạo xe khiến nó nhanh tới mức máy bay phản lực chỉ là con ốc sên.

    Dạy tôi mấy vũ điệu Umbra gợi cảm, và tới giờ tôi vẫn chả hiểu lí do mình học nó là gì, nhưng lúc học cũng rất vui nhộn.

    Bắt cóc một đám Decorations và cả hai bắt đầu thi xem ai bắn được nhiều hơn, và dù tôi có lợi thế về số lượng súng thì Jeanne lúc nào cũng thắng đậm.

    Kéo tôi tới các quán bar ( không phải Cánh Cổng Địa Ngục vì ở đó rất dễ bị Bayonetta bắt gặp) và dạy tôi cách quyến rũ phụ nữ. Một lần nữa tôi vẫn không hiểu lí do của việc này là gì, thế nhưng nếu Jeanne nói việc này là luyện tập để dùng lên Bayonetta thì tôi gật đầu.

    Cho tới khi Bayonetta xuất hiện và cả hai bọn tôi bị kéo về. Những gì mà Bayonetta làm với bọn tôi sau đó quá đáng sợ để nhắc lại.

    Ồ phải rồi, Jeanne cũng dạy tôi về giáo dục giới tính. Đó là một trong các kí ức mà tôi muốn đập đầu vào tường để quên đi, hay đập đầu Jeanne vào tường để cô ấy quên đi.

    Làm thế nào mà tôi còn có thể nhìn thẳng vào mặt Jeanne và Bayonetta như trước nữa sau khi nhận ra ý nghĩa thực sự đằng sau mấy câu đùa của họ?!

    Giờ khi tỉnh dậy và nhìn thấy Jeanne đang nằm khỏa thân kế bên, tôi cảm thấy áp lực cực kì. Có lẽ tôi nên lẻn ra ngoài trước khi Jeanne tỉnh ngủ.

    Bạn hiền, tôi cá năm cái bánh quy là cậu sẽ không thể an toàn rời giường. Dựa theo định luật Murphy khi sống chung với hai người phụ nữ đẹp, chuyện tiếp theo sẽ rất thú vị.

    Làm quái gì có định luật Murphy khi sống chung với hai người phụ nữ đẹp! Cậu vừa bịa ra ngay tức thì phải không?!

    Có chứ, đó là của một người đàn ông tên Murphy và ổng sống chung với bạn gái mình và bạn thân của cô ấy. Và bạn thân bạn gái ổng lại có tính hay nhậu xỉn và đi nhầm phòng ngủ, và rồi cô bạn gái phát hiện ra bạn thân mình đang nằm trên giường bạn trai mình. Tất cả kết thúc bằng một cái rìu, vài phát súng và một bài điếu văn.

    Ôi thôi nào, nghiêm túc tí đi...

    Đúng lúc này cửa phòng tôi mở ra.

    Oh cứt thật, Murphy nói đúng rồi!

    “ Al, đến lúc dậy rồi...” Bayonetta khựng lại khi nhìn thấy Jeanne đang trần như nhộng ôm chặt lấy eo tôi. Chậm rãi, Bayonetta rút ra cây quỷ kiếm Shuraba của mình.

    Thật đáng sợ! Đằng sau lưng Bayonetta xuất hiện một khuôn mặt ác quỷ kìa!

    Tôi muốn ba cái nhân sô cô la và hai cái mứt dâu nhé.

    Cái giọng trêu ngươi khốn nạn của Aries tiếp tục vang lên trên tai tôi trước khi thanh Shuraba hạ xuống.




    Nửa tiếng sau, cả ba người bọn tôi ngồi ở phòng khách và nói chuyện một cách hòa bình. Ít nhất bề ngoài là vậy,sau lưng Bayonetta cái mặt quỷ vẫn chưa biêt mất và tôi chỉ biết cố tỏ ra vô hình mà thôi.

    “ Thư giãn đi Cereza,” Jeanne nói với vẻ ngái ngủ còn vương lại, “ Tôi chỉ kiếm một cái gối ôm mà thôi, đâu phải tôi có ý định ăn hết thằng bé đâu cơ chứ.”

    “ Vậy thì giải thích việc cô khỏa thân đi.” Bayonetta nói, trên trán bắt đầu nổi gân xanh. Tôi không biết cô cất Shuraba ở đâu nhưng tôi khá chắc Bayonetta có thể rút nó ra bất cứ lúc nào.

    “ Tôi không thể ngủ được khi mặc đồ mà, cô phải biết rõ điều đó hơn ai chứ Cereza yêu quý.” Jeanne nháy mắt với Bayonetta khiến cho vẻ đáng sợ của Bayonetta lập tức biến mất.

    Bạn biết đấy, đây là những lúc tôi ước gì mình không hiểu ẩn ý đằng sau câu nói ấy.

    Xoa xoa thái dương, Bayonetta thở dài:

    “ Tôi biết cô định làm gì Jeanne, và tôi không phản đối. Ngược lại tôi ủng hộ kế hoạch ấy, nhưng ít nhất cô phải chậm lại trước khi làm ai đó hoảng sợ.”

    Có cả một kế hoạch liên quan tới việc Jeanne mò vào phòng ngủ của tôi sao?!

    Từ từ đã, sao cả hai lại quay sang nhìn tôi rồi?! Jeanne thì gật gù, thế nhưng tôi không biết là do cô đồng ý với Bayonetta hay do Jeanne đang cố không ngủ gục nữa.

    “ Được rồi, tắm rửa sửa soạn đi, hôm nay chúng ta sẽ đi mua sắm chuẩn bị cho Al nhập học.”

    Nói rồi Bayonetta nắm lấy chân của Jeanne và kéo lê cô về phòng mình. Wow, Jeanne ngủ say thật đấy. Trước khi đóng cửa phòng lại, Bayonetta quay sang nói với tôi:

    “ Không nhìn lén đâu đấy nhé Cheshire.”

    Whoa, cái gì cơ? Tôi nhìn lén á? Làm gì có! Bayonetta nói gì thế chứ… Hình như chỗ này hơi nóng, tôi nên ra ngoài cho nó mát...

    Hốt hoảng tôi chạy vội về phòng mình để thay đồ, để lại phía sau vệt hơi nước bốc ra từ hai tai.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


  10. Bài viết được 9 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    160619922,bluedragon006,Frozen96eart,helclinkz,kikiminh,long17111995,Ngân Nhãn Lang,ngocson93,phamquangdung,
Trang 3 của 18 Đầu tiênĐầu tiên 1234513 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status