TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 3 của 4 Đầu tiênĐầu tiên 1234 CuốiCuối
Kết quả 11 đến 15 của 17

Chủ đề: Ta chính là đại minh tinh

  1. #11
    Ngày tham gia
    Jan 2008
    Bài viết
    180
    Xu
    1,309

    Mặc định

    Chương 9: [ Điền Bân xui xẻo]




    Lúc tan tầm.

    " Này, nghe gì chưa?"

    " Làm sao vậy, lúc nãy ta đi ăn cơm, có chuyện gì à?"

    " Người mới cùng Điền Bân xém nữa thì đánh nhau."

    " Gì ? Thiệt không đó? Sao lại thế ?"

    Trong phòng làm việc, nhiều người khẽ nói thầm, ai cũng thích hóng chuyện.

    Trương Diệp cũng không về, chạm vào nhẫn trò chơi, mở ra ô [ vật phẩm ], lấy ra vật phẩm có hình miệng vết thương mà lúc trước hắn lấy từ bảo rương ra, mở ra tấm thiệp, vừa lúc Điền Bân cũng trở lại, chỗ ngồi của hai người là đối diện, cách rất gần, Điền Bân đi ngang qua người Trương Diệp, tay Trương Diệp không tiếng động vươn ra, đem thiệp xui xẻo dính vào quần Điền Bân, không ai nhìn thấy nó, trừ Trương Diệp.

    Ba!

    Điền Bân có cảm giác, khi đi ngang qua người Trương Diệp, hình như đối phương có đụng vào mình, cúi đầu xem lại không thấy cái gì, mới lạnh lùng liếc đối phương.

    Nhẫn trò chơi có thông báo !

    Thiệp xui xẻo đã sử dụng, tác dụng trong năm phút đồng hồ, xui xẻo bắt đầu, 4 phút 59 giây, 4 phút 58 giây .......

    Tuy rằng, Điền Bân cực kì khó chịu vì chuyện với Trương Diệp, nhưng tâm tình hắn vẫn là không sai, " Chiêu hồn" là tiểu thuyết ma quỷ nổi tiếng hiện thời, hắn đã phải mất chín trâu hai hổ mới lấy được bản quyền phát thanh từ nhà xuất bản, có vài đài radio cấp tỉnh còn dùng tiền cướp đoạt, cuối cùng vẫn bị Điền Bân hắn lấy được, kỳ thật hắn cũng dùng một chút thủ đoạn, hắn không có liên hệ tác giả tiểu thuyết trước mà trực tiếp nói chuyện với ban quản lý của nhà xuất bản, hứa hẹn cho giá cao, còn chuyện nhà xuất bản ăn chia hoặc ức hiếp tác giả là người mới mà chèn ép giá, hắn không quan tâm. Hắn chỉ cam đoan với nhà xuất bản, bên phía hắn sẽ không tiết lộ cho tác giả, hai nhà cùng nhau kiếm tiền. Điền Bân cũng chịu khó, hắn cũng hiểu, nhờ vào quyển sách này làm tăng tỉ lệ người nghe cho tiết mục [ chuyện ma đêm khuya], từ đó hắn vừa được tăng phần trăm từ quảng cáo, lại tăng lên danh tiếng của mình.

    Giọt giọt, có tin nhắn đến.

    Điền Bân mở điện thoại ra xem, là tin nhắn của phó tổng bên nhà xuất bản, chúc cho tiết mục của hắn thành công, cũng mơ hồ ám chỉ hắn không cần lộ ra số tiền mua bản quyền. Điền Bân cười trừ, đứng lên, vừa đi vừa trả lời, bàn làm việc bên trái lại bất ngờ có chuyện.

    Một đồng sự nữ muốn cầm hộp cơm ra về, do không chú ý, hộp cơm bị bung ra, rơi trên mặt đất.

    Điền Bân vừa lúc đạp xuống, liền vèo, trượt chân té ngã, cú ngã quá đẹp.

    " Ôi trời !"

    " Điền lão sư !"

    " Anh có sao không ?"

    " Thật xin lỗi, anh không có sao chứ?"

    Điền Bân đau đớn, nhưng vẫn đứng lên, phất phất tay: " Không sao, không sao!"

    Hắn cầm lại điện thoại, hộp thư đến đã đóng, đành phải mở tin nhắn mới, ghi "Phó tổng Lý, ngài cứ an tâm, phía ngươi đưa cho tác giả bao nhiêu, chúng ta sẽ không hỏi. Chúng ta sẽ không để tác giả Lý Căn biết giá thật. Đây không phải lần đầu hợp tác, ta làm việc, ngài cứ an tâm." Đọc lại, Điền Bân tìm đến số điện thoại của phó tổng Lý, liền chuẩn bị ấn chọn, không ngờ, lại có một đồng nghiệp muốn ra về, đi ngang qua Điền Bân, lại chạm nhẹ vào hắn, trong tay vị đồng nghiệp kia đang cầm một cây quạt bằng lụa cũng rơi xuống, mở ra một nữa nằm dưới đất, Điền Bân cũng hơi mất thăng bằng, vừa đúng giẫm vào cây quạt, lại a .... té ngã lần nữa.

    " Xin lỗi, xin lỗi ! Anh Điền !"

    " Ngươi .... Ai ui, lưng của ta, bị sao thế này !"

    Lần này không ít người chú ý, té 2 lần trong vài giây ?

    Điền Bân chật vật đứng dậy, tức giận muốn chửi, lại nhìn thấy điện thoại, lúc té làm sao lại chọn nhầm sang tên của tác giả Lý Căn, phó tổng Lý cùng Lý Căn đều họ Lý, nên tên gần nhau. Điền Bân bực bội, đành phải chọn lại tên người gửi.

    Vậy mà lúc này Lý Tứ từ sau lưng chạy đến " Anh Điền!"

    Điền Bân xoay người. Phanh! Bóng đèn trên đầu, không có dấu hiệu bỗng dưng nổ!

    Mảnh vỡ rơi xuống dưới, dọa Lý Tứ hết hồn, theo phản xạ đưa tay lên che, kết quả, chạm vào cằm Điền Bân.

    Điền Bân lại kêu một tiếng, phù phù! Thân thể té ngữa ra sau, tay run lên, ấn vào nút gửi tin nhắn.

    Lý Tứ vội vàng đỡ hắn dậy : " Anh Điền! Xin lỗi ! Chuyện này .... "

    Điền Bân sắp khóc :" Ngươi làm gì vậy! Không có mắt hả ?"

    Lý Tứ vò đầu nói:" Xin lỗi ! Anh Điền! Ta không chú ý, ai ngờ bóng đèn bị hư."

    Mà khi nhìn xuống màn hình di động, mặt Điền Bân liền trắng rồi, con em ngươi, sao lại gửi rồi. Hắn ráng cứu vớt, nhưng không còn kịp nữa rồi.

    Trương Diệp nhìn hết quá trình, Điền Bân bị trượt, bị đụng, bị " đấm" té ngã, đồng nghiệp trong văn phòng cũng buồn cười, cảm thấy hôm nay Điền Bân quá đen.

    Ba lần !

    Té ngã ba lần !

    Hôm nay ra cửa, ngươi không xem hoàng lịch hả?

    Nhưng chưa hết, trước khi thời gian xui xẻo kết thúc, phụ trách kênh radio văn nghệ chạy ào đến.

    " Điền Bân !" Triệu Quốc Châu hét to.

    Trong lòng Điền Bân liền biết không ổn :" Sếp!"

    Tất cả mọi người không hiểu chuyện gì, cũng nhìn qua.

    Triệu Quốc Châu tức giận nói : " Ngươi đã làm cái gì ? tác giả của " chiêu hồn " Lý Căn vừa gọi điện thoại tới Đài, yêu cầu chúng ta đình chỉ trên radio phát ra tác phẩm của hắn vì hợp đồng vô hiệu. Còn nói, nếu chúng ta vi phạm bản quyền, ngày mai sẽ cho luật sư gửi thông báo tới. Chuyện này ngươi tính sao? Ngươi làm việc như vậy hả?

    Điền Bân không dám cãi, cúi đầu im lặng.

    Bản quyền của tác phẩm " chiêu hồn" đều nằm trong tay tác giả, phát thanh bản quyền cũng vậy, tác giả có quan hệ với nhà xuất bản, từ sự tín nhiệm mà trao quyền cho nhà xuất bản quản lý các loại bản quyền khác, nhưng về nguyên tắc, nếu không có văn kiện trao quyền, hoặc ký tên bản quyền của tác giả, thì đều vô hiệu, hiệp ước về " chiêu hồn" là do Điền Bân cùng nhà xuất bản kí kết, bình thường nếu tác giả nhận tiền bản quyền mà không ý kiến, hiệp ước liền hợp pháp, nhưng nếu tác giả có ý kiến, hiệp ước hoàn toàn vô hiệu.

    Triệu Quốc Châu mắng hắn hơn mười phút.

    Cuối cùng, một vài vị tổ trưởng trong kênh radio văn nghệ đều đến, ngươi một lời, ta một câu, Trương Diệp cùng mọi người mới hiểu được chuyện gì. Hóa ra, Điền Bân cùng nhà xuất bản tác phẩm " chiêu hồn" đạt thành giao dịch, nhà xuất bản tiểu thuyết bán cho hắn bản quyền phát thanh, hắn sẽ lừa tác giả về chuyện giá cả bản quyền, điều này làm cho nhà xuất bản kiếm lời nhiều hơn. Trong nước hiện tượng này rất phổ biến, cho dù Điền Bân không giấu diếm, nhà xuất bản không nói, tác giả chưa chắc sẽ biết, nhưng Điền Bân lại nhắn tin sai cho tác giả.

    Đây chính là muốn chết.

    Đây không phải làm người ta khó chịu sao?

    Việc hủy bỏ trao quyền không có nhiều, nhưng tác giả nào nhìn thấy tin nhắn như thế mà không chửi má nó!

    Điền Bân giải thích nói: "Thưa sếp, việc này là sai lầm của ta, nhưng ta cảm thấy chúng ta cứ phát radio cũng không sao, chúng ta đều có hợp đồng với nhà xuất bản, kỳ thật ......"

    Còn chưa đi về Vương Tiểu Mĩ không vui nói: "Ngươi muốn ra tòa ?"

    Biên tập tổ một vị tổ trưởng cũng nói : " Tuyệt đối không thể phát sóng! Xảy ra vấn đề ai chịu trách nhiệm?"

    Bọn họ là cơ quan hành chính sự nghiệp nhà nước, coi trọng nhất không phải là lợi nhuận, mà là trách nhiệm.

    Mọi người cùng nhau ầm ĩ, cuối cùng vẫn là Triệu Quốc Châu to nhất : " Đổi lại tiểu thuyết khác, các ngành tìm xem có tiểu thuyết khác không, hỗ trợ liên hệ, tiết mục trực tiếp đêm nay không dừng được, muốn dừng cũng không thể, cố xem có thể ký hợp đồng bản quyền trong thời gian ngắn nhất hay không!" Triệu Quốc Châu chỉ vào mũi Điền Bân nói: " Sự tình đều do ngươi mà ra! Chờ xử phạt đi!"

    Điền Bân vẻ mặt như cha chết !

    Trương Diệp hả giận, vừa nhìn đồng hồ cũng sửng sốt, thiệp xui xẻo vừa kết thúc, năm phút đồng hồ ngắn ngủi đã khiến Điền Bân xui xẻo như vậy? Vật phẩm thần kỳ!


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Link góp ý/ thảo luận.
    Lần sửa cuối bởi thienthu0402, ngày 01-02-2016 lúc 10:51.
    ---QC---


  2. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    MaoraShikihara,
  3. #12
    Ngày tham gia
    Jan 2008
    Bài viết
    180
    Xu
    1,309

    Mặc định

    Chương 10: ["Quỷ thổi đèn" xuất thế!]




    Phía bên ngoài, màn đêm đã lặng lẽ buông xuống.

    Hơn 11h tối, còn không tới nữa giờ là đến tiết mục trực tiếp lúc 0h!

    " Còn chưa làm được?"

    " Báo cáo Sếp, thực sự tìm không ra!"

    " Tìm không ra cũng cho ta tìm. Nhìn xem mấy giờ rồi!"

    " Vâng, ta thử lại lần nữa xem sao, ta sẽ cố hết sức."

    Trong phòng làm việc mười mấy người tăng ca, chạy tới chạy lui lo cứu hỏa, nếu dùng thành ngữ để hình dung thì phải là -- rối như tơ vò !

    " Sếp! " Điền Bân cẩn thận nói.

    Triệu Quốc Châu khoát tay chặn lại : " Ngươi đến phòng trực tiếp, chờ đi."

    Lý Tứ từ bên ngoài chạy về " Vẫn không được, ta đã liên hệ hơn mười quyển truyện ma, nhưng phát thanh bản quyền đều đã bán cho trang web hoặc đài phát thanh khác. Cũng đã gọi điện cho mấy Đài phát thanh của tỉnh Bắc Hà, muốn hợp tác với bọn họ, nhưng bọn hắn không đồng ý. Cũng có một số quyển truyện ma bình thường, nhưng thời gian quá ngắn, liên hệ không được tác giả, có vài người cũng không có phương thức liên hệ."

    Triệu Quốc Châu đập bàn: " Một quyển cũng không được?"

    Lý Tứ khổ sở nói : " Hiện tại truyện ma rất nổi tiếng, thị trường lại mới hình thành, tác phẩm coi được cũng chỉ có mười quyển, Đài radio ở các nơi đều tranh nhau cướp."

    Một biên tập nói : " Nếu tình huống quá tệ, chỉ có thể dừng chương trình một hai kì, trong hai ngày phải mua được bản quyền, chờ có hợp đồng, liền phát lại."

    Triệu Quốc Châu tức giận nói: " Tiết mục này đã tồn tại năm năm, chưa một lần dừng lại, hiện tại dừng, ai chịu trách nhiệm? Hơn nữa, mấy ngày trước, trong Đài đã quảng cáo cho tiết mục, kênh chúng ta liên tục ba ngày quảng cáo tiết mục [ chuyện ma đêm khuya] có truyện mới, ai mà không biết, ngày đầu tiên là ngày quan trọng nhất khi nghe truyện kể? Tuy rằng, mọi người không rõ Đài chúng ta ra truyện gì, nhưng chúng ta ra sức tuyên truyền, hôm nay người nghe ít nhất gấp bốn đến năm lần hồi xưa, đang ngồi chờ nghe radio. Dừng phát? Các ngươi chỉ biết nói. Hôm nay, tiết mục phải phát sóng, không phát cũng phải phát, phát cũng phải phát. Lần nữa liên hệ ! Ta cũng không tin, một quyển truyện cũng kí không được!"

    Bởi vì " Chiêu hồn " là truyện ma đang hút hàng, người trong Đài tưởng rèn sắt khi nóng, tạo thế tuyên truyền, vậy mà không nghĩ tới, quảng cáo quy mô lớn lại thành sợi dây thừng lấy mạng treo trên đầu!

    Điền Bân nhỏ giọng nói :" Nếu thật sự không kịp, vậy ..... "

    Triệu Quốc Châu quát : " Không kịp cũng phải kịp! Chính ngươi gây ra, chính ngươi xử lý !"

    Điền Bân không dám hé răng, mồ hôi ướt áo! Hắn cũng nén một bụng lửa, lại không thể phát, ai mà ngờ, lại trùng hợp như vậy. Nếu hộp cơm không rơi, tin nhắn của phó tổng Lý cũng không bị đóng, reply sẽ không nhắn sai người. Nếu không bị người đồng sự đụng phải, hắn cũng không chọn nhầm tên. Nếu không bị Lý Tứ" đấm " trúng, cũng sẽ không ấn nhầm nút gửi. Điền Bân cả đời cũng chưa từng gặp chuyện trùng hợp như vậy, nhưng nghĩ lại, nhiều chuyện trùng hợp cùng một chỗ, hắn cũng thấy quỷ dị. Bây giờ tiết mục gặp phải sự cố nghiêm trọng, Điền Bân cũng sẽ bị một loạt xử phạt, hắn không hiểu, mình đắc tội ông trời khi nào, mà ông trời lại chơi hắn như vậy? Điền Bân nhìn Trương Diệp như thấy quỷ, sau khi cãi nhau với Trương Diệp, hắn gặp xui đủ điều.

    ...........

    Trước 0 giờ.

    Phòng trực tiếp số 5.

    Nơi này là phòng trực tiếp chuyên dụng của kênh radio văn nghệ, thiết bị rất đầy đủ.

    Trương Diệp cùng một nhân viên khác tiến vào điều chỉnh thử thiết bị, người nọ thử tai nghe, Trương Diệp thử âm, còn có mười phút, liên bắt đầu phát sóng trực tiếp. Nếu không có bản quyền của truyện, thì không thể trực tiếp được, biết nói gì đây, cũng không phải là tiết mục hỏi thăm, tâm sự, chuyện nhà, chuyện đời. Đây là chuyện ma, người ta nghe radio vì nó, không có nó, không thể phát sóng.

    Đối diện phòng trực tiếp là một tấm thủy tinh trong suốt, bên kia có một phòng cách âm, bình thường là vị trí của biên tập viên điện thoại. Chuẩn bị xong, Trương Diệp liền đứng bên cạnh, Triệu Quốc Châu, Điền Bân cùng mọi người theo thứ tự đi vào.

    Nữ trợ lý nhắc nhở : " Còn có ba phút."

    Triệu Quốc Châu nói với Điền Bân : " Vào đi!"

    Điền Bân vội vàng " Sếp! Làm sao đi vào, không có truyện ma, ta không biết nói gì !"

    Bây giờ, Triệu Quốc Châu cũng chịu áp lực lớn, quát " Ta biết không có truyện thì không nói được. Nhưng giờ phải làm sao? Ngươi nói cho ta biết phải làm sao! " Chỉ vào phòng trực tiếp nói:" Nhanh vào cho ta! Tiết mục có một tiếng ! Người làm sao qua thì làm !"

    " Một giờ ! Làm sao mà làm được." Điền Bân sống chết không đi.

    Các đồng nghiệp khác cũng hai mắt nhìn nhau, chuyện tới nước này cũng không có biện pháp!

    Nữ trợ lý nhìn đồng hồ : " Còn có một phút, năm mươi chín giây .... năm mươi tám giây .... "

    Vương Tiểu Mĩ là chị cả của kênh văn nghệ, cũng là nhân vật nòng cốt, lúc này cũng ở đây, nhìn thấy Điền Bân không dám đi, nàng cũng mở miệng : " Nhanh lên đi! Ngươi nếu không vào, tiết mục không phát sóng, lúc đó không chỉ có tiết mục không may ! Ngươi biết rõ rồi mà!"

    Một tổ trưởng của kênh văn nghệ cũng nói : " Vào trước đi, có gì nói sau!"

    Điền Bân vẫn không nhúc nhích chút nào, vẻ mặt như ăn mướp đắng, quả thực khổ không nói nổi!

    Nữ trợ lý rất nhanh báo giờ : " Còn có mười giây .... chín giây .... "

    Ngay thời khắc này, Trương Diệp cắn răng quyết định, ngươi không đi phải không? Người không đi, ta đi! Chính mình không phải lo lắng không có tiết mục để làm sao? Đây không phải là cơ hội à ? Không có bản quyền tác phẩm? Trong đầu Trương Diệp còn nhớ rõ mấy quyển truyện thuộc thể loại trộm mộ mà thế giới này còn chưa có. Mặc dù không biết tác phẩm của thế giới trước có được thế giới này chấp nhận không, nhưng ít nhất cũng phải thử một lần! Hít một hơi dài, vẻ mặt nghiêm túc, khí thế cả người thay đổi, trong lúc người nữ trợ lý đếm thời gian. Trương Diệp hai ba bước tiến vào phòng trực tiếp, đặt mông ngồi xuống, điều chỉnh nút âm lượng, mang tai nghe lên đầu.

    Mọi người trợn mắt há mồm nhìn hắn !

    " Tiểu Trương !"

    " Ngươi muốn làm gì ?"

    " Sao ngươi lại đi vào ?"

    Mọi người không rõ Trương Diệp muốn làm gì, bản thảo một chữ cũng không có, ngươi làm sao ghi tiết mục? Ngươi làm sao lên sóng trực tiếp?

    Chỉ có Điền Bân nhẹ nhàng thở ra, lại có chút may mắn.

    Ba giây, hai giây, một giây, bắt đầu trực tiếp !

    Việc đã đến nước này, ai cũng không thể bắt Trương Diệp đi ra, Triệu Quốc Châu cùng nhiều người, trái tim đều lên tới cổ họng, Trương Diệp, một người mới, tiết mục xuất hiện vấn đề nghiêm trọng, hắn đi lên muốn giải vây? Nói không chừng, sai lầm càng lớn hơn nữa.

    Mặc cho số phận đi, Triệu Quốc Châu bọn họ đều buông tay !

    Trương Diệp lại nhìn có vẻ thong dong, hoặc là nói có chút kích động, thản nhiên nói: " Xin chào mọi người, các bạn đang nghe chuyên mục [ chuyện ma đêm khuya], người dẫn chương trình hôm nay là ta, Trương Diệp, các bạn đã nghe xong câu chuyện lần trước, hôm nay, ta sẽ kể cho mọi người một tác phẩm mới - cau chuyện " Quỷ thổi đèn "!

    Quỷ thổi đèn ?

    Cái gì vậy ?

    Đám người Triệu Quốc Châu ngạc nhiên !

    Trương Diệp điều chỉnh lại giọng nói, dùng chất giọng trầm thấp nói: " Lời dẫn : Trộm mộ chẳng phải việc tham quan ngắm cảnh, chẳng phải ngâm thơ câu đối, chẳng phải thêu hoa dệt vóc, không thể nhã nhặn khiêm nhường, không thể ung dung nhàn tản, chẳng thể tuần tự theo tôn ti "thiên địa quân thân sư" cho được. Trộm mộ là một loại kĩ thuật, một loại kĩ thuật phá hoại. Từ xa xưa, khi các quý tộc xây dựng lăng mộ, ắt đã tìm đủ mọi cách để phòng ngừa trộm cắp, vậy nên có bao nhiêu thủ đoạn cũng đã dùng hết cả rồi, trong mộ thường sắp đặt đủ loại cạm bẫy ám khí, nào đá tảng, cát trôi, nào tên độc, rắn rết, hố chông...nhiều không kể xiết."

    Trương Diệp không nhanh không chậm, êm tai nói : " Những sự tích ấy bắt đầu phải kể từ cuốn sách cũ "Thập lục tự Âm dương Phong thuỷ bí thuật" mà ông nội tôi để lại, cuốn tàn thư này, chẳng biết cớ gì mà nửa cuối lại bị người ta xé mất rồi, chỉ còn lại phần đầu viết về bí thuật phong thuỷ. Những điều trong sách, quá nửa là các bí thuật độc môn để đọc hiểu bố cục phong thuỷ của mộ táng.. " . Giọng nói trầm ổn, không có sai lầm.

    Trương Diệp chọn quyển sách này vì thứ nhất, " quỷ thổi đèn" còn chưa có trên thế giới này, thứ hai, quyển sách này rất nổi tiếng, cả về số lượng phát hành lẫn phản ứng của dân chúng. Ở thế giới trước, nó nhưng đứng hàng thứ nhất, thứ hai, không có quyển tiểu thuyết ma quỷ nào có thể so sánh, thậm chí còn vượt quá trào lưu lúc đó là tiểu thuyết ngôn tình. Thứ ba là khi trước hắn luyện tập đọc diễn cảm đã dùng quyển sách này, cho nên nội dung đoạn đầu hắn có thể ngâm nga từ đầu tới đuôi, dù có sai lầm cũng sẽ không nhiều, cũng không ảnh hưởng tới tình tiết của truyện.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Link góp ý/ thảo luận.
    Lần sửa cuối bởi thienthu0402, ngày 01-02-2016 lúc 10:45.

  4. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    MaoraShikihara,
  5. #13
    Ngày tham gia
    Jan 2008
    Bài viết
    180
    Xu
    1,309

    Mặc định

    Chương 11: [Tiết mục riêng!]




    Trong phòng trực tiếp.

    Trương Diệp vẫn đang kể chuyện, tốc độ nói khá nhanh, so với tốc độ nói của Điền Bân nhanh hơn nhiều. Cái này giống như tính cách mỗi người khác nhau, cách nói chuyện khác nhau, đều là phong cách của mỗi người. Phần lớn câu chuyện được Trương Diệp nói rất nhanh, đương nhiên, một số đoạn quan trọng, cần chậm đều chậm lại.

    " Chương thứ nhất : Ả người giấy và anh bạn chuột.

    Nội tôi tên gọi là Hồ Quốc Hoa. Tổ tiên nhà họ Hồ là địa chủ có tiếng trong vùng, vào thời huy hoàng nhất đã từng mua hơn bốn mươi gian nhà liền kề nhau ở ba con ngõ trong thành, trong họ cũng có người làm quan, có người đi buôn bán, cũng từng quyên tiền hỗ trợ công việc tào vận và cung cấp thóc lúa cho triều đình Mãn Thanh."

    Phía bên ngoài.

    Mọi người còn không làm rõ tình huống, ai cũng không nghĩ tới, Trương Diệp có thể lên đài kể chuyện ma, nhưng nghe xong đoạn mở đầu, mọi người lại không có chút mong chờ nào, đây mà là truyện ma? Rất nhạt, ngươi là kể tự truyện sao? Nói nữa ngày trời, đều là kể về ông nội của nhân vật chính? Đằng trước còn nói trộm mộ? Trộm mộ có thể coi là truyện ma? Bọn họ chưa từng nghe qua thể loại này. Bọn họ cho rằng, chỉ có tác phẩm được độc giả khảo nghiệm, thị trường hút hàng, mới là truyện hay. Truyện trộm mộ mà Trương Diệp kể, bọn họ chưa từng nghe tên, lúc này đã đánh dấu " không được" trong lòng.

    Nhưng chỉ khoảng mười phút.

    Làm Trương Diệp nói đến đoạn người giấy do một vị chuyên làm hàng mã bỗng nhiên sống lại, cũng mở miệng nói muốn gả cho Hồ Quốc Hoa, Vương Tiểu Mĩ rùng mình một cái, ánh mắt của Triệu Quốc Châu cũng sáng lên, trong phòng không khí như lạnh xuống.

    Ả người giấy làm cho Hồ Quốc Hoa đi đào mộ của nàng, Hồ Quốc Hoa nảy lòng tham, kết quả bị ả người giấy ăn mất trái tim. Tình tiết trở nên gay cấn, mọi người không tự chủ được, cả người căng thẳng.


    Điền Bân nghe được sửng sờ, bởi vì tiết mục lúc 0h, nhiều người đã sớm đi ngủ, cho nên đối với truyện ma không hiểu rõ, nhưng Điền Bân là người dẫn chương trình cho tiết mục này, mỗi ngày đều tiếp xúc với truyện ma, cho nên vẫn có khả năng hiểu biết. Ngay từ đầu hắn chủ quan cho rằng, thể loại trộm mộ căn bản không có thị trường, vì thế chưa từng xuất hiện, nhưng nghe một hồi, Điền Bân cảm giác tóc gáy đều co rút lại, cả người lạnh lẽo theo từng câu từng câu mà Trương Diệp kể. Chuyện ma đã bắt được trái tim của Điền Bân.

    Hắn nghĩ ra?

    Làm sao có khả năng! Hắn có thể viết ra câu chuyện như thế ?

    Điền Bân không tin, đám người Vương Tiểu Mĩ cũng không dám tin!

    Chỉ có Triệu Quốc Châu là biết rõ, nhớ lúc phỏng vấn Trương Diệp, hắn tại chỗ làm ra bài thơ [ Hải Yến ], khiến các vị giám khảo khiếp sợ, hắn là một kẻ tài ba. Bằng không, với ngoại hình như thế, làm sao mà được đặc cách tuyển vào làm người dẫn chương trình? Lúc đó, Triệu Quốc Châu mãi mới từ tay Lí Hồng Liên giành được Trương Diệp, xem ra hắn quả thật biết nhìn xa trông rộng.

    Một giờ sáng.

    Thời gian qua thật nhanh.

    Bên ngoài lúc trước có bao nhiêu người, giờ vẫn là bấy nhiêu, bao gồm Triệu Quốc Châu, không có ai rời đi, họ đều đang nghe.

    Nữ trợ lý cho Trương Diệp một cái thủ thế.

    Trương Diệp gật đầu tỏ vẻ đã thấy, chuyện kể cũng dừng ở một đoạn thích hợp " Mọi người ơi, tiết mục hôm nay liền đến đây, hoan nghênh mọi người ngày mai, đúng giờ nghe đài. Cảm ơn mọi người, ta là người dẫn chương trình Trương Diệp". Đẩy lên phím âm nhạc, Trương Diệp bỏ tai nghe, thở phào một cái, nói không khẩn trương là giả, trong lúc nói, hắn đã nói sai vài chữ, thiếu chút nữa liền xấu mặt, may mà tố chất cơ bản vẫn còn. Trương Diệp rất hài lòng với tiết mục đầu tiên mà mình được phát sóng trực tiếp, có sai sót cũng nằm trong phạm vi cho phép.

    Một nhân viên công tác bước nhanh vào phòng, phía sau là phát lại chương trình trong giờ vàng ngày hôm qua, muốn sửa sang lại thiết bị.

    Trương Diệp thì hướng về phòng của đám người Triệu Quốc Châu, đẩy cửa tiến vào, hắn trước tiên xin lỗi " Xin lỗi sếp! Ta không cùng mọi người thương lượng đã tự ý lên đài phát sóng, lúc nãy do thời gian không kịp, ta cũng không muốn tiết mục gặp chuyện không may mà dừng phát sóng, cho nên lâm thời nghĩ đến ý tưởng trước kia của mình, dựa vào ý tưởng mà kể truyện. Là do ta sáng tác nên cũng không có vấn đề bản quyền, ta cũng nghĩ đơn giản, ách, tóm lại, rất xin lỗi mọi người, nếu cấp trên truy cứu xuống, ta xin gánh hết trách nhiệm !"

    Không có ai phản ứng, thật im ắng.

    Trương Diệp nháy mắt mấy cái " Sếp, ta ... "

    Bỗng nhiên, Triệu Quốc Châu giơ tay lên, chậm rãi vỗ tay !

    Một biên tập viên trung niên cũng theo sau giơ tay, dùng sức vỗ !

    Tiếp theo, ba ba ba ba ba, mọi người lục tục vỗ tay, nhất thời âm thanh vang vọng trong đêm khuya.

    Triệu Quốc Châu dùng sức nắm lấy bả vai Trương Diệp, mỉm cười nói: " Sao phải xin lỗi ? Người cứu hỏa kịp lúc. Nếu không có ngươi, tiết mục còn không biết làm sao đây, hơn nữa quyển truyện " Quỷ thổi đèn" ngươi viết hay lắm, chất lượng không nói, ngôn ngữ cũng thích hợp, ta thấy còn tốt hơn mấy truyện ma mà Đài bỏ tiền mua bản quyền. Ta chỉ biết, không nhìn lầm ngươi!"

    Trương Diệp vội nói : " Ngài quá khen, quá khen."

    Vị nữ trợ lý cũng cười vui vẻ, vụng trộm cho Trương Diệp giơ lên ngón tay cái.

    Lý Tứ cau mày, Điền Bân nhìn thấy thế, tâm tình không tốt, lạnh lùng nhìn Trương Diệp.

    Triệu Quốc Châu vỗ vỗ tay, hấp dẫn sự chú ý của mọi người " Được rồi, mọi người đều làm việc cả đêm, hôm nay vất vả rồi, đều về nhà nghỉ ngơi đi!" Lại nhìn Trương Diệp nói : "Tiểu Trương, ngươi còn phần tiếp theo chứ? Ngày mai cho ngươi kể tiếp, ngươi tạm thời làm người dẫn chương trình cho tiết mục [ chuyện ma đêm khuya ] !"

    Ta ?

    Tiết mục tạm thời thuộc về ta?

    Trương Diệp quá vui vẻ, quá hưng phấn, phải biết rằng, hắn mới đi làm có một tuần, có thể nói là người mới trong người mới, còn không có kinh nghiệm đã có cho mình tiết mục riêng ? Lần này phải nắm chắc cơ hội, hắn lập tức nói : " Cảm ơn Sếp đã tin tưởng, ta chắc chắn sẽ làm tốt !"

    Điền Bân vừa nghe liền phản ứng " Sếp, hắn làm người dẫn chương trình ? Vậy ta đây .... "

    Triệu Quốc Châu không kiên nhẫn nói : " Ngươi cái gì ngươi! Ngay cả vài giây cuối cùng cũng không dám lên. Nếu không phải Tiểu Trương giúp đỡ, đã muốn xảy ra sự cố. Ngươi trước làm người dẫn chương trình thay thế. Chính mình suy nghĩ lại. " Che miệng ngáp một cái, hắn mệt mỏi đi ra.

    " Sếp!" Điền Bân kêu lên.

    Triệu Quốc Châu cũng không quay đầu.

    Vương Tiểu Mĩ nhìn Trương Diệp thật sâu, cũng đi ra.

    Trương Diệp nhìn Điền Bân nói:" Điền lão sư, thật có lỗi, về sau có gì không hiểu còn phải nhờ ngài giúp đỡ." Hắn cũng không ném đá xuống giếng, cũng không tiểu nhân đắc chí, thực bình thản nói lời khách sáo. Trương Diệp đều bội phục chính mình, nhìn xem ta rộng lượng chưa !

    Điền Bân nhíu mày giận dữ !

    Ban ngày, Điền Bân còn hô phong hoán vũ, ma cũ bắt nạt ma mới, không ngờ chỉ qua vài tiếng, tiết mục của hắn, lại bị Trương Diệp lấy được! Được làm vua, thua làm giặc, cũng chỉ có thể nói, thế sự vô thường! Điền Bân cắn răng nghĩ, chưa biết ai cười đến cùng, quan trọng là thống kê tỉ lệ người xem ngày mai. Đây mới là trọng điểm, quảng cáo nhiều như vậy, tỉ lệ người nghe mà thấp, chỉ có thể là sai lầm của Trương Diệp, đến lúc đó hắn sẽ phải bị xử phạt, bị đá đi, vậy thì tiết mục vẫn là của ta, Điền Bân!



    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile




    Link góp ý/ thảo luận.
    Lần sửa cuối bởi thienthu0402, ngày 01-02-2016 lúc 10:36.

  6. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    MaoraShikihara,
  7. #14
    Ngày tham gia
    Jan 2008
    Bài viết
    180
    Xu
    1,309

    Mặc định

    Chương 12 : [ người nghe khen ngợi như nước!]




    Ngày hôm sau.

    Trương Diệp lên xe bus đi làm, nghe thấy hai người đàn ông đang nói chuyện trên xe, nội dung làm Trương Diệp chăm chú lắng nghe.

    " Lão Triệu, đêm qua có nghe [ Chuyện ma đêm khuya ] không ?

    " Đương nhiên rồi, mỗi ngày trước khi đi ngủ ta đều nghe, di, ngươi không phải không nghe radio sao?"

    " Ta không nghe, nhưng vợ ta nghe, ngày hôm qua còn bị nàng lôi kéo cùng nghe, ngươi còn không hiểu vợ ta? Lá gan cực lớn, đi đêm mà gặp lưu manh, nàng hét một cái đều có thể dọa chạy lưu manh, nghe chuyện ma chỉ để ngủ, cho tới bây giờ, chưa có gì khiến nàng sợ hãi, ấy thế mà, ngày hôm qua, radio có chuyện mới " Quỷ thổi đèn", làm nàng sợ tới mức gọi ta rời giường, ta bực mình nói, sợ thì đừng nghe, tắt đèn đi ngủ đi, nhưng nàng không chịu, chết sống muốn nghe tiếp."

    " Ha ha, câu chuyện " Quỷ thổi đèn " ngày hôm qua thật sự rất hay, ta tuy không có sợ, nhưng trong lòng cũng lành lạnh, ngủ không sâu, thật dễ nghe."

    " Ta cũng cùng vợ nghe một giờ, thật không tệ."

    " Hôm nay còn phải nghe tiếp, rất muốn biết đoạn sau mộ táng là chuyện gì."

    " Người dẫn chương trình mới gọi là Trương Diệp hả ? Ta cảm thấy hắn nói rất tốt, tốc độ thích hợp, người dẫn chương trình cũ nói chậm quá."

    Hai người ngồi nói chuyện tào lao, không biết Trương Diệp mà họ nói chỉ cách họ có mấy mét."

    Trương Diệp cảm giác thoải mái, loại cảm giác này thật sảng khoái, lại mở màn hình trò chơi, liếc nhìn Danh vọng điểm, đã có 10677.

    Nhớ ngày đó, khi lần thứ 2 " Rút thưởng", danh vọng điểm tròn trỉnh một số 0, vậy mà mới qua một đêm, danh vọng đã qua 1 vạn. Lúc trước, Trương Diệp từ khi sinh ra tới giờ, hơn hai mươi năm, mới tầm hai mươi vạn danh vọng, thế mà hiện tại chỉ qua một đêm, liền vượt qua một năm, tốc độ thật sự rất cao, xem ra chính mình chọn đài phát thanh làm bước khởi đầu là không sai.

    Hơn nữa, Danh vọng còn thong thả tăng lên, trong chốc lát lại thêm một điểm, hai điểm. Sau mỗi kì phát sóng [ Chuyện ma đêm khuya ], có nhân viên chuyên môn sửa lại ghi âm, rồi phát lên trang chủ, hiển nhiên, điểm danh vọng thong thả tăng lên là do những người đêm qua không nghe trực tiếp, giờ lên mạng nghe lại, cảm thấy hay, sau đó, đem danh vọng điểm cho Trương Diệp."

    Xuống xe, đi làm.

    Trương Diệp dừng lại một quán bán thuốc lá ven đường, hắn không nghiện thuốc, gặp chuyện tốt mới hút một hai điếu.

    " Mua loại nào? " Lão bản hỏi.

    Hồng hà ? Đây là loại thuốc Trương Diệp hay hút, nhưng nghĩ lại, mình hiện tại cũng là danh nhân rồi, lại hút loại thuốc 6 đồng một gói, có chút không phù hợp với thân phận của hắn, người dẫn chương trình thành công, tương lai danh nhân thế giới, 6 đồng một gói, quá mất mặt. Danh nhân, phải có danh nhân hình tượng, lúc nào cũng phải cho xã hội thấy được thực lực kinh tế của bản thân.

    Kết quả là, Trương Diệp vung tay " Cho ta một gói Hồng Song Hỉ!"

    --- Ân, gói này có giá 6.5 đồng.

    .......

    Đến cơ quan.

    Trong phòng làm việc, nhiều đồng nghiệp đều mắt gấu mèo, ngày hôm qua tăng ca quá muộn.

    Trương Diệp đi vào, tuần này hắn đã quen với việc bị mọi người bỏ qua, nên liền đi về bàn của mình, bắt đầu làm việc, có tiết mục riêng, coi như lên chức, tất nhiên có việc để làm.

    " Tiểu Trương đến rồi à ?"

    " Sư phụ Trương, buổi sáng tốt lành."

    " Ta đã nghe tiết mục, rất hay."

    " Đúng vậy, hôm qua có việc nên về trước, ta cùng người nhà đều nghe, nghe nói ngươi tự sáng tác, còn không dùng bản thảo? Trực tiếp đọc ? Lợi hại!"

    " Đọc trực tiếp, người bình thường đều không làm được."

    " Sư phụ Trương là chính quy xuất thân, chuyện này chỉ là việc nhỏ."

    Vài ba đồng nghiệp cùng Trương Diệp chào hỏi, thái độ rất thân mật.

    Trương Diệp còn không kịp phản ứng, Sư phụ Trương? Cái gì là sư phụ Trương? Là ... .gọi ta hả ? Thất thần trong giây lát, Trương Diệp vội vàng khiêm tốn nói :" Sư phụ Tiền, Sư phụ Võ, anh Ngô, đừng gọi ta là sư phụ, ta mới đến, chỉ coi là đệ tự, còn phải cùng các vị tiền bối học tập, bảo ta tiểu Trương là được."

    Làm một nhân viên truyền thông, lại là người dẫn chương trình, " danh hiệu " gọi là sư phụ cũng bình thường, nhưng Trương Diệp cũng biết chừng mực, với lý lịch của hắn, người khác nể tình gọi sư phụ, nhưng hắn không thể tự xưng.

    Cùng đồng nghiệp khách sáo vài câu, đây là lần đầu tiên, Trương Diệp cùng đồng sự trao đổi sâu như vậy.

    Nguyên nhân cũng rất dễ hiểu, trước kia, mọi người bỏ qua Trương Diệp, bởi vì hắn chỉ là thay thế, ngoại hình còn không tốt, ai cũng nhĩ hắn không thể nổi tiếng, tự nhiên là không muốn tốn tâm tư quan hệ với hắn, nhưng bây giờ lại khác, Điền Bân sai lầm, Trương Diệp kịp thời ngăn cơn sóng dữ, thần kỳ cứu lại chương trình, chuyện ma còn rất hay, cuối cùng còn được làm người dẫn chương trình tạm thời cho tiết mục, từ người thay thế thành nhân vật chính, các đồng sự hiển nhiên thay đổi thái độ.

    Cuộc sống vốn là vậy, nhân tình ấm lạnh biến hóa. Trương Diệp cũng không tích cực thay đổi theo.

    Đương nhiên, phòng làm việc cũng có nhiều người đối với Trương Diệp không quan tâm, một ít người là do tính cách, một ít người là do công việc không đụng chạm với Trương Diệp, mọi người tuy cùng phòng, nhưng công tác phân làm nhiều loại, còn có một bộ phận là có quan hệ tốt với Điền Bân.

    Một nữ nhân viên ôm một thùng giấy trong tay, bên trong đều là từng xấp phong bì được buộc chung với nhau, nàng phát cho từng người dẫn chương trình, cuối cùng đến góc bên này, theo thói quen, nàng đem thư tín đặt lên bàn của Điền Bân, xong nghĩ lại, lại thấy Điền Bân không ở, nàng nhìn ngó Trương Diệp, liền đưa cho hắn " Sư phụ Trương, đây là thư của người nghe [ chuyện ma đêm khuya], có vài bức là gửi cho sư phụ Điền, có chút lý do, hôm nay mới tới, còn lại của ngài, đều là người nghe sáng nay gửi tới."

    Trương Diệp nói : " Cảm ơn."

    " Không khách khí." Nữ nhân viên quay người đi rồi.

    Trương Diệp hít một hơi, bắt đầu mở thư, cô gái lần đầu lên kiệu hoa a.

    Bức thư thứ nhất là do một đứa bé viết, chữ viết xiêu xiêu vẹo vẹo, rất ngây thơ chất phác: " Chào ngài, sư phụ Trương, ngài kể chuyện xưa thật hay, mẹ ta bắt ta đi ngủ sớm, còn đánh ta, nhưng ta không tắt radio, vụng trộm chui vào chăn nghe, về sau, ngày nào ta cũng phải nghe " Quỷ thổi đèn"!"

    Trương Diệp nở nụ cười, nghĩ nghĩ, cầm giấy bút lên viết trả lời : " Ta là Trương Diệp, cảm ơn ngươi, về sau ngươi vẫn nên đi ngủ sớm, nghe lời mẹ, không cần thức đêm, [ Chuyện ma đêm khuya] có thể nghe lại trên trang chủ của đài radio văn nghệ." Đọc lại một lần, hắn tìm người nữ nhân viên vừa rồi, nhờ nàng giúp đỡ hồi âm theo địa chỉ của đứa bé kia. Quay lại đọc thư tiếp.

    Bức thư thứ 2: " Chuyện ma hôm nay so với chuyện ma rác rưởi hồi xưa hay hơn vạn lần, đây mới là chuyện ma trong lòng ta!"

    Bức thứ 3 : " Ta là một tài xế taxi đêm, chuyện ma " Quỷ thổi đèn " thật là hay, ta sẽ tiếp tục nghe !"

    Bức thứ 4 : " Đây là chuyện ma hay nhất mà ta nghe ! Cảm ơn chuyên mục tổ ! Cảm ơn sư phụ Trương!"

    Tổng cộng có khoảng mười bức thứ, Trương Diệp xem qua một lần, viết trả lời ba bức.

    Sau đó, hắn mở máy tính, lên mạng xem hộp thư, từ khi tiếp quản [ Chuyện ma đêm khuya], đã có người cho tiết mục đăng kí hòm thư mới cho hắn, đăng nhập [ log on] sau, có hơn tám mươi bức thư chưa đọc, mấy bức thư này không giống thư viết tay, càng nhiều phong cách trên mạng.

    liuliu59 : " Quỷ thổi đèn" quá đã !

    edhska115 : Dễ nghe, dễ nghe, dễ nghe, dễ nghe !

    qqqry: Sư phụ Trương, ngài kể nhiều hơn được không ? Mãnh liệt yêu cầu tiết mục tăng thời gian, ta đã đem " quỷ thổi đèn " giới thiệu cho rất nhiều bạn học cùng bạn bè, đêm qua ta đã gọi điện thoại rủ bọn hắn cùng nghe, hắc hắc, một like, về sau, ta chính là fan của người!

    Lời khen nhiều như nước !

    Trương Diệp vừa nhìn, vừa lâng lâng !

    Nhìn đi, nhìn đi, đây là nhân dân tiếng hô a!


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    * sư phụ Trương : nguyên bản gọi là lão sư Trương. Không biết mọi người thích kiểu nào. Như đã giải thích trước đó, sư phụ như là master, tức là chuyên gia. nhưng lão sư còn có thêm một cái là thầy giáo. Về sau, NVC còn làm cả thầy giáo, giảng viên đại học nữa, thành ra mình cũng phân vân không biết nên dịch ra sao. Mọi người góp ý nha.


    Link góp ý/ thảo luận.
    Lần sửa cuối bởi thienthu0402, ngày 19-02-2016 lúc 11:22.

  8. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    MaoraShikihara,
  9. #15
    Ngày tham gia
    Jan 2008
    Bài viết
    180
    Xu
    1,309

    Mặc định

    Chương 13 [ Tỷ lệ nghe đài tăng vọt!]




    Chín giờ đúng, đã đến giờ đi làm.

    Trương Diệp bùm bụp cạch cạch trả lời người nghe

    Điền Bân cùng Lý Tứ cùng nhau đến, muộn vài phút, bất quá, cơ quan sự nghiệp cũng không có người quản việc này, so với công ty tư nhân rộng rãi hơn nhiều.

    Điền Bân vừa vào, không khí có chút xấu hổ.

    Ánh mắt mọi người vô tình hay cố ý đều tập trung vào Điền Bân cùng Trương Diệp hai người.

    Người thắng luôn khoan dung, Trương Diệp như không có việc gì, giống bình thường chào hỏi : " Sư phụ Điền, buổi sáng tốt lành!"

    Giống như chưa từng có việc gì giữa hai người.

    Điền Bân không nhìn hắn, tức giận nghĩ, họ Trương, đừng vội đắc ý, chỉ bằng " Quỷ thổi đèn " của ngươi, còn không biết thế nào đâu, trộm mộ ? Hừ, trộm mộ là trái pháp luật, nghe thấy là đã không thích, độc giả còn có thể tiếp thu sao, chờ tỷ lệ người nghe thấp xuống chính là lúc ngươi phải rời đi, ngươi nhảy nhót không được mấy ngày, tỷ lệ nghe đài ngày hôm qua sắp có rồi, ngươi chờ coi !

    Điền Bân đang chờ thông báo tỷ lệ nghe đài.

    Trương Diệp cũng thế, hắn kỳ thật không rõ độc giả có đồng ý tiếp nhận không, tuy rằng có rất nhiều người nghe gởi thư khen ngợi, nhưng khen chê không giống nhau, cũng có vài lời mắng, tóm lại thì chỉ là phản ứng của một bộ phận, thành tích cuối cùng cần toàn bộ thị trường đánh giá.

    Cửa phòng mở ra, Triệu Quốc Châu ưỡn bụng phệ đến đây thị sát, hắn cùng vài nhân viên cũ chào hỏi, lại cùng một cái biên tập nói một chút, cuối cùng nhìn đến Trương Diệp, nhẹ nhàng cười : " Tiểu Trương, ngày hôm qua làm không sai, mặc kệ tỷ lệ người nghe ra sao, chuyện ma của người rất kịp lúc." Nói tới mới nhớ, hắn hỏi người khác : " Đúng rồi, tỷ lệ người nghe ngày hôm qua đã thống kê xong chưa ? Sao chưa thấy báo cho ta ? "

    Vương Tiểu Mĩ ngẩng đầu nói : " Ta mới từ bên trên trở về, bên kia còn tại làm, hẳn là sắp có."

    Bỗng nhiên, người nữ trợ lý Tiểu Phương, ngày hôm qua còn đếm thời gian, nhanh chóng bước vào, cầm trong tay một báo cáo, nàng tiến vào phức tạp nhìn Trương Diệp liếc mắt, sau đó mới đưa báo cáo cho Triệu Quốc Châu " Sếp, tỷ lệ nghe đài đã có, đây là thống kê của ngày hôm qua "

    Triệu Quốc Châu ừ, tiếp nhận báo cáo, nhịn không được lắp bắp kinh hãi " Người không lấy sai chứ ?"

    Tiểu Phương cười khổ : " Chắc chắn không sai, nhân viên thống kê đảm bảo như vậy " Nói xong, nàng lại liếc Trương Diệp vài cái.

    Vừa nghe Sếp chất vấn, khiến mọi người tò mò ? Tỷ lệ nghe đài làm sao vậy ?

    " Mọi người dừng tay, ta đọc bài danh một chút " Đây là lệ thường của kênh radio văn nghệ, mỗi ngày hầu hết là do Triệu Quốc Châu tuyên bố tỷ lệ nghe đài bài danh, để cấp mọi người áp lực, chuyên mục nào bài danh phía trước, tỷ lệ nghe đài cao, chi phí quảng cáo cao, tiền thưởng cũng cao, chuyên mục bài danh cuối, có nguy cơ bị gạt bỏ, tỷ như Điền Bân chủ trì chuyên mục [ chuyện ma đêm khuya], chuyện ma lần trước " quỷ lúc 0h" thực tế là có nhiều tình tiết bị bỏ qua, trực tiếp kết thúc, tổng cộng giảm bớt hơn 10 kỳ, đó là do tỷ lệ nghe đài thấp, bị gạt bỏ.

    Cũng đành chịu, không có biện pháp.

    Rạng sáng một giờ, đều phát lại tiết mục trong ngày, nói cách khác, [ chuyện ma đêm khuya ] là chuyên mục trễ nhất phát sóng, người nghe vốn đã thấp, có bao nhiêu người lại nghe radio lúc nửa đêm? Cho nên, chuyên mục đêm khuya là không thể so sánh với chuyện mục phát vào bảy tám giờ, thời gian vàng, tỷ lệ người nghe không chỉ kém mấy chục lần.

    Kênh radio văn nghệ, nếu tính cả chuyên mục cuối tuần, tổng cộng có tầm hai mươi chuyên mục, [ chuyện ma đêm khuya ] luôn đứng cuối cùng. Không phải tiết mục không tốt, người nghe của chuyên mục, kỳ thật là trung thành nhất, chỉ tiếc là người nghe quá ít, phát sóng quá muộn, làm sao có thể so sánh tỷ lệ nghe với người khác ? Quả thực là chuyện cười quốc tế!

    Trương Diệp nhìn nhìn, ngó ngó, không có chí hướng cao, chỉ cần đừng đứng nhất từ dưới lên là tốt rồi.

    Triệu Quốc Châu tuyên bố : " Tỷ lệ nghe đài số 1 [ chuyện thiên hạ ]"

    Đó là chuyên mục của Vương Tiểu Mỹ, nàng cùng biên tập đoàn đội chuyên mục, nhân viên công tác đều không ngoài ý muốn, đã nhiều năm, chuyên mục của Vương Tiểu Mỹ vẫn là số 1, chưa từng rớt hạng, không nói kênh radio văn nghệ, thành tích này cho dù ở đài phát thanh kinh thành đều đứng số 1, số 2, là chuyên mục trọng điểm, phát sóng giờ vàng, người dẫn chương trình mỹ nữ, trừ bỏ vài cái chuyên mục của kênh giao thông, cùng kênh tin tức, còn lại đều giây sát toàn bộ chuyên mục khác.

    " Đứng thứ hai " Triệu Quốc Châu thì thầm : " [ giải trí mỗi ngày ] "

    Kênh văn nghệ, tự nhiên sẽ có tin tức giải trí, đọc báo, không so sánh nổi với kênh tin tức nhưng bọn họ cũng là khách quen ở vị trí thứ 2.

    Đến lúc nên đọc chuyên mục đứng thứ 3

    Vậy mà Triệu Quốc Châu im lặng nửa ngày, giống như ở xem tỷ lệ người nghe bản đồ đường cong.

    " Lão Triệu ? " Một người tổ trưởng có quan hệ tốt với hắn kệu một tiếng.

    Triệu Quốc Châu vẫn im lặng một lúc, mới tuyên bố nói : " Đứng thứ 3 .... " Kéo dài tiếng nói " Đứng thứ ba là ...... [ chuyện ma đêm khuya ]

    Cái gì ?

    [ Chuyện ma đêm khuya ] đứng thứ 3 ?

    Điền Bân nghe thế, đều sợ ngây người ! Hắn còn mong muốn Trương Diệp có thể đi theo truyền thống tốt đẹp của chuyên mục, vạn năm đếm ngược, càng chạy càng đi xuống. Ấy thế mà ..... kết quả sao lại thế này? Nhân viên thống kê sai lầm ? Chắc chắn là do nhân viên thống kê sai lầm ! Chuyên mục của mình, mình hiểu rõ nhất, Điền Bân trong lòng nghĩ, chuyên mục của chúng ta là loại nửa sống nửa chết, làm sao có khả năng có tỷ lệ người nghe cao như thế ?

    Lý Tứ câm nín nhìn trân trối, con mắt mở to hết cỡ !

    Trương Diệp cũng không nghĩ tới, chính mình cũng bị thành tích này dọa một cái !

    Càng không phải nói nhưng người khác, phòng làm việc nhất thời bạo loạn, mọi người không dám tin vào tai của mình !

    Đứng thứ 3 là [ chuyện ma đêm khuya] ? Không phải chuyện đùa chứ ? chuyên mục này vẫn luôn đứng thứ nhất, thứ nhì từ dưới lên. Được rồi, cho dù là có tuyên truyền cho truyện mới ra, tuyên truyền thời gian lâu, tuyên truyền cường độ trước nay chưa có, nếu theo quy luật, tỷ lệ người nghe lúc đầu sẽ tăng, thứ nhất là do tò mò, thứ hai là chuyện kể ngày đầu tiên, nghe thử xem là chuyện gì, nếu hay thì nghe tiếp, dở thì thôi, sau đó người nghe sẽ giảm xuống, tỷ lệ nghe cũng giảm dần, cuối cùng khôi phục lại bình thường. Nhưng, tỷ lệ người nghe cho dù tăng lên, cũng không tăng cao vọt như vậy chứ ?


    Trực tiếp nhảy vào top 3 ?


    Còn cao hơn tỷ lệ người nghe của chuyện mục lúc 5h và 9h?


    Điều này không phải nói rõ, người nghe lúc đầu bị tuyên truyền hấp dẫn, ở 0h nghe [ chuyện ma đêm khuya] sau đó, nghe liền một mạch, không đổi kênh, không tắt radio ? Hầu hết đều bị chuyện ma hấp dẫn lưu lại ? Vì vậy mới khiên tỷ lệ người nghe trung bình tăng cao một cách khủng bố như vậy ?


    Đứng số 1, Vương Tiểu Mỹ cũng chấn động, ngay cả chuyên mục của nàng đều không có khả năng lưu lại tất cả mọi người nghe, mọi người ai nghe mà không đổi kênh, cho nên, chuyên mục bắt đầu bao giờ cũng có tỷ lệ người nghe cao, nhưng sau nữa giờ liền giảm xuống, vì thế tỷ lệ nghe đài trung bình cũng giảm xuống một nữa.

    Nhưng [ chuyện ma đêm khuya ] ...... ?

    Tỷ lệ nghe đài trung bình cũng không khỏi khiến người hoảng sợ !

    Trong lúc nhất thời, mọi người đều nhìn thẳng Trương Diệp, một người mới tới, một quyển tiểu thuyết chưa ai từng nghe " Quỷ thổi đèn ", vậy mà làm cho chuyên mục phát sóng lúc 0h thẳng tiến top 3? Ta dựa vào ! Ngươi là cắt tiết gà sao !

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    * cắt tiết gà : nguyên câu là : " ta dựa vào ! ngươi là đánh huyết kê a ! " .... ý là chửi đổng, huyết gà, giống như là người quá hăng máu rồi.... có điều dịch kiểu gì cũng không thấy hay. Ai có câu nào chửi văn hóa tựa tựa vậy không ?



    Link góp ý/ thảo luận.
    Lần sửa cuối bởi thienthu0402, ngày 19-02-2016 lúc 11:22.

    ---QC---


  10. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    MaoraShikihara,
Trang 3 của 4 Đầu tiênĐầu tiên 1234 CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status