TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 1 của 4 123 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 5 của 19

Chủ đề: Pháp sư cận chiến -网游之近战法师 - Hồ Điệp Lam (New - Q1C18)

  1. #1
    Ngày tham gia
    Dec 2015
    Bài viết
    23
    Xu
    800

    Icon10 Pháp sư cận chiến -网游之近战法师 - Hồ Điệp Lam (New - Q1C18)

    PHÁP SƯ CẬN CHIẾN


    Tác giả: Hồ Điệp Lam



    Một tác phẩm của Hồ Điệp Lam, dẫn dắt người xem vào một thế giới của game online đầy thú vị cùng những trận cười sảng khoái.
    Mong mọi người ủng hộ


    Một võ sư siêu cấp chơi game online nhưng bị người ta chọn lầm làm pháp sư. Với thói quen lấy cứng đối cứng, chơi xáp lá cà, hắn chỉ có thể đâm lao phải theo lao. Thế là hắn quyết định trở thành một pháp sư cận chiến, đem sức mạnh cùng pháp thuật kết hợp lại, mở ra một con đường hoàn toàn mới trong trò chơi.

    Một tác phẩm của Hồ Điệp Lam, dẫn dắt người xem vào một thế giới của game online đầy thú vị cùng những trận cười sảng khoái.

    Blog của team: teamblackwind.blogspot.com

    Chương mới sẽ được cập nhật sớm nhất tại blog và FB của team. Mỗi ngày sẽ cập nhật từ 1 đến 2 chap

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Đây là topic thảo luận: http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=130778
    Lần sửa cuối bởi WindDK, ngày 03-01-2016 lúc 11:27.
    ---QC---


  2. Bài viết được 29 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    ball_fly103,cuonglong,Darkpinces,enbosiro,fishscreen,hai@ya,huudungtk,kingorchid,lacquy1234,Lôi Động Cửu Thiên,Longinus,mysexylove50,Nguyên Ca,nhbinhdbp,nsguyenan,pestie,phiêu!,quangtri1255,sasuketaki02,shinoking,Tam Thiếu Gia,thanchit123,tieudiep003,tramhuong3890,tungscorp,umedaboy,vipboy247,xsiverxx,Zerulos,
  3. #2
    Ngày tham gia
    Dec 2015
    Bài viết
    23
    Xu
    800

    Mặc định

    PHÁP SƯ CẬN CHIẾN


    Quyển 1: Một pháp sư ra đời


    Chương 1: Thầy giáo Cố Phi


    Chương 1: Thầy giáo Cố Phi

    Bầu trời Cloud City bị mây đen che biến thành một mảnh xám xịt, mưa phùn bay lất phất.

    Trong thành, tại học viện pháp sư gần nơi người chơi đăng nhập, hai NPC thương nhân bị vây kính. Hai NPC này một là chuyên bán chổi ma pháp, một chuyên bán kính đen. Thế giới pháp thuật Harry Potter là nguồn cảm hứng cho những nội dung trong trò chơi "Thế giới song song" mới được ra mắt.

    Hai NPC này tạo hình gần giống trong Harry Potter, đang bị một đám đông người chơi mới vây kín. Người chơi mới gia nhập vào trò chơi được tặng năm mươi tiền đồng. Mà hai thứ này mỗi cái lại có giá 125 tiền đồng, tổng cộng hao hết 250 tiền đồng. Mặc dù như vậy, người chơi vẫn không giảm nhiệt tình, liều mạng cày ngày đêm, chỉ vì 250 tiền đồng này. Toàn bộ pháp sư trong học viện điều diện áo choàng, mang kính đen, tay cầm chổi ma pháp đi qua đi lại.

    Tuy nhiên trong bầu không khí náo nhiệt lại có một đứa mặt mày như đưa đám.

    Cố Phi, mặc một bộ áo choàng pháp sư, đứng ở trung tâm quảng trường, nhìn đám người xung quanh cười nói, ngoại trừ than thở, thực sự chẳng có chuyện gì để làm.

    Hắn không muốn chọn nghề nghiệp Pháp Sư.

    Nhưng hắn lại là một gã Pháp Sư.

    Chuyện này là tại thằng học trò A Phát. Cố Phi vốn là giáo viên, trong lúc vô tình nghe được vài học sinh chém gió về Game Online tiên tiến mới ra mắt. Hỏi thăm mấy câu, A Phát liền lấy lòng mình bằng cách tặng cho một ID đăng nhập.

    Ai ngờ lòng tốt lại gây ra sự sai lầm. A Phát lại đưa nhầm cho Cố Phi một cái tài khoản đã được thiết lập tên và nghề nghiệp đầy đủ. Cố Phi đăng nhập vào, quét hình ảnh, thông tin mới biết đã nhầm lẫn. Mà Server chỉ có thể chứa một số tài khoản nhất định, cho nên nhà phát hành chỉ cho phép một người một nhân vật. Bởi vậy, Cố Phi chỉ có thể dùng tài khoản Pháp Sư này mà thôi.

    Dành dụm mua toàn bộ thiết bị để chơi trò chơi này, không lẽ bỏ. Bởi vậy Cố Phi cuối cùng vẫn tiến vào trò chơi. Chỉ tiếc không tự chọn được nghề nghiệp yêu thích, mục tiêu phấn đấu đã hoàn toàn tan vỡ. Lúc này Cố Phi đứng ở trong thành nhưng không biết nên làm cái gì.

    Đang mù mờ, bỗng nhiên chứng kiến mấy Pháp Sư với áo choàng nhăn nheo cùng mặt mũi mặt mũi bầm dập từ ngoài cửa lớn học viện Pháp Sư đi vào. Cố Phi thấy một người trong đó có thân ảnh thấp bé gầy teo, theo bản năng hô lên : "A Phát !"

    Cậu học sinh này, thành tích kém, thể dục tồi, khuôn mặt bình thường, ngoại trừ miệng lưỡi trơn tru thì không có một sở trường đặc biệt nào cả ở trường học thuộc về cái loại bà ngoại không yêu, ông nội không thương. Số tài khoản Pháp Sư này của Cố Phi cũng là do nó đưa cho. Trong trò chơi gặp phải nó, Cố Phi rất nỗ lực khắc chế ham muốn đánh nó một trận, dù sao nó cũng không phải cố ý. Huống chi, mình còn là thầy của nó!

    A Phát nghe được có người gọi hắn, ngẩng đầu nhìn lên thì thấy Cố Phi, mới lảo đảo tiến tới đối diện, nói: "Chào thầy".

    " Được rồi được rồi, không cần như vậy. "Cố Phi người chơi vội vàng nói. Ở trong trò chơi bị gọi như vậy, thật sự là một chuyện kỳ quặc. Người chơi xung quanh nghe thế, đều tò mò nhìn sang.

    " Em bị làm sao thế?" Cố Phi kéo A Phát ra xa đoàn người một chút mới hỏi.

    A Phát thở mạnh hai cái: "Không nghĩ tới, vừa bước ra khỏi thành đi dạo, đã bị lưu manh cho ăn đập."

    "Em cấp mấy? "Cố Phi kỳ quái hỏi. Trong trò chơi ngoại trừ khu vực mới đăng nhập, hoặc nói cách khác là khu an toàn, sẽ không có chuyện đánh nhau sinh sự. Đối với người chơi cấp thấp thì vẫn tồn tại bảo hộ PK. Người chơi dưới cấp năm thì không có khả năng bị PK.

    "Em mới vào game, còn chưa thăng cấp!" A Phát nói.

    " Vậy sao bị người ta P?" Cố Phi không hiểu.

    " Không phải là bị P, mà bị đánh. "A Phát nói.

    "Thế thì khác nhau cái gì?" Cố Phi không rõ.

    "Thầy ơi, PK đó là phải dùng kỹ năng trong trò chơi đánh cho tụt máu. Nhưng bây giờ toàn bộ hành động đều được mô phỏng như thực tế, tụi nó dùng tay chân đả thương người như lưu manh ngoài đường. Tuy rằng không tụt máu, nhưng mà ̣thực sự rất đau!" A Phát sờ khóe miệng, nhe răng nhếch mép.

    " Lại còn có người như thế! "Cố Phi sửng sốt.

    " Đúng vậy! Em cũng không nghĩ tới toàn bộ hành động đều được mô phỏng lại có thể dùng vào những cách như vậy." A Phát nói.

    " Toàn bộ hành động đều được mô phỏng như thực tế..." Cố Phi thầm nhắc lại mấy chữ này, "Dẫn thầy đi xem một chút! "Cố Phi đột nhiên cất bước muốn đi ra ngoài.

    " Chờ một chút! "A Phát kéo Cố Phi, "Thầy cũng là Pháp Sư, chỉ số Sức Mạnh cũng không bằng nghề Kỵ Sĩ của chúng nó, đánh nhau kiểu này, chúng ta không thắng được!"

    Cố Phi vỗ vỗ đầu A Phát nói: "Em đừng quên, thầy cũng biết võ đấy! "Nói xong xoay người rời đi.

    "Thầy ơi!" A Phát đứng ngây ra nhìn bóng lưng Cố Phi. Thầy Cố Phi biết võ công! Những lời này trong trường học đúng là một câu nói đùa. Nghe nói ngay cả thầy hiệu trưởng cũng phán: " Cái gì là chém gió? Thầy Cố Phi nói hắn biết võ công chính là một câu chém gió chính hiệu."

    Cố Phi đích xác là sức bật tốt một chút, tốc độ nhanh một chút, thân thủ nhanh nhẹn một chút, khí lực lớn hơn một chút. Ở trong mắt người bình thường, làm một giáo viên thể dục có biểu hiện như vậy là hoàn toàn hợp lý, nhưng Cố Phi lại nói hắn từ nhỏ đã tập võ, luyện được một thân thiết cốt, đánh-khắp-thiên-hạ-không-địch-thủ.

    Không có ai tin tưởng.

    Bởi vì trên mạng nội bộ của trường, có một đoạn video được lưu truyền rất rộng, do một cái camera giám sát quay được, chẳng biết người nào rảnh rỗi đem lên mạng. Trong video, một người trẻ tuổi ở cửa trường học bị một lão đầu đánh mặt mũi bầm dập, bò lê dưới đất không còn sức đánh trả. Đoạn video này có tiêu đề là "Gừng càng già càng cay". Người số một đương nhiên là lão đầu, còn về người số hai, theo nghiên cứu thì là "đánh-khắp-thiên-hạ-không-địch-thủ" tự xưng, thầy giáo Cố Phi.

    Từng có truyền thuyết này, còn có ai sẽ tin tưởng Cố Phi biết võ công? Tất cả mọi người đều cho rằng, người này lậm tiểu thuyết võ hiệp quá, đầu óc có chút thất thường. Cũng may, Cố Phi mặc dù nói bản thân biết võ công, nhưng lại không có khuynh hướng bạo lực, thái độ dạy học cũng coi như nghiêm túc, mới không có xảy ra chuyện gì lớn.

    Thế nhưng lúc này A Phát nhìn Cố Phi đi ra khỏi cửa chính học viện Pháp Sư, đang quay đầu lại hướng A Phát gọi: "Bên kia hả? "

    A Phát theo bản năng hướng bên phải chỉ một cái, Cố Phi cất bước đi liền.

    A Phát sửng sờ nửa ngày, mãi mới phản ứng kịp, vội vã đuổi theo.

    Đồ họa trò chơi vô cùng hoàn hảo, đá xếp thành con đường khiến người ta cảm thấy hơi gập ghềnh, nhưng Cố Phi bước nhanh như bay, A Phát ở phía sau chạy theo đầu đầy mồ hôi, lại thấy Cố Phi dừng ở giao lộ.

    " Chúng nó ở đâu? "Thấy A Phát đuổi tới, Cố Phi nghiêng đầu hỏi.

    " Ban nãy chúng nó ở bên kia. "A Phát đưa tay chỉ về cái ao ở giữa quảng trường phía trước. " Thầy ơi, vẫn là không nên đi! "Thấy Cố Phi đi tới, A Phát hô.

    Cố Phi quay đầu lại cười một tiếng: "Em không nên đi theo, thầy sẽ lập tức trở về."

    Khoác lên mình áo choàng Pháp Sư, dù sao vẫn khiến người ta cảm thấy có chút yếu đuối, nhưng thân ảnh của Cố Phi lại làm cho người ta cảm thấy phóng khoáng cùng tự tin.

    "Kệ bà nó! Dù sao là trò chơi, có bị đánh thì ngoài đời cũng không bị thương!" A Phát thì thầm một câu, đuổi theo.

    Nhưng lúc này đã không thấy tung tích của Cố Phi đâu nữa. A Phát vừa đi vừa nhìn bốn phía, đột nhiên nghe được một tiếng kêu thảm thiết từ trong ngõ hẻm bên cạnh truyền tới. A Phát liên chạy tới, thò đầu ra nhìn vào trong hẻm.

    Trong ngõ hẻm, bốn người mặc giáp nhẹ của Kỵ Sĩ đang điên cuồng đánh một tên nhỏ gầy. Thanh âm của từng quyền nghe mà rợn cả tóc gáy, thằng cha bị đánh mặt mũi vặn vẹo, trên người loang lổ vết máu, hắn mặc trang bị nhìn không ra nghề nghiệp gì cả. Nhưng cho dù là một nghề nghiệp Tanker máu trâu cũng không thể phản kháng trước bốn người vai u thịt bắp này, lại bị một quyền đánh văng vào góc tường, co ro không còn lên tiếng.

    Bốn người đều là mặt mài dữ tợn, vừa nhìn là biết không phải dạng vừa rồi. Chỉ có điều lúc này bọn họ đã ngừng tay, bởi vì Cố Phi đã xuất hiện trước mặt bọn họ.

    Không có người nào lên tiếng, bốn người thấy Cố Phi một thân là áo choàng Pháp Sư, đột nhiên liếc mắt một cái, lộ ra nụ cười mỉa mai.

    " Buông hắn ra! "Cố Phi nói.

    "Ông nói hắn sao? " Tên cao to nhất tung chân đá vào người nằm ở góc tường, rồi nhìn ba người kế bên nháy mắt ra hiệu, bốn người chậm rãi vây quanh Cố Phi. Bọn họ muốn đề phòng Cố Phi chạy trốn, vậy mà Cố Phi đứng bất động, tùy ý bốn người bọn hắn vây lại.

    Tên cầm đầu cao to tỏ ra kinh ngạc. Nhưng khi lần nữa đánh giá Cố Phi, hắn có chút thoải mái. Người trước mắt này không tính là cao, áo choàng Pháp Sư cũng không che kín toàn bộ thân thể, vai rộng, eo nhỏ, chân dài, chứng tỏ hắn thường xuyên luyện tập. Thân thể tố chất khá tốt. Nhưng đây là trong trò chơi, dù cho ngoài đời thể chất có tốt đến đâu, trong trò chơi thì tốc độ, sức mạnh, khí lực đều do số liệu quyết định. Người này là một Pháp Sư, sức mạnh, khí lực đều ở mức yếu nhất, một quyền của mình có thể làm hắn đo ván. Xem ra tên này thật sự quên là hắn đang ở trong trò chơi.

    Không có bất kỳ câu chào hỏi nào, tên cầm đầu chỉ nói một chữ: "Lên!"

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi WindDK, ngày 02-01-2016 lúc 16:02.

  4. Bài viết được 34 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    ball_fly103,bozece,cuonglong,Darkpinces,diangucmauden,enbosiro,guiliano,hai@ya,huudungtk,kingorchid,KradAngel,lacquy1234,Lôi Động Cửu Thiên,Longinus,marram,MrazShooters,mysexylove50,Nguyên Ca,nhbinhdbp,nsguyenan,pestie,phiêu!,quangtri1255,romolus82,samki1998,sasuketaki02,shinoking,t19pha,Tam Thiếu Gia,tramhuong3890,tungscorp,umedaboy,vipboy247,Zerulos,
  5. #3
    Ngày tham gia
    Dec 2015
    Bài viết
    23
    Xu
    800

    Mặc định

    PHÁP SƯ CẬN CHIẾN


    Quyển 1: Một pháp sư ra đời


    Chương 2: Võ công?


    Chương 2: Võ công?

    Hai tên trái phải đồng thời vọt tới, một tên khác lại lùi về đầu hẻm, phòng ngừa Cố Phi chạy trốn.

    Hai tên này trong chớp mắt đã áp sát, một người vung quyền, một người vung cước. Cố Phi không chút hoang mang, hơi lùi về sau, đem công kích hai bên toàn bộ tránh thoát. Chân trái vung lên một cước lên chính giữa mặt tên bên trái, nhưng lúc muốn nhấc chân phải đá tên bên phải thì hắn đã ngạc nhiên mà lùi về sau rồi.

    Cố Phi cười khổ. Nếu như đây là đang trong hiện thực, chiêu "Lão Yến song phi" không thể nào chỉ đá trúng một người. Nhưng bây giờ lại trong trò chơi, tốc độ của mình hoàn toàn bị số liệu hạn chế, căn bản không có cách nào đem một chiêu này phát huy được, chỉ có thể sử dụng một nửa. Với lại sức mạnh bị suy yếu khá nghiêm trọng, tên bên trái bị mình đạp một cước mà lại chỉ giật mình bụm mặt rồi nhìn mình. Nếu mà ngoài đời, một cước này ít nhất cũng khiến hắn hôn mê bốn, năm tiếng.

    " Quả nhiên là có bản lĩnh. " Tên thủ lĩnh vẻ mặt biến đổi, chỉ có điều cũng không có hoang mang. Một cước này của Cố Phi tuy là đá trúng, nhưng rõ ràng uy lực cũng rất có hạn. Hắn lập tức hô: " Hắn chỉ là một Pháp Sư, không cần phải sợ." Hô xong chính mình cũng xông lên tham gia cuộc ẩu đả.

    Cố Phi ở giữa ba người. Tuy rằng thân thể Pháp Sư yếu đuối, sức mạnh, khí lực đều cực yếu, nhưng mà chỉ số nhanh nhẹn của Pháp Sư vẫn miễn cưỡng chấp nhận được. Hiện tại người chơi còn cấp thấp, chênh lệch cũng không rõ ràng. Cố Phi tung quyền văng cước, dựa vào kinh nghiệm cận chiến phong phú, từng chiêu đều trúng vào hội lưu manh. Mà ba người cũng không thể chạm vào vạt áo của Cố Phi. Tên thủ lĩnh càng ngày càng kinh ngạc: Người này thật sự có bản lĩnh. May mắn hắn là một Pháp Sư, nếu hắn mà có điểm sức mạnh cao thì ba người đã sớm bị hắn đánh gục.

    Cố Phi lúc này hơi có chút bất đắc dĩ, bởi vì mọi mặt đều bị hạn chế, bản thân có rất nhiều công phu, chiêu thức từ đầu đến cuối không hề thi triển được. Như vậy, cho dù là chọn các loại nghề nghiệp cận chiến, nếu không lên cấp, công phu của mình vẫn không thể thi triển được. Mặt khác, cho dù mình bây giờ là Pháp Sư, nhưng khi lên cấp thì tăng điểm nhanh nhẹn và sức mạnh thì vẫn có cơ hội sử dụng được võ công rồi. Vừa nghĩ tới điều này, Cố Phi không khỏi mừng rỡ.

    Ba người vây công không những không đánh được Cố Phi, mà người này càng đánh càng sung, mới vừa rồi còn lộ ra nụ cười vô cùng thoải mái, tâm trạng càng lúc càng hoảng loạn.

    Kỹ thuật của mấy tên lưu manh này ở trong mắt Cố Phi có trăm ngàn chỗ hở. Cố Phi cũng không muốn cùng mấy tên này dây dưa, liền tìm một cơ hội thoát ra ngoài vòng khống chế, cười nói: "Vẫn phải tiếp tục đánh sao?"

    Ba người bị Cố Phi cho ăn không ít quyền cước, tuy rằng sức mạnh không là bao, nhưng bị dính nhiều cũng không phải không đau. Mà Cố Phi lại cố ý đánh cùng một chỗ. Lúc này ba người, tên bên trái mang một vệt bầm đen trên con mắt trái, tên bên phải lại đeo một vệt bầm đen trên con mắt phải, tên chính giữa thì máu mũi chảy không ngừng, khi nói chuyện còn sợ máu mũi rớt vào mồm, đành ngửa đầu lau vệt máu, rồi nói: "Chúng ta đi!"

    "Dừng lại!" Cố Phi lên tiếng, " Đánh người xong chưa xin lỗi lại muốn xách đít rời đi sao?"

    " Xin lỗi? " Tên thủ lĩnh nở nụ cười, " Ông đánh không chết tụi tui, lấy cái gì mà bắt tụi tui xin lỗi?" Lời này quả thật hợp lý, Cố Phi dây dưa lâu như thế, cũng bất quá cấp cho ba người hai cái vành đen và một cái mũi máu, đây cũng không phải là tổn thương nặng nề gì. Muốn đập chết thì phải làm cho giá trị sinh mệnh tụt xuống 0 mới được. Mà đánh cho tụi này sưng mặt sưng mũi như thế, một giọt máu cũng không mất, đây đúng là một BUG khủng.

    Cố Phi nhàn nhạt cười một tiếng, cúi người lượm cục đá vụn từ dưới đất, đột nhiên giương tay một cái, "Ba " một tiếng, cục đá bay vào giữa trán tên thủ lĩnh.

    Tên thủ lĩnh giận dữ: "Mày..."

    " Nếu như lần này đánh vào con mắt của mày, không biết mày sẽ biết thành dạng gì?" Cố Phi không nhanh không chậm nói.

    Tên thủ lĩnh ngây ngẩn cả người, hắn còn tưởng rằng Cố Phi chẳng qua là tiện tay đập mình một chút, nhưng nghe khẩu khí này, dường như là muốn đánh nữa?

    "Mày ở đây dĩ nhiên không phải lo con mắt trong hiện thực, nhưng ở trong trò chơi, từ nay về sau mày sẽ trở thành kỵ sĩ mù. Đừng quên, đây là trò chơi mô phỏng chính xác thực tế." Cố Phi nói.

    Tên thủ lĩnh bị dọa sợ đến lui hai bước, nhưng suy nghĩ một chút, không lẽ cứ chọc vào mắt thì sẽ bị mù sao? Đâu có trò chơi nào sẽ mù suốt đời. Sau đó hắn liền thoải mái hẳn, cười to nói: " Thằng nhóc này định hù ai đó hả?"

    Cố Phi không nói lời nào, đưa chân gảy một viên đá vụn lên, tay phải vung lên...

    "A..." Tên thủ lĩnh hét thảm một tiếng, đưa tay bụm mắt phải, ngã xuống đất lăn qua lăn lại, tiếng kêu rên vang lên không dứt. Con mắt bị đánh mù đau buốt, so với bị đánh bầm mắt thì khác biệt một trời một vực.

    "Mày còn có một con mắt. " Cố Phi hướng về phía tên thủ lĩnh đang lăn lộn trên mặt đất,nói. Nói xong, lại đưa chân gảy lần nữa, hai viên đá vụn bay lên, Cố Phi vung tay bắt lấy. Ánh mắt hắn chuyển từ tên thủ lĩnh sang hai người khác: "Trong tay tao đang cầm hai cục đá này."

    "Xin lỗi, xin lỗi..." Hai người bị cảnh tưởng này dọa sợ vỡ mật, vội ríu rít nói xin lỗi.

    "Biến đi!" Cố Phi khoát tay, hai người cuống quít kéo tên thủ lĩnh trên đất. Tên này một tay bụm mắt phải, con mắt trái cũng nhắm chặt, đau đến run rẩy, rên rỉ một câu: "Đi... Mau đỡ tao đi...". Hai người sửng sốt một chút, liền vội vàng tiến lên đỡ hắn rời đi, mà tên gác trước hẻm cũng sớm đã chạy mất dép.

    Núp ở đầu hẻm xem rõ toàn bộ quá trình, A Phát trợn mắt hốc mồm. Đến tận nhóm lưu manh chạy mất, hắn mới chạy vào hẻm, ngạc nhiên hỏi Cố Phi: " Thầy thực sự biết võ hả?"

    " Đương nhiên, thầy từ nhỏ đã luyện công rồi." Cố Phi ôn hoà nói, giọng điệu, bộ dạng giống y chang như trong trường, cũng không có thay đổi.

    Cố Phi đúng là biết võ công.

    Hắn sinh ra trong một gia đình có truyền thống luyện võ. Thành viên gia tộc bên ngoài đều có sự nghiệp, trong nhà thì có một mục tiêu thống nhất, muốn đem võ thuật Trung Hoa truyền thừa và phát triển cho đời sau. Nhưng nói là nói như vậy, Cố Phi lại thấy rằng, ngoại trừ chính hắn cùng cha của hắn, hiện tại đã không có người nào đem việc này để ở trong lòng.

    Chú bác, bậc trưởng bối đều coi là thật sự có tài, nhưng đám hậu bối ngay cả tư cách luận bàn với người khác cũng không có. Đối với kẻ từ nhỏ tập võ như Cố Phi, bọn họ hoàn toàn khinh bỉ: "Bây giờ là thời đại gì rồi? Đầy trời đều là máy bay, đầy đường đều là máy vi tính. Võ công? Tập võ có cơm ăn sao?"

    Cố Phi muốn chứng minh cho bọn hắn xem, nhưng kết quả lại là càng bị khinh thường hơn.

    Sự thật cũng đành chịu. Ở thời đại này, võ thuật đích xác không thể tạo ra cơm ăn.

    Thể thao dường như là nơi dễ dàng nhất để phát huy năng khiếu võ thuật, mà có vài môn có rất nhiều quy tắc, như bóng đá không được chơi cao chân, bóng rổ thì không được va chạm; có vài môn lại không thể vận dụng võ thuật, ví như chơi cờ; lại có vài môn mà Cố Phi không chơi được, như bơi, nhảy cầu các loại thể thao dưới nước - Cố Phi không chơi với nước.

    Mà nếu có môn nào phù hợp với mình, Cố Phi cũng sẽ không thể tham gia.

    Cố Phi luyện tập võ công, chú trọng rèn luyện thân thể cùng kỹ xảo cận chiến. Điều này làm cho hắn không thể tham gia các môn võ biểu diễn, còn nói về đánh lộn, cha hắn lại nghiêm cấm hắn tham gia.

    " Chúng ta tập võ, là vì rèn luyện thân thể, đột phá cực hạn thân thể, không phải là vì đánh nhau! " Cha hắn luôn căn dặn.

    " Đột phá cực hạn thân thể, còn không phải là vì đánh bại đối phương sao? "Cố Phi không giải thích được.

    " Con sai rồi, để đánh bại đối phương, phương pháp tốt nhất là đả thương hắn!" Cha hắn nói.

    " Đả thương? "

    Cha hắn trịnh trọng gật đầu: "Đúng, đả thương! "

    " Thế nhưng... "

    Không đợi Cố Phi nói xong, cha hắn tung quyền. Công phu thế gia sao! Nói không thì không rõ ràng được, phải dùng hành động chứng minh. Năm đó, cha hắn thân thể còn thân thể cường tráng, võ công lại hơn Cố Phi, Cố Phi đương nhiên không thể đánh lại, kết quả tự nhiên là bị đánh bị đánh răng rơi đầy đất. Đó chính là ngày mà mọi người thấy ở trường Sơn Lâm...

    Cuối cùng, Cố Phi đành phải miễn cưỡng ở lại giới thể dục, làm giáo viên thể dục.

    Mà bởi vì ở phía ngoài cửa trường bị cha đánh như thế, lại được truyền bá rộng rãi, Cố Phi lại muốn trường Sơn Lâm tuyên truyền một chút về bản lĩnh võ công của mình, đáng tiếc đều bị cho là đang chém gió.

    Võ thuật, thực sự rất khó sinh tồn ở xã hội này sao? Cố Phi vô cùng bi thương. Hiện tại hắn đã rất ít tham gia gia tộc tụ hội. Trước đây, thế hệ trước vẫn cho rằng Cố Phi sẽ giữ vững truyền thừa võ thuật, cho nên hắn được gia tộc coi là tấm gương dạy bảo con cháu cùng thế hệ. Bây giờ, chứng kiến người cùng thế hệ mỗi một người đều quần áo gọn gàng, sự nghiệp vẻ vang, mà Cố Phi lại trở thành giáo viên thể dục, thế hệ trước cũng bắt đầu chần chờ. Ngoại trừ cha của Cố Phi, không ai tin tưởng Cố Phi có tiền đồ.

    Mà cha của hắn vẫn kiên trì với quan điểm "Võ thuật không phải dùng để đánh nhau."

    "Cha quyết không cho phép con sử dụng võ thuật tổn thương bất cứ người nào!" Cha hắn nói như đinh đóng cột.

    "Người xấu cũng không được?" Cố Phi hỏi.

    "Không được! " Cha hắn khẳng định, "Người xấu tự nhiên sẽ có cảnh sát, có pháp luật trừng phạt".

    " Như vậy, võ thuật rốt cuộc sử dụng thế nào đây?" Cố Phi phiền não, hắn hận mình không thể như cha hiểu thấu đáo tất cả, trước sau vẫn xoắn xuýt rốt cuộc võ thuật có thể sử dụng để làm gì.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi WindDK, ngày 02-01-2016 lúc 16:05.

  6. Bài viết được 23 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    ball_fly103,cuonglong,Darkpinces,enbosiro,hai@ya,huudungtk,kingorchid,KradAngel,Lôi Động Cửu Thiên,marram,Nguyên Ca,nhbinhdbp,nsguyenan,phiêu!,quangtri1255,romolus82,samki1998,sasuketaki02,shinoking,tramhuong3890,tungscorp,umedaboy,Zerulos,
  7. #4
    Ngày tham gia
    Dec 2015
    Bài viết
    23
    Xu
    800

    Mặc định

    PHÁP SƯ CẬN CHIẾN


    Quyển 1: Một pháp sư ra đời


    Chương 3: Cuộc kiểm tra kĩ năng nhỏ


    Chương 3: Cuộc kiểm tra kĩ năng nhỏ

    Thế giới song song! Ngày đó nghe được mấy nam sinh bàn tán về việc sắp phát hành Game Online với kỹ thuật VR, Cố Phi đột nhiên đã tìm được hi vọng.

    Hắn biết rõ kỹ thuật VR có ý nghĩa là gì. Trong hiện thực không cách nào thi triển đầy đủ, trong trò chơi, hẳn là không gì kiêng kỵ à nha? Cùng ngày Cố Phi liền mua liền mua nguyên bộ thiết bị mô phỏng VR, cũng đã lựa chọn sẽ nghề nghiệp rồi: Võ Sĩ. "Linh hoạt vận dụng toàn bộ thân thể tiến hành chiến đấu, thuộc lớp Chiến Sĩ". Đọc xong phần miêu tả nghề nghiệp này, Cố Phi cũng đã nhận định đây là nghề nghiệp thích hợp nhất của mình.

    Chỉ tiếc, bởi vì thằng A Phát nhầm lẫn, mình lại trở thành một nhân vật không thích hợp cận chiến nhất: Pháp Sư.

    Cố Phi vốn là mất hết cảm hứng, nhưng trải qua một màn này, hắn đã ý thức được: Trong trò chơi, phân chia thuộc tính nghề nghiệp chỉ là tương đối. Đối với mình mà nói mà nói, hắn đã có nguyên bộ kỹ năng nghề nghiệp, chỉ cần tự do tăng thêm điểm, thì nghề nghiệp nào kỳ thật đều không sao cả.

    Đương nhiên, nếu như là Võ Sĩ, thuộc tính nghề nghiệp tăng thêm nhất định thích hợp với việc phát huy võ thuật hơn. Có điều, Pháp Sư cũng chẳng sao, mình sẽ sáng tạo ra một con đường mới, Pháp sư cận chiến!

    Một tiếng rên rỉ đã cắt đứt dòng suy nghĩ của Cố Phi, tên bị đá văng vào góc tường đã giãy dụa đứng dậy.

    " Thầy! "A Phát không dám lên trước, ngẩng đầu nhìn qua Cố Phi.

    Cố Phi bước tới, nâng tên này dậy: "Ông không sao chứ?"

    " Không có việc gì, tui không sao!" Người nọ đứng lên, hít một hơi thật sâu. Tuy trên mặt còn mang theo vài vết bầm, nhưng lại lộ ra dáng vẻ thư sinh. Hèn chi bị người ta cho thành đối tượng khi dễ. Cố Phi cùng A Phát đỡ hắn đến bên cạnh bờ hồ, người nọ quay người lấy nước lên lau mặt, tỉnh táo hơn nhiều. Xoay đầu lại hướng Cố Phi cười cười cười cười: "Xin chào, tui tên là Hồng Nhất Tiếu."

    Đây là nickname trong trò chơi, Cố Phi cũng nói ra tên của mình: "Thiên Lý Nhất Túy ". Cái tên này là do A Phát đặt, nghe như bợm nhậu ấy, làm cho Cố Phi có chút buồn bực. Hai người bắt tay, còn A Phát thì bị cho là một tên nhóc con nên trực tiếp bị bỏ qua.

    "Kỹ thuật VR là lần đầu tiên vận dụng trong Game Online, sớm đã biết rõ sẽ phát sinh sẽ phát sinh một ít tình huống ngoài ý muốn, nhưng mà lại không biết được sẽ có chuyện này xảy ra." Hồng Nhất Tiếu ngẩng lên nói.

    " A? Nghe lời ông nói sao giống như Game Master thế?" Cố Phi nói.

    A Phát tinh thần chấn động, nhưng hắn cũng là một game thủ kỳ cựu rồi. Game Master là người quản lý trong trò chơi, có nhiều chỗ tốt. Ít thì nhận được một ít tin tức nội bộ, nhiều thì trực tiếp làm một ít trang bị ngon, cái này cũng tùy thuộc vào đạo đức nghề nghiệp, khi mà không gặp được, người chơi đều khinh bỉ cùng khiển trách; một khi gặp được rồi, lại hận không thể cùng nhau xưng huynh gọi đệ.

    Hồng Nhất Tiếu hướng phía bầu trời gật đầu nói gật đầu nói: "Hôm nay bắt đầu Open Beta, chợt nghe report nói có một đám người tụ tập đánh Pháp Sư, tui liền đến xem, không ngờ lại trở thành đối tượng ăn đập."

    " Việc này phải xử lý thế nào?" Cố Phi hỏi.

    " Còn không biết. "Hồng Nhất Tiếu nói, "Xem bên tổ kỹ thuật sẽ xử lý thế nào. Trò chơi còn nhiều vấn đề, xem ra khoảng cách chính thức thu phí đưa vào hoạt động phải cần một khoảng thời gian nữa."

    Cố Phi cùng A Phát nhìn Hồng Nhất Tiếu ngửa đầu nhìn bầu trời, cũng ngẩng đầu nhìn theo. Mưa phùn mịt mờ vẫn còn rơi xuống, đem mặt mũi cả đám ướt nhẹp. Thằng này chẳng lẽ còn rửa mặt, Cố Phi âm thầm nói, mới nhìn xuống.

    " Hai ngươi xem cái gì thế?" Không nghĩ tới Hồng Nhất Tiếu lại mở miệng hỏi trước.

    " Anh đang nhìn cái gì?" A Phát hỏi lại.

    "Anh mày máu mũi chảy không ngừng nên mới phải ngửa mặt lên á!" Hồng Nhất Tiếu nói.

    Hai người im lặng. Sau nửa ngày Hồng Nhất Tiếu mới rủ đầu xuống, vuốt vuốt cái mũi nói: "Tốt rồi, tui ta còn muốn đi dạo nơi khác, mấy ông thì sao?"

    " Tui đi luyện cấp rồi! "Cố Phi nói, hắn lúc này không thể chờ đợi được mà muốn biết điểm số thăng cấp tăng vào toàn bộ, thân thể là Pháp Sư này không thể phát huy võ công của hắn được.

    A Phát do dự một chút, nhìn qua Hồng Nhất Tiếu nói: "Em muốn cùng anh đi dạo một chút."

    Hồng Nhất Tiếu cười cười nói: "Thằng nhóc này, anh mày chỉ có một số quyền hạn nhất định thôi, đừng mong sẽ có được chỗ tốt từ anh mày nha."

    A Phát ý đồ bị người ta nhìn thấu, mặt đỏ bừng, lớn tiếng chống chế: "Tui không có ý đó, tui chỉ muốn đi vòng vòng làm quen trò chơi một chút thôi."

    " Vậy thì đi thôi! "Hồng Nhất Tiếu cười, lại hỏi Cố Phi: "Ông có muốn đi làm quen một chút không?" Hắn cố ý nhấn mạnh hai chữ 'làm quen' khiến cho mặt A Phát càng đỏ hơn.

    " Không cần, hai người đi đi!" Cố Phi hướng hai người phất tay.

    Sau khi hai người rời khỏi, Cố Phi vội vã chạy ra khỏi Cloud City, thẳng hướng đi đến khu luyện cấp.

    Quái ở xung quanh thành tân thủ luôn có cấp thấp nhất, " Thế giới song song" cũng không ngoại lệ, ngay cả tạo hình quái cũng không có gì mới. Cũng đều là mấy con mèo, con chó, con thỏ thoạt nhìn đều rất đáng yêu, đều là mấy con động vật nhỏ. Hơn nữa bởi vì vận dụng kỹ thuật VR, mấy con thú nhỏ được làm rất sống động, đáng yêu cực kỳ, mà mấy con quái cấp thấp này lại không có đánh trả, ví như con cún con bị đánh sẽ co lại ủy khuất ô ô hai tiếng.

    Cố Phi nhìn nhìn mấy con này, thật sự là không hạ thủ được. Nhìn xung quanh, trong ánh mắt dân chúng cũng tràn đầy do dự. Một số người tâm địa ác độc hạ sát thủ cũng bị mọi người ném qua một ánh mắt xem thường, không thể không ngừng. Trong khu luyện cấp, cả đám người đứng ngây ngốc tại chỗ, mấy con chó con mèo con còn chạy lại ống quần họ cọ cọ thân mật, ánh mắt ngập nước.

    "Vầy thì sao mà luyện cấp đây!!!" Một gã đem thú nhỏ trong tay thả trên mặt đất, thở dài nói.

    "Đúng vậy a, không có cách nào luyện cả! Thật sự là đáng yêu quá hà!" Một người chơi nữ thu hồi binh khí, ôm con thỏ đang cạ cạ chân mình lên, phẫn nộ nói: "Công ty phát hành trò chơi này cố ý à! Sao lại đem tiểu quái luyện cấp biến thành đáng yêu thế!"

    Mọi người bảy mồm tám lưỡi mà thảo luận, bắt đầu lên án công khai đối với trò chơi cố ý. Cố Phi ở cùng chỗ với mấy người đang oán trách, rồi lại một thân một mình đi chỗ khác. Ở đây không đánh được, không lẽ toàn bộ quái đều dễ thương hết sao? Đổi chỗ khác là được rồi.

    Nói thật, hắn cùng động vật đánh nhau cũng không có hứng thú. Từ nhỏ học võ, mục tiêu là đánh bại người, nhưng mà chưa học qua gặp phải một con chó phải đánh vào bộ phận yếu hại nào. Có điều nếu phải đem tuyệt kỹ võ học vận dụng trên một con chó, Cố Phi cảm thấy thật sự có lỗi với bản thân nhiều năm khổ luyện như thế.

    Dọc theo đường lớn mà đi, trước mắt là một sơn mạch rộng lớn. Mấy loài thú nhỏ đáng yêu đã biến mất, Cố Phi leo lên đỉnh núi rồi nhìn xuống, vừa giống như sơn cốc vừa giống như thung lũng, mà trong đó có chỗ hiện lên một đống lửa hừng hực, có mấy tên với khuôn mặt đáng ghét, đang vây quanh đống lửa, hai mắt lim dim.

    Cố Phi đoán mấy thằng này chắc không phải người chơi, mà là NPC. Bởi vì cho dù là anh em sinh sáu, cũng không thể quần áo hình dáng đều giống như đúc.

    NPC hình người, đây chính là điều mà Cố Phi mong chờ.

    Hẳn là quái để luyện cấp à? Cố Phi một bên thầm nghĩ, một bên chậm rãi hướng mấy tên này mà đi đến.

    Sáu người ngồi vây quanh đống lửa, đương nhiên mắt nhìn xung quanh, lúc Cố Phi đứng trên sườn núi thì chắc chắn đã thấy rồi, nhưng mà đợi Cố Phi tiếp cận đến khoảng cách nhất định, mấy thằng này mới như bị lửa bén vào mông, nhảy dựng lên chỉ vào Cố Phi oa oa kêu to.

    Cố Phi rõ ràng đã nghe được tụi nó nói chuyện: "Oa, một con dê béo đến rồi, nhanh bắt hắn lại bắt hắn lại bắt hắn lại!"

    Nếu là lúc trước thì trên đầu NPC đã bay lên bong bóng thoại rồi, bây giờ là kỹ thuật VR, trực tiếp dùng âm thanh thay thế.

    Sáu người vọt lên, động tác cực kỳ chỉnh tề, tốc độ hoàn toàn như nhau, cứ thế vọt tới trước người Cố Phi, đội hình một chút cũng không rối loạn.

    NPC lại càng không có nhiều lời, một tên phía trước cầm Dao Cắt Thịt đâm tới. Cố Phi lách mình né tránh, vung một quyền lên, trúng mục tiêu.

    Lần này khác với lần đánh nhau trong thành. Bởi vì bảo hộ PK, ngoại trừ giả lập trạng thái đau đớn, thì cũng không có gì khác. Nhưng giờ phút này cùng quái đánh nhau, cho dù là Pháp Sư với công kích vật lý công kích yếu nhất, một quyền này cũng tạo thành thương tổn đấy.

    Ăn một quyền của Cố Phi, thằng này cũng chỉ là quơ quơ, rồi lại dùng Dao Cắt Thịt đâm qua, Cố Phi lóe lên, lại một quyền.

    Sáu thằng này cùng tiến lên vây công, Cố Phi thành thạo xuyên thẳng vào trong đó, quyền cùng cước thỉnh thoảng lại rớt trên người đối phương. Cố Phi cũng không biết sáu thằng này đẳng cấp cao bao nhiêu, nhưng mà so với cùng bốn người chơi bình thường đánh nhau, cũng càng dễ, càng không thú vị.

    Cố Phi đối với kỹ thuật VR đã có chút thất vọng rồi thất vọng rồi. Hiện tại xem ra, chỉ là mô phỏng cảm giác chân thật mà thôi. Nhưng loại NPC tiểu quái này, cũng giống như mấy cái game online khác, AI cũng kém, phương thức hoạt động lập đi lập lại. Hơn nữa hoàn toàn không hiểu được chủ động né tránh công kích của người chơi, chỉ là dựa vào chỉ số chính xác cùng né tránh mà tính toán.

    Đánh bại tụi này thì chỉ là vấn đề thời gian, Cố Phi bắt đầu có ý thức đem nắm đấm chia ra trên cả sáu tên này. Lại giày vò thêm vài phút đồng hồ, một NPC cuối cùng phát ra tiếng gào thiết không cam lòng, ngã xuống. Ngay sau đó tam quyền lưỡng cước, còn lại năm thằng cũng té xuống đất. Cố Phi ở giữa hiện lên vòng sáng không ngừng, không biết mấy con này cấp bao nhiêu, đã giúp hắn trực tiếp lên tới cấp 6.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi WindDK, ngày 02-01-2016 lúc 16:07.

  8. Bài viết được 23 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Cross360o,cuonglong,Darkpinces,diangucmauden,enbosiro,hai@ya,huudungtk,KradAngel,Lôi Động Cửu Thiên,marram,Nguyên Ca,nhbinhdbp,nsguyenan,pestie,phiêu!,quangtri1255,romolus82,samki1998,sasuketaki02,shinoking,tramhuong3890,tungscorp,umedaboy,
  9. #5
    Ngày tham gia
    Dec 2015
    Bài viết
    23
    Xu
    800

    Mặc định

    PHÁP SƯ CẬN CHIẾN


    Quyển 1: Một pháp sư ra đời


    Chương 4: Đăng xuất



    Chương 4: Đăng xuất

    Thế giới song song tồn tại năm thuộc tính cơ bản: Thể Chất, Sức Mạnh, Nhanh Nhẹn, Trí Tuệ, Tinh Thần. Mỗi lần thăng một cấp được tặng 5 điểm thuộc tính, Cố Phi không chút do dự đem điểm số toàn bộ tăng vào nhanh nhẹn. Sau khi thử tung vài quyền, quả nhiên thân thủ so với trước nhanh hơn rất nhiều. Mừng rỡ trong lòng, tiếp tục như vậy, chẳng những có thể lấy lại trình độ thực của mình, hơn nữa bởi vì đây là trò chơi, tiếp tục tăng điểm, thậm chí có thể tốc độ siêu ảo. Cố Phi ngược lại không muốn biến thái như vậy, chỉ cần có thể lấy thực lực bản thân là được, điểm số dư thừa hắn chuẩn bị tăng vào sức mạnh, do lực công kích của hắn hiện tại quá yếu. Cố Phi nắm chặt nắm đấm.

    Có điều đây là trò chơi, giết quái xong sẽ có đồ rơi ra. Cố Phi sau khi thêm điểm, bắt đầu tìm tòi trên người 6 tên này. Cuối cùng chỉ tìm được hai thanh Dao Cắt Thịt cùng sáu cái túi tiền nhỏ. Tiểu quái cũng không giàu có gì, mỗi túi tiền cũng chỉ có 10 đồng tệ. Cố Phi đem hết bỏ vào túi tiền của mình. Hai thanh Dao Cắt Thịt thì giắt ở hai bên hông.

    Vì hoàn toàn mô phỏng thực tế, "Thế giới song song" không có hạn chế trang bị của từng nghề nghiệp. Chẳng qua là chỉ số thuộc tính cũng như hiệu ứng cũng khác nhau, có thể sẽ không phù hợp với nghề. Chỉ có điều, loại trang bị cấp thấp này thì cũng không có thuộc tính cộng thêm nên ai cũng có thể dùng.

    Cố Phi gom đồ xong xuôi, quay người lại hướng đến một ngọn núi khác.

    Lại là một đống lửa, sáu huynh đệ. Nhưng Cố Phi còn chưa nhìn rõ ràng đối phương là tiểu quái hay là quái tinh anh, hệ thống lại phát ra một tiếng nhắc nhở: Người chơi lưu ý, sau 10 giây nữa trò chơi sẽ tự ngắt kết nối, yêu cầu người chơi chuẩn bị. 10,9,8....

    Đếm ngược xong, trò chơi thoát ra, cảnh vật trước mắt biến mất, Cố Phi trở về hiện thực.

    " Sao vậy nhỉ!" Trong lòng lẩm bẩm, Cố Phi kết nối vào kết nối vào Website Game.

    Lúc này, nhà phát triển cùng nhà phát hành của "Thế giới song song" cùng ngồi cùng một chỗ, suốt đêm tổ chức hội nghị khẩn cấp, thảo luận về nhiều vấn đề gặp phải sau một ngày Open Beta.

    Bởi vì đây là trò chơi ứng dụng VR đầu tiên, vì để đảm bảo độ hot, "Thế giới song song" vẫn là âm thầm phát triển, cho đến thời kì Closed Beta mới bắt đầu tuyên truyền rộng rãi. Mà Closed Beta thì toàn bộ là do nhân viên nội bộ hoàn thành, mọi người chủ yếu quan tâm những vấn đề giống như game online thông thường như nhân vật, nhiệm vụ, kỹ năng cùng với trang bị..., hôm nay ngày đầu tiên Open Beta lại xuất hiện nhiều vấn đề lớn thế này có thể sẽ làm cho người ta không tiếp nhận được kỹ thuật VR này luôn.

    Đầu tiên, người chơi than phiền về tạo hình quái ở khu luyện cấp thấp nhất quá đáng yêu, đây là vấn đề nhiều người nói đến nhất. Người chơi nữ đối với chuyện này vô cùng bài xích, mà người chơi nam sợ đập mấy con này lại khiến cho người chơi nữ khinh bỉ, cái này còn gây ra bất mãn hơn.

    Trừ điều đó ra, trong trò chơi tạo hình NPC, kiến trúc, cây cối,... thường rập khuôn, lập lại quá nhiều, có điều cái này cũng dễ giải quyết. Chân chính làm người ta không thể giải quyết được, đó là vấn đề bạo lực lan tràn.

    Open Beta vẻn vẹn một buổi, trong trò chơi liên tiếp phát sinh sự kiện bạo lực, thật sự là làm cho nhà phát hành không biết phải làm sao. Hệ thống mô phỏng các giác quan của con người, mà bạo lực lại nhắm ngay đến vấn đề này, căn bản bên bộ phận kỹ thuật không thể nào giải quyết. Sau khi trải qua nghiên cứu, quyết định đem đánh nhau loại này cũng tính vào PK, mà phạm vi bảo hộ PK cũng tăng lên đến cấp 10. Đến nỗi sau này lúc PK sẽ không xuất hiện tình trạng tay phải dùng vũ khí trong trò chơi thi triển kỹ năng, tay trái lại xuất chiêu "Hầu tử trộm đào", không biết sẽ biến thành cái dạng gì nữa.

    " Như vậy cũng tốt! Chân thật mà! Ha ha, trò chơi VR đúng là chân thật, cái này đúng như chúng ta mong muốn lúc đầu mà" Một nhân viên cao tầng tham gia hội nghị trấn an mọi người.

    Nhưng có một vấn đề không cách nào có thể che dấu được: người chơi nữ bị người chơi nam xâm phạm tình dục.

    GM cũng không thể nghĩ tới, kỹ thuật VR lại có thể đem một mặt đen tối của con người bộc lộ triệt để như thế. Nhưng bởi vì các giác quan đều được mô phỏng hoàn toàn, nếu như chỉ loại bỏ cảm giác ở bộ phận nhạy cảm, thì đấy cũng không phải bộ phận kỹ thuật có thể giải quyết được. Huống hồ, việc này chỉ tồn tại thiểu số, nhà phát hành cũng không muốn hoàn toàn cấm việc này.

    Phương án giải quyết cũng chỉ có thể thiết kế ra một thứ phù hợp với người chơi. Cái này lại làm khó bộ phận kỹ thuật nữa. Thử nghĩ xem, trong một khung cảnh lãng mạn, một đôi nam nữ yêu nhau sâu đậm không thể kiềm chế được, đang muốn tiến thêm một bước, "Đinh" một tiếng, một hộp thoại nhắc nhở hiện ra: Người chơi mời bạn ABCXYZ gì đó, bạn có muốn tham gia không? Cho dù muốn chọn Yes, thì không khí ảnh hưởng cũng đã biến thành No rồi.

    Mà, cái chuyện ABCXYZ gì đó thì làm thế nào xác định? Hôn thoáng qua một cái thì sao? Sờ một cái thì sao? Người chơi muốn sờ bạn, bạn có muốn cho sờ không? Cái này được hội nghị đưa ra thảo luận, đều làm người tham gia cảm thấy muốn ói.

    "Mặc kệ như thế nào, trước cứ làm đi, chúng ta có thể quan sát người chơi phản ứng cùng ý kiến như thế nào, sau đó mới điều chỉnh." Đại BOSS cuối cùng lên tiếng chốt vấn đề.

    Tiếp tục thảo luận vài vấn đề nữa, hội nghị cũng tan họp, tất cả bộ phận đều bắt tay vào chỉnh sửa. Open Beta mới một buổi đã phải đem về làm lại, đây tuyệt đối là một kỳ tích trong ngành game online. Cũng may có thể nói "Lần đầu vận dụng kỹ thuật VR, cho nên kinh nghiệm chưa đủ" để che dấu, nhưng áp lực của mọi người đều rất lớn.

    Đại BOSS nhìn nguyên một đám bận rộn, thoả mãn gật gật đầu. Nhìn lại, lại chứng kiến còn có một người ngồi tại chỗ không rời đi, chỉ cười hì hì nhìn hắn.

    Bọn họ rời đi, đại BOSS mới lên tiếng: "Tiểu Ngũ, cậu còn có việc gì?"

    "Ông chủ biết tính em ah!" Người gọi là Tiểu Ngũ đứng lên, đi tới trước mặt ông chủ, tùy tiện kéo cái ghế dựa cái ghế dựa ngồi xuống.

    " Nói đi!" Ông chủ nhìn qua hắn. Diệp Tiểu Ngũ này là một thành viên đội kế hoạch, là một bộ phận trung tâm phát triển trò chơi.

    "À, Hôm nay em nhìn thấy một việc, mà theo em có thể sẽ làm trò chơi này phát sinh vấn đề." Tiểu Ngũ nói.

    "Là?"

    " Bởi vì là mô phỏng thực tế, một số người đem chút kỹ xảo trong hiện thực vào trò chơi, tạo thành ưu thế nhất định so với người chơi khác. Đối với yêu cầu tạo ra một trò chơi cân bằng mà nói, thì đây là một điều bất lợi đấy!" Tiểu Ngũ nói.

    " Kỹ xảo gì mà sẽ ảnh hưởng đến trò chơi? "Ông chủ hỏi.

    " Nói thí dụ như, võ thuật!"

    "Võ thuật?"

    Tiểu Ngũ gật gật đầu khẳng định: "Hôm nay trong trò chơi, em gặp được một người, nghề nghiệp là Pháp Sư, tay không tấc sắt, đồng thời đánh bại ba Kỵ Sĩ. Em xem, hắn chính là người sử dụng võ thuật đấy."

    " Thực sự có người này sao!" Ông chủ nhíu mày.

    Tiểu Ngũ nói: "Sếp xem, cảnh sát, quân nhân, luyện võ thuật đấy, quyền anh đấy... đều có thể trong trò chơi gây nên mất cân bằng!"

    " Vậy xử lý thế nào? Chúng ta không thể vì vậy mà cấm người ta chơi game trò chơi của chúng ta." Ông chủ nói.

    " Không có biện pháp." Tiểu Ngũ cũng lắc đầu.

    Ông chủ lại nở nụ cười: "Nếu như không có biện pháp, cậu cũng sẽ không ở lại đây để nói với tôi."

    Tiểu Ngũ cũng cười: "Chỉ là loại người này cho em một cái gợi ý. "

    " Nói"

    " Game Online truyền thống, hết thảy đều vây quanh chiến đấu. Nhưng chúng ta bây giờ là VR, cần phải tăng cường phát triển, cải tiến các hệ thống khác. Như vậy thì đối với người chơi thành thạo các kỹ xảo ngoài thực tế cũng có thể cân đối so với người khác một tí!" Tiểu Ngũ nói.

    "Nói thì dễ, làm mới thật sự khó." Ông chủ nói.

    " Có thể thử xem mà! "

    "Được, cậu lên kế hoạch đi, lần sau họp đem ra cho mọi người thảo luận một chút." Ông chủ nói.

    "Được!" Tiểu Ngũ vui mừng, "Vậy em đi trước."

    "Đợi tí!" Ông chủ gọi hắn lại, "Tôi nói cho cậu này, sao lại vào chơi game thế hả? Cậu không biết quy tắc à? Thân là nhân viên công ty, không cho phép tham gia vào trò chơi, gia đình cũng không thể!"

    "Em chưa bao giờ đồng ý quan điểm này. Chúng ta làm ra trò chơi đấy, đương nhiên là nhiệt tình với trò chơi, sao lại không được chơi? Sếp yên tâm, em tự hạn chế quyền hạn bản thân, cho nên em chỉ là một người chơi thường thôi." Tiểu Ngũ nói.

    " Cậu đối với trò chơi hiểu rõ vô cùng, còn tính là người chơi thường sao?" Ông chủ nói.

    "Sếp yên tâm, mấy cái đồ ẩn, em đều không biết" Tiểu Ngũ nói.

    "Tôi sẽ tìm người để ý đến cậu, mà nickname của cậu là gì?" Ông chủ hỏi.

    " Hồng Nhất Tiếu! "Tiểu Ngũ cười cười, đi ra khỏi phòng họp.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi WindDK, ngày 02-01-2016 lúc 16:09.

    ---QC---


  10. Bài viết được 22 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    cuonglong,Darkpinces,diangucmauden,hai@ya,huudungtk,KradAngel,Lôi Động Cửu Thiên,marram,Nguyên Ca,nhbinhdbp,nsguyenan,pestie,phapkaka123,phiêu!,quangtri1255,romolus82,samki1998,sasuketaki02,shinoking,tramhuong3890,tungscorp,umedaboy,
Trang 1 của 4 123 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status